- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #11
[Đm/Np] Hạ Lưu Bỉ Ổi
10
10
38.Thịnh Thành Tố liếc nhìn Tịch Số ngoài lớp học, ngả người ra sau ghế hỏi tôi: "Mục tiêu mới hả?"
Tôi đeo kính vào rồi nói: "Cậu ta là ủy viên ban kỷ luật đến phạt tôi đấy."
Ảnh của Mẫn Xuyên Thanh mang lại may mắn, còn Tịch Số hệt như "nam quỷ âm u luôn ám bạn", bỏ ảnh của hắn vào túi bùa chẳng khác nào bị nguyền rủa.Tôi không có hứng thú với Tịch Số mà chỉ buột miệng nói vậy thôi, ai ngờ hắn lại tưởng thật, tức giận hất tay tôi ra như đang bị sỉ nhục nặng nề.Tôi xuống lầu, hắn cũng theo tôi xuống lầu nhưng không nói năng gì với tôi, cứ như hồn ma vậy.Nghe tôi kể mình bị ủy viên ban kỷ luật hãm hại, Thịnh Thành Tố không thương xót mà còn hừ lạnh một tiếng: "Lẽ ra anh phải bị phạt từ lâu rồi mới đúng."
39.Trước khi Tịch Số kịp phê bình tôi, tôi quyết định "lấy độc trị độc", móc điện thoại ra chụp mặt hắn lia lịa.
Hắn sững sờ một lát, khuôn mặt lúc trắng lúc xanh, định giật lấy điện thoại của tôi: "Hạ Trân, cậu làm gì vậy?"
"Tôi thấy cậu rất cuốn hút, rất hợp làm người mẫu, tiếc là hơi lạnh lùng."
Tôi chọc tức hắn bằng giọng điệu biến thái: "Nhất là nốt ruồi ở khóe môi cậu, nhìn vừa cấm dục vừa gợi cảm khiến người ta rất muốn hôn một cái."
Tịch Số lập tức rút tay về rồi lùi lại với vẻ hoang mang.Tôi tiến lên một bước, hắn lùi lại một bước.Tôi nói tiếp: "Theo tôi thấy thì cậu cũng là ứng cử viên sáng giá để làm bạn trai đấy."
40.Khuôn mặt trắng nõn của Tịch Số đỏ bừng, đôi môi run rẩy, sau đó hắn xụ mặt bỏ đi, có vẻ như rất tức giận.Chắc hắn sẽ ghê tởm không muốn đến gần tôi, tạm thời không tìm tôi nói chuyện bán ảnh nữa.41.Trên đường về nhà, tôi ghé vào cửa hàng thể thao mua một chiếc quần bơi màu đen.
Tôi chụp ảnh túi đựng quần bơi của mình gửi cho Thịnh Thành Tố: "Tôi sắp học bơi rồi."
Hồi lâu sau hắn mới trả lời: "Học với ai?"
Tôi hỏi hắn: "Cậu dạy tôi được không?"
Lần này Thịnh Thành Tố trả lời rất nhanh: "Không."
Tôi đã đoán trước hắn sẽ từ chối nên cũng không mấy thất vọng, trả lời hắn: "Được, vậy tôi sẽ nhờ bạn thân dạy."
Ăn cơm xong, tôi đang định bàn chuyện học bơi với Lạc Đoan Diệc thì Thịnh Thành Tố đột nhiên nhắn tới: "Thứ Bảy gặp ở hồ bơi trường, đi một mình, không được chụp ảnh."
41.Lạc Đoan Diệc nằm lì trên giường tôi không chịu đi.Tay chân hắn dài thòng nên chiếm gần hết cái giường.
"Vừa chật vừa nóng nữa," tôi huých hắn ra: "Về giường cậu ngủ đi."
Lạc Đoan Diệc không chịu đi mà ôm chặt tôi rồi vùi đầu vào vai tôi, tủi thân nói: "Sao cậu bận quá vậy, lần nào tớ tìm cậu cũng không gặp."
Tôi vỗ lưng hắn nói: "Cậu có thể thuê tớ ở cạnh cậu mà."
Lạc Đoan Diệc hỏi: "Thuê một lần bao nhiêu tiền?"
Tôi nói: "Người khác năm tệ, còn cậu mười tệ."
Lạc Đoan Diệc ngẩng đầu lên rồi trố mắt nhìn tôi: "Sao đến lượt tớ lại tính gấp đôi?"
Tôi nói: "Tớ chuyên chém khách quen mà."
42.Tôi chạy trốn thất bại nên bị Lạc Đoan Diệc đè ra cù lét, tôi cười đau cả bụng, nắm tay hắn nói: "Nể tình khách quen, miễn phí cho cậu một đêm đó."
Chúng tôi cười đùa một hồi, Lạc Đoan Diệc nằm xuống cạnh tôi, chẳng biết lấy đâu ra một bao lì xì in hình chó con đưa cho tôi, bên trong là tờ 100 tệ. (~365 ngàn)Tôi chỉ lấy bao lì xì, còn tiền thì trả lại cho hắn: "Tớ không muốn lấy tiền của cậu."
Lạc Đoan Diệc nghiêm túc nói: "Khách quen cũng phải trả tiền chứ."
"Cậu đâu phải khách quen," tôi nghĩ ngợi giây lát rồi đưa tay nâng cằm hắn như lần trước, cười nói: "Cậu là đối tác mà."