Không biết là trùng hợp hay định mệnh, nhưng chỉ ít ngày sau lễ trao giải, họ lại gặp lại nhau.
Đêm nay, bữa tiệc xa hoa hội tụ toàn những gương mặt chính trị và doanh nhân hàng đầu.
Ánh đèn pha lê tỏa rực, tiếng nhạc du dương, tiếng ly rượu chạm khẽ... tất cả như một ván cờ lớn, nơi ai cũng cố giành thế thượng phong.
Phuwin nổi bật trong bộ vest đen ôm dáng, đôi mắt sáng và phong thái tự tin, điềm tĩnh.
Cậu trở thành mục tiêu để hàng loạt gia đình tiếp cận.
"Con gái tôi tốt nghiệp ở Anh, rất giỏi quản lý..." bla bla bla
"Phuwin, nếu có thời gian, cậu nên gặp con trai chúng tôi, nó vừa tiếp quản một nhánh công ty lớn..." bla bla bla
Những lời gợi ý, những cái bắt tay đầy ẩn ý cứ thế tràn đến.
Nhưng Phuwin, bằng giọng nói nhã nhặn nhưng dứt khoát, đều từ chối.
Lịch sự, không gây khó chịu, nhưng đủ khiến tất cả hiểu rằng cậu không hứng thú với bất kỳ mối mai mối nào.
Từ xa, ba mẹ Phuwin quan sát, trong mắt thoáng hiện sự khó hiểu.
Nhưng rồi ánh nhìn họ chợt dừng lại.
Pond.
Người đàn ông trẻ tuổi với nụ cười kiêu ngạo, khí chất tự tin của kẻ từng thao túng cả thương trường, và quan trọng hơn hết một tập đoàn giàu có mà bất kỳ gia đình nào cũng muốn kết giao.
Ba Phuwin liếc sang vợ, rồi khẽ gật.
Đây chính là cơ hội để công ty gia đình cậu phát triển mạnh mẽ.
"Phuwin."
ông gọi con trai lại, giọng mang mệnh lệnh khéo léo.
"Ba muốn con qua nói chuyện với Pond một chút.
Cậu ấy đang xem xét đầu tư vào công ty của chúng ta"Phuwin thoáng khựng lại, nhưng vẫn gật đầu.
Cậu không thể từ chối ý muốn của cha mình, nhất là khi nó liên quan đến công việc gia đình.
Và thế là, giữa không gian nhộn nhịp, hai ánh nhìn lại một lần nữa chạm nhau.
Pond nhấc ly rượu, nụ cười khẽ cong lên như thể đã chờ đợi giây phút này từ lâu.
"Chúng ta lại gặp nhau rồi, Phuwin."
Pheromone rượu vang âm thầm tỏa ra, cuốn lấy hương hoa anh đào tinh khôi.
Pond đưa ly rượu đến trước mặt cậu, ánh mắt vừa kiêu ngạo vừa chắc nịch.
"Một ly, để bắt đầu.
Chỉ giữa tôi và cậu"
Ly thứ nhất.
Rồi thứ hai.
Rồi thứ ba.
Men rượu khiến đôi má Phuwin thoáng ửng đỏ, đôi mắt sáng dần trở nên mơ hồ.
Pond ngắm nhìn tất cả, trong lòng như khắc ghi từng biểu cảm nhỏ nhất.
Rượu trong tay Pond không phải loại nhẹ, mà là vang đỏ mạnh, cay nồng và đậm vị.
Phuwin vốn dĩ không có tửu lượng tốt, nhưng vì lịch sự, cậu chẳng từ chối.
Thêm áp lực từ ánh mắt cha mẹ đang dõi theo, cậu chỉ có thể im lặng nâng ly.
Đến ly thứ ba, sắc đỏ ửng lên nơi gò má đã không còn che giấu được.
Bước chân Phuwin bắt đầu loạng choạng, đôi mắt vốn sáng rõ giờ khẽ nhòe đi.
"Tôi... không chịu nổi nữa..."
Phuiwn khẽ thì thầm, giọng nghèn nghẹt.
Đôi vai khẽ run, cả người như sắp đổ xuống.
Và đúng lúc ấy, một cánh tay rắn chắc lập tức vòng qua eo cậu.
Pond.
Anh nghiêng người, giữ chặt lấy cơ thể đang mềm dần trong vòng tay mình.
Hương hoa anh đào yếu ớt quyện lấy mùi rượu vang nồng nàn, tạo thành một dư vị khiến Pond gần như say mê.
Những tiếng xì xào bắt đầu dấy lên trong khán phòng.
Những vị khách quyền thế nhìn cảnh tượng ấy, vừa tò mò, vừa kinh ngạc.
Một Enigma như Pond, giữa bữa tiệc chính trị, lại ngang nhiên ôm lấy một Alpha như Phuwin?
Pond chẳng buồn bận tâm.
Anh khẽ nhấc cậu lên, bế gọn trong vòng tay mình, sải bước đi thẳng ra ngoài, bỏ mặc tất cả những ánh nhìn ngỡ ngàng phía sau.
Ánh đèn pha lê hắt lên thân ảnh hai người, một dáng ngủ say dựa vào bờ vai, một bước chân kiêu ngạo mà chắc nịch.
Chiếc xe dừng lại trước biệt thự riêng của Pond.
Đêm đã về khuya, thành phố ngoài kia rực sáng ánh đèn, nhưng bên trong xe, thế giới dường như chỉ còn hai người.
Phuwin ngủ say trong vòng tay anh, hơi thở đều đặn, gò má vẫn ửng đỏ vì men rượu.
Một Alpha lạnh nhạt trước bao ánh nhìn, giờ lại nằm gọn trong vòng tay một Enigma như anh hình ảnh ấy khiến khóe môi Pond bất giác cong lên.
Anh bế cậu lên phòng, từng bước lên trên cầu thang gỗ.
Cánh cửa phòng mở ra, mùi gỗ trầm và hương rượu vang quen thuộc phả vào không khí.
Pond nhẹ nhàng đặt Phuwin xuống chiếc giường lớn phủ ga trắng tinh.
Cậu khẽ trở mình, vùi mặt vào gối, để lộ đường nét gương mặt thanh tú dưới ánh đèn vàng dịu.
Hàng mi dài khẽ rung, hơi thở ấm áp phả nhẹ nơi khóe môi.
Pond đứng đó một lát, chỉ ngắm nhìn.
Anh thở ra một hơi, buông cà vạt, rồi bước vào phòng tắm.
Tiếng nước chảy rì rào vang lên, hòa cùng khoảng lặng trong căn phòng.
Phuwin lò mò trở mình, hàng mi khẽ run, rồi chậm rãi mở mắt.
Căn phòng xa lạ thoáng hiện mờ mịt trong tầm nhìn nặng trĩu.
Trong men say, cậu lại ngỡ mình đã về phòng riêng.
Thở dài một hơi, cậu ngồi dậy, tay kéo lỏng cà vạt rồi lười nhác cởi áo vest.
Chiếc áo sơ mi trắng nhanh chóng cũng được tháo bỏ, từng chiếc khuy lăn tăn rơi xuống.
Cậu chẳng màng xếp gọn, chỉ buông thõng xuống sàn gỗ.
Bàn tay tiếp tục kéo khóa quần, động tác chậm chạp mà vô tình phô ra làn da trắng mịn dưới ánh đèn vàng.
Cửa phòng tắm vừa mở, Pond bước ra, khăn tắm vắt ngang hông.
Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt anh chính là Phuwin đang ngồi trên mép giường, nửa thân trên trần trụi, quần áo vương vãi dưới sàn.
Ánh mắt Pond thoáng tối lại.
Anh khựng một giây, rồi khóe môi nhếch khẽ.
Anh siết chặt khăn, bước chậm rãi về phía cậu.
Pond khựng lại nơi cuối giường, ánh mắt dán chặt vào từng đường cong lộ ra trước mắt.
Mùi hương hoa anh đào dịu ngọt từ da thịt Phuwin thoảng trong không khí, quện lấy khứu giác anh, khiến lí trí vốn tỉnh táo giờ đây hoàn toàn biến mất.
Căn phòng chìm trong bóng tối dìu dịu.
Pond cúi người xuống, hơi thở gấp gáp hòa lẫn với mùi hương hoa anh đào đang ngày một nồng đậm.
Pheromone rượu vang quyến rũ bị giải phóng không kiểm soát.
Nó lan tràn, quấn lấy không khí, phủ kín lấy cả giường ngủ.
Phuwin đang mơ màng chợt khẽ rên, đôi mày chau lại.
Thân thể cậu bắt đầu nóng bừng, da thịt dần ửng đỏ, từng hơi thở gấp gáp khó kìm.
"Chuyện... gì thế này....hức...."
Phuwin lẩm bẩm, giọng khản đặc, đôi môi run rẩy.
Cậu khẽ cong người, ngón tay siết lấy ga giường, như đang chống chọi với cơn sóng trào dâng từ trong máu.
Mùi hương hoa anh đào vốn dịu nhẹ giờ lại trở nên cuồng loạn, hòa cùng rượu vang của Pond tạo nên một hỗn hợp say mê, khiến cả căn phòng như bốc cháy.
Pond cúi xuống, bàn tay nâng lấy gương mặt đỏ bừng của Phuwin.
Trong đôi mắt mơ màng ấy, lần đầu tiên anh thấy một Alpha trở nên yếu đuối đến thế.
Trong cơn say nồng và hơi thở gấp gáp, đôi mắt Phuwin mờ đi, hàng mi run rẩy khép hờ.
Không kìm được nữa, anh cúi xuống, một tay giữ gáy Phuwin, kéo cậu vào một nụ hôn sâu đầy chiếm hữu.
Phuwin hơi giật mình, đôi môi run run đáp lại, vụng về đến đáng yêu.
Cậu chưa từng hôn ai, từng động tác chạm chạm mơ hồ, lúng túng đến buồn cười.
"Vụng về thế này...
đúng là lần đầu thật rồi."
Đôi tai Phuwin đỏ bừng, cậu muốn phản bác nhưng lại bị Pond cướp lời bằng một cái siết chặt hơn, nụ hôn lần này càng thêm sâu, mạnh mẽ, như muốn nuốt trọn hơi thở của cậu.
Phuwin rên khẽ, mùi hoa anh đào lan tỏa cuồng loạn, quấn lấy pheromone rượu vang của Pond, hòa làm một, khiến cả hai như rơi vào hố sâu không lối thoát.