Mọi người đọc có thấy lỗi beta, xưng hô ko hợp lí thì bình luận lại để mình sửa nha
Cám ơn mọi người rất nhiều nè

________________________________
"Vậy nên, đường đường Thư đại tiểu thư đến chỗ tôi mục đích là cầu xin tôi?"
Giọng nói của người đàn ông mang theo bảy phần mê hoặc ba phần châm biếm, nhưng vì vẻ ngoài và âm sắc tuyệt đối ưu việt nên người ta mới bỏ qua.Thư Uyển thề, nếu hôm nay ở đây mà là người khác nói chuyện như vậy, cô chắc chắn sẽ cởi đôi giày cao gót đặt làm riêng của mình ra, dùng gót giày giáng mạnh vào mặt hắn.Cô, Thư Uyển, đại tiểu thư nổi tiếng trong kinh thành, tổ tiên dù là nhân vật nào khi nhắc đến cũng khiến người ta kính nể ba phần, ngay cả trong giới thượng lưu, chỉ cần cô xuất hiện, chắc chắn sẽ là trung tâm được mọi người vây quanh.Nói cách khác, khi nào cô từng phải chịu loại uất ức này?Thế nhưng nay đã khác xưa, đại tiểu thư cũng phải hạ mình đến đây cầu cạnh người khác.Cô cố gắng nén cơn giận tiểu thư của mình, lạnh lùng nói: "Đúng vậy."
Người đàn ông ừ một tiếng, tiện tay đặt tài liệu dự án hơn 1 tỷ trong tay lên bàn, một tay chống cằm, rất hứng thú hỏi: "Thư tiểu thư đây là thái độ cầu xin người khác sao?"
"Anh..."
Nuốt ngược sự phẫn nộ sắp bật ra, Thư Uyển lấy từ trong túi ra một tập tài liệu đặt trước mặt hắn: "Tôi cũng sẽ không để anh thiệt thòi, chỉ cần hợp tác thành công, chờ ba tháng thời hạn vừa đến, cổ phần của Thư thị sẽ chia cho anh ba điểm."
Tư thế bao nuôi đầy đủ này khiến người đàn ông không kìm được bật cười khẽ.Hắn có khuôn xương phóng khoáng cứng cáp, nhưng lông mi lại cong và dài, khiến gương mặt vốn lạnh lẽo bạc tình lại toát ra vài phần đa tình.Hắn cười nói: "Giả vờ là người yêu ba tháng mà ba điểm cổ phần, số tiền lớn như vậy, Thư tiểu thư đây là muốn bao nuôi tôi?"
Từ "bao nuôi" nghe không hay lắm, Thư Uyển dù trong giới đã nghe qua đủ loại cảnh dâm loạn, nhưng cô tự nhận là danh môn quý nữ, trong xương cốt bảo thủ và cứng nhắc, đến nay cũng chỉ từng hôn một lần.Vẫn là kiểu chuồn chuồn đạp nước, không mang một chút dục vọng nào.Cô đỏ mặt nhấn mạnh: "Không phải, chỉ là hợp tác!"
"Nhưng sao tôi nghe nói Thư tiểu thư đã có vị hôn phu rồi?"
Hắn thong thả hỏi, "Thư tiểu thư không quá thẳng thắn nhỉ."
"Tôi không biết anh đang nói cái gì."
"Vậy để tôi giúp Thư tiểu thư nhớ lại," hắn buông tay, "Ví dụ như vị hôn phu của cô có người yêu khác, lại ví dụ như tình hình Thư gia ngày càng sa sút, nếu cứ tiếp tục như vậy, toàn bộ gia sản đều sẽ bị vị hôn phu của cô nuốt lấy?"
Khi người đàn ông nói chuyện không nhanh không chậm, trên mặt vẫn giữ nụ cười quý ông hoàn hảo, nhưng nội dung thì có chút đáng giận.Thế nhưng Thư Uyển biết, hắn nói không sai.Cô và Trần Cảnh thanh mai trúc mã, dù Trần gia không bằng Thư gia, nhưng cũng được coi là hào môn vọng tộc, trưởng bối hai nhà là người quen, đã định hôn ước cho họ từ khi họ mới sinh ra.
Từng có lúc Thư Uyển cũng cho rằng tình yêu chính là như vậy, hiểu rõ ngọn ngành, tình yêu bền vững như nước chảy chậm, cho đến khi tối qua cô bất ngờ về nước, ở biệt thự của Trần Cảnh lại thấy đồ lót vương vãi trên mặt đất, cùng những lời nói của cặp nam nữ chó má.Cô không nói hai lời bỏ Trần Cảnh, nhưng nhiều năm qua vì cô luôn không quan tâm đến sự nghiệp gia tộc, Trần Cảnh luôn giúp cô lo liệu, cho nên Trần Cảnh còn rõ ràng công việc của Thư gia hơn cô.Nghĩ đến việc mình đã tin tưởng hắn một cách không chút nghi ngờ, Thư Uyển liền cảm thấy trong lòng buồn nôn."
Cô cần một người có năng lực tốt, dạy cô cách quản lý và vận hành công ty; cần một người có địa vị đủ cao, sẽ không sợ hãi việc Thư Trần hai nhà hợp tác tấn công, còn cần một người..."
Nói xong câu cuối cùng, hắn ái muội nháy mắt với cô, "Đẹp trai."
"..."
Mấy suy nghĩ nhỏ của mình đều bị người đàn ông nói trúng, Thư Uyển không kìm được đỏ mặt.Là bạch phú mỹ, bên cạnh cô không thiếu người theo đuổi, có học bá, giáo bá thời đi học, có đủ loại phú nhị đại trong giới, còn có các tiểu ca ca tình cờ gặp gỡ.Nhưng nếu muốn đả kích Trần Cảnh, những người đó đều không đủ tư cách.Hoặc là năng lực không đủ, hoặc là không đủ tiền, hoặc là điều kiện ngoại hình bản thân không đủ.Thư Uyển cả đêm không ngủ, cuối cùng trong đầu đã xác định một bóng người —— Tạ Trạch Thừa.Từng là người nổi tiếng mới nổi trong giới, hiện nay là nhân vật lớn, rõ ràng là dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, nhưng giá trị tài sản lại tăng lên theo cấp số nhân.Mấy năm nay các trưởng bối đều dùng tên Tạ Trạch Thừa để giáo dục con cái nhà mình.Thư Uyển lần đầu tiên thấy Tạ Trạch Thừa là ở một bữa tiệc rượu, khi đó hắn chẳng qua là người mới noivừa mới có cơ hội tham dự những bữa tiệc xa hoa như vậy, nhưng hắn không kiêu ngạo không xu nịnh, chỉ đứng ở đó như một bức tranh, thu hút các tiểu thư nổi tiếng lũ lượt ngẩng đầu nhìn.Các cô tiểu thư thiên kim đứng cùng nhau, giơ nắm đấm ồn ào ai thua thì qua đó xin thông tin liên hệ, nhưng trong lòng đều mong mình có thể thua.Thư Uyển dù cũng bị cái nhìn đó làm kinh ngạc, nhưng cô chưa bao giờ chủ động xin thông tin liên hệ của người khác giới, hôm đó là bị bạn thân kéo qua, cô lại thua.Chịu đựng ánh mắt ngưỡng mộ ghen tị xung quanh, cô đưa điện thoại cho Tạ Trạch Thừa, lạnh nhạt nói: "Thêm WeChat."
Ngày đó Tạ Trạch Thừa đáp lại cô đến bây giờ vẫn còn nhớ rõ.Đôi mắt người đàn ông rất sáng dưới ánh đèn chùm trong sảnh, hắn ngửa đầu uống một ngụm rượu vang đỏ, cong môi cười với cô: "Tiểu thư, lần đầu tiên thêm WeChat người khác giới à?"
Thư Uyển bị nụ cười đó làm lung lay, có chút thẹn thùng: "Không phải tôi muốn thêm!"
"Ồ ——" Tạ Trạch Thừa kéo dài âm điệu, nhìn về phía nhóm bạn gái phía sau cô, ánh mắt như nhìn thấu tất cả, "Vậy không được."
"Tại sao?"
"Bởi vì," hắn cúi người, liếm liếm môi dưới của cô: "Tôi rất đắt."
Lúc ấy Thư Uyển sửng sốt, cho rằng hắn muốn dựa vào thân thể mình để đổi lấy tài nguyên, trong mắt tuy không có sự khinh thường, nhưng cũng không còn căng thẳng như lúc đầu.Cô mấp máy môi, muốn nói cho hắn, nhóm người phía sau cô đều là những người rất giàu có, có thể mang lại cho hắn tài nguyên đủ để hắn đỡ vất vả rất nhiều năm.Nhưng cô còn chưa kịp nói ra, Tạ Trạch Thừa liền lướt qua cô, mang theo một làn hương sạch sẽ.Lúc đó cô thầm nghĩ, đáng tiếc.Còn đáng tiếc điều gì, chính cô cũng không rõ ràng.Thế giới của người giàu có nhiều niềm vui, Thư Uyển rất nhanh liền quên Tạ Trạch Thừa, chỉ khi nhóm bạn gái nhắc đến hắn trong lúc trò chuyện, cô mới nhớ đến vẻ ngoài đầy tính công kích nhưng tuyệt đối quyến rũ đó, và cả mùi hương dễ chịu ấy.Nhóm bạn gái trách cô thất bại, không xin được số điện thoại của tiểu ca ca đó.Thư Uyển vốn định giải thích, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra tình cảnh đêm đó.Không biết vì sao, cô không muốn làm hắn bị nhóm bạn gái xem nhẹ.Về sau nghe thấy tên Tạ Trạch Thừa một lần nữa, là tại bữa tiệc tối gia tộc.Lúc ấy cái người nhỏ bé đó, đã trở thành nhân vật mà các gia tộc lớn này đều kiêng dè.Thư Uyển cũng không nghĩ tới, có một ngày cô và Tạ Trạch Thừa lại lần nữa gặp mặt, sẽ là cảnh tượng như hiện giờ."
Tạ Trạch Thừa," hồi ức đột nhiên dừng lại, cô với khuôn mặt đỏ bừng, ngữ khí hiếm khi có chút mềm mỏng, "Anh sẽ giúp tôi chứ?"
Cô không chỉ có gia thế tốt, mà vẻ ngoài cũng là loại cao nhất, giờ phút này hạ thấp thái độ, quả thực đã chạm đến trái tim người đàn ông.Tạ Trạch Thừa đứng dậy, đi đến trước mặt cô: "Lúc lần đầu gặp mặt, Thư tiểu thư còn nhớ tôi đã nói gì không?"
"Nhớ."
Cô không rõ vì sao hắn giờ phút này lại nhắc chuyện cũ, "Anh nói anh rất đắt."
"Lý do thoái thác hiện tại của tôi cũng giống vậy, tôi rất đắt, ba điểm cổ phần của Thư gia tôi không để mắt đến."
Sắc mặt Thư Uyển trắng bệch.Cổ phần của Thư gia bao nhiêu người tranh giành, đừng nói ba điểm, ngay cả 0.01 điểm cũng khiến người ta tranh nhau cầu cạnh, nhưng hắn thế mà lại nói không thèm?Hắn tham lam đến vậy sao?Thư Uyển: "Vậy anh muốn bao nhiêu?"
"Tôi không cần cổ phần," hắn dùng ngón trỏ nâng cằm cô lên, "Trong kinh doanh tôi không làm hàng giả, trong cuộc sống cũng vậy."
"Vậy ba tháng đó, cô phải làm bạn gái thật sự của tôi."