Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

[BOT] Mê Truyện Dịch
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 930: Chương 930



Trong số mấy anh em, nếu không tính đến Đường Lạc, thì quả thật Lưu Tinh Trì là người có xuất thân thấp nhất. Nhưng cũng chỉ có anh ta là người theo Lục Hạo Đình ra ngoài chiến trường nhiều nhất, đã từng thật sự trải qua những nơi sinh tử. Bình thường nhìn không ra, nhưng một khi nổi giận thì khí thế bùng phát, sát khí trên người anh ấy chẳng ai trong số họ sánh được.

"Người nhà của chúng tôi đang bị bệnh, vừa mới được đưa vào phòng phẫu thuật, thế mà cái gọi là phóng viên như anh lại nhào tới đòi người nhà bệnh nhân phải bày tỏ cảm xúc? Anh muốn biết cảm giác gì hả? Giờ tôi chỉ muốn đấm anh một trận thôi đấy!"

Mọi người: "..."

Phóng viên: "..."

Đối mặt với Lưu Tinh Trì, phóng viên đó cũng không quá sợ hãi. Anh ta có hậu thuẫn, hiện tại trước mắt là một tin tức nóng hổi, lại là phóng viên, ai cũng sẽ phải nể mặt vài phần.

"Anh tức giận như vậy làm gì? Tôi đụng gì tới anh chưa? Bạn bè của Cố Vân Tịch ai cũng lợi hại vậy sao? Không cho phỏng vấn là muốn giấu diếm chuyện gì à? Làm lớn chuyện lên thế này, cứ như xã hội đen, Cố Vân Tịch không cần danh tiếng nữa à?"

Ánh mắt Lưu Tinh Trì híp lại, giơ nắm đấm định lao tới đánh.

Mấy người này, lại phải sợ một phóng viên có tí hậu thuẫn à?

Mấy lời kiểu này mà cũng dám nói ra miệng, thì không cần khách sáo nữa rồi!

...

Thấy Lưu Tinh Trì thực sự giơ tay lên định đánh, mọi người đều giật mình, bản năng lui về sau một chút. Nhưng nắm đấm ấy lại không hạ xuống, vì đã bị Đường Lạc chặn lại.

"Bình tĩnh lại đi, lúc này gây chuyện không tốt đâu, Vân Tịch còn chưa biết thế nào, anh nổi giận với phóng viên làm gì?"

Thân phận của Đường Lạc, ai cũng rõ, dù gì trước kia anh ấy quá nổi tiếng rồi.

Tổng giám đốc của Giải Trí Thịnh Thế!

Rất có tiếng trong giới thượng lưu ở Đế Đô, giờ đến cả anh ta cũng đứng ra ngăn lại, phóng viên lúc nãy càng đắc ý hơn, trên mặt lộ ra nụ cười giễu cợt: "Người trẻ tuổi... á..."

Một tiếng hét thảm vang lên, khiến những người xung quanh hoảng hốt, đồng loạt la lên.

Thì ra là, khi nắm đấm của Lưu Tinh Trì bị Đường Lạc ngăn lại, tên phóng viên kia cười ra mặt, nhưng ngay lúc ấy Diệp Phồn đã đá tới một cước.

Một cú đá thẳng vào bụng tên phóng viên, khiến anh ta gập người lùi về sau mấy bước, bị người phía sau chắn lại mới đứng yên, toàn thân cong lại, không đứng thẳng dậy nổi.

Diệp Phồn nhìn Đường Lạc, lạnh lùng nói: "Kẻ rõ ràng có ác ý như vậy, không được đánh à?"

Đường Lạc mặt mày âm trầm, không nói gì.

Diệp Phồn nhìn tên phóng viên đang ôm bụng gập người xuống, lạnh giọng nói: "Giỏi đấy! Về nói với ông chủ của mày là tao đánh mày đấy, tao chờ ông ta tới tính sổ!"

Tên phóng viên kia đau đến đổ mồ hôi trán, liếc nhìn Diệp Phồn một cái mà không dám mở miệng.

Người xung quanh thấy anh ta bị đá như vậy cũng không dám nói gì nữa.

Lưu Tinh Trì quay sang Đường Lạc, lạnh giọng: "Buông tay!"

Ánh mắt của anh khiến Đường Lạc cảm thấy vô cùng xa lạ. Trong số anh em, anh ta luôn coi thường Lưu Tinh Trì nhất, nhưng cũng là người anh ta không thể nhìn thấu nhất.

Đường Lạc buông tay.

Đúng lúc đó, cánh cửa phòng phẫu thuật đột ngột mở ra!

Một bác sĩ trung niên cao gầy bước ra, trực tiếp nhìn Lục Hạo Đình nói: "Lục tiên sinh, rất xin lỗi, bệnh nhân không hợp tác điều trị. Cô ấy do từng nhiều lần phá thai nên cơ thể đã bị tổn thương nghiêm trọng, cần phải điều trị cẩn thận. Sau này rất khó có thể mang thai lại."

"Còn trẻ thế này mà không biết quý trọng cơ thể, sao lại phá thai thường xuyên như thế? Haizz..."

Bác sĩ lắc đầu, vẻ mặt đầy tiếc nuối!

Những lời này vừa nói ra, Lục Hạo Đình lập tức sững người!

Tất cả mọi người đều chết lặng!

Bác sĩ nhìn biểu cảm của Lục Hạo Đình, nhíu mày: "Sao? Anh không biết à?"

Lục Hạo Đình không trả lời.

Vị bác sĩ chỉ khựng lại một chút rồi dường như bừng tỉnh, vẻ mặt đầy thông suốt: "Những cô gái như vậy tôi gặp nhiều rồi, sau lưng bạn trai đi phá thai, haizz... Con gái à, vẫn nên biết tự trọng một chút thì hơn!"

Lời này nói quá rõ ràng, đám đông đứng xem và các phóng viên đều nhìn về phía Lục Hạo Đình.

Một công tử sinh ra trong gia đình quyền quý, giờ lại bị đội nón xanh giữa chốn đông người, chuyện này…

Diệp Phồn như sắp nổ tung đầu: "Anh chắc chắn chứ? Vân Tịch đang rất ổn, sao có thể..."

Lục Hạo Đình là người yêu chiều Cố Vân Tịch nhất, sao có chuyện anh để cô ấy mang thai rồi cứ bắt phá thai mãi?

Lời của vị bác sĩ này rõ ràng đang ám chỉ rằng Cố Vân Tịch sau lưng Lục Hạo Đình qua lại với nhiều người đàn ông, còn mang thai rồi phá thai, chuyện này...

Chẩn đoán kiểu gì thế này?

Bác sĩ tức giận: "Tôi không nhầm! Chuyện đơn giản thế này sao tôi có thể nhầm? Tôi gặp quá nhiều rồi! Nhìn dáng vẻ của các người là vẫn chưa biết gì, haizz… Người trẻ tuổi…”

Ông ta lắc đầu, vẻ mặt cứ như đã nhìn thấu mọi chuyện.

Lục Hạo Đình vẫn luôn chăm chú nhìn ông ta.

Đường Lạc bên cạnh tức giận hét lên: "Tôi đã nói rồi, con nhỏ đó không đáng tin! Còn trẻ mà đã tâm cơ sâu như vậy, dỗ dành được đại ca đến mức mê muội, giờ tin chưa? Một con nhỏ nhà quê lớn lên không ai dạy dỗ, trở thành ra cái dạng gì chứ? Loại đàn bà lẳng lơ, vô liêm sỉ như vậy mà các người..."

"Bốp!"

"Á..."

Đường Lạc còn chưa nói hết câu thì Lục Hạo Đình – vốn vẫn đứng yên – đột ngột xông tới, tung một cú đấm cực mạnh vào mặt anh ta! Cú đấm ấy cực kỳ tàn nhẫn, là lần ra tay mạnh nhất từ trước tới nay của Lục Hạo Đình đối với Đường Lạc, một cú thôi đã khiến Đường Lạc bay ra ngoài, đập vào đám người phía sau, ngã sấp xuống, kéo theo một mớ người la hét ầm trời!

Những phóng viên vẫn còn đứng vững lập tức giơ máy ảnh lên chụp lia lịa, những người cầm điện thoại phía sau thì như phát cuồng!

Đường Lạc không ngờ lúc này Lục Hạo Đình lại ra tay đánh mình: "Đại ca..."

Lục Hạo Đình không nhìn anh ta, mà bước thẳng về phía vị bác sĩ đó, từng bước một, ánh mắt sắc như dao: "Ông, nhắc lại lần nữa xem?"

Bị ánh mắt đó chiếu thẳng, bác sĩ kia bắt đầu run rẩy: "Tôi... Tôi nói thật mà, cô ấy đúng là do từng theo quá nhiều đàn ông, phá thai nhiều lần nên mới có di chứng như thế... Á..."

Lục Hạo Đình tung thẳng một cú đấm vào mặt ông ta! Bác sĩ ấy vốn gầy yếu, ăn trọn cú đấm thì hoa mắt chóng mặt, nằm bẹp dưới đất không bò dậy nổi!

Lục Hạo Đình ngẩng đầu lên, một cước đá tung cửa phòng phẫu thuật. Trước khi vào, anh chỉ lạnh lùng dặn một câu: "Canh chừng ông ta!"
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 931: Chương 931



Lục Hạo Đình đạp tung cửa phòng phẫu thuật xông vào, nhưng chưa kịp đi được mấy bước thì Cố Vân Tịch đã bị đẩy ra ngoài. Lục Hạo Đình sững lại: “Vân Tịch…”

Y tá bên trong không dừng lại, vẫn tiếp tục đẩy toàn bộ người Cố Vân Tịch ra ngoài hành lang rồi mới ngừng.

Đèn flash loé lên không ngừng, nhưng lúc này Lục Hạo Đình chẳng còn tâm trí để ý nữa. Nhìn Cố Vân Tịch nằm bất động trên giường bệnh, anh có chút hoảng loạn.

“Vân Tịch? Vân Tịch? Em nói gì đi được không? Rốt cuộc em sao vậy? Vân Tịch…”

Cố Vân Tịch không nói lời nào, Lục Hạo Đình càng lo hơn, nhìn nét mặt cô rõ ràng là không ổn, anh lập tức bế cô lên, ôm chặt trong lòng, nhẹ nhàng dỗ dành.

Bên kia, đầu óc Đường Lạc dần tỉnh táo, nhìn thấy cảnh trước mặt, toàn thân lộ vẻ không thể tin nổi. Anh ta lồm cồm bò dậy, lau vết máu bên khoé miệng.

Bác sĩ lúc nãy đang bị Lưu Tinh Trì nắm cổ áo, thấy Lục Hạo Đình vẫn đang ôm Cố Vân Tịch, không ai tin lời mình, ông ta bắt đầu nóng nảy: “Tôi… tôi nói đều là sự thật, thật đấy, cô ta đúng là như thế mà…”

Chưa kịp nói hết câu, lại bị Lưu Tinh Trì đấm một cú thật mạnh. Lưu Tinh Trì bước lên túm cổ áo ông ta, nhấc bổng ông ta dậy: “Ai sai mày tới?”

Bác sĩ sợ đến nỗi không dám hé môi.

Đường Lạc tức giận định lên tiếng thì Lưu Tinh Trì quát thẳng: “Câm miệng! Không thì tao đấm cả mày luôn đấy.”

Anh em năm xưa, giờ đã là quá khứ. Chỉ trong một hai năm ngắn ngủi, Đường Lạc đã hoàn toàn tách khỏi cái giới này.

Đường Lạc giận dữ: “Đến nước này mà các cậu còn tin cô ta? Cô ta cho các cậu uống bùa mê thuốc lú gì mà các cậu mù quáng vậy?”

Lưu Tinh Trì cười lạnh: “Cố Vân Tịch từ nhỏ lớn lên ngay dưới mí mắt tụi này, chuyện của cô ấy bọn này không rõ chắc? Loại lời vớ vẩn này mà cũng tin được à?”

Lưu Tinh Trì nhìn chằm chằm tên bác sĩ kia, lạnh lùng nói thêm: “Bọn tôi là đồ ngu à?”

Nói xong, Lưu Tinh Trì ném thẳng bác sĩ xuống đất, một chân đạp lên người ông ta, không cho nhúc nhích.

Cảnh tượng trước mắt khiến không chỉ Đường Lạc mà cả đám phóng viên lẫn người hâm mộ đứng sau đều kinh ngạc không nói nên lời.

Trong tình huống này, mấy người anh em vẫn kiên quyết đứng về phía Cố Vân Tịch.

Diệp Phồn liếc nhìn Đường Lạc, ánh mắt đầy khinh miệt: “Con mắt của đại ca sẽ không sai. Cô nhóc này coi như là do đại ca nuôi lớn, đến mức đó mà còn dám giấu giếm đại ca chuyện gì? Nó còn lâu mới có cái bản lĩnh đó, lúc ấy nó còn nhỏ xíu…”

Anh nhìn sang tên bác sĩ nằm dưới đất, cười nhạt: “Nói ra mấy lời như vậy, ông tưởng IQ của tụi này chỉ bằng cái đế giày chắc?”

Mọi người: “…”

Đám đông lặng thinh, dù nơi đây đông người nhưng lại im lặng một cách lạ thường.

Nếu chuyện này xảy ra với người khác, hiện trường chắc chắn đã ồn ào loạn lên. Nhưng với Cố Vân Tịch, lại yên ắng đến mức đáng sợ.

Dù lời bác sĩ rõ ràng như thế, nhưng chính cô không hề lên tiếng thanh minh, vậy mà đừng nói thiếu gia Lục gia, ngay cả mấy người anh em cũng chẳng ai tin.

Không phải vì cố tình diễn kịch, mà là phản ứng đầu tiên của họ, là KHÔNG TIN.

Mọi ánh mắt bất giác nhìn về cô gái đang nằm bất động trên giường bệnh, người đầy máu nhưng lại được Lục Hạo Đình ôm vào lòng. Lúc này trong lòng ai nấy đều ghen tị, mà không thể chối bỏ.

Cố Vân Tịch dường như chính là người con gái đặc biệt như thế. Dù vận xui đeo bám, vẫn khiến người khác phải ngưỡng mộ!

Không khí bỗng trở nên căng cứng. Thái độ kiên quyết của Diệp Phồn và Lưu Tinh Trì, cộng thêm việc Lục Hạo Đình không rời Cố Vân Tịch nửa bước khiến ai cũng không biết nói gì. Đám phóng viên chuyên hóng hớt cũng ngơ ngác.

Đúng lúc này, từ giữa đám đông vang lên tiếng xôn xao. Có hai người phụ nữ tiến đến. Nhìn kỹ, một người là Cố Băng Nhan – mẹ ruột của Cố Vân Tịch, người còn lại thì không ai quen.

Nhưng người đó rất đẹp! Rất quyến rũ! Bảo dưỡng tốt, khí chất băng lãnh như thần tiên, rõ ràng là kiểu mỹ nhân cao cao tại thượng, người thường không dám lại gần.

Vì có Cố Băng Nhan đi cùng, đám đông vô thức nhường đường, tưởng người đẹp kia là mẹ của Cố Vân Tịch.

Tiến tới gần, Diệp Phồn và Lưu Tinh Trì khi nhìn thấy người phụ nữ kia, lập tức sững người!

Cố Băng Nhan thì vội vàng chạy tới, vẻ mặt lo lắng: “Vân Tịch… Vân Tịch con sao rồi? Bác sĩ đâu? Bác sĩ đâu rồi? Con gái tôi thế nào rồi?”

Bác sĩ nhìn Diệp Phồn và Lưu Tinh Trì, rồi lại nhìn Cố Băng Nhan, đành cắn răng lặp lại “kết quả” vừa rồi.

Cố Băng Nhan chết lặng một lúc, rồi toàn thân run lên vì giận: “Ông… ông nói thật à?”

“Th… thật mà!”

Cố Băng Nhan quay phắt sang, ánh mắt nhìn Cố Vân Tịch đầy giận dữ, thất vọng và phẫn nộ!

“Cố Vân Tịch! Con từ nhỏ lớn lên ở nông thôn, mẹ còn tưởng con đơn thuần, lương thiện, tâm hồn thuần khiết. Mẹ nghĩ con thật lòng yêu Lục Hạo Đình, ai ngờ? Đây là cái kết con mang đến cho mẹ sao?”

“Con ranh thối! Trước mặt mẹ thì ra vẻ thanh cao, kết quả đời tư lại bẩn thỉu như thế? Con còn mặt mũi nào mà diễn hả? Làm ra chuyện dơ bẩn như thế mà con cũng dám làm à?”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 932: Chương 932



Khuôn mặt của Cố Băng Nhan thay đổi hoàn toàn, biểu lộ đầy đủ sự thất vọng và tuyệt vọng của một người mẹ đối với con gái. Bà ta gào lên rồi lao tới, giơ tay định tát Cố Vân Tịch, nhưng bị Lục Hạo Đình chặn lại, còn tay kia vừa nắm tóc của Cố Vân Tịch, chưa kịp giật thì đã bị Hạo Đình vặn ngược tay lại "rắc!" một tiếng.

“Á…”

Lần này, Cố Băng Nhan thật sự không đề phòng. Đây là chiêu cuối cùng của bà ta dành cho Cố Vân Tịch, là đòn chí mạng!

Bác sĩ đưa ra kết luận như vậy, Cố Vân Tịch sẽ không bao giờ có thể lật mình, danh dự tan nát, bị mọi người vứt bỏ, trở thành chuột chạy qua đường ai cũng đòi đánh.

Lần này bà ta tính toán vô cùng hoàn hảo, phấn khích đến mất ngủ mấy ngày trời, cuối cùng cũng chờ đến lúc độc phát, sớm đã không thể chờ đợi hơn nữa.

Nhưng do quá phấn khích, quá cố chấp, chỉ nghĩ đến việc đánh Cố Vân Tịch thật đã tay, để xả hết căm tức trong lòng, nên mới để lộ sơ hở, bị Lục Hạo Đình bắt lấy cổ tay, bẻ ngược một cái, "rắc", tay gãy luôn.

Ánh mắt Lục Hạo Đình nhìn bà ta đầy sát khí, đôi mắt đỏ ngầu, sau khi bẻ gãy tay bà ta, anh tung một cú đá thật mạnh vào bụng Cố Băng Nhan, đá bà ta bay thẳng ra xa.

“Á…”

Xung quanh vang lên tiếng hét kinh hoàng. Cơ thể Cố Băng Nhan như con diều đứt dây bay từ giường bệnh của Cố Vân Tịch tới chỗ đám đông, mọi người hoảng sợ lùi lại tránh né.

Bốp!

Cố Băng Nhan đập mạnh vào tường, rơi xuống đúng chỗ thùng rác, khiến rác văng tung toé, bà ta nằm trên đống rác, vừa sốc vừa nhục, run rẩy, mở to mắt nhìn Lục Hạo Đình.

Cả đời này bà ta từng bị đánh như thế, ngoài Đường Vệ Quốc, chỉ có Lục Hạo Đình là người thứ hai dám làm vậy!

Không chỉ Cố Băng Nhan, đám người vây xem cũng há hốc miệng không nói nên lời. Cả hiện trường hóa đá, người thì trốn, người thì sững sờ, có người còn khụy xuống trong tư thế nửa ngồi, ngơ ngác nhìn Cố Băng Nhan thảm hại dưới đất.

Mọi ánh mắt ngơ ngác chuyển sang nhìn Lục Hạo Đình...

WTF?! Đánh cả mẹ vợ?!

Lại còn đánh mạnh như vậy?!

Gãy tay, đá bay?!

Họ đang nằm mơ sao? Cảnh tượng này là thật à?

Không trách họ ngơ ngác. Mọi chuyện xảy ra trước mắt hoàn toàn vượt khỏi nhận thức thường tình. Thế giới này thành truyện huyền huyễn rồi sao?

Rõ ràng là Cố Vân Tịch bị tố phản bội, tiếp theo lẽ ra phải là màn "thiếu gia nhà giàu bị lừa, tiểu tam thân bại danh liệt quỳ gối cầu xin tha thứ" cơ mà?

Ai có thể nói cho họ biết, chuyện này là cái quái gì vậy?

Bên cạnh, người phụ nữ trung niên (đẹp, khí chất lạnh lùng như tiên nữ) ngơ ngác một lúc mới kịp phản ứng, tức giận nói: “Lục Hạo Đình, cậu phát điên cái gì vậy?!”

Lục Hạo Đình chỉ liếc bà ta một cái rồi quay đầu đi.

Lúc này, Cố Vân Tịch trong lòng anh cuối cùng cũng có phản ứng.

Cô ngẩng đầu, nhìn về phía Cố Băng Nhan đang nằm dưới đất.

Cô biết, Cố Băng Nhan vì quá đắc ý nên mới chủ quan. Người đàn bà này không yếu, nếu không bị bất ngờ, chắc chắn không đến nỗi bị thương nặng thế này, giờ đến bò còn không bò dậy nổi.

Cố Vân Tịch nhẹ nhàng rời khỏi vòng tay của Hạo Đình, từ từ… bước xuống giường!

Trên người cô vẫn là chiếc váy cưới cao cấp trắng tinh, nhiều lớp voan mỏng chồng lên nhau, như chiếc váy công chúa xinh đẹp, mặc lên người cô càng tôn dáng, đầy khí chất.

Nhưng lúc này, chiếc váy ấy đã nhuốm máu đỏ!

Cô đặt chân xuống đất, bụng vẫn còn đau, một tay ôm bụng, nhưng vẫn từng bước tiến về phía Cố Băng Nhan.

Cô nhìn người phụ nữ dưới đất, ánh mắt căm thù, không cam tâm. Đột nhiên, Cố Vân Tịch cười, nụ cười lạnh lùng, đắc thắng - nụ cười của kẻ chiến thắng.

“Bà... rất ghen tị với tôi, đúng không?”

“Thấy không? Đây là những người bên cạnh tôi, dù là bạn bè hay người yêu, họ đều tin tưởng tôi như thế. Bà có ghen không? Có tức không? Đây là chiêu cuối cùng của bà rồi đúng không?”

“Ha ha ha ha thật đáng tiếc, bà lại thất bại rồi ha ha ha ha!”

Tiếng cười của Cố Vân Tịch khiến Cố Băng Nhan gần như phát điên, gào lên: “CÂM MỒM! CÂM MỒM! KHÔNG ĐƯỢC CƯỜI… CÂM MỒM!!”

Cố Vân Tịch nhìn bà ta, nụ cười rực rỡ mà kiêu hãnh: “Sao tôi lại câm mồm được? Tôi sẽ luôn cười như vậy, Cố Băng Nhan, tôi sẽ để bà sống thật lâu, để cả đời sau này bà phải nhìn thấy tôi và ba mẹ tôi, tôi và Lục Hạo Đình, sống hạnh phúc, bạc đầu bên nhau, con cháu đầy đàn! Ha ha ha ha…”

Mặt Cố Băng Nhan tím bầm vì giận: “Không... cô không có cơ hội đâu, đời này cô không còn cơ hội nữa!”

Cố Vân Tịch cười lạnh: “Là vì chất độc trong người tôi à?”

Cố Băng Nhan sững người!

Nụ cười của Cố Vân Tịch chứa đầy giễu cợt: “Tôi cũng mới biết gần đây thôi, thì ra chất độc đó đã có trong người tôi từ khi sinh ra… Ông ngoại tôi mấy năm nay, thật đúng là... dụng tâm lương khổ*!”

*Dụng tâm lương khổ: Tốn nhiều tâm huyết, suy nghĩ rất kỹ lưỡng, vất vả trăn trở vì lợi ích của người khác.

Cố Băng Nhan chết lặng: “Cô… cô nói gì? Sao cô biết được?”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 933: Chương 933



Cố Vân Tịch nghiêng đầu, mỉm cười nhìn chằm chằm bà ta: “Những gì tôi biết, còn nhiều hơn bà tưởng đấy!”

Cố Băng Nhan chết lặng!

Từ trước đến nay, việc nắm rõ quá khứ của Cố Vân Tịch luôn là con át chủ bài mà bà ta tự hào nhất. Bà ta luôn tin rằng, chỉ có mình mới biết hết mọi thứ về Cố Vân Tịch, ai mà ngờ, hôm nay Cố Vân Tịch lại nói ra câu đó?

Không thể nào!

Từ nhỏ đến lớn, không để lộ bất kỳ dấu vết nào, làm sao cô ta có thể biết được chứ?

Thấy dáng vẻ sửng sốt của bà ta, Cố Vân Tịch bật cười: “Sao vậy? Tôi không phải con gái An gia, vậy thì… ‘ông ngoại’ của tôi, đương nhiên cũng không phải người thân của tôi rồi. Tôi biết được vài chuyện, chẳng phải là điều hiển nhiên sao?”

Những lời ẩn ý này khiến Cố Băng Nhan sốt ruột đến phát điên, nóng nảy hỏi dồn: “Rốt cuộc mày còn biết những gì?”

Cố Vân Tịch cười nhẹ: “Những gì nên biết thì tôi biết rồi, mà những gì không nên biết… tôi cũng biết nốt.”

“Nói rõ đi!” Cố Băng Nhan gào lên.

Đúng lúc đó, cơn đau lại quặn lên trong cơ thể Cố Vân Tịch, khiến cô không nhịn nổi mà gập người xuống. Lục Hạo Đình thấy vậy, lập tức bước tới bế cô lên, đặt cô lại lên giường bệnh.

“Em sao rồi? Rốt cuộc bị làm sao vậy?”

Khuôn mặt Cố Vân Tịch tái nhợt vì đau đớn, cô ngước mắt nhìn anh: “Chuyện về ‘ông ngoại’ em, anh vẫn luôn biết đúng không?”

Lục Hạo Đình khựng lại, còn chưa kịp trả lời, thì Cố Vân Tịch đã ngửa đầu cười, nhìn anh trìu mến: “Anh Hạo Đình, từ nhỏ đến giờ, dường như chỉ có anh là thật lòng tốt với em. Anh đưa em về nhà được không? Em muốn tĩnh dưỡng lại… Anh từng nói, sẽ cưới em mà.”

Cố Vân Tịch như thế này khiến anh vừa vui mừng, vừa đau lòng.

“Được, anh đưa em về…”

Nhưng khi thấy máu vẫn không ngừng thấm đỏ chiếc váy trắng của cô, anh lo lắng: “Anh gọi bác sĩ…”

“Không cần!” Cố Vân Tịch đưa tay ngăn lại: “Em tự lo được. Trong bệnh viện này, người của Cố Băng Nhan đã cài khắp nơi, ở lại chẳng có ích gì. Về nhà đi… về chỗ anh trai em.”

“Được!” Lục Hạo Đình lập tức bế cô rời khỏi đó.

Ngay lúc ấy, người phụ nữ bị mọi người quên lãng nãy giờ – Hàn Nguyệt – bỗng gào lên giận dữ: “Lục Hạo Đình! Con không thấy mẹ đang ở đây sao? Mẹ không đồng ý cho con cưới cái thứ đàn bà kia!”

“Lúc trước Thẩm Hương Lan phản đối, con nói bà ta chỉ là mẹ kế. Còn mẹ thì sao? Mẹ là mẹ ruột của con! Loại đàn bà nhơ nhớp như thế mà cũng đòi cưới? Hàn gia không chấp nhận sự sỉ nhục này!”

Lục Hạo Đình quay đầu, nhìn người phụ nữ trước mặt.

Còn trẻ, xinh đẹp, lạnh lùng kiêu ngạo như băng tuyết. Một vẻ đẹp quý tộc, nhưng… đầy ngạo mạn.

Đây chính là mẹ ruột anh, Hàn Nguyệt, công chúa nhỏ năm xưa của nhà họ Hàn. Từ nhỏ được cưng chiều hết mực, mang theo sính lễ nhiều không đếm xuể gả vào Lục gia, cũng chính là bàn tay đưa Hàn gia vươn l*n đ*nh cao.

Nhưng rồi thì sao?

Bà ta chê bai ba anh – Lục Thanh Bác – bất tài, chê Lục gia nghèo hèn, nói mình lấy phải người không xứng đáng.

Bà ta xem thường lối sống tiết kiệm, kỷ luật nghiêm ngặt của Lục gia. Không chỉ đòi chi tiêu xa xỉ, mà đến cả chuyện tiêu tiền của bản thân cũng không cho ai can thiệp.

Lục gia quyền thế không thiếu nhưng gia phong cực nghiêm. Vì dòng họ không có ai giỏi kinh doanh, nên tổ phụ của họ không cho phép ai kiếm tiền bằng cách luồn lách luật pháp.

Ông cụ tin rằng: chỉ cần giữ vững quyền lực, Lục gia không sụp, thì kiếm tiền rất dễ. Hễ có người trẻ nào có năng lực kinh doanh, ông sẽ hết lòng ủng hộ vì có quan hệ Lục gia, kinh doanh chỉ là chuyện nhỏ.

Thế nên ông kiên nhẫn chờ đám con cháu trưởng thành.

Hàn Nguyệt là con gái muộn của ông cụ Hàn, được cưng chiều đến tận trời. Khi gả đi, lễ cưới sang trọng đến chấn động cả giới thượng lưu. Sau khi ông bà ngoại mất, trong nhà không ai đủ tư cách ràng buộc bà ta nữa. Mọi sính lễ đều do bà ta giữ, và từ đó chi tiêu càng không có giới hạn.

Vào Lục gia, bà ta thuê tới mười người hầu chỉ để phục vụ riêng, từ stylist, chuyên gia trang điểm, phối đồ, làm đẹp, chăm sóc da… tạo thành cả một đội ngũ mười sáu người chuyên trách, chỉ để phục vụ một mình bà ta, và nhất định phải sống tại Lục gia, trực 24/7.

Chỉ trong vài tháng đã tậu hơn chục chiếc xe sang, đòi ông cụ xây gara riêng vì “nhà không đủ chỗ chứa xe”. Ông cụ từ chối, nói Lục gia không thể để bị chê cười vì lối sống phô trương.

Kết quả, bà ta chửi ông là đồ cổ hủ, khinh thường lối sống của Lục gia, kiêu căng đến mức khiến ông tức đến phát bệnh.

Cuối cùng ông cụ chịu hết nổi, bà ta lại vin vào câu “tiền tôi, tôi xài, các người không có quyền quản”, nên ông cụ đành để hai vợ chồng dọn ra ngoài sống.

Nhà tổ Lục gia nằm trong khu đặc biệt toàn là giới quyền quý, mà Hàn Nguyệt thì vừa khoe khoang vừa khinh người, thích so đo, khiến danh tiếng Lục gia bị ảnh hưởng. Dọn ra ngoài sẽ đỡ tai tiếng hơn.

Ra sống biệt thự riêng, Hàn Nguyệt đem theo cả đội người phục vụ, sống một mình nên chán, lại thấy nhà cũ mới là nơi có “người cùng đẳng cấp”, thế là nhất quyết đòi quay về.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 934: Chương 934



Bà ta là công chúa nhỏ của nhà họ Hàn, không sai, nhưng ba mẹ của Hàn Nguyệt đã qua đời từ lâu, những người còn lại trong gia đình không ai ưa bà ta, mặc dù không đến mức bỏ rơi, nhưng cũng không ai muốn chào đón bà ta.

Không còn gia thế Lục gia, ba ta chẳng còn là gì cả. Ngoài tiền ra, bà ta chẳng có gì.

Là một công chúa kiêu ngạo đã quen được chiều chuộng, làm sao bà ta có thể chấp nhận rơi khỏi xã hội thượng lưu chứ?

Vì thế, bà ta nhất quyết phải quay lại, nhất định phải sống trong nhà cũ Lục gia, tuyên bố mình là con dâu trưởng Lục gia, phải làm chủ gia đình, không thể sống ở ngoài, nhất định phải sống trong nhà cũ.

Về lại nhà, bà ta vẫn không thôi quậy phá.

Lục gia không cho phép bà ta làm quá lố, nhưng bà ta càng quậy càng phô trương trước mặt ông cụ, cứ thế mà gây ồn ào mấy năm, cho đến khi Lục Hạo Đình trưởng thành hơn, Hàn Nguyệt bắt đầu thích một người đàn ông khác, la ó đòi đi theo đuổi “tình yêu đích thực”, ngay lúc đó Lục Thanh Bác cũng muốn ly hôn, vì yêu Thẩm Hương Lan nên quyết định chia tay vợ cũ để cưới Thẩm Hương Lan.

Đúng là hai vợ chồng không thể sống nổi mà phải ly hôn, chuyện này cũng không phải quá lớn, nhưng hai người này lại gây náo loạn, khiến Lục gia mất hết mặt mũi.

Hàn Nguyệt làm loạn lớn nhất, dù chính mình là người ngoại tình trước, nhưng lại đổ lỗi cho Lục Thanh Bác phản bội, làm cho mình trở thành nạn nhân vô tội. Bà ta còn đứng trước cổng Lục gia mà tuyên bố không nhận con trai, nói Lục Hạo Đình là đứa con đáng xấu hổ, hối hận vì sinh ra anh ta và suốt đời không muốn nhận anh làm con.

Hành động này đã hoàn toàn chọc giận ông bà cụ Lục. Lúc đó, Lục Hạo Đình còn nhỏ, đứng ngay trước cổng Lục gia, xung quanh là đám người quan sát. Anh chứng kiến cảnh ba mẹ mình lớn tiếng chê bai mình, giống như họ muốn b*p ch*t anh.

Chọc giận Lục gia, đương nhiên sẽ phải trả giá!

Ông cụ Lục vốn định xử lý Hàn Nguyệt, nhưng Hàn gia đã đến xin tha, tuyên bố cắt đứt quan hệ với Hàn Nguyệt, mang theo rất nhiều tài sản, cầu xin ông cụ tha cho bà ta. Người mà Hàn Nguyệt yêu lại là một người bạn thân của Hàn gia, cả gia đình đến xin lỗi, mang theo một nửa gia sản, cuối cùng ông cụ Lục mới không xử phạt quá nặng.

Ông giữ lại toàn bộ sính lễ của Hàn Nguyệt, bắt đôi vợ chồng này ly hôn, Hàn Nguyệt phải rời đi!

Lục Thanh Bác bị ông cụ điều đi công tác xa, hôn lễ của ông và Thẩm Hương Lan cũng cực kỳ đơn giản, không có tổ chức lớn như mọi người nghĩ.

Những tài sản để xin lỗi, bao gồm cả sính lễ của Hàn Nguyệt, tất cả được giao cho Lục Hạo Đình, trở thành tài sản riêng của anh cho đến tận bây giờ.

Sau này, Lục Hạo Đình dần dần lớn lên, anh phân chia những tài sản đó cho vài người anh em, để họ khởi nghiệp, nhờ vậy mà anh có được gia sản khổng lồ như hiện nay.

Lục gia không quản chuyện con cháu tiêu tiền, miễn là họ kiếm được bằng chính năng lực của mình.

Lục Hạo Đình tiêu tiền không hề tiếc tay, có vô số biệt thự, siêu xe, mua đồ tặng Cố Vân Tịch, chọn váy cưới cho cô, tạo mọi cơ hội cho cô. Ông cụ Lục chưa bao giờ can thiệp.

Cố Vân Tịch cũng rất giàu, mọi thứ xung quanh cô đều là thứ tốt nhất, cuộc sống của cô còn xa hoa hơn bất kỳ nữ thành viên nào trong Lục gia, nhưng ông cụ Lục cũng không quản.

Chỉ cần có năng lực, ai có năng lực thì cứ tiêu tiền, cuộc sống xa xỉ cần phải có khả năng để duy trì.

Cố Vân Tịch và Lục Hạo Đình sống khá khiêm tốn, dù mọi người xung quanh biết họ có tiền, nhưng vì họ có năng lực, không ai dám công kích Lục gia.

Những sai lầm khi xưa của Hàn Nguyệt là ở chỗ không biết kiềm chế!

Lục Hạo Đình đã nhiều năm không gặp người mẹ này, hồi nhỏ anh có chút buồn bã, nhưng dần lớn lên thì không còn cảm giác gì với bà ta nữa.

Bây giờ bà ta lại tự mình đến tìm anh, thật là hiếm có!

Những phóng viên thì mắt tròn mắt dẹt, Thẩm Hương Lan là mẹ kế, vậy bà mẹ ruột này sao lại xuất hiện?

Cố Vân Tịch thật sự là không có duyên với ai!

Mọi người đều không thích cô ấy!

Lục Hạo Đình nhẹ nhàng đặt Cố Vân Tịch nằm xuống giường, sau đó chậm rãi bước về phía trước, nhìn kỹ khuôn mặt của Hàn Nguyệt, nở một nụ cười đắc ý.

“Bà ta là người khiến mẹ đến tìm tôi sao? Mẹ đã nhận được bao nhiêu tiền từ bà ta? Công chúa nhỏ của Hàn gia, sao? Cũng có ngày phải vì tiền mà chịu xuất hiện thế này à?”

“Cậu…” Hàn Nguyệt mặt cứng lại!

Cố Băng Nhan là chủ tịch của Đông Lâm Quốc tế, có thể cho Hàn Nguyệt rất nhiều lợi ích. Thêm vào đó, Lục Hạo Đình yêu chiều Cố Vân Tịch, cái mà Hàn Nguyệt từng mong muốn, bà ta đương nhiên không thể nhìn nổi, chắc chắn sẽ ghen tị!

Đứa con ruột của mình, lại đi yêu chiều một người khác thành công chúa, mà lại còn dùng chính sính lễ của mình nữa!

“Tôi là mẹ của cậu, tôi không cho phép cậu cưới cô ta. Loại phụ nữ như vậy không xứng đáng, sinh ra trong hoàn cảnh thấp kém, giờ còn làm bao nhiêu chuyện mất mặt, cô ta có tư cách gì…”

“Liên quan gì đến bà?” Lục Hạo Đình cắt ngang, giọng điệu cứng rắn.

“Tôi là mẹ của cậu…”

“Thì sao? Tôi đã nhận chưa?”

“Cậu…”

Lục Hạo Đình nhìn xuống Cố Băng Nhan nằm dưới đất, lại nhìn Hàn Nguyệt đang đứng trước mặt, anh khẽ vuốt lại tay áo, nở nụ cười kiêu ngạo.

“Cả hai người phụ nữ không ai thích này, có phải đang ghen tị với Vân Tịch không? Các người không thể chịu nổi cô ấy sống tốt hơn các người, đúng không? Các người muốn hủy hoại cô ấy, có phải không? Nhưng thật tiếc, tôi không tin các người. Dù các người có nói xấu thế nào, tôi vẫn không tin.”

“Tôi nhất định sẽ cho các người thấy, cho dù cô ấy sinh ra không bằng các người, dù trước kia cô ấy chẳng có gì, tôi cũng sẽ cho cô ấy tất cả những gì các người mơ ước. Tôi sẽ dùng toàn bộ quyền lực, địa vị, tiền bạc và gia sản của tôi để yêu chiều cô ấy, các người có thể làm gì tôi?”

“Ghen tị đi! Tôi sẽ không ngừng cố gắng, để các người càng ngày càng ghen tị, ghen tị đến phát điên!”

Lục Hạo Đình khinh bỉ cười một tiếng, quay người, bế Cố Vân Tịch lên, xoay người bước đi.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 935: Chương 935



Sự quyết đoán, bá đạo, và che chở của anh khiến tất cả mọi người có mặt đều sững sờ.

Bạn gái bị bác sĩ kết luận từng phá thai, thậm chí đội nón xanh cho anh. Trong tình huống này đáng lẽ phải là nổi giận, phát điên, đòi chia tay, trả thù… nhưng không, không có gì trong số đó xảy ra!

Cô gái ấy vẫn là bảo vật trong lòng anh. Trước bao nhiêu lời công kích, người đàn ông này vẫn chọn cách tin tưởng người phụ nữ của mình!

Không khí xung quanh tĩnh lặng đến mức ngột ngạt. Lục Hạo Đình bế Cố Vân Tịch bước tới, hành lang chật hẹp nhưng đám đông vẫn vô thức nhường đường. Điện thoại, máy quay vẫn cầm trong tay, nhưng tất cả ánh mắt đều dán chặt vào Lục Hạo Đình, nhìn anh ôm cô gái ấy, từng bước, từng bước tiến lại gần.

“Đứng lại!” Hàn Nguyệt gào lên.

Cả đời bà ta luôn cho mình là công chúa nhỏ, quen được nuông chiều, nghĩ rằng mọi sự yêu thương là điều đương nhiên. Nhưng sau khi kết hôn, Lục gia không hề cho bà ta cuộc sống như mong muốn. Sau đó, gặp người mình thích, bà ta theo đuổi cái gọi là “tình yêu đích thực”, tưởng rằng bản thân cuối cùng cũng có thể sống như trong giấc mơ.

Thế nhưng mười mấy năm trôi qua, cuộc đời không như tưởng tượng. Thứ bà ta muốn chiều chuộng, nâng niu nhưng vẫn chưa từng có được.

Rồi bà ta tận mắt nhìn thấy đứa con trai của mình… lại dành hết mọi cưng chiều, tất cả tình yêu, cho một người phụ nữ khác!

Cơn ghen tuông điên cuồng khiến bà ta phát điên!

“Lục Hạo Đình, cậu muốn cưới ai tôi không quan tâm, cho dù là ăn mày đi nữa cũng là cậu tự chuốc lấy, nhưng đừng dùng tài sản của tôi để nuôi đàn bà của cậu! Những thứ đó là của tôi! Là của hồi môn tôi mang theo từ Hàn gia!”

“Tôi yêu người khác thì sao? Tôi theo đuổi tình yêu có gì sai? Lục gia có tư cách gì giữ lại của hồi môn của tôi? Dựa vào đâu mà chiếm tài sản của Hàn gia, còn lấy luôn một nửa gia sản của Lương gia? Dựa vào cái gì?”

Diệp Phồn và Lưu Tinh Trì khẽ cau mày. Chuyện năm xưa vốn đã vô cùng ầm ĩ, Lục gia cũng vô cùng mất mặt, mà với gia tộc như Lục gia, làm gì có chuyện để người khác dễ dàng giẫm lên đầu lên cổ?

Người ta từng đến cầu xin, quỳ gối trước ông cụ Lục, dâng lên vô số tài sản để xin được tha thứ, để bù đắp cho Lục Hạo Đình. Cũng may, ông cụ Lục còn nể mặt Hàn gia cho nên không tiếp tục truy cứu sâu.

Nếu là gia tộc khác, chắc chắn đã bị tiêu diệt hoàn toàn!

Vậy mà Hàn Nguyệt còn có mặt mũi đến đây gào thét?

Những chuyện này ai cũng biết, nhưng không ai tiện nhắc tới. Giờ trước mặt truyền thông, trước bao người, Hàn Nguyệt lại gào lên những lời như vậy, chẳng khác gì bôi tro trát trấu vào danh dự của Lục gia.

Người phụ nữ này, từ đầu đến cuối, chưa từng nghĩ đến cảm xúc của Lục Hạo Đình.

Ích kỷ đến mức khiến người ta khinh thường!

Lục Hạo Đình dừng bước. Những lời nói kia khiến mọi người đồng loạt nhìn về phía anh.

Anh không quay đầu lại, chỉ khẽ cong môi, bật ra một tiếng cười lạnh: “Đó là cái giá bà phải trả vì phản bội Lục gia.”

“Lục gia không phải là nơi muốn đến thì đến, muốn đi thì đi. Ngay giây phút bà bước ra khỏi cánh cổng đó, mọi thứ đã không còn thuộc về bà nữa!”

“Nói cho bà biết, toàn bộ tài sản đó, ngay từ năm tôi tám tuổi bà bỏ đi, đã được chuyển sang tên tôi. Đó là sự bù đắp của Lục gia dành cho tôi.”

“Còn về Lương gia? Nuôi ra một thằng con không biết liêm sỉ, đi quyến rũ phụ nữ đã có chồng, đó là báo ứng!”

“Đừng tưởng danh dự của người khác có thể bị bà tùy tiện giẫm đạp. Tôi nói cho bà biết, mọi việc đều phải trả giá. Lần sau nếu còn dám cùng người phụ nữ này giở trò hãm hại Vân Tịch, đừng nói là một nửa tài sản Lương gia, cho dù dâng hết toàn bộ gia sản, cũng không đủ để bồi thường!”

Mọi người xung quanh nuốt nước bọt, trợn tròn mắt nhìn Lục Hạo Đình. Sự cường thế của anh khiến không ai dám thở mạnh.

Lục Hạo Đình cúi đầu nhìn Cố Vân Tịch trong lòng, rồi quét mắt qua những chiếc ống kính trước mặt, bật ra một nụ cười lạnh: “Về nói với Lương Thiên Thành, tôi chờ anh ta đích thân đến nhà xin lỗi vợ chưa cưới của tôi. Ba ngày, quá thời hạn, miễn tiếp!”

Nói xong, Lục Hạo Đình không nói thêm lời nào, ôm Cố Vân Tịch quay người rời đi.

Không ai dám cản đường. Mọi người vô thức nhường lối cho anh.

Phía sau, Hàn Nguyệt gào thét điên cuồng, nhưng Lục Hạo Đình không hề ngoảnh đầu lại.

Diệp Phồn và Lưu Tinh Trì cũng rời đi theo.

Chỉ có điều, mới đi được vài bước, Lưu Tinh Trì đột ngột dừng lại, quay sang nhìn Đường Lạc, rồi vung tay khống chế anh ta.

“Đi thôi.”

Đường Lạc hoảng hốt, bị khống chế, vùng vẫy: “Lưu Ngũ, anh làm gì thế? Buông ra!”

Lưu Tinh Trì cười nhạt: “Không tự tìm chết thì sẽ không chết. Dám dính dáng tới những người này? Nếu lần này tha cho anh, tôi còn thấy có lỗi với chính mình!”

“Đi nào, dẫn cậu đi gặp một người!”

Nói rồi, anh đẩy Đường Lạc rời khỏi hiện trường.

“Buông tay! Lưu Ngũ anh điên rồi sao! Buông tay!”

Diệp Phồn liếc nhìn Lưu Tinh Trì, không hề phản đối. Đường Dục đã trở về, Đường Lạc không còn giá trị tồn tại. Huống hồ, tên này vẫn còn tâm thuật bất chính.

Mọi người lần lượt rời đi, để mặc Cố Băng Nhan nằm dưới đất, không ai quan tâm.

Gia Cát Nguyệt Hoa từng cảnh báo: người phụ nữ này vẫn rất nguy hiểm, anh ấy sẽ đích thân xử lý, không ai được động vào.

Lúc nãy Lục Hạo Đình chỉ là nhất thời nổi giận, mới đá bà ta một cú.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 936: Chương 936



Hành lang bệnh viện chật kín người, nhưng khi Lục Hạo Đình bước tới, cả đám người lập tức tách ra nhường đường. Anh ôm Cố Vân Tịch thẳng bước rời đi, không ai dám cản, không ai dám nói.

Người ta cứ thế dõi theo dáng người cao lớn ấy, cả người như một tòa núi, uy nghi không thể xâm phạm.

Hàng loạt máy ảnh, livestream rầm rộ chiếu thẳng vào. Trong cái thời đại mạng xã hội lên ngôi này, từng khoảnh khắc đều bị phát tán như trực tiếp truyền hình.

Ai mà ngờ, đám người vây quanh hôm nay, phần lớn là do Cố Băng Nhan sắp xếp, nhằm ép Lục Hạo Đình tức giận mà ruồng bỏ Cố Vân Tịch!

Nhưng họ đã sai.

Rất sai.

Khi đoạn video lan ra, cả mạng xã hội như bùng nổ.

Phần lớn dân mạng, nhất là phụ nữ, đồng loạt hò hét: “Lục thiếu là đàn ông thực thụ, Cố Vân Tịch tìm đúng người rồi! Tình yêu đích thực là đây!”

Nhưng cũng không ít người lắm mồm:

“Đừng ngây thơ nữa! Tin bác sĩ đi, chẩn đoán không sai được. Gã họ Lục này sĩ diện quá nên không chịu nhận thôi.”

“Mấy cô gái đừng tự lừa mình nữa. Đàn ông nào mà chẳng để tâm chuyện quá khứ của bạn gái? Với gia thế Lục gia, Cố Vân Tịch đời này mơ cũng đừng mong bước vào cửa!”

“Lục thiếu bảo vệ người yêu ư? Hừ, diễn kịch cả thôi!”

Cư dân mạng đáp trả nảy lửa:

“Lục thiếu nói rồi, Cố Vân Tịch là do anh ấy nuôi lớn, là người phụ nữ duy nhất anh ấy tin. Mấy người có não thì mở to mắt ra!”

“Đừng đem cặn bã trong tim các người ra đánh giá người khác! Không phải ai cũng đê tiện như các người!”

“Cố Vân Tịch không có bối cảnh, nhưng có năng lực! Có nhan sắc! Đám người kia rõ ràng đang ghen tỵ và bày mưu hãm hại cô ấy!”

“Cô ấy có Lục thiếu, còn các người thì có gì?”

Bình luận tràn ngập:

“Không được chia tay! Bảo vệ chị Tịch đi!”

“Đây mới là soái ca chân chính! Đừng để bị gài bẫy!”

“Anh ơi, đừng bị dắt mũi! Chị ấy chắc chắn vô tội!”



Trong khi bên ngoài loạn thành một nồi lẩu thập cẩm, Lục Hạo Đình ôm Cố Vân Tịch rời bệnh viện, không quay về Tĩnh Thủy Loan, càng không về Lục gia. Mà là trực tiếp đến biệt thự của Gia Cát Nguyệt Hoa.

Dưới lầu bệnh viện, xe của nhà Gia Cát đã chờ sẵn.

Anh ôm cô lên xe, Diệp Phồn và Lưu Tinh Trì không đi theo, mỗi người ở lại bảo vệ người quan trọng với mình. Còn chuyện bắt Cố Băng Nhan, Gia Cát Nguyệt Hoa sẽ tự xử lý.

Rất nhanh, họ đến biệt thự. Cố Vân Hàn và nhóm người đã chuẩn bị sẵn.

“Em gái!” Anh trai vừa thấy đã lao tới, giọng run rẩy.

Cố Vân Tịch chỉ cười: “Không sao, em chưa chết được.”

Lục Hạo Đình siết chặt cô, giọng trầm khàn: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Từ nãy tới giờ cô không nói một lời, ánh mắt cứ trống rỗng khiến anh lo đến phát điên.

Cố Vân Tịch ngước mắt, nụ cười thản nhiên đến lạ: “Anh yên tâm, hiện tại em không sao cả. Ít nhất trong vòng 20 năm tới, em sẽ không chết đâu.”

Lục Hạo Đình cau mày. Câu đó chẳng làm anh an tâm chút nào.

Cô kể chậm rãi: “Thực ra, từ nhỏ em đã bị Cố Băng Nhan hạ độc. Độc rất tinh vi, cao cấp đến nỗi hệ thống y học của em cũng không phát hiện ra. Mọi thứ em ăn, uống, đều đã được kiểm tra. Không ai nghĩ nó đã tồn tại từ lâu như vậy.”

“Sau này, em phát hiện triệu chứng, mới hiểu ra… ông ngoại đã biết. Nhưng ông ấy chỉ đè độc tính xuống, không trị. Về lâu dài, cách làm ấy khiến độc tính biến dị và bùng phát.”

“Hiện tại, máu em chảy ra chỉ là do kinh nguyệt bị thúc ép, không phải điều như bác sĩ kia nói. Nhưng nhìn bề ngoài, đúng là y hệt như chẩn đoán của ông ta.”

“Muốn phát hiện bất thường, phải có kinh nghiệm cực kỳ cao và kiểm tra rất tỉ mỉ. Người bình thường không thể nhìn ra.”

“Bác sĩ kia chắc chắn bị mua chuộc. Nhưng anh có đưa em đi chỗ khác, nếu chỉ kiểm tra thường thì cũng ra kết quả y chang. Tới lúc đó, bọn họ chỉ cần đổ lỗi là chẩn đoán sai do thiếu kinh nghiệm, thế là xong.”

“Anh nghĩ xem, nếu em thực sự bị chẩn đoán như vậy, lại trước mặt bao nhiêu phóng viên, người qua kẻ lại… anh có tin em không?”

Lục Hạo Đình không trả lời câu hỏi đó.

Lúc này Lục Hạo Đình chẳng buồn quan tâm đến những âm mưu phía sau nữa. Thứ duy nhất anh để tâm, chính là: “Vậy bây giờ thì sao? Em có thể chữa khỏi không?”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 937: Chương 937



Nghe vậy, ánh mắt Cố Vân Tịch dừng lại trên người anh, không nói gì.

Kết quả này, Lục Hạo Đình thật sự không thể chấp nhận nổi!

“Không thể nào! Em… em giỏi y như vậy, chẳng lẽ hệ thống thần y cũng bó tay sao? Còn đại ca em thì sao? Đại ca em không tìm được ai chữa cho em à?”

Mấy người anh em đứng cạnh cũng bị dọa cho sợ đến tái mặt.

“Em gái à, không thể nào đâu! Ở bên anh còn rất nhiều bác sĩ giỏi, tiểu thúc lợi hại nhất, nhất định chú ấy sẽ chữa được cho em.”

“Đúng rồi đúng rồi! Tiểu thức nhất định có thể! Em về với bọn anh đi, chúng ta đi tìm tiểu thúc, nhất định có cách chữa trị.”

Cố Vân Tịch khẽ cười: “Không sao đâu, các anh đừng lo quá. Giờ độc mới chỉ bắt đầu phát tác, chưa nghiêm trọng gì cả. Ít nhất trong hai ba mươi năm tới, em sẽ không gặp nguy hiểm tính mạng, cùng lắm là chịu chút khổ thôi.”

Lục Hạo Đình hỏi: “Phát tác thì sẽ thế nào? Giống như hôm nay, chảy máu như vậy à? Rất đau sao?”

“Không phải, sẽ đau thật, nhưng không chảy máu đâu. Cố Băng Nhan đã thay đổi cách hạ độc, khiến độc phát tác sớm, chỉ để tạo ra một màn kịch như hôm nay, nhằm khiến anh rời bỏ em. Bản chất của độc vẫn không đổi, nên về sau sẽ không còn hiện tượng như hôm nay nữa, chỉ là… một khoảng thời gian, cơ thể sẽ đau đớn đến tận xương tủy, đau không theo quy luật nào cả.”

Sắc mặt Lục Hạo Đình trầm xuống: “Anh sẽ bắt bà ta, ép bà ta giao ra giải dược!”

Cố Vân Tịch cười nhạt, kéo nhẹ tay anh: “Đừng giận nữa, yên tâm đi, em thật sự không sao. Thật ra, chuyện chất độc này luôn là một cái gai trong lòng em, bây giờ phát tác rồi, em lại thấy nhẹ nhõm hơn. Về sau em sẽ cố gắng tìm cách giải độc. Còn về phía Cố Băng Nhan, chúng ta không cần kiêng dè gì nữa, bắt về là được!”

Trước đây tuy ngoài mặt không phản đối khi đại ca nói sẽ bắt bà ta về tra khảo, nhưng thật lòng mà nói, trong lòng cô vẫn luôn thấy khó xử.

Độc trong cơ thể, đó là vết thương lớn nhất trong kiếp trước của cô, đã theo cô suốt bao năm trời, đầy bất lực, đầy thất bại!

Y thuật mà cô từng tự hào, đã bị đả kích thảm hại.

Kiếp này còn chưa đến thời điểm phát tác như kiếp trước, mà cơ thể cũng không phát hiện được điều gì bất thường. Theo lý thì đời trước, cô bị Cố Băng Nhan hạ độc phải sau hai mươi tuổi mới đúng.

Nhưng với loại độc mạnh như vậy, làm sao cô lại không cảm thấy gì? Kiếp trước cô rất cảnh giác, vậy mà Cố Băng Nhan lại có thể hạ độc cô kiểu gì chứ?

Chính vì không lý giải được chuyện này nên thần kinh cô luôn căng như dây đàn. Mãi đến giờ phút này, cuối cùng cũng được cởi bỏ.

Đột nhiên, Lục Hạo Đình hỏi: “Tại sao độc lại phát tác bất ngờ? Em nói Cố Băng Nhan cho em ăn gì đó, là cái gì? Ăn lúc nào?”

Cố Vân Tịch đáp: “Lần trước... khi Thẩm Thanh Mai đến Lục gia nấu ăn, nói là để bồi bổ sức khỏe cho Thẩm Hương Lan, anh còn nhớ không?”

Sắc mặt Lục Hạo Đình ngay lập tức trở nên vô cùng khó coi.

Cố Vân Tịch nói tiếp: “Lần đó, thức ăn em thật sự đã kiểm tra rồi, đúng là món thuốc bổ cho phụ nữ, thành phần bên trong đều không có độc. Nhưng không ngờ khi vào cơ thể em, lại dẫn đến độc tố trong người phát tác.”

Thấy sắc mặt Lục Hạo Đình ngày càng khó coi, Cố Vân Tịch khẽ cười, rồi bước tới ôm lấy anh: “Thôi nào, đừng giận nữa. Bây giờ thế này là tốt rồi, khúc mắc lớn nhất trong lòng em cuối cùng cũng được sáng tỏ. Em cảm thấy nhẹ nhõm lắm. Em hứa sẽ không buông xuôi đâu, nhất định sẽ sống tốt và tìm ra cách giải độc. Còn về Cố Băng Nhan… em nghĩ chưa chắc bà ta có thể giải được. Ngay cả ông ngoại còn không làm được thì bà ta lấy gì mà giải.”

“Haiz… em cũng không ngờ ông ngoại lại lợi hại đến thế. Chỉ khi chất độc bộc phát toàn diện trong cơ thể, em mới biết thì ra trước đó đã có biết bao chuyện xảy ra. Năng lực của ông, có lẽ cũng không thua gì Cố Băng Nhan đâu.”

“Nên là…”

Cố Vân Tịch quay sang nhìn Cố Vân Hàn: “Loại độc này, anh tốt nhất hãy điều tra lại bên Cố gia, biết đâu đó là bí mật gì đó của gia tộc bị Cố Băng Nhan phát hiện ra. Chắc chắn là rất quan trọng, nếu không sao ông ngoại lại tốn nhiều công sức nghiên cứu đến vậy?”

Cố Vân Hàn ngẫm nghĩ về cái gia tộc phức tạp kia, gật đầu: “Được, anh sẽ điều tra. Ông ngoại em có tấm ảnh không?”

Đến giờ thì có thể chắc chắn người này có vấn đề. Biết đâu cũng đến từ "bên đó".

Cố Vân Tịch không có ảnh, nhưng Lục Hạo Đình thì có, chỉ là không mang theo người.

Cố Vân Tịch nói: “Không có ảnh thì em vẽ lại cho mọi người xem!”

Vẽ thì Cố Vân Tịch làm được. Sau khi cô phác họa xong chân dung, mọi người nhìn kỹ bức tranh: “Sao trông quen quen thế nhỉ?”

Cảm giác rất quen mặt, nhưng lại chẳng ai nhận ra là ai.

Cố Vân Tịch thì không để tâm nữa, cô nói với mọi người: “Mấy anh cứ xem từ từ, em đi tắm một chút.”

Đúng lúc đó, Gia Cát Nguyệt Hoa trở về. Lục Hạo Đình đang định đi cùng Cố Vân Tịch, nhưng khi nhìn thấy Gia Cát, anh chững lại.

Cố Vân Tịch lên lầu, mọi người đưa bức tranh cho Gia Cát Nguyệt Hoa xem: “Đại ca, nhìn người này quen quá, anh có nhận ra không?”

“Đây là ông ngoại của em gái, người đã luôn nghiên cứu độc tố trong người em ấy, hoàn toàn không quan tâm đến thân thể em, coi em ấy như chuột bạch để thí nghiệm, thật quá đáng!”

Tiểu Bát vô cùng tức giận, nhưng lão già kia đã chết, muốn báo thù cũng chẳng có cách.

Gia Cát Nguyệt Hoa chăm chú nhìn người trong tranh một hồi lâu, ánh mắt lạnh lùng đến thấu xương, nhưng không nói gì, chỉ im lặng đặt tranh xuống, rồi quay sang nhìn Lục Hạo Đình.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 938: Chương 938



“Chuyện của Cố Băng Nhan, cứ để tôi và Vân Hàn xử lý. Chúng tôi sẽ đào ra toàn bộ thế lực đứng sau bà ta. Còn cậu, đi đối phó với Dương gia, thay thế vị trí của Dương Khang Minh đi!”

Lục Hạo Đình sững người!

Dương Khang Minh? Đứng đầu Cục Giám sát, còn cao hơn cả tam thúc của anh một bậc.

Gia Cát Nguyệt Hoa cười lạnh: “Sao? Cảm thấy mình còn trẻ, không gánh nổi sao?”

Lục Hạo Đình: “Không phải, chỉ là hơi bất ngờ thôi!”

Gia Cát Nguyệt Hoa nói: “Hai em gái tôi đều gả cho cậu và Đường Dục rồi, tôi cũng phải chuẩn bị sính lễ cho họ chứ, đúng không?”

Ánh mắt Lục Hạo Đình tối lại: “Vừa rồi… anh đi gặp ai?”

Gia Cát Nguyệt Hoa lập tức bật cười, nụ cười dịu dàng như gió xuân: “Gặp lãnh đạo của các cậu chứ ai!”

“Tiểu công chúa của hoàng tộc Gia Cát gả sang, tôi phải đàm phán chứ. Hôn nhân giữa hai nước, các cậu đưa sính lễ gì, còn tôi… sẽ đưa sính lễ gì!”

Lục Hạo Đình: “…”

Là định nhổ tận gốc thật rồi?

Lục Hạo Đình nhìn anh ta một lúc lâu, rồi gật đầu: “Em hiểu rồi! Cảm ơn… đại ca!”

Đây là lần đầu tiên Lục Hạo Đình gọi anh là đại ca. Người như Gia Cát Nguyệt Hoa, vốn quen làm anh cả. Trước giờ chỉ có Đường Dục từng được gọi như vậy.

Gia Cát Nguyệt Hoa mỉm cười: “Sau này hãy đối xử tốt với Vân Tịch. Tôi đảm bảo hai nhà các cậu, ít nhất trăm năm tới sẽ vinh quang rạng rỡ!”

Thực ra, ban đầu anh không định để lộ thân phận. Sự tồn tại của họ luôn là một bí mật, tuy vài người cấp cao có biết, nhưng vẫn được giữ kín.

Giờ anh xuất hiện đột ngột, khiến tất cả rối loạn, chắc đang tìm cách lấy lòng cô em gái nhỏ này rồi!

Tốt thôi!

Nếu có thể khiến em ấy và em họ sống yên ổn ở nơi này, lộ thân cũng chẳng sao!

Trước kia anh còn nghĩ để Đường gia và Lục gia ra mặt, mình chỉ âm thầm giúp đỡ. Nhưng giờ phát hiện, dù là Đường gia hat Lục gia, cũng không thể một tay che trời!

Ở đế đô này, vẫn còn người có thực lực ngang ngửa với họ, thậm chí dám khiêu chiến.

Hơn nữa, dù mọi người kiêng dè Lục gia và Đường gia, nhưng không ai kiêng dè Cố Vân Tịch!

Lục Hạo Đình có thể bảo vệ, nhưng không thể khiến kẻ quyền thế sợ em ấy. Vậy thì, để anh đảm nhận việc đó!

Sau khi xác định rõ điều này, Lục Hạo Đình nhìn Gia Cát Nguyệt Hoa: “Em có chuyện muốn nhờ anh giúp.”

Gia Cát Nguyệt Hoa nhướn mày, hơi bất ngờ: “Chuyện gì?”

“Anh có loại thuốc nào khiến người ta toàn thân đau đớn không? Càng đau càng tốt, càng khổ sở càng tốt, nhưng không được chết, tốt nhất là cứ đau đớn mãi như vậy.”

Gia Cát Nguyệt Hoa nhìn anh, bỗng bật cười: “Tôi sẽ cho người điều chế, mai giao cho cậu!”



Trên lầu, Cố Vân Tịch vừa tắm xong, thay quần áo sạch sẽ, ngồi trước bàn trang điểm. Nhìn gương mặt đã khôi phục thần sắc trong gương, cô nhẹ nhàng mỉm cười!

Lấy dụng cụ trang điểm ra, bắt đầu tỉ mỉ tô vẽ. Đôi mắt quyến rũ, bờ môi đỏ mọng xinh đẹp. Cố Vân Tịch lạnh lùng, kiêu sa năm nào đã trở lại!

Lần này, đòn đánh nặng nề không làm cô gục ngã, ngược lại khiến cô mạnh mẽ hơn!

Ban đầu, dù cô cẩn trọng đến đâu, vẫn không tránh khỏi bi kịch giống kiếp trước. Cô đã sụp đổ, không thể chấp nhận!

Nhưng phản ứng của Lục Hạo Đình, thật sự quá tuyệt vời!

Anh tin tưởng cô, bảo vệ cô. Nếu cô còn buông xuôi, thì chính là phụ lòng anh, cũng phụ những người anh em quan tâm đến cô.

Trang điểm xong, mặc chiếc váy xinh đẹp, chải lại tóc, cả người như phát sáng. Lúc này, Cố Vân Tịch không còn chút u sầu nào, chỉ còn tràn đầy sức sống và tự tin.

Khi cô bước xuống lầu, mọi người đều sững sờ!

Tiểu Bát là người đầu tiên thốt lên: “Wow! Em gái, em đẹp quá trời luôn á!”

Cố Vân Tịch nhếch môi đỏ, nở nụ cười rạng rỡ: “Anh Hạo Đình đâu rồi?”

Nhìn quanh đại sảnh, không thấy Gia Cát Nguyệt Hoa, Cố Vân Hàn hay Lục Hạo Đình.

Tiểu Bát chỉ ra phía hành lang vườn sau: “Ở đó kìa!”

Lúc này, Lục Hạo Đình vừa nói chuyện xong với Gia Cát Nguyệt Hoa, đang đứng ở hành lang lướt điện thoại.

Thứ anh xem, tất nhiên là các bài báo hôm nay về Cố Vân Tịch. Tin tức bùng nổ, #CốVânTịch đang chiếm giữ vị trí số 1 hot search.

Đọc bình luận, phần lớn đều nói anh chỉ đang “diễn”, không muốn thừa nhận sự thật nhục nhã, thực chất sẽ sớm vứt bỏ và trả thù cô.

Có thể chưa phải ngay, nhưng cuộc hôn nhân này chắc chắn sẽ tan vỡ. Cố Vân Tịch là một “nữ hồ ly” quyến rũ đầy tham vọng, IQ cao, chơi đùa đàn ông trong lòng bàn tay. Nhìn tốc độ cô leo lên trong giới giải trí là biết dã tâm cỡ nào rồi!

Rồi là hàng loạt bình luận chĩa mũi dùi vào giới nữ nghệ sĩ, cho rằng ai cũng "dựa hơi đàn ông" mà lên, còn đưa cả đống ví dụ từ showbiz.

Chủ đề nóng khắp mạng xã hội. Thời đại này quá xô bồ, truyền thông quá phát triển, lôi kéo sự chú ý khiến hình tượng nghệ sĩ bị phá hủy nghiêm trọng. Dư luận quá thiên lệch, dường như mọi nữ minh tinh đều là “rác rưởi” như vài con sâu làm rầu nồi canh kia.

Fan của Cố Vân Tịch cố gắng phản bác, nhưng không lại. Họ liên tục cầu xin anh lên tiếng bảo vệ cô. Một số fan còn cố vớt vát rằng: “Anh ấy đã trả lời rồi, thái độ của bệnh viện cũng đã rõ, không cần nói thêm.” Nhưng giọng điệu rõ ràng là thiếu tự tin.

Lục Hạo Đình nhìn rồi mỉm cười, đăng ngay một bài Weibo:

“Cô bé đó lớn lên ngay trước mắt tôi. Tôi quen cô bé từ năm cô bé 8 tuổi. Suốt 11 năm qua, nó học 12 thứ tiếng, đạt cấp 10 piano và violin, biết nhiều nhạc cụ cổ, học y học, vũ đạo, đồng thời vẫn giữ vị trí nhất tỉnh ở các môn văn hóa.

Tất cả giáo viên trường và phụ đạo đều do tôi đích thân mời. Trong lịch trình dày đặc như vậy, nếu nó còn có thể làm tất cả những việc các người nói sau lưng...

…Vậy thì không phải lỗi của cô ấy, mà là do tôi mù mắt!”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 939: Chương 939



"Cô ấy không sai, là tôi mù mắt!"

Phải bá đạo, phải mạnh mẽ, phải tin tưởng đến mức nào thì mới có thể nói ra được câu này?

Từ nhỏ, Cố Vân Tịch đã yêu thích học hành, học đến điên cuồng, chỉ số thông minh cực cao, chỉ là tính cách không được tốt, bởi vì bị người ông tâm thần ngược đãi nên thời thơ ấu để lại tổn thương tâm lý nặng nề.

Nói là tâm lý không bình thường, nhưng tư tưởng của cô lại vô cùng chính trực. Dù lớn lên càng ngày càng xinh đẹp, cô cũng chưa từng nghĩ đến việc lợi dụng nhan sắc.

Trong đầu cô gái này, luôn có một niềm tin trở nên mạnh mẽ để báo thù, học hành trở thành con đường duy nhất, cũng là tín ngưỡng của cô!

Sự kiên cường ấy khiến Lục Hạo Đình vô cùng khâm phục!

Anh thích một cô gái bướng bỉnh nhưng tận sâu trong xương tủy lại kiêu hãnh như vậy!

Tính cách tổn thương là do thuở nhỏ không ai dẫn dắt, giờ có anh ở đây, anh nhất định sẽ không để cô đi sai đường!

Vì vậy, cô muốn học, anh sẽ tạo điều kiện tốt nhất cho cô. Sau này cũng vì để cô tránh xa lão già kia, nên lịch trình học của Cố Vân Tịch bị sắp xếp kín mít, tất cả gia sư đều là những danh sư do Lục Hạo Đình mời tới.

...

Trong hoàn cảnh như vậy, nếu anh còn nhìn nhầm người, thì đúng là không thể trách Cố Vân Tịch được, chỉ có thể trách bản thân mắt mù mà thôi!

Sự việc hôm nay ồn ào quá lớn, bao nhiêu phóng viên có mặt, tin tức lan truyền khắp nơi. Một nữ minh tinh gặp chuyện như vậy, bạn trai lại đứng ra bảo vệ công khai, các fan của Cố Vân Tịch thật sự đã rất cảm kích và may mắn rồi!

Ban đầu ai cũng không dám mong Lục Hạo Đình sẽ lên tiếng bảo vệ thêm nữa, nhưng khi thấy dòng weibo kia, rất nhiều fan đã xúc động đến bật khóc!



“Hu hu hu… hai người là cặp đôi tôi yêu thích nhất, không có ai thứ hai!”

“Vì hai người, tôi lại tin vào tình yêu rồi. Trước kia từng vì tình yêu mà toàn thân đầy thương tích, giờ tôi mới hiểu, hóa ra thế gian này vẫn còn đàn ông tốt. Mau kết hôn đi! Hai người chính là tín ngưỡng tình yêu của tôi!”

“Đàn ông tốt thực sự tồn tại! Vân Tịch thật hạnh phúc!”

“Ghen tị đến biến dạng luôn rồi đó! Mau kết hôn rồi sinh con đi! Tôi chờ công bố chính thức đây!”

“Phải may mắn cỡ nào mới gặp được người đàn ông thế này? Tôi khóc đến nước mắt đầm đìa!”

“Gia thế đỉnh cao, đẹp trai đến rụng tim, quyền thế ngút trời lại còn ấm áp chiều chuộng thế này, Cố Vân Tịch, cô khiến tất cả phụ nữ phải ghen tị! Cô đào đâu ra người đàn ông ưu tú thế này hả? Truyền ít bí quyết đi, làm ơn!”

“Quan trọng là người ta còn trẻ nữa chứ! Trẻ trung, đẹp trai… a a a a a, làm thiếp được không? Tôi đảm bảo không tranh vị trí chính thất!”

“Làm thiếp đi làm thiếp đi! Tôi xếp hàng a a a a!”

“Mấy người con gái lưu manh thế này là ổn thật à?”

“Á đù! Anh này đang cướp vợ tụi tôi đó! Tôi vẫn còn độc thân nè!”

“Nhưng mà… tụi tôi tâm phục khẩu phục!”

“Thật là… đúng chất đàn ông!”



Lục Hạo Đình đang xem bình luận mà bật cười, thì giọng nói của Cố Vân Tịch vang lên bên cạnh: “Anh Hạo Đình!”

Lục Hạo Đình ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy cô gái trước mặt, rực rỡ chói mắt!

Anh sững người!

Quá đẹp!

Dùng từ “rực rỡ chói mắt” để miêu tả cũng không hề khoa trương.

Cô gái nhỏ này vốn mang khí chất thanh lãnh, trước kia luôn có chút lạnh lùng. Gần đây được anh cưng chiều đến mềm mại, yếu đuối hơn. Đã lâu rồi anh không nhìn thấy một Cố Vân Tịch rạng ngời và mạnh mẽ như thế này!

...

Ở một diễn biến khác.

Sau khi Hàn Nguyệt bị Lục Hạo Đình làm cho tức nghẹn, không còn cách nào khác đành quay về nhà.

Chồng bà ta — Lương Thiên Thành — đang đi công tác nước ngoài từ hôm qua, phải hơn một tháng nữa mới về.

Bà ta tức đến phát điên nhưng lại không làm gì được.

Nhưng giữa đêm, trời còn chưa sáng, bà ta đang ngủ say trên giường thì đột nhiên bị lôi mạnh dậy, ném mạnh vào tủ quần áo bên cạnh: “Aaaa…”

Người lẽ ra phải đang ở nước ngoài - Lương Thiên Thành - lại giận dữ gào lên: “Con đàn bà thối tha! Tất cả là tại mày! Là mày hại tao!”
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back