Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Hoàn]Đa Tình - Khủng Long Ăn Cỏ

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
420,599
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
210476146-256-k19913.jpg

[Hoàn]Đa Tình - Khủng Long Ăn Cỏ
Tác giả: diemquyen2252002
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Thể loại : np, cao h, ngôn tình, HE

Tình trạng: Hoàn 21 chương
Warning: chủ yếu là thịt văn, không thích mời quay đầu Tags: hhhoàninsertngontinhnp​
 
[Hoàn]Đa Tình - Khủng Long Ăn Cỏ
Chương 1


Huyền Băng Môn là một môn phái thần bí.

Người trong giang hồ chỉ duy nhất biết được giáo phái ấy đã chiếm giữ toàn bộ khu vực ven bờ sông Ô Huyền Băng làm lãnh địa.

Mỗi một môn đệ của họ đều có võ công cao cường, than thủ nhanh lẹ.

Còn lại thì không hề biết thêm được chút tin tức nào khác.

----------------Kỳ thật, Băng chủ như nàng đây lại thấy Huyền Băng Môn chính là một nơi tự do tự tại, chí ít là đối với nàng là như thế."

Băng chủ, thời tiết đã trở lạnh, phủ thêm áo khoác nha?"

- Một Nam tử khí suất hơn người, gương mặt anh tuấn cầm theo áo choàng bước đến bên cạnh thiếu chủ của mình nhẹ nhàng khoác thêm áo cho nàng, tránh khỏi gió Thu lạnh lẽo.

Hắn ta lại dang rộng cánh tay nghênh đón thân thể mềm mại không xương của nàng dựa vào hắn."

Chu Tước?

Bọn hắn đâu cả rồi?"

Nàng đón nhận sự ôn nhu hầu hạ của hắn, vùi đầu sâu hơn vào áo choàng rồi áp mặt lên khuôn ngực rộng lớn.

Nhìn hắn linh lợi dùng mười đầu ngón tay thon dài thay nàng buộc dây áo, liếm liếm khoé môi thuận miệng hỏi."

Bạch Hổ đang chuẩn bị bữa tối, những người khác đang đợi nàng ở nhà ăn."

Ôm nàng vào lòng, hôn nhẹ lên mái tóc bồng bềnh, mượt mà xinh đẹp tựa mây trời; hắn hít hà hương thơm thuần khiết tỏa ra từ thân thể ấp áp của nàng, thấp giọng trả lời."

Vậy ngươi ôm ta qua đó đi."

Nàng vòng tay ôm lấy bả vai rắn chắc, nhảy lên người hắn quàng chân quấn chặt thắt lưng hắn lại làm nũng nói."

Băng chủ, người càng lúc càng lười nha!"

Hắn vui vẻ nhéo nhéo cái mũi xinh xắn của nàng, ôm lấy cơ thể mềm mại hướng nhà ăn đi đến.-------oOo-------
 
[Hoàn]Đa Tình - Khủng Long Ăn Cỏ
Chương 2


Chương 2:

Chương 2

Đi được một lúc, Chu Tước cảm nhận được nàng như có như không cọ xát cơ thể vào hắn, làm hạ thể của hắn đang âm thầm làm loạn hiên ngang ngóc đầu dậy.

Bước chân dần chậm lại, hắn chỉ dùng một tay ôm lấy nàng, để tay kia có thể tự do luồng vào váy nàng vuốt ve, khiêu khích từng đường nét cơ thể hoàn mĩ, bàn tay hắn mờ ám di động ngày càng hướng về hạ thân nàng náo động.

Cách một tầng lụa mỏng hắn chạm vào nơi nào đó ở hoa huyệt mà ấn nhẹ một cái liền thấy nàng cơ hồ run rẩy mà mỉm cười hài lòng.

Biết là tiểu yêu tinh kia đang chuẩn bị dụ hoặc chính hắn, liền tức thì nhìn quanh bốn phía, tìm chỗ vắng người bước nhanh đến."

Băng chủ người có muốn làm nóng than thể trước khi dùng cơm không?"

- Chỉ là hỏi lấy lệ thực chất hắn đã đưa thiếu chủ đến Lương Đình nghỉ chân.

Đem nàng đã mềm nhũn thân thể đặt ở trên bàn đá trong đình, đôi tay liên gấp gáp du ngoạn khắp nơi châm lửa, một bàn tay tại hoa nguyệt cách lớp quần lót âu yếm,xoa miết, cái khác lại hướng lên trên dịu dàng đùa giỡn cặp nhũ hoa tròn trịa, căng đầy.

Không nhanh không chậm, dùng lực vừa phải mà câu dẫn nàng trầm mê với hắn, ngay cả miệng nàng cũng bị hắn chiếm đóng mà buông từng nụ hôn kịch liệt dây dưa không dứt."

Ân ── Tiểu Tước, ta muốn...."

Trong khi hắn đang gặm cắn cổ ngọc trơn mịn, nàng khẽ rên rỉ yêu cầu.

Chu Tước là thuộc hạ cận thân, từ nhỏ đã cùng nàng lớn lên, đối với thân thể nàng đều quen thuộc đến cả nàng so ra cũng không hiểu nhiều như hắn, hơn hết hắn còn là dược sư ( người luyện thuốc ) nên dễ đang châm lên lửa ham muốn nơi nàng."

Băng chủ, nàng muốn cái gì?"

Hắn một bên ôm sát eo nhỏ , lại liên tục hạ xuống những dấu hôn ngân xinh xắn lên xương quai xanh của nàng.

Không dừng lại ở đó, hắn một bên kéo xuống quần lót của nàng, ngón trỏ nhanh chóng ve vãn cánh hoa đã ướt sương, thình lình hắn đã chen được vào trong u cốc mà ung dung thám hiểm.

Cạo nhẹ, chơi đùa, xoay tròn, ... hắn như đã vừa lòng với sự ướt át và thít chặt của nàng.

Mặc cho nơi hạ thể đã bắt đầu sưng to phát đau, hắn vẫn không gấp mà để cho nàng tự mình chủ động cầu hắn.Chủ tử chỉ ở vào thời điểm như lúc này mới chịu thu mình trước bọn hắn, hắn không thể bỏ phí cơ hội trêu trọc nàng."

A ....

Băng nhi, người thật đúng là yêu tinh!"

Nàng di động tay lên xuống xoa nắn phân thân của hắn, làm cho toàn bộ khí nóng trong cơ thể hắn bùng phát, một luồng điện lưu như vọt thẳng đến cự long của hắn, gào thét đòi được hắn phóng thích.

Chu Tước nhanh chóng vén lên váy lụa của nàng, lấy ra nam căn sưng to nổi đầy gân guốc, hơi thở càng trở gấp gáp, hắn nhanh chong dùng áo choàng đem nàng bọc lại ôm trong tay.

Ngang ngược chen vào phía trong giữa hai chân nàng, một cái động thân mạnh mẽ hắn đã tiến hoa nguyệt của nàng vốn đã chuẩn bị sẵn sàng."

Tiểu Tước ...

Của ngươi thật lớn, thật thô, thật nóng,....A..."

Cảm nhận được đầu nấm đang cố cạy mở cánh hoa để tiến vào bên trong cơ thể nàng, mở đương cho cự long thô dài có thể chen vào sâu trong mật đạo.

Kinh mạch toàn thân phút chốc nhảy lên lộ rõ trên da thịt biểu thị sự khẩn cấp tình ái của hắn; hắn ta nhanh chóng thẳng người liên tục tiến vào u huyệt mất hồn kia khiến nàng chỉ có thể ngửa người ra phía sau.

Không cho phép nàng có cơ hội thối lui, hắn một tay giữ chặt mông nàng ra sức đẩy vào những cái nhắp mạnh mẽ, tay còn lại di chuyển xoa nắn hai bầu ngực sữa thơm tho làm cho những dấu kích tình được dịp phô bày."

Băng chủ...

Băng Nhi...

Của ta Băng Nhi..."

Khẽ hôn vành tai trơn láng, eo thon càng dùng lực đưa đẩy.

Mỗi lần nam căn cắm vào đều là hắn dốc toàn lực mãnh liệt, hung hãn như chiếm đoạt tất cả bên trong, bắt buộc nàng phải bao bọc toàn bộ cự long to lớn của hắn.

Thanh âm từ nơi tư mật chỗ hai người truyền ra là do dâm thủy của nàng không ngừng chảy khiến cho mỗi lần hắn tiến lên không tránh được tạo ra những âm thanh mê hoặc, nhưng lại vô cùng kích thích người trong cuộc."

A..."

Mạnh mẽ xỏ xuyên làm nàng cả người rung động, nếu như không nhờ có tay hắn rắn chắc giúp nàng an ổn thân thể có lẽ nàng đã bị sức mạnh ma quỷ của hắn đẩy ngã xuống mặt đất.

Như được thêm vào bản năng tính điên cuồng , hắn liên tục mạnh mẽ tiến công khiến cho cả hai cùng khuây khỏa, khoái hoạt.

Hắn ở bên trong nàng nhanh chóng khuấy động tạo ra từng đợt lửa nóng đánh thẳng vào nơi mật huyệt thần bí làm nàng bật thét chói tai , "Chậm một chút...

Tước...

Ngươi chậm một chút...

Thật sướng ..."

Nàng không còn cách nào thừa nhận tốc độ của hắn liền thở gấp cầu hắn xin tha."

Băng chủ...

Ta đã không thể dừng lại ..."

Nàng càng cầu xin tha thứ bao nhiêu càng thỏa mãn tự tôn nam giới của hắn bấy nhiêu.

Vách thịt ấm áp, ướt đẫm dễ dàng bị hắn đoạt lấy đang thít chặt Nam căn khổng hồ khiến hắn có chút đau, "Ngươi thật chặt...

Băng Nhi, nàng có phải thích đem ta kẹp chặt ..."

Thế gian này sợ là không có nam nhân nào có thể đào thoát khỏi tư vị mất hồn này, chớ trách khi hắn đã cùng nàng hoan hợp thì hoàn toàn mất đi hứng thú với những người con gái khác, kiều huyệt này quả thực có thể khiến nam nhân phát điên.

Hắn cũng là một trong số đó, mỗi khi tiến vào nàng thì không còn là chính mình, hận không thể đâm đến nát nơi mê người kia.Hắn liều mạng dấn sâu vào điểm tận cùng, một khi chưa tới đáy cốc thì vẫn tiếp tục cho đến khi chạm được vào chỗ sâu nhất trong hoa hồ thì mới chịu bỏ qua.

Hắn nhanh chóng thâm nhập vào miệng tử cung, làm nàng toàn thân mềm yếu run rẫy mà ngã nhào lên than thể hắn không ngừng co rút.

Cực hạn khoái cảm đánh tới nhanh chóng mạnh mẽ khiến huyệt đạo kịch liệt bó sát lại, nàng cuộn tròn ngón chân, duỗi thẳng thắn eo nhỏ, nằm bò lên bộ ngực cường tráng của hắn không ngừng thở gấp.Mật đạo vốn nhỏ hẹp mà giờ phút này vì nàng đạt tới cao trào mà gấp gáp điên cuồng, tựa như muốn đem long căn của hắn cắn đứt, siết chặt hắn như vây trói khiến hắn sinh ra cảm giác tê đau cùng sướng hoạt.

Khoái cảm cường thế làm hắn nhanh co thắt phần mông tráng kiện, tinh hoa lửa nóng bắn thẳng vào sâu trong nàng tử cung."

Hô...

Tiểu Tước ...

Ngươi đúng là khỏe nhất !"

Nàng thở hắt ra, phô diễn sự mềm mại đáng yêu tựa vào bên tai hắn nói cười khích lệ cùng hài lòng; bỗng nhìn thấy từ đằng xa một thân anh tuấn tiêu soái đang hướng về phía nàng bước tới, khiến nàng toàn thân chấn động...-------oOo-------
 
[Hoàn]Đa Tình - Khủng Long Ăn Cỏ
Chương 3


Chương 3:

Chương 3

" Cả nhà đều đang ở nhà ăn đợi muội, sao muội vẫn còn ở nơi này chơi?

Ngoan nào Băng Nhi, giờ theo ta đi dùng bữa tối có được hay không?"

Người vừa tới dịu dàng ôm lấy Huyền Băng từ trên bàn đá ngồi dậy, khiến nơi kết hợp của nàng và người kia rời khỏi nhau.

Hắn nhanh chóng chỉnh sửa lại y phục cho nàng, hoàn toàn coi thường Chu Tước nằm xụi lơ bên cạnh."

Đáng ghét!

Đại ca lại đến quấy rầy trò vui của muội, lần nào cũng vậy hết a ...

Phải phạt đó!"

- nàng cong môi mọng hướng ca ca trước mặt làm nũng.Sâu thẳm trong ánh mắt hắn đều là dáng vẻ nàng hờn dỗi,đáng yêu của tiểu muội muội nhưng lại làm hắn tất vui vẻ vì giờ đây nàng chỉ nghĩ về một mình hắn."

Băng nhi, muốn phạt huynh cái gì đây ?"

- Vừa nãy, khi hắn chỉnh trang lại y phục lộn xộn của nàng thì mắt phượng liếc thấy giữa hai chân nàng còn lưu lại bạch dịch của trận kích tình vừa qua.

Trái tim thoáng co rút.

Khép lại mi tâm, hắn lặng lẽ giúp nàng lau đi dấu vết hoan ái cũng như lau đi đau đớn tận sâu trong đáy lòng hắn.

Lấy lại tinh thần, hắn dùng âm thanh ôn hoà nhất để hỏi muội muội bảo bối."

Liền phạt... phạt ca ca ôm muội qua đó đi."

Đôi mắt đẹp linh động đảo một vòng, nàng giả vờ như không phát hiện ra động tác nhỏ vừa rồi, đôi tay đặt lên bờ vai rộng của hắn, âu yếm nói."

Tiểu mèo lười, thật biết lười biếng".

Ngón trỏ nhẹ điểm lên đầu mũi nàng, giọng hắn trần thấp như đang trách yêu tiểu bảo bối nhưng hành động âm thầm chờ mong lại lộ rõ ra bên ngoài.

Hắn ôm nàng thật chặt, bàn tay lớn như muốn xâm nhập vào tầng áo lụa mỏng kia, thoải mái nhào nặn bộ ngực no tròn của nàng.

Tâm hắn vốn đã cuồng nhiệt nay lại càng nhảy lên điên cuồng hơn như muốn thoát khỏi lồng ngực.Nàng biết mị lực của bản thân đối với hắn vô cùng mạnh mẽ thế nên nàng hài lòng mỉm cười, vùi đầu vào cổ hắn để lặng nghe nhịp đập mãnh liệt sâu thẳm trong cơ thể rắn chắc kia.

Một tay hắn đỡ lấy mông nàng,tay còn đặt sau tấm lưng ngọc của nàng ,tựa như bế một trẻ nhỏ mà đứng dậy bước đi.Huyền Băng thở khí nóng vởn quanh gáy hắn, mái tóc mềm mại mang theo hương thơm quyến luyến thoang thoảng ở bên mũi hắn, nàng đối với huynh trưởng tràn đầy tín nhiệm, trao cơ thể mềm mại vào trong vòng tay của hắn.

Âm thanh mềm mại rên khẽ ở bên tai làm nổi lên dục vọng mạnh mẽ ở giữa háng nhưng hắn lại không thể hung hăng hôn lấy cô gái nhỏ kia, mà chỉ có thể nhanh chóng đi đến nhà ăn.

Hắn hy vọng có thể thoát khỏi sự đầy đoạ ngọt ngào này!Khi thấy hai vị chủ tử đã đi xa, Chu Tước cũng từ trong kích tình tỉnh lại mà thầm oán:" Huynh muội họ ý chí cũng quá vững vàng đi, sao không ở lại đây để ta thêm cao hứng chứ?!"

Hắn vô lực lắc đầu, chậm rãi đứng lên, dự tay chỉnh lý y phục bản thân gọn gàng; Không nhanh không chậm rảo bước tới nhà ăn.-------oOo-------
 
[Hoàn]Đa Tình - Khủng Long Ăn Cỏ
Chương 4


Chương 4:

Chương 4

Nhà ăn của Huyền Băng Môn được thiết kế đặc biệt so với những nơi khác, thành vách là do sử dụng thạch cao mà cấu thành.

Quanh năm nhiệt độ ổn định, đông ấm hạ mát.Tại lúc này đây, hơi lạnh của gió thu đã bị ngăn trở lại bởi lớp lớp tơ mỏng bên ngoài, không gian phía trong mọi người đều mặc trên dưới quần áo mỏng trông ngóng Băng chủ xuất hiện.------------------" Ha ha, nếu như bọn Tiểu Bạch có trách móc muội, huynh phải bảo hộ muội đó!"

- Xa xa truyền tới một giọng nữ nói cười vui vẻ, dễ như như tiếng chuông bạc thánh thót khiến cho đám nam nhan trong nhà ăn phút chốc xôn xao hết cả."

A a, Băng nhi vẫn luôn là trân bảo trong lòng bọn hắn, cớ sao còn cần huynh đây bảo hộ?"

- Giọng nam trầm thấp đầy nội lực đang tiến vào trong, thân thể cao lớn ôm lấy giai nhân đã bước qua cửa nhà ăn.

Dưới hàng ngàn con mắt chăm chú nhìn, toàn thân hắn mặc trang phục đen một màu làm nổi bật cô gái nhỏ trong tay toàn thân phủ áo khoác màu vàng kim rực rỡ.

Tưởng như đổi lập nhưng thực ra lại vô cùng hoà hợp khi sánh đôi."

Bái kiến Băng chủ cùng Công tử ".

Bốn phía mọi người đều quỳ xuống tham bái họ, chỉ có bên cạnh bàn ăn trung tâm ba vị nam tử anh hùng, anh tuấn khí khái là ôm quyền hành lễ.Huyền Băng được ôm đến vị trí của chủ tử rồi ca ca nàng mới ra hiệu cho mọi người đứng cả lên."

Tạ công tử."

Một đám người đồng thanh cảm ơn, sau đó họ tự động ngồi vào bàn.Chỉ trong giây lát, thức ăn được những gia nhân áo trắng nhanh nhẹn bưng lên, mùi thơm ngào ngạt, dẫn dụ sự thèm ăn của mỗi người.Móng giò tiền ngũ hoa, thịt heo hầm Tứ Xuyên, gà nguyên con hấp chín, nấm Khẩu Bắc chưng tương, đậu mầm tươi trộn gỏi tôm hùm,...

Đều là nhưng món Huyền Băng ưa thích, nàng nhanh chóng cầm đũa hào hứng gắp liên tục về bát của mình, lại liếc mắt trông thấy mọi người đang nhìn mình cưng chiều lắc đầu."

Băng nhi ăn chậm một chút, đừng để bị nghẹn."

Huyền Trân ái sủng vươn tay lau đi thức ăn còn vương lại trên khoé môi nàng.

Hắn nhìn tiểu bảo bối ăn uống ngon miệng còn thỏa mãn hơn chính mình thưởng thức sơn hào hải vị."

Ừm...

Ca ca huynh cũng ăn nhiều chút đi."

Huyền Băng chậm lại động tác nhìn Huyền Trân rồi lại nhanh tay gắp ngay một cái đùi gà to bự vào chén của hắn, xong lại tiếp tục chén " cái núi nhỏ" ăn ắp thức ăn của mình."

Công tử, vùng Giang Nam bên kia có tin tức truyền đến."

Tứ đại thị vệ vẫn giữ im lặng chờ cho đến khi Thanh Long dừng đũa mới cung kính bẩm báo."

Huyền Vũ, nói ta nghe xem."

- Huyên Trân chậm rãi buông chén đũa, ngước nhìn Huyền Vũ vẫn đang giữ im lặng."

Theo hồi báo, Tam Công Tử ngang nhiên nói... nói...

" - Huyền Vũ vốn tính trầm ổn nhưng không biết sao lời nói vừa rồi lại ấp a ấp úng?!

Làm cho Huyền Trân có chút khó chịu mà nhíu mày."

Đệ ấy nói cái gì?"

Huyền Băng cuối cùng cũng thỏa mãn nuốt xuống món ngon, hiếu kỳ hỏi."

Nói ....

Nói là..."

Huyền Vũ vẫn chỉ lặp đi lặp hai từ đó, mắt không ngừng nhìn trái liếc phải.Thị vệ trưởng Thanh Long không hề đỏ mặt ,rất có uy phong của lão đại, nhìn thấy Huyền Vũ nửa ngày nói không vào trọng tâm liền thay hắn tiếp lời:" Hắn nói, hắn chính là Nam sủng của môn chủ Huyền Băng."

" Làm loạn!"

" Hi hi ...."

Nghe được tin tức trấn động này, Huyền Trân vỗ bàn gầm lên giận dữ.

Đồng thời Huyền Băng cũng phụt ra ngụm canh gà vừa uống."

Băng nhi, thế nào lại không cẩn thận như vậy..."

Thấy bảo bối trong lòng đột nhiên phun ra ngụm canh gà, Huyền Trần sủng nịnh giúp nàng lau lau nơi khoé miệng."

Khụ khụ.....

" Huyền Băng bị sặc do chưa kịp nuốt xuống canh gà khi nãy nên bắt đầu không ngừng ho khan.Mọi người tức thì rối hết cả, Huyền Trần vỗ nhẹ lừng giúp muội muội thuận khí; Bạch Hổ mang đến một cốc nước ấm; Thanh Long cầm một bên khăn lụa...

Huyền Băng " nổ lực" họ khan, giả làm bộ dạng như đang rất khó chịu, sắc mặt đỏ lên vùi đầu vào vòng tay của Huyền Trần.Mọi người có liên can ai mấy đều luống cuống tay chân giúp đỡ nàng, hoàn toàn quen hết đề tài mẫn cảm được đề cấp vừa nãy.

Nhờ có Huyền Băng mà Huyền Thuyền vận khí thật tốt an toàn trốn qua kiếp nạn.Bữa tối ầm ĩ, rối loạn lại kết thúc một cách hoàn mỹ.-------oOo-------
 
[Hoàn]Đa Tình - Khủng Long Ăn Cỏ
Chương 5


Chương 5:

Chương 5

Chạng vạng, tại Huyền Băng Các, đèn đuốc được thắp sáng rực, thỉnh thoảng còn truyền tới âm thanh ồn ào của nam nữ đang chơi đùa.Bên ngoài các, những mảnh lá sen bị gió thu trêu đùa lắc mình đung đưa nhè nhẹ, trời chiều buông lơi, từng tia sáng yếu ớt rọi khắp mặt hồ tạo ra một khung cảnh cực kỳ xinh đẹp, diễm lệ.

Nam tử cô độc đứng trong lầu các chính giữa ao đầm, xuyên qua cửa xổ nhìn vào cảnh vật bên trong, là lớp lớp màn che bồng bềnh, phiêu đãng tựa như cảnh trong cõi mộng.

Hồ sen được bao bọc chung quanh bởi những cây bạch quả cao lớn, lá cây rụng đầy đất phủ kín khắp sân một màu vàng óng ả, đẹp đến không chan thật.Này hư ảo mỹ lệ sân kiến tạo tại Huyền Băng Môn trung ngũ cung chỗ, bốn phía bị lâu Vũ vòng vây.

Bố cục nhìn như đơn giản, kì thực ngầm chứa kỳ môn thuật, phi thường người có thể nhập.Cảnh đẹp hư ảo, mỹ lệ này của Huyền Băng Môn thực chất được xây dựng dựa vào thuật ngũ hành, bốn phía là rừng trúc vây kín.

Tổng quan nhìn như cực kỳ đơn giản nhưng lại ẩn chứa toàn kỳ môn dị thuật vô cùng phức tạp, người bản môn cũng khó có thể phá giải chứ đừng nói đến người ngoài càng không có cơ hội thể xâm nhập trong.

Đây cũng nơi cấm địa của Huyền Băng Môn.Huyền Trần vừa mới xử lý xong mọi công vụ, liền vội vàng đến xem nơi này.

Cách ao sen một quảng, xa xa hắn chăm chú ngắm nhìn nơi toà lầucao xinh đẹp.

Tại tầng hai của lầu các là nơi giai nhân trong lòng hắn an ổn nghỉ ngơi.

Nàng từ một cô ái trong sáng thuần khiết theo năm tháng dần trở nên yêu mị động lòng, là người mà hằng đem hắn mơ tưởng nhưng bất luận thế nào cũng không thể chạm vào.Bắt đầu từ lúc nào hắn đã yêu phải nàng?

Hắn cũng không biết, nhưng có lẽ rằng bắt đầu từ khi nàng mở miệng gọi hắn một tiếng " ca ca " thì hắn đã hiểu, đến tư cách yêu nàng hắn cũng đã không có.Nàng tên là Huyền Băng, là muội muội thân sinh cùng mẹ khác cha của hắn, có quan hệ huyết thống.

Chính là hắn muốn đem bảo bối này yêu thương, bảo vệ nàng cả đời vì nàng mà đau sủng.

Nhưng đau khổ nhất của hắn là cả đời cũng không thể chạm vào nàng.Nhớ lúc nàng vừa sinh ra, thì hắn tròn đã 9 tuổi, suốt ngày vì vị tí người thừa kế mà phải không ngừng học hỏi, khác với đệ đệ có thể vô tư chơi đùa.

Thường hay nghe đệ đệ nhắc đến một người tỷ tỷ song sinh khả ái của hắn mà Huyền Trần không chút nào để ý qua.

Theo hắn nghĩ, chỉ có phụ thân võ công thâm hậu,sư phụ y thuật cao minh, mẫu thân có nội công tâm pháp tuyệt đỉnh mới có thể thu hút sự chú ý của hắn.

Còn muội muội đáng yêu ?

Cũng chỉ là một phần trách nhiệm sau này hắn phải gánh vác thêm, không đáng nhắc tới.Đáng tiếc, hắn sai, sai đến trầm trọng.

Hắn đã bỏ lỡ cơ hội, một cơ hội quý giá được nhìn thấy Huyền Bằng ngày một trưởng thành.Lần đầu hăns gặp nàng, Huyền Băng đã bảy tuổi, là nàng trèo lên cây ngoi đồng bên ngoài thư phòng của hắn nghịch tổ chim.

Hắn xuất ra một đạo công phu dùng bút có sẵn phóng trúng nàng khiến cho thân ngọc bị ngã xuống đất, tay bị gãy.Chỉ trong chốc lát, đã có một đám người chạy lại ôm lấy nàng đem đi, hắn cũng không để đến.

Ai biết rằng tối hôm đó, hắn bị mẫu thân trách phạt, mẫu than mới nói cho hắn biết tiểu nha đầu nghịch ngợm ban sáng là ruột thịt của hắn, muội muội mà hắn chưa từng gặp mặt.Sau đó, hắn cảm thấy có chút hổ thẹn, liền chờ đêm khuya một mình đi đến chỗ muội muội, thấy bé yêu đang nằm ở trên giường.

Cánh tay được nẹp lại cố định nhờ một cái bản gỗ có thiết kế đặc thù gọn, nhẹ.Khoé mắt bé con nhắm chặt, lông mi run run còn ươn ướt nước mắt, rất đáng thương.

Bên cạnh có một cánh tay quàng qua ôm lấy nàng tựa như đang bảo hộ chim non.

Có phải không đó là đệ đệ?

Hắn duỗi tay ra định xoa dịu mi tâm đang nhíu lại của muội muội thì bàn tay của đệ đệ đã ngăn hắn lại, còn giận dữ trách hắn ban ngày vô tâm làm cho bảo bối bị thương.

Câu nói của đệ đệ khiến hắn như bừng tỉnh :" Huynh làm ca ca thế nào lại không biết mặt mũi của muội muội?!"

Chính thời điểm đó hắn đã biết mình thiếu nàng quá nhiều.Thế nên sau này, nhất định hắn sẽ cố gắng bù đắp lại cho nàng quãng thời gian trước đây.

Khi muội muội tròn 12 tuổi, dung nhan kiều diễm, nghiêng nước nghiêng thành đủ để mê đắm tất cả nam nhân thiên hạ thế nhưng một người nàng cũng không để mắt đến.

Mãi cho đến khi tiểu muội muội nhất định không thay đổi cách xưng hô kỳ quái, theo gọi hắn là ca ca mà nàng chỉ gọi hắn duy nhất một tiếng " Trần" đã làm hắn hiểu ra tất cả!Không!

Vậy là loạn luân, hắn không thể cho phép!

Thế là hắn cương quyết cự tuyệt nàng, nhưng khi nhìn thấy muội muội mở to đôi mắt trong veo mà lại tràn ngập nỗi thất vọng, hắn liền cảm thấy hối hận.

Cảm giác này lại xuất hiện lần nữa, mãnh liệt và mạnh mẽ hơn cả lúc hắn làm Huyền Băng ngã từ trên cây xuống trước đây.

Thế nhưng có ai nói cho hắn biết, hắn phải làm thế nào, nên làm thế nào cho đúng?!

Cha mẹ đã cùng nhau đi du sơn ngoạn thủy, hiện tại hắn đang là người chủ trì đại cuộc, chủ của một gia đình sao có thể làm điều trái với luân thường đạo lý?Rồi một ngày, muội muội và đệ đệ phải cùng với sư phụ liên núi tu luyện nhưng trong lòng hắn lại có ý nghĩ mập mờ, đen tối nên hắn đành phải để nàng rời đi ...Xe ngựa khởi hành, từng vòng xe lăn trên đường đá sỏi xóc nảy cũng mang theo muội muội đẫm nước mắt rời đi, chỉ còn hắn với những hồi ức cùng hoài niệm.-------oOo-------
 
[Hoàn]Đa Tình - Khủng Long Ăn Cỏ
Chương 6


Chương 6:

Chương 6

Hai năm trôi qua, Huyền Băng Môn cuối cùng cũng có thể nghênh đón tân chủ nhân.Huyền Băng vẻ mặt rạng rỡ, tươi sáng tay cầm lệnh bài của mẫu thân, ngồi trên vị trí chủ tọa.

Phía dưới Huyền Trần chỉ mỉm cười coi thường trước khuôn mặt xinh đẹp đang tỏ ra khiêu khích của muội muội.

Nhưng nàng đâu biết ở sâu trong lòng, hắn đang tự tố cáo chính mình, trưng ra vẻ ngoài ngạo nghễ thực chất để che dấu sự rung động của tâm can.

Huyền Trần âm thầm thề trừ hắn ra, sau này bất cứ thứ gì nàng muốn hắn đều không tiếc hết thảy mà đoạt về dâng cho bảo bối.

Đừng nói là cái Huyền Băng Môn nhỏ nhoi này, nếu cái nàng thích là cả giang sơn rộng lớn hắn cũng có cách khiến cả thiên hạ phủ phục dưới chân nàng.Từ đó, muội muội vô lý đưa ra những yêu cầu đầy thách thức nhưng hắn đều đáp ứng mỹ mãn .

Chỉ là Huyền Băng chẳng hề vui vẻ, sắc mặt từ từ lạnh đi.

Hắn tỏ ra không thấy, vẫn làm tròn trách nhiệm một ca ca tốt, dốc sức cho việc tìm kiếm bảo vật khiến nàng thích thú.....Thấm thoát đã qua nửa năm, tiểu muội muội vào đêm trước ngày nàng đến tuổi cập kê, đã mở miệng gọi hắn một tiếng " Ca ca ".

Thế sao hắn không cảm thấy vui vẻ, vẫn chưa cảm thấy hài lòng?

Phải chăng là do nàng không tình nguyện gọi hắn sao?

Không, tiếng nàng kêu to giòn giã, gương mặt tươi cười khả ái, thật không giống không tình nguyện chút nào.

Chẳng lẽ là do chính hắn trong lòng không cam tâm?

Thực chất là do hắn cố dấu diếm chuyện bản thân đã yêu muội muội say đắm, là thứ tình cảm của nam nhân giành cho nữ nhân.

Hắn vẫn muốn như trước đây khi nàng dùng thanh âm ngọt ngào gọi hắn một tiếng "Trần", như là hắn chỉ là Trần của Băng nhi.

Đáng tiếc điều đó không thể được, bởi vì hắn mãi mãi là ca ca của nàng, không phải đơn thuần là một người tên Trần xa lạ.Nhìn thấy Huyền Băng trang điểm mỹ lệ tham gia lễ cập kê, hắn vẻ mặt tỏ ra vui vẻ nhưng sâu trong lòng tim như thắt lại.

Vậy là từ nay về sau người con gái này chỉ có thể gọi hắn là ca ca.

Mà hắn đối với nàng dù có yêu thương, sủng ái, động tâm, dục niệm...

Đều toàn bộ dấu diếm, vùi chôn trong tiềm thức.

Điều duy nhất hắn có thể làm là đem tất cả những thứ đó ngụy trang thành sự quan tâm của huynh trưởng dành cho muội muội.

Huyền Trần miệng tuy mỉm cười nhưng nội tâm đau đớn vô cùng.Nàng mang trong mình cực âm độc chất, sau ngày thành niên cần lập tức cùng nam nhân giao hợp mới có thể lấy dương bổ âm duy trì tính mạng.

Hắn chỉ có thể cố nén thương tâm đưa đến những thanh niên phù hợp điều kiện vào tẩm phòng của nàng.

Mà Huyền Trần hắn lại đứng đơn độc bên ngoài lầu các cho đến khi bình minh ló dạng.Vào một sớm mai, Huyền Băng vô tình phát hiện hắn đứng chờ đợi thì sau đó nàng đối với việc hoan lạc không còn kiêng dè gì nữa, thậm chí còn ở trước mặt hắn ân ái.Đối với việc này, hắn không lời nào để nói, cũng không muốn nói cái gì.

Chỉ cần nàng vui vẻ, chỉ cần nàng hạnh phúc, muốn hắn làm cái gì hắn đồng thuận.

Hết thảy mọi thứ hắn đều có thể cho nàng, bao gồm cả sự tự tôn cùng sinh mệnh, riêng chỉ có tình dục là điều duy nhất hắn phải giao cho người khác.Mỗi khi gặp nàng cùng nam nhân khác hưởng thụ dư vị ái ân, hắn liền xúc động muốn giết người.

Nàng rõ ràng là của hắn, vì sao hắn không được cùng nàng âu yếm?

Chẳng lẽ mọi người dám đối với đại công tử của Huyền Băng Môn nói không được ?

Hắn loạn luân thì sao?

Ai dám nghi ngờ cùng hắn chất vấn?

Ai dám!Chính là, nàng có thể không?

Huyền Băng có nguyện ý không ?

Năm đó nàng tuổi nhỏ không rõ cớ sự, không hiểu được ánh mắt của người đời cay độc; Thế còn hiện tại nếu hắn và nàng đồng sàn cộng chẩm*? (* cùng chung chăn gối ) Vạn nhất nàng không thể chịu được những nghi kỵ, bàn tán thì nói hắn thế nào xử lý?

Nhất là khi nàng nghe thấy những tin đồn đơm đặt, nhảm nhí thì sao đây?

Nàng sẽ không còn đường tháo lui, ngay cả đến tiếng " Ca Ca " cũng không nguyện ý gọi hắn nữa, sẽ vứt bỏ tất cả rời xa hắn?!Không!

Hắn không thể mạo hiểm!

Không thể để Huyền Băng nhận lấy chút nào tổn thương !

Không thể để nàng một ngày nào đó vĩnh viễn rời khỏi hắn!

Nên dù hiện tại nàng có oán trách hắn, hắn đều chấp nhận!

Hắn muốn bảo hộ nàng, lấy thân phận ca ca bảo hộ nàng cả đời bình an hạnh phúc.

Dù hắn có ngàn vạn lần mơ tưởng đến nàng nhưng hắn chỉ có thể lấy danh nghĩa huynh trưởng mà chăm lo cho nàng, làn vạch ranh giới vĩnh viễn không thể bước qua.Thì cứ là ca ca và muội muội đi!Làm một ca ca yêu nàng nhất thiên hạ là được!Bước chân nhanh dần chuyển hướng về Huyền Băng Các, hắn cố gắng thức tỉnh khỏi suy nghĩ khiến tâm tình hắn xáo trộn, chuẩn bị đến thăm bảo bối đáng yêu của hắn trước khi nàng ngủ.-------oOo-------
 
[Hoàn]Đa Tình - Khủng Long Ăn Cỏ
Chương 7


Chương 7:

Chương 7

"Ha ha, A Long, nhanh một chút, ta muốn chúng ta đem Tiểu Bạch đánh ngã xuống a !"

Huyền băng thân thể trần trụi mềm mại nửa nằm nửa ngồi trên thân thể Thanh Long , Thanh Long nằm ở trên mặt đất không ngừng hít thở mạnh .

Huyền Trần vừa mới bước vào cửa liền nhìn thấy một màn xuân sắc này , tâmliền mạnh mẽ co rút .Bên cạnh là Bạch Hổ đang nằm thân thể cũng trần trụi như Thanh Long , Chu Tước dùng một tư thế giống Huyền Băng ngồi trên thân hắn , hai tổ hình như đang tổ chức tỷ thí .Huyền Vũ đứng bên cạnh trên người không mặc y phục, thấy công tử tới liền hơi cúi người hành lễ, sau đó tiếp tục đếm“Hiện tại các ngươi là đang chơi cái gì ? ’’ Nhịn xuống nội tâm có chút cay đắng, Huyền Trần cao giọng nghi vấn hỏi“ A?

Ca ca huynh tới à?

Có muốn chơi cùng bọn muội không? ’’ Huyền Băng vui vẻ nhìn Huyền Trần hỏi.

Thấy Huyền Trần lắc đầu, Huyền Băng liền cố gắng lôi kéo “ Ca ca chơi đi, ca ca cùng muội một tổ, nhất định sẽ thắng a .

Trò chơi này rất có ý nghĩa nha ’’Bọn Bạch Hổ đã đứng lên, chuẩn bị cởi áo cho Huyền Trần, trong thời gian bọn họ chơi các trò chơi cùng với Huyền Băng luôn luôn là trên người không có y phục.“ Ta mặc áo trong đi.’’ Sợ dục vọng bị lộ ra khiến mình xấu mặt Huyền Trần phân phó, Bạch Hổ nghe lệnh dừng lại động tác đứng lui sang một bên.“ Ca Ca huynh không cần à, muốn chơi cần phải cởi hết y phục xuống nha!

Bọn muội đều không mặc quần áo nếu không quần áo sẽ lấm bẩn!

Huynh có thể để mặc nguyên quân lót a ” Huyền Băng làm nũng tiến lên , ôm cánh tay Huyền Trân lay động.“ Được, được, Băng Nhi nói cái gì chính là cái đó đi “ Trước giờ hắn không cách nào cự tuyệt mọi yêu cầu của Huyền Băng, giờ phút này cũng chỉ có thể ngoan ngoãn để hai thuộc hạ tới cởi toàn bộ quần áo ra.“ Oa!

Ca ca vóc người huynh thật đẹp nha!”

Nhìn Huyền Trần cởi toàn bộ quần áo ra, trên người chỉ còn lại mỗi quần lót, Huyền Băng hai mắt sáng ngời lập tức vỗ tay kêu to.

Huynh trưởng bắp thịt rắn chắc, khung xương cân xứng, làn da màu đồng cổ dưới ánh đèn hiện lên sáng bóng, thoạt nhìn rất mê hoặc.

Trước giờ Huyền Băng không muốn làm khó ca ca của mình, nhưng Huyền Băng lại nhịn không được giơ móng vuốt sói ra, tại bụng của Huyền Trân đi lên vuốt ve thẳng tới ngực , tay nhẹ nhàng bắt đúng thời điểm , trọng điểm xoa nắn , cảm xúc bóng loáng khiến nàng vừa lòng.

Do bị Huyền Băn xoa nắn mà hai điểm thù du của hắn giờ phút này cảm thấy bị kích thích tới mức khó chịu, mà nhẹ nhàng đứng thẳng lên, như cự long đang ẩn giấu trong quần hắn cũng dần ngẩn đầu thức dậy“ Băng Nhi, muội không phải muốn chơi trò chơi sao?

Chơi như thế nào?

Muội mau chỉ ta đi!”

Bắt lấy đôi tay đang nghịch ngợm trên người của mình , Huyền Trần giọng có chút biến đổi, thanh âm mang đậm âm sắc nhẫn nhịn ôn nhu hỏi.“ A được thôi, ca ca huynh thật nhỏ mọn, sờ một chút cũng không thể.

Chúng ta hai người mỗi người một tổ, một người năm, một người cưỡi lên trên.

Người bên dưới, gập người lên nhắm đầu vú của người bên trên cắn một ngụm, rồi sau đó lại nằm xuống nửa đường không được cùng tay để nâng người nha.Là như vậy đó nha!

Ca ca huynh cùng muội một tổ, được không?

Vừa rồi A Long rất ngốc, so ra với tiểu Bạch không bằng a .”

Huyền Băng chu môi kháng nghị, không tình nguyện cùng Huyền Trân giảng giải quy tắc trận đấu, còn không quên chế giễu Thanh Long.“ Băng chủ, người vừa rồi không chỉ ngồi trên người ta không thôi, người còn ra sức kẹp chặt cự long của ta, ta phải một lần làm hai cái trò chơi…”

Thanh Long nhẹ giọng cáo trạng, nhưng thật ra lại không tính oan hận, dù sao vừa rồi mùi vị của chủ nhân thật khiến người ta mất hồn, ăn hoài không ngán.

Chưa nói hết câu, đôi tay của hắn cầm lấy nam căn chậm rãi, lên xuống ,ngang nhiên thủ dâm.“ Ngươi không thích sao?”

Huyền Băng xoay người sang chỗ Thanh Long , đẩy hai tay hắn ra, bàn tay nhỏ nhắn câm nam căn lên nhẹ nhàng vuốt ve khiêu khích.”

“ Thích ….

Thích ….”

Thanh Long nhẹ giọng thì thầm, một tay ôm lấy mông nàng kéo nàng tới gần, bất ngờ nàng dùng một ngón tay nhẹ nhàng ấn xuống, khiến dục vọng của hẳn càng thêm sưng to, bất quá hắn thích phương thức an ủi này.“ Băng chủ, không thể thiên vị, vừa rồi ta cũng phải dùng toàn sức lực nha! ’’ Bạch Hổ tiến tới sau lưng Huyền Băng, dùng tay của mình nhẹ nhàng đùa nghịch hai kiều nhũ của nàng, giả vờ oán hận .

Huyền Băng hơi hơi rên rỉ thành tiếng, đôi tay Bạch Hổ dời xuống đùi nàng vuốt ve, thừa dịp nàng mở đùi hắn thuận thế chen hai chân vào giữa, hình thành tư thế cực kỳ ái muội.“ Băng chủ …

Cho ta … ’’ Bị sờ đến sắp phun ra Thanh Long hơi thở gấp gáp, nhịn không được hướng Huyền Băng vội vã yêu cầu.

“ Ta cũng muốn …. ’’ Bạch Hổ gặm cắn tai Huyền Băng thấp giọng yêu cầu.“ Vậy các ngươi cùng nhau tới đi” Huyền Băng Hưởng thụ hai người, bốn tay lên xuống âu yếm, hoa nguyện đã sớm không chịu nổi sự trống rỗng.Nghe thấy nàng cho phép hai nam nhân lập tức hành động, Bạch Hổ chen giữa đùi nàng, đầu năm căn không lồ trước cửa mật huyệt ma sát lên xuống, cánh hoa như có như không đụng chạm, miệng hiệt nhẹ nhàng mở ra dâm thủy theo đó mà xuất hiện giúp hắn bôi trơn, Bạch Hổ biết là đã đến thời điểm, liền dùng năm căn của mình sát nhập vào trong cơ thể nàng“ A…”

Huyền Băng nhẹ nhàng hô lên, nàng cảm thụ được cự đại của Bạch Hổ đang ra vào trong người nàng khiến nàng kích thích.

Bạch Hổ là một trong bốn người thị vệ của ca ca nàng, phần thân của hắn ,tráng kiện nhất trong bốn người, cộng thêm tư thế có thể hòa nhập toàn bộ chiều sâu, khiến cho nàng thật sự cảm nhận được khoái cảm như muốn xé rách thân thể.“ Băng Nhi ’’ Thanh Long thấp giọng gọi tên nàng, kéo Huyền Băng trần trụi nửa người trên dán vào mình ôm nàng trong tay, Thanh Long cúi xuống hôn lên môi nàng, hưởng thụ sự ngọt ngào từ nó.“ A Long … ’’ Thanh Long một tay vịn sau gáy nàng , đưa lưỡi vào trong khoang miệng của nàng, hôn sâu thêm một tay qua lại xoa nắn hai điểm trước ngực của nàng, hắn thuận thế vuốt một một đường xuống chỗ nàng và Bạch Hổ đang giao hợp tại điểm đang nhô lên xoa bóp , làm tăng thêm cho nàng nhiều phần kích thíchNhìn hai người trước mặt hôn môi nồng nhiệt, phía sau Bạch Hổ cũng không chịu yếu thế, hắn nâng eo nhỏ của Huyền Băng lên động tác đưa đấy nhanh hơn trước, va đập mạnh mẽ khiến toàn thân nàng xụi lơ dựa hoàn toàn vào Thanh Long“ Tiểu Bạch thoải mái .. a “ Nàng nhắm mắt lại, một bên tiếp thu Thanh Loang liếm mút, một bên tiếp nhận Bạch Hổ ra vào trong người nàng, tiếng thở gấp của nàng ngày một tăng lên.“ Úc ’’ Co rút tại hoa kính ngày một chặt đè ép vật nóng của hắn Bạch Hổ thúc mạnh thêm mười lần, hắn gầm nhẹ ở trong thân thể của Huyền Băng cùng nhau phun ra nham thạch nóng chảy, Phóng thích xong, Bạch Hổ không vội vàng rời thân thể của nàng, hắn gục xuống bờ vai tuyết trắng của nàng, thở gấp“ Bạch ngốc , mau tránh ra’’Thanh Long đỏ mắt chờ đợi thời cơ này rất lâu, hắn vội vàng đẩy Bạch Hổ ra nâng chân Huyền Băng lên cuốn lấy eo mình, ở nơi Bạch Hổ còn lưu lại bạch dịch mạng mẽ tiến thẳng vào, không chút do dựRồi cùng nhau đùa giỡn mất hồn, mở đầu một màn hoan ái mớiChu Tước Huyền Vũ , ở một bên im lặng không nói, nhưng đã sớm không khống chế được chính mình, ngồi một bên, cầm lên năm căn của mình mà thủ dâm.Mà Huyền Trần nãy giờ chăm chú nhìn một màn hoan ái này rất lâu, chẳng biết từ lúc nào đã khép hờ hai mắt, lẳng lặng như đang cân nhắc một vấn đề khác.Trong bóng đêm, trời thanh gió mát, ở Huyền Băng Các cuộc vui vẫn còn tiếp tục.-------oOo-------
 
[Hoàn]Đa Tình - Khủng Long Ăn Cỏ
Chương 8


Chương 8:

Chương 8

“ Ha ha – mệt mỏi quá nha!

A Long cùng Tiểu Bạch hai người càng ngày càng lợi hai a .

Ca Ca huynh muốn ngủ sao ? ”.

Vừa mới trải qua một màn hoan ái, Huyền Băng da thịt toàn thân đều thấm đẫm mùi hương dâm mị càng làm tăng thêm sức quyến rũ của nàng."

A không phải, là ta đang suy nghĩ chút chuyện ”.

Băng nhi muội mệt mỏi như thế này, vẫn còn muốn chơi trò chơi sao?

Nếu không hôm nay chơi đến đây thôi, ngày mai chúng lại tiếp tục?”.

Ôm lấy thân thể xinh đẹp của nàng, Huyền Trần một mặt giúp nàng đè giữ phần bắp thịt ở eo, một mặt mỉm cười hướng nàng đề nghị.“ Không cần!

Khó có dịp ca ca tới chơi với muội một chút, hôm nay huynh muội chúng ta nhất định phải cùng bọn hắn phân thắng bại !

Miễn cho bọn hắn mọi khi vẫn thường chế nhạo muội thể lực không tốt nha.

“ Ca ca, huynh chơi với muội đi !’’ Cảm nhận được hương vị nam giới từ Huyền Trần, Huyền Băng cong môi nũng nịu ghé vào lồng ngực rộng lớn của hắn.“ Tiểu tinh nghịch, huynh là chiều theo ý muội ’’ Huyền Trân hướng chiếc mũi dọc dừa của Huyền Băng xoa bóp giọng nói mang theo tia sủng ái.‘ Kia!

Ca ca là tốt nhất ! nhanh chút , nhanh chút .

Huyền Vũ , Chu Tước , các ngươi một tổ, tiểu Bạch cùng A Long một tổ!.”

Huyền Băng ngồi thẳng người, vui vẻ vỗ tay, vội vàng thừa dịp Huyền Trần chưa đổi ý chỉ huy tứ Đại thị vệ" A?

Băng chủ, ta cùng A Long tạm thời không cần tham gia đi?”

Bạch Hổ vô lực nằm trên thảm trải sàn, nhíu mày cự tuyệt.

Trời ạ!

Bọn hắn không phải thần !

Vừa mới trải qua hoan ái làm gì còn sức để chơi trò chơi cần dùng nhiều đến thể lực , cùng Băng chủ .Thấy Thanh Long cùng Bạch Hổ đưa mắt hướng hắn nhìn cầu cứu, Huyền Trần càng ôm sát Huyền Băng, hắn mỉm cười vuốt ve mái tóc của nàng , nhẹ nhàng khuyên nhủ “ Đúng vậy, bọn hắn đã mệt mỏi vậy , muội đừng làm khó dễ bọn hắn.

Chúng ta bốn người chơi cũng được a .

Ngoan, muội không phải muốn ta thay muội thắng sao?

Thiếu mất hai người cạnh tranh như vậy chẳng phải sẽ tốt hơn sao?”

“ Ca ca đã nói như thế, thì thôi vậy !

Chu Tước cùng Huyền Vũ các ngươi nằm xuống !

Hiện tại chúng ta bắt đầu đi, A Thanh cùng Tiểu Bạch nhớ đếm cho tốt !”

Thấy huynh trưởng, nói giúp bọn Bạch hổ, Huyền Băng liền phải từ bỏ, ở trong ngực Huyền Trần tuyên bố trò chơi bắt đầu.Chu Tước cùng Huyền Vũ lập tức một nằm một ngồi làm tốt toàn bộ động tác chuẩn bị, đồng thanh nói “ Thuộc hạ đã chuẩn bị xong, sẽ dốc hết toàn lực ’’ .

“ Ca ca, huynh cũng phải dốc hết toàn sưc lực nha!

Chúng ta tranh thủ nhất quyết đạt tớt mục tiêu.”

Huyền băng ghé sát vào tai Huyền trân nói nhỏ, lập tức lui xuống một bước, ngồi lên eo bụng của Huyền Trần.Nhìn Huyền Băng cười thật tươi, Huyền Trần mỉm cười lắc đầu, đưa thân thể nằm xuống chuẩn bị sẵn sàng cho trò vui này.'' Bắt đầu ''- Nhìn bốn người tư thế đúng chuẩn để nhập cuộc, Thanh Long lập tức ra lệnh một tiếng, hai tổ liền bắt đầu.Chu Tước cùng Huyền Vũ phối hợp ăn ý, một người nâng eo, một người ưỡn ngực, nắm chắc trò chơi.

Không tới nửa khắc, Huyền Vũ đã cắn nhẹ đầu vú Chu Tước 10 lần.Ngược lại huyền băng ở bên này, Huyền Trần toàn thân đổ mồ hôi căn thẳng , mỗi lần lên xuống đều là cực hình.

Nằm xuống là nhẹ nhàng chống cự , thời điểm nâng eo lại bị Huyền Băng dùng tay như có như không đụng chạm, khiến hắn mất chính xác, không một lần nào ngậm được nụ hoa phấn hồng.Nhìn thấy đội kia dẫn trước khá xa, Huyền Băng cũng không gấp gáp, mà chỉ cười nhìn ca ca, cổ vũ ca ca cố lên, trong lòng âm thầm vui mừng khôn xiết.Đây cũng coi là lần đầu tiên ca ca chủ động tiếp xúc “ Thân Mật ’’ với nàng “ Nàng lẩm bẩm’’ Không thể nào không thừa cơ kéo dài thời gian để hành hạ đi ’’.

Huyền Trần ngoài mặt chuyên tâm, chơi trò chơi ra sức muốn tranh thắng thua, nhưng thật ra trong lòng lại đang cố gắng khắc chế tình dục của chính mình, Vậy mà Huyền Băng lại không để ý tới vẻ mặt nhận nhịn của hắn, nàng thật sự không muốn cho hắn sống tốt mà , nàng ngồi trên thân thể hắn ra sức nghịch ngợm, mỗi lần hắn nâng eo lên nàng lại động chạm phần eo cùng với bắp đùi của hắn , hại hắn lập tức nằm xuống.

Nhưng hắn không thể cáu với nàng , bình thường ở cách một lớp quần áo, hắn không thể nào cảm nhận rõ nhiệt độ trên cơ thể nàng, hôm nay được nếm thử như ý muốn trong lòng hắn bấy lâu nay, khiến hắn kích động không yên , ngón tay nhỏ nhắn như có như không ở trên người hắn dao động, trêu đùa hắn, khiến cho vật nóng ở dưới quần lót dần dần thức giấc.Nhận thấy dưới thân chỗ tư mật của nàng có khối vật cứng đang đứng lên, chọc vào, khiến Huyền Băng cực kỳ thích thú.

Nhiều lần nàng khiêu khích hắn đều không thể nào nhìn ra tâm tư của hắn, xem ra hôm nay nhờ qua quần lót mỏng mà tự nhiên Huyền Trần không có chỗ che dấu.

Nhìn Huyền Trần ngây người , mặt mỗi lúc một đỏ, thứ bên dưới thân mỗi lúc một sưng to, Huyền Băng cảm thán : “ Nàng đối với hắn sức ảnh hưởng vần còn lớn nha’’.

Lại một lần nữa nâng người lên, Huyền Trần nhắm mắt tránh né xuân quang trên người Huyền Băng, hơi hơi hé miệng tới, chuẩn bị khẽ hôn điểm phấn hồng trên người nàng, hắn ngửa đầu day nhẹ, chạm nhẹ “ Ưm “ ngoài dự đoán hắn như thế nào lại không động tới nụ hoa non mềm kia, ngược lại mũi của hắn chạm ngực vào nàng.'' Ôi!

Ca ca, huynh đụng vào muội.”

Huyện Băng rên khẽ khiến cho Huyền Trần vội vàng mở mắt ra, thì ra hăn không cẩn thận đụng phải lồng ngực của Huyền Băng, chả trách hắn không hôn được điểm phấn hồng trên ngực nàng” Băng nhi thật xin lỗi, huynh không phải là cố ý va vào muội, huynh có làm muội bị thương không?”

Hắn hơi hơi duỗi người ra sau điều chỉnh lại thân thể, sau đó duỗi thẳng eo, nỗ lực cùng Huyền Băng nhìn thẳng.

Lo lắng hỏi thăm nàng, dù sao hắn cũng là người luyện võ công khó có thể nào va vào nàng mà không làm nàng bị thương.'' Um , um chính là có điểm đau ca ca huynh giúp muôi xoa xoa đi.”

Huyền Băng chu miệng , thân thể mềm mại khẽ nhích tới gần Huyền Trần kéo lấy bàn tay to lớn của hắn đặt lên lồng ngực mình làm nũng nói.“ Băng nhi ngoan, xoa xoa liền không đau, không đau nữa.”

Thuận theo lôi kéo của nàng hắn ở khe ngực của nàng nhé nhàng lên xuống an ủi.“ Vâng .. ’’ Huyên Băng thư thái dựa vào đầu vai Huyền Trần mà cảm thụ những ngón tay thô ráp nhẹ nhàng đè giữ, trấn an tâm tình nàng, khiến lòng nàng ấm áp, khẽ khép hờ đôi mắt buông lỏng đôi tay , nàng mặc kệ tất cả để tiếng tim đập bán đứng tình cảm chất chứa bao nhiêu năm qua của chính mìnhMột bên tứ đại thị vệ, nhìn thấy một màn huynh muội ấm áp ôm nhau, liền biết không thích hợp, liền cùng nhau lui ra khỏi phòng để lại trong phòng một màn mờ ám.-------oOo-------
 
[Hoàn]Đa Tình - Khủng Long Ăn Cỏ
Chương 9


Chương 9:

Chương 9

'' Băng Nhi, có thấy tốt hơn chưa ? ’’ Nhìn thấy Huyền Băng khép mắt thoải mái ngủ, Huyền Trần hơi dưng lại động tác xoa xoa, nhẹ giọng hỏi.'' Vâng, ca ca xoa xoa thêm chút nữa nha , rất thoái mái a ” Huyền Băng có chút mơ hồ mở mắt ra, dùng trán tựa trên vai hắn, mềm mại mà đáng yêu nũng nịu“ Ngoan, như thế sẽ muộn mất, muội nên nghỉ ngơi.”

Thanh Long , bọn hắn sẽ hầu hạ muội tắm gội, ta cũng phải về phòng rửa mặt một chút.”

Huyền Trần ôn nhu khuyên nhủ nàng, rồi sau đó hắn mới mỉm cười dừng ở trên trán nàng ấn xuống một nụ hôn.'' Dạ '' Huyền Băng nhận lời hắn, trọng giọng nói mơ hồ mang theo lạnh đạm.”

Băng nhi ’’ hắn nỉ non gọi tên nàng, thanh âm có chút bất lực thở dài cùng tiếc nuối.

Huyền Trân ôm lấy thân thể mềm mại không chút sức lực đứng dậy hướng phòng tắm trong Huyền Băng các mà đi tới, hắn không chú ý tới người được ôm trong tay hơi nhếch miệng cười, như đã đạt được mục đích chính của mình.Phòng tắm bị tần tần lụa trắng vây quanh, sương khói xung quanh mang theo mùi hương hoa mai tản trong không khí, lịch sự tao nhã khiến cho người ta cảm thấy tâm tình như được thả lỏng.Huyền Trần cẩn thận đem Huyền Băng đặt vào trong bể tắm, ra hiệu cho tứ đại hộ vệ tới hầu hạ, xoay người như muốn rời đi.

Đột nhiên có một bàn tay nắm lấy cổ chân hắn, Huyền Trân xoay người ngồi xuống cúi đầu mỉn cười nhìn Huyền Băng đang ở trong nước “ Thế nào, hết giận huynh rồi sao? ’’Bị vạch trần kỹ xảo Huyền Băng ngây ra nhưng rất nhanh lập tức cười nói sang chuyện khác : ‘ Ca ca ở lại chúng ta, cùng nhau tắm thôi ’’'' Không được, ta phải về Trần Uyển tắm” Hắn mỉm cười, không để ra một chút sơ hở nào, nàng hoàn toàn không nhìn ra hắn là người vừa nãy bị nàng quyến rũ để lộ ra một chút phản ứng.'' Ca ca, huynh giúp ta tắm đi, vừa rồi toàn thân đầy mồ hôi, huynh lưu lại giúp muội kỳ lưng được không?”

Nàng không cam tâm để tất cả trở về điểm ban đầu, Huyền Băng tiếp tục hướng hắn làm nũng.'' Băng nhi ngoan, Thanh Long bọn hắn sẽ giúp muội kỳ lưng.

'' Huyền Trần nắm chặt tay, ra vẻ nghiêm túc ra mệnh lệnh , trong nháy mắt hắn nhìn thấy sắc mặt Huyền Băng trở nên trắng bệch, tâm hắn như bị bóp chặt.

Năm đó khi hắn nói muốn nàng rời khỏi hắn, biểu hiện của nàng cũng chính là như vậy.”

Được …’’ Thở hắt ra một hơi, nàng lạnh nhạt đáp ứng hắn một tiếng , nhắm mắt lại cố nén cảm giác vô lực , bi thương ẩn sâu lại trong lòng .Huyền Trần nhịn lại cảm giác khó chịu khi thấy mặt nàng mất đi sắc hồng, hắn đứng dậy vội vàng rời khỏi phòng tắm , nhìn tứ đại thị vệ đang đứng hầu ở trước cửa, hắn gật đầu nhận lấy áo ngoài trực tiếp phi thân rời khỏi.Tứ đại thị vệ bước vào phòng tắm, nhìn thấy Huyền Băng ghé vào một bên bể tắm, thu mình lại, giấu mặt vào giữa hai cánh tay nhất định không chịu ngẩng đầu lên, nhìn có vẻ như không muốn nhúc nhích .

Bốn người liền trao đổi với nhau bằng ánh mắt, Huyền Vũ nhẹ giọng hỏi : “ Băng chủ, người có sao không ? ’’ Huyền Băng vẫn không chịu ngẩng đầu, tiếp tục vụi mặt ở giữa hai cánh tay ,đầu hơi hơi lay động như muốn hồi đáp.Biết Huyền Trần lại chọc nàng không vui, bốn người yên lặng không nói, bắt đầu giúp nàng tắm gội.

Hai vị huynh muội nhà này chính là tự đầy đọa lẫn nhau, không giống với hai vị thiếu gia khác thẳng thắng thành khẩn, vẫn là hai người này thiếu đi một chút tự tin.“ Băng chủ, xin quay ra đây, để chúng tôi, kỳ kỳ sạch sẽ cho người được không? ’’ Bốn người phối hợp giúp Huyền Băng rửa sạch tấm lưng, nhưng không có biện pháp giúp nàng tẩy rửa thân trước, Huyền Vũ nhỏ nhẹ nói bên tai nhưng Huyền Băng vẫn không mở miệng, động đậy một chút cũng không, chỉ tiếp tục tỳ mặt giữa hai tay.

Một lần nữabốn người lại quay ra nhìn nhau .'' Băng nhi, đừng buồn ’’ Thanh Long đổi xưng hô cúi người xuống ôm lấy nàng nhẹ giọng an ủi.

Cũng chỉ có ở những thời khắc như thế này tứ đại thị vệ mới hướng nàng thay đổi cách gọi ."

Đúng a, Băng Nhi, đại công tử hắn không phải cố ý ."

Bạch Hổ kéo đôi tay đang che mặt nàng ra nhìn vào đôi mắt đang sưng đỏ vì khóc của nàng, đau lòng an ủi.'' Tại sao hắn có thể như vậy?

Hắn có phải muốn chờ đến khi ta chết mới thừa nhận là yêu ta?

Hay là căn bản ngay từ đầu hắn không hề yêu ta, chỉ đơn giản coi ta là muội muội mà thôi ? … tại sao lại như thế ? có phải là do ta qua đa tâm nên hiểu lầm thành hắn yêu ta … ?Giọng nàng nghẹn ngào, khàn khàn chất vấn , khiến cho tất cả mọi người ở đây đồng loạt nhịn lại hô hấp, trong phòng tắm tất cả im lặng đến nghẹt thở, chỉ nghe thấy tiếng Huyên Trần dồn dập hô hấp.Chuyện này nàng bảo mọi người phải làm sao trả lời cho tốt đây?

Huyền Trần hành động quả thật làm cho mọi người nhìn không ra ý nghĩ của hắn, có thời gian hắn đối đãi với Huyền Băng tựa như đối đãi với tình nhân, âu yếm khẽ hôn, chỉ thiếu tới mức cuối cùng, sau đó hắn lại như trở thành một người khác, đối đãi với Huyền Băng tựa như huynh muội, hoàn toàn coi thường sự chờ đợi của Huyền Băng.

Từ đó hắn thường khiến Huyền Băng rơi lệ , đau khổ chật vật đến vô cùng.Nhưng, những chuyện này là chuyện của bọn họ những người khác không thể nào nhúng tay vào, ngay minh chủ trước đó, đều nhiều lần thử nhưng cũng không có biện pháp, đành phải buông tay tuyên bố mặc kệ bọn họ, huống chi bọn hắn chỉ là thị vệ, có thể nói được gì?

Chỉ trách đại công tử che giấu suy nghĩ của mình quá tốt, làm cho không một người nào có thể nắm được, căn bản mọi người đều không biết đến tột cùng là hắn muốn cái gì ...Mặt khác hai vị công tử kia rất tốt, chí ít không như đại công tử, luôn theo ý của Huyền Băng giúp nàng đưa tìm ra giải pháp."

Băng nhi, hay là chúng ta mời Nhị công tử cùng Tam công tử trở về?"

Chu Tước thay mặt tứ đại thị vệ đưa ra đề nghị cuối cùng .Là một bào thai sinh bốn chính là tốt ở chỗ này , không cần mở miệng, suy nghĩ ở trong đầu đã rất ăn ý khiến người người âm thầm than thở."

Nhưng là ..."

Huyền Trần đã từng ra lệnh cho hai ca ca không được phép trở về, Huyền Băng trong lòng có chút lo lắng nếu kêu bọn họ trở về sẽ khiến đại ca của nàng không vui."

Đừng lo , thật ra đại công tử cũng từng ra lệnh cho chúng tôi, nói là nếu hai vị công tử ở bên ngoài làm loạn, ăn nói lung tung liền bắt họ trở về.

Dạo này tam công tử đã nói nhiều lời không nên nói, đến đại công tử cũng rất muốn kêu hắn trở về!"

- Thanh Long ngồi cạnh Huyền Băng, ra sức phân tích , muốn thay nàng trút bỏ ưu tư."

Hơn nữa tam công tử vừa về đến, nhị công tử tuyệt đối sẽ chân trước cùng chân sau đuổi tới, như thế Băng Nhi liền có thể tìm 2 vị công tử giúp đỡ ."

Bạch Hổ một bên giúp Huyền Băng lau chùi hai chân, một bên tiếp lời ."

Đúng nha, đến lúc đó, các vị công tử có thể giúp Băng Nhi tìm ra phương pháp!"

- Chu Tước đưa ra lời tổng kết, ôm lấy Huyền Băng từ tay Thanh Long cùng nàng ở trong bể tắm kỳ cọ.Từ đằng sau Huyền Vũ lập tức tiến lên thay nàng xoa bóp tay ngọc, thuận lợi tiếp tục câu chuyện:" Băng nhi tạm thời đừng suy nghĩ nhiều, hôm nay hãy ngủ một giấc thật ngon, nhất định ngày mai tam công tử sẽ trở về giúp nàng."

Nghe bọn hắn bốn người phân tích rõ ràng mạch lạc, Huyền Băng trong lòng có điểm thả lỏng, bất luận thế nào thì nhất định hai ca ca cũng sẽ giúp nàng hoàn thành tâm nguyện.Cắn cắn môi, nàng thở nhẹ buông một câu:" Hi vọng là như thế."

Gió thu thổi từng cơn, thổi bay lớp lớp màn trướng, vô tình xuyên vào tận tâm của Huyền Băng,nơi tràn đầy tình yêu và nhung nhớ, khiến nàng không khỏi trở mình run nhẹ.Năm nay, gió lạnh từ hồ tới đặc biệt sớm.-------oOo-------
 
Back
Top Bottom