- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,599
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #61
[Edit] Siêu Cấp Cưng Chiều
Chương 60 Cô là học trò nữ duy nhất của Trọng Cửu Công
Chương 60 Cô là học trò nữ duy nhất của Trọng Cửu Công
Ông cụ trong điện thoại vò giận mà hừ nói: "Con nhóc này, bớt nói mấy lời êm tai, dù thầy có tuổi rồi nhưng không hồ đồ!"
"Có người ấy, bảo là cần một tháng chuẩn bị bảo vệ luận văn, rốt cuộc thì sao?
Suốt hai tháng trời không đến!"
Nghe thế, Lê Tiếu nhếch môi: "Mai thầy có rảnh không?
Học trò đến đền tội với thầy."
"Xem như còn có lương tâm!"
Ông cụ trâm ngâm vài giây: "Sáng mai thầy phải đến hiệp hội một chuyến.
Con tới thẳng đó đi, vừa hay sư ca của con cũng có mặt."
Nói chuyện điện thoại xong, Lê Tiếu đứng trong làn mưa phùn nhìn ký hiệu trên màn hình điện thoại.
Tâm trạng rối ren cùng với ưu tư đè nén thoáng được xoa dịu.Hôm sau, tám giờ rưỡi sáng, Lê Tiếu tắm xong thì thay áo đơn giản rồi đến thẳng Hiệp hội Văn hóa nhà tang lễ Nam Dương ở khu thành cổ.Đến nơi, nhân viên lê tân ở sảnh chính tâng một nhìn thấy cô thì vội chỉ vào hành lang bên trái: "Cô đến rồi à, Cửu Công ở phòng tiếp tân số 1."
"Cảm ơn."
Lê Tiếu khể nói cảm ơn rồi vòng qua sảnh chính, đi thẳng đến phòng tiếp tân số 1.Lúc này, mấy nhân viên mới đến trố mắt nhìn nhau, vội tụ lại, tò mò hỏi: "Anh Lưu, cô em xinh đẹp kia là ai thế?"
Anh Lưu lễ tân ngạc nhiên nhìn họ: "Mọi người không biết sao?"
Thấy mọi người lắc đầu đầy vẻ khó hiểu, anh Lưu lập tức hạ giọng, nói với vẻ từng trải: "Để tôi nói mọi người biết, cô ấy là học trò nữ duy nhất của Cửu Công, hơn nữa còn là người tài trợ hằng năm của hiệp hội chúng ta."
Học trò của Cửu Công?Cửu Công họ Trọng, đã hơn năm mươi tuổi, không ai biết tên thật của ông là gì.
Tương truyền ở nhà ông xếp thứ chín, thế nên mọi người mới tôn kính gọi là "Trọng Cửu Công".Trong cả giới văn hóa nhà tang lễ, không ai không biết đến Trọng Cửu Công.
Vì ông là thầy nhập liệm hạng nhất ở Nam Dương hiện giờ.Trong phòng tiếp tân số 1, Lê Tiếu ngồi bên cạnh Trọng Cửu Công.
Cô cúi đầu, tay đút túi áo, đôi chân duỗi thẳng dưới bàn, cả người âm u.Trọng Cửu Công tóc hoa râm nâng tách trà kiểu cũ nhấp một ngụm, liếc cô, lạnh nhạt nói: "Người trẻ tuổi bây giờ ấy, ngoài miệng thì bảo đến nhận lỗi, nhưng vào cửa rồi thì y hệt người câm vậy."
Lê Tiếu: "..."
Cô kín đáo ngước nhìn ông, sau đó đặt một tờ chi phiếu lên bàn: "Kinh phí của hiệp hội nửa năm sau."
Trọng Cửu Công lại nhấp một ngụm, nhìn thấy số tiên trên chỉ phiếu thì hài lòng gật đầu: "Ừ, cách nhận lỗi thế này thì thầy ưng bụng"Lê Tiếp ngửa đầu dựa vào ghế, hỏi: '"Thầy, dạo này có việc không?"
Trọng Cửu Công buông tách trà xuống, cẩn thận ngắm Lê Tiếu: "Lại nghĩ đến cậu ta à?
Con nhóc này, mỗi lần muốn nhận công việc đều mang trạng thái này."