Siêu Nhiên [HP/ Alldra] Bí mật

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
355272160-256-k742528.jpg

[Hp/ Alldra] Bí Mật
Tác giả: _SnowN_
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Điều gì sẽ xảy ra khi Harry Potter bắt gặp kẻ thù không đội trời chung- Draco Malfoy đang ân ái cùng với một phù thủy sinh nhà Slytherin ngay giữa hành lang tối đen?

Mọi thứ liệu có giống với những gì mà hắn đã thấy?
___________________
• Lưu ý: Truyện có yếu tố rape, và nhiều chi tiết gây khó chịu cho người đọc, cân nhắc trước khi xem.
• Warning: OOC Tags: alldrablaidradracomalfoydrarryhardraharrypotternptheodravoldra​
 
[Hp/ Alldra] Bí Mật
Mở đầu


Trước khi vào đọc mình có vài lưu ý nhỏ: Thứ nhất, truyện là alldra nên sẽ không xoay quanh một cp nhất định.

Thứ hai, sẽ có vài chi tiết không giống với trên phim (truyện), vì đó là chi tiết mình tự nghĩ ra cho phù hợp với hoàn cảnh cũng như tình huống của fic.

Thứ 3, Sẽ có cảnh Draco bị ép buộc (không tự nguyện) làm tình, nên bạn nào dị ứng với rape thì quay lại nhé.

Văn phong mình còn hơi non và không được hay cho lắm, nên có gì mọi người cứ góp ý cho mình nha!

Mình nói nhiêu đó thôi hà, chúc mấy bồ đọc truyện thật vui vẻ ❤️
 
[Hp/ Alldra] Bí Mật
Chap 1


Hogwarts luôn hàm chứa biết bao điều kỳ bí và huyền ảo, dù có khám phá hết đời cũng chưa chắc đã biết được hết được những bí mật của ngôi trường nơi đây.

Kể từ ngày bắt đầu theo học cho tới bây giờ cũng đã đến được năm thứ 3, trong mấy năm này biết bao nhiêu điều đã xảy đến với Harry Potter hay còn được người khác gọi với cái biệt danh đầy vĩ đại: Cứu Thế Chủ.

Harry Potter biết rõ, điều mà mình biết về Hogwarts chỉ là một phần nhỏ, một phần rất nhỏ giữa vô vàn thứ còn đang được che giấu.

Ừ thì hắn cũng thừa nhận, bản thân hắn chẳng biết chút gì về thế giới này.

Những điều đã xảy ra, hoặc sắp sửa xảy ra, hắn đều chẳng biết rõ gì cả.

Và hiện tại thì hắn cũng đang đối mặt với một điều nguy hiểm vô cùng, đó chính là mối nguy mang tên tù nhân ngục Azkaban.

Harry Potter đã gặp những tên giám ngục trên tàu, hắn cũng đã chứng kiến vài "vết tích" mà tên tù nhân vừa trốn thoát kia để lại.

Cụ Dumbledore nói với hắn cũng như toàn thể học sinh không được đi lẻ, không được ra ngoài một mình vào ban đêm.

Nhưng với cái tính cách của mình, chỉ trong một đêm hắn đã phạm cả 2 quy tắc ấy.

Harry Potter không quan tâm rằng bản thân có bị phạt khi bị phát hiện ra hay không, mà điều hắn quan tâm chỉ là tìm kiếm sự thật về tên Sirius Black.

Hắn không muốn cứ bị rơi vào thế bị động nữa, chính vì vậy hắn đã lẻn ra ngoài bằng áo choàng tàng hình.

Men theo dọc hành lang tối tăm, chỉ có vài ánh đèn mờ mờ từ ngọn đuốc hành lang chiếu tới.

Harry cẩn thận di chuyển, hắn biết rõ áo choàng tàn hình này che giấu khí tức rất tốt nhưng dù sao hắn cũng phải cẩn thận.

Vẻ tĩnh mịch ban đêm của lâu đài càng làm cho không khí có vẻ hơi rờn rợn.

Thế nhưng đối với một Gryffindor như hắn, mấy chuyện này chẳng là vấn đề gì cả.

Lúc này hắn đang chậm rãi đi đến nơi mà Sirius Black đã đến và tàn phá bằng cách rạch rất nhiều vết vào những bức tranh cũng như để lại dấu vết trên tường, ngoài bức tranh bà béo đã bị cào rách ở nhà hắn.

Hắn chậm rãi bước đi qua một hành lang, rồi lại qua thêm một hành lang nữa và rồi lúc này hắn mới bất chợt nhận ra nơi mà tên Sirius phá kia cũng khá gần nhà chung của Slytherin.

Nhắc đến cái tên này làm hắn có chút khó chịu, vốn dĩ hắn cũng chẳng thích Slytherin gì cho cam, giờ tên Sirius kia càng làm dấy lên nỗi ác cảm với hắn về Slytherin, chỉ là Harry nghĩ tại sao một kẻ ác độc như hắn có thể vào Gryffindor?

Harry Potter có chút khó chịu trong lòng... rồi lúc này hắn đi thêm một đoạn, chỉ cần đi qua thêm một cái hành lang nữa thôi là sẽ đến được nơi kia.

Thế là bước chân hắn cũng dần trở nên nhanh hơn...

"Hộc..."

Harry Potter giật mình, hình như hắn vừa nghe thấy âm thanh gì đó...

ánh mắt hắn lúc này trở nên đề phòng.

Nhưng đôi chân ấy vẫn tiếp tục bước đi, dần dà những âm thanh kỳ lạ kia càng được phóng đại hơn rất nhiều khi hắn tiến lên phía trên.

- Blaise...

Cái quái gì vậy chứ?

Giọng nói này?

Là Draco mà?

Harry Potter có thể lập tức nhận ra chất giọng của kẻ mà hắn có thể gọi là thiên địch của mình.

Chất giọng kiêu ngạo lại tràn ngập khinh thường của người kia khiến Harry Potter không muốn nhận ra cũng khó.

Vẻ phấn khích liền lộ trên mặt Cứu Thế Chủ, không biết tên kia đang mờ ám làm điều gì, nhưng hôm nay người kia sẽ không thể qua mắt được hắn.

Và thế là Harry Potter vội vã đi nhanh về phía trước, đoạn hành lang dài chẳng mấy chốc liền thu ngắn, đi thêm một chút nữa liền vượt hết ra khỏi dãy hành lang kia.

Harry Potter còn chưa kịp vui mừng khi tưởng rằng bản thân sẽ nắm thóp được kế hoạch mờ ám gì đó của kẻ mà mình luôn ghét bỏ... thì chợt hắn sững người... vội vội vàng vàng chạy lại phía bức tường của dãy hành lang mà hắn vừa vượt qua.

Harry lấy tay che miệng, đôi mắt mở lớn đầy kinh ngạc và sửng sốt, hắn vô cùng hoảng loạn, hoảng loạn đến độ quên mất mình đang mang áo choàng tàn hình mà phải trốn vội vào một góc như thế này... hắn... hắn vừa thấy điều quái quỷ gì thế này, là hắn nhìn lầm phải không?

Harry run run, chậm rãi thò đầu ra để nhìn dãy hành lang trước mặt, và rồi đôi mắt của hắn lại một lần nữa trợn lớn...

đôi mày hắn cau lại... vô thức lẩm bẩm trong miệng.

- Malfoy... và...

Zabini...?

Cái quái gì?- Ưm... hức...

Giọng nói kiêu ngạo kia có hơi vọng lại trong hành lang, Harry càng ngày càng ngây người, nhìn về những gì diễn ra trước mặt mà không khỏi sửng sốt.

- Malfoy à...

- Haa... hộc...

Cái cảnh tượng đầy kinh hãi gì đây?

Blaise và Draco... hai bọn nó đang âu yếm nhau...?

Harry Potter nãy giờ cứ há hốc mồm và trợn lớn mắt, như tất cả những gì trước mắt đều do hắn tưởng tượng.

Nhưng dù là có trong tưởng tượng của hắn đi chăng nữa thì cái chuyện kinh khủng này cũng không thể nào xảy ra được...

Draco mà hắn biết là một tên khốn ngạo mạn, đi đến đâu cũng đều dở giọng điệu khinh bỉ mà đâm chọt mọi thứ.

Một tên khốn luôn cho mình là trung tâm, kiêu ngạo chẳng thèm để mắt đến thứ gì.

Ấy vậy mà trước mặt đây, Draco đang bị Blaise ép vào tường, với chiếc áo choàng màu xanh đặc trưng bị rớt xuống tận vai.

Còn Blaise thì đang không ngừng lao vào nó, ngấu nghiến nó như một con hổ bị bỏ đói lâu ngày, Draco hoàn toàn để yên cho hắn ta tùy tiện?

Harry chính thức ngu người, hắn chẳng hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra nữa.

Thế nhưng trên mặt hắn lúc này đang tràn ngập tia ghét bỏ và khinh thường.

Với những gì đang diễn ra trước mắt mình đây thì hắn chắc chắn rằng Draco là một tên đồng tính!

Thật đáng nực cười thay, một tên luôn bày ra dáng vẻ cao cao tại thượng lại chỉ là một tên đồng tính đáng khinh thường.

Harry nhàn nhạt mỉm cười, có vẻ như hắn vừa phát hiện ra được một bộ mặt đen tối của cậu chủ nhà Malfoy!

Hắn đã nắm rõ được điểm yếu chí mạng này rồi, hắn sẽ tận dụng tốt nó và cho tên khốn Malfoy kia một bài học nhớ đời.

Thế nhưng giờ hắn chợt nhớ ra mục đích thật sự của mình là tìm hiểu về Sirius Black, nhưng đau đầu ở chỗ, hắn còn phải đi hết dãy hành lang kia thì mới tới được nơi cần đến.

Và hắn nghĩ mình sẽ không bước tiếp nữa đâu, việc điều tra hôm nay nên dừng lại tại đây, hắn không thể tiếp tục nhìn được cái cảnh tượng trước mặt mình nữa.

Thằng Draco nó cứ như biến thành người khác, không biết rằng nếu cậu bạn Ron biết được điều này thì còn kinh hãi như thế nào.

Harry nhàn nhạt, nhanh chóng rời đi... thôi thì chuyến đi hôm nay cũng không hẳn là không thu được điều gì.

Ít nhất thì hắn cũng đã biết được bí mật của tên khốn ngạo nghễ kia rồi!

Harry khẽ cười nhạt, có lẽ sẽ thú vị lắm đây Draco!
 
[Hp/ Alldra] Bí Mật
Chap 2


Và kể từ khi thấy được cái bí mật động trời của tối hôm ấy, Harry Potter cứ thẫn thờ như người mất hồn.

- Này, đi thôi Harry!

Đến giờ ăn rồi!

- À, ừm...

Người kia ậm ừ cho qua, rồi ngay sau đó đi cùng cậu bạn thân Ron Weasley xuống phía dưới đại sảnh cho kịp giờ ăn trưa.

Và vẫn như mọi ngày, đại sảnh vô cùng náo nhiệt và tấp nập người.

Thế nhưng giữa vô vàn biết bao nhiêu là người ấy, ánh mắt Harry lại vô tình nhìn trúng một người nào đó bên Slytherin.

Vẫn là vẻ đùa giỡn đầy cợt nhả ấy, vẫn là bộ dáng ngạo nghễ đầy trịch thượng.

Nhưng hắn lại không thể nhìn người kia một cách bình thường nữa vì những gì mà đêm hôm qua hắn chứng kiến.

Một Malfoy hoàn toàn trong thế bị động, một Malfoy bị người khác xâm chiếm.

- Harry!

Hắn cười nhạt, nếu như để người khác biết được một Malfoy với sự thật trần trụi như thế, chắc chắn rằng không chỉ hắn mà cả gia đình hắn đều vô cùng mất mặt với đứa con này.

Harry thầm nghĩ, phải chăng tên kẻ thù truyền kiếp kia sẽ lên trang thứ nhất của tờ nhật báo tiên tri với tiêu đề "cậu quý tử nhà Malfoy là một tên đồng tính".

Không biết lúc đó cậu ta còn có thể bày ra cái dáng vẻ khinh khỉnh ấy nữa hay không, thật sự làm Harry có chút tò mò.

- Này, Harry Potter!

Giọng nói quen thuộc của cô bạn nào đó kéo Harry về thực tại, hắn ngơ ngác quay sang nhìn vẻ mặt cau có của Hermione.

- Bồ gọi mình hả?

Cô nàng bày ra vẻ mặt có chút tức giận.

- Mình gọi bồ mấy lần rồi hả?

Nãy giờ bồ không chú ý gì cả!

Mải nghĩ về chuyện của Draco quá nên tâm trí của Harry có hơi trên mây.

Cậu bạn Ron ngồi bên cạnh cũng lo lắng quay sang hỏi bạn mình.

- Bồ có sao không thế?

Sáng giờ cứ thơ thẩn như người mất hồn ấy!

Cả hai người bạn nhìn mình với ánh mắt dò xét, Harry vội vội xua tay.

- À, không có gì đâu, mình chỉ mải nghĩ đến chuyện Sirius Black thôi!

Cả hai nghe vậy mặt cũng hiện lên vẻ bối rối và lo lắng.

- Thôi, bồ đừng nghĩ nhiều, có thầy Dumbledore ở đây chúng ta sẽ an toàn thôi.

Ron nhẹ giọng nói lên với vẻ mặt tin tưởng, Hermione bên cạnh cũng đáp.

- Ron nói đúng đó, Sirius Black sẽ không dám làm gì trong lâu đài đâu!

Harry cũng nhẹ gật đầu.

- Ừ, mình mong vậy!

Và rồi ngay sau đó cô bạn Hermione cũng nhanh chóng thúc giục.

- Thôi, bồ lo ăn nhanh lên, chúng ta còn có tiết độc dược nữa đó!

- Ừm, mình biết rồi! __________________________ Một tiết học mà Harry cho là vô cùng nhàm chán cuối cùng đã trôi qua, hắn thừa nhận bản thân chẳng có một chút hứng thú gì với môn học này.

Thà rằng cho hắn học 10 tiết biến hình học của giáo sư Mc Gonagall còn hơn là học 1 tiết độc dược học của giáo sư Snape.

Harry uể oải đi ra ngoài cùng hai người bạn thân của mình, thế nhưng còn chưa đi được vài bước, trước mặt hắn lại xuất hiện một nhóm người mà hắn không muốn gặp nhất trong Hogwarts.

- Ồ, xem ai kìa?

Harry Potter?

Chất giọng ngạo nghễ đầy châm chọc của người kia vang lên, đám người đằng sau cũng cười khanh khách đầy cợt nhả.

- Tao nghe nói mày ngất xỉu trên khoang tàu!

Sao lại ngất xỉu thế?

Bị giám ngục dọa cho sợ mất mật à?

Và rồi đám người phía sau hắn bật cười thành tiếng, phụ họa cho Draco.

- Mày câm đi Malfoy!

Không biết gì thì đừng lên tiếng!

Hermione bực bội, nhanh chóng lên tiếng bảo vệ cậu bạn thân của mình.

Draco lúc này có hơi khó chịu, mặt người kia khẽ cau lại.

- Mày mới là đứa phải câm đi đấy đồ con nhỏ máu bùn dơ bẩn!

Người kia nặng lời mắng cô bạn gái Hermione, Ron bên cạnh không nhịn được tính xông lên.

- Thằng khốn kiếp!

Thế nhưng Harry đã nhanh chóng cản lại, Ron khó chịu nhìn cậu bạn của mình.

- Harry...

- Này Malfoy!

Đứa dơ bẩn là mày đó!

Bản thân mày phải hiểu rõ chứ?

Harry cũng không chịu để yên mà nhanh chóng đáp trả, Draco càng nhíu mi chặt hơn.

Lời nói của Harry đầy ám chỉ, thế nhưng dĩ nhiên Draco không biết người kia đang muốn nói đến điều gì.

Còn chưa kịp lên tiếng, Harry đã nhanh chóng kéo Ron và Hermione đi.

- Thằng đầu thẹo chết tiệt!

Draco lầm bầm chửi rủa trong miệng, nhưng rồi sau đó cũng hậm hực rời đi.
 
[Hp/ Alldra] Bí Mật
Chap 3


Đi trên một đoạn hành lang dài, sau khi chỉ còn một mình, Draco mới thả lỏng.

Khuôn mặt em lúc này lại vô cùng trầm tư, lời mà Harry nói ban nãy thật khiến em phải suy nghĩ trong lòng.

"Đứa dơ bẩn là mày đó!"

Bất giác lúc này Draco nhớ lại cái đêm hôm qua...

"Huỵch!"

Lúc này đã là đêm khuya, hành lang vắng tanh không một bóng người.

Ai nấy cũng đều chìm trong giấc ngủ của riêng mình, nhưng có một vài người nào đó thì không như vậy.

- Mày làm trò gì vậy?

Người kia đẩy em vào tường và đang có ý định tiến gần lại em.

Nhưng Draco đã nhanh chóng đẩy người kia ra...

- Tao thì còn có thể làm gì mày ngoài chuyện đó hả Malfoy?

Gã nói ra như chuyện đó là điều thản nhiên, Draco có hơi nhíu mày nhìn khoảng hành lang vắng lạnh.

- Về phòng đi!

Em nhàn nhạt rồi sau đó tính quay người đi, thế nhưng người kia đã nhanh chóng kéo tay em lại và lần nữa ép em vào tường.

- Hôm nay tao muốn làm ở đây!

Draco khó chịu cố để vùng tay ra nhưng dĩ nhiên chẳng tài nào được, người kia lúc này liền chớp thời cơ mà nhanh chóng tiếp cận phần cổ, cắn cắn và mút mút một cách thành thạo.

Draco khó chịu tránh né, bên cạnh đó cũng không chịu để yên.

- Đồ khốn chết tiệt!

Về phòng đi tao sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của mày!

Em khó chịu vùng vẫy, thế nhưng người kia vẫn một vẻ mặt nhàn nhạt đó mà liếm mút cần cổ em một cách điên cuồng...

- Tao không muốn!

Draco tức muốn nổi đóa...

- Mẹ kiếp Merlin!

Não mày bị úng nước rồi à?

Nếu có ai đó thấy chúng ta ở đây và làm cái trò này thì tao biết giấu mặt ở đâu hả?

Thanh danh nhà Malfoy sẽ bị hủy hoại!

Blaise chậm rãi buông Draco ra, em còn chưa kịp mừng người kia đã nhàn nhạt.

- Cái danh đó vốn đã bị cái bí mật của mày hủy hoại rồi Malfoy!

Đừng để tao điên lên và rồi cái bí mật đó sẽ được cả Hogwarts biết đến!

Draco thần người, cũng không còn dám phản kháng lại người kia nữa, lúc này Blaise mới hài lòng, lại tiếp tục lao vào em.

- Blaise...

Người kia điên cuồng, tay tùy tiện kéo vai áo em xuống và rồi lại tiếp tục cắn xé.

Draco liên tục chửi rủa trong lòng, nhưng rốt cuộc thì bản thân cũng đành bất lực buông xuôi.

Nhưng rồi sau đó, bọn họ nghe được một vài tiếng loạt xoạt nên Blaise mới dừng lại.

Coi như em thoát được một kiếp đi... thế nhưng cái bí mật mà em vẫn luôn che giấu... có lẽ vẫn sẽ bị người kia đem ra để làm trò uy hiếp...

Ánh mắt em quay trở lại hiện tại, bộ dạng sướt mướt này không phải em, Draco nhàn nhạt, chỉ cần mình làm tốt thì sẽ không có chuyện gì xảy ra cả.

Nhất định sẽ ổn thôi, phải không?

Ừ nhất định đấy!

Thôi thì không nghĩ nữa, có lẽ em nên trở lại để kịp cho tiết học tiếp theo.

Nhưng phiền ở chỗ...

Blaise cũng tham gia lớp học này... môn phòng chống nghệ thuật hắc ám...

___________________________ Hôm nay Draco đến với lớp học khá sớm, chẳng qua là do em cũng không biết nên làm gì trong thời gian giao tiết nên đã đến đây luôn.

Chọn cho mình một chỗ ngồi phù hợp nhất và rồi ngồi xuống, Draco sau đó cũng chậm rãi lấy sách của môn học ra và đọc qua để nghiên cứu thêm.

Điểm số cũng rất quan trọng đối với em, hay nói đúng hơn là đối với nhà Malfoy.

Dần dà thời gian trôi qua thì lớp học cũng khá đông đủ, thêm bộ ba vàng đã có mặt trong lớp học, ánh mắt Draco chậm rãi nhìn về phía kia nhưng nhanh chóng đã thu lại vì cảm nhận được bên mình có người ngồi xuống.- Nhìn gì vậy?

Người kia nhẹ giọng hỏi, Draco lập tức nhíu mi, thấy được khuôn mặt của người bên cạnh em liền tỏ ra chán ghét.

- Quản nhiều vậy làm gì?

Người vừa tới cười cười đầy cợt nhả.

- Thích vậy đó!

Và sau đó hắn ta ăn trọn cái liếc mắt sắc lẹm của em, ấy vậy mà trông người kia vẫn rất vui vẻ.

Gã ta chậm rãi ngồi xuống bên cạnh em một cách thản nhiên và rồi chẳng mấy lâu sau đó, tiết học bắt đầu.

Vẫn như thường ngày, Draco chăm chú vào tiết học trên bảng, cố gắng tiếp thu mọi thứ hiện có.

Đáng lẽ phải bình thường như vậy, thế nhưng đột nhiên lúc này em khẽ giật mình.

Bàn tay đang ghi chép bài giảng liền hạ bút lông ngỗng xuống, em ngay tức khắc nắm lấy bàn tay đang đụng chạm đùi của mình.

- Mẹ mày!

Mất trí rồi à Blaise?

Giọng nói em đầy tức giận, nhưng dĩ nhiên còn trong tiết học và xung quanh cũng có rất nhiều học sinh, chính vì vậy em nói chỉ đủ để người bên cạnh có thể nghe được.

- Yên nào Malfoy!

Cánh tay người kia càng thêm tùy tiện khi cố để luồn vào bên trong quần em, Draco dùng sức ngăn cản.

- Một là mày bỏ ra, hai là tao sẽ tung một cú bùa nổ vào mặt mày!

Người kia nhàn nhạt cười, rồi sau đó cũng khẽ thì thầm vào tai Draco.

- Đó không phải một ý kiến khôn ngoan đâu yêu dấu!

Em biết rõ gã đang ám chỉ đến điều gì, em nghiến răng.

- Khốn kiếp Merlin, nếu chuyện này bị lộ tại đây!

Tao thề tao sẽ ếm cho mày một loại bùa chết chóc Zabini!

Thấy khuôn mặt như thể muốn ăn tươi nuốt sống mình ngay bây giờ của em, Blaise khẽ nhướn vai, mèo nhỏ lại xù lông rồi, không nên trêu ghẹo thêm nữa.

- Rồi rồi, tao không làm nữa!

Hắn cợt nhả mỉm cười rồi cũng chậm rãi rút tay mình ra khỏi đùi em.

Thế nhưng ngay sau đó hắn lại vui vẻ mà thì thầm vào tai em.

- Tối nay nhớ đền bù cho tao đấy Malfoy thân mến!

"Mẹ nó, thằng chó chết khốn nạn!"

Draco bực tức chửi rủa trong thân tâm, em vốn từng lầm tưởng rằng em và gã là bạn, cho đến khi bị tên khốn khiếp này đây phát hiện ra bí mật của bản thân, hắn đã lập tức bộc lộ bộ mặt thật, đe dọa em và bắt em làm tình với hắn, thật sự thì bản thân em chẳng biết phải làm thế nào nữa.
 
[Hp/ Alldra] Bí Mật
Chap 4


- Này, mấy bồ nghĩ mối quan hệ giữa Malfoy và Zabini là gì?

Đang trong tiết học phòng chống nghệ thuật hắc ám, Harry Potter vẩn vơ hỏi câu kia khiến cả Hermione và Ron đều dừng lại hành động đang dang dở của mình.

Họ nhìn Harry bằng con mắt khó hiểu.- Bồ hỏi gì lạ vậy?

Thì giống như chúng ta thôi!

Bạn bè!

Lời của Hermione nói lên khiến Ron lập tức bĩu môi mà dè bỉu.

- Bồ nghĩ đơn giản quá đó Hermione!

Cái thằng khốn ấy thì coi ai là bạn bè chứ?

Có khi nó coi tất cả mọi người xung quanh nó là đầy tớ!

Nghe vậy Hermione liền nhăn mặt, tỏ vẻ không đồng tình cho lắm.

- Đúng là nhìn nó bình thường cứ hậm họe với chúng ta vậy thôi, nhưng bồ thử nhìn đi, không phải hai đứa nó rất thân thiết à?

Hermione nói đúng với trọng tâm mà Harry nghĩ đến, ánh mắt của hắn nãy giờ luôn quan sát về phía nhà rắn và bắt gặp được biểu cảm cùng hành động của hai con người nào đó thuộc nhà Slytherin.

- Ừ, mình cũng nghĩ như bồ vậy Hermione!

Bọn nó trông rất thân thiết, cực kỳ thân thiết!

Nghe Harry nói vậy cả hai nhìn về phía hắn.

- Mà sao bồ hỏi về chuyện này Harry?

Bộ tìm ra được gì liên quan đến chúng nó hả?

Ron nhẹ giọng hỏi, ánh mắt cũng khẽ liếc nhìn về phía đối diện, nhưng Harry chỉ vội xua tay.- Mình tò mò thôi!

Cả hai khó hiểu nhìn nhau rồi lại nhìn Harry, nhưng rồi sau đó bọn họ cũng không để ý đến nữa.

Tiết học rất nhanh đã kết thúc, ấy vậy mà Harry Potter vẫn không thể rời mắt khỏi người nào đó thuộc nhà Slytherin.

Lúc này người phía bên cạnh bỗng thì thầm gì đó vào tai em, Harry lập tức nhận thấy được khuôn mặt khó chịu lẫn bất mãn của con người kiêu ngạo nào đó.

Ngay lập tức, người kia vội vã xếp gọn sách vở của mình và rời đi.

Thế nhưng, tên nào đó cũng nhanh chóng chạy theo phía sau.

Harry khẽ nhíu mày, trong lòng có chút nôn nóng và tò mò.

- Ron, Hermione!

Hai bồ cứ tới lớp học trước đi!

Mình sẽ theo sau!

- Bồ đi đâu vậy Harry?

Này Harry!

Hermione còn chưa kịp nói xong Harry đã vội chạy đi mất.

Lúc này bên ngoài cũng đã tan tầm, nên các học sinh ùa ra như ong vỡ tổ, Harry đã rất khó khăn để theo hai người trước mặt.

Mãi đến khi chật vật vượt qua được đám người, thì cuối cùng Harry cũng thấy được Blaise và Draco đang giằng co nhau ngay trước hành lang.

Cũng không biết là có chuyện gì xảy ra, nhưng lúc này Blaise đã lập tức vươn tay lên nắm lấy tay của Draco và kéo người kia đi.

Tuy hành lang không có nhiều người cho lắm, nhưng chính hành động của Blaise đã thu hút hết mọi ánh nhìn về phía cả hai, Harry lúc này vội vàng đi theo hai người bọn họ.______________________ - Mẹ nó Zabini!

Thằng khốn này!

Buông tao ra!

Người kia tức giận chửi rủa khi cánh tay đang bị tên nào đó kéo đi.

Đã vậy cảnh tượng đầy mất mặt này đã bị rất nhiều người thấy được.

- Mày điên rồi!

Mặc cho em chửi rủa phía sau, người kia vẫn một hành động thô lỗ đó, nhanh chóng kéo em đi.

Rất nhanh, hai người đã tới được nhà vệ sinh giành cho nam phù thủy.

Thì lúc này Blaise mới kéo Draco vào một phòng ngẫu nhiên và ném thẳng em vào bên trong.

- Tao nghĩ mày mất trí rồi đấy thằng khốn nạn ạ!

Draco tức giận lập tức quay lại chửi rủa, thì thấy được người kia đã đóng cửa lại.

- Tao thấy mày càng ngày càng không nghe lời tao rồi đấy Malfoy!

Em tức giận cầm đũa phép chĩa vào người trước mặt, bây giờ em thật sự muốn tung hết mọi bùa chú mà em đã từng biết đến lên hắn ta.

Em không hiểu tên khốn này rốt cuộc đang nghĩ cái quái gì trong đầu nữa.

- Mày thì càng ngày càng đi quá giới hạn rồi đấy Zabini!

Người kia lập tức nhăn mày, hắn cảm thấy không hài lòng cho lắm, chất giọng nhàn nhạt vang lên.

- Không phải tao nói gọi tao là Blaise hay sao?

Nghe vậy em lập tức cười nhạt, tên này không phải là một người bình thường nữa mà hắn thật sự là một gã tâm thần.

- Lạy Merlin!

Mày tính làm tao mất mặt đến khi nào nữa đây?

Người kia cũng không thua kém, nhàn nhạt mỉm cười rồi sau đó đáp.

- Nếu mày chịu nghe lời thì tao sẽ chẳng làm gì quá đáng cả!

Lời của Blaise càng khiến em bực bội hơn.

- Này thằng khốn!

Không phải tao đã hạ thấp bản thân mà làm theo mọi thứ mày nói đấy à?

Mày còn đòi hỏi gì nữa?

Làm tình với tao trong nhà vệ sinh?

Ngay giữa ban ngày ban mặt thế này?

Mày quả thật là một thằng điên mà!

Người kia cười rộ lên, ánh mắt cũng đầy ý cười, hắn liếc mắt nhìn toàn bộ cơ thể Draco.

- Tao không nói nhiều đâu!

Một là mày cởi đồ!

Hai là bí mật sẽ được tiết lộ!

Em nghiến răng, khuôn mặt khó chịu thấy rõ nhưng trước lời đe dọa kia em trở nên bất lực.

Draco hạ đũa phép xuống và rồi sau đó cũng chậm rãi cởi áo choàng Slytherin ra.

- Thế này có phải ngoan không?

Blaise hài lòng nói, thế nhưng cái liếc sắc lẹm kia vẫn nhìn về phía hắn.

- Mày quả thực là một thằng khốn nạn!

Người kia cười nhẹ, hắn không phủ nhận đâu.- Cảm ơn!
 
[Hp/ Alldra] Bí Mật
Chap 5


Harry Potter bịt chặt miệng, hắn đã nghe được toàn bộ câu chuyện, từ đầu đến cuối.

Trong lòng hắn đang có hàng vạn câu hỏi, nhưng thứ hắn tò mò nhất bây giờ có lẽ là bí mật của Draco.

Là bí mật to lớn đến mức nào mà phải khiến một Draco đầy kiêu căng, ngạo mạn phải nghe lệnh và làm mọi thứ mà tên kia yêu cầu như vậy.

Harry vốn tưởng hai tên kẻ thù của mình đây vốn là mối quan hệ mập mờ, ngờ đâu Blaise lại nắm giữ một bí mật nào đó.

Phải chăng nếu mình cũng biết được bí mật kia thì Draco cũng sẽ làm theo mọi thứ hắn nói?

- Hôn tao Malfoy!

Lời nói kia vang lên không chỉ khiến Draco mà cả Harry đều sững sờ.

- Không... mày điên rồi thằng khốn...

Bởi vì Harry ở bên ngoài nên cũng không biết rõ tình hình bên trong thế nào.

Và hiện tại hắn cũng không tưởng tượng được khuôn mặt ngạo mạn kia bị bắt ép phải làm chuyện mà bản thân không muốn đang đưa ra biểu cảm gì.

Nhưng chắc hẳn, Malfoy sẽ chẳng mấy dễ chịu với yêu cầu như vậy.

- Đừng để tao nhắc nhiều như vậy chứ?

Draco bên trong nghiến răng, nắm chặt lấy vạt áo sơ mi, em không thể làm gì khác được.

Ngay sau đó em cũng chầm chậm nhón chân lên và rồi khẽ đặt môi mình lên môi người kia.

Trong thân tâm không ngừng nguyền rủa tên khốn nạn trước mặt, mẹ kiếp, em thề rằng đây là điều kinh tởm nhất mà em từng làm từ trước đến nay.

Em thật sự muốn giết chết hắn!

Và dĩ nhiên với sự chủ động đầy mê hoặc kia, một nụ hôn phớt không bao giờ là đủ đối với gã.

Blaise lập tức nắm lấy vai của Draco và xoay mình, lúc này em bị gã ép vào cửa, Blaise nắm lấy gáy em và ép Draco bằng một nụ hôn sâu hơn.

- Mày...

ưm...

Mọi lời chửi rủa em định thốt ra đều bị người kia chặn lại bằng nụ hôn đầy điên cuồng và thô bạo ấy.

Draco dùng tay cố để đẩy hắn ta nhưng càng đẩy hắn càng ôm chặt lấy em hơn.

Blaise thỏa mãn, đắm chìm vào vị ngọt của bờ môi đầy quyến rũ mê người.

Cánh cửa vì hành động giằng co nên cũng phát ra tiếng lạch cạch.

Draco đang phát hoảng, không chỉ vì nụ hôn của người kia mà còn đang lo lắng việc sẽ bị phát hiện.

- Ah... hức...

Môi dưới của em lúc này bỗng nhói đau, thì Draco mới nhận ra bản thân vừa bị người kia cắn, nụ hôn của hắn ta thật sự quá điên cuồng.

Vị gỉ sắt cũng lan vào khoang miệng của cả hai, Draco lúc này thật sự bị ép đến làm liều, em lập tức vung tay đấm mạnh vào mặt của người kia.

- Hộc... thằng chó...

đồ khốn nạn...

Em không tiếc lời mà chửi rủa kẻ vừa bị mình đấm, Draco vô thức đưa tay lên sờ miệng, một chút máu dính vào tay càng làm em cảm thấy tức tối hơn.

- Não mày tàn rồi phải không Zabini?

Mày nên cầu nguyện rằng bên ngoài không có con chuột nào nghe lén đi!

Bằng không tao sẽ giết mày ngay bây giờ!

Nghe vậy Harry liền giật mình, hắn vung nhẹ tay, một chiếc áo choàng liền hiện ra và Harry vội vàng trùm lên và đi tới một góc.

Trong thân tâm hắn không ngừng cảm thấy may mắn vì lúc nào mình cũng mang áo choàng tàn hình đi theo.

Ngay lập tức, cánh cửa nhà vệ sinh liền mở ra, một Draco với bộ dạng không hề đúng đắn bước ra, khiến Harry trợn lớn mắt.

Người kia lúc này chỉ mặc độc một chiếc áo sơ mi trắng, vốn đã bị cởi phân nửa nút.

Đầu tóc rối xù, đôi môi bị cắn rách đến ứa máu, khuôn mặt người kia còn hơi đo đỏ.

Ánh mắt Draco lướt qua một lượt xung quanh đây, lúc em vô tình nhìn tới chỗ Harry đang dùng áo choàng tàn hình để nấp, hắn có chút thót tim.

Nhưng rồi lúc này Blaise bên trong chậm rãi đi ra, hắn treo một nụ cười nhàn nhạt trên môi.

- Mày sợ gì chứ?

Có ai đâu!

Trên tay Blaise cầm là áo choàng của Draco, người kia nhàn nhạt đi tới và ép em lùi tới gần bồn rửa tay.

Đôi mắt xám xanh đầy kiêu ngạo liếc nhìn tên trước mặt với vẻ khó chịu.

- Không phải làm ở nơi công cộng như vậy rất phấn khích sao?

Hắn ta vui vẻ ép sát người em, khiến Draco phải chống tay xuống bệ nước.

Người kia cười nhạt, khe khẽ hôn nhẹ lấy cổ em.- Phấn khích con mẹ mày!

Mày còn khốn nạn hơn cả thằng đầu thẹo kia nữa Zabini!

Đang yên đang lành bỗng dưng người kia nhắc đến tên mình khiến Harry có hơi bất ngờ.

Blaise lúc này bỗng dưng cười nhạt, rồi sau đó tay cũng vòng qua eo của Draco mà kéo người kia tới sát gần mình.

- Mày mà cũng nói được lời đó sao?

Không phải...

Đang nói giữa chừng bỗng dưng Blaise khẽ thì thầm vào Draco những lời còn dang dở.

Tuy Harry không biết người kia đã nói với Draco chuyện gì, nhưng khuôn mặt người kia lộ rõ biểu cảm thất thần và có chút khó chịu.

Draco lập tức đẩy người kia ra khỏi mình.- Thôi, không trêu mày nữa Malfoy yêu dấu ạ!

Nói xong những lời kia, hắn cũng vui vẻ rời đi, để Draco một vẻ khó chịu và giận dữ ở lại.

Người kia vội mở vòi nước và lập tức tạt nước lên mặt mình.- Chết tiệt!

Draco nhẹ giọng nói lên và rồi cứ đứng nhìn bản thân trong gương.

Bàn tay cũng vô thức sờ lên cổ mình, những dấu vết xanh tím do tên kia gây ra vẫn còn hiện lên cổ.

Draco nhăn mày đầy chán ghét, rồi sau đó vội vội vàng vàng gài nút áo lại.

Áo choàng cũng nhanh chóng mặc vào, che giấu đi bộ dạng thảm hại của bản thân một cách hoàn hảo.

Harry từ phía sau, nhìn không xót một hành động, một biểu cảm nào của người trước mặt.

Trong lòng hắn lúc này càng ngày càng dấy lên sự tò mò tột độ.

Harry đang suy nghĩ bản thân có nên cho tên Blaise kia uống một lọ Veritaserum hay không, chắc chắn hắn sẽ thành thật đối với mọi câu hỏi.

Thế nhưng Harry ngay lập tức gạt bỏ đi suy nghĩ của mình, làm như thế thật sự quá rủi ro, vả lại hắn cũng biết rõ bản thân không nên làm như vậy.

Harry lúc này lại quan sát Draco, người kia đứng trầm ngâm trước gương một lúc lâu.

Bỗng nhiên...

- Mùi này...

Draco bỗng dưng nhẹ giọng nói lên và quay lưng lại, Harry giật bắn mình, trái tim như muốn nhảy khỏi lồng ngực.

Thế nhưng may mắn thay từ bên ngoài có vài phù thủy sinh đi vào bên trong đây.

Thấy vậy Draco cũng liền rời đi, Harry nhàn nhạt nhìn theo bóng lưng kia đang dần khuất hẳn.
 
[Hp/ Alldra] Bí Mật
Chap 6


- Mấy bồ biết gì chưa?

Nghe nói hôm qua thằng Zabini và thằng Malfoy cãi lộn đó!

Lúc này bộ ba vàng đang trong tiết chăm sóc sinh vật huyền bí, Ron sực nhớ ra tin đồn kia ngay sau khi thấy Draco phía đối diện.

- Ờ, mình thấy mấy đứa đang bàn tán xôn xao hết trong nhà chung kìa, không biết tụi nó cãi nhau gì nhỉ?

Hermione cũng khẽ nhìn theo, hiếm khi thấy cô nàng biết tuốt tò mò chuyện của Draco như vậy.

- Mấy đứa nói với mình tụi nó thấy Zabini kéo Malfoy đi đâu đó!

Khuôn mặt Ron thần thần bí bí, nhưng Harry vẫn một màu nhàn nhạt, cũng bởi hắn đã biết được lý do vì sao Blaise lại lôi lôi kéo kéo Draco giữa sảnh đường như vậy.

Nếu họ mà biết được điều này chắc hẳn sẽ sốc đến mức không tin lời Harry nói.

- Mấy bồ nhìn môi nó kìa, chắc hẳn bị thằng Blaise cho ăn đấm.

Ron vui vẻ nói bằng khuôn mặt hả hê, còn Hermione thì nhìn cậu bắt ánh mắt kỳ thị.

- Thấy người khác bị đánh vui quá hơ Ron!

Nhưng người kia nhanh chóng phản bác lại.

- Không, bởi đó là thằng Malfoy thôi!

Cô nàng biết tuốt cũng bất lực không biết nói gì, lúc này Hermione cùng Ron quay sang nhìn Harry đầy tò mò.

- Bồ có sao không đấy Harry?

Mấy nay bồ cứ ngẩn ngơ ấy!

Ron cảm thấy khó hiểu, bởi đối với mấy chuyện liên quan đến Malfoy thế này, còn không phải Harry luôn mở miệng châm chọc hắn à?

Nhìn người kia im lặng như vậy thật không quen.- À, không phải, do mình cũng nghe chuyện này rồi!

Người kia trả lời cho qua, bản thân hắn cũng không muốn giấu diếm gì hai người bạn thân của mình.

Chỉ là hắn đang đợi đến lúc thích hợp mà thôi.- Nào, các trò, tập trung lại đây!

Sau tiếng hô lớn của Hagrid, tất cả mọi người nhanh chóng tập trung lại một chỗ.

Bọn họ tò mò nhìn mặt hồ phẳng lặng mà bàn tán xôn xao.

Hagrid thích thú nhìn theo biểu cảm của từng người, chợt mặt hồ lúc này bắt đầu có chuyển động, ngay sau đó một con trâu?

Với thân dưới là đuôi cá bắt đầu ngoi lên mặt nước, tất cả các phù thủy trẻ đều bàn tán xôn xao.

Và không để cho học trò của mình tò mò thêm nữa, Hagrid chậm rãi giới thiệu.- Trước mặt các trò đây là một con ngưu ngư, như đã thấy thì phần thân trên của nó có hình dạng trâu, còn phần thân dưới là đuôi cá.

Đây là loài rất hiền lành, nhưng khi tức giận nó có thể dìm chết các trò!

Và ta giới thiệu luôn, nó tên là Bofishy, nghe dễ thương ha!

Nghe vậy đứa nào đứa nấy khuôn mặt cũng hoang mang và lo sợ, thế nhưng Hagrid cũng nhanh chóng động viên.

- Các trò đừng lo, tỉ lệ nó tức giận thấp òm à, nên cứ yên tâm mà vuốt ve nó!

Sau đó Bofishy sẽ chở các trò đi, trên lưng của nó!

Các phù thủy trẻ tuổi lúc này càng thêm bàn tán xôn xao, nhưng khuôn mặt vẫn ngờ vực nhìn phía dưới kia.

- Nhưng có một lưu ý nhỏ, là để cưỡi được nó, các trò phải đi theo cặp!

Bởi vì cặp sừng của loài này rất nhạy, mỗi người một bên phải liên tục vuốt ve cặp sừng của nó mới có thể điều khiển nó theo ý của bản thân.

Sau khi nói xong Hagrid lại tiếp tục nhìn xuống một lượt kia.

- Vậy, giờ ai muốn thử trước?

Thế nhưng chẳng một ai xung phong cả, bởi vì dù sao bọn họ cũng sợ việc bị nó dìm.

- Nếu không ai muốn thử vậy chúng ta sẽ bốc thăm nhé!

Hagrid đã tạo ra những quả bóng lơ lửng trên không, học sinh cũng tò mò nhìn theo.

- Mỗi trò chọn 1 quả bóng, tất cả đều là bóng trắng, chỉ có 2 quả bóng vàng duy nhất trong số này.

Và hai trò nào chọn được bóng vàng thì chúc mừng, hai trò có thể thử cưỡi nó!

Bọn học sinh bàn tán đến loạn xạ, nhưng rồi ai nấy cũng tự chọn bóng cho riêng mình.

Những quả bóng tròn khi được học sinh chạm vào liền hiện ra tên người đó cùng với màu của quả bóng kia.

Các tên màu trắng dần dần xuất hiện, bọn họ vui vẻ nhìn tên mình lơ lửng.

Dần dà số bóng cũng ít đi, lúc này chỉ còn 10 quả duy nhất.

Hermione, Ron, Pansy, Blaise,... cũng dần chọn, nhưng rồi tên họ cũng đều hiện lên màu trắng.

Và cho đến lúc này, một quả bóng màu vàng cũng xuất hiện.

- Ồ, Harry!

Chúc mừng, trò là người đầu tiên có thể thử cưỡi nó!

Harry cười trừ đầy bất lực, bản thân hắn luôn xui xẻo trong những trò may rủi như vậy.

Lúc này mọi người tò mò, quan sát xem ai là kẻ cuối cùng bị dính sự "xui xẻo" này... thì chợt, không khí đang xôn xao bỗng lặng ngắt, khi nhìn thấy cái tên tiếp theo.

Hagrid lúc này cũng trở nên bối rối, nhưng rồi ông cũng khẽ ho nhẹ.

- Khụ...

à...

ừm, trò Malfoy!

Chúc mừng trò là người thứ hai!

Tất cả mọi người đều như không tin vào tai mình, bọn họ phải nhìn về phía Draco để kiểm chứng.

Khi thấy cái tên Draco Malfoy vàng rực đang treo lơ lửng thì họ mới tin vào sự thật.

Đúng là cái gì cũng có thể xảy ra mà...

- Trò đùa quái quỷ gì đây?

Potter sao?

Còn lâu tao mới cưỡi con quái thú đần độn đó với mày!

Draco nhàn nhạt mỉa mai, tất cả mọi người xung quanh đứng xem diễn biến đầy quen thuộc này.

Đã là học sinh trường Hogwarts thì có ai mà không hiết Harry và Draco là kẻ thù truyền kiếp của nhau.

Gì mà cưỡi quái thú chung, đúng là chuyện cười mà.

- À... nếu trò không muốn cưỡi thì Ron, trò có thể...

- Mày sợ à Malfoy?

Hagrid cũng biết rõ tình huống này nên đang định kêu Ron thay cho Draco, nhưng Harry ngay lập tức khiêu khích người kia.

- Mày nói cái quái gì vậy thằng đầu thẹo?

Malfoy này mà biết sợ sao?

Draco tức tối đáp trả, Harry cũng nhàn nhạt cười.

- Vậy thì lên đi!

Hắn ra hiệu rồi nhìn về phía con ngưu ngư kia.
 
[Hp/ Alldra] Bí Mật
Chap 7


Lúc này ánh mắt mọi người vừa tò mò cũng vừa thích thú nhìn về phía tổ hợp có một không hai này.

Potter và Malfoy đang cùng nhau đi đến chỗ con ngưu ngư theo lời chỉ dạy của giáo sư Hagrid.

- Hai trò hãy chậm rãi tiến lên phía trước và đưa tay ra, nếu nó chấp nhận, nó sẽ dụi đầu vào tay hai trò.

Hagrid chậm rãi hướng dẫn.- Thật lố bịch.

Draco nhàn nhạt nói, thế nhưng sau đó vẫn chậm rãi làm theo cùng Harry.

Con ma thú kia ngay sau đó cũng chậm rãi trồi lên mặt nước, rồi nhẹ nhàng chạm đầu của mình vào tay hai người.

- Tốt lắm, tốt lắm!

Lúc này hãy vuốt nhẹ sừng nó đi!

Bọn họ cũng chậm rãi làm theo, chẳng mấy chốc con ngưu ngư kia đã chịu ngoan ngoãn hạ mình xuống.

- Hai trò có thể lên lưng rồi, nhớ rằng hãy luôn vuốt ve sừng nó, nếu không Bofishy sẽ đẩy hai trò rớt xuống nước.

Lúc này hai bọn họ đã lên được lưng của con quái thú kia, rồi sau đó theo lời Hagrid, cả hai chầm chậm vuốt nhẹ sừng của Bofishy.

Khuôn mặt nó lộ ra một biểu cảm dễ chịu, nó rống lên một hơi và rồi sau đó chậm rãi đưa hai người đi xa bờ.- Lo mà vuốt ve nó cho cẩn thận đồ đầu thẹo!

Nếu tao mà bị rớt xuống nước thì đừng trách!

Vẫn là chất giọng ngạo mạn đầy khinh khỉnh đó, mỗi lần nghe Harry đều cảm thấy chán ghét cùng cực.

- Im đi Malfoy!

Mày mới là đứa nên cẩn thận!

Tao không muốn rớt xuống nước với mày đâu!

Harry tặc lưỡi, tên này lúc nào cũng nói những lời khó nghe như vậy.

Harry Potter không muốn bản thân bị yếu thế, vả lại hắn cũng muốn khiến người kia bị khó xử nên trong đầu lóe lên một suy nghĩ.

- Môi mày bị sao đấy Malfoy?

Vốn biết lý do vì sao người kia có vết thương nhỏ trên môi, nhưng Harry suy cho cùng vẫn muốn kháy đểu người nào đó.

- Không phải chuyện của mày!

Lo mà tập trung đi!

Draco một vẻ mặt bình tĩnh nói ra, thế nhưng người kia cười nhạt vẫn muốn tiếp tục.

- Tin đồn mày và Blaise cãi nhau đang lan ra khắp trường kìa!

Tao cũng tò mò chứ!

Ngay lập tức Harry nhận được một cái liếc nhìn đầy khó chịu của người bên cạnh.

- Câm miệng lại trước khi tao cho mày nổ banh xác!

Nghe giọng liền biết Draco đang khó chịu và Harry cười thầm vì đã đạt được mục đích của mình.

Nhưng cho đến tận bây giờ, dù đã chứng kiến thấy cảnh tượng kia, Harry vẫn không thể nào tin nổi con người kiêu ngạo trước mặt đây và con người nức nở rên rỉ ở hành lang là cùng một người.

Sau một hồi đi một vòng, con ngưu ngư kia cũng đang bắt đầu đưa họ quay trở lại bờ, thế nhưng bởi vì đang mải suy nghĩ nên Harry đã tạm dừng vuốt ve sừng của con quái thú.

Lập tức nó nhổm người lên cao và rống lên một tiếng, Harry còn đang thất thần thì nghe thấy tiếng quát lớn.

- Potter!

Thằng ngu này!

Sao lại dừng vuốt sừng nó hả?

Lời nói của Draco khiến hắn sực tỉnh, nhưng lúc này đã trễ, con ngưu ngư kia lập tức vùng vẫy cơ thể như muốn hất cả hai người xuống nước.

Harry và Draco giật mình, cố bám chặt vào thân nó, thế nhưng nó càng vùng vẫy kịch liệt hơn.

- Mẹ mày Potter!

Nghĩ cách đi!

Người kia quát lớn thế nhưng hắn cũng chẳng biết phải làm sao cả, lúc này ở trên bờ Hagrid sốt vó nhìn cảnh dưới nước.

- Hai tên nhóc này, đã dặn là phải liên tục vuốt ve sừng nó rồi mà!

Ngay sau đó ông huýt sáo và đưa đồ ăn lên, nhưng con ngưu ngư kia vẫn cố vùng vẫy để hai người bị rớt xuống nước.

Cho đến cùng, cả hai cũng không thể bám vào nó được nữa, liền rớt xuống hồ cùng nhau.

- Harry!

Ron và Hermione trên bờ lo lắng gọi tên cậu bạn thân, nhưng lúc này cả hai đều bị chìm xuống nước.

Và rồi con ngưu ngư kia như đã hất tung được gánh nặng, nó nhàn nhã đi về phía của Hagrid.

- Ron!

Mau lại đây, đi cứu Harry!

- Hả, con?

- Nhanh lên!

Nghe vậy người kia cũng vội vội vàng vàng và theo lời của Hagrid, cậu cũng nhanh chóng vuốt ve sừng của nó.

Chậm rãi con ngưu ngư kia đưa cả hai tới chỗ của Harry và Draco rơi xuống...

Lúc này cả Harry và Draco đều đang dưới nước, Harry vốn đang định bơi lên, bỗng nhận ra loài tảo biển dây, đang quấn lấy Draco, kéo người kia xuống phía bên dưới.

Draco dùng tay cố để gỡ hết bọn chúng nhưng càng gỡ bọn chúng càng quấn chặt.

Dần dà, oxi cũng cạn dần, Draco bắt đầu cảm thấy khó thở.

Thấy vậy Harry vội vàng bơi xuống, rồi sau đó nhanh chóng giúp người kia gỡ đống tảo biển dây ra.

Với sự giúp đỡ của Harry, rất nhanh đã gỡ được đống dây, nhưng đến đoạn Draco gần hết oxi, mà tảo biển vẫn quấn chặt lấy áo choàng Slytherin, nên Harry đã kéo phăng áo người kia ra, rồi nhanh chóng cùng người kia ngoi lên mặt nước.

- Hộc... khụ... khụ...

Như vừa thoát khỏi cửa tử, Draco hít lấy hít để không khí.

- Harry!

- Harry!

Hagrid và Ron lo lắng gọi tên cậu bạn mình, rồi sau đó cả hai cũng chậm rãi đưa Draco và Harry lên lưng của con ngưu ngư kia để quay trở lại bờ.

- Mày đúng là đồ xui xẻo, Potter!

Draco vừa ho sặc sụa vừa nói, Hagrid cùng Ron lúc này vẫn chưa hiểu tình hình cho lắm, có vẻ như họ cần lời giải thích từ Harry.
 
[Hp/ Alldra] Bí Mật
Chap 8


- Harry à, bồ có sao không?

Ngay khi vừa lên bờ, đám nhà Gryffindor đã ngay lập tức chạy ra chỗ cứu thế chủ mà hỏi han đủ điều.

- Cảm ơn bồ Hermione, mình vẫn ổn!

Lúc này Draco một bộ dạng ướt nhẹp cũng chậm rãi đi xuống từ con ngưu ngư kia, áo chùng Slytherin đã chìm xuống cùng với mấy con tảo biển dây.

Để lại thiếu gia Malfoy cùng với chiếc áo sơ mi trắng ướt sũng, dán chặt vào cơ thể.

- Tao đã cảnh cáo mày rồi mà đồ đầu thẹo ngu ngốc!

Draco bực tức nói lên, nhưng Harry lúc này không bị lời nói kia làm cho chú ý.

Ừ thì hắn thừa nhận, nếu bỏ qua cái tính nết không một ai ưa của người kia thì Malfoy thật sự có một khuôn mặt ưa nhìn đi.

Xem cách mọi người đang dán mắt vào nó là hiểu, quý công tử Malfoy với một bộ dạng không thể quyến rũ hơn, đây là lần đầu tiên, Harry cảm thấy Draco thật dễ nhìn.

Draco tức giận liếc mắt về phía Harry, cơ thể em lúc này đang bị nước làm cho phát lạnh nên có chút run nhè nhẹ.

Nhưng trước khi được làm ấm thì em phải chửi cái tên đầu thẹo không có não này cho hắn sáng mắt ra.

Draco lấy hơi, đang định tiếp tục chửi rủa người nào đó bỗng dưng.- Malfoy.

Vai em chợt được người nào đó choàng lên chiếc áo chùng Slytherin.

Draco có chút bất ngờ nhìn lại phía sau thì khuôn mặt ngay lập tức biến đổi thành sự khó chịu.

- Zabini?

Tất cả mọi người đều có chút sửng sốt nhìn cảnh này, bọn họ rì rầm bàn tán.

- Này, không phải nghe đồn hai bọn nó cãi nhau à?

Đúng vậy, rõ ràng vài hôm trước còn lôi lôi kéo kéo, gây gổ nhau giữa sảnh đường.

Giờ Blaise lại thản nhiên cởi áo chòang của mình ra và khoác lên vai người nào đó.- Mau vào bệnh thất, kẻo ốm.

Thấy ánh mắt mọi người đang nhìn về phía mình chằm chằm, Draco liếc mắt lườm người kia, hắn ta càng ngày càng quá phận.

Em không hiểu nổi trong đầu tên khốn này đang chứa điều gì nữa.

Em lập tức giật phăng chiếc áo choàng đang khoác trên vai mình xuống đất, trước khi đi còn không quên liếc mắt cảnh cáo Blaise.

- Malfoy à, đợi bọn tao!

Ngay khi em rời đi, Crabbe và Goyle cũng nhanh chóng chạy theo sau.

Ánh mắt Blaise chậm rãi nhìn theo bóng lưng kia rồi cười nhạt, hắn cầm áo choàng dưới đất của mình lên.

Tất cả mọi người nhìn theo diễn biến câu chuyện mà vừa tò mò vừa khó hiểu.

Duy chỉ có vị cứu thế chủ nào đó là nắm rõ được toàn bộ câu chuyện từ đầu.

Harry nhìn về phía Draco, cũng không biết hắn đang suy nghĩ điều gì.

- Nào nào, các trò, tiết học hôm nay đến đây là kết thúc!

Về nhà chuẩn bị cho tiết học sau nhé!

- Vâng!

Cả lớp đồng thanh nói lên và rồi lúc này khi chỉ còn bộ ba, cùng với Hagrid.

- Ban nãy có chuyện gì thế?

Ron tò mò hỏi.

- Mình quên vuốt ve nó trong 1 khắc và rồi bị vậy đó!

Hagrid lúc này cũng nhanh chóng biến ra một chiếc áo khoác dày và rồi chùm lên người Harry.

- Uống nhiều nước như vậy cũng tỉnh táo ra rồi ha, lần sau nhớ cẩn thận đó!

Nghe vậy Harry cũng khẽ gật đầu, rồi sau đó ông nhẹ nhàng xoa đầu hắn.

- Được rồi đó, mấy đứa về lại khuôn viên trường đi, kẻo trễ môn khác!

- Vâng, chào bác Hagrid! ______________________ Và ngay lúc này ở nơi khác...

- Thằng điên!

Lạnh chết mất!

Draco hằn học đi vào trong nhà chung của Slytherin.

Phía sau vẫn là hai người quen thuộc nào đó.- Crabbe, Goyle!

Mau đốt lò sưởi lên đi!

- Ờ, ừm!

Người nào đó hằn học đi vào trong phòng, phải nhanh chóng thay đồ ra trước khi bị nhiễm lạnh.

Bên ngoài, sau khi nghe lệnh của Malfoy, cả hai cũng hí hoáy cho củi vào bên trong, ngay sau đó Goyle cũng nhẹ giọng.

- Incendio.

Tức khắc một ngọn lửa bắn vào đống gỗ bên trong và bừng cháy.

- Này, hai bọn mày làm gì đấy?

Theodore Nott không biết từ nơi nào đi ra, ánh mắt hắn nhìn hai người kia với vẻ khó hiểu.

- Đốt lò sưởi cho Malfoy.

Nghe vậy người kia liền nhíu mày.

- Sưởi ấm?

Nó sao thế?

Cả hai nhanh chóng kể lại cho người kia nghe diễn biến ban nãy.

Và trong lúc cả hai kể Draco cũng đã thay đồ xong và đi ra bên ngoài.

- Mày lại cúp học rồi Nott.

Nghe chất giọng kiêu ngạo vang lên sau lưng, Theodore cũng nhanh chóng quay lại nhìn.

Lúc này người kia đi tới gần lò sưởi và ngồi xuống.

- Mày ổn chứ?

Người kia liền cười nhạt.

- Gặp thằng quái quỉ Harry Potter là không ổn tí nào rồi!

Vừa nói người kia vừa vươn tay tới lò sưởi, ấy vậy mà trong chất giọng kia vẫn hơi run run vì lạnh.

- Khụ...

đúng là xui tận mạng...

Draco lầm bầm, lúc này Theodore như nhận ra sự không có mặt của người nào đó.

- Blaise đâu?

Không đi với bọn mày à!

Lời kia vừa thốt ra, Theodore đã ngay lập tức nhận được cái liếc sắc lẹm của Draco.- Đừng có nhắc tên nó trước mặt tao!

Lúc này hắn mới nhận ra bản thân lỡ lời, có vẻ như tin đồn Blaise và Draco đang cãi nhau là thật.

- Ừ, xin lỗi.

__________________________

Mặc dù chỉ là fancast thôi nhưng anh ta đẹp đuyên 🙂)) ban đầu toi chỉ định để Theodore Nott làm nhân vật quần chúng thôi, nhưng vô tình lướt được video tóp tóp của anh ta với Dray nên tôi cho anh ta vào dàn harem của ẻm.
 
[Hp/ Alldra] Bí Mật
Chap 9


Sau tiết chăm sóc sinh vật huyền bí kia thì Harry Potter không tới lớp học cùng với Hermione và Ron ngay mà anh chàng còn quay về Gryffindor để thay ra bộ đồ đã ướt sũng.

Chẳng mất bao lâu cũng thay được đồ xong xuôi, Harry lúc này vội vội vàng vàng chạy tới chỗ hai người bạn thân cho kịp tiết học tiếp theo.

Thế nhưng vừa chạy qua một dãy hàng lang, chỉ cần đi qua khuôn viên nhỏ này nữa là tới nơi, nhưng bất chợt Harry nghe được một vài giọng nói.

- Này, bọn mày thấy thằng Malfoy ban nãy chứ?

- Có, haha tuyệt thật.

Harry tò mò, lén đứng một góc và quan sát, ánh mắt hắn mở lớn đầy ngạc nhiên khi thấy được màu áo Slytherin ở trước mặt.

Bọn chúng đang tụm lại và trò chuyện với nhau, có lẽ bọn chúng đang nói về Draco?

- Không chỉ khuôn mặt mà cơ thể cũng quyến rũ đấy chứ?

Bọn chúng sỗ sàng nói ra, cứ như không sợ rằng sẽ có người nghe được cuộc nói chuyện ấy.

- Tao thề có Merlin!

Nếu thằng Draco không phải mang họ Malfoy, tao chắc chắn sẽ biến nó thành đồ chơi!

Như đã nói được đúng những gì mà bọn chúng muốn nói, cả đám cười rộ lên.

Harry một bên nghe vừa cảm thấy ngạc nhiên vừa cảm thấy kinh tởm.

Chỉ là hắn không ngờ rằng tâm tư của bọn nhà Slytherin đối với Malfoy lại như vậy, không chỉ đám trước mặt mà còn cả tên Blaise.

Bọn chúng đều luôn chực chờ, chỉ cần có cơ hội liền vấy bẩn và xâu xé người nào đó, tự dưng trong lòng hắn dâng lên nỗi khó chịu.

- Thằng khốn kiêu ngạo đó dù sao cũng nên được dạy một bài học mà!

Bọn chúng thoải mái nói ra và cười đùa đầy cợt nhả, tuy hắn cũng không ưa Draco gì cho cam nhưng nghe những lời nói kinh tởm kia hắn thật sự muốn lao vào mà đánh bọn chúng vài cái, nếu Draco mà nghe được điều này, đảm bảo bọn chúng sẽ không yên thân với nó.

Harry đang bâng khuơ nghĩ như vậy, đột nhiên...

- Này!

Bọn mày định chơi ai cơ?

Đôi mắt Harry mở lớn, ngạc nhiên nhìn người vừa đi tới.

Bọn người kia thì hoảng loạn, môi mấp máy.

- Blaise...

Blaise Zabini...

Người kia chậm rãi đi tới, trên môi còn treo một nụ cười thản nhiên.

- Căng thẳng gì chứ?

Cứ tiếp tục cuộc trò chuyện đi!

Gã vui vẻ nói ra, bọn chúng có chút đề phòng nhìn.

- Nghe nói mày và Malfoy đang cãi nhau?

Nghe vậy hắn cũng khẽ cười nhẹ.

- Ừ, thằng khốn kiêu ngạo đó!

Giọng nói của Blaise ân ẩn tức giận, bọn chúng thấy vậy liền thả lỏng và tiếp tục những gì đang dang dở.

- Bọn tao thấy mày có vẻ rất thân thiết với nó, vậy mày có từng nghĩ qua việc chơi nó chưa?

Một kẻ sỗ sàng nói lên, khuôn mặt hắn ta tự tin nhìn vào kẻ vừa gia nhập hội, Blaise chỉ cười nhẹ và đáp.

- Dĩ nhiên rồi!

Dù gì thì thằng khốn kiêu ngạo ấy cũng sở hữu một khuôn mặt xinh đẹp và cơ thể quyến rũ mà!

Như tìm được đồng minh, bọn chúng vui vẻ cười nói với nhau.

- Haha, sáng nay nhìn nó với bộ dạng ướt sũng kia tao thật sự đã không kiềm được lòng!

- Ừ, hôm trước tao vô tình chạm vào nó ở sảnh đường!

Thật sự tuyệt đến mức phát điên đấy!

Từng lời nói bẩn thỉu dần thốt ra, Blaise lúc này mới nhếch miệng rồi hỏi nhẹ.

- Ồ, mày đã từng chạm vào nó rồi à?

Tay nào?

Người kia có chút khó hiểu nhưng vẫn thành thật đáp.

- Tay phải, hôm đó sảnh đường khá đông!

Nên nó ngã vào vòng tay tao!

- Ossio Dispersimus!

Blaise chĩa đũa vào tên vừa mới thốt ra lời kia và bất ngờ đọc câu thần chú, xương trong cánh tay của tên trước mặt chậm rãi bị rút khỏi cơ thể.

Cơn đau truyền đến khiến hắn la lên đầy đau đớn.- Everte Statum!

Và lần này, Blaise lại đọc lên một câu thần chú quen thuộc, một tên trong đám người kia bị đánh cho văng khỏi chỗ hiện tại.

Hắn ta nằm rạp xuống sàn khuôn mặt nhăn nhó đầy đau đớn.- Không tin được lũ tép riu như bọn mày lại nảy sinh dục vọng với Malfoy đấy!

Nó mà nghe được chuyện này thì đảm bảo bọn mày đi đời!

Harry đứng một bên nghe mà cười nhạt, không ngờ Blaise cũng có thể nói được câu đó sau những gì đã làm với Malfoy.

- Để tao thấy được mặt bọn mày lần nữa thì không chỉ dừng lại ở mấy câu bùa chú nhẹ thế này đâu!

Mau cút đi!

Nghe xong bọn chúng hoảng sợ, vội vàng chạy bay biến, ánh mắt Blaise nhàn nhạt liếc nhìn theo đám người kia, trong lòng không ngừng cảm thấy khó chịu.

Mà Harry một bên cũng cảm thấy khó hiểu với hành động của Blaise.

Tại sao tên kia lại ra mặt bảo vệ Draco chỉ vì mấy lời nói xấu như vậy?

Trong khi đó hắn lại dùng hành động để nhục mạ thiếu gia nhà Malfoy?

Thật chẳng hiểu nổi tên này nghĩ gì trong đầu.
 
[Hp/ Alldra] Bí Mật
Chap 10


Có lẽ vì cơ thể vốn yếu ớt, nên Draco đã bị bệnh, sau khi thức dậy, đầu em cảm thấy lâng lâng và đau nhức vô cùng.

Nhưng em giấu nhẹm chuyện đó và cư xử như bình thường.

Nhìn sang giường bên cạnh, Blaise vẫn còn đang say ngủ, Draco nhàn nhạt liếc mắt rồi sau đó cũng thay đồ.

Qua một lúc lâu, sau khi đã sửa soạn mọi thứ xong xuôi, em nhanh chóng xuống phía dưới, cùng Crabbe và Goyle đến đại sảnh.

- Khụ... khụ...

Đang đi trên đường, âm thanh ho nhẹ của người kia phát ra, nãy giờ người kia đã ho mấy lần rồi nên khiến Crabbe và Goyle không khỏi tò mò.

- Mày ổn không vậy Malfoy?

Goyle nhẹ giọng hỏi, nhưng người kia vẫn một vẻ nhàn nhạt.

- Ừ, ổn.

Cũng không biết là ổn chỗ nào khi khuôn mặt em tái nhợt thiếu sức sống như vậy.

Và khi vừa bước vào đại sảnh đường Draco đã đụng mặt bộ ba vàng.

Theo như lẽ thường tình thì người kia sẽ kháy đểu hay cợt nhả gì đó về Harry, về Hermione hay là về Ron, nhưng hôm nay thì không.

Em một màu nhàn nhạt đi thẳng vào bên trong, không chỉ khiến Crabbe và Goyle phía sau kinh ngạc mà còn khiến bộ ba vàng khó hiểu.

- Ê Harry, thằng Malfoy hình như ghét bồ lắm rồi đó!

Ron thì thầm với Harry.

- Từ đó tới giờ bọn này có ưa gì nhau đâu Ron!

Harry cũng nhẹ giọng nói lại, thế nhưng Ron lại khoác vai và khẽ thì thầm với anh.

- Ừ thì mình biết thế, nhưng mà giờ nó ghét bồ đến nỗi không thèm xỉa xói kìa!

Nghe vậy Hermione cũng lấy quyển sách đập vào sau gáy cậu bạn.

Ron khẽ lấy tay xoa xoa đầu.

- Đau đó Hermione!

- Như thế thì tốt chứ sao?

Cô nàng chậm rãi đáp, nếu nó không kháy đểu hay chòng ghẹo nữa thì đúng ý của bọn họ mà, không phải à?

Harry cũng nhàn nhạt ậm ừ và nhìn theo bóng lưng của người kia.

Draco cảm thấy không ổn cho lắm, cơ thể mệt vô cùng, đầu thì đau nhức, còn nhiệt độ cũng dần tăng lên khiến em đổ mồ hôi.

Thật sự mệt muốn chết đi được, nhưng tiết đầu tiên lại là tiết độc dược của giáo sư Snape, em không muốn bỏ lỡ nó chút nào.

- Malfoy à, tao nghĩ mày nên vào bệnh xá!

Goyle bên cạnh nhẹ giọng nói khi thấy sắc mặt trông có vẻ nhợt nhạt của Draco.

Đôi mắt người kia có hơi đờ đẫn nhìn qua, Cậu ta cũng bất giác đưa tay lên sờ trán em.

- Mày bệnh rồi!

Draco có hơi khó chịu liền hất tay người kia ra.- Tao biết rồi...

đừng có đụng chạm như vậy...

Nói xong em cũng chậm rãi đứng lên, rồi chậm chạp rời đi.

Crabbe và Goyle thấy thế cũng nhanh chóng chạy theo.- Để bọn tao đỡ mày!

- Không cần!

Né ra!

Draco kiêu ngạo cự tuyệt và rồi sau đó cũng dần dà rời đi.

Ánh mắt Harry từ bên phía Gryffindor nhìn qua có chút gì đó lo lắng. ____________________ Blaise lúc này giật mình thức dậy, hắn hoang mang với tay lấy đồng hồ quả quýt cạnh giường.

Và sau khi nhận ra đã trễ tiết đầu tiên được 30 phút, hắn liền bật dậy vội vội vàng vàng thay quần áo.

Nhìn thấy giường bên cạnh trống không hắn trách thầm sao người kia lại không chịu gọi hắn dậy.

Đã vậy tiết học đầu tiên còn là môn độc dược, à thì hắn có lẽ sẽ không bị trừ điểm nhưng mà hắn sợ cái liếc nhìn sắc lạnh của vị chủ nhiệm nhà, vì thế hắn vội vội vàng vàng chạy đi.

Mãi một lúc sau khi tới phòng học, mọi người đang chăm chú vào bài giảng.

Blaise rón rén từng bước một để có thể ngồi vào chỗ mà không gây ra chú ý.

Thế nhưng dù thế nào thì cũng làm sao qua mắt được thầy Snape.

- Trò tới trễ!

Trò Zabini!

Và dĩ nhiên sự chú ý toàn bộ đổ dồn vào hắn, Blaise khẽ gãi gãi đầu.

- Xin lỗi giáo sư, em ngủ quên!

Như hắn đoán một cái liếc nhìn sắc lẹm chợt ập đến, Blaise có chút chột dạ.

- Mau vào chỗ đi, đừng làm ảnh hưởng đến lớp học của ta!

Sau một tiếng vâng, Blaise cũng vội tới chỗ của Crabbe và Goyle.

Thế nhưng hình như thiếu thiếu gì đó.- Ơ, Malfoy đâu?

Thấy sự thiếu vắng của con người không bao giờ bỏ qua một tiết học độc dược nào nên hắn liền cảm thấy kỳ lạ.

Crabbe thì đang lén lút ăn bánh, Blaise nhìn thấy thường xuyên thành quen, hắn chỉ đành quay sang hỏi Goyle.

- Nó ở bệnh xá.

Nghe vậy Blaise liền nheo mày.

- Bệnh xá?

Nó sao vậy?

- Bị sốt rồi.

Goyle thành thật nói, lúc này Blaise nhàn nhạt liếc nhìn về phía nào đó của Gryffindor rồi khẽ chửi rủa trong lòng.

Đều tại thằng sư tử ngu ngốc kia, làm Draco rơi xuống nước nên nó mới bị đau như vậy.

Harry chốc chốc vẫn luôn đưa mắt sang nhìn bên phía Slytherin, hắn tự hỏi Draco đã đi đâu.

Bất chợt hắn nhận được cái liếc nhìn sắc lẹm của Blaise bèn đâm ra khó hiểu.

Nhưng rồi sau đó tiết học cũng nhanh chóng kết thúc.
 
[Hp/ Alldra] Bí Mật
Chap 11


Qua một lúc lâu sau, khi tiết học đã kết thúc, đám phù thủy sinh người nào người nấy lo dọn sách vở mà chạy sang tiết học tiếp theo.

Lớp lúc này chẳng còn bao nhiêu học sinh, Snape đã chú ý từ đầu giờ, bên phía Slytherin, rõ ràng thiếu đi một người.

- Hai trò có biết trò Malfoy đâu không?

Nghe thấy vị chủ nhiệm nhà gọi tên mình, Crabbe cũng ngờ nghệch đáp.

- Malfoy bị ốm rồi thưa giáo sư.

Giờ Harry mới biết lý do vì sao mà ban sáng bị người kia tránh mặt, không thèm đếm xỉa đến.

- Đã đưa trò Malfoy xuống bệnh thất chưa?

Goyle vội vàng gật đầu.

- Rồi ạ!

- Được, tí nữa ta sẽ đi thăm!

Lúc này Crabbe, Goyle và Blaise sau khi dọn dẹp những thứ cần thiết cho giáo sư của mình xong xuôi, liền nhanh chóng rời đi để gặp người nào đó.

- Nè, hình như do bồ đó Harry!

Hermione huých nhẹ tay người kia và thì thầm.

- Tớ thấy Harry làm đúng mà Hermione!

Hôm nay không có thằng đó lởn vởn xung quanh đây thật thoải mái, đúng không?

- Ừ, do thằng Malfoy yếu đuối thôi chớ đâu phải do mình!

Harry nhướn vai cười nhẹ khuôn mặt có chút hả hê nhưng trong lòng thì ngược lại, tự dưng hắn cảm thấy có lỗi với người nào đó quá.

- Chịu hai bồ luôn, thôi chúng ta mau chóng sang lớp học tiếp theo thôi!

- Ừm, đi thôi! _______________________- Này, bọn mày đi đâu thế?

Ngay khi đám Blaise vừa ra khỏi cửa đã gặp ngay Theodore Nott.

Người kia tò mò nhìn đám bạn của mình đang hớt hải chạy đi đâu đó.

- Đến bệnh xá.

Crabbe nhẹ giọng đáp, bọn họ vẫn bước đi nên Nott cũng vô thức đi theo.

- Đến bệnh xá chi?

- Thăm Malfoy!

Tuy không hiểu gì nhưng người kia cũng đi theo sau họ.

Và chẳng mất bao lâu, bọn họ cũng đã tới được nơi.- Khụ... khụ...

Chất giọng quen thuộc của người nào đó vang lên từ bên trong, bọn họ nhìn nhau, rồi sau đó cũng chậm rãi bước vào bên trong, thế nhưng...

- Mal... foy...

Còn chưa kịp nói gì họ đã bị cảnh tượng bên trong làm cho đứng sững.

Cái gì thế này...

Malfoy... sao đột nhiên nó quyến rũ thế?

Cũng bởi lúc này Draco chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi trắng, không hiểu vì lý do gì mà một bên vai áo bị kéo xuống tận bắp tay.

Khuôn mặt có chút mông lung ngước nhìn về phía những người vừa đến.- Khụ... gì mà kéo hết tới đây vậy?

Giọng nói của Draco làm bọn họ sực tỉnh, lúc này họ có chút bối rối nhìn em, nhưng Nott đã nhanh chóng lên tiếng trước.

- Nghe nói mày bị cảm à?

Tuy đang đau nhưng con người nào đó vẫn nhàn nhạt nở nụ cười đầy chế giễu.

- Ờ, nhờ phước của thằng nào đó đấy!

Draco nhẹ giọng ám chỉ, không cần nói rõ ràng họ cũng biết em đang nói về Harry Potter.

Ánh mắt Theodore thật sự muốn nhìn thẳng mà cũng không nhìn thẳng được, bộ dạng hiện tại của Draco thật sự quá không đúng đắn.

Chợt lúc này...

- Nào nào các trò, né ra cho ta khám bệnh nào!

Nghe vậy bọn họ cũng bất giác né sang một bên, bà Pomfrey lúc này đi vào cùng với một ly nước.

Ngay lập tức bà ngồi xuống cạnh giường của Draco, bà chậm rãi đặt ly nước sang một bên rồi nhẹ giọng.

- Ngồi yên chút nhé!

Biết là trò đang nóng nhưng vẫn phải giữ ấm mới nhanh khỏi bệnh!

Cởi áo ra một chút!

Người kia có chút nhăn mặt.

- Giữ ấm gì mà cởi áo chứ?

Vẫn là vẻ hằn học đó nhưng bà Pomfrey chậm rãi giải thích.

- Nước ngấm vào người nên trò mới bệnh!

Cứ cởi ra đi!

Tuy có hơi khó chịu nhưng Draco vẫn làm theo lời của bà, cuối cùng là cởi hết nút áo.

Ngay sau đó bà Pomfrey cũng chậm rãi đọc một vài câu thần chú giữ ấm và đưa đũa phép chậm rãi xung quanh phần ngực của Draco.

Mồ hôi khẽ tuôn ra, em lấy tay nhẹ lau đi mồ hôi đang chảy xuống cằm.

Và mất không lâu sau đó, cuối cùng câu thần chú cũng hoàn thành.

- Được rồi đó, giờ trò chỉ cần uống hết ly nước có chứa thảo dược này và nghỉ ngơi thì sẽ khỏe thôi!

Nói xong bà đưa ly nước ban nãy cho Draco và rồi sau đó cũng chậm rãi rời đi.

Em cầm lấy ly nước và từ tốn uống hết và những người nào đó bên Slytherin nãy giờ luôn nhìn chằm chằm cậu quý tử nhà Malfoy mà không chớp mắt lấy một lần.

Sau khi uống nước xong, em cũng chậm rãi gài áo mình lại.

- Sao bọn mày vẫn còn ở đây?

Draco có chút mệt mỏi nói, có thêm Blaise ở đây lúc này thì càng khiến em khó chịu hơn.

- Thì thăm mày mà!

Crabbe ngờ nghệch nói, Draco tặc lưỡi nhẹ rồi sau đó cũng chậm rãi nằm xuống giường.- Cút hết đi và để tao yên!

Nghe vậy bọn họ cũng không dám làm phiền em nghỉ ngơi nữa, trước khi đi Theodore còn nhẹ giọng.

- Nghỉ ngơi cho khỏe!

Có gì nói bọn tao!

Và rồi sau đó bọn họ cũng nhanh chóng rời đi trả lại không gian yên tĩnh cho em.
 
[Hp/ Alldra] Bí Mật
Chap 12


Từ sáng đến giờ Harry dường như không tập trung được, bởi vì cứ thấy một chỗ trống bên phía Slytherin hắn lại nhớ ra việc mình làm.

Nói gì thì nói dù sao hắn cũng gián tiếp khiến người kia bị bệnh mà.

Nhưng hắn không thể cứ thế đến xem thử Draco thế nào được, bởi vì cái tôi của hắn không cho phép điều đó.

Thôi thì để hắn ghé qua xem sao, chỉ là hắn hơi cảm thấy tội lỗi về hành động của mình chứ không có gì khác...

Bây giờ trời cũng đã về khuya, hắn mới rón rén lấy áo choàng tàng hình ra, rồi men theo hành lang để mà đi tới bệnh xá.

Trời đã trễ thế này, hắn vốn tưởng thiếu gia nhà Malfoy đã ngủ từ lâu, ngờ đâu hắn vẫn còn nghe thấy giọng nói vang ra từ nơi kia, Harry cảm thấy khó hiểu, hắn chẳng nghe rõ được điều gì cả.

Vì thế hắn đã tới gần hơn rồi lại gần hơn cho đến khi vào được đến bên trong.- Không... cút ra...

Draco vùng vẫy, cố gắng để phản kháng, còn tên nào đó thì đang cố gắng để cưỡng đoạt em.

Một cảnh tượng mà Harry đã thấy đến lần thứ ba và vẫn như lần đầu, hắn chẳng thể thích nghi nổi với tình huống này.

- Malfoy à, ngoan nào!

Người kia cười tà với chất giọng vô cùng đểu cáng.

Vừa khống chế Draco, hắn vừa làm cho quần áo của người bên dưới xộc xệch đến lộn xộn.

Rõ ràng biết rõ Malfoy đang bị đau mà tên này vẫn ép buộc như vậy à?

Harry tự hỏi, hay là hắn có nên lao vào và giải cứu cho người nào đó?

- Mày càng ngày càng quá phận Zabini!

Draco tức giận quát, thế nhưng người kia chỉ cười nhàn nhạt, nhớ đến việc hồi sáng hắn không khỏi tức giận.

Cơ thể Draco, đã bị lộ ra trước mặt vài người khác ngoài hắn.

Chính vì vậy hành động của hắn càng nôn nóng hơn, hắn cởi phăng quần của em ra và có chút điên cuồng.

- Đừng khiến tao phải bực lên Malfoy!

Đang yên đang lành tên khốn này lại ngang ngược như vậy, em không bực thì thôi mắc gì đến phiên hắn?

Chính vì vậy ngay lúc này, Draco đã không kiềm được mà vung tay đấm thẳng vào mặt người kia.

- Đi chết đi!

Tao chịu đựng mày đủ rồi... khụ... khụ...

Dĩ nhiên là cơn đau vẫn còn, Draco kích động, cổ họng ngứa rát khiến em ho sặc sụa.

Người kia khẽ chạm lên má mình, nơi mà vừa bị Draco đánh.

Đôi mắt hắn lúc này bỗng dưng không còn vẻ cợt nhả nữa mà lại khát máu vô cùng.

- Mày thành công trong việc chọc giận tao rồi đấy Malfoy!

Và rồi một lần nữa người kia lại đè Draco xuống giường, hắn tùy tiện cởi khóa quần của mình ra và rồi không nói không rằng mà đâm sâu vào bên trong cơ thể ấy.

- Ah... ah... hức...

Cơn đau khiến em run rẩy, đôi mắt Draco liếc nhìn người kia đầy phẫn nộ.

Những bức tranh treo trên tường dường như cũng không nhìn nổi cảnh này mà lấy tay che mắt lại.

- Malfoy à Malfoy!

Mày phải nghe lời tao!

Mày phải làm theo tao!

Bí mật mà mày luôn muốn giấu tao đã nắm giữ được nó!

Mày thật sự quá kinh tởm Malfoy à!

Người kia mất bình tĩnh nói ra, ấy vậy mà cơ thể vẫn đang bắt đầu động vào bên trong em không ngừng...

- Hức...

đồ khốn... mày thì biết gì chứ...

Đôi mắt người kia long lanh nước, đôi bàn tay thì nắm chặt vào drap giường đầy thống khổ.

Đường đường là một thiếu gia vô cùng cao quý, đường đường là một con người vô cùng kiêu hãnh, ấy vậy mà phải hạ mình để làm trò chơi cho người khác như vậy.

Thật mất mặt, quá mất mặt!

- Đến Merlin cũng không tin nổi cái bí mật đó đâu!

Đúng không?

Tao còn chẳng biết mày nghĩ gì trong đầu nữa.

Blaise nhàn nhạt mỉa mai, nhưng suy cho cùng thì dù cái bí mật của Draco có kinh khủng thế nào đi chăng nữa, nhưng hắn vẫn mê đắm cái cơ thể ấy không có lối thoát hay sao.

Hắn chắc chắn sẽ lợi dụng tốt mọi cơ hội mà mình có, để có thể độc chiếm lấy con người này, chỉ một mình hắn, chỉ một mình hắn mới có thể biết đến dáng vẻ này của con người ngạo nghễ ấy là được rồi.- Muốn làm thì làm cho xong đi...

đừng nói nhảm nữa...

Người kia cười tà, ngay sau đó bóp lấy cằm của Draco, thô bạo hôn lấy con người kia...

- Haa... haa...

ức...

Tiếng rên rỉ của người dưới thân khiến Blaise càng thêm hưng phấn, hắn ta liên tục động, thúc không ngừng vào bên trong em.

Miệng thì không kiềm được mà cắn lấy phần cổ và xương quai xanh...

- Đau...

ưm... hức... chậm...

Blaise càng ngày càng cảm thấy nóng bức đến không chịu nổi.

Không chỉ tiếng rên rỉ ấy mà khuôn mặt ấy cũng thật mê người, hắn không thoát ra khỏi được cạm bẫy chết người này.

Ngay khi phóng tinh dịch lần thứ nhất, hắn ngồi dậy và rồi sau đó cũng kéo em lên, để em ngồi xuống cự vật của mình.

Khuôn mặt Draco mê man và nức nở, lúc này ánh mắt kia vô thức nhìn về một khoảng không.

Nhưng trùng hợp thay, phía khoảng không kia lại là nơi mà Harry đang đứng cùng áo choàng tàn hình.

Nhìn khuôn mặt đầy mê người kia, Harry bất giác đỏ mặt, hắn cảm thấy bản thân không ổn rồi, không thể tiếp tục đứng xem như vậy nữa, thế là Harry vội vội vàng vàng rời đi, căn phòng lúc này chỉ còn vang vọng tiếng rên rỉ.- Mày không thoát được tao đâu Malfoy yêu dấu ạ!

Hắn cường ngạnh nói điều kia cùng một nụ cười tà.
 
[Hp/ Alldra] Bí Mật
Chap 13


Thời gian rất nhanh đã trôi qua, Harry cũng đã giải quyết được vấn đề của Sirius Black.

Hóa ra tất cả chỉ là hiểu lầm và hắn cuối cùng cũng có được 1 người thân ở bên cạnh mình.

Mấy bữa nay mải lo tìm kiếm thông tin về chú Sirius nên dường như hắn không còn để tâm đến người nào đó nữa, hoặc ít nhất đó là điều hắn nghĩ.

Hắn đã không thường xuyên gặp lại Malfoy kể từ lần thấy cậu ta bị Blaise cưỡng hiếp tại bệnh thất, có vẻ vì hắn quá bận nên đã không để ý tới người kia.

Nhưng ở đâu đó sâu trong tâm trí, Harry vẫn không thể nào quên được cái khuôn mặt đầy mê hoặc đó của Malfoy vào đêm hôm ấy.

Trong suốt kỳ nghỉ hè, hắn đã luôn cố ngăn chặn cái suy nghĩ muốn gặp lại người kia, nhưng càng cố quên thì hình bóng ấy càng khuếch đại.

Hắn cảm thấy bản thân sắp điên rồi!

Vậy mà lại mong muốn gặp cái tên khốn nạn mà mình vô cùng căm ghét.

Cái suy nghĩ kia cứ quanh đi quẩn lại và rồi lúc này cũng đã vào năm thứ 4, một năm học mới...

Harry khe khẽ lắc đầu, thôi thì không suy nghĩ nữa, mình nên tập trung cho những gì trước mắt thì hơn... thế nhưng cuộc đời của hắn đúng là chẳng bao giờ dễ dàng cả!

Năm nay tổ chức kì thi tam pháp thuật, đáng lý chỉ có 3 người được tham gia, cho đến khi cái tên của hắn được bay ra từ trong chiếc cốc lửa.

Hắn rõ ràng không gian lận, không làm gì cả, ấy vậy mà vẫn bị mọi người cười nhạo và xa lánh.

- Gì đây, cậu bé vàng!

Hay nói đúng hơn là một tên gian lận!

Draco vẫn chứng nào tật nấy, em cùng đồng bọn ngay khi vừa gặp hắn đã lên giọng chế giễu.

Harry có chút chán ghét, hắn nghĩ mình phải điên rồi mới có suy nghĩ rằng muốn gặp lại em.

- Nói thử xem, mày làm cách nào để có tên trong chiếc cốc lửa thế?

Tao cũng muốn tham gia!

Vốn đã bị dồn nén quá lâu, Harry khó chịu ra mặt, hắn nhàn nhạt cười.

- Câm đi Malfoy!

Còn thằng yếu đuối như mày thì đã làm được gì nên hồn chưa hả?

- Mày...

Sau cú đáp trả kia Malfoy có vẻ tức giận và muốn tấn công hắn, nhưng kết quả là bị giáo sư mắt điên biến thành một con chồn sương.

Trong lòng hắn lúc này mới có chút hả dạ, nhìn vẻ mặt hoảng loạn của nó tâm tình Harry mới thả lỏng hơn một chút.

Thôi thì hắn nên tập trung cho nhiệm vụ trước mắt thì hơn._______________________ Sau nhiệm vụ đầu tiên, thái độ của mọi người đối với hắn đã thay đổi hoàn toàn.

Không còn dè bỉu, xa lánh hắn mà lại tung hô, xem hắn như một vị thần, Harry thật tình cũng không ghét cảm giác này lắm mà hắn còn vui vẻ đón nhận, cho dù bản thân hắn suýt nữa thì chết dưới tay con rồng kia.

Và rồi buổi yến tiệc cũng chuẩn bị bắt đầu có vẻ như hắn phải tìm cho mình bạn nhảy nhưng đó thật sự là việc đau đầu nhất đối với hắn.

Ừ thì hắn đã thử tìm mấy bữa nay, nhưng chẳng có ai cả.

À thì một phần hắn có chút không dám mở lời và một phần là bị người ta từ chối.

- Nè, bồ thì làm gì có người mời nhảy chứ?

Không thì cứ đi cùng với mình đi!

- Bồ mơ đi!

Mình có người mời nhảy rồi!

Harry có hơi ngao ngán với hai người bạn thân của mình, hắn biết rõ Ron rất muốn mời Hermione nhảy, nhưng lời nói của người kia thì đố mà mời được ai?- Ờ, cứ kiêu ngạo vậy đi!

Đến hôm khiêu vũ không có ai đi cùng mình sẽ cười vào mặt cậu ấy!

Ron hậm hực nói, trông cậu chàng có vẻ giống giận dỗi.

Và thế là cả Harry và Ron đều rơi vào tình trạng cô đơn như thế này, Harry khẽ liếc mắt sang phía nhà bên cạnh thật không công bằng mà.

Cái tên đáng ghét nào đó vậy mà lại có nhiều người tới ngỏ lời với hắn như vậy.

Suốt từ hôm qua đến giờ, mỗi khi bắt gặp tên kia, hắn đều thấy ít nhất có một nữ phù thủy sinh nhà Slytherin hỏi hắn rằng có bạn nhảy chưa.

Và cũng không chỉ dừng lại ở đó, nhìn Krum của Durmstrang đang rất tự nhiên mà ngồi xuống bên cạnh Draco, hắn có chút khó hiểu.

Hai người kia thân thiết như vậy từ lúc nào?

Lần đầu tiên hắn thấy được nụ cười vui vẻ thật sự của Draco.

Không phải nụ cười châm chọc, không phải nụ cười khinh bỉ, mà kia chính là một nụ cười thật sự, rạng rỡ và xinh đẹp...

Trong lòng Harry lúc này liền âm ỷ khó chịu, chính hắn cũng không biết lý do vì sao nữa.

Harry nghĩ cuộc thi tam pháp thuật sắp làm hắn phát điên rồi.

Và Harry Potter cũng không phải người duy nhất khó chịu ở đây, Blaise ngồi phía đối diện, nhàn nhạt liếc nhìn cảnh tượng kia mà không khỏi khinh thường.

Malfoy...

đã bao giờ cười như vậy với hắn chưa?

Cậu ta đã bao giờ... vui vẻ trò chuyện với hắn như vậy chưa?

Gã vốn đã khó chịu với việc Draco chọn Pansy làm người nhảy cùng mình ở vũ hội rồi, bây giờ lại còn thêm điều này?

Người kia là muốn hắn tức chết sao?

- Vâng, tôi rất tò mò về nơi đó!

Draco vui vẻ nói chuyện với người mà mình ngưỡng mộ, bản thân em trước đây vốn cũng đã suýt nữa thì vào trường Durmstrang.

Nhưng cuối cùng thì mẹ cũng đã chuyển hướng cho em vào Hogwarts.

Dù sao Draco cũng rất tò mò về nơi kia, không chỉ thỏa nỗi yêu thích của bản thân mà còn biết thêm được vài thứ mới lạ nên đây thật sự là một cơ hội vô cùng tốt.

- Nơi đó rất nghiêm khắc!

Khác so với nơi đây, lựa chọn theo học ở đây cũng không sai đâu Malfoy!

Người kia nhẹ giọng nói, Draco chăm chú nghe người kia miêu tả Durmstrang một cách say xưa.

Những thứ em nghe được đều thật sự rất mới mẻ và thú vị.- Vậy còn bữa tiệc, anh mời được bạn nhảy rồi chứ?

Krum cười nhẹ rồi khẽ gật đầu, ánh mắt hắn chậm rãi nhìn sang Gryffindor như tìm kiếm bóng hình nào đó rồi nhẹ giọng.

- Hermione của Gryffindor!

Ừ thì em cũng không có ý kiến gì với sự lựa chọn của anh, dù sao thì cô nàng kia cũng là người giỏi nhất trường, thu hút sự chú ý của Krum cũng là phải.

Thế nhưng lúc này người kia quay sang nhìn Draco.

- Tôi cũng muốn mời cậu nhảy cùng tôi!

Draco nhìn người kia đầy nghi hoặc, hóa ra trong môi trường nghiêm khắc vậy, người này cũng biết đùa.- Hóa ra anh còn biết đùa Krum!

Người kia cũng chỉ nở nụ cười nhẹ, không nhìn rõ được ý niệm là gì.
 
[Hp/ Alldra] Bí Mật
Chap 14


Chẳng mấy chốc, buổi dạ hội cũng đã tới, vào một ngày trọng đại như thế này thì chắc hẳn ai nấy cũng đều diện cho mình một bộ cánh thật chỉn chu, thật lộng lẫy... ngoài 4 nhà quán quân của cuộc thi tam pháp thuật thì người gây ấn tượng nhất có lẽ là Hermione Granger.

Hôm nay cô nàng thật sự quá khác so với mọi ngày, thật sự vô cùng lộng lẫy, thu hút mọi ánh nhìn bất kể nam nữ.

Draco nhìn cũng hiểu lý do tại sao Krum lại mời người kia khiêu vũ cùng mình.

Cả hai sánh bước bên nhau, dưới cái nhìn của toàn thể mọi người.

Có lẽ điều làm Draco hài lòng nhất trong buổi dạ tiệc hôm nay là bộ dạng tức đến xì khói của cậu bạn Ron khi thấy Hermione đang tay trong tay cùng người khác.

Thế nhưng Draco không biết rằng, bản thân bây giờ cũng là một trong những trung tâm của mọi ánh mắt.

Mái tóc bạch kim vốn nổi bật, khuôn mặt xinh đẹp sắc sảo cùng đôi mắt xám trong vắt như biển sâu tĩnh lặng.

Hôm nay người kia còn diện lên mình một bộ sơ mi trắng, một vẻ đẹp thật trong trẻo, thật tinh khôi, chẳng một ai là không bị cái vẻ đẹp đầy mê hoặc kia thu hút.

Có lẽ vì mải mê để ý tới 4 vị quán quân nên Draco đã không để ý đến sự hiện diện đầy nổi bật của mình, Pansy bên cạnh có hơi khó chịu với những ánh nhìn chòng chọc của người khác vào bạn nhảy của mình, cô nàng ôm chặt lấy tay Draco.

Và sau khi thầy Dumbledore tuyên bố vài câu thì bữa tiệc cũng bắt đầu.

Với phong thái của một quý ông lịch lãm, Draco cúi người và đưa tay mình ra với Pansy.

- Có muốn nhảy một điệu không?

Đôi mắt người kia khẽ rung động, cô nàng vui vẻ nắm lấy tay Draco.

- Dĩ nhiên rồi!

Trong ánh mắt ghen tỵ của biết bao nhiêu người, Draco cùng Pansy đã hòa cùng không khí sôi động, dưới những điệu nhảy cổ điển. ____________________ Blaise ngồi một góc, hắn nhàn nhạt nhìn cảnh người nào đó đang vui vẻ khiêu vũ mà điên không chịu được.

Hắn bực mình đến mức bỏ luôn cả bạn nhảy mà ra đây và uống rượu.

Hôm nay em đẹp đến như vậy, thu hút nhiều ánh nhìn đến như vậy, tỏa sáng nhiều đến như vậy và em vẫn chẳng coi hắn ra gì cả.

Từ hôm qua đến giờ, à không, phải nói là từ đầu năm học thứ 4 bắt đầu cho tới bây giờ, em hoàn toàn lơ đi gã.

Có phải vì dạo gần đây hắn không bắt em làm tình nên em đã quên đi luôn việc hắn giữ bí mật của em rồi không.

Thế nhưng đó vẫn chưa phải là điều khiến hắn tức giận nhất!

Thứ khiến hắn bực mình hơn cả là dường như ong bướm gần đây đang vây quanh Draco rất nhiều, hắn cảm thấy phiền muốn chết đi được.

- Này, Blaise!

Mặt mày cau có thế?

Bạn nhảy đâu?

Không ra khiêu vũ à?

Lúc này Theodore không biết từ đâu xuất hiện, trên tay cầm một ly rượu.

Bên cạnh hắn là một cô nàng thuộc nhà Slytherin, trông rất xinh đẹp.

Blaise lúc này không quan tâm tới người vừa tới, mà ánh mắt rực cháy kia chỉ đang hướng tới bóng hình nào đó.

Theodore nhíu mày, cũng bất giác nhìn theo.- Malfoy?

Theodore khó hiểu lẩm bẩm, ánh mắt của Blaise như đang muốn giết người tới nơi.

- Hôm nay nó đẹp thật!

Người kia nhấp nhấp môi và bình phẩm thế nhưng, lời kia vừa nói ra Theodore liền nhận được cái liếc mắt sắc lẹm của Blaise.

- Gì vậy?

Mày với nó vẫn còn giận nhau à?

- Lo chuyện của mình đi Nott!

Theodore chỉ cười nhẹ, có hơi khó hiểu một chút nhưng hắn mập mờ đoán được hai người này có điều gì đó không đúng.

Theodore khẽ nhấp ly rượu trên tay mình, ánh mắt nhìn về phía Draco rồi khẽ nhếch môi. ______________________ Harry chưa bao giờ cảm thấy nhàm chán đến vậy, bữa tiệc thật sự vô vị vô cùng.

Cũng bởi hắn không mời được bạn nhảy như ý nên chỉ đành ngồi một chỗ mà nhìn mọi người.

Không hiểu sao hắn có chút không vui nên cũng không muốn nhảy nhót gì cả.

Trong lúc chán nản, ánh mắt hắn vô tình nhìn vào một trong những trung tâm của bữa tiệc đang vui vẻ khiêu vũ cùng bạn nhảy của mình.

Hắn phải thừa nhận rằng người kia hôm nay thật sự rất đẹp, từ khi bước vào sảnh và thấy được em, tâm trí hắn chỉ đã quanh quẩn mỗi bóng hình ấy.

Và có lẽ đó cũng là 1 trong những lý do mà hắn không có hứng thú với bạn nhảy bên cạnh của mình nữa.

Hắn ngồi nghệt mặt ra, đôi mắt chậm rãi nhìn dáng vẻ tươi cười của người kia trên sàn nhảy.

Bất giác, hắn bỗng nhiên muốn bạn nhảy của mình là Draco, một con người thực sự rất tỏa sáng.

Cũng có lẽ vì là một quý tộc, đã được học nhảy từ nhỏ nên nhìn người kia vô cùng uyển chuyển.

Chân dài, eo thon, từng bước chân thật chậm rãi nhẹ nhàng, thế nhưng tiếng nhạc bỗng dưng dừng lại và sau đó là tiếng vỗ tay, Harry lúc này mới sực tỉnh.

Hắn lắc đầu nguầy nguậy như cố xua đi những suy nghĩ mà mình mường tượng trong đầu từ nãy đến giờ.- Bồ ổn không đó Harry!

Hắn quên mất là bên cạnh mình còn cậu bạn thân, người kia cũng giống mình, đều không có bạn nhảy như ý muốn.

Nhưng Harry biết rõ Ron còn tệ hơn mình, tâm trạng người kia từ nãy đến giờ vẫn luôn phiền muộn khi thấy Hermione cùng Krum bước vào từ bên ngoài sảnh đường.

- Mình ổn mà, bồ không đi nhảy à?

Ron khẽ lắc đầu với vẻ mặt chán nản, ờ thì làm gì còn tâm trạng để mà nhảy nữa.

Khi nhạc chuyển qua giai điệu sôi động hơn, bạn nhảy của cả hai cũng đã rủ họ đi, thế nhưng cả hai đều không có hứng thú và chỉ ngồi đây như vậy.

- Ừ thì ngồi đây đợi cũng được!

Harry nhàn nhạt nói, ánh mắt hắn lúc này quay lại vị trí cũ để nhìn người nào đó, thế nhưng bóng dáng kia lúc này không thấy nữa khiến hắn nhíu mày.
 
[Hp/ Alldra] Bí Mật
Chap 15


Sau khi khiêu vũ cùng Pansy xong em cũng thấm mệt nên đã quay lại chỗ bàn tiệc để ngồi.

Cô nàng Pansy lúc này lại quay trở lại với không khí sôi động kia.

Ngồi một góc khuất so với bữa tiệc Draco mới có thể thả lỏng, em hơi nới cà vạt của mình ra rồi sau đó chậm rãi vươn tay lấy rượu trên bàn và ngồi uống.

Hôm nay thật sự rất vui, đã lâu rồi em mới được thư giãn như vậy.

Cũng nhờ có sự nhiệt tình của Pansy nên lúc khiêu vũ càng vui hơn.

Draco lại tiếp tục với tay lấy chai rượu trên bàn và rót thêm vào ly.

Tối hôm nay, dù có say một chút cũng không sao đâu nhỉ?

Qua một lúc khá lâu, khi đã chơi đủ cùng mọi người ở Slytherin, Crabbe và Goyle mới nhớ ra Draco.

Lúc này hai người mới loay hoay mà đi kiếm cậu bạn mình, thì tìm một hồi cuối cùng cũng thấy.

Bọn họ chậm rãi đi ra phía kia, Draco lúc này đang một mình, ưu nhã ngồi uống rượu một cách chậm rãi và thong thả.

Người kia nhắm mắt, chống một tay lên thành ghế và nhàn nhã dựa đầu mình lên.

Một mình một thế giới, hình như em hoàn toàn không để ý đến mọi thứ xung quanh, Crabble và Goyle nhìn nhau rồi khẽ nuốt nước miếng, không khí có hơi căng thẳng nên Crabbe kéo kéo tay áo Goyle ra hiệu hay thôi không gọi người kia nhưng Goyle vẫn nhẹ giọng.

- Malfoy.

Lúc này em mới chậm rãi mở mắt ra và nhìn về phía âm thanh đã gọi mình.

Sau đó em khẽ ngồi thẳng dậy và từ tốn uống một hớp rượu.

Không khí im lặng khiến cả hai người kia đều cảm thấy căng thẳng.

- Ngồi đi, hai tụi mày không chơi nữa à?

Chất giọng khàn khàn vì men, nhìn một Draco từ tốn như vậy họ không quen nổi.

- À... không...

- Ừ, vậy ngồi đi!

Crabbe và Goyle nhìn nhau bằng ánh mắt khó hiểu, Draco sao vậy nhỉ?

Tính cách người kia không phải có hơi khác thường à?

Cho đến khi họ thấy trên mặt bàn một chai rượu Gin đã hết nhẵn từ đợi nào, chai thứ hai đã vơi 1/3 bình.

Lúc này họ đã hiểu được vì sao tính cách người kia lại khác như vậy, chắc hẳn Draco say khướt rồi.

Ấy vậy mà hành động người kia lại vô cùng chậm rãi và từ tốn, cứ như là đang ở trạng thái bình thường.

Mà đó là người ngoài nghĩ vậy thôi còn nếu đã quen biết em lâu như bọn họ thì liền nhận ra điểm không đúng.

- Malfoy... mày... hình như uống hơi nhiều rồi...

Goyle nhẹ giọng nói ra, thế nhưng người kia như chẳng nghe, vẫn chậm rãi đưa ly rượu lên miệng và uống.

Ngay sau đó em lại lấy thêm hai ly ra và rót rượu vào bên trong, Draco đưa cho hai người trước mặt.

- Uống với tao.

Bọn họ chậm rãi nhận lấy, Crabbe khẽ nhấp thử nhưng liền nhăn mặt vì mùi vị của thứ rượu kia.

Cậu chàng ngay sau đó với tay lấy bánh trên bàn và ăn để xua đi cái cay nồng đang lan ra trong khoang miệng.

- Goyle, nãy giờ mày có thấy Potter không?

Draco bất giác hỏi, ánh mắt nhìn về phía trước tựa như tìm kiếm gì đó.

- Có, ban nãy tao thấy thằng đầu sẹo đang ở cùng với Granger và Weasley ngoài hành lang.

Nghe vậy Draco cũng khẽ gật đầu...

Goyle nhìn Draco rồi ngay sau đó cũng khẽ uống ly rượu kia.

Crabbe ngồi một bên, thản nhiên ăn bánh và nhìn hai người.

- Nó là một thằng khốn.

Draco bỗng nhiên nói như vậy, trong ánh mắt có tia sầu muộn, rồi sau đó lại uống cạn ly rượu của mình.

- Ừ, thằng đó luôn là một thằng khốn mà!

Goyle khẽ hùa theo, ngay lúc này Draco lại đang định rót thêm rượu để uống.

- Thôi, mày uống nhiều rồi!

Nghe vậy Draco cũng dừng lại không rót nữa, sau đó em lại ngồi trầm ngâm, cả Crabbe với Goyle đều ngạc nhiên với bộ dạng ngoan ngoãn này của em.

Đáng lẽ thường ngày nếu Goyle mà ngăn Draco lại như thế chắc chắn sẽ bị người kia liếc hoặc mắng chửi gì đó.

Người này thật sự không phải Draco mà họ biết.

- Bọn tao đưa mày về nhé?

Sau câu hỏi kia Draco cũng ngoan ngoãn gật đầu, em có vẻ bây giờ quá say rồi, người ta nói gì em cũng nghe nấy.

Và rồi sau đó em chậm rãi đứng dậy, thế nhưng vừa đứng lên trời đất như chao đảo, Draco không đứng vững được suýt thì ngã nhưng may thay bên cạnh có Goyle đỡ lại.

- Mày đi được không vậy?

Em khẽ lấy tay xoa xoa đầu của mình rồi mờ mịt nhìn Goyle, khuôn mặt người kia cứ chốc chốc lại nhòe đi, Draco khẽ nhắm mắt rồi lại mở ra nhưng khuôn mặt cậu bạn vẫn mờ ảo.

- Được.

Draco máy móc nói, ngay sau đó cũng chậm rãi đứng thẳng dậy cùng với những bước đi loạng choạng.

Crabbe và Goyle vội chạy theo đằng sau, nói thật bây giờ Draco thật sự không nhận biết được điều gì nữa, bởi em đã hoàn toàn bị hơi men khống chế.
 
[Hp/ Alldra] Bí Mật
Chap 16


Ron và Hermione giận nhau rồi, Harry khẽ vò tóc, trong câu chuyện này hắn chẳng đứng về phe ai cả, bởi vì hắn biết rõ mình không nên xen vào chuyện tình cảm của hai người bạn thân mình.

Bọn họ đã cãi nhau một trận lớn và rồi sau đó đã bỏ đi.

Harry đau đầu hắn xoa xoa trán của mình, có lẽ giờ hắn nên quay trở lại nhà chung của Gryffindor.

Bữa tiệc này đối với hắn thật sự chẳng có gì vui cả, Harry có chút chán nản.

Thế nhưng đột nhiên lúc này, trên hành lang xuất hiện những khuôn mặt quen thuộc đến mức không thể nào quen thuộc hơn.

- Malfoy.

Harry bất giác nói tên người kia, hắn đang không hiểu tình hình bây giờ cho lắm, nhất là việc thấy Goyle đang đỡ lấy Draco.

Và ngay sau khi nghe thấy có người gọi tên mình thì chàng thiếu gia kia cũng chậm rãi đứng thẳng dậy.

Người kia khẽ nheo mắt, rồi sau đó chầm chậm đi lại chỗ người trước mặt.

- Potter?

Lúc này Draco cách Harry chỉ một cái vươn tay, Harry có thể loáng thoáng nghe được mùi rượu trong không khí, hắn có hơi nhíu mày.

- Potter...

Đồ khốn nạn...

Em nói lên với chất giọng ngà ngà say, Harry khẽ cười nhạt, đúng là Malfoy.

Dù là trạng thái bình thường hay khi say, hắn đều nói những lời khó nghe như vậy.

Dù sao thì người trước mặt đây có vẻ như đang say không biết trời đất nên Harry nghĩ mình cũng không nên chấp làm gì.

- Này Crabbe, Goyle!

Không biết đường mà giữ nó ở yên à?

Say xỉn rồi gây phiền phức cho người khác!

Harry nói bằng chất giọng khó chịu, hắn vốn đã bất mãn với bữa tiệc lại còn gặp thêm người trước mặt, thật là tệ hết chỗ nói.

Goyle và Crabbe phía sau cũng biết rõ cậu bạn mình đang say, nên cũng vội vội vàng vàng chạy tới trước và đỡ Draco.

- Malfoy à, về Slytherin thôi!

Thế nhưng ngay lập tức Draco hất tay cậu bạn của mình ra chất giọng nhè nhè say.

- Thả tao ra!

Tao có chuyện cần nói với Potter!

Sau khi vùng được ra người kia lại loạng choạng lại gần chỗ Harry.

- Mày không biết gì cả... mày không biết một thứ gì cả...

Draco hướng về phía Harry mà nói, trong đôi mắt kia ánh lên tia đau đớn, Harry nhíu mày.- Cái quái gì?

Người kia vẫn vẻ đau buồn đó, đôi mắt xanh xám nhìn thẳng vào người đối diện.

- Potter... tao đã luôn... tao đã luôn...

- Malfoy!

Harry nhíu mày, người kia còn chưa kịp nói xong đã có một giọng nói cắt ngang lời Draco.

Khi nhận ra được người trước mặt là ai, Harry càng thêm khó chịu hơn.

- Blaise!

Crabbe và Goyle đồng thanh nói lên, lúc này Malfoy mới loạng choạng mà quay lại nhìn.

Blaise nhíu mày nhìn cảnh tượng trước mặt, giọng hắn khó chịu.

- Có chuyện gì vậy?

Hắn ta chậm rãi đi lại chỗ Malfoy, không hiểu sao nhưng em bất giác lùi lại theo bản năng.

- Thằng đầu sẹo mày làm cái quái gì ở đây?

Gã hằn học khó chịu với cứu thế chủ, Harry nhíu mày, không hiểu sao hắn cực kỳ ghét tên trước mặt, không chỉ bởi vẻ kiêu ngạo hống hách của nó, mà còn là những gì mà hắn thấy khi Blaise làm với Draco, hắn cũng không biết vì sao bản thân khó chịu như vậy.

- Mày tự đi mà hỏi thằng Malfoy!

Nó chặn đầu tao mà?

Nghe vậy ánh mắt người kia liền dời lên Draco, nhìn vẻ mặt lờ đờ của em, Goyle thấy vậy liền lên tiếng.

- Malfoy nó say rồi!

Mày đưa nó về phòng đi!

Blaise cũng nhàn nhạt nhìn em với đôi mắt ân ẩn tức giận, gã vươn tay.

- Để tao đưa mày...

- Không... không...

Goyle...

Phản ứng của em không chỉ khiến Blaise bất ngờ mà cả Harry cũng như vậy.

Harry nhìn thấy rõ được biểu cảm sợ hãi lẫn đề phòng nhìn hắn ta, Draco lùi lại đằng sau lưng Goyle như để lẩn trốn khỏi nguy hiểm.- Bọn mày... tao sẽ đi cùng bọn mày...

Crabbe...

Goyle...

Cả hai bọn họ khó hiểu nhìn Draco, thật sự không hiểu vì người kia chưa bao giờ có bộ dạng như vậy.- À...

ừ...

được!

Goyle ậm ừ nói, rồi sau đó cũng chậm rãi đỡ Draco rời đi.

Harry biết rõ được vì sao Draco biểu hiện như thế, chỉ là hắn bất ngờ vì vẻ mặt sợ hãi bộc lộ rõ ràng kia.

Người ta nói đúng thật, chỉ có khi say, con người mới làm những điều thật lòng...

Blaise có vẻ tức giận lắm, khuôn mặt nó khó coi đến mức méo mó.

Trước khi đi nó còn không quên liếc nhìn Harry bằng một ánh mắt vô cùng cay độc.
 
[Hp/ Alldra] Bí Mật
Chap 17


Lúc này bọn họ đã tới được nhà chung của Slytherin, Goyle và Crabbe vẫn không biết nên làm thế nào với Draco.

Bọn họ đỡ con người kia ngồi xuống ghế sofa và rồi Crabbe đã nhanh chân đi lấy cho em một ly nước.

Draco ngồi thẫn thờ trên ghế, Goyle cũng chậm rãi ngồi bên cạnh và nhẹ giọng.

- Mày và Blaise vẫn còn giận nhau à?

Nghe đến cái tên kia, không hiểu sao khuôn mặt Draco lại lập tức hiện lên tia sợ hãi.

- Không...

Nó là một thằng điên...

Goyle càng ngày càng cảm thấy khó hiểu, người kia nghi hoặc nói.

- Nó đã làm gì mày sao?

Draco lấy tay ôm lấy bản thân rồi sợ hãi gật đầu...

- Thằng khốn đó...

"Cạch" Cánh cửa nhà chung của Slytherin bỗng dưng mở ra, Goyle quay đầu lại nhìn thì thấy con người nào đó đang lầm lì bước vào bên trong.

Người kia hồng hộc đi tới chỗ Draco và mạnh bạo kéo em.

Có lẽ vì cơn say nên em chẳng thể phản kháng được, cứ thế bị hắn kéo đi như vậy.

- Này, Blaise!

Goyle gọi với theo, thế nhưng con người lầm lì kia đã kéo tay Draco đi từ lúc nào.

Crabbe cầm ly nước trên tay và đi tới chỗ Goyle, cậu nhóc ngơ ngác đặt ly nước xuống bàn.

- Malfoy đâu rồi?

- Về phòng. ________________________ Ngay khi vừa về đến phòng, người kia đã liền ném em xuống dưới giường, ánh mắt gã nhìn em như thể đang muốn ăn tươi nuốt sống em ngay bây giờ.

- Mày nói xem!

Bây giờ tao nên làm gì với mày đây Malfoy?

Khuôn mặt hắn tràn đầy phẫn nộ, nhưng có vẻ như Blaise đang cố để nhịn lại.

Draco mờ mịt giương đôi mắt đầy sương nhìn hình bóng mờ ảo trước mắt mình.

- Nếu ban nãy tao mà không tới kịp, có phải mày định nói hết cho thằng khốn đó biết không?

Giọng hắn gằn lên, hắn biết bản thân không nên làm như thế, nhưng hắn thật sự chẳng nhịn nổi được tức giận khi em đã định nói huỵch tẹt hết cái bí mật của mình cho tên khốn nhà sư tử ấy biết.

Nếu em nói ra bí mật ấy thì hắn phải làm sao đây?

Bản thân hắn luôn lấy nó ra để đe dọa em, nhưng chính hắn biết rõ, nếu bí mật kia lộ ra, hắn sẽ mất tất cả!

Hắn nhìn em và thấy được biểu cảm lo sợ trên khuôn mặt Draco.

Blaise liền cười nhạt, hắn lập tức tiến đến và bóp lấy cằm em.

- Bây giờ tao thực sự muốn chơi mày cho đến chết đấy Malfoy ạ!

Hắn đay nghiến nói ra cùng bộ mặt dữ tợn, Draco vốn đang say nên em cũng chỉ biết hành động theo bản năng chứ chính bản thân em cũng không nhận biết được gì.

- Tao không muốn... tao không muốn làm tình với mày...

Nhìn bộ dạng sợ sệt yếu đuối của em hiện tại, hắn càng thêm phát điên.

Rõ ràng bình thường kiêu ngạo đến thế, dù hắn có làm gì đi chăng nữa cũng không một chút nào bộc lộ ra vẻ mặt yếu đuối, vậy mà giờ đây tất thảy đều lộ ra cả rồi.

- Mày không có quyền chống đối!

Mày phải làm theo lời tao!

Có lẽ vì say nên Draco lúc này trở nên vô cùng mỏng manh, người kia mang một bộ dạng yếu đuối, cố gắng để thoát khỏi nanh vuốt kia.

- Không... tao không muốn đâu...

Nhìn bộ dạng yếu đuối của người trước mặt, ánh mắt của Blaise liền hiện lên vẻ hứng tình.

Mẹ kiếp, em tính làm hắn phát điên hay sao?

Bộ dạng này ai mà chịu nổi được cơ chứ?

Blaise vui vẻ đứng thẳng người dậy và rồi sau đó lấy đũa phép ra, hắn khẽ phẩy tay một cái và rồi một chai rượu còn nguyên hiện ra trên tay hắn.

- Xem tao lấy được gì từ bữa tiệc này!

Nói xong hắn khui bình rượu và rồi sau đó uống một hớp lớn, nhưng người kia không nuốt ngay mà lập tức đè em xuống giường.

Môi chạm môi, truyền hết tất cả chất lỏng cay xè kia vào miệng em.

Draco vùng vẫy cố để thoát ra nhưng rốt cuộc cũng phải nuốt hết đống rượu đó.

Blaise không để em nghỉ mà lại tiếp tục lặp lại hành động kia.

- Dừng... haa...

Zabini... hộc...

ức...

Người kia cười tà, rồi ngay sau đó nắm lấy cổ áo người kia, ném thẳng em xuống đất.

Và rồi một mạch, hắn đổ toàn bộ chai rượu kia xuống người em.

- Chúc ngon miệng!

Hắn tiến lại gần em cùng một nụ cười hưng phấn... và rồi ngay sau đó Draco bị chiếm đoạt một cách thô bạo, tiếng rên rỉ, tiếng nức nở hết thảy đều vang vọng trong phòng.

Người kia chẳng vì Draco đang say mà đối xử nhẹ nhàng, có khi hắn càng thô bạo hơn cả bình thường.

Càng nghe được tiếng nức nở, cầu xin của em, hắn càng điên cuồng hơn gấp bội.

Hắn dùng cà vạt trói tay em lại và rồi sau đó lộng hành chiếm hữu, thú tính trong người bộc phát đến cực điểm.

Một bộ dạng yếu ớt, non mềm của Draco phải hiếm có thế nào mới có thể chiêm ngưỡng cơ chứ?

Hắn phải tận dụng hết mức cơ hội trời cho này thôi, thế nhưng chỉ là hắn không ngờ rằng, hành động thú tính của mình đã lọt vào mắt của một Slytherin ngoài cửa.

Vì hành động nóng vội hắn đã không đóng cửa lại một cách đàng hoàng...
 
[Hp/ Alldra] Bí Mật
Chap 18


Sáng hôm sau, cũng không biết bây giờ là lúc nào, chỉ biết rằng mặt trời đang tỏa ra những cái nắng gay gắt nhất.

Draco mơ màng tỉnh dậy với cơ thể đau nhức đến cùng cực, đầu thì choáng váng, mọi thứ thì xoay tròn, em khó chịu, gắng gượng chống tay ngồi dậy.

Đôi mắt mơ màng của em lúc này mới có thể nhìn bao quát mọi thứ hơn.

Em dần trở nên sững sờ khi thấy những gì đang diễn ra trước mặt mình.

Cơ thể với bồ đồ bị xé rách đến nham nhở, bộ Âu phục hôm qua lộng lẫy bao nhiêu giờ lại trở thành một đống giẻ rách không hơn không kém.

Thế nhưng thứ kinh khủng hơn vẫn là cơ thể em, tinh dịch vẫn còn vương khắp nơi, dấu hôn, vết bầm tím trải đầy.

Draco thật sự chẳng nhớ nổi chuyện gì đã xảy ra cả, càng không nhớ nổi vì sao cơ thể mình lúc này chỉ toàn mùi rượu.

Em hoang mang nhìn sang tên người Ý nào đó đang say ngủ nằm bên cạnh mình, biểu cảm chán ghét lập tức lộ trên khuôn mặt.

Draco tức giận đang tính đạp người kia để hỏi hắn cho ra nhẽ chợt phía đầu bỗng truyền đến một cơn đau đến nghẹt thở, cả cơ thể Draco run lên.

Ký ức của hôm qua bỗng tràn về trong tâm trí như thủy triều...

Draco ôm đầu, em cảm thấy não mình như muốn nổ tung, những ký ức kia thật sự quá mức đáng sợ, quá mức kinh tởm.

Hắn đã lợi dụng em say mà bắt em làm những thứ nhục nhã đến không chịu nổi.

Tất cả những ký ức ấy đều hiện rõ trở lại một cách chân thật nhất, chính vì điều đó càng khuếch đại hơn cảm giác kinh tởm đang cuộn trào trong dạ dày của em.

Em lấy tay bịt lấy miệng mình, đầu bỗng cảm thấy choáng váng vô cùng.

Hắn thế mà lại bắt mình khẩu giao cho hắn, bắt mình nuốt thứ dịch kinh tởm kia.

Draco cảm thấy mình không thể ở nơi đây thêm giây phút nào nữa, em choáng váng đứng dậy, đọc vài câu thần chú làm sạch cơ thể cùng với vài vết thương trên cơ thể.

Sau đó mới loạng choạng bước ra ngoài...

Ngay khi vừa ra khỏi cửa em đã bắt gặp Crabbe và Goyle đang đi cùng nhau.- Ơ, mày dậy rồi à?

Bọn tao đang tính đi gọi mày đấy?

Crabbe vừa cầm một bịch đồ ăn trên tay vừa nói, thế nhưng sắc mặt của Draco lúc này không được tốt cho lắm, Goyle tò mò hỏi.

- Sao nhìn mặt mày tệ thế?

Khó chịu ở đâu à?

Thế nhưng Draco vẫn không nói không rằng, em đẩy hai người trước mặt ra và rồi nhanh chóng rời đi, Crabbe ngơ ngác nhìn theo.- Nó sao thế?

Goyle chỉ nhướn vai tỏ vẻ không biết._________________________ Lát sau Blaise mới tỉnh dậy, đầu hắn có hơi bưng bưng đau nhức nhưng chung quy vẫn ổn.

Hắn đưa mắt nhìn như đang tìm kiếm bóng hình nào đó.

Thế nhưng vẫn như những lần khác, bên cạnh hắn chẳng hề có em, Blaise nhìn bãi chiến trường hôm qua mình gây ra rồi khẽ xoa đầu.

Hắn đang tự hỏi bản thân hôm qua có phải đã đi quá giới hạn rồi không?

Hôm qua hắn không hề say và cũng nhận thức rõ được hành động của mình.

Thế nhưng chỉ là vì thấy em quá quyến rũ, quá mê người, mà bản thân hắn cũng vì đang có lửa giận nên hắn đã không kiềm được mà làm thật thô bạo, Draco liệu có ổn không nhỉ?

Mà có lẽ sẽ không sao đâu, em cũng sẽ như những lần khác mà bỏ qua cho mình.

Sau một hồi suy nghĩ tích cực như vậy, hắn nhanh chóng đứng dậy và rồi sau đó ểm vài câu thần chú dọn dẹp phòng.

Ngay khi sửa soạn xong xuôi hắn cũng bắt đầu đi tới lớp.

Cũng may hắn không bỏ lỡ tiết độc dược của thầy Snape, nếu không thì hắn chết chắc.

Blaise thản nhiên trên đường bước tới lớp học độc dược, cũng bởi hắn vốn đã trễ môn phòng chống nghệ thuật hắc ám nên mới dư dả thời gian để tới lớp của thầy Snape.

Và hiển nhiên như hắn dự đoán, bản thân hắn tới lớp đầu tiên.

Chỉ có duy nhất vị giáo sư nghiêm nghị đang ngồi trên phía bục giảng và ngẫm nghĩ nghiên cứu gì đó.

- Buổi sáng tốt lành thưa giáo sư!

Hắn lịch sự chào hỏi người kia, ông vẫn chăm chú với cuốn sách trên bàn, ánh mắt không hề rời đi nhưng vẫn chậm rãi đáp lại.

- Trò nên biết rõ bây giờ đã là quá trưa trò Zabini.

Blaise thật sự quên mất thời gian, vì hắn cũng mới ngủ dậy ít lâu trước nên vẫn cứ mặc định trời chỉ mới sáng.

- Vâng, em quên mất.

Nói xong hắn cũng tới chỗ ngồi cố định của mình bên phía Slytherin và ngồi xuống, lấy đồng hồ quả quýt trong túi ra, còn 15 phút nữa thì mới bắt đầu tiết học độc dược.

Hắn ngồi ngay ngắn và rồi cũng mở sách vở ra để đọc qua trong lúc chờ đợi người nào đó tới.

- Trò Malfoy...

Ông nhẹ giọng nói lên cái tên kia, khiến Blaise cũng bị làm cho chú ý, người kia ngước mặt để nghe tiếp lời của vị giáo sư.

Lúc này trên phía trên bục, giáo sư Snape đã đặt bút lông ngỗng xuống và đứng dậy, ông chậm rãi đi tới trước mặt Blaise.

- Dạo gần đây...

à không... phải nói là rất thường xuyên trò Malfoy có vẻ không ổn cho lắm, hành động và tính cách có vẻ hơi khác lạ.

Hơn thế nữa nhìn trò ấy lúc nào cũng trong tình trạng mệt mỏi.

Ta nghĩ trò biết gì đó đúng không trò Zabini?

Chất giọng nghiêm túc cẩn thận dò hỏi, đôi mắt kia như nhìn thấu được tâm trí của hắn khiến Blaise có chút chột dạ.

- Em... cũng không rõ thưa giáo sư...

Ánh mắt người kia nhìn hắn đầy dò xét, khiến Blaise phải buộc miệng nói dối.

- Em thấy Malfoy hay học đến đêm muộn... có lẽ đó là lý do ạ...

Người kia vẫn nhìn hắn đầy nghi ngờ.

- Trò chắc chứ?

Hắn lập tức gật đầu, lúc này Snape có vẻ không khi ngờ gì nữa và quay trở lại bục giảng thì Blaise mới nhẹ nhõm mà thở phào.- Tốt nhất là nên không có chuyện gì!

Giọng nói của ông lần nữa khiến Blaise đứng hình, người kia cũng cười gượng gạo cho qua.

- Vâng, có em thì Malfoy sẽ ổn thôi giáo sư!

Lại thêm một lời nói dối nữa phát ra, mong rằng hắn sẽ không bị phát hiện.
 
Back
Top Bottom