Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  (Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh

(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Chương 120


Mà bên này, vụ án Chu Mạt Lỵ giấu độc trong nhà, điều tra ra lại tra ra được thêm nhiều bí mật khiến người ta hoảng sợ.

Hai anh em Tưởng gia không nghĩ tới, người đàn bà không có đầu óc này lại không để ý tới người nhà đang bị bọn họ uy hiếp, chỉ vì để giảm hình phạt cho bản thân, đem mọi bí mật mà cô ta biết khai hết ra.

Bọn họ chỉ biết là rất nhiều người có thể vì gia đình mà hy sinh rất nhiều.

Nhưng bọn họ lại không biết, còn có những người vô cùng ích kỷ, vì bản thân mà người nhà cũng không bận tâm.

Hai anh em Tưởng gia vẫn dùng người nhà của Chu Mạt Lỵ để uy hiếp cô ta, nhưng không ngờ đối với cô ta, cuộc sống an nhàn của bản thân cô ta quan trọng hơn.

Chu Mạt Lỵ không chỉ nói cho cảnh sát nguyên nhân của vụ việc giấu độc trong nhà, còn đem những việc mà cô ta nghĩ ngờ nói ra hết.

Nói ví dụ như, Tưởng Hồng Khải đã từng lái xe đụng chết người, Trần Trân Trân có khả năng không phải là tự sát.Lời khai của Chu Mạt Lỵ đến cả cảnh sát cũng thấy bất ngờ.

Vốn vụ án giấu độc trong nhà cũng không phải là vụ án phức tạp, nào ngờ còn dính dáng đến vụ án cách đây mấy năm.

Tưởng gia những năm này mặc dù xuống dốc , nhưng ở trong mắt người thường, vẫn như cũ là gia tộc giàu có, ai sẽ nghĩ tới, sau lưng còn ẩn giấu bí mật ghê sợ như vậy.

Nhưng cảnh cũng không hoàn toàn tin tưởng lời nói của Chu Mạt Lỵ, không có bằng chứng tố cáo, đem chuyện này báo cáo cho cấp trên, đem vụ án chuyển đến tổ chuyên án.Vụ án có được điều tra hay không , truyền thông và quần chúng cũng đã mấy đi hứng thú với Chu Mạt Lỵ, cuộc sống của cô ta sau này trôi qua như thế nào đã không còn có ai quan tâm.

Bởi vì sự chú ý hiện tại đặt vào việc hai vợ chồng Tưởng Viễn Bằng ly hôn.

Rất nhiều gia đình giàu có lúc bắt đầu không có tình yêu, mà vì lợi ích của hai gia tộc, cho nên hôn nhân chỉ là trên danh nghĩa, cũng vì lợi ích của hai nhà mà ít khi ly hôn.

Hiện tại đột nhiên lại có vụ ly hôn trong gia đình giàu có, truyền thông và dân chúng bình thường đều bừng bừng khí huyết hóng chuyện.

Ly hôn khẳng định sẽ có việc chia tài sản, Tưởng Viễn Bằng và Đào Mẫn Á đã tìm được đoàn luật sư, tranh thủ cho bản thân và hai gia tộc càng nhiều ích lợi càng tốt, từ mưu kế đến thủ đoạn xuất ra đều khiến quần chúng dõi theo từng chi tiết.

Những người bình thường ở giữa phán xét, Đào Mẫn Á là người chịu thương tổn, trong lòng đã thiên vị nghiêng về phía Đào Mẫn Á.Đối với người thuộc tầng lớp thượng lưu, Tưởng Viễn Bằng ra toà ly hôn với Đào Mẫn Á, khẳng định đã thua.

Đào Mẫn Á có Đào gia và Thường gia làm hậu thuẫn, Tưởng gia chỉ có chính ông ta, đằng sau còn có Khúc giá tranh thủ kéo chân.

Tưởng Viễn Bằng lần này nhất định phải ngã chổng vó.Đến thời điểm này, nói chuyện tình nghĩa vợ chồng đều vô dụng, cchie có tài sản mới là chuyện cần bàn.

Vụ ly hôn huyên náo là thế, mà Đào Thận Ngôn là cháu của Đào Mẫn Á tâm tình cũng rất khoái trá, tụ tập thiếu gia tiểu thư vẫn chơi thân chuẩn bị cho kì nghỉ ở ngoại ô sắp tới.

Vì muốn biểu lộ rõ ràng thái độ với Tưởng gia, Đào Thận Ngôn còn cố ý gọi Khúc Nguyên Bách, nhưng lại không hề có bóng dáng của Tưởng Thành.

"Thường ca và Ninh tỷ còn chưa tới?"

Triệu Mạnh đi vào trong chòi nghỉ mát ngồi xuống, ánh mắt rơi xuống trên người Khúc Nguyên Bách , lập tức cười nói:"Ánh Khúc cũng tới sao, hôm nay nhiều người, chơi rất náo nhiệt đây."

Trong đó cũng có hai người dẫn theo bạn gái đến, Triệu Mạnh nhìn hai cô gái trang điểm đậm, cằm lại nhọn có thể đâm chetes người, liền nhíu mày, hôm nay nghĩ đi theo sẽ vui vẻ buông lỏng một chút, mà hai người kia còn đem theo bạn gái, thiếu bạn gái vài ngày không được sao.

Hai cô gái này cũng không được coi trọng lắm, biết thân phận ngồi đàng hoàng ở trong góc, coi như bản thân không tồn tại ở đây. ."

Thường ca và Ninh tỷ đâu nhàn rỗi được như chúng ta chứ?"

Đào Thận Ngôn ném một bình nước cho hắn, nói tiếp:"Chúng ta đi chơi trước , Thường ca tới sau cũng được."

Những người khác cũng không có ý kiến, kéo thành đoàn ra ngoài tìm thú vui.Khi Ninh Tây và Thường Thời Quy đến thì mấy người này đã đi chơi đến mệt mỏi, nguyên một đám ngồi ở trên ghế dựa không muốn nhúc nhích."

Mấy người này sao thế hả?Ninh Tây gỡ kính râm trên mặt xuống, bật cười nhìn mấy anh chàng thiếu gia như mới bị chà đạp vậy.

"Ninh tỷ, cuối cùng chị cũng đến "Triệu Mạnh vẻ mặt đau khổ nhìn Ninh Tây, "Vừa rồi bọn em chơi tennis, Thận Ngôn đánh cho bọn em tơi tả luôn, em vẫn chờ Thường ca tới giúp chúng em báo thù."

Ninh Tây ngồi xuống ghế trống bên cạnh, nhân viên phục vụ đưa cho cô một chai nước với một ít hoa quả khô, Ninh Tây nghiêng đầu nhìn Thường Thời Quy, không nghĩ tới Thường Thời Quy còn biết đánh tennis?Chú ý tới ánh mắt hiếu kỳ của cô, Thường Thời Quy cởi áo khoác tây trang đưa vào ngực Ninh Tây, nhận vợt tennis từ nhân viên phục vụ, nhìn Ninh Tây cười cười, sau đó đi lên sân tennis.

"Thường ca, mau trị tiểu tử Thận Ngôn , phải trị hắn!"

Ninh Tây thấy bộ dáng kích động của bọn họ, giật giật khóe miệng.Bạch Lộ đứng dậy đi đến trước mặt Triệu Mạnh, kéo kéo áo hắn, " Đi chỗ khác ngồi, đừng làm ồn, tôi nói chuyện với Tây Tây một lát."

Triệu Mạnh khụt khịt mũi, hừ hừ nói: "Hai cái cô gái này, sao chẳng đem bọn đàn ông chúng tôi để vào mắt gì cả?"

Bạch Lộ ghét bỏ liếc hắn một cái.

Sau đó quay đầu nhìn Ninh Tây cười cười, "Tối qua mở ti vi xem, lại xem đúng bộ phim em đóng, xem rất hay, em ở bên trong thật sự là quá thần kỳ."

Bạch Lộ rất ít khi xem phim, bởi vì theo ý cô, rất nhiều phim truyền hình chẳng những không hề có logic, còn chèn thêm các tư tưởng phong kiến năm quyền, cô từ trước đến nay là đại tiểu thư muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, sao kiên nhẫn mà xem mấy bộ phim nội dung như vậy.

Tối hôm qua xem phim truyền hình, lại gặp đúng lúc là phim của Ninh Tây, tùy ý xem một đoạn, nào biết lại ngồi xem đến hết.

Bộ phim không có nội dung méo mó dính dáng đến chuyện tình yêu cẩu huyết, chỉ có nữ chính dẫn đầu một nhóm binh lính chống đỡ kẻ thù.

Thực sự khi thấy kẻ thù bị nữ chính bị nữ chủ trực tiếp đánh gục, cô thấy bộ phim này quá đặc biệt, so với những bộ phim khác hoàn toàn trái ngược.

" Em nói trước cho tôi nghe một chút, kết cục cuối phim như thế nào?"

Bạch Lộ không thể chờ đợi được đến kết phim, hi vọng Ninh Tây tiết lộ một chút.
 
(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Chương 121


Ninh Tây hoàn toàn không hiểu ra sao, bởi vì Ninh Tây cũng không biết Bạch Lộ đang nói đến bộ phim nào.

Nghe cô ấy nói một lát mới biết đang nói đến bộ phim ( phấn son tam sinh ).

Vì quay được bộ phim này cô chịu không ít đau khổ đâu.

Để diễn tốt vai diễn này, thời gian đóng phim cô cũng xem không ít nội dung lịch sử về các phụ nữ anh hùng, vĩ đại.

Trong những nữ liệt sĩ , tên tuổi không giống nhau, bối cảnh giá đình cũng khác nhau, nhưng có một điểm chung là trong lòng họ luôn có chứa thiên hạ, chứa dân chúng.

Ninh Tây quay bộ phim này đã phá vỡ giới hạn giữa năm và nữ, coi đóng vai nữ chính, vì quốc gia lên ngựa chinh chiến, trở thành một nữ anh hùng.

Anh hùng chính là anh hùng, sao còn có thể phân biệt nam hay nữ?Kết bộ phim ( phấn son tam sinh ) rất bi thương nhưng lại vô cùng oanh liệt, ở trận đánh cuối cùng của quân địch, nàng chết trận ở trước cửa thành, cho đến chết, cũng chống đỡ ở trước cửa thành.Sau khi nàng mất không lâu, quân địch đầu hàng, dành được thắng lợi, toàn bộ triều đại thay đổi, lịch sử tiếp tục đi về phía trước, mà nàng tên nàng được ghi lại trong lịch sử, chỉ có vài dòng, kết thúc cuộc đời nàng.Kết cục quá bị thương, nên Ninh Tây không nói cho Bạch Lộ biết, chỉ nói đoạn sau càng đặc sắc.

"Thật sao?"

"Bùm!"

Thường Thời Quy nhảy lên, đem bóng đánh thẳng vào Đào Thận Ngôn, Đào Thận Ngôn không đỡ được, chống nạnh thở hổn hển nói: "Thường ca, anh nói xem, có cái gì mà anh không biết không?"

Thường Thời Quy đem tay áo kéo lên , bình tĩnh nói:"Sinh con."

Đào Thận Ngôn: ..."

Không đánh nữa, " Đào Thận Ngôn liên tục khoát tay, lau mồ hôi trên mặt ,"Ninh tỷ và Lộ tỷ còn chưa đánh, để hai chị ấy đánh vài trận."

Tiếp tục đánh , hắn sợ chính bị Thường ca ngược cho hộc máu.

Bạch Lộ nhìn về phía Ninh Tây nói,"Tây Tây, muốn đánh một ván không?"

"Được thôi."

Ninh Tây đứng lên, đem áo khoác Thường Thời Quy để lên ghế dựa, cười nhận vợt tennis từ Thường Thời Quy đưa cho.

Chờ phát cầu ra, mọi người phát hiện ra Ninh Tây đánh rất tốt, Bạch Lộ còn có thể thua, khiến bọn họ không ngờ tới."

Ninh tỷ đánh tennis rất tốt nhỉ, "Đào Thận Ngôn uống một hớp nước, đứng bên cạnh Thường Thời Quy xem hai người chơi bóng.

Chỉ là càng xem trong lòng càng cảm khái, Thường ca và Ninh tỷ này một đôi, quả thực là cái gì cũng không làm khó được bọn họ.Bạch Lộ và Ninh Tây chơi cũng không lâu, Bạch Lộ đem vợt tennis giao lại cho nhân viên trong sân, cùng Ninh Tây sánh vai ra khỏi sân.

"Em đánh rất tốt."

Bạch Lộ khẽ thở phì phò,"Chơi với em thật đúng là thống khoái."

Ninh Tây cười cười, "Trước kia em cũng làm nhân viên ở sân tennis.

Sau rồi nghe nói nếu như kỹ thuật đánh bóng tốt, có thể chơi cùng với khách tới chơi, một tiếng đồng hồ chơi bóng tiền nhận được bằng một ngày tiền công.

Sau đó em tìm cơ hội tập bóng, kiếm thêm tiền."

"Vì vậy sao?"

Trong lòng Bạch Lộ không nghĩ đến, đối với cô mà nói, tennis chỉ là trò chơi thể thao giải trí tinh thần và thể xác, thực sự không nghĩ tới, có người sẽ vì tiền mà học đánh tennis."

"Bởi vì em đánh tốt, khách nếu tìm người đánh cùng thì sẽ gọi em.

" ."

Ninh Tây cười đến đắc ý, nhìn như một con mèo kiêu ngạo, cho dù là đắc ý cũng sẽ không khiến người khác cảm thấy phản cảm, càng nhìn càng thấy đáng yêu.Bạch Lộ nhìn khuôn mặt tươi cười của Ninh Tây, giật mình, nếu cô là một người đàn ông, nhìn thấy Ninh Tây như thế này, nhất định sẽ động tâm."

Tây Tây, " Thường Thời Quy đem ly nước trái cây cho Ninh Tây ,"Uống nước đi."

Ninh Tây mới vừa đánh xong, còn chưa kịp rửa tay, trực tiếp cúi đầu cắn ống hút uống luôn mà không cầm lấy ly nước.

Mấy người kia nhìn thấy, như nhìn thấy quái vật, còn Bạch Lộ thì nghĩ, Thường Thời Quy cuối cùng đã bị một cô gái huấn luyện thành công."

Khụ khụ."

Ninh Tây bị ánh mắt của Triệu Mạnh nhìn chằm chằm chọc cười, lại bị sặc nước, họ mấy tiếng.

Thường Thời Quy thấy thế, lập tức đem ly nước trái cây nhét trong tay người bên cạnh, duỗi tay vỗ nhè nhẹ sau lưng Ninh Tây .Người bị Thường Thời Quy nhét lý nước là Bạch Lộ...Kể từ khi Thường Thời Quy và Ninh Tây cùng một chỗ, Thường Thời Quy chủ động bảo trì khoảng cách khách khí lễ phép, đây là lần đầu tiên hắn chủ động nhét này nọ cho cô, nhưng mà...

Thôi đi.Đáng đời sau này bị vợ quản chặt!

 
(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Chương 122


Ở đây còn có sân đua ngựa, buổi trưa cơm nước xong, nghỉ ngơi một tiếng, mọi người kéo tới chuồng ngựa chọn ngựa đặt ra sân.

Ninh Tây vì việc quay phim, nên cưỡi ngựa cũng coi như chuyên môn cô phải học.

Chỉ là, khi thấy Thường Thời Quy mặc trang phục cưỡi ngựa, nhìn rất có chí khí quân tử.Trong nháy mắt này, Ninh Tây cảm giác mình giống như bị mê hoặc."

Tây Tây, " Thường Thời Quy cưỡi ngựa đi đến trước mặt Ninh Tây, thấy cô còn chưa lên ngựa, nghĩ là cô sợ,
đem tay vươn đến trước mặt cô,"Chúng ta cùng nhau cưỡi một vòng."

Ninh Tây sờ sờ mũ trên đầu , đưa tay đặt vào lòng bàn tay Thường Thời Quy:"Được."

Thường Thời Quy dùng sức, kéo cô lên ngồi vào trong lòng, nhẹ nhàng lắc dây cương trong tay, con ngựa lập tức đi chuyển không nhanh không chậm .Gió nhẹ thổi vào mặt, cưỡi trên lưng ngựa, còn có người đàn ông chế chờ cho cô ngồi sau lưng, khiến Ninh Tây có loại cảm giác được cả thế giới yêu thương.

"Có muốn chạy nhanh một chút không?"

Thường Thời Quy khẽ cúi đầu, khóe môi đụng phải vành tai mềm mại của Ninh Tây, Ninh Tây sờ vành tai đang tê dại của mình, sau đó dùng tay che kín luôn vành tai, giọng nói đúng là quá câu dẫn mà.

Gặp Ninh Tây như vậy, Thường Thời Quy cười ra tiếng, hắn dùng roi ngựa đánh nhẹ một cái ở mông ngựa, còn ngựa lập tức tăng tốc, chạy đều đều trên đường đua.

Triệu Mạnh và Đào Thận Ngôn theo ở phía sau, nhìn về phía trước đôi uyên ương đang diễn màn ngược cẩu độc thân.

Có chút ghét bỏ: "Thận Ngôn, tôi cảm thấy mình cũng phải tìm được bạn gái."

"Ừ?"

Đào Thận Ngôn nhướn mày,"Cậu muốn tìm bạn gái như thế nào?"."

Hắc hắc, " Triệu Mạnh ngượng ngùng ngây ngô cười hai tiếng, "Giống như Ninh tỷ vậy."

Đào Thận Ngôn liếc khinh bỉ hắn một cái:""Cậu có bản lĩnh nói câu này cho Thường ca nghe."

"Dĩ nhiên là tôi không dám rồi ".Triệu Mạnh hết sức thức thời rụt cổ , "Đánh chết tôi cũng không dám."

Hai người đang nói, Bạch Lộ cưỡi ngựa chạy tới, bọn họ lập tức tìm đề tài khác buôn chuyện.

Bạch Lộ không nhìn ra hai người đang nói về Thường Thời Quy và Ninh Tây.

Im lặng cùng hai người bọn họ chạy song song , không có ý định vượt lên phía trước làm bóng đèn, bởi vì cô cảm thấy, ánh mắt Thường Thời Quy nhìn cô....

Quả thực nhìn cô như tình địch, vậy là sao????Theo lẽ thường, không phải là Ninh Tây đối với cô phải có cảnh giác chứ, vì sao ngược lại Ninh Tây đối với cô hết sức thân cận, Thường Thời Quy lại phòng bị với cô?"

Lộ tỷ, " Triệu Mạnh cười hì hì gọi Bạch Lộ, "Có muốn đua một trận?"

"Với kĩ thuật cưỡi ngựa của cậu, hay là thôi đi, "Bạch Lộ ghét bỏ liếc hắn một cái,"Hơn nữa hôm nay chị đây đi giải sầu, không phải đi đua ngựa."

Mỗi nhà đều có một việc khó xử , ba mẹ cô thiên vị em trai cô, nhưng em trai cô lại không lo liệu việc kinh doanh của công ty, hiện tại lại muốn cô tìm một chàng rể, sau đó cô và chàng rể phải giúp em trai xử lý công việc cụ công ty.

Cô là chị gái, lại còn phải dắt người đàn ông của mình đi giúp em trai chơi bời lêu lổng đứng vững chức vụ ông chủ lớn, bà mẹ cô cũng thiên vị rõ ràng quá đi.

Hơn nữa, với trình độ như em trai cô, chắc cả đời cô đều phải đi theo sau tìm cách bù lỗ thủng kinh tế.

Vợ chồng Bạch gia có một tật xấu đó là trọng năm khinh nữ, gần như ai cũng biết, thấy bộ dáng này của Bạch Lộ, chỉ sợ lại là vì chuyện trong nhà mà phiền lòng.

Loại chuyện này, bọn họ là người ngoài, cũng không tiện nói, vì v tìm chuyện chuyển đề tài.

Bạch Lộ thở dài, ngẩng đầu nhìn trước mắt, vung roi ngựa, đem Triệu Mạnh và Đào Thận Ngôn quăng ở phía sau.Ninh Tây và Thường Thời Quy ở trên lưng ngựa đang nói chuyện, thấy Bạch Lộ vung roi ngựa vượt qua bọn họ, lúc này liền cười nói:"Lộ tỷ cưỡi ngựa thật không tệ."

"Ừ."

Thường Thời Quy nhàn nhạt đáp một tiếng, cũng không nói thêm gì nữa.

Ninh Tây cúi đầu nhìn cánh tay đang vòng ở bên hông mình , ngẩng đầu trời, bầu trời hôm nay trong trẻo, mây trắng như kẹo đường, nổi bật giữa bầu trời xanh thăm thẳm.

Ở thủ đô hiếm khi có cơ hội ngắm sắc trời như thế này.

Hai người chạy hai vòng, cuối cùng Ninh Tây xuống ngựa, tự cưỡi một con ngựa khác, tiếp tục đi dạo cùng Thường Thời Quy."

Có thể rảnh rỗi đi dạo như thế này thật tốt, " Ninh Tây cười nhìn Thường Thời Quy nói, "Như thế này chắc em chẳng muốn đi quay phim nữa."

"Không muốn quay phim cũng không sao, muốn đi chơi anh đi cùng em, muốn quay phim ảnh ủng hộ em, em thích làm gì anh sẽ làm cùng em."

Nghe xong Thường Thời Quy nói, Ninh Tây cười một tiếng, trong giọng nói mang theo vài phần thoải mái: "Lúc em mười tám tuổi , em không có người thân, lúc khó khăn nhất từng ảo tưởng có một bạch mã hoàng tử vừa có tiền vừa anh tuấn xuất hiện nói với mình sau này không cần vất vả, anh dẫn em về nhà làm anh làm công chúa."

Nói tới trước kia Ninh Tây đã không thèm để ý, nhưng Thường Thời Quy nghe lại cực kỳ khó chịu, nếu trước kia tìm được cô sớm hơn, thực sự hắn có thể đem cô chiều chuộng như một nàng công chúa.

"Hiện tại đã bảy tám năm trôi qua, em ngược lại cảm ơn khi đó không có hoàng tử nào đến cứu vớt em.

Có những con đường, chỉ có thể dựa vào chính mình bước đi từng bước từng bước , mới biết được con đường kia có phong cảnh như thế nào.

Em không muốn được hoàng tử nuôi dưỡng thành một nàng công chúa nữa, em muốn trở thành một nữ vương."

"Vâng, nữ vương bệ hạ."

Thường Thời Quy mỉm cười nhìn về phía cô, " Nếu em là công chúa, anh sẽ là hoàng tử.

Nếu em muốn làm nữ vương chính là ngươi vương tử.

Ngươi nếu như là nữ vương, anh chính là kỵ sĩ trung thành nhất của em."

"Vậy sao?"

Ninh Tây nhướn mày,"Chẳng lẽ anh không muốn làm hoàng thân?"

Thường Thời Quy nhịn không được cười một tiếng: "Có thể làm hoàng thân...

Đương nhiên tốt hơn."

Ninh Tây giương cao khóe miệng, trong lòng sung sướng, trong lòng nở hoa.

Đài truyền hình, Triệu Hồng ngồi ở trong phòng làm việc, hai mắt đặt ở trên TV.

Trên ti vi, đang đưa tin mấy ngày hôm trước ở trong biệt thự của Ninh Tây phỏng vấn.Trong ti vi Ninh Tây rất đẹp, tư thế ngồi ưu nhã, nói năng rõ ràng, toàn thân thể hiện là người vừa có trí, vừa có mỹ.

Đến cả phụ nữ nhìn cũng yêu thích.

Chương trình đã được cắt nối biên tập lại, mặc dù chỉ là nói chuyện phỏng vấn, nhưng tuyệt đối không làm người xem cảm thấy nhàm chán, cùng kết hợp với một số đoạn phim đặc sắc của Ninh Tây, khiến nhiều người dành thời gian theo dõi từ đầu đến cuối.

Trong lần phỏng vấn này điều nằm ngoài dự liệu của Triệu Hồng chính là Ninh Tây chính miệng thừa nhận thời gian kết hôn có lẽ sẽ không quá xa.Chỉ là... không biết rõ không lâu nữa...

Đến tột cùng là bao lâu?
 
(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Chương 123


Chương trình khi kết thúc không lâu, tỉ lệ người xem chương trình đã vượt lên chiếm vị trí thứ nhất.

Chương trình có tỉ lệ người xem cao, Triệu Hồng cũng không thấy quá lạ.

Kể từ khi Ninh Tây báo án về cái chết của mẹ, thời gian sau đó không hề ra mặt, cách đây mấy ngày tham gia tiệc rượu thì phóng viên cũng chỉ chụp được vài tấm hình, một chút tin tức cũng không hé.

Hiện tại cuối cùng Ninh Tây cũng lộ mặt nhận lời phỏng vấn, có thể không thu hút người xem được sao.

" Triệu tỷ đúng là lợi hại, nhiều người đều hẹn không được Ninh Tây để phỏng vấn, chị vừa ra tay là xong việc."

"Đúng vậy, để xem, đài truyền hình khác còn dám khoe khoang tiết mục của bọn họ sẽ luôn chiếm vị trí thứ nhất không."

Nghe được các đồng nghiệp hưng phấn nói chuyện với nhau,trong đầu Triệu Hồng lại nghĩ đến buổi tối hôm phỏng vấn Ninh Tây, đã ở lại nhà Ninh Tây ăn cơm tối.

Chưa từng thấy tận mắt thấy, vĩnh viễn sẽ không biết, một người nghiêm túc ít nói như Thường tiên sinh cũng sẽ có lúc ôn nhu như vậy.Trên thế giới không có người thật sự lạnh lùng, trừ khi anh ta thật sự tìm được đối tượng để yêu thương.Sau khi chương trình được chiếu, Triệu Hồng liền gọi cho Trương Thanh Vân một cú điện thoại nói cảm ơn, hai người nói ít câu khách khí mới cúp điện thoại.

Trương Thanh Vân cúp điện thoại Triệu Hồng rồi liền gọi điện thoại cho Ninh Tây, nói cho cô biết kết quả chương trình phỏng vấn.

"Tỉ lệ người xem đứng thứ nhất?"

Ninh Tây mặc áo choàng tắm, cả người nằm nhoài trên chiếc giường mềm mại, không muốn nhúc nhích.

Đi nghỉ phép ở ngoại ô hai ngày, thể lực tiêu hao hết, vừa về tới nhà, lập tức tắm rửa muốn đi ngủ.

" Rất tốt nhỉ."

Nghe được giọng nói mệt mỏi của Ninh Tây, Trương Thanh Vân nhìn đồng hồ treo trên tường, chưa đến tám giờ tối , Ninh Tây chuẩn bị đi ngủ rồi sao?

" Hiện tại tốc độ tăng lượt người xem cũng đã xuống rồi "Trương Thanh Vân lại nói,"Ngày kia ( đại yêu như sơn ) mở máy, đến lúc đó anh đến đón em tới đó. ( đại yêu như sơn ) chính là bộ phim Ninh Tây đóng cùng diễn viên kì cựu Trương Ích Dân.

Chờ Thường Thời Quy vào phòng, thấy Ninh Tây đang nắm di động, nằm lỳ ở trên giường ngủ thiếp đi, một chiếc dép lê rơi trên mặt đất, chiếc khác còn mang trên chân.

Thường Thời Quy lập tức bật cười, đem chiếc dép lê cởi ra, sau đó ôm lấy Ninh Tây đổi tư thế nằm cho cô.

Nằm sấp ngủ đè nặng tim, ảnh hưởng tới sức khỏe .Xong hết mọi việc thì có cuộc gọi đến, điện thoại hiện người gọi là Tưởng Viễn Bằng.

Nhìn Ninh Tây vẫn ngoan ngoãn ngủ yên, Thường Thời Quy đi ra khỏi phòng mới ấn phím nghe máy.Tưởng Viễn Bằng sau khi cúp điện thoại , vẻ mặt âm trầm nhìn màn hình đã tối đi, đứng dậy đi đến bên cửa sổ, vén một góc rèm cửa sổ lên, nhìn bên ngoài ánh đèn rực rỡ.

Trong lòng lại càng khó chịu. .Hắn đứng trước cửa sổ trong chốc lát, cầm lấy áo khoác trên ghế, đóng cửa phòng đi ra ngoài."

Bác cả."

Khuôn mặt Tưởng Vân trang điểm đậm, đang vội vã đi vào trong nhà, nhìn thấy Tưởng Viễn Bằng , bước chân lập tức ngừng lại, hơn nữa còn bước ra sau hai bước.

"Tiểu Vân về rồi?"

Trên mặt Tưởng Viễn Bằng hiện ra vui vẻ, giọng nói ôn hòa nói,"Nghỉ ngơi sớm một chút."

"Vâng, vâng ạ."

Tưởng Vân nép sang bên cạnh, nhường đường cho Tưởng Viễn Bằng, chờ ông ấy đi ra cửa, lập tức bước chạy trở về phòng của mình, sau đó đem của khoá kín.Đến nơi mà mình muốn tới, ngồi ước chừng mười phút, Tưởng Viễn Bằng nhìn tới chiếc xe mặc mình đang chờ, chờ để đó dừng lại.

Ông ta cười đắc ý, nếp nhăn khóe mắt càng dày.Quả nhiên là anh hùng khó qua ải mỹ nhân, Thường Thời Quy cũng không tránh khỏi...

"Cháu trai đúng là bận rộn, muốn gặp một lần thật không dễ dàng, " Tưởng Viễn Bằng cầm ấm trà, đổ vào hai hai ly trà nhỏ, cười tủm tỉm đem một ly đẩy tới trước mặt Thường Thời Quy ,"Khó được thấy mặt một lần, chúng ta uống ly trà chào hỏi cái đã."

Thường Thời Quy quét mắt ly trà trước mặt, sắc mặt bình tĩnh nói: "Tưởng tiên sinh có gì cứ nói thẳng, không cần khách sáo như thế."

Nghe Thường Thời Quy gọi mình là Tưởng tiên sinh, Tưởng Viễn Bằng giận nhưng chỉ cười, hắn nâng ly trà lên chậm chạp uống một hớp, sau đó đem một văn kiện thật dày bỏ trước mặt Thường Thời Quy: "Nghe nói Thường tiên sinh và Ninh Tây chuẩn bị kết hôn, tôi cũng muốn chúc mừng kỳ gần, vì bày tỏ chúc mừng, đây là phần hậu lễ tôi cố ý chuẩn bị trước, hi vọng cháu trai không ghét bỏ."

Ngón trỏ Thường Thời Quy gõ nhẹ lên mặt bàn, hắn cũng sớm biết Tưởng Viễn Bằng ccos tâm tư muốn trả thù từ lâu, mấy năm nay không phải cố kỵ có dì ở giữa, hắn cũng không muốn có bất cứ liên hệ nào với ông ta.

Hiện tại túi văn kiện trước mắt không cần mở ra, hắn cũng đoán được bên trong có cái gì.

"Có chuyện này tôi không hiểu lắm."

Ngón trỏ Thường Thời Quy lướt qua túi hồ sơ, nhẹ nhàng nói:" Tây Tây chỉ là một diễn viên thường, Tưởng tiên sinh vì sao cứ phải làm khó cô ấy như thế?"

"Diễn viên bình thường ?"

Tưởng Viễn Bằng châm một điếu thuốc, kẹp ở hai đầu ngón tay, trào phúng nhìn về phía Thường Thời Quy, "Cháu trai, cháu thực sự cho rằng cô ta chỉ là một diễn viên bình thường?"

Ánh mắt Thường Thời Quy trở nên lạnh lùng hơn, nhìn theo làn khói thuốc, mặc dù một câu vẫn chưa nói , nhưng Tưởng Viễn Bằng nhìn ra được, đối phương không thích hắn hút thuốc ở đây.Tưởng Viễn Bằng nhả ra một hơi thuốc, "Nếu cháu trai không biết cô ta là hạng người gì, sao không mở túi hồ sơ này xem một chút?"."

Cô ấy như thế nào cũng không quan trọng, có điều Tưởng tiên sinh đúng là bàn tay quá dài nhỉ."

Thường Thời Quy đứng lên, từ trên cao nhìn xuống Tưởng Viễn Bằng, "Tưởng tiên sinh, ông biết tôi ghét nhất cái gì không?"

Tưởng Viễn Bằng nắm chặt tay, trong lòng hơi căng thẳng.

Ông không nghĩ tới, ông ta đã dùng Ninh Tây để dẫn Thường Thời Quy đến đây, vậy mà Thường Thời Quy lại không hề hoài nghi Ninh Tây đã làm chuyện có lỗi với hắn.Thân là đàn ông, làm sao có thể không thèm để ý người phụ nữ của mình có thật lòng hay không, có làm việc gì lừa gạt hắn hay không?

Khoảng cách thân phận giữa hai người bọn họ xa như vậy, chẳng lẽ Thường Thời Quy không nghĩ tới vấn đề bản thân bị lợi dụng???Tưởng Viễn Bằng cứng giọng hỏi:"Không biết cháu trai ghét nhất là cái gì?"

Thường Thời Quy lại cười cười.

Tưởng Viễn Bằng rất ít khi thấy Thường Thời Quy cười, nên khi đối phương lộ ra vẻ mặt này, hắn cảm thấy, hắn đã đi sai một bước cờ.
 
(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Chương 124


Sớm biết rằng chuyện sẽ đi đến bước này, hắn sẽ không an bài Chu Mạt Lỵ làm mồi Ninh Tây mắc câu.

Cho tới bây giờ, hắn vẫn hoài nghi Ninh Tây có biết thực sự người gây tai nạn khiến cha cô ấy tử vong là Tưởng Hồng Khải, mà không phải là người lái xe đó.

Nếu như cô ta không biết, vì sao phải tra lại vụ án từ nhiều năm trước.

Nếu như cô ta biết rõ, vậy khi Chu Mạt Lỵ cố ý nhắc tới hai cái tên Tưởng Hồng Khải và Trần Trân Trân , lại bình tĩnh như thế.

Nếu như việc cô ấy bình tĩnh chỉ là ngụy trang, vậy thì Ninh Tây kia.... thật đáng sợ.Thường Thời Quy giơ túi hồ sơ trong tay lên, mặt không chút thay đổi nói, "Hy vọng việc như thế này sẽ không có lần sau, tôi không thích nhất là người ỷ thế hiếp người, còn bắt nạt người yêu của tôi."

"Thường tiên sinh coi cô ấy như người yêu, nhưng cô ấy có coi Thường tiên sinh như người yêu không?"

Trong lòng Tưởng Viễn Bằng lo lắng đạt đến đỉnh điểm, "Hiện thời toàn bộ giới thượng lưu, người nào mà chẳng biết đường đường là người cầm quyền của Thường gia lại vì một nữ nghệ sĩ mà móc tim móc phổi chứ."

Nói đến đây, hắn cười nhạo một tiếng,"Con hát vô tình, Thường tiên sinh không nghĩ tới sao, cô ta nguyện ý cùng cậu lui tới là có mục đích?".Thường Thời Quy nâng bình trà lấy từ khay một ly trà, tự rót cho mình một ly trà, không đụng đến lý trà mà Thường Viễn Bằng rót sẵn, từ từ uống một ngụm: "Tưởng tiên sinh muốn nói gì, có thể trực tiếp mở miệng, cái này không có chút mới mẻ nào cả, tôi nghe rất nhàm chán."

Nụ cười trên mặt Tưởng Viễn Bằng không duy trì được nữa:"Thường tiên sinh không thích người khác ở trước mặt cậu diễn trò, sao lại dễ dàng tha thứ cho Ninh Tây ở trước mặt ngày ngày diễn trò như thế."

Thường Thời Quy đặt chén trà xuống, đứng lên nói:"Nếu Tưởng tiên sinh không muốn nói, vậy lần sau chúng ta bàn lại."

Nói xong, không thèm nhìn tới Tưởng Viễn Bằng, xoay người muốn đi."

Cô ta nguyện ý làm bạn gái của cậu, không phải là vì yêu thích gì cậu, mà là muốn điều tra Tưởng gia!"

Tưởng Viễn Bằng thấy Thường Thời Quy muốn đi, cuối cùng cũng nói ra.Thường Thời Quy dừng bước, quay đầu nhìn về phía Tưởng Viễn Bằng, vẻ mặt lạnh lùng.Tưởng Viễn Bằng lúc này đã chẳng quan tâm cái khác, tiếp tục nói:"Kể từ khi cậu và Ninh Tây ở bên nhau, các hạng mục mà Tưởng và Thường gia hợp tác liên tiếp xảy ra vấn đề, khiến cho Tưởng gia tổn thất rất lớn.

Đây không phải là trùng hợp, mà là có người bên cạnh Thường tiên sinh thám thính chi tiết hợp tác của chúng ta."

Trên thực tế hắn muốn nói là, làm gì có sự trùng hợp đến thế, mỗi lần gặp sự cố, trách nhiệm đều quy về Tưởng gia, mà bên phía Thường gia lại ảnh hưởng rất nhỏ.

Vốn hắn cũng không biết chuyện gì xảy ra, biết Ninh Tây và Thường Thời Quy tình yêu càng ngày càng sâu đậm, sau này Tưởng Vân lại bị Thường Thời Quy không chừa chỗ chút mặt mũi, hắn mới tìm thám tử điều tra Ninh Tây.

Không điều tra thì thôi, điều tra mới biết được cô gái được Thường Thời Quy dâng cho cả trái tim là con gái của người bị Tưởng Hồng Khải đâm xe vào tử vong.

Còn có cách đây không lâu Đào Mẫn Á không hề báo trước đề đơn ly hôn, thà rằng vạch áo cho người xem lưng khiến toàn bộ giới thượng lưu chê cười, cũng phải ly hôn, kéo tới tận toà án tranh chấp tài sản, thực sự quá khác với tính cách của Đào Mẫn Á.

Hai ngày trước ông mới nghe được tin tức hóa ra có người lạ gửi cho Đào Mẫn Á thư từ gì đó, sau đó Đào Mẫn Á mới đề nghị ly hôn với hắn.

Đến cả đứa em trai suốt ngày chơi bời lêu lổng cũng bắt đầu ra ngoài mạnh miệng "cho dù ông ta là đại ca cũng không thể xem thường người khác."

Bao nhiêu năm Tưởng Hồng Khải không làm ra được trò gì nên hồn, nhưng đối với anh trai là ông vẫn luôn tôn kính , sẽ không tự nhiên mà lại có ý nghĩ bất mãn với ông như thế được. lời nói.

Chắc chắn là có người ở sau lưng châm ngòi giữa quan hệ anh em của hai người.Hoài nghi cuối cùng, chỉ có thể là Ninh Tây ở sau lưng giở trò.Đuôi lông mày Thường Thời Quy khẽ động, nheo mắt nhìn Tưởng Viễn Bằng:"Cô ấy tại sao phải cố ý nhằm vào Tưởng gia?"

Hắn biết rõ Ninh Tây vì chịu ảnh hưởng của bạo lực học đường, phát sinh rất nhiều bi thương, sau này phát sinh những chuyện kia, hắn cũng đã biết rõ ràng tường tận.Nhưng hắn lại không biết, Ninh Tây và Tưởng gia còn có ân oán.Vấn đề này Tưởng Viễn Bằng không trả lời, bởi vì hắn không thể nói chuyện trước đây mà Tưởng Hồng Khải làm ra , huống chi năm đó vì xoá hết dấu vết, chính hắn trực tiếp tới hiện trường xử lý.

Thấy Tưởng Viễn Bằng không lên tiếng nữa, Thường Thời Quy đem túi hồ sơ ném ở trên bàn .

Hắn sải bước tiến tới gần Tưởng Viễn Bằng, cầm cổ áo ông ta:"Tôi hỏi lần nữa, Ninh Tây tại sao lại có ân oán với Tưởng gia?"

Thường Thời Quy sức lực lớn, Tưởng Viễn Bằng nhìn vào ánh mắt lạnh như băng của Thường Thời Quy, hoảng sợ nghĩ đối phương có thể sẽ giết chết mìnhThường Thời Quy nghiến răng:
"Nói!"

"Tám năm trước, Tưởng Hồng Khải say rượu lái xe, không cẩn thận đâm chết cha của Ninh Tây, sau đó tìm tài xế chịu tội thay."

Tưởng Viễn Bằng nói vài câu, mọi chuyện sẽ đẩy lên người Tưởng Hồng Khải .
 
(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Chương 125


Thường Thời Quy sắc mặt âm trầm buông Tưởng Viễn Bằng ra, không nói một lời.

Tưởng Viễn Bằng cho rằng đối phương đã buông tha cho mình, bỗng đau nhói ở bụng, cả người bị đạp xuống đất."

Chuyện gì xảy ra?"

Hai nhân viên canh giữ ngoài cửa nghe tiếng ồn, nhìn nhau, sau đó đổ dự đẩy cửa phòng ra.

Cánh cửa vừa mở, hai người bọn họ liền giật mình.

Từ trước đến nay người ưu nhã như Thường tiên sinh, lại đè Tưởng tiên sinh xuống đất đánh không ngừng tay, xảy ra chuyện gì?

Hai người ngu ngơ thật lâu, mới tỉnh lại bước tới tách Thường Thời Quy ra.Nhưng bọn họ vừa tới gần, Thường Thời Quy đã buông lỏng Tưởng Viễn Bằng ra, anh ta kéo kéo cổ áo, nhìn người nằm trên mặt đất, cuộn tròn mình như con tôm, cầm lấy áo khoác trên ghế áo khoác, cầm lấy túi hồ sơ ném vào mặt Tưởng Viễn Bằng, đầu cũng không quay rời khỏi đó.

Chờ Thường Thời Quy rời đi, hai nhân viên phục vụ mới dám đem Tưởng Viễn Bằng từ trên mặt đất đỡ dậy , trong đó có một nhân viên phục vụ muốn gọi xe cứu thương, nhưng lại bị Tưởng Viễn Bằng mắng một trận: "Ai bảo các người tiến vào, cút ra ngoài!"

Hai nhân viên phục vụ bị mắng, nén giận đi ra khỏi phòng riêng, đóng cửa lại sau, thấp giọng mắng nhỏ."

Có bản lĩnh đi tìm Thường tiên sinh mà mắng, lại trút giận lên chúng ta, thế là cái quái gì, hừ!"

Tưởng Viễn Bằng ngồi trên ghế, sắc mặt nhăn nhó xé văn kiện trong tay, bên trong tất cả đều là hình Ninh Tây và mấy người đàn ông có cử chỉ ái muội , vì góc độ chụp, nhìn rất giống như đang ôm ấp hay hôn môi, thậm chí còn có hình Ninh Tây và người đàn ông lạ đi ra từ quabs rượu, cho dù là ai nhìn vào, cũng sẽ có chút suy nghĩ.

Nhưng ông tỉ mỉ chuẩn bị những hình này, Thường Thời Quy thậm chí còn không thèm mở ra.Siết chặt ảnh chụp trong tay, Tưởng Viễn Bằng không bao giờ nghĩ tới Thường Thời Quy sẽ phản ứng như thế này.

Nếu như Thường Thời Quy đối với Ninh Tây tâm ý không thay đổi, ông muốn động vào Ninh Tây, là chuyện không thể nào.Nếu những hình này Thường Thời Quy không muốn xem, vậy hắn chỉ có công khai ra ngoài, Thường Thời Quy không muốn nhìn cũng phải nhìn.Thường Thời Quy trở về nhà, không ngờ trong nhà đèn đuốc sáng trưng.

Ninh Tây ngồi ở đầu giường, trong tay còn cầm một quyển tạp chí, cô nghiêng nghiêng mặt, mắt cũng không chớp nhìn hắn:"Anh đi đâu về vậy?"

Hắn nhìn vào hai mắt khiến người ta dễ dàng trầm mê, vẫn im lặng không nói.

Thường Thời Quy từ trước đến nay đều là trầm mặc ít nói, nhưng cô cảm thấy hắn hôm nay rất lạ.

Loại im lặng này, không giống như bình thường mà giống như trong nội tâm đè nén cái gì đó, nhưng vì cô mà không mở miệng.Ninh Tây vén chăn lên đi xuống giường, đi đến trước mặt Thường Thời Quy, kéo tay hắn.

Tay Thường Thường Quy rất lạnh, cảm giác lạnh lẽo truyền tới Ninh Tây , cô nhịn không được run một cái."

Thời Quy?"

Thường Thời Quy đi vào nhà trong, thuận tay khép cửa phòng lại, hai mắt sáng rực nhìn Ninh Tây nói,"Anh vừa rồi đi gặp một người."

"Là ai vậy?"

Ninh Tây ngẩng đầu nhìn Thường Thời Quy, trên mặt còn mang theo nụ cười."

Tưởng Viễn Bằng."

"Là ông ta sao..."

Ninh Tây khẽ cười một tiếng,"Ông ấy tìm anh là vì chuyện ly hôn sao?"

Thường Thời Quy không trả lời, buông tay Ninh Tây , hắn đi đến bên cửa sổ, ngoài cửa sổ đèn đường mặc dù sáng lạn huy hoàng, nhưng không làm lòng hắn sáng tỏ được.

Trên cửa sổ có bóng của Ninh Tây, hắn nhìn chằm chằm cái bóng của Ninh Tây trên cửa sổ, không quay đầu lại.Trong tích tắc khi Thường Thời Quy buông tay Ninh Tây, Ninh Tây không đi theo hắn đi lên phía trước, chỉ là lẳng lặng đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng của hắn, cũng giữ im lặng, không nói lời nào."

Ông ta tìm anh không vì việc ly hôn, là vì em."

Mí mắt Ninh Tây khẽ run, đi đến bên mép giường ngồi xuống, hai tay nắm chặt để trên đầu gối, giọng nói bình tĩnh chút dọa người:"Em có gì để nói, đáng để ông ta cố ý hẹn anh ra ngoài?"

Sau một lát trầm mặc, Thường Thời Quy đi đến mép giường , quỳ một gối xuống trước mặt Ninh Tây , ngửa đầu nhìn thẳng vào mắt Ninh Tây, Ninh Tây khẽ nghiêng đầu, tránh ánh mắt của Thường Thời Quy."

Tây Tây, " Thường Thời Quy cầm chặt tay Ninh Tây, "Ở trong lòng em, anh là cái gì?

Một người đàn ông không tệ, bạn trai, hoặc là nói là người có thể bên cạnh em cả đời?"

Trong lòng Ninh Tây run lên, cô chưa bao giờ thấy qua Thường Thời Quy thiếu tự tin như thế.

Kể từ khi hai người bọn họ quen biết tới nay, Thường Thời Quy đối với cô vĩnh viễn là bao dung, ôn nhu.

Hắn chưa bao giờ nổi giận với cô, chỉ cần cô muốn, việc gì hắn cũng sẽ làm vì cô.Hôm nay là lần đầu tiên cô nhìn thấy hắn trở nên yếu ớt, khổ sở và bi thương, cô mới thấy kinh sợ, hắn không phải kim cương cứng rắn, hắn cũng sẽ có lúc khổ sở.Trong lòng Ninh Tây giống như là bị đâm một dao, làm cho cô đau đến khó có thể chịu đựng.

Nhưng là, cô làm sao mà khiến hắn tin tưởng được, cô không phải vì trả thù Tưởng gia mới dựa vào hắn, không phải vì vậy mới ở bên hắn.

Hoàn toàn không phải.

Điều này, chỉ sợ nói ra bản thân cô cũng không tin, làm sao lấy được lòng tin của người khác.???

"Thời Quy, " Ninh Tây rủ đầu xuống, cắn môi nói,"Thực xin lỗi, em..."

Thường Thời Quy đột nhiên đứng dậy, ngắt lời cô, vội vã nói: "Anh nhớ tới còn có chút chuyện cần phải làm, em nghỉ ngơi trước đi."

Có mấy lời không thể mở miệng, một khi mở miệng thì không thể cứu vãn.Ninh Tây nhìn cửa phòng ở trước mặt cô đóng kín, giật mình, đứng dậy đi đến bên cửa sổ nhìn xuống, không bao lâu, cô nhìn thấy Thường Thời Quy lên xe đi ra khỏi cổng.
 
(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Chương 126


Có lẽ là trước đó đã ngủ quá nhiều, Ninh Tây nằm ở trên giường lăn qua lăn lại, đến rạng sáng vẫn chưa ngủ.

Ngoài cửa sổ ánh trăng xuyên qua màn cửa sổ chiếu vào phòng."

Tút tút."

Tiếng báo có tin nhắn từ Di động, cô cầm lấy Di động nhìn thoáng qua, người gửi là Thường Thời Quy.Thời Quy: Ngủ ngon.Ninh Tây nhẹ nhàng vuốt ve di động cho đến khi màn hình di động tối đi, cô vẫn chưa biết phải trả lời như thế nào.

Thường Thời Quy cầm điện thoại trong tay, chờ thật lâu cũng không thấy có tin nhắn trả lời.

Từ trên giường ngồi dậy, cầm lấy áo khoác đầu giường, mở cửa phòng ra, muốn trở về biệt thự.

"Thời Quy?"

Trên hành lang, đèn đột nhiên sáng lên, Thường Thời Quy híp híp mắt, phát hiện mẹ mình đang đứng ở trên hành lang.

Hắn nhíu nhíu mày,"Mẹ, sao giờ này mẹ còn chưa ngủ?"

"Không phải con cũng không ngủ sao?".Đào Tuệ Tuyết đi đến trước mặt con trai, thấy con trai còn mặc quần tây áo sơ mi, tay áo một bên xắn lên, một bên buông thõng nhiều nếp nhăn, liền hỏi,"Con vừa trở về không lâu, lại muốn đi ra ngoài sao?"

"Mẹ..."

Thường Thời Quy không nói là vì lo lắng cho Ninh Tây, nên mới vội vã đi, chỉ sợ mẹ sẽ bất mãn với Ninh Tây.

Thường Thời Quy đem áo khoác trong tay mặc lên người, "Con có chút việc phải đi, mẹ đi nghỉ trước đi."

Đào Tuệ Tuyết nghe vậy mỉm cười nói:"Lái xe chú ý an toàn."

Thường Thời Quy gật đầu, vừa đi được thêm mấy bậc thang, đi động rung lên trong túi quần, vội vàng lấy điện thoại ra, là có tin nhắn.

Tây Tây: Ngủ ngon.Vẻn vẹn hai chữ thêm một cái dấu chấm tròn, Thường Thời Quy lại chăm chú nhìn thật lâu, cuối cùng bật cười.Hoá ra không ngủ được không chỉ có hắn, cô cũng không ngủ được.Đào Tuệ Tuyết thấy con trai bước được mấy bước lại đứng nhìn chằm chằm vào di động, còn cười ngây ngô, thấp giọng ho khan một tiếng:"Thời Quy, con không phải là muốn ra ngoài sao?"

Thường Thời Quy lắc đầu, trả lời một tin nhắn cho Ninh Tây, sau đó bỏ điện thoại vào túi quần.

"Con không đi nữa, sáng mai con đi cũng được."

Đào Tuệ Tuyết nhìn con trai, thầm nghĩ, đều lớn hết rồi, còn giận dỗi như đôi thiếu niên yêu nhau.

Nhưng nhìn kiểu ngốc nghếch này của con trai, bà cũng thấy thú vị, còn trai bà coi như cũng được trải qua cảm giác tình thú.

Thời Quy: Không ngủ được, nhớ em.

Xem cái tin nhắn này, Ninh Tây nhịn không được cười cười, cầm điện thoại di động trong tay dần dần ngủ mất.

Sáng hôm sau, cô bị cuộc gọi liên tục của Trương Thanh Vân đánh thức.

Nhận điện thoại đã nghe giọng nói lo lắng của Trương Thanh Vân truyền vào."

Ninh Tây, có người ở trên web bôi đen em.

Có chút phiền phức, Thường tiên sinh có ở bên cạnh em lúc này không ?"

Ninh Tây xoay người xuống giường, mở máy vi tính xách tay ra: "Không có, hiện tại anh ấy không ở đây, có chuyện gì, anh nói em nghe đi."

Mở máy tính xong, cô nhìn thấy tin tức giải trí đứng đầu là hình chụp của cô và một người đàn ông hôn môi, là người cô rất quen, Chu Chính Xuyên.Tiêu đề tin tức là ( Ninh Tây trước khi quen Thường tiên, đã qua lại với rất nhiều bạn trai ) , cô nhìn trong tin tức không ít ảnh chụp, không chỉ có hình cô và mấy nam nghệ sĩ trong nước có hành động ái muội, mà còn có hình cô và Hoult .Xem bình luận, bao nhiêu từ ngữ không tốt đẹp đều có."

Em và siêu sao quốc tế Hoult trong lúc đó..."

Đầu bên kia di động Trương Thanh Vân lắp bắp.

Hắn có thể khẳng định, Ninh Tây và Nam nghệ sĩ trong nước tuyệt đối không hề có gì ái muội, càng không có khả năng có cử chỉ thân mật.

Nhưng anh ta không xác định là Hoult và cô....

"Ánh ấy và em chỉ là bạn bè bình thường, "Giọng nói Ninh Tây có chút lạnh xuống, "Những hình này chỉ là do góc chụp thôi."

Nhưng chỉ bằng những hình này, cũng thu gom hết các loại lời mắng khó nghe, lại có người trào phúng Thường Thời Quy, nói đàn ông có tiền thì có ích lợi gì, yêu một con ngựa hoang, không quản được nó chạy trên thảo nguyên.

Mở blog ra, cũng không thiếu lời mắng chửi, còn có người cố ý vào blog Thường Thời Quy , nói không thể cưới một con đàn bà như cô , không thể để cô bước vào cửa chính Thường gia, như vậy là ném hết mặt mũi của Thường gia.

Những người này sở với bản thân Thường Thời Quy lại quan tâm mặt mũi Thường gia hơn, đúng là quản nhiều việc. .Ninh Tây không xem nhiều, tắt máy tính."

Ông chủ, đã xảy ra chuyện."

Thường Thời Quy đang cùng ăn bữa sáng với Đào Tuệ Tuyết, nhận được điện thoại của trợ lý, sau đó lại gửi cho hắn một link tin tức, tin tức giải trí liên quan tới Ninh Tây .
 
(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Chương 127


Giống như thể toàn bộ truyền thông đều hẹn nhau, toàn bộ đều viết Ninh Tây thành một cô gái lăng nhăng, Ninh Tây ở bên Thường Thời Quy cũng cũng không phải là yêu, chỉ là trong số những người đàn ông đó thì Thường Thời Quy là người có tiền nhất.

Những hình này hơi mơ hồ, mặc dù rõ nét nhưng lại không chụp rõ hoàn cảnh bốn phía.

Còn tất cả các bình luận đều chửi bới Ninh Tây, bọn họ như thể là người đại diện cho công lý, bất bình thay cho Thường Thời Quy.

Thường Thời Quy chỉ xem lướt qua mấy tấm hình, sau đó gọi điện thoại cho thư kí:"Tôi mới biết được tin tức mới, xí nghiệp Thường thị có sai phạm về thuế nhà nước, những hạng mục công ty chúng ta hợp tác với họ đều lập tức dừng lại, có một số hạng mục không thể dừng lại được thì mau chóng giải quyết, càng nhanh càng tốt, trước khi điều tra rõ, Thường thị sẽ không hợp tác với Tưởng thị nữa."

"Được, thưa chủ tịch."

Thư ký nhận được lệnh, sau khi cúp máy lập tức thông báo cho các phòng ban, làm theo mệnh lệnh của cấp trên.

Mấy trưởng phòng sau khi nhận tin tức cũng không bất ngờ, ngược lại còn có suy nghĩ "cuối cùng ngày này cũng đến."

Từ lúc Đào Mẫn Á và Tưởng Viễn Bằng ra tòa muốn ly hôn, trong công ty đã bắt đầu có người dự tính khi nào thì Thường thị và Tưởng thị dừng hợp tác, chờ gần một tháng, cuối cùng cũng đến ngày này.Lúc Trương Thanh Vân tới chỗ Ninh Tây , Ninh Tây đã thay một bộ quần áo mặc ở nhà, không trang điểm, nhìn có chút tiều tụy.

"Bên phòng quan hệ xã hội sẽ giải quyết chuyện này, em phải bình tĩnh đã, không cần lo lắng."

Trương Thanh Vân đem bữa sáng mua tới để trước mặt Ninh Tây."

Nếu em có ý kiến gì, có thể nói với anh."

Ninh Tây uống một ngụm sữa đậu nành, giọng nói bình thản:"Phòng quan hệ xã hội của công ty đã giải quyết chuyện này rồi, còn lại chờ phản ứng của Thời Quy?"

Vẻ mặt Trương Thanh Vân cứng đờ, trên thực tế trong lòng hắn cũng nghĩ như vậy, nhưng là người đại diện, hắn không thể nói như thế với Ninh Tây .

Hắn cười khổ một tiếng,"Sáng nay cũng đã liên lạc với một số nhà báo, họ cũng không hé ra cái gì.

Có vài người quản hệ tốt với anh thì có nhắc nhở, nói lần này có thể em đã đắc tội với quý nhân, nên muốn dạy dỗ em một chút."

"Quý nhân?"

Ninh Tây cười lạnh,"Ở cái thủ đô này, nhiều quý nhân như vậy, không biết ai lại muốn đối phó với em, không biết là đại nhân vật nào đây."

Trương Thanh Vân nhéo nhéo sống mũi, giới giải trí từ trước đến nay đối với nữ nghệ sĩ cực kì hà khắc, quá xinh đẹp thì sẽ coi là bình hoa, quá xấu thịt bị cười nhạo, nếu nói đến tình yêu thì bị coi là lợi dụng đối phương.

Hiện tại người muốn đối phó với Ninh Tây chỉ tung ra mấy tấm hình cũng đủ để khiến đại chúng ghét Ninh Tây đến cực điểm.

Trên thực tế, quan trọng nhất không phải là mọi người nghĩ gì về Ninh Tây, mà là thái độ của Thường Thời Quy đối với chuyện này.

Nhưng mà , trên đời này có được người đàn ông nào có thể nhịn được khi bị người ta chế nhạo đội nón xanh.

Trương Thanh Vân thực sự không dám tưởng tượng nếu Thường Thời Quy vì mấy tấm hình này mà hoài nghi Ninh Tây thì Ninh Tây lần này, khó mà lấy lại được hình tượng và sự tin tưởng của Thường Thời Quy.

Mấy bức hình như thế này mà báo chí cũng dám đăng tin, suy đoán bừa bãi, chẳng phải cũng vì nghĩ Thường Thời Quy không thể chịu được bạn gái mình và người đàn ông khác có cử chỉ ái muội, chuyện này chắc chắn sẽ không đứng ra che chở Ninh Tây.

Trương Thanh Vân cắn răng,"Cho dù mọi người không tin, ít nhất cũng phải ổn định fan hâm mộ."

Vừa nói xong, tiếng gõ cửa vang lên.

Mở cửa ra, không có người.

Mà là... toàn hoa hồng.

Trương Thanh Vân nhìn ra bên ngoài bày ra các loại hoa hồng đỏ, hoa hồng trắng, hoa hồng màu cam, lập tức nghĩ đến....

Nhiều hoa thế này, phải tốn bao nhiêu tiền ?Khoan, khoan đã, đây chẳng lẽ là Thường Thời Quy muốn cầu hôn Ninh Tây ?Hắn quay đầu lại nhìn về phía người đang ngồi trong phòng, cố gắng dùng giọng bình tĩnh nói:"Ninh, Ninh Tây, em mau tới đây xem."

Ninh Tây thấy sắc mặt Trương Thanh Vân hơi lạ, đứng dậy bước ra ngoài, khi nhìn thấy bên ngoài một biển hoa , lập tức sửng sốt.

Có người nói, dùng hoa tươi tỏ tình hay cầu hôn sẽ có chút tục , nhưng phương pháp này, nếu có tâm chắc chắn cũng sẽ làm đối phương dộng tâm.

"Ninh tiểu thư, đây là do Thường tiên sinh đặt tặng cho cô, xin cô nhận lấy."

Bỗng nhiên một người đàn ông trẻ tuổi mặc tây trang bồi bàn đem một bó hoa hồng trắng tới trước mặt Ninh Tây , Ninh Tây kinh ngạc ôm bó hoa hồng vào trong lòng, mờ mịt đi ra cổng.

Ngoài cửa rải đầy hoa hồng, đầu óc Ninh Tây bây giờ có chút choáng váng.

Trương Thanh Vân đứng im ở cửa nhìn bóng lưng của Ninh Tây, suy nghĩ miên man, Thường Thời Quy liệu có biết chuyện trên mạng vào sáng nay không, nếu như không biết, vậy chuyện bây giờ lại càng lúng túng sao.

Trương Thanh Vân nhịn không được đem mình đặt vị trí của Thường Thời Quy , nói thí dụ như sáng sớm lo chuẩn bị các loại hoa tươi để cầu hôn, kết quả có người nói cho hắn biết, trên mạng tràn lan hình ảnh bạn gái của hắn và nhiều người đàn ông khác có ái muội, từ trước đến nay hắn đều đội nón xanh....

Cái này quả thực...
 
(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Chương 128


Nghĩ đến những truyền thông bôi đen Ninh Tây, khiến mọi người chửi mắng Ninh Tây, còn có thể khiến Thường Thời Quy hiểu lầm cô ấy, thậm chí khiến tình cảm của bọn họ tận vỡ, cơn tức giận của Trương Thanh Vân lại bùng lên.

Thực ra chủ tiệm hoa chịu trách nhiệm chuẩn bị hoa hồng cho lần này cũng rất kinh ngạc, nhìn thấy người được tặng hoa là Ninh Tây, thực sự khiếp sợ.

Hiện ở trên mạng lan truyền rộng rãi tin tức giải trí về Ninh Tây.

Đại đa số mọi người đều nghĩ, Ninh Tây là người "Lẳng lơ ong bướm" , mà Thường Thời Quy chính là người đàn ông đội nón xanh đáng thương .

Nào biết hiện tại cô gái bị vô số người phỉ nhổ bây giờ lại được Thường Thời Quy dùng phương thức lãng mạn như thế này để cầu hôn, ai mà tưởng tượng nổi.

Cửa chính biệt thự từ từ mở ra, một chiếc xe từ từ lái vào, sau đó ở trước biển hoa dừng lại, Thường Thời Quy xuống xe.Ninh Tây đứng ở trên bậc thang, nhìn Thường Thời Quy cách chính mình càng ngày càng gần, nhịn không được nắm chặt bó hoa hồng trắng trong tay.

Tối ngày hôm qua, hai người tạm biệt nhau trong không khí không vui vẻ gì, sáng sớm hôm nay lại bị người ta hắt nước bẩn.

Cô đã nghĩ tới kết cục tệ nhất của hai người, đó là chia tay.

Không nghĩ tới...

Hắn lại như thế này, xuất hiện lần nữa ở trước mặt cô.Cô giống như là bị bác sĩ báo bị bệnh nặng không qua khỏi, sau đó lại được thông báo là xét nghiệm nhầm, cô không bị bệnh, thậm chí còn có được siêu năng lực."

Tây Tây, " Thường Thời Quy đi đến trước mặt Ninh Tây , duỗi tay đem cô ôm vào trong ngực, "Để cho em phải chờ lâu."

Bó hoa trong tay Ninh Tây , bị hai người ép ở giữa, tản mát ra mùi hương ngọt ngào, Ninh Tây hít mũi một cái, không nói gì.

Đúng ra là hiện tại cô không biết phải nói gì, đầu óc rối bời, tư duy hỗn loạn.

"Tối hôm thực sự rất xin lỗi, tâm tình anh không tốt, đã tức giận với em."

Thường Thời Quy hơi buông lỏng Ninh Tây, "Em tha thứ cho anh được không?"

Ninh Tây trừng mắt nhìn, nhìn vẻ mặt áy náy của Thường Thời Quy, trong lòng ê ẩm , giống như có cái gì đó sắp phun trào.

Trên thực tế, tối hôm qua vốn Thường Thời Quy không sai.

Cả đêm hôm qua Ninh Tây không ngủ được đã suy nghĩ rất nhiều, nếu cô là Thường Thời Quy, có lẽ cô đã tức giận hơn nữa,...

Thường Thời Quy đem cả trái tim đều đưa đến cho cô, mà cô ... còn giấu hắn rất nhiều chuyện."

Không."

Ninh Tây lắc đầu, đem bó hoa trong tay ném xuống đất, vươn tay ôm chặt cổ Thường Thời Quy.Đứng trước cửa nhà, Trương Thanh Vân nhìn hai người đang ôm nhau, lùi lại khuất trong cánh cửa, giả vờ như không nghe trộm, không nhìn trộm, không nhiều chuyện, mặc dù cảm thấy bản thân bị nhét một đống thức ăn của chó vào miệng, nhưng rất yên lòng.

Thường Thời Quy đối với Ninh Tây tình cảm sâu đậm như thế, mấy hình ảnh ngổn ngang sáng nay sẽ nhanh chóng được giải quyết thôi.

Người khác không biết , thậm chí Ninh Tây chưa chắc đã biết, nhưng Trương Thanh Vân nhìn ra được, ánh mắt mỗi lần Ninh Tây nhìn Thường Thời Quy đều khác khi nhìn Thường Thời Quy, cái ánh mắt đó bao gồm tình cảm, tín nhiệm, mà khi nhìn những người khác, hoàn toàn không tồn tại.

Nếu như lần này Thường Thời Quy không tin Ninh Tây, đối với Ninh Tây mà nói, không thể nghi ngờ là một sự đả kích.May mắn Ninh Tây gặp được Thường Thời Quy, may là Thường Thời Quy đã tin tưởng vào Ninh Tây. .Trương Thanh Vân cũng không biết Ninh Tây và Thường Thời Quy tối hôm qua xảy ra chuyện gì, nhưng bây giờ, hai người vẫn ân ân ái ái là tốt lắm rồi.

Ninh Tây nghĩ nếu như Thường Thời Quy nhìn những hình ảnh trên mạng và các bình luận ác ý, có thể sẽ muốn chia tay.

Cô đã nghĩ tới tất cả khả năng có thể xảy ra, nhưng không ngờ tới, không phải là trách cứ, không phải nghỉ ngờ, không có truy hỏi, mà là hoa hồng rải đầy mặt đất.

"Tây Tây, đối với anh mà nói, mặc kệ xảy ra chuyện gì, chuyện anh không thể tiếp nhận được là mất đi em."

Thường Thời Quy một chân quỳ xuống, mở ra một hộp trang sức màu lam, bên trong là một chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh:"Anh muốn che chở cho em, muốn chăm sóc em, muốn khi người ta nhắc tới em, sẽ nói đến Thường phu nhân.

Ánh muốn làm chồng em, làm người đàn ông phía sau lưng yên lặng ủng hộ em, em có thể cho anh cơ hội này được không?".Trương Thanh Vân nghe được lời cầu hôn này, lắc đầu nghĩ, không hổ là Thường tiên sinh, chỉ cần câu nói đó thôi cũng khiến bất kể cô gái nào động tâm rồi.

Anh muốn trở thành người đàn ông của em, em có thể cho anh cơ hội hay không?

Thường Thời Quy muốn trở thành người đàn ông của Ninh Tây, mà không phải là Ninh Tây trở thành người phụ nữ của Thường Thời Quy, mặc dù bản chất giống nhau, nhưng mở miệng ra nói thì ý sau rõ ràng lấy được lòng phụ nữ hơn nhỉ.

Nhưng dù sao đi nữa, kết quả cũng chỉ có một, đó chính là ngược cẩu độc thân như nhau.

Nhưng mà, tình cảm tốt đẹp nhất không phải là anh của em hay em của anh, mà là trong anh có em, trong em có anh, sinh tử gắn bó, mãi mãi không rời.
 
(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Chương 129


Ninh Tây nhìn người đàn ông quỳ một chân trước mặt mình, lại nhìn vào chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh, cô chợt nhớ tới đêm hôm ấy dưới những ngọn đèn sáng chói, Thường Thời Quy cũng dùng ánh mắt này, ngước lên nhìn cô, chờ câu trả lời của cô.

Thường Thời Quy vẫn luôn bao dung cô , vẫn luôn chờ đợi cô.

Khi hắn thích cô, cô không biết.

Khi hắn vì cô làm bao nhiêu việc, cô cũng không biết.

Mà cô, từ trước đến giờ vẫn chưa làm được điều gì cho hắn.

Tám năm trước, khi đó Thường Thời Quy thấy cô là lúc cô đang rất mập, nhưng như vậy, hắn đã hắn đã thích cô Cuối cùng quanh đi quẩn lại, cô trong lòng mang cừu hận, mà hắn lại bao dung tất cả.Lúc trước Ninh Tây đáp ứng làm hắn bạn gái của Thường Thời Quy, cảm thấy hắn rất ngốc, hiện tại cô cảm Nhưng chính phần ngốc anyf của hắn, mà cô không thể bỏ xuống được phần tình cảm này.

"Ngốc nghếch."

Ninh Tây cười ,đem tay vươn đến trước mặt Thường Thời Quy.

Thường Thời Quy nhìn thấy động tác này của cô, mừng như điên cầm lấy chiếc nhẫn, muốn đeo lên tay cho cô.

Nhưng khi chiếc nhẫn chạm vào đầu ngón tay cô, Ninh Tây lại rút tay lại.

Thường Thời Quy lập tức luống cuống, căng thẳng nhìn Ninh Tây, nhìn có chút ủy khuất và đáng thương.

Nhìn Thường Thời Quy như thế, Ninh Tây có chút không đành lòng, khẽ dời ánh mắt, sau đó nói:"Tin tức giải trí buổi sáng hôm nay, anh xem chưa?"

Ninh Tây vừa mới dứt lời, Thường Thời Quy cường thế nắm lấy tay Ninh Tây, nhẹ nhàng đeo nhẫn vào ngón tay áp út của Ninh Tây.

"Ánh thích được nhìn em, được nắm tay em."

Thường Thời Quy nắm chặt tay Ninh Tây , "Cùng em chung chăn chung gối là anh, cùng em ăn cơm hàng ngày là anh, anh không tin là có người khác hiểu em hơn anh, cũng không có ai yêu em hơn anh."

Chu Chính Xuyên sao, Hoult sao, Bạch Lộ sao, sức chiến đấu không thể so được với hắn, hắn mới là chân ái của Ninh Tây.

"Thật là."

Ninh Tây duỗi tay lau mắt, sau đó sà vào trong lòng Thường Thời Quy .Đây là người đàn ông cô yêu, là người đàn ông có thể cho cô một vòng ôm ấm áp.

"Thận Ngôn, thời điểm này chúng ta có nên ra đó vỗ tay ủng hộ không?"

Ngoài cửa Triệu Mạnh đang ngồi xổm nói với Đào Thận Ngôn ở bên cạnh, còn ngáp một cái,"Vì hôm nay Thường ca cầu hôn, cả đêm không ngủ, bây giờ còn phải ngồi xem người ta ân ân ái, thế giới này đối xử với cẩu độc thân quá hà khắc mà."

"Cậu mà còn thiếu bạn gái sao?"

Đào Thận Ngôn cúi đầu nhìn di động, không thèm nhìn tới Triệu Mạnh , "Thường ca cầu hôn là chuyện quan trọng , có thể nhìn tận mắt mà cậu còn dám bất mãn?"..Bên ngoài bao nhiêu người muốn xách giày cho Thường ca còn không có cửa kia kìa.Triệu Mạnh thấy Đào Cận Ngôn còn đang xem di động, nhịn không được kéo tay hắn: "Này, sau khi về nước, thấy câụ ngày ngày lên blog, có gì thưa vị đâu."

Nghĩ đến trên mạng bây giờ còn có một đống người mắng chửi Ninh tỷ, hắn liền muốn chửi một đám chậm phát triển trí tuệ.Ninh tỷ nếu như là người như thế thật, cả đám bọn họ còn có thể cảm tâm tình nguyện gọi một tiếng Ninh tỉ sao?

"Ừ, rất thú vị."

Tốc độ soạn chữ của Đào Thận Ngôn rất nhanh, ngón tay trên màn hình lướt lướt, sau đó đăng một bài viết kèm hình ảnh.

Thận trọng từ lời nói đến việc làm: Chúc phúc [ bắn tim ] Ảnh chụp hoàn mĩ, đem hồng này làm ảnh quảng cáo cũng không tệ.Hoa hồng tươi đẹp, cô gái xinh đẹp cúi đầu xuống, người đàn ông quỳ một gối ngẩng đầu lên, hai mắt nhưng nhau, cả thế giới dường như chỉ tồn tại đối phương.

Hình ảnh xinh đẹp như thế, đủ để động lòng tất cả mọi người, có điều....

Cô gái trong hình lại là Ninh Tây???

Không ít người một giây trước còn mắng Ninh Tây, đang hả hê chờ tin tức Ninh Tây và Thường Thời Quy chia tay, nào biết một giây sau, kết quả lại thế này.

Nếu bài viết này đó tài khoản blog nào đó phát ra, bọn họ có thể nghĩ đây không phải sự thật, nhưng nhìn xem, chủ tài khoản là "Thận trọng từ lời nói đến việc làm" .Mọi người đều biết, tài khoản "Thận trọng từ lời nói đến việc làm" chính là em họ thân thiết của Thường Thời Quy, tương lai là người thừa kế của Đào gia, là một trong những thiếu gia nhà giàu nổi danh ở thủ đô, vậy thì chắc chắn đây không thể là giả.

Scandal sáng nay của Ninh Tây, Thường Thời Quy không thèm để tâm đến, không hoài nghi, không tức giận, còn một lòng cầu hôn với Ninh Tây.

Bước chuyển ngoặt quá nhanh, như là gió lốc, mọi người trong lúc nhất thời không phản ứng kịp.

Điều khiến nhiều người giật mình nữa là, trong vòng nửa giờ sau, nhiều người bạn chung trong blog của Thường Thời Quy và Ninh Tây đều chia sẻ bài viết và hình ảnh của Đào Thận Ngôn, tỏ thái độ vui vẻ và nói lời chúc phúc, giống như những hình ảnh bôi đen Ninh Tây sáng nay hoàn toàn không tồn tại.

Có người rảnh rỗi tìm hiểu thân phận những người đó, lập tức khiến nhiều người cả kinh, họ đều là mấy vị thiếu gia, tiểu thư nổi danh của thủ đô.

Triệu Mạnh, Bạch Lộ, Tưởng Thành,... tùy tiện chọn lấy một người, cũng khiến người trong giới giải trí và kinh doanh phải nể mặt một tí.

Nhưng bây giờ hị đều đồng loạt ra mặt, chúc phúc cho tình yêu của Thường Thời Quy và Ninh Tây.

Như vậy rõ ràng, Ninh Tây ở trong giới thượng lưu hết sức được chào đón, thậm chí còn chuẩn bị gia nhập vào đội quân người giàu ở thủ đô này.
 
Back
Top Bottom