[BOT] Wattpad
Ban Quản Trị
- 25/9/25
- 80,581
- 0
- 0
Hieugav | Bạn Cùng Bàn
39.
39.
"em vào phòng kế hoạch giúp anh nha, một hồi anh đăng dương sẽ dẫn em tới chỗ cánh gà để thứ hai mình đi không bị vấp."
"dạ." phương quỳnh dạ vâng rồi đi thẳng tới phòng kế hoạch, hình như con bé không nhận ra tôi là đặng thành an. một lát sau khi đã gọi mọi người đủ về phòng kế hoạch, tôi đi kêu đăng dương.
"dương...tao gọi đủ rồi."
"giỏi, thở dữ vậy? nghỉ xíu đi."
"nãy..có phương quỳnh nữa."
"phương quỳnh?
à, con bé thích thằng hiếu ấy hả?"
"đúng rồi, mà chắc giờ không còn thích nữa đâu. con bé hình như không nhận ra tao..."
"mày làm gì gớm, có khi bây giờ con bé nó có bồ luôn rồi ấy chứ. nhớ mày làm gì?" tôi đánh dương mấy cái, hình như tôi tỏ ra hơi lố trong chuyện này rồi thì phải._"rồi bây giờ các bạn đứng theo thứ tự anh gọi, một hồi tới mục của mình thì lên luôn không cần đợi gọi tên nhé."
"an xếp phần giải năng khiếu đi." dương vừa giao nhiệm vụ cho tôi vừa nháy nháy mắt. tôi cầm danh sách đánh cậu ta mấy cái.
"các bạn ơi mình xếp theo danh sách nha, những bạn bơi với võ đứng trước, văn nghệ đứng sau nhe." sau khi sắp xếp đâu đó xong xuôi, tôi khoanh tay đứng nhìn buổi dợt diễn ra suôn sẻ, lòng thầm ngưỡng mộ đăng dương kinh khủng. có lẽ dương rất hợp làm mấy công việc thế này, làm chủ sắp xếp chạy xuôi chạy ngược nên chân mới dài ra mất kiểm soát như thế.
"anh an đúng hông?" vâng, giọng cất lên bên cạnh tôi là quỳnh. tôi quên mất, trên kia là đang trao giải các cuộc thi toán lý hóa gì đó chứ chưa tới năng khiếu. tôi vẫn đang đứng cạnh một hàng dài những bạn học sinh chờ đến lượt lên dợt.
"ờ đúng rồi em." quỳnh cười tươi, giới thiệu.
"em là phương quỳnh, nãy anh kêu em vô á." tôi giãn người ra hơn, cười đáp lại.
"à anh nhớ rồi." quỳnh nói nhỏ lại bằng chất giọng tâm sự.
"anh hiếu kể anh rồi mà đúng không? chuyện hồi trước em thích ảnh.."
"ừm anh có nghe òi."
"thiệt lòng em nhớ lại vụ đó, mới một tháng trước thôi mà em thấy mình nhảm kinh khủng. kế hoạch đã ngu rồi còn khai hết mẹ cho người ta, nhục không để đâu cho hết."
"tại đó giờ em coi trên confession, chuyện minh hiếu với phương anh, rồi chuyện mọi người ship mấy cái ke của hai người nhưng mà chưa thấy trực tiếp." cô bé nói tiếp bằng vẻ mặt ngưỡng mộ.
"lúc đó anh hiếu ảnh giơ tấm ảnh anh ngủ chảy ke ra, nhìn mặt ảnh tự hào lắm."
"?"
"em giỡn, nhìn tấm hình cũng biết anh hiếu chụp cẩn thận cỡ nào.
ảnh giới thiệu họ tên bồ mình bằng vẻ mặt hạnh phúc lắm." cô bé nói nhỏ.
"em thấy ngưỡng mộ." tôi cười cười, cái confession chắc sau này sẽ trở thành thứ gì ám ảnh nhất đời tôi. tôi đánh bạo hỏi thăm dù biết chúng tôi mới gặp mặt trực tiếp lần đầu tiên.
"có gì đâu mà, bây giờ chuyện tình cảm em sao rồi?" cô bé suỵt một tiếng.
"em thích thích một người bạn cùng lớp hai tuần trở lại đây. bạn ấy đẹp trai mà học giỏi lắm, thân thiện nữa." tôi trố mắt hỏi.
"nhưng mà bạn đó có..." quỳnh hiểu ý tôi rất nhanh, cô bé đánh tôi.
"anh chọc em. anh yên tâm bạn này độc toàn thân luôn, em sẽ là tình đầu mộng mơ của bạn đó."
"vậy thì tốt quá. dũng cảm lên nha bé, tình đầu là thứ khó quên nhất đó."
"dạ hehe." tôi lặp lại câu nói năm ngoái phong hào đã từng nói với tôi để "củng cố" nỗi sợ rằng tôi sẽ không là gì trong mắt minh hiếu. tôi nhìn ra được, trong mắt quỳnh là sự ngại ngùng chen với tua lấp lánh hi vọng, bây giờ tôi thật sự mong quỳnh thành công trên "con đường tình duyên" của mình.
đúng thật, phương quỳnh không thích minh hiếu nhiều tới mức đó. thật lòng là tôi không có lo lắng gì mấy khi biết có người để ý minh hiếu, tôi hiểu rõ tình cảm hiếu dành cho tôi hiện tại là như thế nào. khi phương quỳnh đột nhiên nhảy bổ ra rồi nói rằng cô bé thích hiếu, tôi cũng chỉ thấy tức cười, không phải cô bé tức cười mà là hoàn cảnh này tức cười. rồi khi nghe kế hoạch của cô bé, tôi thấy nó điên rồ và tự cao, thậm chí vô lí. nhưng đúng vậy, có thể cô bé chỉ đơn giản bị rung động bởi một giây phút nào đó của hiếu và muốn được là gì đó của cậu ấy. không phải kiểu nam nữ, mà là giống như khi có một người hoàn hảo và tốt đẹp về mọi mặt ở xung quanh bạn, bạn cũng sẽ muốn được làm bạn hoặc người thân của người đó, đơn giản vì người đó tuyệt vời, và bạn có thể thân thiết dựa vào hoặc học hỏi nhiều điều từ họ. không cần hoàn hảo, bạn cũng sẽ thấy bản thân mong một con người hài hước nào đó là bạn của mình để có được niềm vui thoải mái mỗi ngày. tôi tin kiểu của quỳnh dành cho hiếu là như thế, là ngưỡng mộ trước minh hiếu (đương nhiên, bồ tôi mà). trong kế hoạch của quỳnh, dễ dàng thấy được quỳnh rất ổn với phương án làm bạn hoặc "lui cung".
điều đó dễ dàng cho thấy thực ra quỳnh không thích hiếu nhiều tới mức đó.
"an giỏi thiệt. hay mốt an làm bác sĩ đi, tụi mình là đồng nghiệp."
"đống phân tích này chỉ áp dụng với hiếu thôi. tao mà làm bác sĩ tâm lí thì ai cạn phước lắm mới khám trúng tao, tao phân tích theo chủ quan cảm tính thôi."
"thì vô trỏng mình học, vậy thôi."
"hiếu làm như làm bác sĩ dễ lắm." tôi bĩu môi.
"trà sữa kiều mua ngon không?"
"ngon bá cháy bọ chét, kiều nó đúng là có gu ăn uống." tôi giơ ngón like cho kiều đang ngồi lo lắng vò vì ngón tay. sau tiếng vỗ tay bốp bốp của cả trường vì cuối cùng cũng hoàn thành buổi dợt, dương dẫn tôi vào phòng nghỉ học sinh thường dành cho những người lo hậu cần, phụ trách cánh gà nghỉ ngơi.
đăng dương giờ là chức "sếp", cậu hiên ngang dắt tôi vào mà không có chút lúng túng, căn phòng chỉ có vài người đang ngồi nói chuyện, nghỉ ngơi, giống như nhà ở chung vậy.
"ai vậy?"
"an hả?"
"an bạn tao." dương gật gật đầu. dương thản nhiên giới thiệu rồi chỉ vào chiếc bàn trống trong góc.
"mày vào đó học, không thì lôi chiếu bên kia ra nằm cũng được." rồi dương nháy mắt.
"tụi tao chôm được đó."
"đặng thành an đây mà." một cô bạn reo lên vui vẻ khi nhận ra tôi.
"hơ hơ chào mọi người, tui bị thằng dương lôi lên phụ nó nên phải vô đây tránh nắng. làm phiền mọi người nhiều." hai cô bạn kia cười vui vẻ.
"có gì đâu, vào đi đừng ngại." tôi nhanh chóng thích ứng với sự thân thiện của mọi người, lanh lẹ bước vào bàn ngồi bấm điện thoại chút.
đúng là vậy, đăng dương là người có thời gian bên chúng tôi ngắn nhất trong nhóm tiểu học. dương rõ ràng xuất thân khá cao, đẹp trai tài giỏi, lại còn khờ khờ đúng kiểu trai ngoan.
đăng dương cũng có thế giới riêng của cậu ấy chứ không chỉ có chúng tôi hay kiều làm bạn làm bồ. thật ra ai cũng vậy thôi, nhưng đây là lần đầu tôi được tiếp xúc với thế giới khác của dương.
"nãy nhìn mày phát biểu đúng ngáo luôn linh."
"mày nín."
"không nhưng mà văn hay."
"nó trả mày bao tiền mày khen đó mai? năm ngoái tao soạn văn cho bà thảo bả nói hay lắm."
"bà thảo hình như bả khoái mày lắm đó dương, hôm bữa bả kêu tao nói mày nhận làm em nuôi bả đi."
"đâu có, bả thích là thích thằng huy kìa, đúng không?"
"không nha mấy ba, năm ngoái bả làm sếp bả chửi em như gì vậy á.
ở đó mà khoái."
"há há thương nhau lắm cắn nhau đau, giờ bả học kinh tế rồi, tâm hồn chiến lược lắm anh không dại về làm đàn em bả nữa đâu."
"tụi mày nói xấu gì tao đó?"
"má linh chơi gọi điện méc! tao sống qua hôm nay tao cho mày biết lễ hội là gì nha!"
"không sống nổi qua hôm nay đâu hai thằng nhõi, hên chị mày bắt máy linh, không là bỏ lỡ trò chơi này thay vì đống xác suất đó."
"cố lên nha bà, mốt tui ra trường tui làm ceo luôn khỏi học như bà."
"nói trước bước không qua đó dương."
"kệ vía tui cao lắm."
"bạn an lại đây nghỉ đi ngồi cái bàn đó bị lây ngáo quyền lực giống thằng dương đó."
"mày im giùm tao đi, an lại đây ngồi đi ngồi đó bấm điện thoại mỏi lưng."tôi nở nụ cười thương mại tiến gần, bốn người nằm trong hội trưởng hội phó gì đó đang trải chiếu gối ngồi dưới sàn. tôi chọn ngồi sau lưng dương, từ từ thả nửa người nằm xuống.
"an quen minh hiếu đúng không?"
"đúng rồi."
"tui có nghe chuyện an với bà chị kia năm ngoái, chắc an sợ lắm ha."
"chuyện cũng qua rồi. không có gì đâu." tôi cười vui vẻ."mày khùng quá nhắc mấy cái đó chi vậy?"
"tao an ủi thôi mò."
"thôi an ở trong đây nghỉ xíu tao ra chút, thầy hoàng tổng phụ trách đội kêu." dương kiểm tra điện thoại rồi vội vàng chạy đi.
"đi vui vẻ nha sếp, an ở đây nói xấu mày với tụi tao."
"an đừng có tin tụi nó nha."
đăng dương đi rồi, hai bạn kia cũng rất vui vẻ tám chuyện với tôi. dần dần chúng tôi nhận ra cả ba đều nói chuyện rất hợp cạ, còn cậu huy khối 11 đã ngủ từ đời nào rồi. chúng tôi tám đủ chuyện trên trời dưới đất, kể biết bao nhiêu điều về đăng dương mà mình biết ra cho bên kia nghe. thì ra dương mê kiều cũng lu loa cho bên hội trưởng phó học sinh biết, thảo linh và hiền mai là hai người cũng cùng trong hội và cùng khối với dương, thân với cậu ta nên hai người cũng phải nghe dương ồn ào nhiều nhất.
đến nỗi dù chưa từng nói chuyện, nhưng hai cô bạn cũng biết luôn cách nói chuyện của kiều thế nào, nét tích cách điển hình và cả sự đáng yêu mà đăng dương hay khen lấy khen để.
"nó cỡ đó không đó. mà nghe nói quen rồi đúng không?"
"quen rồi, trời đất ơi tụi tao bàn kế hoạch hết cho nó luôn nó không cần làm gì hết."
"mày phải để nó tự bơi chứ an, mày soạn đường cho nó riết mốt nó không biết giữ bồ thể hiện tình thương với bồ bị bỏ rồi sao."
"không sao đâu, con kiều cũng thích thằng dương dữ lắm. thích từ hồi lớp mười mới nhìn thấy luôn rồi á."
"ờ vậy cũng đỡ đỡ." mai gật gù.
"coi bộ thằng dương cũng có sức hút dữ." linh hào hứng nói. nói kháy xong cả đám cười um trời.
"há há há há."
"nói xấu gì tao vậy đám này?"
đăng dương mở cửa phòng, đứng tháo giày hỏi.
"ơ hơ hơ gì đâu, mày giới thiệu an cho tụi tao thì tụi tao giao lưu thôi." thảo linh vừa nói vừa quẹt quẹt nước mắt vì cười.
"giao lưu tới mức hùa nhau nói xấu người giới thiệu rồi cơ." tôi cười cười.
"có đâu."
"sáng giờ là có bốn người cùng phụ trách dợt chương trình thôi hả?" tôi bắt chuyện để dương cùng vào tham gia.
"đúng rồi, cơ mà linh nó đạt thành tích tốt, kiểu nhất khối đồ nên còn phải chuẩn bị lên dợt phát biểu. mai thì nó phụ trách mấy tiết mục phát biểu văn nghệ. thằng nhóc huy với một đứa bạn của nó phụ mấy cái nhỏ nhỏ tao sai. một mình tao lo phần trao giải tuyên dương không xuể nên mới lôi an theo."
"đúng là kiếp làm cu li." tôi ôm đầu than trong tiếng cười của cả phòng.
"nhưng không sao, một hồi còn được bé kiều bao trà sữa nữa tính ra thì cũng không thiệt lắm." tôi đổi mặt hí hửng sau một giây.
"ừm, một hồi tao với mày được kiều với hiếu rước."
"?"
*sí ro mấy bà tối hôm qua đáng lẽ ra up mà mạng k cho phép, tui thoát app mở vpn xong vô lại app cái tui quên mất tiêu sáng nay mới biết là chưa up huhu.