Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân

[H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân
10 Khó khăn chia lìa


0Tay cô cũng không nhàn rỗi, tay trái vòng đến hạ thân Ôn Quân Trúc, lợi dụng bóng tối càn rỡ khẽ chạm vào bộ phận nhô lên của anh.

Kiều Vận Chỉ đem toàn bộ bàn tay đặt lên đó, vừa chạm vào liền giật mình rụt tay lại như bị điện giật, vừa kinh ngạc vừa sợ hãi mở to mắt, nuốt một ngụm nước bọt.Cái này…

Cái này cũng quá lớn đi?Nơi đó còn chưa hoàn toàn cương cứng, mà đã là mức độ cô chỉ miễn cưỡng che được một nửa bằng bàn tay.

Cô đang nghĩ muốn chạm vào thêm lần nữa, nhưng chưa kịp hành động, xe đã vững vàng dừng lại dưới lầu nhà cô.Trước khi đèn trong xe sáng lên, Ôn Quân Trúc nhanh chóng giúp cô kéo váy về vị trí cũ, còn giúp cô khép hai chân lại.Kiều Vận Chỉ dẫn đầu mở cửa xuống xe, Ôn Quân Trúc theo sát phía sau.

Vừa xuống xe, anh liền ôm chặt eo cô.Chiếc thang máy bị hỏng buổi chiều đã sửa được rồi.

Kiều Vận Chỉ đi ở phía trước, ấn nút tầng 5.

Cửa thang máy vừa mới đóng lại, nụ hôn của người đàn ông liền phủ kín lấy, hơi thở của anh chiếm đoạt tất cả khứu giác của cô.

Xung quanh anh quanh quẩn một mùi gỗ đàn hương thoang thoảng, hòa lẫn vị ngọt của rượu pha, rõ ràng là hai mùi hương xung đột, nhưng lại hòa quyện cực kỳ tốt trên người anh, như thể bước vào một hầm rượu ngọt chứa đầy sách, xung đột mà lại tự nhiên đến lạ.Ngay từ đầu chỉ là sự tê dại giữa môi chạm môi.

Hôn một lúc, cô không thỏa mãn đưa đầu lưỡi vào miệng anh, tùy ý cuốn lấy một chút nước bọt của người đàn ông rồi định lùi lại.

Không ngờ lại bị anh giữ chặt gáy, nụ hôn càng thêm sâu đậm.Khác với nụ hôn lướt qua ban đầu, môi lưỡi của người đàn ông bá đạo xâm chiếm vào miệng cô, càn quấy mọi ngóc ngách, cuối cùng câu lấy chiếc lưỡi đang loạn xạ rồi dùng sức liếm mút, như thể muốn nuốt chửng toàn bộ chiếc lưỡi của cô vào bụng vậy.Kiều Vận Chỉ khẽ rên một tiếng, giữa hai chân đã ướt đến mức quần lót đều có thể vắt ra nước.

Hơi thở của người đàn ông trước mặt trở nên ngày càng nguy hiểm, khác xa với vẻ sắc sảo nội liễm khi mới gặp.

Nhưng không thể không nói, so với vẻ không có tính xâm lược ban đầu của anh, cô càng yêu cái cảm giác bị khống chế mà không có chỗ nào để trốn này.Tiếng "Đinh" một cái, cửa thang máy mở ra.

Cả hai đều không nỡ buông đối phương, cứ thế quyến luyến hôn nhau cho đến cửa nhà.Kiều Vận Chỉ mở túi xách, tay luống cuống tìm kiếm chìa khóa.

Khao khát của cơ thể đối với anh cùng với sự trống rỗng trong người gần như muốn làm cô phát điên.

Cô cau mày thật chặt, loay hoay thế nào cũng không tìm thấy chìa khóa.

Một giọt mồ hôi nóng chảy trên trán, cô "sách" một tiếng, tức giận cắn người đàn ông một cái."

Để tôi tìm."

Thấy Kiều Vận Chỉ vừa sốt ruột vừa nóng nảy, Ôn Quân Trúc từ tay cô nhận lấy túi xách.

Trong lúc anh tìm kiếm, đôi tay cô đã không chờ đợi được mà cởi chiếc áo sơ mi trên người anh.Ôn Quân Trúc lật một chút, rất nhanh đã tìm thấy, đưa một chùm chìa khóa cho Kiều Vận Chỉ.

Cô vội vàng dùng chìa khóa mở cửa, tiện tay khóa trái lại, sau đó tùy ý ném đồ vật trên tay sang một bên, cũng không kịp bật điều hòa.

Vừa ngửa đầu hôn môi anh vừa tiếp tục cởi áo sơ mi của anh.Tay anh cũng không nhàn rỗi, nhanh chóng cởi bỏ thắt lưng của mình, sau đó cởi bỏ cúc quần, kéo khóa kéo xuống, giải phóng dương vật đã hoàn toàn cương cứng.Trong phòng không bật đèn, nhưng Kiều Vận Chỉ vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy kích cỡ vật đó.

Cô "A" một tiếng, hít ngược một hơi, trái tim bắt đầu đập kịch liệt, cái thứ đó… còn lớn hơn cô tưởng tượng.Ôn Quân Trúc một tay ôm cô đặt lên ghế sofa.

Kiều Vận Chỉ vừa mới chạm vào bề mặt ghế sofa hơi thô ráp, anh liền nhẹ nhàng đè lên trên, một tay luồn từ cổ áo vào xoa bóp bộ ngực mềm mại, tay còn lại đẩy vạt váy lên trực tiếp kéo quần lót xuống.---
 
[H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân
11. Kiên nhẫn dụ dỗ


---
Kiều Vận Chỉ phối hợp nâng chân lên, đôi chân thon dài vòng quanh eo Ôn Quân Trúc, đôi môi hồng nhuận nhếch lên im lặng đầy thúc giục.Tay anh trực tiếp phủ lên âm hộ, đẩy hai cánh môi thịt ra nhẹ nhàng xoa ấn hạt le bên trong."

Ách ân…"

Cảm giác tê dại từ viên nhỏ bé đó bắt đầu lan tràn khắp toàn thân.

Kiều Vận Chỉ ưỡn eo về phía trước, bàn tay buông thõng bên cạnh nắm chặt lại, nhíu mày thoải mái rên rỉ.Sau khi xoa nắn thêm vài cái, ngón tay đó đi xuống tìm kiếm, lướt quanh miệng huyệt đầy nước, mỗi vòng chậm hơn vòng trước."

Ân…

Vào đi…"

Kiều Vận Chỉ đưa tay sờ lên ngực rắn chắc của anh, bắt chước dáng vẻ của anh, vẽ vòng quanh ngực anh, tốc độ còn chậm hơn cả khi anh khiêu khích cô.Ôn Quân Trúc một tay bắt lấy bàn tay nhỏ đang nghịch ngợm của cô, cùng với bàn tay còn lại đè giữ trên đỉnh đầu cô.

Ngón tay đang lướt quanh miệng huyệt nhẹ nhàng đâm vào."

Ngô…

Muốn sâu hơn một chút…"

Đôi tay bị đè nén giãy giụa vặn vẹo, dùng sức không lớn, cơ bản không có ý muốn thoát ra, chỉ là muốn tận hưởng cảm giác bị khống chế mà không thể thoát này.Không biết Ôn Quân Trúc có nhìn ra không, bàn tay đè chặt đôi tay cô dùng sức mạnh hơn.

Kiều Vận Chỉ cắn môi dưới, cố gắng không để biểu cảm hưởng thụ của mình quá rõ ràng.Không biết từ lúc nào, ngón tay vừa nãy còn chỉ nhẹ nhàng đâm vào giờ đã hoàn toàn đi vào, Ôn Quân Trúc lại thêm ngón trỏ vào.

Hai ngón tay khép lại, cuộn tròn trong huyệt thịt, âm thanh nước "òm ọp òm ọp" trong căn nhà yên tĩnh đặc biệt rõ ràng, khiến mặt cô đỏ bừng.Huyệt khô khát tình và hẹp tham lam liếm mút kẻ xâm nhập đã lâu, dùng thịt mềm mại lấy lòng mà liếm mút.Sau khi cảm giác khoái cảm do ngón tay mang lại qua đi, tiếp theo ập đến là sự trống rỗng đáng sợ hơn, mỗi tấc thịt mềm đều đang gào thét, khát khao vật lớn hơn để lấp đầy."

Quân Trúc, có thể…

Ngô…"

Người đàn ông dường như cũng không nhẫn nhịn được nữa, nghe thấy cô nói, anh thở hổn hển một tiếng rồi nắm lấy dương vật đặt ở miệng huyệt.Vừa mới chen vào nửa đầu, Kiều Vận Chỉ đã khó chịu nhíu mày.

Cô cố gắng thở ra và thả lỏng, để Ôn Quân Trúc có thể tiến vào thuận lợi hơn."

Ngô a…

Đầy quá…"

Khi phần đầu hoàn toàn đi vào, trán cô đã đẫm mồ hôi.

Mùa hè nóng bức, trong nhà không bật điều hòa, cộng thêm ham muốn tình dục tăng vọt, tất cả đều khiến người ta bồn chồn.Kiều Vận Chỉ ban đầu nghĩ rằng, sau khi phần khó khăn nhất đã vào được, phần còn lại sẽ tương đối dễ dàng.Nhưng điều cô không ngờ là, nơi đã lâu chưa được xâm nhập lại khó khăn chấp nhận ngay cả thân dương vật.

Cô đau đến da đầu tê dại, không nhịn được lắc mông muốn thoát ra, nhưng lại bị bàn tay khác của người đàn ông ghì chặt."

A…"

Mặc dù hạ thân đau đớn không ngừng, nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác thỏa mãn kỳ lạ.

Cái cảm giác đó còn mãnh liệt hơn cả khoái cảm thể xác.

Kiều Vận Chỉ nhẹ nhàng thở ra một hơi, mạch đập nhanh chóng theo nhịp tim.Ôn Quân Trúc cúi người xuống hôn lấy môi cô, ngón tay xoa bóp nhũ hoa.

Sau khi cô hơi thả lỏng một chút, anh liền thẳng lưng, toàn bộ dương vật đi vào.Lưng Kiều Vận Chỉ cứng đờ, cả người cứng tại chỗ.

Cơn đau dữ dội từ bên dưới truyền khắp cơ thể, cô há miệng không nói nên lời.

Mãi một lúc sau mới hoàn hồn, thở hổn hển thật mạnh, bĩu môi tủi thân nói, "Quân Trúc, đau quá…"

Mặc dù là đang oán giận, nhưng giọng nói lại mềm mại giống như đang làm nũng."

Chờ một lát sẽ thoải mái ngay, ngoan."

Ôn Quân Trúc kiên nhẫn thấp giọng dụ dỗ cô, giọng nói mê hoặc len lỏi vào tai cô, như tiếng hát của Siren dùng để mê hoặc lòng người, khiến người ta không thể tự chủ mà lún sâu vào đó.---
 
[H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân
12 Cô mèo tham lam


Kiều Vận Chỉ khẽ "ừ" một tiếng, không biết có phải là tác dụng tâm lý hay không, cơn đau nhói tim kia từ từ dịu xuống, để cảm giác được lấp đầy chiếm lấy.Hai chân ban đầu vì đau đớn mà chống đẩy giờ đã thả lỏng xuống, đổi thành quấn lấy vòng eo anh.

Cảm nhận được lực đạo siết chặt của hạ thân cô nới lỏng không ít, Ôn Quân Trúc liền từ từ bắt đầu động tác.Các nếp gấp bên trong vách âm đạo theo động tác của anh bị kéo căng ra, vuốt phẳng.

Kích cỡ của người đàn ông quá to, dù chỉ là ra vào nhẹ nhàng cũng làm lưng cô tê dại.Đau vẫn còn, nhưng khoái cảm so với đau đớn nhiều hơn quá nhiều."

Ngô a...

Anh to quá...", Kiều Vận Chỉ cau mày, biểu cảm trên mặt tựa đau khổ lại tựa sung sướng, hai chân lại thành thật quấn lấy eo anh, nâng mông nhỏ đưa chính mình sâu hơn."

Không thích sao, hả?", Anh vừa nói vừa tăng thêm lực đạo thúc vào."

Không, không có...

Không, không thích...

Ách...

Ha a..."

Cô bị thúc đến nói không nên lời, cơ thể giống như chiếc thuyền nhỏ phiêu dạt trên biển rộng, bị sóng biển đánh vỗ, lắc lư qua lại.Ôn Quân Trúc buông bàn tay đang giữ chặt hai tay cô ra, lột bỏ bộ âu phục đã tả tơi và áo ngực trên người Kiều Vận Chỉ, đôi tay xoa bóp bộ ngực mềm mại của cô.Ngực Kiều Vận Chỉ không nhỏ, dưới sự bao bọc của bàn tay to của anh vẫn sẽ có chút thịt mềm tràn ra từ kẽ ngón tay anh, trông gợi cảm và dâm đãng.

Nhũ hoa theo mỗi lần xoa bóp mạnh mẽ cọ xát vào lòng bàn tay anh."

Ừm?

Thoải mái không?"

Kiều Vận Chỉ nhẹ giọng hừ hừ, giọng nói mềm mại giống như tiếng mèo con kêu "meo meo", làm trái tim Ôn Quân Trúc tan chảy.Anh thả chậm động tác, cúi đầu dịu dàng hôn cô.

Kiều Vận Chỉ lại cắn ngược lại môi anh, vừa gặm vừa nói không rõ ràng, "Muốn mạnh hơn?"

"Cô mèo tham lam.", Ôn Quân Trúc nghe vậy cười một cái, rồi tàn bạo đâm sâu vào bên trong.Lực đạo anh thúc vào từ chỗ lúc sâu lúc nông, giờ biến thành mỗi nhịp đều lại sâu lại mạnh hướng vào bên trong hoa tâm.

Người đàn ông vừa xoa ngực cô, vừa thúc vào hạ thân cô.

Dưới sự kích thích này, toàn bộ cơ thể cô đều mềm nhũn, huyệt thịt siết chặt lấy vật khổng lồ xâm nhập.

Chưa thúc được vài nhịp, huyệt đã run rẩy rỉ ra một dòng dâm dịch nhỏ.Chất lỏng trào ra bị cột thịt nóng bỏng chặn lại bên trong, làm đường đi chật hẹp trở nên càng ướt càng mềm.

Cảm nhận được lực cản bên trong giảm đi, Ôn Quân Trúc càng tăng tốc độ thô bạo đâm sâu vào, mỗi nhịp đều vào vừa nhanh vừa sâu."

Quân, Quân Trúc...

Nhẹ thôi...

Ha a...

Chậm...

Chậm một chút..."

Khóe mắt ban đầu hơi ửng hồng giờ trực tiếp chảy nước mắt ra.

Khoái cảm quá mức khủng khiếp làm cô không nhịn được khóc kêu thành tiếng.Thấy cô khóc, Ôn Quân Trúc giảm nhẹ biên độ thúc vào, chuyển thành chín nông một sâu.Vừa mới hoàn hồn không được bao lâu, Kiều Vận Chỉ liền bắt đầu không thỏa mãn với lực đạo nhẹ nhàng như vậy.

Dù sao vừa mới được hưởng khoái cảm mãnh liệt như thế, sự đối lập dưới đây làm cô ngứa ngáy khó chịu không tả xiết.

Chưa thúc được vài nhịp liền khóc thút thít cầu xin anh mạnh hơn."

Muốn, muốn mạnh hơn...

Ô..."

"Rốt cuộc muốn nhẹ hay muốn mạnh?"

Ngữ khí của Ôn Quân Trúc có chút không kiên nhẫn, nhưng đôi mắt phượng kia lại tràn đầy sự suy xét.

Chỉ nghe ngữ khí anh nói cực kỳ giống đang ứng phó với một đứa trẻ gây sự vô cớ, làm cô thấy xấu hổ không thôi."

Muốn...

Mạnh...

Ha a..."

"Thật phiền phức."

Vừa dứt câu, Ôn Quân Trúc liền thật sâu thúc vào, chống vào hoa tâm mạnh mẽ đảo lộng.Nơi đó bị anh đâm vừa chua vừa mềm, nhưng lại cực kỳ sảng khoái.

Khoái cảm chồng chất lên đến đỉnh điểm, huyệt thịt siết chặt lại, ôm lấy vật dương vật thô to đó."

A a...

Sắp không được rồi..."

---
 
[H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân
13 Quá sâu...


Một dòng nước ấm từ sâu bên trong dâng trào ra, tưới lên đầu khấc trơn nhẵn, theo nhịp thúc của anh lại bị đẩy ngược vào.

Sau vài lần qua lại vẫn không thể giữ lại được, chảy ra theo dương vật, nhỏ giọt xuống ghế sofa.Kiều Vận Chỉ nhích mông nhỏ, lúc này mới phát hiện ga ghế sofa bên dưới đã ướt đẫm vì chất lỏng không ngừng chảy ra.

Cô xấu hổ đến hơi run rẩy, cảm giác ngượng ngùng kích thích dây thần kinh trong lòng, khiến cô càng ướt nhiều hơn.Cô cắn môi, nhắm mắt lại, có chút không muốn đối mặt với cơ thể dâm đãng như vậy của chính mình.Ôn Quân Trúc vớt cô lên, vẫn giữ nguyên tư thế cắm vào cơ thể cô mà xoay nửa vòng, làm cô quay người quỳ rạp trên ghế sofa, một tay bóp eo cô, hạ thân thúc vào.“A…

Sâu quá…”

Tư thế từ phía sau giúp Ôn Quân Trúc có thể đi vào sâu hơn.

Anh quỳ phía sau Kiều Vận Chỉ, dùng đầu gối tách hai chân cô ra.Kiều Vận Chỉ đã sớm bị làm cho không còn sức lực, ghế sofa cũng không lớn, chân trái cô mềm nhũn sắp trượt khỏi ghế sofa.

Cô phải nhờ vào tay anh ghì chặt eo cô, cô mới không chật vật ngã xuống.“Cẩn thận nhé.”, Anh trêu đùa nói.Cô quay đầu lại lườm Ôn Quân Trúc, “Còn không phải tại anh, ngô…”

Vừa dứt lời, Ôn Quân Trúc liền giữ chặt gáy cô, làm cô ngẩng đầu lên để hôn môi anh.Anh hôn rất sâu, nuốt trọn mọi tiếng rên rỉ của cô, hạ thân cũng không vì thế mà chậm lại.Lượng không khí hít vào ngày càng ít, cô bị hôn đến hoàn toàn không còn không gian để thở dốc, lắc đầu muốn thoát ra, nhưng lại bị anh dùng sức giữ chặt.Trong tình trạng thiếu không khí, Kiều Vận Chỉ vì khó thở mà cau mày, hạ thân lại càng siết chặt hơn.

Trong cảm giác khoái cảm ngạt thở, cô lại đạt đến một lần cao trào nữa, đầu óc sảng khoái trống rỗng.Ôn Quân Trúc vừa mới buông tay, Kiều Vận Chỉ liền ho mạnh một tiếng, thở hổn hển từng ngụm.Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng, mặc dù cảm giác ngạt thở vừa rồi rất khó chịu, nhưng khoái cảm mang lại lại là vô song.Kiều Vận Chỉ thậm chí muốn cầu xin anh làm thêm lần nữa, nhưng lại sợ sẽ dọa đối phương, suy nghĩ một chút cuối cùng vẫn không nói ra.Ôn Quân Trúc một tay đưa về phía trước, bắt lấy một bên ngực đang rung lắc không ngừng vì bị thúc, bóp nhẹ vài cái sau đó dùng lòng bàn tay xoa nắn đầu vú mẫn cảm.Tốc độ hạ thân chậm lại, nhưng mỗi lần đều vào sâu hơn, mỗi lần đều rút dương vật ra một nửa rồi hung hăng thúc vào, làm hoa tâm càng ngày càng mềm.Nơi yếu ớt nhất và mẫn cảm nhất lần đầu tiên bị trêu đùa như vậy, Kiều Vận Chỉ lắc mông muốn bò về phía trước.

Khoái cảm quá mãnh liệt làm cô không nhịn được muốn chạy trốn.

Chưa bò được hai bước, đã bị người đàn ông ấn eo kéo trở lại, lại là một cú thúc thật sâu.“A a…

Không được…

Thật sự không được…

Ô ô…”

Ngoài miệng tuy nói vậy, Kiều Vận Chỉ lại hạ eo thấp hơn nữa, dáng vẻ như cầu xin được làm tình.

Hô hấp của Ôn Quân Trúc nặng thêm, tăng nhanh tốc độ thúc.“A!”

Kiều Vận Chỉ hét lên một tiếng, lại đạt tới cao trào.

Liên tục nhiều lần cao trào như vậy làm suy nghĩ của cô bắt đầu dao động, cả người trông có chút thất thần.Ôn Quân Trúc dừng động tác một chút, chờ cô hoàn hồn vài chục giây sau mới lại mạnh mẽ đụng vào một lần.“Ách a…”

Lúc này Kiều Vận Chỉ mới như bừng tỉnh, bắt đầu co giật.

Thân hình nhỏ bé theo bụng dưới run rẩy từng chập, huyệt thịt ướt nóng siết chặt lấy Ôn Quân Trúc.Cơn co thắt bất ngờ làm anh tê tái lưng.

Anh cắn răng rút vật đó ra khỏi bên trong, bàn tay to nắm lấy dương vật đang cương cứng và bắn một dòng tinh dịch đặc sệt lên bụng nhỏ phẳng lì của cô.---
 
[H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân
14 Tức giận


Ôn Quân Trúc nhẹ nhàng thở phì phò, cúi người ôm lấy cô, những nụ hôn nhẹ nhàng dừng ở khóe môi cô, khàn giọng hỏi, "Phòng tắm ở đâu?

Anh bế em đi tắm."

Kiều Vận Chỉ cũng không làm vẻ, chỉ chỉ hướng phòng, "Ở trong phòng."

Vừa mở miệng cô liền tự mình giật mình, yết hầu vừa khóc nức nở quá lâu lúc này khản đặc một cách kỳ cục.Ôn Quân Trúc đỡ cô đứng dậy, không trực tiếp bế cô lên, mà là lấy ly nước trên bàn đưa đến môi cô, "Uống trước một chút."

Tay cô không còn chút sức lực nào, không nhận lấy ly, trực tiếp ghé miệng uống.

Cuối cùng còn liếm liếm môi, khiến hạ bụng Ôn Quân Trúc bốc lên một ngọn lửa tà, nhưng anh lại phải ép mình kiềm chế.Thấy cô uống gần hết, Ôn Quân Trúc đặt ly xuống, ôm ngang cô lên, đi đến cửa phòng ngủ.

Cô giơ tay bật đèn.Trong phòng thoang thoảng một mùi hương ngọt nhẹ, giống như mùi hương trên người Kiều Vận Chỉ.

Toàn bộ phong cách của căn phòng… vô cùng xung đột.

Tại sao lại nói là xung đột?

Chủ đạo căn phòng là tông màu nâu ấm áp, nhưng bàn ghế bài trí lại cơ bản đều theo phong cách công nghiệp.

Trên giường còn bày một con gấu Teddy cao gần bằng người.Kiều Vận Chỉ theo ánh mắt kinh ngạc của người đàn ông nhìn sang, đỏ mặt mở miệng, "Cái đó, nhà đều là của chủ nhà cho thuê, màu sắc là sau này em tự dán lại, nên tương đối không hợp một chút."

Ôn Quân Trúc vẫn không động đậy, khóe miệng không kìm được hơi nhếch lên.

Thấy vậy cô tức giận cắn vai người đàn ông một cái, "Anh cười cái gì?"

"Tê —", Ôn Quân Trúc bị cô cắn giật mình hít một hơi, lông mày nhướng lên, không trả lời câu hỏi của cô, đổi hướng bước chân, ôm Kiều Vận Chỉ đi về phía mép giường.Từ khi Kiều Vận Chỉ nhận ra mục đích của người đàn ông không phải phòng tắm, cô liền bắt đầu tay chân cùng dùng sức giãy giụa, muốn thoát khỏi vòng tay anh.

Chỉ tiếc Ôn Quân Trúc ôm cô quá chắc, giãy giụa cũng không có tác dụng gì."

Cái, cái đó, phòng tắm ở bên kia, anh...

A —"Cơ thể bỗng nhiên nhẹ bẫng, cả người giống như một chiếc gối bị Ôn Quân Trúc ném lên giường.

Đầu cô còn đang choáng váng, cơ thể người đàn ông liền đè lên, không cần phân trần hôn lấy môi cô."

Ngô —"Kiều Vận Chỉ thật sự mệt đến không còn chút sức lực nào, hai chân cũng mềm nhũn như sợi mì luộc chín.

Bàn tay nhỏ chống vào ngực người đàn ông, nhẹ nhàng đẩy ra.

Chẳng qua trong mắt người đàn ông, sự phản kháng yếu ớt như vậy càng giống như muốn từ chối mà vẫn đón nhận.Nhân lúc Ôn Quân Trúc hơi buông môi cô ra, cô vội vàng chớp lấy khe hở mở miệng, "Quân Trúc, không còn sức...

Từ bỏ..."

"Thật vậy sao?

Hả?"

Tay anh phủ lên hạ thân cô, đẩy hai cánh môi thịt bên cạnh ra, bắt lấy hạt le đã hơi sưng to vì ma sát mà xoa bóp."

Ngô..."

Rõ ràng cơ thể đã mệt đến không được, dưới sự khiêu khích của anh, ham muốn vẫn thành thật bùng lên.

Ánh sáng trong phòng sáng trưng, có thể nhìn rõ những cơ bắp rắn chắc trên người anh.Kiều Vận Chỉ thở dài một hơi đầy tuyệt vọng, người đàn ông này đối với cô cơ bản không khác gì một loại xuân dược di động.Cô gào lên một tiếng, rồi lại thở dài một hơi, buông xuôi che mặt, giơ đôi chân đang run rẩy quấn lên eo Ôn Quân Trúc, khẽ lầm bầm, "Giả dối."

Anh bị dáng vẻ buông thả của Kiều Vận Chỉ chọc cười phá lên.

Sau đó càng cười càng lớn tiếng.Kiều Vận Chỉ bỏ tay đang che mặt ra, tức giận trừng mắt nhìn Ôn Quân Trúc một cái, "Cười cái gì chứ, buồn cười lắm sao?"

---
 
[H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân
15. Tháo mắt kính xuống


Ôn Quân Trúc ngậm miệng lại, sự trêu đùa trong đáy mắt anh lại không che giấu được.

Kiều Vận Chỉ tức giận cắn chặt răng, đột nhiên không biết từ đâu ra sức lực, một tay đẩy Ôn Quân Trúc ngã trên giường, chính mình xoay người ngồi trên eo anh.Cô từ trên cao nhìn xuống trừng mắt nhìn Ôn Quân Trúc một cái, rồi đối với dương vật đã sung huyết của anh trực tiếp ngồi xuống.“A —”Hậu quả của hành động quá đột ngột chính là Kiều Vận Chỉ đau nhói , cả người mắc kẹt ở đó không thể động đậy.

Cô thấy Ôn Quân Trúc thảnh thơi đưa tay ra sau đầu kê gối, dáng vẻ mặc kệ cô muốn làm gì thì làm, trong lòng càng ngày càng tức.Thấy Ôn Quân Trúc vẫn một bộ đứng ngoài cuộc, Kiều Vận Chỉ bỗng nhiên rất muốn xé nát lớp mặt nạ điềm nhiên của anh, để lộ ra khuôn mặt bị tình dục xâm chiếm bên dưới.Cô một tay sờ lên bộ ngực mình, dâm đãng xoa bóp.

Bàn tay nhỏ bé không thể nắm trọn bộ ngực nặng trĩu của cô, không ít thịt vú trắng nõn từ kẽ ngón tay bị ép ra, xoa nhẹ một lúc, còn chưa thỏa mãn như thể vươn ngón trỏ khảy nhẹ đỉnh núm vú hồng hào, trong miệng tràn ra những tiếng rên rỉ ái muội.

Bàn tay còn lại đi xuống xoa bóp hạt đậu đang sưng to kia, vừa vuốt ve chơi đùa cơ thể mình vừa rên rỉ lả lơi, nhưng hạ thân lại bất động.Ôn Quân Trúc nhìn dáng vẻ dâm đãng của cô, hô hấp ngày càng nặng, ánh mắt cũng ngày càng sâu.Kiều Vận Chỉ cảm nhận được sự thay đổi của người đàn ông, cơ thể đổ về phía trước, mềm mại không xương ghé vào người anh.

Đầu ngón tay cô chống vào núm vú cương cứng của anh chậm rãi vẽ vòng.

Thấy sắc mặt người đàn ông ngày càng u ám, cô vươn đầu lưỡi ướt nóng dùng lưỡi càn quét qua lại trên đó, ánh mắt như một cái móc câu quyến rũ nhìn chằm chằm người đàn ông.Ôn Quân Trúc bị cái liếc mắt đó của cô nhìn đến nỗi cuối cùng không nhịn được.

Đôi tay anh bóp lấy eo thon của cô, giữ nguyên tư thế này dùng sức thúc sâu vào.“Ha a…”

Kiều Vận Chỉ bị thúc đến cả người mềm nhũn, nửa thân trên vô lực nằm liệt trên người anh.

Huyệt thịt bị anh thúc đến siết chặt lại, phun ra một vũng nhỏ dâm dịch tưới lên đầu khấc.Ôn Quân Trúc bị cái miệng nhỏ bên dưới của cô hút vừa sướng vừa khó chịu.

Một ngọn lửa không có chỗ để phát tiết khiến anh tăng nhanh tốc độ làm tình, nhún eo nhanh chóng thúc lên.Thân hình nhỏ bé bị anh thúc đến lắc lư qua lại.

Kiều Vận Chỉ quá nhẹ, mỗi lần anh thúc vào đều như cả người bị vứt lên rồi lại rơi xuống, cái miệng nhỏ đỏ tươi bên dưới cố hết sức nuốt lấy dương vật của anh.Lực đạo anh thao tàn nhẫn vô cùng, mỗi nhịp đều như muốn xuyên thủng cô mà thúc sâu vào.

Cô há to miệng ra sức thở dốc, lưng uốn cong lên, hy vọng có thể làm chậm lại một chút khoái cảm quá mãnh liệt.Eo vừa mới ưỡn lên không được bao lâu đã bị Ôn Quân Trúc ấn trở lại.

Anh một tay đè chặt eo và mông cô không cho cô trốn, tay còn lại xoa bóp cánh mông cô.Kiều Vận Chỉ bị làm cho sướng tột độ, dâm dịch từng đợt từng đợt tiết ra từ giữa hai chân, theo chỗ hai người giao hợp chảy xuống đùi, cuối cùng lại nhỏ giọt trên ga trải giường.Cô thở hổn hển, ngẩng đầu lên hôn cánh môi anh.

Lúc này cô mới đột nhiên chú ý thấy Ôn Quân Trúc từ lúc bắt đầu đến giờ đều chưa tháo xuống mắt kính.Kiều Vận Chỉ tức thì nảy sinh ý muốn trêu chọc, tay phải sờ lên gương mặt anh chậm rãi di chuyển về phía trước, cuối cùng móc lấy phần nối gọng kính ở sống mũi mà giật mạnh chiếc kính xuống, tiện tay vứt sang một bên.Vừa quay đầu lại, cô liền đối diện với đôi mắt phượng của Ôn Quân Trúc.

Sau khi tháo kính, đôi mắt đó trông sắc bén hơn rất nhiều, rất có vài phần lạnh lùng.

Và khuôn mặt đẹp trai kia lúc này lại phủ kín tình dục.Chết tiệt, quá gợi cảm.Hô hấp của cô nghẹn lại, trái tim đập thình thịch, ánh mắt cô nhìn thẳng vào anh.---
 
[H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân
16 Xong việc


Ôn Quân Trúc hơi cau mày, bàn tay lớn vỗ vào mông cô một cái, mông thịt nhẹ nhàng lắc lư, mang theo những gợn sóng trắng ngần, "Chuyên tâm một chút."

Hạ thân anh cũng thúc sâu một cái."

A...", Kiều Vận Chỉ cả người sảng khoái run lên một chút, "Anh, anh không đeo kính, thật đẹp mắt..."

Anh dường như rất không biết cách ứng phó với lời khen đột ngột, khẽ "ừ" một tiếng rồi tiếp tục động tác, bên tai anh lại ửng lên màu hồng đáng ngờ.Kiều Vận Chỉ bị dáng vẻ thẹn thùng của anh chọc cười phá lên, bụng dưới cô cũng theo đó co rút một chút, khiến người đàn ông hít thở vì ngạc nhiên.

Khi anh trừng mắt nhìn lại, cô lại như không có chuyện gì mà quay đầu đi, mím môi cười trộm.Ôn Quân Trúc cắn chặt răng, bế cô từ trên người lui lại, đặt xuống giường, kéo một chân cô ra, rồi thúc dương vật cắm vào."

Ách a..."

Vật lớn của anh thật sự quá thô to, mỗi lần bị lấp đầy cảm giác đều làm Kiều Vận Chỉ tê dại da đầu.Vừa mới cắm vào, anh liền bắt đầu nhanh chóng nhún eo làm tình vào huyệt thịt ướt át.

Đã giày vò lâu như vậy, Kiều Vận Chỉ ban đầu nghĩ mình có thể thích ứng hơn một chút, nhưng hiện tại bị làm như vậy mới biết, người đàn ông vừa rồi chỉ là chưa dùng hết toàn lực mà thôi.Bàn tay nóng bỏng của anh giữ chặt bắp đùi cô, tốc độ co rút lại vừa nhanh vừa vững vàng, giống như lắp mô tơ vậy."

Quân Trúc...

Không...

A...

Đừng như vậy...

Nhanh...

Nhanh hơn...", Cô muốn xin tha, nhưng đã quá muộn."

Không phải còn có sức lực cười sao, hả?"

"A...

Em...

Sai rồi...

Ách a...

Ô..."

"Chậm lại."

Hai chữ đó mang theo tiếng thở dốc gợi cảm, kết hợp với giọng nói êm tai của anh quả thực là một bữa tiệc âm thanh.

Một giọt mồ hôi nóng từ trên đầu anh nhỏ xuống, vừa vặn rơi trên bụng nhỏ phẳng lì của cô.

Kiều Vận Chỉ nhìn theo, vốn là bụng nhỏ phẳng lì giờ bị anh căng lên một hình dạng.

Cô thu hồi tầm mắt, không dám nhìn nữa.Chú ý thấy ánh mắt của cô, Ôn Quân Trúc cong môi, bàn tay ban đầu bóp bắp đùi cô giờ xoa lên chỗ bụng nhỏ nhô lên của cô, qua lại ma sát.Ý thức được anh có thể muốn làm gì, Kiều Vận Chỉ kinh hãi trợn lớn hai mắt, "Không, không cần...

A a a!"

Ôn Quân Trúc duy trì tốc độ giống nhau, bàn tay thẳng tắp ấn xuống phần bụng dưới nhô lên của cô.

Vách trong bị ép, chỉ có thể xuống dưới để áp bách vật khổng lồ bên trong.

Vách trong mềm mại yếu ớt sao có thể chịu đựng được kích thích như vậy, ma sát quá độ mang đến khoái cảm đáng sợ làm Kiều Vận Chỉ khóc kêu đạt đến cao trào.Đã không đếm được là lần thứ mấy cao trào, ý thức cô ngày càng tan rã, ý thức đã gần như bay lên chín tầng mây, nhưng động tác của Ôn Quân Trúc lại không dừng lại.

Mỗi khi cô cảm thấy sắp ngất đi thì lại bị người đàn ông một cú thúc sâu kéo trở lại.Ôn Quân Trúc sau khi cắm thêm mười mấy nhịp cuối cùng cũng rút ra, bắn lên ngực và vú cô.

Đôi vú trắng nõn đầy những dấu tay giờ lại thêm chất lỏng trắng đục, toàn bộ hình ảnh trông dâm đãng tột cùng.Bị làm tàn nhẫn, Kiều Vận Chỉ nằm trên giường, thở hổn hển kịch liệt, như một con cá vừa bị vứt lên bờ.Chưa kịp bình phục lại, cơ thể đột nhiên nhẹ bẫng.

Con ngươi hơi nhắm của Kiều Vận Chỉ chợt mở ra, kinh ngạc nhìn Ôn Quân Trúc đang ôm mình.

Khi phát hiện đối phương đi về phía phòng tắm, cô thở phào nhẹ nhõm, dù làm tình với anh thật sự rất sướng, nhưng cô hôm nay cũng không còn sức lực để tiếp tục lăn lộn."

Tắm rửa xong ngủ tiếp."

Anh làm Kiều Vận Chỉ dựa vào mình đứng trên mặt đất, chính anh ở phía sau đỡ cô, đơn giản giúp hai người súc rửa một chút.

Anh lấy chiếc khăn tắm đặt bên cạnh, quấn cho cô, rồi mới ôm Kiều Vận Chỉ trở lại giường.Ga trải giường ở chỗ hai người vừa nãy đã ướt một mảng lớn.

Cô thật sự mệt không còn sức lực để giặt ga trải giường, tháo ga trải giường ra rồi ném xuống đất, "Chúng ta tạm chấp nhận một chút đi, ga trải giường em ngày mai lại giặt."

---
 
[H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân
17 Hoảng sợ


Ôn Quân Trúc gật đầu, tắt đèn xong rồi ôm cô nằm trên giường.Kiều Vận Chỉ vừa nằm xuống giường liền không kìm được cơn buồn ngủ, ngáp một cái không chút hình tượng, gối đầu là ngủ thiếp đi luôn.

Trước khi nhắm mắt lại một khắc, cô bỗng nhiên nhớ tới vấn đề hôm nay vẫn luôn muốn hỏi.Cô nghiêng người, nhìn thân ảnh người đàn ông nằm trên giường.

Cảm giác mệt mỏi tích lũy khiến cô không thể phân biệt vấn đề này có thể hay không, hoặc là nói có nên hay không hỏi.Không do dự bao lâu, cô vẫn quyết định hỏi ra, "Ôn Quân Trúc."

"Ừm?"

"Anh… là Dom sao?"

"Là cái gì?"

"Không có gì, ngủ ngon."

Nghe còn chưa nghe qua cái từ đó thì chắc không phải người trong giới rồi.

Kiều Vận Chỉ trong lòng thở dài một hơi, ban đầu nhìn động tác của đối phương hôm nay…

Cô cảm thấy còn rất giống, cũng không biết có phải vì quá lâu không tìm chủ nhân, nên thấy vài động tác liền cảm thấy giống.Mí mắt ngày càng nặng trĩu, Kiều Vận Chỉ dần dần không chống đỡ được buồn ngủ, nghiêng đầu đã ngủ say.Một đêm không mộng mị.Kiều Vận Chỉ là ở một lần xoay người nào đó bị cơn đau nhức toàn thân làm đau tỉnh.

Hậu quả của sự phóng túng quá độ đêm qua chính là hiện tại cả người cô giống như bị xe cán qua, toàn thân đau nhức không chịu nổi, chân cũng mềm nhũn.

Cô đá đá chân, vừa mới nhấc lên một chút lại nặng nề thả xuống.Đau ê ẩm, đau quá.

Nhưng nghĩ đến cái khoái cảm sảng khoái tột cùng ngày hôm qua liền cảm thấy thật ra cũng rất đáng giá.Cô cong môi, nghiêng đầu đi xem bên cạnh, nơi Ôn Quân Trúc ngủ đêm qua giờ phút này trống rỗng.

Nhìn quanh một vòng, trong phòng cũng không lưu lại dấu vết anh đã từng đến.

Nếu không phải cơ thể còn tàn lưu cơn đau dữ dội, cô đều phải cho rằng đêm qua là một giấc mộng.Ôn Quân Trúc đã đi rồi.Mặc dù biết ngày hôm sau mỗi người một ngả là chuyện rất thường thấy, nhưng vừa mở mắt liền không thấy người vẫn làm người ta khá khó chịu.Kiều Vận Chỉ chống tay ra sau giường chậm rãi ngồi dậy, dù đã cố tình thả nhẹ động tác, nhưng khi tác động đến eo vẫn đau "tê" một tiếng.Vừa định đứng lên, liền nghe được tiếng chốt cửa vặn vẹo.

Kiều Vận Chỉ nhíu mày, kéo chăn che kín cơ thể mình.Là ai?

Chẳng lẽ Ôn Quân Trúc lúc đi không khóa cửa kỹ sao?Trong đầu cô bỗng chốc hiện lên những tin tức về phụ nữ sống một mình bị cướp của, bị xâm hại tình dục.

Hô hấp cô trở nên dồn dập, cả người như rơi xuống hầm băng vì hoảng sợ Kiều Vận Chỉ nhìn quanh một chút, không thấy được cái gì có thể lấy để phòng thân.Cửa chậm rãi bị đẩy ra, lúc này muốn chạy cũng không kịp nữa rồi.

Trong tình thế cấp bách, cô chui vào bên kia giường, góc độ này người đẩy cửa vào sẽ không nhìn thấy cô ngay lập tức, cô có thể có thêm một chút thời gian để giãy giụa.Cô nín thở, cắn chặt răng nhìn cửa bị đẩy ra, lại sững sờ khi nhìn thấy thân ảnh phía sau cánh cửa."

Ôn Quân Trúc?

Anh còn chưa đi?"

"Ừm, anh vừa mới đến gần đây mua bữa sáng."

Nói xong anh còn giơ giơ túi trên tay.Ôn Quân Trúc vừa đi vào liền thấy Kiều Vận Chỉ kinh ngạc ngồi xổm trên mặt đất, nghi hoặc nhíu mày, đặt đồ vật trên tay ở cạnh cửa, đi đến mép giường ngồi xổm bên cạnh cô, "Sao vậy?"

Đối diện với khuôn mặt tuấn tú phóng đại của anh, cô mới cuối cùng hoàn hồn từ sự hoảng sợ.

Hốc mắt hơi hơi ửng hồng, tay nắm thành nắm đấm đấm anh một cái, "Anh làm em sợ chết khiếp.

Em còn tưởng anh không khóa cửa, có người lạ vào."

Ôn Quân Trúc sững sờ một chút, dường như không nghĩ tới là nguyên nhân này, "Xin lỗi."

Nói xong anh ôm lấy vai Kiều Vận Chỉ, vòng cô vào lòng, vỗ nhẹ lưng cô để trấn an.Bàn tay lớn ấm áp mang theo lực đạo vững chắc từng chút từng chút vỗ trên lưng, làm thần kinh đề phòng của Kiều Vận Chỉ từ từ nới lỏng xuống.---
 
[H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân
18 Ấm áp biến chất


Ban đầu chỉ là thuần túy trấn an cảm xúc của cô, sau đó những cái vỗ không biết làm sao lại biến chất.

Da thịt trên lưng cô mềm mại và non nớt, trơn trượt như một khối đậu phụ vậy.

Từ góc độ của Ôn Quân Trúc, anh có thể nhìn thấy bả vai Kiều Vận Chỉ phập phồng rõ ràng vì hô hấp dồn dập, cùng với xương bả vai tinh tế nhỏ nhắn ở sau lưng, di chuyển lên xuống theo từng nhịp thở, giống như một con bướm đang vỗ cánh sắp bay.Sáng sớm tinh mơ trong lòng ngực ôm một cô gái trần trụi đã là một việc khiến người ta huyết mạch sôi trào, huống hồ trên người cô còn đầy những vệt đỏ ái muội do anh để lại tối qua.Ôn Quân Trúc khẽ thở ra một hơi, vỗ về vài cái sau đó từ từ đẩy cơ thể mềm mại trong lòng ra.

Hai người vừa mới tách nhau một chút, cô lập tức lại ôm chặt lấy anh, trong miệng còn lẩm bẩm, "Đừng đi, ôm thêm một chút nữa."

Nhìn Kiều Vận Chỉ đáng thương như vậy, hạ thân Ôn Quân Trúc cương cứng hơn, trong lòng thầm mắng mình một tiếng cầm thú.

Anh cố sức bỏ qua dục vọng đang dâng trào lên trán, lại ôm cô vào lòng.Nếu bỏ qua dục vọng đang dâng trào của người đàn ông và cơ thể trần trụi của nữ tử, thì giờ phút này quả thật là một khung cảnh ấm áp tràn ngập căn phòng.Kiều Vận Chỉ vừa thả lỏng, liền phát hiện hô hấp của Ôn Quân Trúc trở nên dồn dập không ít.

Ánh mắt cô nghi hoặc từ ngực anh chuyển xuống, phát hiện vải vóc ở chỗ đáy quần anh đã nổi lên một độ cong.Hiện trường ấm áp biến chất lớn.Kiều Vận Chỉ trong lòng nhảy dựng, hình ảnh tối qua lại hiện lên trong óc.

Ký ức về khoái cảm của cơ thể vẫn rõ ràng đến vậy, chỉ cần nhìn chằm chằm một chút, chân tâm cô đã bắt đầu không kiểm soát được mà rỉ nước dâm ra ngoài.Cô cựa quậy, bàn tay ban đầu vòng lấy eo Ôn Quân Trúc hướng lên trên câu lấy cổ anh, ngẩng đầu lên hôn đôi môi mỏng của người đàn ông.

Ôn Quân Trúc đã kìm nén hồi lâu trực tiếp giữ chặt gáy cô, chiếm thế chủ động.Hai người hôn nhau khó tách rời, cô vươn tay đi cởi nút thắt lưng của anh."

Lộc cộc —", một tiếng kêu lỗi thời vang lên từ bụng Kiều Vận Chỉ.Cô sững sờ hai giây, khẽ cắn môi quyết định lờ đi tiếng kêu đó và tiếp tục làm."

Xoạch" một tiếng, khóa thắt lưng đã được cởi.

Cô đang chuẩn bị rút thắt lưng ra thì lại nghe thấy một tiếng "Lộc cộc" lớn hơn nữa, dường như đang oán giận chủ nhân cơ thể đã lờ mình đi vậy.Được rồi, cái này thật sự không làm nổi nữa rồi.Kiều Vận Chỉ đỏ mặt đứng dậy, "Em đi rửa mặt."

Nói xong câu đó liền chạy vọt vào phòng tắm, khóa cửa lại, dựa vào cánh cửa đau đớn đỡ lấy trán mình.Bực bội một hồi lâu sau, cô dùng sức vỗ vỗ bụng mình, bực bội nói, "Mày không thể tranh đua một chút sao?

Hả?"

Cô đi ra khỏi phòng tắm, cánh cửa phòng ngủ mở rộng, có thể nghe rõ tiếng sột soạt từ phòng khách truyền đến.Ôn Quân Trúc ngồi trên ghế sofa phòng khách, bữa sáng vừa mua đã được bày biện toàn bộ trên bàn.

Thấy Kiều Vận Chỉ đi ra, anh rất tự nhiên nói, "Lại đây ăn cơm."

Cô có chút hoảng thần.Quê cô cách đây rất xa, nơi cô thuê phòng ngoại trừ Quý Thiến ra thì không có ai khác từng đến.

Quý Thiến cũng không phải là người sẽ tri kỷ giúp cô chuẩn bị bữa sáng như vậy.

Đây là lần đầu tiên cô vừa bước vào phòng khách đã nhìn thấy đầy bàn đồ ăn.Trong lòng có một cảm xúc không rõ, cô khẽ "ừ" một tiếng rồi ngồi xuống bên cạnh anh.Thấy Ôn Quân Trúc bắt đầu ăn, cô cũng cầm một cái bánh bao nhỏ nhỏ gặm.

Ăn xong một cái, cô cầm một ly đồ uống trông giống trà sữa, uống một ngụm, biểu cảm trên mặt đột nhiên biến thành khó tả.Ly đồ uống trông giống trà sữa kia vậy mà lại là sữa đậu nành…Kiều Vận Chỉ méo mặt, miễn cưỡng nuốt ngụm sữa đậu nành đó xuống, cau mày đặt ly đồ uống trong tay lên bàn, đẩy ra rất xa như tránh ôn thần vậy.---
 
[H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân
19. Chuyển nhà


"Không thích uống sữa đậu nành sao?"

"Ừm, ghét cái mùi đó."

Nói xong cô còn thè lưỡi ra, một đoạn nhỏ hồng diễm diễm khiến hạ bụng người đàn ông nóng bừng.Ôn Quân Trúc cũng không biết mình khi nào lại không tự chủ đến vậy, luôn bị một động tác nhỏ của cô khơi dậy dục vọng.Anh bất đắc dĩ cười một tiếng, cầm ly sữa đậu nành trên bàn, đưa cho cô ly đồ uống khác, "Vậy trà sữa thì sao?"

"Muốn, cảm ơn anh Quân Trúc —", cô kéo dài âm cuối, vừa làm nũng vừa muốn lấy ly trà sữa trên tay anh.Cơ thể Kiều Vận Chỉ nghiêng sang, mang theo hương hoa quả thoang thoảng, càng khiến anh nóng bừng, chỉ có thể nhanh chóng đưa trà sữa cho cô, rồi ấn cô trở lại chỗ cũ.Kiều Vận Chỉ nhận lấy xong uống một ngụm, vị ngọt đi vào miệng cực kỳ vừa lòng cô, đôi mắt hạnh phúc híp thành một đường.Ôn Quân Trúc đang bình phục dục vọng, còn Kiều Vận Chỉ thì không biết phải nói gì.

Hai người đều không mở miệng thêm, cả phòng khách đột nhiên im lặng, chỉ còn lại tiếng nhai thức ăn.Không bao lâu Kiều Vận Chỉ lại là người ngồi không yên trước, "Anh ngày hôm qua, vì sao lại đến Quán Hữu Nghị vậy?

Là… muốn tìm bạn gái sao?"

"Bị đồng nghiệp kéo đi."

Kiều Vận Chỉ nuốt thức ăn trong miệng, đôi mắt to chớp chớp nhìn chằm chằm anh.

Thực ra cô muốn biết câu trả lời cho câu hỏi phía sau hơn.Ôn Quân Trúc nhìn vẻ mặt mong đợi của cô liền biết ý đồ cuối cùng của cô, nhưng nhìn dáng vẻ đáng yêu của cô vẫn không nhịn được muốn trêu chọc một chút.

Anh không mở miệng nữa, thong thả cắn một miếng bánh mì nướng, cẩn thận nhai kỹ rồi mới từ từ nuốt xuống.Anh ấy không nghe thấy sao?

Hay là không muốn trả lời?Vậy, có nên hỏi lại một lần nữa không?Kiều Vận Chỉ cúi đầu cắn ống hút, trong lòng rối bời."

Ừm…

Hiện tại anh thật sự muốn tìm bạn gái."

Cô trợn lớn đôi mắt nhìn về phía Ôn Quân Trúc, trong miệng còn ngậm ống hút, hô hấp không tự chủ được ngừng lại.

Cô nghe thấy giọng mình rõ ràng vang lên, "Vậy, có cân nhắc em không?"

"Đương nhiên là được."

Vậy là, cứ như vậy mà hẹn hò sao?Mọi chuyện ngoài ý muốn của cô, diễn ra thuận lợi.

Kiều Vận Chỉ chớp chớp mắt, có chút phản ứng không kịp.Ôn Quân Trúc cong môi, một nụ hôn nhẹ nhàng in lên môi cô."

Ăn trước đi, anh lát nữa còn có lớp."

"Ồ…

Được."

Kiều Vận Chỉ ngây ngẩn cắn thức ăn trong tay, hoàn toàn không nếm được mùi vị của đồ vật là gì, chỉ là vẫn luôn lặp lại động tác nhai nuốt, đến nỗi thức ăn đã nuốt xuống rồi mà vẫn không hay biết."

Mơ màng gì vậy?"

Ôn Quân Trúc búng trán cô, lực đạo không nặng, cơn đau rất nhỏ lan tràn ra trán, cuối cùng còn hơi rung động.Cô xoa xoa trán, toe toét miệng, "Sẽ đau, xem ra là thật."

Ôn Quân Trúc bị dáng vẻ ngốc manh của cô làm cho rất vừa lòng, "Đương nhiên là thật."

Kiều Vận Chỉ mãi cho đến khi đưa anh ra cửa rồi vẫn còn chút phản ứng không kịp.Cô đây là… cùng người đàn ông mới gặp mặt hôm qua đã hẹn hò ư?Sau ngày hôm đó, hai người hầu như cách vài ngày lại ra ngoài hẹn hò ăn cơm, cuối cùng đương nhiên không thể thiếu những đêm nồng cháy làm kết thúc.Thoáng chốc thời gian rất nhanh đã đến giữa tháng 8.

Kiều Vận Chỉ mỗi ngày đắm chìm trong tình yêu và công việc, hoàn toàn đã quên mất chuyện hợp đồng thuê nhà chỉ đến cuối tháng 8 là hết hạn, mãi đến khi chủ nhà nhắc nhở mới đột nhiên nhớ ra.Xong đời rồi…

Chơi bời quá mức…Thời gian ngắn như vậy căn bản không kịp tìm được chỗ thuê phòng có điều kiện tương tự.Cô đã ở căn phòng hiện tại được hai năm, nơi đây thật sự tiền thuê rất phải chăng, phòng không nhỏ, địa điểm cũng không tệ, nhưng đó cũng là do cô đã hẹn trước với chủ nhà ba tháng trước vào năm thứ ba đại học mới thuê được.---
 
Back
Top Bottom