Shibuya - 4 giờ chiều.Khi ánh nắng cuối ngày len qua từng tòa nhà, xuyên xuống mặt phố tấp nập, cũng là lúc buổi hẹn hò "vì đại cục" của Naruto và Sakura chuẩn bị kết thúc.Trong quán cà phê, cả hai vừa đứng dậy khỏi bàn, chuẩn bị rời đi.---Cùng lúc đó, ở cánh cửa kính tầng dưới...Hinata Hyuga cùng Tenten và Temari đang cười nói nhẹ nhàng, tay xách theo vài túi đồ mua sắm."
Temari, tớ nói thật, cái áo đó hợp với cậu lắm."
- Tenten hồ hởi."
Ừ, nhưng Hinata mới là người chọn."
- Temari cười nhẹ, quay sang - "Đúng không?"
Hinata khẽ gật, môi nở nụ cười dịu dàng.Nhưng rồi...
ánh mắt cô vô tình liếc lên tầng hai, nơi ô kính lớn của quán cà phê lấp lánh ánh vàng.Và khoảnh khắc ấy... cô thấy họ.Naruto và Sakura - ngồi sát nhau, cùng nhìn vào điện thoại, môi mỉm cười.
Sakura nghiêng đầu nhẹ như dựa vào vai Naruto.
Ánh nắng xiên qua mái tóc họ, ánh lên một khung hình như phim điện ảnh.Tách.Khoảnh khắc ấy...
đóng khung trong mắt Hinata.Tim cô khẽ nhói, mà không biết vì sao."
Hinata?"
- Tenten quay lại, gọi nhỏ - "Sao thế?"
Hinata khẽ lắc đầu, môi mím lại.> "Không sao...
Mình chỉ hơi mỏi chân thôi."
---Vài phút sau - bên ngoài quán cà phê.Naruto và Sakura bước xuống bậc thang, chuẩn bị đi bộ ra điểm đón xe.Sakura vừa kéo tay áo vừa lẩm bẩm:"Lần sau chọn chỗ ít người thôi.
Mệt thật sự."
Naruto cười:"Thì có ai bắt cậu mặc váy đâu-""Ê.
Nhìn đâu vậy, hả con nhỏ kia?"
Một giọng cộc cằn vang lên.Từ ngõ bên, một nhóm Yankii 4 tên, mặc áo sơ mi mở nút, đầu nhuộm đỏ, tai đeo khuyên, bước ra chắn đường.Một tên va vào Sakura, làm cô suýt ngã."
Coi chừng chứ đồ mắt lé!"
- Sakura gắt.Tên đó sững lại, quay lại, mặt hằm hằm:"Cái gì?
Muốn ăn đấm à?"
---Naruto lập tức bước lên, đứng chắn trước Sakura.Giọng cậu không lớn, nhưng dứt khoát:> "Dừng lại.
Tránh đường."
Tên Yankii nhìn Naruto từ đầu tới chân, rồi bật cười:"Thằng tóc vàng này nghĩ mình ngầu chắc?
Biến đi."
Từ phía xa trong chiếc xe , đám đàn em của Naruto lục tục định xông ra, nhưng bị Shikamaru đưa tay chặn lại."
Đợi."
- cậu nói nhỏ - "Chừng nào thật sự nguy hiểm mới can thiệp.
Naruto không phải tay mơ."
Sasuke đứng bên cạnh, mắt không rời nhóm kia:"Chúng không biết mình đang gây sự với ai đâu."
---Tên cầm đầu siết nắm tay, định lao vào-
"CHOANG!!"
Gạch dưới chân vỡ nát.Naruto vừa hạ tay xuống từ thế chặn đòn, mắt sắc lại - hoàn toàn không giống cái vẻ ngáo ngơ thường ngày.> "Tao đã nói dừng lại."
Tên còn lại hét lên, nhào tới-
Naruto nghiêng người tránh, đấm thẳng vào bụng, khiến hắn ngã quỵ.Tên thứ ba vung gậy-
Naruto chụp lấy, bẻ gập lại, ném hắn ngã lăn xuống vỉa hè.---Trong vài phút ngắn ngủi, 4 tên Yankii nằm sõng soài, rên rỉ.Sakura vẫn đứng im phía sau, hơi sững người.
Cô không nghĩ cậu... lại biết đánh thật sự.Naruto phủi tay, quay lại, cười nhẹ:> "Ghét đánh nhau, nhưng ghét khi thấy người khác gây sự với bạn bè của mình."
Sakura đứng yên, mái tóc lay động theo gió.
Một thoáng... cô không nói gì.Ánh mắt ấy - không còn là cậu nhóc sáng nay cãi cọ vì chuyện "giả yêu".Lúc này, cậu là Naruto Namikaze - người thừa kế băng Yakuza phía Đông.
Và vừa rồi... là một cú cảnh báo nhẹ.---Trên tầng hai quán cà phê, Hinata vẫn đứng sau ô kính, nhìn xuống.
Dù đã quay đi, nhưng trái tim cô vẫn nặng nề như có tảng đá đè lên.> Cậu ấy đã thay đổi.
Trở nên mạnh mẽ hơn.
Nhưng... cũng xa cách hơn.
Xa...
đến mức không với tới.
---Dưới lòng đường - ở phía đối diện, trong một chiếc xe màu đen đang đậu âm thầm bên lề, năm đàn em của Naruto cùng Shikamaru và Sasuke đang nín thở theo dõi.Khi thấy bốn tên Yankii bị xử gọn trong chưa đầy 1 phút... tất cả đều há hốc mồm.Một đàn em rưng rưng, lẩm bẩm nhỏ đến mức chỉ đủ nghe trong xe:> "Thiếu gia... ngầu chết mất."
Tên khác thì run tay vội mở sổ:> "Note lại: Cấm ai đồn thiếu gia chỉ biết ăn mì và trốn học.
Rất sai sự thật."
Một tên bên cạnh siết chặt hai tay:> "Muốn hét 'Thiếu gia vạn tuế' quá..."
"Nhưng mà cấm đấy."
- Shikamaru cắt ngang, giọng lười nhưng nghiêm - "La lên là toang."
Cả xe đồng loạt gật đầu, cắn môi giữ im lặng.Trong lòng, bốc cháy như pháo hoa Tokyo, nhưng mặt thì lạnh lùng như chưa thấy gì.---Naruto quay lại nhìn Sakura, khẽ nghiêng đầu:"Ổn chứ?"
"...Ừ."
- cô trả lời, chậm rãi."...Tớ không nghĩ cậu lại đánh được."
- Sakura khẽ cười nhẹ - "Trông cậu... ngố mà."
Naruto gãi đầu, cười lúng túng:"Ngố là khi không ai đụng vào bạn mình."
---Cả hai tiếp tục rảo bước ra bãi xe.
Chiếc xe đen mang biểu tượng nhà Namikaze đang chờ sẵn phía xa.Sakura lặng lẽ nhìn bóng lưng cậu.
Trong lòng... có thứ gì đó, lúc này lại xao động.---Hết chương 14