Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Đm/Np] Hạ Lưu Bỉ Ổi

[Đm/Np] Hạ Lưu Bỉ Ổi
60


212.Nói xong tôi hối hận ngay.Nghe đề nghị này là biết không phải giao dịch công bằng, cứ như tôi đang lợi dụng hắn vậy.

Nếu Thịnh Thành Tố nổi cáu thì tôi sẽ lập tức quỳ xuống nói mình chỉ đùa thôi.

"......"

Thịnh Thành Tố đút tay vào túi quần rồi im lặng quay mặt đi, sắc mặt lạnh lùng nhưng không lộ ra vẻ tức giận.Tôi hồi hộp chờ đợi, nghe thấy hắn ho khan một tiếng.Hắn ngồi xuống ghế dài trong phòng nghỉ, móc túi lấy ra một viên kẹo cao su đưa cho tôi: "Ăn đi rồi hôn."

Chà, hắn cũng kỹ tính ghê.

Tôi ngồi xuống cạnh Thịnh Thành Tố rồi lột giấy gói kẹo, vừa bỏ vào miệng thì nghe hắn hỏi: "Tìm ảnh đại diện đôi xong chưa?"

Chết rồi, bị Lạc Đoan Diệc bám dính cả đêm nên tôi đã quên béng chuyện này.

Tôi chột dạ nắm chặt vỏ kẹo, vừa nhai kẹo cao su vừa nghĩ cách qua mặt lần này.Tôi lén lút xích lại gần Thịnh Thành Tố, thừa cơ hắn không để ý, tôi hôn phớt một cái lên má hắn, muốn nhân cơ hội này đánh trống lảng.Má hắn mịn màng mát lạnh, giống như băng chưa tan hết vậy.Một lát sau, Thịnh Thành Tố quay sang nhìn tôi, chỗ tôi vừa hôn đỏ rực như bị dị ứng.

Xem ra cách này hết sức hiệu quả.Tôi chớp mắt hỏi hắn: "Cái này tính là một lần đúng không?"

Thịnh Thành Tố nói: "Không tính."

Không tính?

Phải hôn môi mới tính sao?

Tôi chồm tới gần, chuẩn bị hôn tới tấp mấy chục cái lên môi hắn.Nhận ra ý đồ của tôi, Thịnh Thành Tố giơ tay bịt miệng tôi, bảo tôi nhả kẹo cao su ra trước đã.Hắn nhìn tôi chằm chằm: "Hôn liên tục không tính."

"Hả, sao lại không tính?"

Tôi nhả kẹo cao su vào giấy gói vứt đi, sau đó quay lại nắm tay hắn, "Lúc nãy em đồng ý đổi một bức ảnh lấy một nụ hôn rồi mà, ai nuốt lời là chó con!"

Hắn giơ tay kia lên tháo kính của tôi ra rồi nói: "Qua loa quá nên không tính."

213.Phải hôn kiểu gì mới không bị xem là qua loa đây?

Khi tôi thè lưỡi ra, Thịnh Thành Tố thoáng lùi lại.

Hắn bắt tôi hôn đàng hoàng nhưng giờ lại mím chặt môi, tôi có cố gắng cỡ nào cũng không cạy ra được.Tôi ôm cổ hắn rồi vận dụng mọi kinh nghiệm liếm mút hồi lâu, nhưng hắn chẳng có chút phản ứng nào, cảm giác như đang liếm một khúc gỗ to đùng vậy."

Hôn thế này cũng không được sao?"

Tôi thở dài mở mắt ra nhìn hắn.214.Thịnh Thành Tố thế mà bị tôi hôn đứng hình.Hắn nhắm tịt mắt, lông mi run rẩy, yết hầu nhấp nhô liên tục, thái dương lấm tấm mồ hôi, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng."

Muốn hôn nữa không?"

Tôi sờ mặt hắn nói: "Hôm nay chụp trước một tấm cũng được."

Thịnh Thành Tố đờ đẫn ngồi xuống, một lát sau, hắn đột nhiên vùi mặt vào ngực tôi.Chuyện gì đây?

Tôi ngơ ngác ôm hắn rồi xoa đầu hắn, tóc hắn không cứng như Lạc Đoan Diệc nên sờ không nhám tay, còn thoang thoảng mùi rong nước.Chắc không phải Thịnh Thành Tố xịt keo cứng ngắc vì nụ hôn của tôi đấy chứ?

Còn cho tôi xoa đầu nữa.

"Hạ Trân."

Hắn ôm chặt eo tôi, không ngẩng đầu lên mà lẩm bẩm gọi tên tôi.Tôi nói: "Sao?

Lần này hôn đủ nghiêm túc chưa?"

Hắn im lặng hồi lâu rồi mở miệng hỏi tôi: "Sao anh dâm thế?"

Tôi: "......"

215."

Anh dâm lúc nào!"

Đầu tôi cũng nóng như bốc khói, "Chẳng phải em đòi anh hôn nghiêm túc à?"

Thịnh Thành Tố ngẩng lên nói: "Em......

Em có bảo anh thè lưỡi ra đâu."

Qua loa không được, nghiêm túc cũng không xong, hắn khó chiều thật đấy!

Tôi nói: "Vậy thôi, khỏi hôn nữa......"

"Em đâu có ghét," hắn ngắt lời tôi, đôi mắt đen nhánh phản chiếu khuôn mặt tôi, "Thích mà."
 
[Đm/Np] Hạ Lưu Bỉ Ổi
61


216."......"

Tôi ngơ ngác nhìn Thịnh Thành Tố, nghĩ thầm chắc hắn uống lộn thuốc rồi.Hắn nhướng mày hỏi tôi: "Vẻ mặt anh như vậy là sao?"

"Ừm......

Nếu, nếu em thích thì," tôi nuốt nước miếng nói: "Anh sẽ hôn tiếp."

217.Miệng Thịnh Thành Tố hệt như con sò ngậm chặt, tôi cạy hồi lâu mới cạy ra được một khe nhỏ xíu, nếu không phải hắn nói thích thì tôi sẽ có cảm giác mình đang cưỡng hôn hắn.Trong lúc hôn, tôi và hắn càng lúc càng kề sát nhau, hôn đến lần thứ ba, tôi nổi tính hiếu thắng, trực tiếp ngồi lên đùi hắn, tay bám vào vai hắn, cúi đầu thì thầm với hắn: "Em há miệng ra đi."

Hắn đang định mở miệng nói chuyện thì tôi thừa cơ thè lưỡi ra quấn lấy lưỡi hắn."

Ừm, anh......"

Lông mi Thịnh Thành Tố run rẩy, một tay ôm eo tôi, tay kia sờ mặt tôi.

Hình như hắn muốn đẩy lưỡi tôi ra nhưng không chống lại được sự tấn công của tôi nên đành nhượng bộ, bắt đầu phối hợp với tôi.Giữa răng môi còn đọng lại vị ngọt của kẹo cao su, hơi thở phả vào mặt mát lạnh như không khí trước lúc mưa, lại giống như mưa phùn bay trong gió.Tôi đã lĩnh ngộ được bí quyết hôn nên không bị ngạt nữa.

Tôi thầm đắc ý, lồng ngực phập phồng theo từng hơi thở, mơn trớn mặt lưỡi ấm áp của hắn bằng lưỡi mình.Ngón tay Thịnh Thành Tố luồn vào tóc tôi, khi lưỡi chúng tôi chạm nhau, bàn tay hắn đặt trên eo tôi bỗng nhiên siết chặt, mạnh đến mức tôi hoài nghi hôn xong eo mình sẽ hằn mấy vết bầm.Trong phòng nghỉ không có ai, cửa sổ đóng kín chặn hết mọi âm thanh bên ngoài, tôi chỉ nghe thấy tiếng mút môi, tiếng hít thở, còn có tiếng tim đập của chính mình."

Bốn lần rồi."

Tôi nhả miệng hắn ra rồi thở dốc nói: "Nể tình anh hôn nghiêm túc như vậy, tính năm lần nhé?"

Thịnh Thành Tố há miệng ra, thở còn nhanh hơn cả tôi, cổ cũng đỏ bừng.

Tôi xích lại gần nhìn vẻ mặt thẹn thùng của hắn, lúc này mới thật sự có cảm giác tội lỗi vì "lừa tình đàn em ngây thơ", còn trước đó tôi chỉ xem hắn là một ông chủ khó tính.Hắn còn chê tôi dâm nữa à, bộ dạng hắn bây giờ mới dâm ấy.Tôi muốn chụp lén hắn sau khi hôn, nhưng sợ điện thoại bị hắn quăng xuống nước nên đành thôi, không dám liều lĩnh.Hắn cụp mắt thở dốc một hồi, sau đó mím đôi môi ướt sũng lại, buồn buồn "ừ" một tiếng ."

Hay quá!"

Tôi cảm kích ôm eo hắn, muốn chu môi hôn hắn thêm mấy cái nữa nhưng hắn tránh đi."

Lần sau......"

Thịnh Thành Tố che môi, quay mặt đi chỗ khác nói: "Lần sau hôn tiếp."

Tôi tiếc rẻ nói: "Được thôi."

Tôi còn định hôn đủ tám lần để thuyết phục hắn cho tôi chụp mười tấm nữa.Không thể hôn tiếp nên tôi muốn leo xuống khỏi người hắn, nhưng Thịnh Thành Tố vẫn ôm eo tôi, không có ý định thả tôi ra.

Hắn im lặng ôm tôi một hồi, tay phải từ từ trượt xuống mông tôi.Tôi ôm khuôn mặt đỏ bừng của hắn rồi nói: "Giờ nghỉ trưa có hạn, tụi mình chụp luôn nha."

Thịnh Thành Tố im lặng nghiêng đầu, gò má nóng hổi áp vào tay tôi, hàng mi dài rũ xuống, mồ hôi trên trán từ từ lăn xuống lọt qua kẽ tay tôi.Tướng mạo hắn vừa đẹp vừa sang, hệt như hoàng tử trong truyện cổ tích vậy.Không hổ là hàng xịn mà tôi tuyển chọn kỹ càng.

Tôi ngắm hắn một lát rồi buột miệng nhận xét: "Em đẹp trai thật đó."

Hắn ngước mắt lên nhìn tôi: "Anh thích không?"

Tôi gật đầu lia lịa: "Thích nhất luôn."
 
[Đm/Np] Hạ Lưu Bỉ Ổi
62


218.Hẹ hẹ, quả nhiên nỗ lực sẽ được đền đáp xứng đáng mà.Tôi không chỉ chụp được ảnh Thịnh Thành Tố tập bơi mà còn thành công thuyết phục hắn cho tôi chụp ảnh thay đồ.Thịnh Thành Tố vén áo lên, nghe lời tôi để lộ cơ bụng và nửa cơ ngực, hắn nhìn vào ống kính, vẻ mặt hơi gượng gạo, nhíu mày quay đầu sang chỗ khác.Chắc hắn vẫn còn ngại vì chuyện lúc nãy.Sau khi hôn mấy lần, Thịnh Thành Tố nổi lên phản ứng, tôi nhìn xuống dưới người hắn, chưa kịp thấy rõ đã bị hắn bịt mắt lại.

Hắn cấm tôi mở mắt, sau đó đẩy tôi ra rồi vào phòng tắm xối nước.Tuy chưa nhìn kỹ nhưng tôi vẫn kịp thấy kích thước vật kia hết sức đồ sộ.Sau khi bơi một vòng dưới nước, mặt hắn không còn đỏ mà trở lại trắng nõn như bình thường, nhưng vẫn hơi thẹn thùng, nhìn như chóp kem ốc quế vậy.Phông nền là phòng nghỉ màu xanh đậm sạch sẽ, làn da Thịnh Thành Tố trong ống kính không một tì vết, cơ bắp tuyệt đẹp khiến tôi liên tưởng đến những chú cá heo trắng nhảy lên khỏi mặt biển.Ảnh chụp đẹp ngoài sức tưởng tượng của tôi.

Tôi cầm máy ảnh, hào hứng chụp mấy tấm liền, sau đó hắn lúng túng thả áo xuống rồi nói: "Mấy ảnh này anh chỉ được xem một mình thôi đấy."

"Ừ, anh sẽ cất kỹ mà."

Tôi gật đầu đồng ý, tự nhủ vậy thì in bớt đi mấy tấm...... hoặc là không in ra mà bảo khách trả tiền xem trên máy luôn.Ảnh quý hiếm thế này mà chỉ có mình tôi ngắm thì phí quá.219."

Em đẹp trai lắm luôn!"

Tôi cất máy ảnh rồi nhào đến ôm chầm Thịnh Thành Tố cười nói: "Cảm ơn em nhiều thiệt nhiều nha!"

Hiện giờ hắn trong mắt tôi tràn đầy sức hút, hệt như cây tiền sáng chói vậy.Thịnh Thành Tố yên lặng để tôi ôm, sau đó bất ngờ nâng mông tôi lên, chân tôi lơ lửng trong không khí, cố với mấy lần vẫn không thể chạm đất.Hắn ngước nhìn tôi: "Em cũng muốn có ảnh của anh nữa."

"Hả?

Của anh á?"

Tôi sửng sốt nói: "Anh ít khi chụp lắm......"

Thịnh Thành Tố bế tôi xoay một vòng rồi nói: "Vậy giờ chụp đi."

220.Tôi chẳng có chút cơ bắp nào, bắt chước hắn vén áo lên sẽ rất buồn cười, nhưng hắn cứ nằng nặc đòi chụp nên tôi đành phải làm theo.Tôi ngồi trên ghế cắn vạt áo để lộ ngực bụng phẳng lì, ngửa đầu nhìn vào ống kính của Thịnh Thành Tố, tạo dáng hai giây rồi xấu hổ bỏ cuộc.Thịnh Thành Tố im lặng đứng trước mặt tôi.Xấu hổ quá đi.

Mặt tôi càng lúc càng nóng, thật sự không chịu nổi nữa, tôi vùi mặt vào đầu gối, lí nhí hỏi hắn: "Lên hình xấu lắm đúng không?"

Hắn không trả lời.Đợi mãi không nghe Thịnh Thành Tố nói gì, tôi ngẩng đầu lên thì thấy hắn đang bịt máu mũi chảy ra.221.Tôi vội vàng mở ba lô lấy khăn giấy đưa cho hắn: "Mùa hè dễ bị nóng trong người lắm."

"......"

Thịnh Thành Tố im lặng cúi đầu, xài gần hết nửa gói khăn giấy, rốt cuộc cũng cầm được máu.

Hắn bịt mũi, vành tai đỏ bừng, trong lúc ăn cơm chẳng nói năng gì với tôi.Ăn xong Thịnh Thành Tố mới quay sang nhìn tôi: "Hạ Trân, anh......"

Hắn dừng lại một lát rồi hỏi tôi: "Rốt cuộc anh có cố ý không hả?"
 
[Đm/Np] Hạ Lưu Bỉ Ổi
63


222.Mặc dù không có thời gian ngủ trưa nhưng nghĩ đến thành quả to lớn vừa đạt được, tôi lập tức phấn khích như được bơm máu gà.

Hôm nay Thịnh Thành Tố rất dễ tính, tôi hỏi hắn lần sau cho tôi chụp nữa được không, hắn đồng ý.223.Sau khi tan học, tôi dựa vào ghế, vừa hát ngâm nga vừa chuyển hình từ máy ảnh sang điện thoại.Đang làm dở thì có bạn học tới tìm tôi.Bạn A học chung lớp với tôi, cũng là thành viên câu lạc bộ bơi lội, quan hệ giữa chúng tôi khá tốt."

Hạ Trân," sau khi ngồi xuống ghế, hắn hỏi nhỏ: "Cậu hẹn hò với Thịnh Thành Tố thật sao?"

"Phụt, khụ khụ......"

Tôi bật dậy, suýt nữa sặc nước bọt mà chết, "Ai...... ai nói thế?"

Theo hiểu biết của tôi về Thịnh Thành Tố thì hắn sẽ không bao giờ tiết lộ chuyện hẹn hò với ai.Chẳng lẽ hồi trưa có người khác ở bể bơi sao?Bạn A nhìn tôi, muốn nói lại thôi, tôi không biết vấn đề nằm ở đâu nên cười gượng: "Dạo này tớ hơi thân với cậu ấy nhưng chỉ là bạn thôi, tớ làm gì có cửa hẹn hò với hot boy chứ."

"Lúc nãy tớ vào nhóm chat của câu lạc bộ bơi lội thì thấy Thịnh Thành Tố đổi ảnh đại diện."

Bạn A nói: "Thế là tớ bấm vào xem......

Ảnh bìa trang cá nhân của cậu ấy hình như là cậu đó."

Nói xong hắn nhìn tay tôi rồi thảng thốt: "Hạ Trân, chắc không phải đây là nhẫn đôi đấy chứ?"

223.Ảnh đại diện của Thịnh Thành Tố luôn là một chú chó con màu đen, sáng nay tôi thấy hắn vẫn chưa đổi.

Tôi chạy vào nhà vệ sinh, hồi hộp mở điện thoại ra.Ảnh đại diện của hắn lóe lên, thế mà biến thành một chú chó con màu hồng.Má ơi.Tôi toát mồ hôi mở trang cá nhân của hắn, phát hiện ảnh bìa đúng là mình, chính là bức ảnh trưa nay hắn chụp tôi ăn cơm, ảnh cắt nửa mặt tôi, ai quen biết tôi vừa liếc mắt đã nhận ra ngay.Tôi định chạy xuống lầu bảo hắn đổi lại, nhưng chuông vào lớp đã reo.Tôi thở hắt một hơi, cố trấn tĩnh lại.

Thịnh Thành Tố add rất ít bạn, cùng lắm chỉ có người chung bộ môn với hắn thấy mà thôi, đợi tan học xử lý cũng được.Chiếc nhẫn hắn tặng tôi là nhẫn đôi sao?

Tôi thấy dễ thương nên đeo chứ không nghĩ đến chuyện này.Quả nhiên đâu có suôn sẻ như vậy, tôi mừng quá sớm rồi.Tôi vò đầu bứt tai, chợt nghĩ ra một cách, lập tức nhắn tin cho Lạc Đoan Diệc, bảo hắn đổi ảnh đại diện thành thú cưng giống Thịnh Thành Tố.Chỉ mình Lạc Đoan Diệc đổi ảnh có đủ thuyết phục không nhỉ?

Tôi cắn ngón cái, nghĩ tới Tịch Số - người duy nhất biết bí mật của mình.Tôi vội vàng tìm ảnh một con quạ chibi rồi hỏi hắn sắp tới để cái này làm ảnh đại diện được không.Nhắn xong tôi lau mồ hôi chảy vào mắt, sau đó đổi ảnh đại diện của mình thành một chú mèo vàng.224.Điều tuyệt vọng nhất là giáo viên dạy lố giờ gần mười phút.Tôi đứng ngồi không yên, sẵn sàng lao ra khỏi lớp bất cứ lúc nào, khó khăn lắm mới chờ đến giờ tan học, tôi vừa chạy ra cửa thì thấy Mẫn Xuyên Thanh chờ sẵn bên ngoài.Anh đứng cạnh lan can, mỉm cười hỏi tôi: "Sao chạy nhanh thế?

Có việc gì à?"

Tôi nuốt nước miếng dừng chân lại, tim như vọt lên cổ.Đừng, đừng hoảng, chắc hội trưởng chưa phát hiện ra chuyện ảnh đại diện đâu.Mà dù anh có thấy thì tôi cũng tìm sẵn lý do rồi.

"Anh định mời em đi ăn mà sợ em chưa đọc tin nhắn."

Mẫn Xuyên Thanh tiến lại gần tôi, chẳng biết có phải ảo giác hay không mà nụ cười trên mặt anh nhạt đi: "Sao tự dưng em đổi ảnh đại diện vậy?"
 
[Đm/Np] Hạ Lưu Bỉ Ổi
64


225.Tôi cảm thấy Mẫn Xuyên Thanh đã nhìn thấu mình, anh không vạch trần là vì đang chờ tôi tự thú.Nhưng chắc gì anh đã biết hết mọi chuyện, tôi không thể chột dạ được.

Tôi nắm chặt quai ba lô, cố trấn tĩnh lại rồi bắt đầu nói dóc: "Em định thiết kế logo cho "Dịch vụ Trân nhanh", chắc để hình mèo vàng sẽ hợp."

Mẫn Xuyên Thanh hỏi tôi sao lại chọn mèo vàng."

Vì mèo vàng ăn nhiều ạ," tôi nói: "Em muốn kiếm tiền nhiều như mèo vàng ăn cơm vậy."

Mẫn Xuyên Thanh cười to, mắt anh cong cong, nhìn tôi nói: "Em giải thích nghe dễ thương ghê."

Tôi thở phào nhẹ nhõm rồi vội vàng kéo Mẫn Xuyên Thanh tới góc vắng, không muốn nói chuyện với anh ở nơi dễ thấy này.Sau khi dừng lại, tôi bảo anh: "Để em báo cho bạn em biết tối nay khỏi chờ cơm."

"Quán kia hơi xa, ăn xong anh sẽ đưa em về."

Anh nhẹ nhàng nắm tay tôi rồi mau chóng thả ra, sau đó hỏi tôi: "Anh cũng đang muốn đổi ảnh đại diện, Hạ Trân có gợi ý gì không?"

Tôi suy nghĩ một lát rồi nói: "Lấy hình hươu đi ạ."

Mẫn Xuyên Thanh: "Hươu?"

Tôi nói anh nghe liên tưởng lần trước của mình: "Vì hội trưởng vừa đẹp trai vừa có khí chất, còn rất hiền nữa."

"Ừ, hươu được đấy."

Mẫn Xuyên Thanh cười nhưng không tiếp thu đề nghị của tôi, chắc đã có ý khác.Tôi hỏi anh muốn đổi hình gì.Anh nháy mắt với tôi: "Bí mật."

Sau khi lên xe, Mẫn Xuyên Thanh luôn nắm tay tôi, giọng điệu của anh vẫn như mọi lần, trên mặt cũng chẳng lộ ra vẻ tức giận, chắc là tôi nghĩ nhiều rồi.Tôi liếc trộm điện thoại, trông thấy Lạc Đoan Diệc gửi cho mình emoji khóc nhè.

Hắn đổi ảnh đại diện thành Border Collie, tôi định cà khịa mấy câu nhưng nể tình hắn giúp mình nên tạm công nhận hắn là chú chó thông minh nhất.Tịch Số cũng trả lời tôi: "Tớ là quạ đen à?"

Tôi trả lời hắn: Quạ đen vừa ngầu vừa cuti mà.Lúc xuống xe, tôi làm mới khung chat, hắn không trả lời tôi nhưng ảnh đại diện đã chuyển sang hình quạ đen.227.Quán ăn rất đông, may mà Mẫn Xuyên Thanh đã đặt chỗ trước nên chúng tôi chỉ đợi một lát đã được vào.Tôi nắm quai ba lô của anh rồi theo anh vào trong, vừa đi vừa nhìn trái ngó phải.

Ánh đèn vàng ấm áp, món hầm trong niêu đất tỏa mùi thơm lừng, tôm chiên vàng giòn xếp trên đĩa, còn có rất nhiều lồng dimsum.Mẫn Xuyên Thanh đẩy thực đơn về phía tôi rồi nói: "Ở đây giá cả phải chăng lắm, em muốn ăn gì cứ gọi nhé."

Cũng may đây là quán bình dân nên tôi không thấy áp lực khi được anh mời.Tôi gọi hai món mình muốn ăn nhất, Mẫn Xuyên Thanh xem thực đơn gọi thêm mấy món nữa, còn gọi cả tráng miệng cho tôi.Tôi cảm động nói: "Hội trưởng tốt với em quá!"

"Vì anh muốn em ở bên anh mà."

Mẫn Xuyên Thanh nhìn tôi nói: "Anh không thích ở nhà lắm, ở ngoài vẫn thoải mái hơn."

Nói xong anh cụp mắt xuống, "Em trai anh nhỏ hơn anh nhiều, mọi người trong nhà đều quan tâm nó......

Anh không phải một người anh tốt, đôi khi lại cảm thấy phiền phức."

Bồi bàn lần lượt bưng đồ ăn ra.Tôi suy nghĩ một lát rồi nói với Mẫn Xuyên Thanh: "Bình thường mà, ai cũng có cảm xúc, nếu hội trưởng buồn thì cứ đến tìm em, em sẽ nghĩ cách làm hội trưởng vui vẻ!"

Anh ngẩng đầu nhìn tôi cười: "Đây là một trong các dịch vụ của em à?"

Tôi cười theo anh rồi hãnh diện nói: "Tỷ lệ đánh giá tích cực của em cao lắm đó!

Rất nhiều bạn học tìm em để tâm sự......

Hội trưởng là khách VIP của em nên dịch vụ này hoàn toàn miễn phí."

"Hạ Trân, còn em thì sao?"

Anh hỏi tôi: "Lúc buồn em sẽ làm gì?"

Tôi cắn một miếng chả giò rồi nói: "Mỗi ngày em đều đặt ra một mục tiêu nho nhỏ, chạy thẳng về phía mục tiêu và không bao giờ ngoảnh lại phía sau, thế là rũ bỏ được mọi phiền não."
 
[Đm/Np] Hạ Lưu Bỉ Ổi
65


228.Tôi ăn no cành hông, ăn xong chưa về nhà ngay mà theo Mẫn Xuyên Thanh đến khu mua sắm dạo chơi.Mẫn Xuyên Thanh cao hơn tôi một cái đầu, ánh đèn từ cửa hàng chiếu vào khuôn mặt tuấn tú của anh như rắc lên một lớp bột vàng mỏng.

Anh thuộc kiểu người nhìn lâu mới thấy đẹp chứ không bắt mắt như Thịnh Thành Tố, nhưng lại toát ra một sức hút đặc biệt khiến người qua đường phải ngoái nhìn.Đã hơn tám giờ, trên đường rất ít học sinh mặc đồng phục, nhưng vẫn có thể gặp người quen.Mẫn Xuyên Thanh hỏi tôi muốn nắm tay không, tôi hơi ngại nên chỉ nắm quai ba lô của anh.Tôi dừng lại trước cửa hàng văn hóa sáng tạo, cúi đầu nhìn dãy búp bê trong tủ kính rồi nói: "Hội trưởng tốt với tất cả mọi người, lúc nào cũng tươi cười, hình như chẳng biết giận là gì cả."

"Anh chỉ không bộc lộ cảm xúc ra ngoài thôi."

Mẫn Xuyên Thanh chỉ vào con búp bê tôi đang nhìn rồi hỏi tôi: "Em thích cái này à?"

Tôi lắc đầu: "Em chỉ ngắm thôi."

"Thật ra anh hay giận lắm," anh cúi đầu xuống, chỉ ngón trỏ vào khóe môi mình, đôi mắt màu trà dịu dàng nhìn tôi, "Nhưng môi anh nhếch lên bẩm sinh nên dù có giận cũng giống như đang cười vậy."

Tôi hỏi anh: "Thật sao?"

Anh cong mắt cười nói: "Thật mà."

Tôi đưa tay sờ mặt Mẫn Xuyên Thanh rồi hỏi anh: "Giờ hội trưởng đang vui đúng không?"

"Ừ."

Mẫn Xuyên Thanh nghiêng mặt, chóp mũi cọ vào lòng bàn tay tôi, "Hạ Trân, gặp em anh vui lắm."

229.Hầy, lẽ ra tôi không nên thân thiết với hội trưởng, nếu không cảm giác tội lỗi sẽ ngày càng tăng.

Người tốt như anh mà hẹn hò với tôi thì uổng đời trai quá.Vì áy náy nên tôi để mặc Mẫn Xuyên Thanh nắm tay mình.

Trong lúc đứng đợi xe ở cửa hàng, tôi lấm lét nhìn quanh vì sợ gặp phải người quen."

Hạ Trân," anh gọi tên tôi rồi hỏi: "Cuối tuần này đến nhà anh chơi nhé?"

Nếu đến nhà Mẫn Xuyên Thanh thì có thể hoàn thiện hồ sơ thông tin của anh, đây là một cơ hội hiếm có.Tôi chưa bao giờ đến nhà ai chơi, bạn thân đến mức có thể qua lại nhà nhau chỉ có mình Lạc Đoan Diệc, mà hắn lại ở sát nhà tôi, đến nhà hắn cũng chẳng khác nào ở nhà mình.Tôi suy nghĩ một lát rồi đáp: "Dạ."

Mẫn Xuyên Thanh lại hỏi: "Tối nay muốn ngủ lại nhà anh không?"

"Dạ, hả?

Ngủ lại?"

Tôi sửng sốt: "Em......"

Tôi chưa kịp trả lời thì taxi Mẫn Xuyên Thanh đặt đã tới.230."

Cậu muốn ngủ lại nhà Mẫn Xuyên Thanh á!?"

Lạc Đoan Diệc đứng phắt dậy rồi đưa tay làm dấu X trước ngực, "Chắc chắn anh ta không có ý tốt đâu!"

Tôi nằm trên giường, vừa tải ảnh lên iCloud vừa nói: "Không sao đâu, tớ chỉ đi thăm dò tình hình thôi, có chuyện gì tớ sẽ gọi cho cậu ngay."

Lạc Đoan Diệc lại ngồi xuống cạnh tôi nói: "Hạ Trân, cậu đừng mờ mắt vì tiền của bọn họ."

"Cậu xem giùm tớ đi," tôi giơ điện thoại lên cho hắn xem ảnh Thịnh Thành Tố thay đồ rồi hỏi: "Ảnh nào in ra đẹp hơn?"

Lạc Đoan Diệc hít sâu một hơi rồi nắm lấy cổ tay tôi, hai mắt mở to, "Sao lại chụp kiểu này hả?"

Tôi nói: "Có gì đâu?

Mọi người chỉ thích xem kiểu này thôi."

Lạc Đoan Diệc vén áo thun lên để lộ cơ bắp màu lúa mì của mình rồi nói: "Cậu chụp tớ đi......"

Tôi ngắt lời hắn: "Chụp cậu chẳng có cảm giác gì cả."

Hắn ấm ức hầm hừ, nằm phịch xuống chăn của tôi hỏi: "Sao không có chứ?"

"Hễ tắm xong là cậu lại ở trần sang đây," tôi liếc xéo hắn, "Tớ nhìn ngán đến tận cổ rồi."
 
[Đm/Np] Hạ Lưu Bỉ Ổi
66


231.Nửa đêm tôi cảm thấy người mình nặng như đeo đá, còn hơi khó thở.

Chắc không phải bị bóng đè đấy chứ?

Mở mắt ra chỉ thấy trần nhà đen như mực, tôi khó nhọc đưa tay mò mẫm, sờ trúng mái tóc đầu đinh của Lạc Đoan Diệc.Hắn quàng tay qua eo tôi, đầu gối lên ngực tôi, một chân gác lên đùi tôi, xem tôi như gối ôm vậy, hèn gì lúc nãy tôi không nhúc nhích được."

Đừng đè tớ," tôi thúc đầu gối vào người hắn càu nhàu, "Tướng ngủ của cậu xấu thật đấy!"

Lạc Đoan Diệc kêu khẽ rồi nhích người lên.

Tôi quay lưng về phía hắn, hắn ngoan ngoãn nằm im một lát rồi lại ôm tôi, còn chèn đùi phải vào giữa hai chân tôi."

Lạc Đoan Diệc!"

Tôi gỡ tay hắn ra rồi nói: "Về nhà ôm gối của cậu đi, bị cậu ôm nóng chết được!"

Tối nay không nóng nên chỉ bật quạt là đủ, nhưng nhiệt độ cơ thể Lạc Đoan Diệc làm lưng tôi nóng đổ mồ hôi.

Hắn giả bộ ngủ, không lên tiếng mà cũng chẳng buông ra.Tôi cầm tay hắn lên cắn một phát, Lạc Đoan Diệc xuýt xoa kêu đau rồi ấm ức nói: "Hạ Trân!

Cậu cắn mạnh quá đi!"

Tôi nói: "Đã bảo cậu đừng ôm rồi mà."

Anh nắm tay tôi thì thầm: "Hồi trước cậu hay kêu tớ ngủ chung, giờ lại hắt hủi tớ, cậu chỉ thích người khác thôi chứ gì, trong lòng đâu còn tớ nữa."

Trước kia tôi kêu hắn ngủ chung là vì cảm thấy trong nhà trống trải rất đáng sợ, hơn nữa lúc ấy là mùa đông, ngủ cạnh Lạc Đoan Diệc rất ấm.

Với lại hồi đó hắn chưa to cao như bây giờ nên ngủ chung không thấy chật.Tôi nói: "Đừng càm ràm nữa, phiền vãi."

Lạc Đoan Diệc im lặng giây lát rồi chợt nói: "Tớ muốn hôn cậu."

Tôi nói: "Cậu lắm chuyện quá đấy."

Hắn nắm tay tôi nói khẽ: "Hạ Trân, cậu hôn tớ một cái đi, tớ không quấy rầy cậu nữa đâu."

232.Thôi được.

Nể tình hắn giúp tôi đổi ảnh đại diện, hôn hắn thêm lần nữa vậy.Tôi định hôn phớt lên môi hắn cho xong chuyện, nhưng vừa đưa mặt tới thì Lạc Đoan Diệc giữ chặt gáy tôi rồi ngấu nghiến môi tôi như muốn nuốt chửng."

Ừm, Lạc......"

Lời tôi muốn nói bị hắn nuốt trọn, đầu lưỡi nóng hổi của hắn nghiền nát mọi từ ngữ của tôi, cơ thể chúng tôi kề sát nhau, tôi có thể cảm nhận được lồng ngực phập phồng của hắn.Lạc Đoan Diệc nói chỉ hôn một cái nhưng lại ôm tôi hôn đến mấy phút.Hôn xong hắn lưu luyến mút môi tôi, tôi hít sâu một hơi, rốt cuộc đã có thể mở miệng nói chuyện: "Giờ ngủ được chưa?"

"Ừ."

Lạc Đoan Diệc hài lòng thả tay ra, "Có cậu ở cạnh tớ mới ngủ ngon được."

Tôi lau mồ hôi trên cổ rồi nói: "Còn tớ lại ngủ không ngon, cậu đúng là lấy oán trả ơn mà."

Hình như Lạc Đoan Diệc bị vong cuồng hôn nhập rồi, hôm nào phải trục vong cho hắn mới được.

Lạc Đoan Diệc lại nắm tay tôi, bắt tôi sờ ngực hắn.Cơ ngực thả lỏng mềm mại, sờ rất sướng tay.

Tôi vuốt ve cơ bắp hắn qua vải áo rồi khen: "Cậu tập cũng khá đấy."

Tôi hoài nghi trong số những người đến xem Lạc Đoan Diệc chơi bóng có một phần bị thu hút bởi thân hình và gương mặt của hắn, lần trước đến chụp ảnh tôi còn thấy có người giơ biểu ngữ cổ vũ hắn nữa.Lạc Đoan Diệc cười ngốc hỏi tôi: "Đẹp hơn Thịnh Thành Tố đúng không?"

Tôi nói: "Tớ chưa sờ cậu ấy bao giờ, để lần sau tớ sờ rồi trả lời cậu."

Hắn đột ngột nắm chặt tay tôi lắp bắp: "Không, không cần đâu!

Hạ Trân, cậu, cậu đừng sờ người khác, cứ sờ tớ cho đã thèm là được rồi."
 
[Đm/Np] Hạ Lưu Bỉ Ổi
67


233.Tối qua tôi nhắn tin bảo Thịnh Thành Tố thay ảnh bìa trang cá nhân.Hắn trả lời: Không.Một lát sau, hắn lại hỏi: Sao phải đổi?Tôi trả lời hắn: Sẽ bị người khác thấy đó, ngại lắm.Thịnh Thành Tố: Ngày nào anh cũng tán gẫu với cả đống người mà còn ngại chuyện này à?Nói kiểu gì cũng không lay chuyển được hắn nên tôi hết sức phiền muộn, đành đợi mai đến trường gặp hắn rồi bảo hắn đổi.Thôi kệ, nếu có ai hỏi thì tôi sẽ nói là Thịnh Thành Tố thua cược nên mới để ảnh của tôi.234.Trước giờ tự học buổi sáng, tôi đi quét sân với các bạn học như thường lệ.

Nắng chiếu vào người hơi lạnh, hình như trời đang dần trở lạnh, buổi sáng ra đường phải mặc thêm áo khoác.Tôi gom lá rụng thành một đống, đang định đi lấy ky hốt rác thì bỗng nhiên lạnh gáy, quay lại thấy những người khác đang nhìn mình với ánh mắt tò mò.......

Gì nữa đây?Tôi nắm chặt cán chổi, thầm hít sâu một hơi rồi nghĩ thầm: Chắc đang bàn tán về tôi và Thịnh Thành Tố chứ gì?

Không sao, tôi đã nghĩ sẵn lý do nên có thể đối phó được.Tôi hỏi họ: "Có chuyện gì muốn hỏi tớ à?"

Họ liếc nhìn nhau, bạn nữ nói chuyện hợp với tôi nhất đi tới hỏi: "Hạ Trân, cậu và anh Mẫn đang hẹn hò sao?"

235.Tôi há hốc miệng, vô thức thả tay ra làm cây chổi rơi bộp xuống đất."

Tớ, không phải......

Anh Mẫn và tớ á?"

Tôi cố giữ bình tĩnh nhưng tóc gáy vẫn dựng đứng, lưỡi như thắt nút, không nói nổi một câu trọn vẹn, "Ai, ai đồn vậy?

Sao lại thế được!"

Bạn nữ kia bị phản ứng của tôi làm giật mình, cũng cà lăm theo tôi: "Vì, vì anh Mẫn để ảnh đại diện giống hệt cậu......

Bọn tớ chỉ hỏi cho biết thôi, cậu đừng để bụng nha."

236.Tôi khá thân với các bạn học này, mỗi khi trực nhật thường hay kể nhau nghe những tin đồn trong khối.Nhưng tôi không muốn mình trở thành đối tượng bị bàn tán."

Chắc không giống đến vậy chứ?"

Tôi cúi đầu né tránh ánh mắt dò xét của họ, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, "Haha, chắc là trùng hợp thôi."

Khi căng thẳng người ta sẽ giả vờ bận rộn, tôi quét lá vào ky hốt rác rồi xung phong đi đổ, kết quả là trên đường chạy tới thùng rác tôi không nhìn thấy bậc thang nên mất đà té phịch xuống đất.Tôi lồm cồm bò dậy, kính cận văng ra, quần đồng phục lấm lem, đầu gối đau nhói nên không thể đứng dậy ngay.Đều tại tôi quá tham lam nên mới ra nông nỗi này.Phải quét rác vương vãi trước đã.Tôi đang nghĩ vậy thì bỗng nhiên có người nhặt kính lên cho tôi.

Hắn cúi xuống đỡ tôi dậy rồi hỏi: "Có cần đến phòng y tế không?"

237.Tịch Số phụ tôi quét rác, đem chổi đi trả giùm tôi, cuối cùng đưa tôi đến phòng y tế.Hắn đeo băng tay hội học sinh, chắc tới đây để kiểm tra vệ sinh.Bác sĩ đi vắng, Tịch Số lấy i-ốt ra khỏi tủ rồi bảo tôi xắn quần lên.

Hắn ngồi trước mặt tôi, chăm chú nhìn vết thương của tôi, động tác bôi thuốc rất nhẹ nhàng.Bôi xong hắn hỏi tôi: "Cậu lại bị sao nữa vậy?"

Tôi sụt sịt nói: "Chuyện tớ bắt cá hai tay sắp bị cả trường biết rồi."

Tịch Số: "Hả?"

Tôi nói: "Hội trưởng để ảnh đại diện giống tớ, còn Thịnh Thành Tố lấy ảnh tớ làm ảnh bìa trang cá nhân."

Tịch Số ngước mắt nhìn tôi: "Nhưng ảnh đại diện của Mẫn Xuyên Thanh có giống ảnh của cậu đâu?"

"Hả?

Không giống sao?"

Tôi đưa tay lau nước mắt trên má rồi nói: "Lúc nãy tớ nghe bạn học nói vậy mà."

Tôi thở phào nhẹ nhõm, nghĩ thầm: Xem ra mình phản ứng thái quá rồi, thật ra mọi chuyện đâu nghiêm trọng đến mức đó."

Không giống."

Tịch Số đưa cho tôi một gói khăn giấy rồi lạnh lùng nói: "Anh ấy photoshop thêm hai tay cho con mèo vàng của cậu, còn đeo vòng cổ nữa."
 
[Đm/Np] Hạ Lưu Bỉ Ổi
68


239.Vì quá sốc nên khi Tịch Số ấn tăm bông vào vết thương trên đầu gối, thậm chí tôi còn chẳng thấy đau.

Sau khi hoàn hồn lại, tôi nằm vật xuống giường trong phòng y tế, một giọt nước mắt lại ứa ra: "Dịch vụ Trân nhanh mới ra đời chưa bao lâu mà đã chết yểu rồi......"

Tịch Số hỏi tôi: "Hối hận chưa?"

Tôi nói: "Hối hận rồi."

Tịch Số nói: "Ai bảo cậu dễ dãi nhận lời họ."

Tôi ngồi dậy mếu máo: "Tại tớ có nỗi khổ tâm chứ bộ."

"Người khác có biết nỗi khổ tâm của cậu không?"

Hắn lườm tôi một cái rồi cúi xuống băng bó cho tôi, "Tự làm tự chịu thôi."

Tôi không mong Tịch Số an ủi mình, nhưng nghe những lời phũ phàng của hắn càng thấy đau lòng hơn.

"Sao còn khóc nữa?"

Tịch Số ngẩng đầu nhìn tôi, nhíu mày đi lấy cho tôi một gói khăn giấy.Tôi tháo kính ra, muốn lau khô nước mắt nhưng càng lau càng nhiều, thút thít sám hối với hắn: "Tớ, tớ có tội......"

Tịch Số nhìn tôi rồi đưa tay lau mặt cho tôi, giọng nói dịu đi: "Chỉ là ảnh đại diện thôi mà, họ cũng đâu nói rõ, cùng lắm người khác chỉ đoán mò thôi."

Tôi nói: "Nói thì nói vậy nhưng kiểu gì cũng bị chỉ trỏ bàn tán đúng không?"

Họ mất thiện cảm với tôi chỉ là phụ, điều tôi sợ nhất là bị mang tiếng xấu sẽ ảnh hưởng đến việc làm ăn của mình ở trường, nếu chuyện vỡ lở nhanh như vậy thì chẳng phải tôi sẽ hết đường thu hồi vốn sao?Tịch Số nói: "Tớ có thể giúp cậu."

Tôi lau nước mũi rồi mừng rỡ hỏi hắn: "Thật không?

Cậu có cách gì hay à?"

"......

Nói cậu biết giống như đang tiếp tay cho kẻ ác vậy."

Hắn quay đi chỗ khác, vẻ mặt hết sức miễn cưỡng, "Cậu hư lắm."

Tôi níu áo hắn, tha thiết cầu xin hắn: "Giúp tớ đi mà, sau này tớ nhất định sẽ cải tà quy chính!

Cậu vừa đẹp trai vừa tốt bụng, tớ sẽ nhớ ơn cậu suốt đời......"

Để làm ra vẻ tội nghiệp, tôi cố khống chế nước mắt để nó đảo quanh hốc mắt.

Hắn làm ngơ tôi, tôi lại nắm chặt tay hắn nói: "Nếu cậu chịu giúp tớ thì sau này sai bảo tớ thế nào cũng được."

"Sao tớ phải sai bảo cậu?"

Tịch Số rút tay ra, nhìn như không hề dao động.

Một lát sau, hắn mới nhìn tôi nói: "Nếu cậu nghe lời tớ, chắc tạm thời sẽ giấu được đấy."

Tôi gật đầu lia lịa, giơ tay lên thề thốt: "Tớ sẽ ngoan ngoãn nghe lời, đại nhân mau cứu tớ đi!"

240."

Đầu tiên là dù có xảy ra chuyện gì cậu cũng không được thừa nhận quan hệ với họ."

Tịch Số nói: "Phải giữ khoảng cách với họ, không được thân thiết nữa."

Hắn dừng lại giây lát, giơ ngón trỏ đẩy gọng kính trên sống mũi rồi nói: "Sáng nay thấy Mẫn Xuyên Thanh đổi ảnh đại diện, tớ cũng đổi ảnh của mình rồi.

Nếu ai hỏi cậu thì cứ nói là bạn bè rủ nhau đổi chung."

Ý tưởng của Tịch Số cũng khá giống tôi......

Chẳng biết hắn đổi ảnh đại diện thành gì nữa."

Chỉ vậy thôi hả?"

Tôi hỏi hắn: "Khỏi cần làm gì khác nữa sao?"

Tịch Số nói: "Còn một việc nữa."

Tôi hồi hộp chờ chỉ thị của hắn.Tịch Số hỏi tôi: "Cậu chỉ hẹn hò với hai người thôi đúng không?"

241.Giờ ra chơi, tôi lại chạy việc vặt như thường lệ, thái độ của các bạn học đối với tôi vẫn như mọi khi.Biết tôi bị ngã, họ còn ân cần hỏi thăm mấy câu.Khi tôi đưa tài liệu cho một bạn trong hội học sinh, hắn chợt hỏi tôi: "Hạ Trân, rốt cuộc cậu có thân với hội phó không vậy?

Cậu ấy còn đổi ảnh đại diện kiểu kia nữa."

Gì vậy trời?

Trước khi vào lớp, tôi tranh thủ mở điện thoại ra xem Tịch Số đổi ảnh gì.242.Tôi mở nhóm chat của hội học sinh, ba con mèo vàng giống hệt nhau nhìn hết sức bắt mắt......

Mà cũng không hẳn là giống, trên đầu con mèo vàng của Tịch Số có ký hiệu 🚫, còn đeo một tấm biển "Mèo hư".
 
[Đm/Np] Hạ Lưu Bỉ Ổi
69


243.Nhờ phúc Tịch Số, giờ ảnh đại diện không giống ảnh đôi mà giống ảnh đội hơn.Làm vậy thật sự không có vấn đề gì sao?Tôi hoang mang suốt buổi sáng, cố chịu đựng đến tiết học cuối cùng, như thường lệ đi mua cơm cho người ta.Vết thương ở đầu gối không nặng nhưng lúc đứng dậy vẫn hơi nhói.

Tôi nhăn mặt đứng yên một lát rồi xách ba lô lên, chuẩn bị đi lấy đồ ăn đặt trước.Đi tới đầu cầu thang thì Tịch Số gọi tôi sau lưng."

Chân còn đau không?"

Hắn hỏi.Tôi nói: "Hơi hơi."

Tịch Số đi cạnh tôi nói: "Lát nữa cậu ngồi chờ dưới lầu đi, để tớ vào tiệm lấy đồ ăn cho."

Nhìn hắn lạnh lùng mà cũng nhiệt tình ghê.

Tôi liếc trộm khuôn mặt nghiêm nghị của hắn rồi lắc đầu nói: "Thế thì phiền cậu quá, tớ chỉ bị trầy chút xíu thôi, không ảnh hưởng đến việc đi lại đâu."

Nói xong tôi đi tiếp, vừa xuống tầng của khối mười thì đột nhiên bị chặn lại.244.Nếu biết Thịnh Thành Tố canh me ở đây thì tôi đã đi cầu thang bên kia rồi.Hắn chủ động tìm tôi, đây vốn là điều tốt, tôi có thể nhân cơ hội này khoe khoang tài xã giao của mình – Với điều kiện là tôi không hẹn hò với hắn.Thịnh Thành Tố thân cao chân dài, khôi ngô tuấn tú, đứng đó hệt như một pho tượng cẩm thạch tuyệt đẹp.

Hắn không cần làm gì cũng trở thành tâm điểm chú ý, các học sinh lên xuống cầu thang đều đi chậm lại rồi tò mò nhìn hai chúng tôi.Hắn cau mày, liếc nhìn Tịch Số đi cạnh tôi rồi cụp mắt nhìn tôi hỏi: "Anh ta đi theo anh làm gì?"

"À, cậu ấy......"

Tôi ấp úng, không tìm được lý do chính đáng nên quyết định khai thật: "Sáng nay anh bị ngã nên cậu ấy muốn lấy đồ ăn giùm anh."

Để Thịnh Thành Tố tin tưởng, tôi xắn quần lên cho hắn thấy đầu gối quấn băng của mình."

Sao lại ngã nữa rồi?"

Thịnh Thành Tố cúi xuống xoa nhẹ chân tôi, "Hậu đậu thế này mà còn chạy việc vặt cho người ta nữa à."

"Năng lực nghiệp vụ của anh giỏi lắm chứ bộ, đây chỉ là sự cố ngoài ý muốn thôi."

Tôi nhìn quanh rồi ôm vai bá cổ hắn, vừa giả bộ làm anh em chí cốt với hắn vừa cười nói: "Lần sau nói tiếp nhé, cơm để lâu sẽ nguội mất, anh đi trước đây......"

Thịnh Thành Tố ngắt lời tôi: "Không nhờ em giúp mà lại nhờ anh ta à?"

Tôi quay sang nhìn Tịch Số.Tịch Số xụ mặt nhìn tôi.Tôi nháy mắt ra hiệu cho hắn đi trước, phối hợp với tôi chứ đừng cãi nhau với Thịnh Thành Tố.245.Sau khi Tịch Số bỏ đi, Thịnh Thành Tố đi lấy đồ ăn với tôi.Thịnh Thành Tố cứ cau có mãi, chẳng thèm nói năng gì với tôi, đến khi ra khỏi cổng trường mới lên tiếng: "Hạ Trân, em mới là bạn trai của anh, có chuyện gì phải tìm em trước chứ?"

Tôi nói sáng nay Tịch Số thấy tôi ngã nên đưa tôi đến phòng y tế, nể tình bạn bè mới giúp tôi chứ tôi không hề nhờ."

Với lại em là sếp lớn mà, sao có thể nhờ em chạy việc vặt giùm anh được?"

Tôi cười xun xoe.Thịnh Thành Tố không thèm nghe tôi nịnh bợ mà nói: "Tụi mình đang hẹn hò, đừng gọi em là sếp nữa."

Tôi nói: "Anh gọi quen rồi."

Thịnh Thành Tố hỏi tôi: "Chạy việc vặt kiếm được bao nhiêu?"

Tôi nói: "Đồng giá."

Nhưng Thịnh Thành Tố luôn trả cao hơn người khác, vì hắn lì xì thêm nên tôi mới bỏ qua cái nết của hắn.Thịnh Thành Tố dừng lại bảo tôi: "Anh đừng làm việc cho người khác nữa, mất thời gian lắm, cần bao nhiêu cứ nói với em."

246.Tôi hết sức cảm động, đồng thời dao động một giây, nhưng cuối cùng vẫn từ chối hắn.Con người đâu thể treo cổ trên một cây phát tài được, phải treo cổ trên nhiều cây mới có đường sống.
 
Back
Top Bottom