- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #41
[Đm/Np] Hạ Lưu Bỉ Ổi
40
40
143.Lạc Đoan Diệc hôn rất lề mề chứ không vồ vập như lần trước, cứ như đang thăm dò ý tôi vậy.Tôi giục hắn hôn nhanh hơn: "Kẹo sắp tan hết rồi kìa......"
Tay hắn chạm vào mặt tôi, ngón tay chai sần vuốt ve mí mắt tôi, thì thầm hỏi tôi nhắm mắt lại được không.Màn cửa kéo kín che khuất ánh trăng, sau khi tắt đèn chúng tôi chỉ thấy được hình dáng của nhau, mặt hắn chìm trong bóng tối, nhưng sự mơ hồ này lại mang đến cho tôi cảm giác an toàn, tôi dần thả lỏng, chớp mắt nói với hắn: "Mở mắt ra cũng đâu thấy gì."
"Không thấy, nhưng......"
Lạc Đoan Diệc dừng lại, tựa đầu vào trán tôi nói: "Biết đâu sẽ cảm nhận được ánh mắt tớ nhìn cậu."
Mặt hắn nóng như bị sốt, giọng nói cũng run rẩy.Tôi đã vượt qua rào cản tâm lý, còn hắn lại căng thẳng đến nỗi không thể hôn tiếp.Tôi nhắm mắt lại, tưởng tượng ra vẻ ngượng ngùng bối rối của hắn hiện giờ thì không nhịn được cười: "Không hôn thì về ngủ đi."
"Tớ, tớ muốn hôn mà!"
Lạc Đoan Diệc vội vàng ôm tôi vào lòng, cánh tay rắn chắc siết chặt lưng và eo tôi, suýt nữa đã làm tôi chết ngạt.Hắn hôn tôi lần nữa, ngậm lấy môi tôi, kẹo sữa chỉ còn một mẩu, viên kẹo xoay tròn trong miệng tôi rồi tan ra trên lưỡi.Tôi bị nụ hôn vụng về này kéo vào cái nóng ẩm ướt, những giọt nước li ti đọng trên chóp mũi, trên thái dương, trên đuôi tóc tôi.Hình như lúc hôn hắn còn lấy hơi kém hơn cả tôi, hôn xong hắn gục đầu lên vai tôi, tôi kề sát lồng ngực phập phồng dữ dội của hắn, nghĩ thầm: Có khi nào hắn ngất xỉu vì hôn không?144.Lạc Đoan Diệc bắt tôi đưa ra nhận xét.Tôi đứng lên tìm điều khiển máy lạnh rồi nói: "Cũng tạm."
"Cũng tạm?"
Hắn thất vọng tràn trề, "Vậy là không tốt rồi."
Lạc Đoan Diệc lại hỏi tôi không tốt chỗ nào.Tôi bật đèn ngủ đầu giường, không nhìn hắn mà nói: "Mạnh bạo quá, giữa chừng còn cắn tớ nữa."
Chỗ bị cắn không chảy máu mà chỉ hơi tê."
Tại tớ thấy người khác làm vậy......"
Lạc Đoan Diệc đang nói nửa chừng thì dừng lại, cúi đầu làm thinh một lát rồi kéo áo tôi, lí nhí nói: "Tớ sai rồi, lần sau nhất định sẽ tiến bộ hơn."
Lần sau?
Biết vậy khen hắn hôn giỏi cho rồi, khỏi phải tập nữa.Gió tỏa ra từ máy lạnh xua tan cái nóng trên người tôi, tôi rúc vào chăn hỏi hắn: "Cậu muốn ngủ lại đây không?"
"Muốn chứ."
Lạc Đoan Diệc gật đầu, sau đó lại lắc đầu, "À thôi......
Hôm nay thì không được, tớ còn phải về dọn dẹp nữa."
Nói xong hắn chậm chạp leo xuống giường tôi với một tư thế kỳ quái, sau đó tắt đèn ngủ của tôi.Tối nay hắn ngoan ngoãn đi cửa chính chứ không trèo qua ban công về nhà nữa.145.Sau khi Lạc Đoan Diệc đi, tôi đưa tay sờ soạng thì thấy hắn để lại một tờ 50 tệ cạnh gối mình. (~183 ngàn)Ý gì đây?
Chẳng lẽ hắn ứng trước tiền hôn lần sau à?Tôi hít sâu một hơi rồi tức giận chạy ra ban công hét vào phòng hắn: "Lạc Đoan Diệc!
Cậu xem tớ là món hàng đấy à?
Khách quen hết được giảm giá rồi, từ nay về sau mỗi lần một trăm nghe chưa."
Một lát sau, hắn trầm giọng đáp lại tôi trong phòng: "......
Tớ sẽ ráng để dành tiền."
146.Tôi đi đánh răng, lúc ra trông thấy tin nhắn của Thịnh Thành Tố.Thịnh Thành Tố: "Trưa mai tới chỗ khác ăn đi."
Tôi hỏi hắn muốn đi đâu.Thịnh Thành Tố: "Chỗ nào không bị làm phiền ấy."
Thịnh Thành Tố: "Anh tự tìm đi."
Chỗ nào tốt hơn sân thượng nhỉ?
Tôi nằm sấp trên gối, vắt óc suy nghĩ một lát rồi trả lời hắn: "Phòng thay đồ ở bể bơi nhé?"
Thịnh Thành Tố trả lời bằng một dãy dấu chấm.Tôi đang định nói mình chỉ đùa thôi thì Thịnh Thành Tố nhắn thêm một câu: "Được.
Vậy mai đến bể bơi đi."