Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)

[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 88: Chiếc nhẫn khắc ghi thời gian của chúng ta


Vongola Decimo Familia đã có được sức mạnh truyền thừa từ Vongola Primo Familia, chỉ trừ Primo.

Vậy liệu họ có thể đánh bại Byakuran Gesso hay không?

Câu hỏi này khó mà trả lời.

Fukawa Kaori nằm trên mái nhà, nhàn nhã lắc chân.

Cô vươn tay ra che chắn ánh sáng mặt trời chiếu thẳng vào mắt mình, ngâm nga một khúc nhạc không rõ.

"Này, Kaori."

Đột ngột có người lên tiếng cũng không làm cô gái phải giật mình.

Cứ như đã cảm nhận được từ trước, cô ấy ừ một tiếng như chào hỏi.

"Bây giờ em khác trước nhiều nhỉ."

Kaori ngừng hát.

Cô chống tay ngồi dậy, không quay đầu lại, nhàn nhạt lên tiếng: "Rất rõ ràng, không phải sao?"

"Thời gian sắp kết thúc rồi phải không?"

Thanh âm của hắn trầm thấp, nhưng ôn hoà: "Kaori, em quyết định sẽ làm gì?"

"Trở lại với mọi thứ lúc ban đầu, hay là quyết định nắm lấy hiện tại..."

"Em có... mệt mỏi không?"

Fukawa Kaori quay phắt đầu lại.

Thanh niên tóc vàng trước mắt vẫn mỉm cười.

Đôi mắt màu lửa nhuốm màu bi thương và ôn hoà, giống như đang cảm thấy thương hại cho cô ta.

Kaori cúi đầu cười một tiếng nhỏ, sau đó cũng cười rộ lên.

"Ha ha... ha ha ha!"

"Ngươi nói đùa gì thế, Giotto?"

Vongola Giotto nhìn cô.

"Có biết không, trước đây cũng có người nhìn ta như thế.

Rõ ràng sắp chết đến nơi rồi mà vẫn nhìn ta, thương hại ta không có tình người.

Phải rồi, cuối cùng chúng đã chết.

Bị ta giết chết."

Sắc mặt của Giotto vẫn không thay đổi.

"Lúc ấy ta quả thật không hiểu.

Chúng thật kì lạ, nhỉ?"

Trên khuôn mặt của Kaori xuất hiện sự khó hiểu: "Cứ la hét ta là quái vật, vẫn luôn."

"Em không phải quái vật."

Giotto ôn hoà xoa đầu của cô, một hành động mà khi còn sống hắn đã từng muốn làm, nhưng không thể.

"Em không phải quái vật."

"Tất nhiên rồi."

Kaori đánh vào tay của hắn, cười lạnh: "Quái vật cái gì chứ, ngu xuẩn."

Giotto thở dài.

Đang lúc hắn muốn nói gì đã bị người đột ngột xuất hiện kia chặn họng.

"Ngươi là..."

"Xin chào, Giotto đại nhân."

Thanh niên tóc vàng kia mỉm cười, hơi cúi đầu: "Đã lâu không gặp."

"...Vincenzo, ngươi vẫn còn sống."

Người được gọi là Vincenzo cười: "Đúng vậy."

Fukawa Kaori uể oải ngồi dậy, phủi bụi trên quần áo, che miệng ngáp một cái.

"Ngươi tới đây làm gì, Vincenzo?"

"Bởi vì tôi thấy Giotto đại nhân tới nên..."

Kaori chậc một tiếng, nhảy xuống nóc nhà.

Cô chạm đất một cách an toàn, sau đó đẩy cửa, bước vào phòng.

Hai người kia cũng không có ai rời đi.

Giotto Vongola nhìn Vincenzo, ánh mắt lãnh đạm.

"Ngươi tới để ngăn cản điều gì?"

"Ngăn cản điều gì?"

Vincenzo hỏi lại.

"Vincenzo, ngươi rõ ràng nên biết, cô ấy không thể sống như một cỗ máy."

"Cỗ máy?

Ngươi hình dung sai rồi."

Vincenzo lắc đầu: "Ngài ấy là thần.

Thần thì làm sao có cảm tình của con người chứ?

Các ngươi sợ hãi ngài là đúng thôi."

"Vậy ngươi nhận ra chưa?"

Giotto không phản biện lại mà hỏi: "Đôi mắt của cô ấy, cảm xúc của cô ấy."

"Cô ấy đang được cứu rỗi."

Vincenzo lạnh lùng nhìn hắn.

"Tốt nhất hãy biết điều một chút, Vincenzo.

Nhớ lấy bản thân ngươi cũng chỉ là một người được cô ấy cứu vớt, và cô ấy không có trách nhiệm phải trở thành một hình tượng trong mắt ngươi."

"Thật là ích kỉ và hèn mọn."

Hắn nói, sau đó chậm rãi hoá thành một ngọn lửa.

Chỉ là ánh nhìn thương hại kia vẫn găm vào tâm trí của Vincenzo, như một con mọt gặm nhấm lí trí của hắn.

...

Giotto Vongola cuối cùng cũng truyền thừa ý chí của mình cho Sawada Tsunayoshi.

Có lẽ hắn sẽ ngủ say cho đến đời tiếp theo...

Giotto cười cười nhìn Sawada Tsunayoshi, trao cho hắn sức mạnh cuối cùng của Vongola.Hắn có thể cảm nhận được cô ấy đang ở một nơi cách đây không xa.

Hắn có thể cảm nhận được ánh mắt của cô ấy đang dõi theo mình.Hắn có thể cảm nhận được...Để xem, chuyện xưa này có lẽ bắt đầu từ rất lâu mà đến giờ vẫn chưa có hồi kết?Đó là một chuyện từ rất lâu trước kia, khi Giotto còn là một chàng thanh niên thất bại.

Hắn đã gặp cô ấy.

Một cô gái rất đặc biệt.

Nhờ cô, Giotto đã vực lên từ sự thất bại, tiến bước gạt bỏ những chông gai, chạm tới thành công mà đỉnh điểm là sự sáng lập của nhà Vongola.

Từ một người, Giotto kiếm được nhiều chiến hữu hơn, sau đó có được những người bảo vệ mạnh mẽ và đồng minh đáng tin cậy.Giotto Vongola có được bảy chiếc nhẫn với bảy thuộc tính khác nhau từ một người đàn ông.

Và từ đó, mối liên kết giữa họ và cô được thành lập.

Một lời thề được sinh ra..."

Ta vẫn luôn nhớ rõ, chiếc nhẫn này khắc ghi thời gian của chúng ta."
 
[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 89: Khách không mời


Hội Tsunayoshi chưa tới thế giới mười năm sau, Kaori cũng không vội.

Đúng vào lúc này, có một vị khách không thể tưởng tượng được tới chơi.

Kaori còn đang mắt lạnh nhìn không trung liền nghe thấy có người gọi mình.

Nhìn xuống, còn không phải là tên trung nhị thời kì cuối Byakuran Gesso sao?

Cô lập tức liền đi xuống mở cửa, thái độ cũng xoay chuyển 180 độ."

Đêm hôm khuya khoắt tới đây làm gì?"

"Còn không phải là đột nhiên mất liên lạc mười ngày sao?

Thấy em online tôi lập tức bay từ Italy tới Nhật Bản đấy!"

"Video call là được."

Kaori vẫy vẫy tay."

Sao có thể."

Thiếu niên chậm rãi phản bác, đưa ra một ngón tay ở trước mặt cô lắc lư: "Chúng ta không phải là người yêu sao."

"Người yêu?"

Kaori cẩn thận suy tư.

Hmmm...

Đột nhiên muốn nhìn thấy biểu tình của bạn cũ ghê..."

Đúng vậy, rốt cuộc cũng là bạn trai chính quy."

Cô thuận miệng hỏi: "Chúng ta ở bên nhau từ bao giờ?"

"Chương 32 nha."

Giây đáp."

Được, thiếu niên, ngươi vượt qua khảo nghiệm."

Kaori trịnh trọng vỗ vai hắn."

Kia thật là quá tốt, bạn gái đại nhân."

Kaori phì một tiếng, chui vào giường sưởi ấm, tròng mắt xoay chuyển.Ngẫm lại mười năm sau tên này cường ngạnh như thế nào, bây giờ cứ muốn đòi lại chút gì...

Tầm mắt của cô dừng lại ở quyển truyện đọc dở từ thật lâu trước kia."

Đọc truyện cho tôi nghe đi, Byakuran."

"Đọc truyện?"

Byakuran kinh ngạc, cười híp mắt: "Không phải là thích giọng nói của tôi rồi chứ?"

"Không sai."

Kaori thẳng thắn gật đầu: "Đọc đi, trang 100."

Trang 100...Byakuran ngoan ngoãn lật sách, ho nhẹ một tiếng, bắt đầu đọc.

Hắn cảm thấy mình nên thể hiện một phen."

A...

Nhẹ một chút, hoàng thượng..."

"Tiểu yêu tinh, đừng động!

Để trẫm hảo hảo thương ngươi."

"A...

ưm a... chậm, chậm một chút..."

"Á!"

Byakuran: "..."

Kaori kéo kéo chăn, hưng phấn nghe.

Thấy hắn không đọc nữa mới vươn tay ra giật giật tay áo hắn: "Đọc tiếp đi."

"Kaori."

Byakuran liếc nhìn cô một cái: "Em sợ là đang đùa với lửa."

Kaori im lặng một giây.

Cô nghẹn cười.

"Nói đi, bao nhiêu tiền mới đồng ý cùng tôi hôn một cái."

"Toàn bộ tài sản của cậu, thế nào?"

Byakuran nhướng mày: "Toàn bộ tài sản?"

"Sao?

Không nỡ?"

"Không phải."

Byakuran như suy tư gì: "Thêm cả cái mạng này nữa, chúng ta đi đăng kí kết hôn, thế nào?"

Kaori chớp chớp mắt.

Lời này không giống như là Byakuran Gesso, một tên độc tài máu lạnh có thể nói...

Lại giở thói ba hoa chích choè đây mà.

Lại còn kết hôn...

Hắn nghĩ mình bao nhiêu tuổi?"

Được đấy."

Cô mỉm cười: "Không ăn mệt."

"Kia..."

Hắn chậm rãi cúi đầu, cả hai chỉ cách nhau hai centimet, thậm chí có thể hít lấy hơi thở của đối phương.

"Chụt."

Kaori hôn nhanh lên môi của hắn một cái.

Một cái hôn mà thôi, cũng không có gì.

Một thượng vị giả cũng không để ý mấy cái thứ này.

Ngược lại là Byakuran, biểu tình trống rỗng vài giây mới bật cười."

Như thế là gian lận."

"Gian lận sao."

Kaori thò tay vào cổ áo của Byakuran.

Hơi lạnh trên tay truyền đến khiến cho Byakuran run lên một chút theo bản năng.

Ngón tay thon dài của cô chạm vào hầu kết của hắn, rõ ràng có thể cảm nhận được từng đợt rung động, thậm chí là tiếng nuốt nước bọt của hắn.

Cô bật cười."

Khẩn trương cái gì."

Thật là khó có thể liên hệ Byakuran Gesso của hiện tại với Byakuran Gesso của mười năm sau lại với nhau.

Có lẽ là hiện tại tuổi nhỏ, cũng chưa thức tỉnh được cái năng lực kì dị kia, tâm trí vẫn còn khá non nớt...

Nghĩ đến mười năm sau, người này với Sawada Tsunayoshi sẽ chiến một trận ngươi chết ta sống, Kaori nhịn không được đau đầu lên.

"Suy nghĩ cái gì?"

"Suy nghĩ nên dùng biện pháp gì đuổi cậu ra khỏi nhà."

"Gì, chúng ta không phải vừa đính ước sao!"

Byakuran ôm ngực nhìn cô như thể nhìn một tra nữ: "Thật sự là, thật sự là...!"

"Đùa cậu chơi thôi Byakuran."

Fukawa Kaori trào phúng: "Đi đi, không diễn."

Dĩ nhiên cô không có đuổi hắn đi mà là cho hắn ở phòng khách.

Chỉ là ngày hôm sau khi Byakuran tỉnh lại, Kaori cũng đã rời đi rồi.

Một câu cũng không để lại.

Đúng vậy.

Byakuran ngồi trong gian nhà trống rỗng này, nhận mệnh thở dài bắt đầu làm hòn vọng phu... mới là lạ.
 
[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 90: Tình nhân


Lúc này, Fran và MM đã đem Rokudo Mukuro ra khỏi nhà tù Vindice, dễ dàng hơn ngoài dự đoán.

Quả thực là quá kì lạ, cảnh giác của Vindice thấp như thế sao, hay là ảo thuật của hắn mạnh lên rồi?

Chẳng là...

Việc hẫng tay trên của Byakuran Gesso như thế này thật sự là quá tuyệt vời.

Chẳng biết khi tên này cho người tới đem tên Ghost cứu ra lại bị báo là chính hắn đã xin đổi người sẽ có biểu tình như thế nào.Nhất định là rất thú vị.

Fran mặt vô biểu tình mà nghĩ...."

Quả nhiên, Hibari - san đã đến trước... cùng với Kaori?!"

Sawada Tsunayoshi đầy mặt khiếp sợ.

Hắn không thể hiểu được Fukawa Kaori chấp nhất muốn tới đây làm gì.

Chẳng lẽ cô không biết nơi này rất nguy hiểm sao?

"Chào buổi sáng."

Kaori vô lực vẫy vẫy tay, ngồi xổm xuống đất, thở dài một hơi.Lẽ nào cô thích tới đây cùng với Hibari chắc?Sáng sớm vừa ra cửa đã không thể hiểu được bị Hibari Kyoya đứng ngoài cổng hù một phen.

Tên này chẳng có biểu tình gì đứng ở đó, nói là kẻ thù tới muốn giết cô nghe cũng khá hợp lí."

Kyoya à...

Sáng sớm đứng đây làm gì thế?"

"Người đêm qua là ai?

Byakuran Gesso?"

Tới!

Phương thức tra khảo tra nữ xuất hiện!Hình như độ ấm xung quanh bị hàng đến 0 độ.Kaori bất tri bất giác phát hiện mình lại lỡ lời.

Hibari ném tới tầm mắt tử vong, tự nhiên biết người tới là ai, chỉ là tự nhiên tâm lí có chút không chịu thua kém mà hỏi một câu, cũng không có gì quan trọng, hai người bọn họ trong tương lai còn không phải là người yêu sao?

Kusakabe đã nói hết với hắn rồi.

Hừ.

Mới miễn cưỡng chấp nhận sự thật này mà quay qua đã gian díu với người khác...Nghĩ đến đây, Hibari Kyoya càng tức giận, không nói hai lời nhấc cổ áo của cô lên, xách thẳng tới ngôi đền."

Em có thể tự đi được."

"..."

"Xin lỗi em không thể tự đi."

Kaori nhanh chóng sửa miệng.Cô sờ cằm, lâm vào trầm tư.Lẽ nào tương lai đã xuất hiện sự kiện khó lường gì?Các kịch bản thể loại phim cẩu huyết tổng tài nhanh chóng lướt qua đầu Fukawa Kaori như chó chạy ngoài đồng.Người nào đó bừng tỉnh đại ngộ.Lẽ nào bản thân cấm dục nhiều năm, vừa ăn thịt liền ăn luôn cả đàn sao!

Quả không hổ là bản thân!

Vừa mới nghĩ tới đây, cô và Hibari Kyoya đã xuất hiện trong căn cứ của Vongola.

Irie Shoichi vừa định mở miệng đã bị tư thế của hai người kích thích đến, ho khù khụ."

Đã, đã lâu không gặp, Kaori!"

"Đúng vậy, đã lâu không gặp!"

Fukawa Kaori nói.

Như để chứng thực suy nghĩ chính mình ai gặp tai hoạ người đấy, cô cười tủm tỉm: "Có phải trong tương lai chúng ta cũng là tình nhân hay không, Shoichi!"

"Khụ khụ khụ khụ khụ!"

Irie sặc nước bọt, các loại câu chữ vừa được tổ hợp lại cũng không cánh mà bay, đầu óc trống rỗng.

Cũng?

Cũng?!

Tình nhân?!Mà Hibari Kyoya đã dùng tonfa sắc bén mà đập một cái vào lưng Kaori làm cô ngã gục xuống đất, câm miệng.Irie Shoichi vất vả lắm mới bình phục tâm tình của mình, giả bộ như lơ đãng hỏi: "Sao lại nói vậy?"

"Vì tôi cảm thấy bản thân mình giống như tra nữ."

Kaori nằm rạp dưới đất, vẻ mặt nhìn thấu hồng trần."

Oa nga."

Hibari Kyoya âm dương quái khí mà lên tiếng, trào phúng: "Bây giờ mới nhận ra sao?"

"Không, không thể nào!"

Biểu tình sửng sốt của Kaori giống Byakuran như đúc.

Irie nhìn quen rồi, bây giờ liếc mắt một cái cũng có thể nhận ra.

Hắn thở dài đỡ Kaori đứng dậy, hỏi: "Cảm giác thế nào?

Đau không?"

"No, không đau không ngứa."

Cô nói: "Anh không được, Kyoya."

Sắc mặt Hibari đen như đáy nồi.Không một người đàn ông nào thích nghe mình bị nói "không được".

Nếu Hibari đọc qua tiểu thuyết tổng tài, có lẽ hắn cũng sẽ giống Byakuran nguy hiểm mà nhìn cô, nói rằng: "Nữ nhân, cô đùa với lửa."

Hibari không nói thế, không sai, nhưng hắn sẽ đánh người.

Vì thế Fukawa Kaori phải trả giá cho sự ngu xuẩn của mình.

Fukawa Kaori: "Sẽ chết người, Kyoyaaaa!"

"Vậy thì đi chết đi."
 
Back
Top Bottom