[BOT] Wattpad
Ban Quản Trị
- 25/9/25
- 83,449
- 0
- 0
Đm | Kẻ Tồi Tệ Bỗng Được Cả Thiên Hạ Say Mê
Vào vai gã trai quê kẹt xỉ vô đối (39)
Vào vai gã trai quê kẹt xỉ vô đối (39)
Chương 39.Editor: Ang Chem.⭒°.
݁✮
Lâu Bách Xuyên đến rất nhanh.Vừa thấp thoáng trông thấy bóng dáng Sầm Úc, anh ta đã phát hiện cậu đang cười hì hì, sủa “gâu gâu” với người đàn ông đối diện.“...”
Lâu Bách Xuyên.Anh thật tình chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao, nhưng vẫn lững thững bước lại gần.
Đến nơi rồi, anh mới nhận ra nhân vật đứng trước Sầm Úc cũng là một gương mặt thân quen.Ấy là minh tinh Bùi Chá.Khi Lâu Bách Xuyên tiến lại, dường như Bùi Chá cũng ngỡ ngàng vì không ngờ là anh, bèn ngạc nhiên cất tiếng chào.“Sao thế này?”
Lâu Bách Xuyên đảo mắt nhìn quanh, chẳng thấy con chó con mèo nào, lại thêm chắc mẩm ban nãy Sầm Úc cố tình giở giọng nói bóng gió.Thấy Bùi Chá cười khổ, anh đành phải quay sang Sầm Úc đứng bên cạnh.Cậu vẫn giữ nguyên nụ cười tươi rói: “Gâu gâu gâu.”
“...?”
Lâu Bách Xuyên càng lúc càng hoang mang, anh ta nhận ra mình thật sự không tài nào hiểu nổi thế giới trong đầu Sầm Úc.Mà Bùi Chá cũng biết chuyện chẳng thể lấp liếm cho qua được nữa, đành kể lại đầu đuôi sự việc vừa xảy ra cho Lâu Bách Xuyên, không bỏ sót dù chỉ một chi tiết.Lúc nghe Sầm Úc bị hiểu lầm, Lâu Bách Xuyên đã bắt đầu cau mày.
Đến đoạn vệ sĩ của Bùi Chá định đánh Sầm Úc, mày anh ta càng nhíu chặt hơn.
Rồi lại nghe Sầm Úc đã choảng nhau với đối phương một trận, anh liền liếc sang tên vệ sĩ đang lồm cồm bò dậy từ bụi cây, hàng mày bấy giờ mới chịu giãn ra đôi chút.Cuối cùng, anh ta phán một câu rất chi là công bằng: “Chuyện này là cậu sai.”
Bùi Chá cũng biết mình đuối lý thật.Trước khi đến khu nghỉ dưỡng này, gã nghe nói nơi đây hoàn toàn không có người ngoài vì chưa khai trương.
Bởi vậy, lúc thấy một chàng trai lạ hoắc lù lù xuất hiện, lại thêm đã bị tên stalker kia cho ăn hành suốt thời gian dài, thành thử ra gã mới có chút trông gà hoá cuốc như vậy.Bùi Chá đành phải tiếp tục rối rít xin lỗi, rồi lại lải nhải thêm dăm ba câu linh ta linh tinh.
Dưới sự giám sát của Lâu Bách Xuyên, sau khi cam đoan sẽ không vin vào vết thương của vệ sĩ mà làm khó Sầm Úc, gã mới chân thành ngước nhìn cậu.Song cậu chỉ liếc gã ta, đáp: “Gâu.”
Tay vệ sĩ kia cũng đã nghe rõ toàn bộ câu chuyện.
Ngày thường, hắn vốn hay dựa hơi Bùi Chá làm oai làm phách, trước đây đã từng khá thô lỗ với người hâm mộ, nhưng khi đó đều được nói đỡ là do “quá sốt sắng bảo vệ Bùi Chá” mà thôi.Ai ngờ lần này lại đụng phải thứ dữ.Sau khi xin lỗi Sầm Úc xong, Bùi Chá liền cho hắn ta rời đi trước.Lâu Bách Xuyên liếc Sầm Úc, đoạn quay sang Bùi Chá.Bùi Chá lúc này chỉ khoác độc một chiếc áo choàng tắm trên người, gió thổi qua khiến gã thấy hơi lành lạnh...
Sầm Úc nhìn đối phương một cái, sau đó mới nói với Lâu Bách Xuyên: “Qua biệt thự của anh trước đã.”
Người đàn ông liền gật đầu ngay, anh ta cũng chẳng mặn mà gì với việc đứng đây làm quan toà nữa.Thấy Sầm Úc có vẻ chuẩn bị rời đi, Bùi Chá bèn xin lỗi thêm một tràng:“Thật lòng xin lỗi cậu, lát nữa tôi sẽ đến tận nơi tạ tội.”
“Thôi được rồi.”
Nghe gã nói câu ấy, Sầm Úc liền thấy nhức nhức cái đầu, dàn zai trong cốt truyện vốn đã nhiều lắm rồi.Cậu chẳng muốn tên Bùi Chá này đến nhà mình rồi cũng đổ đứ đừ Ngu Sân Ngọc nốt, Sầm Úc chả có hơi sức đâu đi làm mai cho cả bầy như vậy.Cậu bèn quay lại nhìn Bùi Chá: “Khỏi đi.”
Ngẫm một lát, cậu tiếp tục bổ sung: “Anh yên tâm, tôi không lên mạng bóc phốt anh đâu.”
Sầm Úc cứ ngỡ gã ta xin lỗi rối rít như vậy là vì sợ bị phanh phui.⭒°.
݁✮
Lâu Bách Xuyên đưa Sầm Úc về biệt thự của mình.
Dọc đường, anh ta mấy lần định mở miệng nói gì đó, nhưng cuối cùng lại thôi.Mãi đến khi Sầm Úc bước vào phòng khách, anh mới không nhịn được mà lên tiếng:“Ban nãy cậu hơi bốc đồng quá đấy.”
Thật ra anh ta muốn nói: dù gì vệ sĩ của Bùi Chá cũng biết võ, Sầm Úc hấp tấp ra tay như thế có khi lại thiệt thân.Tất nhiên, anh cũng muốn trách móc Bùi Chá, sao chưa rõ trắng đen gì mà đã vội động tay động chân.Lâu Bách Xuyên nhìn Sầm Úc: “Nhỡ khi ấy cậu thua thì sao?”
Cậu bèn cười hì hì: “Thua thì nằm viện, ăn vạ anh ta mười vạn tám.”
“...”
Lâu Bách Xuyên thiếu nữa là nghẹn thở.
Dù biết Sầm Úc chỉ nói đùa... nhưng anh vẫn khó có thể đỡ nổi lời trêu cợt này.Người đàn ông hơi mấp máy môi, đoạn đi đến đến góc làm việc trong biệt thự, mở laptop lên.“Thôi bỏ đi, cậu xem phương án này trước đã.”
Sầm Úc vẫn nhớ Lâu Bách Xuyên là nhân vật quan trọng trong cốt truyện, mình không thể OOC quá lố.
Thế nên sau khi bung lụa một chút, cậu liền ngoan ngoãn đi tới bên cạnh anh ta.
Lâu Bách Xuyên kéo một chiếc ghế khác ra.“Ngồi đi.”
Sầm Úc cũng chẳng khách sáo, đặt mông ngồi phịch xuống ngay.Rồi bắt đầu ngâm cứu mấy yêu cầu sửa đổi bên phía khách hàng gửi tới.Cậu ngó qua một lượt, thấy Lâu Bách Xuyên đã xử lý được đôi chút, phần còn lại thực ra cũng không tốn quá nhiều thời gian.
Cậu cầm lấy máy tính, chỉnh lại theo yêu cầu, đánh giá kỹ càng xong xuôi mới trả laptop cho Lâu Bách Xuyên.Đối phương kiểm tra tập tin một lượt nữa rồi gửi cho bên khách.Tiếp đó lại là một màn khách sáo giả lả: “Cuối tuần mà làm phiền anh quá”, “Không sao, ngài cứ xem sớm là được”.Sầm Úc đứng cạnh chứng kiến tất thảy, chỉ biết ngửa mặt lên trời than ngắn thở dài😀ù ở thế giới nào đi chăng nữa, cậu cũng chẳng thể thoát nổi cái kiếp tăng ca chết bầm này mà!Thấy bên khách hàng có vẻ không còn gì để nói nữa, Lâu Bách Xuyên bèn gập thẳng máy tính lại.
Anh nhìn Sầm Úc ngồi bên cạnh, hỏi: “...Hay tôi đưa cậu về nhé?”
Sầm Úc sực nhớ ra Ngu Sân Ngọc vẫn còn đang ở trong phòng.Ha ha, không ngờ xử lý công việc lại nhanh gọn đến thế.
Sao lúc bắt tay vào làm thì nó rõ lề mề lê thê cơ chứ!Cậu thấy Lâu Bách Xuyên tuy nói vậy nhưng mông vẫn dính chặt vào ghế, biết thừa đối phương chỉ hỏi cho có chứ hoàn toàn chẳng có ý định đứng dậy, Sầm Úc cũng quyết tâm ngồi ì ra đó.Cậu cố câu giờ, liền quay sang hóng hớt:“Anh Xuyên với diễn viên Bùi Chá cũng quen nhau ạ?”
Khó nói.Lâu Bách Xuyên nhìn Sầm Úc.Mới ban nãy còn chửi xéo người ta là chó, giờ đã xoay ngoắt 180 độ giả nai tơ, trông văn minh lịch sự hẳn ra.Mà thôi, dạo này anh cũng quen mấy cú cua khét lẹt trong đầu Sầm Úc rồi, nên cũng chẳng buồn ngạc nhiên nữa.
Anh chỉ đăm chiêu nghĩ xem nên giải thích mối quan hệ với Bùi Chá thế nào cho phải.Trước khi vào công ty này, lúc còn là cậu ấm nhà họ Lâu, Lâu Bách Xuyên từng chạm mặt Bùi Chá trong một bữa tiệc.Bùi Chá là gương mặt đại diện cho một nhãn hàng thuộc tập đoàn nhà Lâu.Còn Lâu Bách Xuyên là cậu ấm (dù giờ đã trở thành cựu cậu ấm), dĩ nhiên không tránh được việc phải chào hỏi xã giao vài câu với đối phương.Tại sao lại là “cựu” ư?
Ấy là bởi người đứng đầu nhà họ Lâu hiện tại, tức ông Lâu, đang nhen nhóm ý định đưa kẻ khác lên thế chỗ anh ta.Thấy chuyện này nực cười hết chỗ nói, Lâu Bách Xuyên quyết dứt áo ra đi, chống mắt lên xem mấy đứa con rơi con rớt kia phá cho tan nhà nát cửa thế nào.“Trước đây từng gặp trong tiệc.”
Lâu Bách Xuyên giấu nhẹm một phần sự thật, đáp lời Sầm Úc.Sầm Úc cũng chẳng bận tâm chuyện anh ta che giấu.Ai mà méo biết thân phận của anh chứ, buồn cười chết đi được.Cậu gật gù rồi tiếp tục sắm tròn vai tay săn tin lá cải: “À phải rồi, anh có nghe tin đồn gì về Bùi Chá chưa?”
Có lẽ để thu hút sự chú ý của Lâu Bách Xuyên, Sầm Úc vội nói thêm: “Ngu Sân Ngọc mới kể cho tôi đấy.”