Dịch Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1090: Chương 1090



ở nơi đó, nơi lưu giữ biết bao kỷ niệm giữa cô và Lục Hạo Đình. So với Gia Cát gia, cô vẫn thích Đế Đô hơn.

Trước khi lên đường, cô đã báo tin cho Lục gia. Cả gia đình bên này đã đợi gần ba năm, cuối cùng cũng đợi được ngày Lục Hạo Đình trở về.

Gia Cát gia thế lực lớn, mà Cố Vân Tịch lại là tiểu công chúa duy nhất của họ. Nói thật thì, Lục gia cũng từng lo cháu trai mình sẽ không bao giờ được “thả” về nữa.

Giờ thì họ đã trở về, lại còn mang theo hai đứa bé đáng yêu, cả Lục gia vui như mở hội.

“Ôi chao ôi, cuối cùng nhà ta cũng có cháu gái rồi! Nào nào nào, để bà nội bế nào… À không, phải gọi là bà cố mới đúng!”

Bà cụ Lục nhìn tiểu Phi Phi trắng trẻo xinh xắn như ngọc tuyết, cười đến nỗi nếp nhăn nơi khóe mắt cũng giãn ra.

Lục gia suốt từ đời con đến đời cháu đều không có nổi một cô cháu gái, nay rốt cuộc cũng có một tiểu công chúa, cả nhà quý như vàng như ngọc.

Tiểu Phi Phi chưa từng gặp người Lục gia, nên ban đầu không nhận ra ai cả. Nhưng ba mẹ cô bé đã từng kể cho bé nghe về ông bà cố, ông bà nội và các chú bác bên nội.

Họ còn cho bé xem ảnh, thế nên tuy là lần đầu gặp ngoài đời, nhưng sau khi ngẫm nghĩ và đối chiếu kỹ càng, cô bé cũng nhận ra người trước mặt chính là bà cố trong ảnh.

Ngay lập tức, tiểu Phi Phi nở nụ cười ngọt ngào, mềm mại gọi: “Cháu chào bà cố ạ!”

“Ôi trời ơi…” Bà cụ Lục xúc động đến mức suýt bật khóc.

Ông cụ Lục ngồi cạnh cũng không ngồi yên được nữa, vội vàng chen tới: “Tiểu Phi Phi, ông là ông cố nè! Gọi ông cố đi!”

Tiểu Phi Phi lại ngoan ngoãn tặng ông một tiếng “ông cố” ngọt như đường, khiến ông cụ cười đến nỗi mắt híp lại thành một đường chỉ.

Cậu em trai nhỏ của Phi Phi thì còn chưa biết nói, trong khi chị gái thì đã líu lo đáng yêu, khiến đám người lớn mê mệt hết cả. Thế là từng người một bắt đầu kéo đến làm quen, mong được “chiếm chút thiện cảm” của tiểu công chúa.

Cơm nước cũng đã chuẩn bị xong từ lâu. Lục gia nghe tin vợ chồng Lục Hạo Đình sắp về, cả nhà đã dọn dẹp nhà cửa mấy ngày liền. Phòng của hai vợ chồng cũng được sửa sang lại toàn bộ, thậm chí cả phòng của hai đứa nhỏ cũng đã được chuẩn bị đâu vào đấy.

Cả gia đình ríu rít trò chuyện, náo nhiệt vô cùng. Sau đó cùng nhau ăn bữa cơm trưa vui vẻ. Nhưng đến chiều, Cố Vân Tịch đã mệt rã rời.

Bà cụ Lục liền bảo cô mau mau về nghỉ ngơi, dù sao mới sinh con chưa lâu, vẫn nên chú ý sức khỏe là hơn.

Cố Vân Tịch trở về phòng ngủ của hai vợ chồng, nhìn căn phòng đã được sửa sang lại, cô mỉm cười: “Nơi này tuy không rộng rãi xa hoa như ở Gia Cát gia, nhưng cảm giác lại khác hẳn. So với bên đó, em thấy mình có cảm giác thuộc về nơi này hơn.”

Lục Hạo Đình đang thu dọn hành lý thì khựng lại một nhịp, anh từ từ quay đầu nhìn về phía cô: “Người thân của em đều ở Gia Cát gia, sao em lại có cảm giác thuộc về nơi này nhiều hơn?”

Cố Vân Tịch nằm trên giường, quay đầu lại nhìn anh, nở một nụ cười dịu dàng: “Bởi vì… nơi này có anh mà!”

Từ kiếp trước đến kiếp này, người luôn ở bên em lâu nhất là anh. Người đối xử với em tốt nhất cũng là anh. Và người giúp em thay đổi cả cuộc đời… vẫn là anh.

Đương nhiên em có cảm giác thuộc về nơi có anh rồi!

Lục Hạo Đình nghe vậy, một dòng cảm xúc mãnh liệt bất ngờ dâng lên trong lòng. Anh lập tức lao đến, ôm chầm lấy Cố Vân Tịch, dụi mặt vào hõm cổ cô không ngừng: “Em nói rồi đấy nhé! Bởi vì anh, nên em mới thích nơi này!”

Từ nhỏ, Cố Vân Tịch đã không có người thân yêu thương. Sau khi được Gia Cát gia tìm thấy cô, trong lòng anh luôn có chút lo lắng bất an.

Lúc còn nhỏ, vì thân thế mà Vân Tịch phải chịu bao nhiêu tủi nhục, bị người khác chê cười biết bao nhiêu lần?

Anh chưa từng ngờ rằng, cô bé từng bị tổn thương ấy, sau cùng lại là tiểu công chúa duy nhất của một gia tộc hùng mạnh đến vậy.

Giờ người thân của cô đều ở bên đó, đã có lúc anh sợ rằng: Cố Vân Tịch vì quá khát khao có gia đình, sẽ chọn ở lại Gia Cát mãi mãi… không trở về bên anh nữa…
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1091



Ở Đế Đô, anh vẫn còn ông bà, còn anh em, người thân, không nỡ rời xa. Nhưng anh lại càng không thể buông tay Vân Tịch. Cuối cùng, không còn cách nào khác, anh chỉ có thể chọn ở lại bên cô, ở lại Gia Cát gia suốt mấy năm trời.

Bây giờ, Vân Tịch nguyện ý cùng anh trở về, anh còn tưởng trong lòng cô sẽ có phần không vui, sẽ lưu luyến nơi ấy. Nào ngờ, cô lại nói: so với Gia Cát gia, cô cảm thấy bản thân có cảm giác thuộc về Đế Đô nhiều hơn.

Thì ra, người cô muốn gắn bó lâu dài nhất chính là anh.

Nhận ra điều đó, trong lòng Lục Hạo Đình dâng lên một niềm hạnh phúc không thể diễn tả thành lời.



Bên phía Lục gia, tiểu Phi Phi không buồn ngủ, đôi chân nhỏ xíu tung tăng khắp nơi, lon ton đi vòng quanh trong sân, cuối cùng lại chạy đến phòng của Lục Hạo Vũ.

Lục Hạo Vũ vừa ăn cơm xong, không có việc gì làm, đang đứng trước cửa sổ đọc sách. Thấy cô bé đứng lấp ló ngoài cửa, cậu lập tức mỉm cười, chìa tay ra gọi: “Lại đây!”

Tiểu Phi Phi chẳng hề ngại ngùng, chạy vèo tới, được chú hai bế lên, ngồi gọn trong lòng.

Lục Hạo Vũ nhìn cô bé cười hỏi: “Không buồn ngủ sao? Sao chưa đi nghỉ trưa?”

Tiểu Phi Phi ngẩng đầu, đôi mắt long lanh tròn xoe: “Mẹ cháu bảo chú nhỏ rất thông minh, mà cháu cũng thông minh, nên cháu tới xem thử chú nhỏ như thế nào!”

Lục Hạo Vũ hơi sững người: "Liên quan gì đến chuyện này nhỉ?"

“Thế mẹ cháu thường nhắc đến chú sao?”

“Dạ đúng rồi ạ!”

“Vậy mẹ nói gì nào?”

“Mẹ nói chú đẹp trai, đầu óc nhanh nhạy. Cậu cháu còn bảo, chú chỉ kém cháu một chút xíu thôi!”

Nói xong, cô bé nghiêm túc giơ một ngón tay ra làm minh chứng.

Lục Hạo Vũ bật cười. Cô bé này đáng yêu đến mức khiến cậu cũng không nhịn được mà tan chảy. Bảo sao bà nội lại yêu chiều cô bé đến vậy.

Không có việc gì làm, Lục Hạo Vũ liền bế Phi Phi chơi cả buổi chiều. Hai người chơi rất hợp nhau, dần dần thân thiết hơn. Tiểu Phi Phi thì một mực tin rằng Hạo Vũ chỉ thông minh hơn mình một chút xíu, nhưng cậu biết nhiều thứ quá, nên nhất quyết đòi chú nhỏ dạy, cô bé phải giỏi hơn mới được!

Cố Vân Tịch và Lục Hạo Đình cũng không ngờ, người đầu tiên mà con gái thân thiết sau khi trở về lại là Lục Hạo Vũ.

Rõ ràng đứa nhỏ này tính tình có phần trầm lặng, chẳng hoạt bát như Tiểu Đường chút nào.

Lục Hạo Đường – “Tiểu Đường” Lục gia tức đến mức ôm ngực kêu trời: “Rốt cuộc là sai ở đâu? Sao Phi Phi lại không chọn mình chứ?”



Từ khi có hai đứa nhỏ này, Lục gia lúc nào cũng rộn ràng, không khí vui vẻ chưa từng vơi. Thấm thoắt mà đã năm năm trôi qua.

Trong năm năm đó, quá nhiều chuyện đã thay đổi.

Diệp Cẩn đã đứng vững trong giới thượng lưu Đế Đô. Tần Mạc cũng đã không còn là người đàn ông yếu thế của năm nào.

Lý Tâm Đồng thì đã tốt nghiệp thạc sĩ, có sự nghiệp riêng ổn định. Quan hệ giữa cô và Tần Mạc cũng ngày càng bền chặt, hai người đã đính hôn, hiện đang chuẩn bị tổ chức hôn lễ.

Còn Tần gia, sau cùng vẫn không thể chen chân vào Đế Đô.

Dù Diêu Văn Tích đã tốn biết bao công sức và mưu tính, cuối cùng cũng không thể giành chỗ đứng nơi đây. Trái lại, bà ta bị chính Tần Mạc buộc phải quay về Giang Châu.

Lúc này, Diêu Văn Tích đang gọi video cho Tần Mạc, giọng mang theo vẻ ép buộc: “Tiểu Mạc à! Hôn lễ này con nên tổ chức ở Giang Châu đi. Con là con trai cả của Tần gia, lấy vợ rồi tất nhiên phải về nhà tổ chức mới đúng. Tổ chức ở Đế Đô, người ngoài nhìn vào không biết lại tưởng con đi ở rể đấy!”

Tần Mạc và Lý Tâm Đồng đã thống nhất, tổ chức hôn lễ tại Đế Đô.

Nhưng chuyện này khiến cả Diêu Văn Tích và Tần Lập Vinh đều rất không hài lòng.

Lý gia tuy có thân phận hiển hách thật, nhưng Tần gia cũng chẳng kém. Nếu kết hôn mà tổ chức ở nhà gái, người ngoài nhìn vào rất dễ hiểu lầm là Tần Mạc... bị ép cưới hoặc lép vế.

Tần gia là hào môn lớn nhất Giang Châu, con trai cả kết hôn mà không trở về tổ chức, quả thực khiến họ cảm thấy mất mặt.

Nhưng Tần Mạc hoàn toàn không có ý định thay đổi quyết định đó.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1092



Tần Mạc thẳng thắn nói: “Cưới ở Đế Đô vẫn là hợp lý nhất. Bạn bè, đối tác làm ăn của con đều ở đây, họ hàng Lý gia cũng đa phần có quan hệ, có tiếng nói tại Đế Đô. Làm ở đây sẽ thuận tiện hơn nhiều.”

“Còn Giang Châu, nếu ba mẹ thấy không hài lòng thì sau này cưới xong, con có thể về tổ chức một buổi tiệc nhỏ, gọi là mời lại họ hàng thân thích trong vùng cũng được.”

Anh dừng một chút rồi nói tiếp: “Nhưng con thấy cũng không cần thiết. Người cần mời ở Giang Châu, đa phần đều là giới tinh anh, doanh nhân có tiếng, họ đi Đế Đô một chuyến cũng không phải chuyện gì khó khăn. Giờ đi lại tiện lợi, chỉ cần một chuyến bay là tới.”

“Ba à, Lục gia ở Đế Đô, Đường gia cũng vậy. Mấy năm nay con và Vân Tịch hợp tác rất chặt chẽ, thậm chí cả sản nghiệp Lục gia cũng đang dần được kéo vào mối quan hệ này. Đây chính là cơ hội tốt để con thể hiện quan hệ, mở rộng tầm ảnh hưởng. Trong đám cưới lần này, chắc chắn Lục gia sẽ đến đông đủ, kể cả Đường gia và Diệp gia cũng vậy.”

“Nếu con về Giang Châu làm lễ cưới, nói thật, con không đủ mặt mũi để mời được từng ấy người về. Nhất là Diệp gia.”

Nghe vậy, Tần Lập Vinh cau mày, im lặng suy nghĩ. Lý do Tần Mạc đưa ra không sai.

Mấy năm gần đây, sự phát triển của Tần Mạc vượt ngoài dự đoán của ông ta. Đứa con trai từng sống nội tâm, cao ngạo, giờ lại học cách ứng xử khéo léo, chăm lo mở rộng thế lực, từng bước thiết lập mối quan hệ với những gia tộc lớn như Lục gia. Dần dần, Tần Mạc đã có một chỗ đứng trong giới thượng lưu Đế Đô.

Thậm chí, vì con trai có mối quan hệ tốt với Lục gia, ngay cả ông ta là một người từng luôn đứng ngoài vòng xoáy quyền lực ở Đế Đô cũng được "nâng tầm" theo.

Tần Lập Vinh ngập ngừng: “Con chắc chắn mình có quan hệ tốt đến mức đó? Lục gia, Đường gia, rồi cả Diệp gia nữa, đều sẽ đến sao?”

Trong lòng ông ta vẫn còn hoài nghi. Ông ta biết Tần Mạc và Cố Vân Tịch là bạn học cũ, hợp tác kinh doanh cũng là thông qua Vân Tịch và Tập đoàn Vân Thượng. Nhưng còn Lục gia và Đường gia thì sao? Ông chưa từng tiếp xúc nhiều, cũng không rõ mối quan hệ giữa con trai mình và họ sâu đậm tới mức nào.

Tần Mạc mỉm cười: “Con chắc chắn. Mấy năm nay con vẫn duy trì kết nối chặt chẽ với họ, lại thêm Đồng Đồng, cô ấy vốn thuộc tầng lớp của họ, cả Lý gia đều đang giúp con từng bước gia nhập giới đó.”

“Vân Tịch nói rồi, cô ấy và anh Đình, anh Đường, anh Vũ Lục gia, cộng thêm cả Đường Dục, Cố Hy Nhiễm và thiếu gia Đường Phong đều sẽ đến dự đám cưới. Phía Diệp gia thì có vợ chồng Diệp Phồn và Đường Cẩm sẽ đến đầy đủ. Còn Diệp Cẩn thì càng không cần bàn, chắc chắn có mặt.”

Tần Lập Vinh nghe đến đây, trong lòng bắt đầu dao động.

Quan hệ như thế, không phải ai cũng có thể thiết lập được. Ngay cả ông ta, người sống gần hết đời trong giới thương trường, cũng chưa từng nghĩ mình có ngày nhờ con trai mà được những nhân vật lớn như vậy nể mặt.

Tần Mạc tiếp tục thuyết phục: “Ba à, con là con trai cả của Tần gia. Nếu trong hôn lễ của con mà có sự xuất hiện của những nhân vật như thế, chẳng phải cũng là danh tiếng và thể diện của Tần gia mình sao?”

“Thực ra bên Lý gia cũng chưa chắc đã mời được nhiều người như vậy. Dù Đồng Đồng thân với Vân Tịch, nhưng Lý gia lại không có quan hệ thân thiết với Đường gia hay Diệp gia. Tất cả là nhờ vào mối quan hệ riêng của con.”

“Nếu ba mẹ thật sự quan tâm đến thể diện Tần gia, thì càng nên trân trọng cơ hội lần này.”

“Tới lúc đó, họ đều sẽ ngồi ở khu khách mời của nhà trai. Nhưng nếu mình tổ chức ở Giang Châu, xa như vậy, ngoài Vân Tịch và Diệp Cẩn ra, có lẽ chỉ có anh Đình là sẽ nể mặt đi cùng. Còn những người khác, chắc chắn sẽ không bỏ công bay xa chỉ để tới dự cưới con.”

“Về đến Giang Châu, họ đâu còn ai quen để trò chuyện, giao lưu? Hoàn toàn bị động, không có kết nối. Khi đó, họ đến cũng chỉ đơn thuần là ‘chống lưng’ cho con, cho nhà mình, mà điều đó thì không ai sẵn sàng làm cả.”

Tần Lập Vinh nhất thời không nói được gì.

Quan hệ của Cố Vân Tịch rộng khắp cả nước, nhưng dù sao, Lục gia, Đường gia, hay Diệp gia - mọi gốc rễ quyền lực, tài chính đều tập trung ở Đế Đô.

Về Giang Châu mà lại mời những người thuộc giới Đế Đô, chẳng khác nào khiến họ trở thành "người ngoài", không có ai thân thiết để kết nối, chẳng có lợi ích gì. Vậy thì họ cần gì phải đi?

Mà nếu họ không đi, thì còn đâu là "mặt mũi" mà ông ta để ở đâu?

Tần Lập Vinh lặng lẽ thở dài. Ông ta đã già, mà con trai thì bắt đầu biết nhìn xa hơn ông ta rồi.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1093



Quả thật, Tần Lập Vinh không nỡ bỏ lỡ một cơ hội tốt đến thế. Ông ta khẽ thở dài: “Vậy thì làm ở Đế Đô đi. Còn ở Giang Châu, cũng không cần phải tổ chức tiệc lại làm gì, khách khứa bên đây, nhà mình sẽ thuê chuyên cơ đưa họ lên.”

Là người luôn coi trọng danh tiếng của mình, từ trước đến nay Tần Lập Vinh đều thích những kiểu "ra tay một cái khiến người ta phải ngạc nhiên" như vậy.

Tần Mạc gật đầu: “Vậy thì tốt. Phần chuẩn bị hôn lễ để con lo, ba mẹ chỉ cần thu xếp công việc ở Giang Châu cho ổn, đến gần ngày thì bay lên sớm mấy hôm là được.”

“Này, khoan đã!” Ngay khi Tần Mạc chuẩn bị tắt video, Diêu Văn Tích vội vàng lên tiếng giữ lại.

“Không... Tiểu Mạc à, con thật sự định tổ chức ở Đế Đô sao? Tần gia nhà mình ở Đế Đô không có chút tiếng nói nào, con ở đó sao có thể được rạng rỡ như khi ở nhà?”

“Chuyện lớn như cưới hỏi, chẳng phải là lúc để thấy rõ ai mới thực sự có thực lực sao?”

Tần Mạc bình tĩnh đáp: “Vẫn là làm ở Đế Đô. Ở đây thuận tiện, con cũng dễ lo liệu.”

Diêu Văn Tích bất đắc dĩ thở dài: “Được rồi, lần này nghe con, nhưng Tiểu Mạc à, con cũng thấy rồi đấy, sau này không thể cứ thế này mãi được. Tần gia không có căn cơ ở Đế Đô là bất lợi lớn lắm. Cưới xin còn đỡ, sau này sinh con, tiệc đầy tháng, tiệc thôi nôi... lẽ nào con cũng định làm hết ở Đế Đô?”

“Con phải tính xa hơn, làm sao để thế lực Tần gia vươn được tới Đế Đô. Có gia tộc làm hậu thuẫn, con mới đứng vững được. Con nhìn lại bạn bè con đi, đứa nào mà chẳng có gia thế vững chắc?”

Việc không thể chen chân vào giới quyền quý ở Đế Đô vẫn luôn là một cái gai trong lòng Diêu Văn Tích. Dù đã trải qua bao năm, bà ta vẫn canh cánh với mong muốn đưa Tần gia tiến vào Đế Đô.

Dù sao, Đế Đô không giống Giang Châu.

Ở đó là nơi quy tụ tất cả những quyền lực, danh vọng, và tài phiệt hàng đầu cả nước. Nay con trai bà ta đã tạo được chỗ đứng, thậm chí bà ta còn mơ mộng đến viễn cảnh cả Tần gia chuyển đến Đế Đô.

Lúc đó, bà ta vẫn sẽ là người phụ nữ cao cao tại thượng, là "phu nhân của người đứng đầu Tần gia", được người người kính nể.

Còn bây giờ thì sao? Con trai bà ta sống ở Đế Đô, làm nên sự nghiệp, nhưng bà ta lại ở Giang Châu, không hưởng được bao nhiêu hào quang. Trái lại, tất cả ánh sáng đó đều bị con dâu – Lý Tâm Đồng – giành lấy hết. Điều này, Diêu Văn Tích không cam lòng chút nào!

Tần Mạc bật cười: “Yên tâm đi mẹ! Con sẽ có cách. Tần gia gốc rễ vẫn ở Giang Châu, ba mẹ chỉ cần giữ vững ‘giang sơn’ bên đó là được. Còn Đế Đô, cứ giao cho con.”

Dứt lời, anh tắt luôn cuộc gọi video.

“Á…” Diêu Văn Tích vẫn chưa nói hết thì màn hình đã tắt, cuộc gọi ngắt hẳn.

Bà ta bực bội kêu lên: “Thằng bé này sao cứ mỗi lần như vậy đều tự làm theo ý mình? Một thân một mình ở Đế Đô, đâu phải chuyện dễ dàng? Nó mất năm năm trời mới xây dựng được tới mức này, nếu năm đó Tần gia và Diêu gia chúng ta cùng đến Đế Đô, nó đâu cần vất vả đến vậy?”

Tần Lập Vinh nhìn bà ta, ánh mắt hơi giễu cợt, nhưng vẻ mặt vẫn điềm tĩnh: “Thôi đi, Tiểu Mạc nói cũng không sai. Bây giờ lo cho hôn lễ trước đã. Tôi lên thư phòng.”

Nói rồi ông ta đứng dậy, đi thẳng lên lầu, để lại Diêu Văn Tích ngồi đó, vẻ mặt đầy bức bối.

Nhìn theo bóng lưng chồng, bà ta chỉ cảm thấy khó chịu, như có luồng khí lạnh dâng lên từ đáy lòng, khiến cả người nặng nề. Cảm giác bất lực này khiến bà ta cực kỳ chán ghét.

Trong thư phòng, Tần Lập Vinh ngồi trầm ngâm, gương mặt âm trầm rõ rệt.

Không lâu sau, Tần Hiên bước vào: “Ba, ba gọi con?”

Tần Lập Vinh gật đầu: “Chuyện lúc nãy dưới lầu, con nghe cả rồi đúng không? Anh con, nó không định về Giang Châu làm đám cưới nữa.”

Nhắc đến Tần Mạc, Tần Hiên thoáng im lặng.

Từ khi còn trẻ, anh ta đã nuôi tham vọng vượt mặt Tần Mạc để giành lấy vị trí người thừa kế Tần gia. Vì vậy, anh ta không tiếc cưới cả Diêu Mộng Kỳ vào nhà, chỉ để giành lợi thế trong cuộc đua này…
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1094



Thấm thoắt đã bảy, tám năm trôi qua, anh ta cũng đã trưởng thành, chín chắn hơn, nhưng mọi việc lại không đi theo hướng mà anh ta từng kỳ vọng.

Anh ta đã từng nghĩ, sau khi cưới được Diêu Mộng Kỳ, Diêu gia sẽ không còn dốc toàn lực hậu thuẫn cho Tần Mạc nữa. Như vậy, anh ta có thể tranh thủ được một phần tài nguyên của Diêu gia, vị trí người thừa kế của Tần gia cũng sẽ dễ nắm hơn.

Sau đó, Tần Mạc rời khỏi Giang Châu, một mình lên Đế Đô, đi là biệt tăm suốt hai, ba năm trời. Ở Giang Châu, chỉ còn lại được con trai duy nhất của Tần gia là anh ta, là “thiếu gia Tần gia” duy nhất mà người trong vùng nhắc đến.

Lúc đó, anh ta cứ ngỡ rằng mình đã thắng.

Nào ngờ, trong năm năm gần đây, Tần Mạc lại đột ngột trỗi dậy. Người thì không trở về, nhưng thế lực lại từng chút một quay trở lại.

Không ai ngờ, Cố Vân Tịch lại có thân phận ghê gớm đến thế. Còn Tần Mạc lại thật sự đứng vững tại Đế Đô!

Tần Hiên cố giữ vẻ mặt bình thản: “Quan hệ và thế lực của anh cả đều ở Đế Đô, anh ấy muốn tổ chức hôn lễ ở đó cũng là chuyện có thể hiểu được.”

Tần Lập Vinh nhíu mày, ánh mắt sắc bén: “Nó là con trai cả của Tần gia, về Giang Châu tổ chức mới là chính danh cưới vợ, vậy mà lại chạy đi Đế Đô! Con không có chút cảm xúc gì sao?”

“Giang Châu mới là gốc rễ của Tần gia, nhưng mấy năm nay anh cả con phát triển ở Đế Đô rất tốt. Nó hoàn toàn có khả năng kéo cả Tần gia tiến vào đó.”

Tần Lập Vinh là một người khôn ngoan đầy toan tính, tất nhiên nhìn thấu lòng riêng của Tần Mạc, nhưng ông ta lại không có cách nào ngăn cản.

Muốn chèn ép Tần Mạc sao?

Sau lưng nó còn có cả một bầu trời, đâu dễ gì mà động đến!

Huống chi, Tần Mạc vẫn là con trai ông ta, là con trai danh chính ngôn thuận. Nó mà thành công, ông ta cũng được thơm lây.

Tần Lập Vinh từ đầu đến cuối vẫn đang cân nhắc lợi hại.

Những lời này, Tần Hiên thật sự không biết phải đáp thế nào.

Bao nhiêu năm rồi, anh ta cũng dần hiểu rõ thái độ của ba mình đối với Tần Mạc. Ông không phải không thích việc Tần Mạc phát triển tại Đế Đô, cũng không phải ghen tị với năng lực của anh trai mà đơn giản là vì ông không kiểm soát được anh cả nữa.

“Có… có lẽ là vì anh cả thấy chưa đến lúc cũng nên. Cái giới của Lục gia ở Đế Đô rốt cuộc là thế nào, chỉ có anh ấy mới hiểu rõ. Tần gia mình gốc ở Giang Châu, biết đâu anh ấy muốn ổn định hơn một chút thôi…”

Bây giờ Tần Hiên chẳng còn đoán được ý ba mình ra sao nữa, nên nói năng cũng trở nên dè chừng, cẩn trọng hơn.

Tần Lập Vinh nhìn đứa con trai út, khẽ thở dài: “Dạo này con sao vậy, Hiên nhi? Anh con càng lúc càng không nghe lời, tâm trí đã bay đi mất, cưới một cô gái nhà quyền quý ở Đế Đô, đến cả hôn lễ cũng chẳng buồn về tổ chức.”

“Bên cạnh ba, giờ chỉ còn mỗi con, vậy mà sao con lại dần xa cách với ba thế này?”

“Anh con, ba thật sự đã nhìn lầm rồi. Không ngờ, nó lại tính toán sâu đến vậy, muốn mượn sức Tần gia để phát triển bản thân. Có khi nó chưa từng nghĩ sẽ kéo cả Tần gia đi lên cùng đâu.”

Tần Hiên khựng lại, ánh mắt dao động.

Tần Lập Vinh nhẹ giọng, chậm rãi nói: “Có khi… là nó bị Lý gia kia mê hoặc rồi cũng nên. Bao năm qua, cơ nghiệp của Tần gia là ba từng bước gầy dựng, lẽ ra phải để cho con cháu Tần gia hưởng, sao có thể đi phục vụ cho Lý gia được?”

“Haiz…”

Nghe đến đây, tâm can Tần Hiên bắt đầu dậy sóng. Anh ta mím chặt môi: “Ba…”

“Haiz…” Tần Lập Vinh lại thở dài, xua tay cắt ngang, không để anh ta nói tiếp.

“Thôi, nếu nó đã không nghe lời thì cứ để nó đi. Từ nhỏ nó đã bệnh tật, ba cũng ít chăm sóc, đâu có tình cảm gì mặn mà với ba cho cam.”

“Lại là cháu đích tôn bên Diêu gia, từ bé đã cao ngạo, khó bảo… Ba ngoài thở dài cũng chẳng biết làm sao.”

Ông ta dừng lại, ánh mắt chuyển sang trầm trọng: “Hiên nhi à, nếu mai sau anh con không nghe lời, thì cả Tần gia… sẽ phải trông vào con đó.”

Tần Hiên sững người!
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1095



Trở lại phòng riêng, Tần Hiên vẫn không nói một lời.

Diêu Mộng Kỳ bên cạnh sốt ruột hỏi dồn: “Ba gọi anh đi có chuyện gì vậy? Tần Mạc thật sự sắp cưới thiên kim tiểu thư ở Đế Đô à? Nếu thật sự để anh ta cưới được người của danh môn vọng tộc ở đó, thì chẳng phải bao nhiêu công sức của chúng ta mấy năm nay đều uổng phí sao?”

Tần Hiên vẫn im lặng.

Diêu Mộng Kỳ càng sốt ruột hơn, nói gắt lên: “Anh nói gì đi chứ! Em lấy anh bao nhiêu năm nay đâu phải vì cái bộ dạng im lìm này! Em mặc kệ, tuyệt đối không thể để Tần Mạc ngoi lên được! Tần gia là của chúng ta, là của chúng ta!”

Diêu Mộng Kỳ vốn căm hận Diêu Văn Tích đến tận xương tuỷ, đương nhiên sẽ không bao giờ để con trai bà ta trở thành người thừa kế Tần gia. Những năm gần đây, Tần Mạc lên Đế Đô, Giang Châu chỉ còn lại cô ta và Tần Hiên, quyền lực của Tần gia dần dần nghiêng về phía Tần Hiên, khiến cô ta vô cùng hả hê.

Nhưng vài năm trở lại đây, cục diện lại bất ngờ thay đổi.

Không ai ngờ Cố Vân Tịch lại có thân phận cao quý đến thế. Cũng không ai ngờ Tần Mạc lại có thể dựa vào mối quan hệ bạn học ấy mà xoay chuyển tình thế, trở mình ngoạn mục.

Hiện tại, ngay cả Tần Lập Vinh cũng bắt đầu để mắt đến mạng lưới quan hệ của Tần Mạc. Chỉ cần nghĩ đến chuyện này, Diêu Mộng Kỳ đã mất ăn mất ngủ cả đêm.

Cô ta đã hy sinh chính mình để cưới một đứa con riêng như Tần Hiên, tất cả cũng chỉ vì muốn lật đổ Diêu Văn Tích. Bởi vậy, cô ta tuyệt đối không cho phép Tần Mạc trỗi dậy!

Tần Hiên đương nhiên cũng không muốn tay trắng dâng cả Tần gia cho người khác. Nếu không, bao nhiêu năm nỗ lực của anh ta chẳng phải đều uổng phí hay sao?

Đối mặt với Diêu Mộng Kỳ, anh ta thở dài cố ý, bất lực nói: “Vậy em nói xem, giờ phải làm sao? Anh cả đang ở Đế Đô, tất cả sản nghiệp, quan hệ của anh ấy đều gắn liền với nơi đó, hơn nữa còn là tầng lớp quyền lực cao nhất. Cái giới đó, người bình thường còn chẳng chạm được đến.”

“Em có biết không, nếu không phải Tần Mạc tự thân đã chen được vào cái giới đó, thì với thân phận của chúng ta, e là đến tồn tại của cái tầng lớp ấy cũng chẳng được biết. Chúng ta không thể nào can dự vào được.”

Diêu Mộng Kỳ tức đến mặt mày tái mét: “Vậy anh cứ đứng trơ mắt nhìn Tần Mạc cưới thiên kim Đế Đô sao? Về sau, Tần gia còn chỗ cho chúng ta nữa không?”

Tần Hiên cũng nổi nóng: “Thế anh còn có thể làm gì? Em chẳng phải cũng từng ở Đế Đô rồi sao, lẽ nào em không biết cái giới đó khó chen vào đến thế nào? Chúng ta ở đó hoàn toàn mù tịt, chẳng là gì cả!”

Sắc mặt Diêu Mộng Kỳ vô cùng khó coi.

Cô ta đương nhiên hiểu rõ Đế Đô khó sống ra sao. Nơi đó, danh gia vọng tộc chen chúc, thiên kim tiểu thư và tiểu thư thế gia đầy rẫy, căn bản không có chỗ cho cô ta chen chân. Ở Giang Châu, cô ta còn là đại tiểu thư Diêu gia, chứ đến Đế Đô thì không khác gì người thường. Cũng vì thế mà ngay khi học xong, cô ta lập tức trở về Giang Châu.

Sau một hồi im lặng, Diêu Mộng Kỳ lên tiếng: “Vậy… ba gọi anh lên rốt cuộc để làm gì? Ông ấy thật sự định nâng đỡ Tần Mạc à?”

Tần Hiên khựng lại một chút, rồi mới nói: “Ba muốn anh cả quay về tổ chức hôn lễ. Dù gì anh ấy cũng là con trai Tần gia, cứ thế cưới vợ ở Đế Đô nhìn chẳng ra làm sao cả. Quan hệ, thế lực của nhà mình đều nằm ở Giang Châu, nếu anh cả về tổ chức đám cưới, cưới được thiên kim Đế Đô thì cũng khiến nhà mình nở mày nở mặt. Nhưng anh ấy không đồng ý, nhất quyết muốn làm ở Đế Đô. Ba và Diêu Văn Tích đều thấy mất mặt.”

“Họ rất giận, nhưng anh cả không chịu về thì cũng chẳng làm gì được. Ba nói rằng anh ấy đã không còn nghe lời nữa, và không chắc sau này còn đặt lợi ích Tần gia lên hàng đầu hay không. Ba còn nói… nếu anh ấy không chịu nghe lời, thì sau này Tần gia chỉ còn có anh thôi!”

Mắt Diêu Mộng Kỳ sáng rực, hớn hở reo lên: “Thật sao? Ba thật sự nói như vậy sao?”

“Ừ.” Tần Hiên gật đầu.

“Tốt quá rồi!” Diêu Mộng Kỳ mừng rỡ như điên: “Chứng tỏ ba đã bắt đầu chán ghét Tần Mạc, vốn dĩ đã không định giao Tần gia cho anh ta thừa kế rồi. Rõ ràng là người Tần gia, lại chạy đi phát triển ở Đế Đô, mà mọi thế lực thì đều ở Giang Châu! Cho dù anh ta có quan hệ thân thiết với Cố Vân Tịch đến đâu, thì đã sao?”

Tần Hiên nhìn cô, trong mắt thoáng lên tia lo lắng: “Nhưng chúng ta vẫn phải cẩn thận. Nếu không, Tần Mạc càng ngày càng phát triển mạnh hơn, mà hiện tại Tần gia vẫn chưa hoàn toàn nằm trong tay anh. Nếu một ngày nào đó anh ta quay về, lại có thế lực ở Đế Đô chống lưng, thì đối với chúng ta vẫn rất bất lợi.”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1096



Diêu Mộng Kỳ cau mày.

Tần Hiên lên tiếng: “Em đừng vội không tin, anh cảm thấy... hành động gần đây của Tần Mạc, rất có thể là có chủ ý.”

Diêu Mộng Kỳ khựng lại, hỏi vội: “Ý anh là sao?”

Tần Hiên chậm rãi phân tích: “Bây giờ Đế Đô là địa bàn của Lục gia và Đường gia. Thực ra, thế lực của Lục Hạo Đình và Đường Dục vốn dĩ đâu cần đến một Tần Mạc. Anh ấy cứ quanh quẩn trong giới đó, thật ra không có quá nhiều ưu thế.”

“Hiện giờ anh ấy cưới được thiên kim Lý gia, nhưng ngay cả trong Lý gia, anh ấy cũng không có địa vị gì nổi bật. Muốn thật sự bước chân vào giới của Cố Vân Tịch, thì phải có giá trị của riêng mình. Mà giá trị lớn nhất của Tần Mạc, ngoài năng lực bản thân, chính là…”

“Chính là gì?” Diêu Mộng Kỳ vội vàng truy hỏi.

“Chính là thân phận con trai cả của Tần gia! Tần gia ở Giang Châu là bá chủ, thậm chí trong toàn tỉnh Giang Nam, thế lực của Tần gia vẫn là mạnh nhất. Nếu Lục Hạo Đình và Cố Vân Tịch muốn có được ảnh hưởng tại Giang Châu, thì hợp tác với Tần Mạc là con đường nhanh nhất.”

Tần Hiên dù gì cũng là người được Tần Lập Vinh bồi dưỡng bao năm, đâu phải không có đầu óc. Anh ta đã dần nhìn ra lý do vì sao Cố Vân Tịch và Lục Hạo Đình lại dốc sức ủng hộ Tần Mạc như vậy.

Lời vừa dứt, Diêu Mộng Kỳ liền nổi đóa: “Anh nói cái gì? Dựa vào đâu? Đây là sản nghiệp của Tần gia, Cố Vân Tịch dựa vào đâu mà dám giành?”

Tần Hiên bình tĩnh đáp: “Cô ta không cướp, mà là ủng hộ Tần Mạc trở thành người thừa kế của Tần gia!”

“Đây là chuyện nội bộ của Tần gia, không liên quan gì đến cô ta cả!”

Tần Hiên không nói nữa. Không liên quan ư? Sao có thể?

Trong giới quyền lực, không có cái gọi là "không liên quan". Mọi thứ đều có mắt xích, đều liên đới đến nhau.

Thấy Tần Hiên im lặng, Diêu Mộng Kỳ sốt ruột: “Anh nói đi chứ! Im lặng là có ý gì? Chẳng lẽ anh định bỏ cuộc sao? Chịu thua rồi à?”

Tần Hiên liền nghiêm giọng: “Anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện từ bỏ! Anh cũng muốn cho em một tương lai tốt, anh cũng biết em không cam lòng với cô em, hận bà ta đã đối xử tệ bạc với mẹ em và với em. Bao nhiêu năm nay anh luôn cố gắng, sao có thể dễ dàng buông tay?”

Một câu nói, khiến lòng Diêu Mộng Kỳ dịu xuống đôi phần.

Cô ta lấy một đứa con riêng như Tần Hiên, thật ra trong lòng vẫn luôn có chút không cam tâm. Nhưng không còn cách nào khác, đây là cách tốt nhất để trả thù Diêu Văn Tích.

May mắn là, những năm qua Tần Hiên đối xử với cô ta không tệ, dù cô ta vẫn chưa sinh con, anh ta cũng không hề thay lòng đổi dạ.

Cô ta hạ giọng, chậm rãi nói: “Anh yên tâm, em sẽ cùng anh cố gắng. Em tuyệt đối sẽ không để cho Diêu Văn Tích được sống yên ổn.”



Hôm sau, Diêu Mộng Kỳ quay về Diêu gia, tìm ba cô ta, Diêu Văn Hoa.

Đáng tiếc, Diêu Văn Hoa không có ở nhà, chỉ có Diêu Vũ Thần đang còn ở nhà.

“Anh, ba đâu rồi? Ba đi đâu rồi?” Cô ta hỏi.

Diêu Vũ Thần nhìn người em gái trước mặt, trong lòng thầm thở dài.

Diêu Mộng Kỳ giờ đây trông hoàn toàn khác với hình ảnh ngày xưa trong ký ức của anh.

Trước kia, dù cô có hơi điệu đà, nhưng vẫn là đại tiểu thư của Diêu gia, một cô gái xuất thân hào môn, tuy có chút tâm cơ nhưng không mất đi vẻ thanh nhã.

Khi đó, cô mặc đẹp, dùng hàng hiệu, nhưng vẫn giữ được khí chất của một tiểu thư quyền quý.

Còn bây giờ, Diêu Mộng Kỳ toàn thân dát đầy hàng hiệu đắt tiền, nhưng lại mất đi hoàn toàn vẻ thanh tao vốn có, chỉ còn lại sự phù phiếm và toan tính.

“Ba đi du lịch rồi. Em tìm gấp thế, có chuyện gì sao?”

“Du lịch?” Diêu Mộng Kỳ sững người.

“Tự dưng lại đi du lịch? Ông... ông ấy đi một mình sao?”

“Ừ, đi được mấy ngày rồi. Chắc còn lâu mới về.”

Từ sau khi Diêu gia trải qua biến cố mấy năm trước, Diêu Văn Hoa ngày càng trở nên chán nản, mất niềm tin vào cuộc đời…
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1097



Vợ đầu độc ba ruột mình, em gái khiến vợ trở nên tàn phế, đứa con gái vốn ngoan ngoãn lại hoàn toàn thay đổi, vì muốn trả thù cô mà gả cho con riêng của Tần gia...

Tất cả những chuyện này, là một cú sốc quá lớn đối với Diêu Văn Hoa.

Công ty gia đình dần dần đã giao cho con trai, ông ngày càng không muốn ở lại ngôi nhà này thêm nữa.

Diêu Mộng Kỳ không thể chấp nhận nổi: “Sao đang yên đang lành ba lại đi du lịch? Sản nghiệp Diêu gia lớn như vậy, ông ấy không lo quản lý công ty, lại chạy đi chơi? Đây không phải là lần đầu tiên nữa, gần đây ba sao vậy? Hoàn toàn không còn chí tiến thủ gì hết!”

Cô ta rất bất mãn với thái độ sống của ba mình hiện giờ.

Cô ta lấy Tần Hiên là để đánh bại Diêu Văn Tích, là để giành lấy cả Diêu gia và Tần gia. Đối với phía Diêu gia, cô đương nhiên muốn ba mình phải nắm thật chặt quyền lực.

Anh trai tuy đối xử với cô ta cũng không tệ, nhưng dù sao cũng không cùng mẹ sinh ra, hơn nữa anh ấy lại thân thiết với Diêu Văn Tích, nên Diêu Mộng Kỳ không dám chắc anh trai mình sẽ hoàn toàn đứng về phía mình.

Nhưng ba thì khác, đó là cha ruột của cô ta, cô ta là con gái của ông ấy!

Diêu Vũ Thần nhìn em gái mình, giọng trở nên lạnh hơn: “Mấy năm qua, ba đã chịu nhiều tổn thương, đi ra ngoài một chút thì sao chứ?”

“Công ty có anh lo, ba muốn về lúc nào thì về. Nếu không muốn quản nữa, anh vẫn có thể xử lý tốt.”

Diêu Mộng Kỳ cắn môi. Tất nhiên cô ta biết anh có thể xử lý tốt, nhưng cô ta không muốn công ty rơi hết vào tay anh.

“Anh à, sao anh lại nói với em như thế? Em chỉ không muốn ba cứ bỏ bê cuộc đời mình khi còn trẻ như vậy. Ba là một phần của Diêu gia, bọn mình còn trẻ, ba là trụ cột của chúng ta. Ba nên cố gắng hơn, quản lý tốt sản nghiệp Diêu gia, để gia tộc ngày càng lớn mạnh, chẳng phải đó là điều nên làm sao?”

Diêu Vũ Thần nheo mắt nhìn cô: “Mộng Kỳ, em đã lớn, đã lập gia đình rồi, đã đến lúc phải độc lập.”

Lời vừa dứt, Diêu Mộng Kỳ như bị giẫm phải đuôi, lập tức nổi khùng: “Anh nói vậy là sao? Em dù có lấy chồng thì cũng là con gái Diêu gia, đây là nhà của em! Anh định đuổi em đi hả? Không đời nào!”

Diêu Vũ Thần nhíu mày: sao em gái mình lại trở thành như bây giờ?

Diêu Mộng Kỳ vẫn chưa nguôi giận: “Đây là nhà của em! Em cũng có phần trong Diêu gia! Dựa vào cái gì mà anh bảo em ra ngoài độc lập? Diêu Văn Tích lấy chồng bao nhiêu năm vẫn có thể về Diêu gia chỉ tay năm ngón, tại sao em lại không được?”

Diêu Văn Tích!

Lại là Diêu Văn Tích!

Kể từ sau khi chuyện của mẹ cô ta bị phanh phui, kể từ khi Diêu Văn Tích ra tay đánh mẹ con cô ta, Diêu Mộng Kỳ chưa bao giờ gọi “cô” nữa, cô ta luôn gọi thẳng tên luôn!

Diêu Vũ Thần thở dài, biết mối quan hệ giữa họ đã hoàn toàn không thể cứu vãn được. Anh cũng không muốn tranh luận thêm, chỉ quay người đi về phía thư phòng.

Anh không nói gì, Diêu Mộng Kỳ lập tức cuống lên, vội đuổi theo: “Anh! Sao anh không nói gì hết? Rốt cuộc anh có ý gì? Em là em gái ruột của anh mà! Chẳng lẽ ngay cả đứa em gái này cũng không cần nữa? Em với anh mới là người thân nhất, chúng ta cùng huyết mạch!”

Diêu Vũ Thần lại thở dài: “Vậy em muốn sao?”

Ánh mắt Diêu Mộng Kỳ lập tức sáng lên, cô ta vội kéo anh trai vào thư phòng: “Anh, tình hình hiện giờ của Diêu gia, anh cũng thấy rõ đúng không? Em là em gái ruột của anh, chúng ta mới thật sự là người một nhà! Anh phải ủng hộ em, được không?”

“Đây là nhà của em, mong ước lớn nhất của em là Diêu gia có thể hưng thịnh. Hai anh em mình bắt tay nhau, chẳng phải rất tốt sao?”

Diêu Vũ Thần nhìn cô, nghiêm giọng: “Hợp tác gì chứ? Hiện tại chẳng phải mọi thứ vẫn đang ổn sao? Em sống ở Tần gia không tốt à? Hồi đó anh đã khuyên em, là em nhất quyết đòi gả đi, bây giờ hối hận rồi à?”

Diêu Mộng Kỳ lập tức đáp: “Em không hối hận, cũng sẽ không bao giờ hối hận!”

“Vậy thì em đến đây nói những lời này làm gì?”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1098



Diêu Mộng Kỳ nói: “Tần Mạc sắp cưới thiên kim nhà danh môn ở Đế Đô rồi, anh chẳng có cảm xúc gì sao?”

Diêu Vũ Thần đáp: “Có gì phải cảm xúc? Tiểu Mạc cũng lớn rồi, đến tuổi kết hôn là bình thường!”

“Anh thật không biết mấy năm gần đây Tần Mạc phát triển tốt đến mức nào sao? Bây giờ còn cưới được con gái nhà danh giá nữa, địa vị của anh ta ở Tần gia hoàn toàn khác trước rồi! Anh ta ra ngoài mấy năm, sản nghiệp của Tần gia gần như sắp về tay em rồi, giờ đùng một cái anh ta trở lại, biết đâu chừng ngày nào đó cả Tần gia sẽ bị anh ta cướp hết. Anh à, anh phải phân biệt thân sơ gần xa, anh phải giúp em!”

Sắc mặt Diêu Vũ Thần trầm xuống:

“Tiểu Mạc là con trai cả của Tần gia, sản nghiệp Tần gia vốn có phần của nó, sao lại gọi là cướp? Hơn nữa, những thành tựu hiện giờ là tự nó gây dựng, em họ em, từ nhỏ đã không hề làm gì tổn thương em!”

Diêu Mộng Kỳ giận dữ: “Nó là con của Diêu Văn Tích, là kẻ thù của em!”

“Câm miệng!”

Diêu Vũ Thần thực sự đau đầu, một gia đình tốt đẹp giờ thành ra thế này...

“Muốn giành Tần gia thì các người tự nghĩ cách, đừng suốt ngày tính toán mưu mô thủ đoạn. Em với Tần Hiên nếu có bản lĩnh tự mình tạo dựng sự nghiệp, anh còn có thể nhìn em bằng con mắt khác. Còn nếu cả ngày chỉ biết mưu đồ thừa kế, đấu đá giành lợi, thì... con riêng mãi mãi cũng chỉ là con riêng, không bao giờ lên được mặt bàn!”

“Anh...!”

Diêu Mộng Kỳ tức đến nỗi thở hổn hển.

Cô ta chẳng lẽ không biết Tần Hiên là con riêng sao?

Cô ta chẳng lẽ không ghét bỏ thân phận con riêng đó sao?

Nhưng còn biết làm sao?

Ai bảo anh ta là con trai của Tần Lập Vinh!

Lấy anh ta chính là cách trả thù Diêu Văn Tích tốt nhất.

“Giờ anh ấy là chồng em, tất nhiên em phải giúp anh ấy!”

“Đó là việc của em. Em có bản lĩnh thì tự mình mà giúp. Tiểu Mạc là em trai anh, bọn anh lớn lên cùng nhau, em không có tư cách bắt anh hại nó. Nó một mình ra ngoài lập nghiệp, chưa bao giờ như các người bám riết lấy sản nghiệp Tần gia. Trong mắt anh, chính Tiểu Mạc mới là người đáng để xem trọng!”

“Anh...” Diêu Mộng Kỳ tức muốn nhảy dựng lên: “Anh, rốt cuộc anh đứng về phía ai? Em mới là em gái ruột của anh!”

“Tại sao anh phải đứng về phía ai? Anh là người Diêu gia, chuyện Tần gia các người tự giải quyết đi! Diêu gia là thế gia lâu đời, xã hội giờ phát triển chóng mặt, ba bị đả kích nên ít quan tâm công ty, ông nội thì bệnh nặng chỉ còn dưỡng già, anh còn chưa kết hôn, một mình gánh cả Diêu gia đã quá đủ mệt, không rảnh xen vào chuyện các người!”

Diêu Vũ Thần hừ lạnh một tiếng, đẩy Diêu Mộng Kỳ ra khỏi thư phòng, “Rầm” một tiếng đóng sầm cửa lại!

Tình cảnh thế này, ngoài thở dài, cũng chỉ biết thở dài!

Cô em gái này, đã hoàn toàn hỏng rồi!

Nghĩ lại những gì Tần Mạc từng nói, Diêu Vũ Thần bất lực đến cực điểm.

Cô của anh, người cô từng thông minh quyết đoán như vậy, cuối cùng rơi vào tay Tần Lập Vinh, cũng không đấu lại ông ta!

Anh nhất định không thể để Diêu gia trở thành bàn đạp của Tần Lập Vinh!



Hôn lễ của Tần Mạc và Lý Tâm Đồng được tổ chức tại Đế Đô.

Những năm gần đây, Tần Mạc thân thiết với Cố Vân Tịch, lại được cô ấy nâng đỡ không ít, nên danh tiếng tại Đế Đô cũng ngày một vang xa. Giờ đây lại cưới được con gái cưng của Lý gia, ai ai cũng công nhận, chàng trai trẻ này tương lai không thể giới hạn!

Nhớ lại Diệp Cẩn năm xưa, cậu ta là gì đâu?

Sau khi có quan hệ với Cố Vân Tịch, lập tức phất lên như diều gặp gió.

Huống hồ Tần Mạc lại là con trai cả của Tần gia, con trai của vị chủ tịch tỉnh Giang Nam, tương lai của anh ta...

Hôn lễ được tổ chức vô cùng long trọng, tuy không đến mức xa hoa đỉnh cấp, nhưng cũng đủ thấy tiềm lực kinh tế Tần gia mạnh mẽ đến nhường nào.

Khách mời quan trọng nhất ngày hôm đó, chính là Lục gia và Đường gia!
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1099



Trong kế hoạch bố trí thương nghiệp của Cố Vân Tịch, Tần Mạc là một mắt xích vô cùng quan trọng.

Bởi vì anh không chỉ có liên quan đến Tần gia, mà còn liên quan đến thế gia số một Giang Châu - Diêu gia.

Diêu Vũ Thần là người thừa kế của Diêu gia, hiện tại quyền lực trong nhà gần như đều nằm trong tay anh.

Anh và Tần Mạc có quan hệ rất tốt, bởi vậy hai người này, Cố Vân Tịch nhất định phải coi trọng.

Vì thế, việc nể mặt Tần Mạc là điều tất nhiên.

Tần Lập Vinh là người không dễ đối phó.

Nếu Tần Mạc không có hậu thuẫn đủ mạnh thì không thể nào đấu lại ông ta.

Vì vậy, trong ngày cưới, Lục Hạo Đình đã cùng cô tới tham dự buổi hôn lễ.

Hôm nay Tiểu Đường không có lịch trình gì, bèn đi theo anh trai và chị dâu.

Gia Cát Phi Phi thì vốn thích náo nhiệt, cũng đi theo, lại còn lôi theo cả Lục Hạo Vũ.

Từ khi về Lục gia, ngoài ba mẹ, cô nhóc thân nhất chính là với Lục Hạo Vũ, đến mức khiến Tiểu Đường bắt đầu hoài nghi thân phận “kẹo ngọt của cả nhà” của mình rồi.

Điều khiến Tần Mạc không ngờ nhất, chính là chú ba Lục cũng đến!

Trong Lục gia hiện nay, ngoài ông cụ Lục, người có thế lực lớn nhất chính là chú ba Lục.

Đây là nhân vật nắm thực quyền, lại là bậc trưởng bối, ông ấy tới dự thì ý nghĩa đã hoàn toàn khác rồi.

Tần Mạc vô cùng kinh ngạc, lập tức cung kính mời chú ba Lục vào trong.

Việc Lục gia kéo đến đông đủ như vậy, ánh mắt mọi người dĩ nhiên đều đổ dồn về phía họ.

Đường Dục dẫn theo Cố Hy Nhiễm đến dự lễ, đi cùng còn có bé Đường Phong.

Vừa thấy Cố Vân Tịch, nhóc con đã chạy nhào tới: “Cô ơi! Em gái đâu rồi ạ?”

“Ở chỗ chú nhỏ của con đấy! Bên kia kìa!” Cố Vân Tịch chỉ về phía Lục Hạo Vũ.

Bé Đường Phong lập tức chạy đi chơi, rồi sau đó còn có thêm Diệp Phồn và Diệp Chí Hiên được Đường Cẩm dẫn theo cùng nhập hội.

Nhìn Tần Mạc, Đường Dục mỉm cười nói: “Ba tôi có chút việc, sẽ đến trễ một chút.”

Tần Mạc sững sờ!

Đường Vệ Quốc cũng sẽ đến sao?

“Đường... Đường tiên sinh cũng sẽ tới ạ?”

Đường Dục và Lục Hạo Đình là anh em thân thiết, hai người trẻ như vậy đã đến là đã nể mặt lắm rồi.

Chú ba Lục đến dự hôn lễ anh đã cảm thấy được ưu ái lắm rồi, không ngờ Đường Vệ Quốc cũng sẽ đến!

Đường Dục cười: “Thực ra ban đầu ông nội cũng muốn đến, nhưng tuổi đã cao, lại mang thân phận đặc biệt, e là khiến mọi người không thoải mái nên đành để ba tôi đại diện.

Cố Vân Tịch là bạn của tôi, Đường gia đương nhiên ủng hộ.”

Cố Vân Tịch từng được Đường gia nhận làm cháu gái. Ông cụ Đường luôn coi cô như cháu ruột mà đối đãi.

Khi đó, ông cụ Đường gia từng một lòng muốn chống lưng cho Cố Vân Tịch, để cô có chỗ dựa vững chắc, không bị coi thường khi gả vào Lục gia hay sống trong giới quyền quý Đế Đô.

Dù không lâu sau đó hoàng tộc Gia Cát tìm đến, khiến thế lực Đường gia dường như không còn quan trọng nữa, nhưng tấm chân tình ấy, Cố Vân Tịch vẫn luôn ghi nhớ.

Còn ông cụ Đường chưa bao giờ thay đổi tâm ý!

Ở một mức độ nào đó, thân phận ông cụ Đường thậm chí còn cao hơn cả ông cụ Lục.

Một người như vậy, rất hiếm khi xuất hiện trong các yến tiệc.

Nếu ông thật sự đến dự hôn lễ của Tần Mạc thì đúng là kinh thiên động địa rồi!

Giờ không đến, Tần Mạc lại thấy thở phào nhẹ nhõm.

Đường Vệ Quốc có thể đích thân đến, anh đã cảm thấy vô cùng vinh dự rồi.

Mọi người bước vào sảnh chính tổ chức hôn lễ, liền thấy Tần Lập Vinh và Diêu Văn Tích đang đi tới đi lui giữa các khách mời, trò chuyện rôm rả.

Nhìn dáng vẻ nói cười tự nhiên ấy, có thể thấy bọn họ rất hài lòng với đội ngũ khách mời hôm nay.

Cũng phải thôi, Tần Lập Vinh là người cực kỳ ham danh lợi.

Hôm nay là hôn lễ của Tần Mạc, lại có nhiều nhân vật tiếng tăm của Đế Đô đến dự như vậy, đương nhiên ông ta hả hê.

Ông ta vẫn luôn khao khát chen chân vào vòng quyền lực Đế Đô mà!
 
Back
Top