Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 389: Nữ phụ không may ở mạt thế (28)


Cùng lúc đó, khắp nơi xuất hiện tình huống giống như căn cứ Dương Quang.Sau đó, lại có mấy thiên tài khoa học vào căn cứ, yêu cầu một nơi an toàn để nghiên cứu virus zombie.

Nghiêm Nghị giữ bọn họ lại, cho bọn họ đãi ngộ rất tốt.Nghiêm Nghị đã sớm biết Nhan Niệm có không gian thần kỳ.

Hai người hiểu rõ trong lòng, vì để mặt đất mau chóng yên bình, gã cho Nhan Niệm lấy nước linh tuyền ra để phục vụ nghiên cứu.Không bao lâu sau, tin tức Nhan Niệm có bảo bối ức chế được virus zombie truyền khắp các căn cứ.Nhưng căn cứ Dương Quang phát triển nhanh chóng, người người đoàn kết, thực lực mạnh mẽ, bọn họ không dám làm gì.Sau lần đó, Đường Quả chẳng muốn giải thích gì với Nghiêm Nghị nữa, dường như đã thành một cái xác không hồn chỉ biết tìm kiếm vật tư.Trên gương mặt cô không có biểu tình gì, trước kia còn thỉnh thoảng thấy cô cười, hoặc khổ sở.Nhưng mà, giờ cô còn lạnh hơn cả Tần Giai Nhân."

Gần đây đừng đi ra ngoài, chuyện Nhan Niệm có bí mật đã nhiều căn cứ biết đến rồi, có nhiều người lạ đến lắm."

Tần Giai Nhân nói, dừng một chút nhìn người phụ nữ đang chợp mắt trên sô pha, càng ngày càng không hiểu cô là loại người gì.Có lẽ người khác cảm thấy Đường Quả đã thành công cụ, nhưng cô biết, không phải.Chỉ cần cẩn thận là có thể phát hiện ra người phụ nữ này thỉnh thoảng lộ ra ánh mắt hài hước, dường như đang chơi một trò chơi rất thú vị.Qua một thời gian dài, Tần Giai Nhân có thể xác định được, người này không bị chìm đắm trong tình yêu mà hình như là đang diễn kịch?Nếu thật là như vậy, cô khá hứng thú đấy."

Vậy à?"

Đường Quả mở mắt ra, cong môi, "Chắc là viên ngọc bội kia."

"Cô biết?"

Thật ra Tần Giai Nhân muốn hỏi, cô đã sớm biết rồi à?Đường Quả cười nhẹ, "Đồ của tôi sao tôi lại không biết, cô ta thật sự là con cưng của trời."

Tần Giai Nhân nhíu mày lại, đã lâu rồi cô không nghe Đường Quả nói chuyện này.

Cô cứ có cảm giác, Đường Quả nói chưa chắc đã không phải thật, có lẽ viên ngọc bội kia thật sự là của Đường Quả.Nếu ngọc bội là của Đường Quả thật, vậy là Nhan Niệm nói dối rồi?"

Cô nghĩ xem, nếu con người và zombie cũng chung sống sẽ thế nào?"

"Cái gì?"

Tần Giai Nhan hơi ngơ ngác, "Zombie với con người chung sống?

Làm sao có thể được?"

Đường Quả cười, "Nếu có ngày zombie không cắn người mà kiếm một chỗ khai thác tài nguyên, tiến hóa giống người bình thường, ngoại trừ năng lực mạnh hơn một chút thì không khác gì con người, cô nghĩ xem, zombie có thể sống chung với con người hay không?"

"Nói không chừng, con người còn phải tìm zombie để được bảo vệ ấy chứ."

Tần Giai Nhân lâu lắm rồi mới bật cười, "Cô nghĩ lạ thật, không thể nào."

Đường Quả cười không nói.

Cứ chờ một thời gian đi, chờ đến khi cô rời đi, đế quốc zombie sẽ xuất hiện trong mắt người đời.

Lúc đó bọn họ sẽ thế nào nhỉ?

Khủng hoảng hay chấn động?

Muốn biết quá.[Ký chủ, Thời Thừa sai người đánh vào đây rồi.][Để Nghiêm Nghị giao cô ra, anh ta cố ý không xuất hiện, sợ Nghiêm Nghị biết anh ta có biết Nhan Niệm, không dám đổi cô đi.]Đường Quả nhướn mày, "Nhanh nhỉ, sớm hơn hẳn một năm.

Ta phải trợ công cho anh ấy một chút để thuận lợi đi theo thôi."

Hệ thống líu lưỡi, đôi khi ký chủ rớt giá đến thế đấy.Miệng thì nói không cần, nhưng thực ra lại rất thành thục."

Ai, cô đi đâu đấy?"

Tần Giai Nhân gọi, Đường Quả quay đầu lại cười, bẻ tay, "Đi làm một chuyện quan trọng."
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 390: Nữ phụ không may ở mạt thế (29)


Hôm nay mị đang rầu người vì ôn thi mà không xem được EURO nên mị đặt pass nháVẫn là cái pass quen thuộc nhưng thích chơi lại thì cứ chơi →→→→→Đọc chương mới ở đây →→→→→
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 391: Nữ phụ không may ở mạt thế (30)


Hôm nay mị đang rầu người vì ôn thi mà không xem được EURO nên mị đặt pass nháVẫn là cái pass quen thuộc nhưng thích chơi lại thì cứ chơi →→→→→Đọc chương mới ở đây →→→→→
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 392: Nữ phụ không may ở mạt thế (31)


"Sếp, sao anh lại giao Đường Quả ra?"

Thiệu Thanh trừng mắt hét, "Anh có biết hậu quả không?

Cô ấy sẽ bị giải phẫu nghiên cứu."

"Nghiêm Nghị, anh quá đáng rồi đấy."

Con ngươi của Tần Giai Nhân cũng là lửa giận, "Tôi nhìn lầm anh."

Những ai đã từng là thành viên tiểu đội Dương Quang cười lạnh trong lòng.

Hóa ra hôm nay Nghiêm Nghị muốn cho họ đi làm nhiệm vụ là sợ họ ngăn gã, không cho gã giao Đường Quả ra.Tần Giai Nhân gỡ huy chương ra, ném vào mặt Nghiêm Nghị.

"Từ bây giờ trở đi, tôi không còn là người của căn cứ Dương Quang nữa."

"Cô định đi đâu?"

Nghiêm Nghị hỏi.Tần Giai Nhân cười lạnh, "Đi tìm Đường Quả, tôi sẽ không trơ mắt để cô ấy đi chết."

Thiệu Thanh thất thần, bối rối.

Anh ta không quyết đoán được như Tần Giai Nhân.

Thật sự lúc trước anh ta nhằm vào Đường Quả như vậy cũng một phần là vì Nhan Niệm.Anh ta yêu thầm Nhan Niệm, nhưng Nhan Niệm không thích anh ta, chỉ thích Nghiêm Nghị, anh ta lựa chọn chúc phúc và bảo vệ.Hiện tại, anh ta đột nhiên có hơi hoang mang, có đánh chết anh ta cũng không nghĩ rằng lão đại sẽ để Đường Quả thay thế Nhan Niệm đến căn cứ Lạc Nhật.

Căn cứ kia có rất nhiều nhà sinh vật học thiên tài, tại mạt thế không có nhân quyền này, rất dễ bị mổ ra nghiên cứu."

Sếp, đón Đường Quả về được không?

Cô ấy sẽ chết."

"Đã giao ra, không thể về."

Nghiêm Nghị lạnh như băng, vì một Đường Quả mà khai chiến, không đáng.Thiệu Thanh đột nhiên cười lớn, thất tha thất thểu chạy ra ngoài, tiện tay vứt luôn huy chương xuống dưới đất tạo nên một tiếng vang thanh thúy khiến tâm trạng mọi người rơi xuống đáy.

Anh ta rất thất vọng, Đường Quả làm nhiều chuyện sai không?Không, không có.Điểm lầm lỗi duy nhất của cô ấy là Nhan Niệm.Căn cứ này có thể mạnh như vậy, quan hệ với cô không rời.Sếp vì sao lại không suy nghĩ đến đó, chỉ vì Nhan Niệm mà giao cô ra, thật sự quá vô tình.Tần Giai Nhân nói đúng, anh ta không có mặt mũi nào để sống tiếp trong cái căn cứ này.

Anh ta phải đi cứu Đường Quả, đưa cô về."

Cô Đường, cô có đói không?"

"Có muốn ăn gì không?"

"Xe đi hơi nhanh, cô thấy có xóc không?"

"Cái thuốc ức chế dị năng tạm thời chỉ chốc nữa sẽ hết tác dụng, cô không cần lo."

Nguyên Bình cười lấy lòng, "May mắn là tôi đã từng gặp cô.

Sếp tôi nói, nhìn thấy cô rồi, không cần biết có điều kiện gì, chỉ cần cô muốn là phải đưa cô về."

Thật ra sếp bảo anh ta đi đón cô Đường, nhưng mà cái này không thể nói thẳng ra."

Không đói, không ăn, không xóc."

Đường Quả bình thản, hoàn toàn không có vẻ đau thương gì cả, khiến Nguyên Bình kỳ quái cực kì."

Sếp của các anh là Thời Thừa à?"

"Đúng, đúng.

Là Thời Thừa."

"À há..."

Đường Quả cười nhẹ, "Sao anh ấy không tới?"

"À ờm..."

Nguyên Bình gãi đầu, "Sếp bận lắm."

Không phải sợ bại lộ thì sẽ phiền phức à?Đường Quả cong khóe miệng, nhướn mày lên, "Sếp các anh thích tôi?"

"Phải."

Nguyên Bình không phủ nhận, "Sếp cực kì thích cô, còn chuẩn bị sẵn phòng cho cô."

Ách... lỡ mồm nói hơi nhiều.Tâm tình của Đường Quả tốt lên, "Tôi thực dụng lắm đấy.

Tôi đã từng là con gái nhà giàu, không có phòng hài lòng là không được."

Nguyên Bình há hốc mồm, ý gì?"

Chuẩn bị váy cho tôi không?"

Đường Quả chỉ bộ quần áo thể thao trên người, "Tôi rất thích đồ đẹp, váy càng đẹp, càng sang càng tốt."

"..."____Editor: Hôm nay tuyển đá, mị lại đăng trước, lỡ tí đi bão lại quênVẫn 10 chap (again)
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 393: Nữ phụ không may ở mạt thế (32)


Tới căn cứ Lạc Nhật, Nguyên Bình xuống xe mà choáng.

Sếp nói cô Đường có thể không hài lòng lắm cơ mà?Vì sao anh ta cảm thấy cô Đường này cực kì vui, hỏi ý nào ra ý nấy, là một người cực kì biết hưởng thụ.Thời Thừa đứng chờ bên ngoài căn cứ, nhìn người phụ nữ nhảy xuống xe mà không khống chế được nội tâm kích động, vội chạy như bay đến trước mặt cô."

Lần này ở lại được không?"

Đường Quả cười cười nhìn anh, "Anh thích em à?"

"Ừ."

Anh đáp thẳng thừng, tựa như đang chờ cô kiểm duyệt.Tâm tình buồn bực của Đường Quả bay màu, cả người cô ấm lên, "Thích đến mức nào?"

"Rất thích."

"Ồ..."

Dường như sợ Đường Quả không tin, Thời Thừa vội đáp, "Về sau căn cứ cho em làm chủ cũng được."

Nguyên Bình lau mồ hôi, sếp à, sếp muốn thế thật hả?

Cưa gái phải cưa như thế này?[Ký chủ, trung khuyển, trung khuyển đó.

Có tài, không có tí vết nhơ, có thể chiều cô lên giời, cô không cần áp lực đâu nha.] Hệ thống mừng rỡ, trung khuyển gì gì đó, nó thích nhất."

Được, anh có thành ý như thế rồi thì em không khách khí nữa."

Gì?Nguyên Bình há hốc mốc, cái cô này muốn thật đấy à?"

Về sau anh quản lý căn cứ vì em."

Nguyên Bình: "...."

Ơ hay cái cô này!Thời Thừa cười, hơi do dự nắm lấy tay cô.

Cảm giác được cô không giãy dụa, anh mừng thầm trong lòng, mắt nghiêm túc lại, "Vậy là em muốn cho tôi một cơ hội?"

"Của hồi môn em cũng đã nhận rồi, anh nói xem?"

Thời Thừa hơi bất ngờ.

Anh cứ ngỡ sẽ nhìn thấy một người phụ nữ tuyệt vọng trước mặt mình, không ngờ rằng.... sẽ có tin mừng như thế.Anh chần chờ một chút, "Nghiêm Nghị thì sao?"

Cô vẫn luôn yêu gã, yêu sâu đậm."

Quên rồi."

Đường Quả dứt khoát, "Từ lúc em ra khỏi căn cứ Dương Quang, cuộc sống của em không có Nghiêm Nghị tồn tại, thế nào, hài lòng không?"

Hài lòng, cực kì hài lòng, anh vốn không cần nhiều như thế.Anh thích cô từ khi nào anh cũng không rõ, nhưng chỉ cần cô đồng ý ở bên cạnh anh, anh sẽ ở loạn thế này bình thiên hạ, chỉ vì cô.Hóa ra anh trọng sinh là vì cô.

Thời Thừa cảm thấy hạnh phúc."

Sau này em thích anh nhé?"

Lời ngon tiếng ngọt của người phụ nữ, không ai có thể từ chối được.

Dù Thời Thừa có cứng rắn đến mấy cũng bị đôi mắt xinh đẹp nghiêm túc của cô làm trái tim loạn nhảy."

Thích anh hơn thích Nghiêm Nghị."

Đường Quả bổ sung thêm, "Được không?"

Đương nhiên là được.

Thời Thừa luống cuống chân tay, không biết đáp sao cho vừa.Đường Quả nhịn không nổi, nhón chân lên xoa đầu anh, "Đáng yêu quá, xứng đáng được thích."

Nguyên Bình: Sếp thành cún con rồi?

Còn cười ngây ngô nữa, xem ra vui lắm nhỉ."

Em nghe Nguyên Bình nói anh chuẩn bị sẵn phòng cho em?"

Gương mặt lạnh lùng của Thời Thừa nhiễm một tầng đỏ ứng.

Anh nắm tay cô không chịu buông ra, nhẹ bước dắt cô vào trong căn cứ, "Ừ."

"Chuẩn bị riêng, anh đưa em đi xem."

"Được."

Thời Thừa thỏa mãn, tin mừng ngoài ý muốn.

Anh không quá hiểu cô, kể cả kiếp trước lẫn kiếp này.Nhưng còn quan trọng nữa đâu?

Cô đã vào trong căn cứ, đã thành người của anh, anh hoàn toàn có đủ thời gian để tìm hiểu cô.

Việc anh cần làm là vì cô mà quản lý một trời yên bình, yêu cô và bảo vệ cô.Đúng, đây là ý nghĩa của cuộc đời anh kiếp này.Anh cũng không rõ vì sao mình kích động đến mức đấy.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 394: Nữ phụ không may ở mạt thế (33)


"Sếp...

Sếp ơi, cô này là cô Đường thật à?"

Nguyên Bình vẫn hơi nghi ngờ cuộc đời, "Em có nghe danh cô Đường rồi, nghe nói cô ấy ở căn cứ Dương Quang tàn nhẫn vô cùng, đánh người không đến hai chiêu đã xong."

"Trước đó cổ còn đánh cả Nghiêm Nghị."

Nguyên Bình nuốt nước bọt, cái cô vừa rồi nói với bọn họ muốn váy đẹp, giày dép đẹp đủ màu sắc với trang sức là cái kẻ đánh người đến trọng thương Đường Quả ấy hả??Thời Thừa lạnh lùng liếc Nguyên Bình, "Chú có ý kiến?"

"Không... không ý kiến, chỉ là..."

Nguyên Bình than, "Không giống trong truyền thuyết."

Thời Thừa đổi một tư thế khác, gần như nằm trườn xuống sô pha, vui vẻ đáp, "Cô ấy vốn là con gái nhà nhà giàu, nên được người khác che chở, chẳng qua là có mấy người không quý trọng cô ấy thôi."

May mắn là thằng kia không quý cô ấy, nếu không anh không có cơ hội."

Từ bây giờ, cô ấy chỉ cần phụ trách việc đẹp là được."

Nguyên Bình mờ mịt, sếp bị đánh tráo hay bị nhập rồi?

Cha nội không có nguyên tắc này là Thời Thừa sát phạt quyết đoán lúc nào cũng đen mặt nhìn phụ nữ đấy hả?Edit: Phong NguyệtBeta: Jin YinĐăng trên wa---ttpad _phongnguyetnguyet_Nửa giờ sau, cửa phòng Đường Quả mở ra.

Nguyên Bình và Thời Thừa đồng thời quay sang nhìn mà hết hồn.Cô vốn rất đẹp, nhưng vì để sống sót ở mạt thế, cô phải chọn ăn mặc đơn giản.

Lúc này cô chỉ thay đổi một bộ váy khác, đi đôi cao gót xinh đẹp rồi trang điểm nhẹ, cả người đã thay đổi hoàn toàn.Dường như đây không phải là một người phụ nữ sống ở mạt thế mà là một quý cô đang chuẩn bị tham gia vài buổi tiệc tối.Thời Thừa nhanh chóng bình tĩnh lại, đi đến trước mặt cô, nhận xét, "Đẹp thật."

Ngay cả mắt cũng không dời đi, Nguyên Bình có hơi không nỡ nhìn thẳng.Sếp ơi, hình tượng đâu?

Uy nghiêm đâu?"

Sau này đi thu thập vật tư, anh sai bọn họ tìm quần áo đẹp nhất cho em."

Thời Thừa nghĩ nghĩ rồi nói thêm, "Em muốn gì cứ ghi ra, anh cho người chuẩn bị."

Đường Quả kéo tay Thời Thừa vào trong phòng.

Nguyên Bình trông chờ ở cửa, cuối cùng yên lặng rời đi.

Sếp ấy à, không nói không rằng đã thồn một đống cơm chó vào mồm anh ta rồi.Thời Thừa có hơi khẩn trương, tuy rằng phòng này anh bố trí nhưng hai người một phòng vẫn là lần đầu tiên.

Đương nhiên, mặt anh vẫn không đổi sắc, quen rồi."

Chắc anh biết em là gì đúng không?"

Thời Thừa sửng sốt, gật đầu, "Biết chứ."

Cô là zombie, kiếp trước cô nói rồi.Đường Quả nhướn mày lên, "Còn thích em không?"

"Anh thích em không phải vì em là giống loài nào."

Đường Quả bị chọc cười, "À, biết ăn nói ghê ta, bảo sao giỏi mua vui."

Anh biết ăn nói á?

Thời Thừa hoài nghi bản thân, anh chỉ không kiềm được mà nói tốt trước mặt cô thôi.

Thấy cô vui là anh vui rồi.Cô zombie xinh đẹp này có độc.

Anh bị trúng độc của cô, đã thay đổi thành một người hoàn toàn khác."

Em có một kế hoạch này."

Đường Quả lấy ra trong ngăn kéo một tờ giấy, Thời Thừa liếc qua, "Anh xem đi, nếu không có vấn đề gì thì em giao việc này cho anh, được không?"

Được được được, đương nhiên là được, giao anh việc gì mà chẳng được.[Ký chủ, cô xem có đuôi nhỏ sau lưng hay không?] Hệ thống chậc một tiếng, vui nhỉ.Đường Quả cười không nói, ngắm Thời Thừa chăm chú đọc bản kế hoạch.

Nhìn anh ngạc nhiên, cô đặt tay lên gối, chờ anh đáp lại.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 395: Nữ phụ không may ở mạt thế (34)


Phần kế hoạch này cô đã viết xong từ lâu, có hơn hai mươi trang, với sức của Thời Thừa chỉ vài phút là đọc xong.

Nhưng anh dùng cả một giờ đọc rồi mới buông xuống.Anh rung động nhìn người phụ nữ trước mặt.

Quả nhiên, anh không hiểu rõ cô, có khả năng viết ra được bản kế hoạch như thế này, thật sự là báu vật.Báu vật này đã được anh nhặt về."

Em có thể để zombie không cắn người?"

"Đương nhiên."

Mắt Thời Thừa sáng lên, "Bọn họ có thể tiến hóa được giống như em, khôi phục ngoại hình và ý thức của người thường, nhớ lại thân phận của bọn họ?"

"Đúng rồi."

Trái tim Thời Thừa đập thình thịch, anh đáp lại, "Hay là chúng ta cai trị toàn cầu đi."

Người phụ nữ này xứng đáng đứng ở vị trí cao nhất, toàn thế giới phải gọi cô là nữ vương, còn anh, anh là kị sĩ trung thành nhất của cô, mãi mãi đi theo cô, bảo vệ cô.Đường Quả cười nhạt, "Không, phiền lắm, em làm gì có sức đi cứu vớt nhân loại, để người chính nghĩa đi làm đi.

Em cướp việc của bọn họ, bọn họ sống có ý nghĩa gì chứ."

Thời Thừa không nhịn được mà bật cười, nhìn vào trong đôi con ngươi của cô, anh không thấy chút dã tâm nào.Vậy cô muốn zombie chiếm một vùng để làm gì?"

Chẳng để làm gì cả, tại em thích thế thôi.

Ai cũng là con người cả, vì sao zombie lại không thể chiếm chỗ ở đây chứ?"

"Em cũng là zombie mà, chẳng lẽ em phải cùng con người đi diệt sạch zombie à?"

"Đương nhiên, em càng mong con người nhỏ bé có thể nhìn những zombie mạnh mẽ sống yên ổn ở nơi thiên đàng trong khi bọn họ phải vất vả lắm mới có thể sống sót trước động thực vật biến dị."

Đường Quả hơi ngẩng đầu lên nhìn Thời Thừa, "Em muốn bọn họ phải cầu cứu zombie, này chắc vui lắm?"

Thời Thừa hơi ngơ ngẩn, trò vui ác nhỉ?"

Zombie không phải sinh vật nguy hiểm nhất mạt thế, anh biết không?"

Thời Thừa lại ngơ ngẩn, cô cũng biết?"

Biết chứ."

Kiếp trước zombie đã bị diệt hết, nhưng con người sống ở đây vẫn phải nơm nớp lo sợ chuyện sống còn.Toàn thế giới là động thực vật biến dị, thậm chí còn có cả quái vật cực mạnh, ngay cả dị năng giả cũng không thể giết nổi.Chí ít trước khi anh chết, sinh vật biến dị này vẫn chưa tuyệt chủng, chỉ bị con người xua đuổi đến nơi vắng vẻ, thỉnh thoảng vẫn gây nguy hiểm cho con người."

Em muốn xây dựng một đế quốc zombie, là thiên đường duy nhất của hành tinh này."

"Được."

Thời Thừa đáp, "Anh giúp em."

Nữ vương của anh.Anh không kiềm chế được mà nắm tay cô thật chặt, đôi môi khẽ chạm lên mu bàn tay cô, vừa nghiêm túc vừa thành kính.Đường Quả nhìn thấy động tác quen thuộc, ngơ ngác nói với hệ thống, "Thật giống người."

Hệ thống im lặng, cứ như Thời Thừa không phải người không bằng.

Đương nhiên, nó hiểu ý của ký chủ, đã từng có người thích hôn tay cô thành kính và nghiêm túc như thế.Đường Quả lấy một phần kế hoạch ra, liếc Thời Thừa, "Em tin anh được không?"

"Được chứ."

"Vậy nhiệm vụ vĩ đại này giao cho anh.

Ở đây là danh sách zombie đã tiến hóa, trong đó có Ngô Sở đã hoàn toàn khôi phục lại hình dáng của con người, những zombie chưa tiến hóa, anh quản tất nhé."

Thời Thừa không nghĩ rằng cô sẽ tin anh như thế.

Cô thật là một bí ẩn.Hệ thống: Ký chủ làm chưởng quỹ chỉ tay năm ngón rất tốt.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 396: Nữ phụ không may ở mạt thế (35)


"Sếp ơi, bên ngoài có người đòi chúng ta trả chị dâu."

Thời Thừa ôm người phụ nữ đang lơ mơ ngủ, giúp cô chải đầu, nghe thấy thế sắc mặt lạnh đi, giọng trầm thấp, "Ai?"

"Hội Tần Giai Nhân và Thiệu Thanh, đã từng là thành viên của tiểu đội Dương Quang."

Nguyên Bình trông chờ nhìn sếp mình cầm lược gỗ, khóe miệng giật giật, "Bọn họ hình như muốn cứu chị dâu."

Thực tế quá cạn lời, từ hồi chị dâu đến căn cứ Lạc Nhật đến giờ, rất nhiều người biết chị dâu đi thay Nhan Niệm, náo loạn một thời gian.Anh ta cũng không ngờ địa vị của chị dâu ở căn cứ Dương Quang cao đến thế.Càng không ngờ là có người vì chị dâu mà đến tận căn cứ Lạc Nhật – nơi có đi không về này."

Bọn họ không tệ đâu, có thể dùng."

Đường Quả mở mắt ra, cười cười, "A Thừa, em cho phép anh dùng thủ hạ tốt của em."

"Mời bọn họ vào đi."

Nguyên Bình vội vàng ra ngoài, không hề hỏi ý kiến của Thời Thừa.

Có hỏi hay không cũng thế thôi, sếp nói lời chị dâu là thánh chỉ.Không bao lâu sau, mấy người Thiệu Thanh được mang vào.Bọn họ cứ tưởng mình sẽ được nhìn thấy một cảnh thê lương, thậm chí còn không có khả năng đi ra khỏi căn cứ Lạc Nhật.Trăm triệu không nghĩ tới...

Người cần cứu ăn mặc sang chảnh, tóc búi lên, đeo hoa tai đá quý, vòng cổ vòng tay đầy người.Cô dựa vào lồng ngực của một người đàn ông trông rất lạnh lùng, người này còn đang bóc quýt cho cô.Thiệu Thanh: Đến nhầm chỗ rồi à?Tần Giai Nhân giật giật khóe miệng, đi nhầm rồi?

Hay đang mơ?Những người khác: Hoang mang style.Đường Quả ăn một múi quýt, ngẩng đầu lên, "Sao mọi người lại tới đây?"

Tới cứu cô, miễn cho cô bị cắt miếng.Thiệu Thanh hé miệng ra nhưng không nói, cô ở đây thoải mái quá nhỉ.Anh ta không hiểu được, cũng có hơi nghi hoặc.Lại ngắm kĩ Thời Thừa rồi giật mình, đây không phải là người đàn ông mấy năm trước muốn đưa Đường Quả đi hay sao?Biểu tình của Thiệu Thanh một lời khó nói hết, này... này là chuyện gì vậy, nếu biết cô tới đây hưởng phúc, anh ta đã không cần lo đến thế này rồi."

Thoạt nhìn cô không tệ nhỉ."

Tần Giai Nhân soi Thời Thừa, lại ngắm đồ đạc trong phòng, vừa nhìn đã biết là được chuẩn bị kĩ lưỡng.Cô đột nhiên ngộ ra, chẳng lẽ Đường Quả đã sớm biết mình sẽ thế này.

Cô nghĩ không sai, Đường Quả ở lại căn cứ Dương Quang để diễn kịch.Màn kịch này quá giống thật.Mục đích để làm gì?"

Nghe nói mọi người rời căn cứ Dương Quang rồi?"

Đường Quả hỏi.Sắc mặt Thiệu Thanh trầm xuống, "Trước đó Nghiêm Nghị cách ly chúng tôi, nếu không chúng tôi tuyệt đối không cho anh ta làm thế."

"Tôi biết, tôi cũng không trách các anh.

Rốt cuộc thì các anh cũng hay đi ăn chực cơm tôi, tôi cũng không làm gì có lỗi với các anh.

Nếu các anh thật sự không muốn cản, ấy gọi là ăn cháo đá bát."

Thiệu Thanh: "..."

Sao cứ có cảm giác cô này thay đổi lớn thế nhỉ.Trước kia trầm mặc ít nói, giờ thì thả bay bản thân lên tận nóc nhà.Anh ta săm soi Thời Thừa, chẳng lẽ thời gian vừa qua cô bị chiều đến hư người rồi?"

Chúng tôi đang thiếu người, các anh có muốn ở lại không?"

Đường Quả hỏi, con ngươi nghiêm túc, "Ở lại, các anh sẽ không hối hận."

Mấy người Thiệu Thanh hai mặt nhìn nhau, Tần Giai Nhân lại dứt khoát, "Được, tôi ở lại."

"Nguyên Bình, chọn phòng tốt cho Giai Nhân."

Nguyên Bình vội gật đầu, mừng thầm trong lòng.

Tần Giai Nhân là ai, là thành viên chủ chốt của căn cứ Dương Quang đó, mạnh cực kì.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 397: Nữ phụ không may ở mạt thế (36)


Cuối cùng mấy người Thiệu Thanh lựa chọn ở lại.

Bọn họ không chấp nhận nổi chuyện Nghiêm Nghị giao Đường Quả ra.Đến khi biết được căn cứ Lạc Nhật lợi hại, bọn họ sốc thật sự, có lẽ ở lại là lựa chọn chính xác.Bọn họ cứ nghĩ Thời Thừa thích Đường Quả, coi Đường Quả là công chúa mà chiều.Sau rồi mới thấy, chiều công chúa nhỏ cái gì, rõ ràng đang tôn sùng nữ vương.Bọn họ cũng để ý thấy Đường Quả cực kì dịu dàng với Thời Thừa.

Cô chẳng cần làm gì, nhưng cứ đến giờ ăn cơm là cô sẽ chuẩn bị phần ăn cho Thời Thừa cực kì tỉ mỉ, buổi chiều còn có các loại trà bánh.Bọn họ đã thấy nhiều lần Thời Thừa xử lý công việc trong văn phòng còn cô ngồi trên sô pha bên cạnh đọc sách.Bọn họ đã từng nghĩ cô đối xử với Nghiêm Nghị đã đủ tốt.Nhưng rồi nhìn cách cô đối xử với Thời Thừa, bọn họ đã nhận ra được sự khác biệt.

Hình như cô có hơi qua loa với Nghiêm Nghị?Edit: Phong NguyệtBeta: Jin YinĐăng trên watt--pad _phongnguyetnguyet_Một ngày nọ, Thời Thừa gọi tất cả mọi người vào văn phòng, Đường Quả cũng ở đó.Cô mở miệng, "Chúng ta sắp đổi chỗ, chuyện này liên quan đến tương lai của chúng ta."

Mấy người Thiệu Thanh tò mò, chẳng lẽ là nhiệm vụ quan trọng?Đường Quả không nói nhiều, kéo Thời Thừa đi, ý muốn bọn họ tự đuổi theo.Tất cả cùng lên một chiếc xe, đi khoảng ba giờ đến một nơi xa xôi, chỗ nào chỗ đó đều đầy zombie.Mấy người Thiệu Thanh xuống xe mà nhũn cả chân.Tuy rằng bọn họ rất mạnh, nhưng nơi nơi đều là zombie thế này, đùa nhau chắc?Rất mau, bọn họ đã phát hiện ra được điểm khác thường.

Ổ zombie này hình như hơi lạ?A, hình như có cả một tòa thành lớn?Bọn họ không nhịn được mà quan sát kĩ lưỡng, rồi nhận ra đây là một tòa thành, xung quanh còn có công trình mới xây.

Cách đó không xa còn có rau dưa xanh tốt và cây ăn quả?Bọn họ trừng mắt, đây là...

Vì sao zombie ở đây hoạt động như người bình thường?Tần Giai Nhân giật mình, nhớ tới câu hỏi Đường Quả từng hỏi, rằng con người và zombie có thể sống chung hay không.Lúc đó cô nghĩ là không.Hiện tại...

Cô chỉ sốc, nếu như zombie thật sự có ý thức, không cắn người, có lẽ là có thể.Tim mọi người đập thình thịch, vô vàn khả năng xuất hiện trong đầu bọn họ."

Có cảm thấy bất ngờ không?"

Đương nhiên, bất ngờ cực kì.Biểu cảm của Thời Thừa còn bình tĩnh, đây không phải là lần đầu anh đến đây.

Thật ra thì lần đầu tiên đến, anh cũng thực sự chấn động.Anh cứ ngỡ dựa theo kế hoạch phải rất nhiều năm mới hoàn thành, không nghĩ rằng cô đã làm theo kế hoạch từ lâu rồi.Những vật có ở đây đều quý hiếm ở mạt thế.Đặc biệt là rau củ quả."

Về sau mọi người công tác ở đây."

Đường Quả nói, giọng điệu bình tĩnh, "Xây dựng đế quốc zombie."

Cứ như dùng các mảnh gỗ xây nhà không bằng."

Đế quốc zombie?"

Thiệu Thanh không rõ, vì sao lại là đế quốc zombie?Đường Quả dường như đọc được suy nghĩ của anh ta, đáp lại, "Quên nói cho mọi người biết, tôi là zombie."

Cái gì??Lần này không chỉ Thiệu Thanh mà cả Tần Giai Nhân cũng ngơ ngẩn.Cô là zombie?Không, sao cô có thể là zombie?"

Cô bị cắn từ khi nào?"

Thiệu Thanh yếu ớt hỏi.

Vì sao bọn họ không biết, zombie không phải không cắn cô hay sao?Còn nữa, nếu cô là zombie, sao cô lại giống người thường như thế?
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 398: Nữ phụ không may ở mạt thế (37)


"Tiểu Quả, cô đang đùa đúng không?

Cô sao mà là zombie được?"

Đường Quả mỉm cười, "Không đùa, tôi là zombie thật."

Khóe miệng Thiệu Thanh giật giật, anh ta không tin."

Quả Quả thật sự là zombie."

Thời Thừa nói đỡ cho cô.

Thấy đám người nghi ngờ, anh nói tiếp, "Từ khi các cậu biết đến cô ấy thì cô ấy đã là zombie rồi."

Mấy người Thiệu Thanh trừng mắt, vậy là..."

Nếu muốn hỏi vì sao Quả Quả thành zombie, từ lúc cô ấy ra khỏi biệt thự lấy thuốc cho Nghiêm Nghị đã thành zombie."

Nói đến chuyện lày, trong lòng Thời Thừa không thoải mái lắm.

Nghiêm Nghị là cái thá gì chứ."

Cô ấy lấy thuốc cho Nghiêm Nghị, bị zombie cắn ở tiệm thuốc."

Thời Thừa kể ngắn gọn, "Còn vì sao lại giấu giếm, chắc ai cũng hiểu."

Miệng Thiệu Thanh chua xót, không nhịn được mà hỏi, "Vậy...

Vậy còn ngọc bội?"

"Của tôi."

Đường Quả không quan tâm lắm, "Nhan Niệm đổi lấy nó bằng một hộp Penicillin."

"Còn vì sao không giống, là vì cô ta lấy máu nhận chủ, ngọc bội thay đổi hình dáng, trừ cô ta ra không ai dùng được."

"Vậy là cô ta nói dối?"

Tần Giai Nhân hỏi, thật ra cô không nghi ngờ gì Đường Quả.

Ngay từ đầu cô đã không ưng Nhan Niệm, cứ cảm giác ả khá bốc đồng, biểu hiện tốt nhưng lại có không ít tâm tư nhỏ.Đường Quả cong môi, "Đúng, giờ tin tôi không?"

Mấy người Thiệu Thanh nhìn nhau, lúc này cô còn cần lừa người à?

Bọn họ mặc niệm cho Nghiêm Nghị, bỏ ai không bỏ, lại bỏ một người như thế này.Nhớ trước đây cô giải thích đủ kiểu mà Nghiêm Nghị và bọn họ không chịu tin, giờ đúng là bị vả mặt bôm bốp."

Đi thôi, đi ngắm đế quốc zombie của chúng ta."

Thiệu Thanh do dự, "Tiểu Quả còn muốn cho Nghiêm Nghị biết chân tướng không?"

"Không quan trọng nữa."

Đường Quả liếc mắt nhìn Thời Thừa đang gấp gáp, nắm lấy tay anh, "Biết thì đã sao, cũng có thay đổi được kết quả đâu, chỉ có thể để hắn ta hối hận cả đời.

Đương nhiên, tôi hi vọng hắn ta hối hận cả đời."

Giờ này Tần Giai Nhân đã hiểu rõ ràng.

Đường Quả dường như đã biết trước, diễn lâu như thế là để Nghiêm Nghị khắc sâu ấn tượng, chờ tương lai phân rõ trắng đen, Nghiêm Nghị sẽ phải chịu cực nhiều đau khổ.Người phụ nữ này đủ tàn nhẫn.Nhưng, cô thật sự thưởng thức người như vậy."

Ánh mắt mọi người không tệ, không tốn công sức của tôi.

Sẽ nhanh thôi, mọi người sẽ biết lựa chọn của mọi người sẽ có lợi cho tương lai, cực kì may mắn."

Mấy người Thiệu Thanh đầu đầy vạch đen.

Cô thấu hiểu lòng người thật đấy, chỉ một màn trước mắt này thôi cũng đã đủ thấy họ may mắn đến mức nào rồi.Thiệu Thanh và mọi người vào trong thành.

Đường Quả và Thời Thừa giao nhiệm vụ cho họ xong thì nhắn lại tin cho căn cứ Lạc Nhật.Cùng lúc đó, căn cứ Lạc Nhật cũng thả ra tin tức: Đã bắt được Nhan Niệm, đang đưa về phòng thí nghiệm, chuẩn bị tiến hành một thí nghiệm quan trọng.Cái tin tức cố ý thả ra này rất nhanh chóng được các căn cứ khác biết được.Ngày thứ ba, Nghiêm Nghị biết tin.

Gã sửng sốt, hỏi theo bản năng, "Cô ta không chạy?"

Thực lực của cô mạnh như thế, dị năng khôi phục rồi phải chạy đi dễ dàng mới đúng."

Không có, nghe nói cô ta không phản kháng, đã bị đưa vào trong phòng thí nghiệm."

"Hiện tại chẳng biết còn sống hay không."

Nghe được cấp dưới báo tin, Nghiêm Nghị chỉ cảm thấy lồng ngực đau nhói, có một cảm giác không hình dung được ngập trong người gã.Cả ngày, đầu gã chỉ nghĩ đến người phụ nữ kia.

Cô đã chết chưa?

Cô sẽ chết sao?

Làm thế nào cũng không tẩy được ra khỏi đầu.
 
Back
Top Bottom