Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)

[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 59: Chân tướng (2)


Chẳng mấy chốc, nhiều thế lực khác nghe nói vũ khí bí mật của nhà Vongola bị huỷ, tất cả đều nhao nhao lên muốn lật đổ nhà Vongola.

Mặc dù mất đi nhẫn, nhưng bọn họ vẫn còn nhiều loại nhẫn cấp A, đánh lại dễ dàng.

Chỉ tiếc là, không phải nhà nào cũng yếu ớt, bọn họ có thể không bằng Vongola, nhưng nếu là hợp lại?

Nhà Vongola chiếm vị trí số một quá lâu, không phải ai cũng cam tâm bị đè đầu cưỡi cổ!

Bọn họ từ chỗ của Verde mua được rất nhiều nhẫn và hộp vũ khí, dồn dập đánh tới nhà Vongola, khí thế hung mãnh.

Nhất thời, nhà Vongola cũng chống đỡ không được.

Hai nhà đàm phán.

Chẳng biết nghe đồn ở đâu rằng Vongola Đệ Thập và những Người Bảo Vệ đều yêu một người con gái, lập tức, họ đưa ra yêu cầu để đổi lấy hiệp định phải giết chết cô gái này.

Dĩ nhiên, bọn họ sẽ không nhàm chán như thế.Chỉ là muốn thử xem xem, cái người được gọi là tàn nhẫn vô tình này, thực sự có tình hay không.Dẫu sao nếu như hắn thật sự đáp ứng, chơi đùa một chút cũng..

được ha?

Dẫu sao bọn họ là Mafia.

Mà Mafia... lật lọng cũng là nhân chi thường tình mà thôi. ..."

Vì vậy cậu tin?"

Thiếu nữ tóc bạc nghiêng đầu cười một cái: "Thế, cậu định làm thế nào?"

"Giết tôi?"

Thần sắc của hắn chợt đanh lại.

Sawada Tsunayoshi nhìn cô, trầm giọng nói: "Kaori...."

Nhưng Kaori vươn tay ra, ra hiệu hắn đừng nói gì cả.

Cô cười cười nhìn hắn, nghiêng đầu đi, đồng thời cũng có chút khó hiểu: "Nếu như cậu muốn, thì được rồi."

Bắt gặp ánh mắt ngạc nhiên của hắn, Fukawa Kaori ngửa đầu cười lớn.

Cô như thể bị chọc lét, cả người đều run rẩy lên.

"Cậu ngạc nhiên cái gì?

Đây là điều cậu muốn, cậu ngạc nhiên cái gì?"

"Không, không phải!

Kaori, nghe tôi nói, tôi không muốn em—-" "Haiz."

Kaori thu hồi nụ cười trên mặt, thở dài một hơi.

"Biết không?

Vongola từ một tổ chức nhỏ trở thành nhà số một số hai trong giới Mafia là vì cái gì?"

"Là nhẫn Vongola!"

"Ngay cả hiện nay cũng thế.. rất nhiều gia tộc cũng biết đến sự tồn tại của ngọn lửa, hơn nữa cũng từ chỗ của Verde mua được nhẫn và hộp vũ khí.

Nghĩ đến, không có nhẫn, gia tộc Vongola chẳng mấy mà diệt?"

"Kaori—-""Đừng vội phủ nhận."

Kaori thở dài: "Nên biết, sự thật là như vậy.

Nhà Vongola là mạnh nhất, nhưng không phải mãi mãi.

Rồi sẽ có một ngày có gia tộc khác quật khởi, trở nên cường đại hơn.

Hoặc giao hảo với Vongola, hoặc đạp đổ nó.

Đây chỉ là vấn đề thời gian."

"Nhưng mà..."

Kaori sờ sờ cằm, đảo mắt nhìn hắn, bất giác lại dùng kính ngữ: "Đệ Thập, đây đều là phụ thuộc vào ngài mà nhỉ?

Vongola tồn tại hay diệt vong, đều là do ngài."

Sawada Tsunayoshi trợn to mắt, kinh hãi nhìn cô: "Làm, làm sao em biết—-?"

"Không có gì, tôi là Fukawa Kaori mà?"

Kaori không sao cả nhìn hắn: "Dù gì cũng chỉ còn một buổi tối nữa để sống.

Tôi đi đây."

"Em định đi đâu!"

Kaori nhướng mày cười: "Tất nhiên là tìm bạn trai." .
."

Kaori-chan~" Byakuran gặp cô đến, vui vẻ tiếp đón: "Sao lại đến đây?

Thân thể đã tốt hơn chưa?"

"Cũng đỡ hơn nhiều rồi."

Kaori nhìn hắn, chóp mũi ngửi thấy vị ngọt, trong lòng cũng đầy ngọt ngào.

"Muốn đến tìm anh thôi."

"Ha ha."

Byakuran cười nheo mắt lại: "Hiếm thấy em ngọt ngào như vậy nha!"

Kaori cười nhìn hắn, không nói gì.

Sắp chết rồi, cho tên này chút ngọt đi!

Sủng một chút cũng tốt!
 
[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 60: Chân tướng (3)


Cuộc đàm phán ngày hôm sau, Sawada Tsunayoshi dẫn theo cô cùng đi.

Như đã thương thảo sẵn, đôi bên thực hiện hiệp nghị của mình.

Sawada Tsunayoshi nổ súng chứng minh thành ý, sau đó mới đem "thi thể" của cô trở lại Vongola.Theo kế hoạch đã thương nghị, Sawada Tsunayoshi sẽ dùng đạn đặc biệt để bắn cô, chơi trò giả chết.

Để các thế lực Vongola, Cavallone và Giglio Nero ổn định lại, phản công cũng không muộn.

Nhưng mà hắn không ngờ đến, nửa đường, lại có kẻ ngáng chân mà đến.

Có một kẻ ám sát ẩn mình trong bóng tối, trước hắn một bước, bắn trúng huyệt thái dương của cô.Fukawa Kaori cứ như thế ngã xuống.Cứ như vậy.Chết đi.

Chỉ như vậy thôi.

Chỉ như vậy...

Tin tức này nhanh chóng truyền đi, hiệp định của hai nhà nhanh chóng được kí kết do nhà Vongola hi sinh một nhà kĩ sư Nhật Bản.

Đối với những gia tộc khác, họ cảm khái.Nhưng đối với nhà Vongola mà nói...

"Rác rưởi!!

Ngươi dám làm như thế!"

Xanxus hung tợn đánh bay Sawada Tsunayoshi, chỉ cảm thấy phẫn hận cực kì.

Nếu không phải lí trí vẫn còn, chỉ sợ hắn một phát súng bắn chết Sawada!

Người Varia lạnh lùng đối diện với nhà Vongola, thất vọng và tức giận cực kì.

Bọn họ xoay người lại, như lúc đến vậy, nghênh ngang rời đi.

Những gia tộc kia gộp lại cũng chưa chắc ép được ba nhà này đến nước đường như vậy.

Chẳng là Byakuran Gesso cũng góp một chân, vào lúc họ tấn công cũng cho quân vào, mắt lạnh xem kịch.

Hắn nghe hai nhà kia hội thảo cũng không để ý, còn đang vui vẻ đi hẹn hò với Kaori.Nào ngờ đâu...Đến khi tỉnh lại, cô gái đã chẳng còn nữa rồi.

Mà hắn, Byakuran Gesso, lại là một nhân tố khiến cô chết đi.

Byakuran Gesso chỉ cảm thấy... tay chân lạnh như băng.

Hắn chỉ là không nhìn quen nhà Vongola, muốn đánh sập nó.

Hắn biết ba nhà kia là đồng minh của Vongola, cũng động tay động chân một ít.

Thế nhưng kết quả...

Trong khoảng thời gian ngắn, Byakuran Gesso tĩnh lặng cực kì.Một năm sau, hắn hợp tác với Verde, sử dụng 7^3 giết hết Arcobanelo, xác nhập với Giglio Nero, thu thập những gia tộc kia, đối nghịch với Vongola.Kết quả cuối cùng, hắn thắng.

Trong lúc đàm phán, Byakuran Gesso nổ súng bắn chết Sawada Tsunayoshi, mà lòng tĩnh lặng bất ngờ.

Hắn muốn huỷ diệt thế giới này.

Cũng muốn huỷ diệt chính hắn.Nếu thế giới này xem nỗ lực của hắn là một trò đùa.Vậy thì để hắn đem thế giới này xem như một trò chơi đi.Trò chơi mang tên—-"Choice."/ 【Choice】.Cơ hội để gặp lại em, hoặc là cơ hội để em hoàn toàn rời khỏi thế giới mục nát này.Này, Vongola, có muốn... cùng chơi không?.
.Chúc các thím 8/3 vui vẻ.

3 chương liền nhé =3=
 
[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 61: Tình cảm của Người Bảo Vệ Mây


"Ra là vậy."

Nghe Irie Shoichi nói, Kaori gật đầu.

"Chết gì mà lãng xẹt dữ?"

"Kaori!"

Irie thở hổn hển: "Đừng có đem chuyện này ra đùa!"

Kaori nhún vai: "Không thèm."

Sau đó, cô nhịn không được lại hỏi lại: "Shoichi, cậu chắc chứ?

Chắc chắn rằng bản thân không nhầm lẫn...

Hoặc lúc ấy tôi uống lộn thuốc?"

"Không phải!"

Irie hét lên: "Đến lúc nào cậu mới nhận thức được tầm quan trọng của sự việc hả?

Cậu đã chết!"

"Thôi thôi~" Cô an ủi nhìn hắn: "Dù sao thì giờ tôi vẫn sống..."

Irie Shoichi ngây ngẩn nhìn cô gái, hai bàn tay xiết lại thành một nắm đấm.Đúng là bây giờ em vẫn còn sống, nhưng mà...

Thanh niên tóc cam thất bại ngã ra ghế.Em cố tỏ ra kiên cường như vậy sẽ làm tôi đau lắm, biết không?Cái chết ở ngay trước mắt...

Làm sao có thể không sợ được? .
.
."

Vậy là...

Là do tôi...

Hại chết Kaori sao...?"

Chứ còn gì nữa!

Kusakabe kiềm chế không cho bản thân thốt ra lời này, yên lặng không nói.

Suốt gần hai năm qua, Kyoya tiên sinh đã phải chịu rất nhiều dằn vặt rồi...

Hắn tự hỏi nếu trong lúc hội thảo Kyoya tiên sinh không vắng họp, liệu tiểu thư Kaori có...Lần này, cũng không phải là Kyoya tiên sinh phái hắn tới để nói việc này cho bọn họ biết, mà là hắn muốn làm vậy.

Mặc dù ích kỉ, nhưng chẳng lẽ chỉ có Kyoya tiên sinh và Sasagawa tiên sinh phải gánh chịu điều này sao?Rõ ràng...

Căn nguyên là ở Sawada Tsunayoshi...

Nếu như cậu ta không huỷ nhẫn, thì tất cả đã không xảy ra...Nhất định là như vậy...Hắn vẫn nhớ rõ, ngày ấy khi Kaori tiểu thư bị hoả thiêu, vẻ mặt của ngài ấy là như thế nào.Kinh ngạc, khó tin, phẫn nộ, sợ hãi rồi đến chết lặng.Quá nhiều biểu cảm cho một Hibari Kyoya cao ngạo như đám mây trên trời cao, quá nhiều cảm xúc cho một Hibari Kyoya lạnh lùng xa cách.

Quá nhiều "quá nhiều" cho Người Bảo Vệ Mây của nhà Vongola.

Vào lúc ánh lửa bùng lên dữ dội, hắn nhìn thấy Hibari Kyoya đứng như chôn chân ở nơi xa.

Chẳng biết lấy can đảm từ đâu đến, Kusakabe Tatsuya nhìn thẳng vào mắt ngài, và chẳng thấy gì hết ngoài ánh lửa.

Từ đó đến nay, rõ ràng không quá lâu, nhưng hắn nghĩ đối với Hibari Kyoya mà nói, có lẽ là dài dằng dẵng như nửa đời.Hơn ai hết, hắn biết rằng Kyoya tiên sinh yêu Kaori tiểu thư.

Kyoya tiên sinh đến bây giờ vẫn còn giữ lại di vật của cô ấy, thiết nghĩ, nếu người đã chết rồi, ngài cũng không thể gặp lại cô ấy nữa, việc gì cứ phải giữ khư khư thứ tình cảm ấy vào trong lòng?Nhưng bây giờ hắn hiểu rồi.

Không phải là không muốn buông, mà là thứ tình cảm mềm mại đó đã bành trướng lên, như một con nhím tích đầy gai nhọn đâm vào lòng ngài từng chút từng chút một.

Ai nói Người Bảo Vệ Mây không hiểu yêu?

Kusakabe Tetsuya cúi đầu xuống, nhìn thoáng qua từng gương mặt ở đây, bỗng chốc cười khổ.

Người Bảo Vệ Mây hiểu yêu, yêu chân thành hơn bất cứ người nào.Đám mây bay cao ngạo ấy... vẫn luôn, vẫn luôn dừng chân để chờ đợi một người.

"Ngài có biết không, Kaori tiểu thư?"
 
[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 62: Nơi quy tụ cuối cùng của cậu


"Fukawa đại nhân!"

Leonardo chống tay lên tường, thở hồng hộc.

Hắn nhìn cô gái tóc bạc trước mắt, vươn tay ra lau mồ hôi, thở phào: "Cuối cùng ngài cũng dừng lại rồi!"

"Ô?

Mắt kính?"

Kaori sửng sốt: "Anh tìm tôi có chuyện gì không?"

"Tôi là Leonardo..."

Leo nói, sau đó hắn nhận mệnh vỗ trán: "Thôi kệ đi, dù sao cái tên của kẻ hèn này còn chưa đến mức để ngài nhớ...

Byakuran đại nhân nói ngài ấy đã mua được rất nhiều sản phẩm thủ công bản limited, đã để ở phòng của ngài rồi ạ."

"Thật hả?!"

Kaori hưng phấn nói: "Thế thì tôi về trước đây!"

"Anou..."

Leonardo hơi do dự."

Sao?

Có chuyện gì không?

Không có gì thì tôi đi đây!"

Leonardo Lippi nhìn nụ cười rạng rỡ của cô gái, khẽ ngẩn người.

Hắn ngơ ngác nhìn cô một lúc, đến tận khi mà cô khuất bóng sau hành lang, hắn mới phản ứng lại."

Đáng yêu đúng không~?"

Byakuran cười híp mắt, khoanh tay tựa vào tường.

"Vâ, vâng!"

"Leo-kun."

Byakuran Gesso vẫn cười: "Tới phòng làm việc một chút đi, tôi có việc muốn nói."

"Việc, việc gì ạ?"

"Là về những bông hoa.

Tôi rất thích chúng, mà cậu lại rất biết cách chăm sóc.." .
.
.Fukawa Kaori trở về phòng của mình.

Cô đưa mắt nhìn đống đồ thủ công ở trên giường, phi thân bay vọt lên, lăn lộn vài vòng mới chịu ngừng lại.

Cô hưng phấn ôm chúng vào ngực, đến nỗi hận không thể hoà tan cùng chúng.

"Thật đáng yêu thật đáng yêu thật đáng yêu!"

"Hm~" Byakuran gõ bàn: "Quả nhiên Kao-chan vẫn dễ dụ như thế."

"Dạ?"

"Leo-kun này."

Byakuran xoay người nhìn Leonardo Lippi, nhìn chăm chú: "Tôi với Kao-chan quả là rất đẹp đôi nhỉ?"

"..?"

"Cô ấy còn tỏ tình với tôi rồi kia, nhìn này."

Leo theo tầm mắt của hắn nhìn qua, bên dưới khung ảnh để bàn, có một tấm ảnh khác lộ ra.

Hắn tập trung nhìn một chút, khi thấy nó là cái gì, hắn không khỏi ngẩn ra.Một tấm ảnh đã khá cũ.. chỉ với một đoạn thoại ngắn ngủi: '[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Đến với nhau đi, Byakuran!'Đây là...

đoạn tin nhắn mười năm trước..?

Tên này...còn in ảnh nữa sao?

Hắn...Không khó để đoán ra suy nghĩ của Leo.

Byakuran Gesso chống tay lên cằm, cười ngọt ngào: "Kao-chan là của tôi."

"Vâng..."

"Vậy nên cậu...

đừng dùng ánh mắt đó nhìn cô ấy được không?^^" Thanh niên tóc trắng cười tủm tỉm: "Rokudo...Mukuro?"

"?!"

"Nơi này...

Mukuro-kun, đây là nơi cuối cùng mà cậu quy tụ.

Tôi thật thiện lương quá mà, nhỉ?

Cậu hãy nhìn cho kĩ đi, lần cuối cùng thôi, để đến khi xuống địa ngục rồi, không còn gì nuối tiếc nữa nha~" Leonardo Lippi——Không, lúc này nên gọi là Rokudo Mukuro vứt bỏ bộ dạng khúm núm kia đi, bình tĩnh nhìn người đối diện: "Kufufufu...

Byakuran Gesso, ngươi biết từ khi nào?"

"Kể từ khi... cậu đặt những bông hoa này vào đây, Mukuro."

Kể từ khi...

Cậu dùng ánh mắt đó nhìn cô gái của tôi đó, Mu-Ku-Ro-Kun.Trong căn phòng cách đó một khoảng cách rất xa, như nhận ra điêu gì hoặc chỉ là hành động trong vô thức, Fukawa Kaori bỗng nhiên ngẩng đầu.
 
[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 63: Đừng chết chứ


Trận đánh nhau dài có một hai phút đấy không nhắc lại nữa, chuyển kênh!.
.Rokudo Mukuro không thể nhìn thấy thứ gì, thế nhưng hắn có thể nghe thấy.Từ trong chốn lao tù chật hẹp và không khí tanh hôi của máu tươi, hắn nghe thấy tiếng bước chân từ bên ngoài đi tới.

Sau đó, người ấy vươn tay lên chạm vào gò má của hắn, lạnh như băng: "Nào nào, đừng có chết chứ."

"Ngươi... ngươi là..."

"Suỵt."

Người ấy khẽ cười: "Yên lặng nào."

Trước khi chìm vào bóng tối, Rokudo Mukuro cố gắng mở to mắt.Đôi mắt xanh như biển cả kia khi chạm vào mắt hắn, lập tức như dừng lại, trở thành giấc mộng quấn quanh hắn cả đời.
.【Ne ne.】【Vì sao ngươi lại khóc?】【Vì sao vậy?】Đứa trẻ nghiêng đầu cười, con mắt dị sắc hơi loé lên, quỷ dị lại đáng yêu.

Người ấy nhìn hắn một cái, không nói gì, thản nhiên vươn tay lau nước mắt, xoay người rời đi.

Không, cô không khóc.

Là do tự bản thân nó muốn giải thoát thôi.Rokudo Mukuro lặng im nhìn bóng dáng của cô gái dần đi xa, có chút phức tạp xoay người....Quả nhiên, đã quên sao? 【Đi mau lên.】Vindice lôi hắn xuống dưới tầng thứ mười tám, nơi không có lấy chút ánh sáng và âm thanh, nơi sự sống mãi vĩnh tồn nhưng cũng như vô sinh khí.Hắn bị nhấn chìm trong lồng kính, khép mắt lại, dần lâm vào ngủ say.....Rokudo Mukuro ngã xuống, nhếch miệng lên cười khẽ.

Hoá ra...

Là ngài....
."

Byakuran?

Có chuyện gì thế?"

Kaori mờ mịt ngẩng đầu lên nhìn hắn: "Tìm tôi có chuyện gì sao?

Đang bận mà?"

"Không có gì~^^" Byakuran Gesso cười híp mắt lại: "Leo-kun chết rồi, tiếc quá."

"Hả?

Leo-kun là ai?"

Kaori khó chịu liếc hắn một cái."

Leonardo Lippi."

"Không quen, tránh ra cho tôi nhờ."

"Hửm~?

Không quen à.."

Byakuran nhìn phản ứng của cô, không giống nói dối.

Lẽ nào...

Cô ấy thật sự không nhận ra Rokudo Mukuro hay sao?

Rõ ràng cô ấy luôn biết những điều tưởng chừng như là không thể...

Nhưng lần này...

Byakuran sờ sờ cằm, sau đó hắn cười rộ lên: "Là tôi nhớ nhầm ấy mà~" Phải rồi, phải rồi.Kao-chan của hắn...

Làm sao có thể quen biết tên kia?

Rokudo Mukuro, ngươi có thấy bản thân mình...

Byakuran Gesso ác ý cười lạnh.

Ngươi có thấy... bản thân mình thật đáng buồn hay không?Cho đến cuối cùng...

Fukawa Kaori chỉ có nơi quy tụ cuối cùng...

Là ta, Byakuran Gesso.
 
[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 64: Bọn họ cố gắng như thế


Spanner ở Ý không được bao lâu thì tới Nhật Bản làm việc.

Căn cứ hắn ở là căn cứ lớn nhất của Millefiore tại Nhật Bản, cũng là nơi mà Irie Shoichi ở hiện tại, để thuận tiện cho việc chiến đấu với nhà Vongola theo lệnh của Byakuran Gesso.[Đệ Nhất Kĩ Thuật Sư]: Này Kaori, nhóm người Vongola đang tấn công vào căn cứ rồi.[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Hừm...

Bọn Tsuna sao? [Đệ Nhất Kĩ Thuật Sư]: Đúng vậy...

Nhưng mà hình như hơi sai một chút...

Vongola Decimo hình như nhỏ hơn trong hình.

Lẽ nào cậu ta cũng giống em sao? [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Đúng vậy. [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Tình hình hiện tại thế nào? [Đệ Nhất Kĩ Thuật Sư]: Khá ổn...

Bọn họ cũng không xâm nhập vào sâu được đâu.[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Ai biết được. [Đệ Nhất Kĩ Thuật Sư]: À đúng rồi...

Tôi giết Decimo được không?
[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Hả?[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Sao lại nói vậy?[Đệ Nhất Kĩ Thuật Sư]: Tôi là người của Millefiore mà.

Giết Vongola Decimo là điều bình thường.[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Thôi nào~ Cậu sẽ không làm vậy đâu, Spanner.[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Cậu ta thú vị hơn cậu nghĩ nhiều đấy.[Đệ Nhất Kĩ Thuật Sư]:...

Hi vọng là vậy.Spanner buông tai nghe ra, chăm chú nhìn vào màn hình vi tính.

Hắn ngồi bệt trên sàn nhà, trên người vẫn mặc bộ đồ công nhân xanh.

Thanh niên tóc vàng ngậm kẹo mút nghiêng đầu đi đánh giá dòng tin nhắn của cô gái, gõ gõ bàn.Trong căn phòng thí nghiệm chật hẹp, ngoại trừ thanh âm gõ bàn ra, chẳng còn thanh âm nào khác.

Sự âm trầm đè nén bỗng dưng bị phá vỡ, ở phía sau hắn, một con robot hình người tiến lên, đưa cho hắn một ly trà nóng.

"Spanner, uống trà."

"Ồ, cảm ơn."

Spanner cũng không phản cảm với thanh âm hơi cứng ngắc của máy móc, nhếch miệng cười: "Kao."

Người máy tên Kao đứng yên ở bên cạnh hắn, yên lặng, và... tĩnh mịch.

"Chậc....

Quả là người thật vẫn hơn." .
.
.Fukawa Kaori ở trong phòng theo dõi xem diễn biến.

Cô nhìn đám người vì Lal bị thương mà từng người ở lại, vẻ mặt có chút mê man.Vì sao...

Bọn họ phải như thế nhỉ?

Chỉ cần bỏ cô ta lại là có thể đi tiếp...Vì sao...

Phải gánh vác một người đã mất đi sức chiến đấu?

Bỏ lại...

Không phải là được rồi sao? 【Vì sao ngươi lại phải cứu hắn?

Chỉ cần bỏ hắn lại, ngươi có thể sống sót mà?】【Bởi vì hắn... là bạn bè của ta.】【Bạn bè quan trọng thế sao?

Đến nỗi...

Hi sinh cả mạng sống này?】【...., rồi sau này ngươi sẽ hiểu.】Vì sao?

Fukawa Kaori vẫn không hiểu nổi.

Nếu muốn tiến lên... lẽ ra phải nên gạt bỏ tất cả những gánh nặng và vật cản đường chứ?

Bọn họ cố gắng như vậy...Chỉ là vì hai chữ bạn bè thôi sao?

Mặt của Kaori nghệt ra, cô gái chăm chăm nhìn màn hình, nhưng hai mắt đã chẳng còn chút thần thái nào. 【Quái vật, đồ quái vật!】【Đáng ghét...】【Sợ ư?

Vì sao ngươi lại thấy sợ hãi?】【Bởi vì ta là con người!】Người ta nói rằng, có một cỗ máy không cảm tình sinh tồn trên đảo Sicily.

Người ta nói rằng, đó là một con quái vật.

Nhưng họ nói rằng, người đó, là bầu trời...
 
[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 65: Vô đề


Kaori nhấp nhấp miệng, cười một cách hài hước.

Cô thu hồi thứ cảm xúc ban nãy của mình, nhoẻn miệng nói.

"Làm tốt lắm."

Trên màn hình, điểm đỏ tiếp tục tiến lên, càng ngày càng tới gần khu trung tâm.

"Fukawa đại nhân."

Genkishi đứng cách cô một khoảng cách, hơi cúi đầu: "Byakuran đại nhân tìm ngài, nói là đến giờ ăn cơm rồi."

"Ừm."

Cô gái đưa lưng về phía hắn, lười biếng duỗi eo: "Biết rồi, cảm ơn anh, Genkishi."

"Đây là trách nhiệm của tôi."

Kaori nghe tiếng bước chân của thanh niên dần đi xa, xoay ghế lại, cười khẽ.

Một kẻ được cho là mạnh hơn Squalo sao?

Cô thì...không nghĩ như vậy.

Tên Cá Mập Lông Trắng đó tự tin đặt tên là [Đệ Nhất Kiếm Đế] đó...

Dù chỉ là Đệ Nhị nhưng cũng không thể thua một tên như vậy, nhỉ?

"Squalo?"

Ở tổng bộ Varia, Squalo bỗng dưng hắt hơi một cái.

Fran ở bên cạnh hắn mặt không cảm xúc, đơ đơ nói: "Trời ạ—— Đội trưởng lông trắng hắt hơi!

Có một con cá mập biết hắt hơi, tam quan của me—-""Voi!!

Rác rưởi, muốn chết sao!"

"Shi shi shi~ ếch xanh đúng là hay đi tìm đường chết~ Hệt như—-" Đang nói, Belphegor chợt im bặt.

Không khí ở đây cũng chợt như ngưng đọng lại.

Đám người Varia không ai nói với ai lời nào, đến tiếng thở mạnh cũng không có.

Ở trong góc tối, Xanxus bóp nát tay ghế, trầm giọng rít gào qua kẽ răng: "Câm mồm."

"Eh~?"

Fran ngơ ngác nhìn mọi người xung quanh, cuối cùng thở dài: "Me không muốn ở cái nơi ngột ngạt này nữa.

Me phải bỏ nhà ra đi." .
."

Kao-chan~" Byakuran chống cằm, cười híp mắt nhìn cô ăn cơm: "Hợp khẩu vị không~?"

"Hợp."

Kaori gật đầu, cô với tay lấy ly nước cam bên cạnh uống, thoả mãn xoa xoa bụng.

"Hm...

Đúng rồi, tôi muốn hỏi em một câu."

"Nói."

"Vì sao em...lại không giúp Sawada Tsunayoshi?

Em...là người của Vongola mà nhỉ?"

Thiếu nữ tựa lưng vào ghế, ngẩng đầu nhìn hắn.

Cô ấy cười khẽ, xinh đẹp và uyển chuyển, chỉ là đôi mắt kia, thi thoảng vẫn làm người ta cảm thấy lạnh lùng."

Ma~ Ai biết được."

"Có lẽ là do...

Họ phá huỷ nhẫn Vongola đi?"

Nhẫn Vongola rất quan trọng.

Đối với Fukawa Kaori mà nói, nó chẳng là gì cả.Nhưng đối với 'cô ta' mà nói, nó là...

"Suýt chút nữa thì quên này."

Byakuran cười: "Tôi đi có chút việc..

Có lẽ sẽ lâu đấy."

"Ừm.

Đi đi."

"Kao-chan không níu kéo sao?

T^T."

"Không."

"QAQ."
 
[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 66: Quan hệ của họ


Người quen đều trở về Nhật Bản hết.

Một ngày trước, Genkishi cũng đã phụng lệnh Byakuran trở về Nhật Bản, nghe nói là do Gamma Điện Thế kia đã bị Hibari Kyoya đánh bại.

Kaori dựng ngón cái lên: "Không hổ là hàng xóm của tôi!"

Byakuran Gesso ở bên cạnh ai oán, dùng đôi mắt của oán phụ nhìn cô: "Tăng sĩ khí cho kẻ thù sao?"

"Dù gì cũng là nhà mẹ đẻ..

Ở rể cũng phải nhớ quê nhà chứ, nàng thấy đúng không, ái phi?"

"Hoàng thượng..."

"Ái phi..."

Cả hai thâm tình nhìn nhau.Cuối cùng là do Irie Shoichi nhìn không được, gào lên:"Vào chính sự đi hai tên ngốc này!"

Không để ý đến sự tồn tại của hắn sao?

Đáng ghét hai cái tên thần kinh này!

Nhưng mà...

Irie Shoichi hơi suy tư, dù không muốn thừa nhận nhưng cũng không thể phủ nhận rằng...

Cái tính cách này của Byakuran chính là nguyên nhân khiến cho quan hệ với Kaori hơn hẳn bọn họ một bậc.

Trên thực tế, Fukawa Kaori luôn miệng gọi Byakuran Gesso là bạn trai chính quy, nhưng tất cả ai cũng hiểu rằng không phải.

Bọn họ cứ chờ đợi như thế, nhưng cuối cùng dù có ai ngỏ lời cũng bị cô nói vòng vèo mấy câu thành trò đùa.

Cảm xúc lúc đó của họ là...

Vừa mất mát, cũng vừa may mắn.

Ít nhất...

Bọn họ cũng có thể lấy thân phận bạn bè ngang nhiên quan tâm cô và chèn ép tình địch của mình.

Nhưng mà...

Đáng chết!

Vẫn hận Byakuran Gesso quá!

Ghen tị hận! #Người tới, ở đây có oán phu!# #Luận có oán phu nào trâu bò hơn oán phu của nữ chính.##Đáp án: Ha hả.# "Được rồi được rồi~" Byakuran cười tủm tỉm: "Sho-chan có yêu cầu gì không~?"

Irie Shoichi áp chế cảm xúc của mình xuống, thở dài, nghiêm túc lên: "Tôi muốn toàn quyền quản lý Black Spell lúc này...

Được chứ?"

"Ưm ưm có thể."

Hắn cười, vẫn không thèm để ý như thế, cười hì hì vò đầu của cô gái bên cạnh: "Tôi sẽ cử Genkishi bảo vệ cậu."

"Vậy thì tốt quá.

Được rồi, vậy tôi đi trước."

Irie Shoichi gật đầu với Byakuran, sau đó mới cúi đầu xuống, ôn hoà nhìn cô gái đang phồng má trợn mắt trên màn hình: "Tạm biệt, Kaori."

Còn chưa đợi cô nói gì, màn hình tắt cái rụp.Kaori: "..."

Tên thần kinh này!Byakuran: ^^Kaori: Đừng cười nữa, có bệnh!

"Ta vẫn thích ái phi lạnh lùng hơn."

"Hoàng thượng muốn gì thần thiếp sẽ thế đó..."

"Ngu xuẩn!

Là lạnh lùng chứ không phải bật điều hoà lạnh phát khiếp thế này!"

"Nhưng da của thần thiếp rất lạnh..."

"Cút!" .
.Ở Nhật Bản, Irie Shoichi im lặng nhìn màn hình tối đen trước mắt.

Hắn thở dài ngả người ra ghế, băn khoăn gõ bàn.

Nhà Vongola đã đột phá được vài lớp phòng ngự rồi...

Chẳng mấy chốc mà tới được đây.

"Irie đại nhân."

Cervello từ bên ngoài tiến vào, cúi đầu nói: "Bên kia lại xin xuất chiến, ngài thấy sao ạ?"

"Hắn?"

Irie nghiến răng: "Hắn sẽ phá huỷ tất cả mất!

Không được!

Cử đội khác đến!"

"Nhưng..."

Một Cervello khác chần chừ: "Hình như hắn đã đi rồi..."

"Đáng chết!"

Irie hung tợn vỗ bàn: "Nơi đó rất gần phòng thí nghiệm!"

Nếu bọn chúng để lan tới phòng thí nghiệm...Nghĩ đến thứ mà hắn đặt ở trong đó, trong mắt của Irie Shoichi chợt lướt qua tia sáng lạnh.
 
[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 67: "Tôi ở đây."


Nhật Bản.

"Sao rồi?"

Reborn nhìn chăm chú vào camera hành trình, hơi hơi nhướng mày: "Cậu đi lạc mọi người, ổn chứ?"

"Ờ."

Ở trạng thái lửa Dying Will, khuôn mặt của Sawada Tsunayoshi rất lạnh lùng: "Như vậy cũng tốt."

"Vậy sao."

Reborn tuỳ ý đáp lại, ngồi một bên theo dõi tình hình."

Reborn đại nhân, tôi còn có một đồ muốn đưa cho ngài."

Giannini cặm cụi trong tủ đồ một lúc, hồi lâu sau mới lấy ra được một máy móc, đặt lên bàn: "Đây là đồng bộ với tai nghe của Decimo."

"Đây là..?"

"Nghiên cứu mới nhất của chị Kaori và tôi, hình ảnh ba chiều."

"Hình ảnh ba chiều?"

"Vâng, ngài có thể xuất hiện ở chỗ của Decimo nhờ tai nghe..." .
.Sawada Tsunayoshi đang gặp khó khăn.

Hắn đã đánh bại đa số những White Spell đuổi giết mình, nhưng hiện tại đang ở trong ống cống.

Kẻ địch của hắn lúc này là những Mosca với sức chiến đấu vượt bậc Mosca khi hắn đấu với Xanxus, con Mosca này hiện đại hơn nhiều.

"Chậc."

Khá là rắc rối rồi đây.

Tsuna đưa mắt nhìn xung quanh, nơi này không hề có một điểm tựa gì cả.

Nếu như hắn muốn sử dụng X-burner thì có vẻ hơi khó.

Nhưng nếu chỉ đánh không bằng những chiêu thức kia...

Sawada Tsunayoshi rơi vào băn khoăn.

Ở cách đó không xa, Spanner vẫy vẫy tay gọi Kao lại, lấy một chén trà nóng uống cho ấm người.

Sau đó hắn xoa xoa mi tâm, chống cằm cười khẽ."

Xem nào...

Cuối cùng thì cậu cũng đến đây...

Sawada Tsunayoshi."

Bị giết hay được cứu...

Cái này thì phải xem cậu như thế nào...

"Tốt nhất là không có gì đặc biệt đi."

Để hắn giết chết tên này...

"Kao."

"Vâng?"

"Giết Vongola Decimo nhé?"

"Vâng."

Nhất thời, Spanner ỉu xìu nằm trườn trên bàn.

"Cô ấy sẽ không bao giờ trả lời như vậy....

Hầy, được rồi."

Thanh niên tóc vàng vỗ vỗ má, đứng dậy tiến lại gần Mosca King: "Chiến thôi.".
.
.【Thân ái.】Ánh sáng trong căn phòng hơi tối, nhưng Xanxus vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng người kia. 【Làm sao?】【Tôi mệt quá.】Cô gái lại gần ghế sô pha, ngã oạch xuống dưới: 【Mệt mệt mệt.】Xanxus vẫn duy trì tư thế vắt chân chống cằm trên chiếc ghế chuyên dụng của mình, nhướng mày lên chẳng buồn động đậy:【Thế nào?

Lại đi tìm chết sao?】【Nào có!】Vẻ mặt của cô gái lúc này ở trong mắt hắn có chút mơ hồ: 【Đám người đáng giận kia lại dám làm thế với tôi!

Nhất là Gokudera Hayato, mẹ kiếp, chắc là tên khốn này không muốn xài bom nữa!】【Tên Hibari Kyoya thì cứ khăng khăng một mực muốn cắn chết tôi, hừ, tôi há là người phàm tục như anh ta có thể nhúng chàm!】Xanxus: ...【Còn Cá Mập và Takeshi nữa.】Trong bóng tối, Xanxus nghiêng đầu, nhìn cô ấy lăn lộn trên ghế sô pha, phát điên túm chặt lấy chiếc gối, làm nó bị biến dạng: 【Đấu kiếm thì đấu kiếm, lại còn lôi tôi vào.

Khinh thường tôi không biết dùng kiếm sao?!】【Là do cô thích tìm đường chết.】【Bel nói không tìm đường chết thì sẽ không chết, nhưng người hoàn mỹ như tôi luôn khiến người khác phải—— A!

Mẹ, Xanxus anh làm gì!】Xanxus hạ tay xuống, bình tĩnh ném hung khí trên tay đi:【Yên tĩnh.

Không thì rời khỏi Varia.】【——!!

Xanxus!

Anh không thể vô tình như thế!】【Thế nào?】Hắn cười nhạo: 【Không gọi thân ái nữa?】【Anh anh anh anh sẽ hối hận!】【Ồ.】【Cái con người bạc tình này!

Đi thì đi!】Bóng dáng của cô gái càng chạy càng xa, hé mở cánh cửa, muốn biến mất khỏi tầm mắt của hắn.

Cả căn phòng u tối đó bị tia sáng chói mắt từ bên ngoài chiếu vào, sau đó dần dần càng ngày càng sáng, nhiệt độ cũng càng ngày càng tăng.

Xanxus mở bừng mắt ra, tiến lên muốn túm lấy tay của cô, gằn giọng: 【Làm gì vậy hả?!】Nhưng mà hắn không thể bắt lấy cô ấy.Người đó nằm yên tĩnh giữa những đoá hoa màu trắng, xung quanh bùng lên ngọn lửa dữ dội, nóng bỏng.

Xanxus cứng đờ, im lặng đứng lại.

Hắn đứng đó, cho đến khi tất cả đã hoá tàn tro mới xoay người, rời đi.

Vào khoảnh khắc hắn bước vào trong bóng tối, ở ngoài hiện thực, Xanxus lẳng lặng mở mắt.

Căn phòng vẫn tối om, thế nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấy nụ cười của người kia trong khung ảnh trên bàn.Vẫn rạng rỡ, tươi đẹp và sinh động như thế.【Thân ái!】"..."【Thân ái~】"..."【Thân~ái~】Hồi lâu, Xanxus thoả hiệp:"Ừm.

Tôi ở đây."

Giọng nói khàn khàn của hắn cất lên.Sủng nịch và cưng chiều.

Fran ở bên ngoài cửa phòng dừng động tác gõ cửa lại, thở dài xoay người rời đi."

Aizz...

Cái tổ chức này có bệnh."
 
[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 68: Xin chào, Vongola


Cuối cùng, dưới sự tấn công dồn dập của Mosca, Sawada Tsunayoshi không thể làm gì khác hơn là sử dụng X-burner.

Thế nhưng kết quả cũng không quá khả quan, mặc dù Mosca toàn quân tiêu diệt nhưng hắn cũng bị lực đẩy không cân bằng của nó đánh bay vào tường, hôn mê.

Không lâu sau, có người xuất hiện trong khoang lái của Mosca King.

Spanner ho khan vài cái, lảo đảo đứng dậy.

Lúc hắn đi đến cạnh Tsuna, tròng mắt màu xanh của hắn tràn đầy hứng khởi và thú vị."

Tốt lắm, cậu được sống." .
.
.
【Tsuna.】Có người gọi hắn à?

Sawada Tsunayoshi mê man mở mắt.

Thế nhưng xung quanh ngoại trừ biển thì cũng là biển, làm gì có người.【Phụt ha ha.】Có tiếng cười vang lên, là ở trên đầu:【Nhìn đi đâu vậy hả.】 "Kaori?"

Tsuna sửng sốt, Kaori làm gì ở đây?

Kaori ngồi vắt vẻo trên mỏm đá, lắc lắc đôi chân trắng noãn. 【Biển đẹp không?】"Đẹp..." 【Tôi cũng thấy vậy.】Cô cười tủm tỉm: 【Mỗi lần ở biển khơi, tâm trạng cũng thoải mái hẳn ra.】"Cậu... có biết tình hình hiện giờ không?"

Chần chờ một lúc, hắn hỏi.【Tình hình?

Tình hình gì?】Cô gái nghiêng đầu, khó hiểu hỏi: 【Trái đất sắp bị xâm chiếm bởi người ngoài hành tinh hay có kẻ thần kinh nào muốn huỷ diệt thế giới?】Ý thứ hai!

Tsuna ho nhẹ một tiếng: "Có kẻ muốn huỷ diệt thế giới, là Byakuran Gesso đó."【Phốc—- ha ha ha ha!

Là cái tên kẹo đường thành tinh ấy á?】【Tsuna đùa tôi đấy à?

Thức tỉnh đi!】"Kaori...

Tớ nói" thật...Còn chưa đợi hắn nói hết, khung cảnh xung quanh bỗng vỡ nát.

Tsuna mở bừng mắt ra, cả người đau nhức khiến hắn nhẹ rên một tiếng.Là mơ à?"

Xin chào, Vongola."

Thanh niên tóc vàng vẫn đang ngậm kẹo mút, hai con mắt chứa đầy ý cười nhìn thiếu niên tóc nâu: "Ổn chứ?"

"Anh... anh là..."

Sawada Tsunayoshi nghe tiếng ngẩng đầu lên, khá là kinh ngạc."

Tôi là Spanner, kĩ sư của nhà Millefiore."

Thấy sự phòng bị của Sawada, đáy mắt Spanner loé ra một tia miệt thị và lạnh lùng: "Lần "đầu" gặp mặt, Vongola mười năm trước..."

Lần đầu gặp mặt....Kẻ giết người.

Làm Mafia thì không thể không giết người.

Spanner là nhân viên kĩ thuật, nhưng trên tay hắn cũng đã nhuốm máu tươi.Hắn không phản cảm việc giết người, với hắn, người thường và tội phạm chẳng khác gì nhau cả.Nhưng người chết là Fukawa Kaori.Người chết là cô gái đó.Spanner hận.Hận không thể giết chết kẻ này.Dù vậy, hắn vẫn cười, khá là thân thiện: "Cậu là người Nhật Bản phải không?

Đất nước của nền khoa học rất tiên tiến ấy?"

"À, à vâng..."

"Thích thật đấy.

Tôi rất thích Nhật Bản, đặc biệt là trà xanh."

Hắn ra hiệu cho một con rô bốt lùn đi tới: "Uống đi, mặc dù không bằng người bản địa nhưng cũng không đến nỗi."

Tsuna tiếp nhận chén trà, đưa lên miệng nhấp một ngụm.

Hương vị quen thuộc trong khoang miệng khiến cho hắn thoả mãn nheo mắt lại, phòng bị trong lòng cũng lỏng đi đôi phần.

Spanner mắt lạnh nhìn điều đó, không nói gì cả.

Không gian yên tĩnh rất lâu, cho đến khi cánh cửa phòng mở ra, một con rô bốt đi vào.

"Spanner."

Là tiếng của máy móc.

Sawada Tsunayoshi kinh ngạc quay đầu lại, nhưng khi nhìn rõ, tròng mắt nâu kia của hắn cũng tràn đầy khiếp sợ.

"Ka, Kaori?!"

Không, đây không phải Kaori.

Tsuna cố gắng lấy lại bình tĩnh.

Thế nhưng dù là rô bốt thì...

Đây là căn cứ của Millefiore cơ mà?

"Ồ, Kao."

Spanner gãi gãi đầu: "Đã đến giờ ăn rồi sao."

Hắn tiếp nhận đĩa thức ăn, đặt lên bàn sau đó để Kao đưa đĩa còn lại cho Tsuna.

Hắn nhai nốt miếng kẹo trong khoang miệng, hơi hơi nghiêng đầu: "Sao?

Muốn nói gì?"

"Ka, Kaori..."

Tsuna muốn hỏi quan hệ giữa Kaori với người này là gì, nhưng lời nói ra khỏi miệng cứ như bị mất âm.

"À, Kaori hả."

Spanner cúi người nhặt cờ lê lên, che dấu ánh sáng lạnh trong đôi mắt: "Cô ấy là bạn của tôi."

"Ra là vậy..."
 
Back
Top Bottom