Lãng Mạn [LICHAENG] ᴠᴜ̣ɴɢ ᴛʀᴏ̣̂ᴍ ᴠᴏ̛́ɪ ᴄᴏɴ ᴅᴀ̂ᴜ🔞

[Lichaeng] ᴠᴜ̣ɴɢ ᴛʀᴏ̣̂ᴍ ᴠᴏ̛́ɪ ᴄᴏɴ ᴅᴀ̂ᴜ🔞
Chương 120: Mama. Bây Giờ Mama Muốn Vợ, Hay Là Muốn Bạn Gái Nha


Từ đầu tới cuối Chaeyoung đều không lên tiếng, thậm chí dưới đáy mắt Nancy, chân nàng cũng đặt lên đùi Lisa.Một đường nhìn nhau không nói gì.Sau khi về đến nhà.Chaeyoung lấy cớ hơi mệt, trực tiếp lên lầu trở về phòng.Lisa thì trực tiếp đi vào thư phòng, để lại một mình Nancy đối diện với hai bảo mẫu trong nhà.Nancy nhìn chung quanh biệt thự to tớn, chẳng qua mới nửa năm không trở về, bây giờ ngồi ở trong ngôi nhà này, lại làm cho bà sinh ra một cỗ cảm giác buồn bã mất mát."

La phu nhân...

La phu nhân..."

Bảo mẫu phụ trách nấu cơm kêu vài tiếng, Nancy mới phục hồi tinh thần, vẻ mặt không kiên nhẫn nói:"Chuyện gì?"

"Bà La...

Trong ăn uống có thói quen kiêng ăn gì không?"

Lời này vừa ra, sự ghét bỏ trong mắt Nancy càng đậm: "Cái gì cũng không hiểu, không quy không củ! từ ngày mai trở đi, các ngươi nghỉ việc đi..."

Nghe vậy, hai người liếc nhau: "La phu nhân, chúng tôi được La tiên sinh mời tới chăm sóc cô Park..."

Nancy nhạy bén rút ra những từ khóa trong câu này: "Lisa mời các ngươi tới chăm sóc Chaeyoung!?"

"Đúng vậy."

"Còn con trai tôi đâu!?

Vợ nó đang mang thai...

Nó không ở nhà trông chừng...

Ngược lại để mama nó phải chăm sóc vợ nó!

Đây là cái đạo lý gì."

Nancy nổi giận đùng đùng gọi điện thoại cho Yuna, kết quả gọi mấy cuộc điện thoại cũng không ai tiếp."

Suốt ngày không về nhà!

Một gia đình tốt đẹp từ lúc cưới tiểu hồ ly tinh kia chưa từng sống yên ổn!"*Lúc Nancy đang ở dưới lầu mắng chửi.Thì Chaeyoung đang trần truồng ngồi trên đùi Lisa, đầu người phụ nữ vùi trong ngực sữa vừa hút vừa cắn: "Mama...

ừm... ngứa quá..."

Lisa ngậm lấy nhũ tiêm Chaeyoung, trầm giọng nói: "Tiểu dâm đãng, buổi sáng trước khi đi không phải mới cho con ăn no?!"

"Ưm...

Người ta vừa nghĩ tới đêm nay mama bắt đầu muốn ngủ chung với mẹ ở trên một cái giường thì khó chịu..."

Chân dài Chaeyoung lộ ra bên ngoài, lôi kéo bàn tay trên người Lisa chạm vào phần hơi nhô lên trên bụng: "Cục cưng cũng khó chịu...

Về sau buổi tối sẽ không ai kể chuyện xưa trước khi ngủ cho cục cưng..."

Nói xong, tiểu tử trong bụng liền đá một cái.Lisa cảm nhận được động tác của cậu nhóc, dưới tay cứng đờ: "Cục cưng...

Có phải đang động đậy không?"

"Ưm...

Mama xem cục cưng cũng đồng ý với lời của con..."

Lisa ôm Chaeyoung đặt lên bàn, vươn tay cởi váy dài vướng víu trên người ra.Chaeyoung vừa trở về liền cởi quân lót ướt đẫm dưới thân ra, hiện giờ trên người không có một mảnh vải, hoa huyệt đã thấm ướt váy thành từng mảnh lớn.Lisa nhìn dưới thân Chaeyoung, hô hấp dồn dập vài phần, cúi người hôn lên bụng Chaeyoung, mềm giọng dỗ dành: "Ngoan ngoãn nghe lời...

Không được giày vò mẹ...

Sau này mỗi buổi tối mama sẽ kể chuyện cho con nghe, được không?"

Chaeyoung cúi đầu nhìn phần bụng nhô lên, thấp giọng nói: " Hôm nay mẹ nói bụng con có hơi lớn..."

Mặc dù bụng nàng mới to lên một chút trong năm tháng qua, nhưng chắc chắc sẽ không giống như những bụng ba tháng của người khác."

Không cần quan tâm bà ấy...

Sau khi bà ấy trở về, trước kia nên như thế nào, về sau vẫn là như vậy..."

Lisa lại hôn bụng Chaeyoung: "Mama ở đây... ngoan ngoãn lớn lên..."

Chaeyoung giơ chân lên, giẫm lên giữa hai chân Lisa: "Chậc... mama... mama sẽ chỉ cần con trai mà không cần mẹ của con trai chứ!?"

Lisa dùng hai tay mở hai chân Chaeyoung ra, để lộ âm hộ đã làm ướt đẫm bàn làm việc: "Tiểu dâm đãng..."

Chaeyoung chống tay lên bàn, thẳng lưng: "Mama... hôn nó đi..."

"Lisa...

Tôi có chút chuyện muốn bàn với bà..."

Hai âm thanh đồng thời vang lên, Chaeyoung ung dung nhìn Lisa.Hai chân gác ở trên vai Lisa, một chân còn cọ cọ trên cằm người phụ nữ , dịu dàng nói: "Mama...

Bây giờ mama muốn vợ...

Hay là muốn bạn gái nha?!"
 
[Lichaeng] ᴠᴜ̣ɴɢ ᴛʀᴏ̣̂ᴍ ᴠᴏ̛́ɪ ᴄᴏɴ ᴅᴀ̂ᴜ🔞
Chương 121: Côn Thịt Của Mama Nằm Trong Âm Hộ Nhỏ Của Con Dâu


Lisa nhìn phong cảnh giữa hai chân Chaeyoung, không nói hai lời trực tiếp đứng dậy, cởi dây lưng lộ ra cự côn nóng bỏng dán ở trên đùi Chaeyoung.Buồn bực không lên tiếng dùng hành động thực tế nói cho Chaeyoung biết, rốt cuộc bây giờ cô muốn ai."

Ưm..."

Chaeyoung bị nhiệt độ trên đùi làm nóng run cả người: "Lão lưu manh...

Ư..."

Lời còn chưa dứt, Lisa đã cầm gậy thịt cọ cọ vào huyệt hoa, sau đó trực tiếp đẩy mạnh vào."

Lão...

Lưu... manh?!"

Hai tay Lisa tách ra hai chân Chaeyoung ra, cúi đầu nhìn bụng người, còn có cây thịt côn đang ra ra vào vào trong huyệt hoa kia.Từ sau khi Chaeyoung mang thai, tiểu huyệt lẳng lơ này càng ngày càng biết mút, hút vừa chặt vừa tê, chủ yếu là nước vừa nhiều vừa trơn.Luôn làm cho cô nhịn không được muốn giống như trước kia, đại khai đại hợp dùng sức tàn nhẫn thao."

Ưm..."

Ngực sữa trước ngực Chaeyoung theo động tác đưa đẩy của người phụ nữ , thịt múp trắng nõn run rẩy không ngừng, còn cố tình kích thích Lisa nói: "Mama so với người ta lớn hơn hai mươi tuổi...

Còn không già sao?!"

Lisa đen mặt đột nhiên tăng thêm sức lực, cắn răng: "Hơn hai mươi tuổi..."

Nancy thấy bên trong vẫn không có tiếng đáp lại, giơ tay dùng sức gõ cửa: "Lisa?!

Lisa chị đang ở bên trong sao?!"

Chaeyoung nghe thấy giọng Nancy, mở hai chân thật to ra, đè nặng thanh âm nói: "Ưm...

Mama ở bên trong nha...

Gậy thịt của mama đang ở bên trong tiểu huyệt ướt sũng của con dâu nha..."

Thân thể Lisa siết chặt, côn thịt dưới thân lại chui vào bên trong, cũng không dám dùng sức đâm mạnh vào chỗ sâu nhất của huyệt hoa: "Tiểu dâm đãng!

Lẳng lơ chết đi được."

"Lisa?"

Nancy làm bộ muốn mở cửa, kết quả vặn một hồi mới phát hiện, Lisa khóa cửa."

Ưm... mama... mẹ muốn vào... mẹ có nhìn thấy chúng ta như vậy không?"

Ngoài miệng Chaeyoung nói sợ, nhưng hoa huyệt lại mút chặt gậy thịt Lisa."

Đừng cắn chặt như vậy, cẩn thận làm bị thương đứa nhỏ."

Bàn tay to của Lisa vỗ nhẹ mông Chaeyoung: "Chờ con sinh, xem mama thu thập con thế nào!"

"Cục cưng sinh ra, con liền lập tức mang thai đứa thứ hai...

Đến lúc đó nghẹn chết mama..."

"A..."

Lisa cười lạnh một tiếng: "Mama không cho con mang thai, nó còn có thể chui vào bụng con?"

Bên ngoài Nancy kêu to, hoàn toàn không cắt đứt được hai người."

A..."

Tay Chaeyoung có chút mỏi: "Mama...

Mệt mỏi, con muốn ở phía trên."

Lisa âm thầm cắn răng: "Lần nào con ở phía trên còn không phải tự mình sung sướng đủ rồi, liền bỏ mặc lão tử?!

Hử?"

"Vậy... chúng ta vào phòng ngủ làm?"

Chaeyoung cười dụ dỗ, hấp dẫn nói: "Đi phòng ngủ chính đi...

Mama..."

Lisa ôm Chaeyoung ngồi xuống ghế, không lên tiếng.Thấy người không chịu đáp ứng, Chaeyoung ghé vào bên tai Lisa làm nũng: "Ông xã..."

Bàn tay Lisa đặt ở trên lưng Chaeyoung mạnh mẽ siết chặt, côn thịt dưới thân hung hăng nhảy dựng, khàn giọng nói: "Lại kêu..."

Chaeyoung thè lưỡi ngậm lấy vành tai của cô, chậm rãi ung dung cưỡi ngựa ngồi trên người Lisa, dịu dàng nói: "Ông xã...

Em muốn lên giường..."

Cuối cùng, còn không quên bổ sung nói: " Cái giường chúng ta ngủ hơn nửa năm kia..."

Lisa rên rỉ một tiếng, mặc dù đầu óc rất muốn, nhưng lý trí còn sót tại vẫn khiến cô cự tuyệt Chaeyoung."

Không được...

Đừng lẳng lơ..."

"Hừ..."

Chaeyoung hừ nhẹ một tiếng, chậm rãi ngừng động tác: "Con đây không làm..."

Lisa đỡ cặp mông Chaeyoung tự mình cử động: "Con cứ vậy...

Bốn tháng sau ba sẽ để cho con chịu đựng..."

Ừm... có bản tĩnh thì bây giờ mama làm cho con chịu đựng nha...

ừm... mama... chậm một chút..."

Chaeyoung ngửa cần cổ thiên nga, bụng dưới nhô lên thỉnh thoảng cọ vào bụng dưới của Lisa: "Mama a...Mama nói xem cục cưng có biết chúng ta đang làm gì không..."

"Ưm"Lisa bị những lời này kích thích thiếu chút nữa nhịn không được, nghiêng người đè lên hôn Chaeyoung.
 
[Lichaeng] ᴠᴜ̣ɴɢ ᴛʀᴏ̣̂ᴍ ᴠᴏ̛́ɪ ᴄᴏɴ ᴅᴀ̂ᴜ🔞
Chương 122: Chỉ Lẳng Lơ Với Ông Xã


Thân hình quấn quýt trong thư phòng không kiêng nể gì triền miên thâu hoan, bên ngoài thư phòng Nancy gõ đỏ tay, bên trong cũng không có phản ứng gì.Muốn bảo mẫu đi lấy chìa khóa dự phòng của phòng sách kết quả gọi cả buổi trời mới chợt nhận ra, Lisa đã sa thải tất cả bảo mẫu và người giúp việc mà bà ta đã sử dụng hơn mười năm.Trong thời gian Tết, bà cho phép tất cả người làm ở trong biệt thự về quê và được nghỉ phép có lương.Không ngờ kết quả của lần cho nghỉ này lại là Lisa trực tiếp sa thải bọn họ.Nancy đứng ở trước cửa thư phòng, chịu đựng cơn tức giận, bình tâm tĩnh khí nói vào bên trong: "Lisa, mấy năm nay tôi đã quen với Vương tẩu và những người khác ...

Hay là chị để Vương tẩu và người khác người khác quay tại..."

"Hai người chị tuyển chọn này, không quen việc trong nhà...

Động tay động chân, lỡ làm vỡ đồ thì phải làm sao!!??Chaeyoung thấy Nancy vừa trở về chưa được bao lâu, mông còn chưa ngồi ấm mà đã muốn đổi bảo mẫu của nàng, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lẽo.Lisa nhận ra tâm tình Chaeyoung không đúng, trấn an xoa xoa lưng Chaeyoung: "Sẽ không để bà ấy lãi..."

Hai người này là do cô chọn lựa kỹ càng, một người trong đó biết đứa bé trong bụng Chaeyoung rốt cuộc lớn bao nhiêu.Cô cũng không có khả năng đổi người một cách tùy tiện vào thời điểm mấu chốt này.Thấy Nancy ở bên ngoài liên tục không chịu buông tha, Lisa cũng tức giận bốc hỏa: "Hai người bọn họ là bảo mẫu của Chaeyoung, không phải bảo mẫu mời tới cho bà, bà muốn mời ai hầu hạ thì mời người đó hầu hạ...

Bảo mẫu của Chaeyoung không liên quan gì đến bà!"

"Nhưng...

Lisa..."

"Tôi đang làm việc, không có thời gian nghe bà ồn ào!

Cái nhà này bà thích làm gì làm gì, chỉ cần đừng tới phiền tôi, cũng đừng đi quấy rầy Chaeyoung!

Bà muốn lên trời cũng không ai quản bà!"

Lisa trầm giọng quát xong, Chaeyoung cúi đầu xuống hôn thưởng."

Mama thật bận...

Làm việc trên người con dâu...

à... không đúng, làm việc trong lỗ nhỏ của con dâu..."

Chaeyoung ôm cổ Lisa: "Đưa hạt giống vào trong lỗ nhỏ cho con dâu...

Không được đưa cho mẹ chồng..."

Động tác thao của Lisa nặng nề, trực tiếp bắn vào trong huyệt Chaeyoung.Hoa huyệt Chaeyoung trào vào một luồng nóng bỏng, nhẹ trừng mắt liếc người một cái: "Bác sĩ nói, không thể bắn vào...

Lần sau tự mình đeo bao..."

"Ư "Mặt Lisa vùi vào bên trong bầu ngực của Chaeyoung, côn thịt còn ở trong huyệt nhỏ của Chaeyoung, thân thể kê sát vào nhau bình tĩnh một hồi: "Buổi tối mama muốn ra ngoài một chuyến...

Muộn một chút trở về, không muốn gặp mẹ chồng thì con để cho bảo mẫu cơm đưa đến phòng ngủ, ăn một mình..."

"Không cần cố ý chờ mama, đi ngủ sớm một chút...

Buổi tối mama trở về sẽ kể chuyện xưa cho cục cưng..."

Hoa huyệt Chaeyoung hút hút côn thịt, khó hiểu nói: "Mẹ vừa mới trở về buổi tối mama đã ra ngoài ngay, không sợ mẹ nổi điên??!"

"Kệ bà ấy."

Ba chữ ngắn gọn, lộ ra sự không kiên nhẫn và chán ghét cực kỳ.Chaeyoung thân mật cọ cọ Lisa: "Vậy tối nay ông xã muốn ngủ với ai?!"

Lisa vỗ vỗ mông Chaeyoung: "Ngủ với tiểu tao hóa!"

"A...

Đau..."

Chaeyoung bất chợt nghĩ tới lọ tinh chất chăm sóc bộ phận riêng tư mà Nancy đặt trên bàn trang điểm,

cũng không biết tối nay Nancy có dùng hay không.Nghĩ tới đây, hoa huyệt kìm lòng không đậu lại cắn chặt thịt côn của Lisa thêm vài phần."

Shh...

Còn phát tình?"

"Chỉ lẳng lơ với chồng..."

Lisa mút một ngụm sữa: ""Tốt nhất là như vậy..."

Nghĩ đến bụng Chaeyoung, Lisa nhịn xuống dục vọng lần thứ hai.Triền miên một hồi lâu, mới bế Chaeyoung trở lại giường ngủ bên trong phòng ngủ.Trước khi đi, Lisa dặn đi dặn tại: "Có việc thì gọi điện thoại cho chị, bây giờ em không chỉ một mình, đừng có xung đột với bà ấy..."

Chaeyoung vùi đầu vào trong chăn, có chút phiền não lầm bầm nói: "Biết rồi, biết rồi, mama...

Con mệt mỏi quá...

Mama mau đi đi..."

Lisa nheo mắt tại: "Mama!?"

Nghe tiếng, Chaeyoung thân thể run rẩy, ở trong chăn khóe môi giương lên, tiếp tục hô một tiếng: "Mama..."
 
[Lichaeng] ᴠᴜ̣ɴɢ ᴛʀᴏ̣̂ᴍ ᴠᴏ̛́ɪ ᴄᴏɴ ᴅᴀ̂ᴜ🔞
Chương 123: Lên Giường Là Ông Xã, Xuống Giường Là Mama


Lisa tiến lên kéo người từ trong chăn ra: "Lên giường là ông xã, xuống giường gọi mama!?"

Chaeyoung không cam lòng yếu thế đánh trả: "Vậy chẳng phải con cũng là tên giường kêu tình nhân, xuống giường là con dâu sao?"

"Mama... mama chưa từng gọi người ta là vợ đâu..."

Cổ họng Lisa giật giật, nghẹn nửa ngày, nhét Chaeyoung vào trong chăn: "Con ngủ đi..."

Nhìn ra Lisa dao động, Chaeyoung bỏ thêm củi: "Cục trưởng La, ngài nhìn xem Cục trưởng Kim người ta...

Đều có trách nhiệm hơn ngài..."

Nghe vậy, Lisa cười lạnh một tiếng: "Cô ta mất trí thì có!"

"Ồ... hóa ra cô ta vẫn còn có đầu óc..."

Nàng vẫn cho rằng Kim Jisoo không có đầu óc.Lisa im lặng: "Bớt lại...

Tránh xa con bé Jennie kia ra, nó không làm được gì tốt để dưỡng thai..."

"Tế bào nghệ thuật của Tiểu Nie rất tốt...

Con còn định hai ngày nữa mời em ấy tới vẽ một bức tranh sơn dầu giúp con..."

Nói xong, Chaeyoung liếc mắt nhìn bụng: "Cái bụng này của con không thể đi chụp hình bầu được...

Còn không thể mời người ta vẽ giúp con một bức?"

Bình thường sáu bảy tháng là thời điểm thích hợp để đi chụp ảnh bầu, chỉ là thời gian mang thai của Chaeyoung thông báo với bên ngoài nhỏ hơn hai tháng.Nếu như chờ thêm mấy tháng nữa, vậy cũng sắp sinh rồi, đến lúc đó nếu đi chụp ảnh bầu....Nhất định sẽ bị người ta nhìn ra, vậy thà không chụp nữa, trực tiếp để Jennie vẽ một bức.Người một nhà vừa an toàn vừa tốt hơn, còn có thể lưu lại hình ảnh quý giá.Lisa nghe vậy, mặt mày rủ xuống, cách tấm chăn mỏng sờ bụng Chaeyoung: "Cục cưng chịu khổ rồi....Chaeyoung nhíu mày: "Cục cưng có mama có mẹ ở bên mỗi ngày, sao lại chịu khổ?!"

Lisa trầm mặc mấy giây, nói: "Sau khi sinh bảo bảo, qua hai năm nữa sẽ sinh đứa thứ hai..."

Chaeyoung không ngờ trong bụng nàng còn chưa sinh ra, Lisa đã lên kế hoạch mang thai lần hai."

Chà...

Đến lúc đó nói sau, nếu bảo bảo không nghe lời, con sẽ lập tức sinh cái áo bông nhỏ..."

"Có mama ở đây, bảo bảo sẽ không..."

Cô sẽ không để đứa bé này trở thành Yuna kế tiếp, đứa bé mà Lisa cô tự mình nuôi dưỡng....Dù thế nào cũng sẽ không giống như chị nó trở thành phế vật.Lisa rời khỏi chưa được bao lâu, Chaeyoung ở trên lầu liền nghe thấy ồn ào dưới lầu.Nàng biết ngay, với tính tình của Nancy, bà ta mới từ viện an dưỡng đi ra, trong nhà không có tổ chức tiệc "tẩy trần", có lẽ bà ta có thể nhẫn nhịn, nhưng nếu như Lisa không ở nhà.Nancy chắc chắc sẽ nổi điên.Quả nhiên, Lisa chân trước vừa lên xe, Nancy chân sau đã ở nhà đập loạn.Hai bảo mẫu từ lúc cãi nhau đã trở về phòng, hiện giờ trong nhà chỉ còn lại một mình Nancy nổi điên.Chaeyoung đứng ở trên lầu nhìn Nancy, chẳng qua mới nửa năm.Phu nhân hào môn từng chế giễu nàng trước mặt tất cả những người hầu trong nhà, cũng đã rơi xuống loại tình trạng này.Nancy phát điên một người ngồi ở trong phòng khách trống rỗng, cô quạnh không có ai đến an ủi, lấy lòng bà ta, đến bấy giờ bà mới kịp nhận ra.Hiện tại cái La gia này...

Chỉ sợ đã không phải là La gia trước khi bà ấy rời đi"Chaeyoung ....

Tôi đã nói nó là đồ sao chổi xui xẻo!"

Nancy nghĩ đến biến cố nửa năm qua, bà rơi xuống kết cục ngày hôm nay tất cả đều do Chaeyoung hại, trong lòng vừa vội vừa hận còn tức giận.Chaeyoung không để ý tới Nancy đang chửi bậy dưới lầu, mặt không chút thay đổi xoay người trở về phòng.Sao chổi....

Đối với Nancy mà nói, nàng đúng là sao chổi.Hiện tại chút đau khổ này cũng chịu không nổi, sau khi nàng sinh xong Nancy phải làm sao bây giờ?Sở dĩ nàng không điên cuồng như Nancy, là bởi vì Lisa sẽ không giải quyết hậu quả cho nàng như Jisoo đối xử với Jennie.Trước bữa cơm tối bảo mẫu cố ý lên lầu hỏi Chaeyoung, có cần dùng cơm trên lầu hay không.

Chaeyoung cự tuyệt.Lisa đi rồi thì đi, Nancy có thể trút giận lên người trong nhà.Nếu đến giờ ăn tối mà nàng không xuống lầu, lời trách mắng cay đắng của Lâm Quyên có lẽ sẽ không dừng lại cho đến khi nàng sinh con.Chaeyoung bước chân xuống lầu, vừa đi xuống lầu.Trước khi nàng kịp mở miệng gọi người, Nancy đã quét qua với ánh mắt lạnh lùng: "Không thấy trong nhà có khách tới!?

Ăn mặc như thế này là có ý gì?"

Chaeyoung nhìn người phụ nữ ngồi bên cạnh Nancy: "Cô út..."

"Ưm"Kanna nhìn chằm chằm bụng dưới của Chaeyoung vài lần, lãnh đạm đáp lời, khinh thường liếc mắt nhìn Nancy đang nghi thân nghi quỷ: "Bụng này của con bé mà cũng gọi là lớn?

Đứa bé mà Như Yên bị sảy kia không phải cũng hơn ba tháng, lúc đó bụng Như Yên kia bao lớn!?

Còn con bé này bao lớn?"
 
[Lichaeng] ᴠᴜ̣ɴɢ ᴛʀᴏ̣̂ᴍ ᴠᴏ̛́ɪ ᴄᴏɴ ᴅᴀ̂ᴜ🔞
Chương 124: Con Gái Của Ngươi Không Có Ta Thì Không Thể Mang Thai


Trong đầu Chaeyoung giật giật, làm bộ như không nghe thấy xoay người đi đến nhà ăn.Sắc mặt Nancy xấu hổ tiếc nhìn Chaeyoung như không có việc gì: "Ngay trước mặt nó mà em ồn ào cái gì vậy???"

"Ngay từ đầu ồn ào nó không sinh được là chị!

Bây giờ người ta mang thai, chị lại nghi thân nghi quỷ!

Vậy lúc trước chị thúc giục cái gì?"

Tâm tình Kanna phiền não xoa xoa trán: "Tôi thấy chị ở trong viện an dưỡng nửa năm, lại làm tinh thân xảy ra vấn đề!?La gia là nơi nào?

Bụng nó mà có vấn đề chẳng lẽ có thể giấu được chị cả sao?"

Nancy bị Kanna không chút che giấu vạch trần, sắc mặt có chút khó nói.Lúc này, Chaeyoung đang uống một ngụm sữa nóng, đột nhiên lên tiếng: "Mẹ...

Bệnh viện con làm kiểm tra là bệnh viện do mama chỉ định...

Bệnh viện sẽ gửi một bản sao cho mama về kết quả của mỗi lần khám thai, nếu mẹ không yên tâm...

Hoặc tà tự mình đi bệnh viện hỏi một chút, hoặc là trực tiếp đi hỏi mama là được."

Kanna nghe câu trả lời của Chaeyoung không mềm cũng không cứng, dấu vết nghi ngờ trong lòng đã biến mất, chán ghét liếc mắt Nancy: "Đừng coi La gia chúng tôi là đồ ngốc!

Chỉ vì chị ngu ngốc như heo không có nghĩa là chị gái tôi cũng giống như chị!"

"Chị cả chỉ định bệnh viện để cho nó đi khám thai, không phải tự nó tùy tiện tìm đại một bệnh viện, điều đó có nghĩa là gì?

Điều đó cho thấy ban đâu chị cả không tin con bé."

Nancy đụng phải cái đỉnh mềm ở chỗ Chaeyoung, lại bị Kanna không lưu tình quở trách, trên mặt lúc xanh lúc đỏ.Nhưng bà ta lại không thể trực tiếp trút giận với Kanna, chỉ có thể ngượng ngùng nói: "Được rồi...

Đến chuyến này cũng không dễ dàng, ăn cơm xong hãng đi..."

Kanna nhìn đồng hồ, không kiên nhẫn nói: "Lần sau mấy cái chuyện này đừng tới làm phiền tôi!

Tôi đã mời thám tử tư, để cho hắn theo dõi Jisoo hai ngày nay!

Tôi muốn xem con khốn vô liêm sỉ nào dám quyến rũ người phụ nữ của tôi!"

Nghe vậy, Nancy khẽ nhíu mày, nhớ tới cái gì dường như nói: "Lúc trước không phải Jennie nói đã nhìn thấy...

Sao em không hỏi con bé ấy thử xem!?"

"Hỏi nó!?

Nancy!

Nói chị ngu thì chị nhận thật!?

Con ranh con Jennie ước gì nhìn thấy tôi bị chê cười!

Không chừng lúc này con ranh con đó còn bày mưu tính kế giúp tiểu tiện nhân kia thượng vị!

Chị để tôi đi hỏi nó!?

Chị có não không vậy!?"

Nghe vậy, Chaeyoung im lặng ăn, cũng không nghe thấy lời nói của hai người.Lâm Quyên bị Văn Tuyết chỉ vào mũi mắng, sắc mặt xanh tím, nhưng không thể cãi lại.Thấy bữa tối của Chaeyoung toàn là đồ chay nhẹ, trong nháy mắt bốc hỏa: "Nhà chúng ta không ăn nổi cơm đúng không?

Cô đang mang thai mà lại đi ăn những món này?"

"Sao cô có thể làm mẹ được!?

Nếu cô không ăn canh hầm bổ dưỡng, làm sao đủ dinh dưỡng cho đứa bé!?"

Chaeyoung nhíu mày, cô biết chiến hỏa sẽ lan tràn đến trên người mình.Chỉ là không nghĩ tới Nancy lại chọn chuyện này để bới móc."

Mẹ...

Thím Trương là do mama mời từ trung tâm dinh dưỡng về chuyên chăm sóc phụ nữ có thai...

Thực đơn và công thức nấu ăn mỗi ngày mama đều xem qua..."

Nancy mắng với thái độ cực kỳ cứng rắn: "Không được.

Ngày mai Dì Vương và những người khác sẽ trở lại, ngày mai để cho bà ấy phụ trách bữa ăn của cô..."

Kanna lạnh lùng nhìn Chaeyoung, sự khinh bỉ và ghét bỏ trong mắt khi nghe Nancy nói gần như không giấu được."

Chị dâu...

Bây giờ người ta mang thai cũng không giống như chị khi đó, cái gì mà toàn bộ thuốc bổ dinh dưỡng trong và ngoài nước đều tiến vào trong bụng chị...

Bây giờ nó mới có bao nhiêu tháng chứ?

Chị định cho nó uống thuốc bổ tổ yến như nước chắc?"

Nancy xanh mặt: "Không được!

Mỗi ngày đều phải uống canh bổ..."

Chaeyoung nhịn một chút: "Mẹ...

Cô út nói rất đúng, bây giờ tháng đang nhỏ, còn quá sớm để bổ sung..."

Cô cũng không muốn bồi bổ bảo bảo trong bụng trở thành một cái tiểu mập mạp, vốn cái bụng của cô đã lớn hơn thực tế mấy tháng.Không muốn tiếp tục dây dưa với Nancy, Chaeyoung đứng dậy muốn đi: "Mẹ, cô út, con ăn no rồi...

Ra ngoài đi dạo."

Nghe vậy, Nancy đập mạnh một cái lên bàn, chén nhỏ tỉnh xảo rơi ở bên chân Chaeyoung: "Cô út là mẹ chồng cô, hay tôi là mẹ chồng cô!?

Cô út còn chẳng có đứa con nào, cô ta thì biết cái gì chứ?"

Chaeyoung chưa kịp phản ứng, bắp chân đã bị mảnh vỡ bắn tung tóe xoẹt ra một vết máu: "Đau..."

Kanna vừa nghe lời này cũng bốc hỏa: "Chị sinh được con trai, con trai kia của chị nếu không có tôi thì sao chị có thể mang thai!?"

Nancy nhìn vết máu trên đùi Chaeyoung, hoảng hốt luống cuống, hoàn toàn không để ý đến chuyện Kanna lại vạch trần gốc gác của bà ta."

Cô mù rồi?!

Đi đường không có mắt!?"

Một bên bảo mẫu thấy cái chân đầy máu của Chaeyoung, vội vàng đi qua nâng Chaeyoung dậy: "Chậm, chậm một chút...

Cẩn thận một chút..."___________

Tức không, chuẩn bị 2 người này bị vả mặt này (có ai nhớ Kanna là ai không ta?)
 
[Lichaeng] ᴠᴜ̣ɴɢ ᴛʀᴏ̣̂ᴍ ᴠᴏ̛́ɪ ᴄᴏɴ ᴅᴀ̂ᴜ🔞
Chương 125: Cút Ra Khỏi La Gia Cho Tôi


Máu trên đùi Chaeyoung nhìn thì dọa người, nhưng trên thực tế chỉ là trầy da nhẹ.Lúc bảo mẫu tới đỡ, Chaeyoung nắm chặt tay bảo mẫu, nhẹ giọng nói: "Thím Trương, hơi đau..."

Bảo mẫu hiểu ý gật gật q: "Mảnh vỡ phía trên không sạch sẽ, để dì gọi xe, đi bệnh viện khám..."

"Được..."

Nghe vậy, Nancy giận dữ: "Lời này của bà là có ý gì?

Quanh co mắng tôi không sạch sẽ?"

Nói xong, Nancy lật bộ đồ ăn trước mặt, bộ đồ ăn tách tách vỡ vụn khấp sàn nhà."

Mẹ...

Con không có..."

Chaeyoung hoảng sợ lui về phía sau hai bước, bàn chân không cẩn thận giẫm lên mảnh vỡ.Trong lúc nhất thời, bắp chân và bàn chân đều đẫm máu.Bảo mẫu cũng sợ hãi khi nhìn thấy trận chiến này, không để ý đến sự hỗn độn đầy đất vội vàng gọi điện thoại cho Lisa.Kanna cũng không nghĩ tới đứng xem kịch hay mẹ chồng nàng dâu còn có thể thấy máu, hét vào mặt bảo mẫu đang sợ hãi choáng váng: "Còn không đưa nó đi bệnh viện!?"

Gào xong, lại trợn mắt nhìn Nancy, mắng: "Gặp phải chị thì không có chuyện gì tốt!

Xui xẻo muốn chết!"

Nancy nhìn một thân máu của Chaeyoung, ngạnh cổ quát: "Rõ ràng là nó...

Chính nó không có mắt!"

Bảo mẫu gọi xe, cho dù Kanna không thích Chaeyoung đi nữa, nhưng trong bụng nàng có con của La gia, lại bị thương trước mặt cô ta, vì sợ Lisa trách tội nên cũng đi theo đến bệnh viện.Sau khi Chaeyoung gọi điện thoại cho Lisa từ bảo mẫu xong, cũng không nói thêm một câu.Nancy hơi khó thở nhìn Chaeyoung , cao giọng trách cứ một đường.Kanna nghe Nancy chửi bới thì thấy khó chịu: "Câm miệng đi!

Lúc trước sao tôi lại chọn cái đầu heo như chị?!"

Con ngươi Chaeyoung sâu thắm, không lên tiếng.*Bệnh viện.Bác sĩ riêng của Chaeyoung vội vã chạy đến sau khi nhận được cuộc gọi, nhìn một chân máu này và những người đang la hét bên ngoài.."

Bụng có bị thương không?

Có đau bụng không?"

Chaeyoung lắc đầu: "Không có...

Chỉ là chân hơi đau."

Bác sĩ kiểm tra vết thương: "Trước tiên hãy xử lý vết thương ở chân, sau đó kiểm tra toàn diện để đề phòng..."

"Được..."

Chaeyoung nhìn Nancy uể oải cả người, bỏ lại bảo mẫu ở phía sau, còn mình ngồi xe lăn được y tá đẩy vào trong phòng.Kanna tâm phiền ý loạn liếc Nancy: "Đầu heo chính là đầu heo!

Lúc này không dỗ cô ấy, chờ cô ấy méc với chị gái sao!?"

"Chính nó bụng lớn không có mắt, còn trách tôi?!"

Lời vừa dứt không bao lâu.Đã thấy Lisa ở cuối hành lang sắc mặt âm trâm, vội vàng chạy tới.Kanna nhìn Lisa còn chưa kịp mở miệng: "Chị cả..."

Lisa giơ tay tát một cái, lạnh lùng nói: "Đừng tưởng rằng cô họ La, tôi cũng không dám động vào cô!

Nếu đứa nhỏ có xảy ra chuyện gì, cô cút khỏi La gia cho tôi!"

Kanna che mặt, vẻ mặt không thể tin nhìn Lisa: "Chị dựa vào cái gì đánh tôi?

Sao chị dám đánh tôi?

Người làm Chaeyoung bị thương là vợ chị ?

Vậy mà chị đánh tôi?!"

Nancy cảm thấy sợ hãi khi nhìn thấy Lisa như thế này: "Li...

Lisa...

Chính, là chính nó..."

Lisa thu lại lệ khí đối với Kanna, nhàn nhạt nhìn Nancy: "Nancy...

La gia có bà, hay không có bà...

đều giống nhau..."

Chỉ một câu nói đã khiến Nancy trong nháy mắt như rơi vào trong hầm lạnh."

Li...

Lisa..."

"Kanna, từ nay về sau, tôi không muốn gặp cô trong bất cứ dịp nào của La gia."

Nói xong, Lisa cũng nhìn Nancy: "Bà cũng vậy."

Kanna ôm khuôn mặt sưng vù, oán hận nhìn chằm chằm bóng lưng Lisa.Sau khi người rời đi không bao lâu, giơ tay vung mấy cái tát lên mặt Nancy."

Ngu xuẩn!

Phế vật không có đầu óc!

Lúc trước tao mắt mù mới chọn mày!"

Nancy còn đắm chìm trong lời nói của Lisa chưa kịp hoàn hồn, đã bị Kanna đánh cho trở tay không kịp."

Tôi không có đầu óc?!

Vậy cô có đầu óc chắc!

Cô cho rằng giết chết mấy anh trai phía trên cô!

Thì La gia chính là của cô?!

Bao cỏ!

La gia không có bọn họ thì cô tính là cái rắm gì!!"
 
[Lichaeng] ᴠᴜ̣ɴɢ ᴛʀᴏ̣̂ᴍ ᴠᴏ̛́ɪ ᴄᴏɴ ᴅᴀ̂ᴜ🔞
Chương 126: Cục Trưởng La Có Phải Đặc Biệt Để Ý Đứa Con Của Chaeyoung Hay Không?


"Cô sinh ra muộn mấy năm, được vợ chồng ông lão cưng chiều!

Nếu không phải vì ông lão lên tiếng trước khi chết, để lại một khoản bồi thường lớn cho Như Yên, bằng không thì cô có thể sống sót đến bây giờ!?"

Kanna bị đâm trúng chỗ đau, cả người nổi giận: "Nancy!

Con tiện nhân không biết xấu hổ!

Một hộ nghèo rách nát cũng xứng quở trách tao?

Ai cho cô mặt mũi!Hai người ở trong bệnh viện vạch trần khuyết điểm của nhau, việc này đều bị bảo mẫu đứng ở một bên trong bóng tối không người phát hiện ghi lại.*Chaeyoung vừa rửa sạch vết thương, đã thấy Lisa đen mặt đi vào."

Ông x..."

Mới vừa hô một chữ, Lisa lạnh mặt liếc qua: "Không phải đã nói với con, có việc thì gọi điện thoại cho mama...

Bà ta điên lên sao không nói cho mama?!"

Nếu như không phải giữ lại Nancy còn có chỗ hữu dụng, thì cái tát buổi tối hôm nay trên mặt Kanna, đã rơi xuống trên người Nancy."

Con cũng không biết cô út tới..."

Chaeyoung nghĩ đến lời Kanna nói, không tự chủ bảo vệ bụng: "Cô út nói bụng của thím Năm ba tháng... lớn hơn cái bụng này của con?"

Vừa dứt lời, chỉ thấy mặt Lisa trầm xuống."

Cô ấy nói những lời này trước mặt con?"

Chaeyoung gật đầu.Lisa trầm mặc chớp mắt một cái, đưa Chaeyoung đi làm kiểm tra: "Con không chịu ở nhà dưỡng thai, bình thường cũng không tham gia việc xã giao ở bên ngoài, mẹ chồng con..."

Lời còn chưa dứt.Chaeyoung đã nhẹ nhàng khoát tay lên tay Lisa, nhẹ giọng nói: "Mama, không cần giải thích, con không có chuyện gì..."

Vết thương trên đùi chỉ là vết xước nhẹ, so với khoảng thời gian ăn tết với Nancy kia chỉ là muỗi.Nếu bố mẹ nàng biết chuyện nàng vào bệnh viện chỉ vì một vết xước nhẹ, còn không biết sẽ nói nàng như thế nào.Hôm nay nàng bị thương như vậy, nàng chưa bao giờ nghĩ đến việc ép Nancy đến chết để bà ta không bao giờ có thể đứng dậy được nữa.Chỉ là Nancy duỗi tay quá dài, nàng đang tự do tự tại lâu như vậy, đột nhiên Nancy nhảy ra quản đông quản tây, ít nhiều cũng làm cho nàng có chút khó chịu.Lisa nhéo tay Chaeyoung : "Để con chịu khổ rồi."

Chaeyoung lắc đầu.Chút đau khổ này chẳng là gì so với những gì mà nàng đã phải chịu đựng trong hai năm qua...Sau khi Chaeyoung kiểm tra xong, Lisa không đưa Chaeyoung về La gia, trực tiếp đi đảo Phù Dung.Sau khi Nancy bị Lisa đuổi về La gia, một mình ở trong phòng khách từ buổi tối ngồi đến sáng hôm sau.Ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm về phía cửa lớn, ngồi bất động.Lúc bảo mẫu đi ra làm bữa sáng, nhìn thấy Nancy còn ngồi ngay ngắn trên sô pha, hai mắt đỏ tươi nhìn ra cửa."

La phu nhân..."

"La phu nhân?"

Kêu vài tiếng, Nancy mới từ trong cơn thất thần tỉnh táo lại: "Cô gọi tôi?"

"La phu nhân...

Sao ngài không lên lầu nghỉ ngơi một lát."

Nancy vẫn ngồi im không chịu nhúc nhích.Bảo mẫu thấy khuyên không được, đang muốn rời đi.Thì bỗng nghe Nancy đột nhiên mở miệng nói: "Cục trưởng La có phải đặc biệt để ý đứa nhỏ trong bụng Park tiểu thư hay không?!"

Bảo mẫu ngẩn người: "Cục trưởng La rất ít khi ở nhà, chỉ thỉnh thoảng hỏi đến tình hình dùng cơm của Park tiểu thư."

Nghe thấy câu trả lời, Nancy không biết nhớ tới cái gì: "Đúng vậy...

Con của La gia, có đứa nào không phải quý giá..."

"Năm đó lão phu nhân không thích tôi cỡ đó, sau khi sinh Yuna ra không phải cũng vui vẻ với tôi sao, chỉ là Yuna đáng thương của tôi..."

"Yuna ...

Yuna..."

Một cái tát của Lisa đêm qua, làm cho bà ta nhớ tới một cái tát của Lisa vào rất nhiều năm trước, khi đứa nhỏ của Như Yên không còn.Không hổ là hai anh em mà...

Biểu tình bốc hỏa kia, vẻ mặt lo lắng kia, giống nhau như đúc...
 
[Lichaeng] ᴠᴜ̣ɴɢ ᴛʀᴏ̣̂ᴍ ᴠᴏ̛́ɪ ᴄᴏɴ ᴅᴀ̂ᴜ🔞
Chương 127: Còn Tưởng Rằng Trong Bụng Người Phụ Nữ Kia Là Con Trai Cô


"Có lẽ cả nhà họ La..."

Cũng chỉ có bà mới là người từ đầu đến cuối đều không được chào đón..."

Nancy, La gia có bà, hay không có bà...

đều giống nhau..."

Những lời này cứ như ma âm, không ngừng vang vọng bên tai Nancy."

Hai mươi năm vợ chồng...

Suốt hai mươi năm, ở trong lòng cô tôi còn không quan trọng bằng thứ nhà quê nông thôn kia..."

Nancy khô khốc trừng mắt nhìn, tự giễu một tiếng: "Biết là chị ấy đang lo lắng cho cháu trai, ai không biết còn tưởng rằng trong bụng người phụ nữ kia chính là con trai của cô..."

Nghe thấy thế, bảo mẫu không lên tiếng, lặng lẽ tui xuống.Chuyện của chủ nhân, cho dù trong lòng bảo mẫu có rõ ràng thì cũng phải ngậm miệng, đây là quy tắc.Nancy ngồi trên sô pha nửa ngày, đợi đến giữa trưa cũng không thấy Lisa đưa Chaeyoung trở về.Lúc cơ thể hoàn toàn chịu không nổi, mới run rẩy đứng lên."

Hai mươi năm tình cảm vợ chồng..."

Hai mươi năm... cho dù trái tim Lisa làm bằng đá, bà ta cũng ôm ấp hai mươi năm.Không ngờ, vẫn không sưởi ấm...*Vết thương trên đùi Chaeyoung không có vấn đề gì lớn, nhưng Lisa ở trong bệnh viện tát Kanna một cái, nói những gì với Kanna và Nancy.Trong một đêm, liền truyền khắp La gia.Cho nên sau khi Chaeyoung họp xong đi ra, trên điện thoại di động hiển thị một đống cuộc gọi nhỡ.Trong đó có Yuna và Jennie gọi nhiều nhất, điện thoại của Yuna Chaeyoung không trả lời, không cần đoán nàng cũng biết Yuna muốn nói gì, đơn giản là thay mẹ mình biện hộ.Chaeyoung gọi lại cho Jennie, bên kia mất một lúc sau mới bắt máy."

Chị dâu... cháu trai lớn của em không sao chứ..."

Chaeyoung nghe tiếng 'cháu trai lớn' này nhíu mày: "Đương nhiên không có việc gì."

"Vậy là được!

Nghe nói bác cả của em giận dữ đến mức tát bà điên Kanna kia một cái?!

Chậc chậc chậc..."

Jennie vừa nghĩ tới Kanna bị đánh, cô ấy lại không tận mắt nhìn thấy thì cảm thấy tiếc hận."

Bác cả em đánh cô út?!

Chị không rõ lắm..."

Chuyện tối qua sau khi Lisa tới, cô cũng không dám mở miệng hỏi.Sau khi ngồi làm một đống kiểm tra chuyên dụng xong, nàng vừa buôn ngủ vừa mệt mỏi, không bao lâu đã ngủ thiếp đi.Sáng nay nàng tỉnh lại mới phát hiện Lisa không đưa nàng về La gia.Cũng không biết Nancy ở nhà chờ điên chưa nữa."

Bác em không chỉ đánh Kanna, còn nói sau này mọi người La gia tụ hội, không muốn gặp Kanna cùng bác gái em..."

Jennie chậc chậc hai tiếng, đột nhiên chuyển miệng nói: "Chị dâu được ghê ha...

đuổi hai người này ra khỏi vòng tròn của La gia mà không đổ máu..."

Nghe vậy, con ngươi Chaeyoung giật giật, nhẹ nhàng vuốt ve bụng: "Kanna..."

Vừa mới mở đầu, Chaeyoung nghĩ đến lời của Kanna thì dừng lại.Jennie lại giống như biết Chaeyoung muốn hỏi gì: "Kanna chính là một người đàn bà chanh chua ngực to không não, cũng do hai vợ chồng kia coi ả ta như bảo bối, cưng chiều thành ngu xuẩn lại độc ác."

Bốn chữ "ngu xuẩn độc ác" dùng trên người Kanna là thích hợp nhất.Từ khi sinh ra đã được ngậm thìa vàng, được nuông chiều từ bé đến nỗi vô pháp vô thiên, hai lão nhân gia cũng biết loại 'công chúa nhỏ' này không thể gánh vác trọng trách lớn lao gì.Từ đầu tới cuối chỉ cưng chiêu ả ta, không hề nghĩ đến việc cho ả ta khả năng gánh vác trọng trách lớn lao.Chỉ là ai cũng không nghĩ tới hai ông bà lại đem Kanna cưng chiều thành cái dạng phế vật không có đầu óc, tuổi nhỏ dã tâm lớn, hai ông bà La gia không cho ả ta thực quyền, ả ta liền muốn nắm mấy người anh trai của mình ở trong tay.Kết quả là Kanna làm mọi việc càng ngày càng trở nên ngu xuẩn, ngu ngốc đến hết thuốc chữa.Lời nói của Jennie rất mơ hồ, loại bí mật gia tộc này tất nhiên không có khả năng nói với người ngoài.Cho dù người kia có là "chị dâu" trên danh nghĩa của cô ấy, trên thực tế là "bác gái".Cho dù như vậy, Chaeyoung cũng nghe ra trọng điểm, đó chính là Kanna quả thực đúng như những gì nàng nghĩ.Ở La gia...

Ngoại trừ Nancy, Kanna cũng là người bị La gia chán ghét.Cái này cũng không trách người La gia, có một cô em gái vô năng cuồng nộ* như vậy, đừng nói loại gia tộc như bọn họ.*Vô năng cuồng nộ: Yếu đuối, không có tài cán gì nhưng tại điên cuồng.Cho dù Kanna ở trong nhà nàng ...

Nàng cũng không muốn gặp Kanna.Đầu óc không chứa nổi dã tâm.
 
[Lichaeng] ᴠᴜ̣ɴɢ ᴛʀᴏ̣̂ᴍ ᴠᴏ̛́ɪ ᴄᴏɴ ᴅᴀ̂ᴜ🔞
Chương 128: Tội Lỗi Năm Xưa, Cuối Cùng Cũng Phải Trả


Khó trách Kanna chỉ có thể tìm được loại đồng đội heo như Nancy, nhưng nếu cô ta thật sự có đầu óc.Nancy sẽ không gả cho Lisa, cũng sẽ không sinh Yuna ra, mà nàng...Đời này cũng không có cơ hội gả vào La gia, cũng không bao giờ được mang thai đứa nhỏ của Lisa.Cho nên nha... rất nhiều người, rất nhiều chuyện đã là định mệnh được định sẵn từ đầu.Điện thoại của Yuna lại gọi đến, Chaeyoung khó chịu nhíu mày, nhưng vẫn nhấn nút nghe."

Bà xã...

Em bị thương...

Cục cưng không sao chứ?"

Chaeyoung cúi đầu nhìn bụng, xoa xoa giữa mày: "Bảo bối không sao..."

Tối hôm qua lúc nàng ở bệnh viện gọi điện thoại cho Yuna, nhưng không có ai nhận.Cho tới bây giờ người cũng không xuất hiện.Nếu đứa bé trong bụng này thật sự là của Yuna...

Vậy bây giờ đoán chừng nàng đã là Kanna kế tiếp rồi.May mắn...

đứa bé này là của Lisa.Cũng may...

Lisa coi trọng đứa bé này hơn Yuna."

Bà xã, chị..."

Đầu dây bên kia Yuna trầm mặc hồi lâu, do dự nửa ngày, mới nói: "Bà xã...

Chị có chút chuyện muốn em giúp một tay..."

Con ngươi Chaeyoung ngưng trọng: "Hả?"

"Chị... chị hết tiên rồi... em, em có thể giúp chị mượn mama một ít tiền được không?"

"Bao nhiêu?"

Yuna thấy Chaeyoung không suy nghĩ đã đáp lại, buồn bực nói: "Năm trăm vạn."

Thân sắc Chaeyoung lập tức lạnh xuống: "Năm trăm vạn mà chị nói là một ít?

Yuna...

Rốt cuộc chị ở bên ngoài làm gì?"

Trong thời gian Tết Nguyên Đán, Lisa lén tìm Yuna nói chuyện, nàng thừa dịp Yuna không chú ý đặt điện thoại di động ở đó để nghe lén.Nàng mơ hồ đoán được Yuna ở bên ngoài nhiễm phải thứ gì đó, chỉ là thấy Lisa không thèm để ý cũng không để trong lòng.Nhưng hai tháng trước trong thư phòng, Lisa quát lớn Yuna."

Bà, bà xã... chị, chị không có làm cái gì, chỉ là đầu tư, đầu tư thua thiệt..."

Ánh mắt Chaeyoung lạnh đi vài phần: "Yuna...

Em hận nhất người khác gạt em..."

Bên kia trầm mặc một hôi.Không bao lâu sau, đầu kia cúp điện thoại.Chaeyoung ngồi trên ghế ngẩn ngơ một lát, nhắn tin cho Lisa.Xong việc, nàng ném điện thoại qua một bên.Nàng và Yuna yêu nhau từ hồi đại học cho đến khi trở thành một cặp vợ chồng hơn hai năm, đi đến bước này.Yuna có vấn đề, nàng cũng có nguyên nhân.Chaeyoung bị thương khi mang thai, chuyện Lisa đá Kanna ra khỏi vòng tròn gia tộc của La gia.Đã làm cho mấy chị em dâu La gia một lần nữa nhìn kỹ đứa cháu dâu Chaeyoung bị mẹ chồng "chướng mắt" này.Chaeyoung này... thực ra là... có chút thông minh.Mấy chị em dâu La gia bình thường có quan hệ gần gũi tụ tại một chỗ, nhỏ giọng nói thầm về chuyện của Kanna."

Về nhà cũ đón Tết, làm cho mẹ chồng có nhà mà không về được.

Tới khi mang thai, trực tiếp đuổi được cô út ra ngoài...

Chậc..."

""Tính ra, Nancy cũng là một người đáng thương..."

"Cô ta đáng thương?

Tôi thấy cô ta với Kanna không phân cao thấp, chị cả sắp được thăng chức trong quân đội, lão gia tử đều đã cho coi trọng chị họ của nhà Như Yên, chuyện đã định ra xong hết rồi, kết quả thì sao...

Việc cô ta làm, hại chị cả thì không nói, còn thiếu chút nữa ép chết chị họ của Liễu Như Yên..."

Người phụ nữ mở miệng đầu tiên, vẻ mặt khinh bỉ: "Nếu tôi là chị cả, có chết cũng sẽ không nhận đứa bé trong bụng cô ta, người phụ nữ mới gặp mặt hai lần đã bò lên giường người ta, ai biết cái thai trong bụng cô ta là của ai..."

Lời này dẫn tới mấy người thở dài một tiếng: "Ai..."

Năm đó hôn sự của Lisa trong quân đội được ấn định muộn, mấy anh em trong nhà đều đã định xong, cô cũng vừa mới quyết định.Kết quả xảy ra chuyện của Nancy, trong nhà bị Nancy quậy âm ĩ một trận, Liễu gia náo loạn một trận, quân đội cũng vì chuyện này mà bị điều tra, khiến cho việc thăng tiến của Lisa bị trì hoãn.Điều này cũng dẫn đến việc ngay cả Jisoo cũng đã thăng tiến, mà Lisa còn chưa có.Nếu nói La gia không hận Nancy, đó là giả...Nancy và Kanna náo loạn như vậy, anh em bất hòa, một gia đình gần như tan vỡ."

Chờ xem đi...

Năm xưa Nancy và Kanna làm bậy, cuối cùng cũng phải trả giá..."
 
[Lichaeng] ᴠᴜ̣ɴɢ ᴛʀᴏ̣̂ᴍ ᴠᴏ̛́ɪ ᴄᴏɴ ᴅᴀ̂ᴜ🔞
Chương 129: Cặn Bã, Không Đáng


Chuyện xa xưa của La gia, Chaeyoung chưa bao giờ quan tâm.Chuyện ngày xưa quá nhiều, quá phức tạp, lật từng trang một sợ mệt chết đi được.Kayoung lại tới tìm Chaeyoung , lần này không vào văn phòng luật sư, cũng không dẫn theo con.Quán cà phê.Thấy Chaeyoung, Kayoung quan sát từ trên xuống dưới: "Em... mang thai?

Mấy tháng rồi?!"

Chaeyoung chỉnh lại quần áo, che bụng: "Hơn bốn tháng..."

Kayoung nhíu mày: "Em không nói với mấy cô thím?!"

"Sức khỏe ba em không tốt, lát nữa sẽ về một chuyến."

Chaeyoung gọi ly nước chanh, chuyển đề tài: "Tìm em có chuyện gì?"

Kayoung lấy ra một điếu thuốc từ trong túi xách, ngậm ở trong miệng, nói: "Cô gái mà tên già kia ngoại tình ở bên ngoài đang mang thai..."

"Từ góc độ pháp lý mà nói, sinh con ngoài giá thú cũng có quyền thừa kế..."

Chaeyoung còn chưa nói xong, bỗng nghe Kayoung cười một tiếng."

Cho nên đứa bé kia không thể giữ được..."

Kayoung cắn điếu thuốc, thấy sắc mặt Chaeyoung không ổn: "Đừng nhìn chị như vậy...

Đương nhiên không phải chị làm."

"Chị chẳng qua là sợ gã yếu đến mức không thể ăn tiêu cơm của hai nhà, nên chị đã cho lão ta thêm một ít đồ bổ, ai biết rằng lão ăn đồ bổ quá mức nên tinh lực tràn đầy, làm tới nỗi đứa con trong bụng cô gái kia sảy luôn...

Cái này sao có thể trách chị..."

Chaeyoung nhíu mày: "Loại chuyện này làm một lần là được..."

"Nhưng mà cái gì chị cũng không có làm nha, chị cũng đâu có để cho lão ta tinh trùng lên não đi thao cô ta, cuối cùng ngay cả đứa bé cũng không giữ được...

Cô gái kia tuổi còn trẻ, bị tổn thương tử cung...

Làm sao lão ta có thể muốn một người phụ nữ không thể sinh con?

Sau khi lão ta phải trả cho nhà đối phương một số tiền lớn thì sự việc đã kết thúc..."

Chaeyoung nghe vậy, bảo vệ bụng: "Lỗi của đàn ông, không cần phải tính lên đầu phụ nữ..."

"Chị đã sớm hết hy vọng rồi..."

Kayoung nói xong lại ra một cái USB từ trong túi lấy, ném cho Chaeyoung: "Hai ngày trước chị cũng mới biết tên khốn kia có một đứa con trai còn lớn hơn chị nữa, hơn nữa phần lớn tiền trong gia đình đều đứng tên đứa con trai đó.

Đã như vậy, con trai của chị không có được cái gì, vậy thì ai cũng đừng hòng có được thứ gì!!"

"Thứ này là do cô gái sinh non kia cho...

Nha đầu kia cũng tinh quái...

Biết cánh tay nhỏ của mình không bẻ được đùi... nên đưa cho chị thứ này, để chị tới chơi chết lão ta."

Chaeyoung nhìn USB, nhíu nhíu mày: "Đây là cái gì..."

Kayoung nhếch môi: "Nghe nói mamma chồng của em là Cục trưởng Cục tư pháp?!"

"Ừ""Là La Lisa phải không?"

Trực giác Chaeyoung có chút không tốt: "Ừ, quan hệ giữa em và bà ấy không tốt lắm...

Cũng không có trọng lượng gì ở trước mặt bà ấy."

Lần trước Lisa về quê nàng , trước sau sắp xếp bệnh viện, lại ở bệnh viện chăm sóc người nhà nàng , chuyện này cũng không gạt người khác nổi.Kayoung sẽ biết chuyện này nàng cũng không bất ngờ.Nghe thấy thế, Kayoung lắc đầu: "Chị cũng không muốn nhờ bà ấy hỗ trợ, chỉ là thứ trong này chị nghĩ bà ấy sẽ có hứng thú."

Nói xong Kayoung liền đứng lên, trước khi đi, vỗ vỗ bả vai Chaeyoung: "Chồng của em mặc dù chị chưa từng gặp qua, nhưng nghe chị gái khuyên một câu: Không đáng...

Một tên chơi bời cùng một đám cặn bã..."

Chaeyoung nắm chặt USB: "Em biết rồi..."

Từ sau lần đổ máu lần trước, Nancy cũng không biết đã nhìn thoáng hay là đã nghĩ thoáng ra, cả người trầm tĩnh lại.Bất kể là thái độ đối với Chaeyoung, hay là thái độ đối với người giúp việc trong nhà, cũng hòa khí không ít.Bảo mẫu trong La gia dần dần nhiêu lên, nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm nên Chaeyoung cũng không dám lộ liễu quá mức với Lisa.Điều này cũng khiến Lisa phải ăn chay gần một tháng kể từ khi nàng bị thương.Buổi tối sau khi Chaeyoung ăn cơm xong, đang muốn trở về phòng bị Nancy gọi lại: "Chaeyoung...

Buổi tối cùng mẹ ra ngoài tản bộ đi..."

Chân mày Lisa trầm xuống: "Cô lại muốn làm gì?!"

Nancy cũng không tức giận: "Tôi có thể làm gì cô ấy?

Trong bụng cô ấy có cục vàng của La gia các người...

Tôi dám làm gì cô ấy..."

"Nancy..."

Thấy Lisa sắp nổi giận, Chaeyoung vội vàng nói: "Mẹ...

đi thôi."
 
[Lichaeng] ᴠᴜ̣ɴɢ ᴛʀᴏ̣̂ᴍ ᴠᴏ̛́ɪ ᴄᴏɴ ᴅᴀ̂ᴜ🔞
Chương 130: Chỉ Cần Tôi Không Chết, Tôi Vẫn Là La Phu Nhân


Nancy nhìn Lisa, thản nhiên nói: "Cái nhà này nếu chị không muốn về, cũng đừng về..."

Nói xong thì đứng lên: "Trong bụng Chaeyoung còn có đứa nhỏ, mỗi ngày nghiêm mặt đừng dọa đứa nhỏ..."

Lisa nghe lời này, khuôn mặt anh tuấn không nhịn được giật giật, trầm giọng nói: "Cô bớt phát điên đi, tìm chuyện gì đó để làm còn tốt hơn."

Chaeyoung không dấu vết trừng mắt liếc Lisa một cái, đi theo Nancy ra cửa.Trong lòng Lisa nghẹn một hơi, Chaeyoung còn chưa đi xa đã gửi tin nhắn cho Lisa.[Chưa ăn no, buổi tối muốn ăn mì hải sản chồng làm..]Lisa liếc nhìn bóng dáng Chaeyoung, trầm mặt đi ra ngoài gọi điện thoại.Trở về phòng thay quần áo thể thao, sau đó ra cửa.Khu biệt thự này không giàu thì đắt, tiểu khu xanh hóa rất tốt, đặc biệt thích hợp để đi bộ và tập thể dục sau bữa tối.Dọc theo đường đi Chaeyoung và Nancy gặp được không ít người quen, nếu là trước kia Nancy cùng lắm chỉ đơn giản là lên tiếng chào hỏi rồi đi, thì bây giờ bà ta cũng có thể bình tĩnh giới thiệu Chaeyoung cho người khác.Chaeyoung sững sờ vài giây trước hành động này của Nancy, sau đó tán gẫu vài câu.Dọc theo đường đi, Nancy cũng không chủ động mở miệng nói chuyện, Chaeyoung cũng không rõ rốt cuộc Nancy muốn làm cái gì, mà có thể đi cùng nàng suốt chặng đường.Sau khi đi hết đoạn đường, ứng phó một đường, Chaeyoung có chút mệt mỏi.Nancy liếc mắt Chaeyoung: "Bên cạnh hồ có một đình nghỉ mát, sang đó ngồi một lát đi..."

Chaeyoung quan sát bốn phía: "Ưm."

Trong đình nghỉ mát,Nancy nhìn mặt hồ xuất thần, Chaeyoung thoáng nhìn Lisa cách đó không xa.Lisa đứng trong bóng cây phía xa xa, quơ quơ điện thoại di động với Chaeyoung.Chaeyoung cúi đầu nhìn điện thoại.[Tránh xa bà ấy một chút, chú ý an toàn.]Chaeyoung nhìn Nancy đang ngẩn người, thở dài.[Đã biết.]Qua nửa ngày, mới nghe Nancy mở miệng: "Chaeyoung, đừng tưởng hôm nay tôi làm những việc này, chứng tỏ tôi chấp nhận cô.

Tôi không thích cô, trước kia không thích, về sau cũng sẽ không thích."

Chaeyoung ngẩn người: "Hả?"

Nancy nhìn mặt hô, lạnh lùng nói: "Tôi ở La gia này hơn hai mươi năm, chỉ có mỗi đứa con là Yuna, còn là con gái trưởng của La gia...

Tôi đã đặt bao nhiêu nỗ lực và kỳ vọng vào trên người của nó, nhưng bởi vì sự hiện diện của cô ...

Tất cả đều biến mất..."

"Tất cả hy vọng của tôi đều đặt vào trên người Yuna...

Với thân phận của nó, muốn kiểu thiên kim danh viện nào mà không được?!

Nhưng nó hết lần này đến lần khác lại coi trọng cô...

Cô nói xem sao tôi có thể thích cô cho được..."

"Muốn địa vị không địa vị... muốn bối cảnh không bối cảnh...

Sau này cô có thể giúp Yuna cái gì?

Nói không chừng, trong tương lai Yuna còn bị đám thân thích nghèo ở nông thôn của cô quấn lấy...

Loại phụ nữ trèo cao như cô trong lòng nghĩ cái gì, chẳng lẽ tôi còn không biết..."

"Cũng do bây giờ cô đang mang thai, trong bụng có cái mụn vàng, nên mama chồng cô mới sửa mắt nhìn đến cô...

Nếu như cô không có mang thai..."

Nancy lạnh mặt liếc nhìn bụng Chaeyoung: "Lo mà sinh hạ đứa bé này cho tốt, nó là cháu trai đầu tiên của nhà họ La, tôi sẽ đích thân nuôi dạy nó..."

Chaeyoung cúi đầu, nghe Nancy nói những lời này, nghĩ tới đồ vật trong ổ USB, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng."

Mẹ...

Mama nói, sau khi đứa bé này được sinh ra mama sẽ đích thân chăm sóc đứa trẻ này..."

Nghe thấy vậy, biểu tình trên mặt Nancy biến đổi: "Chính miệng bà ấy nói?!"

Vẻ mặt Chaeyoung vô tội gật đầu: "Mama nói...

Sợ con và Yuna nuôi dạy không tốt..."

Mặt Nancy trầm xuống: "Lisa...

Bà ta cảm thấy tôi không dạy tốt Yuna!?

Những năm này cô ta chẳng quan tâm tới hai mẹ con chúng ta, bây giờ cô ta còn mặt mũi ghét bỏ Yuna của tôi!?" (Tự viết tự tức luôn, cái mỏ vàng này không phải do ả chọn hay sao còn kêu như bị bỏ rơi, khó chịu vô cùng!!!)Nói xong, Nancy trừng mắt nhìn Chaeyoung: "Thành thật sinh đứa nhỏ ra, các người bận rộn không có thời gian chăm sóc đứa trẻ, tôi sẽ chăm sóc!

Tôi còn chưa chết, nào có chuyện mama chồng tới nuôi cháu trai chứ."

Chaeyoung nghe vậy không nói chuyện.Nancy thấy Chaeyoung không hề phản ứng với lời nói của mình, đang định tức giận thì thấy Lisa chạy chậm dọc theo bên hồ đi tới."

Nancy...

Nếu cô không muốn sống thì về nhà cũ ở tiếp đi."

Chaeyoung cúi đầu, không nhìn Lisa."

Lisa...

Chỉ cần một ngày tôi không chết, tôi vẫn là La phu nhân..."
 
[Lichaeng] ᴠᴜ̣ɴɢ ᴛʀᴏ̣̂ᴍ ᴠᴏ̛́ɪ ᴄᴏɴ ᴅᴀ̂ᴜ🔞
Chương 131: Không Muốn Chồng?


Nancy nhìn Lisa, trong lòng một mảnh lạnh lẽo: "Tôi biết chị ở bên ngoài nuôi tình nhân, nhưng vậy thì có sao...

Ả tiện nhân kia chỉ có thể giống như con chuột không thể lộ ra ngoài ánh sáng, bị chị giấu ở dưới đất..."

Thần sắc trên mặt Lisa lạnh đi vài phần: "Nancy..."

Nancy lơ đễnh trước lời cảnh cáo của người phụ nữ: "Tôi có Yuna, Yuna cũng có con...

Người phụ nữ kia có thể sinh con cho chị!?

Chị dám để cho cô ta sinh con cho chị sao?"

"Jisoo ở bên ngoài nuôi tình nhân mấy năm, ả cũng không dám để cho tiểu tam kia sinh con, chị dám không?

Nếu chị dám từ bỏ tất cả những gì chị có bây giờ, để người phụ nữ đó sinh con cho chị, tôi ngược lại sẽ đánh giá cao Lisa chị..."

Chaeyoung nghe Nancy nói, trong lòng nhất thời lại phân vân không rõ, Yuna di truyền sự ngu xuẩn từ ai.Nói Nancy ngu ngốc, nhưng bà ta có thể nhạy cảm nhận ra sự khác thường của Lisa, nói bà không ngu xuẩn...

Thì bà ta lại tự tin như thế.Yuna, có lẽ đã bị Nancy nuôi thành vô dụng như thế đó...Lisa nhìn Chaeyoung cúi đầu không nói, lồng ngực siết chặt: "Nếu tinh thần cô không tốt, tôi hẹn bác sĩ tâm lý cho cô..."

Nói xong, Lisa quét mắt nhìn Chaeyoung: "Buổi tối bên hồ lạnh lẽo, ăn mặc như vậy bị cảm lạnh ảnh hưởng đến đứa nhỏ thì làm sao bây giờ!?"

Chaeyoung nghe thế vội vàng đứng lên: "Mama, mẹ, con về trước đây..."

Nancy lại cho rằng Lisa chột dạ, cười lạnh một tiếng: "Đều là người một nhà, dám làm mà không dám nhận?

Tôi có cháu...

Người phụ nữ đó có cái gì?Chaeyoung đưa lưng về phía hai người, sờ sờ bụng, ánh mắt lạnh xuống, nàng có cái gì!?Nàng có con trai của Lisa, mà đứa con trai này...

Bà còn phải tranh nhau để được nuôi.Vốn dĩ nàng không biết nguyên nhân tại sao Nancy lại tìm nàng ra nói những lời như vậy.Bây giờ xem ra...

Nancy muốn nắm 'cháu trai' để khiêu chiến cùng với 'người phụ nữ" bên ngoài của Nancy.Vốn đang là "vợ cả cao quý, vậy mà lại rơi vào tình trạng này.Vào ban đêm.Chaeyoung đang nằm trên giường, đầu óc hỗn loạn, sau khi quần quật xoay người không ngủ được.Đột nhiên, chóp mũi ngửi thấy mùi thức ăn đậm đà hương vị."

Đói không ngủ được cũng không biết nói?!"

Lisa đi ra khỏi cánh cửa bí mật của phòng làm việc, chỉ thấy Chaeyoung đang lăn qua lộn lại trên giường.Chaeyoung liếc mắt nhìn người phụ nữ, xoay người sang một bên rồi quay lưng về phía Lisa.Lisa đặt đồ xuống, lên giường sờ bụng Chaeyoung: "Gần đây đứa bé động âm ĩ dữ dội?"

Chaeyoung muốn đẩy phía Lisa ra, nhưng tay mới vươn ra được một nửa, thì bỗng dừng lại trên không trung: "Em không phải chuột mà chị giấu dưới mặt đất, không nhìn thấy ánh sáng..."

"Nửa đêm canh ba tới tìm chuột cùng con chuột nhỏ trong bụng em làm gì?"

Nghe vậy, một tay Lisa đẩy váy ngủ trên người Chaeyoung ra: "Ghen?!"

Chaeyoung hừ lạnh một tiếng, lại kéo váy ngủ trở về."

Chaengie..."

Thanh âm Lisa đột nhiên khàn khàn hơn nhiều: "Hơn một tháng không làm...

Em không nhớ chồng?!"

"Loại phụ nữ dưới lòng đất như em... cũng không dám nghĩ đến chồng của người khác..."

Lisa buông Chaeyoung ra, lôi người từ trong chăn ra: "Không cần để ý lời của bà ta, ăn cơm..."

"Không ăn..."

"Chaeyoung..."

Chaeyoung nghe vậy cười lạnh một tiếng: "Muốn thì Chaengie, tức giận thì Chaeyoung...

La Lisa, chị coi em là cái gì?"

Lisa thấy Chaeyoung nhất quyết làm khó dễ mình như thế, một tay đè người lại trên giường: "Chaeyoung ...

Chị coi em là cái gì trong lòng em không rõ ràng sao?"

Chaeyoung nhìn chằm chằm Lisa: "Không rõ lắm...

Ai biết chị có coi em là công cụ sinh sản hay không."

Trong nháy mắt Lisa đen mặt: "Chaeyoung!!

Mang thai là em muốn mang thai, bây giờ em lại nói chị xem em là công cụ sinh sản?

Chẳng lẽ chị mạo hiểm tương lai của mình chỉ vì lợi dụng em làm công cụ sinh sản sao?"
 
[Lichaeng] ᴠᴜ̣ɴɢ ᴛʀᴏ̣̂ᴍ ᴠᴏ̛́ɪ ᴄᴏɴ ᴅᴀ̂ᴜ🔞
Chương 132: Mama...Mẹ Muốn Thay Chúng Ta Nuôi Con Trai


Đáy mắt Chaeyoung cất giấu nụ cười, đưa tay túm lấy áo sơ mi xanh trên người Lisa, chọc vào ngực Lisa nói: "Vậy ai biết trong lòng Cục trưởng La đa mưu túc trí nghĩ như thế nào...Dù sao...

Ư..."

Lisa không đợi nàng nói hết lời, lập tức cởi quần áo trên người rồi trèo lên giường: "Trong lòng chị đang suy nghĩ gì?

Bây giờ chị sẽ nói cho em biết..."

Váy ngủ trên người Chaeyoung tuột xuống đất: "La Lisa...

Lão cầm thú, em còn mang thai đây..."

Không đợi Chaeyoung mắng xong, Lisa cúi người hôn lên: "Lão cầm thú?

Hôm nay chị liền cầm thú cho em xem."

"Mama... chậm một chút..."

"Tiểu dâm đãng, ai là mama em?"

Lisa oán hận xoa xoa ngực Chaeyoung, gần đây ngực Chaeyoung vẫn đau.Bây giờ bị Lisa xoa như vậy, cũng thoải mái hơn không ít.Chaeyoung cắn cắn môi, mị nhãn như tơ nhìn người phụ nữ trên người: "Ưm...

Mama... lại xoa xoa... căng đau lắm..."

Còn gọi vậy?"

Động tác hai tay Lisa không ngừng, dùng sức xoa nắn cặp đào sữa gần như không nắm trọn được nữa kia: "Lại gọi...

Bà đây cho em ngày mai không xuống giường được..."

"Đau... vậy thì không xuống...

Đến lúc đó để cho mẹ nhìn xem có phải con không thấy được ánh sáng hay không..."

Chaeyoung biết Lisa muốn nghe gì, nhưng đêm nay nàng lại không muốn theo ý của Lisa.Trong lòng nàng không thoải mái, thì tất cả mọi người đừng hòng thoải mái.Nancy thiếu nợ ở chỗ nàng, dù sao cũng phải đòi lại chút ít từ trên người Lisa.Ai bảo họ là vợ chồng, vợ chồng một thể...Lisa tức đến tim cứng lại: "Chaeyoung...

Em thật muốn chọc tức chết bà đây?!"

"Ba...

Mẹ muốn nuôi con cho chúng ta..."

Nghe vậy, tay Lisa đang xoa ngực Chaeyoung dừng một chút: "Bà ta nằm mơ."

Con ngươi Chaeyoung giật giật: "Không cho bà ấy nuôi, bà ấy nổi điên thì làm sao bây giờ?!"

"Chờ em sinh con, cái nhà này có bà ta hay không có đều giống nhau..."

Nhiều năm qua Lisa làm sao còn không hiểu Nancy, hư vinh tư lợi, ngay cả những đứa trẻ được dạy dỗ cũng giống nhau.Cô đã đoán trước được sự sa đọa của Yuna, nhưng không muốn quan tâm...

Đứa bé kia xuất hiện vào thời điểm đen tối nhất trong cuộc đời cô.Thành công hay suy bại của chị...

Không liên quan gì đến cô.Chaeyoung thấy thái độ này của Lisa, đột nhiên nghĩ tới Yuna, hỏi: "Mama... có phải cho Yuna tiền không?!"

Lisa nhíu mày: "Không có."

Chaeyoung nhìn chằm chằm vào mắt Lisa: "Mama có biết chị ấy ở bên ngoài làm gì không?"

Bụng Lisa áp vào cái bụng căng phồng của Chaeyoung , hắn đang định nói thì tiểu tử trong bụng Chaeyoung dùng sức đá một cái."

Mama...

Bảo bảo cũng đang cảnh cáo mama không nên nói dối..."

Lisa cúi đầu nhìn bụng, trầm giọng nói: "Bây giờ đang là thời gian của một nhà ba người chúng ta, đừng nhắc đến những người và sự việc không liên quan..."

Nói xong, cúi người ngậm lấy sữa tiêm của Chaeyoung mút mạnh, Tô Bối khẽ hô một tiếng: "Mama...

Đừng dùng sức hút...

Đau..."

"Hút nhiều sẽ không đau...

Không phải căng lên khó chịu?

Nói không chừng bên trong đã có sữa rồi..."

"Ưm »Chaeyoung ưỡn bụng, hai tay ôm đầu Lisa: "Bác sĩ nói sữa non phải cho cục cưng...

Bây giờ mama hút sữa ra rồi, cục cưng ăn cái gì..."

"Uống sữa bột!

Mama của cục cưng cũng không phải không mua nổi sữa bột...

Cho bú sữa mẹ thì buổi tối em còn nghỉ ngơi tốt được không?!"

Lisa vừa nói vừa xoa, ngoài miệng còn bận rộn không ngừng.Chaeyoung nghe Lisa nói, hừ nhẹ một tiếng: "A..."

Nếu đứa trẻ được cho uống sữa bột, rốt cuộc ai chiếm lợi còn chưa biết.Trong thời gian mang thai, thân thể Chaeyoung cực kỳ mẫn cảm, Lisa mới hút không bao lâu, cơ thể đã có phản ứng."

Mama...

Thật khó chịu..."

Lisa thấy thế, một tay dò xét xuống dưới, biết rõ còn hỏi: "Khó chịu chỗ nào?"

Chaeyoung cảm nhận được dị vật đang xâm lấn trong huyệt hoa, cắn cắn môi, đè đầu Lisa xuống một bên đầu vú còn tại: "Hai cái đều hút một chút..."

Lisa cũng không vội: "Được... chồng hút..."

"Ưm »Chaeyoung ôm chặt lấy cổ Lisa, huyệt hoa dưới thân dùng sức mút chặt ngón tay Lisa:"Mama... huyệt hoa ngứa quá... mama liếm cho người ta một cái..."

Lời còn chưa dứt, cửa phòng Chaeyoung đã vang lên tiếng gõ cửa."

Chaeyoung...

Tôi bảo dì Vương nấu canh gà cho cô, ngồi dậy uống..."

Chaeyoung trần truồng nhíu mày, đang muốn tên tiếng cự tuyệt.Chợt nghe Nancy ở ngoài cửa phân phó với người bên cạnh: "Đoán chừng chắc ngủ rồi, đi...

Lấy chìa khóa dự phòng lại đây..."
 
[Lichaeng] ᴠᴜ̣ɴɢ ᴛʀᴏ̣̂ᴍ ᴠᴏ̛́ɪ ᴄᴏɴ ᴅᴀ̂ᴜ🔞
Chương 133: Tư Thế Này Không Đau


Chaeyoung bị lời nói của Nancy làm cho giật mình, vội vàng đẩy Lisa trên người: "Mama... mau đứng lên..."

Vẻ mặt Lisa tức giận, cố nén lời thô tục đến bên môi."

Để bà ta cút..."

"Mẹ... con không đói bụng...

Đã đi ngủ rồi, ngày mai rồi uống được không..."

Nancy lạnh lùng, trầm giọng nói "Không được!

Buổi tối cô ăn không nhiều...

Bây giờ thân thể của cô là hai người, cô muốn đi làm cũng được, từ nay về sau tôi sẽ cho người mang canh tới mỗi ngày..."

Vừa dứt lời, tiếng leng keng ở bên ngoài vang lên.Chaeyoung thấy Nancy quyết tâm muốn đi vào, sợ tới mức tim đập nhanh: "Mama...

Mama, mama mau trốn đi..."

Hai người trần truồng nằm trên một cái giường, bụng nàng còn đang mang thai.Ai biết Nancy nổi điên có thể làm được chuyện gì, hơn nữa hiện tại trong nhà lại có nhiều người như vậy.Nàng cũng không muốn chuyện mama chồng nàng dâu loạn luân bị mẹ chồng bắt gian ngay tại giường bị truyền đi ra ngoài...Lisa cũng không nghĩ tới Nancy lại dám trực tiếp mở cửa đi vào, lúc này cho dù là trốn trong nhà vệ sinh hay là trốn trong tủ quần áo đêu đã muộn.Chaeyoung cuống quít mặc váy ngủ, cuộn chăn: "Nằm dưới người con!

Nhanh lên..."

Hai người nằm trên một cái giường, hai người có kích thước lớn như vậy, cho dù nằm nghiêng cũng sẽ khiến người ta nhìn thấy, tốt hơn hết là hai người nên trực tiếp xếp chồng lên nhau.Nghe vậy, Lisa xoay người nhanh chóng nhặt quần áo rơi lả tả lên, cả người lẫn quần áo chui vào trong chăn Chaeyoung.Chaeyoung ngồi ở trên bụng dưới của Lisa, đặt hai chiếc gối mềm sau lưng mình, đồng thời đè chặt

Lisa dưới người mình, cong chân đẩy chăn bông lên theo hình vòng cung.Cũng may Lisa tuy rằng vừa cao vừa rắn chắc, nhưng không có cường tráng như Jisoo, nếu không thật đúng là giấu không nổi.Hai chân Lisa dán sát vào hai chân Chaeyoung, cự côn nóng bỏng cứng rắn đồng thời cũng đâm thẳng vào giữa hai chân Chaeyoung.Chaeyoung sửa lại chăn, xác nhận chăn che kín toàn bộ thân thể hai người.Vừa mới sửa sang hoàn chỉnh xong, Nancy liền đẩy cửa phòng ra.Chỉ thấy thần sắc Chaeyoung kích động cong chân thở hồng hộc nằm ở trên giường.Nancy nhìn khối phồng lên trên giường Chaeyoung, hung hăng nhíu nhíu mày: "Cô lén lút trong phòng làm gì?

Kêu cô nửa ngày cũng không mở cửa?!"

"Mẹ...

Chân con có chút không thoải mái...

Mẹ bảo dì Vương để canh lại đi...

Con chờ một lát rồi uống."

Chaeyoung ngồi trên người Lisa trần trụi trước mắt Nancy, trên đùi vẫn còn dính chặt cây gậy nóng bỏng của người phụ nữ.Cảnh tượng này kích thích âm đạo của Chaeyoung tràn ra dâm thủy, nàng xoa chân trước mặt Nancy, ngọt ngào nói: "Đoán chừng là do lúc nãy đi bộ hơi lâu...

Ban đêm chân con bị chuột rút, đau đến không nhúc nhích được...

Tư thế này vừa vặn không đau..."

Nói xong, Chaeyoung mượn lực xoa chân, dùng huyệt hoa ướt sũng dán vào dương vật của Lisa cọ cọ.Nancy không hay biết gì liếc mắt nhìn Chaeyoung, không suy nghĩ đã châm chọc nói: "Không có mạng công chúa còn mắc bệnh công chúa, mới đi có vài bước mà chân đã bị chuột rút rồi...

Sau này sinh con thì làm sao!?"

Vừa nói xong, bảo mẫu bên cạnh Nancy liền bưng canh gà tới: "Canh gà rất bổ dưỡng...

Bổ sung năng lượng cho cơ thể trước khi đi ngủ."

Chaeyoung nhìn canh gà dầu mỡ béo ngấy, trong bụng cồn cào: "Mẹ...

Bây giờ con uống không vô..."

"Vì đứa nhỏ trong bụng, thế nào cũng phải uống..."

Nancy liếc nhìn quanh phòng, thấy phong cách trang trí trong phòng ngủ không hiểu sao lại rất quen thuộc: "Phòng của cô..."

Dương vật của Lisa sưng lên đau nhức, mà người phụ nữ trên người lại giống như là cố ý, hoa huyệt dán ở phía trên cọ không ngừng, bàn tay to hung hăng nhéo mông Chaeyoung.
 
[Lichaeng] ᴠᴜ̣ɴɢ ᴛʀᴏ̣̂ᴍ ᴠᴏ̛́ɪ ᴄᴏɴ ᴅᴀ̂ᴜ🔞
Chương 134: Mama Tự Mình Chọn Quần Áo Bầu Cho Con


Chaeyoung không thèm nhìn canh gà nữa, mặt không đổi sắc nhìn Nancy cười cười: "Mẹ...

Mẹ quên rồi ư, trước đó mama đã cho người sửa sang lại phòng ngủ ở trong nhà...Nghe vậy, sắc mặt Nancy trầm xuống vài phần, ngữ khí có chút chua xót: "Nhìn cách trang trí này ai không biết còn tưởng rằng phòng của cô là phòng ngủ chính..."

Lời còn chưa dứt, mắt bà ta nhìn thoáng qua chai lọ trên bàn trang điểm của Chaeyoung, cũng như tủ quần áo đây đồ, trầm giọng nói: "Lúc mang thai cô vẫn còn dùng những mỹ phẩm này!?

Cô có biết rằng những mỹ phẩm này không tốt cho thai nhi?

Còn nữa... những thứ trong tủ quần áo này là gì?

Váy này ngắn vậy mà cũng mặc được hả?

Còn cái này nữa...

Thứ gì hở hang quá, cái này, cái này, cái này nữa... lòe toẹt thô tục..."

Người nhà quê các người có mắt nhìn gì vậy!?

Xấu tệ!

Chị Vương, quay lại thu thập tất cả những thứ này vứt hết đi...

Ñgày nào cũng mặc mấy cái đồ không ra thể thống gì đi ra ngoài làm mất mặt!"

"Cô là toại không biết xấu hổ, nhưng Yuna không muốn mất mặt, tôi không muốn mất mặt, toàn bộ La gia không muốn mất mặt!"

Nghe thấy thế, sắc mặt Chaeyoung lập tức trầm xuống, lạnh lùng nói: "Mẹ...

Quần áo mà mẹ chê diêm dúa, quê mùa, không ra thể thống gì đều là quần áo bà bầu, còn là quần áo bà bầu do đích thân mama chọn cho con!!"

Ngay khi những lời này nói ra, không khí lập tức im lặng trong vài giây.Trước khi Nancy nổi giận, bảo mẫu bên cạnh Chaeyoung mở miệng: "Bà chủ... bà quên rồi sao?

Cục trưởng La còn có một người em gái kinh doanh những thứ này?

Có lẽ fà do Cục trưởng La nhìn thấy Chaeyoung đang mang thai, đặc biệt phái người đưa tới đây..."

Vẻ mặt tức giận của Nancy lúc này mới khá hơn một chút, hừ lạnh một tiếng với Chaeyoung: "Mama chồng cô rất quan tâm đến cái bụng của cô"Chaeyoung nghe vậy cúi đầu, trong đôi mắt hiện lên một tia giễu cợt.Lisa không chỉ để ý đến bụng nàng, mà còn để ý đến giường nàng.Dù sao bây giờ Lisa đang trần truồng nằm ở dưới thân nàng, thậm chí chỉ cần nàng hơi nhấc mông lên, tiểu huyệt của nàng có thể ăn luôn côn thịt của Lisa.Nghĩ đến đây, Chaeyoung hơi mở hai chân ra.Lisa cảm giác được Chaeyoung muốn làm gì, thân thể cứng đờ một lát nhưng cũng để mặc Chaeyoung làm trò.Nancy buông tha tủ quân áo của Chaeyoung, đem tầm mắt tập trung vào bàn trang điểm của Chaeyoung."

Chị Vương... mang thùng rác đến...vứt hết những thứ này đi..."

"Cái này... ha... cô ngược lại biết chọn... những thứ này không hề rẻ đâu..."

"Quả nhiên đúng như tôi nói...

Hư vinh..."

"Mua nhiều hàng xa xỉ như vậy, còn không phải tiêu tiên của La gia..."

Chaeyoung lạnh lùng nhìn Nancy đứng cạnh bàn trang điểm, trên mặt không có chút biểu cảm nào.Bây giờ Nancy đang vui vẻ ném nó đi, ngày mai Lisa cũng sẽ bù đắp cho nàng như cũ.Sau khi cảm nhận được sự tức giận của Lisa, Chaeyoung nhếch môi, Nancy ném càng nhiều, âm ĩ càng dữ dội...Tính nhẫn nại của Lisa đối với bà ta, độ khoan dung đối với bà ta càng ngày càng ít, cho đến cuối cùng sẽ biến mất toàn bộ.Đến lúc đó cũng chắng cần nàng làm gì, tự Nancy cũng có thể tìm đường chết.Nancy bên kia lải nhải, Chaeyoung dựa vào gối mềm, đặt chân lên giường và hơi nhấc hông lên, đói khát nửa ngày, nuốt côn thịt khổng lồ nóng bỏng của Lisa từng tấc từng tấc trước mặt Nancy.Hai tay Lisa gắt gao bóp chặt eo Chaeyoung, kìm xuống ý nghĩ muốn đâm chọc kịch liệt.Hoa huyệt của Chaeyoung chứa đầy dâm thủy, không tốn chút sức lực nào nuốt trọn cây gậy khổng lồ kia, vừa nghe Nancy ồn ào.

Vừa mượn động tác xoa chân nhẹ nhàng lắc người.Đột nhiên Nancy hét lên: "Mì hải sản này ở đâu ra? hơn nửa đêm ai cho cô ăn thứ tính hàn này!!"

"Cô chăm sóc trẻ con như thế nào?!

Thứ này cũng có thể ăn?!"

Chaeyoung bị tiếng thét chói tai của Nancy dọa sợ run rẩy, huyệt hoa càng cắn chặt côn thịt hơn."

Cái này là lúc trở về con tự tàm, nhưng nãy giờ con vẫn luôn cảm thấy không thoải mái không có khẩu vị gì nên không ăn..."

Lúc Chaeyoung nói lời này, bảo mẫu bên cạnh Nancy nhìn mì hải sản, sắc mặt thay đổi, nhưng không nói gì.
 
[Lichaeng] ᴠᴜ̣ɴɢ ᴛʀᴏ̣̂ᴍ ᴠᴏ̛́ɪ ᴄᴏɴ ᴅᴀ̂ᴜ🔞
Chương 135: Bị Mama Chồng Thao Trước Mặt Mẹ Chồng


"Cô có biết hải sản là đồ lạnh không?...

Không tốt cho sự phát triển của thai nh¡?...

Cô cố ý gây khó dễ cho cái thai phải không?!"

Suy nghĩ của Nancy đều đổ dồn vào Chaeyoung, hoàn toàn không chú ý tới sắc mặt kỳ lạ của bảo mẫu bên cạnh.Chaeyoung cảm nhận được thân thể Lisa căng thẳng, nhẹ nhàng vỗ vỗ người phụ nữ, hít sâu một hơi nhẹ nhàng nói: "Mẹ... bác sĩ nói ăn ít một chút không thành vấn đề..."

"Bác sĩ nói... bác sĩ nói... bác sĩ đã sinh bao nhiêu đứa con?"

Những lời này khiến Chaeyoung á khẩu không trả lời được.Bác sĩ tư nhân Lisa tìm cho nàng, cũng không sinh được con.Bảo mẫu bên cạnh Nancy thấy thế, vội vàng lên tiếng: "Phu nhân...

Canh sắp nguội rồi, canh gà nguội rồi mùi vị không ngon..."

Nghe vậy, Chaeyoung nhìn bảo mẫu, không muốn tiếp tục dây dưa nữa, nhận lấy canh gà uống hết.Nancy thấy một màn như vậy, tâm tình mới thoải mái vài phần: "

Sau này mỗi sáng trưa tối, tôi bảo thím Vương đều chuẩn bị canh cho cô...

Phải uống hết...

Mới tốt cho đứa nhỏ trong bụng."

Trong dạ dày của Chaeyoung cảm giác đầy dầu mỡ nhờn nhợn buồn nôn còn chưa kịp lắng xuống, nghe được câu này, nàng không khỏi cười lạnh trong lòng.Để khiến Yuna ghét nàng , Nancy thực sự đúng là 'dụng tâm lương khổ, một ngày ba bữa đút toàn canh bổ.Nàng không biết đứa nhỏ có được nuôi dưỡng tốt hay không, nhưng nàng chỉ biết rằng cân nặng và vóc dáng của nàng sẽ mất kiểm soát nếu cứ tiếp tục như vậy.Đây là quyết tâm cho nàng ăn như một con lợn, nếu nàng không hồi phục tốt sau khi sinh con, dáng người sẽ xấu xí, kiểm soát thân hình sẽ gặp vấn đề...Yuna ...

A...

Hiểu con không ai bằng mẹ, không hổ là đi ra từ trong bụng Nancy.Ngu ngốc và độc hại.Câu nhận xét mà Jennie dùng trên người Kanna, thấy dùng trên người hai mẹ con này cũng không quá đáng."

Có nghe thấy không...

Sau này mỗi ngày đều phải uống...

Đừng quên!"

Nancy lại quét mắt nhìn quanh phòng ngủ, thấy Chaeyoung vẫn cong chân, nhíu mày: "Đêm nào cô cũng ngủ như thế này à?"

Chaeyoung thấy ánh mắt Nancy đặt ở trên giường, thân thể cứng đờ, huyệt hoa gắt gao cắn chặt côn thịt, chỉ sợ Nancy đột nhiên xốc chăn nàng lên.Lisa ở dưới thân Chaeyoung nghẹn đến sắp điên rồi, hung hăng cắn răng, hoàn toàn bất chấp, hai tay bóp chặt thắt lưng Chaeyoung chậm rãi đâm vào."

Ưm »Chaeyoung khẽ hô một tiếng, như là đang đáp lại Nancy.Lisa nghe một tiếng rên rỉ quang minh chính đại này của Chaeyoung, kích thích khiến gậy thịt dưới thân cô lại sưng lên, nhục côn lại đẩy đẩy vào sâu trong huyệt hoa.Dưới động tác của Lisa, sắc mặt cứng ngắc của Chaeyoung đột nhiên thay đổi, hô hấp cũng trở nên đồn dập vài phần.Bảo mẫu thấy Nancy vẫn không chịu bỏ cuộc, mở miệng khuyên nhủ: "Phu nhân...

Thời gian không còn sớm, người mang thai không thể thức đêm, sẽ ảnh hưởng đến đứa nhỏ trong bụng..."

Nancy thấy Chaeyoung cúi đầu không nói, khinh miệt cười: "Đừng tưởng rằng cô mang thai, liền thật sự bay lên cành thành phượng hoàng..."

"La gia này... tôi vẫn có quyền nói chuyện."

Nghe vậy, Chaeyoung cắn cắn môi, dùng bàn tay buông thõng bên hông bóp người phụ nữ dưới thân.La gia...

Nancy định đoạt.Vậy Lisa tính là gì?

Con hổ giấy Nancy này trên không làm gì được Lisa, dưới không quản được Yuna...Cũng chỉ có thể trút giận với nàng...Lisa nghe những lời này của Nancy, hung hăng húc mạnh vào Chaeyoung, bàn tay khẽ vuốt ve thắt lưng Chaeyoung, sờ sờ bụng.Chaeyoung cúi đầu, bị Lisa thao mạnh dưới cái nhìn chăm chú của Nancy, sự căng thẳng và hưng phấn trước nay chưa từng có này, cùng với khoái cảm ngoại tình lan tràn khắp toàn thân.Chỉ là nghĩ đến chuyện Yuna đã làm và những gì chị ấy nói với Nancy, trong lòng liền cảm thấy khó chịu không thể giải thích được.Tay Chaeyoung dọc theo đùi Lisa hung hăng nhéo mạnh.Lisa thình tình hít ngược một ngụm khí lạnh, cái này làm sao còn có thể nhịn xuống được nữa, nếu nhịn tiếp nữa cái kia thật sự sẽ bị phế mất.Mặc kệ ba bảy hai mươi mốt, cô đỡ eo Chaeyoung, trực tiếp di chuyển."

Biết rõ vị trí của mình là tốt rồi..."

Nói xong, thấy Chaeyoung cúi đầu không lên tiếng, Nancy vênh váo tự đắc bước đi.Bảo mẫu liếc nhìn bát mì hải sản, do dự một lúc rồi thì thầm: "Buổi tối uống canh gà rồi thì đừng ăn...Nóng lạnh không tốt cho sức khỏe..."

Mặt Chaeyoung đỏ bừng nín nhịn, gật đầu với bảo mẫu, nếu người trong phòng không rời đi, nàng sẽ không thể chịu đựng được nữa.
 
[Lichaeng] ᴠᴜ̣ɴɢ ᴛʀᴏ̣̂ᴍ ᴠᴏ̛́ɪ ᴄᴏɴ ᴅᴀ̂ᴜ🔞
Chương 136: Sinh Cho Mama Một Đống Con Riêng, Để Cho Mẹ Nuôi


Bảo mẫu thấy thế thì bưng mì hải sản xuống, ngay khi hai người vừa ra khỏi cửa.Lisa kéo cái gối mềm trên người ra, đặt Chaeyoung sang bên cạnh, bàn tay to nâng hai chân thon dài của Chaeyoung lên, không ngừng đẩy hông, dùng sức đỉnh mạnh côn thịt vào bên trong."

A...

A...

Lỡ may một lát nữa mẹ quay lại...

A...Một tay Lisa khiêng chân Chaeyoung, hung hăng bóp ngực Chaeyoung."

Bây giờ cho dù Thiên Vương lão tử có tới, thì bà đây cũng muốn thao em trước..."

"Hư... cầm thú... chậm... chậm một chút..."

Hai tay Chaeyoung nắm chặt ga giường, dịch trong huyệt hoa theo động tác của Lisa chảy xuống tàm ướt ga giường dưới người."

Không chậm được...

Chị muốn thao em đến chết ở trên giường..."

"Ư...

Mama..."

Chaeyoung nghĩ đến câu nói vênh váo tự đắc vừa rồi của Nancy, "Đừng tưởng rằng mang thai là có thể bay lên đầu cành thành phượng hoàng".Những lời này làm cho Chaeyoung dâng lên một ý nghĩ trả thù mãnh liệt, vì Nancy khinh thường nàng như thế...

Vậy nếu có một ngày Nancy biết chính người mà bà ta khinh thưởng, không chỉ làm tình nhân của Lisa...

Còn sinh con trai cho Lisa.Nàng thực sự muốn xem biểu tình của Nancy lúc đó sẽ như thế nào.Muốn thay nàng nuôi con trai đến vậy, nàng liền thành toàn cho bà ta...

Tốt nhất nàng nên sinh thêm mấy đứa nữa, để Nancy nuôi thêm mấy đứa cho nàng!"

Mama...

ừm... sâu hơn nữa... a...

đúng rôi... chính là chỗ đó..."

Trong lòng Chaeyoung cực kỳ sung sướng khi nghĩ đến việc Nancy sẽ phát điên nếu biết chuyện này, hai tay ôm lấy cánh tay Lisa, vội vàng hôn lên người phụ nữ."

A... mama... tiểu huyệt chảy rất nhiêu nước..."

Lisa hôn Chaeyoung, môi lưỡi dây dưa không ngớt, côn thịt dưới thân vốn đã sưng đau, hiện tại Chaeyoung còn không biết sống chết quyến rũ, ép Lisa hoàn toàn phát điên.Cô lật người đè lên người Chaeyoung , tách hai chân nàng dạng rộng ra, trên cây gậy thịt tràn đầy âm dịch trong suốt trong tiểu huyệt, cô dùng hết sức đẩy toàn bộ dương vật vào trong âm đạo."

A... mama... thật sâu...

đâm tới rôi...

ưm...Chaeyoung ưỡn lưng, thịt non trong huyệt hoa cắn chặt thịt côn không muốn cho nó đi ra ngoài."

Tiểu dâm đãng!

Đừng phóng túng nữa...

Thao mạnh một lúc sẽ dễ gây co thắt!!"

"Ưm »Chaeyoung thở phào nhẹ nhõm, nâng ngực vừa căng vừa khó chịu đưa vào tay Lisa: "Mama... mút nó đi mama... trướng thật khó chịu..."

Nếu không phải trong bụng còn có một cái khác, nàng sẽ muốn tự mình cưỡi Lisa.Lisa cúi người ngậm mũi sữa vừa liếm vừa hút, côn thịt dưới thân vẫn đang động mạnh cắm vào rút ra hết tốc lực.Chỗ giao nhau dưới thân hai người chảy ra một vũng nước lớn.Chaeyoung chỉ cảm thấy bầu ngực căng lên đau nhức, một dòng sữa màu vàng nhạt chảy ra từ bên núm vú không được Lisa mút: "Ư...

Mama...

Sữa...

Chảy sữa rồi..."

Lisa ngẩn người, dùng sức mút mấy hơi, trong miệng đã lan tràn mùi sữa."

Ưm... mama đừng mút nữa... còn phải giữ sữa non..."

Chaeyoung đẩy đầu Lisa ra, nhưng bị cô cứng đầu không ngừng bú, hai bên vú cũng bị hút qua."

Bây giờ mới hơn sáu tháng...

Cục cưng còn phải mấy tháng nữa mới chui ra ngoài, nó không đói được đâu...Chaeyoung tức giận: "Lisa!

Mama có thấy mất mặt không!

Cướp đồ của con trai mình!"

Nghe thế, không biết Lisa nghĩ tới cái gì, côn thịt dùng sức đỉnh mạnh, cúi xuống bên tai Chaeyoung thấp giọng nói: "Mama làm gì còn có mặt mũi nữa!

Dám thao cả vợ của con gái mình, còn để cho tiểu dâm phụ đó mang thai đứa con thứ hai của mình!"

Nói xong, lại dùng sức đâm mạnh một cái, tiến thăng rvào giữa ngay tử cung.Chaeyoung thét chói tai một tiếng, chỗ sâu trong hoa huyệt phun ra một cỗ âm dịch, hai chân gắt gao quấn chặt trên lưng Lisa, hoa huyệt bao bọc toàn bộ thịt côn, dịu dàng nói: "Bây giờ tiểu tao hóa không chỉ muốn sinh cho mama đứa thứ hai...

ưm..."

"Còn muốn sinh cho mama đứa thứ ba, bốn...

Sinh một đống con riêng..."

Ném hết cho Nancy nuôi, cực nhọc khổ sở nuôi "cháu trai", cuối cùng lại trở thành "con trai" của tình địch.Còn phải tranh giành gia sản với con gái của bà...

đến lúc đó sắc mặt Nancy không chừng sẽ đẹp biết bao...Nàng đột nhiên bắt đầu chờ mong ngày đó...

Ngay cả đứa thứ hai Lisa cũng không muốn sinh với bà.Nhưng hết lần này tới lần khác lại cùng Chaeyoung , một tên nhà quê mà bà khinh thường sinh vài đứa con...Đến lúc đó, hình ảnh đó..."

Hừ...

Tiểu tao hóa!!"

Dương vật của Lisa đột nhiên bị thịt non trong huyệt Chaeyoung dùng sức hút chặt, không giữ được trực tiếp tước vũ khí.Một luồng nhiệt tràn vào trong huyệt Chaeyoung, thân thể nàng nóng đến mềm nhữn, thở dốc tê liệt dưới thân Lisa, cặp chân vẫn quấn quanh hông người phụ nữ."

Con mặc kệ...

Mama với bà ấy sinh một đứa con trai, con đây muốn sinh hai đứa...

Còn phải sinh thêm hai đứa con gái..."

Gân xanh trên trán Lisa giật giật: "Sinh con trai hay con gái mama còn có thể định đoạt?!"

Tính tình Chaeyoung không ai quản được: "Con mặc kệ... con mặc kệ... con mặc kệ..."

Lisa bị quấn đến đau đầu: "Được được... sinh sinh sinh..."
 
Back
Top Bottom