Editor: DiuTynTrình Tử Gia đã cố gắng hết sức để tránh mặt Hàn Dịch, nhưng dưới sự sắp đặt cố ý của một số người, có những cuộc chạm trán là điều khó tránh khỏi.Năm đó, Trình Tử Gia ngạo mạn, coi trời bằng vung, từng gây thù chuốc oán không ít trong đám con cháu nhà giàu ăn chơi.
Nhưng khi ấy có một kẻ cứng đầu cứng cổ đứng chắn phía trước, khiến không ai dám thật sự động vào cậu.
Bây giờ, Trình Tử Gia không còn được Hàn Dịch chống lưng nữa, những kẻ từng ôm hận âm thầm xoa tay chuẩn bị, chỉ chờ ngày trả nợ.
Đám người mong chờ xem trò vui rục rịch ra tay, bày ra một ván cờ để thăm dò tình hình.Ngay khi nhận được lời mời, Trình Tử Gia đã nhìn thấu ý đồ đằng sau.
Nhưng đối phương lại lấy danh nghĩa đón gió tẩy trần, còn bày vẻ "cùng nhau bàn chuyện phát triển", khiến cậu không tiện từ chối.Quả nhiên không ngoài dự liệu, lúc cậu đến nơi, phòng bao đã có khá nhiều người.
Hàn Dịch ngồi tựa nghiêng giữa phòng, vẻ lười nhác thờ ơ.
Khi ánh mắt anh quét đến Trình Tử Gia, rõ ràng thoáng lộ vẻ ngạc nhiên – anh vốn không hề biết cậu sẽ đến.
Sắc mặt lập tức trầm xuống, quay sang nhìn người đầu tiên ngồi bên cạnh – Hứa Nặc – bằng ánh mắt lạnh như băng.Hứa Nặc là một Alpha, dung mạo xuất chúng, xuất thân hiển hách, từ nhỏ đã quen sống buông thả, cả đời như một cuộc rong chơi dài bất tận.
Năm xưa hắn từng sống không mục đích, lại hay trêu hoa ghẹo nguyệt, vì thế cũng không ít lần bị Trình Tử Gia mỉa mai, chế giễu.
Nhưng hắn không để bụng chuyện đó.
Lần này bày ra ván cờ, đơn thuần chỉ vì thấy náo nhiệt không sợ lớn chuyện.Hắn chớp mắt, trong tiếng hùa ồn ào quanh Trình Tử Gia, lại nhìn Hàn Dịch cười cười đầy ẩn ý, dáng vẻ hoàn toàn là bộ dạng của một kẻ đang xem trò vui.Trình Tử Gia mới đến chưa được bao lâu, câu hỏi chen ngang trêu chọc đã khiến cậu ứng phó không xuể.
May mà giờ đây không còn Hàn Dịch che chở, nhưng chỉ chừng đó cũng không thể làm khó được cậu.
Câu nào trả lời được thì đáp, không tiện đáp thì khéo léo lảng tránh, không làm mất mặt ai, trình độ ứng xử đã chẳng biết cao hơn xưa bao nhiêu lần.Tuy có người cố tình muốn xem trò hay, nhưng cũng rõ Trình Tử Gia giờ là người nắm quyền, nhà họ Hàn chưa từng công khai tỏ ý chèn ép, thể diện vẫn phải giữ, không thể lỗ mãng mà ra mặt gây khó dễ.
Một chiêu không thành, lại nảy sinh mưu kế khác.Một đám người kéo Trình Tử Gia vào chơi "Trò chơi Quốc vương".
Mấy kẻ đó đều là con cháu nhà quyền thế, vài năm trước tuổi trẻ ngông cuồng chơi đùa chẳng biết điểm dừng, giờ dù có thu lại đôi phần, nhưng lúc chơi vẫn còn chút lối sống phóng túng.Rõ ràng, trò chơi này là nhắm thẳng vào Trình Tử Gia.Chẳng bao lâu, cậu nhận được mệnh lệnh đầu tiên từ "quốc vương"."
Cởi đồ."
Quốc vương cười mờ ám ra lệnh, không chút ý tốt.Nếu là trước kia, Trình Tử Gia tuyệt đối sẽ chẳng thèm để tâm.
Một thiếu gia cao quý như cậu đời nào chịu làm chuyện mất mặt như vậy giữa bàn dân thiên hạ, không dằn mặt đối phương một trận là còn nể lắm rồi."
Được thôi."
Nhưng giờ đây, Trình Tử Gia lại bất ngờ thoải mái chấp nhận.Cậu giơ lên cổ tay trắng ngần, ngón tay thon dài từng chiếc từng chiếc cởi khuy áo sơ mi, để lộ xương quai xanh tinh tế, lồng ngực trắng trẻo, vòng eo gọn gàng, cùng đường nhân ngư sắc nét.
Gương mặt tuấn tú không hiện chút ngại ngùng, chỉ như đang nghiêm túc thực hiện một hình phạt trò chơi đơn thuần.Trình Tử Gia nhẹ nhàng cởi khuy quần, kéo khóa xuống.
May mà chiếc quần vẫn còn khá bó, không tuột xuống ngay, chỉ là mở toang phần thân trước, để lộ lớp nội y sẫm màu bên trong, mơ hồ lộ ra đường nét ám muội.Không thể phủ nhận, Trình Tử Gia lúc này thực sự quyến rũ đầy mê hoặc, đến mức Hàn Dịch cảm nhận được hơi thở của nhiều người xung quanh trở nên nặng nề.Anh vừa định mở miệng ngăn cản thì thấy Trình Tử Gia ngẩng đầu, nở nụ cười ranh mãnh: "Thế này tính là đã cởi rồi nhỉ?
Cũng đâu có quy định phải cởi đến mức nào, xuống thêm chút nữa thì e là chướng mắt đấy."
Mọi người bị áp lực vô thức từ pheromone mạnh mẽ của Hàn Dịch – một Alpha nguyên sinh* – trấn áp, đều thầm nghĩ không nên đi quá giới hạn.(*Alpha nguyên sinh là loại Alpha cao cấp, hiếm, có pheromone mạnh mẽ đến mức:
Dấu ấn không thể bị thay thế.
Sự liên kết sinh lý và tinh thần với Omega cực sâu.
Thường có vị trí vượt trội trong xã hội ABO (về thể chất, địa vị, kiểm soát...))Trò chơi tiếp tục.
Vòng này Hứa Nặc rút được thẻ "quốc vương".
Hắn nhìn Hàn Dịch đầy hứng thú, và thế là Trình Tử Gia lại nhận được mệnh lệnh thứ hai."
Hãy chọn một người trong số chúng tôi để hôn kiểu Pháp trong một phút."
Trình Tử Gia nào phải kẻ mất cảm giác.
Áp lực toát ra từ Hàn Dịch lúc nãy cậu đã cảm nhận rất rõ.
Cậu thừa hiểu mọi người đang trông chờ điều gì, vậy nên ung dung bước đến trước mặt Hàn Dịch, ngẩng đầu nhìn chăm chú vào đôi mắt đen sâu thẳm kia.Cậu kiễng chân lên, hai tay vòng qua cổ Hàn Dịch, chủ động ghé môi lại gần, nhẹ nhàng liếm mút, cố gắng hé mở đôi môi đang mím chặt của đối phương.
Chiếc áo sơ mi phanh ngực khiến da thịt cậu dán sát vào Hàn Dịch, thậm chí còn hơi động đậy người, cọ nhẹ lên cơ thể đối phương như thể đang thúc giục.Hàn Dịch không có phản ứng gì, dường như ngẩn ra trong thoáng chốc, giây tiếp theo mới hoàn hồn lại, đưa tay chống lên vai cậu, đẩy cậu ra."
Không hiểu phong tình gì cả."
Trình Tử Gia nghiêng đầu, chẳng giận mà chỉ nhẹ trách, ánh mắt như mang theo chút oán hờn bất đắc dĩ.Cậu đưa mắt đảo một vòng quanh phòng, như thể đang tiếp tục tìm một người thích hợp hơn để phối hợp.
Rất nhanh, cậu thong thả đi về phía một thiếu niên đang mơ hồ không hiểu chuyện gì, người kia có chút lúng túng muốn né tránh.
Trình Tử Gia ghé sát bên tai cậu ta thì thầm điều gì đó, thiếu niên lập tức yên lặng trở lại.Trình Tử Gia xoay người ngồi phịch xuống chiếc ghế sofa gần đó, thoải mái ôm lấy thiếu niên vào lòng rồi cúi xuống hôn sâu một nụ hôn kiểu Pháp nóng bỏng.
Không khí vừa rồi còn có chút ngượng ngùng vì Hàn Dịch, nay lập tức trở nên náo nhiệt, tiếng reo hò vang lên khắp nơi, thậm chí có người còn huýt sáo cổ vũ.Nhưng khi Hứa Nặc nhìn rõ người đang bị Trình Tử Gia ôm vào lòng là ai, sắc mặt hắn lập tức sầm xuống, cảm giác xem trò vui cũng tan biến sạch.Hắn bước thẳng tới, siết chặt cổ tay thiếu niên kia, kéo người ta ra khỏi vòng tay Trình Tử Gia, mang về đứng bên cạnh mình.
Chỉ để lại một câu lạnh lùng: "Hôm nay tới đây thôi, cũng muộn rồi." rồi vội vàng rời khỏi.Tuy mọi người đều cảm thấy cụt hứng, nhưng cũng đành lục tục giải tán.Trình Tử Gia chậm rãi cài lại cúc áo, kéo khóa quần chỉnh tề.
Những người khác đều thức thời rút lui trước, chỉ còn Hàn Dịch ở lại, ánh mắt sâu xa nhìn chằm chằm vào cậu."
Cậu hôm nay là có ý gì?"
Trình Tử Gia giả vờ ngơ ngác: "Gì cơ, ý gì là ý gì?"
Hàn Dịch không trả lời ngay, vẻ mặt rõ ràng là không hài lòng với thái độ của cậu.
Trình Tử Gia cười nhạt, nói tiếp: "Thì diễn trò thôi mà, anh là Alpha vừa đẹp trai vừa có khí chất, tôi cũng đâu có lỗ."
Hàn Dịch nghiến giọng: "Cậu đang lợi dụng tôi?"
Trình Tử Gia nhoẻn miệng cười rực rỡ: "Thì cũng phải xem tôi có bản lĩnh để lợi dụng được không đã.
Tôi còn không ngờ đấy, thì ra Hàn thiếu lại để ý đến tôi như vậy."
Hàn Dịch nheo mắt, sắc mặt rõ ràng không vui, nhưng không nói thêm gì nữa.Cơ hội dâng tới cửa, làm sao có thể bỏ lỡ?
Trình Tử Gia ngồi lại một mình, ánh mắt dần trầm xuống, như chìm vào dòng suy nghĩ.Cậu tất nhiên là biết.Cho dù Hàn Dịch có ghét cậu đến đâu, thì lực hút của cậu đối với anh cũng không thể phủ nhận.Bởi vì — đó là sợi dây ràng buộc đã khắc vào máu thịt từ lâu rồi.Sau chuyện hôm nay, cậu có thể chắc chắn, tuyến thương mại lần này, đã lo xong.