Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang

Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang
Chương 190: Livestream Địa Phủ (4)



Còn bên trong livestream, khán giả gần như phát nổ khi thấy cảnh tượng này:

[Trời đất ơi! Giữa đêm khuya xem livestream, dọa tôi muốn xỉu luôn rồi!]

[Thề là vừa mới mở lên đã thấy mặt mấy con thủy quỷ, tôi suýt tè ra quần luôn á!]

[Tôi thích phim kinh dị còn bị dọa sợ thế này, mấy bạn yếu tim coi chừng xỉu tại chỗ nha!]

[Tôi không sợ mà thấy... buồn nôn nhiều hơn đó chứ!]

Lương An Vãn vốn dĩ đến để giúp người dương gian hiểu rõ địa phủ, nên cũng không che máy quay lại, mà để nguyên như vậy cho mọi người thấy rõ.

Ngay lúc cô định bước lên cầu thì bị ai đó giữ cổ tay lại.

Là Phong Yến.

Giọng hắn trầm thấp vang bên tai: “Nước Vong Xuyên sẽ khiến người ta quên hết mọi chuyện. Cô cũng phải cẩn thận, dù là âm sai mà rơi xuống cũng sẽ lập tức mất trí nhớ, biến thành quái vật ngơ ngác không còn ý thức.”

Trong giọng nói mang theo sự lo lắng hiếm có. Lương An Vãn mỉm cười, vỗ nhẹ tay hắn: “Yên tâm đi.”

Cầu Nại Hà rộng như thế, cô phải sơ suất cỡ nào mới có thể rơi xuống được?

Nhìn mặt cầu rộng rãi, Lương An Vãn không khỏi nghi ngờ: chẳng lẽ mấy con thủy quỷ kia là do tò mò về công dụng nước sông mà tự nhảy vào?

Nhưng điều cô không biết là – nguyên nhân rơi xuống sông rất nhiều, trượt chân chỉ là lý do nhỏ nhất.

Phần lớn quỷ hồn rơi xuống là vì bị chen đẩy.

Nếu trong một thời điểm có quá nhiều vong hồn chết cùng lúc, sẽ gây tắc nghẽn trên cầu Nại Hà.

Tất cả vong hồn đều muốn sớm đi qua cầu, uống canh Mạnh Bà rồi đi đầu thai, nên ai cũng chen lấn.

Thế là dễ xảy ra giẫm đạp.

Mà hai bên cầu lại không có lan can, nên nếu chen lấn quá, kiểu gì cũng có người xui xẻo bị đẩy xuống.

Chuyện này từng xảy ra thường xuyên trong thời kỳ chiến loạn, khi quản lý địa phủ còn lỏng lẻo. Nhưng gần trăm năm nay, xã hội yên ổn, quản lý địa phủ cũng nghiêm ngặt hơn, nên chuyện như vậy gần như không còn nữa.

Sau khi băng qua cầu Nại Hà, chẳng bao lâu, một quầy hàng mang nét cổ xưa hiện ra trước mắt Lương An Vãn.

Trước quầy là một hàng dài các “khách quỷ”, ánh mắt họ trống rỗng nhìn về phía trước thì thoảng tiến lên một bước, ngoài ra gần như không nhúc nhích.

[Ơ? Mấy con ma ở địa phủ mà lịch sự ghê ha, xếp hàng đàng hoàng, không chen lấn luôn!]

[Haha, ai mà dám chen lấn ở đây chứ? Chịu ngay mười tám tầng địa ngục với một vé xuống sông Vong Xuyên nhé!]

Lương An Vãn hơi nhướng mày, ngạc nhiên vì vong hồn ở đây lại biết giữ trật tự như vậy.

Cô nhìn về phía sau quầy hàng, thấy một người phụ nữ xinh đẹp mặc áo đỏ đang lười biếng tựa vào ghế dựa, tay cầm muỗng gỗ to, chân bên cạnh là một cái thùng gỗ.

Khi có vong hồn mới tiến lên một bước, người phụ nữ liền múc một muỗng nước từ thùng đổ vào bát trên bàn.

Dù mắt vẫn khép hờ, nhưng động tác của cô rất chuẩn xác, một muỗng không thừa không thiếu, vừa vặn đúng lượng.

[Đây là Mạnh Bà hả? Động tác múc canh cũng quá thuần thục, đẹp mắt đi! Cười chết mất!]

[Ủa không phải Mạnh Bà là bà lão sao?]

["Mạnh Bà" chỉ là danh xưng thôi, giống như Hắc Bạch Vô Thường vậy, đâu phải tên thật! Trong nhiều câu chuyện, Mạnh Bà là một đại mỹ nhân rực rỡ, mê người lắm đó!]

[Wow! Cô gái này thật sự xinh quá đi mất, tim tui đập rộn ràng luôn rồi!]

[Tui thì không hứng thú với Mạnh Bà lắm, nhưng mà canh Mạnh Bà thì thấy rất tò mò. Livestreamer có thể mang về một bát được không...?]
 
Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang
Chương 191: Livestream Địa Phủ (5)



[Pff— người phía trên, làm gì phải phiền vậy. Giờ bạn nhảy luôn từ cửa sổ xuống, đảm bảo có ngay bát canh nóng hổi mới ra lò!]

[Ờm... người ta chỉ đùa chút thôi mà, cậu nói chuyện kiểu gì độc miệng quá vậy?]

[Độc gì mà độc? Chẳng phải sự thật à? Bao nhiêu năm nay mọi người đều nói vậy. Cậu xem lại mình đi, chứ bao năm trôi qua rồi mà vẫn yếu đuối dễ tổn thương quá ha, chẳng trưởng thành gì cả!]

Lương An Vãn tháo sợi xích hồn đang khóa trên tay Lâm Nhược Tài, ra hiệu anh ta đi ra sau xếp hàng, còn bản thân thì tò mò bước lên phía trước.

Lúc này, có một cô gái trẻ đang đứng trước quầy hàng, tay ôm một bát canh đỏ sẫm, sôi sùng sục như đang sủi bọt khí. Nhìn thoáng qua, cứ như trong bát là một sinh vật sống.

Lương An Vãn nheo mắt, cảm giác canh Mạnh Bà này rất giống nước Vong Xuyên đã được pha loãng.

Cô gái kia cầm bát canh, đã tự trấn an bản thân mấy lần mà vẫn không dám uống, vừa lau nước mắt vừa nói: “Có thể không uống được không?”

“Tôi đã hứa với anh ấy là sẽ cùng nhau đầu thai, kiếp sau vẫn muốn ở bên nhau. Bây giờ còn chưa đợi được anh ấy, sao có thể uống canh Mạnh Bà được chứ?”

Uống canh Mạnh Bà rồi, toàn bộ ký ức tiền kiếp sẽ tan biến. Đến lúc đó, đừng nói lời hứa, ngay cả người kia cũng sẽ biến mất hoàn toàn trong tâm trí.

Cô gái không đành lòng.

Mạnh Bà có vẻ đã quá quen với những lời như vậy, chẳng hề bất ngờ, không thèm ngẩng đầu lên mà nói: “Không muốn uống thì đợi thôi.”

Bà vươn tay chỉ về phía bờ sông Vong Xuyên.

Ở đó có một đám hồn ma với ánh mắt mơ màng, hoặc đứng hoặc ngồi, nằm hoặc tựa, nhưng đều ngẩn ngơ nhìn về phía bên kia cầu Nại Hà. Gương mặt đầy đau khổ, như đang chờ đợi điều gì.

Thế nhưng trong ánh chờ mong ấy lại ẩn chứa sự tuyệt vọng rõ rệt.

Họ đã đợi rất lâu, rất lâu, nhưng người họ muốn chờ vẫn chưa bao giờ xuất hiện.

“Được!” Cô gái kia dường như không hề thấy những đau khổ tuyệt vọng kia, không do dự gật đầu, “Tôi nhất định sẽ chờ được anh ấy. Đó là lời chúng tôi đã hứa!”

“Xì.” Mạnh Bà bật cười khinh miệt, nhưng vẫn vì chút nhân đạo cuối cùng mà nhắc nhở: “Vậy thì cô phải cẩn thận, đừng đứng gần sông Vong Xuyên quá. Nếu lỡ rơi xuống...”

Lời còn chưa dứt, mọi người đã bất giác đưa mắt nhìn về phía con sông.

Khi ánh mắt chạm đến cảnh tượng địa ngục nơi đó, tất cả hồn ma đều rùng mình, lập tức quay đầu đi.

Đám âm sai từng dẫn họ đến đây đã giải thích rõ: hiện tại tỷ lệ sinh ở nhân gian rất thấp, kể cả sau khi uống canh Mạnh Bà cũng không thể lập tức đầu thai, mà phải lấy số thứ tự, ở lại địa phủ đợi đến lượt.

Vì vậy, dù là người chết tự nhiên hay bất ngờ, đa số đều muốn uống canh Mạnh Bà thật nhanh, lấy số xong còn có thể sớm bắt đầu xếp hàng đầu thai.

Hơn nữa, ai cũng nghe kể về sự đáng sợ của sông Vong Xuyên, nên khi qua cầu Nại Hà đều cực kỳ cẩn thận, sợ nhất là bị trượt chân rơi xuống.

Bây giờ nghe nói có người muốn ở gần sông, tất cả đều sững sờ.

Họ không dám bàn tán lung tung, nhưng cư dân phòng livestream thì không ngại gì cả, nói to nói lớn:

[Linh cảm của tôi mách bảo, cô gái này sẽ không đợi được người đã hẹn.]

[Cái lời hứa “kiếp sau vẫn sẽ bên nhau” chẳng phải là mấy câu sướt mướt lúc yêu đương thôi sao? Đừng nói có người thật sự tin nha? Đừng nha đừng nha?]

[Ê này, đầu óc mê tình, ăn gậy của lão Tôn nè!]
 
Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang
Chương 192: Livestream Địa Phủ (6)



Lương An Vãn không ở lại chỗ Mạnh Bà quá lâu, để cho Phong Yến dẫn đường tiếp tục livestream, giới thiệu những nơi khác trong địa phủ cho cư dân mạng.

Bao gồm cả mười tám tầng địa ngục và các loại hình phạt khác nhau.

Dọa cho đám người trong phòng livestream sợ hết hồn, bình luận liên tục kêu sau này nhất định phải sống lương thiện, tử tế.

Một đêm cứ thế trôi qua, Lương An Vãn chuẩn bị rời khỏi địa phủ.

Cô đứng trước đầu cầu Nại Hà, tháo điện thoại xuống, tắt livestream.

Nhìn người đàn ông tuấn tú trước mặt, cô nghiêng đầu, khẽ nói: “Mấy ngày nay cảm ơn anh nhiều nhé.”

Phong Yến tuy ít nói, nhưng mỗi lời đều chuẩn xác. Phải nói là, nhiệm vụ “dẫn đường tân thủ” anh đã hoàn thành rất tốt, gần như giúp cô giải đáp hết mọi nghi ngờ.

Dù lần sau có nhận nhiệm vụ gì, cô cũng sẽ không lóng ngóng nữa.

Nhưng đồng thời, Lương An Vãn cũng có một linh cảm: “Anh sẽ không quay lại nhân gian với tôi nữa, đúng không?”

Trong mắt Phong Yến dâng lên một làn suy nghĩ khó đoán, ánh nhìn trầm lặng.

Nghe cô hỏi, anh nhếch môi cười: “Em muốn tôi tiếp tục ở bên em sao?”

Lương An Vãn sững người.

Cô hỏi là “có quay lại nhân gian không”, vậy mà đến miệng Phong Yến lại thành “có ở bên em không”.

Tuy đúng là nếu quay về nhân gian thì cũng chỉ có thể ở cạnh cô, nhưng nói thế lại mang thêm mấy phần thân mật và lưu luyến.

Lương An Vãn lấy lại bình tĩnh, mỉm cười: “Đường đường là Phong Đô Đại Đế, chịu thiệt đi theo tôi mấy ngày đã là chuyện hiếm rồi. Chắc anh không thể ở lại nhân gian mãi được đâu nhỉ?”

“Em đoán ra thân phận của tôi rồi.” Phong Yến mỉm cười, không hề tỏ vẻ xấu hổ khi bị vạch trần.

Lương An Vãn nói: “Cuốn ‘Vô Tự Thư’ ngay cả Hắc Bạch Vô Thường cũng không thể đọc, vậy mà anh thì lật xem như đọc sách thường. Suốt hành trình trong địa phủ, dù nói đến gì anh cũng rành rọt như lòng bàn tay. Các âm sai gặp anh đều cực kỳ kiêng dè. Từng đó dấu hiệu đặt trước mắt tôi, không đoán ra mới là lạ.”

“Nếu vậy, sao em còn hỏi tôi câu đó?” Phong Yến nhìn cô không rời mắt.

Lương An Vãn thoáng khựng lại, không đáp mà bất ngờ nắm lấy tay anh, lòng bàn tay chạm nhau, một luồng sức mạnh kỳ diệu lập tức xoay chuyển giữa hai người.

“Vì trên người anh có khí tức rất quen thuộc. Anh ở bên cạnh, tôi cảm thấy rất dễ chịu.” Lương An Vãn nói thật lòng.

Ngay lần đầu gặp Phong Yến, cô đã cảm nhận được sự quen thuộc đó.

Dù cô nghĩ mãi cũng không thể nhớ được bản thân có liên quan gì đến Phong Đô Đại Đế. Kiếp trước cô tu hành cũng chỉ ở nhân gian, hầu như không dính dáng gì đến địa phủ, lý nào lại từng gặp?

Thế nhưng khí tức ấy không thể nào là giả.

Chỉ có những người từng ngày đêm kề bên nhau mới có thể dung dưỡng ra khí tức gần gũi đến vậy.

Phong Yến mím môi, hàng mi dài khẽ run, rồi thở dài nói: “Thanh Hư Đạo Quân là đối tác rất quan trọng của Địa phủ chúng tôi. Nếu cô cần, tôi cũng rất muốn ở bên cạnh cô. Chỉ tiếc là Địa phủ không thể thiếu người.”

Không biết có phải ảo giác của Lương An Vãn hay không, cô cảm thấy hắn đang cố tình tránh nhắc đến chuyện "khí tức quen thuộc" kia, như thể cố tình lảng sang chuyện khác.

Nhưng sau khi nhanh chóng điểm lại một lượt ký ức trong đầu, cô xác nhận mình quả thực chưa từng tiếp xúc với Phong Đô Đại Đế, lúc ấy mới hơi do dự buông tay ra.
 
Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang
Chương 193: Mượn Vận (1)



Trước khi rời đi, cô bỗng nhớ tới điều gì, quay đầu hỏi: “Phong Đô Đại Đế quản lý Sổ Sinh Tử, không biết ngài có từng nghe đến một đạo quân tên là Hư Yến chưa?”

Cô mô tả tỉ mỉ: “Không phải người của thời nay mà là một nhân vật xuất hiện vào ngàn năm trước - khi việc tu hành còn rất hưng thịnh. Ngài có từng thấy tên người này trong Sổ Sinh Tử chưa?”

Lương An Vãn đột nhiên nhớ tới tiểu đồ đệ năm xưa của mình. Dù cậu ta lấy đạo hiệu là "Hư Yến" và đã lập ra đạo quán Xuất Vân, nhưng cô không rõ sau đó cậu sống thế nào, có phi thăng hay không.

Nếu không phi thăng, vậy cuối cùng cũng sẽ chết.

Nếu đã chết thì chắc chắn tên tuổi sẽ được ghi lại trong Sổ Sinh Tử của Phong Đô Đại Đế.

Nếu có cơ hội, cô thật sự muốn xem có thể tìm thấy luân hồi của đồ đệ mình hay không.

Cô không hề phát hiện, khi hai chữ “Hư Yến” được thốt ra, sắc mặt Phong Yến hoàn toàn đông cứng, thân thể cũng căng thẳng đến cực điểm.

“Không có, ta không thấy tên người đó trong Sổ Sinh Tử.” Một lúc sau, Phong Yến nuốt khan, ngước mắt nhìn cô nói.

“Có thể là đã phi thăng rồi.”

“Vậy thì tốt.” Lương An Vãn gật đầu.

Đối với người tu hành, chuyện hạnh phúc nhất chẳng phải là phi thăng thuận lợi sao?

“Tôi không còn gì để hỏi nữa, vậy tôi đi trước. Mấy hôm nay cảm ơn Phong Đô Đại Đế đã chăm sóc. Sau này tôi cũng sẽ giữ đúng lời hứa, quảng bá cho Địa phủ thật tốt.”

Nói xong, Lương An Vãn quay người rời khỏi Địa phủ.

Khi trở về nhân gian, trời đã sáng rõ.

Cô cởi bộ y phục âm sai trên người ra, linh thể mờ ảo dần dần lấy về trọng lượng của thể xác, đôi chân cô nặng nề tiếp đất.

Khi ở trạng thái linh hồn, cô không còn bị ràng buộc bởi cơ thể phàm tục, bận rộn suốt cả đêm mà chẳng cảm thấy mệt mỏi hay đói khát.

Nhưng giờ vừa trở lại làm người, tất cả cảm giác tiêu cực bị kìm nén trước đó đồng loạt ập đến.

Cô cố nhấc đôi chân cô như chì, lê bước về phía giường, ngã xuống rồi lập tức chìm vào giấc ngủ sâu.

Đến khi ngủ bù dậy, trời đã tối hẳn. Bóng đêm bao phủ đất trời, khiến Lương An Vãn nhất thời không nhận ra đã ngủ bao lâu.

Cô nằm trên chiếc giường mềm mại một lúc, luyến tiếc bò dậy.

Nghe thấy động tĩnh, Cố Hoa Lê liền nấu ít cơm rồi ngồi chống cằm, đôi mắt sáng rỡ hỏi: “Sư tổ, người thật sự đã đến Địa phủ một chuyến sao?”

Lương An Vãn còn đang nhai thức ăn, chưa kịp đáp lại, Cố Hoa Lê vẫn tiếp tục luyên thuyên: “Suốt cả ngày hôm nay, bảng hot search Weibo toàn là tin về người! Mọi người đang bàn tán rầm rộ về lần ‘tăng ca’ tối qua của người đó. Có người nói đó là kịch bản người viết rồi thuê diễn viên diễn lại, dựng cảnh. Nhưng cũng có rất nhiều người tin rằng tất cả đều là thật.”

“Sư tổ, người không biết đâu, người lại tăng thêm cả đống fan nữa rồi. Mới vài ngày trước người vừa chạm mốc mười triệu, giờ gần hai mươi triệu rồi đó!”

Lương An Vãn khựng lại, nuốt hết đồ ăn trong miệng mới nói: “Đó là Địa phủ thật đấy. Nhưng mặc kệ mạng nói gì, chúng ta đừng phản hồi trực tiếp.”

Dựa vào kinh nghiệm của cô với dư luận mạng, nếu phản hồi thì chỉ càng làm dấy lên nhiều tranh cãi hơn.

Lương An Vãn không muốn phí thời gian vào việc cãi vã vô nghĩa trên mạng.

Còn về đám fan trên Weibo ấy à, nói thật, từ sau khi đến Địa phủ và biết rằng ở đó cô có đến hơn trăm triệu người hâm mộ, cô cảm thấy vài triệu trên mạng cũng chẳng đáng kể gì.

Sau vài ngày tịnh dưỡng trong đạo quán, rất nhanh đã tới thứ Bảy – ngày phát trực tiếp thường lệ.
 
Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang
Chương 194: Mượn Vận (2)



[May mà mình đã đánh dấu tài khoản của chủ phòng, hệ thống vừa phát sóng là mình được thông báo ngay, chắc là người đầu tiên vào luôn rồi!]

[Chỉ có trẻ con mới tranh ai là người vào đầu tiên, người lớn tụi mình chỉ muốn ngắm nhan sắc tuyệt trần của chủ phòng thôi.]

[Chủ phòng hôm nay có live về Địa phủ không vậy?]

[Thứ Bảy chắc vẫn là bốc thăm đoán mệnh thôi. Đó mới là sở trường của chủ phòng mà! Địa phủ chỉ là tăng ca thôi!]

[Chuẩn luôn, mình vẫn đang chờ được bốc trúng để chủ phòng đoán cho một quẻ. Muốn xem Địa phủ thì động viên bạn bè follow chủ phòng đi, sắp chạm mốc 20 triệu rồi, biết đâu lại có tăng ca lần nữa!]

Lương An Vãn chào hỏi người xem một cách thành thạo. Đợi lượng người vào ổn định, cô mới mở hệ thống bốc thăm.

Mười phút sau, kết quả hiện ra.

Người đầu tiên trúng thưởng có ID là [Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh].

Vừa kết nối video, một cô gái trẻ khuôn mặt thanh tú xuất hiện trên màn hình, trông chỉ tầm hơn hai mươi tuổi, toàn thân toát lên vẻ trẻ trung, tràn đầy sức sống.

[Ồ, cái ID này...]

[Chị gái này cũng là fan của Hứa Hằng hả?]

[Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] nhìn thấy những dòng bình luận nghi ngờ về ID của mình thì thản nhiên gật đầu, cười nói: “Đúng vậy, tôi là fan lâu năm của Hằng Tinh, tức là Hứa Hằng đó.”

Hứa Hằng là một ngôi sao trong giới giải trí trong nước. Nhưng khác với Lục Vọng Tân – người thiên về diễn xuất, Hứa Hằng là một “ngôi sao giải trí” thực thụ.

Từ khi debut đến giờ, anh chỉ hoạt động trong các chương trình tạp kỹ. Theo lời anh nói thì là: “Không biết hát, không biết nhảy, diễn xuất cũng chẳng ra gì. Chỉ có duy nhất một chút hài hước bẩm sinh mà thôi.”

Vì vậy, anh chỉ phát triển trong lĩnh vực tạp kỹ, dùng sự hài hước của mình khuấy động không khí, chứ không như nhiều ngôi sao khác – nổi tiếng một cái là muốn đóng phim, thêm thắt cho hồ sơ cá nhân.

Cũng chính bởi tính cách mộc mạc và hình tượng dễ thương, anh thu hút được rất nhiều fan.

[Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] vẫy tay với màn hình, tươi cười chào hỏi: “Chủ phòng, chào chị!”

Lương An Vãn cũng cười dịu dàng: “Chào em.”

Ánh mắt cô dừng lại hơi lâu một chút ở quầng thâm dưới mắt người hữu duyên này.

“Chủ phòng, em cũng là fan lâu năm của chị rồi, mười năm lận đó. Em biết hết quy trình luôn, cần một viên ‘Chưởng Trung Minh Ngọc’ đúng không?” – [Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] vui vẻ nhắc lại quy trình, rồi chớp mắt, cố lấy tinh thần nói tiếp: “Chủ phòng, em tin tưởng vào thực lực của chị. Không cần xem quá khứ của em đâu, mình có thể vào thẳng việc xem số mệnh luôn được không?”

(*’Mười năm’ ở phần này là tiếng lóng chỉ việc người xem bói là fan cứng của Lương An Vãn. Không phải theo nghĩa Lương An Vãn đã livestream xem bói cả chục năm.)

Lương An Vãn gật đầu: “Dĩ nhiên là được. Em muốn xem về mảng nào?”

[Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] không hề do dự: “Em muốn nhờ chị xem tinh đồ của anh nhà em – Hứa Hằng.”

[Á... được chọn giữa hàng triệu người, cơ hội hiếm có như thế sao lại không dùng cho bản thân chứ? Dù bản thân không cần thì xem bói cho người thân, bạn bè cũng tốt mà?]

[Tôi cũng không hiểu. Trước đây có rất nhiều người hữu duyên nói rằng cuộc sống của họ rất suôn sẻ, nhưng chủ phòng livestream vẫn nhìn ra được những nguy cơ ẩn giấu từ tướng mạo và giúp họ hóa giải. Cơ hội tốt như thế sao lại lãng phí cho người xa lạ...]

[Đây chính là kiểu fan não tàn được ngành giải trí nuôi lớn sao... Không hiểu chuyện mà cũng chẳng tôn trọng người khác.]
 
Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang
Chương 195: Mượn Vận (3)



[Á chà, cảm giác khu bình luận tràn đầy “mùi cha dạy dỗ” ấy nhỉ. Người ta được chọn, muốn xem bói gì chẳng phải quyền của người ta sao? Người hữu duyên và chủ phòng đều đồng ý rồi, các người lên đây dạy đời làm gì?]

[Tôi ủng hộ chị gái này! Xem vận mệnh cho thần tượng mà mình yêu thích thì sao chứ? Các cô gái đu idol như chúng tôi luôn coi anh ấy là người quan trọng nhất!]

[Không hiểu thì câm miệng, khỏi nói gì cho đỡ lộ liễu nhé [trợn mắt]]

[Tôi cũng là Hằng Tinh, ngồi đợi chị chủ phòng xem vận mệnh cho thần tượng!]

[Anh nhà tôi tốt như vậy, chắc chắn sẽ mãi tỏa sáng, trở thành siêu sao!]

Phòng livestream của Lương An Vãn hiện tại có lượng người xem trực tiếp vượt qua con số một triệu, và có dấu hiệu sắp cán mốc mười triệu. Độ nổi tiếng và thảo luận cũng vượt quá năm mươi triệu. Mỗi lần cô phát livestream, app Cá Mập đều tự động đẩy phòng livestream của cô lên trang đề xuất.

Từ khóa #Thanh Hư Đạo Quân livestream# thường xuyên lọt vào bảng tìm kiếm hot của nội bộ app Cá Mập.

Lần này, nhiều người dùng nghe nói Lương An Vãn sắp xem bói cho Hứa Hằng, khiến cho rất nhiều "Hằng Tinh" (fan của Hứa Hằng) ùa vào.

Tất nhiên, vì sự đổ bộ của fan, khu vực bình luận vốn còn khá hài hòa nay lại bắt đầu bùng cháy, như thể có thể phát nổ bất kỳ lúc nào.

Người hữu duyên [Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] có chút ngượng ngùng gãi mũi, lắp bắp hỏi: “Chủ phòng, có thể xem không ạ?”

“Đương nhiên là được, chỉ cần bạn cung cấp cho tôi một bức ảnh của anh ấy.” Lương An Vãn chợt nhớ đến quy tắc trong giới giải trí, liền bổ sung thêm: “Nhớ là ảnh không chỉnh sửa và không trang điểm quá đậm, nếu không sẽ ảnh hưởng đến độ chính xác.”

“Vâng vâng, chủ phòng yên tâm, em biết quy tắc rồi.” [Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] sau khi phát hiện mình trúng giải, đã ngay lập tức lục trong album một tấm ảnh gốc của Hứa Hằng.

Bức ảnh không phải do truyền thông chụp mà là ảnh cắt từ một chương trình truyền hình thực tế mà Hứa Hằng tham gia hai tuần trước. Khi đó anh ấy vừa hoàn thành thử thách bơi lội, nên [Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] có thể đảm bảo, tấm hình này hoàn toàn tự nhiên, không hề có chút phấn son nào trên mặt.

Lương An Vãn vừa nhận được ảnh thì ánh mắt lập tức trầm xuống, lông mày nhíu lại theo phản xạ.

Cô nhắm mắt, lặng lẽ bấm đốt ngón tay tính toán.

[Xong rồi, trực giác của fan lâu năm bảo tôi có chuyện không ổn đây.]

[Fan của Hằng Tinh trong phòng livestream chuẩn bị tinh thần đi, biểu cảm của chủ phòng có vẻ nghiêm trọng lắm.]

Quả nhiên, dưới ánh mắt trông chờ của người hữu duyên, Lương An Vãn chậm rãi mở mắt, nói với vẻ phức tạp: “Tôi khuyên cô nên đổi thần tượng đi thì hơn.”

“?” [Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] nhíu mày, không kiềm được để lộ vẻ khó chịu.

Lý do cô muốn nhờ Lương An Vãn xem vận mệnh cho Hứa Hằng là vì đã từng xem chương trình “Cầm tay nào 3” và chú ý đến việc Lương An Vãn từng xem bói cho Trình Nhị Văn và Lục Vọng Tân ngay trong livestream, từ đó liên tưởng đến thần tượng của mình.

Không ngờ vừa mở miệng, Lương An Vãn đã nói câu đầu tiên là “đổi idol đi”.

[Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] tỏ rõ sự không vui.

Cô theo Hứa Hằng nhiều năm, đầu tư không biết bao nhiêu tiền bạc và thời gian, thậm chí còn từng gặp mặt vài lần ở sự kiện offline.

Trong lòng cô luôn tin Hứa Hằng là người tốt, không giống những nghệ sĩ showbiz khác với đủ thứ thủ đoạn bẩn thỉu.

Dù đôi khi cũng có vài tin đồn thất thiệt trên mạng, nhưng đều nhanh chóng được đính chính.

Ngay cả những fan khác cũng thường nói, Hằng Tinh thật may mắn vì thần tượng của họ là người “không bao giờ sụp đổ”.
 
Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang
Chương 196: Mượn Vận (4)



Vì vậy, khi nghe Lương An Vãn nói vậy, cô thật sự khó mà chấp nhận màt mày tối sầm lại.

Tuy nhiên, nghĩ đến những "phép màu" mà Lương An Vãn từng làm, [Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] bặm môi, nửa tin nửa ngờ hỏi: “Chủ phòng, sao chị lại nói vậy?”

Lương An Vãn uống một ngụm nước, không trả lời mà hỏi ngược lại:

“Dạo này có phải cô liên tục gặp xui xẻo không?”

[Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] ngẩn người, vô thức gật đầu, vừa xoa xoa trán vừa nói: “Từ nhỏ vận may của em đã không tốt, gần đây thì càng tệ hơn. Như là ra đường thì bị móc ví, vừa mất ô lại bị mưa ướt như chuột, đang đi thì gãy gót giày... những chuyện như thế xảy ra liên tục. Đến bạn thân em cũng gọi em là “thần xui xẻo” luôn.”

“Đặc biệt là mấy tháng gần đây, em thường xuyên gặp ác mộng. Dậy thì không nhớ rõ mơ gì, nhưng toàn thân đẫm mồ hôi, ngủ dậy mà cảm giác như chưa ngủ tí nào, người thì kiệt sức.”

Vừa nói, cô vừa chỉ vào quầng thâm dưới mắt mình, “Chủ phòng xem này, quầng mắt em giờ đậm tới mức trang điểm cũng không che nổi nữa rồi.”

“Còn chuyện hôm qua nữa, khi em đang lái xe điện băng qua đường thì một chiếc xe đạp lao ra từ đâu đó. Em không kịp phản ứng, đâm thẳng vào. Kỳ lạ là chiếc xe đạp với chủ xe chẳng bị gì mà xe điện của em thì trầy trụa, đầu gối cũng đập xuống đường suýt nữa gãy luôn.”

[Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] cứ thế lải nhải kể ra những chuyện xui liên tiếp dạo gần đây. Lương An Vãn cũng không ngắt lời, chỉ lặng lẽ chờ cô trút hết tâm sự, rồi mới nhẹ giọng nói: “Đây không phải đơn giản là vận đen đâu.”

“Chủ phòng... chị nói vậy là sao? Em nghe mà chẳng hiểu gì cả.” [Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] sững lại, rồi có chút ngại ngùng nhắc, “Chủ phòng, em muốn xem vận mệnh cho anh nhà em cơ, chị không cần xem cho em đâu.”

Lương An Vãn chỉnh lại thái độ, nghiêm túc đáp: “Chị đang xem cho Hứa Hằng đó.”

Cô đi thẳng vào vấn đề: “Việc em liên tục gặp xui xẻo gần đây là do cậu ta. Cậu ta đang ‘mượn vận’ của em. Vì thế nên đường sự nghiệp của cậu ta nhìn thì suôn sẻ, còn em thì ngày càng đen đủi.”

“Nếu cứ tiếp tục thế này, rất có thể em sẽ gặp tai nạn nghiêm trọng.”

[Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh]: “???”

Người xem trong livestream: “???”

[Không biết nói gì luôn, bản thân gặp bao nhiêu chuyện kinh khủng như thế mà vẫn nghĩ là bình thường. Đến cơ hội xem bói quý giá thế này cũng dâng cho một ngôi sao xa lắc... Fan não tàn đúng là khó hiểu thật sự...]

[Trời ơi, ‘mượn vận’ là cái gì vậy nghe ghê quá!]

[Tôi có nghe qua. Lúc tôi mới sinh, bát tự yếu, hay bị bệnh. Một ông thầy bói bảo bố mẹ tôi tìm người có bát tự mạnh làm cha mẹ nuôi, gửi tôi qua đó nuôi mấy năm. Quả nhiên sau đó tôi khỏe mạnh lên, đến giờ cũng ít ốm. Cái ‘mượn vận’ này có giống kiểu đó không?]

Lương An Vãn đọc đến dòng bình luận cuối thì khẽ lắc đầu, cân nhắc rồi trả lời: “Người có bát tự yếu tìm bát tự mạnh để cân bằng âm dương, đó là chuyện bình thường, không giống với mượn vận đâu.”

Lương An Vãn nói: "Nói đơn giản thì, bản thân con người vốn có một lượng khí vận nhất định. Có người sinh ra đã may mắn, có người lại gặp toàn xui xẻo, tất cả đều do khí vận nhiều hay ít mà ra. Mọi người vẫn thường nói, trên con đường thành công, một yếu tố rất quan trọng chính là vận may. Những người có nhiều khí vận thì thường dễ dàng đạt được thành tựu hơn người ít khí vận."

"Thế nhưng, lại có một số tà ma ngoại đạo nghĩ ra cách cướp lấy khí vận của người khác, nhờ đó mà tăng khí vận của bản thân lên vô hạn. Bề ngoài nhìn vào, người đó sẽ như thể rất may mắn, làm gì cũng thuận lợi, dễ dàng thành công."
 
Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang
Chương 197: Mượn Vận (5)



"Nhưng vạn vật cân bằng, nếu người ta cướp khí vận của bạn thì khí vận của họ tăng, còn của bạn giảm. Khi khí vận của một người giảm xuống dưới mức nhất định, họ sẽ bắt đầu gặp hết chuyện xui rủi này đến chuyện xui rủi khác, nghiêm trọng thì còn có thể gặp họa huyết quang, thậm chí là mất mạng."

Những lời của Lương An Vãn khiến mọi người không khỏi lạnh sống lưng, ai nấy đều sợ hãi thầm.

Sắc mặt của [Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] càng trở nên trắng bệch như giấy, ánh mắt lạc thần, ấp úng hỏi: "Chị ơi... ý chị là... khí vận của em bị người ta cướp đi rồi sao?"

Lương An Vãn lặng lẽ gật đầu.

[Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] tiếp tục khó khăn hỏi: "Người cướp đi... là Hứa Hằng?"

"Đúng vậy." Ngay từ lần đầu nhìn thấy ảnh của Hứa Hằng, Lương An Vãn đã cảm thấy có điều không ổn.

Xét về tướng mạo, Hứa Hằng chỉ là một người có khí vận ở mức bình thường. Nhưng kỳ lạ là, ngay từ ánh nhìn đầu tiên, giữa chân mày anh ta lại quấn quanh một luồng khí tím đen lờ mờ.

Khí tím là biểu tượng của khí vận cực tốt, nhưng trong khí tím của Hứa Hằng lại có xen lẫn một thứ khí đen khó tả, rõ ràng không phải xuất phát từ chính đạo.

Không chỉ vậy, Lương An Vãn còn dựa vào tướng mạo của Hứa Hằng mà tính toán mệnh cách của anh ta.

Trong cây mệnh cách của Hứa Hằng, đáng lẽ cả đời anh ta chỉ là một ngôi sao hạng nhỏ, tuyệt đối không thể nổi tiếng rầm rộ khắp cả nước như bây giờ – điều đó hoàn toàn bất thường.

Tổng hợp lại, Lương An Vãn khẳng định Hứa Hằng có vấn đề. Vì thế ngay từ câu đầu tiên, cô đã khuyên [Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] nên đổi thần tượng.

"Em nói từ nhỏ mình đã không may mắn, nhưng có thể đó chỉ là ký ức sai lệch thôi. Nhìn vào tướng mạo của em, việc khí vận bị thất thoát hàng loạt chỉ mới xảy ra trong vài tháng gần đây."

Lương An Vãn nhận ra [Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] bị sốc quá lớn, liền dịu giọng phân tích, "Em có nhớ trong vài tháng gần đây, có sự kiện gì lớn liên quan đến Hứa Hằng không?"

[Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] cố gắng tập trung suy nghĩ màt mày trắng bệch, lẩm bẩm: "Liên quan đến Hứa Hằng trong vài tháng qua... em chỉ nhớ mình đã đi hai buổi offline của ảnh, còn mua rất nhiều hàng lưu niệm và sản phẩm do ảnh làm đại diện..."

"À đúng rồi!" Cô bỗng nhớ ra điều gì, đập tay vào trán nói: "Chị ơi, em mới nhớ ra, nửa năm trước studio của Hứa Hằng có gửi cho em một món quà."

"Họ nói là vì em có cấp bậc rất cao trong siêu thoại (forum fan), là fan lâu năm, lại còn tham gia quản lý nhóm nên nhân dịp kỷ niệm ba năm debut của Hứa Hằng, muốn gửi chút quà cảm ơn."

Cô cắn môi, vẻ mặt đau khổ: "Chị ơi, có khi nào là do món quà đó không?"

"Quà gì? Lấy ra cho chị xem." Lương An Vãn nhíu mày.

[Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] đứng dậy rời khỏi màn hình, đi khập khiễng một vòng trong phòng, rồi lấy ra một chiếc hộp rất tinh xảo, bên ngoài in hình Hứa Hằng.

"Trong hộp là mấy món quà studio gửi đến, có một bức thư tay của Hứa Hằng – nói cảm ơn fan lâu năm đã ủng hộ. Ngoài ra còn có vài tấm bưu thiếp và mấy thẻ bài phiên bản giới hạn..."

[Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] vừa lôi đồ ra vừa giơ lên khoe với camera.

Lương An Vãn đưa tay lên môi, nhíu mày: "Em không thấy hoa văn trên đó à?"

[Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] sững người, vô thức nhìn lại màt mờ mịt: "Đây là họa tiết Hứa Hằng thích nhất mà... Em cũng không biết nó vẽ cái gì, nhưng tất cả đồ lưu niệm của Hứa Hằng đều in loại hoa văn này..."
 
Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang
Chương 198: Mượn Vận (6)



Ngay cả ảnh đại diện của siêu thoại Hứa Hằng cũng là kiểu hoa văn đó.

Khán giả trong livestream đã bắt đầu nhận ra điều bất thường.

[Hoa văn này nhìn quen lắm...]

[Ơ kìa, trông giống hệt phù lục em từng mua ở đạo quán Xuất Vân!]

[Em cũng mang bùa bình an của đạo quán Xuất Vân ra so thử, đúng là hơi giống, nhưng nét đi khác nhau. Có cảm giác hoa văn này u ám, không giống thứ tốt lành gì.]

[Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh]: “???”

Dù có chậm hiểu đến mấy, lúc này cô cũng đã hiểu ra đầu đuôi câu chuyện.

"Chị ơi... ý chị là... thật ra Hứa Hằng đã dùng loại hoa văn này để cướp khí vận của fan rồi chuyển hết vào người mình sao?"

Ngay khoảnh khắc nhìn thấy cái hộp đó, Lương An Vãn đã hiểu rõ mọi chuyện.

Nghe đến đây, cô gật đầu thừa nhận: "Đúng vậy. Những hoa văn này không phải chỉ là hình trang trí thông thường mà là một loại phù chú chuyên dùng để hút khí vận. Fan của anh ta tiếp xúc lâu dài với những món đồ đó sẽ bị mất khí vận mà không hề hay biết, còn Hứa Hằng thì từ đó tích tụ ngày một nhiều khí vận hơn, sự nghiệp nhờ đó mà may mắn vượt trội."

Đó là loại bùa dùng để vay mượn khí vận từ tín đồ, fan càng cuồng, hiệu quả càng lớn.

Loại bùa này vốn đã thất truyền từ lâu, đến Lương An Vãn còn nhiều năm chưa từng thấy, không ngờ hôm nay lại có cơ hội tận mắt nhìn thấy.

Loại bùa này yêu cầu người có đạo hạnh cực cao mới có thể vẽ mà dù vậy thì tỷ lệ thành công vẫn rất thấp. Nhưng thời hiện đại không cần vẽ từng cái nữa – chỉ cần vẽ một bản rồi in hàng loạt là được.

Tuy cách này khiến hiệu quả giảm xuống – vốn có thể hút được 100 phần khí vận, giờ chỉ hút được 1 phần.

Nhưng "Hằng Tinh" (tên fanclub của Hứa Hằng) thì quá đông. Mỗi người bị hút một chút thôi, tích lại cũng là một con số khổng lồ, đủ để nuôi dưỡng Hứa Hằng thành ngôi sao siêu cấp nổi đình nổi đám như bây giờ!

[Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] hoàn toàn sụp đổ.

Cả những "Hằng Tinh" khác trong phòng livestream cũng chết lặng.

[Tôi đã nói mà, dạo này cứ thấy mình xui xẻo lạ thường, cứ nghĩ do bản thân thôi... hóa ra là do theo Hứa Hằng?!]

[Tôi chỉ là fan qua đường, không mua đồ lưu niệm gì, chỉ thỉnh thoảng vào siêu thoại điểm danh... vậy mà cũng bị ảnh hưởng, đúng là vô lý!]

[Hằng Tinh tụi mình đúng là quá thảm, vụ này có báo công an được không?!]

[M* nó, giờ nghĩ lại mới thấy, từ lúc theo Hứa Hằng, chuyện xui cứ kéo tới liên tục. Hồi đó còn ngây thơ, tưởng ảnh là “niềm vui nhỏ” của cuộc sống. Ai dè, vận đen của mình toàn do ảnh gây ra! Khốn kiếp, dao của bà đâu rồi?!]

Buổi phát trực tiếp của Lương An Vãn chưa kết thúc nhưng chủ đề về Hứa Hằng đã nhanh chóng lên top tìm kiếm. Hàng triệu người hâm mộ và những người qua đường tò mò đã nghe tin và bắt đầu thảo luận rôm rả.

Nhiều người nói gần đây mình liên tục gặp vận xui, trước kia không hiểu nguyên nhân là gì, giờ mới biết thì ra là Hứa Hằng đang âm thầm làm điều xấu.

Ngay lập tức, Hứa Hằng bị chỉ trích trên top tìm kiếm và sự sụp đổ của anh ta diễn ra theo hướng không thể cứu vãn, nhanh như chớp.

[Tôi đã hủy theo dõi Hứa Hằng và cũng đã đốt hết những đồ lưu niệm mua về. Làm như vậy có thể ngừng việc vận may bị mượn đi không?]

[Cùng câu hỏi, tôi thật sự rất lo lắng! Nếu không thể ngừng, liệu có thể xảy ra tai họa lớn vào một ngày nào đó không?]
 
Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang
Chương 199: Thỉnh phong (1)



[Mọi người đừng lo, Thanh Hư Đạo Quân đã nói trong buổi phát trực tiếp rồi, chỉ cần đến đạo quán xin một lá bùa bình an, đeo trong một tuần là không sao đâu.]

[Làm việc tốt đến cùng, đưa Phật đến tận Tây Thiên. Tôi đã để liên kết với buổi phát trực tiếp của Thanh Hư Đạo Quân ở đây, còn địa chỉ của đạo quán Xuất Vân cũng có phía dưới, ai có vấn đề thì nhanh chóng đi giải quyết đi nhé. [Liên kết]]

Cùng lúc đó, một chủ đề kỳ lạ khác từ từ leo lên top tìm kiếm. Khi mọi người vừa mắng Hứa Hằng xong, xả hết cơn giận, họ nhìn thấy chủ đề này và không khỏi bật cười.

Chủ đề có tên là: #Thanh Hư Đạo Quân, Sát Thủ Giới Giải Trí#

[Cười chết tôi, ai đặt cái tên này vậy cùng khá phù hợp đấy!]

[Đầu tiên là vạch trần những hành vi xấu của khách mời trong 'Cầm tay nào 3' rồi lại vạch trần những tin đồn đen tối về Lục Ảnh Đế, giờ còn có thể tiết lộ bí mật của Hứa Hằng! Thanh Hư Đạo Quân thật tài tình!]

[Ôi, ba người này trong giới giải trí đều có tiếng tốt đấy, ai ngờ lại che giấu nhiều bí mật như vậy, thật sự làm tôi buồn nôn.]

[Chẳng lẽ đây là lý do mà Lương An Vãn lúc trước quyết tâm rời khỏi giới giải trí? Bắt đầu nghi ngờ những tin đồn trước kia về cô ấy rồi.]

[Trên kia, bây giờ mới nghi ngờ à? Sau khi xem hai lần phát trực tiếp của cô ấy, tôi biết những tin đó chắc chắn là giả.]

[Tôi là fan cuồng của Thanh Hư Đạo Quân, tôi phải nói là buổi phát trực tiếp này còn chưa kết thúc đâu, mọi người có thời gian thì mau đi xem đi!]

[Nhanh đi xem đi! Buổi phát trực tiếp của cô ấy thú vị chết đi được!]

Trong khi mọi người đang thảo luận sôi nổi trên mạng, Lương An Vãn đã gửi yêu cầu kết nối video đến người hữu duyên thứ hai.

ID của người này trên nền tảng là [Đẩy Lùi Vận Xui].

Khi kết nối thành công, một người đàn ông trẻ trông khoảng gần 30 tuổi xuất hiện trên màn hình.

Anh ta mặc đồ giản dị, khuôn mặt hơi đen và trông như có vẻ sức khỏe không được tốt. Phía sau không phải là cảnh thành phố với các tòa nhà cao tầng mà là một khung cảnh làng quê xanh tươi thì thoảng có tiếng chó sủa vọng lại.

Anh ta chắc hẳn đang ở trong một làng quê.

Anh ta cười gượng, cố gắng tỏ ra vui vẻ nhưng có chút lo lắng, lên tiếng chào: “Chào chị,chủ phòng.”

Lương An Vãn gật đầu, “Người hữu duyên, chào bạn. Nếu muốn xem bói, vui lòng thanh toán phí xem bói, một Chưởng Trung Minh Ngọc.”

[Đẩy Lùi Vận Xui] gật đầu, rõ ràng đã biết quy tắc của Lương An Vãn trong buổi phát sóng, nhanh chóng tặng một Chưởng Trung Minh Ngọc.

Sau đó, không để Lương An Vãn kịp hỏi, anh ta trực tiếp nói: “Chị ơi, tôi muốn nhờ chị xem xem tôi có phải bị mượn vận không?”

Câu này vừa nói ra, tất cả mọi người trong buổi phát sóng đều ngẩn người.

[À cái này, mặc dù biết rằng những người được chọn trúng thưởng phần lớn đều gặp phải xui xẻo nhưng sao lại có hai người liên tiếp bị mượn vận thế này?]

[Chẳng lẽ chủ phòng đã chọc phải tổ mối mượn vận à?]

[Thực ra từ ID của người hữu duyên cũng có thể nhận ra, nhìn thôi đã biết là gần đây rất xui xẻo rồi.]

[Có thể kể ra tình hình cụ thể của bạn thế nào không? Nói ra để chúng tôi vui vẻ chút đi [icon đầu chó]]

[Trên kia, bạn thật sự quá xấu tính, mặc dù vậy tôi cũng muốn nghe hé hé hé [icon đầu chó]]

[Đẩy Lùi Vận Xui] nhìn chăm chú vào màn hình, cười khổ, nói: “Không giấu gì mọi người, tôi đã liên tục gặp xui xẻo suốt nửa năm rồi.”
 
Back
Top Bottom