Lãng Mạn [LongFic] [NarutoAU] NARUTO : Ổ KHÓA TÌNH YÊU

[BOT] Wattpad

Ban Quản Trị
25/9/25
76,395
0
0
396434289-256-k412952.jpg

[Longfic] [Narutoau] Naruto : Ổ Khóa Tình Yêu
Tác giả: CoolKid_xxx
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

> 🔒 Một ổ khóa cổ.

Ba chiếc chìa khóa.

Và một lời hứa bị lãng quên...

Namikaze Naruto - thiếu gia của gia tộc Yakuza khét tiếng ở Tokyo - chỉ mong có một năm học yên bình tại Học viện Konoha.

Nhưng đời đâu như mơ.

Ngay ngày đầu nhập học, cậu bị ép phải giả làm người yêu Sakura Haruno, con gái đối thủ truyền kiếp - để tránh một cuộc chiến mafia toàn diện giữa Đông và Tây Nhật Bản.

Trong lúc đó, Hinata - cô bạn thân nhút nhát thuở nhỏ, và Ino - tiểu thư tài phiệt từ Sapporo, đều bất ngờ xuất hiện... mỗi người giữ một chìa khóa có liên quan đến lời hứa bí ẩn năm xưa.

Ai mới là "cô gái năm ấy"?

Và tình yêu nào là thật, tình nào chỉ là vai diễn?
⚠️ Tình cảm học đường, hứa hẹn tuổi thơ, giả yêu thành thật, hội con ông trùm cực chất!
✍️

Tác giả: CoolKid_xxx Tags: fakeharemnhẹhinatainonarutoxhinatanarutoxinopairingnarutoxsakurarelationshipromcomsakurasasuhinasasukeshikainoshikamarutsundere​
 
[Longfic] [Narutoau] Naruto : Ổ Khóa Tình Yêu
☁Chương 1 - Giấc Mơ và Buổi Sáng Ổn Áp


Tác giả: Cậu Trai NhỏTác phẩm: [LongFic] [NarutoAU] NARUTO : Ổ KHÓA TÌNH YÊU Bản quyền © [2025].

Tất cả quyền được bảo vệ.

Không sao chép, tái phát hành hoặc phân phối mà không có sự cho phép của tác giả.

---

> "Tớ thích cậu... nên..."

Giọng nói nhỏ nhẹ vang lên, như vọng lại từ một ký ức xa xăm.Cô bé ấy đứng dưới gốc cây anh đào, mái tóc dài lay nhẹ trong gió chiều.Gương mặt cô bị che khuất bởi một lớp sáng mờ đục - như màn sương trắng xóa phủ kín những đường nét.

Naruto cố gắng nhìn rõ, nhưng càng tập trung thì mọi thứ lại càng nhòe đi.Cậu cúi đầu.

Trong tay mình là một ổ khóa bạc cũ kỹ, nằm yên như một mảnh ghép của quá khứ."

Nếu sau này cậu còn giữ nó... nghĩa là cậu cũng thích tớ."

Rồi ánh sáng trắng nuốt trọn tất cả...---"CẬU CHỦ!!!

Tỉnh dậy mau!

Sắp trễ giờ rồi đó!!"

Naruto bật dậy, mồ hôi nhẹ lấm tấm trên trán.

Cậu ngồi thẫn thờ một lúc rồi đưa tay chạm vào sợi dây chuyền đang đeo trên cổ - nơi ổ khóa bạc vẫn nằm yên như một phần ký ức chẳng thể giải mã."

Lại mơ thấy cô ấy... nhưng mặt cô ấy vẫn mờ như sương..."

---🏯Tại biệt thự Namikaze, dưới tầng trệt, Naruto vừa nhét ổ bánh mì vào miệng vừa kéo cặp lên vai.

Bộ đồng phục học sinh sơ mi trắng - cà vạt đen - khoác thêm blazer viền đỏ khiến cậu trông hơi "chính quy" hơn bình thường, dù mái tóc vàng rối bù vẫn khiến mọi thứ... lệch tone.Cậu đang hí hửng bước ra khỏi cửa, tay đặt lên chiếc xe đạp quen thuộc."

Khoan đã."

Một giọng nói trầm thấp vang lên từ sau lưng khiến Naruto khựng lại.🕶️Cha cậu - Namikaze Minato, ông trùm Yakuza vùng Đông Nhật - cùng mẹ và cả hàng đàn em mặc vest đen đã đứng sẵn từ lúc nào.Minato nhướn mày nhìn chiếc xe đạp cà tàng của con trai."

Con tính đến trường... bằng cái này?"

Naruto cười gượng, gãi đầu:

"Ừ thì... sống bình thường một chút mà."

Mẹ cậu lắc đầu, đặt ly trà xuống bàn gỗ mun sang trọng:

"Không được.

Xe đã đợi sẵn ngoài cổng.

Còn cả đội bảo vệ."

"Không cần nghiêm trọng vậy đâu-"

"Yên tâm."

- Minato cắt ngang, nụ cười hiền lành đầy áp lực - "Bố không gắn súng dưới ghế ngồi đâu."🚗 Naruto méo mặt, nhìn ra cổng: một chiếc Mercedes đen bóng, tài xế đeo kính đen, hai đàn em đứng nghiêm trang như vệ sĩ Tổng thống.Cậu lặng lẽ quay lại, vác balo lên vai.

"...Thế này ai dám bắt chuyện với mình..."

---🏙️ Trên xe, Naruto áp đầu vào cửa kính, nhìn thành phố Tokyo dần hiện ra trong nắng sớm.

Tay cậu nắm lấy chiếc ổ khóa bạc.> "Nếu cậu còn giữ nó..."

Cậu không thể nhớ ra cô bé đó là ai.

Nhưng mỗi lần mơ, cảm giác lại chân thực đến khó tin - như thể có điều gì đó đang chờ cậu phía trước.Cậu đâu biết rằng... chỉ vài giờ nữa thôi, cậu sẽ gặp một cô gái nhút nhát với ánh mắt tím dịu dàng, và một cô nàng tóc hồng với cái tát "định mệnh" của số phận.Và từ đó... mọi chuyện sẽ không còn bình thường như cậu mong muốn.---Hết chương 1
 
[Longfic] [Narutoau] Naruto : Ổ Khóa Tình Yêu
💫Chương 2 - Cú Tát Định Mệnh


🚗 Chiếc Mercedes đen bóng loáng dừng trước cổng Học viện Konoha, giữa ánh nắng sớm và vô số ánh mắt tò mò từ học sinh đang lũ lượt vào trường.Cánh cửa xe mở ra.

Một thiếu niên tóc vàng bước xuống – đồng phục học sinh chỉnh tề với áo khoác viền đỏ, cà vạt đen.

Trên cổ cậu là một chiếc ổ khóa bạc cũ kỹ – lấp ló dưới cổ áo.🕶️Theo sau cậu là bốn gã vệ sĩ mặc vest đen, đeo kính râm, mặt lạnh như tiền.> "Không phải chứ…

đó là thiếu gia Yakuza phía Đông đấy à?"

"Trời đất, học chung với tụi băng đảng luôn hả trời…"

Naruto thở dài, xoay người lại, đưa tay ra như đẩy nhẹ không khí:“Em tới trường thôi mà, các anh khỏi theo vào!”

Một đàn em giọng nghẹn ngào:

“Cậu chủ… cẩn thận nha… nếu cậu mà bị gì, Minato-sama giết hết bọn em mất!”

“Thôi mà…”

“Đúng rồi, ngài ấy còn dặn: Nếu cậu chủ chảy máu mũi cũng phải lập tức báo cáo!!!”

Naruto bó tay, gãi đầu:

“Mình là học sinh, không phải nhân vật VIP đâu trời…”

---“Yo.”

Giọng lười biếng vang lên phía sau.

Naruto quay lại thấy Shikamaru Nara đang ngáp, lưng hơi khom, và Sasuke Uchiha đi bên cạnh – ánh mắt lạnh tanh, như thể mới từ băng đông về.Shikamaru liếc đám vệ sĩ rồi thở dài:

“Lại bị áp tải tới à?

Đúng là phiền phức.”

“Cứ như đi tù vậy…” – Naruto rên rỉ.Sasuke không nói gì, chỉ đứng chắn giữa Naruto và đám đàn em.

Cả đám vệ sĩ nhìn nhau rồi...

đồng loạt cúi chào như tiễn hoàng tử đi thi tốt nghiệp:“Cậu chủ cố gắng nhaaaaaa!”

---🏫Ba đứa bước vào sân trường.

Gió mát, nắng dịu, tiếng chuông buổi sáng vang xa trong không khí tinh khôi của học kỳ mới.Naruto vừa đi vừa gãi má, mắt lơ đễnh nhìn quanh sân trường.> Không biết Hinata có học cùng lớp không ta…Hinata Hyuga – cô bạn thuở nhỏ với mái tóc tím dài, giọng nói nhẹ như gió và đôi mắt tím ngại ngùng.

Hồi cấp hai từng học chung lớp, nhưng từ khi lên cấp 3 đến nay không có dịp gặp lại.

Dù đã trôi qua khoảng thời gian dài, cái tên ấy vẫn khiến tim Naruto nhói nhẹ mỗi lần nhớ đến.> Mình... không nhớ rõ lời hứa là với ai.

Nhưng nếu là Hinata thì…Naruto khẽ lắc đầu, gạt suy nghĩ ấy đi.---Ngay lúc đó, phía trước cậu là một nhóm nữ sinh đang trò chuyện.

Chính giữa là một cô gái tóc hồng rực rỡ, dáng đứng thẳng tắp, tỏa khí chất mạnh mẽ khó lẫn.🍃Gió sớm thổi qua.Tà váy đồng phục khẽ tung lên theo phản xạ tự nhiên.Naruto đứng hình.Shikamaru: “Không…”

Sasuke: “Bắt đầu rồi đây.”

Chát!!!💫Một cú tát bất ngờ giáng xuống má Naruto, khiến cả sân trường như đông cứng trong một khoảnh khắc.Cô gái tóc hồng quay người lại, ánh mắt xanh lục rực lửa:“BIẾN THÁI!!!”

Naruto xoa má, ngơ ngác như vừa bước ra từ một vụ tai nạn giao thông:

“Gì…

Mình chưa làm gì mà…!”

Shikamaru quay qua Sasuke:

“Chứng kiến lần đầu tiên trong lịch sử – một người tát thiếu gia Namikaze mà vẫn còn sống sót.”

Sasuke:

“...Tạm thời thôi.”

Cô gái tóc hồng vẫn đứng đó, ánh mắt phẫn nộ, đôi má ửng đỏ – không biết là vì tức hay vì… gì khác.Naruto, mắt vẫn mở lớn, nhìn theo bóng lưng cô khi cô quay đi.

Trong đầu cậu vang lên một dòng suy nghĩ rất quen:> Mình đã gặp cô ấy ở đâu rồi thì phải…?---Hết chương 2
 
[Longfic] [Narutoau] Naruto : Ổ Khóa Tình Yêu
❤ Chương 3 - Nhịp Tim Ngại Ngùng


"Còn đau không đấy?"

Shikamaru hỏi, tay đút túi, vẻ mặt vừa buồn cười vừa thông cảm.Naruto ôm má, mặt vẫn đỏ ửng - không biết vì cái tát hay vì ánh mắt hình viên đạn của cô gái tóc hồng lúc nãy.

"Không sao... chỉ là tai nạn nho nhỏ thôi mà..."

Sasuke liếc sang:

"Vẫn còn in dấu tay kìa."🏫Cả ba bước vào hành lang khu lớp học.

Trên cửa phòng có bảng tên lớn:

Lớp 11-A.Naruto đẩy cửa.

Ánh sáng buổi sáng tràn vào từ khung cửa sổ phía sau lớp học.

Tiếng học sinh trò chuyện râm ran, tiếng ghế kéo, sách vở lật mở...Và rồi...Cậu đứng sững lại.Ở hàng ghế gần cửa sổ, một cô gái có mái tóc dài tím nhạt, đang sắp xếp cặp sách.❤Mái tóc ấy khẽ lay trong gió.

Cùng lúc đó, một mùi hương dịu nhẹ - thoảng mùi hoa oải hương và chút gió thu - lướt qua cậu như làn sương.> Hinata...?Cô gái quay lại.

Đôi mắt tím, to tròn và dịu dàng."

Na...

Naruto...?"

- Hinata chớp mắt ngạc nhiên, rồi khẽ mỉm cười - "Cậu cũng học lớp này à?"

Naruto cười gượng:

"Ừ, trùng hợp ghê..."

Đột nhiên, ánh mắt Hinata dừng lại ở bên má trái của cậu."

Ơ... má cậu... bị gì vậy?"

Cô hốt hoảng bước tới gần.

Naruto giật mình lùi nửa bước."

À không không!

Mình chỉ... chỉ là vấp té nhẹ thôi!

Không có gì nghiêm trọng đâu!"

Shikamaru phía sau vỗ trán.

Sasuke quay mặt đi, khẽ khịt mũi.Hinata cau mày, rút trong túi một chiếc khăn ướt nhỏ màu tím, nhẹ nhàng lau vết đỏ trên má cậu.Naruto đứng yên như tượng.

Cảm giác mát lạnh từ khăn thấm vào da, và... nhịp tim cậu bắt đầu đánh trống dồn dập.> Đừng nhìn...

đừng đỏ mặt...

đừng nhìn...

đừng đỏ mặt...!Cậu liếc nhìn Hinata - cũng đang đỏ ửng tai, mắt nhìn xuống, tay hơi run."

C-cậu... vẫn dịu dàng như hồi nhỏ..."

- Naruto cười gượng, gãi đầu."

C-cậu vẫn hậu đậu như hồi xưa..."

- Hinata đáp lại, rồi cả hai quay đi cùng lúc, mỗi người nhìn về một hướng khác nhau, mặt đỏ như gấc.Shikamaru lẩm bẩm:

"Trò chơi lảng tránh bắt đầu rồi đó..."

---"Yo."

Cánh cửa lớp mở ra.

Một người đàn ông tóc xám bước vào, mặc sơ mi, áo vest nhăn nhúm, đeo khẩu trang và cầm quyển sách Icha Icha Paradise lấp nửa mặt."

Ta là Hatake Kakashi - giáo viên chủ nhiệm lớp 11-A.

Mong các em không làm ta đau đầu."

Cả lớp lập tức nín lặng.Kakashi đảo mắt một vòng, nheo mắt cười:"Ổn rồi.

Ai chưa có chỗ thì tìm chỗ ngồi đi.

Lễ khai giảng sắp bắt đầu."

Naruto, vẫn còn chút ngơ ngác, bước về phía bàn cạnh cửa sổ - trống hai chỗ.

Và ngay lúc cậu định ngồi..."

C-cậu có thể ngồi bên cạnh tớ..."

- một giọng nhỏ nhẹ vang lên.Là Hinata.Naruto khựng lại.

Một giây sau, cậu gật đầu nhẹ, ngồi xuống, tim vẫn còn đập loạn xạ trong lồng ngực.Bên cạnh, Hinata cũng quay mặt ra ngoài cửa sổ, hai tay nắm tà váy... khẽ cười một mình.---Hết chương 3
 
[Longfic] [Narutoau] Naruto : Ổ Khóa Tình Yêu
⚔ Chương 4 - Oan Gia Ngõ Hẹp


"Trước khi vào bài giảng đầu tiên..."

- thầy Kakashi thong thả lên tiếng, mắt vẫn dán vào cuốn tiểu thuyết lãng mạn cũ rích - "Chúng ta sẽ giới thiệu bản thân một vòng.

Có vài gương mặt mới, vài kẻ cũ, nhưng tôi không nhớ ai là ai cả."

Tiếng cười lác đác vang lên trong lớp học.Kakashi chỉ tay về phía dãy trái:"Bắt đầu từ hàng đầu, bên cửa sổ."

Một tiếng "Rồi tới mình!" vang lên như sấm.

Naruto Namikaze đứng bật dậy, nở nụ cười tươi rói như mặt trời:"Tớ là Naruto!

Thích ramen, thích thể thao, ghét mấy thứ rắc rối!

Và...

ước mơ là được sống như người bình thường!"

Vài ánh mắt tò mò liếc nhìn.

Vài tiếng xì xào xuất hiện:> "Cậu ta... là con trai ông trùm Yakuza phía Đông Tokyo đấy."

"Đúng là nổi bật quá mức luôn..."

Naruto nghe rõ, cười gượng rồi ngồi xuống.Người tiếp theo lười biếng đứng lên:"Shikamaru Nara.

Ưa ngủ.

Không thích bị gọi tên.

Mơ ước?

Sống qua ngày không phiền."

Kế bên là cậu bạn tóc đen, ánh mắt lạnh lẽo:"Sasuke Uchiha.

Không có gì để nói."

Kakashi nhướn mắt: "Ít nhất cậu vẫn có họ tên."

Tiếp tục vòng giới thiệu:"Tenten.

Thích vũ khí, không thích kẻ ồn ào."

"Temari.

Mong yên ổn, nhưng ai gây chuyện thì biết tay."

"Neji Hyuga.

Hy vọng mọi người không làm ảnh hưởng đến thành tích của tôi."

"Kiba Inuzuka!

Cực kỳ yêu chó, nhà có Akamaru!

Ai thích chó thì làm bạn nha!"

"Shino Aburame." (Giới thiệu xong... rồi lại im.

Có vài tiếng vo ve nhẹ.)"Rock Lee!

Học sinh của sự cháy hết mình!

Quyết tâm vượt giới hạn!"

"Chōji Akimichi.

Thích ăn, ghét bị nói 'mập'."

Cuối cùng, ở bàn cạnh cửa sổ, Hinata Hyuga nhẹ nhàng đứng dậy.

Giọng cô nhỏ nhưng trong trẻo:"Hinata Hyuga...

Em thích cắm hoa và làm đồ thủ công."

Cô ngập ngừng một chút, rồi quay sang nhìn Naruto - ánh mắt chỉ thoáng chạm nhẹ, không rõ là vì quen thuộc hay vì... bối rối?Cô không biết lý do tim mình đập nhanh hơn bình thường, cũng không hiểu cảm giác vừa ấm áp vừa hồi hộp là gì.

Chỉ biết...

đứng cạnh Naruto, cô thấy lạ mà gần.Naruto mỉm cười gãi đầu, khiến mặt Hinata bất giác đỏ nhẹ, rồi cô cúi xuống vội vã ngồi xuống.

---Kakashi đột nhiên gập sổ danh sách lại:"Còn một người nữa."

Cánh cửa lớp mở ra.Một cô gái tóc hồng ngắn bước vào - đồng phục thẳng nếp, balô một bên vai, dáng đi tự tin, ánh mắt sắc sảo đảo qua lớp học như quét scanner.Ngay khoảnh khắc ấy-"LÀ CÔ!!!"

- Naruto bật dậy, chỉ thẳng về phía cửa.Cô gái giật mình, sau nửa giây nhận ra... cũng hét lên:"LÀ TÊN BIẾN THÁI!!!"

Cả lớp ồ lên, bàn ghế rung nhẹ.Shikamaru đập trán:

"Lại nữa..."

Sasuke khẽ nhíu mày, thở ra:

"Phiền phức rồi đây."

Naruto múa tay loạn xạ:"Không phải!

Là gió!

Gió thổi mà!!

Tớ không cố ý!!!"

Cô gái cắt lời:

"Chết cũng không tha thứ đâu!"

Kakashi gật gù, không hề bất ngờ:"Giới thiệu luôn.

Đây là Sakura Haruno, vừa chuyển từ Osaka về.

Từ hôm nay, bạn ấy sẽ học cùng lớp với các em."

Sakura liếc qua Naruto, hừ nhẹ.

Còn Naruto thì chỉ biết cười trừ, quay về ghế ngồi, mặt đỏ như cà chua.---Hết chương 4
 
[Longfic] [Narutoau] Naruto : Ổ Khóa Tình Yêu
💥Chương 5 - Chỗ Ngồi Định Mệnh


"Rồi rồi, yên lặng nào."

- thầy Kakashi vừa ngáp vừa giơ tay lên ra hiệu, trong khi tay còn lại đặt cuốn Icha Icha Paradise xuống bàn."

Giờ ta sẽ chia chỗ ngồi cố định cho cả học kỳ này.

Ai ngồi đâu thì ngồi yên đó, đừng hoán đổi lung tung - ta lười nhớ."

Tiếng xì xào nổi lên như tổ kiến bị chọc:> "Mong là ngồi gần crush..."

"Lạy trời đừng dính phải mấy đứa ồn ào..."

Thầy Kakashi lấy ra một sơ đồ lớp được viết tay bằng bút đỏ, ném lên bảng.

Cả lớp nín thở.---📋 Sơ đồ chỗ ngồi lớp 11-A (3 dãy - 5 hàng):| Hinata | Naruto | Shikamaru |

| Sakura | Trống | Sasuke |

| Temari | Tenten | Neji |

| Kiba | Lee| Shino |

|Trống | Choji | Trống |"Thích thì ngồi.

Không thích cũng phải ngồi."

- Kakashi kết luận.Naruto sững sờ:

"H-Hinata ngồi ngay bên trái mình..."

Hinata nhìn vào sơ đồ rồi liếc nhẹ sang cậu, miệng khẽ mím.

Cô không rõ vì sao tim mình lại đập nhanh vậy.

Là vì... hồi hộp?

Hay vì cái người tóc vàng ngốc nghếch đó lại ngồi gần?> Chỉ là bạn thuở nhỏ thôi... không có gì lạ cả.

- cô tự nhủ.Shikamaru nhún vai: "Phải ngồi kế ông rắc rối nữa..."

---Ở hàng ghế dưới, Sakura bước vào chỗ ngồi cạnh Naruto, nhưng khi thấy sơ đồ, mắt cô nheo lại:"Hả?

Ngồi sau... thằng kia sao?"

Naruto cười gượng:

"À, chắc là số phận sắp đặt-""Không cần số phận xen vào!"

- Sakura lườm, ném balô xuống bàn cái rầm.Sasuke bước lướt qua, nhìn Naruto với ánh mắt như muốn nói: Ráng chịu đi.---Trong lớp, Kiba hô lớn:

"Ê, ai ngồi sau Hinata vậy?

Thay chỗ đi!

Tớ ngồi cũng được!"

"Không đời nào!"

- Temari lập tức gằn giọng, "Cậu mà chọc phá Hinata là tôi cho bay ra cửa sổ."

"Ê bình tĩnh!

Mới đầu năm mà!"

- Tenten kéo Temari ngồi xuống, cười trừ.---Cả lớp dần ổn định.

Kakashi kiểm tra từng dãy ghế, rồi gật đầu hài lòng:"Tốt.

Bây giờ... hãy nhìn người bên cạnh mình.

Dù là bạn, crush hay kẻ thù... thì vẫn phải ngồi chung suốt học kỳ."

Naruto quay sang nhìn Hinata.

Cô vẫn đang nhìn xuống bàn, hai tay đặt lên vạt váy, nhưng ánh mắt lại hơi nghiêng về phía cậu.Bất giác, ánh mắt họ chạm nhau."

Ư-ừm..."

- Naruto lúng túng, quay đi.

"C-cậu đừng hiểu lầm... chỉ là sắp xếp ngẫu nhiên thôi mà..."

- Hinata thì thào, mặt đỏ nhẹ.> Sao mình lại giải thích...?---Ngay lúc cả lớp vừa yên ắng..."

Bốp!"

- một viên phấn bay thẳng vào trán Naruto."

Đứng lên."

- Kakashi không nhìn lên, giọng đều đều.Naruto ôm trán, đứng dậy:"Dạ?!"

"Làm ơn...

đừng nghĩ thầy không thấy em đang nhìn Hinata ngẩn ngơ suốt 2 phút."

Cả lớp cười ồ lên.Hinata úp mặt xuống bàn, hai tai đỏ như quả cà chua.Naruto lắp bắp:"Thầy... thầy nhìn lầm rồi!!

Đó là... tại cửa sổ có con bướm bay..."

"Thầy bị cận nhưng không mù, Naruto."

---Hết chương 5
 
[Longfic] [Narutoau] Naruto : Ổ Khóa Tình Yêu
🌆Chương 6 - Tạm Biệt Trong Chiều


Tiếng chuông báo tan học vang lên.

Cả lớp 11-A như được giải phóng khỏi nhà tù.

Ghế kêu lạch cạch, tiếng xếp sách, tiếng vẫy tay chào nhau vang lên khắp hành lang.Naruto vươn vai một cái rõ to:"Đã vậy rồi còn phải chịu đựng ngồi giữa hai quả bom hẹn giờ...

Mệt thật sự."

"Ừ."

- Shikamaru lười biếng đáp - "Nhưng ít ra không phải kiểm tra bất ngờ."

Sasuke khoác cặp lên vai, mắt liếc về phía cửa sổ:

"Mai vẫn phải tới học thôi."

Cả ba cùng bước ra cổng trường.

Hàng cây anh đào bên đường khẽ lay nhẹ trong gió chiều, những chiếc lá sớm chuyển vàng báo hiệu mùa thu đang đến.Ngay khi Naruto bước qua cánh cổng lớn..."

Thiếu gia!!!"

Một hàng đàn em mặc vest đen, đeo kính râm, xếp hàng ngay ngắn bên lề đường, cúi chào đồng loạt.Naruto giật nảy:"Làm ơn!

Mấy người bớt khoa trương đi được không?!

Ai cũng nhìn đó!"

Quả thật, rất nhiều học sinh đứng lại chỉ trỏ, bàn tán:> "Lại là thiếu gia Yakuza kìa..."

"Nhìn kìa, có cả xe đen chờ sẵn..."

Shikamaru nhún vai, vỗ vai Naruto:"Rắc rối nối tiếp rắc rối."

Sasuke khẽ gật đầu chào rồi quay lưng, lặng lẽ bước đi."

Gặp lại mai nha."

- Naruto quay sang chào hai người bạn thân, rồi bước đến chiếc xe đang đợi.---Ngay lúc ấy, một bóng dáng quen thuộc từ cổng trường bước ra.Tóc dài tím nhạt, dáng người nhẹ nhàng, tay ôm cặp trước ngực - Hinata Hyuga.Naruto lập tức giơ tay vẫy:"Hinata!"

Hinata giật mình, khẽ mỉm cười và tiến lại gần."

Cậu... cũng vừa ra hả?"

- Naruto hỏi."

Ừm...

Mình vừa có chút việc ở câu lạc bộ nên ra trễ một chút..."

- giọng cô dịu dàng, đôi mắt ánh lên sự thân thuộc."

Cậu giờ ở đâu?

Vẫn còn ở đền cũ chứ?"

Hinata gật nhẹ:"Vẫn vậy... ba mình vẫn quản lý chính ở ngôi đền trên đồi.

Còn mẹ thì... dạy trà đạo cho khách viếng."

Naruto gãi đầu:"Vậy là... cậu vẫn sống giữa cái không khí nghiêm trang đó ha."

Hinata cười khẽ:"Cũng không tệ lắm... nếu không có mấy quy tắc dài cả mét."

Naruto cười phá lên.> Khoảnh khắc nhỏ... nhưng ấm áp lạ thường.

Ngay lúc đó, điện thoại trong túi Naruto rung lên.📞 "Okaa-san" - Mẹ gọiCậu nhìn màn hình, rồi nhìn Hinata:"Ờ... mẹ mình gọi.

Chắc bắt về gấp rồi."

Hinata khẽ gật đầu:

"Vậy... hẹn gặp lại ngày mai nhé."

Naruto bước đi vài bước, rồi ngoái đầu lại, nở nụ cười tươi rói:"Mai gặp lại, Hinata!"

Hinata đứng lặng một lúc, tay nắm quai cặp khẽ siết.Ánh hoàng hôn buông nhẹ trên con đường trước cổng trường.

Gió thổi qua mái tóc tím dài của cô, mang theo những ký ức cũ... và một cảm giác mơ hồ chưa gọi được tên.---Hết chương 6
 
[Longfic] [Narutoau] Naruto : Ổ Khóa Tình Yêu
❤Chương 7 - Yêu Đương Vì Hoà Bình?!


Tối hôm đó, bữa ăn tại dinh thự Namikaze ở ngoại ô Tokyo được dọn ra như mọi khi: một bàn dài với vô số món Nhật truyền thống, từ cá nướng, canh miso, sashimi...

đến cả món mì lạnh Naruto thích nhất.Nhưng không khí lại khác hẳn thường lệ.Naruto gắp cá nướng, vừa nhai vừa nói chuyện với mẹ về buổi học đầu tiên."

Con ngồi gần Hinata nè, bạn cũ hồi năm lớp 2 đó!

Shikamaru vẫn lười như cũ, còn Sasuke... vẫn lạnh lùng như tượng gỗ."

- Naruto nói giữa hai miếng cơm.Mẹ cậu bật cười:

"Vậy là mọi thứ cũng không thay đổi nhiều."

Nhưng Minato Namikaze - cha Naruto, đang ngồi ở đầu bàn - thì trầm lặng.

Đôi đũa trong tay ông khựng lại giữa không trung.Naruto nhận ra, ngẩng đầu:"Cha?

Có chuyện gì sao?"

Minato đặt chén xuống, giọng trầm và chậm:"Naruto, có một việc quan trọng.

Rất quan trọng."

Cậu cau mày, nuốt vội phần cơm trong miệng:"Nghe đáng sợ vậy...

Gì vậy cha?"

Minato khoanh tay:"Băng Haruno ở Osaka - phía Tây - đang có động thái gây hấn với gia tộc chúng ta."

Naruto trố mắt:"Hả?!

Nhưng... tại sao chứ?

Lâu nay ai lo phần đó , là anh Itachi mà?"

"Phía Haruno cho rằng việc chúng ta mở rộng ảnh hưởng tại Kyoto là vượt ranh giới.

Mối quan hệ giữa hai bên vốn đã căng, nay càng dễ bùng phát."

- Minato chậm rãi giải thích - "Nhưng... họ vừa đưa ra một điều kiện hòa giải."

Naruto nuốt nước bọt:"Chắc là không... giết ai đó chứ?"

Minato lắc đầu."

Họ nói: nếu con trai nhà Namikaze và con gái nhà Haruno yêu nhau, thì hai bên sẽ tạm thời đình chiến."

"..."

Naruto ho sặc!!!

"KHỤ!!

Cái gì?!

Yêu?!"

"Đúng vậy.

Yêu.

Làm người yêu công khai."

"Cha ơi!

Con... chưa đủ tuổi yêu đương đâu!

Với lại... con còn chưa biết cô đó là ai!"

Minato đưa mắt sắc lạnh:"Là Sakura Haruno, con gái của ông trùm phía Tây."

Naruto lập tức hình dung lại cảnh sáng nay...> "LÀ CÔ!!!"

"TÊN BIẾN THÁI!!!"

Naruto bật dậy khỏi ghế:"Không thể nào!

Con không thể yêu một người con không hề quen biết, không có cảm tình gì hết!

Hơn nữa, con còn chưa nghĩ tới chuyện yêu đương, con-""Naruto."

- Minato ngắt lời, giọng không lớn, nhưng uy lực khiến căn phòng lặng đi."

Con là người thừa kế gia tộc Namikaze.

Tình cảm cá nhân...

đôi khi phải đặt sau trách nhiệm.

Đây không còn là lựa chọn."

Naruto siết chặt tay.Kushina nhìn cả hai, định nói gì đó nhưng lại im lặng.Minato vẫn dịu giọng:"Ta không bảo con phải cưới, nhưng con phải yêu.

Phải để cả xã hội ngầm thấy được, rằng hai gia tộc đang hòa thuận.

Đó là mệnh lệnh."

Naruto cúi đầu, tim đập loạn.

Cậu cảm thấy nghẹn, không phải vì món ăn, mà vì cái gọi là "vì đại cục".Minato nhìn con trai, nhẹ nhàng nói tiếp:"Ta không trách con nếu con oán giận.

Nhưng nếu là ta... ta cũng sẽ làm điều tương tự vì mẹ con.

Vì gia tộc."

Một thoáng im lặng kéo dài.Cuối cùng, Naruto gật đầu nhẹ, giọng khàn khàn:"...Hiểu rồi."

---Hết chương 7
 
[Longfic] [Narutoau] Naruto : Ổ Khóa Tình Yêu
📲Chương 8 - Cuộc Gọi Từ Osaka


Tiếng nước chảy róc rách trong phòng tắm mờ hơi nước.

Căn hộ nhỏ nằm trên tầng cao khu Shibuya được thiết kế hiện đại, gọn gàng nhưng vẫn mang dấu ấn cá tính: gối hồng, giày thể thao, poster ca sĩ nữ yêu thích, và một kệ đầy dao gấp cùng sách về chiến lược.Sakura Haruno, quấn tóc bằng khăn, đang tận hưởng cảm giác thư giãn hiếm hoi sau ngày đầu tiên nhập học."

Đám người ở Tokyo đúng là phiền phức...

Đặc biệt là cái tên ngốc tóc vàng sáng nay!

Đã biến thái còn mặt dày!"

Cô nhăn mặt khi nhớ lại cảnh mình phải tát Naruto - vì một cú gió vô duyên.

Không ai nói trước được định mệnh khốn nạn lại bắt đầu từ một cơn gió...Bỗng điện thoại trên bàn rung mạnh.

📱 Cuộc gọi đến: CHA (Haruno Kizashi)Sakura khựng lại.

Cha cô không bao giờ gọi lúc tối trừ khi có chuyện nghiêm trọng.Cô quấn nhanh khăn, mở máy với nét mặt cảnh giác:"Alô?"

Đầu dây bên kia vang lên giọng trầm ấm, uy nghiêm quen thuộc:"Sakura.

Cha không làm phiền chứ?"

"Cha gọi giờ này thì chắc chắn là không phải hỏi bài vở rồi."

- Sakura dựa người vào tường, giọng đều đều.Tiếng cha cô ngưng vài giây, rồi đi thẳng vào vấn đề:"Gia tộc Namikaze và Haruno... vừa đạt thỏa thuận đình chiến tạm thời."

Sakura cau mày:"...Thì sao?"

"Và điều kiện của hòa bình là... con sẽ trở thành người yêu của Naruto Namikaze."

"..."

"..."

ẦM!!

Tiếng thứ gì đó rơi xuống sàn - có thể là điện thoại, hoặc là ly nước trên bàn.Sakura đứng hình vài giây.

Mắt trợn tròn.

Khăn tắm suýt rơi vì choáng."

CHA VỪA NÓI CÁI GÌ?!?"

"Con sẽ yêu cậu ta.

Công khai.

Bắt đầu từ ngày mai."

"KHÔNG ĐỜI NÀO!!

CÁI TÊN NGỐC ĐÓ HẢ?!

CON MỚI TÁT HẮN SÁNG NAY!!!"

"Ta biết."

"CÁI GÌ MÀ YÊU VỚI CHẢ ĐƯỢC?!

CON CÒN CHƯA KỊP NHỚ MẶT HẮN!!

MÀ CON CŨNG KHÔNG HỨNG THÚ VỚI CÁI THỂ LOẠI MẶT ĐẦN NGỐC ĐÓ ĐÂU!!"

"Sakura."

Giọng ông Haruno trầm xuống, rõ ràng hơn:"Đây không phải trò đùa, cũng không phải cuộc thi hoa hậu.

Đây là hòa bình của cả vùng Kanto và Kansai."

Sakura siết chặt tay, móng tay bấm vào lòng bàn tay ướt.

Cô không phải không hiểu... nhưng cảm giác bị gán ghép, bị đưa ra trao đổi như một quân cờ, khiến lòng cô nổi sóng."...Con có quyền từ chối không?"

- cô hỏi, giọng nhỏ hơn."

Không.

Là con gái nhà Haruno, con thừa hưởng danh tiếng, sức mạnh... và trách nhiệm.

Ta không cho phép con từ chối."

Tít.

Cuộc gọi kết thúc.---Sakura nhìn màn hình tối đen, đôi mắt ánh lên vừa giận vừa ngơ ngác.Một giây sau..."

AAAAAAAAAAA!!"

Cô hét lên trong căn hộ, ôm đầu, mặt đỏ bừng:> "Sao có thể!!

Cái tên ngốc hôm nay... biến thành 'bạn trai'?!!

Trời ơi!

Còn gì nhục hơn cái này!!

Mặt mũi đâu mà gặp lại hắn!!!"

"Mà mình đâu phải thích hắn...

đúng không?

Rõ ràng là không!

100% không!!!"

---Hết chương 8
 
[Longfic] [Narutoau] Naruto : Ổ Khóa Tình Yêu
👫Chương 9 - Cặp Đôi Bất Đắc Dĩ


Sáng hôm sau.Mặt trời còn chưa lên hẳn, nhưng chiếc xe đen sang trọng mang huy hiệu gia tộc Namikaze đã đỗ trước căn hộ ở Shibuya.Bên trong xe, Naruto mặc đồng phục chỉnh tề, tay vẫn còn bưng hộp cơm do mẹ làm vì chưa ăn sáng xong.“Thiếu gia… sắp tới rồi.” – tài xế nói, nhìn gương chiếu hậu.Naruto vừa nhai vừa thở dài.> “Thật không thể tin được…

Bắt mình làm người yêu với cái cô gái tát mình không chớp mắt...

Chưa bao giờ mình cảm thấy bản thân như... một quân cờ vậy.”

Chiếc xe dừng lại.

Cửa xe mở ra tự động.Từ cổng căn hộ, Sakura Haruno bước ra.Tóc hồng cột cao gọn gàng, đồng phục chỉnh chu đến mức gần như quá mức cần thiết.

Tay cầm túi sách, mặt lạnh như băng.Naruto ngẩng lên, nuốt nốt miếng cuối cùng trong hộp cơm, nở nụ cười gượng:“Chào buổi sáng…”

Sakura chỉ gật đầu khẽ:

“…Chào.”

Hai ánh mắt lướt qua nhau đúng một giây.

Không nụ cười.

Không trò chuyện.Cô bước lên xe, ngồi ở phía bên kia ghế sau.

Một khoảng cách chính xác 74 cm phân cách hai người.

Không ai nói gì thêm.> Gượng gạo.

Nặng nề.

Im lặng kéo dài như thể cả xe vừa dự đám tang.Naruto nhìn ra ngoài cửa kính, đầu óc quay cuồng.> “Đi học chung?

Về chung?

Cuối tuần còn phải đi hẹn hò?!

Gì mà còn kèm cả chụp hình nữa cơ chứ…"

Trong khi đó, Sakura ngồi vắt chân sang bên, ánh mắt nhìn điện thoại, nhưng chẳng đọc gì.

Trong đầu cô chỉ có một điều:> “Hắn ta thở cũng thấy phiền...

Sao mình lại phải ngồi xe với một tên vô duyên như thế này chứ?!”

---Khi đến cổng trường Konoha, xe chậm rãi dừng lại.Cả hai bước xuống.

Một làn sóng bàng hoàng lan ra trong sân trường.> “Ơ kìa...

Có phải là Naruto Namikaze và…

Sakura Haruno không?”

“Họ đi chung?!

Sao… sao lại thế được?!”

“Đừng nói là...

HẸN HÒ?!”

Naruto khựng lại vài bước, quay sang nói nhỏ, miễn cưỡng:“…Chúng ta nên đi cạnh nhau không?

Để... giữ hình tượng ấy mà.”

Sakura không thèm nhìn, trả lời lạnh như nước đá:“Cứ đi như cậu muốn.”

Rồi cô bước thẳng.Naruto gãi đầu:

“Ừ thì...

ít ra không bị tát nữa.”

---Vừa đến cửa lớp 11-A, Shikamaru và Sasuke đã đứng đó, cả hai nhướng mày nhìn cái cảnh không tưởng:> Naruto – đi cùng Sakura – như thể vừa từ phim truyền hình bước ra.Shikamaru nhăn mặt thì thầm:“Rắc rối… cấp độ tối đa.”

Sasuke khoanh tay, lặng lẽ thêm một câu:“…Và khởi đầu của chiến tranh thế giới thứ ba.”

---Hết chương 9
 
[Longfic] [Narutoau] Naruto : Ổ Khóa Tình Yêu
🌊Chương 10 - Gợn Sóng Trong Lòng


Không khí trong lớp 11-A sáng hôm đó... im ắng một cách kỳ lạ.Tiếng giày của Naruto và Sakura vang vọng rõ từng bước khi cả hai bước vào lớp, ngồi xuống chỗ cạnh nhau - một vị trí mới được xếp từ hôm qua.Và sau một giây...> "HẢAAAAAAAA?!?!"

- Cả lớp nổ tung.

"Không thể nào!!!"

"Chuyện gì đang diễn ra vậy?!"

"Cậu Sakura mới chuyển trường HÔM QUA mà hôm nay đã...

ĐI CÙNG Naruto?!"

"Đừng nói là... họ đang HẸN HÒ?!"

---Shikamaru ngáp một cái, tay kê đầu như mọi khi:"Ồn ào thật...

Rắc rối thiệt."

Cậu quay sang Sasuke, người vẫn ngồi bắt chéo tay, lạnh tanh:"Cậu biết trước rồi nhỉ?"

Sasuke liếc mắt:

"Anh Itachi nói với tớ từ tuần trước."

Shikamaru gật gù:

"Cha tớ cũng vậy.

Bảo đừng xen vào việc của 'người lớn'."

Cả hai cùng nhìn về phía Naruto - người đang vừa cười gượng vừa gãi đầu như không biết phải nói gì.---Ở dãy bàn giữa, Neji Hyuga cau mày.Từ buổi sáng hôm qua, khi thấy cô em họ Hinata có phản ứng kỳ lạ trước cái tên "Naruto", cậu đã thấy bất an.

Bây giờ, khi thấy Naruto bước vào lớp tay trong tay số phận với Sakura Haruno, sự dè chừng trong lòng Neji tăng lên.Ánh mắt anh không rời Hinata suốt cả buổi.---Còn Hinata, cô gái ngồi gần cửa sổ, ánh nắng nhẹ chiếu lên mái tóc tím dài.Cô mỉm cười nhẹ nhàng, cúi đầu chào khi Naruto bước vào, như thể không có chuyện gì xảy ra.> Nhưng trái tim cô... như bị bóp nghẹt.

> "Yêu nhau sao...?

Naruto-kun... và Sakura-san?"

Từ chỗ ngồi, Hinata siết nhẹ gấu váy dưới bàn.

Không ai thấy... trừ Tenten và Temari.---Tenten thì thầm, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Sakura như muốn phóng phi tiêu:"Không thể nào...

Hinata thích Naruto từ hồi cấp hai!

Mình còn nhớ lần cô ấy lén bỏ chocolate vào ngăn bàn cậu ta nữa cơ!"

Temari khoanh tay, mắt sắc lạnh:"Gã tóc vàng đó mà làm Hinata buồn... thì dù là thiếu gia nhà nào, tớ cũng không để yên."

Nhưng rồi cô liếc nhìn Hinata, ánh mắt dịu lại:"...Dù gì thì... tớ vẫn muốn Hinata được hạnh phúc."

---Còn nhóm học sinh nam còn lại... phản ứng đa dạng không kém:Kiba đập bàn:

"KHÔNG TIN NỔI!!

Naruto-kun chơi vậy không đẹp!

Không nói trước gì hết!

Hừ, đừng nói là chôm bạn gái người ta nhé!!"

Shino đẩy kính, thì thầm:

"Tình yêu là chủ đề phức tạp... và kèm theo rủi ro cao."

Lee tay đấm ngực, mắt lấp lánh nước:

"Thật là một mối tình lãng mạn!!

Naruto-kun!!

Sakura-san!!

Cố lên vì TUỔI TRẺ!!!"

Choji vừa nhai snack vừa nói:

"Ừm... miễn là họ hạnh phúc thì được.

Nhưng đừng lôi tụi mình vào những rắc rối yêu đương là ổn..."

---Cả lớp lúc đó như một chảo dầu sôi.

Người sốc.

Người phản đối.

Người hoang mang.

Người thì mơ mộng...Chỉ riêng Naruto và Sakura, vẫn ngồi im.

Không nói.

Không chạm mắt.

Không cười.

Chỉ có khoảng cách im lặng dày như kính.> Và trong một góc trái tim của Hinata...

Một nhịp đập đã chệch khỏi giai điệu quen thuộc.

---Hết chương 10
 
[Longfic] [Narutoau] Naruto : Ổ Khóa Tình Yêu
🎯 Chương 11 - Yêu Trong Tầm Ngắm


Sân thể dục của học viện Konoha sáng hôm đó như biến thành một đấu trường kịch tính hơn cả trận bóng đá quốc tế.Trời nắng nhẹ, gió mát.

Nhưng bầu không khí thì... căng như dây đàn.Lý do?Naruto Namikaze và Sakura Haruno đang cùng xuất hiện trong buổi học thể dục, lần đầu tiên sau khi "tin đồn yêu nhau" lan truyền khắp trường như virus không thuốc chữa.---Cả lớp 11-A tụ tập, mắt đổ dồn về phía cặp đôi "vàng" vừa chạy khởi động vòng sân.> "Họ... chạy cùng nhau thật kìa."

"Không cãi nhau à?"

"Cái cách Naruto cố bắt chuyện và Sakura lườm cậu ta...

đáng sợ quá trời."

"Trông Sakura như thể sẵn sàng đạp cậu ấy bất cứ lúc nào..."

---Ở góc sân, Shikamaru khoác áo thể dục, tay cầm điện thoại quay từ xa, thở dài não nề.> "Cha ơi... bắt con làm gián điệp tình cảm là sao trời..."

Góc quay của cậu cố giữ tiêu chuẩn "bằng chứng tình yêu":Cảnh Sakura đưa chai nước cho Naruto.Naruto lén nhìn Sakura lúc kéo giãn chân.Cả hai chạy song song (dù cách nhau đúng... ba người).> Tách!

"Tấm này nhìn như họ đang thi chạy Olympic... nhưng thôi, miễn có hai người cùng khung hình là được."

---Phía bên kia sân, thầy thể dục Gai-sensei đang nhiệt huyết như thường lệ:"THANH XUÂN LÀ PHẢI CHÁY HẾT MÌNH!!!

AI CŨNG PHẢI CHẠY 10 VÒNG KHÔNG ĐƯỢC NGỪNG!!"

Naruto thở dốc, quay sang Sakura đang chạy gần mình:"Cậu còn chạy nổi không?"

Sakura không thèm quay lại:

"Lo mà giữ thể diện đi, thiếu gia."

"Ờ thì...

ít ra cậu không lơ tớ nữa là mừng rồi."

"...Muốn ăn tát không?"

"Không ạ."

---Góc khán đài nhỏ bên lề sân, Hinata ngồi dưới bóng cây cùng Tenten và Temari - hôm nay đến lượt ba cô được miễn chạy do lịch nhóm riêng với thầy Kakashi.Hinata cố mỉm cười, nhưng ánh mắt cứ lặng lẽ dõi theo từng bước chạy của Naruto.> "Naruto-kun... và Sakura-san... thật sự là người yêu sao...?"

Tenten lẩm bẩm:"Chạy thì chạy đi, còn phải liếc nhau làm gì...

Mình thấy cậu ấy liếc Hinata còn nhiều hơn Sakura đấy."

Temari lườm cặp đôi dưới sân:"Thật không hiểu nổi...

Ai đời yêu mà mặt như đang đi xử án..."

---Ở góc còn lại của sân, Lee la lớn khi nhìn Sakura sút bóng mạnh vào khung thành:"QUÁ TUYỆT VỜI!!

TÌNH YÊU ĐÃ MỞ KHÓA SỨC MẠNH TIỀM ẨN CỦA CÔ ẤY!!!"

Choji ngồi ăn khoai tây chiên, vừa nhai vừa nói:"Miễn đừng bắt mình ăn cơm chó thay bim bim..."

Kiba gãi đầu:"Tui vẫn thấy có gì đó sai sai ở đây..."

Shino đẩy kính:"Rất có thể đây là một màn ngụy tạo nhằm xoa dịu chính trị gia tộc."

Mọi người: "...???"

---Trên sân, sau khi tập xong, Naruto và Sakura cùng ngồi nghỉ.

Mồ hôi lấm tấm, khoảng cách giữa hai người vẫn rất... xa.Naruto, trong một khoảnh khắc ngớ ngẩn, chìa tay:"Bắt tay giảng hòa tạm thời?"

Sakura nhìn tay cậu, nhíu mày."...Cậu không sợ tay tôi có dao cất sẵn à?"

"Thật ra thì...

Có một chút."

Sakura khẽ mỉm cười, rất khẽ - nhưng Shikamaru từ xa vẫn kịp chụp lại đúng khoảnh khắc đó.> Tách!

"Được rồi."

- Shikamaru thở dài - "Tấm này ít nhất đủ để mấy ông già tin họ đang... không giết nhau."

---Hết chương 11
 
[Longfic] [Narutoau] Naruto : Ổ Khóa Tình Yêu
☁ Chương 12 - Trước Ngày Hẹn Đầu Tiên


Tiếng chuông tan học vang lên.Bầu không khí trong lớp 11-A dường như trở nên nhẹ hơn hẳn sau một ngày căng thẳng.

Nhưng với vài người, một số thứ vẫn còn lơ lửng giữa những nhịp tim chưa kịp ổn định.Naruto xách cặp bước ra khỏi lớp, đi cạnh Sakura, cả hai im lặng như thường lệ."

Đừng quên ngày mai."

- Sakura buông nhẹ, mắt vẫn nhìn thẳng."

Không quên được đâu... có khi tối về còn bị cha bắt học 'kịch bản hẹn hò'."

- Naruto lẩm bẩm, tay đút túi quần, gương mặt méo xệch.Họ tiến đến cổng trường, nắng chiều nhạt dần rải nhẹ trên sân gạch đỏ.

Từ xa, chiếc xe đen bóng loáng của gia tộc Namikaze đã đậu sẵn bên lề đường.---Cùng lúc đó...Hinata, cùng với Tenten và Temari, bước ra từ hành lang phía bên kia.Họ đang trò chuyện nhỏ nhẹ, cho đến khi Tenten vô thức quay đầu lại - và khựng lại."...Hinata."

Hinata quay theo ánh mắt của bạn.Và rồi...Trước mắt cô - là hình ảnh Naruto và Sakura đang đứng cạnh nhau trước cổng trường, chờ xe.

Cảnh tượng đó, bình thường chỉ là chuyện nhỏ... nhưng lúc này, với Hinata, nó như một nhát cắt khẽ vào trái tim.Gương mặt cô không biến sắc, vẫn dịu dàng như mọi ngày.

Nhưng ánh mắt... chùng xuống trong khoảnh khắc ngắn.> "Họ...

đi cùng nhau thật sao?"

> "Naruto-kun..."

---Chiếc xe vừa dừng bánh thì-

Hai hàng vệ sĩ mặc vest đen, đeo kính râm, từ đâu xuất hiện, đứng thẳng hai bên lối đi.Ngay khi Naruto và Sakura tiến gần, tất cả đồng loạt cúi gập người 90 độ, đồng thanh:> "THIẾU GIA NAMIKAZE!

TIỂU THƯ HARUNO!

CHÚC HAI NGƯỜI MỘT BUỔI CHIỀU TỐT LÀNH!!!"

"..."

Một làn sóng chấn động lan ra giữa sân trường.Toàn bộ học sinh như bị đóng băng, mắt chữ O, miệng chữ A.Naruto sững người, mặt đỏ bừng, thì thào với Sakura:"Cha tớ đúng là... chơi lớn quá mức."

Sakura đỡ trán, lạnh lùng buông lời:"Cậu không xấu hổ, chứ tớ thì có đấy."

Naruto định nói gì đó nhưng cuối cùng chỉ biết cúi đầu chào lại, gượng gạo bước lên xe.

Sakura theo sau.---Từ phía xa, Hinata vẫn nhìn theo, tay siết nhẹ quai cặp.Tenten im lặng.

Temari khoanh tay, mắt không rời chiếc xe."

Không sao đâu, Hinata."

- Tenten thì thầm, đặt tay lên vai bạn mình.Hinata mỉm cười nhẹ, khẽ lắc đầu:"...Mình ổn mà."

Nhưng tận sâu trong đáy mắt tím ấy, là một gợn buồn nhỏ, không ai chạm tới được.---Trên xe, không khí giữa Naruto và Sakura vẫn yên ắng như thường.Naruto liếc nhìn đồng hồ, rồi thở ra:"Mai... là cuối tuần rồi."

Sakura gật đầu, không quay sang:"Phải hẹn hò.

Có ảnh kèm theo."

Naruto chống cằm, nhìn ra ngoài cửa kính:> "Ừ thì... yêu nhau vì hòa bình mà."

---Hết chương 12
 
[Longfic] [Narutoau] Naruto : Ổ Khóa Tình Yêu
🎯 Chương 13 - Quy Tắc Giả Yêu


Shibuya, cuối tuần.Trên tầng hai của một tiệm cà phê phong cách châu Âu nho nhỏ, khuất sau một tiệm sách, ánh nắng lướt nhẹ qua tấm kính lớn, chiếu lên hai bóng người đang ngồi đối diện nhau.Naruto Namikaze và Sakura Haruno.> Buổi hẹn hò đầu tiên - theo lệnh từ gia tộc.

---"Cậu gọi gì vậy?"

- Sakura lên tiếng trước, ánh mắt dửng dưng nhưng giọng điệu có chút mệt mỏi.Naruto ngả người dựa ghế:"Ờ... kem vani với sữa chua đá."

"Thật trẻ con."

- Sakura chẹp miệng, rồi quay sang gọi espresso đen và bánh chanh.Naruto lườm:

"Cậu lúc nào cũng khó chiều vậy hả?"

"Ừ.

Cho quen đi."

---Cách đó vài bàn, Shikamaru ngồi lặng lẽ, tai đeo tai nghe, nhưng rõ ràng đang quay lén bằng điện thoại.

Bên cạnh là Sasuke, mắt dán vào sổ tay ghi chép, như đang phân tích chiến trường.> "Góc ngồi: hơi nghiêng, cách nhau khoảng 40cm.

Không khí căng nhẹ.

Mức độ thân mật: 5/100.

Phản ứng Sakura: đề phòng."

Shikamaru thở dài:"Ngày nghỉ mà bắt làm paparazzi..."

Sasuke đáp khẽ:

"Anh Itachi nói phải đảm bảo hòa bình."

---Tản mát khắp quán, 5 đàn em cải trang đang âm thầm thực hiện nhiệm vụ:Một tên giả làm nhân viên quầy pha chế.Một tên trốn sau chậu cây cảnh.Một tên ngồi ngoài ban công... dùng ống kính zoom.Một tên ẩn trong toilet với mic bí mật.Và tên cuối đang cầm máy quạt mini - sẵn sàng bật "gió tình yêu" khi cần.---Trong lúc Naruto đang nhấm nháp kem, Sakura đột ngột ngồi thẳng lưng, nhìn thẳng vào mắt cậu:"Trước khi mọi thứ đi quá xa, chúng ta cần thống nhất vài quy tắc."

Naruto nhíu mày:

"Là sao?"

"Quy tắc giả yêu."

- cô nghiêm túc - "Nếu phải giả làm người yêu, thì phải có ranh giới rõ ràng."

"Nghe... nguy hiểm ghê ta."

- Naruto thì thầm.Sakura giơ ngón tay:> "Một: Không nắm tay trừ khi bị theo dõi."

"Hai: Không gọi nhau bằng biệt danh sến súa."

"Ba: Khi không có ai xung quanh, không được diễn nữa."

"Bốn: Nếu có cảm xúc thật... phải giấu đi."

Naruto hơi sững người ở quy tắc cuối cùng.

"...Có cần rạch ròi vậy không?"

Sakura lạnh lùng:

"Còn hơn để mọi thứ rối tung lên."

---Cô rút điện thoại ra, mở camera:"Giờ thì... chụp hình."

"Hả?

Gì nữa?!"

"Ảnh hẹn hò.

Hai bên gia tộc yêu cầu.

Còn hơn để mấy tên đàn em chụp mờ căm từ bụi cây."

Naruto ngó xung quanh - đúng lúc bắt gặp ánh mắt một đàn em đang trốn sau cột nhà, vẫy nhẹ."

Ờ... thôi, để tụi mình tự chụp cho đàng hoàng."

Sakura kéo ghế lại sát cậu.

Naruto giật mình:"Khoan!

Khoan đã-""Im.

Cười đi."

"Tách!"

"Tấm này ổn.

Giờ nghiêng đầu, làm như tớ dựa vai cậu."

"Không phải nghiêng vậy!

Đừng né xa như thể tớ có gai!"

"Thì cậu dữ như gai thật còn gì..."

"Tách!

Tách!"

Một loạt ảnh chụp xong.

Sakura chỉnh lại ánh sáng, rồi mở nhóm chat mang tên:> "Hòa Bình Gia Tộc - Do Not Leave"Gửi.Xong, cô cất máy, khoanh tay:"Hoàn tất nghĩa vụ.

Từ giờ ráng đừng gây chuyện là được."

---Đúng lúc ấy, tên đàn em máy quạt bật gió, mái tóc Sakura khẽ bay nhẹ.Naruto vô thức nhìn cô... rồi cười nhỏ:"...Thật ra, trừ khi cậu nói quá nhiều, thì cậu cũng không đến nỗi."

Sakura liếc sang:

"...Còn cậu, khi không cười ngốc, thì cũng dễ nhìn."

Cả hai im lặng vài giây.Rồi đồng loạt quay đi, giả vờ nhìn menu.---Ở bàn phía xa, Shikamaru lẩm bẩm:> "Diễn... mà như thật."

Sasuke nhấc bút:> "Cảm xúc: phát sinh nhẹ.

Nguy cơ: không xác định.

Quan hệ: đang tiến triển."

---Hết chương 13
 
[Longfic] [Narutoau] Naruto : Ổ Khóa Tình Yêu
💗 Chương 14 - Rung Động


Shibuya - 4 giờ chiều.Khi ánh nắng cuối ngày len qua từng tòa nhà, xuyên xuống mặt phố tấp nập, cũng là lúc buổi hẹn hò "vì đại cục" của Naruto và Sakura chuẩn bị kết thúc.Trong quán cà phê, cả hai vừa đứng dậy khỏi bàn, chuẩn bị rời đi.---Cùng lúc đó, ở cánh cửa kính tầng dưới...Hinata Hyuga cùng Tenten và Temari đang cười nói nhẹ nhàng, tay xách theo vài túi đồ mua sắm."

Temari, tớ nói thật, cái áo đó hợp với cậu lắm."

- Tenten hồ hởi."

Ừ, nhưng Hinata mới là người chọn."

- Temari cười nhẹ, quay sang - "Đúng không?"

Hinata khẽ gật, môi nở nụ cười dịu dàng.Nhưng rồi...

ánh mắt cô vô tình liếc lên tầng hai, nơi ô kính lớn của quán cà phê lấp lánh ánh vàng.Và khoảnh khắc ấy... cô thấy họ.Naruto và Sakura - ngồi sát nhau, cùng nhìn vào điện thoại, môi mỉm cười.

Sakura nghiêng đầu nhẹ như dựa vào vai Naruto.

Ánh nắng xiên qua mái tóc họ, ánh lên một khung hình như phim điện ảnh.Tách.Khoảnh khắc ấy...

đóng khung trong mắt Hinata.Tim cô khẽ nhói, mà không biết vì sao."

Hinata?"

- Tenten quay lại, gọi nhỏ - "Sao thế?"

Hinata khẽ lắc đầu, môi mím lại.> "Không sao...

Mình chỉ hơi mỏi chân thôi."

---Vài phút sau - bên ngoài quán cà phê.Naruto và Sakura bước xuống bậc thang, chuẩn bị đi bộ ra điểm đón xe.Sakura vừa kéo tay áo vừa lẩm bẩm:"Lần sau chọn chỗ ít người thôi.

Mệt thật sự."

Naruto cười:"Thì có ai bắt cậu mặc váy đâu-""Ê.

Nhìn đâu vậy, hả con nhỏ kia?"

Một giọng cộc cằn vang lên.Từ ngõ bên, một nhóm Yankii 4 tên, mặc áo sơ mi mở nút, đầu nhuộm đỏ, tai đeo khuyên, bước ra chắn đường.Một tên va vào Sakura, làm cô suýt ngã."

Coi chừng chứ đồ mắt lé!"

- Sakura gắt.Tên đó sững lại, quay lại, mặt hằm hằm:"Cái gì?

Muốn ăn đấm à?"

---Naruto lập tức bước lên, đứng chắn trước Sakura.Giọng cậu không lớn, nhưng dứt khoát:> "Dừng lại.

Tránh đường."

Tên Yankii nhìn Naruto từ đầu tới chân, rồi bật cười:"Thằng tóc vàng này nghĩ mình ngầu chắc?

Biến đi."

Từ phía xa trong chiếc xe , đám đàn em của Naruto lục tục định xông ra, nhưng bị Shikamaru đưa tay chặn lại."

Đợi."

- cậu nói nhỏ - "Chừng nào thật sự nguy hiểm mới can thiệp.

Naruto không phải tay mơ."

Sasuke đứng bên cạnh, mắt không rời nhóm kia:"Chúng không biết mình đang gây sự với ai đâu."

---Tên cầm đầu siết nắm tay, định lao vào-

"CHOANG!!"

Gạch dưới chân vỡ nát.Naruto vừa hạ tay xuống từ thế chặn đòn, mắt sắc lại - hoàn toàn không giống cái vẻ ngáo ngơ thường ngày.> "Tao đã nói dừng lại."

Tên còn lại hét lên, nhào tới-

Naruto nghiêng người tránh, đấm thẳng vào bụng, khiến hắn ngã quỵ.Tên thứ ba vung gậy-

Naruto chụp lấy, bẻ gập lại, ném hắn ngã lăn xuống vỉa hè.---Trong vài phút ngắn ngủi, 4 tên Yankii nằm sõng soài, rên rỉ.Sakura vẫn đứng im phía sau, hơi sững người.

Cô không nghĩ cậu... lại biết đánh thật sự.Naruto phủi tay, quay lại, cười nhẹ:> "Ghét đánh nhau, nhưng ghét khi thấy người khác gây sự với bạn bè của mình."

Sakura đứng yên, mái tóc lay động theo gió.

Một thoáng... cô không nói gì.Ánh mắt ấy - không còn là cậu nhóc sáng nay cãi cọ vì chuyện "giả yêu".Lúc này, cậu là Naruto Namikaze - người thừa kế băng Yakuza phía Đông.

Và vừa rồi... là một cú cảnh báo nhẹ.---Trên tầng hai quán cà phê, Hinata vẫn đứng sau ô kính, nhìn xuống.

Dù đã quay đi, nhưng trái tim cô vẫn nặng nề như có tảng đá đè lên.> Cậu ấy đã thay đổi.

Trở nên mạnh mẽ hơn.

Nhưng... cũng xa cách hơn.

Xa...

đến mức không với tới.

---Dưới lòng đường - ở phía đối diện, trong một chiếc xe màu đen đang đậu âm thầm bên lề, năm đàn em của Naruto cùng Shikamaru và Sasuke đang nín thở theo dõi.Khi thấy bốn tên Yankii bị xử gọn trong chưa đầy 1 phút... tất cả đều há hốc mồm.Một đàn em rưng rưng, lẩm bẩm nhỏ đến mức chỉ đủ nghe trong xe:> "Thiếu gia... ngầu chết mất."

Tên khác thì run tay vội mở sổ:> "Note lại: Cấm ai đồn thiếu gia chỉ biết ăn mì và trốn học.

Rất sai sự thật."

Một tên bên cạnh siết chặt hai tay:> "Muốn hét 'Thiếu gia vạn tuế' quá..."

"Nhưng mà cấm đấy."

- Shikamaru cắt ngang, giọng lười nhưng nghiêm - "La lên là toang."

Cả xe đồng loạt gật đầu, cắn môi giữ im lặng.Trong lòng, bốc cháy như pháo hoa Tokyo, nhưng mặt thì lạnh lùng như chưa thấy gì.---Naruto quay lại nhìn Sakura, khẽ nghiêng đầu:"Ổn chứ?"

"...Ừ."

- cô trả lời, chậm rãi."...Tớ không nghĩ cậu lại đánh được."

- Sakura khẽ cười nhẹ - "Trông cậu... ngố mà."

Naruto gãi đầu, cười lúng túng:"Ngố là khi không ai đụng vào bạn mình."

---Cả hai tiếp tục rảo bước ra bãi xe.

Chiếc xe đen mang biểu tượng nhà Namikaze đang chờ sẵn phía xa.Sakura lặng lẽ nhìn bóng lưng cậu.

Trong lòng... có thứ gì đó, lúc này lại xao động.---Hết chương 14
 
[Longfic] [Narutoau] Naruto : Ổ Khóa Tình Yêu
🍃 Chương 15 - Sau Ngày Đầu Giả Yêu


Tối muộn - Shibuya.Trước tòa căn hộ cao cấp nơi Sakura đang sống tạm tại Tokyo, chiếc xe đen bóng đỗ lại.Cánh cửa xe mở ra.Naruto bước xuống, tay đút túi quần, quay sang nói:"Ngày mai... vẫn phải tiếp tục diễn hả?"

Sakura chống tay lên vai ghế, ánh mắt nửa trêu nửa mệt mỏi:"Không phải diễn, mà là sống đúng vai diễn."

"Nghe mệt mỏi ghê."

- Naruto lè lưỡi - "Thôi, về ngủ sớm đi.

Dù gì... hôm nay cậu cũng đánh giá tớ không ngố rồi."

Sakura nhìn cậu vài giây, rồi khẽ gật đầu:"Cảm ơn... vì chuyện lúc chiều."

Naruto nhún vai:

"Không có gì.

Là 'bạn diễn' thì phải bảo vệ nhau chứ."

Cô quay đi, bước vào sảnh.

Cánh cửa kính tự động khép lại.Naruto nhìn theo bóng Sakura vài giây, rồi quay lại xe.---Ngoại ô Tokyo - Dinh thự Namikaze.Khi Naruto về đến nơi, đèn phòng khách vẫn còn sáng.Bên trong, Sasuke và Shikamaru đã ngồi trên ghế, cùng năm đàn em đang cúi đầu nghiêm túc như đang... họp khẩn cấp.Minato Namikaze ngồi đầu bàn, hai tay đan vào nhau, mắt khẽ nhắm như đang nghiền ngẫm.Shikamaru đứng dậy, báo cáo:"Buổi hẹn diễn ra tốt.

Ảnh selfie tình cảm được gửi đúng yêu cầu.

Không có hành vi vượt ranh giới, cũng không quá hờ hững."

Sasuke tiếp lời:

"Cuối buổi có sự cố nhỏ.

Bốn tên Yankii gây sự với Haruno."

Minato mở mắt:

"Và?"

"Thiếu gia... tự xử."

- một đàn em nói nhỏ, ánh mắt đầy ngưỡng mộ.Minato gật đầu nhẹ, giọng bình thản:"Tốt.

Một phần máu của ta không thể yếu đuối mãi."

Naruto bước vào, vươn vai ngáp:"Mọi người nói chuyện vui vẻ ghê ha..."

Shikamaru liếc sang cậu:"Mai còn ảnh gì chưa chụp, tự lo."

"Rồi rồi..."

---Cùng lúc đó - Osaka.Trong một căn biệt thự phong cách truyền thống Nhật - bên trong phòng khách treo tranh thư pháp và mùi thuốc lá thoảng qua.Ngài Haruno - cha của Sakura - ngồi dựa ghế, một tay cầm ly rượu sake, tay kia cầm điện thoại.Trên màn hình là những tấm ảnh selfie của Sakura và Naruto, với caption ngắn gọn:> "Đủ thân thiết chưa?"

Ngài Haruno cười khẽ, gật gù:"Con bé này... vẫn bản lĩnh như mẹ nó ngày xưa."

---Tokyo - căn hộ Sakura.Hơi nước bốc lên mờ mịt từ bồn tắm bằng đá đen.

Sakura ngâm mình, tóc xõa dài ướt nhẹ, mắt nhìn trần nhà.Trong đầu cô, từng khoảnh khắc trong ngày lần lượt hiện lên - từ ánh mắt lườm nguýt của Naruto...

đến cú đấm gọn gàng cậu tung ra chiều nay để bảo vệ cô.> "Mình đang nghĩ linh tinh gì thế này..."

Cô lắc đầu mạnh, tay vốc nước hắt nhẹ lên mặt.> "Chỉ là hợp đồng.

Không được để cảm xúc lung tung."

---Tại một căn phòng gỗ truyền thống - nhà Hyuga.Đèn lồng treo cao, rèm cửa vải trắng thêu hoa tử đinh hương đung đưa theo gió.

Hinata ngồi trước bàn học, đèn bàn sáng nhạt.Sách mở, bút cầm... nhưng ánh mắt lại nhìn vào khoảng không vô định.Trái tim cô... vẫn vang vọng tiếng "Tách" của chiếc máy ảnh ngày hôm nay.

Và cái bóng áo sơ mi trắng, tóc vàng rối nhẹ, tay khoác áo blazer...

đứng bên cạnh một cô gái khác.> "Sao mình lại cảm thấy... khó chịu thế này..."

Cô siết nhẹ cây bút.

Lần đầu tiên, Hinata không thể hiểu nổi chính mình.---Hết chương 15
 
[Longfic] [Narutoau] Naruto : Ổ Khóa Tình Yêu
❤ Chương 16 - Kéo Cả Tình Cảm


Sáng hôm sau - cổng trường Konoha.Chiếc xe đen quen thuộc dừng lại trước cổng trường.

Naruto và Sakura bước xuống, đồng phục chỉnh tề, ánh nhìn... không tự nhiên cho lắm."

Cười đi."

- Sakura thì thầm."

Cười giả trân hả?"

- Naruto lẩm bẩm, nhưng rồi vẫn nhếch môi lên.Cả hai nắm tay nhau bước vào cổng, như thể đang là một cặp đôi hạnh phúc trong truyện ngôn tình...

Thật ra là đang đau tim trong lòng.---Trên tầng 2, sau cánh cửa kính phòng giám thị, một cậu học sinh cầm máy ảnh thở dài:> "Lại nữa...

Mình đúng là paparazzi bất đắc dĩ."

Shikamaru giơ máy lên chụp lia lịa, vừa chụp vừa than:> "Không biết ai mới là người bị phạt.

Mình hay tụi nó..."

Cạnh bên, Sasuke gật đầu đúng 1 cái, mắt vẫn đọc manga.

Sát khí từ người cậu đủ để dọa mấy đứa tò mò định bàn tán.---Sân thể dục - tiết 4.Một tấm bạt tròn lớn được trải giữa sân.

Hôm nay lớp có tiết kéo co đồng đội, theo nhóm bốc thăm ngẫu nhiên.Đội đỏ:

Naruto - Hinata - Sasuke - Neji - TemariĐội xanh:

Sakura - Shikamaru - Lee - Kiba - ChojiTrọng tài: Shino (vẫn im lặng, mặt không cảm xúc như thường)Naruto cầm dây, đứng thứ ba hàng đội đỏ.

Ngay phía trước cậu là Hinata, mặt đỏ nhẹ vì nắng... hay vì điều gì khác thì khó nói."

Hinata, cậu ổn chứ?"

- Naruto hỏi nhỏ.Hinata giật mình, tay siết chặt dây:"Um... mình ổn!"

Sasuke đứng cuối hàng, nhìn hai người phía trước một cách thản nhiên, nhưng ánh mắt hơi đảo.---"Bắt đầu!!"

Shino hô khẽ.Dây thừng căng lên, cả hai bên gồng người.Choji gào:

"Các cậu mà thua là tôi khỏi ăn trưa!"

Lee la lớn:

"Thanh xuân không được phép thua cuộc!"

Kiba thì gầm như chó sói.Bên đội đỏ, Temari thì:

"Kéo mạnh tay vào!

Naruto, đừng có lơ ngơ!"

Naruto nghiến răng:

"Biết rồi!!!"

---Căng... căng... rồi...Đội xanh loạng choạng!Một tiếng "RẦM", đội xanh bị kéo lê cả đám về phía trước, đội đỏ thắng!Nhưng vì lực kéo quá mạnh, đội đỏ mất đà - và-"Á!!"

Cả đội đỏ ngã nhào về phía sau!Naruto mất thăng bằng, định chống tay thì...Hinata ngã thẳng lên người cậu!!---Cả sân im bặt.Tóc Hinata buông lòa xòa chạm má Naruto.

Cô nằm trên người cậu, hai ánh mắt gặp nhau trong khoảng cách sát sườn."

Na...

Naruto-kun...

Tớ... tớ xin lỗi!!"

- Hinata hoảng loạn, định ngồi dậy."

Không sao...

Tớ ổn."

- Naruto cũng đỏ mặt, tay vẫn...

đặt sau lưng cô.Tim cả hai như đang đánh trống đại cổ giữa sân trường.---Shikamaru (đang chụp hình Naruto với Sakura)... quay sang... bấm "tách" theo bản năng."...Hình này mà gửi về chắc có biến."

- cậu lẩm bẩm, nhét ảnh riêng vào folder:> "Không gửi - nhưng đáng giữ."

---Sakura đứng từ xa, nhìn cảnh tượng ấy, mặt không biểu cảm.

Tuy nhiên, một ánh nhìn thoáng lạ vụt qua mắt cô.Temari và Tenten cũng nhìn nhau rồi khẽ mỉm cười.

Tenten thì thầm:> "Chà... cú ngã chất lượng đấy Hinata."

---Kết thúc tiết học, cả lớp 11-A vẫn chưa hết xì xào.Riêng Naruto và Hinata, cả hai đều lén nhìn nhau...

Rồi quay đi trong tích tắc, giả vờ bận lau bụi quần áo, nhưng tai thì đỏ ửng.---Hết chương 16
 
[Longfic] [Narutoau] Naruto : Ổ Khóa Tình Yêu
💗 Chương 17 - Nhịp Đập Lặng Lẽ


Giờ nghỉ trưa - căn tin học viện Konoha.Tiếng học sinh rì rầm, khay cơm inox lách cách.

Mùi canh rong biển, trứng chiên, bánh cá hòa quyện với tiếng cười nói rôm rả.Bàn góc phải gần cửa sổ, Naruto ngồi với Shikamaru và Sasuke.Cậu gắp miếng trứng cuộn lên, chưa kịp cho vào miệng thì... rơi cái "bạch" xuống khay."...Khỉ thật."

- Naruto lầm bầm.Shikamaru liếc xéo:

"Đầu óc bay đi đâu thế?

Từ nãy tới giờ cậu chọt đũa vào không khí không đấy."

Naruto gãi đầu, cười gượng:

"À thì... ngủ không đủ ấy mà."

Sasuke hờ hững nhấp canh, chẳng nói câu nào.

Nhưng ánh mắt cậu liếc một cách kín đáo về phía bàn bên kia...---Bàn nữ sinh sát bên vách, Hinata ngồi với Tenten và Temari.Cô cúi đầu, cố gắng ăn cơm như bình thường, nhưng mặt vẫn hơi hồng, tai thì cứ đỏ bừng bất thường.Tenten huých nhẹ:"Ê này Hinata... sao đỏ như con tôm luộc thế?

Trúng nắng à?"

Temari nghiêng đầu:

"Hay là... trúng cậu tóc vàng nào đó?"

"Không có!!"

- Hinata giật mình, suýt làm đổ hộp sữa - "Không phải vậy đâu!

Tớ... chỉ hơi mệt."

Tenten mím môi cười gian:

"Mệt tim hay mệt tay, vì ngã vào người cậu ấy ta~?"

Hinata úp mặt xuống bàn, giọng nhỏ như muỗi:

"Đừng nói nữa mà..."

---Naruto ở bàn kia, liếc sang bàn của Hinata.

Cậu cố giả vờ nhìn ra cửa sổ, nhưng mắt thì đảo vòng vòng."

Cậu nhìn gì thế?"

- Shikamaru hỏi, vẫn đang ăn chậm rãi.Naruto giật mình:

"Có... có nhìn gì đâu!"

Sasuke gắp miếng chả, thản nhiên nói:

"Lúc nãy ngã đẹp lắm."

"CÁI GÌ?!"

Shikamaru cười nhạt:

"Ngã thôi mà mặt đỏ như học sinh tiểu học.

Cậu làm trò gì đó đấy à?"

Naruto úp mặt xuống khay cơm.

"...Không có!

Tớ chỉ...

đỡ Hinata thôi mà.

Là do ngã, không phải cố ý!"

Cả hai nhìn cậu, không nói gì, chỉ khẽ cười.---Một khoảng cách nửa căn tin, nhưng hai ánh nhìn lại như có tần số đặc biệt.Hinata lén ngẩng đầu nhìn về phía Naruto.Đúng lúc ấy, Naruto cũng liếc sang.

Bốn mắt chạm nhau 0.5 giây.Cả hai vội quay mặt, giả vờ uống nước, gắp cơm, hay... nhìn lên trần.---Sakura, lúc này không ở căn tin, mà đang ngồi một mình trên tầng thượng - nơi cô quen ăn trưa từ lúc còn ở Osaka.Cô cắn nhẹ một miếng sandwich tự làm, mở điện thoại, lướt qua vài tấm ảnh cũ của buổi hẹn đầu.Rồi cô dừng lại ở tấm hình selfie với Naruto - tấm hôm đó cả hai cười gượng gạo.Cô phóng to gương mặt Naruto.

"Cười dở tệ."

- cô thì thầm, rồi bất giác cười nhẹ.---Dưới căn tin, giờ nghỉ trưa vẫn tiếp tục.Mọi thứ dường như bình thường.Chỉ là... với một vài người, tim lại không còn đập theo nhịp thường lệ.---Hết chương 17
 
[Longfic] [Narutoau] Naruto : Ổ Khóa Tình Yêu
🍃 Chương 18 - Cửa Kho Đóng, Lòng Người Mở


Chiều muộn - sau tiết học vẽ.Lớp học 11-A dọn dẹp ồn ào sau khi kết thúc buổi học vẽ tranh phong cảnh.

Naruto, Kiba, Lee và mấy bạn nam khiêng giá vẽ nặng trịch vào phòng kho dụng cụ mỹ thuật cuối hành lang tầng ba."

Ê, để sát vào góc đó!"

- Kiba hô."

Lẹ lẹ lên còn về!"

- Lee cười khoái chí, tay bưng một hộp màu to tướng.Sau khi các bạn nam vận chuyển xong, thầy giáo chỉ định Hinata và Sakura ở lại kiểm tra số lượng đồ dùng, đóng sổ theo checklist.Cả hai gật đầu, im lặng làm việc.---Bên trong phòng kho, không gian chật hẹp, mùi sơn cũ, mùi giấy vẽ và ánh nắng hoàng hôn xuyên qua cửa sổ nhỏ.Hinata và Sakura cùng cúi xuống đếm hộp màu, giá vẽ, cọ lông...Không ai nói với ai câu nào.Từ khi nhập học, đây là lần đầu tiên hai người ở riêng một chỗ - và bầu không khí... ngại ngùng đến nghẹt thở.---Rột-Chiếc váy xếp ly của Sakura bị kẹt vào rìa giá vẽ kim loại.

Cô giật nhẹ, nhưng bị mắc cứng."

Ể-" - cô nhăn mặt."

Để...

để tớ giúp."

- Hinata lúng túng, cúi xuống gỡ.Cả hai cúi xuống, tay chạm tay trong tích tắc.Váy được gỡ ra."

Cạch!"

Một tiếng khóa cửa vang lên bên ngoài.

Cả hai đứng bật dậy."

Gì thế?"

Hinata chạy đến thử xoay nắm cửa - không được.Sakura đập nhẹ vào cánh cửa gỗ cũ:"Bác ơi?!

Có ai ngoài đó không?!

Bác bảo vệ?!"

Không tiếng trả lời.Cả hai im lặng.

Trong đầu dần hiểu ra...Bị nhốt.---"Điện thoại..."

Cả hai đồng thanh.

Rồi đồng thời... thẫn mặt.Cùng để trong balô...

ở lớp học.Không còn cách nào khác, cả hai ngồi xuống bục gỗ giữa phòng.Một bầu trời cam đỏ ngoài khung cửa sổ, và hai cô gái chưa từng nói chuyện với nhau, giờ phải chia sẻ một không gian chưa đầy 10m².---Một lúc sau.Hinata siết hai tay:"...Tớ là Hinata Hyuga.

Ừm... học ở học viện này từ năm nhất, xin lỗi... vì chưa từng nói chuyện với cậu."

Sakura quay sang, ngạc nhiên, rồi khẽ mỉm cười:"...Tớ là Sakura.

Sakura Haruno.

Cũng xin lỗi... vì lạnh lùng suốt thời gian qua."

---Một khoảng im lặng, nhưng lần này... không khó xử như trước.Hinata nhìn Sakura:

"...Thật ra... tớ vẫn muốn làm bạn với cậu."

Sakura mở to mắt."

Tớ... từng nghĩ cậu không thích tớ."

- Hinata cúi đầu - "Vì cậu và Naruto-kun...

đi chung mỗi sáng..."

"Khoan, không phải tớ thích cậu ta đâu!"

- Sakura phản ứng nhanh - "Bọn tớ chỉ... bắt buộc.

Một thỏa thuận thôi."

Hinata ngạc nhiên:

"...Là vì hai bên gia đình?"

Sakura gật đầu.

Rồi cúi đầu, giọng chậm hơn:"...Tớ không có bạn ở Osaka.

Ai cũng tránh tớ, vì bố tớ là ông trùm.

Họ nói chuyện kiểu 'đừng dây vào con nhỏ đó, không khéo rắc rối'.

Tớ dần... cũng quen rồi."

Hinata nhìn Sakura - cô gái tóc hồng thường kiêu ngạo, mạnh mẽ, lúc này đang hơi cúi đầu, ánh mắt trống rỗng."

Nhưng cậu không xấu chút nào."

- Hinata nói nhỏ - "Thật đấy.

Tớ thấy cậu rất can đảm.

Nếu được, tớ... vẫn muốn làm bạn."

Sakura ngẩng lên, khẽ cười.

Lần đầu tiên, là nụ cười không châm chọc, không lạnh nhạt.---Cả hai ngồi sát bên nhau, nhìn ra cửa sổ - nơi mặt trời đang dần lặn, ánh sáng nhuộm đỏ vàng cả căn phòng nhỏ."

Không biết có ai nhớ ra mình chưa..."

- Sakura khẽ nói."

Ừm... hy vọng không phải ở đây tới sáng."

- Hinata bật cười khẽ.Khoảnh khắc ấy...

Cô gái của thần chủ và cô gái của ông trùm - cười cùng nhau.

Không còn vai vế, không còn nghi kỵ.

Chỉ là... hai cô nữ sinh.---Hết chương 18
 
[Longfic] [Narutoau] Naruto : Ổ Khóa Tình Yêu
☁ Chương 19 - Mở Cửa, Mở Lòng


Chiều muộn - cổng trường Konoha.Ánh hoàng hôn phủ lên sân trường như một tấm lụa cam vàng.

Học sinh lác đác ra về, chiếc xe đen quen thuộc nhà Namikaze đã chờ sẵn bên lề đường.Naruto bước ra cổng, chỉnh lại cà vạt đồng phục, tay nhét hờ trong túi quần.

Cậu quay đầu trái, quay đầu phải..."

Sao cô ấy chưa ra?"

- Cậu lẩm bẩm, ánh mắt tìm kiếm.Ở phía bên kia sân, Tenten và Temari đứng cùng vài nữ sinh khác, nhưng... không thấy Hinata.Naruto tiến lại gần:"Temari!

Tenten!

Hinata đâu?

Mình tưởng hai cậu đi về chung?"

Tenten nhìn đồng hồ:

"Không.

Cô ấy ở lại với Sakura để kiểm tra kho dụng cụ mỹ thuật.

Nhưng lạ thật... tụi tớ ra sớm rồi mà giờ chưa thấy ai trong hai người đó."

Naruto sững lại, chân mày nhíu chặt."

Vẫn chưa ra?"

"Không."

- Temari trả lời, giọng đã có chút lo lắng.---Không nghĩ nhiều, Naruto lập tức quay người, chạy ngược vào trường.Sân vắng dần.

Gió chiều thổi qua hàng cây, lá khẽ xào xạc.Lên đến tầng ba, hành lang dần tối đi, bóng đèn vàng sắp sáng mờ.Naruto dừng lại trước cửa phòng kho dụng cụ mỹ thuật.Cậu thử xoay nắm cửa-"Cạch.

Khóa."

"...Chết rồi."

Naruto áp tai vào cửa, gọi:"Hinata?

Sakura?!

Có trong đó không?!"

Một vài giây im lặng.Rồi-

"Naruto-kun?!"

- tiếng Hinata vọng ra, nhỏ nhưng rõ ràng."

Tên ngốc!!

Mau mở cửa đi!!"

- giọng Sakura ngay sau đó.Naruto thở phào, không nói gì thêm, liền chạy vội xuống tầng trệt.---Phòng bảo vệ - gần cổng chính."

Bác ơi!

Bác bảo vệ!"

- Naruto đẩy cửa, thở hổn hển - "Bác vừa khóa phòng kho mỹ thuật tầng ba phải không ạ?!"

Bác bảo vệ già đội mũ, vừa uống trà vừa ngẩng lên:"Hửm?

Đúng rồi.

Cứ tưởng lớp dọn xong hết rồi.

Sao thế?"

Naruto vội:"Còn người ở trong đó!!

Bạn cháu!!

Bác cho cháu mượn chìa khóa đi!"

---Hai phút sau, Naruto cùng bác bảo vệ trở lại phòng kho."

Cạch!"

Cánh cửa mở ra.Ánh sáng từ hành lang rọi vào - nơi Hinata và Sakura đang ngồi cạnh nhau trên bục gỗ, tóc phủ nhẹ bởi ánh hoàng hôn cuối cùng.Cả hai ngẩng đầu, gần như đồng thanh:"Cuối cùng cũng mở rồi...!"

Naruto sững lại một giây, rồi nhanh chóng bước tới:"Cả hai không sao chứ?!

Sao lại không mang điện thoại?!"

Hinata khẽ gật đầu:"Tụi tớ...

để quên trong lớp."

Sakura chống tay đứng dậy, phủi váy:"Không sao.

Nhưng tên ngốc nhà cậu chậm thật đấy."

Naruto khoanh tay, liếc:"Thế nếu không có tớ thì giờ còn đang ngủ trong phòng kho à?"

Sakura hừ nhẹ, nhưng không cãi.Hinata nhìn cả hai, rồi... mỉm cười.---Lúc bước ra hành lang, ba người đi song song dưới ánh đèn vàng.Không ai nói gì, nhưng giữa họ... không khí đã khác.Một cánh cửa vô tình bị khóa... lại mở ra một sự kết nối nhẹ nhàng,

và biết đâu, một tình bạn mới vừa bắt đầu nảy nở.---Hết chương 19
 
Back
Top Bottom