Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Hoàn][Đm] Ly Dị Xong Bá Tổng Yêu Thế Thân

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
442,963
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
294287238-256-k156896.jpg

[Hoàn][Đm] Ly Dị Xong Bá Tổng Yêu Thế Thân
Tác giả: betrayal1988
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Tác giả: Trương Đại Cát
Nhân vật chính: Chẩm Lập Phong (Alpha) x Vệ Tiêu (Vệ Tiểu Thảo) (Beta)
 
[Hoàn][Đm] Ly Dị Xong Bá Tổng Yêu Thế Thân
01


Tác giả: Trương Đại CátNhân vật chính: Chẩm Lập Phong (Alpha) x Vệ Tiêu (Vệ Tiểu Thảo) (Beta)Tag: ABO, gương vỡ lại lành, 1v1
☆.。.:・°☆.。.:・°☆.。.:・°☆.。.:・°☆

01 Đời này chuyện liều lĩnh nhất Vệ Tiểu Thảo từng làm chính là vào thành phố chưa làm nên cơm cháo gì đã được một ông chủ lớn bao nuôi.

Hôm đó cậu ra chợ người treo bảng nhận sửa đồ điện và làm hồ, đang thấp thỏm ngồi chờ việc thì bị gọi đi.

"Ông chủ, ngài muốn xây tường hay lắp đường ống ạ?"

Alpha cao lớn mặc vest mang giày da trước mặt nhìn cậu thật lâu mới mở miệng nói.

"Anh...... muốn em."

Vệ Tiểu Thảo chẳng hiểu ra sao nhưng vẫn ngơ ngác đi theo anh, cuối cùng trở thành tiểu tình nhân của ông chủ lớn.

Cậu được ông chủ dẫn về nhà, bước vào biệt thự ba tầng kiểu Tây, quần áo toàn hàng hiệu, ngay cả trái cây cũng to hơn loại ở quê cậu. —————— Mỗi ngày Vệ Tiểu Thảo chẳng cần phải làm gì, ông chủ đối đãi với cậu cực kỳ hào phóng, chỉ cần cậu thông báo mình muốn đi đâu là được, còn cho cậu một tấm thẻ đen để tiêu xài tùy ý.

Vệ Tiểu Thảo cầm tấm thẻ này suy nghĩ cả đêm, hôm sau ra chợ mua hạt giống rau củ về trồng ngoài vườn.

Tiếc là ở chợ không cho quẹt thẻ nên Vệ Tiểu Thảo đành phải móc tiền túi ra mua.

Trong túi cậu cũng chẳng có mấy đồng.

Chính vì không có tiền nên cậu mới định vào thành phố làm thuê.

Lúc trước cậu xui xẻo bị tảng bê tông trên trần phòng tắm rơi trúng đầu, tuy không chết nhưng phải nằm viện khá lâu, đến khi cậu bình phục thì chẳng còn gì ngoài căn nhà bà nội để lại, cậu không được học hành bao nhiêu nên không thể làm việc bàn giấy mà chỉ có thể vào thành phố bán sức lao động, tuy không mạnh bằng alpha nhưng ít nhiều gì cũng là beta, chịu khó một chút vẫn có thể nuôi sống mình.

Nào ngờ Vệ Tiểu Thảo không bán được sức lao động mà lại thành bán thân.
 
[Hoàn][Đm] Ly Dị Xong Bá Tổng Yêu Thế Thân
02


Ông chủ là một alpha rất kỳ lạ.

Rõ ràng vừa có ngoại hình vừa có tiền nhưng lại không chịu tìm omega mềm mại yêu kiều mà cứ thích bao nuôi beta khô khan như cậu.

Vệ Tiểu Thảo đã ở đây gần một tháng, ngày nào ông chủ cũng về nhà đúng giờ, việc đầu tiên khi bước vào cửa là gọi Vệ Tiểu Thảo.

"Tiểu Thảo!

Anh về rồi!"

Vệ Tiểu Thảo phải vội vàng đáp lại.

Có lần Vệ Tiểu Thảo xới đất cho mấy chồi non mới nhú ngoài vườn nên không nghe thấy ông chủ gọi, chỉ chốc lát sau alpha này đã đi chân trần lao ra vườn, vừa thấy cậu thì ôm chầm rồi bật khóc làm cậu hết hồn.

Một alpha mà lại mít ướt như thế khiến Vệ Tiểu Thảo thấy hơi mất mặt.

Thỉnh thoảng ông chủ ngẩn người nhìn cậu, một lát sau vành mắt lại đỏ lên.

Ban đêm hai người ngủ chung, ông chủ luôn đòi ôm cậu, hôn cậu, sau đó rưng rưng nước mắt không chịu buông tay.

Anh gọi cậu là bảo bối, là em yêu, là cục cưng.

Vệ Tiểu Thảo nổi hết cả da gà nhưng vẫn ráng nhịn vì những lúc đó ông chủ thật sự rất đáng thương.

Nhìn thì cao to nhưng vô cùng tội nghiệp.
 
[Hoàn][Đm] Ly Dị Xong Bá Tổng Yêu Thế Thân
03


"Tiểu Thảo!

Anh về rồi!"

Vệ Tiểu Thảo vừa nghe thấy giọng nói này thì vội vàng trả lời rồi đi ra khỏi bếp.

"Đây đây!"

Trên người cậu còn đang mặc tạp dề, khi gặp ông chủ ngữ khí của Vệ Tiểu Thảo rất ôn hòa, "Ông chủ về rồi à, tối nay chúng ta ăn đầu cá kho tiêu được không?"

"Được chứ."

Ông chủ ôm mặt cậu hôn một cái, nhìn anh có vẻ rất vui, "Tiểu Thảo cho ăn gì anh ăn nấy, Tiểu Thảo nấu món nào anh cũng thích hết."

Vệ Tiểu Thảo nấu nướng cũng tạm được nhưng hình như tai nạn lần trước làm đầu óc bị ảnh hưởng nên nhiều lúc nêm nếm không vừa miệng lắm.

Tuy vậy ông chủ vẫn rất khách sáo, bất kể ngon hay dở cũng ăn không ít, chỉ là thỉnh thoảng vừa ăn vừa khóc làm Vệ Tiểu Thảo phát hoảng.

"Ông chủ, không ngon thì đừng ăn nữa, tôi nấu cho anh món khác nhé?"

Tiếc là cậu khuyên mấy cũng vô ích, ông chủ không chịu nghe lời cậu mà cứ ăn liền tù tì.

Cơm nước xong xuôi, ông chủ không cho Vệ Tiểu Thảo rửa chén mà khăng khăng đòi tự mình làm.

Vệ Tiểu Thảo luôn cảm thấy dùng máy rửa chén chỉ tổ phí nước, nhưng thấy ông chủ tích cực chủ động như vậy cậu cũng không tiện nói gì, thế là đành để ông chủ làm theo ý mình.

Hôm nay ông chủ lại khóc.

Vệ Tiểu Thảo đang nửa mê nửa tỉnh thì nghe ông chủ khóc, cậu thật không hiểu alpha này lấy đâu ra nhiều nước mắt như vậy.

Cậu mở mắt ra mới phát hiện ông chủ mơ thấy gì đó nên khóc, cậu đưa tay xoa đầu ông chủ rồi vỗ về dỗ dành.

"Không sao không sao, ngoan nha đừng sợ."

Có lẽ ông chủ được cậu trấn an nên dần dà không còn nghẹn ngào nữa, còn ôm cậu lẩm bẩm.

Ông chủ nói: "Anh sai rồi, bảo bối.

Em đừng đi mà......"

Vệ Tiểu Thảo vỗ lưng ông chủ, không còn buồn ngủ mà nhìn chằm chằm cái đinh trên tường ngẩn người.

Rõ ràng ông chủ đã có bảo bối, sao còn phải tìm cậu nữa chứ.
 
[Hoàn][Đm] Ly Dị Xong Bá Tổng Yêu Thế Thân
04


Vệ Tiểu Thảo biết mình rất giống người nào đó.

Bởi vì ngày đầu tiên cậu vừa theo ông chủ vào cửa thì dì giúp việc trong nhà đã nói như quen biết từ lâu: "Tiên sinh về rồi ạ."

Lúc ấy cậu cũng chẳng nghĩ gì nhiều, giờ ngẫm lại có thể là nhầm với người kia.

Cả ngày cậu rảnh rỗi không có gì làm, chỉ thỉnh thoảng giúp sửa sang đồ đạc trong nhà, nhưng phòng làm việc thì cậu chưa từng vào vì ngày đầu tiên ông chủ đã dặn cậu.

Ngoại trừ phòng làm việc thì mọi chỗ khác đều có thể ra vào tùy ý.

Vệ Tiểu Thảo vốn không có tính tò mò, dặn sao thì cậu nghe vậy, cũng chẳng băn khoăn gì.

Trong nhà rõ ràng có dấu vết của một người khác từng sống ở đây.

Mặc dù tủ áo của ông chủ để trống một nửa nhưng ly nước đôi còn đặt trên bàn.

Khi Vệ Tiểu Thảo dọn giường còn phát hiện tuy bao gối đều có vết tích sử dụng nhưng độ mòn không giống nhau, alpha thay cũ đổi mới càng mạnh thì vật ông chủ dùng qua càng mau cũ hơn.

Cậu chưa từng thấy ảnh người kia nhưng có lẽ dáng dấp rất giống mình, lần trước ông chủ dự tiệc với bạn uống say, lúc cậu đến đón còn dọa những người kia giật nảy mình. —————— Lẽ ra lần đó tài xế phải đi đón.

Nhưng con tài xế bị sốt nên không đi được, thế là gọi điện nài nỉ cậu đi thay.

Vệ Tiểu Thảo rất dễ thông cảm, cậu hỏi địa chỉ rõ ràng rồi lái xe đi giùm tài xế một chuyến.

Trước kia cậu lấy hàng từng lái xe tải, giờ lái xe thể thao cũng rất mau quen tay.

Vừa dừng trước cổng nhà hàng đèn đuốc sáng trưng thì cậu trông thấy ông chủ say mèm ở đại sảnh.

"Giao anh ấy cho tôi đi."

Bạn ông chủ vừa thấy Vệ Tiểu Thảo xuất hiện thì mặt ai cũng tái mét.

"Chị dâu......

À không chào Tiêu ca."

Mấy alpha đi theo ông chủ luống cuống thanh minh, "Tụi em và Phong ca chỉ đi ăn một bữa thôi, Phong ca mới uống mấy ly đã nằng nặc đòi về nhà, không...... không làm gì khác đâu."

Vệ Tiểu Thảo lười giải thích dài dòng với họ nên chỉ lặp lại: "Cứ giao anh ấy cho tôi là được rồi, các anh đi đi."

Ông chủ say mèm bị đám bạn đẩy sang cho cậu, chưa kịp đỡ thì ông chủ bắt đầu vùng vằng.

"Cậu là ai?

Đừng lôi kéo tôi!

Bảo bối của tôi mà thấy sẽ giận tôi mất......

Buông ông ra!"

"Phong ca......

Anh mở mắt ra nhìn xem, Tiêu ca tới đón anh đó, đừng ầm ĩ nữa."

Bạn ông chủ trố mắt nhìn rồi xúm lại khuyên can, cũng may ông chủ mở mắt ra thấy rõ mặt Vệ Tiểu Thảo thì lập tức mừng rỡ.

Sau đó vui vẻ dựa vào người cậu rồi ủy khuất nói.

"Bảo bối......

Em đừng giận anh mà.

Anh chỉ uống tí xíu thôi, vì là sinh nhật Lục Chỉ Nhi nên anh mới uống chứ không phải la cà nhậu nhẹt đâu, bình thường anh...... bình thường không uống đâu."

Vệ Tiểu Thảo nhìn ông chủ mọi khi hình người dạng chó giờ lại nũng nịu lấy lòng thì im lặng nửa ngày mới lên tiếng.

Cậu nói.

"Ừm, về nhà thôi."
 
[Hoàn][Đm] Ly Dị Xong Bá Tổng Yêu Thế Thân
05


Thật ra ông chủ là một alpha rất lợi hại.

Kinh doanh ăn uống hết sức phát đạt, chỉ cần thu phí nhượng quyền mỗi năm cũng kiếm được một khoản kếch xù.

Ông chủ chưa già, ngoại hình không tệ, ăn mặc sang trọng, sao lại muốn bao nuôi một beta cái gì cũng không có như Vệ Tiểu Thảo chứ.

Không ai nói cho Vệ Tiểu Thảo biết nguyên nhân nhưng cậu đã đoán ra phần nào.

Chắc vì cậu rất giống "bảo bối" mà ông chủ hay gọi.

Hẳn là cực kỳ giống, nhìn vào sẽ không phân biệt được ai với ai.

Mấy ngày trước trong nhà không có gì làm nên cậu nặn sủi cảo giết thời gian, chợt thấy có khách không mời xông vào luôn mồm đòi giới thiệu đối tượng cho ông chủ.

"Tôi là mợ của Lập Phong mà, chẳng lẽ không thể giúp nó chút chuyện nhỏ này sao?

Cơ ngơi của nó lớn thế này mà không ai chăm sóc nó chu đáo thì sao được, tôi có đứa cháu......"

Bà ta vừa thấy Vệ Tiểu Thảo thì im bặt, khuôn mặt lúc đỏ lúc trắng rồi lắp bắp lên tiếng chào cậu.

"Cháu......

Hai đứa làm lành rồi à."

Giọng bà ta như băng cát-xét bị rè, "Mợ đã bảo mà, vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường làm hòa, tốt quá rồi tốt quá rồi."

Vệ Tiểu Thảo chỉ nghe chứ không trả lời, bà mợ muốn giới thiệu đối tượng cho ông chủ đành cun cút ra về.

Vệ Tiểu Thảo bỏ cái sủi cảo to tròn cuối cùng vào mâm.

Cậu thầm nghĩ xem ra không chỉ có bề ngoài giống mình.

Mà tính tình "bảo bối" này còn rất hung dữ.
 
[Hoàn][Đm] Ly Dị Xong Bá Tổng Yêu Thế Thân
06


Vệ Tiểu Thảo không thể hiểu được tại sao trong lòng thương nhớ một người mà lại đi tìm người khác.

Nhưng cậu cũng chẳng để ý lắm.

Dù sao cậu chỉ là người làm công nên không cần hiểu rõ tâm lý ông chủ mà chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời là được.

Huống chi công việc này cũng không lâu bền gì, Vệ Tiểu Thảo biết rõ điều này nên tranh thủ tìm đường khác cho mình trước khi bị ông chủ sa thải.

Cậu quyết định bày quầy bán thử đồ ăn vặt.

Bởi vì cậu thấy dưới tầng hầm có một quầy hàng phủ đầy bụi bặm.

Tuy hơi cũ nhưng vẫn còn dùng được nên Vệ Tiểu Thảo không muốn lãng phí.

Tiết kiệm được đồng nào hay đồng nấy mà.

Chuyện này cậu cũng không nói với ông chủ mà âm thầm chuẩn bị một mình.

Mỗi sáng ông chủ dậy lúc bảy giờ, năm rưỡi chiều mới về nhà, Vệ Tiểu Thảo có thể bày quầy bán hàng trong khoảng thời gian này.

Quầy của cậu gắn vào xe lam có thể lái đi lái về, thế là cậu ra ngoài thăm dò vài ngày tìm chỗ bán, sau đó tìm được một chỗ tốt trong hẻm nhỏ đối diện trường học.

Muốn bày quầy ở đây phải trả phí quản lý năm mươi tệ mỗi ngày, nhưng đây không phải vấn đề lớn.

Cổng chính trường học là nơi hết sức đắc địa, cậu bày quầy trên đường học sinh đi qua không sợ ế ẩm.

Món cậu bán rất đơn giản —— Gà rút xương Tứ Xuyên ăn nguội.

Xâu chay năm xu, xâu mặn một tệ, mười tệ hai mươi xâu bất kể chay mặn.

Bọn trẻ rất chuộng món này nên ngày đầu tiên kinh doanh Vệ Tiểu Thảo nghe thấy thùng tiền của mình kêu xủng xoảng cả buổi.

Kiếm lời rồi kiếm lời rồi, Vệ Tiểu Thảo cười tủm tỉm.
 
[Hoàn][Đm] Ly Dị Xong Bá Tổng Yêu Thế Thân
07


Đây chính là việc buôn bán không vốn vạn lời.

Tiền cậu mua nguyên liệu do ông chủ cho, quầy bày hàng có sẵn trong nhà ông chủ, nồi niêu chén bát cũng là vật dụng của ông chủ.

Ngoại trừ sức lực thì Vệ Tiểu Thảo chẳng phải tốn gì khác, mỗi ngày kiếm ít tiền đều là của mình.

Vệ Tiểu Thảo rất siêng năng chịu khó, mỗi ngày đưa ông chủ đi làm xong thì tiện đường ghé chợ mua nguyên liệu về sơ chế, xâu vào que tre rồi chờ giữa trưa học sinh tan học thì bày quầy bán hàng, cấp tiểu học tan lúc ba giờ rưỡi chiều, cậu nán lại thêm một lát đến khoảng năm giờ thì về nhà trước khi ông chủ tan tầm.

Dì giúp việc trong nhà cũng xúm vào giúp cậu, một ngày của Vệ Tiểu Thảo hết sức bận rộn.

Thật ra bán ở chợ đêm kiếm được nhiều tiền hơn nhưng buổi tối ông chủ về nhà xem như thời gian làm việc của Vệ Tiểu Thảo, cậu không tiện công khai làm hai việc cùng lúc nên đành thôi.

Ông chủ alpha này quả thực rất quấn người, rõ ràng đã lớn như thế mà cả ngày cứ thấp thỏm nhìn cậu, ánh mắt luôn dán chặt vào cậu như sợ bị bỏ rơi.

Mặc dù Vệ Tiểu Thảo không nói cho ông chủ biết việc làm ăn của mình nhưng cũng chẳng cố giấu diếm nên chuyện này nhanh chóng bị ông chủ phát giác.

Trưa hôm đó ông chủ ra ngoài ăn cơm với khách, tình cờ đi ngang qua quầy hàng của Vệ Tiểu Thảo gần cổng trường nên lập tức nhận ra cậu.

Kết quả Vệ Tiểu Thảo đang mải mê đếm tiền thì chợt thấy một quý ngài alpha chất lượng cao ăn mặc chỉn chu với bộ dạng cực kỳ khẩn trương xuất hiện trước mặt cậu.

Anh nói.

"Tiểu Thảo, sao em lại ra đây bán hàng rồi?

Em có mệt không?

Có cần nghỉ ngơi một lát không?"

Vệ Tiểu Thảo vừa bán hết xâu gà cuối cùng, cậu vừa dọn quán vừa cười với ông chủ.

"Ban ngày tôi rảnh nên ra đây bán chơi chơi ấy mà, kiếm được đồng nào hay đồng nấy."

Ông chủ nắm bả vai cậu hoảng sợ hỏi: "Em không có tiền xài à?!"

"Hả?"

Vệ Tiểu Thảo bị bộ dạng này của ông chủ làm giật mình, sửng sốt giây lát mới trả lời, "Đúng vậy......

Tôi lấy đâu ra tiền chứ, tôi có tiền để xài sao?"

Đúng thế, ông chủ bao ăn bao ở bao buôn bán nhỏ chứ có phát lương cho cậu đâu.

Tiểu Thảo là cỏ nghèo mà.
 
[Hoàn][Đm] Ly Dị Xong Bá Tổng Yêu Thế Thân
08


Ông chủ sững sờ tại chỗ.

Anh quả là một ông chủ không đủ tư cách.

Nuôi người ta mà ngay cả lương cũng không trả, để người ta phải đi bán gà rút xương mới có thể miễn cưỡng sống qua ngày.

Nhất thời anh không biết nói gì cho phải, phản ứng cũng chậm chạp theo, anh nói: "Em có thể......

đòi anh mà."

Vẻ mặt anh đầy ngượng ngập như không quen nói kiểu này.

Vệ Tiểu Thảo cảm thông cười nói: "Tôi ngại lắm, ngài đã bao ăn bao ở rồi, đâu có lý nào còn phát tiền nữa."

Ông chủ thuê cậu làm việc rất nhẹ nhàng, bao ăn bao ở, ngoại trừ thỉnh thoảng làm bảo mẫu dỗ người thì chẳng còn việc gì khác.

Lúc đầu Vệ Tiểu Thảo cứ tưởng phải trả giá tương xứng nhưng nhiều nhất chỉ hôn một cái mà thôi, không đau không ngứa cũng chẳng mất miếng thịt nào.

Một công việc hết sức nhàn hạ! —————— Vệ Tiểu Thảo không nói gì nữa, ông chủ cũng lặng thinh, đến khi cậu lái xe kéo quầy hàng về nhà thì anh mới nói chuyện với cậu.

"Em......

Em đi theo anh."

Ông chủ ra hiệu cho Vệ Tiểu Thảo đi theo mình, đây là lần đầu tiên cậu vào phòng làm việc.

Thật ra trong phòng cũng chẳng có gì ghê gớm lắm.

Vệ Tiểu Thảo nhìn quanh thấy không khác gì những phòng còn lại, nhưng cậu luôn giữ phép lịch sự nên không còn nhìn ngó khắp nơi mà chỉ dán mắt vào người ông chủ.

Ông chủ mở ngăn kéo rút ra một tấm thẻ ngân hàng đơn giản từ xấp thẻ dày đưa cho Vệ Tiểu Thảo.

"Thẻ này cho em đấy, em cất đi, mật mã là sinh nhật anh."

Nói xong anh đứng dậy định dẫn Vệ Tiểu Thảo ra ngoài nhưng cậu vẫn đứng im.

"Sao thế?"

Vệ Tiểu Thảo ngượng ngùng gãi đầu: "Sinh nhật ngài là ngày nào ạ?"

Sắc mặt ông chủ lập tức trở nên khó coi nhưng dịu lại rất nhanh, anh ôn hòa nói.

"Mật mã là 614614."

"Vâng."

Vệ Tiểu Thảo lẩm nhẩm trong đầu ba lần, nghĩ thầm ngày mai có rảnh thì đi chuyển ít tiền vào thẻ mình.

Cậu lật qua lật lại tấm thẻ rồi thở phào nhẹ nhõm.

Đây là thẻ tiết kiệm bình thường không khác gì thẻ của cậu nên cậu biết cách dùng.

Cậu khẽ thở phào, ngón tay cũng vô thức run lên, sơ ý làm rơi thẻ ngân hàng xuống đất.

Vệ Tiểu Thảo vội vã khom người nhặt lên, ông chủ đã bước ra ngoài cửa.

"Sao thế?"

"Không có......

Không có gì ạ."

Vệ Tiểu Thảo đứng thẳng dậy rồi cầm thẻ ngân hàng vội vàng đi theo ông chủ.

Cậu chẳng nói thêm gì khác.

Cũng không nói lúc nãy khom người nhặt thẻ đã thấy một món đồ chơi trẻ con nằm dưới đáy bàn.
 
[Hoàn][Đm] Ly Dị Xong Bá Tổng Yêu Thế Thân
09


Sao trong nhà alpha độc thân lại có đồ chơi trẻ con?

Vệ Tiểu Thảo hơi thắc mắc nhưng cũng chẳng nghĩ nhiều.

Bởi vì từ lúc bắt đầu cậu đã hạ quyết tâm không thể ở đây mãi được.

Thật ra chỉ là nông nổi nhất thời mà thôi, giờ nghĩ lại sở dĩ lúc đó cậu đi theo ông chủ là vì ba ngày liền không tìm được việc nên mới bị váng đầu.

Vệ Tiểu Thảo không có ý định tìm hiểu tình cảm riêng tư của ông chủ, cậu cảm thấy đây chẳng khác nào tự tìm phiền phức, nhưng cậu và người kia gặp nhau ngày đêm nên thật sự rất dễ nhìn ra manh mối.

Mỗi ngày chỉ cần ngồi xâu gà vào que cũng được nghe dì giúp việc kể rất nhiều chuyện.

"Thấy cậu trở về tôi cũng nhẹ lòng hẳn."

Dì giúp việc là beta khoảng năm mươi tuổi, làm việc hết sức nhanh nhẹn, vừa phụ cậu vừa nói chuyện phiếm, "Từ lúc cậu mướn tôi tới giờ cũng đã bốn năm năm rồi còn gì.

Tình cảm của cậu và Chẩm tiên sinh thế nào tôi đều hiểu hết......

Người với người bên nhau cũng chẳng dễ dàng gì, gây gổ cãi cọ là chuyện bình thường, tu mười năm mới được chung thuyền, tu trăm năm mới được chung gối mà."

Cuối cùng Vệ Tiểu Thảo vẫn không kìm được lòng hiếu kỳ của mình, cậu im lặng một hồi mới giả bộ thở dài: "Nhưng còn con cái......"

Cậu nói lấp lửng rồi lại thở dài thườn thượt.

Quả nhiên dì giúp việc vội an ủi cậu: "Tôi biết các cậu rất buồn vì chưa có con, tôi cũng làm mẹ rồi nên rất hiểu cảm giác này......

Nhưng các cậu vẫn còn trẻ mà, cứ bồi bổ nhiều vào kiểu gì sau này cũng có một đứa con khỏe mạnh thôi."

Vệ Tiểu Thảo lỡ tay bẻ gãy một que tre.

Chậc.

Ông chủ này thật chẳng ra làm sao.

Vợ con đều không giữ được, đúng là vô dụng mà.
 
Back
Top Bottom