Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 359: Nữ diễn viên tai tiếng (79)


Lấy được bản báo cáo kiểm tra sức khỏe, kết quả là khỏe mạnh, Kiều Nghiệt thở phào nhẹ nhõm, bình tĩnh nắm tay Đường Quả đi về,Tiếp đó, cả nước chứng kiến một màn lữ hành ngược chó.Ngày nào Đường Quả cũng đăng Weibo, là ảnh chụp cô với Kiều Nghiệt lữ hành.Trong ảnh, hai người đều cười ngọt ngào; đặc biệt là có một ít video ngắn thể hiện hai người ăn ý với nhau đến mức độ nào.Lúc rảnh rỗi, Tô Hòa cũng ở biệt thự lướt Weibo của Đường Quả, xem từng cái từng cái một; rồi lướt xuống sâu hơn, gã kinh ngạc phát hiện ra, từ rất lâu trước kia, Weibo của cô không nhắc tới Kiều Nghiệt, mà là gã.Bài đăng nào cũng tràn ngập tình yêu, phát hiện đó khiến trái tim gã nổi lên lửa nóng; như nghĩ đến hiện tại, một chậu nước lạnh tạt vào người gã.Một buổi sáng của nửa năm sau, Đường Quả dựa vào người Kiều Nghiệt, hai người ngồi trên núi chờ mặt trời mọc.Kiều Nghiệt ôm chặt người bên cạnh, thân thể run rẩy, giọng nói cũng run run; hắn cố gắng nở nụ cười, rồi nói một câu khó hiểu, "Y học hiện tại không phát triển tí nào."

"Rõ ràng đã kiểm tra kĩ như vậy rồi."

Đường Quả buồn cười nghe hắn oán giận, vòng tay qua eo hắn, "Anh ồn ào quá."

"Vậy anh không nói nữa."

"Thôi, anh nói đi, em nghe anh nói."

Kiều Nghiệt ôm cô, hôn lên trán cô, dần dần xuống bên má cô, nhẹ nhàng điểm lên môi cô rồi rời đi, "Anh cảm thấy ngực anh thiếu một góc, không thể bù vào lại."

"A Nghiệt đừng tham thế, mười năm nay em chỉ đối xử tốt với anh, còn không thèm nhìn người khác đến một cái."

Kiều Nghiệt dở khóc dở cười, "Không chịu được."

Không chịu được, chỉ muốn bên cô nhiều hơn."

A Nghiệt, anh coi như thời gian còn lại để dành cho kiếp sau đi."

"Quả Quả, em không biết an ủi gì cả, câu nào cũng đau tim."

Hết cách rồi, hắn thích cô như thế, thích đến không ngừng được; không có cô, cuộc đời hắn như mất đi màu sắc.Cằm hắn đặt lên đầu cô; hắn nói nhỏ, "Kiếp sau anh có thể tìm được em không?"

"Thành tâm thì linh."

"Vậy anh sẽ cố gắng."

Đường Quả mỉm cười, kiếp sau anh không có kí ức sẽ có một cuộc đời mới.

Mà cô, vẫn như cũ mãi mãi luân hồi, không biết đâu là điểm dừng.Cô vùi đầu vào trong lồng ngực hắn, có chút quyến luyến hương vị tình yêu này; chỉ có tình cảm khắc cốt ghi tâm mới có thể khiến cô tiếp tục lữ hành trong cô độc, không đến mức nửa đường lạc mất chính mình.Để báo đáp lại, cô cũng sẽ cho hắn một tình yêu chân thành nhất, tốt đẹp nhất.Tựa như lúc này đây, biết mình sắp rời đi, cô không hề sợ thế giới tiếp theo sẽ thế nào, cũng không có cảm giác bi quan chán đời.Cô cũng không động một chút là muốn hủy diệt thế giới như trước; hơi nheo mắt lại, cô đột nhiên nhớ ra gì đó, liền ngẩng đầu lên hôn hắn.

Bốn mắt nhìn nhau, lần này Kiều Nghiệt thấy rõ ràng yêu thương nồng đậm trong mắt cô."

A Nghiệt, em đi nhé."

Giọng nói nhẹ nhàng của cô vang bên tai.

Kiều Nghiệt vội ôm lấy cô, thống khổ "Quả Quả, anh có thể nói không được không?

Lần này anh có thể không nghe theo em được không?"

Nhìn người phụ nữ đã nhắm chặt hai mắt, hắn thấp giọng khóc, nhẹ nhàng vỗ về gương mặt cô, "Sao em đi dứt khoát như thế, anh chiều em đến hư rồi à."

Hốc mắt hắn đỏ lên.

Hắn vừa cưng chiều vừa bất đắc dĩ vỗ vai cô, "Được rồi, được rồi, nghe em tất, nhé?"

Thợ chụp ảnh đứng đằng sau không chịu được mà phải che miệng lại, vội lấy khăn ra lau nước mắt.

Nếu đây không phải công việc của họ, chắc chắn họ sẽ xoay người rời đi.__________Editor: Thôi mị khóc đây hức...
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 360: Nữ diễn viên tai tiếng (80)


Kiều Nghiệt không đăng Weibo, hắn không muốn những người đó đến phiền cô.Cuối cùng vẫn là Chu Ý đăng lên, nói Đường Quả đã chết bệnh,Dù thế nào đi nữa, là người đại diện của Đường Quả, cần phải cho đại chúng biết tin.Tô Hòa quen thói nghỉ ngơi sẽ xem Weibo, vừa nhìn thấy mấy chữ "Đường Quả chết bệnh", máu toàn thân gã chảy ngược, gương mặt tái đi, cả người suýt nữa gục xuống."

Ảnh đế Tô, anh không sao chứ?"

Tô Hòa run run cầm điện thoại, bắt lấy người bên cạnh hỏi, "Cô ấy đi rồi, đây là giả đúng không?"

Những người khác cũng mới biết rằng ảnh hậu Đường Quả chết bệnh.Đối diện với Tô Hòa, họ trầm mặc.Tô Hòa tìm đạo diễn, nói, "Xin lỗi, tôi muốn xin nghỉ một ngày."

Ai cũng biết ngày nào Tô Hòa cũng lướt Weibo của Đường Quả, đạo diễn đồng ý.

Tô Hòa không thay quần áo, cũng không tẩy trang, vội lái xe như bay đến biệt thự của Kiều Nghiệt.Lúc gã tới nơi, đã có rất nhiều người.Kiều Nghiệt đứng trước cửa, cả người âm u, còn âm u hơn cả trước khi gặp Đường Quả.Vợ chồng Lương Triều đứng một bên, trên mặt cũng là khổ sở.

Hốc mắt Chu Ý hồng hồng, nước mắt không kiềm được mà rơi xuống."

Tôi...

Tôi có thể thấy cô ấy không?"

Tô Hòa nói khiến Kiều Nghiệt chú ý.Kiều Nghiệt liếc gã, "Không."

Tô Hòa cười khổ, "Là tôi cầu xin xa vời rồi."

Gã không biết vì sao mình lại đến.

Gã muốn hỏi thêm, bên ngoài chợt xuất hiện phóng viên.

Gã nhíu mày lại, rất nhanh đã biết những phóng viên này là Kiều Nghiệt mời."

Đạo diễn Kiều, không biết anh phải công bố chuyện gì?"

Kiều Nghiệt đi lên phía trước, gương mặt không có chút cảm xúc nào, "Công bố một chân tướng."

Tô Hòa mơ hồ cảm thấy kì lạ, yên lặng đứng một bên không nói gì.

Kiều Nghiệt quét mắt qua gã, tiếp tục nói với phóng viên."

Năm đó các người đưa tin che trời lấp đất rằng Quả Quả phản bội Tô Hòa cùng với các loại tin đồn xấu..."

"Khoan đã đạo diễn Kiều, chúng tôi đã đưa tin lại, sự thật chứng minh Đường Đường trong sạch."

Phóng viên vội đáp lại.

Không trêu vào được, đấy là cô cả nhà họ Đường.

Thực ra bọn họ nghĩ rằng, nếu đưa thêm tin tức nữa thì bát cơm của bọn họ khó mà giữ lại.Kiều Nghiệt cười lạnh, "Trong lòng các người cũng nghĩ rằng Quả Quả phản bội Tô Hòa đúng không?

Ngay cả khi biết cô ấy là con gái nhà họ Đường cũng nghĩ là cô ấy khinh Tô Hòa nên mới chọn tôi đúng không?"

Chẳng lẽ không phải?Tô Hòa cũng đột ngột ngẩng đầu lên nhìn Kiều Nghiệt, mím môi lại.

Chẳng lẽ đó không phải là sự thật?Kiều Nghiệt lấy điện thoại ra, phát một đoạn ghi âm; ngày đó hắn đã vào văn phòng copy lại từ giám sát, không nghĩ sẽ dùng đến lúc này.Hắn biết, đây là chuyện cô muốn làm, dù cô không dặn hắn, nhưng với tính thù dai của cô, chắc chắc cô sẽ không muốn Tô Hòa sống tốt.Tô Hòa và Bạch Văn Văn khiến cô thân bại danh liệt, nếu không phải về sau có chương trình gameshow kia và gia thế bị bại lộ, cô sẽ chỉ là một diễn viên bình hoa, không thể lăn lộn được cả trong cái vòng này lẫn ngoài đời.Nghe xong ghi âm, tất cả trầm mặc.

Hóa ra đáp án của "Anh và em" ở đây, là lời xin lỗi của Kiều Nghiệt dành cho Đường Quả."

Mọi người đi đi."

Editor: Phong NguyệtĐăng trên watt&pad _phongnguyetnguyet_Tô Hòa điên cuồng kêu muốn gặp Đường Quả, Kiều Nghiệt làm sao có thể cho phép, gọi người lên đánh gã ra ngoài; cô là của hắn, không ai được phép thấy.Tô Hòa ngồi trong biệt thự khóc thật lâu, vô cùng chật vật; gã đã nghĩ ra rất nhiều lí do, nhưng chưa từng nghĩ ra lí do này.Cô vì gã mà đồng ý với Kiều Nghiệt, gã...

Gã còn tìm người bôi nhọ cô, có ý để cô mãi mãi không thể xoay người...

Thậm chí, gã còn muốn hủy hoại cô.Nhớ tới những thứ cất giấu trong biệt thự, gã lại òa khóc.

Lúc đó, gã đã thật sự muốn hủy hoại cô.Tại sao gã lại muốn tiêm thứ đó vào người cô, còn định đưa cô cho mấy kẻ tai to mặt lớn.Gã thật buồn nôn, thật độc ác, thật có lỗi với cô, khó trách cô triệt để quên đi gã.Gã vốn không xứng!
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 361: Nữ diễn viên tai tiếng (kết)


Gã muốn thấy cô sa đọa, muốn đứng trên cao nhìn cô hối hận, hoàn toàn không để ý cô muốn trở về giải thích với gã.Gã chửi cô ghê tởm, hạ tiện...

Lúc trước mắng chửi cô tàn nhẫn bao nhiêu, giờ trong lòng gã hối hận bấy nhiêu.Tâm địa gã xấu xa, linh hồn gã dơ bẩn.Gã cứ ngỡ mình nhờ cố gắng mà có được hôm nay, cô phản bội gã thì đã sao?Gã thành công, nhưng hiện thực cho gã một cái tát, nếu không có cô, Kiều Nghiệt không có khả năng bỏ qua cho gã.Tô Hòa ở trong biệt thự vài ngày, cuối cùng hôn mê, bị người đưa đi.

Chưa được mấy ngày đã có người báo Tô Hòa giấu DU trong biệt thự, gã bị bắt lại.Bạch Văn Văn mười năm không xuất hiện cũng bị chụp lại với dáng người mập mạp và gương mặt không có chút máu.Bạch Văn Văn trốn tránh bị người chụp được, đại chúng nhìn đến chỉ thấy mơ hồ.Kiều Nghiệt nhìn vẻ an bình trên gương mặt vẫn còn nụ cười của Đường Quả, con ngươi ấm lên, "Em hài lòng chưa?"

Hắn không nghĩ ban đầu Tô Hòa có ý tưởng như thế."

Có phải em biết ngay từ đầu rồi không?

Cho nên em mới quên sạch Tô Hòa, còn quên dứt khoát như thế."

"Quả Quả, em hư thật, em đi một mình mà còn phải để lại một kẻ cho anh xử lí; em biết là anh sẽ không nương tay nên mới để lại những manh mối đó nhỉ."

"Em không muốn gặp Tô Hòa, cũng muốn khiến nó cả đời sống không yên lành đúng không?"

"Nếu anh không tỉnh ngộ kịp thời, chỉ sợ mười năm tốt đẹp này em cũng không cho anh."

Kiều Nghiệt cúi người xuống, nghiêm túc lại thành kính nhìn cô, "Nhưng mà anh thích em như vậy.

Không có em, máu anh như ngừng chảy, cỏ khô rồi không thể hồi sinh."

Nựng gương mặt của cô, Kiều Nghiệt cảm thấy đại não đau đớn, vô số kí ức mạnh mẽ tràn vào trong óc hắn.

Hắn mở mắt ra, con ngươi bớt đi vẻ bi thương, lại tăng thêm một chút bất đắc dĩ.Hắn chạm vào gương mặt của người phụ nữ, theo thói quen hôn lên trán cô, "Thật sự nhàm chán."

"Nợ em rồi."

Hắn đứng lên, trên mặt cũng không còn nụ cười như cũ.

Hắn sắp xếp tất cả hậu sự, nằm bên cạnh Đường Quả, nhìn vào mặt cô, cười nhạt rồi nhắm mắt lại.Vài ngày sau, trợ lí của Kiều Nghiệt công bố tin Kiều Nghiệt qua đời.

Tô Hòa ở sở cảnh sát nhìn thấy tin tức, đơ người hồi lâu.[Kí chủ, Kiều Nghiệt uống thuốc tự sát.]"Sao phải thế chứ""A Nghiệt vẫn đáng yêu như thế, đáng yêu đến mức khiến người ta luyến tiếc; thật sự là một bé cún đáng thương."

Đường Quả nằm trong Thiên Tuyền, nhìn xung quanh càng ngày càng sáng, từ từ nhắm mắt lại, "Ba ngày sau gọi ta, ta có hơi mệt, muốn ngủ một giấc."[Được rồi.]Hệ thống trộm lau mồ hôi lạnh, Kiều Nghiệt cứ có gì đó là lạ.

Nhưng thôi người cũng đã chết rồi, không cần phải để kí chủ lo lắng....Đường Quả tỉnh lại chỉ cảm thấy cả người sền sệt, không khí tràn ngập mùi máu tươi và các loại mùi thối rữa.Không cần mở mắt cô cũng biết đây là một thế giới không ổn.Quả nhiên, khi mở mắt ra, đập vào mắt cô là mấy thứ xấu xí xiêu xiêu vẹo vẹo kiếm đồ ăn xung quanh ---- zombie.Cô chưa tiếp thu kí ức đã phát hiện ra zombie không công kích mình; cô nhìn lại cơ thể, hoàn hảo không mất miếng thịt nào, không phải zombie xấu xí."

Thống tử, thân thể này thức tỉnh dị năng thân thiện với zombie à?"

Hệ thống trầm mặc một lúc rồi nói thật, [Kí chủ, nói cho cô một tin xấu, thân phận hiện tại của cô là zombie.]______Editor: Spoil một chút về cái sự rớt giá của anh nhà ở thế giới sau →_→ Mị bất lực với ảnh lắm ròiiiii, ai nhặt giá lên trả ảnh điiiiii"Có muốn theo tôi không?"

"Vì sao tôi phải theo anh?"

"Cô thật sự không muốn đi với tôi?"

"Anh vừa đến đã nói muốn bảo vệ tôi, muốn tôi đi theo anh, anh bị nhan sắc của tôi đả động rồi nên thích tôi hả?"

"Không có, cô đừng nghĩ nhiều."

"Nếu không có, tôi không đi theo anh."

"Nếu cô đi theo tôi, tôi có thể thử thích cô."
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 362: Nữ phụ không may ở mạt thế (1)


Đường Quả nhíu mày lại, lấy gương ra nhìn một chút, mắt hạnh mày liễu, mũi cao, môi anh đào, da trắng hồng, nhìn thế nào cũng không thấy giống zombie."

Có là zombie cũng là zombie đẹp nhất."[Đúng, đẹp nhất.

Ký chủ đại đại muốn xem ký ức không?]Đã là zombie rồi thì đành chịu, Đường Quả tìm một cái ghế sạch sẽ, ngồi lên, bắt đầu tiếp thu ký ức.Thế giới này là một quyển sách viết về mạt thế.Tên gốc của quyển sách là "Nhật ký sinh tồn của Đường Đường ở mạt thế", vừa nghe đã biết là tiểu thuyết Mary Sue.Chủ nhân thân thể này là vai chính của tiểu thuyết.

Nhưng sau khi một độc giả xuyên vào đây, cô ấy lại thành nữ phụ độc ác.Nhan Niệm là nữ chính của thế giới này, cô ta đọc "Nhật ký sinh tồn của Đường Đường ở mạt thế", ném đá nữ chính có hào quang quá mạnh.Ả cho rằng nữ chính sinh tồn ở tận thế quá lạnh lùng, thu hoạch được ngọc bội linh tuyền cùng công pháp tu luyện lại không chịu mang những vật này ra cứu vớt thế giới.Ném đá xong, ngày thứ hai tỉnh lại, Nhan Niệm xuyên thành nhân vật phụ có kết cục thê thảm cùng tên Nhan Niệm.

Nhan Niệm vì ve vãn Nghiêm Nghị không thành, cuối cùng bị ném ra khỏi căn cứ, bị người gangbang* đến chết.(Convert: luân gian: mị đoán chắc cũng giống với gangbang)Để thay đổi vận mệnh, Nhan Niệm tính toán tìm kiếm ngọc bội ở chỗ nguyên chủ, trộm ngọc bội về.Ả biết những chuyện sẽ xảy ra trong sách, gom sẵn rất nhiều đồ ăn, lái xe đi vào biệt thự của nguyên chủ và vị hôn phu Nghiêm Nghị của nguyên chủ.Nghiêm Nghị lúc ấy sốt cao không dứt, nguyên chủ gấp đến mức đi đi lại lại, Nhan Niệm đến khiến cô như thấy được rạng đông.

Nhan Niệm chấp nhận cho nguyên chủ thức ăn và thuốc, với điều kiện là phải đổi viên ngọc bội trên cổ nguyên chủ cho ả.

Vì cứu vị hôn phu, nguyên chủ chấp nhận, lấy ngọc bội gia truyền ra trao đổi với Nhan Niệm.Nhan Niệm có được ngọc bội cũng chưa yên tâm, Nghiêm Nghị đang thức tỉnh dị năng, để tránh tương lai bị Nghiêm Nghị với nguyên chủ chơi chết, ả quyết định tách cả hai ra.Ả nói cho nguyên chủ, cách đây không xa có một tiệm thuốc, bên trong có rất nhiều thuốc, khả năng sẽ có ích với Nghiêm Nghị.Nếu cô ấy đi lấy thì ả có thể ở đó trông Nghiêm Nghị.Nguyên chủ không nghĩ nhiều, cứu người quan trọng hơn, vội vàng rời biệt thự để đi lấy thuốc.Chờ cô ấy đi rồi, Nhan Niệm đưa Nghiêm Nghị đi.

Nghiêm Nghị tỉnh lại hỏi nguyên chủ đâu, Nhan Niệm nói, lúc đến biệt thự chỉ thấy mỗi gã hôn mê nên đưa gã đi.Nghiêm Nghị nghĩ rằng vị hôn thê vứt bỏ mình, bắt đầu ghi hận nguyên chủ.Sau gã hợp tác với Nhan Niệm, cả hai dần dần sinh ra cảm tình.

Nghiêm Nghị cưng chiều Nhan Niệm lên tận trời, đồng thời cũng không quên vị hôn thê đã từng vứt bỏ gã.Mà nguyên chủ đi tiệm thuốc, bị zombie cắn, biến thành zombie nhưng không biết vì sao thân thể lại không thay đổi, không giống như mấy con zombie ghê tởm ngoài kia.Khi cô trở về, phát hiện ra Nghiêm Nghị không ở đó nữa, chỉ nghĩ zombie đã chiếm lấy chỗ này nên anh ta bị mang đi.Cô trải qua trăm núi ngàn sông để tìm Nghiêm Nghị, nhưng rồi lại thấy được cảnh gã ta và Nhan Niệm ân ái với nhau, cô muốn sụp đổ.Mặc cho cô ấy giải thích mình lấy thuốc thế nào, Nghiêm Nghị cũng không tin, vị hôn phu đã từng đối xử dịu dàng với cô, giờ đối xử tốt với một người phụ nữ khác, rồi lại lạnh nhạt, thậm chí ánh mắt còn muốn ăn tươi nuốt sống cô.Vô số giải thích, vô số hiểu lầm, vô số lạnh nhạt, cuối cùng nguyên chủ hết hi vọng.Nhưng khi cô ấy từ bỏ, Nghiêm Nghị lại không buông tha cho cô.Một căn cứ khác phát hiện Nhan Niệm có bí mật nên tấn công căn cứ Dương Quang mà Nghiêm Nghị tạo ra, còn dùng cả vũ khí nóng cao cấp.Nếu gã không giao Nhan Niệm ra, họ sẽ bắn hạ căn cứ Dương Quang.____Editor: Nay đăng truyện hơi trễ xíu, tại mị còn phải chờ chị beta-er :3Hổng biết chị có đọc trên Watt không nhưng mà cảm ơn chị Yin Jin đã giúp em beta lại bộ truyện này, iu chị nhiều ~~Một câu chuyện không liên quan: Mị: *nhờ page đăng bài pr truyện*Mọi người: Trời ơi hơn 5000 chương?! / Nhìn số chương muốn khóc thétChị beta-er: Chị nhìn chị rén giùm em luôn ấyMị: ...

Không thực ra với mị thì bộ này dài như Boss là nữ phụ là cùng, mỗi chương có tầm 600 chữ à...
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 363: Nữ phụ không may ở mạt thế (2)


Để bảo vệ căn cứ, Nghiêm Nghị đề nghị giao nguyên chủ cho căn cứ Lạc Nhật, nói cô ấy là Nhan Niệm.Nguyên chủ bị mang đi trong tuyệt vọng, đối mặt với cô là những con dao lạnh ngắt.Cơ thể của cô đặc thù, bị cắt bao nhiêu lần cũng có thể hồi sinh, bởi thế không ai nghi ngờ cô không phải Nhan Niệm.Nghiên cứu hơn một năm, không tìm ra được vấn đề gì.Người phụ trách của căn cứ Lạc Nhật là Thời Thừa xuất hiện, hỏi cô về chuyện bí mật.Nguyên chủ chỉ nói, "Tôi tên Đường Quả, không phải Nhan Niệm, là vị hôn thê cũ của Nghiêm Nghị."

Thời Thừa trầm mặc thật lâu, cuối cùng hỏi, "Vậy vì sao cô có thể tái sinh?"

"Tôi là zombie."

Cô đáp, con ngươi không có ánh sáng, dường như đã mất hết động lực sống, "Tôi cũng không biết nữa."

"Cô đi đi."

Thời Thừa thả nguyên chủ đi.

Cô không về căn cứ Dương Quang, trái lại sống chung với đàn zombie.Một lần, Nghiêm Nghị bị đàn zombie bao vây, thấy gã sắp bị zombie biến dị cắn nuốt, cô ấy vẫn không đành lòng mà cứu gã.Đặt gã đến nơi an toàn, cô về với đàn zombie, cả ngày làm bạn với zombie.

Nhiều năm sau, Nghiêm Nghị mang theo một đội ngũ chỉnh tề và vũ khí giết zombie vào đỉnh núi zombie cuối cùng, nhắm ngay đầu cô, muốn một súng giết cô.Thời Thừa khuyên, "Cô ấy không ác, cô ấy đã cứu anh, còn từng là vị hôn thê của anh."

"Nhưng vẫn là một kẻ phản bội."

Nghiêm Nghị đáp như thế.

Thời Thừa không kịp ngăn cản, cô đã bị gã một súng nát sọ.Thật ra cô có cơ hội để đào tẩu, chỉ là cô không muốn đào tẩu.Cô không biết tuổi thọ của mình, cô đã mất đi động lực sống, không biết vì sao lại mãi tồn tại.Nếu đã không có mục tiêu để sống rồi, vì sao lại không hủy đi chứ.Nhan Niệm với Nghiêm Nghị bên nhau, chào đón ánh sáng mới, hạnh phúc về sau.

Nghiêm Nghị và Thời Thừa chia thế giới thành hai, mỗi người quản lý một phương.Edit: Phong NguyệtBeta: Jin YinĐăng trên watt--pad _phongnguyetnguyet_Đường Quả xem xong ký ức, cả người cảm thấy không tốt lắm.Cô xoa xoa thái dương, "Lại một thế giới khó chịu."

Thời gian hiện tại là cô ở tiệm thuốc biến thành zombie, đang định cầm thuốc trở về tìm Nghiêm Nghị.

Cô liếc cái túi trong tay, bên trong đều là thuốc."

Nguyên chủ ngu thật."

Cô cười lạnh một tiếng, "Loại chó má không nghe lời thế này, ngược đi ngược lại là được rồi.

Người chết thì không có gì, người sống vẫn vẻ vang như cũ, ngu xuẩn!"

"Đã bị coi thành người xấu sao không làm người xấu luôn đi," Đường Quả nheo mắt lại, "Với thực lực của thân thể này, muốn bóp nát một thằng hèn Nghiêm Nghị phải nói là quá đơn giản."

Hệ thống vội vàng nhắc nhở, [Ký chủ đại đại, bóp nát Nghiêm Nghị thì chơi không được, chúng ta sẽ đi đến thế giới tiếp theo ngay.]Nam nữ chính không thể chết khi đang trong cốt truyện, trừ khi cốt truyện kết thúc."

Ta đâu có định trực tiếp bóp nát Nghiêm Nghị."

Đường Quả lấy khăn giấy ra lau hết chỗ bẩn trên người, giọng thần bí, "Chỉ là cảm thán mà thôi.

Rõ ràng mạnh như thế, thay đổi cái gì mà chẳng được, nhưng rồi cuối cùng lại tự sa ngã; tính cách tự ngược này không biết nguyên chủ học từ đâu ra."

Hệ thống thở ra nhẹ nhõm, ký chủ đại đại chắc đang bực mình thôi.[Rồi, ký chủ, chúng ta hiện tại làm gì đây?]"Ta muốn tắm nước nóng."

Đường Quả ghét bỏ nhíu mày, tuy gương mặt còn sạch sẽ nhưng mà khắp người đều rõ bẩn, trừ máu tươi ra còn dính cả dịch của zombie, mùi cực kỳ buồn nôn.[Tôi phóng nước ra cho cô nhá?] Hệ thống chó săn hỏi, ký chủ đại đại vui vẻ là quan trọng nhất.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 364: Nữ phụ không may ở mạt thế (3)


Tổ tiên mị hiện lên và bảo đặt pass chap hôm nay nha mọi ngườiLấy pass ở đây →→→→→→→Đọc chap mới ở đây →→→→→→→
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 365: Nữ phụ không may ở mạt thế (4)


Tổ tiên mị hiện lên và bảo đặt pass chap hôm nay nha mọi ngườiLấy pass ở đây →→→→→→→Đọc chap mới ở đây →→→→→→→
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 366: Nữ phụ không may ở mạt thế (5)


Đường Quả nói sơ qua tình tình của thân thể này, ý muốn hỏi có biện pháp nào khiến zombie có thể duy trì hình người hay không.[Emmanuelle]: Suy nghĩ của Giáo Hoa quả nhiên không giống người bình thường; tôi vừa xem lại lịch sử tinh tế, zombie qua tiến hóa có thể đạt tới trạng thái như Giáo Hoa nói.

Còn loại nước thuốc kia, tinh tế không nghiên cứu, căn cứ theo lịch sử tinh tế thì cuối cùng là zombie bên này bị diệt hết."

Cho nên, ý anh là chỉ cẩn họ thăng cấp là có thể khôi phục ý thức?"

"Đúng vậy, chuyện này lịch sử tinh tế có ghi lại.

Nghe nói lúc ấy có zombie khôi phục ý thức hoàn toàn, họ nhìn qua không khác gì con người bình thường, sau khi nhiễm virus vào cũng có chỗ tốt cho họ, cả cơ thể lẫn thực lực đều mạnh hơn con người."

"Lịch sử còn ghi, có một con zombie đã khôi phục, cuối cùng không bị giết mà trốn đi sinh hoạt với người thường."

Không hiểu sao Emmanuelle lại so sánh zombie đó với Giáo Hoa, nghĩ nghĩ đối phương thật không có chí hướng, đúng là nhát như cáy.Đường Quả tiếp tục hỏi, "Bọn họ cần gì để thăng cấp?

Bọn họ vốn không có ý thức chủ động hấp thu năng lượng."

Emmanuelle tiếp tục lật xem lịch sử tinh tế, qua một hồi lâu, anh ta vui vẻ đáp, "Bọn họ ăn tinh hạch để thăng cấp; theo lời Giáo Hoa, hiện tại zombie mới bùng nổ, chắc chưa có zombie cấp 2, cho nên không có tinh hạch."

Đường Quả trầm mặc một chút, "Tôi có, còn có rất nhiều."

Đây không phải là lần đầu tiên cô tới mạt thế, chỉ là không giống như bây giờ, hồi đó đầu óc cô mơ màng hồ đồ, đến mạt thế để sắm vai một nữ phụ pháo hôi xuất sắc.Vừa hay nữ phụ này có thân phận không thấp, cho nên cô có rất nhiều tinh hạch, tất cả thành phế phẩm trong không gian.Chờ Đường Quả xuống nhóm, các thành viên bắt đầu thảo luận.[Chân nhân Tử Vân]: Không biết bao giờ Giáo Hoa mới đến vị diện của tôi, muốn gặp quá.[Chân quân Xích Tiêu]: Chung ý kiến.[Tông chủ ma tông]: Đồng suy nghĩ.[Margaret]: Nếu Giáo Hoa muốn đến thế giới ma pháp, tôi nhất định sẽ chuẩn bị quà quý chào đón.[Harold]: Tôi cũng thế.[Ellen]: Tôi có thể vì Giáo Hoa chế tạo thánh kiếm.[Emmanuelle]: Giáo Hoa vẫn nên tới vị diện tinh tế của tôi, có thể hưởng thụ công nghệ cao mà các vị diện khác không có.Edit: Phong NguyệtBeta: Jin YinĐăng trên w-att--pad _phongnguyetnguyet_Đường Quả nhìn hai mươi mấy người ngồi thành hàng trước mặt, lấy từ không gian hệ thống ra rất nhiều tinh hạch đủ loại màu sắc.Màu sắc khác nhau, thuộc tính khác nhau."

Chọn màu chúng mày thích đi."

Cô chỉ có một phỏng đoán, sau thấy zombie nào cũng chọn một màu, chỉ có một zombie chọn hai màu.Cô có thể xác định zombie chọn hai màu này là song thuộc tính.Răng rắc răng rắc...

Toàn bộ ngôi nhà chỉ có tiếng zombie cắn tinh hạch, so với nhìn bọn họ ăn nội tạng, Đường Quả thấy thế này đẹp mắt hơn nhiều.Cô đặc biệt chú ý đến zombie có hai loại thuộc tính kia.Theo như quan sát, zombie này tương đối xuất sắc ở mọi phương diện, có thể trở thành đại tướng thủ hạ của cô, giúp cô hoàn thành mục đích để zombie thống trị thế giới.Bởi thế, cô không hề keo kiệt lấy tinh hạch cao cấp ra cho anh ta.Cuối cùng, một tháng sau, zombie này thân thể phát ra một ánh sáng, làn da rách nát khôi phục vẻ hồng hào không khác gì con người, ánh mắt cũng khôi phục vẻ minh mẫn.Khôi phục rồi, anh ta đến trước mặt Đường Quả, quỳ gối xuống, thành kính gọi, "Vương."_____Editor: Tình hình giải quiz thế nào mọi người ơiii
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 367: Nữ phụ không may ở mạt thế (6)


"Đã hiểu công việc tôi giao cho anh chưa?"

Ngô Sở là zombie đã khôi phục ý thức kia.Anh ta nhớ rõ những chuyện đã qua, nhưng chẳng còn quan trọng nữa; điều duy nhất anh ta muốn làm bây giờ là trung thành với người phụ nữ trước mặt – nữ vương của mình."

Đã rõ.

Tôi nhất định sẽ hoàn thành."

Anh ta nhất định sẽ tạo ra một đế quốc zombie khiến nữ vương hài lòng, ngài ấy nên đứng ở vị trí tối cao của thế giới này.Đường Quả lấy ra một cái nhẫn trữ vật ném cho anh ta, "Tôi sẽ thường xuyên cho các anh tinh hạch, bọn họ về sau sẽ do anh chỉ huy; zombie nghe lời, có thể hưởng chỗ này, không nghe lời, mạt sát, đào tinh hạch."

"Thành viên được thu vào trong đội ngũ không được phép vô duyên vô cớ công kích nhân loại, cũng không được phép ăn nội tạng."

"Nếu có con người muốn tìm chết, không cần khách khí, cứ thẳng tay đánh vỡ đầu chó của bọn họ."

Đường Quả cười cười, cô là một zombie, sao có thể tổn hại đến lợi ích của tộc zombie chứ.Nhưng vì tương lai ở chung hòa bình với nhân loại, cô không tính lạm sát kẻ vô tội.Cô cũng không tính biến tất cả thế giới này thành zombie, không có ý nghĩa.Dặn dò Ngô Sở chuyện phải làm xong, Đường Quả xuất phát ngay.Tuy giờ đã qua một tháng, theo quỹ đạo gốc, Nghiêm Nghị đã trở thành một trong những dị năng giả xuất sắc.Trước mắt, hai người đó đang trong một căn cứ nhỏ, mỗi ngày làm nhiệm vụ giết zombie.Căn cứ của bọn họ ở vị trí số 7, là chính phủ thành lập trong một thành phố.

Hiện tại zombie mới bùng nổ một tháng, rất nhiều người không ý thức được tranh chấp thời loạn thế, đều bị khủng hoảng che mắt.Có một căn cứ mạnh bảo vệ, rất nhiều người đồng ý, dị năng giả cũng không có mấy dã tâm.Đường Quả lật cốt truyện, xác định vị trí mình xuất hiện.Một nhà máy thực phẩm đã bị zombie chiếm, Nghiêm Nghị với Nhan Niệm lúc này đã xác định yêu đương.Ở đây có một con zombie cấp ba, dị năng giả lúc này phần lớn chỉ có cấp hai, cả hai cộng sinh với nhau, phát hiện đối phương quan trọng với mình, liền ở bên nhau.Đường Quả đến sớm hơn tiểu đội Dương Quang của Nghiêm Nghị.

Zombie cấp ba trong nhà máy thực phẩm kia đã bị cô thuần phục, hiện tại ngoan cực kì.Thân thể loạng choạng mà vẫn giúp cô nấu mì gói.Đường Quả ăn mì, ném tinh hạch cho zombie, "Ăn ngay rồi thăng cấp cho nhanh, hơn hai ngày nữa sẽ có người đến đánh mày, tao sợ mày đánh không lại."

Ánh mặt dại ra của zombie giật giật, cầm tinh hạch nhét luôn vào miệng, nó dường như hiểu rõ mấy chữ bị người đánh.Trong mắt nó hiện lên chút hung dữ, ăn tinh hạch càng thêm tích cực.Chưa đến hai ngày, zombie cấp ba đã thăng cấp thành zombie cấp bốn.Tuy vẻ ngoài vẫn khá thê thảm, nhưng tính linh hoạt với thực lực tăng lên rất nhiều.Ví dụ như, nấu mì cho Đường Quả nhanh hơn chẳng hạn.Đường Quả ăn xong, tìm được một chỗ sạch sẽ, thả ra một cái đệm cao su để nằm rồi buôn chuyện với người trong nhóm.Cực kì vui vẻ.Đồ ăn trong nhà máy hầu như đã bị cô lấy đi rồi.Cô vẫn để lại cho bọn họ một ít, là kẹo que cay, để lại hết không lấy một gói nào.Hệ thống: Ký chủ đại đại vẫn xấu xa như ngày nào.Cứ như thế ba ngày trôi qua, hệ thống nhắc thành viên tiểu đội Dương Quang của Nghiêm Nghị đến.Đường Quả không thu phục zombie bên ngoài, tiểu đội Dương Quang phải giết zombie mới có thể vào lấy thức ăn."

Thấy không?

Phía trước có một đôi nam nữ, đợi tí xuống tìm cơ hội đánh bọn họ."
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 368: Nữ phụ không may ở mạt thế (7)


Hai mắt zombie ánh lên tia hung dữ, nhìn chằm chằm vào Nhan Niệm và Nghiêm Nghị.

Cả hai lạnh gáy, dường như bị thứ gì đó đáng sợ nhìn chằm chằm vào."

Anh Nghiêm, cẩn thận."

Nhan Niệm lo lắng nói, thế giới zombie thực sự đáng sợ.

Nếu không phải ả có ngọc bội linh tuyền, có công pháp tu luyện, kết cục sẽ không tốt hơn nguyên chủ.

Ả lôi kéo ống tay áo Nghiêm Nghị, "Em thấy chỗ này rất nguy hiểm, chúng ta đi cùng đi."

Nghiêm Nghị gật gật đầu, nhìn gương mặt lo lắng của Nhan Niệm, nắm tay ả, "Không cần lo lắng, anh sẽ bảo vệ em."

Trên mặt Nhan Niệm xuất hiện chút đỏ, ả muốn tránh đi, "Anh Nghiêm, đừng như thế, nếu Đường Quả biết, cô ấy sẽ không vui.

Rốt cuộc thì cả hai vẫn là hôn phu hôn thê."

"Không cần để ý cô ta, dù có thể gặp lại hay không, quan hệ của anh với cô ta đã kết thúc từ khi cô ta rời đi."

Nhan Niệm không chấp nhận, ánh mắt thả lỏng đi, trong lòng lại nghĩ, không biết Đường Quả sống hay chết, tiệm thuốc đó có hơn hai mươi con zombie.Đường Quả không thức tỉnh dị năng, chỉ sợ lành ít dữ nhiều.Không cần biết gì nữa, giờ vận mệnh của ả đã thay đổi, chuyện sống sót là không thành vấn đề.Nghiêm Nghị là một người đàn ông ưu tú, có thể ả nên suy xét một chút.Đường Quả ngồi trong chỗ tối nghe cả hai nói chuyện, trên mặt nở nụ cười như có như không, cực kì không vui.Tiểu đội Dương Quang vội soát nhà máy.

Khi nhìn thấy túi lớn túi nhỏ kẹo que cay, biểu tình của bọn họ vặn vẹo.Nghiêm Nghị nhíu mày, "Tất cả đều là kẹo que cay?"

"Đội trưởng, đúng vậy.

Ở đây toàn bộ chỉ có kẹo que cay, đã tìm những chỗ khác rồi, chỉ có kẹo que cay thôi."

"Tôi vừa rồi ăn thử, còn là kẹo que cay khô."

Sắc mặt Nghiêm Nghị khó coi.

Vất vả gần hai giờ, kết quả chỉ có kẹo que cay!"

Chẳng lẽ đây là nhà máy sản xuất kẹo que cay?"

Nhan Niệm kỳ quái.

Nhà máy lớn thế này, sao lại có thể chỉ sản xuất kẹo que cay nhỉ?Nghiêm Nghị nói, "Có thể đã có người tới trước mang hết đồ ăn đi, chỉ để lại kẹo que cay."

Kẹo que cay có thể ăn với cơm, nhưng mà thứ này ở mạt thế không có dinh dưỡng, có no cũng chỉ để khai vị.

Hiện tại đồ ăn đang khan hiếm, lấy cái này cũng chẳng tốt gì."

Niệm Niệm, em cất kẹo que cay vào trong không gian đi, chờ về căn cứ bán ra cho người khác."

Nhan Niệm bộc lộ dị năng lực lượng và dị năng không gian.Thật ra ả tu luyện công pháp, không thức tỉnh dị năng, còn không gian là của ngọc bội.Đương lúc mọi người cất kẹo que cay, đột nhiên có một tiếng rầm lớn, một con zombie điên cuồng vọt vào."

Zombie cấp ba!!"

Ý thức zombie đã ở tám tuổi, nghe được đối phương gọi mình là zombie cấp ba, đôi mắt lóe lên, nhớ tới lời vương nói chỉ cần bại lộ thực lực cấp ba là được.Đợi chút nữa có người bộc phát dị năng cấp ba, nó đập bẹp nhóm người này rồi giả vờ ta đánh không lại ta đào tẩu.Tuy nó không biết vì sao vương lại muốn nó làm thế nhưng lời vương nói là thánh chỉ.Zombie nhảy vào đám người, một tay tóm một thành viên của tiểu đội Dương Quang, ném ra ngoài.Không biết sao vương không cho nó chơi chết mấy người này, nhưng nó cũng không có nghĩ nhiều, ý của vương là đánh đôi nam nữ cực kì đáng ghét kia.Đường Quả lấy ghế ra ngồi trong chỗ tối, nhìn zombie loại bỏ cả tiểu đội Dương Quang trừ Nghiêm Nghị và Nhan Niệm.Cô câu thông với zombie đang tán loạn bên ngoài, ép bọn họ vây quanh nhà máy thực phẩm, không cho ai có thể đi vào.Cô nhìn sâu vào mắt Nghiêm Nghị và Nhan Niệm, làm một khẩu hình: Trò chơi, chính thức bắt đầu!___Editor: Chúc mừng các nàng đã giải được quiz :3 Không biết thế giới sau có nên tăng độ khó hay không 😂Klq nhưng mà editor ngơ ngáo ngu ngốc của các nàng vừa lỡ tay làm mất hơn chục chap truyện, ai an ủi con tim rỉ máu này đi...
 
Back
Top Bottom