- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #121
[Đm - Edit] Tôi Có Thể Làm Sao Bây Giờ, Tôi Còn Không Phải Là Người
Thế giới thứ năm (7)
Thế giới thứ năm (7)
Hệ thống rất tò mò rốt cuộc ký chủ đã mơ thấy gì mà lại bị dọa thành như vậy, nhưng Sở Thời Từ không chịu nói.Nhất thời xúc động thổ lộ với Triết ca, cậu cũng không để chuyện này ở trong lòng.Đây là kiểu cốt truyện kinh điển, nếu cậu đoán không sai, qua một hồi Triết ca sẽ nói với cậu: "Rào cản giống loài quá lớn, tôi không chấp nhận."
Cậu vừa mới bổ não xong, đỉnh đầu liền truyền đến thanh âm thanh lãnh của Thẩm Tu Triết, "Tôi không thích loa."
Trong lòng Sở Thời Từ ồ một tiếng, cậu lau lau nước mắt, "Loa thông minh biết nói chuyện cũng không được sao?"
"Không."
"Em đau lòng, em lại muốn khóc rồi."
"......"
Thẩm Tu Triết mím mím môi, không quá tự nhiên quay đầu đi.Sở Thời Từ cố gắng vực dậy tinh thần để trêu chọc ông xã, trêu xong lại nhớ đến giấc mơ vừa rồi.
Cậu càng nghĩ càng khổ sở, một lần nữa chạy về không gian, ôm hệ thống khóc lóc.Vừa khóc vừa mắng chửi, "Mẹ nó, hơn mười tên đánh một mình tôi!
Vốn dĩ tôi gần như đã chạy thoát, bọn họ ngấm ngầm giở trò, dùng dùi cui điện chích điện tôi!"
Tiểu mỹ nhân rơi lệ online, hệ thống nghe cậu khóc nức nở, nhảy qua nhảy lại giữa đau lòng và xuýt xoa."
Bọn họ thay phiên nhau cưỡng bức tôi, trong mơ tôi chảy rất nhiều máu, cả người đều đau.
Tôi kêu thế nào cũng không có ai tới cứu tôi!
Cậu ôm chặt tôi một chút, tôi sắp bị hù chết rồi!"
Hệ thống là một quang cầu nhỏ, tay nó rất ngắn.Nó nỗ lực duỗi dài cánh tay, miễn cưỡng đụng tới lưng ký chủ,【 Đã nói cậu đừng đọc nhiều truyện hoàng thổ bạo lực như vậy, cậu cứ không nghe. 】Sở Thời Từ trầm mặc một lúc lâu, "Thống ca, cậu có thể giúp tôi tra thử số phận ban đầu của tôi là gì không?"【 Tôi không có nhiều quyền hạn như vậy, chờ đêm mai cấp trên đến đây, tôi sẽ hỏi nó một chút. 】"?"【 Tôi chủ động mời, đến lúc đó sẽ cho nó một liều mạnh, gạo nấu thành cơm.
Nó không chủ động bao nuôi tôi, tôi sẽ chủ động bò lên giường.
Nằm yên kiếm tiền, mẹ nó, nghĩ thôi cũng không nhịn được cười. 】Bị nó chọc gián đoạn, Sở Thời Từ quên cả khóc."
Hạ thuốc?
Không tốt lắm đâu."【 Chậc, thuốc là nó lén tìm người bán cho tôi.
Tôi biết nhưng tôi không nói.
Tối mai chúng tôi có cưỡng ép play giả, cậu có gì muốn nói thì nhớ nói trước, sau 9 giờ tôi sẽ bật chế độ không làm phiền. 】Dựa theo cách nói của hệ thống, nó với cấp trên đã mắt đưa mày lại vài ngày rồi, hệ thống cũng dần dần hiểu được một số chuyện.Cấp trên trước đây hình như là cộng sự của Triết ca, bí mật giúp hắn thoát khỏi trừng phạt, còn nhét Sở Thời Từ vào đây, tự mình tạo ra nhiệm vụ giá trị sức sống.Bộ phận giám sát kiểm tra rất nghiêm ngặt, nó sợ hệ thống sẽ khai ra chuyện này, cho nên dùng rất nhiều thủ đoạn.Đầu tiên là giam giữ nó, phát hiện cách này không hiệu quả, lại hứa hẹn hỗ trợ khoản vay mua nhà và mua xe.
Cuối cùng cấp trên bị bức nóng nảy, cắn răng dậm chân, quyết định bán ra cả thân thể, kéo hệ thống lên thuyền tặc.Sở Thời Từ nghe xong rất khiếp sợ, "Nó liều như vậy sao?"【 Bao che tội phạm là tội lớn, nếu chuyện này bại lộ, nó cũng sẽ bị đưa vào thế giới trừng phạt.
Triết ca gặp phải chuyện gì, nó cũng sẽ gặp chuyện như vậy.
Hơn nữa tôi là một bé 0 xinh đẹp chủ động bò lên giường, nó cũng không lỗ. 】Cúi đầu nhìn quang cầu nhỏ tròn vo trong lòng, Sở Thời Từ không nhìn ra đẹp ở chỗ nào.Bị ác mộng dọa tỉnh, Sở Thời Từ quyết định không ngủ nữa, nghe hệ thống kể chuyện bát quái.Dạo gần đây mới có bầu cử, ba hệ thống cùng tranh cử tổng thống.
Sau khi tổng thống đương nhiệm lên nắm quyền, những hệ thống và ký chủ ủng hộ hai ứng viên còn lại, không phải bị giáng chức, thì cũng bị đưa ra tòa với đủ loại lý do.Cấp cao có một cuộc thay máu lớn, ngoại trừ đội trưởng đội chiến đấu và bộ trưởng bộ giám sát giữ thái độ trung lập, những người còn lại hầu hết đều vào tù.Vốn dĩ đội trưởng và bộ trưởng là ngang hàng, sau đó thành lập bộ chiến đấu mới.
Nguyên bản một đội lớn mấy chục nghìn người bị chia thành vô số đội nhỏ.
Đội trưởng đội chiến đấu ban đầu bị điều đi nơi khác nhậm chức, sau đó không có tin tức.Hệ thống điều tra tư liệu liên quan đến đội trưởng đội chiến đấu, người này nổi tiếng giỏi đánh nhau, tên cũng có chữ "Triết", còn từng hợp tác với cấp trên của nó.Tất cả các phương diện đều trùng khớp, đội trưởng vẫn luôn không có tin tức kia, tám chín phần chính là Triết ca của Sở Thời Từ.Sở Thời Từ cảm thấy nó nói có lý, chỉ là cậu không ngờ, phía sau này còn liên quan đến tranh giành quyền lực.Triết ca không phải người có dã tâm, hắn thích cuộc sống yên bình an ổn.
Cũng không biết phía sau chuyện hắn bị trừng phạt này, có người nào khác thúc đẩy hay không.Mặc kệ như thế nào, Sở Thời Từ cũng có chút kiêu ngạo.Đội trưởng đội chiến đấu từng có mấy chục vạn thủ hạ, hiện tại là chồng của cậu.
Nếu đây là trong tiểu thuyết, cậu chính là phu nhân tướng quân.Nói chuyện với hệ thống xong, Sở Thời Từ vừa ra ngoài, đã cảm thấy trạng thái của Triết ca không đúng lắm.Thẩm Tu Triết nhìn qua giống như có chút rối rắm.Sau khi bị hắn từ chối, loa nhỏ vẫn luôn im lặng.
Hắn có lẽ đã nghĩ rằng Sở Thời Từ thương tâm, đang suy nghĩ nên nói gì đó.Thẩm Tu Triết mím chặt môi, liên tục xoa nhẹ vỏ ngoài của loa nhỏ.
Lạnh mặt nghẹn nửa ngày mới nghẹn ra một câu, "Chúng ta không thích hợp."
Sở Thời Từ ồ một tiếng, "Em hiểu, cách biệt giống loài thật sự quá lớn, em thậm chí còn không có miệng."
"Qua một đoạn thời gian nữa, bọn họ sẽ đưa tôi đến phòng sinh hoạt chung.
Tôi nhớ trong căn phòng đó có mấy cái loa Bluetooth, đến lúc đó tôi mang cậu qua, các người có thể làm quen với nhau một chút."
"??"
Thẩm Tu Triết hồi tưởng một lúc, bổ sung, "Có một cái loa là phiên bản công chúa, màu anh đào hồng nhạt, hình tròn với giấy dán hình ren.
Màu sắc tươi sáng vừa đủ, dù là hình dáng hay màu sắc, đều đứng đầu trong các loa."
"!!!"
Triết ca của cậu khen loa khác đẹp!
Triết ca còn chưa từng khen cậu như vậy!Sở Thời Từ đột nhiên tức giận.Thẩm Tu Triết cảm nhận dây nhỏ quấn quanh ngón tay đang run rẩy rất nhẹ, xem ra loa nhỏ hẳn là rất vui.Sắp xếp xong đối tượng mai mối, hắn cảm thấy không còn chuyện gì của mình nữa.
Sau khi xác định loa nhỏ sẽ không tiếp tục khóc, hắn chìm vào giấc ngủ sâu.Chỉ còn lại Sở Thời Từ một mình giận dỗi.Cậu sớm muộn gì cũng đập vỡ cái loa yêu diễm đê tiện kia.............Sáng hôm sau, Sở Thời Từ vừa ngáp vừa mở ứng dụng nhỏ.Các nút bên trong hầu hết ở trạng thái tắt, chỉ có nút "TV" là sáng.Trong khoảng thời gian này vẫn luôn như vậy, người ở đây dường như không dùng điện thoại máy tính.
Bọn họ sẽ xem tin tức sáng trưa tối đúng giờ, mỗi ngày đều xem, không bao giờ bỏ lỡ.Thẩm Tu Triết đang tắm trong phòng tắm.Sau khi trong phòng có thêm loa biết nói, hắn giống như cũng tìm được một chút cảm giác an toàn.
Hắn không cần vội vàng tắm rửa, có thể thả lỏng thư giãn tận hưởng cảm giác nước ấm tẩy rửa thân thể.Quay lưng lại cửa phòng tắm, hắn giơ tay gỡ tấm vải trắng xuống.
Nước rơi trên mặt hắn, phảng phất giống như từng giọt nước mắt chảy xuống từ gương mặt.Thẩm Tu Triết không dám tháo bỏ miếng vải này, hắn biết mình hiện tại nhất định rất xấu xí.Ngoài phòng tắm ẩn ẩn có tiếng nói chuyện, Thẩm Tu Triết hơi hơi nghiêng đầu, "A Từ."
Giây tiếp theo, hắn liền nghe thấy giọng của loa nhỏ, "Có!
Em đang nghe tin tức, có việc gì không Triết ca!"
Khóe miệng Thẩm Tu Triết gợi lên một một đường cong rất nhẹ.Sau khi bị mù, thính giác của hắn trở nên nhạy bén hơn.
Giọng nói của loa nhỏ là thanh âm dễ nghe nhất hắn từng nghe.Thanh âm của A Từ luôn mang theo tiếng cười, khiến người ta cảm thấy cậu luôn tràn ngập sức sống, giống như vẫn luôn sống dưới ánh mặt trời tươi đẹp.
Ngay cả khi mang theo tiếng nức nở thở dốc cũng đặc biệt mê người.Thẩm Tu Triết có đôi khi sẽ nghĩ, cũng may A Từ chỉ là một cái loa nhỏ.Nếu cậu là người, ngay ngày đầu tiên bị nhốt vào đây, cậu sẽ bị tra tấn đến chết.Ý nghĩ này gợi lên ký ức của Thẩm Tu Triết, hắn nhớ lại thảm trạng của những người đó, khiến cho hắn cảm giác thật ghê tởm.Sở Thời Từ không biết Triết ca đang nghĩ gì, cậu đang dựng lỗ tai nghe tin tức sáng sớm trên chương trình "Tin tức buổi sáng".Thanh âm ưu nhã của nữ MC vang lên trong phòng.【# Qua điều tra của cảnh sát, thi thể được tìm thấy trong thùng rác tuần trước đã được xác nhận danh tính, anh ta là một cảnh sát hình sự.
Trên cơ thể người chết có nhiều chỗ gãy xương, trước khi chết đã bị đánh đập tra tấn.
Phần cổ có dấu răng thuộc động vật họ chó, chết vì bị dã thú cắn xé, ảnh hưởng xã hội cực kỳ nghiêm trọng, cảnh sát...... 】Sở Thời Từ sửng sốt.Là một cảnh sát?
Tên nào lớn gan như vậy, ngay cả cảnh sát cũng dám giết, thật kiêu ngạo.Cửa phòng tắm mở ra, Sở Thời Từ quay đầu lại nhìn thoáng qua.Trên người Thẩm Tu Triết quấn khăn tắm, vừa lau tóc vừa đi ra.
Bọt nước chảy xuống theo đôi chân thon dài, để lại dấu nước trên nền xi măng.Sở Thời Từ vội vàng quay một vòng, nhìn về phía cửa sắt lớn.
Xác định cửa sổ nhỏ trên cửa sắt không mở ra, cậu âm thầm thở phào nhẹ nhõm.Triết ca là chồng của cậu, chỉ có cậu mới có thể nhìn.Khi Thẩm Tu Triết ra ngoài, đúng lúc có một tin tức quan trọng khác.【# Vụ nổ xe buýt du lịch đã thu hút sự quan tâm rộng rãi của xã hội.
Cảnh sát đã thành lập tổ chuyên án, nguyên nhân cụ thể đang được điều tra.
Chuyên gia khuyến cáo người dân không tham gia vào các trò chơi nguy hiểm. #】Sở Thời Từ: ?Đây không phải là một tin tức sao?
Tại sao nửa đầu và nửa sau lại có cảm giác rời rạc kỳ lạ như vậy?TV vẫn đang phát các tin tức khác, đều là những chuyện vặt vãnh trong cuộc sống.Sở Thời Từ ngơ ngác quay đầu, "Triết ca, trò chơi nguy hiểm là gì?"
Thẩm Tu Triết đặc biệt lạnh lùng, căn bản không để ý đến cậu.Sở Thời Từ ồ một tiếng, xem ra Triết ca cũng không biết.Tin tức đã phát đến phần sau.【# Chủ tịch công ty Cuộc Sống Ảo cho biết, trong mười năm tới ngành công nghiệp trò chơi sẽ có bước cách mạng mang tính đột phá, game thực tế ảo sẽ bước vào tầm nhìn của công chúng.
Với sự phổ biến của khoang thực tế ảo, loài người sẽ bước vào thời đại giải trí mới. #】【# Theo điều tra, đối tượng của trò chơi nguy hiểm đang dần trẻ hóa.
Các chuyên gia kêu gọi mạnh liệt, chính phủ ban hành lệnh cấm trẻ vị thành niên và người mắc bệnh tâm lý tham gia các trò chơi này. #】Không lâu sau, người nọ tựa hồ đã xem đủ tin tức, đổi kênh bắt đầu xem phim truyền hình, có vẻ là một bộ phim ngôn tình cổ trang.Sở Thời Từ không có hứng thú với loại phim này.Cậu đang định thoát khỏi ứng dụng nhỏ, đột nhiên thấy nút "Điện thoại" sáng lên.Gần đó chỉ có một người đang dùng điện thoại, cậu vội vàng nhấn vào nghe lén.Trong loa nhỏ truyền đến thanh âm của quản lý Lưu béo.Thẩm Tu Triết đang thay quần áo hơi hơi sửng sốt, hắn đang muốn mở miệng, đã bị đầu cắm nhỏ đập một cái.Quản lý béo, "Bên này vừa có một lô hàng mới, đã được dạy dỗ tốt, nơi nào thiếu người?"
Trong điện thoại là giọng nam xa lạ, nghe giọng khoảng hơn 30 tuổi.
Tiếng phổ thông rất nặng, khi nói chuyện có khẩu âm rõ ràng.Thế giới tiểu thuyết này rất xa lạ với Sở Thời Từ, cậu nghe không ra người đó cụ thể là người ở đâu.Giọng của người đàn ông xa lạ rất thô lỗ, "Khoảng thời gian trước chết rất nhiều chó, mang vài con chó cường tráng chút lại đây.
Đúng rồi, trong lô hàng đó có con nào làm gà được không?"
Quản lý béo, "Không có."
Người đàn ông xa lạ, "Một con gà cũng không có?
Được rồi, mang cho tôi hai mươi mấy con chuột, còn lại tất cả mang đi làm khỉ."
Quản lý béo, "Có cần bắt vài con gà về không?"
Người bên kia điện thoại cười một tiếng, "Gà nào có dễ tìm như vậy, bắt lâu vậy rồi, gà ngon như Thẩm Tu Triết cũng chỉ bắt được một con.
Đúng rồi, Thẩm đại họa sĩ sao rồi?"
Quản lý béo, "Một tháng ra một bức tranh, rất ổn định, chất lượng đều không tồi."
Thương lượng xong vấn đề phân phối hàng, hai người lại tùy tiện nói chuyện phiếm vài câu rồi cúp máy.Nghĩ đến một loại hàm nghĩa khác của "gà", Sở Thời Từ đột nhiên quay đầu nhìn về phía nam chính bên cạnh.Đầu óc cậu kêu ong ong, dùng đầu cắm chọc chọc vào bắp chân Thẩm Tu Triết, "Triết ca, có người nào chạm vào anh không?"
Ngữ khí Thẩm Tu Triết rất bình tĩnh, "Không có."
"Nhưng bọn họ gọi anh là gà, đệt, đám cức chó này!"
"Cậu đang tức giận?"
Thẩm Tu Triết trầm mặc trong một chớp mắt, "Gà thì sao vậy?"
Sở Thời Từ: ?"
Anh không hiểu gà nghĩa là gì sao?"
Gương mặt Thẩm Tu Triết lộ vẻ nghi hoặc, "Gà là gia cầm."
Sở Thời Từ rất khiếp sợ, "Vậy anh biết "vịt" có nghĩa là gì không?"
"Giống như gà, chỉ một loại gia cầm thông thường."
"......
Triết ca, có phải anh không xem TV không lên mạng, cũng không thích ra ngoài hay không?
Mỗi ngày không phải vẽ tranh, thì là đi vào núi rừng cảm nhận thiên nhiên?"
Thẩm Tu Triết ừ một tiếng.Sở Thời Từ không hiểu, cậu không thể tưởng tượng được môi trường như thế nào, mới có thể nuôi dưỡng ra một người như vậy.
Nghe xong vấn đề của loa nhỏ, Thẩm Tu Triết lâm vào hồi ức."
Cha nuôi của tôi là một họa sĩ, ông tin chắc rằng chỉ có người trong sáng nhất mới có thể vẽ ra những tác phẩm có linh khí.
Ông nhận nuôi tôi từ trại trẻ mồ côi, rồi để tôi ở lại biệt thự của ông.
Tất cả người hầu ở đó đều được giáo dục cao, dáng vẻ đoan trang nói năng ưu nhã.
Trước khi trưởng thành, tôi chưa từng nghe qua bất kỳ lời thô tục nào, cũng sẽ không nói tục."
"Cha nuôi không cho tôi đi học, ông mời gia sư cho tôi.
Thẳng đến khi đại học, tôi mới bước ra khỏi "môi trường vô khuẩn" mà ông tạo ra.
Tôi mất một chút thời gian để học sử dụng điện thoại máy tính.
Nhưng tôi đã lạc nhịp với thời đại quá lâu, những thứ người trẻ thích, tôi không thể hiểu."
Thẩm Tu Triết dừng lại một chút, "Gà và vịt mà cậu nói, là từ ngữ trên mạng?"
Sở Thời Từ cảm thấy giữa cậu và Triết ca có một khoảng cách rất lớn.Cậu là đứa trẻ hoang không ai muốn, cư dân thường trú của chợ hoa.
Đã xem qua nhiều sách màu vàng nặng nhẹ khác nhau, tinh thông các loại tư thế, đầu óc đầy thuốc màu vàng.Triết ca sống trong thế giới nhàm chán không có màu vàng, những quyển sách từng đọc đều đã qua chuyên gia chọn lựa kỹ càng.
Hắn đã học khóa sinh lý, có ý thức tự bảo vệ.
Kiến thức thông thường nắm vững hoàn toàn, kiến thức bên ngoài lại dốt đặc cán mai.Sở Thời Từ không biết có nên nói cho Thẩm Tu Triết về tầng hàm nghĩa khác của "gà" và "vịt" hay không.Cậu do dự trong một chớp mắt, "Triết ca, không có ai xâm phạm anh, đúng không?"
Sắc mặt Thẩm Tu Triết không quá đẹp, "Không có."
"Gà có đôi khi cũng chỉ những người làm công việc tình dục, tức là những người bị ảnh hưởng bởi các loại yếu tố, cuối cùng lựa chọn bán thân.
Anh là người, bọn họ gọi anh là gà......"
Thẩm Tu Triết mím chặt môi, bút vẽ trong tay rắc một cái gãy đôi.Hắn ném cây bút xuống đất, thanh âm lạnh băng nói, "Đây là phỉ báng!"
Sở Thời Từ: ?Thẩm Tu Triết ý thức được đây là một loại vũ nhục, hắn thở sâu, "Đ***, con mẹ nó."
Loa nhỏ ngày nào cũng đ** tới đ** lui, hắn nghe nhiều rồi nhớ.Xuất hết toàn bộ kỹ năng, Thẩm Tu Triết dần dần bình tĩnh trở lại.Sở Thời Từ: "......"
Vậy là mắng chửi xong rồi hả?
Thật là một trận mắng chửi vô vị.Xác định tất cả nút đều trong trạng thái tắt, Sở Thời Từ đóng ứng dụng nhỏ.Nếu đám người đó không sỉ nhục Triết ca, vậy vì sao lại gọi hắn là "gà"?Có phải là cậu hiểu lầm, "gà" trong miệng bọn họ kỳ thật rất thuần khiết, không phải "gà" vàng kia hay không?Sở Thời Từ lấy hộp đựng thẻ sưu tập ra.Gà, chó, khỉ và chuột, là chỉ bốn loại người?Kết hợp với tin tức nghe được, cậu cảm giác thế giới này càng ngày càng kỳ lạ.