Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)

[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)
29


Tôi hẹn gặp cô T sau giờ học ở ngoài một tiệm cà phê gần trường.

Sau những câu chào xã giao, tôi xin cô ấy thứ lỗi nếu những gì tôi nói làm cô cảm thấy khó chịu rồi đi thẳng vào vấn đề: tôi biết cô ấy đã ngủ với Val.

Mặt cô T lại tái đi khi nghe tôi nói.

Tôi trấn an cô rằng chúng tôi đang ở trên cùng một con thuyền nhưng cô T không khá hơn chút nào.

Cô cắn môi dưới một hồi lâu tuồng như đang trải qua cuộc đấutranh nội tâm ghê gớm rồi nhoài người về phía tôi hạ giọng nói: "Con bé ấy là quỷ đột lốt người."

Tôi gật đầu tán thành.

Cô T dáo dác nhìn quanh để chắc chắn không ai có thể theo dõi chúng tôi cũng như nghe lỏm được những gì cô sắp nói:
"Con bé đó ép cô phải rời Mỹ trong năm nay."

Cả người tôi như bị đông cứng lại.

Tôi phần nào đoán được lý do:
"Vì em à?"

Cô T cụp mắt xuống khuấy khuấy ly nước lọc bằng ống hút, thế nghĩa làtôi đã đúng.

Để ép được cô T phải rời Mỹ, hẳn Val đã đe dọa cô như cách nó đe dọa tôi, vũ khí tối thượng trong tay nói: "tội hiếp dâm."

Tôi thề nó như quân át chủ bài trong tay Val làm lũ người lớn trên 18 tuổi như chúng tôi phải điêu đứng, dù ở bang Florida thì trẻ 12 tuổi trở lên và tự nguyện với người lớn thì không bị coi là hiếp dâm nhưng bạn cứ thử với gái dưới 16 xem, mọi người lại chẳng kì thị bạn,nhất là khi bạn mang danh giảng viên trí thức.

Còn vớitôi thì có thể nó sẽ không dùng chiêu đó nhưng nó biết tôi còn gia đình ở Trung Quốc và họ sẽ từ mặt tôi nếu biết chuyện đêm ấy.

Tuy con bé hứa tha cho tôi nhưng tôi vẫn nơm nớp lo sợ, ám ảnh đến nỗi tôi phát sợ những cuộc gọi hỏi thăm từ phía bên kia bán cầu của gia đình tôi, vốn đã nặng nề thì nay còn thêm sự lo lắng cùng cực.

"Con bé biết cách biến chuyện...

đó thành như nó không hề tự nguyện và tuyên bố rằng nó sẽ khiến cô vào tù với danh dự bị hủy hoại."

- Val biết cách nâng cấp độ nghiêm trọngcủa sự việc lên, án hiếp dâm sẽ thực sự giết chết cô T.

Ngưng một chút cô T mới nói tiếp.

- "Cô đang làmthủ tục nhập cư Canada và có lẽ chúng ta sẽ chỉ gặpnhau học kỳ này nữa thôi."

Tin như sét đánh ngang tai.

Thế ra không phải ngẫu nhiên cô đi công tác ở Canada lâu thế.

Ngoài môn kinh tế vi mô ra thì học kỳ này cô ấy tiếp tục dạy tôi về kế toán trong doanh nghiệp.

Tôi thẫn thờ nhìn ly nước coca của mình.

Nó đen sì sì như tương lai sắp tới của tôi nhưng, tôi tự an ủi, điều tốt là nó ngọt.

Và nó gây ra bệnh đái tháo đường và các loại bệnh liên quan đến tim mạch khác.

Chết tiệt!

"Em xin lỗi."

- tôi lí nhí đáp, cảm thấy mình mới là kẻ tội đồ gây nên chuyến di cư bất đắc dĩ và đầy ấm ức cho cô T.Cô T thở dài nắm cánh tay tôi: "Không phải lỗi của em.

Lỗi của chúng ta là đã bất cẩn với bọn trẻ con.Cô rất tiếc là đã không giúp gì cho em, còn khiến em thêm khó xử.

Nếu trong thời gian qua cô có làm gì khiến em phật ý thì mong em thông cảm, tất cả chỉ là cô bị đe dọa."

"Đe dọa?"

- tôi nghệt mặt ra.

"Nó cấm cô thân thiết với em."

Lúc đó tôi mới vỡ lẽ cảm giác cô T đang tránh mặt mình trong những ngày gần đây là đúng chứ không phải do tôi suy diễn ra.

"Không sao đâu cô,em chỉ nghĩ là cô bận quá thôi."

- tôi chân thành nói, cốt làm cô cảm thấy đỡ tội lỗi.

Mỉa mai thay khi sau đó tôi phải tạm biệt cô để đi dạy tiếng Pháp cho Val.Tôi bước vào nhà Xavier trong tâm trạng nặng nề khó chịu.

Nếu tôi thấy Yvette cũng ở đây thì tôi sẽ cáo ốm đi về luôn.

Hôm nay không có Yvette, chỉ có Valentina.

"Hôm nay chị sao thế?"

- Val hỏi làm tôi giật mình.

Tôi đáp không sao nhưng ánh nhìn hoài nghi của nó nói rằng nó không tin.Tôi vớ một cuốn giở đại một trang ra nhìn mông lung vào nó.

"Em vẽ đẹp chứ?"

"Hở?"

- lúc này tôi mới biết mình đang cầm quyển tập vẽ của nó, bức tranh tôi đang nhìn vào là một con mèo ngủ bên cửa sổ đầy nắng với vài con bướm bay xung quanh.

Tôi xoay nó lại vì tôi đang cầm ngược.

Bức tranh được vẽ và tô bằng chì.

"Ừm, đẹp lắm.

Em có khiếu đấy."

- tôi khen thật.

Val bật cười.

Nó đứng dậy cúi xuống chỉ vào con mèo: "Đây là em đấy."

Tôi thấy ngực nó khi nó cúi xuống chỉ con mèo làm tôi lặng nhìn.

Ngực nó cũng đẹp.

"À, ừ...

Dễ thương lắm!"

"Mèo giấy hay mèo em?"*
Tôi bấy giờ mới nhận ra mình đã nhìn ngực con bé thay vì con mèo.

Tôi đỏ mặt trả bức vẽ cho nó.

Đờ mờ cái từ "mèo" trong tiếng Mẽo!

"Học tiếp đi!"

Val che miệng cười khúc khích về chỗ ngồi của nó.

Có khi nào nó sẽ dùng sự vô ý khi nãy của tôi để làm bằng chứng khẳng định tôi hiếp nó không?

"Yvette không thích chị làm gia sư của em."

- Val nói với tôi khi buổi học kết thúc.

Chả biết cố tình hay vô tình hay tại tôi để ý quá mà Val ngồi lấy chân đẩy ghế tới xáp lại gần người tôi hơn, gần tới nỗi da tôi cảm nhận được hơi thở của nó phả qua.

Tôi hơi ngả ra sau để giữ khoảng cách với nó.

Nó bảo thêm: "Thế nên em hỏi nó có muốn học tiếng Pháp với em không."

Tôi giật nảy mình phản đối ngay lập tức: "Không!

Nếu hai đứa thèm nhau như vậy thì tìm gia sư khác có thể chịu được màn đóng porn của hai đứa!"

Tôi có thể lường được lúcđó buổi gia sư của tôi sẽ trở thành buổi hẹn hò của tụi nó.

Chúng nó còn trẻ nên rất hứng tình và có lẽ cũng méo có biết kiềm chế là gì.

Val đã cưỡng hiếp tôi và biến miệng tôi thành công cụ luyện lưỡi cho nó trong mấy tháng còn Yvette thì cứ nói ba câu sẽ có mộtcâu về sex.

Tôi nghĩ chúng nó có thể làm tình với nhau bất cứ chỗ nào miễn không có người.

Chưa kể có một kinh nghiệm truyền miệng trong giới gia sư là đừng bao giờ nhận dạy một cặp đôi mới yêu nhau, phiền bỏ xừ kèm theo cả đống ví dụ chứng minh.

Val mở to mắt ngạcnhiên làm tôi cảm giác hình như mình vừa nói hố điềugì đó: "Chúa ơi, chị ghen đấy à?"

"Không!"

- mặt tôi đang nóng lên mới chết, nó sẽ hiểu lầm là tôi ghen thật mất!

Nó nhìn chằm chằm vào tôi một lúc rồi phá lên cười: "Nếu chị khôngmuốn thì thôi vậy.

Có Yvette ở cạnh em cũng khó tậptrung học bài.

Khi tất cả những gì em nghĩ là môi nó hay làn da của nó..."

- nó xoay ghế ngả người ra sau,mơ màng nhìn lên trần nhà.

Không hiểu sao nó cứ như là đang tả cảm giác của tôi về nó khi ngồi cạnh nó gần như thế này làm tôi chột dạ.
_____Chú thích: nguyênvăn "My paper pussy or my private pussy?"

Pussy vừa có nghĩa là mèo, vừa có nghĩa là "chỗ đó" của phụ nữ.
 
[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)
30


Tôi chả biết tính sao với con bé về vụ cô T.

Giờ có bảo nó ngưng thì không kịp nữa vì cô T đã chuẩn bị xong cho chuyến di cư sang Canada rồi, chưa kể tôi và nó đang cố bình thường hóa mối quan hệ.

Cô ấy biết con bé thích tôi và bất ngờ khi biết nó đã cặp với đứa khác mà không phải là tôi.

Cô nói có thể nó trêu tôi thôi nhưng cái kiểu trêu gì mà ép người khác phải ra nước ngoài sống?Hình như cái cuốn nhật ký này chỉ toàn nói về Val.Mấy buổi gia sư sau đó tôi không thấy Yvette tới, có hôm tôi vừa mở cửa phòng Val để ra về thì đã thấy Yvette đứng trước mặt.

Chúng tôi gật đầu chào nhau cho phải phép lịch sự rồi tôi đi, còn nó leo lên giường với Val khi tôi nghe tiếng sột soạt của chăn đệm.Bọn trên mạng hâm mộ Val và Yvette cực kì, đến nỗi có cô bạn fangirl cùng lớp hỏi tôi đang kèm môn tiếng Pháp cho Val hả rồi nhờ tôi chộp vài tấm hình đáng yêu của cặp đôi đó.Tôi từ chối, lấy cớ là Val không gặp Yvette khi nó học với tôi, mà thực ra tôi cũng đách có cho, nghĩ sao mà đang học cứ quấn lấy nhau như chỗ không người thì học hành thế nào?

Tất nhiên tôi không nói cho cô bạn hết suy nghĩ của mình, không khéo cô ấy lại bù lu bù loa rằng tôi đã ngăn cản đôi tình nhân đến với nhau như phu nhân Capulet ngăn Juliet đến với Romeo (tiện thể nói thêm tôi cũng chả thấy cái thiên tình sử này nó hay ho ở điểm nào).Yvette mới nhắn tôi một tin qua facebook: "Đừng quên công việc của chị là dạy tiếng Pháp.", nhắc tôi nhớ bổn phận của mình với cô tiểu thư A.

Tôi lầm bầm trong miệng lẽ ra mày nên bảo con bồ mày cư xử đúng mực thì có.Thực ra từ lúc cặp với Yvette, Val cư xử đúng mực hơn trước.

Nó bắt đầu biết giữ khoảng cách với tôi, không sán lại gần khi đang học, như một cô học sinh bình thường biết vâng lời như buổi đầu tiên tôi gặp.

L cũng nói con bé không gặp bố anh ấy nữa nên tôi đoán mọi chuyện với nó đã ổn thỏa.Nhưng những bông hoa vẫn tiếp tục tới.

Thực ra sau khi Val come out thì hoa không được gửi tới nhà tôi suốt một tuần sau đó.

Một tuần sau chúng quay lại vào một sáng thứ Hai, nhưng không phải cả một giỏ hoa mà chỉ là một cành hoa.

Hôm thấy hoa trở lại, tôi đã rất ngạc nhiên vì đã nghĩ trò hoa hòe phiền phức này cuối cùng đã chấm dứt, kèm theo một tờ note đính kèm:"Bố mẹ em cắt tiền tiêu vặt của em rồi nên em chỉ có thể tặng chị một bông vào các ngày thứ Hai.

Chị đừng coi đây là hành động theo đuổi, chỉ là một lời xin lỗi, nhé?Từ Meow Meow đến T.A."

Tôi cắm nó vào cốc nước và nói với K rằng anh người yêu tôi đang tiết kiệm tiền để đi du lịch năm sau."

Ừ thế cũng tốt."

- cậu ấy khịt mũi nói - "Nhiều hoa quá làm chỗ này bốc mùi, bốc mùi thật đấy!"

Đó là khi bạn quên thay nước cho bình hoa, khi chúng héo đi, thật sự để lại một đống hỗn độn phải giải quyết ngay nếu muốn tối được yên giấc trong không khí trong lành.

Tội nghiệp cô bạn đã chịu đựng suốt cả tháng ròng.

Tôi biết cô ấy muốn tôi kêu anh bạn trai của tôi dẹp cái trò ngu ngốc này đi lắm nhưng sợ chúng tôi bị tổn thương, còn tôi muốn bảo Val thôi đi nhưng vì nghĩ những giỏ hoa đắt tiền này đã bòn rút nó phần nào nên...

Tôi không bao giờ nhắc đến những giỏ hoa với Val để chứng tỏ tôi không quan tâm tới bất kì trò mèo nào của nó, và Val cũng không nhắc đến chúng.

Nói thêm là những bông hoa cực kì phiền phức.

Ban đầu thì ngọt ngào đấy, nhưng tầm vài ngày sau những bông hoa tích tụ với tốc độ rất nhanh cùng sự héo úa dần thì rất kinh khủng.

Thế nên tôi thoáng nghĩ có khi con Val đang bày trò chơi khăm tôi bọc trong vỏ ngoài lịch thiệp rực rỡ cùng cái thẻ tín dụng vô tận của nó.

May mà ông bà Xavier cắt tiền cho nó.

Tôi đọc lại mấy trang trước về Val và Yvette, lời lẽ của tôi dành cho chúng có hằn học quá không?

Dù sao chúng nó chỉ là những đứa trẻ.
 
[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)
31


Hôm nay có thể là buổi cuối tôi gặp cô T, tuần sau cô ấy đi Canada rồi.

Tôi mời cô ăn trưa ở quán cà phê gần trường, phần để chia tay, phần vì áy náy đã gián tiếp khiến cô ấy ra nông nỗi này.

Cô ấy vẫn dễ thương tới phút cuối khi giành trả tiền bữa ăn với tôi dù tôi là người mời.

"

Sau này chúng ta gặp lại em sẽ là người trả tiền."

- cô ấy nháy mắt.

Cô T có tiếng phóng khoáng với sinh viên, trừ vụ chấm bài kiểm tra.

Dù tôi tiếp tục bị điểm B cho môn của cô nhưng tôi không còn oán trách cô như hồi xưa nữa, phần vì cảm tình tốt mà cô gây cho tôi.

Cô T vẫn dặn tôi nên tránh xa Valentina hết sức có thể: "Con bé đó ghê gớm lắm.

Không thể đoán được nó còn âm mưu gì."

"Từ ngày có bạn gái nó thay đổi nhiều lắm, như Cara Delevingne vậy.", ừ như Cara Delevingne, xoay 180 độ từ trẻ con thành quý cô khi có người yêu.

Nhưng có một điều tôi vẫn không thể hiểu được là con ả dở hơi trẻ trâu ấy có cái mẹ gì để nữ thần St Vincent của tôi yêu nhỉ?

"Nó không phải là Cara."

- cô T nhắc.

- "Với lại nếu sau này chúng nó chia tay thì sẽ thế nào?

Con bé đó sẽ tìm cách biến em thành đồ chơi của nó như cũ."

Tôi ớ người vì chưa lường tới chuyện đó: "Sao cô lại nghĩ chúng nósẽ chia tay?"

Cô ấy nhún vai: "Tình gà bông toàn thế mà, cô từng trải qua thời đó nên biết.

Mấy cặp hồi trung học yêu nhau mà cô biết bây giờ chia tay hết rồi, chả có đôi nào cưới nhau hết.Cũng không thể trách được, khi em lớn hơn, thế giới sẽ rộng mở hơn, em sẽ gặp được nhiều người thú vị thế nên nếu có chia tay thì cũng là tất yếu."

Sau đó chúng tôi nói sang vài chuyện phiếm khác rồi chia tay nhau.

Tôi đi về hướng nhà Xavier còn cô T quay lại trường để tiếp tục dạy học.

Tôi nghĩ mãi về điều cô T nói khi trên đường tới dạy Val.

Và chiều nay tôi gặp phải một chuyện rất kinh khiếp.

Đó là tôi gặp lại bà Xavier và có buổi trò chuyện với bà ấy kéo dài suốt mười lăm phút đồng hồ và tôi phục bản thân mình có thể chịu được ngần ấy thời gian.

Tôi tưởng bà ấy phải tới Giáng Sinh mới về, nhưng ngay giữa tháng 3 này tôi đã thấy bà ấy ngồi bắt chéo chân một cách tao nhã quý phái ở ghế trường kỷ trong phòng khách.

Thoạt đầu tôi đi nhanh lướt qua phòng khách đề đi về mà không để ý có bà chủ đang ngồi ở đó cho đến khi đi tới cửa ra vào, thì sực nhận ra hình như mắt mình vừa bắt gặp một hình ảnh quen thuộc đáng sợ nào đó, đành chầm chậm quay lại để chào bà ấy một tiếng.

Bà Xavier mỉm cười chào lại tôi nhưng không cho tôi về ngay như tôi mong đợi mà bảo tôi ngồi xuống để nói chuyện về cô con gái Valentina quý hóa của bà.

Thảo nào Val trong bồn chồn suốt cả buổi học, hóa ra là vì sự trở lại của bà mẹ đáng kính của nó.

"Tôi chỉ có một đứa con gái duy nhất là nó."

- Bà Xavier mở đầu câu chuyện bằng một tiếng thở dài não nề khi tôi vừa đặt mông xuống ghế.

- "Tôi những mong con bé sẽ lớn lên trở thành một quý cô thực thụ, cưới chồng, sinh ra những đứa con xinh xắn.

Và giờ thì nó đồng tính.

Tôi sẽ không có những đứa cháu ngoại nào hết!"

"Con bé có thể làm thụ tinh nhân tạo để sinh con.

Bà đừng lo lắng, nó đồng tính chứ có vô sinh đâu."

- tôi an ủi.

Đáp lại tôi là ánh nhìn nghiêm khác của bà ấy:
"Cô biết thế là sai trái chứ?

Đồng tính là một tội lỗi.

Tôi, một con chiên ngoan đạo của Người đang nuôi dạy một đứa con gái đồng tính!

Liệu đây có phải là thử thách Người đặt ra để thử lòng trung thành của con không?"

- bà ấy ôm đầu gục xuống trước cái, mà theo bà, là bi kịch lớn nhất cuộc đời một cách não nề thương tâm.

"Mẹ chỉ biết quan tâm đến Chúa thôi à?"

- cả hai chúng tôi giật mình nhìn lên thì thấy Val đang đi xuống cầu thang.

Con bé nhìn rất tức giận, đó là vẻ mặt tôi đã nhìn thấy ở đêm Giáng Sinh.

- "Thế còn con?

Con không hề quan trọng tí nào với mẹ sao?"

Bà Xavier đứng lên, vừa ngạc nhiên vừa tức tối: "Vì mẹ luôn coi trọng con nên mẹ không thể nào chấp nhận con trở nên buông thả và hư hỏng tới nhường này!

Thà rằng mẹ không cóđứa con nào còn hơn!

Tại sao con lại trở thành thứ đáng nguyền rủa như thế?

Mẹ đã nuôi dạy con rất cẩn thận mà?"

Câu nói ấy làm Val sững sờ.

Môi con bé mím lại, hai bàn tay nắm chặt run run.

Con bé cố kiềm chế nhưng thất bại, một giọt nước mắt đã lăn dài trên má nó.

Đáng lẽ tôi nên đứng dậy cáo lui đi về để gia đình họ tự giải quyết vớinhau, nhưng một phần trong tôi không muốn để Val ở lại một mình để chống chọi với định kiến của cả một giai đoạn lịch sử loài người.

Val nghẹn ngào nói:
"Nhưng mẹ và bố có bao giờ ở bên con lúc con cần nhất đâu?

Mẹ thậm chí còn chẳng bao giờ chịu nghe con nói, ngay cả bây giờ mẹ cũng không nghe...."

Bạn tin được không, câu trả lời của bà Xavier sau đó đã đập tan mọi hi vọng mong mỏi được hàn gắn và được thấu hiểu từ gia đình mình của Valentina.

"Vì đó là nhữngthứ bẩn thỉu."

Bà Xavier làm Va lchoáng tới nỗi nó phải lùi lại một bước.

Mỉa mai thay, hai mẹ con họ nhìn giống nhau nhất là trong lúc giận dữ, tức là lúc này đây, khi đôi mắt xanh xám của cả hai đều ánh lên tia nhìn cương quyết đến tuyệt vọng...

"Bà Xavier..."

- tôi đứng dậy, tôi thề lúc đó tôi vẫn sợ bà Xavier chết đi được nhưng...

- "Tôi không định xen vào chuyện gia đình của bà nhưng tôi nghĩ bà không nhất thiết phải sỉ nhục con gái bà như vậy.

Cô bé không làm gì sai cả!"

"Tại sao cô bảo vệ nó?"

- Bà ấy quay ngoắt lại nhìn tôi một cách dò xét.- "Hay cô đã ngủ với nó rồi?"

Tôi há hốc mồm kinh ngạc: Làm sao một bà mẹ có thể nói thế trước mặt con gái mình?

Lần này lưỡi tôi chính thức cứng đơ vì bà ấy đúng, à không, đúng một nửa, vì nó cưỡng hiếp tôi mà.

Nhưng tôi không bận tâm mình đang bảo vệ cho thủ phạm hiếp dâm mình vì trướcmắt tôi lúc đó là một cô bé 16 tuổi đang đấu tranh với chính mẹ ruột của mình để được làm chính nó.

Bình thường tôi sẽ tránh xa mấy vụ kiểu này ra nhưngtôi cảm thấy mình có một phần trách nhiệm, ý tôi là nếu tôi không bảo vệ nó thì ai sẽ làm?

"Vì chị ấy là gia sư của con!"

- Val vừa nói vừa khóc, giọng con bé mong manh như gió.

- "Chị ấy là người duy nhất trong căn phòng này chịu nghe con nói chuyện!

Chị ấy không khoát tay bảo con ra chỗ khác chơi để nói chuyện với ai đó ở mãi Hồng Kông và sau đó thì ôm con một cái bảo con ở nhà ngoan rồi đi biền biệt nửa năm không về.

Chị ấy không bảo con phải thế này thế nọ thì mới được người ta ngưỡng mộ và được Chúa yêu quý.

Hoặc chí ít... chí ít chị ấy không bảo những gì con nói là bẩn thỉu..."

Bà Xavier chỉ quay lại nhìn Val khi con bé nói xong, không nói gì và chắc cũng không biết nên nói gì.

Bà ấy đang suy nghĩ gì?

Có thể là hối hận, hoặc cũng có thể là nhục nhã vì có một đứa con gái đồng tính trong gia đình có tiếng ngoan đạo của mình.

Sau cùng bà bảo tôi, bằng một giọng nhã nhặn nhất có thể, nên đi về.

Khi đi ngang qua bà, tôi chào bà và nhắc bà xin giữ bình tĩnh vì Valentina còn là một đứa trẻ.

Bà ấy nói rằng:
"Vì còn là một đứa trẻ nên nó cần phải được uốn nắn."

Tôi không nói gì thêm.

Khi tới chỗ Val, tôi cố tình bước chậm lại: "Chúa phù hộ em."

Nghe có hơi ngố nhưng đó là điều duy nhất tôi cảm thấy thích hợp nhất để nói ra lúc đó, như một lời an ủi, một lời động viên.

Môi con bé mấp máy không thành tiếng nhưng tôi vẫn đoán được là: "Cám ơn chị!"

Sau đó tôi rời khỏi căn nhà, hiểu rằng mình vừa chứng kiến bi kịch của gia đình danh giá nhất nhì Florida.

Cho đến lúc đang viết những dòng này, tôi chợt nhận ra thêm một nguyên do nữa, mà có thể, chỉ là có thể thôi, cho việc tôiđã cả gan nói đỡ cho Val vào buổi chiều nay: đó là vì tôi ý thức được nỗi đau khổ mà Valentina đang phải chịu đựng, vì đó chính là nỗi đau tôi đã trải qua khi còn ở Trung Quốc mà không có cách nào thoát được,kể cả khi tôi sang được Mỹ, nó vẫn tồn tại lặng lẽ trong những định kiến ăn sâu vào trong máu tôi, là nỗi đau không thể làm chính mình.
_____Lời tác giả: Dạo này mình bận nên post chap trễ, mong mọi người thông cảm :'(
 
[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)
32


Kể cũng tội cho Val.

Tôi và Val dù sống cách nhau nửa địa cầu nhưng tôi và nó vẫn có nhiều nét tương đồng kì lạ.

Tôi đã sống trong một môi trường mà tự do của người phụ nữ bị khéo léo giảm thiểu bằng cách này hay cách khác.Khốn khổ thay, tôi không biết bản thân mình bị kìm hãm cho đến khi, nhờ làn sóng văn hóa phương tây qua những bộ phim (dù đã bị kiểm duyệt gắt gao trước khi ra rạp) ồ ạt tràn vào một cách vô tội vạ, tôi phát hiện ra phụ nữ bên đó được quyền ngủ với bất cứ ai cô ấy yêu mà không bị chửi vào mặt là con đĩ.

Từ đó, dần dần tư tưởng của tôi được mở rộng đến nỗi làm cho bố mẹ tôi lo lắng sợ tôi sẽ không hòa nhập được với xã hội ở nước tôi.

Trái với sự lo lắng của họ, tôi đã hòa nhập xã hội một cách xuất sắc, nhưng cái giá phải trả là sự bức bối đến kiệt quệ khi cứ phải giả vờ mãi, giả vờ chấp nhận và tuân theo mọi sự áp đặt mà những người đáng kính đặt ra.

Tôi không biết phải dùng từ ngữ nào để miêu tả đúng cảm giác tức mình ấy.

Dù có thế nào tôi cũng phải bám trụ ở Mỹ hay đâu đó ở phương Tây chứ nhất quyết không muốn về lại Trung Quốc.Lần đầu tiên tôi chủ động nói chuyện với Val qua facebook vào tối thứ 7 hôm qua.

Kết quả là tôi thành thùng rác cảm xúc của nó.

Tôi vừa làm bài tập vừa nghe nó than, làm xong rồi nó mới than được một nữa.

Không ngờ nó nói nhiều thế, chuyện nọ xọ chuyện kia thành một chuỗi dài những chuyện phiếm bất tận, từ ông hàng xóm khó ưa bên cạnh có cô con gái đang là sinh viên Y rất xinh mà nó rất thích và chị gái ấy đã có chút thân thiết với nó trên cả tình bạn hồi nó 14..."

Ý là sao?"

- tôi hỏi."

Chị ấy là mối tình đầu của em."

- Val hồn nhiên khoe.

- "Chị ấy đi học xa quá nên bọn em chia tay, chị là người đầu tiên được nghe em kể về mối tình đầu của em đấy, Yvette còn chưa biết đâu."

Học không lo học, mới tí tuổi đầu suốt ngày lo yêu đương nhăng nhít, tôi thầm nghĩ.

Sau đó nó kể sang lần đầu nó tập lái xe ra đường nó đã tông chết con chó của một ông cảnh sát, rồi thêm mấy vụ ba láp ở trường.Mãi mới tới phần tôi mong chờ: cái hôm nó và bà Xavier cãi nhau.

Sau khi tôi về, Val bỏ lên phòng đóng cửa lại.Nó kể nó từ bỏ hết mọi hi vọng thuyết phục bà mẹ khó tính chấp nhận nó.

"Mẹ em vốn đã bảo thủ rồi, đã thế còn có Chúa hậu thuẫn nữa, không có ý báng bổ gì đâu."

Trong lúc ngồi nghe nó kể lể,tôi để ý ở phần quảng cáo phía bên tay phải củamình là một trang: "1,000,000 likes để Valentina Xavier thẳng trở lại."

Tôi tò mò click thử, trang này đã lập từ lúc Val come out, tức là hơn một tháng, mà chỉcó 50 người like, chưa kể nó còn được trả tiền để hiện lên trên tường nhà tôi nữa.

Hình như toàn trai like.

Có kha khá cuộc chiến trên này.

Người thì hô hào Val chỉ là "attention whore", giả cặp gái để gây chú ý, người thì bênh vực ủng hộ Val đã dũng cảm sống thật với con người mình và đã truyền cảm hứng đến nhiều người khác.

Chỉ là bọn ghét Val toàn là trai, bọn ủng hộ Val phần đông là con gái.

Tôi không gửi Val cái trang đó, thiết nghĩ một mình bà Xavier đủ làm nó mệtmỏi rồi.

Còn ông Xavier nữa, thứ tư tuần sau ông mới về nhà, không biết ông ấy sẽ xử lí Val thế nào.

"Thế sau khi come out ở trường em thế nào?

Có còn bị bọn con gái ghét không?"

- tôi nhấn enter.

"Còn chị ơi..."

"Sao?"

- tôi đã nghĩ mọi thứ sẽ dễ dàng hơn cho nó
"Em chả biết nữa, ý là bọn con gái không cho em và Yvette thay đồ cùng.

Chúng nó sợ em sẽ hiếp dâm nó hay thế nào đấy.Chúng em đành phải chờ chúng nó ra ngoài hết thì mới được vào phòng thay đồ.

ĐM, chúng mày làm như bà tuyệt vọng lắm!

Em và Yvette bị loại khỏi nhóm rồi."

Ủa tôi tưởng bây giờ gái thích nó lắm?

Bọn gái ầm ầm ủng hộ nó trên mạng chắc không học cùng trường với nó chăng?

"Em cá chúng nó chỉ đang trả thù vụ em là đứa con gái xinh nhất trường và vụ nhiều trai chúng nó thích lại thích em."

"Em buồn lắm chị.

Mọi người đều tránh xa em."

Tôi đang gõ một câu an ủi, chưa kịp ấn enter thì nó nói tiếp: "Bây giờ em đách khác gì bọn lập dị mà em vẫn khinh ở trường." làm tôi phải xóa ngay.

Tới nước này rồi mà vẫn vênh được bản mặt chảnh khinh người!

Thực tình tính nó cũng giống bà mẹ nữa chớ bộ!

Tôi bực mình, tôi cực ghét bọn tự cho rằng mình hơn người rồi không coi ai ra gì, toàn lũ ảo tưởng khó ưa!

"Mà thôi, em đi ngủ đây."

Tôi xóa câu mình vừa mới soạn: "Em chẳng khác mẹ em miếng nào!"

để thay bằng câu thông dụng: "Ok, chúc em ngủ ngon."

Tôi tắt hộp thư thoại để đọc thêm vài thứ linh tinh nữa thì tầm 5 phút sau facebook kêu báo có tin nhắn:
"Dù có nhiều con ở trường em ngon thật."

"Nhưng không ngon bằng chị đâu."

"Dẹp ngay nhá Val!"

Tôithấy chữ "seen" nhưng không thấy nó rep lại, đèn chat tắt, chắc nó ngủ rồi.

Bà Xavier vẫn chưa thấy gọi gì cho tôi nên tôi còn giữ được công việc gia sư cho Val.

Nếu giờ mà mất việc thì tôi sẽ khốn khổ thật đấy.
 
[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)
33


Ông Xavier đã về, ông ấy ôn hòa hơn bà vợ vì đã gọi điện cho tôi bảo rằng mong tôi hãy hợp tác với gia đình ông để đưa Val trở về với con đường đúng đắn.

Lúc đấy tôi muốn từ chối thẳng mặt và tính nói con gái ông ấy không cần sự giúp đỡ vô ích đó nhưng vì giọng ông khẩn thiết van nài quá nên tôi không nỡ, chỉ biết ừ ừ cho qua rồi viện cớ sắp phải ra ngoài đề cúp máy cho nhanh.

Về Val và Yvette,chuyện tình đẹp như mơ ấy rốt cuộc chỉ kéo dài đến mùa hè.

Tôi biết điều này nhờ báo mạng, kể cũng bấtngờ vì tôi không nghĩ chúng nó chia tay nhanh thế, mới hôm thứ ba chúng nó còn quấn nhau trên giường khi tôi đến dạy tiếng Pháp cho Val mà (lúc đó bà Xavier đi spa nên không có nhà, tôi ngờ đợt này bà sẽ ở nhà lâu).

Tôi nghĩ có khả năng ông bà Xavier gây áp lực bắt nó phải chia tay.

Val và Yvette chia tay nhau khi kết thúc học kỳ, điều khiến cả thế giới shock nặng.

Bọn fangirl bắt đầu khủng bố facebook, twitter của tôi chỉ để hỏi một câu duy nhất: "Tại sao họ chia tay?" làm tôi phải xóa tài khoản tạm thời.Chúng nó yêu nhau đã phiền phức rồi mà chia tay còn phiền phức hơn.

Tại sao những kẻ ngoài cuộc như tôi chỉ vô tình có tí liên hệ với bọn nó bị làm phiền nhiễu như vậy?

Chúng nó chán nhau thì chia tay, có thể mà cũng không hiểu.

Tôi cũng chả quan tâm lắm, ở cái tuổi này yêu đương chóng vánh cực, tôi từng trải qua nên tôi biết.

Hồi bằng tuổi nó tôi cũng cảm nắng với một anh bạn trong lớp nhưng khi được cô chủ nhiệm xếp cạnh anh ta thì tôi hết cảm nắng, vì lúc đó tôi phát hiện ra hắn kiểu bê đê thế nào,không phải gu của tôi, thế là tôi từ bỏ luôn.

Chuyện chả có gì đáng nói nếu hôm qua Yvette không tới tìm tới tận phòng trọ gặp tôi, không chào hỏi, đi thẳng vào vấn đề với thái độ cộc lốc bố láo thường thấy ở nó:"Chị còn ngủ với Val không?"

"Sao cơ?"

- tôi hỏi lại.

"Tôi hỏi Val còn fuck chị hay chị còn fuck Val không?"

- nó gằn từng chữ,nói thẳng từ "fuck" không kiêng dè, đã thế còn nói to làm tôi phát hoảng lo rằng những người ở quanh đây sẽ nghe thấy hết và như thế thì không hay ho gì.

Tôi đứng trân trân nhìn nó, không biết nên đóng sập cửa trước mặt nó hay chửi nó lại, trước khi tôi kịp trả lời thì nó lao vào đẩy tôi ngã xuống và định tẩn tôi một trận,nhưng may tối nay K ở nhà nên đã ngăn được nó.

K đã đè nó nằm úp xuống sàn, giữa chắc cánh tay nó thì nó mới chịu thôi vùng vẫy đòi đánh tôi.

Rồi nó khóc nức nở.

Điện thoại nó cũng nằm trên sàn nhà và reo.

Là Val gọi.

Tôi nhặt lên trả lời hộ Yvette, con bé nằm trên sàn nhà co người ôm gối khóc mãi.

"Chị đây, Val.

Con bé ổn, chỉ trừ việc nó đang khóc."

"Em sẽ tới đón nó về.

Chị giữ nó khoảng 15 phút nhé."

Trong lúc chờ Val tới đón Yvette, tôi hỏi Yvette, còn đang nằm chèo queo trên sàn dù K nói nó lên giường nằm, vì sao nó đánh tôi.

Yvette im lặng vài phút mới đáp: "Em xin lỗi." rồi lại tiếp tục khóc.

Tôi ngửi thấy mùi rượu từ nó.

Tự dưng cảm thấy tội nghiệp cho Yvette.

Cuối cùng Val đã đến để đưa nó về: "Em phải leo qua cửa sổ để trốn ra ngoài, có bố mẹ ở nhà và em thì bị cấm túc."

Nó cám ơn tôi đã trông chừng Yvette dùm.

Ra tới ngưỡng cửa Yvette gắng chụp đầu Val lại và hôn môi nó.

Val đẩy nó ra:"Thôi nào, cậu say rồi.

Mình đưa cậu về." còn Yvette lải nhải mãi một điệp khúc mà tôi ngờ là sẽ kéo dài cho tới khi nó ngủ: "Tớ yêu cậu mà."

"Phew, tình tuổi teen, thật hoảng quá mà!"

- K nhận xét.

"Ừ, hết hồn với chúng nó."

- tôi phụ họa theo.
 
[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)
34


Tôi không biết làm thế nào cho phải.

Sự rắc rối phức tạp này là do tôi tạo ra chứ chẳng phải tai Val hay ai khác.

Trong đầu tôi bị giằng xé bởi bao suy nghĩ thình lình đổ ào tới như thác Niagra.

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, hay tại tôi đã mong muốn nó từ tận sâu thẳm tim mình?Như tôi đã viết, Val và Yvette chia tay nhau, bất chấp mọi nỗ lực níu kéo của Yvette.

Val có vẻ không đau đớn lắm bởi cuộc chia tay ấy trong khi Yvette thì vật vã với rượu và cỏ ngoài kia nên có thể dễ dàng đoán được đứa nào nói chia tay trước.

Val không nói gì về cuộc chia tay gây tranh cãi trên mạng của nó, hay phản ứng của ông bà Xavier, khi chúng tôi gặp nhau vào thứ năm.Tuy ngoài miệng nói là không quan tâm với bất cứ ai tới dò la tôi nhằm moi móc thêm thông tin về cặp đôi nóng hổi ấy, nhưng tôi tò mò chết đi được, cho tới một hôm tôi không kiềm được tính tò mò khốn khổ khốn nạn ấy được nữa."

Sao em chia tay Yvette?

Có phải là do bố em?" – Tôi đã buột miệng hỏi thế và nhận ra gần như cùng lúc mình vô duyên thế nào khi tọc mạch vào chuyện riêng tư của người khác.

Val buông bút xuống ngả người ra sau nhìn lên trần nhà kiểu đang ngẫm đời sâu sắc.

Tôi định nói thêm: xin lỗi, em không cần trả lời cũng được, thì nó trả lời:"Em cảm thấy mình không yêu cậu ấy đủ."

- rồi nó nhìn tôi - "Chắc tại em thích chị hơn."

"Ý em là em... thích chị à?" – tôi lắp bắp.

Vấn đề bắt đầu phức tạp rồi đây."

Em chỉ hôn người em thích thôi."

Nó đang gián tiếp tỏ tình với tôi?"

Chị không gay, chị thẳng và chị..."

"Chị không thích em, ừ, nhưng chị không có thẳng đâu..."

- nó nhẹ nhàng ngắt lời tôi còn tôi thì há hốc mồm định phản đối.

- "Vì nếu chị thẳng thì em đã không theo đuổi chị."

Cái gì cơ?"

Thật sự em không thể có bất cứ cơ hội nào với chị ư?"

- nó hỏi lại như để chắc chắn nó có 0% cơ hội để hẹn hò với tôi.Tôi lắc đầu, muốn nói "không" thẳng thừng nhưng tôi không phát âm thành tiếng được.

Val gần gật đầu:"Em cũng đoán thế.

Có lẽ em không nên dành cả đời đeo đuổi người không yêu mình."

Giọng của Val nghe buồn gì đâu.

Tôi cứ tưởng con bé đã thực sự từ bỏ tôi rồi."

Em có yêu Yvette không?"

- tôi hỏi."

Em đã đắn đo đến việc chia tay từ lúc em đồng ý hẹn hò với nó.

Hẹn hò với một người trong khi mình thích một người khác hơn nó ác lắm."

- nó nói thêm."

Nhưng chắc chắn không ác bằng việc cưỡng hiếp người khác."

- tôi thể tôi chẳng hiểu thứ logic kì cục nào dẫn miệng tôi thốt ra câu đó.Val đơ ra nhìn tôi một lúc: "Em đã xin lỗi rồi mà?

Với lại hôm sinh nhật em, em đâu có cưỡng hiếp chị, chị tự nguyện mà?"

Tôi đoán lúc đó mồm tôi há rộng hết cỡ.

Giờ thì nó cãi trả treo tôi này!

Bọn thiếu niên bây giờ hoàn toàn không có khái niệm đúng đắn về "tự nguyện" à?"

Em gái à, em chuốc người ta say mềm người rồi đè họ ra làm tình thì đấy không phải tự nguyện đâu!"

- tôi gom hết sự bình tĩnh còn sót lại để nói phải trái với Val.Môi của Val hơi nhếch lên, tôi nhớ hình như cái lần nó cưỡng hiếp tôi vào ngày sinh nhật của tôi môi nó cũng nhếch kiểu đấy.

Nó từ từ đứng lên còn đầu tôi lập tức suy nghĩ đến việc tông cửa chạy ra khỏi căn phòng này.

Val ngồi vào lòng tôi tự nhiên như không làm tôi sởn da gà: "Em có thể gần gũi với chị mà không cảm thấy tội lỗi."

Có khi đây mới là lí do chính nó chia tay Yvette."

Xuống ngay!

Học bài đi!"

- tôi có đẩy con bé ra nhưng nó đã kịp vịn vào thành ghế, tay còn lại nâng cằm tôi lên hôn tôi.

Lâu lắm rồi tôi mới lại hôn nó.

Cơ thể tôi lúc đó đờ ra.

Thấy vậy Val tiếp tục trêu tôi, nửa đùa nửa thật:"Thừa nhận đi, chị thích mà, phải không?

Em có thể biết được ai thèm khát mình, và em biết chị cũng muốn em."

- Val dạn dĩ đưa bàn tay của tôi luồn vào trong áo nó đặt lên một bên ngực của nó.

Mồ hôi sau gáy tôi rịn ra lạnh ngắt.

Tôi nhắm mắt quay mặt đi và rút tay mình về.

Tay tôi vẫn còn nóng hổi sau cái đụng chạm ấy.

- "Kiềm chế không tốt cho chị đâu.

Hình như chị chưa thấy em khỏa thân thì phải." tiếp theo đó tôi nghe tiếng vải rớt xuống sàn nhà nhẹ tênh.

Tôi đoán áo không còn trên người nó nữa, mắt tôi nhắm càng chặt hơn vì sợ hãi.Tôi hoàn toàn có thể đứng dậy đẩy Val đang ngồi vắt vẻo trên đùi tôi ngã xuống đất và chạy biến một đi không trở lại nhưng rõ ràng tôi đã không làm thế.Val xoay mặt tôi đối diện với nó: "Chị mở mắt ra!" nhưng tôi không chịu thế là nó cầm bàn tay của tôi đưa lên môi nó hôn và mút.

Lưỡi nó nham nhám lia dọc những ngón tay tôi.

Sau đó, Val đưa bàn tay của tôi xuống bên dưới.

Tôi liền rụt tay lại khi biết mình mới chạm vào cái gì giữa hai đùi nó nhưng nó giằng lại: "Đừng cử động mạnh, em mà bị rách chị sẽ không lành lặn đâu."

"Dừng lại ngay đi, làm ơn đấy!"

- Lần đầu tiên sang Mẽo tôi phải cầu xin người khác như thế này.

Nhục không tả được!"

Tại sao phải dừng lại khỉ cả hai chúng ta đều thích?"

"Bố mẹ em còn ở trong nhà!"

"Em chốt cửa rồi."

Tôi bỗng cảm thấy đùi tôi nhẹ hơn.

Val đã đứng dậy nhưng tôi chưa dám mở mắt chừng nào nó chưa mặc áo vào.

Val đột nhiên kéo tay tôi đứng dậy, tôi sợ tới nỗi chân tôi cứng lại nên Val phải dùng lực kéo mạnh tôi ra khỏi ghế và đẩy tôi xuống giường rồi ngồi lên người tôi.

Hai bàn tay của tôi bị buộc đặt trên ngực nó và xoa nắn theo sự điều khiển của tay nó.

Nó cúi xuống thì thầm vào tai tôi: "Mở mắt ra đi.

Em muốn chị thấy cơ thể của em."

Tôi lắc đầu nguầy nguậy và bật khóc.

Val hôn khắp mặt tôi: "Nào, đừng khóc nữa.

Có gì đáng sợ để khóc đâu?"

Từ đầu buổi Val vẫn dùng chất giọng dịu dàng và ngọt ngào như vậy.

Val không thúc ép tôi nhưng nó đang tìm cách làm tôi tự nguyện, một cách đầy kiên nhẫn đến ngạc nhiên.

Làn da nó lần này mát rượi, không nóng bỏng như hồi Giáng Sinh.

Tôi cố tìm lí do để khơi gợi sự căm ghét sẵn có dành cho nó, để cơ thể tôi được giải phóng khỏi thứ ham muốn quái đản đang làm tôi vừa thỏa mãn vừa đau đớn đến phát khóc này.

Val đã cố gắng tiếp cận tôi ngay từ buổi đầu tiên, nó đã cố gắng biến tôi thành một friend with benefits thứ hai sau Yvette.

Tất cả những gì nó nhắm tới là để thỏa mãn máu cuồng dâm của nó.

Nó chắc chắn không yêu Yvette, chưa bao giờ yêu, và tôi chắc rằng nó cũng không yêu tôi.

Kẻ như nó không bao giờ biết đến tình yêu.

Thứ duy nhất mà nó quyến luyến ở tôi hay Yvette là tình dục.

Tội nghiệp Yvette, cũng tội nghiệp cho tôi, khi đều trở thành nạn nhân bất đắc dĩ của Val.Tôi khóc lóc xin nó tha cho tôi.

Nó cưỡng hiếp tôi đã đủ tệ rồi, nhưng tệ nhất là nó đang khiến tôi chủ động làm tình với nó, bởi đó là dấu hiệu của sự đầu hàng đầy xấu hổ, nó chứng minh rằng tôi cũng thèm khát cơ thể của nó, của một đứa con gái khác, tôi có thể bị quyến rũ bởi con gái, và rằng tôi không hoàn toàn trung thực với L.Ngón tay tôi đã ở bên trong nó, một ngón, rồi hai ngón...

Nó mềm, ướt và ấm.

Val hôn môi tôi.

Nó chỉ dẫn đường cho tôi vào rồi để tôi tự quyết định làm gì tiếp theo: "Đừng sợ nữa, đã có em ở đây rồi..."

Tôi chầm chầm mở mắt.

Val đang nằm sấp trên người tôi, khỏa thân hoàn toàn.

Tôi cảm nhận được khuôn ngực căng tròn của nó áp trên người mình, hơi thở nóng hổi đứt đoạn bên mang tai mình khi tôi tiến vào sâu hơn.

Tôi tựa cằm lên vai Val nhìn từ trên xuống thấy tấm lưng trắng trẻo và cặp mông căng tròn của nó: "Em có một cơ thể đẹp, Val."

"Và nó đang dành cho chị."

- Val cắn nhẹ tai tôi.Ừ, tôi đã chủ động làm tình với Val.

Rắc rối và khốn khổ bắt đầu từ đây.Tôi đã làm chuyện đó một cách nhát gừng và vụng về, có lẽ đôi lúc tôi sơ ý làm Val đau.

Sau khi làm tình, tôi ôm nó từ đằng sau mơn trớn lưng và cổ nó để hít hà dư vị còn sót lại của sự đam mê được thỏa mãn này.

Cơn thèm khát thể xác quái gở trong tôi đã dịu lại."

Nếu là đàn ông thì chắc tôi hẳn đã yêu em."

"Nếu chị là đàn ông thì đừng hòng em cho chị vào nhà."

- nó đáp.

Chúng tôi bật cười.

Nó định nói thêm gì đấy nhưng rồi thôi, chỉ khi tôi hối nó chịu nói ra, dụi đầu vào cổ tôi, má nó nóng bừng:"Chị có muốn hẹn hò với em không?

Nếu chị muốn thì chúng ta có thể hẹn hò bí mật với nhau."

Tôi thở dài buông nó ra: "Chị đã đi nửa vòng Trái Đất đến đây để tìm cho mình một cơ hội cho một cuộc đời mới.

Chị xin lỗi nhưng chị không thể để chúng bị hủy hoại được."

Val im lặng một lúc như để suy nghĩ điều gì đó rồi ngồi dậy mặc quần áo lại, lạnh lùng bảo tôi đi về.

Tôi định giải thích thêm nhưng nó ngắt lời tôi đuổi tôi đi.

Con bé rất giận tôi, chẳng trách được.

Tôi sẽ không bao giờ có tình cảm đặc biệt với Val, điều đó không được phép xảy ra.

Có vẻ tôi bắt đầu khốn nạn như Val khi lợi dụng Val như thế.Còn tôi nên tính sao với anh bạn trai của mình?
 
[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)
35


Sau một tuần chạy deadline muốn chết, cuối cùng tôi cũng được hưởng thụ một buổi thứ 7 bình yên.

Hôm nay K ở nhà, một điều hiếm hoi, vì thường thì cô ấy sẽ tiệc tùng hoặc đi đâu đó từ thứ 6 tới tối Chủ nhật mới mò về.

"Sao hôm nay lại ở nhà?"

- Tôi hỏi khi thấy K đang nằm dài trên giường ôm laptop.

- "Bị ốm à?"

"Bị đá!"

- K trả lời.

- "Hắn phát hiện ra tao và ảnh quấn nhau trong tủ quần áo."

"Ảnh" ở đây là anh trai thằng bồ (từ bây giờ là "cũ") của K.

Tôi biết K không phải gái chính chuyên gì nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ cô ấy có thể cùng một lúc quan hệ với hai người đàn ông, đã thế họ còn là anh em ruột, mà cái ông anh kia nghĩ cái gì lại đi ngủ với bồ của em trai nhỉ?

K là người tốt, cô ấy là người bạn thân nhất tôi có từ những ngày đầu tới Mỹ.

Tôi biết cô ấy khi đang lướt mạng tìm chỗ trọ trước khi tôi nhập học.

Ban đầu cô ấy còn e dè vì tôi là người Trung Quốc.

"Nói thật nhé, tớ sống hơi lộn xộn một chút, ý là trong những mối quan hệ.

Ở với tớ cậu sẽ khó chịu đấy."

Tôi trả lời tôi chỉ cần chỗ trú, chỉ cần K đối xử tốt với tôi thì những mối quan hệ là chuyện riêng của cậu nên tôi không quan tâm.

Tay thì gõ vậy chứ trong da tôi vẫn cứ sởn sởn vì tưởng tượng việc mình sẽ sống với một đứa lang chạ.

Tôi tặc lưỡi, thôi kệ, bọn Tây mắt xanh mũi lõ mà, tôn trọng sự khác biệt văn hóa là điều đầu tiên tôi phải học nếu muốn thoát khỏi đây.

Cuối cùng hóa ra K lăng nhăng hơn rất nhiều và cũng tốt hơn rất nhiều so với những gì tôi nghĩ.

Tôi quý cô ấy như chị gái mình vậy, K hơn tôi một tuổi."

Xem phim không gái?"

- K hỏi tôi trước khi tôi kịp nói đôi lời tiếc nuối cho mối quan hệ kéo dài nhất trong đời cô ấy tính tới thời điểm hiện tại."

Phim gì?"

- tôi ngồi xuống giường cạnh cô ấy."

Sense 8, phim truyền hình, toàn sex, xem vui lắm!"

"Tao ghét phim truyền hình của nước này, phim nào phim nấy kéo dài lê thê cả chục năm trời mà nội dung chỉ quanh đi quẩn lại có vậy!"

"Thế có xem không?"

"Có."

Lần nào xem phim với K cũng mở đầu như thế, là truyền thống rồi."

Mày gọi pizza đi, chọn cái nhiều phô mai í."

- K cho dừng phim nằm xuống ngó mơ màng lên trần nhà.K vốn không thích ăn phô mai, vì chúng làm chân cô ấy to ra.

Việc chia tay khiến cô ấy buồn thật.

Bình thường tôi sẽ cự cãi lại bảo cô ấy tự đi mà gọi, tôi mới về nhà cần nghỉ ngơi hay bất cứ lí do vớ vẩn nào tôi nghĩ ra để đùn việc cho cô ấy.

Cô ấy sẽ đầu hàng và nhấc điện thoại gọi pizza thay vì tôi.

Riêng hôm nay tôi sẽ gọi.

Nỗi buồn có thể biến nhiều thứ thành ngoại lệ.

Lúc xem phim gặm pizza, tôi chỉ nghĩ tới Val.

Val và Yvette quay lại với nhau, chưa đầy 10 ngày sau thông tin chia tay, sau cái buổi chiều khốn khiếp ấy 24 giờ.

Tốt cho hai đứa nó và tốt cho cả tôi.

Dù thực lòng thì tôi không thích điều đó lắm.

"Mày với con Val là thế nào?"

- K đột nhiên hỏi tôi khi phim tới cảnh hai anh ôm nhau."

Là sao?"

"Tao cảm thấy có gì không ổn lắm giữa hai người, cứ như một đôi yêu nhau ấy."

Cô ấy làm tôi bị nghẹn khiến tôi phải vội uống nước rồi cười ha hả với tôi: "Đùa thôi!

Xem phim tiếp đi."

K không đùa, cô ấy biết rồi nhưng làm sao cô ấy biết?p/s: thực ra K biết một phần, nó yêu tôi nhưng tôi không yêu nó.
 
[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)
36


Tôi nghĩ là tôi nhớ cơ thể nó.Đây là nhật ký thú tội, nó được làm ra để viết sự thật, che giấu với nó phỏng ích gì?Tôi đã nghĩ sau lần làm tình ấy tôi sẽ phủ sạch trơn cái đam mê tội lỗi này nhưng tôi đã nhầm.

Nó vẫn còn trong tôi, đang bám rễ rất sâu vào trong bản năng tôi.

Nó không thể bị giết chết, có chăng nó được làm dịu đi nhưng rồi bùng phát trở lại.

Đây có phải là dấu hiệu của bệnh tâm lý nào không?

Có loại bệnh nào khiến con người ta bứt rứt muốn trải qua thử nghiệm ấy thêm lần nữa dù rõ ràng nó sai trái và bẩn thỉu?Nếu có thì rõ ràng tôi đang bị mắc bệnh ấy.

Đã hơn một tháng kể từ lần cuối tôi làm tình với Val, luôn có gì đó thôi thúc tôi phải đi tìm nó, ngả vào vòng tay của nó.

Tôi suýt chút nữa là quan hệ với L, vì cái khao khát chết dẫm ấy.

Khi anh cởi áo và tôi được tiếp túc với da thịt trần trụi của anh, tôi cảm thấy mình như một khúc gỗ, không có bất cứ xúc cảm tình dục nào đối với anh, thế nên tôi nghĩ tốt nhất là nên dừng lại.

L quá tốt để tôi lợi dụng hay lừa đảo anh ấy như thế.Val đã điều khiển được cơ thể của tôi, tệ hơn nữa là khao khát tình dục trong tôi.Cả K và L bảo tôi thay đổi nhiều, tính khí thất thường và dễ cáu gắt hơn trước.
 
[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)
37


Cái hôm xem Sense gì đấy K bảo tôi với Val như một cặp, hóa ra không phải ngẫu nhiên mà nó nói vậy.

Nó nói vậy sau khi đã xem trộm nhật ký của tôi.

K thú nhận điều đó với tôi và khỏi nói tôi nửa muốn xông vào bóp cổ nó, nửa muốn đào cái lỗ chui xuống đất vì cuốn nhật ký này có quá nhiều thứ tôi ước không ai biết.Nếu mày đọc được những dòng này thì K ạ, tao đang rất rất ghét mày._____________Đã 3 ngày mày không nói chuyện với tao.

Tao biết mày giận tao lắm, nên tao để yên mày, nhưng chết tiệt sao mày giận dai thế?

Tao xin lỗi mà, tại hôm đó tao chán quá, không biết làm gì thì thấy cuốn sổ của mày và mở ra đọc (lần sau làm ơn hãy đề chữ "Nhật ký" lên đó để tao biết đường tránh).

Ừ thì lật trang đầu là biết nhật ký của mày rồi nhưng tao lúc đó đã nghĩ chẳng còn gì tệ hơn việc bị anh bồ quen được một năm (hay hai nhỉ?

Nhưng điều đó không còn quan trọng nữa rồi), nên tao quyết định đọc, kiểu để giải trí chứ không có ý tọc mạch gì nhiều.

Tao thề là tao đã quên gần hết những gì mày viết nên mày đừng lo.Lỡ rồi tao sẽ viết hết luôn, sau đó mày ghét tao rồi chuyển trọ cũng được.

Trước hết, mày là con bạn tuyệt nhất mà tao có, vì mày không bĩu môi trước việc tao cứ một tuần là thay bồ mới.

Tao chỉ ghét mày ở điểm mày bắt tao phải ăn ở sạch sẽ như mày.Nhưng chuyện mày và con bé Val kia, theo như đánh giá chủ quan của tao, thì mày cũng có chút tình cảm với nó. p/s: Thằng bồ mày ngon mà không phải gu của tao.Và bảy giờ tối thứ bảy này: hoặc mày để tao làm hòa với mày, hoặc tao sẽ tới gặp Val và bảo nó mày yêu nó nhiều thế nào.Thế nhé!Thương,Ký tênKelly Bennedict.____________Kết quả là chúng tôi đã làm hòa với nhau.

Tôi vẫn ở chung phòng với K, và chả biết nên thương hay ghét nó.

Chúng tôi đã có một buổi tối thức tới sáng củng nhau uống bia và tâm sự, chuyện con gái với nhau.

Bí mật của nó lớn và kinh ngạc tới nỗi đã làm tôi ít nhiều tha thứ cái hành động bột phát cho vui kia.K thực ra là người chuyển giới, nhưng cô ấy/anh ấy vẫn thích đàn ông.

Tôi sẽ gọi K trong nhật ký này là "anh", K thích được gọi thế hơn.Ban đầu nghe khó hiểu và cứ đối nhau chan chát thế nào cho tới khi K, cùng sự trợ giúp của laptop, giảng giải cho tôi đến nửa tiếng về sự khác nhau giữa xu hướng tính dục và bản dạng giới và rằng chúng không liên quan gì tới nhau.

Tức là K có thể thích làm đàn ông nhưng không có nghĩa là anh phải thích phụ nữ như một người đàn ông theo quan điểm thông thường, mà thực ra K chỉ thích đàn ông thôi.

K thích mặc vest, tóc cắt ngắn vuốt keo thật bảnh như đàn ông thập niên 50, nhưng anh ấy tiếc mái tóc nâu dài đang uốn lượn rất đẹp của mình nên không nỡ cắt.

Tôi nói vẫn có những người đàn ông để tóc dài mà, như mấy anh người Ý gần nhà chẳng hạn.

K nói sẽ nghiên cứu và kiểu cách thời trang ấy sau, anh thích phong cách nam tính, nhưng rõ ràng phong cách ấy không phù hợp với thân hình vốn dĩ quá nữ tính của anh.

K lại là nghệ sĩ nữa, nên rất chú trọng sự phù hợp.

Anh ấy ý thức rõ sự bất lợi ở cơ thể mình và đó là lý do anh ấy theo phong cách nữ tính, vì nó thích hợp với vóc dáng của anh hơn.

K sẽ nam tính như anh muốn sau khi phẫu thuật chuyển giới, tức là tầm 3 năm nữa nếu mọi thứ thuận lợi.

Cả tối đó K vẽ ra nhiều dự định sau khi chuyển giới.

Chẳng hạn như anh sẽ chăm đi tập gym cho thân hình sáu múi để đăng ảnh khoe cơ lên insta, và anh nhất quyết là top chứ không phải bot."

Chắc đó là lý do vì sao tao yêu được nhiều đứa, vì tao là một thằng cha đa tình."

"Đàng điếm thì có."

- tôi sửa lại cho chính xác hơn.

Chúng tôi cùng cười.K cũng nói tôi đừng lo anh sẽ yêu tôi, vì thứ nhất anh là trai thích trai, và thứ hai yêu đương bạn thân đối với anh tởm như loạn luân vậy.Thú thực là tôi khó tưởng tượng K trong thân hình một anh con trai.

Hắn quá nữ tính, quá phụ nữ, hơn cả tôi cơ mà???
 
[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)
38


K là thằng bạn tốt khi nó đưa ra lời khuyên: nếu tôi thích Val thì chia tay với L ngay bây giờ và chạy tới chỗ Val thừa nhận tôi thích nó, nếu không K sẽ thay mặt tôi làm cả hai việc trên; còn nếu tôi không thích Val thì bỏ công việc ở nhà X ngay bây giờ, hoặc tiếp tục bị sa lầy vào con bé.

"Mày phải chọn đi, Tuệ Anh, tao thấy tình hình căng lắm rồi.", K vừa nói vừa quấn những lọn tóc mới nhuộm xanh rêu của hắn quanh máy uốn tóc."

Nhìn tao đẹp gái vãi mày ơi, mà tao muốn cường tráng nam tính đầy mình cơ..."

- đây là câu tôi suốt ngày nghe K càm ràm kể từ ngày hắn thổ lộ con người thật của hắn."

Này tao hỏi xíu...

Sau khi mày chuyển giới xong thì "chuyện đó đó" sẽ thế nào?"

"Tao có cặp mông xịn và có một cái cu mới.

Bấy nhiêu đó là đủ cho thiên đường rồi, gái ạ.

Nếu mày không tin thì tí tao bật gay porn cho mày xem."

Tôi ném gối vào người hắn: "Thôi nha!"

Hắn cười cười với tôi qua gương và quấn thêm lọn tóc mới.

"Quay lại vấn đề nào: mày tính sao?"

Tôi tặc lưỡi: "Tao sẽ rời Val."

Hắn nhăn mày, đột nhiên nghiêm túc lại: "Cũng được, tuy đó không phải là câu trả lời tao mong từ mày."

Tôi cũng có muốn đâu.

Nhưng chọn phương án kia, tôi sẽ mất tất cả vả lại chẳng có gì bảo đảm cho tôi và Valentina.Sau đó tôi tìm được công việc phục vụ ở quán ăn gần trường.

Tôi không gặp Val trong suốt nửa tháng qua.

Khi tôi gọi điện cho ông bà X xin nghỉ, lần này là nghỉ luôn chứ không lưng lửng như lần trước.

Ông X rối rít xin lỗi tôi vì cô con gái của ông quá bất trị ấy gây cho tôi không ít rắc rối.

Tôi phải trấn an ông rằng Val là một đứa trẻ tuyệt vời và nó sẽ tiến xa hơn nếu được quan tâm và yêu thương đúng cách.

Đầu dây bên kia im lặng.

Tôi vừa bảo bậc phụ huynh nên yêu con cái mình đúng cách và hẳn đã làm ông ấy tự ái.Chiều nay tôi tình cờ gặp cô giúp việc nhà Xavier ở siêu thị.

Cô ấy niềm nở ôm tôi và tỏ ý tiếc nuối vì tôi không tới kèm gia sư cho Valentina nữa.

Tôi đi cùng cô ấy dọc quầy trái cây và nghe cô ấy say sưa kể một tràng nỗi vất vả làm việc cho cái gia đình "kì cục" đó: "Chỉ có thần kinh thép như chị mới chịu nổi họ, nhất là bà chủ."

- cô quả quyết rồi sực nhớ ra một điều: " À em biết không, ông bà Xavier sẽ đưa Val đi chữa bệnh đồng tính ở một cơ sở của Công giáo ở đâu đó bên ngoài nước Mỹ mà người đứng đầu cơ sở đó là một người họ hàng gần gũi với gia đình.

Họ không nói rõ là nước nào nhưng họ khẳng định khi trở về Val sẽ là một cô gái bình thường.

Chậc, khổ thân con bé.

Nó có tội tình gì."

Tôi lặng người một lúc vì bất ngờ.

Thế kỷ nào rồi mà còn tin đồng tính là bệnh có thể chữa được?

Đến cả đứa Trung Hoa như tôi còn biết điều đó là không thể.

Tôi đã đọc một số bài báo, kể cả chính thống lẫn lá cải, về những cơ sở "bẻ thẳng" này, không tươi đẹp cho lắm.Tôi bắt đầu thấy lo cho Val.Tôi kể chuyện này cho K và hỏi hắn xem có cách nào cứu được con bé.

Hắn trân trối nhìn tôi: "Cưng à, hay mày dẫn nó đi trốn đi?" tôi suýt chửi lại hắn là đồ khùng thì một ý tưởng lóe lên trong đầu tôi, một phần nhờ ý tưởng của hắn."

Hay là tao báo cho Yvette và bảo nó dẫn Val đi trốn?"

K không đồng ý: "Chúng nó là trẻ vị thành niên, tính nết tiểu thư nữa, tự lo cho bản thân còn chưa xong, chúng nó sẽ làm gì sau khi trốn đi?

Bán thân chắc?"

"Thế sao mày bảo tao dẫn Val đi?", tôi nổi khùng."

Vì mày thành niên rồi và còn lo được cho nó được chứ Yvette thì không, tính nó tiểu thư như con Val vậy!", như chợt nhớ ra điều gì hắn nói tiếp: "À sáng nay tao gặp Val ở tiệm bánh.

Nó làm thêm ở đó.

Nó chào tao.

Tao chào lại, tao hỏi nói làm gì ở đây, nó bảo gia đình cắt thẻ tín dụng của nó rồi, nên nó phải làm thêm kiếm tiền mua hoa tặng một người.

Có phải sáng thứ hai nào cũng có người đưa vài bông hoa tới phòng mình đúng không?"

Phải, những bông hoa hồng vẫn đều đều xuất hiện trước cửa phòng chúng tôi vào mỗi sáng thứ Hai, kể cả thứ Hai sau hôm Val đuổi tôi về.K cho tôi biết địa chỉ tiệm bánh nơi Val làm, ngày mai tôi sẽ tới gặp nó.
 
Back
Top Bottom