Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)

[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)
19


Còn nhớ lúc tôi nói việc nó đối xử bình thường với tôi chưa?

Chỉ được tháng đầu thôi.

Hôm nay làm thế nào đấy trong nhà vắng người, nó liền nhảy tót ngồi lên đùi tôi định hôn môi tôi, may mà tôi né kịp: "Thôi, lo học đi!

Đừng bày trò nữa!"

Tôi khó chịu gỡ tay nó ra nhưng nó bám chắc vào người tôi hơn như con gấu koala.

Tôi thầm kêu trời loay hoay tìm cách thoát thân thì con bé giơ điện thoại ra trước mặt tôi: "Hoặc là ngoan hoặc là thứ này sẽ ở trong điện thoại của hắn."

Đó là hình nó hôn tôi vài giây trước được nó nhanh tay chụp lại, mà nó chụp khéo ở chỗ nhìn như tôi tự nguyện hôn nó chứ không phải né nó vậy.

Và "hắn" ở đây, tôi chẳng cần phải hỏi lại vì số của anh nằm chình ình trên màn hình điện thoại của nó, là L của tôi.

"Làm sao mày biết?"

- tôi bắt đầu sợ con bé này.

"Em thấy chị hôn hắn ở xe buýt."

- nó ủ rũ đặt điện thoại xuống bàn rồi lùa tay vào tóc tôi.

- "Hẹn hò được bao lâu rồi?"

"Không phải việc của mày!"

- tôi đảo mắt.

Nó không nói gì, những ngón tay của nó mân mê cúc áo sơ mi của tôi.

"Chị có thể yêu hắn, nhưng không được ngủ với hắn.

Vì cơ thể này..."

- A ôm tôi.

- "...là của em.

Trái tim chị tạm thời sẽ thuộc về hắn.

Trước sau gì chị sẽ thuộc về em, hoàn toàn."

Twilight hay tiểu thuyết diễm tình nào đó có câu nói này không ta?

"Đừng lố bịch như thế!"

- quả thực nó làm tôi lạnh cả sống lưng.

- "Ai có thể yêu kẻ cưỡng ép mình?"

- ngay bây giờ tôi muốn xô nó xuống sàn rồi đấm túi bụi vào người nó, vào cái bản mặt không thể trơ trẽn hơn kia.

Nhưng nhận thức về hậu quả của cách xử sự bạo lực đó có thể đưa tôi đến đồn cảnh sát, và biết đâu sẽ đuổi thẳng tôi về Trung Quốc, nên tôi kiềm chế được cơn giận dữ của mình.

A im lặng một lúc rồi mới nói một câu làm tôi muốn bật ngửa: "Vì em không biết làm thế nào để chị yêu em..."

"Oh, giờ thì mày đem tình yêu ra làm lá chắn à?"

- tôi mỉa mai.

A bối rối thật sự.

Mặt con bé đỏ ửng lên làm tôi cũng phải đơ ra một lúc: Nó ngây ngô thật hay giả vờ?

"Em yêu chị từ lúc nào?

Lí do duy nhất chị tiếp tục dạy em là vì em đe dọa chị."

- tôi nói tiếp, cố hết sức để giữ giọng nói mình bình thản và có uy với nó.

Cách tốt nhất để đối phó với một kẻ bất trị là phải làm cho nó sợ mình.

- "Chị thà chết đói ở ngoài đường còn hơn quay về đây."

Tiểu thư hai mặt đứng phắt dậy: "Nhưng chị đã rất thích?"

Nói đến thế rồi mà nó vẫn không hiểu à?

Tôi đang hết sức mất kiên nhẫn với nó nhưng vẫn phải bấm bụng giải thích thêm:
"Vì chị say thôi.

Em không hiểu sao?

Nếu tối đó chị tỉnh táo như bây giờ sẽ chẳng có chuyện gì giữa chúng ta.

Phản ứng của cơ thể chị đối với... những gì em làm với chị là bình thường."

A bặm môi suy nghĩ gì đó như một đứa trẻ đang tìm cách thuyết phục mẹ nó mua một món đồ chơi.

"Dạy em phần chia động từ đi."

- A ngồi xuống và lật sách ra, như thể đoạn hội thoại vừa rồi chưa từng xuất hiện.

Nó chỉ đơn giản là tạm rút lui chứ chưa đầu hàng.

"Hôm nay học đến đây thôi."

- tôi cất sách vào trong túi xách của mình.

- "Hôm nay chị có việc nên phải về sớm, hôm sau chị sẽ dạy bù."

- Thật tình tôi chẳng còn tâm trạng đâu dạy học.

Khi mắt tôi lướt qua dây thánh giá trên cổ nó, tôi chợt nhớ ra nó theo Đạo.

"Bố mẹ có biết em thích con gái không?"

- tôi hỏi.

A xoay ghế chống cằm nhìn tôi: "Liên quan gì tới chị?"

Tôi nhún vai: "Chị định báo với họ để họ có kế hoạch dạy dỗ em lại."

Tiểu thư A bất ngờ nắm chặt cánh tay tôi.

Đôi mắt con bé run rẩy vẻ hoảng loạn.

Vậy tức là ông bà X vẫn chưa biết.

Tôi mừng thầm trong lòng, vậy là có cách thoát kiếp nạn này rồi!

"Làm ơn đừng..."

- A hạ giọng xuống nhỏ xíu chỉ vừa đủ cho tôi nghe.

Đây là lần đầu tiên con bé hạ mình cầu xin tôi.

"Em có thể cặp kè trong bí mật với bất cứ đứa con gái nào em thích mà không phải chị."

- tôi hất tay nó ra khỏi mình.

Tôi thở phào trong lòng vì A chắc chắn sẽ không dám gửi tấm hình hôn hít vừa này vì nó cũng là nhân vật chính trong đó.

- "Em xinh xắn, giàu có, nổi tiếng, sẽ có nhiều cô gái dành cho em."

"Vậy á?"

- môi nó nhếch lên.

- "Thế chị có biết là ở trường em chỉ có mỗi một con bạn thân vì bọn con gái còn lại đều ghét em?"

"Sao lại thế?"

- Tôi hơi ngạc nhiên vì điều này, cứ ngỡ người như nó ở trường thiếu gì bạn bè.

A cắn môi nhìn tôi cười:
"Vì khi em gặp một cô gái nào đó cùng trường hợp gu em, em định tán tỉnh quyến rũ họ thì kết quả em nhận lại là bạn trai của cô ta sẽ bỏ cô ta để chạy theo em.

Tám lần rồi đấy!"

Ok, thế này thì... nhọ thiệt.

Như pháo được châm ngòi, A đứng dậy bùng nổ một tràng dài với đủ thứ từ ngữ lẽ ra không được phép nói ra trong căn nhà gia giáo này:
"Chị có biết ở trường chúng nó gọi em là gì không?

"Con phò cướp bồ" đấy!

Đờ mờ bọn gái, bà việc mẹ gì cướp bồ chúng mày!

Là bạn trai của chúng mày là đồ ngựa đực động dục lại còn bắt sai tín hiệu nên mới bỏ chúng mày đấy chứ!

Mà thế đách nào chúng mày lại quay sang thù bà?

Lạy Chúa, chị có biết là lúc ở trường em chỉ muốn giật míc của ông hiệu trưởng đầu hói đế hét vào loa trường rằng: "Valentina Xavier này là gái đồng tính, là gái đồng tính đấy nghe chưa!

Bọn con trai dẹp ngay cái trò gửi thư quà cáp vào tủ đồ của tao, chúng mày làm tao nổi hết cả da gà mỗi lần mở tủ đồ!

Còn bọn con gái thì thôi ghét tao vô lý đi!

Tao yêu chúng mày!

Tại sao chúng mày cứ phải ghét tao hả?

Chỉ vì một thằng có con cu to hơn cái đầu à?

Vô lý vừa phải thôi!

Fuck all of you, fuck theo nghĩa giao hợp với bọn gái, và fuck theo nghĩa chửi với bọn trai!".

Đúng đấy, Tuệ Anh, đừng ngạc nhiên như thế!

Chị có biết là em khao khát làm cái điều chết tiệt ấy lắm không?

Nhưng vì sao em chưa làm?

Là vì em là Valentina Xavier, vì em là con gái độc nhất của gia đình danh tiếng nhất nhì đất Florida này!"

A thấm mệt, thở hổn hển sau khi kết thúc bài diễn văn chửi đổng của mình.

Lần thứ hai tôi thấy nó mất bình tĩnh đến mức này kể từ trận hồi Giáng Sinh.

Tôi nghĩ mắt tôi lúc đó trợn tròn hết cỡ.

A đã gào thét rất to để giải tỏa nỗi ấm ức mà nó phải chịu suốt mấy năm qua.

Giọng nó chắc đủ lớn để cả căn biệt thự to đùng này nghe thấy nhưng hôm nay chỉ có hai chúng tôi.

A thả người ngồi xuống ghế, phẩy tay bảo tôi có thể về: "Cám ơn đã nghe em lảm nhảm.

Nếu chị tiết lộ bất cứ điều gì thì chị sẽ phải ra tòa vì tội lạm dụng trẻ vị thành niên đấy!"

"Và nếu em tiếp tục quấy rối chị thì bố mẹ sẽ biết em đồng tính!"

- tôi đe dọa lại.

A nhìn tôi không nói gì.

Vậy là thỏa thuận đã xong.

Khi tôi bước đến cửa thì nó nói với theo: "Rồi chị sẽ là của em thôi."

Tôi không đáp lại, một mạch đi khỏi căn nhà.
 
[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)
20


Tiểu thư A không chỉ khốn nạn với mình tôi.

Nó cứ như Alison DiLaurentis nhảy ra khỏi màn hình ti vi với mục tiêu hãm hại chính là tôi bằng sự xảo quyệt khôn lỏi của mình.

Kể cũng thật trùng hợp khi tôi gọi nó là A trong cuốn nhật kí vì trong bộ phim dài dằng dặc ấy có kẻ bí danh là A chuyên hại đời và đi ship các gái cuồng nhiệt.

Kể thêm là phim dài lê thê tới mức nhàm chán, thế mà cô bạn cùng phòng K của tôi vẫn theo dõi được chỉ vì cô ấy cuồng Shay Mitchell.

Thật kỳ lạ đối với một đứa con gái thẳng như cô ấy.

Quay trở về với câu chuyện, em trai của người yêu tôi, tạm gọi nó là J, bị bắt nạt ở trường, thảm không kể xiết.

Mọi chuyện bắt đầu từ việc J xin một chân vào đội bóng, kết cục là bị ném vào đội cổ vũ toàn là con gái, mà luật của đội cổ vũ là các thành viên phải mặc váy khi luyện tập.

Bạn có thể tưởng tượng được nỗi khủng khiếp của thằng bé khi phải mặc váy giữa sân bóng và bị người ta cười nhạo "đồ đàn bà", "đồ ẻo lả",... và đủ thứ từ ngữ cực khó nghe đối với một người đàn ông Trung Hoa.

Chúng nó bắt đầu gọi thằng bé là "Qúy cô".

Thằng bé lại không thể bỏ đội cổ vũ được, vì nếu bỏ nó sẽ bị đội bóng "đánh chết" (theo lời nó).

Một ngày đến trường của nó là một tấn sỉ nhục đổ vào nó.

Chủ đề nói chuyện trong lần hẹn hò gần đây của tôi và L luôn là về thằng bé.

Thật khó cho một người trọng gia đình như L nhắm mắt ngó lơ vụ này.

Anh suýt đấm vào mặt một đứa cùng trường với J vì nó gọi thằng bé là "đồ bóng" nhưng J ngăn anh kịp.

Thằng bé học cùng trường với A.

Tôi đã kể A là đội trưởng đội cổ vũ của cái trường đó rồi đúng không?

Tôi đã hỏi A về vụ của thằng bé và bị nó tảng lờ đi: "Chị tới để dạy em học tiếng Pháp chứ không phải để tám mấy thứ ba láp trên trường em."

"Là em làm đúng không?"

- tôi nghi con bé này lắm.

"Có đâu!"

- nó nhăn mặt - "Là tại nó thích đấy chứ!"

"Hả?"

A cúi mặt xuống tiếp tục làm bài.

"Bọn em có những chuyện mà chị không hiểu và anh L kia cũng không hiểu được đâu."

Cái thái độ gì mà khó chịu kinh, làm tôi muốn vả vào mặt nó vài cái!

Tôi xoay mạnh hai vai nó để nó đối mặt với mình, nói rít qua kẽ răng:
"Nghe này!

Nếu đây là trò mày bày ra để ép buộc tao bỏ L đến với mày thì mày nhầm rồi vì nó chỉ khiến tao ghét mày hơn thôi!"

A sững lại mười giây rồi nhếch môi: "Cứ cho em đã làm vậy vì chị đi, thì chị có bỏ L không, để thằng bé được "bình thường" trở lại như ý muốn của chị?"

- nó nhấn mạnh từ "bình thường" làm tôi băn khoăn không biết nó có dùng biện pháp ẩn dụ nào ở đây.

Câu trả lời của tôi dành cho nó vẫn luôn là "không".

A cũng chỉ nhún vai ra vẻ giễu cợt rồi tiếp tục học bài.

"Tao ghét mày."

- tôi bâng quơ nói.

"Tính ra thì chị là đứa con gái thứ chín em cua mà có bạn trai."

- nó lầm bầm.

Chắc nó đang nghĩ trong đầu tại sao số nó luôn nhọ như thế.

"Vì em quá khốn nạn chứ sao?"

- tôi buột miệng.

Nó ngẩng đầu nhìn tôi một lúc rồi nở nụ cười:
"Coi như chúng mình hiểu nhau."

Tôi thì chả thấy có gì đáng cười ở đây.

L đang rất lo cho thằng bé, gia đình anh tính đến việc chuyển trường cho thằng bé.

Có lẽ tầm tuần sau nó sẽ được học trường mới.
__________
Lời tác giả: - Alison DiLaurentis là nhân vật trong phim Pretty Little Liars.- Shay Mitchell là diễn viên đóng trong phim PPL, vai Emily.

Emily và Alison hay được các fan ghép đôi với nhau.
 
[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)
21


Thằng em của L được học trường mới, vấn đề là mọi thứ vẫn y như cũ.

Nó vẫn bị một đám thằng to con ép mặc váy để chúng cười nhạo.

A cứ úp úp mở mở sự can thiệp của nó vào mấy vụ bắt nạt này.

Tôi vẫn nghi A nhúng tay vào vụ này.

Nó còn khẳng định mọi thứ sẽ bình thường như tôi và gia đình L mong muốn nếu tôi chịu bỏ L để làm người yêu bí mật của nó.

Gia đình nó theo Đạo nên nó không muốn công khai để bị đuổi ra khỏi nhà hay tệ hơn là vào trung tâm chữa bệnh đồng tính.Thực ra bệnh viện tâm thần hợp với nó hơn.Tôi rất muốn ông bà X biết nó đồng tính nhưng phải làm sao cho khéo để không bị nó nghi ngờ, vì tôi lo nó sẽ tung sạch tấm ảnh hôn hít ấy lên mạng, lúc đó thì tôi thắt cổ chết đi là vừa.

Tôi có thể thử tâm sự vụ này với cô T xem, cô ấy cũng đồng tính, là giảng viên và rất quý tôi, chắc cô ấy sẽ tìm ra giải pháp để cứu tôi.

Mọi chuyện nếu cứ kéo dài có thể còn tệ hơn nữa và tôi bí hướng đối phó rồi, đã đến lúc mình nên dẹp cái sĩ diện hão đi là vừa, sẽ chẳng ai cười vào mặt mình là đồ yếu đuối vô dụng tới độ để một con bé 16 tuổi bị sốt đè ra hiếp dâm đâu.

Nhưng chắc phải tuần sau vì cô T có việc đi công tác ở Canada 10 ngày rồi.Từ ba ngày nay, bắt đầu từ hôm thứ thứ sáu, ngày nào cũng có một giỏ hoa đặt trước cửa phòng trọ của tôi vào mỗi buổi sáng khi tôi mở cửa đi đổ rác.

Thứ sáu là hoa hồng, thứ bảy là hoa lily, chủ nhật hôm nay là hoa phong lan.

Kẹp giữa những cành hoa luôn là một phong thư màu đỏ, bên trong là một tờ giấy vài dòng đánh máy:"Từ: Con mèo đẹp nhất quả đất,Tới: Cô gái Trung HoaJe m'appelle meow meow et je t'aime. *Yêu,"
Vỏn vẹn chỉ có vậy.

Vì người gửi là "con mèo đẹp nhất quả đất" nên tôi muốn quẳng thẳng giỏ hoa vào thùng rác bên dưới nhà luôn nhưng nghĩ lại thấy tiếc vì giỏ hoa đẹp và thơm quá, vứt chúng đi thì quá phí phạm nên tôi giữ lại, chỉ xé tan phong thư đi.

Tôi đặt nó lên bàn ăn, nơi mà nó có thể được chiêm ngưỡng từ mọi góc trong nhà.

K thích thú trước giỏ hoa và khen người yêu mày lãng mạn ra trò ý nhỉ.

Tôi chỉ cười cười giấu biến danh tính đứa gửi đi.

Tôi dặn K đừng đề cập vụ hoa hòe này với L kẻo ảnh ngại và bịa thêm rằng văn hóa Trung Hoa nó vậy để thuyết phục cô ấy.Nhà con A ấy giàu kinh, một giỏ hoa không hề rẻ và đừng nói là nó tính cứ gửi hoa vào mỗi sáng cho tôi cho tới khi tôi chết nhé?___________(*: Em tên meow meow và em yêu chị.
 
[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)
22


Thằng em trai của L tuyên bố sẽ tham gia show RuPaul's Drag Race khi nó tròn 18 tuổi.

Ghi chú: RuPaul's Drag Race là show dành cho drag queen, tức là dành cho những ai thích giả gái và hành xử giống gái giỏi nhất (ý kiến của tôi).

Câu tuyên bố của nó làm mọi người trong gia đình bị shock, có khi còn hơn lúc nó vác bản mặt bầm tím và nói là bị bạn đánh ở trường.

Đối với họ đó là sự sỉ nhục nặng nề vào truyền thống, đạo đức của một gia đình gốc Trung Hoa.

Tôi không biết rõ họ sẽ đối xử với thằng bé như thế nào vì L có vẻ lảng đi mỗi khi đề cập đến thằng bé.Những thông tin ít ỏi tôi biết về thằng bé lại do A cung cấp.

Chẳng có vụ bạo hành nào ở trường cả.

Tất cả chỉ là chuyện được bịa ra để che dấu những bức hình, những đoạn video giả gái của nó đang tràn lan trên internet trong trận bóng bầu dục.

Đám đông rất phấn khích vì nó.

Họ yêu thích nó tới độ lập hẳn một fanpage trên facebook cho nó."

Em không thể tin được cái thằng bạn thân em có ngày nổi tiếng hơn cả em."

- A thở dài khi cho tôi xem những tấm ảnh rực rỡ của thằng bé.

- "Chị xem đi, chỉ trong hai tuần fanpage của nó nhiều gấp rưỡi fanpage của em."

"Sao em không nói sớm hơn?"

- tôi thắc mắc, hay tại nó thích xây dựng hình ảnh xấu của nó trong mắt tôi?

"Để làm gì?

Để chị kể lại cho anh L yêu quý của chị và rồi anh L đấy kể lại cho gia đình và nó bị đuổi ra khỏi nhà khi còn chưa nổi tiếng à?

Chị có biết bây giờ nó kiếm được nhiều tiền lắm không?

Nhờ sự nổi tiếng của nó đấy!"

Cũng có lý.

Hôm qua, tôi đi bộ với cô T.

Cô ấy về Mỹ sớm hơn dự định và chúng tôi vô tình gặp nhau khi đang chờ đèn đỏ sang đường.

Chúng tôi vừa đi vừa tán ngẫu.

Khi chúng tôi đang nói về người da đỏ thì vô tình gặp J.

Nó đi cùng đám con gái với đứa dẫn đầu là A, vui vẻ bung lụa mặc cho bố mẹ nó đang điêu đứng vì nó.

J nhìn thấy tôi liền hôn gió thay cho lời chào: "Cô gái Trung Hoa xinh đẹp đằng kia của Valentina có nguy cơ là chị dâu của tớ nếu cậu không aw sao mày lại đá tao?", Valentina đá vào cẳng chân cu cậu ra hiệu.Dù câu tiếp theo J muốn nói là gì thì chắc chắn nó mang ý dở hơi nào đó.

Tôi nhăn mặt.

Chẳng khó hiểu khi Valentina và nó chơi với nhau, nồi nào vung đấy cả.A tách nhóm vẫy tay chào chúng rồi thân mật khoác tay tôi như hai chị em.

Tôi xin phép cô T để đi với nó vì hôm nay là buổi dạy thêm của tôi và đồng thời, một phép lịch sự bất đắc dĩ, tôi giới thiệu cô tóc vàng này học trò của tôi.

Cô T gật đầu chào chúng tôi nhưng không biết có phải do tôi tưởng tượng không mà mặt cô T lúc ấy xanh như tàu lá.Nó chợt hỏi tôi một câu triết lí hết sức:"Tại sao họ không thích thằng đó được hạnh phúc?"

"Hạnh phúc là gì khi danh dự không còn?"

- tôi nói mỉa, tôi cực có ác cảm với mấy thằng kiểu như J, đàn bà!A dừng lại mua cho tôi một que kem: "Của chị nè!

Em trả."

Tôi do dự cầm lấy.

Khi chắc rằng nó không thể gây hại tôi chỉ bằng một cây kem thì tôi mới dám ăn.Kem ngon tuyệt, mùi vị của nó rất quen mà tạm thời tôi không nhớ ra.Khi tôi liếm những mẩu kem còn dính lại trên thanh gỗ nó mới nói: "Kem vẫn ngon hơn que, hạnh phúc vẫn ngon hơn danh dự."

Tôi đơ người bởi độ sâu sắc bí ẩn của nó và cố tìm mối liên hệ của kem, que và hạnh phúc như cố tìm sự liên quan giữa logarit, đồ thị và phương trình, nó nói thêm: "Em tìm thấy nó trên tumblr."

Tất nhiên rồi!

Câu nghe trớt quớt!

Tôi có nên góp ý bảo nó thôi trò trích dẫn lố bịch này không nhỉ?

Nghe khó chịu kinh đi được!

Hôm đấy nó giở chứng gì mà, hết giờ dạy rồi nó còn cố nán tôi ở lại bằng đủ thứ trò mèo nó có thể nghĩ ra.

Nào là bắt tôi ngồi giảng đi giảng lại cấu trúc thì hiện tại cho nó năm lần, bắt tôi ngồi lại xem album ảnh của nó (toàn ảnh công chúa, nó bảo hồi nhỏ nó thích làm công chúa và giờ vẫn vậy), nhận xét blog của nó, vân vân và mây mây.

Nỗ lực cuối cùng giữ chân tôi ở lại của nó là mời tôi ăn bữa tối với gia đình nó.

Nội nghĩ tới việc ánh mắt soi thời trang của bà Xavier sẽ chiếu mình suốt bữa ăn đủ để tôi nói không ngay tắp lự."

Khi em nói chị sẽ ăn tối với gia đình em tức là chị sẽ ăn tối với em.

Bố mẹ em tháng sau mới về nên chị không phải lo lắng về họ đâu."

"Sao em nghĩ chị lo lắng về họ?"

- tôi hơi ngạc nhiên trước sự quan sát tinh tường của nó, bởi tôi đã cố nặn ra một gương mặt thân thiện với họ để che giấu ý nghĩ tông cửa chạy ra ngoài và không bao giờ bén mảng tới đây khi tôi gặp ông bà Xavier lần đầu, nhất là bà Xavier.

Mà nó quan sát tôi ở với ông bà Xanvier lúc nào nhỉ?

Chắc là mấy bữa đầu tiên khi tôi xuống nhà và chạm trán với mẹ nó."

Vì đến em là con gái họ còn không chịu nổi nữa là người ngoài như chị.

Thật may là họ đi suốt ngày, nếu không em sớm bỏ nhà đi biệt từ lâu."

"Nghe tuyệt đấy nhưng mà..."

- ăn tối với con hiếp dâm này còn tệ hơn - "...tối nay chị có việc nên để bữa khác nhé?"

- một câu đáp lịch sự thay cho "Mày đừng hòng dụ bà ở nhà một mình với mày vào ban đêm thêm lần nữa!".

Tôi không có ngu thêm lần nữa đâu!"

Với anh bạn trai đấy à?"

- Val khoanh tay nhìn tôi như thể tôi là đứa tội đồ còn nó là quan tòa đang phán xét tôi.Đúng là tối nay tôi có hẹn với L.

Chắc thằng J nói cho nó biết.

"Không phải việc của em!"

- tôi nhún vai khoác ba lô dợm đi thì Val đứng chắn lối ra: "Tránh ra!"

"Chị là của em, tất nhiên chị đi với ai là việc của em rồi!"

Tôi đẩy vai nó sang bên nhưng khi tay tôi chỉ mới chạm vai nó thì A xô tôi vào kệ sách và ôm lấy mặt tôi: "Em nói cho chị biết: Em hoàn toàn có thể bắt chị làm nô lệ tình dục của em suốt đời và đảm bảo chị không tài nào thoát được.

Nhưng em đã không làm thế vì em yêu chị, chị nghe rõ chưa?

Em yêu chị!

Còn chị, sinh viên năm hai rồi sao ngu thế?

Em chẳng thua hắn cái gì cả, lẽ ra chị nên chọn em sẽ tốt hơn..."

Tôi xô mạnh con bé ra khỏi người mình trước khi nó phun hết những câu nanh nọc của nó ra, cáu tiết nói:"Em là ai mà dám bảo chị ngu?

Em là ai mà quyết định dùm chị?

Em là ai mà bảo chị yêu ai?

Em yêu chị, ừ, nhưng chị không yêu em.

Chị không chọn em vì em kém hơn L điều gì mà vì chị yêu anh ấy!"

Tôi định nói thêm là nó đang ngộ nhận nó yêu tôi, vì chẳng có thứ tìnhyêu nào đặt thỏa mãn bản thân lên trước cả danh dự và tự trọng của người nó yêu, nhưng mắt nó bắt đầu rơm rớm nên tôi nghĩ mình dừng ở đây được rồi.

Val quay mặt đi, tôi đoán nó không muốn tôi nhìn thấy nó khóc.

Tôi quyết định đi về.Hi vọng nó hiểu ra.

Tình yêu không có lỗi, nhưng cách nó đối xử với tình yêu thì quá bệnh hoạn, dù hoa vẫn được gửi đều đều tới nhà tôi.
 
[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)
23


Tôi quyết định sau giờ học sẽ kể cô T về Valentina và những trò mèo của nó nhằm chiếm đoạt lấy tôi.

Cô ấy ngạc nhiên vì làm sao một con bé 16 tuổi có thể ghê gớm chừng đó.

Cô cứ hỏi đi hỏi lại là chuyện em vừa kể đã xảy ra thật hả làm tôi vừa xấu hổ vừa điên tiết.

Một điều lạ lùng là cô T hễ cứ nghe nhắc tới Val là xanh mặt lại.

Tôi hỏi cô có bị ốm, cô lắcđầu.

Cô T hứa sẽ tìm cách giúp tôi nhưng trước hết tôi nên cẩn thận để không bị dính líu tới cảnh sát vì bị nghi ngờ là hiếp dâm trẻ em, lúc đó chả ai cứu được tôi đâu.

Nói chung là tôi thấy cô T bó tay với vụ của tôi rồi.

Thôi thì chí ít tôi cũng tìm được người tâm sự.

Val nó tính biến tôi thành nô lệ tình dục thật.

Nó chẳng ngộ ra được điều gì cả và ngày càng phạm sai lầm.

Có lẽ nó tư duy theo kiểu: nếu không làm người yêu mình thì phải làm người hận mình, bởi dù yêu hay hận thì người đó sẽ không quên mình, mà thậm chí hận còn khó quên hơn yêu.

Tôi hay gặp cái thể loại quái đản này trong truyện tranh Nhật Bản.

Val biết nó sẽ không có được tình yêu của tôi nên quay qua biến tôi thành một dạng nô lệ tình dục cho nó đúng như những gì nó nói bữa trước.

Ngay chiều này, Val nhảy bổ vào hôn tôi làm tôi hoảng sợ đẩy nó ra và cố vớ lấy con dao gấp được giấu trong ba lô mà ngày nào tôi cũng phải mang theo nhưng thật tệ là nó vẫn khỏe hơn tôi.

Nó đè được tôi xuống giường và hôn tôi.

Lúc đấy tôi mới nhớ ra vị kem lần trước giống vị môi của nó.

Khi tôi vội vàng xếp đồ chuồn về đến cửa phòng rồi thì bị tiểu thư A giữ lại, tặng tôi một quyển sách đính nơ như món quà tri ân cho việc tôi bị nó đè xuống giường hôn nửa tiếng: "Chúc mừng ngày của em đi."

Tôi định hỏi thế có nghĩa là gì thì chợt nhớ ra ngày hôm nay đúng là liên quan đến tên của nó, bỏ "e" thêm "a" vào.

Chết tiệt, tên với người đách khớp với nhau gì hết trơn!

Tựa cuốn sách là"Người đọc" của Bernard Schlink.

"Của Đức à?"

-Tôi hỏi vì có cái tên "Sch" ấy.

"Yep."

- nó gật đầu xác nhận.

"Cám ơn."

- tôi lật thử vài trang, cuốn sách khá mỏng, tôi có thể đọc xong nó trong 3 ngày.

"Cho việc chị để em hôn đấy."

Thấy chưa?

Bà đoán đách có sai!

"Thế thì không cámơn."

- tôi cất cuốn sách vào trong cặp rồi đi một mạch ra khỏi nhà.

Thật khó chịu, cái kiểu xử sự như thể mình là búp bê cho nó đùa.

Tôi tranh thủ giở vài trang sách đọc trong lúc chờ xe buýt.

Quyển sách kể về một câu chuyện tình thời hậu chiến, giữa một phụ nữ ngoài 30 với cậu thiếu niên 15.

Tôi chợt nghĩ nếu một người già cả xứ tôi đọc được cuốn này chắc sẽ đốt nó thành tro.

Khi tôi lật những trang giấy thì bất ngờ một vài tờ giấy khác rơi ra từ cuốn sách đáp xuống sàn xe buýt.

Chúng là năm phiếu mua hàng giảm giá 20% của các hãng: Ferragamo, Chanel, Louis Vuitton, Gucci và Christian Dior.

Nó đùa với tôi chắc?

Mộtcon sinh viên lết từ Trung Quốc sang Mẽo như tôi đến tiền ăn còn chưa đủ nữa là tiền mua những món đồ xa xỉ này?

Dù có giảm tới 50% tôi cũng không mua nổi, thà nó tặng tôi phiếu mua đồ ăn còn thiết thực hơn.

Tôi cất chúng vào chỗ cũ, định bụng tối đưa cho K,cậu ấy chắc chắn mua nổi và sướng rơn người khi được cầm những tờ phiếu giảm giá này.

L hôm nay cũng tặng tôi món quà, đó là một hộp socola.

Gía trị của một món quà phụ thuộc vào người tặng nên dù hộp socola be bé này có thể rẻ hơn cuốn sách nhưng nó vẫn đủ làm tôi sung sướng nhảy cẫng lên ôm hôn anh như một đứa con nít.

Anh nhấc bổng tôi lên quay vòng vòng và anh đã cho tôi một buổi tối đi chơi vui hết sảy.

K vẫn khen tôi có mắt chọn trai tốt: "Mày kiếm đâu ra anh chiều mày như bà hoàng?"

Hôm nay là 14/02.

Valentine vui vẻ, xin đừng kết thúc là A.
 
[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)
24


Tuần trước, L tiết lộ với tôi một tin động trời:tiểu thư A mà tôi đang làm gia sư kèm cặp đã tới gặp bố L để tư vấn và chữa trị tâm lý khoảng mấy tuần nay.

Anh dặn tôi vụ này hoàn toàn là bí mật, ngay cả ông bà X cũng không biết vụ con gái phải đi khám ở chỗ bố anh.

L biết được nhờ ông bố tiết lộ.

Sở dĩ ông nói với L vì bạn gái của anh đang làm gia sư cho một đứa có vấn đề tâm lý và ông khuyên tôi nên đối xử thận trọng với con bé, tránh khiến nó cảm thấy nặng nề và áp lực hơn.

Lẽ ra lời khuyên ấy nên dành cho nó thì đúng hơn.

Anh chép miệng: "Bố anh nói con bé có một số triệu chứng của rối loạn cảm xúc, tăng động, khó tập trung, nguyên nhân có thể do chịu nhiều áp lực mà không thể giải tỏa hoặc tâm sự với ai, dẫn đến sự tích tụ ức chế, lâu dần thành rơi vào tình trạng khó tự kiểm soát.

Kể cũng tội nghiệp."

Tội nghiệp cái khỉ mốc!

"Điều đó chắc chứ?

Vì em thấy nó lúc nào cũng vui vẻ?"

- tôi suýt chêm thêm từ "khốn nạn".

Cái con nhà giàu nứt đố đố vách biến thái vô độ đấy thì có cái quái gì đáng lo!

Tôi, một con người thân cô thế cô bị đặt trong nguy cơ trở thành nô lệ tình dục ở mức báo động cao, mới là đáng lo, đáng tội nghiệp!

"Thì có phải ai cười cũng vui?"

- L nhún vai.

Tôi ngẫm lại một chút.

Có thể anh đúng.

Nếu A bị bệnh tâm lý và phải gặp bác sĩ chữa trị thì điều này có thể giải thích cho những hành vi lệch lạc kì cục của nó như là cố gắng biến tôi thành nô lệ tình dục.

Tôi hôn chóc má anh trước khi về lớp học Thuế của mình.

Vì cảm thấy hơi hơi tội nghiệp cho Val nên tôi sẽ thử nói chuyện với nó về căn bệnh của nó xem sao.

Tuần này, khi chưa kịp mở mồm đề cập về vấn đề bệnh tâm lý củanó hay tìm hiểu về bệnh của nó để tìm phương cách đối phó hiệu quả hơn, may sao tôi chứng kiến A đang hút cần sa với một cô bạn trong phòng ngủ của nó.

Biến thái, thần kinh, chưa phải tệ nhất, nó còn hút cần nữa, mọi sự thương hại tí ti của tôi dành cho nó bay sạch như khói.

Phòng nó đầy khói thuốc.

Đáng lẽ tôi sẽ không biết nếu như tôi không quên điện thoại của mình ở nhà A,và vì tầm quan trọng của việc giữ liên lạc nên tôiphải trở lại nhà nó để lấy điện thoại về trước giờ của chuyến xe buýt cuối cùng.

Khi đẩy cửa vàophòng nó, tôi thấy cảnh tượng rệu rã hết chỗ nói: con bạn nó phê thuốc nằm trên giường lim dim.

A ngồi dưới sàn nhà, lưng dựa vào giường rít vài hơi, không hốt hoảng khi bị phát hiện là đang hút cần, bình thản hỏi tôi: "Sao chị quay lại?"

"Chị để quên điện thoại."

- tôi nuốt nước bọt nói.

Bọn nghiện ngập luôn đem lại cảm giác bất an cho tôi.

Cặp mắt lờ đờ vì cần sa của A làm tôi ơn ớn.

A thảy điện thoại chotôi chụp.

Tôi bèn mở khóa điện thoại, nhận ra tin nhắn của mình đã bị xem lén.

"Em có biết xem trộm tin nhắn của người khác là bất lịch sự lắm không?"

- Khỏi phải nói tôi lúc đó đang tức điên thế nào.

Sự riêng tư bị xâm phạm trắng trợn!

Chắc nó đoán được pass điện thoại của tôi qua những buổi gia sư, khi tôi vô ý sử dụng điện thoại trước mặt nó.

"Chị nên cám ơn em vì em còn nhắn tin hộ chị để cho anh L ấy đỡ lo lắng về chị."

- tôi muốn đập vỡ cái bản mặt khinh khỉnh láo toét của nó.

Tôi tức tốc mở tìm tin đã gửi nhưng không thấy.

"Đừng tìm, em xóa rồi!"

"Mày đã nhắn những gì?"

- nếu nó nhắn linh tinh gì tôi thề ngay tối đó tôi sẽ báo ông bà X biết là con gái họ là một đứa đồng tính thần kinh!

Nó cười khẩy: "Vềđi!

Hẹn tuần sau gặp lại!

Đừng quên bí mật của chị ở trong đây."

- A gõ ngón tay lên thái dương nó.

Phải kiềm chế dữ lằm tối mới không lao vào cho nó vài cái tát.

Cái tin nhắn bí ẩn của nó làm tôi đêm ấy không ngủ được.

Hôm sau gặp lại L,tôi ướm hỏi hôm qua tôi đã nhắn gì với anh.

L khó hiểu trước sự tò mò lạ thường của tôi nhưng vẫn chiều tôi, cho tôi xem tin nhắn hôm qua, nó chỉ vỏn vẹn vài câu: "Em ngủ sớm.

Ngủ ngon, anh yêu."

Hú hồn, tôi cứtưởng...Tôi sẽ không hỏi nóvề việc tại sao nó tới gặp bác sĩ tâm lí-tình-cờ-là-cha-của-người-yêu-tôi.

Tôi đã nói bệnhviện tâm thần hợp với nó hơn mà.

Nhưng bệnh của nó thì tôi sẽ tìm hiểu.

Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
 
[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)
25


Cô T vẫn chưa tìm được cách giúp tôi.

Cô bạn K cùng phòng thì đang tính làm sao bỏ cậu em để theo ông anh một cách êm thấm nhất.

Gia đình tôi ở Trung Quốc cũng không có sự biến gì, và "Valentina và Yvette, đôi đồng tính nữ xinh đẹp nhất quả đất".

Hôm nay là ngày bạn thấy cái tít ấy tràn ngập mạng internet.

Valentina Xavier come out với toàn thế giới, trong đó có cả gia đình nó.

Chắc ông bà X shock lắm, nhưng họ có thể làm được gì giờ này?

Còn tôi thì chỉ biết câm nín vì mình hết thứ để đe dọa nó rồi.

Vâng, cô học trò đáng mến Val của tôi đã cặp với một cô gái, đồng thời là bạn thân của nó, Yvette
Val và Yvette thành một cặp nổi như cồn, tưởng như có thể sánh với Stella Maxwell và Miley Cyrus.

Nhớ lại ba hôm trước, Val đã hỏi tôi nghĩ thế nào nếu nó hẹn hò với Yvette, chẳng qua là Yvette mới tỏ tình với nó, rằng Yvette đã yêu nó từ năm 13 tuổi.

À tôi cũng kể luônvới bạn về Yvette.

Yvette chính là đứa con gái hút cần sa trong phòng A tối hôm tôi tới để lấy lại điện thoại.

Nó là bạn thân của A, cũng xinh xắn, gốc Pháp,tóc nâu hạt dẻ, mắt xanh lá, với cử chỉ và bước đi lẳng lơ, gọi theo từ kiểu Mẽo là "bitchy", nói nặng hơn thì là "phò".

Nếu sự hư hỏng được A khéo léo che giấu dưới lớp mặt nạ ngoan đạo hòa nhã thì ở Yvette ngược lại, nó bộc lộ hết ra ngoài, nên tôi không thích Yvette lắm.

Tôi ghét bọn con gái hư và lẳng, dù đời đã dạy tôi một bài học quan trọng là không nên phán xét người khác qua vẻ ngoài của họ thông qua Val, và cô bạn chung phòng của tôi cũng thuộc dạng đó (nhưng tôi vẫn quý cô ấy).

Chỉ là nhữngđứa đàng hoàng sẽ không trông như Yvette.

Nhớ lại thì lúc đầu gặp K tôi đã không thích cô ấy lắm vì cô ấy bận một cái áo phông dài đến giữa đùi ra mở cửa cho tôi (đã thế còn không phải là áo của cô ấy nữa), một anh sáu múi lách qua khe cửa chào tôi khe khẽ rồi chuồn thẳng.

Val và Yvette đã và đang là cặp bài trùng nổi tiếng ở trường.

Val còn tiết lộ với tôi rằng ngoài danh bạn thân ra, nó và Yvette cònlà "friends with benefits", tức là lôi nhau lên giường làm tình dù không yêu đương gì nhau, từ hồi 14 tuổi.Tôi chỉ biết cái thuật ngữ "friends with benefits" này khi sang đây.

Với lại, 14 tuổi cơđấy, thật không thể tin được!

Hồi 14 tôi chỉ biết nhảy dây, mãi đến năm 17 mới biết em bé được tạo ra như thế nào.

OK, nghe "thiếu kiến thức giới tính"thật nhưng mà ở Trung Quốc sex là điều đại cấm kị nên bạn không thể trách tôi được.

14 tuổi bọn gái ở đây đã biết lôi nhau lên giường rồi.

Có khi con Val hỏng nhờ Yvette.

Tôi ức nó ở chỗ:trên cả khốn nạn, Val thú nhận nó ngủ với Yvette nhưngvẫn hôn tôi cùng một lúc!

"Yvette xinh và có vẻ là người tốt.

Nhưng quan trọng là em có thực sự thích nó không?

Thích theo kiểu yêu đương ấy?"

- tôi bất đắc dĩ tư vấn.

Dù tôi thấy mình có vẻ đã nói dối ở ngay câu đầu.

Câu hỏi có vẻ làm Val suy nghĩ.

Nó trả lời nó không chắc, nhưng nó chắc rằng trên đời không ai hiểu nó và bên nó lâu như Yvette.

Điều đó có thể hiểu được khi mà từ hồi Giáng Sinh đến nay tôi chưa gặp lại bố mẹ nó lần nào và Yvette, theo lời nó kể, đã không bỏ sót sinh nhật nào của nó từ năm nó 7 tuổi tới giờ, hơn cả bố mẹ nó.

Mà đúng là ông bà Xavier gần như đang li thân.

Họ chẳng mặn mà gì với nhau từ lâu rồi (thế nên A mới không có em).

Tôi biết điều đó từ bà giúp việc của gia đình.

Hiếm khi nào họ gặp nhau, số lần cả nhà tụ họp với nhau đầy đủ trong mộtnăm chắc chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Thậm chí họ cũng không thèm về sau khi bài phỏng vấn con gái họ về xu hướng tính dục của nó đã tràn lan trên mọi phương tiện truyền thông.

Dù xa nhau thế nào họ vẫn luôn cố tạo hình ảnh một gia đình hoàn hảo trong mắt công chúng (tôi mới biết bà Xavier là một người có tiếng trong giới điện ảnh còn ông Xavier là nhà đầu tư khủng ở phố Wall).

Không thể phủ nhận họ là những ông bố bà mẹ tốt khi cho nó những gì tốt nhất, nhưngtôi không đồng ý với cái "tốt" của họ, vì bằngcách nào đó, nó đang góp phần hủy hoại con bé.

Tôi không có vấn đề gì với li hôn hay li thân, nhưng sự giả dối thì có.

Thật khó để một đứa trẻ sống trong môi trường dối trá có thể lớn lên một cách bình thường.

Chí ít nó đã góp phần hình thành sự bất ổn trong tâm trí con bé, tôi đoán vậy.

"Yvette có biết chuyện em và chị không?"

- tôi bất chợt hỏi.

Tôi không muốn đang đi đường thì bị con bé đó chặn lại hỏi mối quan hệ giữa tôi và Val.

Yvette là đứa tôi không muốn bắt chuyện với nó nhất trần đời.

"Không.

Em đã nói đây là chuyện bí mật của tụi mình mà."

Tôi thở phào: "Hai đứa có thể cặp với nhau."

Val chỉ mỉm cười rồi đang ngồi ghế rướn người ngang qua hôn tôi làm tôi giật bắn mình: "Có thể là nụ hôn cuối rồi,thoải mái đi."

Tôi nghe theo.

Thả lỏng mình vào nụ hôn của nó là một cảm giác gì đó rất khó diễn tả, nó giống như não bạn hét lên rằng thế là sai, thế là kinh tởm, nhưng tim bạn vẫn đập rộn ràng háo hức, nó thiên về cảm giác dễ chịu hơn...

Rồi câu trả lời của Val ở trên tất cả các dòng tít mạng: Nó, cùng với bạn thân nó, trở thành cặp đồng tính nữ hot nhất hiện nay.

Điều sung sướng nhất là Val gọi tôi ra nói chuyện riêng và tuyên bố tha cho tôi.

Tôi được tự do!

Tôi không còn là nô lệ hôn hít của nó nữa nhưng nếu tôi bép xép vụ giường chiếu với nó ra ngoài nó thề sẽ khiến tôi vào tù vì tội lạm dụng tình dục trẻ em.

Tôi bảo nó có thể yên tâm, tôi không ngu đến thế đâu.

"À và việc em đến gặp bác sĩ tâm lý, em có thể kể chị nghe chứ?"

- tôi hỏi trước khi ra về.

Valentina mỉm cười: "Hôm sau em sẽ kể chị nghe."

Nếu không bị nó quấy rối thì tôi có thể coi con bé như em gái mình.

Nó tìm được người yêu, buông tha tôi, tôi có nên tha thứ cho nó không nhỉ, bằng cách đổ hết những hành động hết sức khùng điên của nó trước đây lên bệnh tâm lý của nó?
 
[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)
26


Từ lúc được sống với xu hướng tính dục của mình.

Val tiến bộ rõ rệt trong môn tiếng Pháp.

Nó đã được điểm B môn này ở trường.

Val và Yvette vẫn tay trong tay, mỗi ngày chụp một tấm đăng lên instagram, hôn hít,ôm ấp đủ thứ, mỗi ngày cặp đôi ấy có thêm fan,"biểu tượng đẹp của LGBT", đẹp đến nỗi trongtrường tôi, bọn bên câu lạc bộ nhân quyền bắt đầu dán ảnh chúng nó ở ngoài hành lang để ủng hộ hônnhân đồng giới, thành ra không ngày nào tôi không thấy mặt nó.

Tôi hỏi Val bố mẹ em nghĩ sao thì nó nhún vai bảo không thành vấn đề, trừ việc họ có chút thất vọng và hoang mang, cho rằng nó chưa thành tâm theo Chúa,chứ nếu thành tâm nó đã không sa vào con đường của quỷ satan này.

Thời đại nào rồi mà còn....

Xem ra đôi lúc người châu Á như tôi suy nghĩ lại thoáng hơn người châu Mỹ.

Từ lúc cặp với Yvette, blog của nó đã sến rồi nay còn sến hơn.

Trước đây mấy tuần nó mới đăng một bài thì nay khoảng cách đã thu hẹp về con số ba ngày.

Nó lấy đâu ra thời gian đọc lắm thứ diễm tình thế nhỉ?

Yvette hình như không ưa tôi.

Có lần tôi thoáng thấy cái lườm của nó khi chúng tôi vô tình đi ngang qua nhau.

Tí tuổi đầu mà đã bố láo!

Val hỏi tôi đã đọcxong "Người đọc" chưa.

Tôi trả lời là rồi.

"Chị nghĩ sao?",nó hỏi.

"Một mối tình bất thường.

Nếu ở Trung Quốc họ sẽ bị cả xã hội tẩy chay."

- Cái đấy thì tôi chắc chắn, kiểu "tuổi băm rồi còn ham trai tơ".

Phải thừa nhận là "Người đọc" là một tác phẩm ấn tượng với đoạn cuối làm tôi bật khóc,nó khiến tôi phải đi tìm bộ phim chuyển thể của nó về xem, tôi vẫn là fan của Kate Winslet.

"Nó sẽ là một mối tình bình thường nếu đó là chuyện về một người đàn ông yêu một cô gái kém mình 15 tuổi."

Tôi sửng sốt.

Đôi lúc con bé có những suy nghĩ đúng đắn ngoài sức tưởng tượng, nhất là khi nó đang phải lén gặp bác sĩ tâm lí thường xuyên.

Cái vụ tâm thần của nó tôi hơi ngại hỏi.

"Thật tiếc là cậu trai ấy chẳng nhận ra bản thân yêu Hanna đến thế nào cho đến khi cô ấy đột ngột rời xa."

Nó nói thế là có ý gì nhỉ?

"Chúng ta có thểnói chuyện bình thường với nhau không?"

- nó gợi ý.

-"Ý em là như những người bạn và quên những chuyệncũ không hay đi, đừng để hối tiếc như anh nam chính"Người đọc" này?"

Làm sao có thể quên được cái đứa con gái đã lợi dụng tình trạng yếu ớt của bạn để cưỡng hiếp bạn và tước đi lầnđầu quý giá đáng lẽ để dành cho chồng bạn, khôngchỉ một mà những hai lần, chưa kể vô số lần bị ép hôn, nó tìm mọi cách đe dọa bạn, biến bạn thành hàng của nó, nó như cơn ác mộng ban ngày bám riết lấy bạn...

"OK", tôi trả lời.

Thêm bạn bớt thù.

Hơn nữa Val có gì đó khác với trước.

Chắc vì không phải đè nén bản thân nên nó thoải mái hơn và đỡ khốn nạn hơn.
 
[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)
27


Val kể tôi chuyện gặp bác sĩ tư vấn tâm lý của nó.Khi nó tâm sự về những chứng căng thẳng bực dọc nó phải trải qua với Yvette thì được Yvette gợi ý nó gặp ông bác sĩ tâm lý nó biết vì ông ấy đã chữa cho mẹ của Yvette và theo con bé đánh giá thì bà mẹ tính tình đã dịu và đỡ la hét về đêm hơn sau khi chữa trị với ông ấy suốt 3tháng.

Hình như nó chỉ vô tình gặp trúng ông bác sĩ là bố của L chứ không phải thêm một trò mèo nào như tôiđã nghi.

"Bây giờ em cảmthấy thế nào?"

- câu hỏi đầu tiên của tôi trong cuộc hành trình hàn gắn lại mối quan hệ từ thù địch thành bạn bè.

"Ổn, ổn hơn trước.Em không làm hại gì chị thì tức là em đã ổn rồi đấy."

- Val nhấn mạnh từ "hại" nửa trêu nửa hối lỗi.

Tôi gượng cười đáp lại vì trong lòng tôi vẫn muốn tát nó mấy cái vì những cái "hại" nó gây racho tôi.

Sau đó chúng tôi bắt đầu vào học.

Tôi phải khoe rằng tôi đã cơ bản biết tiếng Pháp.

Tôi thật sự có khiếu ngoại ngữ đấy.

Val đang cắn bút suynghĩ.

Nhìn từ chỗ ngồi của tôi, kết hợp với ánhsáng của cửa sổ bên trái, gương mặt nhìn nghiêng của Val hoàn hảo như tượng tạc.

Lông mi dày, trong nắng chiều mắt nó ánh lên màu xanh ngọc lam, sống mũi cao, môi đầy đặn, làn da trắng mịn...

Đây là A khi không phấn son,không mascara, không kẻ mắt.

Đây là A của Yvette.

Tôi đã phạm phải một sai lầm khủng khiếp khi xoay vai Val để nó đốidiện với tôi và tôi hôn nó.

Ừ bạn đọc rồi đó, tôiđã hôn nó.

Khốn nạn thay, Val để yên cho tôi hôn và nó cũng từ từ đáp lại.

Lần đầu tiên tôi chủ động hôn nó, cảm giác vừa lạ lẫm vừa phức tạp.

Lúc ấy đầu tôi trống rỗng và tôi khao khát môi nó điên cuồng nhưng tôi nén lại được để không ngấu nghiến môi nó.

Tôi cũngchẳng biết tôi đã hôn nó trong bao lâu.

Khi tôi buông nó ra và đứng dậy trong cơn hoảng loạn mờ mịt thì Val nóirằng: "Đây là lần cuối cùng.

Em không phạm thêm sailầm nữa đâu."

Lời thú tội thứ mấy tôi cũng chẳng nhớ: tôi nhớ môi của Val.

Val sau đó còn nói câu đầy trách nhiệm nhất mà tôi được nghe ở nó: "Em đã có bạn gái là Yvette rồi, em không thể hôn chị đượcnữa, thế là phản bội cô ấy."

Như một lời nhắc khéo rằng tôi cũng có bạn trai và nên chung thủy với anh ấy.

Ôi tôi đang viết cái linh tinh gì thế này?

Chả lẽ tôi cũng cần phải gặp bác sĩ tâm lý giống nó?
 
[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (Gxg)
28


Tôi có nỗi lo cứ canh cánh trong lòng rằng mình sẽ bị bóc mẽ, thực ra tôi chẳng phải một con rành rẽ tiếng Pháp gì, chẳng qua đói quá làm liều nên mới nhận bừa mình biết tiếng Pháp đâm đầu vô nhà Xavier vì lương họ trả khá quá.

Cho đến đi gặp trúng con cuồng dâm Val thì tôi mới ân hận sự liều lĩnh của mình.

Tôi chẳng quan tâm gì tới việc bị bóc mẽ, dù ê chề đến đâu, nhưng vẫn cố gắng làm tròn bổn phận cho xứng với từng đồng đô la mà ông Xavier chuyển khoản cho mình.

Tôi đang mong mỏi ngày tôi bị lộ tẩy, khi đó mình có thể đường hoàng chấm dứt công việc này để tránh phải xem nhiều cảnh đau mắt như cảnh hôm nay là một ví dụ, và tôi đoan chắc mình còn phải xem dài dài nếu không sớm nghỉ.Buổi gia sư hôm nay có Yvette tới.

Con bé chỉ ngồi trên giường nghịch điện thoại "chờ Val học xong để làm tình" - nguyên văn lời nó kèm thêm ánh nhìn thách thức tôi.

Qủa thực, Yvette có cái nhìn khích lệ người khác tát nó, chắc vì tôi là phụ nữ nên mới cảm thấy thế chứ đàn ông chắc có cảm nhận khác, có thể là khiêu khích theo kiểu quyến rũ chăng?Có Yvette trong phòng tôi dạy học không được thoải mái lắm, lúc nào cũng có cảm giác Yvette đang theo dõi mình từ đằng sau.

Val thì thi thoảng quay đầu lại cười đầy tình ý với nó.

Lúc giải lao 5 phút Yvette lập tức lao vào ôm Val từ đằng sau và hai đứa nó mơn trớn tự nhiên như thể tôi là không khí.Cảnh tượng nhìn nhức mắt vờ lờ.

Để bảo vệ đôi mắt mình tôi ra khỏi phòng nó, vào nhà vệ sinh ở dưới phòng khách để rửa mặt cho tỉnh táo hơn.

Lúc tôi quay lại thì tôi nghe loáng thoáng hai đứa nó nói chuyện trong phòng khiến máu tò mò nổi lên làm tôi áp tai vào cánh cửa để nghe xem chúng nó nói gì."

Gia sư của cậu xinh quá đấy!"

Có vẻ quyết địnhnghe lén của tôi là chính xác."

Sao?

Cậu thích chị ấy à?"

"Không vướng cậuthì tớ đã thích rồi.

Thực ra tớ ghen, ghen rất chính đáng nhé.

Nhất là cậu chả kể gì với tớ về chị ấy."

"Tớ nghĩ cậu khôngcó hứng thú với mấy vụ liên quan đến học hành này."

"Nhưng cậu ở với gái nào thì tớ quan tâm sâu sắc đấy.

Và cả học tiếng Pháp?

Thật hả, Val?

Cậu có một đứa con gái gốc Pháp đang ngồi cạnh cậu đây mà?"

"Là bố mẹ tớquyết định chứ có phải tớ đòi đâu!

Đúng là tớ đã tính sẽ khiến tay gia sư tiếng Pháp mà bố mẹ mời dạy mình phải biến trong một tuần.

Nhưng..."

"Nhưng xui thay cô ấy xinh chứ gì?

Tớ hiểu mà."

- Yvette tiếp lời rồi hạ giọng xuống - " Với lại cái hôm sinh nhật vừa rồi của cậu...

Bên trong chị ấy chật chứ?"

Tôi đứng ngoài nghe mà giật cả mình."

Làm sao cậu biết?"

- giọng Val từ cợt nhả trở nên nghiêm túc hơn."

Thôi mà, tớ không để bụng đâu, lúc đó chúng ta chưa hẹn hò mà dù tớ lúc đấy rất bực nhưng cũng bỏ qua.

Tớ đã nghe thấy tiếng rên lạ ở trong phòng cậu khi đi ngang qua.

Có vẻ tớ tỉnh rượu đúng lúc.

Cậu gọi tên chị ấy.

Lúc đó tớ không biết đó là ai cho đến khi hôm nay gặp chị gia sư ấy và tiện thể biết cả tên.

Thế nên tớ kháquan ngại trước chị gia sư xinh đẹp của cậu.

Hai ngườilà friends with benefits hay..."

"Chỉ là sex thôi,giống như chúng ta lúc đó vậy."

- Val cắt ngang.

-"Chúng tớ không làm chuyện đó nữa vì tớ đã hẹn hòvới cậu rồi."

"Chúng tớ"?

Đậu mòe, nó làm như tôi chủ động đồng ý à, con khốn nạn?

Bây giờ tôi rất muốn xông vào phòng hét vào mặt con Yvette rằng: "Con bạn gái chết dẫm của mày đã cưỡng hiếp tao, không chỉ một mà những hai lần!!!"

Một sức mạnh kỳ bí nào đó đã ngăn tôi làm điều điên rồ ấy."

Điều đó có nghĩa là cậu ngủ với hai người cùng lúc à?"

Val im lặng.

Là một người bạn tâm giao, Yvette lập tức hiểu sự im lặng ấy có nghĩa gì:"Thế còn ai nữa à?"

"Ờ thì chỉ còn một chị giảng viên ngoài 30 tuổi tớ gặp ở quán bar mấy tháng trước thôi.

Tình một đêm í mà.

Chị ấy bỏ đi và cắt đứt liên lạc với tớ sau khi thấy cái thẻ học sinh rơi ra từ túi sách của tớ.

Kể cũng hơi tiếc,chị ấy có nhiều kinh nghiệm lắm.

À mà hôm bữa tớ thấy chị ấy đi cùng với gia sư của tớ.

Nhưng bây giờ tớ chỉ có mình cậu thôi."

Đấy, tôi có sai đâu!

Val đích thực là một con cuồng dâm!

Tôi nghĩ đáng lẽ nó đi gặp bố của L để chữa chứng cuồng dâm mới đúng chứ không phải cái rối loạn tâm lí gì gì đó kia.Tôi đoán Val hôn nó vì sau đó tôi không nghe được gì thêm.Ơ mà người phụ nữ ngoài 30 đi cùng với tôi, và Val bắt gặp...

Chả lẽ làcô T???Tôi đợi thêm vài phút nữa rồi mới gõ cửa vào phòng.

Thực sự tôi không thích Yvette ở đây, nó vừa làm tôi khó chịu, vừa làm Val xao lãng khỏi bài vở, nhất là nó biết mối quan hệ giữa tôi và Val, thảo nào nó luôn có biểu hiện gì đó khó chịu với tôi ngay từ đầu.

Nỗi bực mình của tôi với Val và Yvette kéo dài tới tận buổi tối khi tôi hẹn hò với L, khiến anh phải nhắn tin hỏi han tôi có sao không vì tôi nhìn như sắp đập người khác nên anh khôngdám hỏi ngay đó.

Tội nghiệp L.

Ngày mai tôi phải xin lỗi anh mới được, giờ ngủ đã.Tôi muốn nghỉ việc lắm nhưng tôi sợ làm thế sẽ khiến Val nghĩ tôi bắt đầu có gì đó với con bé.Và tôi cần phải nói chuyện với cô T gấp.
 
Back
Top Bottom