Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 379: Nữ phụ không may ở mạt thế (18)


Thấy Nghiêm Nghị cười với mình, ả thở phào trong lòng, ngay lập tức nghĩ ra biện pháp giả vờ không quen biết."

A Nghị, đây là...?"

Ả nghi hoặc nhìn Đường Quả, "Tiểu đội chúng ta có người mới?"

Cùng lúc đó, Đường Quả cũng nhìn Nhan Niệm, vẻ mặt mừng rỡ, vội nắm lấy cánh tay ả, "Hóa ra là cô ở đây!!"

Cô mong chờ, "Phiền cô giải thích cho A Nghị giúp tôi, lúc trước tôi chỉ đi giúp A Nghị lấy thuốc, không vứt bỏ anh ấy.

Lúc đó cô cũng ở biệt thự mà, đúng không?"

Lòng Nhan Niệm trầm xuống, gương mặt cũng căng lên.

Ả cố gắng điều chỉnh biểu cảm của mình, dùng khuôn mặt hoang mang nhìn Đường Quả."

Cô..."

Nhìn Đường Quả mong chờ, ả tiếp tục hỏi, "Cô là ai?

Tôi không quen biết gì cô, mà cô muốn tôi giải thích cái gì?"

"Rõ ràng cô ở biệt thự cùng tôi, còn nói với tôi tiệm thuốc ở gần đấy.

Cô còn bảo trông A Nghị giùm tôi, cô quên hết rồi à?"

Nhan Niệm nhíu mày, "Cô này, cô chắc chắn là nhìn thấy tôi?"

"Tôi thì chắc chắn là chưa gặp cô bao giờ," Nhan Niệm cảm thấy may mắn vì lúc đó chưa nói tên cho Đường Quả biết, "Nếu cô biết tôi, thế nói thử xem tên tôi là gì, còn nữa, cô lấy thân phận gì để chất vấn tôi, giải thích gì với A Nghị?"

Liên tiếp mấy vấn đề, Đường Quả căn bản là trả lời không nổi.

Cô chỉ mới thấy mặt người này, không hề biết tên.Cô đứng á khẩu tại chỗ, chỉ lặp lại một câu xác nhận Nhan Niệm trông A Nghị hộ mình rồi mình mới đi lấy thuốc.Nhưng lời cô chẳng ai tin.

Tất cả thành viên của tiểu đội Dương Quang đều nghĩ là cô có vấn đề về não."

Tôi xin cô, cô giải thích giùm tôi một chút.

A Nghị không tin tôi," Gương mặt xinh đẹp trông đáng thương vô cùng, thật dễ khiến người ta mềm lòng, "A Nghị, tin em một lần được không?"

"Van cô, giải thích giùm tôi với."

Cô đột ngột nhớ ra mình đã từng đổi ngọc bội cho Nhan Niệm, "À đúng rồi, lúc đó cô còn dùng thuốc đổi ngọc bội của tôi.

Ngọc bội đó là gia truyền, nếu không phải vì A Nghị, tôi đã không đổi với cô."

"Tôi nhớ rõ Nhan Niệm có một viên ngọc bội."

Tần Giai Nhân đột nhiên lên tiếng, "Nhan Niệm, cô lấy ngọc bội ra cho cô ấy xem đi.

Người trong đội cần biết rõ ai trong sạch hay không."

Nhan Niệm oán hận, Tần Giai Nhân này sao toàn đối đầu với ả.Đây là một người phụ nữ thông minh cực kì.

Nếu hôm nay ả không lấy ngọc bội ra chứng minh là không xong.Tất cả mọi người chăm chú nhìn vào Nhan Niệm, không phải là họ hoài nghi thành viên đội mình, mà là chuyện này không bình thường, có liên quan đến thành viên quan trọng của đội.Trước ánh mắt mong chờ của mọi người, Nhan Niệm lấy ngọc bội đeo trên cổ ra cho Đường Quả xem, "Đây có phải ngọc bội của cô không?"

Đường Quả nhìn ngọc bội thất thần, không phải.Thấy được biểu cảm của cô, ai cũng rõ ràng."

Đã nói rồi, tôi không quen biết cô."

Nhan Niệm nhíu mày lại, "A Nghị, cô ta là ai?"

Ả ôm tay Nghiêm Nghị, "Em nghe người ta nói mấy ngày nay có một người phụ nữ rất đẹp đến đây, A Nghị, anh thích cô ta à?"

"Tôi là vị hôn thê của A Nghị."

Đường Quả phản ứng lại, trong lòng có cảm giác nguy cơ, vội đáp.Nhan Niệm dời ánh mắt lên người Nghiêm Nghị, chờ câu trả lời của gã.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 380: Nữ phụ không may ở mạt thế (19)


Đối mặt với ánh mắt của cô, Nghiêm Nghị không do dự gì mà nắm lấy tay Nhan Nhiệm.

Thấy cô không tin được, trong lòng gã sảng khoái vô cùng."

Chúng ta không liên quan đến nhau."

"Bạn gái của Nghiêm Nghị tôi là Nhan Niệm, vợ tương lai cũng là Nhan Niệm."

Đường Quả lui về sau hai bước, trong lòng than thầm với hệ thống, "Mãi mới chịu nói ra." nhưng gương mặt ngoài vẫn đau thương cực kì, "A Nghị...

Rõ ràng chúng ta..."

"Đủ rồi!"

"Muốn sống tiếp ở đây, phiền cô Đường tự biết thân biết phận."

"A Nghị, em thật sự không vứt bỏ anh, em không biết vì sao cô ấy lại nói thế," Đường Quả vội vàng giải thích, đột nghiên như nghĩ ra cái gì, mắt nhìn Nhan Niệm sáng lên, "Cô thích A Nghị nên mới nói điêu đúng không?"

Nghiêm Nghị cười lạnh, gầm lên, "Đường Quả!!"

"A...

A Nghị..."

Bị ánh mắt trông mong của người phụ nữ ngắm đến, trong lòng Nghiêm Nghị không có lấy một gợn sóng.Gã đặt tay nhỏ ấm áp của Nhan Niệm lên ngực, sắc mặt dịu dàng, nhẹ giọng, "Tôi nói lại lần nữa, chúng ta đã không liên quan gì đến nhau.

Bạn gái hiện tại của tôi là Nhan Niệm, cô hiểu chưa?"

"Cô muốn kêu ca hay làm gì quấy rầy Niệm Niệm, cút ra khỏi đây ngay!"

Nhìn cô choáng váng, Nghiêm Nghị nắm tay Nhan Niệm lên tầng, hoàn toàn không có ý mềm lòng.Đường Quả cúi đầu xuống, ở góc độ không ai nhìn thấy, khóe miệng gợi lên, "Kế thừa tình cảm cũng có điểm không tốt, là nhập tâm quá sẽ đau."

"Đáng thương thật, ta có thể cảm nhận được nội tâm của cô ấy đang vỡ vụn."[Ký chủ à, nếu cô thấy khổ quá thì có thể không kế thừa tình cảm.]"Vậy thì chẳng có gì hay cả.

Kế thừa tình cảm rồi mới hưởng thụ được niềm sung sướng của trả thù chứ."

Hệ thống: Cô là biến thái, cô là ma quỷ![Lúc nào cô cảm thấy không tốt ấy, tôi có thể phát lại hình của mấy vị tiền nhiệm cưng chiều cô cho cô xem.]Đường Quả nói nhỏ: "Ở đây là mạt thế, không có họ.

À mà đúng rồi, họ đều là ai?"

Hệ thống: Không muốn đáp.Thật hi vọng ở mạt thế này cũng có một người ấm áp cưng chiều ký chủ để ký chủ vui vẻ như thế.Ký chủ thèm tình này mà đến một thế giới không có ai sưởi ấm trái tim mình, cô sẽ càng ngày càng biến thái, càng ngày càng lạnh nhạt, càng ngày càng sụp đổ.Edit: Phong NguyệtBeta: Jin YinĐăng trên watt---pad _phongnguyetnguyet_"Nếu sếp đã không thích cô rồi còn ở bên Nhan Niệm, cô nên từ bỏ đi."

Thiệu Thanh thấy cô cúi đầu, có hơi thương hại một chút, sống sót ở mạt thế nào có dễ gì, "Kết quả thế này cũng là cô tự tìm đến thôi."

Rõ ràng Nhan Niệm không quen biết cô, cô còn muốn đẩy chuyện này cho Nhan Niệm gánh, vì thế mà chút hảo cảm vừa mới dâng lên đã hạ đi rất nhiều.Những thành viên khác trong tiểu đội cũng nghĩ thế.

Chẳng ai nói gì với Đường Quả, xoay người về phòng ngay.Cả phòng khách chỉ còn lại Đường Quả với Tần Giai Nhân.

Tần Giai Nhân đi đến trước mặt cô, vỗ vai cô.

Đường Quả ngẩng đầu lên nhìn người phụ nữ lạnh lùng này."

Bây giờ là mạt thế, cô phải học được cách tự yêu chính mình.

Cô có vứt bỏ Nghiêm Nghị hay là có nguyên nhân khác cũng chẳng quan trọng nữa, quan trọng nhất vẫn là sống sót.

Tình cảm là trò cười trong mạt thế, chỉ có người đủ mạnh mới có thể dừng chân ở chỗ này."

Nói xong, Tần Giai Nhân không đợi Đường Quả đáp lại đã xoay người đi lên tầng.Còn lại một mình Đường Quả trong phòng khách.

Cô nhìn theo Tần Giai Nhân, khóe môi cong lên, nhẹ giọng, "Cô gái lạnh lùng này, ta thích."

"Cô ấy đã từng nói với nguyên chủ y chang thế."

Tiếc là nguyên chủ nghe không lọt tai.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 381: Nữ phụ không may ở mạt thế (20)


Thời gian tiếp theo, Đường Quả cứ rảnh sẽ đi tìm Nghiêm Nghị để giải thích, dáng vẻ đáng thương hệt như một đóa hoa trắng yếu đuối.Nhưng mà cô càng cố gắng, Nghiêm Nghị càng lạnh nhạt với cô, tăng thêm cảm tình với Nhan Niệm.So với cốt truyện cũng không khác nhau lắm, nhờ vị hôn thê "dơ bẩn" Đường Quả này mà tình cảm của hai người kia tăng lên.

Chờ thời cơ, cô tìm đường chết thêm lần nữa thì tình cảm của cả hai sẽ phá không nổi.Thời cơ đã đến, tiểu đội đi đến một nơi rất xa để kiếm đồ ăn.Để lại một mình Đường Quả trong biệt thự, các thành viên đều sợ có nguy hiểm xảy ra.Trong kịch bản gốc, tiểu đội cho Đường Quả đi là vì cô đau khổ cầu xin, lần này là họ tự nguyện đưa cô đi.Lý do là cô nấu cơm quá ngon.Cứ coi như là cô có vết nhơ đi, nhưng giờ cô cũng chỉ là một người bình thường, có gì thay đổi đâu?

Tình cảm của Nhan Niệm càng ngày càng tốt, sợ quái gì.Trong kịch bản gốc, lần ra ngoài này là đi rất xa, một nhà kho có rất nhiều zombie tụ tập, bên trong có không ít vật dụng và đồ ăn.Cũng là lần này mà nguyên chủ bị Nghiêm Nghị chán ghét đến cùng cực, hận không thể để cô đi chết.Vào nhà kho, đang lúc đánh nhau với zombie thì đột nhiên xuất hiện một con zombie cực kì trâu bò, Nghiêm Nghị muốn chạy đến chỗ Nhan Niệm.Nguyên chủ tan vỡ vì Nhan Niệm không những không nhận ra cô ấy mà còn chiếm lấy Nghiêm Nghị.

Cô nhìn zombie công kích Nhan Niệm, trong lòng nổi lên tâm trả thù, muốn Nhan Niệm chết để Nghiêm Nghị quay đầu lại nhìn mình.Cho nên, cô đã làm một chuyện ngu xuẩn cực kì, là ngăn cản Nghiêm Nghị, khiến ả bị con zombie kia bắt đi.Nghiêm Nghị đẩy nguyên chủ ra rồi chạy theo Nhan Niệm, trùng hợp thế nào lại đẩy cô vào đàn zombie.

Nguyên chủ bị đẩy vào đàn zombie, bí mật zombie không cắn cô bị thành viên trong tiểu đội phát hiện ra.Sau Nghiêm Nghị mang Nhan Niệm về cũng biết chuyện này, ghim Đường Quả để trả thù cô.Gã càng ngày càng ghét Đường Quả, nên tương lai không do dự gì mà để cô thay thế Nhan Niệm đến căn cứ Lạc Nhật.Mà con zombie mang Nhan Niệm đi đạt đến cấp năm, đã có ý thức, là một người bạn cùng trường yêu thầm Nhan Niệm.

Anh ta không muốn chiếm hữu Nhan Niệm, chỉ cầu có thể yên lặng đi theo Nhan Niệm, bảo vệ cho ả.Có thể nói, tiểu đội Dương Quang thành căn cứ Dương Quang liên quan chặt chẽ đến zombie này.Đường Quả khá tò mò, không biết anh ta đã có ý thức rồi liệu sẽ nghe lời cô hay là vẫn lưu luyến si mê Nhan Niệm.

Mải nghĩ, xe của tiểu đội đã dừng trước cửa nhà kho.Xung quanh lít nha lít nhít zombie, thật khiến da đầu người ta tê dại.

Thực tế thì mấy con zombie này chỉ nghe lời zombie cấp năm kia.[Ký chủ, anh ta đang trên mái nhà quan sát các cô.] Có hệ thống gian lận ở đây, cứ chỗ nào nó quét được là giấu không nổi.Thực lực của thân thể này cũng gọi là được giời ưu ái, thị giác thính giác nhạy cực kì.

Cô liếc về lên nóc nhà theo bản năng, quả nhiên thấy được một bóng đen nho nhỏ đang ngồi trên đó.Cô lơ đãng dịch ánh mắt đi, lộ ra vẻ sợ hãi.Tô Ngạo cứ tưởng đã bị phát hiện, hơi nghi ngờ, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ nhỏ yếu trong đám người.

Không hiểu sao anh ta cảm thấy được áp lực cực kì lớn xung quanh cô.

Nhưng anh ta cũng không nghĩ nguyên nhân là cô, có lẽ...

Là người đàn ông đang đứng cách đó không xa.Lúc này, anh ta đột nhiên thấy được Nhan Niệm xuống xe.

Đôi mắt hiện lên vẻ mừng rỡ, anh ta quên sạch bách những nghi hoặc vừa rồi, thiếu chút nữa đã lao xuống dưới.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 382: Nữ phụ không may ở mạt thế (21)


Tiểu đội Dương Quang không hổ danh tiểu đội mạnh nhất của căn cứ số 7, Nghiêm Nghị thức tỉnh song hệ dị năng là kim loại và sét, zombie chưa kịp đến gần gã đã bị đánh vỡ đầu.Người đẹp lạnh lùng Tần Giai Nhân cũng lợi hại cực kì, thức tỉnh dị năng hệ băng, đi đóng băng zombie.

Nghiêm Nghị bổ hai đòn sét xuống, hầu như zombie nào cũng báo hỏng ngay.Thiệu Thanh có dị năng hệ lửa, phụ trách dọn dẹp mấy con zombie lạc đàn.Hầu như chỉ cần ba người làm chiến sĩ mở đường, việc của những người khác là choảng mấy con zombie hay con người dám đánh lén.Nhan Niệm đứng bên cạnh Nghiêm Nghị, bước đi nhẹ nhàng, không có chút sợ hãi nào.

Trái với ả, Đường Quả cẩn thận, có phần sợ hãi.

Chẳng ai cảm thấy kỳ quái, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên cô ra ngoài.Nhan Niệm cảm thấy Đường Quả đã không còn tính uy hiếp.

Chẳng ai tin tưởng Đường Quả, mà ả đã ở cùng Nghiêm Nghị.Nhưng...

Đường Quả còn sống vẫn là một cái tai họa ngầm."

Ta cảm giác được sát ý của ả ta."[Ký chủ, làm sao đây?]"Đương nhiên là... phối hợp với ả rồi.

Hiện tại ta hẳn đang cực kì căm thù ả, hận ả, rất muốn ả đi chết."

Hệ thống nuốt nước bọt, à khoan đã, nó là một dãy code làm gì có nước bọt.Quả nhiên, Nhan Niệm bất tri bất giác đến cạnh Đường Quả, có zombie đang công kích về phía này.Đường Quả cảm thấy có một lực lượng rất mạnh đẩy mình.

Theo bản năng, cô nắm lấy cô tay ả, tiếp theo tay cô biến thành dảng vẻ đẩy ả.Gương mặt Nhan Niệm không tin được.

Nhìn đàn zombie, ả hét lên, "Đường Quả, cô điên rồi à?"

Đường Quả choáng váng đứng tại chỗ, nhưng thực tế là cô đang ra lệnh cho đàn zombie phía sau Nhan Niệm."

Đánh nó.

Vả mặt đi, vả mạnh vào."

"Niệm Niệm!!"

Sắc mặt Nghiêm Nghị lạnh đi.

Gã vội chạy về phía Nhan Niệm theo bản năng.Mà zombie vẫn luôn trên mái nhà quan sát cũng vội chạy xuống về phía đàn zombie.

Tô Ngạo không hiểu được, vì sao đám zombie bên này không nghe theo lời anh ta.Mấy con zombie đang tóm Nhan Niệm chạy vội, vừa chạy vừa dùng sức chào hỏi mặt Nhan Niệm.Âm thanh bôm bốp vang lên, trán Nghiêm Nghị nổi đầy gân xanh.

Gã quay lại hung tợn trừng Đường Quả, ý là, chốc nữa về tôi xử lý cô.Trường hợp kỳ quái vô cùng, càng ngày càng nhiều zombie vây quanh Nhan Niệm, khiến Nghiêm Nghị và Tô Ngạo không thể không dọn sạch đám zombie để đi qua.Mà đến Nhan Niệm cũng không ngờ mình dùng khổ nhục kế lại khiến zombie "thích" mình đến thế này.Ả chưa kịp phản ứng đã bị zombie "ôm" lấy, rồi sau đó là một đống tay vả bôm bốp lên mặt ả, khiến hai mắt ả sưng húp lên.Zombie cực kì nhiều, vô số bàn tay chộp lấy người ả, cứ nhè được chỗ nào là đánh chỗ đó, cả đời ả chưa từng bị nhục nhã thế này bao giờ.Ả vô cùng hối hận, vì sao lại dùng cái khổ nhục kế ngu đến thế."

Sao cô phải đẩy Niệm Niệm?"

Sắc mặt Thiệu Thanh không tốt chút nào, "Cô muốn cô ấy bị cắn chết mới hài lòng?"

"Tôi không đẩy cô ta."

Đường Quả không còn sợ hãi nữa, chỉ còn một nụ cười thê lương, "Cũng chẳng quan trọng, ai đẩy cô ta cũng thế thôi, đã bị zombie bắt đi rồi chỉ có khả năng mất mạng."____Editor: Việt Nam thắng 4-0 nên mị đăng thêm 4 chương để gáy nhéeeee
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 383: Nữ phụ không may ở mạt thế (22)


"Cô ta chết đi rồi không phải tốt lắm hay sao?"

Đường Quả cong môi cười, lạnh tới thấu xương.

Thiệu Thanh hơi giật mình, đây là cô tiểu thư vừa nhát gan vừa đơn thuần ngày trước hay sao?Không, cô vốn không phải một người đơn thuần."

Nhan Niệm không làm gì có lỗi với cô, sao cô lại ác độc đến thế?"

Thiệu Thanh giận run người, mà người phụ nữ trước mặt anh ta không dao động tí nào.Cô nhẹ giọng thì thầm, "Cô ta thật sự không làm gì có lỗi với tôi?"

"Cũng chỉ có cô ta biết thôi."

"Nếu như hôm nay cô ta vẫn còn sống sót, vậy thì rõ ràng là ông trời cưng chiều cô ta.

Tôi đấu với ai cũng được, nhưng mà đấu với ông trời thì tôi chịu."

Ánh mặt cô nhạt đi, "Cố gắng thế này cũng chỉ là một câu chuyện cười.

Tôi bỏ tự tôn của một đứa con nhà giàu, đến tiểu đội để nấu cơm, quyết tâm khiến A Nghị tin tưởng.

Tôi cứ nghĩ, kiên trì sẽ có kết quả, chẳng ngờ là anh ấy không những không tin tôi mà càng ngày càng hận tôi."

"A Nghị theo đuổi tôi từ cấp ba, lúc nào cũng chiều theo tôi, cái gì cũng vì tôi, yêu tôi, che chở tôi."

Mắt cô rũ xuống, "Anh ấy phát sốt, tôi cũng không nghĩ bỏ anh ấy lại.Tôi thậm chí còn nghĩ rằng, nếu như anh ấy tỉnh lại thành zombie, tôi sống một mình ở mạt thế này còn có ý nghĩa gì nữa, không bằng để anh ấy cắn một cái, cả hai cùng thành zombie, coi như là một cặp vợ chồng zombie."

"Cô ta xuất hiện, dùng thuốc thang để đổi lại ngọc bội, còn bảo tôi có tiệm thuốc cách đó không xa.

A Nghị yêu tôi, tôi cũng yêu A Nghị.

Dù tôi nhát gan nhưng nếu có thể cứu A Nghị, cái mạng quèn này có là gì đâu?"

"Thời khắc tôi xông ra khỏi biệt thự, hai chân tôi run rẩy.

Trong tay tôi là một con dao, ngày thường tôi còn không cắt được một miếng thịt, vậy mà chỉ với một con dao, tôi đã chém giết không biết bao nhiêu zombie, cả người đều dính dịch zombie nhơp nhớp buồn nôn.Tôi thích sạch sẽ, tôi thích chưng diện, nhưng lúc đó tôi hoàn toàn không để ý, chỉ mừng rằng mình đã thành công vào trong tiệm thuốc.Đúng, vào tiệm thuốc, tôi cuối cùng cũng có thuốc để cứu chồng tương lai của tôi."

"Nhưng mà..."

Cô ấy bị zombie cắn, thành một con zombie đặc biệt.

Cô bôn ba đi đến căn cứ số 7 lại thấy được người mình yêu ở chung với một người phụ nữ khác.Cô ấy có giải thích thế nào, gã cũng không tin cô, cứ nghĩ là cô đang bày trò, cho rằng cô vứt bỏ gã, cô chỉ đang khua môi múa mép, rồi cuối cùng còn nghĩ cô tâm địa độc ác.Cô bỏ tự tôn của mình, làm những việc mà mình chưa bao giờ làm.

Mạt thế này có vô số người mạnh nguyện ý nuôi cô, chớ nói gì thân phận zombie của cô có thực lực không thấp.Trong căn cứ của con người, hay ra ngoài làm bạn với zombie, cô cũng có thể sống tốt ở mạt thế này, hoàn toàn không cần làm những chuyện đó.Cô ấy cứ nghĩ, chỉ cần tốn chút thời gian giải thích rõ ràng là sẽ có được cái kết như ý.Nhưng mà, cô sai rồi."

Sao cũng được, nhưng cô vẫn không nên đẩy Nhan Niệm."

Thiệu Thanh vẫn cố chấp, còn không tin lời Đường Quả, "Tôi suýt nhìn lầm cô."

"Tôi cứ nghĩ cô chỉ có chút tính tiểu thư, bỏ rơi sếp chỉ vì quá sợ.

Giờ tôi mới hiểu ra, bẩm sinh cô đã ác độc rồi."

"Sếp không chọn cô là cực kì chính xác."

Đường Quả không đáp lời nào, cứ đứng đực tại chỗ nhìn người đàn ông đã chạy về phía xa."

Đi theo tôi đi."

Chẳng biết có một chiếc xe tải xuất hiện bên cạnh tiểu đội từ lúc nào.

Một người đàn ông lạnh lùng nhảy xuống.

Anh đi đến trước mặt Đường Quả, ý lạnh bớt đi rất nhiều.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 384: Nữ phụ không may ở mạt thế (23)


"Bọn họ không chào đón cô, không muốn giữ cô lại, không thích cô, không tin cô...

Có tôi chào đón cô, giữ cô lại, thích cô, tin tưởng cô."

Gương mặt lạnh lùng mang theo ấm áp bình tĩnh nhìn cô, đáy mắt chỉ còn một mảnh chân thành.Đường Quả hơi ngẩng đầu lên, "Chúng ta quen lắm à?"

"Giờ không quen, về sau từ từ quen."

"Không đi được."

Cô cúi đầu, cười nhạt, "Tôi không cần anh tin tôi, cũng không cần anh bảo vệ tôi, anh biết đấy."

Thời Thừa biết chứ, anh biết rõ là cô rất mạnh.

Anh cũng biết zombie bắt Nhan Niệm đi cũng là do cô điều khiển chúng.

Nếu cô thực sự độc ác, zombie đã sớm cắn chết Nhan Niệm chứ không chỉ trêu đùa.Có đôi khi, anh thật sự mong cô có tâm địa ngoan độc, để cái kết cuối cùng của cô không thê thảm như thế.Đường Quả nếu đọc được suy nghĩ của Thời Thừa, chắc chắn cô sẽ cười nhạo anh.

Cô độc ác thật, còn độc ác hơn nhiều so với tưởng tượng của người ta.Một người độc ác không có nghĩa là sẽ giết người như ngóe.Edit: Phong NguyệtBeta: Jin YinĐăng trên watt--pad _phongnguyetnguyet_"Bọn họ sắp quay lại rồi, cô muốn theo tôi không?"

Thời Thừa nhẹ giọng hỏi, cấp dưới của anh bị dọa sợ đến ngây người, trước giờ họ chưa từng gặp qua dáng vẻ dịu dàng này của thủ lĩnh.Đường Quả lắc đầu, tay chải mớ tóc lòa xòa, "Cảm ơn anh, tôi không đi."

Cô quá cố chấp.

Thời Thừa muốn mắng cô một trận, nhưng nhìn gương mặt nhỏ tái xanh của cô, lại không nỡ."

Theo tôi đi, được không?"

Giọng nói anh có một chút van nài.

Anh không muốn chờ đến lúc đó.

Anh muốn mau chóng đưa cô đi, không muốn cô bị người ta làm tổn thương.Anh muốn cho cô sự bảo vệ tốt nhất, những ngày này không gặp được cô, mọi tin tức về cô anh đều chú ý.Đường Quả cảm giác được tâm trạng lo lắng của Thời Thừa hỏi, "Tại sao tôi phải đi cùng anh chứ, anh bị nhan sắc của tôi làm động lòng à?"

Chẳng cần nói đến thủ hạ của Thời Thừa, ngay cả thành viên của tiểu đội Dương Quang cũng kỳ quái, hóa ra cô này còn tự luyến như thế."

Phải."

Thời Thừa đáp, "Vậy cô đi theo tôi được chưa?"

Đường Quả mỉm cười, khóe mắt cong lên, thần thái khác hẳn, "Người liêu xiêu vì nhan sắc của tôi có rất nhiều, ai muốn tôi đi theo là tôi phải đi theo à?"

"Anh tỉnh lại đi."

Thời Thừa: "..."

Độ khó chơi của cô này không phải ở mức bình thường."

Cô không hết hi vọng với Nghiêm Nghị?"

Đường Quả trầm mặc, "Có chết tâm hay không cũng không quan trọng, chẳng có gì khác nhau."

Nhưng nội tâm cô đang than phiền với hệ thống, "Nếu không phải còn một bước cuối cùng nữa, ta cực kì muốn đi theo anh ta đấy.

Ta vẫn nhớ cảnh áo đưa đến tay cơm dâng tận mồm, ngày nào cũng được khen đẹp, được yêu thương.

Ta muốn mặc váy, không muốn mặc mấy bộ quần áo thể thao khó coi này."[Ký chủ, cô chấm anh ta rồi hả?]"Ờ, ngoại hình hợp gu ta, tính cách cũng rất tốt, còn có gì đó cực kì hấp dẫn ta."

Đường Quả cười thầm, "Hình như thế giới nào cũng có một người hấp dẫn ta như thế, khiến ta muốn được yêu thương."

"U mê chết đi được."

Cô là ma quỷ à.Hệ thống trầm mặc một chút, [Ký chủ, cô không nghĩ đến vì sao những người này lại hấp dẫn cô à, hơn nữa lại còn có cùng một tính cách?]Là hệ thống của ký chủ, nó nghĩ nó cần phải nhắc cô một chút."

Quan trọng không?"

Đường Quả cũng chẳng thèm quan tâm, "Nguyên nhân gì cũng được, khiến ta chú ý đã là thành công rồi."
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 385: Nữ phụ không may ở mạt thế (24)


"Đối xử thật lòng với ta, ta cũng đáp trả đàng hoàng.

Con người ta ấy mà, phân rõ phải trái thị phi, tam quan cực kì chính."

Hệ thống: Hả... thế á?

Nghe cũng có lý, cũng công bằng, cũng rất là phân rõ phải trái, nhưng mà tam quan chính?

Ký chủ cô có tam quan hả?Nghiêm Nghị ôm Nhan Niệm chật vật trở về, âm u nhìn chằm chằm Đường Quả.

Thấy bên cạnh cô có một người đàn ông, gã nở một nụ cười châm biếm."

Cô Đường, cô cũng có bản lĩnh thật nhỉ."

Đường Quả ngẩng đầu lên, hờ hững nhìn gã."

Niệm Niệm đã làm gì cô à?

Tôi cảnh cáo cô rồi, tốt nhất là không làm phiền Niệm Niệm.

Cô thật sự đúng là không từ bỏ ý định, còn muốn đẩy Niệm Niệm vào chỗ chết."

"Nếu Niệm Niệm có chuyện gì, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cô."

Đường Quả ẩn ý, "A Nghị anh có thể nghe em giải thích được không?"

"Giải thích?"

Nghiêm Nghị bật cười, còn ngạc nhiên, "Ai cũng thấy Niêm Niệm hét lên theo bản năng, rõ ràng là cô đã đẩy Niệm Niệm.

Cô vẫn không thích Niệm Niệm, nghĩ rằng cô ấy đoạt tôi khỏi cô.Cô Đường à, chẳng lẽ cô không hiểu là cô chủ động từ bỏ quan hệ giữa chúng ta?

Trước giờ tôi không muốn nặng lời, nhưng giờ tôi không thể không nói.Nếu Nghiêm Nghị tôi không thức tỉnh dị năng mà chỉ là một người bình thường, chỉ sợ cô còn không thèm nhìn tôi lấy một cái."

"Mùi vị đầy người thèm với con mắt mong mỏi của cô chỉ khiến tôi thấy ghê tởm."

Gương mặt cô trắng bệch, cơ thể lung lay tựa như có thể bị gió thổi bay đi bất cứ lúc nào.

Đôi mắt long lanh của cô sáng lên nhìn Nghiêm Nghị, "Hóa ra A Nghị nghĩ em là người như thế, khó trách em giải thích thế nào cũng không được."

"A Nghị không muốn em quấn lấy anh nữa, sau này em sẽ không quấn lấy anh."

"A Nghị không muốn em quấy rầy cô Nhan, sau này em sẽ không quấy rầy cô ta."

"A Nghị nhất quyết không muốn em ở lại tiểu đội Dương Quang, sau này em không còn là thành viên của tiểu đội Dương Quang nữa."

"Đã làm phiền A Nghị rồi, em rất xin lỗi."

Nghiêm Nghị điên lên, "Cô lừa lọc cái gì?

Tự cô làm sai, nói một câu không quấy rầy, không làm phiền, không làm thành viên của tiểu đội là xong hết?"

"Vẫn thế, em không bỏ mặc anh, cũng không đẩy cô Nhan, mặc dù em rất muốn cô ta chết."

Ánh mắt Đường Quả hướng đến Nhan Niệm đang chật vật, "Nhưng cô ta hình như là con cưng của trời, như vậy mà vẫn sống được, em nhận thua."

Nghiêm Nghị nhìn Thời Thừa bên cạnh, lạnh lùng châm chọc, "Tìm ra chỗ dựa mới rồi nên chuẩn bị từ bỏ tôi?"

"Em không quen biết anh ấy."

Đường Quả nhìn Thời Thừa, "Cảm ơn ý tốt của anh, anh đi đi, tôi sẽ không đi theo anh."

Thời Thừa thở dài một hơi, nghiêm túc lại, "Nếu cô muốn tìm tôi, đến lúc nào cũng được."

Nếu cô không đến, anh chỉ có thể thuận theo tự nhiên, dùng cách của đời trước để đón cô về bên mình.Thời Thừa nhảy lên xe tải, rời đi.Nhan Niệm cũng tỉnh lại, vừa rồi ả bị dọa chết khiếp, trước giờ ả không hề gần gũi với zombie như thế, còn bị tát, bị đánh, nhục đến mức không muốn nghĩ tới.Ả vùi đầu trong ngực Nghiêm Nghị, không nói câu nào.Nghiêm Nghị đau lòng đặt ả xuống xe, đang định xoay người rời đi thì ả nắm lấy tay gã, "A Nghị, anh muốn đi đâu?"

"Niệm Niệm, anh phải đi xả giận cho em, làm gì có chuyện em chịu khổ mà cô ta lại yên ổn đứng đó chứ."
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 386: Nữ phụ không may ở mạt thế (25)


Hôm nay mị khó ở nên đặt pass nhớ Pass vẫn như cũ nhưng nếu thích chơi lại quiz thì đây →→→→→Đọc chương mới ở đây →→→→→
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 387: Nữ phụ không may ở mạt thế (26)


Hôm nay mị khó ở nên đặt pass nhớ Pass vẫn như cũ nhưng nếu thích chơi lại quiz thì đây →→→→→Đọc chương mới ở đây →→→→→
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 388: Nữ phụ không may ở mạt thế (27)


"Là tôi quá cố chấp, khiến mọi người bị liên lụy."

"Tôi đã thức tỉnh dị năng, chuyện nấu cơm mọi người tự lo đi."

"Mọi người đối xử tốt với tôi, tôi có thể tiện tay giúp mọi người nấu.

Nhưng Nhan Niệm với Nghiêm Nghị thì dẹp đi."

Cô đẩy nhẹ Tần Giai Nhân ra, cười, "Đồ ăn của cô tôi bao tất, cô rất thuận mắt tôi."

Nói rồi, cô lên xe.Thiệu Thanh tròn mắt, các thành viên khác hai mặt nhìn nhau.Trả thù đến quá đột ngột, không ai kịp phản ứng lại."

Năng lực của tôi là không sợ zombie.

Chúng sẽ không công kích tôi, chỗ nào nguy hiểm tôi cũng đi được, có thể để tiểu đội tránh được phiền toái.

Cho nên năng lực của tôi hẳn là rất mạnh."

Đường Quả ngồi tại chỗ mình, nhấn mạnh từng chữ một, nhướn mắt, "Có ai có ý kiến?"

"Không..."

Thiệu Thanh vốn là người sắp xếp công việc vội đáp lại.

Năng lực này rất mạnh, không cần tốn bao nhiêu sức lực cũng có thể lấy được đồ mình muốn.

Tiểu đội bọn họ có người thế này là cực kì mạnh rồi đấy."

Chúng ta đi lấy vật tư."

Đường Quả cũng không để ai phản ứng, xuống xe đón Tần Giai Nhân, "Cô lái xe đi, chúng ta vào trong."

Tần Giai Nhân gật đầu, lái xe đi theo Đường Quả, quả nhiên là chỗ nào có Đường Quả, chỗ đó không có zombie công kích.Rất mau, vật tư chất đầy trong xe.

Thiệu Thanh không thể không gọi Nhan Niệm đến cất đồ vào trong không gian.Nội tâm Nhan Niệm khủng hoảng, Đường Quả không có không gian ngọc bội lại thức tỉnh được năng lực khủng bố đến như thế, thật sự quá đáng sợ.Zombie không công kích Đường Quả, vậy thì khác gì vô địch đâu?"

Zombie chỉ không công kích tôi, tôi lại chẳng điều khiển được chúng, năng lực này bị người khác biết cũng chẳng sao cả."

Nghe đến đó, Nhan Niệm thở phào nhẹ nhõm.

Còn tốt, không ngược đời lắm, chỉ là không bị công kích thôi.Ả vừa rồi cũng chỉ bị trêu đùa, không bị cắn, chắc cũng là năng lực không bị công kích?

Ả không xác định được, cũng không dám đi thử.Tiểu đội Dương Quang trở về căn cứ, Đường Quả đi báo năng lực của mình ngay, khiến cả căn cứ giật mình.Sau lại biết sức chiến đấu của cô không mạnh, chỉ là không bị tấn công, cũng không tò mò như thế nữa.

Cô cùng lắm chỉ có dị năng bảo vệ bản thân, không thể điều khiển zombie, không cần phải kiêng kị.Nhưng mà từ đó về sau, địa vị của Đường Quả bay lên.Đầu tiên, cô có phòng riêng của mình trong biệt thự.Không cần phải nấu cơm nữa, mỗi lần tiểu đội đi làm nhiệm vụ, cô cũng đi theo.Dù sao cô cũng là người phải làm nhiệm vụ nguy hiểm nhất.

Thành viên trong tiểu đội cực kì muốn ăn cơm cô nấu nhưng cũng không dám phàn nàn gì, chỉ có thể rưng rưng gặm lương khô.Có đôi khi, có những tiểu đội khác muốn xin đi làm nhiệm vụ cùng cô, phân cho cô không ít vật tư.

Dị năng của cô đã mang đến cho tiểu đội rất nhiều lợi ích.Về sau, cao tầng của căn cứ xuất hiện mâu thuẫn, dị năng giả cũng muốn xưng hùng xưng bá, rối loạn một thời gian.Có không ít người đến mượn sức tiểu đội Dương Quang.

Nghiêm Nghị lấy thế sét đánh không kịp bưng tai mà chiếm lấy căn cứ số 7, đổi tên thành căn cứ Dương Quang.

Gã thật sự là một người có tài, rất mau đã xử lý căn cứ gọn gàng ngay ngắn, khiến cuộc sống của người trong căn cứ tốt lên không ít.Rất nhiều người thường và dị năng giả muốn đến dựa vào căn cứ Dương Quang.
 
Back
Top Bottom