Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Đm/H/Done] Kết Mộng Xuân - Tần Tam Kiến

[Đm/H/Done] Kết Mộng Xuân - Tần Tam Kiến
Chương 20


Edit: RyalGia đình Thi Hạ Dương tan nát từ nhỏ, nhưng điều ấy cũng chẳng ảnh hưởng tới việc cậu là một cậu ấm được nuông chiều.Không chịu được ấm ức, không chịu được đớn đau.Hôm nay đã bị tét mông lại còn bị chọc mông, Thi Hạ Dương muốn trở mặt quá chừng."

Uông Thịnh!".

Cậu nghiến răng nghiến lợi, quay đầu nhìn hắn.

"Đau!"."

Nhịn tí đi".

Uông Thịnh hôn cậu một cái.

"Lát nữa là ổn thôi".Uông Thịnh chưa làm bao giờ, hắn cũng chẳng biết rốt cuộc lúc nào thì ổn, cuối cùng có ổn nổi không, nhưng làm gì có ai khai thật vào lúc này bao giờ."

Thả lỏng nào".

Hắn thấp giọng dỗ.

"Bé cưng à, thả lỏng đi".Dù sao Uông Thịnh cũng là một học sinh xuất sắc – hắn giải đề rất trâu bò, giải người cũng trâu bò.

Hắn coi Thi Hạ Dương như một đề toán mới mẻ trước nay chưa từng gặp.Nhưng Uông Thịnh chính là kiểu người càng gặp khó càng quyết tâm phá giải, mà còn nhanh chóng nắm được mẹo làm bài.Ví dụ như – ở phòng riêng nơi quán net hôm nọ, hắn gọi Thi Hạ Dương là bé cưng, phản ứng của cậu cũng chẳng mấy rõ ràng nhưng lại bị thâu tóm rất chuẩn.Uông Thịnh biết, nếu gọi cậu bằng cái tên ấy, cậu sẽ hưng phấn vô cùng."

Bé cưng ơi, đừng kẹp chặt thế nữa".Thi Hạ Dương cúi đầu, cậu cố hít sâu rồi thả lỏng.

Cảm giác y hệt như hồi đi tiêm lúc nhỏ, lúc chị y tá bắt đầu bôi cồn tiêu độc là cậu đã căng thẳng rồi, đến khi mũi kim hạ xuống thì một bên mông và cả cái chân cũng cứng ngắc."

Ngoan".

Uông Thịnh cảm nhận được rằng Thi Hạ Dương đã thả lỏng, ngón tay hắn cũng động đậy được.Hắn mỉm cười hôn lên môi cậu như khen thưởng: "Giỏi quá".Tim Thi Hạ Dương đập nhanh đến độ suýt ngất – cậu cực kì thích những câu nói theo kiểu bề trên thế này của Uông Thịnh.Kết quả khi dỗ được Thi Hạ Dương là, lúc một ngón tay của Uông Thịnh đã được quyền tự do khuấy đảo bên trong, cậu cũng không tự chủ được mà hạ eo thấp xuống, mông vểnh cao hơn.Cái này gọi là thiên phú dị bẩm.Uông Thịnh bảo thế đấy.Tiếp theo là ngón thứ hai, rồi ngón thứ ba.Mỗi lần một ngón tay mới chen vào, Thi Hạ Dương lại nghiến răng nghiến lợi.

Nhưng sau khi thích ứng được, chẳng biết có phải do bắt đầu thấy sướng hay không mà cậu lại níu gối rên rỉ.Giờ Thi Hạ Dương vẫn còn nghĩ được, vẫn tự hỏi – sao mình lại ngoan ngoãn nằm sấp đợi Uông Thịnh chịch thế này?Trước nay cậu vẫn cho rằng mình rất thông minh, chỉ tại không chịu học nên thành tích mới kém mà thôi.

Nhưng giờ cậu mới phát hiện, chút khôn vặt này chẳng là cái đinh gì trước mặt một người thông minh thực sự, dù so về trí tuệ hay so về dũng khí, cậu cũng không sánh bằng Uông Thịnh.Nếu nhất định phải so, thì có lẽ cậu chỉ thắng được ở cặp mông vểnh thôi.Không đúng, không phải mông vểnh hơn, mà là nhỏng mông lên cao hơn.Thi Hạ Dương quay đầu nhìn Uông Thịnh, người kia đang nhắm mắt, si mê hôn thân thể cậu.Chiếc áo rộng thùng thình vẫn chưa bị cởi ra hoàn toàn nhưng đã xốc lên tận nách, Uông Thịnh nằm đè trên người Thi Hạ Dương, tham lam liếm láp xương bả vai cậu.Thi Hạ Dương đột nhiên phát hiện – hàng mi Uông Thịnh rất gợi cảm, không phải kiểu dài và dày như con gái nhưng vẫn rất gợi cảm, lúc nhắm mắt thì quyến cũ vô cùng.Trái tim cậu như bị đóng đinh, cứ thế mê mẩn ngắm nhìn đến khi hắn đột nhiên mở mắt.Hai người đối diện với nhau, Thi Hạ Dương ngẩn ngơ, ngay sau đó Uông Thịnh rướn lên hôn cậu.Hắn nói: "Chắc được rồi đấy".Thi Hạ Dương bị hôn đến độ ngơ luôn, ngẩng đầu hỏi: "A?".Ngay lúc cậu thốt ra chữ "a" ấy, Uông Thịnh rút ngón tay ra.Phía sau vốn được nhét đầy ứ ự giờ bỗng trở nên trống vắng, khắp xung quanh chỉ có tiếng thở dốc vì hưng phấn khiến lòng người ngứa ngáy.Thi Hạ Dương thấy mình xong đời rồi, cậu cảm nhận được rất rõ rằng cơ thể mình đã thay đổi.Cậu không muốn Uông Thịnh rút ngón tay ra ngoài.Chỉ muốn tiếp tục được lấp đầy, tiếp tục bị khiêu khích.Thi Hạ Dương cau mày, nhìn Uông Thịnh như đang oán trách.Dĩ nhiên Uông Thịnh biết cậu nghĩ gì.

Hắn lùi ra mép giường, vừa đứng nhìn Thi Hạ Dương với khuôn mặt vô cảm vừa tự cởi áo.Trái tim Thi Hạ Dương bắt đầu loạn nhịp, cậu không kiềm chế nổi mà nhỏm dậy, vuốt ve thân thể hắn.Từ eo tới trước ngực, rõ vụng về, cuối cùng ôm một cái.Thi Hạ Dương giạng chân ra để Uông Thịnh đứng giữa hai chân mình, dán mặt vào bụng hắn, rủ mắt xuống là thấy được thứ căng phồng dưới lớp quần jean nơi hạ bộ."

Giúp tôi cởi đi".

Uông Thịnh nói.Giọng hắn truyền xuống, Thi Hạ Dương ngẩng đầu nhìn.Uông Thịnh khẽ vuốt ve khuôn mặt cậu, cố dằn nỗi si mê, không muốn để lộ tất cả lòng mình trước Thi Hạ Dương."

Nhanh nào".Lại nữa.Thi Hạ Dương không thích bị ra lệnh.Nhưng cậu lại nghe theo mệnh lệnh ấy.Cậu bĩu môi, buông Uông Thịnh ra, vươn tay cởi khóa quần.Rồi đến phần khóa kéo.Trước giờ Thi Hạ Dương chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình cởi quần cho trai, mà người này lại còn là Uông Thịnh.Cậu kéo xuống rất chậm, chậm đến nỗi trong lòng Uông Thịnh như có lửa đốt.Uông Thịnh nghĩ, lần sau nhất định phải bắt cậu dùng miệng kéo khóa cho mình, dùng răng mà cắn phéc mơ tuya, kéo xuống xong thì khẩu giao luôn là đẹp.
 
[Đm/H/Done] Kết Mộng Xuân - Tần Tam Kiến
Chương 21


Edit: RyalUông Thịnh quăng cho Thi Hạ Dương một cái bao cao su, hỏi: "Biết dùng không?".Thi Hạ Dương trừng mắt với hắn: "Tưởng tôi bị ngốc à?".Chưa ăn thịt heo thì chẳng lẽ chưa bao giờ thấy heo chạy?Thi Hạ Dương nghĩ thầm: Tuy tôi học dốt, nhưng đâu có nghĩa tôi không học được!Lúc Thi Hạ Dương cúi đầu xé vỏ bao, Uông Thịnh cũng túm áo cậu lột sạch.Giờ hai người đều hoàn toàn trần trụi, tim Thi Hạ Dương đập loạn cả lên, xé mỗi cái vỏ bao cao su mà cũng thở hổn hển.Cậu nhấc cái bao bóng nhẫy ra ngoài, liếc nhìn cây gậy trước mắt.Uông Thịnh vẫn đứng giữa hai chân Thi Hạ Dương, dương vật đã đứng thẳng từ lâu giờ đang phô diễn trước mặc cậu, thậm chí Thi Hạ Dương còn nghi ngờ rằng chỉ cần mình há miệng là sẽ bị đâm sâu vào tận yết hầu ngay lập tức.Cậu hơi xoay mông cọ cọ sang chỗ hắn.Uông Thịnh cười: "Gì đấy?".Hắn túm tay Thi Hạ Dương đặt lên thằng em thô to cứng ngắc nhà mình: "Đeo cho tôi đi".Thi Hạ Dương lén so sánh kích thước thứ này và ngón tay Uông Thịnh theo bản năng, cậu hơi lo, chỉ sợ mình nứt luôn thì khổ.Thấy Thi Hạ Dương ngớ ra, Uông Thịnh không đợi nổi nữa.

Hắn cúi người nhéo cằm cậu hôn lên, bàn tay cũng chẳng hề nhàn rỗi, lần xuống háng cậu, bóp nhẹ hai hòn trứng lành lạnh.Thi Hạ Dương lại bị mê hoặc tới nỗi hồn phách đảo điên, chả thèm quan tâm vụ nứt hay không nữa.

Câu chỉ thấy trống vắng và tịch mịch, cũng muốn trải qua cảm giác được lấp đầy thêm lần nữa.Cậu vụng về tròng bao cao su cho Uông Thịnh, cây hàng thô to bị bọc kín trông đến là ấm ức.Thi Hạ Dương hỏi: "Tôi cũng chẳng mang thai được, đeo thứ quỷ này làm gì?"."

An toàn".

Uông Thịnh thấy ổn thỏa rồi thì không nhiều lời nữa, túm cậu ấn xuống giường, trở mình đè lên.Thi Hạ Dương còn chưa kịp phản ứng thì hai chân đã bị tách ra.

Đến khi quay đầu rồi phát hiện Uông Thịnh đang nhìn chằm chằm vào nơi đáng thẹn kia, đến một người vốn chẳng biết xấu hổ là gì như cậu mà cũng nóng cả mặt.Thi Hạ Dương ôm mông mình: "Đừng có nhìn!".Uông Thịnh bật cười kéo tay cậu ra, hôn một cái lên bờ mông nõn nà."

Đẹp lắm".

Hắn nói, rồi lại mò một ngón tay vào nơi kia ve vuốt.Thi Hạ Dương vốn đang thèm thuồng sao mà nhịn nổi, cậu khẽ hừ một tiếng.Tiếng động ấy là gì?Là người đặt nơi đầu quả tim rên rỉ vì hắn.Uông Thịnh không nhịn nổi.Hắn vốn định dịu dàng một chút, dù sao đây cũng là lần đầu – nhưng Thi Hạ Dương đúng là dâm phát hoảng, lại còn dám nói: "Cậu đừng nghịch nữa, nhanh lên coi!".Nếu cậu đã nói vậy, thì Uông Thịnh cũng chẳng còn lòng dạ đâu mà đùa giỡn nữa.Hắn quỳ trên giường, bóp chặt eo Thi Hạ Dương nhấc lên, rồi lại vỗ một cái lên cặp mông kia: "Vểnh cao lên!".Trong lòng Thi Hạ Dương hùng hùng hổ hổ, mà động tác thì chẳng hề chậm trễ.Cậu hạ eo xuống, vểnh mông lên, ngay sau đó đón lấy cơn đau và cảm giác bị xé rách rất rõ ràng.Uông Thịnh đột nhiên đi vào, chỉ mới hết phần quy đầu mà Thi Hạ Dương đã đau đến nỗi túa mồ hôi lạnh, hai đùi run rẩy.Cậu đau, Uông Thịnh cũng đau.Thứ kia căng giãn hết những nếp uốn nơi cửa huyệt, phần đã vào được thì bị kẹp thật chặt, đau đến nỗi hắn phải nhíu mày."

Bé cưng thả lỏng đi nào".Thi Hạ Dương đã đau tới độ không có sức đáp lời hắn nữa, cậu muốn chửi Uông Thịnh, nhưng chỉ thốt được mỗi chữ "a".Uông Thịnh cảm thấy thế này thì không được, cả hai đều khổ sở.Hắn cúi người, dịu dàng hôn từ khóe mắt đến khóe môi Thi Hạ Dương, đôi tay không ngừng ve vuốt thân thể đầy lớp mồ hôi mỏng.Uông Thịnh biết tai Thi Hạ Dương mẫn cảm, bèn tấn công vào vùng tai cậu.Vừa bị liếm một cái là Thi Hạ Dương rên khẽ ngay.Dáng vẻ này của cậu khiến Uông Thịnh buồn cười.

Ai mà ngờ tên nhãi vừa kiêu ngạo vừa ương bướng lúc lên giường lại nhỏ giọng hờn dỗi thế này, chẳng khác nào một bé mèo nhỏ động dục mà không biết phải làm sao."

Bé cưng à".

Uông Thịnh thích gọi cậu như vậy, bởi chính hắn cũng thấy hưng phấn vô cùng.

"Thả lỏng nữa đi, cho tôi vào nào".Hắn nghe Thi Hạ Dương thở gấp, xoa nơi đầu ngực đã dựng thẳng của cậu, thổi một hơi vào cái tai đỏ bừng: "Để tôi vào, rồi chồng cho em sướng".Ryal's note: Tổng kết nội dung chính của "Kết mộng xuân" trong một câu duy nhất: Thi Hạ Dương đúng là dâm phát hoảng =))))
 
[Đm/H/Done] Kết Mộng Xuân - Tần Tam Kiến
Chương 22


Edit: RyalThi Hạ Dương nghĩ, có lẽ Uông Thịnh là một sát thủ chuyên ra tay với ý chí của cậu.Hắn chỉ cần nói một câu "Chồng cho em sướng" thôi, cậu đã bị mê hoặc rồi.Ai là chồng?Chồng ai?Chồng mình ấy à?Thi Hạ Dương chưa lên đỉnh thật mà đã lên đỉnh trong tâm trí mất rồi.Khuôn mặt cậu đỏ ửng, hai mặt khép hờ, miệng hơi hé, rặt cái vẻ chìm đắm trong tình dục.Uông Thịnh nhẹ giọng cười, ngậm vành tai cậu, nói với con người u mê như bị hạ cổ: "Bé cưng dâm quá".Thi Hạ Dương không rảnh cãi cọ với hắn, chỉ có thể để mặc hắn dán đủ loại nhãn kì quặc cho mình.Nơi cửa sau căng chặt cũng dần thả lỏng vì mấy câu khiêu khích của Uông Thịnh, giúp hắn chầm chậm đi vào từng chút một.Phía sau của Thi Hạ Dương chặt kinh người, Uông Thịnh cảm thấy nơi nào hai người tiếp xúc cũng đang nổi lửa.Ngọn lửa ấy lan từ dương vật hắn lên thẳng chỗ đầu tim, Uông Thịnh không nhịn được mà rên nhẹ một tiếng.Làm thật còn kích thích hơn trong tưởng tượng rất nhiều.Chẳng biết Uông Thịnh đã tưởng tượng cảnh mình tiến vào thân thể Thi Hạ Dương biết bao lần.

Trong những cơn mơ ấy, Thi Hạ Dương vừa bị hắn đè dưới người vừa rên rỉ, biểu cảm có khi hưng phấn mà cũng có lúc khổ sở, cũng thi thoảng là chống cự.Nhưng dù sao Uông Thịnh cũng là đạo diễn của những ảo tưởng ấy, cuối cùng người dưới thân chắc chắn sẽ bị hắn chịch đến độ liên tục xin tha, sung sướng ngất trời.Hắn vốn tưởng những đoán định ấy đã chuẩn bị hết thảy cho sự việc lần này rồi, hắn cũng biết Thi Hạ Dương có thể phản ứng theo bất cứ tình huống nào, nhưng lại chẳng ngờ các mơ mộng kia lại không tài nào sánh nổi một Thi Hạ Dương thực sự.Hành động tiến vào rồi cọ xát, mọi cái ôm và nụ hôn, những tiếng rên và lớp mồ hôi trải khắp đều quá đỗi chân thực.

Đến khi hắn đã hoàn toàn vào hết, cố tình thúc mạnh vào sâu trong đầy ác ý, tiếng rên rỉ của Thi Hạ Dương lại càng quyến rũ hơn bao giờ hết.Chỉ cần thế thôi, dương vật của Uông Thịnh lại to thêm một vòng.Tuy đã vào được nhưng hắn vẫn sợ Thi Hạ Dương đau nên đành kiềm chế dục vọng, chịu đựng, chờ đợi, dỗ dành, hết hôn rồi liếm nơi khóe mắt không ngừng trào nước của người kia.Thi Hạ Dương thấy đau thật, cái cảm giác đau đớn và căng đầy này khiến cậu gần như không thở nổi.Cậu cắn ga trải giường, chửi Uông Thịnh: "Đệt cả nhà cậu!".Uông Thịnh cười, trấn an cậu đầy thương yêu: "Ngoan nào, đừng nói linh tinh".Cậu trai xinh đẹp vừa sụt sùi vừa túa đầy mồ hôi đang cắn ga trải giường, biểu cảm như thể gặp chuyện gì nhục nhã lắm, đang cố nhẫn nhịn tìm thời cơ đáp trả.Quyến rũ quá, Uông Thịnh mê muội nghĩ.Thi Hạ Dương hối hận không thôi, cậu chẳng ngờ vụ này lại đau đến vậy.Từ bé cậu đã sợ đau, tiêm một mũi trên mông đã phải gào hai đợt, giờ cậu thậm chí có thể ghi hận Uông Thịnh suốt đời.Nhưng nỗi hận này cũng chẳng kéo dài lâu.

Đến khi Uông Thịnh chầm chậm thúc vào rồi lại rút ra, dường như cơn đau khó nhịn này lại bị mài mòn từng chút một, thay vào đó là khoái cảm mới lạ không diễn tả được thành lời.Như có con mèo đang liếm lên trái tim cậu, vừa đau vừa sướng, cảm giác ấy dần nuốt trọn Thi Hạ Dương như cơn thủy triều.Tất thảy những thay đổi nơi cậu đều bị Uông Thịnh thấy cả, và đó cũng là điều hắn đã lường trước.Tới khi Thi Hạ Dương lại không nhịn được mà rên một tiếng nhè nhẹ, uyển chuyển, dính nhơm nhớp, hắn biết – cậu bắt đầu thấy sướng rồi.Uông Thịnh bèn tăng tốc, hai tay bóp eo Thi Hạ Dương, quỳ phía sau cậu, thúc vào thật mạnh rồi lại thong thả rút ra.Lần nào cũng đâm thẳng vào nơi sâu nhất, đâm cho Thi Hạ Dương phải chúi về phía trước.Cậu hoàn toàn chẳng thấy đớn đau gì nữa, cũng nghe được những tiếng rên rỉ vô thức của chính mình và tiếng cơ thể hai người va vào nhau đầy kích thích.Thi Hạ Dương nhắm mắt, vẫn cắn ga trải giường, lần nào bị thúc cũng rên ưm ưm a a.Đây là rên giường trong truyền thuyết đúng không?Thi Hạ Dương nhớ đến những tấm ảnh mình từng xem, nhớ đến tiếng thở dốc của Uông Thịnh mà mình đã ghi âm lại.

Cậu quay đầu nhìn hắn, còn chưa kịp mở miệng đã bị hôn.Cậu phát hiện hóa ra mình lại hơi thích hôn tên khốn này, lúc đầu lưỡi bị quấn lấy, thì dường như trái tim cũng rối ren theo.
 
[Đm/H/Done] Kết Mộng Xuân - Tần Tam Kiến
Chương 23


Edit: RyalRốt cuộc nên hình dung cảm giác ấy ra sao nhỉ?Lúc xong việc rồi nhớ lại, Thi Hạ Dương bắt đầu ủ ê vì mình không học văn cho tử tế, chẳng tìm nổi từ nào thích hợp để miêu tả "nhật kí đêm đầu đời".Cảm giác tê dại bao trùm khắp thân thể đã khiến Thi Hạ Dương hoàn toàn bỏ cuộc, tình dục chẳng khác nào sóng biển, cuốn người không biết bơi xuống tận đáy đại dương.Cậu trôi nổi giữa đại dương ấy, một chốc bị quăng lên không trung, rồi một chốc lại bị kéo xuống nơi sâu thẳm tận cùng.Dưới đáy sâu kia có mọc một loại dây leo chẳng rõ tên là gì, nó quấn quanh mắt cá chân kéo cậu xuống, rồi lại bò trườn lên thân mình cậu.

Từng nhánh cây đụng chạm khắp nơi trên cơ thể cậu, khiến cậu ngứa ngáy, móc lấy linh hồn bé nhỏ trong cậu, muốn tính mạng cậu.Khắp người bị quấn chặt, thứ thực vật chết người kia vừa phun thứ độc dược thúc tình, vừa liếm cắn da thịt cậu.Thi Hạ Dương thấy mình sắp chết mất.Cậu túm lấy Uông Thịnh cầu cứu, rồi bị người ta lật lại.Hai người cuối cùng cũng làm ở tư thế mặt đối mặt, rõ ràng phải vụng về lóng ngóng biết bao nhiêu, nhưng cuối cùng lại dựa vào bản năng mà thành thạo vô cùng.Thi Hạ Dương quấn đôi chân thon dài quanh eo Uông Thịnh, rúc vào lòng hắn như một đứa trẻ.Khi dương vật lần nữa được rút ra rồi lại cắm mạnh vào ở một tư thế khác, Thi Hạ Dương dụi vào vai Uông Thịnh, rên rỉ trong hỗn độn.Thứ gì cũng chân thực.Và còn đẫm dục tình hơn trong mơ nhiều.Một tay Uông Thịnh ôm eo Thi Hạ Dương vì sợ cậu ngã, một tay còn lại chẳng chịu cô đơn mà xoa rồi lại bóp bờ mông nóng rực, như đang xoa một cục bột chưa được nhào nặn tử tế.Hắn liếm láp tai Thi Hạ Dương như quỷ ma, ngày càng dùng nhiều sức, ngày càng điên cuồng.Hắn thích nghe tiếng rên rỉ không kìm nổi của Thi Hạ Dương khi bị kích thích, dâm không tả nổi, những âm sắc thanh thanh chui vào từng lỗ chân lông, nhập vào máu thịt, khiến hắn như bị thiêu đốt đến bỏng rát.Hắn thúc thật mạnh, dùng hết những thứ mình từng học được.Thi Hạ Dương đã không chịu nổi từ lâu rồi, chẳng biết từ khi nào mà giữa bụng hai người đã đầy tinh dịch nhơm nhớp, không ai biết cậu đã bắn ra lúc nào.Cậu bắt đầu đuối sức, không ôm Uông Thịnh nổi nữa, cả người xìu xuống.Uông Thịnh chỉ đè người ta xuống giường, nâng hai chân cậu đặt lên vai mình, tiếp tục thọc vào rồi rút ra thật mạnh.Thi Hạ Dương nằm thẳng, nửa người dưới treo trên không trung, đúng là tiện cho Uông Thịnh.Cậu vừa hé mắt đã đối diện với ánh nhìn từ hắn, trái tim như bị thứ gì đụng đến, ngửa đầu rên rỉ trong nháy mắt, âm cuối chắc phải bật lên tận quãng tám.Ván giường kêu kẽo kẹt theo từng chuyển động của hai người, hòa âm với tiếng rên rỉ của Thi Hạ Dương.Uông Thịnh nhìn khuôn mặt đỏ bừng và dương vật đã nửa mềm của người kia, hưng phấn đến độ chỉ muốn đóng đinh cậu lên giường mình.Qua nhiều ngày và nhiều đêm ảo tưởng, cái ga trải giường này chỉ dính mỗi tinh dịch của mình hắn.

Giờ thì hay rồi, Thi Hạ Dương mồ hôi nhễ nhại chẳng khác nào con cá nằm trên thớt, cứ mãi vặn vẹo để hắn làm gì thì làm.Nơi này cũng đã dính hơi thở thuộc về cậu rồi.Thêm một đợt đẩy đưa nữa, Thi Hạ Dương bắt đầu xin tha.Cậu níu tay Uông Thịnh, nói như khẩn cầu: "Không được...

Tôi không chịu được...".Uông Thịnh cười, giảm tốc lại, kéo cậu vào lòng."

Sao mà không chịu được?".

Hắn cười bên tai cậu.

"Chỗ nào không chịu được?".Thi Hạ Dương vùi mặt vào cổ hắn, thấy người này chẳng động đậy thì lại cau mày: "Đừng có dừng"."

Cậu kêu không chịu được cơ mà?".

Uông Thịnh đột nhiên thúc vào nơi sâu nhất.

"Rốt cuộc cậu muốn sao đây?".Thi Hạ Dương rúc vào ngực hắn rầm rì, chính cậu cũng chẳng biết nữa.Cậu chỉ thấy mình muốn trái tim thôi loạn nhịp, nhưng lại không muốn cái dương vật kia ngừng chuyển động.Uông Thịnh bóp mạnh mông cậu một cái, rồi nói: "Cho cậu một cơ hội".Thi Hạ Dương hơi ngẩng đầu nhìn hắn: "A?".Uông Thịnh ôm cậu nằm xuống, để Thi Hạ Dương nửa quỳ trên người mình."

Tự làm đi".

Hắn nói.

"Làm giỏi thì hôm nay tôi tha cho".Lúc này Thi Hạ Dương mới phát hiện, chẳng biết thằng nhãi Uông Thịnh này đã tháo bao cao su từ lúc nào.Thứ thô to, cứng ngắc, ướt đẫm kia đang giương oai diễu võ ngay trước mắt cậu.

Thi Hạ Dương đáp: "Còn lâu".Uông Thịnh kéo tay cậu, để nó nắm lấy thằng em nhà mình: "Cầm lấy nó, nhắm ngay phía sau cậu ấy, rồi từ từ mà ngồi xuống".
 
[Đm/H/Done] Kết Mộng Xuân - Tần Tam Kiến
Chương 24


Edit: RyalTuy không bằng Uông Thịnh nhưng dáng vóc Thi Hạ Dương cũng chẳng mấy thấp bé, tay cũng không được coi là quá nhỏ, nhưng đến khi cầm thứ kia của Uông Thịnh – cậu thấy mình không cầm hết được.Thi Hạ Dương rất kinh ngạc, thằng nhãi to xác này vừa ra ra vào vào trong cơ thể mình kia đấy.Không thể không nói, cơ thể con người đúng là kì diệu."

Nhanh lên".

Uông Thịnh vỗ mông cậu.

"Ăn đi nào".Thi Hạ Dương bị cái câu "Ăn đi nào" này làm cho căng thẳng, chẳng hiểu sao lại tưởng tượng ra hình ảnh mình dùng phía sau "ăn" trọn dương vật Uông Thịnh.Cậu cũng muốn thử ngắm nhìn xem.Uông Thịnh cứ sờ soạng khắp người cậu, sờ tới độ cậu thở gấp liên tục.Rõ ràng đã bắn rồi nhưng Thi Hạ Dương vẫn thấy chưa đủ, cậu quen mùi bén vị mà nâng người lên, nghe lời Uông Thịnh dạy, đặt phần quy đầu ướt nhẹp ở lối vào.Cậu hơi hồi hộp, nỗi thẹn thùng co lại theo đầu ngón chân.Sao lại thế này nhỉ?Chẳng phải mình đến đây để chịch Uông Thịnh à?Thi Hạ Dương cắn môi, nhắm mắt, ngồi xuống trong lời khiêu khích đầy mê hoặc.Cậu chẳng hiểu vì sao ban nãy mình đã quen rồi, nhưng giờ đổi tư thế thì cảm giác lại rõ ràng hơn hẳn.Là do tư thế, hay do thứ của Uông Thịnh to lên?Thi Hạ Dương hơi cau mày, thở hổn hển, chửi mấy tiếng đứt quãng lầm rầm, nhưng vẫn chầm chậm ngồi xuống.Sướng quá.Cả hai người đều thấy vậy.Tư thế này giúp Uông Thịnh vào sâu hơn, cảm giác được nơi ấm áp bao trùm thật chặt kích thích hắn, khiến hắn không nhịn được mà kéo người ta lại vừa hôn vừa ve vuốt.Trước đây Uông Thịnh cũng chẳng ngờ thân thể Thi Hạ Dương lại ngon miệng đến mức này, sờ cái là chảy nước, chạm cái là rên rỉ.Thi Hạ Dương phát hiện hóa ra mình rất thích hôn Uông Thịnh, dường như khuôn miệng và đầu lưỡi tên này có ma lực, hoặc đã được tẩm thuốc thúc tình, khiến cậu muốn ngừng mà chẳng nỡ.Phía sau cậu vừa căng vừa trướng trướng, bị thúc đến độ linh hồn sắp mọc cánh bay đi.Môi bị mút, đầu ngực bị xoa véo, bên tai còn đầy tiếng Uông Thịnh hít thở.Hắn nói: "Bé cưng tự cử động đi, vặn eo nào".Thi Hạ Dương chẳng biết phải làm thế nào, nhưng vẫn nghe lời.Cậu lắc lư sang trái rồi sang phải, Uông Thịnh bật cười."

Ngốc thế?".

Hắn thấy Thi Hạ Dương đáng yêu vô cùng, cái dáng vẻ cà lờ phất phơ ngày thường đã bị rũ bỏ, chỉ còn một bé dưa ngốc nghếch vụng về ở lại.

"Đong đưa trước sau, để cái miệng dưới của em nhổ ra rồi lại nuốt vào ấy".Thi Hạ Dương cau mày thì thầm: "Gì chứ...".Cậu mất kiên nhẫn quay đầu đi, rồi nhờ đôi tay Uông Thịnh dẫn dắt mà bắt đầu chuyển động.Lúc đầu động tác rất chậm, cực kì vụng về, thi thoảng không cẩn thận còn "nhổ ra" hơi nhiều, cả cây dương vật rơi ra ngoài.Nhưng dần dần thầy Uông có cách dạy, hai người lại rơi vào mộng đẹp.Tần suất Uông Thịnh thúc lên và Thi Hạ Dương vặn eo phối hợp rất ăn khớp, dù là lần đầu tiên nhưng hai người vẫn ăn ý như thể đã làm cả trăm ngàn năm từ kiếp trước.Khoái cảm bây giờ còn mãnh liệt hơn khi trước, Thi Hạ Dương gần như rên thả ga, thoải mái đến độ chẳng biết trời trăng gì nữa.Uông Thịnh yêu cậu khủng khiếp, cuối cùng hắn cũng hoàn thành được mong muốn của mình – kéo người hắn nhớ thương đã lâu vào thế giới đầy ái dục.Hắn điên cuồng thúc hông, tàn nhẫn như thể muốn chịch cho Thi Hạ Dương hỏng luôn, như thể đó là cách duy nhất để hắn bày tỏ nỗi lòng mình.

Những dục vọng đã được chôn giấu từ lâu nay đạt tới đỉnh cao qua những cú va chạm và sự phối hợp ăn ý, tất cả hóa thành tinh dịch sền sệt, phun trào trong người cậu.Lúc bắn ra, Uông Thịnh ôm siết Thi Hạ Dương trong lòng mình, hắn mút mạnh tai cậu, run rẩy lên đỉnh trong tiếng rên rỉ mất khống chế của cậu.Không chỉ có mình hắn run rẩy mà người trong ngực cũng đang run rẩy, mồ hôi chảy ròng ròng trên trán."

Bé cưng à".

Uông Thịnh ôm Thi Hạ Dương thật chặt, vừa bắn tinh vừa nói trong cơn động tình.

"Bé cưng à, em tuyệt quá".Ryal's note: Tui cố tình đợi đến hôm nay để đăng gộp 6 chương đấy =))) đọc cảnh dduj nhau thì phải liền mạch mới thơm ngon.
 
[Đm/H/Done] Kết Mộng Xuân - Tần Tam Kiến
Chương 25


Edit: RyalThi Hạ Dương không chịu nổi việc Uông Thịnh gọi mình là bé cưng, đặc biệt là khi hắn uốn lưỡi một cách quyến rũ, rồi lại gọi cậu vẻ nghiêm túc thế này.Cậu nổi da gà, nằm ườn trong lồng ngực người ta mà thấy mình như sắp ngất.Bắn xong, cuối cùng Uông Thịnh cũng thỏa mãn.

Hắn ôm Thi Hạ Dương nằm xuống, vừa sờ mó vừa hôn hít như đang ôm thú cưng nhà mình.Thi Hạ Dương hơi lo, cậu nhắm mắt cau mày, chẳng biết mình đang lo cái gì nữa.Cậu vừa cử động là thứ đã nửa mềm xuống của Uông Thịnh trượt ra, kèm theo cả thứ chất lỏng dính dớp.Thi Hạ Dương quay đầu liếc một cái, rồi thấp giọng chửi thề."

May mà tôi không mang thai được đấy nhé".

Cậu nói.

"Nếu không là cậu xong đời".Uông Thịnh nhẹ giọng cười: "Xong cái gì mà xong?

Tôi cưới cậu là được"."

Ai mà thèm".

Thi Hạ Dương đã mệt quá rồi, đến cả việc chửi người cũng mất hết khí thế.

"Cậu mới được bao lớn"."

Cậu hỏi tôi bao lớn à?".

Uông Thịnh kéo cậu vào lòng mình, mông lung nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Tôi bao lớn, lẽ ra cậu phải là người biết rõ nhất mới đúng chứ".Thi Hạ Dương bị ôm đến mức nghẹt thở, giơ tay véo tay hắn."

Buông ra coi".

Cậu lại nói.

"Định mưu sát nhau à?".Uông Thịnh hơi buông lỏng tay, nhưng vẫn ôm người ta vào lòng.Giờ Thi Hạ Dương đã hơi tỉnh táo lại, nhớ đến chuyện mình vừa làm ra trong lúc điên cuồng đến nỗi gần như mất cả lí trí, đỉnh đầu sắp sửa bốc khói đến nơi.Nhưng Thi Hạ Dương ấy à, còn lâu mới thừa nhận rằng mình bối rối.Cậu hỏi: "Cậu làm sao đấy?"."

Cái gì?"."

Sao cứ bám dính nhão nhoẹt thế?".

Thi Hạ Dương nói.

"Làm xong cả rồi, đừng có dính lấy tôi coi, nóng bỏ xừ đi được"."

Tôi mà buông tay là cậu lạnh đấy".

Thực ra Uông Thịnh chẳng thèm để ý xem cậu cứ nói gì, cứ ôm người hưởng thụ.

"Nghỉ một lúc rồi đi tắm đi"."

Cậu tắm cùng tôi à?"."

Im".Hai người ôm nhau, nằm trên tấm ga trải giường vừa ướt vừa dính.Trong phòng có mở điều hòa, nhưng cả hai vẫn toát mồ hôi đầy người.Thi Hạ Dương mệt thật, cậu chưa làm thế này bao giờ nên mệt kinh khủng.

Giờ đây cả thể xác và tinh thần đều được thỏa mãn, cậu bèn ngáp một cái, mơ màng sắp ngủ trong lòng Uông Thịnh.Lúc họ về nhà ánh nắng vẫn còn rực rỡ, đến giờ mây đen lại đột nhiên giăng kín bầu trời.Một tiếng sấm vang rền khiến Thi Hạ Dương tỉnh cả ngủ, cậu mở mắt, phát hiện Uông Thịnh đang nhìn mình."

Sắp mưa à?".

Thi Hạ Dương ngáp một cái."

Chắc thế".

Uông Thịnh buông cậu ra, không ôm ấp mà cũng chẳng hôn hít gì nữa, xuống giường trước.

"Lại đây tắm đi".Thi Hạ Dương nhìn hắn vẻ nghi ngờ, tự dưng thấy người này chẳng khác gì mọi khi, tính khí thất thường.Ban nãy còn gọi cậu là bé cưng, chỉ muốn xoạc cho cậu mang bầu luôn, giờ lại tỏ vẻ lạnh lùng vô tình à?

Cái khỉ gì vậy!Thi Hạ Dương trợn mắt, người giật giật, vẫn thấy đau.Uông Thịnh bước sang, đột nhiên bế cậu lên.Thi Hạ Dương sợ hãi kêu một tiếng, níu lấy cổ hắn theo bản năng, chỉ sợ tên này vứt mình xuống đất."

Cái gì đấy?".

Cậu bực.

"Làm tôi sợ chết đi được".Uông Thịnh đáp: "Thấy cậu có vẻ khó đi thôi"."

Có cậu khó đi ấy"."

Chân cậu còn chẳng khép lại được kia kìa"."

Có chân cậu chẳng khép lại được ấy!".Uông Thịnh cười cười, tâm trạng có hơi phức tạp."

Cậu nhìn tôi thế làm gì?".

Thi Hạ Dương thấy tên này đúng thần kinh.Uông Thịnh hỏi: "Cậu không có gì muốn nói à?"."

Nói gì mà nói?".

Thi Hạ Dương hơi sửng sốt, vài giây sau phản ứng lại được thì đột nhiên bật cười, vỗ vỗ mặt hắn: "Ô kê, hôm nay cậu thể hiện rất được, hầu hạ tôi rất ổn, tặng một đóa hồng nhỏ, đừng kiêu ngạo quá nhé!".
 
[Đm/H/Done] Kết Mộng Xuân - Tần Tam Kiến
Chương 26


Edit: RyalThi Hạ Dương lúc nào cũng khiến Uông Thịnh dở khóc dở cười, vừa thương vừa ghét.Nào có ai vừa làm xong lại phát hoa hồng nhỏ?Hắn là học sinh tiểu học đấy à?Uông Thịnh khinh khỉnh cười một tiếng, không thèm đáp."

Thái độ gì đây?".

Thi Hạ Dương vòng tay qua cổ hắn, định véo người này một cái cho bõ tức nhưng lại sợ hắn buông tay để mình ngã lộn nhào.

Cậu thực sự không tin Uông Thịnh được.Nhưng bực thì làm sao mà nhịn nổi, vậy nên cậu hé miệng, cắn một cái lên cổ hắn.Thi Hạ Dương cắn cũng chẳng mạnh, Uông Thịnh đột nhiên bị tấn công bèn khẽ nhíu mày hừ một tiếng."

Cậu được hời còn khoe mẽ".

Thi Hạ Dương nói.

"Có phải mỗi mình tôi sướng đâu, thích giả làm sói xám không?"."

Không".

Uông Thịnh bế cậu vào phòng tắm, buông Thi Hạ Dương xuống để cậu tự dựa vào tường, rồi mở vòi hoa sen.

"Dĩ nhiên là tôi rất sướng rồi".Hai chân Thi Hạ Dương vẫn còn mềm nhũn, phải víu vào bồn rửa tay phía sau mới đứng được.Cậu lại gây sự vô cớ: "Tôi cũng muốn tắm".Uông Thịnh đưa tay ra thử nước: "Tôi có cấm cậu tắm đâu".Dòng nước lạnh lẽo dần ấm lên, hắn kéo cậu lại gần.Bị thọc mông xong, đừng nói đi lại, hơi động đậy tí cũng đã thấy đau rồi.Thi Hạ Dương nhe răng trợn mắt, không khỏi cảm thán trong lòng: đúng là trên đời này chẳng có bữa cơm nào là miễn phí, phàm là chuyện sướng, thì kiểu gì lúc xong việc cũng có quả báo tìm về.Cậu đau không chịu nổi, bước có một bước mà như đi trên ngàn lưỡi dao.Đứng dưới vòi sen, dòng nước ấm áp chảy xuống từ trên đỉnh đầu, cuối cùng cậu cũng thả lỏng được cả người, nhắm mắt hừ một tiếng đầy thỏa mãn.Uông Thịnh đỡ lấy cậu, thấy thế thì không kìm nổi mà hôn cho một cái.Uông Thịnh thấy thật kì lạ, hắn không ngờ chỉ hôn Thi Hạ Dương thôi mà cũng thấy sướng đến vậy.Lúc trước hắn muốn chịch tên nhóc này, muốn lột sạch cậu, cắm vào, nhìn cậu van xin vì sung sướng dưới thân mình.Trong tưởng tượng của hắn, những nụ hôn hoàn toàn bị xem nhẹ.Giờ phút này, hắn ôm lấy nhóc con đứng không vững vào lòng.

Lúc bờ môi bị ngậm lấy, cậu hơi giãy giụa, nhưng nhanh chóng ngoan ngoãn ở lại.Uông Thịnh mút môi cậu thật mạnh, lưỡi liếm qua hàm răng, rồi lại cuốn lấy cái lưỡi còn lại.Đây là những ngôn từ hắn đã đọc được trong sách – môi răng cận kề, vành tai chạm tóc mai.Làm tình rất sướng, cái cảm giác xâm lược và chiếm hữu này như biến Uông Thịnh thành chủ nhân mới của cơ thể Thi Hạ Dương, hết thảy những cảm thụ của người kia đều bị hắn chi phối.Hắn đưa Thi Hạ Dương lên trời xuống đất, dạo chơi trên mây rồi du lịch dưới sông Xuyên, sống chết đều do hắn quyết định.Đó là sự mới mẻ, niềm vui, cảm giác sung sướng không gì sánh được – nhưng từng nụ hôn lại có thể đẩy khoái cảm lên một tầng cao mới.Nếu coi làm tình như sự tấn công và chiếm hữu, thì hôn có lẽ là bày tỏ, là vật dẫn giúp Uông Thịnh truyền tình cảm nơi mình đến Thi Hạ Dương.

Những ảo tưởng và ái tình không thể phơi bày ngoài ánh sáng đều được ngưng kết trong nụ hôn triền miên ấy, hắn hi vọng cậu có thể hiểu.Nhưng thần kinh Thi Hạ Dương vẫn thô lắm, cũng có khi cậu còn chưa tiêu hóa nổi những gì xảy ra mấy ngày nay.Trước giờ cậu vẫn là sinh vật đơn bào, thế giới của cậu cũng đơn thuần quá đỗi.Cái đơn thuần này không phải kiểu ngây thơ chẳng biết gì, chỉ là đầu óc Thi Hạ Dương thường xuyên trống rỗng mà thôi – cậu chẳng nghĩ gì, chẳng để tâm đến chuyện gì, lúc nào cũng sống hồn nhiên, chẳng khác gì nhóc ngốc.Bởi đối với Thi Hạ Dương thì chẳng điều gì trên thế giới này đáng để cậu nhọc lòng cả, cậu chỉ có một yêu cầu duy nhất là được vui, mục đích sống duy nhất của cậu là để mình vui sướng.Giờ cậu rất vui.Hôn Uông Thịnh, làm tình với Uông Thịnh, cái gì cũng sướng.Cậu thích những cú chạm mãnh liệt trên giường, và cả nụ hôn dài dưới vòi hoa sen nữa.Nếu vui, thì cứ tiếp tục đi.Thi Hạ Dương ôm lấy Uông Thịnh, chủ động đáp lại nụ hôn này.Cậu vuốt ve lưng hắn, rồi cảm giác được rõ ràng thằng em giữa hai người lại bắt đầu cứng lên.
 
[Đm/H/Done] Kết Mộng Xuân - Tần Tam Kiến
Chương 27


Edit: RyalUông Thịnh nói: "Cậu dâm quá đấy".Thi Hạ Dương bất mãn đẩy hắn ra, cuối cùng chính cậu lại suýt trượt chân.May là Uông Thịnh nhanh tay túm cậu về."

Đừng nghịch nữa".

Hắn đút tay vào phía sau cậu, chưa kịp làm gì đã nghe người kia rên khẽ một tiếng trong ngực mình.

"Lại bảo không dâm đi?".Uông Thịnh khẽ cười: "Rửa cho có tí thôi mà cũng động dục".Dù Thi Hạ Dương không muốn thừa nhận, nhưng đúng là cậu đã rên lên chỉ vì một ngón tay của Uông Thịnh, thậm chí còn kẹp chặt lại theo bản năng nữa.Nhưng còn lâu cậu mới thừa nhận nhé.Thi Hạ Dương cắn một nhát trên vai Uông Thịnh như muốn trả thù, ngay sau đó ngón tay đang mò vào sâu trong kia lại bắt đầu quấy nhiễu.Lúc đầu cậu bị ngón tay đó làm cho chửi mắng liên tục, giờ lại chỉ muốn người ta thọc sâu thêm, dùng nhiều sức thêm.Chẳng phải ban nãy vừa làm xong ư?Sao lại dễ dàng bị khơi mào hứng thú thế này?Thi Hạ Dương thấy có khi mình là dâm tặc chuyển kiếp thật, lúc trước tất thảy dâm dục bị phong ấn như Tôn Ngộ Không bị đè dưới núi Ngũ Hành.

Uông Thịnh chính là Đường Tăng của cậu, gỡ bỏ phong ấn cho cậu, giúp cậu phóng thích bản tính của mình.Ngón tay Uông Thịnh vừa dài vừa linh hoạt, hắn thử mò mẫm.

Ngoài miệng thì bảo là giúp Thi Hạ Dương rửa sạch, thực ra hắn muốn tìm điểm G ở "khớp xương thứ hai của ngón tay cái" mà thiên hạ đồn thổi.Thi Hạ Dương đã cứng lên, phía sau lại bị Uông Thịnh cắm ngón tay vào, phía trước thì không tự chủ được mà tuốt lên tuốt xuống.Uông Thịnh thấy thế thì lại cười, thì thầm bên tai cậu: "Nhóc quỷ dâm".Câu nói này vừa trầm thấp lại gợi cảm, chẳng hề giống một học sinh mới mười bảy mười tám tuổi chút nào.Thi Hạ Dương nhũn cả chân, cậu đột nhiên phát hiện, mình có thể lên đỉnh chỉ nhờ giọng hắn.Mẹ nó chứ quyến rũ thật.

Thi Hạ Dương nhắm mắt, vừa nhanh tay vuốt thứ kia của mình vừa gọi: "Uông Thịnh"."

Hửm?"."

Đụ má, cậu học ai đó?".

Thi Hạ Dương muốn hỏi xem tên này đã tòm tem với bao nhiêu người trước mình rồi, sao lại thành thạo thế?Uông Thịnh ôm cậu cười, liếm tai cậu.Thi Hạ Dương vẫn không chịu nổi việc bị hắn liếm tai, chỉ hơi động cựa là cậu đã tan thành nước, nguyên một bãi nước dâm tràn trề.Cậu thở hổn hển, hơi mở mắt, vừa đúng lúc thấy nơi hầu kết run run khi Uông Thịnh nuốt nước bọt – chẳng hiểu sao lại có loại người đến hầu kết cũng gợi cảm thế này kia chứ.Cậu không kìm nổi mà hôn lên nơi ấy.Đúng lúc này, ngón tay Uông Thịnh đột nhiên chạm tới một chỗ lồi lên.

Thi Hạ Dương lập tức níu cả người, cứng đờ ra, rồi vừa rên vừa bắn.Lúc xuất tinh, tay cậu thậm chí còn chẳng hề chuyển động.Tinh dịch cậu lúc này vừa nhạt vừa loãng, phần lớn chảy lên người Uông Thịnh rồi bị nước rửa trôi, chỉ còn chút ít dính lại trên lông vùng kín.Thi Hạ Dương vừa bắn vừa bị Uông Thịnh kích thích thật mạnh vào điểm G, cậu gần như xụi lơ trên đất, may là hắn vẫn ôm được.Lần này Thi Hạ Dương xụi lơ thật.Bắn xong là linh hồn cậu như trôi mất, để kệ cho Uông Thịnh vuốt ve rồi lại ôm hôn, rên cũng chẳng nổi.Uông Thịnh biết mình đã giày vò người ta tận hai lần nên cũng chẳng táy máy nữa, hắn yên lặng nhớ kĩ vị trí điểm G rồi rút tay ra, tắm rửa sạch sẽ cho cậu.Hai người quậy ở phòng tắm hết cả tiếng đồng hồ, đến lúc ra ngoài Thi Hạ Dương đã không mở nổi mắt.Uông Thịnh dùng khăn tắm bọc người cậu lại, đặt cậu nằm trên sô pha.

Hắn dọn dẹp hết quần áo vương vãi khắp nơi rồi vào phòng ngủ mở cửa sổ thông gió, đổi cả ga trải giường.Vừa dọn dẹp xong, cánh cửa nhà cũng bật mở.Hắn nhìn người đàn ông đột nhiên quay về, chẳng hề hoảng hốt."

Con đưa bạn về đấy à?"."

Vâng".

Uông Thịnh bình tĩnh ngồi xuống sô pha, vỗ vỗ Thi Hạ Dương đang khò khò.

"Vào phòng ngủ thôi nào".Thi Hạ Dương hừ hừ mấy tiếng, túm lấy tay hắn theo bản năng.
 
[Đm/H/Done] Kết Mộng Xuân - Tần Tam Kiến
Chương 28


Edit: RyalThi Hạ Dương ngủ mơ màng, biết mình túm tay Uông Thịnh còn nói thầm một câu: "Mệt bỏ xừ ấy".Uông Thịnh nhìn Thi Hạ Dương, bóp mặt cậu một cái trước khi cậu kịp thốt ra bất cứ lời nào khác.Thi Hạ Dương bừng tỉnh, bèn ngồi thẳng dậy trên ghế sô pha.Cậu tắm xong cũng chẳng mặc quần áo, chỉ bọc khăn tắm, ngồi dậy cái là nửa người lõa lồ.Cậu vừa định chửi Uông Thịnh thì liếc thấy một người đàn ông cao cao đang đứng nhìn mình, sợ đến nỗi ngớ người.Từ nhỏ Thi Hạ Dương đã học không tốt, giáo viên và phụ huynh càng không cho làm gì cậu lại càng làm nấy, cái cảm giác nghịch ngợm rồi bị bắt này là quá quen thuộc.Cậu hơi luống cuống, một lớp mồ hôi chảy dọc theo sống lưng, tóc gáy dựng đứng.Uông Thịnh thì lại rất bình tĩnh: "Đi nào, về phòng rồi ngủ".Thi Hạ Dương chẳng dám nói thêm chữ nào, "ừm ừm" hai tiếng cho có rồi dùng khăn tắm che nửa người dưới, xám mặt bước vào phòng Uông Thịnh.Cậu vào rồi, Uông Thịnh mới đứng lên đối diện với người đàn ông kia."

Mang về học à?".Uông Thịnh đáp: "Vâng".Hai cha con này đúng là khá giống nhau, khuôn mặt và khí chất lạnh nhạt sắc bén như được đúc ra từ cùng một khuôn."

Đừng quậy đấy".

Ba Uông Thịnh nói.

"Một vừa hai phải thôi".Uông Thịnh xoay người về phòng ngủ: "Trả lại nguyên xi câu đó cho ba đấy".Hắn về phòng, Thi Hạ Dương đang bọc chăn khoanh chân ngồi chồm hỗm trên giường."

Đù má đù má, sao rồi?".

Thi Hạ Dương thấp giọng hỏi.

"Ba cậu à?".Uông Thịnh khóa trái cửa phòng, vừa mở tủ lạnh mini lấy một lon coca đưa cho cậu vừa cười khẽ: "Sao cậu cuống quýt thế?"."

Đụ má!".

Thi Hạ Dương còn chưa hoàn hồn, tay run đến độ không mở nổi nắp.

"Chắc ba cậu sẽ không hiểu lầm hai đứa mình đấy chứ?"."

Hiểu lầm gì cơ?".

Uông Thịnh lại lấy lon coca trong tay cậu đi, mở ra rồi trả lại."

Hiểu lầm vụ kia ấy!".

Thi Hạ Dương uống một ngụm coca để tịnh tâm.

"Hai đứa mình vừa mới tắm xong, tôi còn chưa mặc quần áo đâu".Uông Thịnh ngồi ở mép giường, nhìn cậu với khuôn mặt không biểu cảm.Thi Hạ Dương vẫn còn đang lải nhải: "Chỉ mong là đừng bị phát hiện"."

Bị phát hiện thì sao?".Thi Hạ Dương nhìn hắn vẻ hãi hùng: "Cậu khùng rồi à?"."

Không"."

Thế nói hươu nói vượn gì đấy?".

Thi Hạ Dương hỏi.

"Hai đứa mình!

Là con trai đấy!

Cậu không sợ à?"."

Sợ gì?".

Khuôn mặt Uông Thịnh vẫn không hề có chút biểu cảm.

"Sao phải sợ?".Thi Hạ Dương tiếp tục bị chấn kinh, không nhịn được mà nói: "Không hổ là lớp trưởng, trâu bò thật".Uông Thịnh chẳng cố nhịn vẫn phải phì cười.Hắn cười một cái, tim Thi Hạ Dương cũng nhảy lên thình thịch.Lớp trưởng cực kì đẹp trai, bình thường là bộ dạng trâu bò không thèm để ai vào trong mắt, nhưng nhìn ở một góc độ khác thì gợi cảm vô cùng.Thi Hạ Dương vừa uống coca vừa ngắm Uông Thịnh.Uông Thịnh chẳng thèm sợ cậu, cứ thế thản nhiên ngồi đó phô bày nhan sắc."

Đẹp không?".

Hắn hỏi.

"Thấy thế nào?"."

Giống, giống quá à".

Thi Hạ Dương vừa nói vừa thấy một giọt nước từ mái tóc ướt nhẹp của Uông Thịnh trượt xuống theo thái dương, dừng nơi áo ngủ, thấm ướt cả một vùng.Thi Hạ Dương nói: "Cậu còn kém xa tôi".Uông Thịnh cười, thò mặt lại nắm tay cậu uống một ngụm coca."

So với cậu ấy à?".

Hắn lại cười.

"Tôi không thèm".Thi Hạ Dương thấy hắn đột ngột sán vào, trái tim đập thật nhanh."

Hai ta làm một hiệp, tôi bắn một lần, cậu bắn tận ba lần".

Uông Thịnh nói.

"Tôi mà so với cậu, thì còn ra thể thống gì nữa chứ?".
 
[Đm/H/Done] Kết Mộng Xuân - Tần Tam Kiến
Chương 29


Edit: RyalThi Hạ Dương nói: "Cái câu này của cậu thiếu chịch thật đó, đụ má".Câu này của cậu có hai nghĩa: "thiếu chịch" này và "thiếu chịch" kia, cậu không nói rõ, để Uông Thịnh tự đoán.Hắn cười: "Biết nói thế này mà điểm ngữ văn vẫn dưới trung bình à?"."...

Đệch".

Thi Hạ Dương trợn trắng mắt, nằm xuống, thấy chưa hả giận còn đạp hắn một cú.Thi Hạ Dương làm coca suýt đổ ra giường, may là Uông Thịnh phản ứng nhanh, đỡ lấy lon coca ngay lúc cậu nằm xuống giường.Thi Hạ Dương bảo: "Cậu uống coca ít thôi"."

Tại sao?"."

Diệt tinh trùng".Uông Thịnh đặt coca sang một bên, quay qua nằm đè lên người cậu, sờ thân dưới người kia qua lớp khăn tắm mềm mại, bật cười: "Ừ, uống ít lại, đỡ cho cậu không mang em bé được thì lại trách móc tôi".Thi Hạ Dương phát hiện – bình thường mình trâu bò lắm, nhưng sao trước mặt Uông Thịnh thì lại chẳng làm nổi điều gì thế này?Trên giường không đánh lại người ta, mà cãi cũng chẳng cãi lại.

Sau này ra ngoài thì sao?Thi Hạ Dương không phục, cậu túm tay Uông Thịnh: "Sao cậu dâm thế?"."

Dâm bằng cậu không?".

Hắn thản nhiên nhìn cậu.

"Không tự biết ban nãy mình rên dâm đến độ nào à?

Hay tôi bật ghi âm cho cậu ôn tập lại nhé?".Thi Hạ Dương hơi sửng sốt: "Cậu ghi âm à?".Cho copy một bản đê!Thi Hạ Dương phát hiện – nghe ghi âm rất là kích thích, không giống lúc nghe trực tiếp chút nào, có thứ khoái cảm cậu không hình dung được.Phải nói sao ta?Như thể đang dùng thị giác của bên thứ ba nhìn mình và Uông Thịnh làm chuyện phá quấy, cảm giác cực kì sâu sắc.Uông Thịnh cười nhạo: "Đùa cậu thôi".Thi Hạ Dương vốn đang đắm chìm trong ảo tưởng lại bị câu nói kia dội cho cả thùng nước lạnh, bực đến nỗi nhấc chân lên muốn đạp một cái, nhưng mắt cá chân lại bị túm gọn."

Mông cậu không đau à?".Đau chứ, đến mức Thi Hạ Dương muốn kêu cha gọi mẹ luôn.Nhưng cậu không thể nói thế được, không thể rơi vào thế yếu trước mặt Uông Thịnh được."

Đường đường một đấng nam nhi như tôi đây, tí đau đớn đã là gì?".

Ngoài miệng Thi Hạ Dương thì hùng hồn nói thế, nhưng đau thì phải nhịn.

"Theo tôi cậu cứ nghỉ một lúc đi, ba cậu về rồi đấy".Uông Thịnh chẳng những không buông cậu ra, mà còn quay sang hôn một cái lên mu bàn chân cậu."

Thế thì sao?"."

Hở?".

Thi Hạ Dương chẳng hiểu gì.

"Cậu điên rồi à?".Uông Thịnh hôn dọc theo mu bàn chân, rê lên phía cẳng, tới tận giữa háng.Chiếc khăn tắm đã bị vặn vẹo đến độ xộc xệch, nửa kín nửa hở trông lại càng mê người."

Không điên".

Hắn hôn một cái lên hai hòn trứng.

Nhưng đến lúc Thi Hạ Dương nghĩ thằng nhóc này muốn tiếp tục làm tình, thì Uông Thịnh lại đứng thẳng dậy.Hắn kéo khăn tắm trên người cậu xuống, lấy tấm chăn bên cạnh đắp lên: "Cậu mệt rồi mà, ngủ một lát đi, lúc nào dậy tôi chịch cậu sau"."

Chịch em gái cậu".

Thi Hạ Dương bị hắn trêu đến độ thở hổn hển.

Cậu phát hiện kiếp trước Uông Thịnh có thể là siêu sao AV, chứ không sao lại thành ra thế này?"

Tôi không có em gái đâu".

Uông Thịnh bước xuống giường, đứng bên cạnh cúi đầu nhìn cậu.

"Cậu không có cơ hội chịch em gái tôi đâu, bị tôi chịch thì được".Thi Hạ Dương trợn trắng mắt: "Cút cút cút".Trong lòng Uông Thịnh nghĩ: chắc cậu khùng rồi, đây là nhà tôi cơ mà.Nhưng thấy Thi Hạ Dương nằm trên giường mình chìm vào giấc ngủ, hắn lại vui vui, chẳng trêu cậu nữa.Uông Thịnh đột nhiên cúi người, hôn một cái thật kêu lên mặt Thi Hạ Dương."

Ngủ đi".

Nói xong, hắn quay lưng đi mất.Thi Hạ Dương ngóc đầu từ trong chăn ra: "Cậu đi đâu đấy?"."

Hình như tôi ném quần lót cậu ở nhà vệ sinh rồi, cậu thử nói xem nếu ba tôi thấy thì ổng sẽ nghĩ sao?".
 
Back
Top Bottom