Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân

[H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân
30 Tra hỏi (3)


...

Quả nhiên vẫn không thể trốn tránh được vấn đề này.Lý trí của Kiều Vận Chỉ đã sớm bị dục vọng bào mòn gần hết, chỉ hơi hồi tưởng một chút liền khai ra tất cả."

Khi chơi online, chỉ là một số... mệnh lệnh chụp ảnh và kiểm soát cao trào.

Sau này thì có chơi trói buộc, quất, sỉ nhục bằng lời nói và đánh mông."

Ôn Quân Trúc hài lòng ừ một tiếng, hơi nâng mông cô lên, kéo quần xuống giải phóng dương vật đang dâng trào, đặt vào giữa haichân cô nhẹ nhàng cọ xát.Quy đầu cực lớn cọ xát ở cửa huyệt, chỉ mới chen vào được một nửa, sâu trong huyệt thịt đã khó kìm lòng nổi phun ra nước dâm để chiều chuộng vật cứng đó."

Ha a...

Mau vào đi..."

Kiều Vận Chỉ xoắn mông, muốn nuốt trọn vật cứng đó vào, nhưng lại bị người đàn ông ấn chặt eo lại."

Vấn đề cuối cùng."...

Sao còn nữa!?Kiều Vận Chỉ tức đến hốc mắt ửng hồng, bĩu môi vẻ mặt dục cầu bất mãn, "Hỏi mau đi..."

"Thích nhất hạng mục nào?"

Anh rõ ràng cũng đang nhịn rất vất vả, một giọt mồ hôi từ trán chảy xuống, nhưng vẫn nhẫn nại không hoàn toàn tiến vào cô."

Đều, đều thích, ách...

Mau cho em đi...", Kiều Vận Chỉ tức đến nước mắt cũng sắp nhỏ giọt, người đàn ông lại chỉ nhẹ nhàng cọ xát ở cửa huyệt.Cô nhíu mày, gần như khóc mà kêu lên, "Thích nhất bị sử dụng, cứ tùy ý sử dụng em là được rồi...

Ha a..."

Ôn Quân Trúc nhận được câu trả lời, cong môi, nắm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô mà ấn xuống.Dương vật thô to từng tấc phá vỡ huyệt thịt chật hẹp, bị treo lơ lửng quá lâu Kiều Vận Chỉ thậm chí có thể cảm nhận được cảm giác gân xanh nổi cộm trên dương vật đang đè ép vào vách trong."

Ha a...

Tuyệt quá..."

Tư thế này có thể giúp Ôn Quân Trúc tiến sâu nhất, một phát liền trực tiếp chạm đến tận cùng bên trong.Động thịt mềm ướt nóng lòng quấn chặt lấy, ra sức chiều chuộng vật cứng cuối cùng cũng nhận được phần thưởng.Ôn Quân Trúc giữ nguyên tư thế này mà mạnh mẽ thúc vào bên trong, chống vào cổ tử cung, va chạm không chút lưu tình."

Quá sâu...

Không...

Ách a..."

"Vận Chỉ không phải thích sâu hơn một chút sao?"

Anh vừa nói vừa dùng sức hơn thúc vào trong, vào lúc này bị gọi tên, cảm giác xấu hổ làm cô không kiểm soát được mà siết chặt hạ thân.Cô rất nhẹ, mỗi lần bị va chạm đều như cả người bị quứt lên, thân hình nhỏ bé như một chiếc thuyền con, bị sóng lớn vỗ điên cuồng.Đôi vú nặng trĩu theo động tác của người đàn ông lay động lên xuống, được bao bọc bởi chiếc váy ngủ mềm mại, thiết kế cổ thấp lộ ra hơn nửa bầu ngực, dưới ánh đèn duy nhất trong nhà trắng lóa mắt.

Đầu vú cao vểnh lên, không ngừng cọ xát vào lớp vải mềm mại.Ôn Quân Trúc thô bạo kéo xuống một bên dây áo, nắm lấy một bên bầu ngực tùy ý xoa nắn, ngón tay chìm vào trong lớp thịt mềm, cảm giác trơn trượt cực kỳ vừa lòng người đàn ông.

Đầu vú theo động tác cọ xát qua lòng bàn tay anh, khơi dậy khoái cảm nhè nhẹ."

Ha a...

Phía trên...

Phía trên cũng muốn..."

Bàn tay to dừng một chút, di chuyển đến phần trên bầu ngực mà xoa nắn, "Chỗ này sao?"

"Không, không phải...

Trước, trước nhẹ thôi..."

Lực đạo Ôn Quân Trúc không giảm, tiếp tục trêu chọc cô, "Không nói rõ ràng thì anh làm sao biết được?"

Nói xong còn nhẹ nhàng búng một cái vào đầu vú, hoàn toàn không che giấu việc mình cố tình hỏi vặn."

Vừa rồi kia..."

"Vừa rồi là chỗ nào, chỗ này sao?", Nói xong mạnh mẽ thúc một cái vào cổ tử cung."

Ách a...

Không phải...

Núm vú cũng muốn sờ...

Ô..."

Ôn Quân Trúc "A" một tiếng, "Thật dâm đãng.", Sau đó mạnh mẽ nhéo một cái vào đầu vú.Lần đầu tiên nghe được những lời như vậy từ miệng Ôn Quân Trúc, khiến cô hưng phấn không thôi, cùng với đau đớn và khoái cảm trên ngực lại đạt đến một lần cao trào.---
 
[H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân
31. Túng dục quá độ


"A a...

Không được..."

Thân thể mẫn cảm sau cao trào chẳng những không được đối xử dịu dàng, quy đầu cực lớn còn cố gắng chen vào bên trong cổ tử cung.Ôn Quân Trúc như vậy làm cô cảm thấy xa lạ, nhưng lại yêu thích không thôi.Hai chân bị tách ra đã sớm không còn chút sức lực nào, buông thõng hai bên, bất lực run rẩy.

Tay kia của anh sờ xuống, rất nhanh liền tìm thấy hạt âm vật hơi sưng tấy, đầu tiên nhẹ nhàng di chuyển trên đó, sau đó dùng lực càng lúc càng mạnh, kéo qua kéo lại."

Ngô a...

Chỗ đó không được...

Sắp hỏng rồi a a a..."

Kiều Vận Chỉ bất lực ngửa đầu kêu to, toàn thân mỗi nơi đều không ngừng run rẩy.

Bên trong huyệt thịt bị người đàn ông hung hăng xâm lược, cả đầu vú và âm vật nhạy cảm nhất cũng bị anh làm cho dâm loạn.Toàn thân cô bao phủ một lớp mồ hôi mỏng, nước mắt theo nước miếng không kịp nuốt điên cuồng chảy ra.

Da thịt trắng nõn phảng phất màu hồng nhạt mê người, quần áo nửa cởi, dây áo bị kéo xuống lộ ra bầu ngực tròn trịa, váy cũng bị vén lên đến đùi, có thể nhìn rõ ràng chỗ hai người đang giao hợp.

Vật cứng đỏ tím thô to xâm chiếm huyệt khẩu chật hẹp, làm chỗ đó bị căng lớn ra một vòng, nước chảy ra không ngừng theo mỗi lần ra vào, khiến Kiều Vận Chỉ nhìn qua vừa chật vật lại dâm mĩ."

Quân Trúc...

Bỏ cuộc...

Ô ô..."

Hai chân bị tách ra bắt đầu bất lực đá loạn xạ, cô giãy giụa muốn bò dậy, nhưng thân thể mềm nhũn dưới sự giam cầm mạnh mẽ của người đàn ông căn bản không thể cử động dù chỉ nửa phần.Nhận thấy ý đồ muốn thoát đi của Kiều Vận Chỉ, bàn tay trêu chọc của Ôn Quân Trúc dùng sức hơn một chút, khiến cô run rẩy mà đạt đến cao trào một lần nữa.

Trong đầu trống rỗng, ngay cả ý thức cũng bắt đầu mơ hồ.Sự siết chặt kịch liệt bên trong đường đi khiến anh thở hổn hển.

Anh cố nén khoái cảm muốn xuất tinh, rút dương vật ra khỏi đường đi, còn kéo theo lớp thịt mềm mại màu hồng nhạt đang bám chặt trên đó.Vật cứng nhảy lên hai cái, trào ra một dòng tinh dịch màu trắng đục, toàn bộ bắn vào váy ngủ của Kiều Vận Chỉ.Cô vừa từ dư vị cao trào bình phục lại, liền quay đầu hôn lên môi anh.Quá sung sướng...

Thân thể và tâm hồn đều được thỏa mãn triệt để...Ôn Quân Trúc chuyển cô sang tư thế mặt đối mặt mà ôm lấy, một tay giữ chặt gáy cô, như muốn ăn trọn cô mà hôn mút lấy môi cô.Hai tay Kiều Vận Chỉ không còn chút sức lực nào ôm lấy eo người đàn ông, mặc cho hơi thở của anh bao trùm lấy cô.Rất lâu sau người đàn ông mới buông môi cô ra, khoảng cách từ từ kéo giãn, giữa môi và môi kéo ra một sợi chỉ bạc đầy ái muội.Chưa kịp thở dốc được hai hơi, cô đã bị người đàn ông nâng mông lên hướng phòng đi.Lưng dưới Kiều Vận Chỉ bị ấn chặt, dính sát vào bụng dưới anh, cùng với vật cứng ướt át lại nóng bỏng đó dán sát vào nhau.Theo mỗi bước đi mà cọ xát, dục vọng vừa mới bình phục lại trong nháy mắt bị đốt cháy.

Cơ thể cô như không biết thỏa mãn vậy, quên đi sự mệt mỏi như vừa ngất xỉu, chỉ muốn bị người đàn ông trước mắt này hung hăng xuyên thấu.Kiều Vận Chỉ luôn cảm thấy sớm hay muộn mình cũng sẽ chết trên tay anh, hoặc là trên giường.Nguyên nhân đại khái chính là túng dục quá độ.Cô bất mãn bĩu môi, há miệng cắn lên vai Ôn Quân Trúc, khẽ nói: "Anh lại quyến rũ em."

Sau đó nghe thấy người đàn ông "tê" một tiếng, giọng khàn khàn đáp lại: "Tự mình dâm đãng còn trách anh, hả?", Vừa nói bàn tay to vỗ một cái vào mông cô."

Ha a...", Cô khó nhịn khẽ thở dốc một tiếng.Ôn Quân Trúc lần đầu tiên dùng lực độ này đánh cô, trước đây cơ bản đều là vỗ nhẹ như chơi đùa, lần này hẳn là đã dùng đủ sức lực, da thịt bị đánh vừa đau vừa tê.Rất thích...

Cơn đau anh mang lại...

Cùng với sự nhục nhã anh ban cho...Chỉ cần đó là do anh mang đến, đều sẽ khiến cô hưng phấn không thôi.---
 
[H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân
32 Đâm vào tử cung


Kiều Vận Chỉ chưa từng có cảm giác này.

Trong những mối quan hệ trước đây, sự say mê của cô đối với đối phương có thể nói là rất ít, cơ bản chỉ là sự thỏa mãn về thể xác, bất kể là khoái cảm hay đau đớn.Cô sẽ hẹn một thời gian với chủ nhân trước, để được dạy dỗ ở một nơi nào đó, ngoài thời gian đó ra thì không can thiệp vào chuyện của nhau.Điều này thực ra không phải điều cô mong muốn nhất, nhưng lúc đó cô không biết mình muốn gì, hay nói đúng hơn là cô biết, chỉ là vẫn luôn tìm không thấy.Giờ đây, cô như đã tìm thấy rồi.

Hóa ra, khi thêm vào tình yêu và sự quyến luyến, cảm giác thỏa mãn đó mới là thứ mà trái tim cô khao khát nhất.Ôn Quân Trúc ném cô lên giường, sau đó là thân hình nóng bỏng phủ lên.Môi cô vừa bị người đàn ông phong bế, anh liền thúc vật cứng dưới hạ thân cắm vào."

Ách a?"

Cảm giác căng đầy từ nơi riêng tư khiến cô nhíu mày.

Vật của anh thực sự quá lớn, cho dù đến bây giờ mỗi lần cắm vào đều khiến cô có cảm giác bị căng ra, xé rách.Người đàn ông siết chặt eo cô, vật cứng rút ra một nửa rồi lại mạnh mẽ đâm vào, thẳng đến cổ tử cung non mềm.

Tốc độ không nhanh nhưng lại tiến rất sâu, mỗi lần thúc vào đều mang ra chất lỏng ngọt ngào, lăn lộn nghiền nát ở chỗ hai người giao hợp, từ trong suốt dần dần chuyển sang đục trắng.Sâu trong đường đi như có một con suối, nước chảy ra không ngừng.

Mỗi lần thúc vào đều có thể mang ra không ít nước, chảy dọc theo mông thịt, rất nhanh liền làm ướt một mảng ga trải giường phía dưới."

Ô a?

Lại muốn đến nữa?"

Kiều Vận Chỉ nắm chặt cánh tay người đàn ông, hai chân mảnh dài siết chặt lấy eo anh.Huyệt hẹp co rút co rút, trào ra một làn nước lớn, bắn tung tóe vào bụng dưới săn chắc của anh.Kiều Vận Chỉ cho rằng anh sẽ để cô từ từ, nhưng động tác của người đàn ông hoàn toàn không có ý định dừng lại, ngược lại còn tăng cường lực thúc vào, như muốn nhét cả tinh hoàn vào vậy.

Cô kinh hãi trừng lớn hai mắt, phát hiện anh như muốn chui vào chỗ sâu hơn, vội vàng run rẩy ngăn lại, "Quân Trúc, kia, chỗ đó không được?"

"Có thể, thả lỏng một chút."

Ôn Quân Trúc nhẹ nhàng nói, nhưng trong tai cô lại là tiếng chuông cảnh báo làm linh hồn cô run rẩy.Anh vươn tay ấn lên hạt thịt sưng tấy.

Kiều Vận Chỉ bị kích thích muốn khép hai chân lại, nhưng bị người đàn ông đè chặt đùi tách ra, giữ ở hai bên.

Cô chỉ có thể ý thức rõ ràng cảm nhận quy đầu tròn trịa của anh từ từ chen vào cổ tử cung, ý thức rõ ràng cảm nhận khoái cảm gần như ngập đầu.Nước mắt như đứt dây tuôn trào ra ngoài, cô há to miệng, một chữ cũng không nói nên lời, chỉ có thể vô thức phát ra tiếng kêu kinh hãi, suýt nữa quên cả thở."

A?!"

Dưới sự kiên nhẫn khuếch trương của anh, quy đầu cực lớn vậy mà thật sự chen vào khe hở nhỏ hẹp đó, kẹt lại bên trong không nhúc nhích.Kiều Vận Chỉ nín thở, tiếng thét chói tai vụn vặt nghẹn lại trong cổ họng, cả người cứng đờ căng chặt, khoái cảm ngập đầu từ nơi riêng tư xộc thẳng lên sống lưng, xông thẳng lên trán.Nước ấm áp từng đợt từng đợt từ sâu bên trong trào ra, trực tiếp tưới lên quy đầu tròn trịa.

Lối ra duy nhất bị lấp kín, dâm dịch đều bị đổ lại bên trong cổ tử cung nhỏ hẹp, làm bụng dưới căng phồng lên một khối."

Rút?

Rút ra, mau?

A?!"

Ý thức Kiều Vận Chỉ hỗn loạn đến nỗi ngay cả lời nói cũng không rõ ràng, thân thể run rẩy càng ngày càng dữ dội, những nơi vốn không nên bị chạm vào lúc này lại bị căng đầy."

Thả lỏng một chút."

Ôn Quân Trúc nghiến răng nghiến lợi nói, cái khe nhỏ cực kỳ chật hẹp đó làm da đầu anh tê dại, phải cố nén sức lực mới có thể không bắn ở bên trong, quá trình rút ra càng cực kỳ tốn sức.

Nước càng tích càng nhiều, Kiều Vận Chỉ không dám thở mạnh một chút, chỉ còn lại những tiếng cầu xin mỏng manh và tiếng "ô" nuốt chửng, giống như một con mèo con sắp chết.Cuối cùng cũng rút ra khỏi khe hẹp đó, cả hai đều thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Một dòng nước lớn từ khe thịt ào ào chảy ra.

Kiều Vận Chỉ như bị rút cạn chút sức lực cuối cùng, nằm liệt trên giường thở dốc yếu ớt.---
 
[H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân
33 Dùng miệng hầu hạ


"Đến đây, há miệng ra."

Cả người cô vẫn còn trong cơn hoảng loạn, cô theo bản năng ngoan ngoãn há miệng.

Ôn Quân Trúc một tay nâng gáy cô, tay kia cầm lấy dương vật đang dâng trào đưa vào.Vật cứng không chút lưu tình ấn vào cổ họng, gây ra những tiếng nôn khan rất nhỏ, nhưng Kiều Vận Chỉ không hề phản kháng, phối hợp khép răng lại, còn vươn lưỡi lấy lòng liếm nhẹ lên đầu vật cứng đang chạm vào miệng nhỏ.Người đàn ông không còn nhẫn nại nữa, một dòng chất lỏng ấm áp, dính đặc dâng lên, chảy đầy cả khoang miệng cô theo đầu lưỡi.Chờ anh bắn xong hoàn toàn, Kiều Vận Chỉ phun ra dương vật, nheo mắt lại nuốt chất lỏng xuống."

Bảo bối, làm tốt lắm."

Môi mỏng của anh nhẹ nhàng đặt lên trán cô, cảm giác tê dại từ lớp da ngoài lan tỏa ra, giống như một viên đá bị thả xuống ao, gợn sóng từng vòng từng vòng lan rộng, khuếch tán khắp toàn thân.Nụ hôn lướt xuống theo gương mặt, chạm vào môi cô.

Người đàn ông không chút để ý mùi tanh nhàn nhạt còn sót lại trong miệng, mút lấy lưỡi cô, khẽ khàng lướt qua thành khoang miệng.Kiều Vận Chỉ không hề có chút không tự nhiên nào, thoải mái rộng rãi đáp lại nụ hôn của anh.Ngay khi Ôn Quân Trúc định đứng dậy, cô đột nhiên vòng lấy anh, thân thể từ từ di chuyển đến hạ thân anh, vươn lưỡi liếm sạch từng chút chất lỏng còn sót lại trên vật cứng, như muốn giúp anh làm sạch.Lưỡi thơm đỏ mọng lộ ra một đoạn nhỏ bên ngoài, khiến Ôn Quân Trúc vừa mới bình phục dục vọng lại bùng cháy lên.

Dương vật nửa mềm vừa bắn xong lại một lần nữa trương lớn theo động tác liếm láp của cô.Kiều Vận Chỉ bất ngờ hoàn hồn mới phát hiện mình đã làm gì, trừng lớn đôi mắt, "Em, em thực sự không được, không còn chút sức lực nào, Quân Trúc...", Trong giọng nói mang theo sự run rẩy, còn suýt nữa cắn phải lưỡi."

Miệng nhỏ phía dưới không được, không phải còn có cái miệng phía trên sao?"

Ôn Quân Trúc nắm cằm cô, ngón cái ấn vào môi dưới mềm mại, cọ xát qua lại, cuối cùng đè môi xuống, lộ ra một hàng răng trắng tinh chỉnh tề.Trời ạ, người đàn ông này nói lời trêu chọc thật là...

Quá muốn chết...Cô đỏ mặt gật đầu, há miệng ngậm lấy dương vật đang cương cứng của người đàn ông, theo những đường gân xanh lồi lõm trên đó mà liếm láp.Ôn Quân Trúc để cô nằm trên giường, chính mình khóa ngồi trên người cô, đôi chân dài săn chắc chặn vai cô lại.

Sau đầu Kiều Vận Chỉ là gối, không có nửa điểm không gian lùi về phía sau, chỉ có thể lấy lòng hầu hạ vật cứng mà anh đưa vào.Với chiều dài của anh, hiện tại Kiều Vận Chỉ không thể nuốt vào hoàn toàn, chỉ có thể dùng miệng bao bọc lấy nửa đoạn trước, nửa còn lại dùng tay qua lại vuốt ve.Nhưng Ôn Quân Trúc lại không hài lòng với điều đó, đẩy dương vật từng tấc một về phía cổ họng.

Chỗ đó siết chặt lại, ban đầu là sự chống đẩy đối với vật lạ, nhưng lại khiến Ôn Quân Trúc sảng khoái cực độ.Nước mắt sinh lý chảy dài từ hốc mắt, nhỏ giọt trên gối.Kiều Vận Chỉ nhíu mày, nhưng hoàn toàn không biểu hiện ra vẻ chống đối, tùy ý người đàn ông như bình thường thao túng huyệt thịt, sử dụng yết hầu của mình.Vật cứng đó quá thô to, nhét đầy toàn bộ khoang miệng, khiến cô ngay cả một chút âm thanh cũng không phát ra được.

Hai tay siết chặt gối, nước mắt như đứt dây tuôn trào ra ngoài."

Thích không?"

Ôn Quân Trúc hơi rút ra một chút, dùng tay khinh miệt vỗ vỗ mặt cô, rồi lại sờ sờ vào chỗ bị vật cứng làm căng phồng trên gương mặt."

Ngô?"

Cô sợ cắn phải vật cứng trong miệng, chỉ khẽ lên tiếng, người đàn ông lại không hài lòng với điều đó, rút vật cứng ra khỏi miệng cô."

Thích không?"

"Thích, thích."

Ôn Quân Trúc hài lòng cong môi, ngồi vào mép giường, chỉ vào mặt đất.Kiều Vận Chỉ theo ánh mắt anh nhìn qua, sững sờ tại chỗ.---
 
[H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân
34. Dùng miệng hầu hạ(2)


Là ý đó sao?Yết hầu cô khẽ nhúc nhích, cô cố kéo thân thể mệt mỏi bò đến mép giường, "thịch" một tiếng quỳ xuống đất, quỳ ngay giữa hai chân anh.Kiều Vận Chỉ kích động ngẩng đầu nhìn anh, đèn phòng ngủ phủ lên người anh một lớp ánh sáng, làm anh cả người như đang lấp lánh sáng lên."

Có, có thể không?"

Cô nhìn thẳng vào đôi mắt phượng dài hẹp của anh, vừa hỏi xong liền sợ anh đổi ý như muốn nuốt chửng mà ngậm lấy.Kiều Vận Chỉ cố nén sự khó chịu, nuốt vật cứng trong miệng càng lúc càng sâu, thậm chí còn sâu hơn cả lúc anh vừa vào sâu nhất.Cô muốn cho anh biết, cô thích bị sử dụng như vậy, đặc biệt là bị anh sử dụng như vậy.Nhìn Kiều Vận Chỉ dù không thoải mái nhưng vẫn cố sức lấy lòng anh, trái tim vốn dĩ trầm ổn và mạnh mẽ của anh đập nhanh hơn hẳn."

Tê —"Tiếng thở dốc của người đàn ông càng lúc càng nặng, ánh mắt cũng càng lúc càng trầm, tâm tư khẽ động, một khát vọng khác thường trỗi dậy.Anh nhấc chân dẫm lên đùi mảnh khảnh của cô, dùng gót chân ấn, dùng sức xoa nắn."

Ngô..."

Giọng cô bị nghẹn đến đầy ứ, tiếng nuốt "ô" rất nhẹ, không cẩn thận nghe gần như không nghe thấy.Làn da non mềm rất nhanh đã bị dẫm đỏ một mảng, biểu cảm trên mặt cô ngày càng căng thẳng, nhưng vẫn không thấy bất kỳ động tác phản kháng nào.Động tác miệng của Kiều Vận Chỉ không ngừng, cô hơi nhả ra một chút rồi lại ngậm sâu vào, mỗi lần ra vào đều mang đến khoái cảm cực lớn cho người đàn ông.Cái miệng nhỏ phía trên vừa ướt vừa nóng, mặc dù không thể so sánh với huyệt thịt, nhưng biểu cảm trên mặt cô lúc này lại khiến Ôn Quân Trúc mê muội sâu sắc.Đau khổ, thành kính, khó nhịn, thanh thuần.Rất khó tưởng tượng những tính từ này có thể đồng thời hòa hợp trên một khuôn mặt, nhưng đặt trên người Kiều Vận Chỉ lại hoàn toàn không có sự khó chịu nào.Ôn Quân Trúc nhớ đến ngón chân, từ đùi di chuyển lên trên, đặt lên gò đất mềm mại.Ngón cái đâm qua lại trong khe hoa đầy dịch nước, những cảm giác này đối với Kiều Vận Chỉ quá mãnh liệt, cô hai tay nắm lấy chân người đàn ông, như đang cầu xin anh di chuyển đi.Khuôn mặt nhỏ hỗn loạn tràn đầy sự khẩn cầu, mái tóc mái ướt đẫm dán vào trán, toàn thân run rẩy dữ dội.Ôn Quân Trúc lướt nhìn cô một cái, đối diện với đôi mắt phượng sắc bén kia, cô lập tức liền cụp mắt xuống, thân thể run rẩy càng thêm dữ dội, cũng không biết là hưng phấn hay sợ hãi.Ngay khi cô đạt cực khoái vì sự dẫm đạp của người đàn ông, Ôn Quân Trúc cũng đồng thời bắn ra trong miệng cô.Sau đó cô không còn ấn tượng gì nữa, chỉ lờ mờ nhớ người đàn ông ôm cô vào phòng tắm súc rửa, ký ức liền bị đứt đoạn ở đó.Kiều Vận Chỉ tỉnh dậy khi đã gần giữa trưa, ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa chiếu vào, nhưng vẫn chói mắt.

Cô nheo mắt từ từ mở ra.Mọi điều tốt đẹp giữa đêm như một giấc mơ, may mắn là đôi chân rã rời và những dấu vết anh để lại giúp cô xác định rõ ràng rằng tất cả đều là thật.Cô bịt mặt, gào hai tiếng rồi lăn lộn trên giường, ôm lấy gối của Ôn Quân Trúc hít sâu một hơi.Trên gối toàn là mùi gỗ đàn hương đặc trưng của người đàn ông, cô thỏa mãn nheo mắt cười ngây ngô."

Thật tốt...", Kiều Vận Chỉ lẩm bẩm mơ hồ.Sau khi tham luyến nghe thêm một lúc, cô mới ngồi dậy khỏi giường, chọn một chiếc váy ngủ trong tủ quần áo rồi vào phòng tắm rửa mặt.Đi đến phòng bếp, cô phát hiện trên bàn có dán một tờ giấy, chữ viết đoan chính, nét bút mạnh mẽ, rõ ràng là của Ôn Quân Trúc."

Bữa sáng đặt trong hộp giữ tươi trong tủ lạnh, hâm nóng rồi ăn."

Khóe miệng cô gần như muốn kéo đến tận mắt, cô cho hai cái hộp vào lò vi sóng, sau đó cầm điện thoại nhắn tin cho Ôn Quân Trúc.---
 
[H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân
35. Tình yêu tiện lợi


"Cả ơn bữa sáng tình yêu của em"
Kiều Vận Chỉ nhìn đồng hồ một chút, 11 rưỡi, giờ này anh ấy hẳn vẫn đang đi dạy học.Hôm nay là ngày Ôn Quân Trúc có lịch dạy học dày đặc nhất, từ 10 giờ sáng đến 8 giờ tối đều có tiết....

Tối qua còn quậy đến muộn như vậy, không biết hôm nay anh ấy có hối hận không.Kiều Vận Chỉ cười thầm trong lòng, mang bữa sáng đã hâm nóng ra, từng ngụm từng ngụm ăn hết.Ôn Quân Trúc luôn rất tinh tế nhớ những gì cô thích ăn.

Dù là bữa tối hàng ngày hay những bữa sáng ngẫu nhiên như thế này, anh đều chuẩn bị theo sở thích của cô.Điều kỳ lạ là cô cũng không hề nói với anh mình thích ăn gì, nhưng anh dường như luôn có thể phát hiện ra.Cô thích ăn thịt, đồ chiên rán, thích ngọt, không thích ăn rau xanh và các món có mùi lạ khác.

Vì vậy, những món đó ít xuất hiện trên bàn ăn.Sự quan sát của anh gần như vô cùng tỉ mỉ, dù chỉ ở bên nhau trong thời gian ngắn như vậy, anh đã gần như nắm bắt được tất cả sở thích và thói quen của cô.Kiều Vận Chỉ cong môi, ăn hết miếng cuối cùng, bưng một ly cà phê đến thư phòng làm việc.Sau khi nghĩ kỹ đề cương và mục tiêu số lượng từ hôm nay muốn viết, cô bắt đầu bắt tay vào việc.

Hiệu suất hôm nay rất cao, gần như khác biệt một trời một vực so với hôm qua.Trong đầu cô những hình ảnh không ngừng cuồn cuộn nổi lên, khi gõ ra cũng rất trôi chảy, có thể rõ ràng thấy được những gì cô muốn thể hiện.4000 chữ, cộng với việc chỉnh sửa bản thảo chỉ tốn hơn bốn tiếng một chút."

Hôm nay mình giỏi quá."

Kiều Vận Chỉ liếc nhìn đồng hồ, vươn vai lười biếng, khóe miệng hài lòng nhếch lên.Cô mở điện thoại ra, Ôn Quân Trúc đã trả lời tin nhắn vào giữa trưa.Anh ấy gửi lại một sticker ngại ngùng....

Dễ thương quá.Hiện tại chưa đến 4 giờ chiều, công việc hôm nay cũng đã hoàn thành sớm hơn dự kiến.

Có lẽ là nhờ phúc của Ôn Quân Trúc mà công việc mới thuận lợi như vậy.Cô quyết định làm một người bạn gái chu đáo, mang bữa tối cho Ôn Quân Trúc, tiện thể đến lớp học cùng anh.Kiều Vận Chỉ đến bây giờ vẫn chưa từng xem Ôn Quân Trúc giảng bài trông như thế nào, chắc chắn sẽ rất đẹp trai và cuốn hút.Cô do dự một chút giữa việc tự làm bữa tối và mua sẵn.

Cô cảm thấy mua sẵn dường như không có thành ý, cuối cùng vẫn quyết định tự mình làm bữa tối.Ôn Quân Trúc dường như không có sở thích đặc biệt nào về đồ ăn, cơ bản là ăn gì cũng được.Vậy nên nấu món gì đây?Mì chắc chắn không được, sẽ trở nên rất khó ăn.

Vậy thì chắc là cơm, nhưng tài nấu nướng của bản thân cô cũng không thực sự tốt, các món quá phức tạp chắc chắn cũng không được.

Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng quyết định làm món oyako-don (cơm gà trứng) đơn giản.Cô lên mạng tìm công thức, gia vị trong nhà đều có, chỉ cần mua nguyên liệu là được.Kiều Vận Chỉ thay một bộ trang phục tiện lợi để ra ngoài, đến siêu thị dưới lầu mua thịt đùi gà, trứng gà và hành tây."

Nấu cơm trước."

Cô vừa lẩm bẩm tự nói, vừa bắt đầu vo gạo, cho cơm vào nồi điện để nấu.Để nồi nước sốt vừa pha xuống, chiên thịt đùi gà chín tới, cho hành tây vào nấu cùng nước sốt, sau đó cho thịt đùi gà vừa chiên vào, cuối cùng rưới trứng đã đánh đều lên, tắt bếp.Rất nhanh gọn.Kiều Vận Chỉ lấy một cái thìa, múc một muỗng nếm thử.!

Ngon quá...!Chẳng lẽ cô có thiên phú nấu ăn sao?Đôi mắt hạnh đáng yêu cong cong, cô mở tủ tìm hộp giữ nhiệt.

Khi cô chuẩn bị xong hộp, cơm cũng vừa lúc nấu xong.Đồ ăn được chia thành hai phần và cho vào túi giữ nhiệt.

Kiều Vận Chỉ hớn hở thay một bộ âu phục bó sát, dài khoảng nửa đùi.Có lẽ là ôm chút ý đồ khác, bên trong cô mặc một bộ nội y ren đồng bộ và quần lót lọt khe.Cô trang điểm nhẹ một chút, soi gương hài lòng một lúc, rồi sau đó đột nhiên nhớ ra điều gì, chạy đến thư phòng lấy ra một quyển sách, cho vào ba lô nhỏ, rồi mới xách túi giữ nhiệt ra khỏi nhà.
 
[H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân
36. Đưa cơm


Đến Đại học B đã là 5 giờ 40 phút.Giờ này Ôn Quân Trúc đã tan học được nửa tiếng, cô không báo trước cho anh việc mình sẽ đến, cũng không biết anh có khi nào đã ăn no rồi không...Kiều Vận Chỉ mím môi, nhìn bản đồ rồi bước nhanh hơn, băng qua sân vận động, đi vào Tòa nhà F.Phòng nghỉ của giáo sư Ôn Quân Trúc nằm ở tầng 5.

Cả tầng 5 không có phòng học nào, chỉ có vài phòng nghỉ được ngăn cách, mỗi phòng đều có biển tên.Cô đi một vòng, tìm thấy phòng của Ôn Quân Trúc, đẩy cánh cửa bên ngoài đi vào hành lang bên trong.

Cô giơ tay gõ cửa một trong những phòng.Đèn bên trong bật sáng."

Cốc cốc —"Bên trong chần chừ một chút, rồi sau đó tiếng của Ôn Quân Trúc vọng ra, hơi lạnh lùng, có chút xa cách, "Mời vào."

Kiều Vận Chỉ ấn chốt cửa, đẩy ra một khe hở, nhéo giọng nói: "Xin hỏi, giáo sư Ôn đã ăn cơm chưa ạ?"

Vừa mở miệng, chính cô cũng nổi hết da gà.

Cái giọng "oà oà" cao và the thé đó quả nhiên hoàn toàn không hợp với cô."

Có chuyện gì sao?"

Giọng Ôn Quân Trúc lạnh hơn lúc đầu, anh cau mày nhìn chằm chằm khe cửa."

Chỉ là muốn hỏi anh đã ăn cơm chưa thôi ạ."

Cô vẫn giữ cái giọng ban nãy.

Ôn Quân Trúc nhướng mày, dường như đoán ra được điều gì, khóe môi hiện lên một nụ cười vui vẻ."

Chưa."

Nghe thấy giọng nói mang theo ý cười của người đàn ông, Kiều Vận Chỉ trong lòng dâng lên một ngọn lửa.Cô hiện tại đang trong thân phận người phụ nữ khác, vậy mà tiểu yêu tinh bên ngoài mang cơm cho anh, anh không những không từ chối, còn vui vẻ như vậy sao?Kiều Vận Chỉ vẻ mặt đầy giận dữ đẩy cửa ra, thấy Ôn Quân Trúc nghiêng đầu, trên mặt vẻ mặt đắc ý."

Bảo bối đến đưa cơm cho anh à."

"Ai là bảo bối của anh chứ, là người phụ nữ có giọng nói rất cao ban nãy sao?"

Kiều Vận Chỉ phồng má lên, vẻ giận dỗi cực kỳ giống một con cá nóc đang tức giận, cô đặt hộp cơm trên tay xuống bàn một cách mạnh bạo, dỗi hờn đi đến chiếc ghế sofa bên cạnh ngồi xuống.Ôn Quân Trúc cong môi, đi đến ngồi cạnh cô, vòng tay ôm lấy cô, giọng điệu ôn nhu, "Bảo bối của anh chỉ có một thôi."

Xong rồi, lại bị anh ấy trêu chọc rồi.Kiều Vận Chỉ cắn răng ken két, vẫn định kiên trì thêm một lát, tuyệt đối không thể cứ thế mà bị nam sắc của anh dụ hoặc."

Ai cơ?

Vừa rồi nói chuyện giọng nói dịu dàng như vậy, biết đâu mỗi người vào đều gọi là bảo bối đó."

Giọng điệu cô nghe rất rõ ràng là đang châm chọc."

Còn có thể là ai, bảo bối của anh chỉ có một người như vậy thôi."

Ý cười trên mặt Ôn Quân Trúc càng đậm, anh ôm cô chặt hơn một chút, hạ giọng dụ dỗ nói: "Đừng giận nữa, được không?"

"...

Được."

Nam sắc thật sự mê người, huống hồ vừa mới vào nhìn thấy biểu cảm của anh cũng biết anh đã sớm nhận ra cô rồi, vốn dĩ cũng không giận nhiều, bây giờ lại càng bị anh dỗ đến xương cốt đều mềm nhũn."

Vậy chúng ta xem bảo bối mang theo gì nào."

Ôn Quân Trúc ôm cô lên đùi, mùi hương dễ chịu trên người anh bao bọc lấy cô, anh cúi người về phía trước để lấy túi cô mang đến."

Oyako-don?

Là tự mình làm sao?"

"Ừm, anh ăn cơm chưa?"

"Chưa, đang định ra ngoài mua, em muốn đến sao không nói trước."

Kiều Vận Chỉ ngượng ngùng lè lưỡi, "Chỉ là muốn tạo cho anh một bất ngờ thôi mà."

"Muốn tạo bất ngờ mà lại đến muộn thế này, thay quần áo mất bao lâu hả?"

Tay Ôn Quân Trúc vuốt ve từ đùi lên trên, vén váy lên, xoa nắn trên đùi trần."

Không, không thay lâu đâu...

Chỉ hơn mười phút thôi..."

Kiều Vận Chỉ cảm thấy mình thật sự ngày càng mẫn cảm, bị anh trêu chọc nhẹ nhàng như vậy, cơ thể cô liền không chịu nổi.Cô liếc nhìn đồng hồ treo trên tường, nắm lấy chút lý trí còn sót lại, "Quân Trúc, ăn cơm trước đi, anh còn phải đi học..."

---
 
[H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân
37. Cái này, anh tịch thu


---### Kiều Vận Chỉ cuộn mình trong lòng anh không ngừng vặn vẹo, ban đầu là muốn thoát ra, không ngờ lại càng khơi gợi dục vọng của người đàn ông.Ôn Quân Trúc một tay chế trụ vòng eo đang vặn vẹo của cô, cầm hộp cơm lên đưa đến trước mặt cô, "Vậy làm phiền bảo bối đút anh ăn, được không?"

"...

Được."

Thấy Ôn Quân Trúc không có ý định thả mình xuống, cô đơn giản cũng không giãy giụa nữa, xoay người nghiêng sang bên anh, múc một muỗng đút đến bên miệng anh, "A —".Người đàn ông phối hợp cắn một miếng, bàn tay to lại vẫn không an phận di chuyển trên người cô.Tư thế này cũng rất thích hợp để anh muốn làm gì thì làm, huống hồ Kiều Vận Chỉ trên tay còn đang bưng cơm không thể lộn xộn."

Ngô...

Trước, ăn cơm trước đã..."

Anh cẩn thận nhấm nháp xong, yết hầu lên xuống, "Ngon, nhưng bảo bối chắc chắn ngon hơn."

Kiều Vận Chỉ nghiến răng nghiến lợi đặt hộp cơm trong tay xuống bàn, hung hăng cắn môi dưới của anh."

Anh lại trêu chọc em."

Miệng cô oán trách, nhưng tay vẫn thành thật sờ lên ngực săn chắc của Ôn Quân Trúc.

Hôm nay anh mặc một chiếc áo sơ mi đen khá bó sát, nhiệt độ cơ thể anh xuyên qua lớp vải mỏng, cô còn có thể cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của anh.Ôn Quân Trúc thuộc kiểu người mặc đồ nhìn gầy, cởi đồ có thịt.

Cơ bắp săn chắc có thể nâng đỡ bất kỳ bộ quần áo nào một cách hoàn hảo, mà lại không hề khoa trương.Cô thỏa mãn thở dài một tiếng, "rầm" một tiếng, nuốt một ngụm nước bọt, vươn tay cởi nút áo trên cùng.Từ tư thế ngồi ngang trên đùi Ôn Quân Trúc, cô đổi thành ngồi khóa lên người anh, hai chân mảnh dài quấn lấy eo thon của người đàn ông, ngửa đầu hôn anh.Ôn Quân Trúc phối hợp cúi đầu đáp lại cô, một tay cách lớp vải vò nắn bầu ngực mềm mại, tay kia luồn vào dưới váy, chạm vào bắp đùi trần truồng thì nhướng mày."

Ồ, xem ra hôm nay là dụng tâm kín đáo nha."

Kiều Vận Chỉ nhếch khóe môi, cười yêu mị, cả người rúc vào ngực anh, bàn tay nhỏ mềm mại không xương như rắn nước di chuyển theo ngực lên trên, leo lên cổ anh, "Đúng vậy."

Cô cố sức chống đỡ thân thể, tiến đến bên tai Ôn Quân Trúc, nhả khí như lan, "Nhưng mà còn năm phút nữa là phải đi học rồi đó, giáo sư Ôn có kịp không?"

Nói xong còn nâng mông ác ý cọ nhẹ vào hạ bộ của anh, đáy mắt lóe lên ánh nhìn ranh mãnh."

Anh có kịp hay không, bảo bối chẳng lẽ không rõ ràng sao?", Giọng Ôn Quân Trúc nhiễm tình dục sau khi trở nên khàn khàn và quyến rũ.Mặc dù đã bị Kiều Vận Chỉ trêu chọc đến mức sắp không chịu nổi, Ôn Quân Trúc vẫn giữ vẻ bình tĩnh."

Nhưng mà...", Anh dừng lại một chút, đáy mắt hiện lên một tia sáng nguy hiểm, "Quyến rũ là phải trả giá đó."

Kiều Vận Chỉ còn chưa phản ứng kịp, cả người đã bị ấn nằm sấp trên đùi anh, lớp vải mỏng ở hạ thân bị cởi ra, tiếp theo bàn tay người đàn ông liền hạ xuống."

A...!

Đau..."

Từng cú đánh nối tiếp nhau như mưa điểm rơi xuống, Kiều Vận Chỉ cau mày nhẫn nại, cố gắng làm cho mình không giãy giụa.Ôn Quân Trúc có lẽ là lần đầu làm chuyện này, mỗi tát đều dừng lại ở cùng một vị trí, đau đớn từng lớp từng lớp chồng chất lên nhau, không có chỗ nào khác để chịu đựng.

Chưa đến mười cái cô đã đau không chịu nổi.Hai chân liền không tự chủ được bắt đầu đá loạn xạ, lắc mông né tránh, nhưng lại bị người đàn ông đè chặt eo, nửa phần cũng không thể thoát đi."

Bỏ cuộc đi...!

Đau...!

Em sai rồi...

Ô...

Em sai rồi..."

Mãi cho đến khi lời cầu xin của cô nhiễm tiếng nức nở, Ôn Quân Trúc mới dừng tay."

Ừm, cứ thế đã."

"Nhưng mà, cái này anh tịch thu."

Ngón trỏ Ôn Quân Trúc kẹp lấy chiếc quần lót lọt khe vừa mới cởi ra khỏi người cô, lắc lư một chút trước mặt cô, sau đó cho vào túi của mình.---
 
[H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân
38. Ngoan


-Kiều Vận Chỉ chỉ có thể trợn mắt há hốc mồm nhìn tất cả những điều này xảy ra, hoàn toàn không thể ngăn cản.

Ôn Quân Trúc nhẹ nhàng xoa dịu mông cô một lúc, tiếng chuông vào lớp liền vang lên.Hai người vội vàng thu dọn một chút, rồi lần lượt rời khỏi phòngGió mùa thu lạnh lẽo từ bên ngoài thổi vào.

Tòa nhà này được thiết kế hình chữ khẩu (口), không khí lạnh len lỏi vào khoảng trống ở giữa.Thông thường thì không sao, nhưng hôm nay cô mặc váy ngắn, bên trong lại không mặc gì, gió thổi qua khiến cô nổi hết da gà.Mông cô nóng ran.

Khi nãy bị đánh, cô đã chảy không ít nước, vừa đứng dậy liền tràn ra tới tấp.Kiều Vận Chỉ dùng sức kẹp chặt, rất sợ sẽ chảy ra ngoài bị người khác phát hiện, dáng đi trở nên hơi khó coi.Cảm giác dị thường này làm cô vừa hưng phấn lại vừa sợ hãi, cô túm lấy tay Ôn Quân Trúc, "Quân Trúc, em..."

"Không được đâu."

Ôn Quân Trúc ôm eo cô, thì thầm vào tai cô một câu, "Cứ thế ngồi ở hàng đầu tiên.", rồi sau đó tay anh lướt xuống, xoa nhẹ mông cô một cái.Kiều Vận Chỉ cắn môi dưới, không cho tiếng rên rỉ thoát ra, khẽ nuốt "ô" một tiếng, "Ừm..."

Môi dưới cô bị cắn đỏ bừng, trên mặt vẫn còn ửng hồng, cả người trông như bị bắt nạt thảm thương.Ôn Quân Trúc xoa xoa đầu cô, "Ngoan lắm."

Hai người dừng lại ở cửa một phòng học.

Ôn Quân Trúc vặn tay nắm cửa, đi vào trước một bước."

Chào giáo sư Ôn."

Những tiếng chào hỏi rải rác vang lên trong phòng học.

Rõ ràng, Ôn Quân Trúc là một giáo sư rất được học sinh yêu thích, giáo sư bình thường đâu có được đối đãi như vậy.Hoặc là im lặng như tờ, hoặc là lác đác vài tiếng.Nhưng mà, dựa vào vẻ ngoài của Ôn Quân Trúc, việc anh được học sinh yêu thích như vậy cũng là điều rất bình thường.Đi được nửa đường, Ôn Quân Trúc quay đầu lại nhìn cô, dường như đang hỏi "Sao còn chưa vào".Cô nhếch khóe môi, giả vờ bình tĩnh đi vào trong phòng học.Tiết học này là môn tự chọn, học sinh giữa các bạn tương đối không quen thuộc với nhau, không ai ngạc nhiên khi thấy khuôn mặt lạ của cô.

Cùng lắm là trong lòng nghĩ, người này cũng quá lười, khai giảng mấy tuần rồi mà bây giờ mới đến lần đầu.Kiều Vận Chỉ làm theo lời anh, ngồi ở giữa hàng đầu tiên, như vậy anh vừa ngẩng đầu là có thể thấy cô.Trong lòng cô vẫn còn nghi hoặc, sao hàng đầu tiên lại không có ai ngồi.

Phía sau, một nam sinh vỗ vỗ vai cô, nhỏ giọng nói: "Bạn học, hôm nay là lần đầu tiên bạn đến học tiết của giáo sư Ôn sao?"

Kiều Vận Chỉ gật đầu, "Đúng vậy, sao vậy?"

"Khuyên bạn vẫn nên ngồi lùi lại một chút, giáo sư Ôn thích gọi người trả lời câu hỏi bắt đầu từ phía trước.", Cậu ta nhướng cằm, "Thấy không, hàng đầu tiên đều không có ai."

"À, cảm ơn.

Không sao đâu ạ."

Kiều Vận Chỉ lịch sự cười một chút, vừa quay đầu lại đúng lúc bắt gặp ánh mắt của Ôn Quân Trúc, thái dương cô "thịch thịch" nhảy lên....

Ánh mắt đó, nên nói thế nào nhỉ?Như bị một con động vật ăn thịt cỡ lớn siết chặt khóa mục tiêu, bị nhìn chằm chằm như một vật sở hữu riêng.Lần đầu tiên bị Ôn Quân Trúc nhìn chằm chằm với ánh mắt đầy tính xâm chiếm như vậy, toàn thân Kiều Vận Chỉ dựng hết cả lông tơ, lưng căng thẳng đến lạnh toát, cô quay mặt đi không dám đối diện với anh.Ôn Quân Trúc thu ánh mắt lại, mở máy tính bắt đầu điểm danh.

Giọng nói trầm thấp lại mát lạnh xuyên qua microphone vang vọng khắp cả phòng học.Một vòng điểm danh xong, đương nhiên không điểm đến cô.Nam sinh phía sau lại vỗ vỗ vai Kiều Vận Chỉ, cô xoay người lại, mày cô thoáng hiện vẻ không kiên nhẫn, "Có chuyện gì sao?"

---
 
[H Văn- Sm] Nhật Ký Nuôi Dưỡng Chủ Nhân
39


Nam sinh phía sau làm như không thấy vẻ khó chịu của cô, tiếp tục nhiệt tình bắt chuyện."

Bạn học, bạn không đăng ký môn này à?"

"Ừm."

"Vậy sao lại đến nghe ké vậy, chẳng lẽ cũng bị nhan sắc của giáo sư Ôn thu hút?"

Mặc dù là giọng đùa cợt, nhưng vẫn khiến Kiều Vận Chỉ nghe không vui chút nào.

Cái gì mà "chẳng lẽ", Ôn Quân Trúc đẹp trai như vậy, bị nhan sắc của anh ấy thu hút thì sao chứ?"

Đúng vậy, sao nào, không được sao?"

Đôi mắt hạnh kia vì không vui mà hơi trợn tròn, trong mắt nam sinh lại thấy đáng yêu vô cùng."

Vèo, không có không được.

À đúng rồi, bạn học lớp nào vậy, mình năm hai, khoa tài chính."

"Mình không phải sinh viên Đại học B."

Kiều Vận Chỉ nói xong liền quay đầu lại, không còn để ý đến người phía sau nữa.Phương pháp giảng bài của Ôn Quân Trúc chủ yếu lấy giáo trình làm chính, slide chiếu làm phụ, phong cách giảng bài nghe rất có trật tự.Chỉ tiếc là không đúng chuyên ngành của Kiều Vận Chỉ.

Mặc dù chỉ là chương trình học năm hai, nhưng đối với cô mà nói vẫn như nghe tiếng trời vậy.Mặc dù không hiểu, nhưng dáng vẻ giảng bài của người đàn ông vẫn rất thu hút cô.

Kiều Vận Chỉ chống cằm, chuyên chú nhìn chằm chằm ngón tay khớp xương rõ ràng của anh đang cầm bút bảng.Ôn Quân Trúc viết bảng rất tỉ mỉ, giống hệt chữ viết trên tờ giấy anh để lại sáng nay, từng nét bút đều rất ngay ngắn.Anh đặt cán bút giữa ngón trỏ và ngón giữa, đung đưa theo biên độ khi viết chữ, khiến cô gần như phát điên mà nghĩ đến, bàn tay vừa cầm bút đó không lâu trước còn đang tát mông cô, thậm chí đêm qua còn xoay vặn trong huyệt thịt, khiến cô muốn ngừng mà không được.Giọng nói đang giảng kiến thức chuyên môn đó, không lâu trước còn thì thầm những lời tục tĩu nhất bên tai cô.Dáng vẻ tràn đầy mị lực của người đàn ông khiến cô không kìm lòng được mà nhìn chằm chằm, ngay cả bản thân cô cũng không nhận ra ánh mắt mình trần trụi và nóng bỏng đến mức nào.Dáng vẻ giảng bài của Ôn Quân Trúc, giống hệt ấn tượng đầu tiên của cô khi mới gặp anh, tri thức, nho nhã.Đối lập quá lớn với người đàn ông hung hăng trêu chọc cô ngày hôm nay...Kiều Vận Chỉ lúc này mới nhớ ra, anh ấy mới tiếp xúc với BDSM không lâu, sao lại biết nhiều như vậy chứ?...

Chẳng lẽ đây là thiên phú?Chỉ nghe cô thuật lại, xem một bài viết, tra cứu một ít tài liệu?Nghĩ mãi không ra.

Nhìn chằm chằm anh một lúc nữa, Kiều Vận Chỉ chuyển sự chú ý sang cuốn sách cô mang theo hôm nay.Đó là một cuốn sách cô đã luôn muốn đọc, nhưng lại không có thời gian.Kiều Vận Chỉ lén liếc nhìn người đàn ông một cái, lật đến chỗ kẹp sách rồi bắt đầu đọc.Có chuyện gì sướng hơn vừa đọc sách yêu thích, vừa nghe giọng nói dễ nghe như vậy giảng bài không?Không có.Mặc dù cô đến để cùng anh đi học, nhưng không biết tại sao, mỗi khi ánh mắt Ôn Quân Trúc lướt qua cô, cô ít nhiều vẫn cảm thấy hơi chột dạ.Đại khái giống như thời cấp ba bị giáo viên bắt gặp đọc sách ngoài giờ trong lớp vậy, theo bản năng liền muốn giấu đi.

Vừa rụt lại một chút, cô lập tức phát hiện ra điều không ổn.Cô tại sao phải giấu, mình không phải đến để cùng anh đi học sao?Kiều Vận Chỉ bĩu môi, tất cả là do ánh mắt anh đột nhiên ném tới quá đáng sợ, nên cô mới luôn bị dọa.Tiết học đầu tiên 50 phút trôi qua rất nhanh.

Ôn Quân Trúc vừa tuyên bố tan học, bên cạnh anh liền vây quanh một đám nữ sinh.Kiều Vận Chỉ kéo khóe môi, trong lòng vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, cúi đầu tiếp tục lật xem cuốn sách trên tay.Phòng học sau khi tan học bất ngờ không hề ồn ào một chút nào, ngoại trừ tiếng hỏi của đám nữ sinh trước bục giảng, học sinh phía sau gần như im lặng như tờ.---
 
Back
Top Bottom