Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 289: Nữ diễn viên tai tiếng (9)


"Đạo diễn Thạch vừa gọi, nói là nhà đầu tư muốn lấy vai nữ phụ."

Đường Quả cũng không ngoài ý muốn, đồng thời cũng biết là ai muốn, bởi vì hình như người này biết bộ phim này sẽ hot.Cô vẫn hỏi, "Ai?"

"Vệ Xuyên," Sắc mặt Chu Ý không quá tốt, "Người này không đắc tội được, nếu không đạo diễn Thạch sẽ không gọi điện xin lỗi."

"Em mà biết ai dám cướp vai của chị, em chửi chết cô ta."

Khóe miệng Đường Quả cong lên, "Là Bạch Văn Văn."

"Cái gì cơ?"

Chu Ý không tin được, "Chị ta á?

Tuy chị ta có tài thật, nhưng chị ta biết diễn xuất?"

Đường Quả không nói gì.

Ánh mắt cô chăm chú nhìn tin thời sự trên TV.

Bản tin nói, trong một bụi cây ngoài ngoại ô hôm qua phát hiện được một thi thể của nữ.

Chỗ đó là góc chết, camera giám sát không quay được ai là người đã đâm chết nạn nhân.Người này không chỉ đâm chết nạn nhân còn kéo người vào trong bụi cây giấu giếm, chỉ là không nghĩ đến sẽ có người già dắt chó đi dạo qua đó.Chu Ý cũng xem được, phẫn nộ mắng, "Phát rồ!

Khéo cô này lúc bị đâm còn chưa chết, đến lúc bị kéo đi mới chết."

"Chị Quả Quả, chị có tính nhìn lại hai kịch bản kia không?"

"Không," Đường Quả không hứng thú, "Chị khá vừa ý bộ này, em cứ đi báo danh gameshow sinh tồn nơi hoang dã trước đi, chị cảm thấy nó rất thú vị."

Khóe miệng Chu Ý giật giật, rất thú vị?"

Được rồi, em nghe chị.

Em đi trước đây, có gì chị cứ gọi điện cho em nha."

Cô nàng cầm quyền, nhất định không thể để nữ thần thất vọng."

Thống tử, ra đây."[Đây đây, kí chủ, cô cần tôi làm gì?]"Cho ta cốt truyện hoàn chỉnh, chi tiết nhất, đặc biệt là về bộ phim này."[Rõ, kí chủ.] Tuy nó không biết kí chủ muốn làm gì nhưng nghe cô là được rồi.Xem xong cốt truyện, Đường Quả nheo mắt lại, "Ban đầu nữ phụ cũng là Bạch Văn Văn cướp được, ta vẫn nhớ rõ.

Nhưng lạ ở chỗ là, vai của Lương Triều cũng bị thay đổi thành một nam diễn viên tuyến hai."

"Mi cho ta xem cốt truyện ẩn giấu đi, không biết Lương Triều đã xảy ra chuyện gì."[Rõ, thưa kí chủ đại đại.] Cốt truyện ẩn giấu gì, vẫn xem được dễ dàng."

Chết rồi?"

Đường Quả nhìn cốt truyện, Lương Triều chết rất li kì, hình như là điên điên khùng khùng vọt ra ngoài đường rồi bị xe đâm chết.

Lúc đó xe cộ đi lại rất nhiều, cả cơ thể gần như bị nghiền nát.Cô không thể tưởng tượng được.Cô nhìn thời gian, sững sờ.

Lương Triều chết không phải ba rưỡi chiều hôm nay hay sao?[Kí chủ đại đại, thế giới này nhiều chuyện quỷ quái quá.] Hệ thống chợt nghĩ, khá tốt, càng quỷ quái càng tốt, thế giới quỷ quái không dễ bị đóng băng."

Cho ta số điện thoại của Lương Triều, đồng thời giám thị anh ta."

Hệ thống nghe theo.

Hệ thống bây giờ khiến cô càng ngày càng vừa lòng."

Alo?"

Lương Triều nghi hoặc.

Đây là số riêng của anh, không mấy ai biết.Số này là một số lạ anh chưa từng thấy, vì tò mò nên anh mới nhận."

Là tôi."

Lương Triều ngạc nhiên, mường tượng lại chủ nhân của giọng nói này, "Cô.. cô Đường?"

Anh không tin được, Đường Quả chủ động gọi điện cho anh."

Tôi có một số chuyện muốn nhờ anh Lương chỉ dẫn, tôi qua nhà anh được không?"

Lương Triều giật mình, định từ chối, thanh danh của cô không tốt.

Nhưng không hiểu sao anh nhớ lại ngày đó, vội đáp, "Không thành vấn đề."
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 290: Nữ diễn viên tai tiếng (10)


Ma xui quỷ khiến thế nào anh lại nói địa chỉ cho Đường Quả.

Cúp máy rồi anh mới phản ứng lại, vì sao anh phải đồng ý chứ?Vì thế, Lương Triều ngồi trong nhà hồi hộp.Anh cũng không biết ngoài cửa sổ đang có một bóng ma lượn lờ bên ngoài, có ý đồ đi vào.Đường Quả cải trang một chút, ra khỏi chung cư.

Cô vội vàng ra đường để đón xe.Đột nhiên, có một chiếc xe dừng trước mặt cô.

Người đàn ông bên trong thò đầu ra ngoài, "Đi đâu?"

Hắn mặc một bộ đồ đen, cả người u tối.

Đôi mắt hắn thâm thúy, đầu tóc rối tung lên, so với người bình thường thì thần thái hơn nhiều, còn có một vẻ kiêu ngạo khó thuần phục.Ngón tay hắn kẹp một điếu thuốc lá.

Lúc nhìn thấy Đường Quả, hắn theo bản năng dập thuốc, vứt vào trong gạt tàn."

Đến nhà Lương Triều."

Đường Quả không hề khách khí, chui ngay vào ghế sau, "Bác tài, phiền anh nhanh một chút, tôi đang rất vội."

"Lương Triều?"

Đôi mắt phượng của người đàn ông nheo lại, "Em với Lương Triều bên nhau?"

Hắn không tin.Đường Quả cười như có như không, "Anh đoán xem."

Đôi con ngươi u tối của Kiều Nghiệt có chút ý cười, "Nghịch ngợm."

Hắn định vị nhà Lương Triều, đi theo.Đột nhiên, hắn cảm nhận được có một đôi tay quanh cổ hắn.

Tay người phụ nữ vừa mềm vừa ấm, thiếu chút nữa hắn lạc tay lái.

Hắn không quay đầu lại, "Ngoan một chút, bỏ tay ra.

Tôi đang lái xe."

"Nếu em không buông tay ra thì sao?"

Đường Quả ghé bên tai hắn, thổi một hơi, "Hiện tại em xằng bậy, đảm bảo sẽ xảy ra tai nạn.

Anh đáng giận như thế, em muốn tự tử đôi với anh, anh thấy cái kết này thế nào?"

Giọng điệu quỷ quái truyền vào trong tai vẫn không khiến Kiều Nghiệt cảm thấy hoảng hốt.

Hắn vẫn giữ vững tay lái, giọng khàn khàn, "Em thích xằng bậy kiểu gì?"

Ý là, em thử xằng bậy cho tôi xem đi.[Kí chủ, cô đang thính Kiều Nghiệt đấy hả?][Tôi thấy hắn có vẻ rất thích cô đó.

Tôi xem qua tư liệu của hắn rồi, phụ nữ quen biết hắn đều đã từng bị hắn mắng, thậm chí còn bị mắng đến phát khóc.][Cô xem xem, có phải hắn yêu cô rồi hay không?] Đường Quả đáp, "Không, hắn không yêu ta."[Ủa?] Gì kì vậy?

Con người phức tạp quá, không yêu sao chiều cô như thế?"

Hắn qua ta nhìn thấy một người khác, có nhớ nguyên chủ đặt biệt danh cho hắn là gì không?

Vai ác Kiều, vốn không phải loại người dễ mềm lòng, chẳng qua ta khiến hắn nhớ lại người quan trọng của hắn nên hắn mới đối xử khác biệt với ta."

"Loại người này chỉ có một từ để hình dung thôi."[Là gì?]"Đê tiện."

"Nhưng mà ta có chút hứng thú với hắn, thử thả thính một phen, tiện thể trả thù một chút.

Ở đây chỉ có mười ba năm, không làm cái gì thì có lỗi với bản thân quá."

Ừa...

Thế à?

Sao nó cứ thấy quái quái nhỉ.Dọc đường, Đường Quả vẫn đặt tay trên cổ Kiều Nghiệt.

Qua kính chiếu hậu, hắn có thể thấy được nụ cười của cô.

Hắn vẫn giữ vẻ mặt lạnh tanh như cũ, nghiêm túc lái xe, so với người bình thường còn tốt hơn nhiều.Chờ tới chung cư của Lương Triều, Đường Quả buông hắn ra, ghé sát tai hắn, "Nhìn không ra anh lại có thể bình tĩnh thế đấy, lái rất tốt."

"Bác tài, thu phí không?"

Kiều Nghiệt đột nhiên bắt lấy cổ tay cô, quay người lại giữ cằm cô, kéo cô lại, "Em muốn làm gì?"

"Tôi muốn làm gì anh cũng sẽ giúp tôi?"

Đường Quả hỏi lại.Kiều Nghiệt không nghĩ mà trả lời ngay, "Đương nhiên."

"Tôi muốn dọn về nhà anh, đồng ý không?"

Kiều Nghiệt chợt do dự, "Em muốn trả thù Tô Hòa hay vứt bỏ tình yêu để phát triển sự nghiệp?"
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 29: Nữ diễn viên tai tiếng (11)


"Cả hai."

Đường Quả tươi cười.Kiều Nghiệt không do dự nữa, đáp lại, "Được rồi, em cứ về đi."

Hắn vốn dĩ không muốn để cô đi, bên ngoài quá nguy hiểm.

Ở dưới cánh chim của hắn, cô có thể sống tự do tự tại."

Kiều Nghiệt, anh thích tôi không?"

Kiều Nghiệt không trả lời, Đường Quả tiếp tục nói, "Nếu anh không thích tôi, sao lại tình nguyện làm chỗ dựa cho tôi?"

"Kiều Nghiệt, chắc chắn là anh không được."

Kiều Nghiệt: "..."

"Tôi đẹp như thế này, còn ở cùng anh đến mấy năm, trước nay anh chưa từng có ý gì với tôi, hóa ra là không được."

"Im đi."

"Kiều Nghiệt à, rốt cuộc là thích hay không thích?"

Kiều Nghiệt mím môi lại, "Không thích."

"Ồ, vậy sao lại muốn giúp tôi?"

"Không cần lí do."

Đường Quả không thuận theo, thừa lúc hắn không chú ý mà hôn chụt một cái lên mặt hắn, "Nào nào, có đôi khi tôi thấy anh nhìn tôi rất kì quái, cứ như là con trai nhìn thấy mẹ ấy."

Đường Quả giật mình, "Anh muốn làm con trai tôi à?"

"Xuống mau."

Kiều Nghiệt chịu không nổi cô tác oai tác quái, xuống xe, kéo cô xuống rồi mau chóng lên xe chạy đi.Qua kính chiếu hậu thấy vẻ đắc ý của cô, sắc mặt hắn càng trầm, tốc độ nhanh hơn không ít....Lương Triều hồi hộp chờ trong phòng, nghe thấy tiếng gõ cửa, càng gấp hơn.

Anh nhìn ra ngoài, một người phụ nữ xa lạ."

Tôi đây."

Nghe được giọng nói quen thuộc, anh kinh ngạc một chút, vội vàng mở cửa ra."

Cô Đường à?"

"Ừ, là tôi."

Kiều Nghiệt liếc mắt một cái đã nhận ra cô, cô còn tưởng mặt nạ của mình có vấn đề.

Giờ thấy Lương Triều kinh ngạc, cô mới xác nhận được mặt nạ không có vấn đề gì.Kiều Nghiệt Kiều Nghiệt, chắc là yêu nghiệt rồi.Lương Triều vội vàng mời cô vào nhà, cũng không biết nên nói cái gì, vì sao anh phải đồng ý chứ."

Ờm...

Cô Đường có chuyện gì?"

"Tôi đến cứu vớt anh."

Đường Quả nói nghiêm túc, "Nếu hôm nay tôi không ở đây, chiều nay anh sẽ mất mạng, còn rất thảm, toàn thân là máu, xương cốt vỡ vụn."

Lương Triều không phải nhân vật trong cốt truyện, chỉ có cái tên.

Là pháo hôi nên có thể thay đổi tuổi thọ.Sắc mặt Lương Triều biến đổi, cũng có chút tức giận, "Cô Đường đừng đùa như thế, không vui đâu."

"Cứ chờ xem."

Nghe câu nói quen thuộc, khóe miệng Lương Triều giật giật.

Cô này chỉ có một câu "Cứ chờ xem" trên Weibo mà bị bao nhiêu người ném đá."

Anh cứ mặc kệ tôi, tôi ở đây một lát."

Lương Triều nhìn gương mặt xa lạ của Đường Quả, chần chờ hòi, "Đây là hóa trang hay dịch dung?"

"Dịch dung, dùng mặt nạ."

Lương Triều gật đầu.

Anh đã từng thấy mặt nạ da người, chỉ là chưa thấy loại nào trông thật như thế này, có chút tò mò không biết Đường Quả mua ở đâu.Giữa trưa, Lương Triều gọi cơm hộp.

Hiếm lắm anh mới có thời gian nghỉ ngơi, vốn định chơi game.

Nhưng trong nhà giờ còn có một người nói anh sắp chết thảm, anh không dám làm cái gì, chỉ ở phòng khách xem TV.Chiều, ba giờ mười phút, Đường Quả đứng lên.Cô lấy từ trong túi xách ra một loạt phù chú màu vàng.Thấy toàn bộ phòng khách dán đầy bùa, Lương Triều sợ ngây người."

Cô Đường?"

Anh không tin bói toán, cũng không tin thần Phật, anh theo chủ nghĩa vô thần.Anh rất có ý kiến, nhưng nhìn thấy ánh mắt của Đường Quả, bất tri bất giác nuốt lời muốn nói xuống.

Chẳng lẽ, Đường Quả thoạt nhìn bình thường, thực ra là đang che giấu, hiện tại muốn bộc lộ?Ngay lúc này, Lương Triều nhận được một cuộc điện thoại, "Sao lại thế?

Cháu thấy cô ấy rất tốt."

"Cô Đường, tôi phải đi tìm cậu tôi.

Cậu không cho cô diễn vai nữ phụ, tôi cũng không diễn."

Nói xong, anh định lao ra ngoài.

Đường Quả giữ chặt vai anh lại, anh không thể cử động được.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 292: Nữ diễn viên tai tiếng (12)


"Cô thả tôi ra!"

Lương Triều phẫn nộ nhìn Đường Quả.

Đôi mắt đỏ ngầu kia như mất trí.

Anh dùng sức đẩy Đường Quả ra, "Tôi muốn lấy lại công bằng cho cô, cô cản tôi làm gì?"[Kí chủ, đáng sợ quá.]"Cũng không đến nỗi.

Hóa ra anh ta ra ngoài là vì điện thoại của Thạch Tùng, chắc cũng là vì nữ phụ bị đổi đi."

Chỉ là nữ phụ đó không phải cô, là một diễn viên khác cũng có kĩ thuật diễn khá tốt.Lần này có cô ở đây, đương nhiên sẽ không để cho Lương Triều vô tội uổng mạng.Thật không ngờ, trời xui đất khiến thế nào, nhận một bộ phim lại cứu được Lương Triều một cái mạng.

Cô không thể khống chế được tuổi thọ của nhân vật chủ tuyến trong cốt truyện, chẳng lẽ cũng không cứu vớt được một hai pháo hôi nho nhỏ?[Không ngờ là kí chủ đại đại cũng chủ động làm việc tốt.]Đường Quả nở nụ cười, "Thống tử, mi nói như là ta chưa từng làm việc tốt không bằng.

Tam quan của ta đâu có bất chính."[Kí chủ đại đại nói gì cũng đúng, tôi thừa nhận.] Hệ thống ha ha trong lòng.

Kí chủ nhà nó rất chú ý đến chuyện mình không thể khống chế tuổi thọ, lâu lắm rồi mới thấy được một pháo hôi thuận mắt, chắc chắn sẽ ra tay.Lương Triều vẫn phẫn nộ nhìn Đường Quả như nhìn thấy kẻ thù, nhưng trong nội tâm anh lại không phải như thế.

Anh cứ cảm giác có gì đó không chế mình, bên tai còn có giọng nói nhắc anh, ra ngoài đi, chỉ cần mở cửa lao ra ngoài là xong hết.Đường Quả chợt thu tay về.

Lương Triều cảm thấy mình như được cứu rỗi, vội vàng chạy ra cửa, dùng sức nắm chặt tay nắm, dự định mở cửa ra ngoài."

A..."

Một thiết thét bén nhọn thê thảm vang lên.

Cơ thể Lương Triều đột nhiên cứng lại, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh chảy ướt sũng cả người.

Anh đang định mở cửa, nhưng đầu óc thanh tỉnh lại, không mở nữa.Hình như anh vừa nghe thấy có tiếng hét?Không đúng, tại sao anh phải vội lao ra ngoài?Vừa rồi anh còn cãi nhau với Đường Quả một trận.

Lương Triều không tin tưởng nổi, vội vàng quay đầu lại nhìn Đường Quả.

Đường Quả cách anh không xa, nụ cười như có như không, khiến lòng anh phát lạnh.

Đồ ngốc cũng biết vừa rồi có vấn đề."

Sao...

Sao lại thế này?"

Lương Triều bỏ tay ra, lắp bắp hỏi.

Vừa nãy anh cảm giác nhà mình rất âm u, như bị ám, hiện tại không có cảm giác này nữa."

Có muốn ra ngoài nữa không?"

Đường Quả cong môi, "Lần này tôi không cản anh."

Lương Triều không ra ngoài mà quay lại, nhìn chằm chằm vào Đường Quả, "Cô Đường, mọi chuyện cô nói là thật?

Có thể cho tôi biết vì sao không?"

Người phụ nữ này quá kì quái.Hành động của anh hôm nay không ai có thể hiểu được.Nhưng anh có một loại cảm giác đặc biệt, đại loại là... vừa đi qua quỷ môn quan.Đường Quả không nói nhiều, ngay lập tức lấy một lá bùa ra, thấm ít nước rồi dán lên trán Lương Triều.

Sau đó, cô chỉ vào trong góc phòng.Lương Triều nhìn vào trong góc, hãi tới mức bước lùi về sau hai bước.

Đó là một cô gái toàn thân đầy máu.

Nhìn thấy anh, ánh mắt cô ta vừa dữ tợn vừa oán hận.

"Này...

Cô ấy..."

Lương Triều lắp bắp.

Anh gỡ bùa ra, không thấy gì, lại dán vào, nhìn thấy gương mặt đầy máu, "Cô ấy là quỷ?"

Đường Quả gật đầu, ừ một tiếng, "Đúng, là quỷ."

"Cô ấy...

Cô ấy hình như rất hận tôi.

Nhưng tôi không quen biết cô ấy.

Lương Triều tôi chưa từng ức hiếp con gái bao giờ."
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 293: Nữ diễn viên tai tiếng (13)


"Thế tự hỏi cô ta đi."

Đường Quả cười lên, nhìn nữ quỷ trong góc, "Ra đây nói chuyện."

Nữ quỷ rất kiêng kị Đường Quả, cũng rất oán hận.

Nếu không có người phụ nữ này, cô ta đã sớm báo được thù.Nhưng cô ta thực sự sợ Đường Quả, cẩn thận đi ra."

Ngồi đi."

Nữ quỷ yên lặng tìm chỗ ngồi xuống, có chút khó hiểu nhìn Đường Quả.

Bùa chú của người này rất mạnh, giết cô ta rất dễ dàng.

Cô ta không hiểu Đường Quả có ý gì."

Cô là cô gái hôm qua bị đâm rồi bị vứt xác?"

Đường Quả không quanh co lòng vòng, "Đúng không?"

Nữ quỷ ngạc nhiên, "Sao cô biết?"

"Sáng nay xem thời sự."

Thật ra ban đầu cô cũng không liên tưởng đến chuyện này.

Nếu Bạch Văn Văn không cướp vai, có lẽ cô không nhớ ra được Lương Triều, không nhớ được anh ta vẫn sẽ chết, đoàn phim đổi một nam chính khác, cô cũng chẳng có ảnh hưởng gì.Nhưng mà Vệ Xuyên giúp Bạch Văn Văn cướp vai của cô, khiến cô biết được Lương Triều sẽ chết, còn chết một cách khó hiểu làm cô tò mò, cuối cùng cô tò mò xem cốt truyện và quyết định cứu vớt pháo hôi nhỏ Lương Triều.Cứu vớt pháo hôi nhỏ nhìn thuận mắt là việc cô thích nhất.Pháo hôi nhỏ Lương Triều lúc này đang nhìn chằm chằm nữ quỷ, "Tôi thật sự không quen biết cô."

Nữ quỷ dữ tợn gào lên, "Mày không biết tao?

Hôm qua mày mới lái xe tông vào tao, vốn dĩ tao không cần chết, kết quả là mày không những không cứu tao mà còn để tao chết hẳn, kéo tao vứt vào trong bụi cây, để tao giãy dụa đến năm giờ rồi mới chết.

Mày còn cho tao vào bao tải, vứt ra chỗ khác, tao không cầu cứu được.

Đều tại mày, nếu không phải mày tao sẽ không chết, hức hức...

Tao còn có người nhà, bố mẹ tao không biết sẽ đau lòng thế nào.

Tao cũng sắp kết hôn, đã quyết định ngày cưới rồi."

"Tao với bạn trai ở thành phố này cố gắng tám năm mới mua được nhà riêng.

Tất cả đang rất tốt, chỉ vì mày sợ phải chịu trách nhiệm mà tao mất mạng!"

Gương mặt nữ quỷ dữ tợn, nhưng lại có chút đáng thương.

Lương Triều đang hơi giận nghe cô ta nói cũng có điểm đồng tình."

À...

Thực ra hôm qua tôi không lái xe."

Anh nghiêm túc nói, "Hôm qua tôi đi uống rượu, uống say, cả đêm ngủ ở khách sạn, đến sáng nay mới về."

Nữ quỷ sửng sốt, có chút không tin."

Cô có thể tra ra mà, cô không phải quỷ sao?

Đúng rồi, xe tôi có camera hành trình, tôi cho cô xem."

Anh nhìn Đường Quả, Đường Quả nhìn nữ quỷ, "Muốn tìm hung thủ, đi theo tôi."

Nữ quỷ biết Đường Quả lợi hại, gật đầu.

Nhưng mà Đường Quả vẫn dán một lá bùa lên người cô ta, cô ta ngay lập tức cảm thấy mình bị trói buộc.Lương Triều dẫn cả hai xuống bãi đỗ xe, mở camera hành trình lên, thực sự không có gì.

Nữ quỷ chui vào trong xe, vẻ mặt mờ mịt."

Tôi... có lẽ tôi thật sự nhận nhầm rồi."

Nữ quỷ cúi đầu xuống, "Xe hắn giống xe anh, nhưng không có trang trí Doraemon trẻ con thế này.

Lúc tôi bị đâm, tôi có nhìn vào trong xe, tuy không thấy rõ hắn ta nhưng tôi chắc chắn xe không có trang trí như thế."

Nói rồi cô ta cẩn thận xem xét cái xe, cuối cùng nhụt chí.

Xém chút nữa oan uổng người tốt.Nữ quỷ không phải bị đâm xong chết luôn.

Lúc đó, cô ta vẫn nửa tỉnh nửa mê, không thấy rõ người đàn ông kia là ai.

Chết xong rồi, cô ta không cam lòng, kết quả là từ thi thể đi ra ngoài.Cô ta tìm không thấy phương hướng, cuối cùng thấy được một chiếc xe tương tự, cho rằng đây là người đã đâm mình.

Cô ta phẫn nộ đi theo, chờ cơ hội để giết chết Lương Triều.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 294: Nữ diễn viên tai tiếng (14)


Cô ta là quỷ mới sinh, căn bản là không có năng lực gì.

Lương Triều lại là một người đàn ông huyết khí phương cương, cũng có dương khí thịnh, cô ta không tiếp cận được.Nhưng... lúc Lương Triều nghe điện thoại, cảm xúc không ổn định, cô ta biết cơ hội của mình đã đến.

Cô ta xông ra nhiễu loạn Lương Triều, dụ dỗ anh ra khỏi cửa.Cô ta bị đâm chết, cô ta muốn kẻ thù của mình cũng bị đâm chết.Nhưng cô ta không thành công, và cũng may là đã không thành công.Lương Triều nghe được một con quỷ nói xin lỗi mình, trong lòng cũng thực sự phức tạp, anh suýt nữa đã đi đời nhà ma rồi đấy.Nếu không phải Đường Quả đến kịp, à đúng rồi, Đường Quả.

Mắt anh sáng lên nhìn Đường Quả, "Cô là truyền nhân của Mao Sơn à?"

Đường Quả: ?"

Không phải."

Ngay lúc này, điện thoại cô vang lên, là Kiều Nghiệt, "Khi nào dọn về?"

"Hở?

Anh muốn đi đón tôi à?"

Đầu dây bên kia trầm mặc trong chốc lát, "Không."

Đường Quả cười lạnh một tiếng, cúp máy cái rụp.Kiều Nghiệt nghe tiếng tút tút, trong mắt thêm vài phần u ám.

Cô ấy thay đổi rồi.

Mặc kệ, chỉ cần cô vẫn cố chấp chuyện đó, hắn sẽ che chở cho cô."

Mọi chuyện đã rõ ràng, tôi đi đây."

"Ừm, cảm ơn cô, Đường Quả."

Lương Triều cẩn thận, "Nếu hôm nay không có cô, có lẽ tôi đã chết thật."

"Tôi đi thương lượng với cậu tôi một chút, cùng lắm thì tôi về nhà nhờ bố tôi đầu tư bộ phim này.

Dù sao tôi cũng không thể hợp tác với Bạch Văn Văn."

Anh rất hài lòng với nữ phụ Đường Quả.

Hiện giờ cô còn là ân nhân cứu mạng của anh nữa.

Đang lúc nước sôi lửa bỏng, anh nhất định phải giữ lại vai này cho cô.Đường Quả phát hiện ánh mắt Lương Triều nhìn mình vô cùng thành kính, hình như đang coi cô là một đạo sĩ?Cô mở cửa đi ra ngoài, đột nhiên nữ quỷ bay đến trước mặt cô, sợ hãi hỏi, "Tôi...

Tôi có thể đi theo cô không?"

Lương Triều thở phào nhẹ nhõm.

May quá, nữ quỷ không định ám anh."

Cô lợi hại như thế, nhất định có thể giúp tôi tìm thấy hung thủ, đúng không?"

Đường Quả cười xùy một tiếng, "Sao tôi phải giúp cô?"

Nữ quỷ mờ mịt một chút, "Vậy sao cô lại giúp anh ta, không phải vì tốt bụng à?"

"Anh ấy chung đoàn làm phim với tôi, diễn vai nam chính.

Ít ra thì tôi có quen biết với anh ấy."

Nữ quỷ có chút khổ sở, "Vậy tôi đi theo cô, không cần cô giúp, được không?"

Đường Quả vừa định từ chối, không biết lại nhớ tới cái gì, khóe môi cong lên, "Cô có thể đi theo tôi, nếu được thì tôi cũng sẽ giúp cô tìm ra hung thủ, nhưng..."

Cô nheo mắt lại, "Cô phải nghe lời tôi."

Nữ quỷ run bần bật, cảm thấy người phụ nữ trước mặt quá đáng sợ, nhưng... ngoại trừ đi theo người lợi hại thế này thì cô ta không biết mình phải làm gì, đồng ý ngay.Đường Quả tìm một viên ngọc bội trong không gian hệ thống, cho nữ quỷ chui vào trong.

Nữ quỷ vào trong ngọc bội rồi, thầm nghĩ, quả nhiên mình không chọn sai người, người phụ nữ này lợi hại hơn nhiều so với tên đàn ông ý chí không kiên định kia.Ngày hôm sau, Lương Triều gọi điện cho Đường Quả, nói nhân vật nữ phụ của cô không bị Bạch Văn Văn cướp đi.

Chần chờ một lúc, anh nói tiếp, "Bạch Văn Văn thành nữ chính."

Đường Quả kinh ngạc.

Bạch Văn Văn này lợi hại thật.

Không đảm đương nổi nữ phụ, trực tiếp nhảy lên làm nữ chính, đúng là vai chính có khác.Cô không vội dọn về nhà Kiểu Nghiệt, chờ đến ngày khởi quay, cô đi theo đoàn làm phim luôn.Cái xe ấy không đâm chết được Bạch Văn Văn, cô thật sự có chút hiếu kì đó.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 295: Nữ diễn viên tai tiếng (15)


Địa điểm quay phim là một trường cấp ba quý tộc, kịch bản kể về chuyện một đám con nhà giàu.

Không sai, không phải chuyện hoàng tử và lọ lem nữa, nơi này đã sớm chán hoàng tử lọ lem, chỉ thích công chúa với hoàng tử.

Thế giới này khá chuộng môn đăng hộ đối.Thạch Tùng không công bố vai chính và vai phụ, người ngoài cơ bản là không biết Đường Quả sẽ diễn vai nữ phụ của bộ "Tình yêu cuồng nhiệt thời trung học" này.Thạch Tùng nghĩ đến tình hình hiện tại của Đường Quả, chờ đến khi quay xong mới công bố.

Lúc đó chắc chắn sẽ có nhiều người tò mò, không cần biết có thích Đường Quả hay không, chắc chắn sẽ đi xem.Ông tin tưởng ánh mắt của mình.

Chỉ cần Đường Quả giữ phong độ như đợt thử vai, nhất định sẽ hot.Lương Triều đợi Đường Quả từ sáng sớm, vừa thấy cô đến đã đứng dậy ngay, "Tiểu Quả, mau qua đây."

Thạch Tùng: "..."

Thân từ hồi nào đấy?"

Em trang điểm chung phòng với anh đi, anh cho người làm vách ngăn, em bên trong anh bên ngoài."

Lương Triều cực kì nhiệt tình, thấy Đường Quả chỉ có mỗi Chu Ý cũng hiểu là công ty không quan tâm cô.Hơn một tháng trước, bởi vì bê bối lộ ra ngoài, Đường Quả không kịp làm sáng tỏ nên công ty đã gần như bỏ rơi cô, không giúp cô nữa.Vô số hợp đồng quay phim, quay quảng cáo bị giải trừ, thậm chí có một số công ty Đường Quả đã từng làm người đại diện yêu cầu bồi thường phí tổn hại hình tượng.

Cứ thế, vì hình tượng bị hủy, rất nhiều quảng cáo, phim truyền hình, phim điện ảnh đã quay đến một nửa đổi cô đi.Nguyên chủ cam chịu, không thanh minh gì cho mình, tự lấy tài sản của mình bồi thường đến hết một nửa.Hiện tại, người trong đoàn làm phim thấy Đường Quả xuất hiện, tuy Thạch Tùng đã sớm nói qua, vẫn không ai muốn liên quan gì đến cô.Có quan hệ với một diễn viên tai tiếng như thế sẽ không có kết cục tốt.

Hơn nữa, người ta cũng không có nhân phẩm, bọn họ càng không muốn tiếp xúc.Thấy Lương Triều nhiệt tình với Đường Quả, ánh mắt họ vi diệu.

Đường Quả chỉ là diễn viên bình hoa, chẳng lẽ thu phục được Lương Triều rồi?Nghĩ đi nghĩ lại, bọn họ cảm thấy rất có khả năng.Đường Quả cảm nhận được ánh mắt của họ, khóe miệng cong lên.

Cô đi vào trong phòng trang điểm, đáp lại, "Ở chung với tôi không tốt."

"Vớ vẩn, em là ân nhân cứu mạng của anh, thanh danh để làm gì?

Ở trong cái giới này, thật thật giả giả, đám người ngoài kia nghĩ mình sạch sẽ lắm chắc?"

Lương Triều cười lạnh một tiếng, "Lương Triều anh vẫn luôn thuộc phái thực lực."

"Mà kể cả có diễn không được thì cùng lắm là về kế thừa gia sản."

Tuy hiện tại anh diễn phim vườn trường, nhưng mà là cậu anh mời anh đến, hơn nữa anh cũng có hứng thú với kịch bản này.

Trước giờ anh muốn diễn cái gì thì diễn, không ai quản nổi anh, hình tượng cũng rất tùy ý.Tự dưng nếm thử phim thần tượng, anh có chút kích động.Kịch bản này không giống với các phim trước, nhân vật xuất sắc nhất thực chất là nữ phụ.

Thử vai chỉ cho một vài đoạn ngắn, không phải tất cả, nên không ai biết nữ phụ quan trọng.Chỉ có thông qua thử vai rồi mới có kịch bản hoàn chỉnh, lúc đó mới hiểu được tầm quan trọng của nhân vật này.Đây cũng là lí do vì sao Lương Triều nhìn trúng cô, một khi nữ phụ thành nét bút hỏng, cả bộ phim gần như hỏng hết.

Tuy cái gì anh cũng diễn được, nhưng anh không muốn phim mình diễn có danh tiếng nằm liệt giữa đường."

Oa, ảnh đế Tô tới kìa."

"Bạch Văn Văn may mắn quá đi, ảnh đế Tô tự đưa đến đây luôn."

"Người kia còn ở bên trong đấy."

Có người thấp giọng, "Có drama để hít rồi."______Editor: Đăng bù tuần trước cho các nàng nè ~Mị đang xin lại per bên wikidich, đáng lẽ phải chờ thêm tuần nữa nhưng mà thế giới này mị tự convert rồi tự edit nên mới dám đăng lên
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 296: Nữ diễn viên tai tiếng (16)


Lương Triều nghe bên ngoài xôn xao, quan sát biểu tình của Đường Quả.

Hửm?

Mặt không cảm xúc, nhìn không giống là đang để ý."

Có muốn ra ngoài xem không?"

Anh không có ấn tượng tốt với Bạch Văn Văn kia, nhìn vẻ ngoài đã biết không hợp với nhân vật nữ phụ.Đường Quả cũng nghĩ như thế.Hai người cùng nhau ra ngoài, đối diện với ánh mắt của Tô Hòa và Bạch Văn Văn.Thần sắc Tô Hòa lãnh đạm đi vài phần.

Bạch Văn Văn lôi kéo gã, trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười nhàn nhạt.Đường Quả nhìn Bạch Văn Văn, khẽ cau mày, "Thống tử, quét."[Rõ, kí chủ...

Đã quét xong, là người thường.]Đúng lúc này, một giọng nói vang lên.[Phát hiện mục tiêu chinh phục, Lương Triều, có chinh phục hay không?]"Có."

Bạch Văn Văn đáp trong đầu, ánh mắt nhìn Lương Triều mềm đi, "Đàn ông thế giới này nhiều người ưu tú quá, ai cũng giỏi.

Nhưng đáng tiếc là tôi chỉ có thể ở bên Tô Hòa."

"875, mức độ yêu thích của Lương Triều là bao nhiêu?"[Mức độ yêu thích hiện tại của Lương Triều là -50.

Xin kí chủ không ngừng cố gắng, sớm chinh phục mục tiêu nhiệm vụ, thu hoạch phần thưởng lớn.]Ánh mắt Bạch Văn Văn cổ quái, "Cậu không nhầm chứ?

Sao lại âm được?

Tôi trước kia có quen biết gì Lương Triều đâu, anh ta với tôi lẽ ra không có thù hận gì mới đúng.

Chẳng lẽ có cốt truyện ẩn giấu, Lương Triều và nguyên chủ từng liên quan với nhau?"[Xin kí chủ không ngừng cố gắng, sớm chinh phục mục tiêu nhiệm vụ.]Bạch Văn Văn có hơi cáu, số âm, đây là mục tiêu có mức độ yêu thích thấp nhất từ trước nay mà ả phải chinh phục."

Không ngờ ảnh đế Lương cũng nhận bộ phim này."

Bạch Văn Văn nở một nụ cười nhạt với Lương Triều, "

Sau này còn nhờ ảnh đế Lương giúp đỡ."

Bạch Văn Văn khom lưng, dáng vẻ lực kì khiêm tốn, còn đưa tay ra muốn bắt tay anh.Lương Triều nhìn nhìn, thấy những người khác đang hóng hớt.

Là đàn ông, anh vẫn lịch sự bắt tay ả, nhưng trong lòng có chút bực mình, không mặn không nhạt nói một câu, "So ra vẫn kém cô Bạch."[Đinh!

-30 giá trị yêu thích của Lương Triều, hiện tại mức độ yêu thích là -80.]Bạch Văn Văn đen mặt, chẳng phải chỉ bắt tay thôi sao?

Chưa gì đã giảm đến 30 giá trị yêu thích của ả, Lương Triều này bị thần kinh à?Người xung quanh có chút vui sướng khi người gặp họa, bọn họ không nghĩ đến vai nữ chính bị Bạch Văn Văn cướp đi.

Tóm lại, so với Đường Quả, bọn họ cảm thấy Bạch Văn Văn đáng ghét hơn một chút.Tuyến hai còn chưa được gọi là minh tinh mà dám leo lên thành nữ chính.

Tuy bộ phim này kinh phí thấp, nhưng ít ra thì danh tiếng của Thạch Tùng cũng rất tốt, cho đến bây giờ chỉ làm phim không nhìn người, ai cũng có cơ hội ở chỗ ông.Trước đó Bạch Văn Văn muốn cướp vai nữ phụ, Thạch Tùng không đồng ý ngay mà chỉ nói sẽ xem xét.

Thật ra ông đang xem xét xem làm thế nào mới có thể để Đường Quả vào vai nữ phụ.Kết quả là Lương Triều tìm đến, nói Đường Quả không diễn anh cũng không diễn, cũng nói thêm là nếu ông thiếu tiền như thế, anh sẽ nhờ người nhà đầu tư một ít.Thạch Tùng vội vàng chấp nhận ngay.

Nhưng Vệ Xuyên không phải người dễ chọc vào.

Hình tượng nữ phụ trong mắt ông không thích hợp với kiểu dịu dàng tiên khí như Bạch Văn Văn.Nữ phụ là một đóa hoa bá vương, không hợp.Vệ Xuyên nói hắn muốn nhân vật khác, ông phát hiện ra nữ chính rất hiền lành thiện lương, này không phải là cảm nhận của ông về Bạch Văn Văn hay sao?Lúc này, Thạch Tùng không do dự nữa mà chấp nhận.

Bộ phim này vai quan trọng nhất là nữ phụ.Đến nỗi nữ chính, ông vốn dĩ cũng không vừa lòng, là một nhà đầu tư khác nhét vào, nên là cứ để Vệ Xuyên tự đi thuyết phục người ta đi.Thạch Tùng cười trộm, nữ phụ với Lương Triều không đổi là được._______Editor: Nữ chủ có hệ thống à, thật thú dị, em phải là...

à mà thôiBtw, vốn dĩ là "công lược nam nhân" và "giá trị/mức độ hảo cảm", nhưng mị quyết định không dùng mấy cụm này mà dùng "chinh phục đàn ông" với "giá trị/mức độ yêu thích" cho giống với game Việt
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 297: Nữ diễn viên tai tiếng (17)


"Cô ở đây?"

Tô Hòa châm chọc nhìn Đường Quả, lại nhìn Lương Triều phía xa, "Thông đồng với Lương Triều rồi à đồ đê tiện?"[Chú ý, diễn viên kí chủ online.]Đường Quả ngẩng đầu lên nhìn Tô Hòa, đôi mắt cô bi thương cực độ, hốc mắt hồng hồng, dáng vẻ muốn khóc nhưng khóc không được, cực kì tủi thân.

Tô Hòa cảm thấy không thoải mái."

Kĩ thuật diễn có tiến bộ đấy, bảo sao dám đến diễn phim của Thạch Tùng."

Tô Hòa không biết nhớ tới cái gì, cười ha hả, "Không, tôi quên mất, kĩ thuật diễn của cô thực sự không tồi, không thì không thể một bên đối phó Kiều Nghiệt, một bên thâm tình với tôi.

Đường Quả, cô có thấy ghê tởm hay không?"

Nước mắt Đường Quả trào ra, đáng thương cực kì.

Cô tựa như có nỗi khổ trong lòng, nhìn người mình yêu xúc phạm mình, cô không thể đi giải thích.

Chân tay cô luống cuống cầm bình giữ nhiệt, cúi đầu, nước mắt từng giọt rơi xuống đất."

Ha ha, thật buồn cười, Đường Quả cô thật buồn cười.

Cô khóc thật lắm, rất cảm động."

Tô Hòa lại gần, cúi đầu xuống nhìn cô, "Đáng tiếc, tôi sẽ không mắc lừa nữa.

Cô biết diễn, ác độc đáng khinh, chắc đang tưởng tủi thân với tôi thì tôi sẽ đồng tình với cô, giúp cô làm sáng tỏ lời đồn đúng không?"

"Tưởng bở."

"Đường Quả, tôi nói cho cô biết, người tôi yêu là Bạch Văn Văn, dù là trước khi quen cô hay là sau khi quen cô, người tôi yêu vẫn chỉ là Bạch Văn Văn.

Cô nghĩ cô là gì của tôi?

Đúng, cô chỉ là đồ chơi, tôi tức giận chỉ là vì kẻ tôi căm thù nhất cướp đi đồ chơi của tôi thôi."

"Tô Hòa, câm cái mồm vào."

Lương Triều giận đến phát run.

Anh mới đi một lúc, cứ nghĩ rằng Tô Hòa không dám làm gì Đường Quả.

Cũng là anh chủ quan.

Thấy Đường Quả cúi đầu, ngay lập tức anh cảm thấy không ổn, sau đó phát hiện ra mặt đất ươn ướt.

Cô khóc.Anh không nghĩ nhiều nữa, xông đến cho Tô Hòa một đấm, "Tô Hòa, mày là con gì chứ đếch phải con người!"

Tô Hòa cũng không ngờ là Lương Triều sẽ đánh gã.

Gã xoa xoa khóe miệng hơi sưng lên, châm chọc, "Đường Quả, cô cũng có bản lĩnh ghê nhỉ."

Bạch Văn Văn cũng vội chạy đến, ân cần hỏi han Tô Hòa.

Ả nhìn Đường Quả, mười phần không thích."

875, đổi cho tôi một tấm phù Đảo Môi, ném lên người Lương Triều.

Không, đổi hai tấm, tấm kia ném lên người Đường Quả."

Đường Quả cúi đầu, tuy khóc nhưng ánh mắt vẫn rất sáng.

Nghe được âm thanh kì quái kia, cô giao lưu với hệ thống, "Thống tử, cô ta cũng có hệ thống, hình như cũng là loại xuyên nhanh."[Kí chủ, tôi thử rồi, tôi cao cấp hơn 875 nhiều, bọn nó không nghe thấy chúng ta nói chuyện đâu.

Chỉ cần cô muốn, tôi có thể hack nó lúc nào cũng được, cho nó về lò nấu lại.]"Có thể thế à, Thống tử, mi càng ngày càng lợi hại."[Tôi đã nói rồi mà, tôi sẽ càng ngày càng lợi hại.

Khà khà, kí chủ, cô có muốn tôi nuốt nó hay không?] Hệ thống sáng lên, nó cảm giác nuốt 875 có thể thăng cấp.Khóe miệng Đường Quả rộng ra, "Không được.

À khoan, chốc nữa mi ném phù Đảo Môi lên người Bạch Văn Văn với Tô Hòa đi."[Rõ.]Đường Quả rất hài lòng với nữ chính Bạch Văn Văn này, nguồn vui ở thế giới này dựa hết vào ả ta.Bảo sao nguyên chủ thảm như thế, hóa ra ả ta là một người xuyên nhanh thực hiện nhiệm vụ.

Không giống cô là nữ phụ pháo hôi, nhiệm vụ của ả ta là chinh phục vai chính.Chơi chết chơi chết, nhất định phải chơi chết hết, ghen tị quá đi.

"Thống tử, chúng nó có phần thưởng lớn kìa."

Hệ thống: [Kí chủ, tôi có thể nuốt 875, còn giúp cô làm việc miễn phí.]
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 298: Nữ diễn viên tai tiếng (18)


Tô Hòa thấy Lương Triều cẩn thận bảo vệ Đường Quả, càng thêm chán ghét cô.

Người phụ nữ này vẫn buồn nôn như ngày trước.Gã muốn nói gì đó thì Bạch Văn Văn đã kéo gã, "Có người tới."

Vẻ xem thường trên mặt gã biến mất, ngược lại lộ ra một nụ cười ôn hòa.

Gã đi đến trước mặt Đường Quả."

Cô Đường, phiền cô sau này không đến tìm tôi làm gì, chúng ta kết thúc rồi," Tô Hòa treo lên nụ cười xa cách, nắm tay Bạch Văn Văn, "Hiện tại bạn gái tôi là Bạch Văn Văn, xin cô Đường tự trọng một chút.

Chuyện hôm nay bỏ qua, dù sao cũng là ngày mở máy."

Gã liếc nhìn những người khác, mỉm cười, "Nể mặt đạo diễn Thạch, tôi sẽ không so đo."

Đường Quả cúi đầu, khóe miệng cong cong, "Thống tử, quay lại chưa?"[Quay xong rồi.]"Rất tốt."

Người khác nghe thấy Tô Hòa nói, sôi nổi bổ não ra chuyện vừa rồi.Bọn họ đang tường Tô Hòa bắt nạt Đường Quả đến phát khóc, không ngờ là Đường Quả không biết xấu hổ, thông đồng với Lương Triều rồi còn chưa từ bỏ ý định với Tô Hòa.Người phụ nữ này quả nhiên giống hệt như tin đồn, hèn hạ.Tô Hòa xoa đầu Bạch Văn Văn, "Văn Văn, ngày mai anh đến thăm em."

"Được."

Bạch Văn Văn dịu dàng.

Hai người đứng đó thật sự đẹp đôi.Trước khi đi, Tô Hòa còn nói với Đường Quả, "Nếu cô Đường có bất bình, cũng đừng làm phiền Văn Văn.

Xem tình cảm hồi trước, tôi có thể tha thứ chuyện vừa rồi của cô."

Nói xong, Tô Hòa xỏ tay túi quần đi luôn.Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.tt.pa.d _phongnguyetnguyet_Nữ diễn viên trong đoàn làm phim nhìn chằm chằm vào gã, miệng hú hét nam thần bao ngầu, mắt như sao sáng nhìn Bạch Văn Văn vừa hâm mộ vừa ghen ghét."

Nam thần dịu dàng quá."

"Đúng đúng, nếu nam thần là của mị thì tốt rồi."

Nghe mấy lời này, khóe miệng Bạch Văn Văn câu lên, ý thức nói chuyện với hệ thống, "Con nhỏ Đường Quả này ngu thật, vậy mà lại vứt bỏ người đàn ông ưu tú như Tô Hòa."

Đường Quả nghe được lòng Bạch Văn Văn, cười lạnh.Cô nhìn chằm chằm bóng dáng Tô Hòa, mày nhướn lên, lại nhìn mấy nữ diễn viên đang chăm chú ngắm Tô Hòa.Tô Hòa sắp đi, không biết vì sao, gã lại hét thảm một tiếng, cả người ngã lăn quay ra đất, chuẩn theo tư thế chó ăn phân.Đường Quả phì cười, những người khác lộn xộn một phút.Bạch Văn Văn phản ứng mau lẹ, vội vàng chạy về phía Tô Hòa.

Ngay khi ả ta muốn chạy đến trước mặt Tô Hòa, không biết dẫm phải cái gì, a một tiếng, cả người ngã ngay xuống chỗ Tô Hòa."

A----" --- tiếng hét thảm đến từ vị trí của Tô Hòa, có thể sánh ngang với tiếng lợn bị chọc tiết.Mọi người đang lộn xộn cũng sợ ngây người, không rõ đây là làm sao.Thạch Tùng vừa mới qua đây nhìn thấy ngay cảnh này, đôi nam nữ nằm chồng lên nhau, rồi tiếng hét thảm thiết của Tô Hòa khiến ông khắc sâu ấn tượng.Lương Triều là người đầu tiên không kiềm chế được, bật cười ha ha.Vừa nãy có nhiều người như vậy, anh không dám làm gì Tô Hòa, giờ phải cười thật lớn cho bõ ghét.Cuối cùng Tô Hòa bị đưa đi bệnh viện.

Bạch Văn Văn vẫn còn tốt.

Nhìn Tô Hòa đau đến mặt mũi tái xanh, cô ta không thể không xin Thạch Tùng cho nghỉ để đến bệnh viện."

Tô Hòa bị gãy xương đùi."

Lương Triều ha ha cười, "Bị Bạch Văn Văn đè gãy.

Cô ta nhìn không mập lắm, ai ngờ trọng lượng không nhẹ."

"Còn nữa, anh nghe nói lúc Tô Hòa bị mang lên xe cứu thương, chẳng hiểu sao cáng của nó bị gãy, nó cứ thế rơi xuống."
 
Back
Top Bottom