- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,569
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #71
[Đm/Np] Hạ Lưu Bỉ Ổi
70
70
247.Không phải tôi sợ sau khi chia tay Thịnh Thành Tố đòi tiền mình mà chỉ sợ những con đường kiếm tiền khác bị cắt đứt.
Chạy việc vặt cũng là một cách mở rộng mối quan hệ, càng đông bạn bè thì càng tiện dò la tin tức.Sau khi từ chối tôi lại thấy hơi tiếc, nếu chỉ chạy việc vặt cho mình hắn chắc chắn sẽ nhẹ nhàng hơn bây giờ nhiều.Thịnh Thành Tố hỏi tôi: "Tên bốn mắt đáng ghét kia có biết tụi mình đang hẹn hò không?"
Tôi gật đầu: "Anh nói với cậu ấy rồi."
Thịnh Thành Tố nói: "Thế mà anh ta còn lo chuyện bao đồng nữa."
Thấy hắn vẫn còn cay cú, tôi vội đánh trống lảng: "Em đổi ảnh đại diện thành màu hồng vì anh đúng không?"
Hắn lườm tôi: "Chứ còn vì ai nữa?"
Tôi chạm nhẹ vào bàn tay buông thõng của hắn rồi cong mắt cười nói: "Nhìn dễ thương ghê."
Thịnh Thành Tố không nói gì, nhưng sắc mặt khá lên thấy rõ.
Hắn nắm cổ tay tôi, chẳng thèm đoái hoài ánh mắt những người trên đường mà cứ thế dắt tôi đi.Nhân lúc hắn đang vui, tôi hỏi hắn đổi ảnh bìa khác được không.Thịnh Thành Tố đáp: "Không."
"Anh cũng muốn công khai nhưng đám bạn anh nhiều chuyện lắm, giải thích cho cả đống người như vậy thì mệt chết."
Khả năng nói dối không chớp mắt của tôi đã tiến bộ đáng kể, nói dối ngày càng trôi chảy, "Ảnh đẹp của em anh đều cất kỹ, em cũng đừng đăng ảnh anh lên."
Hắn quay sang nhìn tôi, vẻ mặt hơi do dự.Tôi kiễng chân thì thầm vào tai hắn: "Em đổi lại như cũ đi, anh sẽ hôn em thêm lần nữa."
248.Cuối cùng cũng thuyết phục được hắn.Tôi thở phào nghĩ thầm: Chắc không còn vấn đề gì nữa đâu.
Sau khi hẹn hò, cách trả lời của Thịnh Thành Tố đối với tôi vẫn rất lạnh nhạt, chỉ khi thân mật mới lộ ra vẻ thẹn thùng, tôi cứ tưởng hắn thuộc kiểu người không bao giờ công khai quan hệ tình cảm của mình.Nếu không thấy hắn đỏ mặt thì tôi đã hoài nghi hắn bắt tôi tỏ tình vì muốn xem trò hề của tôi.Mặc dù những việc Thịnh Thành Tố làm mang đến bao rắc rối cho tôi nhưng tôi vẫn thích sự ngây thơ của hắn.Khi làm mai cho người khác, tôi có một cuốn sổ ghi chép thông tin của "đối tượng cần cưa đổ", trước đây tôi đánh giá độ khó của Thịnh Thành Tố là năm sao, còn tưởng sau khi hẹn hò mình sẽ bị hắn bạo lực lạnh.Tôi bước vào quán, vừa chờ đồ ăn vừa nghĩ: Giờ xem ra kẻ bắt cá hai tay như mình còn tệ hơn hắn nhiều.Thịnh Thành Tố bảo tôi xắn quần lên cho hắn xem vết thương."
Không nặng lắm đâu, chỉ trầy chút xíu thôi."
Tôi xắn quần lên, i-ốt thấm đầy băng gạc, "Sắp tới không học bơi với em được rồi."
Hắn ngước nhìn tôi rồi nói: "Tay."
Tôi đặt tay lên tay hắn, hắn cúi đầu xuống, ngón cái xoa xoa vết trầy trên lòng bàn tay tôi, tôi hơi nhột nên nhịn không được rút tay lại: "Không sao đâu, vài hôm nữa là lành ngay ấy mà."
Thịnh Thành Tố đứng dậy lấy một chai sữa đậu nành trong tủ lạnh, trả tiền xong thì đưa cho tôi: "Cầm đi."
Hắn tốt với tôi quá khiến tôi không quen lắm.Hắn nhìn tôi nói: "Em sẽ cất ảnh để xem một mình."
Chai sữa đậu nành bằng thủy tinh mát lạnh khiến cơn đau trong lòng bàn tay như tan biến.Thịnh Thành Tố hỏi tôi: "Cuối tuần này anh rảnh không?"
Hắn dừng lại một lát rồi nói tiếp: "Tới chỗ em đi."
Tôi sực nhớ đến lời mời của Mẫn Xuyên Thanh, thần kinh vừa thả lỏng lại căng thẳng: "Anh, anh cũng muốn đi lắm, nhưng cuối tuần anh bận việc rồi, để lần sau nhé."
Hắn hỏi tôi: "Việc gì?"
249.Tôi chưa kịp trả lời thì sau lưng vang lên một giọng nói hiền hòa quen thuộc: "Cuối tuần này Hạ Trân phải đến nhà anh để anh dạy kèm cho cậu ấy."