Dịch Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1060: Chương 1060



Đối diện với Lạc Vũ Vi, Diêu Văn Tích không dám quá đáng, dù sao năng lực của Lưu Tinh Trì và mấy người kia, bà ta đã từng nếm trải.

Bà ta cau mày nói: “Lạc Vũ Vi, chuyện này không liên quan gì đến cô, tôi đang xử lý việc nhà, cô đừng có lo chuyện bao đồng!”

Lạc Vũ Vi liếc nhìn bà ta một cái, không đôi co thêm mà quay đầu lại nhìn Lý Tâm Đồng.

Thấy gương mặt Lý Tâm Đồng sưng đỏ, còn có dấu vết bị móng tay cào, cổ và xương quai xanh cũng đầy vết cào cấu, toàn thân cô ấy đang run rẩy, một tay nắm chặt tay Vũ Vi, một tay ôm bụng, đứng còn không vững.

Thấy Lý Tâm Đồng bị thương đến mức này, Lạc Vũ Vi thật sự không dám tin vào mắt mình.

Đây là viên ngọc quý mà Lý gia luôn nâng niu trong lòng bàn tay mà!

Bị đánh ra nông nỗi này?

“Cái… Đồng Đồng, là bà ta đánh em sao?”

Lý Tâm Đồng vừa khóc vừa gật đầu, “Bà ta cứ khăng khăng nói em mang thai, nói em không xứng sinh con cho Tần gia, rồi bắt em tới đây để phá thai.”

Lạc Vũ Vi chỉ cảm thấy đầu óc ong ong, chuyện đáng sợ như vậy lại xảy ra ngay bên cạnh mình.

Cô không thể tin nổi Lý Tâm Đồng lại bị đối xử như vậy.

Nhìn cô ôm bụng, sắc mặt Lạc Vũ Vi tái nhợt vì sợ: “Em đau bụng phải không? Đừng sợ! Đừng sợ, chị đưa em đi khám, em bé sẽ không sao đâu, đừng lo…”

Thấy bộ dạng hoảng hốt của cô, Lạc Vũ Vi còn tưởng là cô ấy thật sự đang mang thai.

“Không có!”

Lý Tâm Đồng kéo tay cô lại: “Em không có thai… không có… bà ta đánh vào bụng em…”

Lạc Vũ Vi: “…”

Cô liếc nhìn Diêu Văn Tích, không còn gì để nói.

“Chị đưa em đi khám trước, lấy ít thuốc.”

Với mức độ thương tích thế này, ít nhất cũng phải uống thuốc giảm đau và chống viêm.

Nhưng Diêu Văn Tích lại chặn đường không cho đi.

“Không được! Lạc Vũ Vi, cô đừng lo chuyện không phải của mình, chuyện này không liên quan gì tới cô.”

Lạc Vũ Vi thấy bà ta như vậy thì chẳng buồn tranh cãi. Cô biết Diêu Văn Tích khó đối phó, nên không nói thêm lời nào, mà trực tiếp gọi điện cho Tần Mặc.

“Tần Mạc, đến bệnh viện ngay. Đồng Đồng bị mẹ anh đánh bị thương đầy người, tới nhanh lên.”

Cô đọc địa chỉ bệnh viện một lượt rồi cúp máy.

Cô hành động quá nhanh, đến mức Diêu Văn Tích còn chưa kịp phản ứng.

“Cô… Lạc Vũ Vi, cô bị gì thế hả? Chuyện này liên quan gì đến cô? Cô…”

“Đồng Đồng là bạn tôi, bà đánh bạn tôi thành thế này, tôi dĩ nhiên phải quản! Diêu Văn Tích, cứ chờ báo ứng đi! Bà thật nghĩ trên đời này không ai trị nổi bà sao? Tôi nói cho bà biết, lần này bà nhất định sẽ hối hận!”

Diêu Văn Tích cười lạnh: “Hừ! Hối hận? Tôi chỉ biết, con ranh này muốn dùng đứa con để uy h**p chúng tôi. Tần gia là kiểu gia đình gì chứ? Sau này Tần Mạc phải cưới con gái nhà danh giá, nếu để người ta biết nó có con ngoài giá thú, thì danh tiếng của nó còn ra gì? Cái thứ hoang thai này tuyệt đối không thể giữ lại!”

“Tránh ra!”

“Tôi không tránh đấy! Bà dám động vào Đồng Đồng một sợi tóc, tôi sẽ lập tức gọi chồng tôi. Lần trước, bài học Tập đoàn Diệp thị cho mà còn chưa đủ sao?”

“Cô…”

Diêu Văn Tích tức đến phát điên. Bà ta không sợ Lý Tâm Đồng, nhưng lại sợ Lạc Vũ Vi. Nói đúng hơn, bà ta sợ những người đứng sau cô như Lưu Tinh Trì và Diệp Phồn.

Cuộc giằng co chưa kéo dài được bao lâu, thì Tần Mạc đã đến.

Trùng hợp là hôm nay Tần Mạc ở gần đây, anh vừa ăn cơm với bạn học gần khu vực này, vừa tới nơi thì nhận được cuộc gọi của Lạc Vũ Vi.

Chạy đến nơi, nhìn thấy cô gái mà anh nâng niu trong lòng bị đánh đến mặt mũi bầm dập, đầy vết cào xước sâu gần như biến dạng gương mặt, Tần Mạc hoàn toàn sững sờ!

Đôi mắt vốn luôn trong sáng linh động, giờ đây đầy nước mắt, toàn là uất ức và sợ hãi.

Trái tim Tần Mạc như thắt lại: “Đồng Đồng…”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1061: Chương 1061



Vừa nhìn thấy Tần Mạc, nước mắt của Lý Tâm Đồng lập tức tuôn trào như suối, cô òa khóc lao vào lòng anh.

Tần Mạc ôm lấy thân thể đang run rẩy của cô, cô tựa vào ngực anh, nước mắt thấm ướt cả áo anh, hơi nóng từ lệ thấm cả vào da thịt.

Đồng Đồng của anh từ nhỏ đã được cưng chiều, khi ở bên anh cũng chưa từng chịu ấm ức, chứ đừng nói là bị đánh. Thế mà hôm nay, cô lại bị đánh thành ra thế này.

Tần Mạc nghiến răng, nhắm chặt mắt để đè nén cơn giận trong lòng, quay đầu nhìn Diêu Văn Tích, gằn từng chữ: "Mẹ, Đồng Đồng chọc giận mẹ chỗ nào mà mẹ lại đánh cô ấy thành thế này?"

Thấy ánh mắt của Tần Mạc lúc này, Diêu Văn Tích vô thức giận dữ.

Gần đây bà ta cực kỳ không thuận lợi, đến cả con trai ruột cũng không đứng về phía mình. Bà ta tìm đến nhà con trai, vậy mà còn bị đuổi ra ngoài. Cảm giác đó khiến Diêu Văn Tích thấy như bị phản bội.

Giờ nhìn thấy Lý Tâm Đồng khóc lóc như vậy, còn cố tình tỏ vẻ đáng thương trong lòng con trai mình, Diêu Văn Tích càng thêm giận. Thấy con trai quả nhiên đến chất vấn mình, bà ta cảm thấy con trai bị người khác cướp đi mất, cảm giác này thật sự quá khó chịu!

“Tiểu Mạc, con nói chuyện với mẹ như vậy sao? Con nhỏ chết tiệt kia đang giả vờ đáng thương, nó cố ý ly gián…”

“Trả lời con! Tại sao mẹ đánh cô ấy?”

Một tiếng quát giận dữ của Tần Mạc khiến Diêu Văn Tích sững người, ngay sau đó lửa giận càng bùng lên: “Câm miệng! Tần Mạc, gần đây con lớn gan rồi phải không? Dám nói chuyện với mẹ như vậy? Con nhỏ đó rốt cuộc cho con uống bùa mê thuốc lú gì rồi hả? Con mất chí tiến thủ, mất cả hoài bão! Con sắp bị nó hủy hoại rồi, con có biết không?”

Thấy Diêu Văn Tích vẫn cứ nói nhảm, không chịu trả lời câu hỏi của Tần Mạc, Lạc Vũ Vi đứng bên cạnh liền thay bà ta trả lời: “Bà ta cho rằng Đồng Đồng mang thai, nói Đồng Đồng thân phận thấp kém, không xứng sinh con cho Tần gia. Bà ta sợ cô ấy lấy đứa con ra uy h**p con, nên ép Đồng Đồng tới đây để phá thai.”

“Tôi vừa lúc đang theo thầy đến bệnh viện học tập, thấy cảnh Đồng Đồng bị mấy người kia ghì chặt trên giường bệnh, chuẩn bị đẩy vào phòng phẫu thuật.”

Những lời này với Tần Mạc chẳng khác nào sét đánh giữa trời quang, đầu óc như nổ tung, hoàn toàn không thể tin nổi.

“Cô… cô nói gì?”

Lạc Vũ Vi mím môi. Lúc này nhìn Tần Mạc, cô thật sự cảm thấy… anh ta có chút đáng thương.

Cô không nói nhiều, chỉ nói: “Đồng Đồng bị đánh vào bụng, tôi đưa cô ấy đi khám trước. Còn anh… tự nói chuyện với mẹ mình đi.”

Lý Tâm Đồng bị Diêu Văn Tích phát điên đánh mấy cú vào bụng, đau đến mức vẫn ôm bụng, Lạc Vũ Vi muốn đưa cô đi, nhưng Diêu Văn Tích lại cản đường.

“Không được! Hôm nay cô ta tuyệt đối không thể đi! Tôi đã sắp xếp xong rồi, phải phá bỏ đứa con này, tôi tuyệt đối không cho phép thứ con hoang này được sinh ra. Hai người mau tránh ra!”

Một câu nói này, cuối cùng khiến Tần Mạc hoàn toàn bừng tỉnh.

Mẹ anh… thực sự định làm ra chuyện độc ác và không thể tưởng tượng như thế này sao?

Tần Mạc nhìn về phía Lý Tâm Đồng, thấy cô vẫn ôm bụng, liền hỏi: “Mẹ anh đánh vào bụng em thật à?”

Lý Tâm Đồng không nói gì, chỉ khẽ gật đầu.

Khoảnh khắc ấy, trong lòng Tần Mạc không biết là cảm giác gì, chỉ thấy một luồng khí lạnh xuyên thấu qua tim.

Anh quay sang nhìn Diêu Văn Tích: “Mẹ cho rằng cô ấy mang thai, mà còn đánh vào bụng cô ấy?”

Diêu Văn Tích giận dữ nói: “Thì là nó đáng đời! Trên xe còn dám cãi lại tôi? Tiểu Mạc, con đừng cố chấp nữa! Loại phụ nữ như nó ngoài kia thiếu gì? Bỏ ít tiền là có thể tìm được một đống! Chẳng phải nó nhìn thấy con có tiền, có gia thế nên mới mặt dày bám lấy con đấy à?”

“Tiểu Mạc! Con có tiền đồ sáng lạn, con là người thừa kế của Tần gia! Làm sao có thể dây dưa với loại phụ nữ như vậy được? Nó không xứng! Nó không xứng đâu!”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1062: Chương 1062



Lúc này, Diêu Văn Tích trông vô cùng điên cuồng, giọng nói cũng vô cùng lớn, gần như là gào lên, điên loạn nhấn mạnh quan điểm của mình, muốn Tần Mặc tin bà ta.

Đây là bệnh viện, mà bệnh viện ở các thành phố lớn thì vốn đã rất đông đúc, đặc biệt là ở thủ đô như Đế Đô, người đến khám bệnh luôn kín đặc.

Thực ra Diêu Văn Tích đã chọn một lối đi khá khuất rồi, chỗ này không phải hành lang chính, lượng người qua lại không nhiều. Ở phía bên kia hành lang, mới là lối đi chính, người đông hơn hẳn.

Lạc Vũ Vi vừa đi từ nhà vệ sinh ra, nghe thấy tiếng ồn ào liền rẽ vào thì nhìn thấy cảnh tượng này. Ban đầu nơi này không có nhiều người, nhưng vì lúc nãy Lý Tâm Đồng nhào vào lòng Tần Mặc khóc nức nở, cộng thêm tiếng hét điên loạn của Diêu Văn Tích lúc này, đã thu hút không ít người đến xem.

Tuy bệnh viện đông người, nhưng đa phần đều giữ yên tĩnh, rất ít người to tiếng. Thế nên tiếng la chói tai của Diêu Văn Tích liền lan rất xa.

Cảnh tượng như thế này lập tức thu hút một đám người vây lại xem náo nhiệt.

Vừa nhìn đã biết là chuyện nhà của tầng lớp hào môn mà người bình thường khó tiếp xúc đến. Lại còn là kiểu “cậu ấm nhà giàu yêu cô gái lọ lem, mẹ chồng ác độc ra mặt phản đối”, đúng thể loại tin giật gân khiến thiên hạ mê mẩn.

Chẳng mấy chốc, ai cũng xì xầm bàn tán, người vây xem càng lúc càng đông.

Diêu Văn Tích thấy càng nhiều người tụ lại thì lại càng thêm đắc ý, cảm thấy mình có thêm khí thế, liền chỉ tay vào Lý Tâm Đồng quát lớn: “Mọi người nhìn nó mà xem, cứ giả vờ đáng thương để lấy lòng thương hại! Còn trẻ mà không chịu đi làm đàng hoàng, chỉ biết quyến rũ thiếu gia nhà giàu! Loại đàn bà không biết xấu hổ như vậy mà con còn bênh vực sao?”

“Tiểu Mạc, loại phụ nữ này mẹ đã gặp quá nhiều rồi! Nó không xứng bước vào cửa Tần gia, nó…”

“Đủ rồi! Mẹ im đi! Đừng để con nghe mẹ mắng cô ấy thêm nữa! Mẹ hiểu gì về cô ấy? Mẹ đã từng gặp cô ấy bao giờ chưa? Trước đó mẹ còn chẳng biết cô ấy là ai, mà giờ lại tùy tiện vu oan cho người ta. Mẹ nhìn lại bản thân mình đi! Mẹ có còn nhớ mẹ là tiểu thư Diêu gia không?”

Lời quát mắng khiến Diêu Văn Tích sững sờ tại chỗ!

Mọi người xung quanh nghe thấy con trai phản bác lại mẹ ruột thì lại càng phấn khích hơn!

Diêu Văn Tích tức điên:

“Con dám cãi lại mẹ? Tiểu Mạc, dạo này con bị làm sao vậy hả? Trước đây con rất nghe lời mẹ, bây giờ chỉ vì con tiện nhân này mà mắng cả mẹ sao? Nó yêu con thì lên giường, rồi còn muốn lấy đứa bé ra uy h**p nhà mình! Loại đàn bà không biết liêm sỉ như vậy, sao con còn muốn bảo vệ nó…”

“Con đã nói rồi, cô ấy không có thai! Con với cô ấy quen nhau hơn một năm, con chưa từng làm gì cả! Mẹ tỉnh táo lại đi! Đừng có mở miệng ra là bịa đặt!”

“Con nói không làm gì thì sao nó có thai?” Diêu Văn Tích hét lên điên cuồng: “Mẹ nói rồi mà, con tiện nhân này không phải thứ tốt đẹp gì! Mới yêu nhau mà dám có thai với người khác? Đồ đê tiện! Loại đàn bà hạ đẳng này chỉ cần ném cho ít tiền là cái gì cũng làm! Tiểu Mạc, con tránh xa nó ra! Ai biết đứa con trong bụng nó là của ai?”

“Mẹ…”

“MẸ IM ĐI CHO CON!”

Lần đầu tiên trong đời Tần Mạc phải đối mặt với một người mẹ ngang ngược, cay nghiệt và vô lý đến vậy. Anh tức đến nỗi không thốt nên lời.

Dù sao cũng là con ruột, từ nhỏ vì mang bệnh mà anh luôn cảm thấy có lỗi với mẹ. Nhưng vào lúc này, nhìn thấy dáng vẻ này của bà, đầu óc anh như trống rỗng. Ngoài cơn giận, anh còn cảm thấy người mẹ trước mặt… đã chẳng còn là người mẹ trong ký ức của mình nữa.

Xã hội này vốn đã rất khắt khe với con gái, đặc biệt là những cô gái xuất thân bình thường mà lại yêu người trong gia đình giàu có. Phản ứng đầu tiên của người ta luôn là: cô ta yêu vì tiền.

Lời lẽ của Diêu Văn Tích khiến người xung quanh bàn tán càng lúc càng dữ dội, thậm chí đã có người lấy điện thoại ra quay video.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1063: Chương 1063



Lạc Vũ Vi vừa nhìn liền biết có chuyện không ổn.

Bị sỉ nhục đến thế, dĩ nhiên Lý Tâm Đồng không thể nhịn mãi mà không phản bác. Nhưng ngay khi cô vừa định lên tiếng, Lạc Vũ Vi liền đưa tay ấn đầu cô trở lại, ép cô dựa vào lòng Tần Mạc.

“Đừng động đậy!”

Cô quay sang Tần Mạc, nói nhanh: “Mau, cởi áo khoác ra! Nhanh lên!”

Tần Mạc sững người một chút, theo phản xạ liền ngoan ngoãn cởi áo khoác trên người ra. Lạc Vũ Vi nhận lấy rồi nhanh chóng choàng áo lên người Lý Tâm Đồng.

Áo khoác của Tần Mạc rất lớn, kiểu dáng áo khoác dạ dài vừa đủ để bao trọn thân hình nhỏ nhắn của Lý Tâm Đồng.

Áo còn có mũ trùm đầu.

Lạc Vũ Vi nhanh chóng phủ áo lên người cô, kéo mũ trùm lên, tóc cũng được kéo ra phía trước để che mặt, rồi nói khẽ: “Mau, đi theo tôi!”

Cô vòng tay ôm lấy Lý Tâm Đồng vào lòng, chiếc mũ rộng và mái tóc dài vừa đủ để che kín khuôn mặt cô khỏi ánh mắt người đời.

“Cúi đầu xuống, đừng để người ta nhìn thấy em.”

Lý Tâm Đồng sợ hãi đến mức không dám nhúc nhích, cúi gằm đầu, dựa vào lòng Lạc Vũ Vi.

Lạc Vũ Vi nhìn xung quanh rồi quay sang Tần Mạc: “Đừng cãi nhau với mẹ anh nữa, mau đưa bà ấy về. Tôi sẽ đưa Tâm... cô ấy về nhà trước.”

Cô khẽ nói: “Mau rời khỏi đây đi. Chuyện hôm nay mà lan ra ngoài, sau này Tâm Đồng sẽ trở thành trò cười trong giới thượng lưu mất!”

Một câu nói khiến Tần Mạc choàng tỉnh.

Phải rồi, nơi đây là Đế Đô, Lý Tâm Đồng là tiểu thư Lý gia, được cưng chiều như bảo vật, là người mà ai cũng ghen tỵ. Vậy mà hôm nay lại bị mẹ chồng tương lai đánh đập, mắng chửi ngay trước mặt bao người. Dù sau này anh có bảo vệ cô thế nào đi nữa, thì trong mắt những quý bà, tiểu thư danh giá kia, cô vẫn sẽ là đề tài để họ chế giễu.

Lạc Vũ Vi nói thêm: “Lý gia không dễ chọc đâu. Nếu chuyện này bị lộ ra, cho dù vì thể diện họ cũng sẽ không gả con gái cho anh đâu. Anh tự lo liệu cho tốt đi.”

Câu nói này khiến Tần Mạc cảm thấy như bị giáng một cú mạnh.

Đúng vậy! Lý gia là một gia tộc danh tiếng ở Đế Đô. Mẹ anh mà dám đối xử với tiểu thư nhà người ta như thế, nếu Lý gia vẫn đồng ý gả con gái sang, thì người trong giới sẽ nhìn họ bằng ánh mắt gì?

Tần Mạc bỗng thấy hoảng sợ, nhưng buộc bản thân phải giữ bình tĩnh.

“Phải, cảm ơn em, Vũ Vi. Em giúp anh đưa cô ấy về nhà trước. Chuyện bên mẹ, để anh lo.”

Nghe thấy những lời bàn tán xung quanh, nhìn thấy Lý Tâm Đồng bị bọc trong áo khoác, cúi gằm mặt không dám đối diện với ai, trái tim Tần Mặc đau như dao cắt.

“Tâm Đồng, anh xin lỗi. Em cứ về trước nghỉ ngơi đi. Một lát nữa anh sẽ đến tìm em, đến xin lỗi bác trai bác gái. Em đừng sợ, mọi chuyện anh sẽ lo liệu.”

Lạc Vũ Vi đỡ Lý Tâm Đồng rời đi. Thấy hai người như muốn trốn chạy, Diêu Văn Tích lại càng đắc ý, lớn tiếng quát: “Đứng lại đó! Không dám gặp người ta à? Muốn chạy hả? Cô…”

“Diêu Văn Tích, bà đừng quá đáng! Tôi nói cho bà biết, đây không phải là người mà bà có thể động đến! Cô ấy là tiểu thư danh giá của Đế Đô, là bạn thân của Vân Tịch! Trước khi gây sự, bà đã điều tra thân thế người ta chưa? Cứ chờ đó đi! Lý gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bà đâu!”

Lạc Vũ Vi vừa quát vừa đẩy mạnh Diêu Văn Tích sang một bên, rồi nhanh chóng đỡ Lý Tâm Đồng rời đi.

Diêu Văn Tích vẫn chưa tin, nhưng lúc này Tần Mạkc đã đến kéo bà ta đi.

“Buông ra! Tần Mạc, mẹ là mẹ con mà…”

“Nếu mẹ còn làm loạn nữa, thì mẹ không phải mẹ của con nữa!”

Tần Mạc kiên quyết đưa Diêu Văn

Tích về, đưa bà ta trở lại biệt thự riêng của bà ta và xảy ra một trận cãi vã dữ dội.



Còn bên kia, Lạc Vũ Vi đã đưa Lý Tâm Đồng về Lý gia.

Đúng lúc đó, mẹ của Lý Tâm Đồng đang ở nhà, vừa thấy con gái cưng bị đánh thâm tím mặt mày, đầy vết cào xước, lại phải có người dìu vào, bà sững sờ, không thể tin nổi vào mắt mình.

“Đây là… Tâm Đồng?”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1064: Chương 1064



Vừa nhìn thấy mẹ mình, những tủi thân trong lòng Lý Tâm Đồng cuối cùng cũng không kìm nén được nữa. Cô nhào vào lòng mẹ, òa khóc nức nở.

Diêu Văn Tích đúng là một người điên, lần này thật sự khiến cô sợ đến phát khiếp.

Tiếng khóc xé lòng của con gái khiến mẹ Lý đau đến thắt ruột, khóe mắt bà lập tức đỏ hoe: “Tâm Đồng, đừng khóc, đừng khóc... Có mẹ ở đây rồi! Tâm Đồng… Ai bắt nạt con vậy? Là ai hả con…”

Lạc Vũ Vi ở bên cạnh vội nói: “Dì ơi, Tâm Đồng bị thương rồi, dì mau đưa cô ấy lên phòng nghỉ đi, để cháu bôi thuốc cho cô ấy.”

“Phải phải! Tâm Đồng... con gái mẹ...”

Mẹ Lý lúc này mới hoàn hồn, vội vàng đỡ con gái lên lầu.

Tiếng khóc của cô đã khiến cả nhà náo loạn. Bây giờ là giữa trưa, mọi người đều đang ở nhà.

Hai anh trai của Lý Tâm Đồng, hai chị dâu, ông bà nội, còn cả ba cô - tất cả đều lao ra.

“Trời ơi! Tâm Đồng, con làm sao thế này?”

“Trời ơi, bảo bối của ba! Sao lại ra nông nỗi này?”

“Là kẻ nào to gan đến mức dám đánh cháu gái của tôi thành thế này? Không muốn sống nữa à?”

Lạc Vũ Vi thấy nhiều người như vậy, chỉ cảm thấy da đầu tê rần, trong lòng thầm cầu nguyện cho Tần Mạc: "Tự cầu phúc đi!"

Ba của Lý Tâm Đồng lao tới, một tay bế ngang cô lên, chân bước nhanh như bay đưa cô lên lầu.

Vào đến phòng của Lý Tâm Đồng, cô được đặt nằm lên giường, hai chị dâu đã lấy hộp thuốc Lạc Vũ Vi mang tới mở ra, bắt đầu bôi thuốc cho cô.

Sau khoảng thời gian di chuyển, những vết sưng đỏ trên mặt cô giờ đã hiện rõ toàn bộ, nhìn còn đáng sợ hơn lúc trước. Mẹ Lý đau lòng đến rơi nước mắt, bà nội Lý cũng giận đến khóc luôn!

Trên đường về, Lý Tâm Đồng vốn đã bình tĩnh lại phần nào, nhưng lúc này thấy xung quanh toàn là người thân đang quan tâm mình, nước mắt lại không kìm được, nức nở khóc không thành tiếng.

“Tâm Đồng, con gái của mẹ! Là ai đánh con thành ra thế này?”

“Đúng vậy, mau nói đi! Chúng ta lập tức đi tìm hắn tính sổ!”

Lý Tâm Đồng vừa khóc vừa nấc, lắp ba lắp bắp: “Là… là… mẹ của Tần Mạc… hu hu hu…”

Là mẹ chồng tương lai!

Lý Tâm Đồng thật sự không ngờ bà ấy lại đối xử với mình như vậy, trong lòng uất ức vô cùng.

Nghe đến đây, cả Lý gia đều sững sờ!

“Con nói ai? Diêu Văn Tích?”

Lý Tâm Đồng gật đầu.

Mẹ Lý lập tức nổi giận: “Bà ta đánh con làm gì? Bị điên chắc? Tiểu thư Lý gia mà cũng dám động vào?”

Lý Tâm Đồng nói: “Con… con cũng không biết. Hôm nay con đi ăn ở nhà hàng, trên đường thì tình cờ gặp bà ấy. Ánh mắt của bà ấy khi nhìn con… rất đáng sợ! Rồi bà ấy nói con không xứng với Tần Mạc, nói con làm lỡ tương lai con trai bà ta… hu hu hu…”

Người Lý gia ai nấy đều trợn mắt há mồm!

Diêu Văn Tích thì họ biết, là vợ của Tần Lập Vinh - chủ tịch tỉnh Giang Nam. Tuy con gái họ chưa từng dẫn Tần Mạc về nhà ra mắt, nhưng cả nhà đều biết hai người đang yêu nhau, cũng biết rõ thân phận của Tần Mạc.

Vậy mà giờ nghe Diêu Văn Tích coi thường Lý Tâm Đồng như thế, cả Lý gia thật sự chết lặng!

Lý gia mà không xứng với Tần Mạc? Vậy thì kiểu con gái nào mới gọi là xứng đáng đây?

Từ bao giờ Lý gia lại bị người ta coi thường như vậy?

Ngay cả bà nội Lý cũng sững sờ. Bà là trưởng bối của Lý gia, những phu nhân tiểu thư ở Đế Đô đều kính nể bà. Chồng, con trai, cháu trai của bà đều tài giỏi, mỗi thế hệ đều nổi bật hơn.

Dù Lý gia không thuộc hàng gia tộc tối cao ở Đế Đô, thì cũng là một gia đình danh giá nổi tiếng!

Con gái Lý gia gả cho con cả Tần gia, đó là môn đăng hộ đối, vậy mà lại bị coi là "không xứng" sao?
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1065: Chương 1065



Bà nội Lý nói: “Sau đó thì sao? Chẳng lẽ bà ta đánh con giữa đường phố luôn à? Cái bà Diêu Văn Tích đó là điên thật rồi sao?”

Bà nội Lý vốn là tiểu thư khuê các, không thể hiểu nổi một người làm mẹ chồng, dù có ghét bạn gái của con trai đến đâu, với thân phận của mình, cũng không đến mức ra tay đánh người giữa phố chứ?

Lý Tâm Đồng lắc đầu: “Không phải, bà ta lôi con lên xe chở tới bệnh viện, rồi đánh con trên xe. Có ba người giúp việc giữ chặt con lại, con không phản kháng nổi!”

Cả Lý gia lại một lần nữa chết sững!

Ông nội Lý lập tức bắt được trọng điểm: “Bà ta đưa con đến bệnh viện làm gì? Trên xe còn có cả người giúp việc? Là chuẩn bị sẵn từ trước? Tại sao nhất định phải đưa con đến bệnh viện?”

Lý Tâm Đồng lập tức nói: “Bởi vì bà ta tưởng con…”

Với người trong gia đình, Lý Tâm Đồng hoàn toàn không đề phòng, nhưng vừa nói được một nửa, cô bỗng nhận ra, nếu nói ra chuyện đó, chắc chắn gia đình sẽ lột da Tần Mạc mất.

Làm sao bây giờ đây?

Cô vội vàng quay sang nhìn Lạc Vũ Vi cầu cứu bằng ánh mắt.

Lạc Vũ Vi cũng sốt ruột, cô cũng không muốn nói ra chuyện đó. Vì việc đó thật sự quá đáng, nếu nói ra, Lý gia chắc chắn sẽ không tha thứ.

Nhưng...

Chuyện đã rối đến mức này rồi, cho dù họ có giấu đi, chỉ cần Lý gia điều tra thì sớm muộn gì cũng sẽ biết, đến lúc đó còn trách Tần Mạc giấu giếm nữa. Vậy thì càng tệ!

Ba của Lý Tâm Đồng thấy con gái như vậy thì cau mày: “Sao không nói nữa? Nói đi!”

“Đúng đó, Tâm Đồng, con nói rõ ra thì cả nhà mới thay con làm chủ được, mau nói đi!”

Trong lòng Lý Tâm Đồng đầy lo lắng. Cô thích Tần Mạc, hôm nay quả thật đã chịu uất ức rất lớn, nhưng… cô vẫn chưa nghĩ đến chuyện chia tay với anh!

Nhưng đến nước này rồi, cả nhà ai cũng quan tâm, dù thế nào cũng không thể không trả lời. Cuối cùng, trước sự thúc ép của mọi người, Lý Tâm Đồng đành nhỏ giọng nói ra: “Con cũng không biết tại sao bà ta lại như vậy, cứ khăng khăng nói con mang thai. Bà ta nghĩ con sẽ dùng đứa bé để uy h**p nhà họ, nói con không xứng đáng sinh con cho Tần Mạc… rồi… rồi bắt con đến bệnh viện để phá thai…”

“Cái gì?!”

Ba mẹ của Lý Tâm Đồng lập tức nổi trận lôi đình!

“Tần gia nghĩ mình là cái thá gì? Lại dám chà đạp con gái tôi như vậy?! Khốn kiếp, tôi phải đi tìm Tần Lập Vinh tính sổ!”

Ba của Lý Tâm Đồng rất cưng chiều con gái, bao nhiêu năm nay chưa từng để cô chịu thiệt thòi như thế. Giờ nghe thấy Diêu Văn Tích hành xử như vậy với con gái mình, ông tức đến chửi thề luôn.

Lý Tâm Đồng nói: “Ba, bà ta không biết thân phận của con, tưởng con là một sinh viên ham hư vinh, muốn gả vào nhà giàu. Bà ta sợ con làm hỏng tương lai con trai mình.”

Bà nội Lý tức giận nói: “Không điều tra rõ ràng thân phận mà đã kết luận như vậy, rồi còn ép người ta đi phá thai? Người phụ nữ này không chỉ độc ác mà còn ngu xuẩn!”

Bà nội Lý tức đến run người: “Lúc con bắt đầu quen Tần Mạc, bà đã nghe ngóng một chút về Diêu Văn Tích. Người ta đều nói bà ta là tiểu thư danh môn, tao nhã cao quý, nhưng cũng mạnh mẽ bá đạo. Giờ nhìn lại, tao nhã cao quý thì chẳng thấy đâu, chỉ thấy mạnh mẽ bá đạo là đúng.”

“Bà ta không chỉ bá đạo, mà còn độc đoán chuyên quyền, thích kiểm soát người khác. Một người phụ nữ như vậy mà nổi điên thì chẳng biết còn làm ra chuyện gì nữa! Bà ta không biết thân phận con thì sao chứ? Hôm nay nếu con thật sự bị đưa đến bệnh viện, đứa bé đó sẽ không giữ được. Đến lúc đó dù có biết con là ai, thì cũng muộn rồi!”

“Đứa nhỏ cũng không thể quay lại nữa!”

Mẹ của Lý Tâm Đồng đột nhiên giật mình, nhìn chằm chằm con gái: “Con… Tâm Đồng, con thật sự mang thai rồi sao? Thằng khốn đó dám làm vậy với con à?”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1066: Chương 1066



“Không… không có! Mẹ, con không có, Tần Mạc không làm gì con cả, thật sự không có!”

Lý Tâm Đồng sợ hãi đến mức vội vàng giải thích: “Mẹ, thật sự không có gì xảy ra giữa bọn con hết. Mẹ của anh ấy rất kỳ lạ, không hiểu sao lại nói con có thai. Con… con cũng không biết vì sao!”

Nghe con gái nói không mang thai, cả Lý gia mới thở phào nhẹ nhõm.

Ba của Lý Tâm Đồng tức giận nói:

“Chắc chắn là Tần Mạc! Là cái thằng ranh đó đã nói với mẹ nó là con mang thai, sợ mẹ nó phản đối hai đứa nên mới bịa ra chuyện con có thai. Cái đồ hỗn láo, vô dụng! Không hề nghĩ đến danh tiếng của con, thật đáng ghét… Ba tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nó!”

Là đàn ông, ông Lý không tiện trút hết cơn giận lên người Diêu Văn Tích, nên chuyển hết sự phẫn nộ sang Tần Mạc.

Lạc Vũ Vi nghe thế thì biết ngay tình hình không ổn, cứ tiếp tục thế này, Tần Mạc sẽ bị mẹ mình hại đến thê thảm!

Lý Tâm Đồng cũng hoảng hốt: “Không… không phải đâu ba, Tần Mạc không như vậy mà…”

Lạc Vũ Vi vội vàng giải thích: “Chú à, chuyện này Tần Mạc hoàn toàn không biết, là do mẹ của anh ấy tự nghĩ ra. Lúc ở bệnh viện, cháu gọi điện cho Tần Mạc đến, anh ấy chỉ vài phút sau là lao đến rồi. Khi biết mẹ mình nghi ngờ Tâm Đồng mang thai và muốn bắt cô ấy phá thai, anh ấy tức đến phát điên luôn! Anh ấy còn giải thích với mẹ mình là Tâm Đồng không mang thai! Lúc đó nhìn dáng vẻ của anh ấy, cháu dám chắc là anh ấy hoàn toàn không biết chuyện gì cả.”

“Tần Mạc từng nói với cháu là, muốn đợi sau khi Lý gia chấp nhận anh ấy thì mới dẫn Tâm Đồng về gặp ba mẹ. Bây giờ đều là con trai qua nhà gái trước, làm gì có chuyện nhà gái chưa từng gặp, mà đã dẫn bạn gái về ra mắt nhà trai?”

Lý Tâm Đồng vội phụ họa: “Đúng đúng đúng! Tần Mạc từng nói vậy với con. Anh ấy bảo phải đợi con chuẩn bị tinh thần, rồi đưa anh ấy về gặp ba mẹ. Chỉ khi ba mẹ đồng ý, hài lòng với anh ấy, thì anh ấy mới dẫn con đi gặp cha mẹ của anh ấy. Ba à, chuyện này không liên quan đến Tần Mạc đâu!”

Sắc mặt của Lý gia lúc này mới dễ nhìn hơn một chút, nhưng vẫn còn giận dữ.

“Vậy Tần Mạc đâu? Người hại con gái tao thành ra thế này mà lại chẳng thấy bóng dáng đâu?” Ba của Tâm Đồng vẫn bực tức.

Lạc Vũ Vi vội vàng giải thích: “Chú ơi, Tần Mạc đưa mẹ mình về nhà rồi. Khi anh ấy đến bệnh viện thấy Tâm Đồng bị thương, lại biết mẹ mình còn định ép phá thai, anh ấy vô cùng tức giận, cãi nhau với mẹ tại chỗ.”

“Diêu Văn Tích là người rất độc đoán, thấy con trai không đứng về phía mình thì lập tức nổi điên, la lối om sòm. Tần Mạc thấy xung quanh có quá nhiều người đứng xem, sợ thân phận của Tâm Đồng bị lộ, sau này giới thượng lưu sẽ lấy đó làm trò cười. Anh ấy liền bảo cháu nhanh chóng đưa Tâm Đồng về trước, còn mình thì kéo mẹ về. Ở bệnh viện đông người quá, nếu cứ làm ầm lên thì người chịu thiệt nhất vẫn là Tâm Đồng. Một lát nữa anh ấy sẽ đến xin lỗi mọi người.”

Lúc này, Lạc Vũ Vi cũng chỉ có thể giúp được Tần Mạc đến vậy.

Sau cú sốc này, Lý Tâm Đồng không chỉ hoảng sợ mà còn mệt lả. Nhìn bộ dạng mệt mỏi của cô, cả Lý gia cũng không nỡ truy hỏi gì thêm. Lạc Vũ Vi bôi thuốc cho cô, an ủi vài câu rồi để cô nghỉ ngơi.

Thật ra vẫn còn rất nhiều chuyện cần nói, nhưng lúc này Lý Tâm Đồng đã kiệt sức, mà Lý gia cũng không muốn để cô lo lắng thêm nữa, nên đều dỗ dành cô đi nghỉ. Chờ Tần Mạc đến sẽ nói tiếp.

Lạc Vũ Vi biết chuyện không đơn giản vậy, nhưng chỉ đành nói: “Chú, dì, cháu xin phép về trước. Mặt của Tâm Đồng bị thương hơi nặng, bên cháu có thuốc mà Vân Tịch để lại, tối nay cháu sẽ quay lại xem tình hình, thay thuốc cho Tâm Đồng. Dùng loại đó thì mặt sẽ không để lại sẹo đâu ạ.”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1067: Chương 1067



Mẹ Lý lập tức thở phào nhẹ nhõm: “Cảm ơn con nhiều lắm, hôm nay nếu không có con, chẳng biết Tâm Đồng của chúng ta sẽ ra sao nữa!”

Lạc Vũ Vi khách sáo đôi câu rồi rời khỏi Lý gia.

Sau khi dỗ Lý Tâm Đồng ngủ, mẹ Lý bước ra khỏi phòng, sắc mặt lập tức thay đổi.

Bà nhìn hai người con trai đứng trước mặt: “Đã tra được địa chỉ của Diêu Văn Tích chưa?”

Cả Lý gia hiểu ý nhau, hai người con trai gật đầu, đưa cho mẹ một tờ giấy ghi địa chỉ.

Mẹ Lý liếc nhìn, gật đầu hài lòng: “Chuẩn bị xe.”

“Vâng ạ!”

Rồi bà quay sang nhìn hai nàng dâu: “Đi, chuẩn bị ‘đồ nghề’!”

“Rõ!”

Hai nàng dâu tức tốc chạy về phòng, bắt đầu chuẩn bị ngay.

Cả chị dâu và em dâu đều chui ngay vào phòng thay đồ, lôi ra chiếc váy đắt tiền nhất của mình.

Người chồng bên cạnh nhìn thấy thì ngạc nhiên: “Em… em định làm gì đấy?”

Vợ đáp: “Tất nhiên là đi đánh nhau rồi, anh còn không hiểu tính mẹ à?”

“Anh biết là đi gây sự, nhưng gây sự sao lại ăn mặc thế này?”

Vợ hếch cằm nói: “Anh đúng là đầu óc đơn giản! Gây sự chẳng lẽ phải đích thân chúng em động tay? Chúng em là quý phu nhân của gia tộc danh giá, sao có thể làm chuyện thô lỗ như vậy được!”

Chồng: “…”

Thấy vợ mặc vào chiếc váy đắt nhất, trang điểm lộng lẫy nhất, đeo trang sức quý giá nhất, xách theo chiếc túi giới hạn hàng hiệu, không ai biết còn tưởng họ sắp đi dự thảm đỏ.

Vợ nói tiếp: “Cái mụ già kia dám khinh thường Tâm Đồng của chúng ta, mẹ chắc chắn tức điên rồi. Lúc này phải như thế này, ăn diện thật sang để vả vào mặt Diêu Văn Tích. Còn đánh nhau à, đâu cần đến tụi em, hoặc là do người làm, hoặc là mẹ trực tiếp ra tay. Tụi em chỉ cần đứng cạnh vờ kéo ra, ra vẻ ngăn cản là được!”

“…”

Hai nàng dâu nhanh chóng chuẩn bị xong xuôi, mẹ Lý cũng thay đổi diện mạo, ba người phụ nữ, búi tóc cao, toàn thân dát đầy kim cương và trang sức lấp lánh!

Mẹ Lý còn chọn ra sáu nữ giúp việc thân hình cao lớn, chuẩn bị sẵn sàng xuất phát!

Bà nội Lý ngồi nghiêm mặt trên ghế sô pha: “Mẹ già rồi, không đi nữa. Đánh thắng về, ta có thưởng!”

Mắt hai cháu dâu sáng rực: “Cảm ơn bà nội!”

Bà nội là một đại tiểu thư xuất thân danh giá, nghe nói thời trẻ cũng từng chịu nhiều gian khổ. Mấy món cổ vật quý báu được truyền lại từ tổ tiên không ít, sau khi hai cháu dâu gả vào Lý gia cũng đã được nhận nhiều đồ tốt từ bà, toàn là báu vật!

Mẹ Lý dẫn người, xuất phát với bốn chiếc xe.

Chiếc xe đầu là xe limousine dài, bà cùng hai con dâu ngồi trong đó, ba chiếc còn lại chở sáu nữ giúp việc và tám nam giúp việc. Đội hình rầm rộ, khí thế bừng bừng!

Đứa con trai thứ hai Lý gia cùng mấy đứa trẻ con đứng trên ban công nhìn xuống. Một đứa nhỏ trầm trồ: “Oa, oai phong quá đi! Con cũng muốn đi theo!”



Ở một bên khác, Tần Mạc vừa kéo Diêu Văn Tích về đến nhà.

“Mẹ ở yên đây cho con, sau này đừng tìm Tâm Đồng gây chuyện nữa! Con cảnh cáo mẹ, nếu còn tiếp tục can thiệp vào chuyện của con, thì đừng trách con là con mà không khách sáo với mẹ!”

Chuyện lần này liên quan đến "đứa bé" thực sự đã khiến Tần Mạc bị tổn thương sâu sắc, cũng làm anh hoàn toàn thất vọng!

Bất kể Lý Tâm Đồng có phải thiên kim tiểu thư hay không, mẹ anh cũng chưa từng hỏi qua anh, đã tự tiện mang người đi ép phá thai. Chuyện này khiến Tần Mạc không thể nào chấp nhận nổi, trong lòng anh dâng lên một nỗi sợ hãi mơ hồ.

Anh biết, tính cách mẹ mình như vậy, nhất định phải "trị". Nếu không, cho dù tương lai không phải là Lý Tâm Đồng, mà là bất kỳ ai khác, chỉ cần mẹ anh không hài lòng, bà ấy vẫn sẽ tự quyết định mọi chuyện mà chẳng thèm hỏi ý kiến anh.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1068: Chương 1068



Nếu sau này anh có con, chắc chắn cũng sẽ gặp phải chuyện tương tự.

Không được, anh không thể bị mẹ mình kiểm soát cả đời!

Diêu Văn Tích cảm thấy như bị phản bội, tức giận gào lên: “Tần Mạc, mẹ là mẹ của con đấy!”

“Con biết mẹ là mẹ con! Nếu mẹ không phải là mẹ con, mẹ nghĩ hôm nay mẹ còn có thể yên ổn đứng đây à? Dám làm tổn thương bạn gái con, làm tổn thương con của con, thì cả nhà kẻ đó con cũng bắt phải đền mạng!”

Diêu Văn Tích sững người!

Tần Mạc mặt đỏ bừng vì giận, nghiến răng nói từng chữ: “Mẹ, mẹ nên cảm thấy may mắn là con vẫn còn gọi mẹ một tiếng mẹ! Mẹ đừng quên, địa vị của mẹ ở Tần gia hoàn toàn là nhờ có con! Không có con, mẹ chẳng qua chỉ là vật trang trí trong Tần gia mà thôi!”

“Ba con là người thế nào, mẹ sống với ông ấy bao nhiêu năm chắc cũng hiểu. Nếu không có con, ông ta sẽ chỉ lợi dụng mẹ và tất cả những gì của Diêu gia để nuôi dưỡng Tần Hiên! Mẹ nghĩ mẹ có thể trốn sao? Mẹ dám ly hôn không? Mẹ mà dám phản kháng, ba con lập tức có cớ ra tay hủy diệt Diêu gia, cho ông ấy một cái cớ danh chính ngôn thuận để hành động!”

“Không có Diêu gia, không có Tần gia, mẹ ở Giang Châu chẳng là cái gì cả!”

Lần này thật sự đã chọc giận đến mức muốn phát điên, trước nay Tần Mạc chưa từng nói lời th* t*c, nhưng lần này cũng không nhịn nổi nữa, tức giận đến mức gần như mất kiểm soát. Trong lòng anh lúc này, chỉ còn sự thất vọng tột độ dành cho người mẹ của mình!

Mặt Diêu Văn Tích trắng bệch, toàn thân run rẩy, nhìn đứa con trai duy nhất của mình, nước mắt rưng rưng: “Con… con nói gì vậy? Tiểu Mạc, mẹ là mẹ của con mà! Mẹ làm tất cả là vì muốn tốt cho con! Tiểu Mạc, sao con có thể nói với mẹ như thế chứ?”

Câu cuối cùng, Diêu Văn Tích gần như hét lên.

“Im ngay!” Tần Mạc gầm lên.

Ánh mắt đầy tức giận khiến Diêu Văn Tích sững sờ, ngay lập tức câm lặng.

Tần Mạc nói tiếp: “Sau này đừng can thiệp vào chuyện của con nữa, nếu không… mẹ đừng tưởng con không dám làm gì!”

“Mẹ à, con là con trai của mẹ, mẹ nghĩ lại xem bản thân mình có tính cách gì đi? Con nói cho mẹ biết, con cũng giống mẹ! Con ghét nhất là bị người khác điều khiển, con chỉ muốn làm người điều khiển! Người ở bên cạnh con, ai cũng phải nghe theo sắp xếp của con, nếu không… thì đừng trách không có kết cục tốt!”

Diêu Văn Tích run lên bần bật!

Tần Mạc thấy đã đủ, liền cong môi cười nhạt, ánh mắt đầy lạnh lùng và tàn nhẫn.

“Sợ rồi à? Biết sợ là tốt! Mẹ nên rõ, bây giờ mẹ không thể chen chân vào giới thượng lưu ở Đế Đô, nên mẹ muốn dựa vào Vũ Vi để có được sự giúp đỡ của Lưu Tinh Trì. Kết quả là người ta chẳng thèm để ý đến mẹ. Nhưng con thì khác!”

“Con với Vân Tịch vốn là bạn học, với Diệp Cẩn cũng là bạn học, chỉ cần con mở lời, hai người họ sẽ không dám bỏ qua tình nghĩa cũ với con.”

“Mẹ không vào được, nhưng con thì chỉ cần muốn là sẽ vào được!”

“Một khi con có thể chen chân vào giới của những người đó, ba chắc chắn sẽ phải nhường con ba phần. Sau này chỉ cần con có năng lực hơn Tần Hiên, ông ta vẫn sẽ giao cả Tần gia cho con!”

“À, quên chưa nói cho mẹ biết, cô gái mẹ vừa mới đánh, không phải là loại con gái xuất thân bình thường gì đâu. Cô ấy là cục cưng của Lý gia, một trong những danh môn vọng tộc ở Đế Đô! Cô ấy còn từng là bạn cùng phòng đại học với Vân Tịch!”

Diêu Văn Tích sững người: “Con… con nói cái gì?”

Tần Mạc cười lạnh: “Sao? Hối hận rồi à? Con nói cho mẹ biết, đừng có phá hỏng chuyện tốt của con! Lý gia là danh môn ở Đế Đô, quan hệ với Lục gia cũng rất tốt. Ông nội, ba và con trai nhà họ đều là người trong giới chính trị. Gia thế, quan hệ, nền tảng của Lý gia thậm chí còn cao hơn cả Tần gia rất nhiều!”

“Con mà cưới Tâm Đồng rồi, thì Tần Hiên chẳng là cái gì cả!”

Diêu Văn Tích: “……”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 1069: Chương 1069



Lúc này, đầu óc của bà ta hoàn toàn trống rỗng. Bà ta hoàn toàn không ngờ Lý Tâm Đồng lại có thân phận cao quý gì đó.

Bà ta vẫn luôn theo bản năng xem cô là một đứa con gái xuất thân thấp kém, mê hư vinh mà thôi.

Chẳng qua dạo gần đây, bà ta bị chèn ép quá mức, nên nhìn ai cũng thấy không vừa mắt. Lý Tâm Đồng thì lại ngoan ngoãn quá mức, vì vậy lập tức trở thành cái bao cát để trút giận.

Phải rồi!

Thậm chí, bà ta còn chưa từng tìm hiểu kỹ lưỡng về xuất thân của cô gái kia.

Nhưng… Diêu Văn Tích là người không bao giờ chịu nhận sai.

Đặc biệt là khi bị chính con trai mình dạy dỗ, lại còn vì một người phụ nữ khác nữa.

“Không thể nào! Con nhỏ đó nhìn một bộ dạng ti tiện, rụt rè, cả khuôn mặt đều là sự tính toán và chua ngoa. Nó mà là tiểu thư nhà quyền quý gì chứ?”

“Với cái tính cách đó, căn bản không xứng làm thiếu phu nhân Tần gia!”

Ánh mắt của Tần Mạc trở nên càng lạnh lẽo và sắc bén hơn.

Anh biết mẹ anh thực ra đã tin những gì anh nói. Nhưng bà ta không cam lòng nhận lỗi, vẫn đang cố đổ thừa lỗi lầm cho người khác, vẫn tiếp tục tìm lý do để phủi sạch trách nhiệm.

Đây chính là điều đáng sợ nhất.

Tần Mạc nói: “Cô ấy yếu đuối là vì được cả nhà cưng chiều, cả Lý gia yêu thương cô ấy như bảo bối, nên cô ấy mới ngoan ngoãn như vậy. Còn mẹ, cái kiểu hung hăng như đàn bà chợ búa của mẹ mà cũng làm được thiếu phu nhân Tần gia, thì người ta là tiểu thư danh môn, sao lại không thể?”

“Mẹ…” Diêu Văn Tích trợn to mắt: “Tần Mạc, con dám gọi mẹ là đàn bà chợ búa?”

“Không chỉ là đàn bà chợ búa, mà còn ngu nữa! Không biết điều tra trước về thân phận người ta, đã vội lao đầu vào đắc tội, chẳng trách sao mẹ ở Đế Đô hai năm vẫn không ngóc đầu lên nổi! Với cái đầu óc này, không có Tần gia chống lưng, mẹ chẳng làm nên trò trống gì đâu!”

“Câm miệng! Câm miệng cho mẹ!” Diêu Văn Tích hét lên như phát điên.

Tần Mạc nhắm mắt lại. Anh thật sự không muốn đối xử với mẹ mình như thế, nhưng nếu không khống chế bà ta, bà ta sẽ gây loạn đến trời long đất lở mất!

“Tóm lại mẹ nhớ kỹ cho con: Con mới là hy vọng duy nhất của mẹ trong tương lai! Không có con, dù ở Tần gia hay Diêu gia, mẹ cũng chẳng có địa vị gì! Ở Đế Đô này càng không có chỗ đứng cho mẹ! Hãy ngoan ngoãn ở yên đây! Nếu còn dám tìm Tâm Đồng gây phiền phức một lần nữa, con sẽ lập tức đưa mẹ về Giang Châu, cả đời đừng mong đặt chân lại vào Đế Đô nửa bước!”

Tần Mạc bước tới hai bước, cúi người xuống gần bà: “Mẹ hẳn phải biết, con nói được là làm được! Chỉ cần con mở lời với Vân Tịch, nhờ họ gây áp lực với ba, thì không cần con ra tay, ông ta lập tức sẽ đưa mẹ về Giang Châu và nhốt mẹ ở đó cả đời!”

Diêu Văn Tích kinh hãi nhìn anh, không thể nào tin được, người con trai trước mặt này lại chính là con trai ruột của mình!

Tần Mạc hừ lạnh một tiếng, quay người rời đi.

Sau khi anh đi rồi, Diêu Văn Tích phát điên, đập phá loạn cả phòng khách, đập đến mức cả nửa ngày mà vẫn không nguôi giận.

Bà ta cảm thấy cả thế giới đang chống lại mình, ai cũng đang uy h**p bà ta, cái cảm giác đó khiến bà ta gần như phát rồ!

Còn Tần Mạc, vừa ra khỏi nhà đã lập tức hướng thẳng đến Lý gia.

Lý Tâm Đồng bị thương nặng như vậy, chắc chắn là rất tủi thân...

Anh thậm chí còn chưa kịp an ủi cô, đã vội đưa cô về, giờ nhất định phải nhanh chóng đến bên cô.

Và cứ như thế, trên đường đi, Tần Mạc vừa hay bỏ lỡ đoàn người của mẹ Lý đang kéo đến.

Mẹ của Lý Tâm Đồng dẫn theo người, theo địa chỉ tìm đến biệt thự nơi Diêu Văn Tích ở.

Mọi người xuống xe, mẹ Lý dẫn hai cô con dâu đứng nhìn ngôi biệt thự trước mặt.

Biệt thự này không lớn, nhưng cũng khá khang trang, có vườn trước vườn sau, trong nhà còn có cả người giúp việc.

Tuy không thể so với khu Lý gia ở, nơi toàn là danh môn thế gia của Đế Đô, nhưng khu vực này cũng thuộc giới thượng lưu rồi.
 
Back
Top