Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  (Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh

(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Chương 130


Mặc kệ bị bôi đen, mặc kệ người ta mắng, bạn trai không nghe, không để ý.

Bạn trai không chỉ coi như không thấy không biết đến scandal ngay vào sáng nay, mà còn cầu hôn lãng mạn như thế, đây không phải chỉ có yêu, mà còn là sự tín nhiệm tuyệt đối.

Trong vòng nửa canh giờ sau khi tin tức Thường Thời Quy cầu hôn Ninh Tây truyền ra thì đã leo lên đầu đề tất cả các trang báo mạng.

Rất nhiều trang web đã lặng lẽ huỷ bỏ các bài viết về scandal sáng nay của Ninh Tây, sau đó nữa là đăng tải các bài viết khen ngợi đủ điều về Ninh Tây.

Thực sự là....

Trở mặt nhanh như gió.Ví như khen ( phấn son tam sinh ), khen Ninh Tây chụp hình trang bìa tạp chí có khí chất lại xinh đẹp, rồi là Ninh Tây ra phố cũng xinh đẹp hết sức, chỉ kém không khóc hô nó , "chúng tôi yêu Ninh Tây một vạn năm đều không thay đổi", mà dường như quên rằng một giờ trước bọn họ còn ra sức hắt nước bẩn lên Ninh Tây.

Trên thực tế, nhiều ông chủ trang web biết được Thường Thời Quy cầu hôn Ninh Tây, đã bắt đầu hối hận vì một món lợi nhỏ trước mắt mà đi bôi đen Ninh Tây.

Bọn họ dám làm thế đơn giản là cảm thấy Ninh Tây và Thường Thời Quy lần này không có kết quả.

Theo lý thuyết, với thân phận của Thường Thời Quy, sai có thể chấp nhận bạn gái mình cắm sừng, chắc chắn là phẫn nộ, nhưng sao lại ngược lại, còn cầu hôn cô ấy chứ.

Trong lòng bọn họ mặc dù không suy nghĩ cẩn thận , nhưng động tác cũng rất nhanh, một bên yêu cầu gỡ hết bài báo sáng nay, một bên liên lạc với công ty giải trí Cửu Cát.

Xin lỗi, nhất định phải xin lỗi.

Hiện tại nói xin lỗi vẫn còn kịp, chờ Thường Thời Quy và Ninh Tây quay lại truy cứu chuyện này, chỉ sợ sẽ không có kết quả tốt gì.

Tưởng Viễn Bằng như thế nào cũng không nghĩ tới, chuyện sẽ phát triển theo hướng như thế này.

Rất nhiều công ty hợp tác với công ty của ông ta sáng nay ào ào gọi điện thoại cho ông ta, nói muốn kết thúc hợp ta tác, và có người cũng thẳng thừng nhắc nhở ông ta, đừng đối nghịch với Thường Thời Quy.

Ông ta vô cùng tức giận, cúp điện thoại, vứt xuống bàn làm việc, thuận tay hất hết giấy tờ trên bàn.

"Anh, anh làm sao thế?"

Tưởng Hồng Khải đẩy cửa thư phòng ra, thấy trong thư phòng lộn xộn, hơi rụt đầu, hỏi, "Anh đừng xúc động quá."

"Sao lại tới đây?"

Tưởng Viễn Bằng để ly trà trong tay xuống, miễn cưỡng nén tức giận trên mặt : "Có chuyện gì?"

"Cũng không có gì lớn , " Tưởng Hồng Khải cười khan đi vào phòng, tránh giẫm lên giấy tờ trên mặt đất, xoa tay nói,"Anh, tin tức sáng nay về Ninh Tây là anh thuê người tung ra hả?".Tưởng Viễn Bằng nhìn hắn một cái, không nói gì.Sớm đã thành thói quen nhìn thái độ của anh trai như thế, Tưởng Hồng Khải cũng không thèm để ý, mở miệng nói tiếp..."

Anh làm như vậy không hay lắm, anh là chưa thấy thái độ Thường Thời Quy đối với cô bạn gái nhỏ kia.

Anh tìm người bôi đen cô ta, đây không phải là gây thù với Thường Thời Quy sao?"

"Một thằng đàn ông, lại bị một con đàn bà mê hoặc như thế , "Tưởng Viễn Bằng cười lạnh một tiếng, "Dù hôm nay anh không làm như vậy, thì cô ta bên cạnh Thường Thời Quy, hắn sớm muộn gì cũng đối phó với chúng ta ."

"Sao anh nói vậy?"

Nhìn cái kiểu ngu ngốc mờ mịt của Tưởng Hồng Khải, trên trán Tưởng Viễn Bằng nổi gân xanh:"Mày cho rằng Ninh Tây vì sao lại làm bạn gái của Thường Thời Quy ?

Cô ta là vì trả thù mày!

Trả thù Tưởng gia chúng ta!"

Bị đại ca mắng thẳng vào mặt, Tưởng Hồng Khải sững sờ mấy giây mới nói:"Không đúng, bọn họ ở cùng một chỗ, không phải là Thường Thời Quy chủ động theo đuổi sao?"

Huống chi, hắn nghe nói, đứa con trai ngoan của anh trai cũng đăng blog chúc phúc cho Ninh Tây và Thường Thời Quy kia kìa.

"ANh nghĩ nhiều rồi đấy, Thường Thời Quy đâu có ngốc như thế..."

Giọng Tưởng Hồng Khải càng lúc càng nhỏ dần đi, bởi vì thấy ánh mắt sát ý của anh trai, nên im bặt.

Hắn rụt cổ một cái, nửa ngày sau mới nổ lên dũng khí hỏi: " Vậy anh nói xem, chúng ta làm gì bây giờ?"

Tưởng Viễn Bằng híp híp mắt,ánh mắt phức tạp nhìn Tưởng Hồng Khải, không nói gì."

Cây lười ươi" là một tài khoản khá nổi danh, chủ tài khoản là một người.... từ nhỏ đã đặc biệt ghét những người có thành tích tốt, những người đó, ngoài đọc sách ra thì đâu biết cái gì> Vốn hắn là kẻ nghèo rớt mồng tơi, kể từ khi tài khoản blog nổi lên một chút, thì cuộc sống mới tốt hơn một chút.

Điều này cũng khiến hắn vô cùng đắc ý, mặc dù từ nhỏ hắn đã trốn học đánh nhau hút thuốc uống rượu, lớn lên cũng không có gì đặc biệt, nhưng bây giờ so với đại đa số người phá phách trong lớp trước kia thì tốt hơn nhiều.

Nhất là khi hắn tài khoản blog của hắn càng ngày càng có nhiều người theo dõi thì không ít công ty giải trí nhờ hắn viết bài quảng cáo cho nghệ sĩ công ty họ hoặc bôi đen nghệ sĩ công ty đối thủ.

Ví dụ như cái nữ nghệ sĩ công ty, hắn không vừa mắt cô này từ lâu rồi.

Lúc trước khi cô ta chưa nổi tiếng, hắn đã có ý theo dõi tài khoản blog của cô ta, ai ngờ cô ta lại không thèm theo dõi lại hắn, từ đó về sau, trong lòng bắt đầu không ưa Ninh Tây.

Về sau Ninh Tây càng ngày càng nổi, không chỉ được diễn trong nhiều bộ phim điện ảnh, còn nhận được giải nữ phụ xuất sắc nhất của giải thưởng Phi Vũ, rồi có một người bạn trai mà vô số cô gái mơ cũng không dám mơ tới, ông trời thiên vị cho cô ta sao?

Sao tất cả mọi may mắn cô ta đều chiếm hết?Mặc dù hắn không thích Ninh Tây, nhưng lại không dám bôi đen cô, bởi vì hắn nghe những người khác nói , cô nghệ sĩ này giống như tà môn, những người nói xấu cô ta đều không có kết quả gì tốt đẹp.Ví dụ như mấy tài khoản trước kia giúp Chu Mạt Lỵ nói xấu cô ta, hiện tại không ai tìm đến nhờ quảng cáo nữa.Hắn nhịn thật lâu, lần này cuối cùng cũng có cơ hội, tất cả đều dồn lại hắt nước bẩn Ninh Tây, hắn cũng không thể chậm tay, chỉ trong vòng một đêm đã viết rất nhiều bài viết mắng mỏ Ninh Tây.Sống cũng không ít, kiếm tiền bằng cách viết bài lên blog cũng không phải ngày một ngày hai, trong lòng hắn biết, cái này chắc chắn có đại nhân vật nào đó muốn xử lý Ninh Tây, nếu không, cũng không mạnh tay đến vậy.

Cả đêm viết gần mười bài viết liên quan đến scandal của Ninh Tây xong, " cây lười ươi" thỏa mãn đi ngủ, ai ngờ mới ngủ được hai tiếng, dậy mở máy tính ra thì chiều gió đã thay đổi.

Thường Thời Quy cầu hôn Ninh Tây?Các tiểu thư, thiếu gia nhà giàu trong thủ đô đều chúc phúc?Có người đứng ra chứng minh, hình ảnh Ninh Tây thân mật với đàn ông chỉ là quay phim hoặc đi cùng tập thể mà thôi.

Có người bình luận hỏi hắn, sao đến giờ vẫn chưa gỡ mấy bài viết bôi đen Ninh Tây, coi chừng Thường Thời Quy và Ninh Tây sẽ truy cứu chuyện này đến cùng.

Cây lười ươi căn bản không quan tâm, nhưng khi hắn phát hiện trong tin nhắn có một phong thư kiện cáo của một văn phòng luật sư, hắn biết, lần này hắn chết chắc rồi.
 
(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Chương 131


Ngón tay Ninh Tây trắng nõn dài nhỏ, chiếc nhẫn kim cương đeo ngón tay cô, vô cùng rực rỡ.Trương Thanh Vân vụng trộm liếc mắt chiếc nhẫn khiến người ta lóa mắt kia, nghĩ, gom tất cả tài sản của hắn cũng không mua nổi.

á.

Triệu Mạnh và Đào Thận Ngôn chỉ đạo mấy nhân viên củac ửa hàng hoa đem toàn bộ hoa hồng vào trong nhà, sau đó cười hì hì đi phòng khách.

Đào Thận Ngôn chạy trước mặt Ninh Tây: "Đa tạ Ninh tỷ đã đồng ý tiếp nhận một người không hiểu phong tình như Thường ca."

"Đúng vậy, đúng vậy, " Triệu Mạnh gật đầu nói, "Ủy khuất chị rồi."

Bị hai người chọc cho bật cười, Ninh Tây đứng dậy đem một bố hoa hồng màu lam cắm vào bình hoa: "Nếu hai người đã có lời, tôi sẽ nể mặt, không chê anh ấy."

"Vậy chúng em yên tâm, " Đào Thận Ngôn vẻ mặt cười xấu xa lấy điện thoại di động ra, "Hiện tại toàn bộ thế giới đều biết chị và Thường ca sẽ kết hôn, hai người định bao giờ thì tổ chức, bọn em còn chuẩn bị hít không khí vui vẻ nữa."

Ninh Tây không nghĩ tới Đào Thận Ngôn lại đem chuyện này đăng lên blog , nhìn Thường Thời Quy ý cười đầy mặt, liền đoán được bọn họ đã thương lượng trước, , vì vậy giơ lên tay, lộ ra chiếc nhẫn xinh đẹp, "Nhẫn cũng đã đeo rồi, hôn lễ..."

Ninh Tây hé miệng cười cười, nhìn qua Thường Thời Quy không nói lời nào.Đối với rất nhiều người mà nói, hôn lễ là buổi lễ long trọng chỉ có một lần trong đời, cho nên luôn coi trọng, thậm chí vay nợ cũng phải chuẩn bị một hôn lễ thật đẹp, thật long trọng, thật rực rỡ.

Đối với Thường Thời Quy mà nói, hôm nay sẽ trở thành cái ngày mà cả đời hắn cũng sẽ không quên, người con gái hắn yêu cuối cùng cũng đã đồng ý kết hôn, cùng chung sống cả đời, là quà tặng quý giá nhất mà ông trời ban tặng.

Vậy nên vào thời khắc này, cả người hắn vẫn đang lâng lâng như trên mây, mấy người kia đem hắn ra nói giỡn cũng chỉ cười cười không nói gì.Đào Thận Ngôn sau khi giễu cợt một lúc, cũng không thể mặt dày làm bóng đèn mãi được, hết sức thức thời rời đi, đem không gian để lại cho đôi uyên ương.Trương Thanh Vân cũng đi theo Đào Thận Ngôn, Triệu Mạnh cùng rời đi.

Đi ra cửa chính, bên ngoài hoa hồng vẫn chưa dọn xong, có nhân viên làm việc còn quét cánh hoa trên mặt đất.

Đào Thận Ngôn đang đi phía trước đột nhiên quay đầu lại, giống như cười mà không cười nói: "Chuyện trên mạng sáng nay, chúng tôi cũng biết hết rồi."

Trương Thanh Vân thở phào nhẹ nhõm, xem ra Thường Thời Quy thục sự không để ý mấy thứ ngổn ngang trên mạng sáng nay."

Nghe nói công ty giải trí Cửu Cát cũng không phải nhỏ, còn có cổ phần đầu tư của Thường ca, nhưng phòng quan hệ xã hội làm việc hơi chậm chạp quá, " Đào Thận Ngôn nói cực kỳ tùy ý, "Lần sau nếu còn có chuyện như vây, phản ứng phải nhanh nhanh chóng một chút."

Nghe nói như thế, Trương Thanh Vân tự hiểu đây là một lời cảnh cáo, cười khổ một tiếng, gật đầu nói : " Công ty về sau sẽ lập một tổ quan hệ xã hội riêng cho Ninh Tây, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện này một lần nữ."

Đào Thận Ngôn gật đầu cười, không nói gì thêm.Trương Thanh Vân ngồi lên xe của mình, mở máy di động, tiếng chuông thông báo có tin nhắn kêu réo rắt không ngừng.

Gọi một cuộc điện thoại cho giám đốc, nói cho hắn biết Thường Thời Quy đã cầu hôn Ninh Tây , scandal trên mạng sáng nay Thường Thời Quy hoàn toàn không tin, sau đó không thèm đọc mấy tin nhắn gửi đến mà đem xoá sạch.

"Bọn họ đi hết rồi."

Ninh Tây đứng trước cửa sổ, nhìn nhân viên cửa hàng hoa cũng đều đi hết, xoay người đến ngồi bên cạnh Thường Thời Quy, cầm lấy ly cà phê trên bàn uống một ngụm,
"Sau khi về nước, gặp được anh là nằm ngoài kế hoạch của em."

Có một số việc, có mấy lời, đến bây giờ nhất định phải nói, cô không muốn có chuyện giống như tối qua lặp lại một lần nữa.

"Kí hợp đồng với công ty giải trí Cửu Cát , về nước làm nghệ sĩ, nổi tiếng ở trong nước đều là kế hoạch mà em tỉ mỉ lên kế hoạch."

Ninh Tây nói đến đây, bật cười,
"Mấy người bạn học thời cao trung đều cho em về nước là để báo thù cho bọn họ, nhưng thực ra đó không phải là toàn bộ nguyên nhân.

Nếu như chỉ để đối phó với họ, em căn bản không cần phải phí nhiều sức như thế."

"Thật sự người hại chết ba em là Tưởng Hồng Khải, ông ta uống rượu say, lại chạy quá tốc độ, năm đó mẹ em đã nghi ngờ như thế , nhưng cuối cùng mẹ em lại chết đi không minh bạch, còn bị chẩn đoán là vì bệnh trầm cảm.

Ai làm hồ sơ xét nghiệm chẩn đoán bệnh của mẹ em? !

Buồn cười nhất là người đó lại chính là chú hai của em.

Ninh Tây hung hăng siết chặt ly cà phê trên tay.

"Vì không để người thân họ hàng nghi ngờ, em làm như không biết gì cả.

Hai năm sau, em tìm được cơ hội về nước báo án, nhưng mà không có chứng cứ, cảnh sát không thể lập án."

"Đoạn thời gian đó, em cả đêm ngủ không yên, chỉ cần nhắm mắt lại, có thể mơ tới hình ảnh ba mẹ chết thảm.

Về sau anh quan tâm em nhiều, em kỳ thật đã động tâm.

Nhưng mà Thường gia và Tưởng gia là quan hệ thân thích , em không muốn làm cho anh khó xử, càng không muốn sau khi mọi chuyện lộ ra, khiến anh nghĩ rằng em vì muốn báo thù mới tiếp cận anh ."

"Tình yêu tốt đẹp, nhưng lại quá yếu ớt."

Ninh Tây khẽ cười một tiếng,
"Em không muốn tồn tại trong trí nhớ của anh trở thành một người tâm cơ thâm trầm, vì báo thù mà không từ thủ đoạn nào.

Ninh Tây nói một câu, lòng Thường Thời Quy lại đau nhói một lần, nghe Ninh Tây nói đến câu đó, không cách nào bình tĩnh nghe tiếp:
"Không, Tây Tây, em rất tốt."

Ánh mắt Thường Thời Quy hết sức chân thành, tha thiết, Ninh Tây biết rõ hắn không hề nói dối."

Anh biết vì sao em lại đồng ý lời cầu hôn của anh không?"

Ninh Tây cười, duỗi tay nhéo vành tai Thường Thời Quy.."

Bởi vì em biết, trong mắt anh em vĩnh viễn là rất tốt."

Tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, câu này hoàn toàn không sai.

Một người cảm thấy bạn tốt đẹp, không nhất định là người đó yêu bạn, nhưng nếu người đó thấy bạn có điểm không tốt, vậy khẳng định người đó không hề yêu bạn.
 
(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Chương 132


"Phu nhân, " Lão quản gia của Thường gia đưa máy tính bảng đến cho Đào Tuệ Tuyết , trên màn hình máy tính bảng là hình chụp Thường Thời Quy cầu hôn Ninh Tây,"Thiếu gia cầu hôn thành công."

Đào Tuệ Tuyết đeo mắt kính lên, cầm lấy máy tính bảng nhìn mấy lần, gật đầu nói: "Trước còn lo lắng nó không biết lãng mạn, còn sợ cầu hôn không thành, bây giờ nhìn lại, coi như cũng hưởng được một chút kĩ năng của ba nó , chí ít cũng phải biết khi theo đuổi phụ nữ, nhất định đã mặt phải dày."

Quản gia cúi đầu cười, không tiếp lời.

"Đảo mắt một cái, con trai đã muốn kết hôn rồi."

Đào Tuệ Tuyết sờ khóe mắt, chỗ đó đã có nhiều nếp nhăn.

Bà thở dài, thời gian thật sự là trôi qua quá nhanh, có đôi khi bà mơ mình vẫn chỉ là một thiếu nữ, tỉnh lại hoá ra chỉ là mơ.

Bà tùy tiện lướt xuống lại vô tình thấy được mấy hình ảnh Ninh Tây và mấy người đàn ông khác đang ôm ấp hoặc là hôn môi.

Đào Tuệ Tuyết nhíu mày, lập tức chú ý tin tức này, giọng nhàn nhạt,"Hiện tại báo chí viết bài đúng là không có trách nhiệm."

Đào Tuệ Tuyết khi còn trẻ có thời gian thích chụp ảnh, bà nhìn mấy ảnh chụp này đã biết chỉ là lợi dụng góc chụp khiến nhìn như hai người đang ở sát cạnh nhau mà thôi.

"Chuẩn bị xe, tôi muốn ra ngoài uống trà với mấy bà bạn."

Con dâu tương lai nhà mình, sao có thể để để bên truyền thông bắt nạt được.

Buổi sáng sớm hôm đó, có phóng viên ngồi xổm trước cửa chính Thường gia muốn phỉng vấn Đào Tuệ Tuyết, hỏi cái nhìn của bà về con dâu tương lai Ninh Tây.

Nên biết, đại đa số nữ diễn viên sau khi gả vào nhà giàu đa số đều không được lòng của mẹ chồng, hiện tại Ninh Tây lại vừa có scandal như thế, tinh gả vào nhà giàu có sau, cũng không quá quan tâm thụ bà bà chào đón, hiện tại Ninh Tây gây ra scandal như thế, chắc chắn càng không hài lòng về đứa con dâu này đâu.

Nhưng không ngờ Đào Tuệ Tuyết trước ống kính phóng viên lại khen ngợi Ninh Tây không dứt miệng.

"Thường phu nhân, nghe nói Thường tiên sinh đã cầu hôn nữ diễn viên Ninh Tây, xin hỏi bà nghĩ thế nào về việc này."

"Chuyện hai đứa trẻ bọn nó ở bên nhau tôi đã biết từ sớm, điều tôi không ngờ là Thời Quy đến bây giờ mới cầu hôn Ninh Tây."

Phóng viên: ? ? ?"

Vậy bà hài lòng với cô con dâu tương lai này sao?

Khi cô ấy vào làm dâu thì liệu bà có đồng ý để cô ấy tiếp tục nghề diễn nữa hay không?"."

Hài lòng, rất hài lòng, từ lúc con bé làm bạn với Thời Quy tôi đã cảm thấy cô gái này rất xinh đẹp, trong phim xinh đẹp không nói, trong chương trình truyền hình cũng rất đẹp, nói năng cũng lễ độ, khi đó tôi đã nghĩ nếu Thời Quy tìm được một cô bạn gái giống như vậy thì tốt rồi.

Hiện tại coi như ao ước thành sự thật, tôi còn bất mãn cái gì.

Còn sự nghiệp diễn viên của Ninh Tây, tôi ủng hộ quyết định của con bé, chúng tôi là phụ nữ nhưng cũng không nhất định phải ở nhà giúp chồng dạy con.

Làm việc mình thích và có sự nghiệp riêng, như vậy cuộc sống mới có giá trị."

Phóng viên: ...

Ninh Tây có phải quá may mắn rồi không, không những có được người đàn ông tốt, còn gặp được bà mẹ chồng như thế này, chuyện tốt đẹp gì cô ấy cũng chiếm mất, người khác biết phải sống thế nào???

Sau khi Thường Thời Quy cầu hôn Ninh Tây , scandal của Ninh Tây trong vòng một ngày đều biến mất không thấy tăm hơi.

Đoàn làm phim ( tình thương của cha như núi) sau khi biết cái tin tức này, vốn còn lo lắng Ninh Tây sẽ không tham gia quay phim nữa, nhưng đúng là bọn họ lo bò trắng răng, Ninh Tây không chỉ trình diện ở trường quay đúng hẹn, lúc quay phim cũng không hề tự cao tự đại, có thể diễn được tuyệt đối không dùng đến diễn viên thế thân, chấp nhận chịu đựng cực khổ, điều này khiến đạo diễn hiểu vì sao nhiều đạo diễn khác đều khen ngợi Ninh Tây nhiều đến vậy.Kiểu diễn viên có danh tiếng lại diễn xuất tốt, lại không kén cá chọn canh, không gây khó dễ cho đoàn làm phim, như vậy đạo diễn nào chẳng thích?Trương Ích Dân là diễn viên chính trong phim, là diễn viên lâu năm, cũng rất nghiêm khắc với diễn viên đóng chung , những diễn viên trẻ tuổi mới vào nghề đóng chung với ông đều có áp lực lớn, trong lòng cũng nảy sinh ấm ức, nhưng không dám nói ra.

Ngược lại Ninh Tây đối với Trương Ích Dân lại không có áp lực lớn lắm, cô không ngại khi Trương Ích Dân lăn qua lăn lại, thỉnh thoảng sẽ chủ động hỏi Trương Ích Dân một số chi tiết trong phim.

Đến tuổi này của Trương Ích Dân cũng không phải sợ người khác diễn tốt hơn ông, tạo uy hiếp đối với vị trí trong nghề của ông nữa cho nên khi Ninh Tây tìm đến hỏi sẽ nghiêm túc chỉ cho cô.

Thường xuyên qua lại, giữa hai người lại giống như thầy trò.

Có đôi khi Ninh Tây không có mặt quay phim, đạo diễn lại hỏi giỡn Trương Ích Dân " học trò của ông hôm nay không đến quay phim, chắc là bận đi hẹn hò với vị hôn phu rồi nhỉ?"

Trương Ích Dân không hề tức giận, ngược lại vui tươi hớn hở cười , hiển nhiên thể hiện rất vừa lòng với bốn chữ "học trò của ông".

Các diễn viên khác thấy mối quan hệ tốt giữa Trương Ích Dân và Ninh Tây, cũng không biết trong lòng mình có tư vị gì.

Trương Ích Dân tính tình nghiêm khắc, rất nhiều người đều tránh tiếp xúc với ông ấy, chỉ sợ nói cái gì sai lại bị mắng, nhưng Ninh Tây hết lần này tới lần khác lại m chủ động tìm Chu Ích Dân học tập.

Khó trách Ninh Tây đóng bất kì bộ phim nào, hợp tác với bất kì một đạo diễn nào thì đạo diễn đó cũng khen cô không dứt miệng.

Cô ấy có một hôn phu lợi hại, công ty đại diện lớn, có bạn bè là siêu sao quốc tế, có nhiều bộ phim ăn khách, nhưng không bao giờ ngừng học hỏi, . còn có thể chịu được cực khổ khi quay phim.

Bọn họ lấy cái gì so với cô?

Ninh Tây bây giờ lại không thể quan tâm được mấy diễn viên trẻ tuổi trong đoàn làm phim đang có ý kiến gì với cô, bởi vì hiện tại cô đang bận lo lắng một chuyện khác quan trọng hơn.

Ngày mai, phải đi gặp mẹ của Thường Thời Quy, mẹ chồng tương lai của cô .
 
(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Chương 133


"Thời Quy, bình thường dì hay mặc đồ như thế nào?"

Ninh Tây tìm quần áo trong tủ, màu nhạt quá thì thiếu sức sống, sẫm màu nhìn sẽ u ám, màu sáng thì lại diễm lệ quá, Ninh Tây tìm tới tìm lui vẫn chưa tìm được bộ nào phù hợp.

"Anh chọn cho em một bộ xem.

""Đừng lo lắng, mẹ anh rất thích em, em mặc trang phục như thế nào bà ấy cũng đã nhìn thấy trên tivi rồi."

Thường Thời Quy đứng dằng sau ôm eo Ninh Tây, nhẹ giọng cười nói,"Không cần khẩn trương, còn có ảnh giúp em ."

"Em không khẩn trương, " Ninh Tây đánh nhẹ vào tay Thường Thời Quy,"Chỉ là không quen thôi."

"Ừ, anh biết, Tây Tây cái gì cũng không sợ."

Bị đánh một cái nhưng Thường Thời Quy lại cười càng tươi, còn tiếp lời trêu đùa Ninh Tây, sau đó nhân cơ hội hôn trộm một cái trên mặt cô.

Ninh Tây không để ý đến Thường Thời Quy nữa, cuối cùng chọn một bộ sườn xám và khoác thêm áo choàng, vuốt vuốt tóc, ngẩng đầu nhìn mình trong gương, cười khẽ.

Trước kia lúc xem phim truyền hình, nhìn hai người nằm nữ trẻ trung chuẩn bị đi gặp đối phương sẽ căng thẳng, Ninh Tây không thực sự không hiểu, tình cảm là chuyện của hai người, việc gì phải bận tâm cái nhìn của người khác.

Đến bây giờ cô mới hiểu, bây giờ cô cũng đang căng thẳng đây.

Đến gặp mẹ của Thường Thời Quy không thể trang điểm quá đậm, nhưng không trang điểm thì có chút tùy ý, vậy nên cô chỉ trang điểm nhẹ, mang thêm vài đồ trang sức nhỏ nhắn trang nhã.Chờ Ninh Tây trang điểm xong, Thường Thời Quy cảm thấy Ninh Tây hôm nay hơi khác mọi ngày, nhưng khác chỗ nào chứ...

Ừm...

Trông có vẻ xinh đẹp và dịu dàng hơn.

Đàn ông không hiểu trang điểm thần kỳ chỗ nào, nên họ càng không hiểu được thay đổi kiểu trang điểm sẽ thay đổi luôn cả khí chất.

Đem quà tặng để hết lên xe, Ninh Tây chỉnh lại áo choàng rồi ngồi vào xe.

Xe chậm rãi chạy đi, tâm tình cô cũng bình tĩnh trở lại.

Tình cảm đã đến được bước này, nếu còn lo nghĩ nữa thì tự rước phiền toái thôi.

Thường Thời Quy im lặng nắm lấy tay Ninh Tây suốt đường đi.

" Tôi bảo nhà bếp chuẩn bị cơm, đã làm xong chưa?"

Đào Tuệ Tuyết ngồi ở phòng khách xem tạp chí, nhưng ngồi hơn nửa ngày tạp chí trong tay cũng chưa lật qua trang, thỉnh thoảng lại hỏi quản gia nhà bếp chuẩn bị đồ ăn xong chưa.

"Bà yên tâm, đã làm xong hết rồi, chỉ chờ thiếu gia và cô Ninh tôi là có thể ăn cơm được rồi."

Quản gia cười tủm tỉm trả lời , hỏi thêm:"Bà có muốn ăn chút điểm tâm hay trái cây trước không?"

Đào Tuệ Tuyết lắc đầu, cúi đầu nhìn quần áo trên người, hôm nay gặp mặt Ninh Tây, để không khiến cô con dâu cảm thấy khó gần bà đã phải chọn lựa rất kỹ, không biết có hợp với thẩm mỹ của con dâu không.

Đợi nửa canh giờ sau Đào Tuệ Tuyết nghe bên ngoài truyền đến tiếng xe tới, cố gắng điều chỉnh nụ cười hoà ái một chút mới đi ra cửa chính đón người.Xe hơi màu đen chậm rãi lái vào một cổng lớn chạm trổ rất đẹp, Ninh Tây phóng tầm mắt nhìn qua cửa xe thấy hai bên đường đều là cây xanh, chạy hơn hai phút sau xe mới từ từ dừng lại.

Ninh Tây xuống xe mới phát hiện ngoài biệt thự phía trước thì phía sau còn có hai tòa nhà cao phía sau."

Cẩn thận, phía trước là bậc thang."

Thường Thời Quy dắt tay Ninh Tây , bước lên bậc thang hai bước.Ninh Tây thu hồi ánh mắt đi theo Thường Thời Quy, mới vừa bước được ba bước thì thấy một người phụ nữ từ bên trong cửa đi ra.

Trong lòng cô nhảy dựng lên, trong vô thức siết chặt tay Thường Thời Quy, "Con chào dì."

"Nào, màu vào nhà đi, "
Đào Tuệ Tuyết cười ôn nhu , nhìn phía sau thấy hai cận vệ xách theo túi lớn túi nhỏ, vừa cười vừa nói:
"Mua nhiều đồ như thế làm gì, về nhà mình không cần khách khí như thế."

Ninh Tây đi theo Đào Tuệ Tuyết vào nhà, ngay lập tức có người giúp việc bê đồ uống và hoa quả tươi lên, Ninh Tây nói một tiếng cám ơn với cô giúp việc, nhìn Đào Tuệ Tuyết cười cười, cầm ly đồ uống uống một ngụm, là đồ uống mà cô thường ngày hay uống."

Dì muốn gặp con từ lâu, nhưng lại sợ con bận rộn công việc, lại chiếm dụng thời gian hai đứa ở bên nhau, nên đành chờ Thường Thời Quy chủ động đem con tới đây.

"
Đào Tuệ Tuyết thấy Ninh Tây còn chưa buông lỏng, nhân tiện nói,
"

Sau này con cứ coi đây là nhà mình, đừng làm như người xa lạ.

Trong nhà còn có mấy người chúng ta, không cần để ý đến quý củ, bình thường con sinh hoạt như thế nào thì đến đây cứ như vậy."

"Con cảm ơn dì."

Số với tưởng tượng của cô, Đào Tuệ Tuyết còn hiền hoà hơn nhiều, một chút lo lắng cuối cùng cũng tan ra, Ninh Tây nghiêng đầu nhìn Thường Thời Quy, có một người mẹ như vậy chắc hẳn sống cũng rất thoải mái.Ánh mắt của Thường Thời Quy chạm phải ánh mắt của Ninh Tây, Thường Thời Quy trừng mắt nhìn có ý nói đã bảo mẹ anh là người dễ gần, em còn lo lắng nhiều?

Ninh Tây nhíu mày, vụng trộm nhéo đầu ngón tay Thường Thời Quy, lại bị Thường Thời Quy nắm chặt tay.

Ninh Tây ngẩng đầu lén nhìn Đào Tuệ Tuyết, gò má bắt đầu ửng hồng.Đào Tuệ Tuyết không phải là không thấy, chỉ là làm như "Cái gì mẹ cũng không nhìn thấy".

Cầm ly trà lên giả vờ đang uống trà, thực chất là để che dấu nụ cười tủm tỉm trên môi.
 
(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Chương 134


Ngồi nói chuyện trong mấy chục phút nhưng Đào Tuệ Tuyết đã có thể nhìn ra cử chỉ và lời nói của Ninh Tây rất phải phép, mặc kệ bà nói về vấn đề gì, Ninh Tây cũng có thể tiếp chuyện được với bà, có thể thấy Ninh Tây cũng là người có học thức, có hiểu biết.Nhưng chợt nghĩ tới những chuyện Ninh Tây phải trải qua, Đào Tuệ Tuyết lại thấy đau lòng vì vậy đối với Ninh Tây lại càng thân thiết.

Hai người bọn họ càng nói càng thân, Thường Thời Quy trở thành nhân vật phụ, nếu người ngoài không biết có khi còn tưởng Thường Thời Quy là người ngoài.

Đến giờ ăn cơm trưa, mặc dù Đào Tuệ Tuyết nói chuyện với Ninh Tây vẫn chưa thỏa mãn nhưng vẫn phải bảo người giúp việc dọn cơm.

"Phu nhân, bà Mẫn Á tới chơi ạ."

Quản gia âm thầm thở dài một hơi trong lòng, bà Mẫn Á trước kia kết hôn với Tưởng Viễn Bằng đúng là đi mắt mù mà.

"Tôi biết rồi."

Đào Tuệ Tuyết gật đầu, đuôi lông mày khẽ nhíu, bà không nghĩ Mẫn Á hôm nay sẽ đến đây, không biết thêm một người thì Ninh Tây có ngại không .Ninh Tây và Thường Thời Quy đi rửa tay xong, thấy trong phòng ăn thêm một người, Ninh Tây đầu tiên là sững sờ, lập tức hướng đối phương cười cười."

Đây là em gái của dì, còn gọi dì hai là được, Mẫn Á, đây là hôn thê của Thời Quy , tên là Ninh Tây."

"Còn chào dì Hai."

Ninh Tây chủ động chào Đào Mẫn Á trước."

Chào con, "Đào Mẫn Á cũng không ngờ rằng hôm nay ở Thường gia sẽ gặp bạn gái của Thường Thời Quy, mặc dù lúng túng nhưng cũng nhìn về đối phương cười một tiếng.

Trước đây vì Tưởng Vân thích Thường Thời Quy, làm mấy chuyện khó coi còn lên cả mặt báo, bà còn giúp Tưởng Vân nói mấy lời, hiện tại nhìn thấy Ninh Tây cũng có chút ngại.

Cũng may Ninh Tây giống như không nhớ đến việc này, trên mặt cũng không tỏ ra có gì khó chịu khiến cho bà cũng tự nhiên hơn.

Bốn người ngồi cùng một chỗ cơm trong bầu không khí hòa hợp.

Đào Mẫn Á nhận ra chị gái mình đối với cô con dâu tương lai này rất hài lòng.

Nghĩ đến mình trước còn muốn chắp nối Tưởng Vân và Thời Quy, bây giờ lại cảm thấy mình hồi trước đầu óc bị ngâm nước.

Ninh Tây này mặc dù là nữ nghệ sĩ xuất thân kém hơn nhiều so với Tưởng Vân còn lại tất cả mọi thứ đều hơn hẳn Tưởng Vân.

Thường gia không thiếu tiền, không thiếu địa vị, cũng đâu cần phải có một cô con dâu xuất thân giàu có nữa.

Cơm nước xong, mọi người ngồi cùng một chỗ nói chuyện phiếm, Đào Mẫn Á đột nhiên nhớ tới một chuyện: "Thời Quy, lần này dì tới chơi cũng là để cảm ơn con đã tìm cho dì đoàn luật sư xử lý việc ly hôn, ngoài ra còn có một chuyện."

Thường Thời Quy đem một đĩa trái cây đã gọt vỏ để trước mặt Ninh Tây, dùng khăn tay lau tay sạch sẽ, quay đầu nhìn về phía Đào Mẫn Á, "Dì cứ nói đi ạ."

Đào Mẫn Á có chút ngại ngùng, lúc trước khi anh rể bị tai nạn, chị và cháu trai gặp khó khăn, bà lại chẳng giúp gì, hiện giờ bà rơi vào tình trạng này ngoại trừ mẹ con họ thì chẳng có ai giúp đỡ bà.

Càng nghĩ càng xấu hổ, Đào Mẫn Á đem hết chuyện mình nói ra:"Có một số việc chắc cháu cũng đã biết, bây giờ nhắc lại chỉ khiến cháu chán ghét."

Bà cười khổ một tiếng rồi nói tiếp, "Dì và Tưởng Viễn Bằng đã làm vợ chồng với nhau gần bà mươi năm, ít nhiều cũng hiểu được con người của ông ta."

"Dì biết gần đây con hủy hợp tác với Tưởng gia, nhưng Tưởng Viễn Bằng là loại người thù dai, nhỏ nhen, lòng dạ không tốt, dì sợ ông ta sẽ trả thù còn, còn gần đây nhất định phải cẩn thận.

"

Một ngày phu thê trăm ngày ân ái, Đào Mẫn Á cũng không muốn nói xấu quá nhiều về Tưởng Viễn Bằng, ở thời điểm này, bà chỉ có thể nói những điều nên nói và cần nói:"Nhất là Ninh tiểu thư, Tưởng Viễn Bằng biết Thời Quy coi trọng con, dì sợ ông ta sẽ dùng con để uy hiếp Thời Quy."

Ninh Tây nghe vậy cười nói:"Cảm ơn dì hai nhắc nhở, nhưng con nghĩ ông ấy cũng không có nhiều cơ hội để làm vậy đâu ạ."

Đào Mẫn Á thấy Ninh Tây nói cũng có lý, tuy nhiên vẫn không nhịn được nhắc nhở lần nữa:"Dù sao cũng phải cẩn thận, chúng ta không thể lấy tâm lý người bình thường để đo lường một kẻ tâm tư hẹp hòi được."

"Dì yên tâm, con sẽ cẩn thận.

Thường Thời Quy nghĩ dì hôm nay tới đây để nhắc nhở mình, giọng nói ơn hoà hơn :"Cảm ơn dì đã quan tâm con."

"Có cái gì mà phải cảm ơn, " Đào Mẫn Á tự giễu cười một tiếng, "Dì sống bao nhiêu năm nhưng lại làm nhiều chuyện hồ đồ, hiện giờ cũng không thể tiếp tục hồ đồ mà sống như trước được."

"Chuyện qua rồi, nhắc lại chuyện này để làm gì, "Đào Tuệ Tuyết cắt đứt lời của Đào Mẫn Á , sau đó nói với Thường Thời Quy, "Thời Quy, dẫn Ninh Tây đi dạo xung quanh, cho con bé làm quen một chút."

Ninh Tây hiểu Đào Tuệ Tuyết lúc nói chuyện đều để ý tới cảm nhận của cô, khiến lòng cô ấm áp.

"Ở đây lớn quá.

" Ninh Tây đi dạo một vòng, giả vờ than thở… , "Người có tiền thật tốt ."

"Hiện tại em cũng là người có tiền mà."

Thường Thời Quy trầm giọng cười một tiếng, lọt vào tai Ninh Tây khiến Ninh Tây tê dại như bị điện giật.

"Của anh cũng chính là của em."

Ninh Tây duỗi bàn tay, nhẹ nhàng luồn ngón tay nắm lấy ngón tay cái của Thường Thời Quy nắn nắn, cười tủm tỉm nói: "Còn em lại là của anh."
 
(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Chương 135


Mà lúc này ở cục công an Đông Nam, cảnh sát chịu trách nhiệm điều tra vụ án cái chết của mẹ Ninh Tây tám năm trước đã gom đủ các chứng cứ xong, thở dài một hơi.

Người ta thường nói tiền tài làm lòng người biến chất, vì tiền mà hại luôn cả người thân của mình.

Bọn họ ban đầu cho rằng vụ án này là do người quen gây án, nhưng chắc cũng chỉ có vài người lên kế hoạch, không ngờ lại có tới 6 người liên quan, trong đó có hai người đã qua đời.Lý Hào giao chứng cớ cho cấp trên xong, xin lệnh bắt giữ, trực tiếp muốn lấy khẩu cũng của nghi can.

Xế chiều hôm đó, trưởng cục công an lệnh cho cấp dưới bắt giữ cô , bác cả, chú và dượng của Ninh Tây tới cục công an tiến hành lấy khẩu cũng từng người.

Sau khi lấy khẩu cũng, đưa ra các chứng cứ buộc tội thì những nghi can này đều cúi đầu nhận tội, vụ án mà toàn bộ người dân thành phố đều quan tâm đến được phá , áp, tổ điều tra vụ án cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Ninh Tây ở lại biệt thự Thường gia ngủ một đêm, sáng ngày thứ hai đến giờ làm việc mới rời đi, mấy cận vệ đi theo còn xách một túi to mấy thứ đồ mà Đào Tuệ Tuyết chuẩn bị cho cô và Thường Thời Quy đem về biệt thự nhỏ của hai người.

Biệt thự Thường gia ở Tường Hạc đường, chỗ này còn canh giữ nghiêm ngặt hơn khi nhà của bọn họ, đi ba bước thấy một ngọn đồi, đi năm bước có một dồn gác địa phương, người ngoài không có việc gì sẽ bị cảnh sát kéo lại hỏi han ít nhiều.

Trương Thanh Vân sau khi thành công lái xe đến trước cửa chính biệt thự Thường gia mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Ngồi ở trong xe nhìn Ninh Tây và Đào Tuệ Tuyết vừa nói vừa cười đi ra cửa, phía sau còn có hai người cận vệ xách túi lớn túi nhỏ đi theo, lắc lắc đầu cảm khái, Ninh Tây đúng là may mắn mà.

Không chỉ có thể khiến Thường Thời Quy hao tâm tổn trí cầu hôn mình, còn có thể vào ngủ quá đêm ở biệt thự Thường gia, lại lấy được hảo cảm của mẹ chồng tương lai , nhìn xem hình ảnh trước mặt này đi, chả khác gì hai mẹ con ruột đấy thôi.

Chờ Ninh Tây ngồi trên xe,
Trương Thanh Vân hạ cửa xe xuống gật đầu tỏ ý chào hỏi mới khởi động xe rời đi."

Không nghĩ tới em âm thầm như vậy mà tiến vào cửa chính Thường gia rồi," Trương Thanh Vân cười cười nói,"Nữ thần, sau này giàu sang đừng quên kẻ hèn mọn này đấy."

Ninh Tây nhướn mày:"Còn phải xem biểu hiện của anh ."

"Nữ thần à, nhất định tôi sẽ một lòng phục vụ ngài ."

Trương Thanh Vân cũng chỉ trêu đùa một chút thì nghiêm túc quay về công việc, hỏi Ninh Tây:"Hôm nay tinh thần em tốt như thế thì có diễn được cảnh khóc lóc không?"

Hôm nay quay phim ( tình thương của cha như núi ) có cảnh hai diễn viên chính khóc lóc thê lương.

Cảnh diễn hôm nay là lúc để Ninh Tây thăng hoa, vô cùng quan trọng, tối hôm qua đạo diễn còn gọi điện thoại tới bảo Ninh Tây chuẩn bị kĩ, đọc thuộc kịch bản, nắm bắt tâm lý nhân vật cho tốt.

"Không có việc gì, em diễn được."

Ninh Tây hít sâu một hơi, cô bước chân vào nghề diễn đã mấy năm, diễn không ít các nhân vật nhưng diễn cảnh khóc lóc lại không nhiều, vậy nên cảnh diễn hôm nay đối với cô cũng là một ngày rút kinh nghiệm.

Diễn cảnh khóc cũng không phải chỉ cần có nước mắt rơi xuống là được, có vài người khóc rất đẹp mắt nhưng lại không chân thực, người xem chỉ biết "à, cô ấy đang khóc."

Nói đến diễn cảnh khóc thật tốt thì khi diễn viên khóc có thể dẫn dắt người xem cảm thương cho nhân vật, khiến bọn họ cảm động, thậm chí khiến người xem lặng lẽ rơi nước mắt theo.

"Đúng rồi, sao vừa nãy không không thấy Thường tiên sinh?"

Trương Thanh Vân cảm thấy lạ kỳ, mẹ chồng tiễn con dâu tương lai ra cửa nhìn như hai mẹ con ruột, còn con trai thì lại không thấy xuất hiện.

"Anh ấy đi công tác, sáng sớm đã đến sân bay, "Ninh Tây không thích tiết lộ hành trình của Thường Thời Quy, Trương Thanh Vân cũng rất thức thời không hỏi nhiều.

Nhưng nghe Ninh Tây nói vậy thì thầm nghĩ, những thứ khác không nói, nhưng ít nhất có thể thấy mẹ của Thường Thời Quy thực sự hài lòng với Ninh Tây, nếu không thì lúc không có mặt Thường Thời Quy còn thân cận vui vẻ với cô như vậy.

Nghệ sĩ đó mình dẫn dắt có cuộc sống gia đình sự hòa thuận thì đối người đại diện như hắn cũng là một chuyện tốt.

Đến trường quay, Ninh Tây trang điểm xong liền tìm một góc yên tĩnh nhẩm lại kịch bản, chuẩn bị tâm tình .

Bộ phim ( tình thương của cha như núi ) không phải đơn thuần nói về tình thương của cha, còn xem kẽ vào đó là cách chung sống giữa những người thân trong gia đình.

Trong bộ phim cha là một người đàn ông tốt, cũng là một người cha yêu con, nhưng đối với con gái lại dạy dỗ nghiêm khắc của thời đại cũ, khiến con gái càng ngày càng xa cách.

Trong bộ phim Ninh Tây đóng vai cô con gái lớn lên trong tình thương và sự giáo dục của cha lớn lên, cô nhìn giống như là người có suy nghĩ tích cực nhưng nội tâm đối với việc hôn nhân gia đình lại có cảm giác bài xích, nhưng cô chế giấu rất tốt, chẳng có ai phát hiện ra.

Nhưng khi mâu thuẫn trong bộ phim trở nên gay cấn, tâm tình của cô gái trẻ sụp đổ, đem những ủy khuất và bóng ma tâm lý hồi nhỏ bộc phát ra hết.

Ninh Tây quay cảnh đầu là cô và cha khắc khẩu, tâm tình sụp đổ, gào khóc thê thảm, cảnh này cô quay rất tốt, khóc đến mức trôi hết phấn trang điểm và kẻ mắt, phải dành thời gian để tránh điểm lại.
 
(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Chương 136


"Ninh tỷ, điện thoại của chị."

Tiểu Dương đem di động đưa cho Ninh Tây, nhỏ giọng nói, "Đối phương nói anh ta là đội trưởng đội cảnh sát hình sự của cục công an Đông Nam."

Thợ trang điểm cho Ninh Tây nghe thấy ba chữ " cục công an" thì dừng hóa trang lùi lại phía sau mấy bước, chờ Ninh Tây cúp điện thoại mới tiếp tục làm.

Ninh Tây vì cái chết của mẹ tám năm trước đã tới báo án ở cục cảnh sát, chuyện này ai ai cũng biết, vậy nên thợ trang điểm rất lịch sự để lại không gian riêng cho Ninh Tây trò chuyện với cảnh sát.

Ninh Tây nói c với cảnh ý cũng không lâu, chỉ chừng khoảng sáu phút .

Nhưng thợ trang điểm cảm thấy sau khi cúp điện thoại, tâm tình Ninh Tây có biến hóa, nhưng lại không xác định được là biến hóa như thế nào.

Trang điểm xong thì tiếp tục cảnh quay ở trong phòng, Ninh Tây trầm mặc ngồi ở đầu giường, ánh mắt rơi xuống Trương Ích Dân đang nằm trên giường.

Trương Ích Dân không nói gì, chỉ dùng ánh mắt từ ái nhìn cô, cực kỳ giống một người cha hiền lành ôn nhu.Dạo diễn thấy hai người đã chuẩn bị xong, hô bắt đầu diễn."

Ba!"

Một tiếng gọi "bà" này kèm theo tiếng khóc nức nở đã khiến toàn bộ xung quanh yên tĩnh lại.

Ninh Tây khóc rất thương tâm, ống kính quay cảnh cô quỳ ở trước giường bệnh, khóc không thể tự đè nén, khóc như một đứa trẻ mất đồ chơi mà mình thích nhất, khóc đến mức khó thở.

Đạo diễn xem cảnh quay, xem đến đoạn đặc tả khuôn mặt đang khóc của Ninh Tây.

Ninh Tây lúc này thực sự rất bi thương, rất chân thật, cho dù là đạo diễn khó tính đến mấy cũng không có gì để bắt bẻ.

"Cắt, cảnh này qua."

Dạo diễn hô cắt, hoàn thành cảnh quay nhưng diễn viên chính vẫn không ngừng khóc, ngược lại lấy hai tay che mặt ngồi thụp xuống, gào khóc càng to hơn.

Người quay phim thấy vậy vẫn chưa cắt camera, tiếp tục quay.

Diễn viên có đôi khi quá nhập tâm vào vai diễn, xuất hiện tình huống như thế này cũng không phải ít, mọi người làm việc ở đây đều không nghĩ có gì lạ.

"Con gái, đừng khóc, đừng khóc, chỉ là quay phim thôi."

Trương Ích Dân thấy Ninh Tây khóc đến mức thở dốc, từ trên giường bước xuống, vô vỗ nhẹ sau lưng Ninh Tây.

Ông năm nay cũng đã bảy tám mươi tuổi, cũng không sợ người ta đồn đại lung tung, chỉ mong Ninh Tây bình tĩnh lại.

Sau đó gọi trợ lý Tiểu Dương bê ly nước ấm tới cho Ninh Tây."

Cảm ơn sư phụ, " Ninh Tây nhận ly nước, khóc thút thít uống một ngụm nước, ngẩng đầu thấy bốn phía mọi người đều đang lo lắng nhìn mình, xoa xoa mặt…

"Ngại quá, khiến mọi người lo lắng."

Những nhân viên làm việc khác đều cười cười không lên tiếng, còn có người đưa cho Ninh Tây khăn giấy, kẹo và bánh bích quy đến cho cô.Tất cả mọi người cảm thấy Ninh Tây không có vấn đề gì, nhưng Trương Thanh Vân lại cảm thấy Ninh Tây hẳn là có chuyện gì đó.

Làm người đại diện của Ninh Tây gần hai năm, cho tới bây giờ chưa thấy cô như thế này.

Tiểu Dương đỡ Ninh Tây đến ngồi nghỉ ở bảng ghế bên cạnh.

Ngồi trong chốc lát, Ninh Tây mang theo hai con mắt sưng đỏ vì khóc của mình tới tìm gặp đạo diễn, áy náy nói: "Đạo diễn, thực sự xin lỗi, xế chiều hôm nay tôi có việc, nên xin phép được về sớm."

Đạo diễn nghe vậy, ân cần hỏi:"Có chuyện gì xảy ra sao?

Cần chúng tôi hỗ trợ gì thì cứ nói."

Kể từ khi Ninh Tây quay bộ phim này tới nay thì cực khổ như thế nào cô ấy cũng chịu được, diễn xuất rất tốt, rất được lòng của mọi người trong đoàn làm phim.

Bây giờ nghe Ninh Tây đột nhiên nói xin nghỉ, đạo diễn lập tức nghĩ Ninh Tây có chuyện.

Mọi người xung quanh vẫn đang chú ý nhìn vào Ninh Tây và dạo diễn, Ninh Tây đành cúi đầu xuống nhỏ giọng nói:
"Vừa rồi bên cục công an gọi điện thoại tới báo đã bắt được người hại chết mẹ tôi."

Đạo diễn sững sờ mấy giây mới có phản ứng , hắn gật đầu liên tục nói: mm
"Đây là chuyện lớn, cô cứ đi đến cục công an giải quyết chuyện đó đi, chiều hôm nay chúng tôi sẽ quay cảnh của Quách Tế trước đã, sẽ không ảnh hưởng tới tiến độ quay phim."

"Cảm ơn ông."

Ninh Tây sau khi chào đạo diễn, trang điểm cũng không kịp xoá lien vội vã rời đi.

Ninh Tây tìm đạo diễn xin nghỉ cũng không ít người thấy, còn có người đứng gần nghe nói tội phạm đã bị bắt, vậy nên mọi người đều biết, trước kia mẹ Ninh Tây chết không phải vì tự sát mà là bị sát hại.

Chả vì đi tìm mình xảy ra tai nạn mà bỏ mạng.

Không bao lâu thì mẹ bị sát hại.

Mệnh của Ninh Tây trước đây thật quá khổ cực.

Vốn còn hâm mộ cô tìm được một người chồng tốt, lại nổi tiếng trong nghề, mà bây giờ chỉ thấy thương xót cho cô.
 
(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Chương 137


Thường Thời Quy thị sát hết các chi nhánh con của công ty, sau đó cùng ăn cơm với các quản lý thì nhận được điện thoại di động của Ninh Tây.

"Cái gì?"

Thường Thời Quy hơi thất thố làm thìa đụng vào miệng chén phát ra âm thanh chói tai.

"Tây Tây, em ăn cơm trưa trước đi, anh sẽ tới ngay, anh đi cùng em."

Thường Thời Quy cúp điện thoại, đứng dậy nói : "Ngại quá, trong nhà xảy ra chút chuyện gấp, tôi phải đi trước."

Mấy người ngồi đó nhốn nháo nói việc nhà quan trọng hơn, cần phải về thì nên về.

Đến khi Thường Thời Quy đi rồi họ mới tò mò thầm nghĩ không biết có chuyện gì mà ông chủ trước đây luôn trầm ổn bình tĩnh hôm nay lị vội vàng như thế?"

Ninh tiểu thư, mời ngồi."

Đội trưởng Lý rót một chén trà để trước mặt Ninh Tây.

Nhìn thấy Ninh Tây mắt sưng đỏ, trên mặt trang điểm có vẻ hơi đậm so với những lần gặp trước đây, vẻ mặt có vẻ bình thường nhưng bàn tay lại đang run nhẹ.

"Cảm ơn."

Ninh Tây bưng chén trà lên uống một ngụm, trà hơi nóng, nhưng cô cũng chẳng để ý đến,"Đội trưởng Lý, có thể nói qua cho tôi biết một chút về vụ án được không?".Đối mặt với loại tội phạm hung hãn, đội trưởng Lý cũng không hề e ngại sợ hãi , nhưng trước mắt là một cô gái yếu đuối, hắn sợ nói gì đó không đúng sẽ chạm phải nỗi đau của cô.

Đội trưởng Lý khó xử nhìn về phía cảnh sát Lưu, ném việc này qua cho anh ta.

Cảnh sát Lưu sờ sờ vành mũ, nhìn Ninh Tây cười trấn an một tiếng:"Ninh tiểu thư, vụ án có nhiều điều chúng tôi tạm thời vẫn chưa thể nói cho bất cứ ai, nhưng cô yên tâm, chúng tôi sẽ không bỏ qua cho bất cứ ai dính dáng đến vụ án, chúng tôi sẽ không để người vô tội chết oan uổng."

Nghe vậy Ninh Tây cũng không cố gắng truy hỏi, làm khó hai người, nhấp một ngụm nước, suy nghĩ một chút lại nhỏ giọng hỏi thêm:"Vậy tôi có thể biết ai là người hại mẹ tôi không?"

Hai tay cảnh sát Lưu nắm chặt nhau, do dự một lát sau mới nói:"Cái này đương nhiên là có thể."

Hắn kéo ra ngân kéo ở trước mặt, lấy ra mấy tờ giấy A4, có thể thấy là đã chuẩn bị trước, "Nghi can là những người này, Ninh tiểu thư xem đi."

Từ lúc báo án, Ninh Tây cũng đã biết cái chết của mẹ liên quan đến người Ninh gia, nhưng sau khi cô đọc hết tên của mấy người tình nghi, cô phẫn nộ, uất ức muốn giết người.

Sáu người!

Có tới sáu người!Lúc trước khi ba mẹ còn sống, mẹ cô đối với ông bà nội vẫn rất hiếu thuận, đối với anh chị em của ba cũng rất tốt.

Điều kiện kinh tế nhà cô là tốt nhất, bình thường nhà nào cần tiền ba mẹ cô cũng chìa tay giúp đỡ cho một phần.

Nhưng những người này...

Sao họ có thể chứ?Đến khi cha cô bị tai nạn mất đi họ liền nhìn chằm chằm vào ngôi nhà của gia đình cô và khoản tiền bồi thường của cha cô.

Vì tiền, họ bức chết mẹ cô, thân thích sao, một đám ác ma hút máu người.

Nhớ tới cảnh mẹ cô nằm giữa vũng máu trên mặt đất lạnh lẽo, ngực Ninh Tây đau đến mức không thở nổi.

"Ninh tiểu thư? !"

Cảnh sát Lưu chú ý tới sắc mặt của Ninh Tây trở nên tái nhợt, vội vã kéo cửa ra gọi cảnh sát nữ vào hỗ trợ.

Một nữ cảnh sát đi vào giúp Ninh Tây vỗ vỗ sau lưng cho cô, giọng nói nhỏ nhẹ khuyên nhủ: "Ninh tiểu thư, cô bình tĩnh, hít sâu, hít sâu."

Bọn họ làm cảnh sát gặp không ít người bi thương lên cơn cơn sốc như Ninh Tây.

"Tôi không sao, cảm ơn."

Ninh Tây điều hòa được nhịp thở, bỗng nhiên đứng lên, hai mắt sáng rực nhìn đội trưởng Lý ,"Tôi có thể đi gặp họ một lần được không?"

Cảnh sát Lý trầm mặc một lát, khó xử nói: "Xin lỗi, Ninh tiểu thư..."

"Tôi biết rồi , " Ninh Tây xoay người, đi ra ngoài cửa.

Bên tai là tiếng động ầm ĩ, người đi đường qua lại, ở trong mắt cô thì đều là hư vô, coi không biết phải làm gì đây mới có thể phát tiết tâm tình hiện tại.

Nhân viên cảnh sát của cục cảnh sát Đông Nam đều biết nghi can vụ án của mẹ Ninh Tây đã bị giam giữ nên khi thấy Ninh Tây mang sắc mặt trắng bệch bước ra từ phòng của đội trưởng Lý thì đều nhìn theo cô, trong ánh mắt chứa đồng tình và thương xót.

Có cảnh sát lo lắng cô như vậy sẽ xảy ra chuyện, bảo hai nữ cảnh sát đi sau Ninh Tây, chờ cô lên xe an toàn mới được.

Ninh Tây bây giờ là người của công chúng, fan hâm mộ rất đông, nếu Ninh Tây xảy ra chuyện gì trước cực cảnh sát thì cho dù bọn họ không có liên quan cũng bị nước bọt dìm cho chết đuối.

"Tây Tây!"

"Tây tây!"

Ninh Tây mới vừa đi ra khỏi cửa chính của cục cảnh sát, chuẩn bị lên xe Trương Thanh Vân rời đi, liền nhìn thấy hai người phụ nữ quỳ trước mặt cô.

Trong vòng nửa phút , bốn phía bị vây quanh bởi phóng viên và dân chúng hóng chuyện, mỗi người đều cầm đi động, máy quay trong tay.Ninh Tây cúi đầu nhìn về phía hai người phụ nữ đang khóc thút thít quỳ gối trước mặt mình, lùi ra sau một bước, cười lạnh.

Hai người này cô biết, một người là vợ bác cả, một người là vợ bác hai, tám năm không gặp, trong hai người này già đi nhiều .Chuyện đến nước này, Ninh Tây cùng với hai người trước mặt cũng không có chuyện gì để nói, nhưng hai người này am hiểu khóc lóc thương tâm, đem bản thân đặt ở vị trí người yếu đuối.

Nào là trong nhà còn có con cái cần ba, điều kiện kinh tế thiếu thốn, còn chồng họ mấy năm nay đã rất hối hận, chỉ xin Ninh Tây có thể tha thứ, chủ động xin giảm bớt hình phạt cho họ.

Khó trách những phóng viên này nhận tin tức nhanh như vậy, chẳng phải là do hai người này tìm đến sao, diễn một màn đáng thương như vậy trước mặt cô chẳng qua cũng chỉ đang muốn lấy sự đồng tình của dư luận, cầu xin cô là giả, dùng dư luận ép cô mới là thật.

Nhưng trước pháp luật, họ cho rằng họ yếu đuối thì họ làm gì cũng được thông cảm được sao???
 
(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Chương 138


Trước vô số máy quay và điện thoại di động, trong tức thời nước mắt Ninh Tây rơi ào ào, cô dẩy hai người phụ nữ ra, khóc rất chật vật, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt còn sưng đỏ:" Coi nói nhà cô nghèo, cô nói trong nhà còn còn bị bệnh, cô nói con cô cần ba.

Vậy cô có nghĩ tới tôi hay không, các người hại chết mẹ tôi, hại chết một sinh mệnh."

"Ba mẹ tôi khi còn sống không giúp gì cho các người sao, không hỗ trợ tiền bạc gì cho các người sao?"

Ninh Tây bắt lấy một người phụ nữ gần cô, giọng nói khàn khàn hét lớn..."

Các người có lương tâm không, mẹ tôi đối xử tốt với các người như vậy, vì sao các người lại còn hại chết mẹ tôi, vì sao, vì sao?".Hai người kia không nghĩ là Ninh Tây lại phản ứng như thế này, bọn họ nghĩ Ninh Tây đóng là diễn viên, thứ cần nhất là thể diện, là hình ảnh, không thể nào trước phóng viên thể hiện khó coi, không ngờ, trước mặt báo nhiêu người nhưng một chút thể diện cũng không chừa lại cho bản thân.

"Các người không phải là muốn có tiền sao?"

Ninh Tây lấy tay ra túi xách một xấp tiền ném xuống đất, ngồi thụp xuống, khóc càng lớn hơn."

Các người muốn báo nhiêu tiền, muốn bao nhiêu tôi cũng cho!

Các người đem mẹ trả lại cho tôi, trả lại cho tôi!"

Dĩ nhiên hai người phụ nữ kia không dám động tới xấp tiền trước mặt, ngơ ngác nhìn Ninh Tây, lại nhìn những người đang vây quanh, hận không thể bỏ chạy khỏi đây.

Ninh Tây lúc này vẫn tiếp tục khóc, ngồi chồm hổm ôm đàu gối khóc rất bi thương.

Trong đám người đứng xung quanh đã có người lặng lẽ lau nước mắt, kể cả đàn ông tâm cứng rắn hơn cũng cảm thấy chưa xót.

Tục ngữ nói, thù giết cha giết giết mẹ không đội trời chung, hai người phụ nữ này đầu óc có vấn đề?

Nhà bà nghèo, nhà bà có con nhỏ thì có thể giết người, lại còn giết người thân đã giúp đỡ gia đình mình, lương tâm bị chó ăn rồi sao?.Thường Thời Quy đến được cục công an Đông Nam thì thấy trước cổng lớn vây quanh không ít người, còn nghe tiếng mắng chửi nào là không biết xấu hổ, vô liêm sỉ, không có lương tâm,...

Vốn không thèm để ý tới, tiếp tục đi vào cục cảnh sát thì nghe ai đó thoáng nhắc tới Ninh Tây, bước chân lập tức dừng lại.

Chen vào giữa đám người, Thường Thời Quy thấy Ninh Tây đang ngồi xoài trên mặt đất, ôm gối khóc rống lên, từng tiếng khóc đều đâm vào tim hắn.

"Tây Tây, " Thường Thời Quy bước tới, ngồi xổm xuống ôm Ninh Tây vào trong ngực, nhẹ nhàng vuốt đỉnh đầu Ninh Tây:"Không khóc, không khóc."

"Thời Quy..."

Ninh Tây từ trong lòng Thường Thời Quy ngẩng đầu lên, vốn một nửa là đau lòng, một nửa chỉ diễn cho phóng viên nhìn, nhưng có Thường Thời Quy, cuối cùng lại không hề cố kỵ bổ nhào vào lồng ngực hắn khóc càng lớn hơn.

Không nghĩ là mình tới đây lại khiến cho Ninh Tây khóc lại càng thương tâm hơn, Thường Thời Quy luống cuống voõ nhẹ lưng Ninh Tây, cũng không quan tâm xung quanh đang chụp hình, chỉ thấp giọng dỗ Ninh Tây khỏi khóc.Hai người phụ nữ kia muốn tranh thủ cơ hội này để trốn đi lại bị vệ sĩ của Thường Thời Quy ngăn lại , muốn đi nhưng không thể đi, chỉ có thể đứng đó chịu sự xỉ vả của mọi người xung quanh.

"Chúng ta lên xe, được không?

"Thường Thời Quy chịu mất mặt, nhưng Ninh Tây cũng không muốn bạn trai nhà mình để người ta nhìn chằm chằm như vậy, cô lôi kéo tay áo Thường Thời Quy , ý bảo Thường Thời Quy đưa mình lên xe.

Thường Thời Quy lập tức che chở Ninh Tây vào trong ngực, sau đó chen ra khỏi đám người, đưa cô lên xe.Phóng viên lần này không ai ngăn cản Ninh Tây, cũng không dám đuổi theo hỏi cô.

Nhưng bọn họ không dám hỏi Ninh Tây nhưng còn hại người phụ nữ kia ở đó.

Xe của Thường Thời Quy vừa rời đi, tất cả phóng viên lập tức quay lại vây quanh hai người phụ nữ kia.

Hai người kia chưa từng trải qua chuyện như thế này, bị người ta hỏi dồn dập, chỉ một lát là váng đầu, cái gì nên nói hay không nên nói cũng không kiểm soát được, trước camera nói ra hết tất cả mọi chuyện

"Không phải là nói không cần anh về gấp sao?"

Ninh Tây uống gần nửa bình nước, tâm tình đã ổn định lại, chỉ là giọng nói vẫn còn khàn khàn.

Thường Thời Quy bảo lái xe đem xe dừng lại ở ven đường, đi vào hiệu thuốc gần đó một hộp thuốc đau họng cho Ninh Tây…

"Lần trước em đi báo án đã không đi cùng với em được, lần này một cũng không thể để một mình em đối mặt được."

Viên kẹo ngậm có vị cam thảo, vừa ngọt vừa cay, cảm giác như cổ họng mình nóng ran, cảm giác đau họng lại giảm bớt.

"Em vừa rồi chỉ là diễn một chút cho phóng viên ghi hình thôi, cũng không khổ sở đến mức đấy, anh không cần lo lắng cho em."

Ninh Tây cười cười với về Thường Thời Quy, nhưng rõ ràng nụ cười này có chút miễn cưỡng.

"Em muốn gặp mấy người bị tình nghi sao?"

Ninh Tây gật đầu, trước khi bị phán quyết, cô muốn gặp bọn họ một lần.Thường Thời Quy nghe vậy nói:
"Chúng ta nghỉ ngơi trước, ngày mai anh đi cùng em đi gặp bọn họ, được không?."

Ninh Tây nhẹ gật đầu.

Không nói gì thêm.
 
(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Chương 139


Trại tạm giam dĩ nhiên là điều kiện sống không tốt được như ở nhà, vào đó ở một hai ngày là đã không thể chịu nổi.

Đồ ăn thì cực kỳ kém, giường nằm bằng thép vừa nhỏ hẹp vừa lạnh lẽo, còn có phạm nhân ở cùng phòng cũng không hữu hảo gì.Cô hai của Ninh Tây ở trong đó vài ngày đã muốn phát điên.

Hôm nay nghe cảnh ngục nói có người tới thăm bà đã nghĩ đến là người nhà tới đưa quần áo và đồ ăn tới cho mình.

Nhưng khi bà vào phòng thì đã thấy chồng và anh em trai mình ở đó.

Bà thấy làm lạ, làm sao cảnh sát có thể cho bốn người gặp người thân cùng một lúc như thế này, mà người thân đó là ai vẫn chưa xuất hiện.

Trong lòng có nghi hoặc nhưng lại không dám hỏi, ngồi co rúm lại xuống ghế, vừa định nói chuyện với chồng mình thì bị cảnh ngục liếc nhìn một cái, lập tức im lặng không dám mở miệng.

Chồng của bà ta ngẩng đầu nhìn, trong mắt còn mang theo oán giận và không cam lòng. .Vài phút sau, cửa phòng đẩy ra, bà ta nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi mặc tây trang đi vào, nhìn một lần liền nhận ra đây chính là bạn trai của Ninh Tây.

Kể từ khi biết Ninh Tây làm đại minh tinh , trong lòng bà vẫn luôn bất an, vậy nên bình thường đều đặc biệt chú ý tin giải trí liên quan đến Ninh Tây, người đàn ông này bà đã không ít lần nhìn thấy trên báo, chụp hình cùng với Ninh Tây.

Nghe nói người này gia nghiệp rất lớn, thế lực cũng lớn, rất nhiều người không dám đắc tội.Hắn tại sao lại tới đây, chẳng lẽ là đến đây giúp Ninh Tây bỏ đá xuống giếng sao?Quả nhiên , phía sau còn có Ninh Tây đi cùng.

Tám năm không gặp, Ninh Tây đã không còn là cô bé mập mạp như trước nữa, khuôn mặt xinh đẹp sắc nét được thừa hưởng từ cha mẹ.

Bà ta rụt đầu, không dám nhìn thẳng Ninh Tây.Bác cả và chú hai cũng không khá hơn là bao.

Có thể trong lòng họ hiểu rõ việc mình làm trước kia là sai, nên không có mặt mũi nào nhìn Ninh Tây.

Nhưng riêng dượng cả lại có vẻ mặt không cam lòng, trừng mắt nhìn Ninh Tây, giống như có oán hận đối với Ninh Tây vậy.

Ninh Tây chỉ liếc qua ông ta, không nói gì, ngồi xuống cái ghế đối diện bọn họ, ánh mắt lạnh như băng quét qua bốn người một lượt, ba anh em nhà họ Ninh lại càng cúi đầu thấp hơn, hận không thể đem mặt mình dán lên ngực.

"Cô cả, dượng cả, bác cả, chú hai."

Ninh Tây gọi lần lượt từng người, ba anh em Ninh gia nghe đến mà run rẩy.

Dượng cả thì hừ một tiếng.

Ninh Tây nhìn ông ta, lạnh mặt nói:"Tôi gọi ông một tiếng dượng ngoài miệng, trong lòng cũng chán ghét.

Dù sao hôm nay tôi đến cũng không phải để ôn chuyện."

Hai mắt Ninh Tây nhìn chằm chằm vào cả bốn người, muốn quan sát hết sự biến hóa nét mặt cả bốn người..."

Việc mưu sát mẹ tôi tám năm trước, là ai chủ mưu?"

Bà anh em Ninh gia anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, cuối cùng dồn ánh mắt nhìn về phía người còn lại là chồng của cô hai.

"Mấy người nhìn chằm chằm tôi như thế làm cái gì?"

"Nếu như không phải là mấy người ở sau lưng nghĩ Tần Di sẽ đem tiên bối thường chạy trốn, tôi mới đi theo ba người tìm bà ta nên mới thành ra như vậy sao?"

"Không, không đúng, "Cô hai đột nhiên nhớ tới mấy ngày sau khi ba của Ninh Tây mất đều kể chuyện người nọ chồng mất đi tái giá, người kia chồng mất thì nuôi tình nhân trẻ, không chăm lo cho con cái,...

Sau đó mới khiến bọn họ liên tưởng đến Tần Di, nên mới dẫn đến bị kịch tám năm trước.

"Là ông!

Nếu không phải là ông, chúng tôi cũng không đến tìm em dâu."

"Ha ha, "Dượng hai kia cười trào phúng, không thèm nhìn cô hai, cúi đầu không có ý sẽ mở miệng lần nữa.

"Dượng hai cho rằng chuyện đến bước này thì còn ai có thể cứu được dượng đây?"

Ninh Tây từ từ mở miệng nói tiếp,"Tôi nghĩ cô hai chắc không biết, mấy năm trước dượng đã bao nuôi một cô tình nhân ở bên ngoài, cô ta còn sinh cho dượng một đứa con trai."

"Cái gì? !"

Cô hai há hốc miệng, không thể tin được, chồng mình lại dám làm ra chuyện như vậy .

Sau đó bà ta nghĩ rằng Ninh Tây chỉ là cố ý nói láo để châm ngòi chia rẽ tình cảm vợ chồng mình, nhưng khi thấy nét mặt chồng mình biến đổi, bà đã biết Ninh Tây nói không sai.

"Ông, ông...

Tôi gả cho ông hai mươi mấy năm, làm việc đi sớm về tối, chưa từng ăn ngon , không được mặc đẹp , ông bên ngoài lại nuôi tình nhân???'
Chuyện đã lỡ, dượng hai kia cũng không giấu gienữa , ông ta nhìn cô Hai vừa khóc vừa gào, không kiên nhẫn nói: " Không phải vì bà không đẻ được con trai sao, tôi cũng chỉ vì Triệu gia có người nỗi dõi!"

"Ông, cái đồ khốn kiếp!"

Ninh Tây nhìn hai người mang còng tay chửi bậy đánh bạ lẫn nhau , sau đó bị cảnh ngục tách ra.

Chờ hai vợ chồng bọn họ ngồi lại ghế ngồi, lúc này mới mở miệng: "Trước khi tôi xuất ngoại , tiền đều bị mấy người lấy đi ,ông ta nếu khôgn có tiền cũng sẽ không thể nuôi được tình nhân ở bên ngoài."

Nói đến đây, ánh mắt của Ninh Tây híp lại, "Dượng Hai, năm đó ai bảo ông làm như thế ?"

Sắc mặt ông ta khẽ biến, lập tức cúi đầu nói: "Cô đang nói cái gì, tôi nghe không hiểu!"

"Ông không hiểu cũng không sao?, " Ninh Tây cười một tiếng, "Dù sao hiện tại cũng không ai có thể giúp được ông, nếu ông không hiểu, tôi đành đi hỏi thăm một chút đến cô tình nhân của ông, có lẽ là cô ta cũng biết đấy nhỉ."

"Cô đừng động tới con tôi!"

"Ông nói cái gì vậy,tôi chỉ hỏi thăm một chút thôi, liên quan gì đến con trai ông."

Ninh Tây đứng lên, trào phúng nhìn về phía cô Hai: "Cuộc đời bà gắn liền với người đàn ông này, làm ra việc ác như vậy, đáng giá không?"

Cô hai ngồi bệt xuống đất gào khóc, vừa đáng thương vừa đáng hận."

Thời Quy, nếu ông ấy không muốn nói, vậy chúng ta về thôi, " Ninh Tây liền xoay người đi ra ngoài, Thường Thời Quy trầm mặc theo sau lưng cô.

"Tôi nói!

Tôi nói!"

Dượng Hai cực kì yêu chiều con trai, hơn nữa lại là đứa con trai không dễ mà có được, nghe Ninh Tây nói như thế, không ngừng mở miệng nói, "Cô đừng động đến con tôi, tôi nói, cái gì tôi cũng nói."

"Năm đócó người muốn Tần Di câm miệng, hắn cho tôi mười vạn tiền đặt cọc, còn nói chuyện giải quyết xong sẽ cho thêm bốn mươì vạn."

"Người kia là ai?"

Ninh Tây dừng chân, quay đầu nhìn về phía ông ta."

Tôi không biết, nhưng có một lần tôi gặp hắn, vô tình nhìn thấy chức vụ của ông ta, là làm quản lý ở công ty Khang thị, nhưng không nhìn thấy tên đầy đủ."

Thường Thời Quy trầm giọng hỏi lại: "Trừ lần đó ra, còn có lần nào nữa không ?"

"Không có , không có ."

Ông ta biết rõ thân phận Thường Thời Quy, không dám nói dối, vội vàng lắc đầu liên tục.Thường Thời Quy che giấu sự chán ghét trong đáy mắt, hắn quay đầu lại nhìn Ninh Tây, sau đó cùng cô đi ra khỏi phòng.
 
Back
Top Bottom