Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

[BOT] Mê Truyện Dịch
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 940: Chương 940



Lần này, Lương Thiên Thành thật sự nổi giận!

Một cơn thịnh nộ chưa từng có!

Ông ta vốn đang đi công tác nước ngoài, nhưng chưa đến nơi được bao lâu thì đã nhận được cuộc gọi từ công ty, toàn bộ các dự án của công ty bị đình chỉ, tất cả các đối tác đều tạm ngưng hợp tác, công ty của Lương gia bị cô lập hoàn toàn trong chớp mắt. Chính bản thân ông ta còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì cấp trên đã ra thông báo điều tra và đóng cửa toàn bộ Lương gia.

Nói thẳng ra là… Lương gia bị phong tỏa hoàn toàn.

Hiện tại tin tức vẫn chưa được công bố, nhưng giới có máu mặt trong bóng tối thì đều đã biết.

Lương gia đã dùng hết tất cả các mối quan hệ, chỉ tra ra được chút ít… là Lục gia ra tay!

Lục gia?

Hừ!

Năm xưa ông cụ Lục từng nói sẽ không động đến Lương gia nữa, thì nhất định là không động! Trừ khi… Lương gia lại chọc vào Lục gia!

...

Theo dõi tình hình trong nước, có thể dễ dàng nhận ra, là Lục Hạo Đình làm.

Dù gì thì một phần hành động là từ tập đoàn Diệp thị thông báo, ngoài Lục Hạo Đình ra còn có thể là ai?

Con trai ruột của vợ ông ta, đích thân ra lệnh phong sát Lương gia, việc này thật sự quá nực cười!

“Anh làm cái gì vậy?” Hàn Nguyệt bị đẩy mạnh, đầu đau nhức dữ dội, hét lên.

Thấy Lương Thiên Thành xuất hiện, bà ta sửng sốt!

Lương Thiên Thành nhìn người phụ nữ trước mặt, bỗng cảm thấy nực cười.

Tất cả… là tự ông ta chuốc lấy! Năm đó ông ta vốn không hề có ý định cưới người phụ nữ này, chỉ là thấy bà ta dễ dụ, ông ta muốn khai thác thông tin về Lục gia, muốn lợi dụng nguồn lực của Lục gia, thậm chí còn nhắm đến tài sản của Hàn gia.

Ai ngờ, bà ta ngu đến mức chủ động nói yêu ông ta, còn đòi ly hôn để cưới ông ta! Khi đó ông ta hoàn toàn sững sờ, người phụ nữ này dám ly hôn khi đã cưới con trai trưởng Lục gia?

Là muốn chết à?

Sự việc rùm beng, ông ta đành phải cắn răng diễn tiếp, cưới bà ta về nhà.

Giờ Lương Thiên Thành không muốn nói thêm, liền vội vã lôi bà ta thay đồ. Hàn Nguyệt chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, không phản ứng gì.

“Anh… sao anh lại về rồi…” Bà ta lắp bắp.

Bốp!

“Câm miệng! Nhanh thay đồ!”

Một cái tát trời giáng khiến Hàn Nguyệt ngây người!

Bà ta vẫn không động đậy?

Bốp!

“Cô không nghe tôi nói à?”

Bà ta vẫn đơ ra!

Bốp!

“Nghe thấy chưa hả?!”

Hàn Nguyệt: “…”

Lương Thiên Thành nổi điên, túm tóc Hàn Nguyệt kéo mạnh qua, bóp cổ bà ta, ấn vào tủ quần áo: “Con đàn bà thối tha! Nhớ cho kỹ, lát nữa phải đến Lục gia xin lỗi, nếu cô không khiến họ tha cho Lương gia, tôi giết cô!”

Nói xong, ông ta hất mạnh bà ta qua một bên, chẳng buồn để ý nữa, đi thẳng đến két sắt.

Trong phòng ngủ này có két riêng của Lương Thiên Thành, chứa nhiều món đồ sưu tầm.

Phần lớn là trang sức cao cấp và các giấy tờ quan trọng.

Ông ta mang hết các hộp ra kiểm tra, thấy Hàn Nguyệt vẫn đứng ngây ra nhìn mình, cũng mặc kệ bà ta đã thay đồ chưa, lôi bà ta xuống tầng.

Dưới đại sảnh, toàn bộ người Lương gia đã có mặt.

Không ai dám ngồi, tất cả đều đứng, sắc mặt u ám như tang lễ.

Cụ ông Lương gia đứng phía trước.

Thấy Lương Thiên Thành xuống, ông ta thở dài: “Đi thôi.”

Hàn Nguyệt bị nhét vào xe. Giữa đêm khuya, mấy chiếc xe Lương gia lặng lẽ rời đi, hướng thẳng đến Lục gia.

Tới cổng biệt thự Lục gia, trời còn chưa sáng. Không ai trong Lương gia dám ngồi lại trong xe, tất cả ra ngoài đứng chờ, đợi trời sáng.

Trời dần sáng, cổng lớn bắt đầu có người qua lại.

Nhiều học sinh, sau đó là người đi làm.

Bảo vệ đã báo tin vào trong, nhưng không có phản hồi, Lương gia đành phải tiếp tục đứng chờ ở ngoài, bị người qua lại nhìn như xem khỉ trong sở thú.

Hàn Nguyệt thì ánh mắt trống rỗng, mặc váy ngủ trắng, chân trần, đứng như tượng.

Thời gian trôi dần đến gần trưa, trời nắng gắt, người Lương gia bị phơi đến choáng váng. Lúc này, cuối cùng Lục gia cũng truyền tin, cho phép vào trong.

Mọi người Lương gia mừng rỡ, mang toàn bộ lễ vật vội vã tiến vào Lục gia.



Cùng lúc đó, trong biệt thự Lục gia, tại thư phòng...

Lục Hạo Đình đang ngồi trước máy tính, bên cạnh là một chồng tài liệu.

Gia Cát Nguyệt Hoa nhìn anh một cái, mỉm cười: “Xem ra, tôi đã đánh giá thấp cậu rồi!”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 941: Chương 941



Gia Cát Nguyệt Hoa vốn không phải người trong nước, nên đối với các thế lực thượng tầng ở đây, anh hiểu biết không nhiều.

Cũng chỉ vì cô em gái yêu quý của anh sắp gả vào Lục gia làm thiếu phu nhân, anh mới bắt đầu chú ý và tìm hiểu kỹ hơn về gia tộc này.

Trong số các gia tộc lớn, nhà mà anh theo dõi kỹ nhất chính là Lục gia.

Ban đầu, anh nghĩ Lục gia chỉ là một gia tộc hào môn bình thường, thuộc hàng top nhưng không có gì quá nổi bật. Địa vị thì có, quyền thế cũng mạnh, nhưng lại không hề thể hiện thái độ cường thế hay bá đạo như những gia tộc khác.

Thậm chí, Lục gia còn có một điểm yếu ai cũng biết, nghèo.

Ai cũng bảo Lục gia nghèo, bao năm nay không ai nghi ngờ, cũng chẳng ai đi tìm hiểu nguyên nhân thật sự là gì.

Rõ ràng với vị thế như họ, chuyện nghèo là điều khó hiểu. Nhưng không hiểu sao, mọi người đều chấp nhận như một chuyện hiển nhiên, Lục gia đúng là nghèo.

Tại sao?

Vì cụ ông Lục gia là người cực kỳ thận trọng, lại bảo thủ. Cả gia tộc không ai được phép dính vào kinh doanh, ông lo con cháu làm điều sai trái, ảnh hưởng đến danh tiếng dòng họ. Cho nên, ông đã siết chặt quản lý, cấm tiệt chuyện làm ăn buôn bán.

Chính vì vậy, trong mắt mọi người, Lục gia dù có nền tảng quyền lực mạnh nhưng lại thiếu một yếu tố cực kỳ quan trọng, tiền tài. Mà trong thời đại hiện nay, dù là quyền lực hay đấu đá giữa các gia tộc, thì mục tiêu sau cùng vẫn là lợi ích, là tiền.

Các gia tộc khác vươn lên phần lớn cũng nhờ tiền. Mà Lục gia thì không có. Vì vậy, người ngoài luôn cho rằng thực lực của họ thấp hơn hẳn so với Tịch gia. Người duy nhất trong Lục gia khiến người ta phải dè chừng chính là Lục Hạo Đình.

Nhưng Lục Hạo Đình có tiền, cũng là vì năm xưa mẹ anh phản bội gia tộc, rồi sau đó được bồi thường một khoản lớn. Ông cụ Lục thương cháu nên không làm căng, chỉ xử phạt tượng trưng rồi bỏ qua.

Nói thẳng ra, nếu chuyện năm xưa do Lương gia và Hàn Nguyệt gây ra mà xảy ra với Tịch gia, thì cả Hàn gia lẫn Lương gia đều đã sụp đổ rồi.

Cách xử lý nhẹ tay của ông cụ Lục khi ấy, trong mắt người ngoài, chẳng khác gì khẳng định: Lục gia không mạnh đến mức đáng sợ như lời đồn.

Vậy nên, việc Lục Hạo Đình có tiền cũng là chuyện bình thường, chẳng ai nghi ngờ gì cả.

Nhưng bây giờ, mọi thứ mà Gia Cát Nguyệt Hoa từng nghĩ về Lục gia… dường như hoàn toàn sai rồi.

Lục Hạo Đình mỉm cười đầy khiêm tốn: “Trước đây em phải sống kín tiếng. Giờ thì khác rồi… có Vân Tịch chống lưng, em đâu cần phải khiêm tốn nữa!”

Gia Cát Nguyệt Hoa bật cười.



Tại Lục gia

Chân ông cụ Lương đã tê cứng vì đứng lâu, phải chống gậy, được con trai dìu, dẫn theo cả gia đình đến Lục gia để xin lỗi.

Lần này rất hiếm thấy, gần như toàn bộ người Lục gia đều có mặt trong đại sảnh.

Chỉ có hai người vắng mặt là Lục Hạo Đình và Cố Vân Tịch, những người liên quan trực tiếp.

Còn Lục Thanh Bác và Thẩm Hương Lan, hai người từng bị “đuổi” đi nơi khác, cũng không có mặt.

Những người còn lại, tất cả con cháu Lục gia đều trở về đông đủ, rất hiếm có cảnh tượng như vậy.

Nhìn thấy ông cụ Lục ngồi trên ghế chính giữa, ông cụ Lương gia không dám ngồi, chỉ đứng khom người cúi đầu hành lễ, rồi nói: “Lương gia dạy con không nghiêm, lần này khiến Lục gia phải chịu điều tiếng, tất cả là lỗi của chúng tôi. Hôm nay tôi dẫn cả gia đình đến đây, xin được tạ lỗi.”

“Xin… xin ông thương tình mà rộng lượng tha cho…”

Cầu xin như vậy, suốt đời ông cụ Lương cũng chỉ từng làm vài lần. Lần ấn tượng nhất là khi Hàn Nguyệt đòi ly hôn với Lục gia để cưới con trai ông. Khi ấy, ông cũng từng dẫn cả nhà sang Hàn gia xin lỗi.

Lần này, tình cảnh lại lặp lại.

Dù đã chuẩn bị sẵn rất nhiều lời để nói, nhưng khi đối diện với ánh mắt lạnh lẽo và sắc sảo của ông cụ Lục gia, ông cụ Lương bỗng chốc nghẹn lời, không biết phải nói gì tiếp theo.

Căn phòng khách im lặng đến đáng sợ.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 942: Chương 942



Trong lòng ông cụ Lương rối bời, khẽ liếc nhìn con trai mình là Lương Thiên Thành.

Lương Thiên Thành vội vàng kéo Hàn Nguyệt vẫn còn mặc đồ ngủ, chân trần, đẩy mạnh bà ta lên phía trước. Không những vậy, ông ta còn đá một cú vào sau đầu gối khiến bà ta ngã quỵ.

“Bịch!”

Hàn Nguyệt lập tức quỳ rạp xuống sàn nhà của Lục gia.

Thế nhưng, ông cụ Lục thậm chí không thèm liếc bà ta ta một cái.

Lúc này, người lên tiếng là chú ba Lục đang cầm tách trà nóng, loại trà do Cố Vân Tịch mang đến, hương thơm nhè nhẹ lan tỏa khắp phòng.

Ông nhàn nhã nói: “Hai đứa nhỏ đều chưa về, chúng tôi không thể tự quyết định được chuyện này.”

Người Lương gia sững người, không ngờ lại nhận được câu trả lời như vậy.

Ông cụ Lương vội vàng quay sang nhìn ông cụ Lục, người đứng đầu gia tộc, lời ông mới là quyết định cuối cùng.

Nhưng ông cụ Lục lại nheo mắt lại, bình thản nói: “Tôi già rồi… chuyện trong nhà, tôi không quản nữa!”

Lúc này, ông cụ Lương hơi ngẩn người, không kịp phản ứng.

Chú ba Lục liền cười tươi:

“Chúng tôi không phải người kế thừa của Lục gia, cũng không phải người trong cuộc. Vậy nên, thật sự không thể quyết định được điều gì đâu.”



Tại biệt thự trong trang viên

Lúc này, Cố Vân Tịch và Lục Hạo Đình đang trò chuyện. Lục Hạo Đình ôm cô vào lòng, cưng chiều vô cùng, thậm chí còn khẽ bóp nhẹ mũi cô một cái. Ánh mắt dịu dàng ấy khiến mấy người anh trai ở gần đó không khỏi ghen tỵ.

“Khó chịu thật đấy! Tôi muốn đấm cậu ta!”

“Dạo này đại ca đang nâng đỡ cậu ta, tôi không dám ra tay!”

“Không thể tin được, em gái bị cậu ta cướp mất mà đại ca vẫn còn ưu ái cậu ta?”

“Vì em gái thích cậu ta mà!”

“Em gái cũng thích tôi mà!”

Tất cả mọi người: “……”

Ngay lúc đó, bên ngoài bỗng vang lên một giọng trẻ con đầy hào hứng:

“Cô ơi cô ơi… cô ơi! Mẹ cháu tới rồi! Mẹ cháu tới rồi! Cô ơiiii…”

Là tiếng của Đường Phong. Cậu bé vừa xuống xe đã phấn khích hét lên, chạy thẳng vào biệt thự tìm Cố Vân Tịch. Giọng cậu lanh lảnh, nghe là thấy vui vẻ.

Mọi người trong phòng lập tức quay lại nhìn.

Đúng như dự đoán, Đường Phong chạy xộc vào, kéo tay Cố Vân Tịch và lôi cô đi: “Cô ơi, mẹ cháu tới rồi! Mau ra đây!”

Cố Vân Tịch hơi sững lại, lập tức đi theo cậu bé.

Ngay lúc ấy, người phụ nữ đứng trong đại sảnh khiến mọi người đều sững sờ.

Phía sau Đường Phong, có một nam một nữ bước vào.

Người đàn ông cao lớn, toát ra vẻ quý phái và quyền uy.

Còn người phụ nữ, đẹp đến nghẹt thở.

Đây không phải là kiểu đẹp nhờ trang điểm hay ăn mặc, mà là vẻ đẹp từ trong cốt tủy. Gợi cảm, quyến rũ, hút hồn. Rõ ràng ăn mặc rất kín đáo, nhưng từng cử chỉ, từng ánh mắt đều toát lên vẻ duyên dáng mê người.

Người phụ nữ ấy chính là Cố Hy Nhiễm.

Lần đầu tiên cô ấy gặp mặt nhiều anh em như vậy. Tuy tuổi cô lớn hơn một chút, nhưng trong số này không chỉ có người là anh trai, mà còn có vài người nhỏ tuổi hơn là em trai.

Ngoài Gia Cát Nguyệt Hoa và Tiểu Bát thì những người còn lại không có quan hệ máu mủ gì với cô.

Nhưng vì họ đều thân thiết với Gia Cát Nguyệt Hoa, mà Cố Vân Hàn cũng coi những người này như ruột thịt. Vậy nên đối với họ, Cố Hy Nhiễm cũng giống như một người em gái, ai cũng xem cô như em họ thân thiết.

Khi thấy Cố Hy Nhiễm bước vào, mọi người lập tức tròn mắt ngạc nhiên.

Còn Đường Phong thì đã kéo được tay Cố Vân Tịch tới chỗ mẹ mình.

Cố Vân Tịch lúc này cũng hoàn toàn sững sờ, trước mắt Cố Vân tịch là một tuyệt sắc giai nhân, đẹp đến nỗi khiến người ta ngây người.

Trên đường đến đây, Cố Hy Nhiễm đã được Đường Dục kể sơ qua mọi chuyện.

Dù đã biết từ trước, nhưng lúc này đây, trong lòng cô vẫn trào dâng cảm xúc mãnh liệt.

Không thể tin nổi, người phụ nữ từng một lòng quyết chết vì nghĩa, bây giờ lại được sống lại trong một thế giới đầy yêu thương.

Chồng cô vẫn còn sống, con trai vẫn khỏe mạnh, cô có một gia đình mới, và còn có rất nhiều người thân yêu cô thật lòng. Trong lòng cô ngập tràn cảm xúc, mãi vẫn chưa thể bình tĩnh lại được.

Khi nhìn thấy Cố Vân Tịch, cô ấy lại càng xúc động hơn.

Đây chính là cô gái mà người anh em thân thiết nhất của chồng mình luôn quý trọng, hóa ra lại là em họ ruột của cô, là công chúa nhỏ của nhà Gia Cát gia.

Không những vậy, chính cô ấy đã cứu sống con trai mình!

Một mối nhân duyên như vậy, thật đúng là… kỳ diệu!
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 943: Chương 943



“Chào em gái Vân Tịch nhé!”

Cố Hy Nhiễm tươi cười rạng rỡ, ánh mắt đầy cảm kích nhìn Cố Vân Tịch.

Cô đã nghe con trai kể lại tất cả.

Việc Đường Phong có thể sống sót đến tận bây giờ, từ Phong Thành an toàn đến được Đế Đô, rồi còn có thể ở bên cạnh Lục Hạo Đình, tất cả đều là nhờ Cố Vân Tịch.

Lúc này, nhìn người phụ nữ đứng trước mặt, Cố Vân Tịch cũng không khỏi xúc động: Không lạ gì năm đó một người chính trực như Đường Dục cũng phải rung động trước chị ấy!

Trời ơi, thật sự quá quyến rũ đi mất! Đến cả cô, cũng muốn lao tới mà thơm một cái, huhu~!

Cố Vân Tịch liền cười tít mắt, vui vẻ gọi: “Chị họ!”

Sau đó cô cúi xuống hỏi Đường Phong: “Tiểu Phong, nói cho cô nghe nào, cô với mẹ con ai đẹp hơn?”

Đường Phong: “…”

Cậu bé ngơ ngác nhìn mẹ mình, rồi lại nhìn Cố Vân Tịch, hoàn toàn bối rối.

“Ha ha ha…”

Cố Vân Tịch bật cười khoái chí.



Mọi người ngồi xuống trò chuyện, nghe Đường Dục kể lại mọi chuyện mới biết: Cố Hy Nhiễm đã hoàn toàn hồi phục.

Trước đây, cô vẫn đang điều trị trong trạng thái hôn mê ở chỗ của “Tiểu thúc Gia Cát”. Thời gian vừa rồi bất ngờ tỉnh lại, được chăm sóc rất tốt, cơ thể phục hồi hoàn toàn, không còn vấn đề gì.

Biết được tất cả người thân đều đang ở Đế Đô, Cố Hy Nhiễm không thể ngồi yên, lập tức đòi quay về!

Chồng ở đây, con ở đây, người thân cũng ở đây, đúng là hạnh phúc bùng nổ!

“Tiểu thúc” đưa cô về, không thông báo trước với ai, chỉ gọi riêng Đường Dục đến đón, muốn cho mọi người một bất ngờ.

Mọi người chuyện trò vui vẻ một lúc. Hai cô gái rất nhanh đã tìm được tiếng nói chung. Từ lúc gặp nhau, Cố Vân Tịch cảm nhận đây là lần đầu tiên cô gặp một người phụ nữ thật sự xứng tầm với mình, từ khí chất đến khả năng giao tiếp.

Hai người vừa là chị em họ, lại vừa hợp tính, nói chuyện cực kỳ thoải mái. Cảm giác thân thiết đến tự nhiên!

Trước đây, người bạn thân nhất, dũng cảm nhất của Cố Vân Tịch là Đường Cẩm.

Nhưng so với Cố Hy Nhiễm, Đường Cẩm vẫn còn một chút gì đó ngây thơ hơn. Cô ấy phù hợp với một cuộc sống yên bình. Mà do chuyện liên quan đến Cố Băng Nhan, Cố Vân Tịch luôn giữ khoảng cách nhất định với Đường Cẩm, không dám quá thân thiết hay để lộ quá nhiều về mối quan hệ.

Nhưng với Cố Hy Nhiễm thì hoàn toàn khác, quá ăn ý! Ở bên cạnh chị ấy không cần giữ kẽ gì, vô cùng thoải mái!

Hai chị em nói chuyện hơn hai tiếng đồng hồ, đến mức thân thiết như ruột thịt!

Biết Cố Vân Tịch sắp cưới, Cố Hy Nhiễm đề nghị: “Chị đi cùng em dạo phố một chuyến, mình chọn vài thứ chuẩn bị cho lễ cưới đi!”

Cố Vân Tịch ngẩn người, lúc này mới sực nhớ ra: ồ, mình còn chưa chuẩn bị gì cả!

Cô quay sang nhìn Lục Hạo Đình:

“Anh Hạo Đình nói, lễ cưới để anh ấy lo, em không phải bận tâm gì…”

Cố Hy Nhiễm mỉm cười: “Đó là chuyện của cậu ấy. Nhưng em kết hôn một lần trong đời, sao lại không tự mình tham gia chút cho có không khí chứ?

Hồi trước ngày nào chị cũng nằm mơ cưới Đường Dục, suốt ngày háo hức đi mua đồ cưới. Em mà cưới kiểu cứ mặc váy cưới rồi đến dự tiệc thôi thì… chán lắm!”

“Tự mình đi chọn đồ mới có cảm giác! Kết hôn là chuyện có tính nghi lễ, phải có chút nghiêm túc và hồi hộp, hiểu chưa?”

Cố Vân Tịch bị chị họ “dụ ngọt” một hồi, cũng bắt đầu thấy hào hứng.

Lúc này, Lục Hạo Đình và Đường Dục liếc nhìn nhau, rồi đồng thanh nói: “Hay bọn anh đi cùng nhé?”

Cố Hy Nhiễm lập tức xua tay: “Không cần! Phụ nữ đi mua sắm, đàn ông đi theo chỉ tổ vướng víu!”

Đường Dục: “…”

Lục Hạo Đình: “…”

Mua sắm mà có tiền rồi thì cần gì đàn ông theo chứ?

Cố Hy Nhiễm rất thích đi dạo phố.

Trước đây, vì thân phận đặc biệt, cô rất hiếm có cơ hội sống như một cô gái bình thường. Những việc đơn giản như đi dạo phố, mua sắm - đối với cô là một sự xa xỉ. Cuộc sống của cô lúc nào cũng ngập tràn nguy hiểm.

Vừa lớn một chút đã gặp Đường Dục, sau đó mải mê theo đuổi tình yêu, rồi sinh con, lại tiếp tục sống trong cảnh trốn chạy… Cuộc sống trôi dạt suốt nhiều năm, cô gần như chưa từng được tận hưởng cảm giác thư thái nhẹ nhàng như hôm nay.

Được đi dạo, đi chơi, được làm phụ nữ như bao người bình thường khác.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 944: Chương 944



Dù sao thì Cố Hy Nhiễm cũng là người có bản lĩnh, nên dù hiện giờ đã đến Đế Đô - nơi thuộc thế lực của Lục gia và Đường gia - cô vẫn theo thói quen, vô thức muốn chơi cùng những cô gái có năng lực ngang ngửa mình như Cố Vân Tịch.

Đi cùng người như vậy sẽ không có áp lực, trong lòng cũng không lo mình sẽ gây nguy hiểm cho đối phương.

Cảnh Cố Vân Tịch cứu Đường Phong ở Phong Thành đã được cậu bé kể lại cho Cố Hy Nhiễm nghe. Thêm vào đó, cô cũng biết Cố Vân Tịch là người do Lục Hạo Đình bồi dưỡng, nên cô hoàn toàn tin tưởng vào năng lực của em họ.

Vì vậy, lúc này Cố Hy Nhiễm rất muốn cùng Cố Vân Tịch ra ngoài chơi một chuyến.

Cố Vân Tịch đồng ý.

Hai người lên lầu sửa soạn, trang điểm mất khá nhiều thời gian, con gái trước khi ra ngoài bao giờ cũng cần chuẩn bị kỹ càng.



Lúc này, Đường Dục và Lục Hạo Đình ngồi dưới lầu, ngẩng đầu lên trông chờ vợ mình xuất hiện.

Hơn một tiếng sau, hai cô gái cuối cùng cũng xuống lầu,đều đã trang điểm và ăn mặc rất xinh đẹp!

Cố Vân Tịch trẻ trung, khí chất lạnh nhạt xen chút kiêu kỳ, nét đẹp rực rỡ đầy sức sống.

Cố Hy Nhiễm thì lại mang vẻ quyến rũ mặn mà hơn, chín chắn và rực rỡ nổi bật.

Cả hai đều mặc váy liền siêu ngắn, khoe đôi chân dài miên man vô cùng thu hút.

Khi họ xuống lầu, thấy hai cô gái chuẩn bị ra ngoài, Gia Cát Nguyệt Hoa đang ngồi một góc phòng khách mày mò với mấy thiết bị cũng ngẩng đầu nhìn lên, rồi nói: “Trong gara có xe đấy, tự lấy mà đi. Anh sẽ cho người theo sau mang đồ giúp hai em.”

Cố Vân Tịch gật đầu, không từ chối.

Cả hai ra gara, Cố Vân Tịch chọn ngay một chiếc Ferrari đỏ rực rỡ, chở Cố Hy Nhiễm rời khỏi biệt thự.

Không xa phía sau, một chiếc xe bảo mẫu màu đen cỡ lớn lặng lẽ bám theo.



Bạch Vân Plaza — trung tâm thương mại cao cấp lớn nhất Đế Đô, nơi tập hợp gần như đầy đủ các hoạt động mua sắm, giải trí và thư giãn.

Hai người đỗ xe, rồi bước thẳng lên tầng 3 khu thời trang – nơi có đủ loại quần áo, giày dép, túi xách… đúng chuẩn thiên đường mua sắm cho phái đẹp. Tầng 4 là mỹ phẩm và trang sức, tầng 5 thì nhiều khu giải trí hơn.

Hai đại mỹ nhân đỉnh cấp, cao ráo, vóc dáng chuẩn không cần chỉnh, gương mặt lại xinh đẹp nổi bật — vừa xuất hiện đã khiến người trong trung tâm phải ngoái nhìn.

Chưa đến mấy phút sau, đã có người nhận ra Cố Vân Tịch.

“Ơ… kia chẳng phải là Cố Vân Tịch sao?!”

“Trời đất ơi, đẹp dã man!”

“Không phải bảo cô ấy đang dưỡng bệnh sao? Sao lại xuất hiện ở đây? Trời ơi, cô gái đi cạnh cô ấy là ai mà đẹp vậy?”

Tin tức về Cố Vân Tịch bùng nổ từ sáng, đến giờ mới đầu giờ chiều, theo lý mà nói thì cô ấy lẽ ra vẫn đang nằm viện tĩnh dưỡng. Vậy mà giờ lại xuất hiện ở đây, còn xinh đẹp, rạng rỡ đến khó tin?

Mọi người đứng sững vài giây, nhưng nhìn kỹ thì đúng thật là Cố Vân Tịch, thế là lập tức rảo bước theo sau.

Ai cũng lấy điện thoại ra chụp ảnh lia lịa.

Một vài cô gái bạo dạn hơn còn gọi to: “Vân Tịch! Vân Tịch!”

Nghe tiếng gọi, Cố Vân Tịch quay đầu lại, thấy hai cô gái đang cầm điện thoại hướng về phía mình, khuôn mặt đầy kích động.

Cô mỉm cười, nhẹ nhàng vẫy tay về phía ống kính.

“Aaaaa! Đúng là Vân Tịch thật rồi! Trời ơi đẹp quá trời quá đất!”

Sau khi xác nhận đúng là cô, những người xung quanh càng phấn khích hơn, bám theo sau.

Nhưng điều kỳ lạ là… không ai lao đến vây quanh hay làm phiền cô cả. Đối với một ngôi sao nữ nổi tiếng và xinh đẹp như vậy, phản ứng này thật sự rất hiếm.

Bởi vì trong mắt nhiều người, Cố Vân Tịch như một điều kỳ diệu.

Cô ấy hội tụ đủ mọi yếu tố mà các cô gái mơ ước trong cổ tích: Xinh đẹp, học giỏi, tài năng toàn diện, lại còn có một người chồng cưng chiều hết mực, đúng chuẩn nữ chính trong giấc mơ màu hồng.

Cô giống như tiên nữ trên trời, cuộc sống hoàn hảo đến mức khiến người khác vừa ngưỡng mộ vừa cảm thấy mình không đủ tư cách đến gần.

Cho nên, dù rất yêu mến, mọi người vẫn chỉ lặng lẽ dõi theo, không ai dám làm phiền, sợ như chạm vào giấc mơ sẽ tan biến vậy.

Thật sự quá đặc biệt.

Khu cửa hàng áo cưới và khu thời trang nằm cùng tầng, nên dù hôm nay chủ yếu đi chơi, Cố Vân Tịch và Cố Hy Nhiễm vẫn chọn đến khu cửa hàng áo cưới trước.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 945: Chương 945



Trong cửa hàng ngập tràn sắc màu rực rỡ, nào là váy cưới kiểu truyền thống, kiểu công chúa, kiểu mộng mơ, rồi những bộ lộng lẫy, sang trọng và cá tính. Mỗi một chiếc váy đều khiến người ta hoa mắt, lóa mắt. Đối với các cô gái, nơi này chẳng khác nào thiên đường, một khi đã bước vào thì không nỡ rời đi, chỉ muốn gom hết về nhà mà ôm trong lòng ngắm mãi không thôi.

Ánh mắt của Cố Hy Nhiễm sáng rực khi nhìn thấy tất cả.

“Trời ơi tuyệt quá! Cuối cùng mình cũng được cưới nam thần của đời mình rồi! Lalala~”

Hồi nhỏ, Cố Hy Nhiễm từng có quãng đời vô cùng gian khổ, cuộc sống chẳng có chút ánh sáng nào. Cô luôn bị vùi trong những khóa huấn luyện tàn khốc, mệt mỏi đến mức từng nghĩ: “Chỉ cần còn sống được đã là may mắn lắm rồi.”

Mãi đến khi gặp Đường Dục, cô mới thật sự rung động.

Đường Dục mang đến cho cô cảm giác như ánh mặt trời: cao lớn, anh tuấn, chính trực, tựa như người đại diện cho công lý. Từ sâu trong thâm tâm, cô khát khao được giống như anh, được sống dưới ánh sáng.

Vào thời điểm đó, ước mơ lớn nhất của Cố Hy Nhiễm, chính là được gả cho Đường Dục.

Sau này, khi Đường Dục hi sinh, cuộc đời cô lại một lần nữa rơi xuống đáy vực. Nhưng điều đó chẳng làm phai nhạt tình cảm cô dành cho anh dù chỉ một chút. Cô vẫn quyết định giữ lại đứa con của anh, không oán trách, không than vãn, chấp nhận mọi gian khổ chỉ vì tình yêu này.

Bây giờ, những ngày tháng đau khổ đã qua. Cô có thân phận mới, hoàn toàn thoát khỏi bóng tối trong quá khứ, có thể đường hoàng đứng dưới ánh mặt trời, làm vợ của Đường Dục, điều đó khiến cô xúc động đến mức chỉ muốn bật khóc.

...

Cô nhân viên bán hàng bước đến chào hỏi, nhưng hai người chỉ nhẹ nhàng từ chối. Cố Vân Tịch thích tự tay lựa chọn, vừa chọn vừa trò chuyện với Cố Hy Nhiễm.

“Chị à, em thấy tên của chị hay thật đấy. Lúc anh rể nghe tên chị lần đầu, có bất ngờ không?”

Cố Hy Nhiễm, cái tên nghe dịu dàng, nhẹ nhàng, đầy nữ tính.

Nhưng nó lại hoàn toàn trái ngược với thân phận từng có của cô. Với môi trường lớn lên như vậy, sao tổ chức lại đặt cho cô cái tên mềm mại đến thế?

Cố Hy Nhiễm nghe vậy liền bật cười.

“Trước kia chị đâu phải tên Hy Nhiễm. Tên này là chị tự đặt đó, hay đúng không?”

Cô hơi nghiêng đầu, như đang nhớ lại chuyện cũ, trong mắt đầy sự thú vị.

“Hồi đó chị chỉ có một cái mật danh thôi, nghe cực kỳ thô lỗ. Đến khi gặp anh rể của em, chị hối hận ghê lắm! Ngày nào cũng lo lắng ảnh sẽ thấy tên mình thô thiển mà đánh giá xấu. Vậy là chị nghĩ mãi, rồi tự chọn cho mình cái tên nhẹ nhàng, dịu dàng này. Để có thể chính thức nói tên đó với ảnh, chị còn lặn lội đến tận Đế Đô đó nha!”

Cố Vân Tịch: “…”

Cô chỉ hỏi vu vơ, không ngờ lại có cả một câu chuyện thế này?

Dễ thương quá đi mất!

Cả hai chọn thêm vài món, rồi đưa cho người đi theo phụ xách đồ, sau đó lại tiếp tục ghé sang cửa hàng kế bên.

Đám người xung quanh chỉ đứng nhìn, kiểu gái đẹp "đỉnh của chóp" như thế này, thật sự không dễ gặp ngoài đời. Đặc biệt còn có Cố Vân Tịch ở đó, ai mà không tò mò cơ chứ?

Khi thấy họ chọn đồ cưới, ai cũng hiểu ngay: Cố Vân Tịch sắp kết hôn rồi!

Video lan truyền trên mạng ngay sau đó, dân mạng được phen “ăn cẩu lương no nê”.

“Hu hu hu! Ghen tị quá đi mất! Vân Tịch sắp lấy chồng thật rồi huhuhu!”

“Phải làm sao đây? Tự dưng lại muốn cưới chồng quáaaa!”

“Ủa chứ chị đã cưới bao nhiêu lần rồi?” Một người trêu.

“Chỉ cần Vân Tịch với anh vệ sĩ đẹp trai kia phát ‘cẩu lương’ một lần, tui lại muốn kết hôn thêm lần nữa!”

“Công nhận lý do này thuyết phục ghê!” Ai đó gật gù.

...

Bên này, hai cô gái chơi vui vẻ, còn trên mạng thì người người bình luận rôm rả, tin tức liên tục cập nhật, không ngừng hot trend.

Cho đến khi... Cố Băng Nhan nhìn thấy hình ảnh Cố Vân Tịch bên cạnh một người phụ nữ.

Bà ta trợn tròn mắt kinh ngạc không nói nên lời.

“Sao... sao lại là cô ta? Không phải cô ta đã chết rồi sao?!”

Người phụ nữ đó, năm xưa bị bà ta hành hạ đến thê thảm, từng hình ảnh một vẫn còn in sâu trong trí nhớ của bà ta.

Đứa con của người đó, đến giờ vẫn hoàn toàn không có tung tích. Cố Băng Nhan vẫn luôn thấy kỳ lạ, tại sao sau vụ việc ở Phong Thành, mọi thông tin về đứa trẻ đó lại bị xóa sạch?

Bây giờ đột nhiên nhìn thấy Cố Hy Nhiễm còn sống, sắc mặt bà ta lập tức thay đổi, cả người như sụp đổ.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 946: Chương 946



Đường Dục là con trai của Đường Vệ Quốc. Năm xưa, Đường gia đang ở thời kỳ đỉnh cao, mà ông cụ Đường gia lại nổi tiếng là người cố chấp, bảo thủ. Các đại gia tộc khác đều muốn lợi dụng quyền lực để phát triển thế lực riêng, sống sung sướng hơn.

Nhưng Đường gia cứ sừng sững ở đó, không ai dám ngang nhiên làm càn.

Bởi vì, một khi bị ông cụ Đường gia chú ý, chắc chắn sẽ gặp tai họa.

Thế nên, sau khi hai người thuộc thế hệ thứ hai của Đường gia lần lượt hi sinh, Đường Vệ Quốc lập tức trở thành mục tiêu bị công kích của tất cả mọi người.

Nếu Đường gia có thể hoàn toàn sụp đổ, với nhiều người, đó là một cơ hội trời cho.

Dương Khang Minh cũng nghĩ như vậy.

Huống hồ gì, Đường Vệ Quốc còn cướp đi người phụ nữ mà ông ta để ý. Nỗi hận cướp vợ, không đội trời chung. Đương nhiên, ông ta muốn tính sổ với Đường gia.

Đúng lúc ấy, bà ta cũng có thù với Đường Vệ Quốc, từng bị Đường Vệ Quốc trừng phạt một trận thê thảm, bị thương nặng. Sau đó bà ta tìm đến Dương Khang Minh, bắt tay hợp tác để trả thù.

Dưới sự giúp đỡ của Dương Khang Minh, quả thực bà ta đã làm không ít chuyện.

Bà ta đổi Đường Dục, giao anh cho kẻ thù của người phụ nữ kia. Sau đó, bà ta lại tìm cách giết người phụ nữ kia. Kể từ đó, Đường gia hoàn toàn biến mất khỏi quân khu.

Bà ta bắt đầu nghiên cứu đứa trẻ tên Đường Phong, một phần vì cậu bé là con của Đường Dục, phần khác là vì thể chất cậu bé không giống người thường.

Thể chất của Đường Dục cực kỳ tốt, rất phù hợp cho các thí nghiệm đặc biệt. Ban đầu, họ định "giết giả" Đường Dục, tức là tạo hiện trường giả để rồi âm thầm kiểm soát, nhưng không ngờ Đường Dục lại thật sự trốn thoát, và hoàn toàn mất tích.

Thông tin cuối cùng mà họ có được, là Đường Dục rơi xuống biển. Mà là ở vùng biển sâu giữa đại dương, nơi ấy, muốn sống sót là chuyện không tưởng.

Còn đứa bé này vừa mang dòng máu của Đường Dục, vừa là con của Cố Hy Nhiễm. Người Cố gia vốn có hệ gen khác biệt, mà Đường Phong lại thừa hưởng hoàn hảo ưu điểm của cả hai bên. Vì thế, bà ta bắt cậu bé về để làm thí nghiệm, nghiên cứu kỹ lưỡng.

Không ngờ, mọi chuyện lại thành ra thế này.

Cố Băng Nhan nheo mắt nhìn màn hình tivi. Nhìn bộ dạng của Cố Hy Nhiễm, rõ ràng là đã tìm lại được con trai mình. Nếu không, sao cô ta có thể nhẹ nhõm, vui vẻ đến thế?

Người thuộc dòng chính của Cố gia đều là kẻ thù của bà ta. Chỉ khi giết sạch bọn họ, bà ta mới cảm thấy hả dạ!

Cố Băng Nhan gọi một cuộc điện thoại, Dương Khang Minh nhìn thấy cuộc gọi đến, nhưng không bắt máy.

...

Tại Lục gia

Ông cụ đã lớn tuổi, cần đi nghỉ ngơi. Bà cụ Lục dắt chó đi dạo.

Chú ba Lục gia giờ là người có quyền lực lớn nhất trong nhà, ngồi đối diện với người Lương gia, lúc này đã chờ đến mức mặt mũi trắng bệch, có người suýt ngất xỉu.

Chú ba Lục gọi điện cho Lục Hạo Đình.

"Người Lương gia đều đã đến nhà cũ rồi đấy! Cháu có muốn về không?"

Trong đại sảnh Lục gia im phăng phắc, đến cả tiếng kim rơi cũng nghe rõ. Người Lương gia nín thở, căng tai lắng nghe tiếng trong điện thoại.

Giọng Lục Hạo Đình lạnh như băng vọng ra: "Bảo họ để lại toàn bộ giấy tờ liên quan đến sản nghiệp Lương gia. Cho họ một triệu tệ, rồi cút khỏi Đế Đô ngay lập tức."

Nói xong, cúp máy luôn.

Chú ba Lục gãi mũi.

Thằng nhóc này… Thật ra từ lâu ông đã biết nó không đơn giản. Nhưng vì ông cụ Lục suốt mấy năm nay quản chặt, thậm chí đến ông cũng không dám hỏi nhiều.

Nhưng nhìn cách xử lý lần này, đúng là có thể đoán được vài phần.

Lần này sao lại mạnh tay đến vậy?

Vì Cố Vân Tịch?

Chú ba Lục quay sang nhìn người Lương gia. Tất cả đều ngây dại, mặt trắng bệch không còn chút huyết sắc.

Chú ba Lục vẫn rất nhã nhặn, mỉm cười hiền lành, còn tốt bụng giải thích thêm một câu:

“Lời của Hạo Đình, các vị nghe rõ rồi chứ? Các người gây dựng Lương gia bao nhiêu năm nay cũng không dễ dàng gì. Chúng tôi đưa một triệu tệ, mua lại toàn bộ sản nghiệp Lương gia. Bây giờ, có thể cầm tiền rời khỏi Đế Đô để nghỉ dưỡng tuổi già rồi đó nhé!”

Rầm!

Ông cụ Lương ngất xỉu tại chỗ!
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 947: Chương 947



Cố Vân Tịch và Cố Hy Nhiễm dạo chơi trong trung tâm thương mại suốt cả buổi chiều, vừa nói chuyện vừa mua sắm không ngừng nghỉ.

Hôm nay, hai người họ ra ngoài chính là để "xả tiền", mua sắm vui vẻ, không hề kiêng dè.

Người mà Gia Cát Nguyệt Hoa gọi đến luôn đi theo phía sau để giúp họ xách đồ và đưa ra xe. Khi chiếc xe chất đầy không chứa nổi nữa, thì lập tức có người lái xe chở đồ về biệt thự trong trang viên.

Chiều hôm đó, Đường Dục liên tục nhận được tin nhắn tiêu tiền từ ngân hàng. Anh nhìn số dư trong thẻ giảm đi vèo vèo không phanh.

Số tiền 7 tỷ (nhân dân tệ) trước đây Gia Cát Nguyệt Hoa lấy được từ Cố Băng Nhan đã chuyển vào tài khoản của Cố Vân Tịch. Khi đó Cố Hy Nhiễm chưa tới, nên thẻ do Đường Dục giữ. Hôm nay Hy Nhiễm ra ngoài chơi, Đường Dục liền đưa luôn thẻ cho cô, nhưng thông báo tiêu tiền thì vẫn gửi về điện thoại của anh.

Đường Phong ôm điện thoại của ba, nhìn dòng tin nhắn tiêu tiền liên tục nhảy lên, nghiêng đầu cảm thán: “Mẹ giỏi thật đó!”

Đường Dục: “…”

Lục Hạo Đình: “…”

Đang nói thì có người của Gia Cát Nguyệt Hoa phái đi trở về, cung kính hỏi: “Xin hỏi đồ của tiểu công chúa và biểu tiểu thư muốn để ở đâu ạ?”

Đường Dục và Lục Hạo Đình đều sững người: “Họ về rồi à?”

Hai người đồng loạt nhìn ra sau lưng người kia, nhưng chẳng thấy bóng dáng hai cô gái đâu cả!

Lúc này, điện thoại của Đường Dục lại vang lên, lại là một tin nhắn báo trừ tiền nữa.

Người kia giải thích: “Chưa ạ, hai tiểu thư vẫn còn ở trung tâm thương mại. Chỉ là xe đã chất đầy, nên tôi được lệnh mang về trước. Bên tiểu công chúa có người hầu hạ rồi!”

Đường Dục: “…”

Lục Hạo Đình: “…”

Bên cạnh, Gia Cát Nguyệt Hoa đang xem danh sách mua hàng, nghe vậy thì hỏi: “Đồ của hai người họ có phân ra không?”

“Không ạ, họ mua chung, cũng không nói cái nào là của ai, tất cả đều để chung.”

Gia Cát Nguyệt Hoa gật đầu: “Vậy đặt tạm ở góc phòng khách đi, đợi họ về rồi chuyển lên lầu sau.”

Anh chỉ về phía góc phòng khách.

Thế là, mọi người chỉ thấy một đống đồ cưới đỏ rực được liên tục chuyển vào, nào là đồ dùng cưới hỏi, nào là quần áo, giày dép, túi xách, thậm chí… còn có cả búp bê nữa!

“Oa!” Đường Phong hét lên một tiếng rồi lao tới, ôm lấy con búp bê khổng lồ dễ thương đến tan chảy: “Mẹ thích nhất mấy con búp bê màu hồng dễ thương như thế này đó!”

Lục Hạo Đình: “…”

Anh trừng mắt nhìn con búp bê siêu cấp đáng yêu kia: “Không phải đây là thứ mà Vân Tịch thích sao? Chị họ cũng thích à?”

Đường Dục sờ mũi, còn chưa kịp nói gì thì Đường Phong đã lên tiếng: “Mẹ cháu cũng thích mà! Mẹ cháu thích nhất mấy thứ như thế, còn thích rất nhiều váy công chúa nữa! Trước đây hai mẹ con cháu nghèo rớt mồng tơi, mẹ cháu mới không dám mua. Bây giờ thì khác rồi, có tiền rồi!”

Đường Phong kéo túi bên cạnh ra, quả nhiên lôi ra một đống váy công chúa: “Nhìn nè, chắc chắn là mẹ mua nè, dễ thương ghê chưa!”

Lục Hạo Đình nhìn đống váy công chúa, cả người bỗng hóa đá!

Trong ấn tượng của anh, Vân Tịch mới là kiểu con gái dịu dàng, ngọt ngào, anh luôn nâng niu cô trong tay, chiều chuộng cô hết mực. Những món đồ dễ thương thế này là gu của Vân Tịch.

Không ngờ… Cố Hy Nhiễm cũng thích?

Cô ấy không phải là lính đánh thuê sao?

Ấn tượng của anh về lính đánh thuê luôn là kiểu sát thủ lạnh lùng vô tình. Hôm nay tận mắt thấy Cố Hy Nhiễm, khí chất kia… hoàn toàn không giống người sẽ thích mấy thứ đáng yêu như vậy.

Đường Phong nói: “Mẹ thích, nhưng chưa bao giờ dám mặc.”

Nguyên cả buổi chiều, Cố Vân Tịch và Cố Hy Nhiễm "càn quét" trung tâm thương mại, chiến tích vô cùng đồ sộ, gửi về tận mấy xe hàng.

Tối đến, hai người mới trở về. Sau bữa tối, ai về phòng nấy nghỉ ngơi. Hôm sau, họ sẽ cùng nhau đi gặp ông cụ Đường, để cả nhà được đoàn tụ.

Ba ngày nữa, chính là tiệc nhận người thân của Cố Vân Tịch tại Đường gia!
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 948: Chương 948



Chuyện của Đường Dục, Lục Hạo Đình đã sớm nói rõ với ông cụ Đường. Sau khi biết được chân tướng, ông cụ đã luôn mong chờ đến ngày được gặp mặt.

Hai ngày nay, Đường Phong luôn ở bên cạnh Đường Dục, ông cụ cũng không hỏi han gì.

Hơn nữa, hiện tại thân phận của Gia Cát Nguyệt Hoa đã bị lộ, thân phận thật của Cố Vân Tịch cũng được Gia Cát Nguyệt Hoa nói rõ ràng. Với địa vị như ông cụ Đường, tất nhiên những chuyện này ông đều biết rõ.

Vì vậy, ông chỉ yên lặng chờ đợi gặp mặt.

Địa điểm gặp mặt chính là tại biệt thự trong trang viên, nơi này rộng rãi, mọi người đều đang sống tại đây, đã quen sinh hoạt chung nên việc trò chuyện, đi lại cũng thuận tiện.

Lục Hạo Đình đích thân về đón ông cụ và Đường Vệ Quốc.

Thành thật mà nói, lúc này Đường Dục có phần hơi căng thẳng. Anh ngồi trong đại sảnh, thấp thỏm không yên.

Thấy anh như vậy, Cố Vân Tịch bật cười trêu chọc: “Yên tâm đi, ông Đường nhất định sẽ cực kỳ thích anh cho mà xem. Không tin anh cứ hỏi Tiểu Phong, ở Đường gia nó muốn gì được nấy, muốn gì cũng chiều. Cả ông nội lẫn bác Đường đều xem nó như bảo bối!”

“Giờ anh đã về, đãi ngộ chắc chắn sẽ không khác. Anh ưu tú như vậy, ông Đường có khi còn mừng phát khóc ấy chứ! Hơn nữa, ông chỉ có duy nhất một đứa cháu trai là anh thôi, cho dù anh có là tên công tử bột ăn chơi trác táng, ông cũng vẫn thương, huống hồ anh lại quá xuất sắc thế này!”

Đường Dục tất nhiên không căng thẳng vì bản thân không đủ tốt, anh biết Vân Tịch chỉ đang an ủi, nên gật đầu đáp: “Anh biết… chỉ là… có chút xúc động thôi.”

Từ nhỏ đến lớn, ngoài Cố Hy Nhiễm ra thì chỉ có mấy người anh em như Lục Hạo Đình khiến anh cảm nhận được một chút tình thân.

Tình nghĩa giữa họ rất sâu đậm, như người thân ruột thịt. Nhưng suy cho cùng, đó cũng không phải là máu mủ.

Từ nhỏ anh đã không được người nhà yêu thương, trong lòng luôn mang theo một niềm khao khát đặc biệt.

Huống hồ, đây lại là Đường gia!

Là gia đình anh từng ngưỡng mộ!

Giờ đột nhiên biết được người mình ngưỡng mộ lại chính là ông nội và ba ruột… cảm giác đó… khó mà diễn tả bằng lời.

Đang chìm trong dòng suy nghĩ ngổn ngang, thì bên ngoài, xe của ông cụ đã đến.

Dạo gần đây, nhờ sự chăm sóc điều dưỡng của Cố Vân Tịch, sức khỏe của ông tốt lên trông thấy. Lại thêm Tiểu Phong luôn ở bên làm ông vui, tâm trạng ông cụ cũng tốt hơn nhiều, cả cơ thể cũng phục hồi rõ rệt.

Chân ông giờ đã có thể đứng lên đi lại một đoạn.

Xe vừa dừng lại, ông cụ không chờ người đến mở cửa, lập tức tự mình đẩy cửa xe bước xuống, sốt ruột không thể đợi thêm.

Lục Hạo Đình giật mình, vội chạy đến đỡ ông.

Lưu Tinh Trì cũng xuống xe từ phía ghế lái. Sau lưng, Đường Vệ Quốc vội vàng bước ra, dáng vẻ hết sức nôn nóng.

Diệp Phồn dắt theo Đường Cẩm và Đô Đô cũng đi đến.

Nghe tiếng xe, Đường Dục không nhịn được đứng phắt dậy, nhanh chóng bước ra đón.

Anh mới đi được vài bước, thì phía trước, ông cụ đã được Lục Hạo Đình dìu bước vào nhà.

Vừa thấy Đường Dục, ông cụ lập tức đứng khựng lại.

Đường Dục năm xưa từng rất nổi tiếng tại Đế Đô, cả ông cụ lẫn Đường Vệ Quốc đều cực kỳ yêu quý anh. Thậm chí Đường Vệ Quốc từng muốn nhận anh làm con nuôi, thiện cảm đối với anh không rõ từ đâu mà có, nhưng lại rất sâu đậm.

Bây giờ được gặp lại Đường Dục, dù đã cách bao năm trời, ông cụ vẫn nhận ra ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Ông đứng sững đó, nheo mắt nhìn anh thật kỹ: nét mặt, khí chất… không khác gì hình ảnh trong ký ức ông năm nào.

Tám năm đã trôi qua, khi đó Đường Dục mới chỉ hơn hai mươi, vậy mà bây giờ đã có con riêng rồi.

Đôi mắt ông cụ lập tức nhòe đi bởi làn nước mắt.

“Ông nội…”

Đường Dục nhanh chân bước tới, ông cụ không nói không rằng, dang tay ôm chầm lấy anh.

—-----------

Maya: Cảm động rớt nước mắt…
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 949: Chương 949



Khi ôm lấy ông cụ Đường, Đường Dục mới thật sự cảm nhận được, người ông trong vòng tay mình, đã già yếu đến nhường nào.

Thân hình gầy gò, nhỏ bé, thậm chí ông dường như còn thấp đi nhiều, chỉ cao đến vai anh. Nghĩ đến năm xưa, ông cũng từng là người lăn lộn trong quân ngũ, vậy mà giờ đã già đến mức này rồi sao?

Đường Vệ Quốc nhìn đứa con trai của mình, lòng tràn đầy xúc động. Ông chưa từng nghĩ sẽ có ngày được gặp lại đứa con này.

Năm xưa, lần đầu tiên gặp cậu bé ấy, ông đã rất yêu mến. Sau khi vợ qua đời, trái tim ông như tro tàn nguội lạnh, chỉ có đứa trẻ này từng thắp lên cho ông chút hy vọng hiếm hoi. Thế mà sau đó lại nghe tin nó đã hy sinh...

Cuối cùng bây giờ cũng trở về rồi!

Vì chân ông cụ không tiện nên không để ông đứng lâu, tất cả cùng ngồi xuống ghế trong phòng khách. Lúc này, Gia Cát Nguyệt Hoa bước vào, cả ông cụ và Đường Vệ Quốc lập tức đứng dậy chào: “Đại vương tử!”

Gia Cát Nguyệt Hoa mỉm cười chào hỏi, đưa tay mời họ ngồi xuống: “Lão gia đừng khách sáo, hôm nay là tiệc riêng trong nhà, không cần câu nệ như vậy.”

Thân phận của Gia Cát Nguyệt Hoa, đến cả ông cụ Đường cũng phải cung kính ba phần.

Nhưng hôm nay không phải là dịp để bàn chuyện thân phận.

Mọi người ngồi xuống, ông cụ nhìn Gia Cát Nguyệt Hoa với vẻ cảm kích sâu sắc: “Nếu không có các cậu, cả đời này tôi e rằng không thể gặp lại Đường Dục. Còn Tiểu Phong nữa, cũng là do Vân Tịch cứu về, tôi…”

Gia Cát Nguyệt Hoa cười nhẹ: “Lão gia không cần khách khí, tất cả là duyên số thôi. Tôi cũng không ngờ Vân Tịch lại đến với Lục Hạo Đình. Hai chị em, một là em gái ruột tôi, một là em họ, dây dưa một hồi, cuối cùng cũng là người một nhà.”

“Chuyện đã qua thì để nó qua. Giờ Đường Dục đã trở về, Tiểu Phong cũng về rồi, còn chuyện của Hy Nhiễm… tôi nghĩ, nên bắt đầu chuẩn bị hôn lễ thôi.”

Ông cụ cười lớn: “Đúng vậy, đúng vậy!”

Đường Dục đã có cả con rồi, hai người lại đều đồng ý đến với nhau, với tư cách trưởng bối, tất nhiên ông mong con cháu sớm yên bề gia thất.

Hôm nay chỉ là buổi gặp gỡ thân mật trong nhà, mọi người tụ họp lại trò chuyện, rồi dần dần chuyển hết sang chủ đề… chuẩn bị hôn lễ cho Lục Hạo Đình với Cố Vân Tịch, và cho Đường Dục với Cố Hy Nhiễm.

Gia Cát Nguyệt Hoa là anh cả, nên ở lại cùng ông cụ và Đường Vệ Quốc.

Nhị ca, Tam ca, Tứ ca cũng ở cùng.

Cố Vân Hàn thì đã đến Phong Thành, còn lão Thất và lão Bát còn nhỏ, không ngồi yên được lâu nên chạy đi chơi với Đường Phong và Đô Đô.

Trong bếp, có người giúp việc đang nấu ăn, nhưng Cố Vân Tịch muốn tự tay làm vài món.

Cố Hy Nhiễm nhìn thấy vậy thì vô cùng háo hức.

Cô vốn rất thích vào bếp.

Thấy Cố Vân Tịch bước vào bếp, Lục Hạo Đình tất nhiên cũng theo sau. Đường Dục cũng không đứng ngoài, thấy Cố Hy Nhiễm cũng định nấu ăn, liền bật cười: “Em chắc chứ? Muốn xuống bếp thật à?”

Cố Hy Nhiễm mỉm cười nhìn sang Cố Vân Tịch: “Tất nhiên rồi, để xem Vân Tịch nấu gì trước đã.”

Cố Vân Tịch hỏi: “Chị họ muốn nấu món gì?”

Cố Hy Nhiễm suy nghĩ một chút, rồi trả lời ngắn gọn: “Thịt!”

Cố Vân Tịch: “…”

Cô quay sang nhìn Đường Dục, ánh mắt như muốn hỏi: Chị ấy… thật sự biết nấu ăn không đấy?

Nhìn thế nào cũng không giống người có thể vào bếp…

Nhưng ánh mắt Cố Hy Nhiễm lại vô cùng háo hức!

Đường Dục gãi gãi mũi, không dám nói gì, vì đã bị Cố Hy Nhiễm liếc cho một cái.

Lúc này, bé Đường Phong từ bên ngoài ló đầu vào: “Mẹ chỉ biết nấu mì gói, biết luộc thịt, ừm… còn biết nướng thịt nữa!”

Cố Vân Tịch: “…”

Cô hơi ngẩn ra: “Luộc thịt?”

Đường Phong gật đầu: “Vâng! Cho thịt vào nước sôi nấu chín là xong.”

Cố Vân Tịch: “…”

Cố Hy Nhiễm lập tức phản đối: “Mẹ biết nấu nhiều món lắm!”

Đường Phong nói: “Là bỏ thịt vào nước, cho thêm muối, thêm đường, thêm ớt, rồi còn cho đủ thứ vào nấu nữa!”

Cố Vân Tịch: “…”
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back