Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 279: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (70)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Ngụy Việt không dám từ chối, vội nuốt xuống.

Cô nhìn anh, vừa bực vừa buồn cười.

Đồ ngốc này, sao lại nghe lời như thế, nghe lời đến mức đau lòng."

Thống, giúp ta quét thân thể của anh ấy xem đan Tục Mệnh có tác dụng hay không."

Hệ thống hoàn thành nhiệm vụ rất nhanh, một lát sau đã đưa ra kết quả, [Xin lỗi kí chủ, đan Tục Mệnh không có tác dụng.]Đường Quả hiểu.

Cô biết nó có thể không có tác dụng, đúng là không có tác dụng thật.Cô ngồi xuống bên cạnh anh, nhẹ giọng, "Bạn trai à, đời này anh có tiếc nuối gì không?"

"Tiếc nuối?"

Ngụy Việt tự hỏi một lúc rồi nắm chặt tay Đường Quả, "Cả đời này anh không có tiếc nuối gì, chỉ có may mắn vì đã gặp được em.

Quả Quả, anh không có tiếc nuối.

Nếu như anh không sống quá hai ngày nữa, anh chỉ tiếc rằng anh không thể tiếp tục ở bên em."[Kí chủ, bạn trai cô đơn giản quá.

Anh ấy quá dễ thỏa mãn, không tham lam chút nào, thực sự rất yêu cô.] Hệ thống vẫy khăn khóc.Hôn lễ tổ chức ngay ngày hôm sau, đêm hôm trước người nhận được thư mời hoang mang tột độ.Người có tin tức đều biết, thân thể của Ngụy Việt không ổn.

Vô số người không nhịn được mà tiếc nuối, cặp này quá đẹp đôi.Người được mời, dù bận hay không cũng vội đi ngay trong đêm.

Một số người ở xa chỉ có thể giương mắt nhìn, cũng may là hôn lễ phát sóng trực tiếp, có thể cho bọn họ đã cơn thèm.Đường Quả mặc váy cưới trắng tinh, ôm tay ông Đường đi vào trong lễ đường.

Nhìn gương mặt sạch sẽ của cô, ai cũng ngạc nhiên.Ngụy Việt đỡ lấy cô từ tay ông Đường, nhìn gương mặt xinh đẹp của cô, không còn gì tiếc nuối.Đường Quả cầm micro lên, nói với những người bên dưới, "Anh ấy là Ngụy Việt, là chồng của Đường Quả tôi.

Anh ấy là một người vĩ đại."

Đường Quả lấy ra bình thủy tinh chứa chất lỏng màu xanh lục chỉ còn lại một nửa."

Đây là dung dịch tái tạo làn da, có thể tái tạo lại làn da đã bị hư hại."

Cô vừa dứt lời, khách mời đã bị chấn động.

Họ nghĩ, đây là kì tích đi vào lịch sử của ngành sinh vật học, cũng là một tiến bộ to lớn đối với con người."

Anh ấy không chỉ biết kiếm tiền mà còn là một nhà sinh vật học, có ai có ý kiến không?"

Không có, một chút ý kiến cũng không có.Đường Quả thỏa mãn, nhìn Ngụy Việt với vẻ cưng chiều, "Ngụy Việt, em gả cho anh, anh đồng ý cưới em không?"

"Anh đồng ý."

"Đến lượt anh."

Khóe môi Ngụy Việt cong lên, yêu thương đong đầy trong mắt, "Quả Quả, anh muốn cưới em, em đồng ý gả cho anh không?"

"Em đồng ý."

Nụ cười của Đường Quả nhu hòa hơn, "Chồng ơi, chúng ta trao nhẫn đi."

"Vợ à, em đừng vội, anh đeo giúp em ngay đây."

Cha xứ: "..."

Ta là ai, đây là đâu, ta đến đây làm gì?Người xem: "..."

Được rồi, vẫn là vị cơm chó năm nào.Hôn lễ thế kỉ kết thúc trước bộ mặt ngơ ngác của người xem.

Tự mình chủ trì hôn lễ của mình luôn vậy á hả?Giới sinh vật học vì dung dịch tái tạo da mà nhấc lên một làn sóng, Ngụy Việt lại bệnh nặng đến mức không xuống giường được, ý thức cũng dần dần mơ hồ.Mãi đến khi sinh mệnh đã đến cuối cùng, anh nắm chặt lấy tay Đường Quả, cười lên, một nụ cười thỏa mãn."

Quả Quả, anh phải đi rồi."

Mi mắt Đường Quả rũ xuống.

Cô nắm lấy bàn tay to lớn của anh, không nói gì, cũng không cười với anh như bình thường."

Quả Quả, anh muốn thấy em cười.

Kiểu cười vừa kiêu ngạo vừa xấu xa ấy, anh rất thích."
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 280: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (kết)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Đường Quả ngẩng đầu, cong môi lên, lộ ra nụ cười tự đắc kiêu ngạo, Ngụy Việt rất thỏa mãn.Ánh mắt anh càng ngày càng mơ hồ.

Anh cứ nghĩ mình sẽ rơi vào bóng tối, nhưng bất chợt, mắt anh dần dần sáng lại.Đường Quả cười rồi cúi đầu xuống ngay, đây là lần đầu cô khó tiếp thu được chuyện sinh li tử biệt, rốt cuộc là cô khổ sở hay là thân thể này khổ sở, chắc là cả hai.Con ngươi Ngụy Việt thanh minh lại.

Anh nhìn người phụ nữ cúi đầu trước mặt mình, đáy mắt hiện lên vài phần yêu thương.Anh đưa tay lên sờ gương mặt cô, cảm xúc rất tốt.

Anh than nhẹ một tiếng trong lòng, trái tim cứng như đá dần dần mòn đi.Chỉ là, thời gian không cho phép.

Đáy mắt anh hiện lên vẻ bất đắc dĩ.

Hố mình tự đào rồi mình tự nhảy, có khóc cũng phải tự bò lên."

Quả Quả, kiếp sau gặp."

Nóng xong, anh tiếc nuối nhắm mắt lại, đôi tay đang nắm tay cô cũng từ từ lỏng đi, gương mặt hiện lên một nụ cười thỏa mãn.Đường Quả nghe được câu kiếp sau gặp, vội ngẩng đầu lên.

Anh đã đi rồi."

Thống, anh ấy nói muốn kiếp sau gặp."

Đường Quả vuốt ve gương mặt Ngụy Việt.

"Tiếc thật, Ngụy Việt, có lẽ kiếp sau anh không thể gặp được em."

"Anh tốt như thế, em sẽ cố gắng nhớ anh thật kĩ, không sớm quên anh."

Đường Quả chợt nghĩ ra, "Thống, mi giữ hết hình ảnh của thế giới này cho ta, rảnh ta sẽ nhìn.

Lúc nào không vui có thể có ích."

Hệ thống: [Kí chủ, cô đừng buồn...]"Hết cách rồi.

Ta cũng trả anh ấy một trái tim chân thành, làm sao có thể không khổ sở.

Thôi, về Thiên Tuyền nằm mấy ngày sẽ quên hết ngay ấy mà."

Sau lễ tang của Ngụy Việt, Đường Quả dành chút thời gian làm bạn với ông Đường bà Đường, còn đi cô nhi viện nhận nuôi một đứa bé ngoan ngoãn.

Cô dạy dỗ nó một năm, rồi đưa nó đến cho hai vợ chồng họ Đường.Ngày hôm sau, người hầu đẩy cửa phòng Đường Quả ra, phát hiện cô đã đi rồi.

Trên tay cô còn cầm ảnh cưới của cô với Ngụy Việt, người nhìn không nhịn được mà rơi nước mắt.Nhà Toán học vĩ đại không bỏ được người chồng của mình, một ông chủ lớn cũng là một nhà Sinh vật học vĩ đại, tự tử đi theo chồng.Chuyện của hai người được truyền đi từ năm này qua năm khác.

Thành quả của họ, người đời sau tôn là chí bảo.Chuyện tình yêu của họ được in thành sách, năm nào cũng bán hết sạch.Chuyện của họ, mãi không bị quên đi....[Kí chủ đại đại, cô có ổn không?

Có cần dùng Tinh Tửu Hoàn không?]Hệ thống tri kỉ hỏi.

Thế giới trước kí chủ rất hạnh phúc, nó có được nhiều thật là nhiều năng lượng.

Đúng rồi đấy, nó lại thăng cấp, nên giờ nó cực kì nhiệt tình.Kí chủ chỉ cần vui vẻ mà sống, sau đó nó sẽ thu được năng lượng, thích quá đi.Kí chủ đại đại là đại gia của nó, là chỗ dựa vững chắc của nó.Đường Quả vuốt mi, tạm thời không tiếp thu kí ức.

Nguyên chủ uống quá nhiều rượu, lại nằm đất cả đêm nên bị cảm lạnh, giọng nói cũng khàn khàn, "Lấy một viên đi."

Ăn xong Tinh Tửu Hoàn, đầu óc cô tỉnh tảo một chút.

Cô quan sát xung quanh, phòng khách rộng rãi vô cùng bừa bộn, chỗ nào cũng có chai rượu.Thức ăn đóng hộp cũng không biết là đã để đó mấy ngày, giờ đang là mùa hè, vì thế mà cả phòng tràn ngập mùi ôi thiu khó ngửi.Cô nhìn lại mình, nồng nặc mùi rượu, ngay lập tức vọt thẳng vào phòng tắm.__________________Editor: Mị edit mấy chương cuối mà khóc như một con tró, đoạn đầu cute vui vẻ thế mà huhuBạo chap đúng ngày luôn cho nó nóng ụ v ụ, dù mị vẫn rén zl...Btw ba thế giới đầu mị đang beta lại nên tạm thời chưa đăng, còn thế giới sau chắc chờ bão qua thì mị sẽ update đều nha :(((
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 281: Nữ diễn viên tai tiếng (1)


Đường Quả tắm rửa sạch sẽ, vội tìm quần áo sạch để thay ra rồi vội vàng dọn dẹp lại phòng.

Cô để túi rác ngoài cửa, xong xuôi rồi mới quay vào trong tiếp nhận kịch bản.Thân phận của cô lần này là một nữ diễn viên tuyến một, không phải là loại có kĩ thuật diễn mà thuộc về phái lưu lượng*, nghĩa là dựa vào ngoại hình xinh đẹp và có người nâng đỡ để nổi tiếng, bị nhiều người gọi là diễn viên bình hoa.(Giới diễn viên Cbiz chia làm 2 phái: phái thực lực và phái lưu lượng, phái lưu lượng chắc là kiểu chỉ có fan chứ không có thực lực ấy huehue.)Kĩ thuật diễn của cô ấy chẳng ra đầu vào đâu cả, nhưng vẫn có nhiều người thích cô ấy.

Nguyên chủ là một cô gái rất lương thiện, mỗi lần có tiền thù lao, tiền quảng cáo sẽ quyên góp hơn nửa ra ngoài.

Vì thế, đại chúng chấp nhận một nữ diễn viên hiền lành chỉ dựa mặt kiếm cơm.Và đó cũng chỉ là đã từng.

Tháng trước cô ấy còn đi thảm đỏ, bị rất nhiều nữ diễn viên ghen tị, bây giờ cô thành diễn viên bị người người chửi rủa là bạch liên hoa, giả vờ làm người tốt, vì nổi tiếng mà không tử thủ đoạn, đá văng bạn trai để ôm lấy đại gia.Hình tượng của cô đã từng rất hoàn hảo, nhưng mà giờ cô bị ném đá vô cùng dữ dội.Chuyện này do Tô Hòa gây ra.

Gã ta là người nguyên chủ thích và cũng đã từng bị cô ấy đá.Cô ấy với Tô Hòa học chung với nhau từ bé, điều kiện gia đình cũng không tồi.

Khi bước vào tuổi dậy thì, cô ấy phát hiện ra mình thích Tô Hòa.Tô Hòa là con trai nhà họ Tô, còn yêu thầm đàn chị Bạch Văn Văn, dù cô ấy là con gái nhà họ Đường, gã ta cũng không thích cô.

Lại nói, nhà họ Đường cũng không thích cô chơi với người nhà họ Tô.Cô ấy chọn yêu thầm Tô Hòa.

Khi lên cấp ba, nhà họ Tô xảy ra chuyện.Nhà họ Tô phá sản, ông Tô nhập viên.

Một gia đình lớn mạnh như thế trong chốc lát đã sụp đổ.

Tô Hòa từ một cậu ấm nhà giàu thành một thằng nhóc nghèo ngày nào cũng phải đi làm thêm, các bạn nữ thích gã cũng rời gã mà đi.Chỉ có nguyên chủ vẫn ở bên Tô Hòa.

Gã thực sự là một thanh niên có cố gắng, dù gian nan như thế, gã vẫn đậu học viện điện ảnh như ý nguyện.Nguyên chủ biết chí hướng của gã, cũng thi đậu.Hồi đó, đàn chị Bạch Văn Văn mà Tô Hòa yêu thầm ra nước ngoài, gã nghĩ mình với Bạch Văn Văn không có khả năng.

Nguyên chủ vẫn luôn yêu thầm gã quyết định tỏ tình với gã.Tô Hòa đồng ý.Sau khi học hết năm hai, hai người bắt đầu nhận phim, đa số là nhân vật phụ.

Nguyên chủ vì lựa chọn ở bên Tô Hòa mà bị người nhà phản đối, thiếu chút nữa là đoạn tuyệt quan hệ nên không được người nhà trợ giúp.Tô Hòa rất có thiên phú đóng phim, chỉ cần cho gã thêm một chút cảnh và lời thoại, gã sẽ trở nên cực kì hấp dẫn.

Không ít đạo diễn nhỏ thích Tô Hòa.Nhưng mỗi lần gã nghĩ mình được nhìn trúng, sắp có được vai nam hai, nam ba thì ngay hôm sau người ta sẽ gọi điện cho gã, nói gã không hợp.

Một hai lần còn gọi là trùng hợp, nhưng ba mươi bốn mươi lần thì thế nào?

Cho dù có người cướp vai*, cũng không có khả năng trùng hợp nhiều như vậy đúng không?(*convert là "tiệt hồ", mị không hiểu từ này nên đoán...)Hai người đoán, có người nhắm vào Tô Hòa.

Thân phận của người ta chắc chắn không dễ tiếp cận, mà có biết thì thế nào?Lại nói, nguyên chủ phát triển cũng không tệ.

Cô ấy làm diễn viên là vì muốn gần Tô Hòa hơn, không phải vì ham mê đóng phim.Tô Hòa đã từng vấp ngã một lần, không thể ngăn cản được.

Cô đã từng nghĩ muốn bố mẹ hỗ trợ, nhưng mỗi lần nhớ đến bố mẹ nhìn nhà họ Tô với ánh mắt chán ghét, cô cũng nhớ mình đã để bố mẹ đau lòng một lần, không muốn họ đau lòng cô lần hai nữa.Vì thế, cô ấy nhờ bạn thân giúp mình hỏi thăm xem rốt cuộc là ai nhắm vào Tô Hòa.Chưa được bao lâu, bạn thân đã nói cho cô biết được người nhắm vào Tô Hòa là ai.

Cô giấu Tô Hòa, hẹn gặp người kia, dự định nói chuyện với người ta.___________Editor: Lại là showbiz...

Mị chỉ biết về giới âm nhạc các thứ thôi chứ về điện ảnh thì không hiểu nhiều lắm...Btw, ẩn truyện mất có 2s mà đăng truyện mất mấy tiếng *khóc* Mị bị re-up nhiều quá nên chán đách muốn ghi credit luôn rồi.

Re-up thôi thì mị còn nhịn, nhưng re-up phần của mị để bổ sung cho phần của editor trước thì mị khó chịu lắm ấy...

Re-up thế khác gì nói mị dịch chen đâu...À mà lịch đăng sẽ là 15 chap/tuần nha quí dị, 2 chap/ngày, riêng Chủ Nhật là 3 chap.

Mị hứng lên thì sẽ có bão~Comment đi nào các nàng ơiiii
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 282: Nữ diễn viên tai tiếng (2)


Người này tên Kiều Nghiệt, là đạo diễn thiên tài trong nước.Nguyên chủ biết được là hắn, cực kì khiếp sợ.Kiều Nghiệt rất sảng khoái, đồng ý gặp cô, không có ý nhắm vào cô.

Dường như biết mục đích của cô ấy là gì, không đợi cô mở miệng đã nói ra điều kiện của mình.Nguyên văn là, "Cô theo tôi, tôi bỏ qua Tô Hòa."

Phản ứng đầu tiên của nguyên chủ là không thể nào.

Cô ấy yêu Tô Hòa, không có khả năng rời Tô Hòa mà đi, mặc dù cô hiểu rõ, người Tô Hòa yêu thích vẫn là đàn chị Bạch Văn Văn của gã.Nếu không, sao hai người bên nhau hai năm trừ thỉnh thoảng nắm tay ra thì cũng không phát sinh chuyện gì?Kiều Nghiệt không ép buộc cô ấy, chỉ nói, "Cho cô cân nhắc ba ngày, nếu đồng ý, tôi để lại tài nguyên cho Tô Hòa."

Nguyên chủ cân nhắc ba ngày.

Cô nhìn Tô Hòa thất vọng, không đành lòng để người mình yêu khổ sở, cuối cùng chấp nhận.Cô nói chia tay với Tô Hòa.Lúc đó, Tô Hòa cực kì nhạy cảm, cãi nhau với cô ấy một trận, lời nói rất khó nghe, khiến cô khổ sở.

Cô hiểu tâm tình của Tô Hòa, gã đang nghĩ là toàn thế giới đều phản bội gã nên cũng không trách gã.Cứ thế, nguyên chủ theo Kiều Nghiệt.Kiểu Nghiệt không có yêu cầu gì với cô ấy, ngược lại còn rất quan tâm cô, cho cô rất nhiều tài nguyên, dường như muốn nâng cô lên.

Đáng tiếc, tâm của cô không ở đây.Tô Hòa không có Kiều Nghiệt quấy rối, hơn nữa còn được Kiều Nghiệt cho tài nguyên, dần dần hot lên, năm ngoái đã đạt đến ảnh đế, năm này còn cùng đàn chị nữ thần Bạch Văn Văn bên nhau.Tô Hòa tỏa sáng bao nhiêu, nguyên chủ đau lòng bấy nhiêu.Cô ấy phải bỏ người mình yêu nhất, chấp nhận người mình yêu yêu người khác.

Và người ta cho đến bây giờ cũng không biết mọi chuyện là nhờ cô.Nhìn Tô Hòa và Bạch Văn Văn yêu nhau, cô ấy không kiềm chế được, cãi nhau to với Kiều Nghiệt.

Nếu như không phải vì hắn, cô đã có thể ở bên người mình yêu.Không hiểu sao, Kiều Nghiệt bị đồn là tính tình không tốt lại cam chịu nghe cô mắng chửi.

Đến khi cô đã phát tiết đủ hắn mới nói, cô có thể đi, hắn không nhắm vào Tô Hòa nữa.Hôm nay, cô ấy đã rời Kiều Nghiệt hơn một tháng.

Sau khi rời hắn, cô không nhịn được mà đi tìm Tô Hòa.Cô không đi còn tốt, vừa đi đã để Tô Hòa nhớ lại chuyện ngày trước.

Đương nhiên gã cũng biết Kiều Nghiệt nhắm vào gã, cũng biết hắn cướp bạn gái gã.Hơn nữa, Tô Hòa còn tra ra, Kiều Nghiệt là kẻ đã khiến nhà họ Tô phá sản.

Càng không thể chấp nhận là, Kiều Nghiệt là anh cùng cha khác mẹ của gã.Gã không làm gì được Kiều Nghiệt, chẳng lẽ không thể làm gì nguyên chủ?Bạch Văn Văn bên cạnh gã cũng không phải ăn chay, mỗi lần nguyên chủ làm gì đó, cuối cùng cũng bị nhìn thấu, khiến bản thân mình trở nên chật vật.Bọn người Tô Hòa đồng tâm hiệp lực với nhau, cuối cùng lộ ra "gương mặt thật" của nguyên chủ, cô trở thành đối tượng bị toàn mạng chửi rủa.Cô ấy tự nhốt mình lại, say rượu đến một tháng.

Nếu như Đường Quả không tỉnh lại lúc này, cô ấy sẽ đi tìm Tô Hòa.Tô Hòa không nhịn được nữa.

Gã từng bước từng bước một đẩy nguyên chủ vào vực sâu, khiến nguyên chủ nhiễm độc: gã quăng cô ấy cho các vị tai to mặt lớn dầu mỡ, chứng thực cái danh phóng khoáng dâm đãng của cô.Nguyên chủ bị tổn thương.

Ba năm sau, Tô Hòa với Bạch Văn Văn kết hôn, nguyên chủ lái xe đâm xe hoa, muốn cùng chết với bọn họ.Nhưng cuối cùng chỉ có cô ấy chết, xe cô vọt thẳng xuống cầu.

Mà xe hoa của Bạch Văn Văn không có chuyện gì, ả ta cũng chỉ chịu một chút kinh hãi.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 283: Nữ diễn viên tai tiếng (3)


[Theo như cốt truyện, sinh mệnh của kí chủ ở thế giới này là ba năm cộng thêm mười năm.]Nói cách khác, cô ở đây nhiều nhất là mười ba năm.Đường Quả nhìn bài viết trên mạng, lời chửi rủa phải nói là ngập trời internet, lôi hết chuyện của cô ra nói, kiểu như cô đã phạm phải tội ác tày trời.Thật ra cũng là vì hình tượng của Tô Hòa quá tốt: kĩ thuật diễn tốt, đẹp trai, lại sạch sẽ và nỗ lực.Bạch Văn Văn cũng lấy thân phận học sinh giỏi tiến vào giới giải trí, tuy hiện tại không quá nổi, chỉ tính là tuyến hai tuyến ba, nhưng ả ta đa tài đa nghệ, thường xuyên lên mạng chia sẻ thư pháp mình viết, rồi biểu diễn đánh piano, đánh đàn cổ, thổi sáo trúc.Trong cảm nhận của cư dân mạng, cô ta là một nữ tử vân đạm phong khinh, rất xứng với ảnh đế Tô của bọn họ.Đường Quả nhìn Weibo của mình, ừ, rất tốt, hơn nửa Weibo đều là câu chửi.Cũng không biết có phải là nguyên chủ đã từ bỏ hay không, dù như vậy cũng không xóa bình luận đi, fan trung thành cũng không dám lên tiếng.

Công ty đã mặc kệ* cô, ngay cả người đại diện Tiêu Hồng cũng không liên lạc với cô bao nhiêu.(*convert: tuyết tàng - hmm mị nghĩ là edit thành mặc kệ cũng hợp.)[Kí chủ, cô có kế hoạch gì chưa?] Hệ thống có phần hào hứng, [Năng lực của tôi tăng lên không ít, nếu cô không thích nghe chửi, tôi có thể xóa hết cho cô, còn có thể dùng IP tìm được bọn họ, lôi hết bọn họ ra ánh sáng.]Dường Quả kinh ngạc một chút, "Liêm sỉ của mi rớt đâu rồi Thống?"[Ờm...]"..."

"Không được, hiện tại thân phận của ta là một nữ diễn viên lưu lượng có năm nghìn vạn fan.

Nếu mi xóa hết toàn bộ đi, người ta sẽ mau đến tra hỏi ta."

Đường Quả nói, "Đến lúc đó chống lại cơ quan quốc gia, ta phản kháng, thế giới này sẽ bị đóng băng ngay."

"Đóng băng rồi thì trả thù kiểu gì?

Ta kế thừa tình cảm của nguyên chủ, hiện tại còn đang nghẹn một bụng lửa giận đây,"[Nhưng mà, kí chủ à, tôi thấy cô cười rõ đẹp, không giống như đang tức giận.]"IQ của mi tăng lên, cũng lắm mồm hơn, vậy mi nói xem ta tức giận sẽ biểu hiện là mình tức giận bao giờ?"

Hệ thống không đáp, tranh thủ lấy video mình quay lại ra xem.

Nó nhìn kí chủ nhà nó mỉm cười chơi chết người ta.

Quả nhiên, khi kí chủ tức tức giận, cô chưa từng thể hiện mình tức giận, ngược lại cười càng ngày càng đẹp.Nó run rẩy một chút, tuyệt đối không thể phán đoán tâm tình của kí chủ đại đại.[Vậy...

Vậy làm sao bây giờ?

Tôi có thể giúp gì cho kí chủ?]Thái độ của hệ thống khiến Đường Quả rất vừa lòng, "Ra tay với Weibo trước đi."

Hệ thống thấp thỏm, nó thấy đăng Weibo không có đơn giản.Nó nhìn Weibo chỉ toàn gạch với đá, kí chủ đây là đang muốn kiếm chuyện mà.Vì sao nó lại hào hứng mà không có ý ngăn cản nhỉ?

Chờ mong quá đi.Đường Quả đăng lên ba chữ, "Cứ chờ xem."

Weibo đăng chưa được một phút, cô đã lên hot search.Fan hâm mộ thấy Đường Quả cũng sửng sốt.

Sau khi những chuyện kia tuôn ra, nguyên chủ chưa từng đăng Weibo, cũng không giải thích cái gì.Cũng là vì cô ấy tiêu cực, khiến cho công ty từ bỏ cô ấy.

Diễn viễn không kiếm tiền không nghe lời, họ còn cần để ý làm gì.Lại nói, có nhiều thạch chùy* liên quan đến ảnh đế Tô bên phái thực lực, bọn họ không cần vì một nữ diễn viên bình hoa không có bối cảnh mà đắc tội ảnh đế tiềm lực như vậy.(*thạch chùy: mị không hiểu cũng tra không ra...)[Đồ bình hoa, cút ra khỏi showbiz.][Ghê tởm, chờ cái gì mà chờ, cô tưởng cô có thể xoay người được à?][Không giả vờ giả vịt nữa rồi?]
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 284: Nữ diễn viên tai tiếng (4)


Đường Quả không để ý mấy câu mắng chửi trên mạng, nhưng vì cô đã đăng Weibo, fan trung thành có thêm động lực để ủng hộ idol của họ.[Quả Quả, em tin chị.][Quả Quả nhà chúng ta là một cô bé lương thiện, chị thích em, cũng tin em.][Quả Quả, không cần biết chuyện gì xảy ra, tôi cũng ủng hộ cô.][Em gái tốt như vậy, người ta chẳng qua là ghen ghét em thôi.]Đường Quả đọc được, khóe miệng cong lên một nụ cười.

Cô đáp lại mấy bình luận của fan trung thành, "Cảm ơn, chờ tôi nhé."

Được an ủi, những fan trung thành xém nữa bật khóc.Họ đã đợi một tháng, cuối cùng nữ thần cũng đứng lên rồi.Trong vòng một tháng, họ vẫn nghĩ rằng mọi chuyện là sự thật, Đường Quả không lên tiếng là vì không dám ra mặt.

Nhưng đồng thời, họ cũng nghĩ, Quả Quả lương thiện như thế, không phải loại người đó.Chỉ một dòng Weibo ngắn ngủi cùng những bình luận kia đã đủ để họ dũng cảm tiếp tục hâm mộ.[Kí chủ, có cần lôi hết những người đã chửi mắng bôi nhọ cô ra không?] Hệ thống nghẹn lại, mãi nó mới có đất dụng võ mà kí chủ lại không vội tí nào."

Không cần, cứ để bọn họ mắng một thời gian nữa đi."

Cô mỉm cười, "Tai tiếng cũng là nổi tiếng, vẫn có fan, khá thuận lợi cho kế hoạch của ta."

"Đương nhiên, mục đích của ta là tương lai khiến bọn họ bị vả mặt rồi chó cùng rứt giậu."

"Đang lúc cư dân mạng chỉ mắng ta, còn là toàn dân cùng mắng, ta chứng minh được mình trong sạch, bọn họ sẽ chịu không nổi."

"Chưa hết, nam thần nữ thần trong mắt bọn họ làm đủ loại chuyện không phải của con người, hỗn loạn lộn xộn, không biết họ có khả năng thừa nhận hay không."

Hệ thống run run, chịu không nổi, chắc chắn là chịu không nổi.Ghê ghê, kí chủ đã xấu tính lên rồi, không ai có thể so được."

Thống, ta giao cho mi một nhiệm vụ, tra ra bao nhiêu nhà hắt nước bẩn lên người ta, tìm ra chủ nhân, thuận tiện..."

Đường Quả nói ẩn ý, cười lên, "Lấy hết lịch sử của họ từ khi debut đến bây giờ, lúc nào ta cần sẽ gọi mi."[Không thành vấn đề!

Kí chủ đại đại cứ yên tâm giao cho tôi, thế giới internet là thiên hạ của tôi."

Hệ thống kích động.Đường Quả mỉm cười, "Rất tốt.

Những người đó mi giám thị cho ta, có cảnh nào hot một chút thì quay hết lại."[Rõ.]"Được rồi.

Thống, phải thừa nhận mi là một hệ thống rất có ích, nghe lén này, chụp lén này, ta không cần phải tự đi cài thiết bị nghe trộm để bôi đen bọn họ trên internet nữa."

Đường Quả khen thật lòng.[A...] Có chút ngượng, làm sao đây.

Lần đầu tiên kí chủ khen nó thế đó.Sau đó, Đường Quả gọi điện thoại cho người đại diện Tiêu Hồng.

Giọng Tiêu Hồng lãnh đạm, "Công ty đã họp lại, về sau tôi không còn là người đại diện của cô nữa, người đại diện của cô sẽ nhanh chóng liên hệ cô, không phải tôi nói cô..."

Đúng lúc đó, có một số máy lạ gọi đến.

Cô treo luôn máy của Tiêu Hồng, nghe số mới này.Tất nhiên, không phải người đại diện của cô, không cần nói thêm cái gì hết.Tiêu Hồng: "..."

"Alo."

Bên kia dừng lại mấy giây mới trả lời, "Chào chị, xin hỏi chị có phải Đường Quả không ạ?"

"Là tôi."

"Tôi...

Tôi là người đại diện mới của chị, hiện tại chị... có rảnh không?"

Dường như cô nàng muốn hỏi, chị có ổn không?"

Có."
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 285: Nữ diễn viên tai tiếng (5)


Đường Quả mở cửa.

Thật ngoài ý muốn, quản lí mới của cô chỉ là một cô gái hai mươi tuổi, còn nhỏ hơn cô hai tuổi.

Cô nàng có gương mặt tròn tròn, còn có một đôi mắt vô cùng xinh đẹp."

Quả Quả, trông chị vẫn rất tốt."

Chu Ý cũng cảm thấy ngoài ý muốn.

Cô nàng cứ tưởng rằng mình sẽ nhìn thấy một chị gái cực kì suy sụp, không nghĩ rằng sắc mặt chị gái xinh đẹp này vẫn rất tốt.Trời ơi, đặc biệt là gương mặt trắng không tì vết, nhìn còn không ra lỗ chân lông kia nữa, ghen tị quá đi à.Đường Quả mời Chu Ý vào.

Chu Ý tự giới thiệu mình, sau có vẻ hối lỗi, "Bên công ty..."

"Chị biết rồi."

Đường Quả cắt lời cô nàng, "Em cứ sắp xếp đi, chị muốn đóng phim, không nhận quảng cáo, có show thực tế là tốt nhất."

"Gameshow có kịch bản bình thường thì dẹp đi, chị thích mấy loại có tính khiêu chiến, kiểu như, sinh tồn - dã ngoại, sinh tồn bên ngoài, nhảy cùng động vật hoang dã, trải nghiệm cuộc sống nông thôn ấy..."

Đường Quả bình tĩnh nêu quan điểm, "Chị tin người ta sẽ đồng ý mời chị."

Tăng được rating thì tai tiếng đến mấy vẫn có rất nhiều tổ tiết mục đồng ý mời cô.Chu Ý ngu ngơ một lúc, "Chị...

Chị muốn tham gia gameshow ạ?"

Cô nàng ôm mấy bộ kịch bản, "Em có chuẩn bị mấy kịch bản cho chị, chị có cần xem qua không ạ?"

"Có.

Diễn phim với tham gia gameshow không xung đột với nhau, em cứ sắp xếp đi."

Chu Ý lắp bắp, "Nhưng mà...

Hình như chị có hơi sốt ruột, hay là nghỉ ngơi thêm một thời gian nữa?"

Cô nàng nhìn chị gái thần thái cao ngạo trước mặt, tim đập bịch bịch bịch.

Không ngờ chị Quả Quả lại công như thế, cô nàng bị dính thính rồi.Từ lần đầu tiên chạm mặt, cô nàng đã biết những lời trên mạng không phải là sự thật.

Chị Quả Quả công thế này, sao lại có thể làm ra loại chuyện đó chứ?"

Đưa kịch bản cho chị."

Chu Ý nhìn cô mỉm cười, vội vàng đưa kịch bản cho cô.

Có ba bộ tất cả, không phải loại có chế tác lớn, cô nàng chọn mãi mới được.Cũng không phải vai nữ chính, chỉ là nữ hai nữ ba mà thôi.

Nhưng danh tiếng của các vị đạo diễn này không tồi, dùng diễn viên chỉ cần kĩ thuật diễn.Cô nàng cũng biết kĩ thuật diễn của Đường Quả không được tốt, nhưng giờ vẫn còn sớm, có thể luyện tập được, cứ đi thử vai trước đi.Bộ thứ nhất là về thời dân quốc, nhân vật được chọn để thử vai là nữ ba, là một cô gái yêu nước sinh ra ở loạn thế, cả đời phiêu bạt, cuối cùng vì cứu một người tài mà lựa chọn chết chung với kẻ thù.

Phần diễn của vai này không nhiều, nhưng nếu diễn tốt có thể để người ta khắc sâu ấn tượng.Bộ thứ hai là cung đấu thời cổ đại, vẫn là nhân vật nữ ba, một vị yêu tinh họa quốc, rất phù hợp với vẻ ngoài của Đường Quả.

Cô nàng nghĩ vai này cũng không tệ, Đường Quả cũng dễ bắt được.Bộ thứ ba là vườn trường, bộ này cô nàng không thích kịch bản lắm, vai cần thử là nữ phụ kiêm chị gái của nữ chính."

Bộ thứ ba đi."

Đường Quả xem rất nhanh, bộ đầu tiên quá bình thường, bộ thứ hai không có tính khiêu chiến, còn bộ thứ ba...

Cô cúi đầu cười cười, cô rất thích.

Nó gợi cho cô rất nhiều kí ức tốt đẹp.Kịch bản này không có Ngụy Việt, nên cô yên tâm làm người xấu được rồi.Nữ chính là em gái, hình tượng ngốc nghếch ngọt ngào.

Nữ phụ là chị gái, một thiên tài toàn năng, rất phù hợp với cô, cô vốn rất hoàn hảo.Hệ thống: [...]"Ừm...

Đến hôm thử vai em gọi cho chị.

Quả Quả, chị nhớ chuẩn bị kĩ nha, nhân vật này không định ra ngay được đâu, đạo diễn trực tiếp đến chọn người đấy."
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 286: Nữ diễn viên tai tiếng (6)


"Quả Quả, chị có cần nghỉ ngơi không ạ?"

Không gặp được Đường Quả, Chu Ý còn có chút lo lắng.Giờ cô nàng đã nhận Đường Quả, cùng đi tham gia đủ loại huấn luyện, đặc biệt là tập thể hình.

Chị ta liều mạng khiến mức cô nàng phải giận sôi máu.Buổi sáng tập thể hình, buổi chiều học diễn, buổi tối xem kịch bản, xem phim điện ảnh, truyền hình kinh điển.Ngày chỉ ngủ sáu tiếng đồng hồ, buổi sáng còn dành thời gian giao lưu tiếng Anh với cô nàng.Đường Quả nói tiếng Anh lưu loát thực sự khiến cô nàng sợ ngây người.

Diễn viên bình hoa cái gì, đây là lão yêu quái từ trong hang đi ra đúng không?Cô nàng ở nước ngoài ngơ ngác nhiều năm trời rồi mà giọng điệu phát âm đều kém chị ta.Trái tim bé nhỏ của Chu Ý đập thình thịch, nữ thần giỏi như vậy, làm fan áp lực quá.Đúng rồi đấy, cô nàng là fan của Đường Quả, fan ngầm.Lúc này, điện thoại của Đường Quả để chỗ cô nàng vang lên.

Chu Ý ghé mắt nhìn qua, là "vai ác Kiều".

Cô nàng run rẩy, biệt danh này là thế nào vậy?"

Quả Quả, điện thoại của chị."

"Nghe đi."

Chu Ý lè lưỡi, nghe điện thoại.

Ở đầu dây bên kia, một giọng nói trầm thấp vang lên, "Alo?"

"Anh Kiều phải không ạ?

Chị Quả Quả đang có việc, tôi là người đại diện mới của chị ấy, không biết anh Kiều tìm chị Quả Quả có việc gì?"

"À...

Nói với cô ấy, nếu cần giúp đỡ, cứ đến tìm tôi."

Giọng nói người đàn ông vẫn trầm thấp như cũ.Lưỡi Chu Ý xoắn lại, chẳng lẽ đây là người tình của chị Quả Quả?Đường Quả đến bên cô nàng, lấy điện thoại đi.

Cô nhìn biệt danh hiển thị trên máy, miệng cười lên, "Sao lại gọi cho tôi rồi?"

"Dạo này thế nào?"

"Khá tốt, nhìn trúng một nhân vật, mấy ngày nữa đi thử vai, còn tham gia gameshow."

Đường Quả cong môi lên, "Thanh danh hỏng rồi nên tôi tính đi theo con đường thực lực."

"Tôi có thể giúp em làm sáng tỏ."

Đường Quả châm chọc, "Anh... muốn giúp tôi làm sáng tỏ?

Có mục đích gì?

Lợi dụng áy náy của tôi?"

"Tôi xin lỗi."

"Không cần."

Đường Quả cười tùy ý, "Kiều Nghiệt, anh yên tâm, mục tiêu trả thù của tôi không thể thiếu anh.

Anh, cứ chờ đi."

Kiều Nghiệt đang âm trầm nhưng thực ra tâm trạng tốt hơn rất nhiều.

Cô ấy nói muốn trả thù hắn?

Cũng đúng, là hắn tự đẩy cô xuống vực sâu, cướp cô đi khỏi người cô thích nhất.Hắn chưa bao giờ nương tay với kẻ thù, không nghĩ lại mềm lòng một lần, vì cô, không nỡ tiếp tục trả thù nữa.Nhìn cô cố chấp trong vô vọng, hắn lại nghĩ đến mẹ hắn, một người phụ nữ cũng rất kiêu ngạo xinh đẹp.

Bà tự tin, từ trước tới nay khinh thường tranh cướp tình cảm, cũng rất cố chấp.Mẹ hắn sinh hắn ngày thứ hai đã mang hắn đi, dẫn đến cơ thể suy yếu, mấy năm sau thì mất.Có lẽ, dáng vẻ cố chấp của Đường Quả khiến hắn nhớ đến mẹ hắn và mềm lòng.Đường Quả cúp điện thoại, Chu Ý cẩn thận hỏi cô, "Vai ác Kiều là ai vậy chị?"

"Kiều Nghiệt."

"Kiều Nghiệt là ai cơ?"

Chu Ý đột nhiên trợn mắt, "Chờ đã, chị nói Kiều Nghiệt?

Là đạo diễn thiên tài hở ra một tí là mắng chửi người, thích bắt bẻ, một bộ phim có thể mắng đờ mờ diễn viên đến chục lần ấy hả?"

Đường Quả không thèm để ý mà gật đầu, "Đúng rồi đấy."

Chu Ý: "..."

Mèn ơi, nữ thần của em có một chân với Kiều Nghiệt, thế mà vẫn còn bình tĩnh như vậy.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 287: Nữ diễn viên tai tiếng (7)


"Quả Quả, chị có tự tin không?"

Chu Ý vội lắm ấy.

Hôm nay là ngày đi thử vai, cô nàng nhìn Đường Quả mặc đồng phục học sinh, có chút không tin được.Thay một bộ quần áo thôi mà đã từ yêu tinh họa quốc thành nữ sinh giỏi giang rồi.Lại nhìn Đường Quả còn đang cầm một quyển sách, cô nàng nghĩ đấy chỉ là đạo cụ, ai ngờ là một quyển Olympic Toán.Đường Quả giải thích, "Thân là học sinh giỏi, sao lại có thể không làm Olympic Toán chứ?"

Thôi tùy chị, em không có sức phản đối.Nhưng... chị chỉ đi diễn thôi mà, ai cần chị ở chỗ này làm đề Olympic Toán hả???Đúng, tới thử vai có hơn hai mươi người, hai người đứng giữa.

Đường Quả nói, còn sớm, quyển Olympic này chị vừa mua, thôi ngồi làm tí giết thời gian.Chu Ý: "..."

Nữ thần, Olympic Toán không phải muốn làm là làm đâu.May mắn, hình tượng của Đường Quả trong mắt công chúng bất đồng với Đường Quả hiện thực, dẫn đến nhiều người không nhận ra được, cô gái ngồi đây viết viết vẽ vẽ là nữ diễn viên tai tiếng Đường Quả."

Quá khô khan.

Tôi cần một học sinh cấp ba thiên tài, không phải là một con mọt sách kính đen quê mùa."

Thạch Tùng xoa xoa thái dương, "Tôi quay phim vườn trường, thời gian là từ lớp mười hai đến đại học, một con mọt sách khô khan quê mùa làm sao có thể xung đột với nữ chính đây?"

Nữ diễn viên đôi mắt đỏ bừng, nói xin lỗi, chào một tiếng rồi mau chóng chạy ra ngoài."

Cậu cứ thế chẳng mấy mà thành Kiều Nghiệt 2.0."

Thạch Tùng im lặng, "Cậu mày cũng có muốn thế đâu, có khả năng tìm được một người biết suy nghĩ trong đám diễn viên này, quá khó.

Chín người rồi, chưa có ai đạt đến hình tượng trong lòng cậu, quá low."

"Thôi cứ tiếp tục đi cậu.

Hôm nay tới thử vai nữ phụ có hai mươi mấy người, có lẽ những người sau không tồi."

Lương Triều nói."

Mong là thế."..."

Người tiếp theo, Đường Quả."

Đường Quả đứng lên, trong tay cô là quyển đề Olympic Toán.

Chu Ý đằng sau làm động tác cúng bái nam mô a di đà Phật, Phật Tổ phù hộ độ trì.Thạch Tùng không để ý, uống một ngụm nước.

Cửa cứ thế bị mở ra."

Hóa ra cậu ở đây."

Giọng nữ thanh thúy dễ nghe vang lên.

Thạch Tùng sửng sốt một chút, kinh ngạc ngẩng đầu.Chỉ liếc một cái thôi, Thạch Tùng đã muốn chấm cô.

Tự tin, kiêu ngạo, dù chỉ mặc đồng phục bình thường nhưng vẫn tỏa khí chất như thể đó là đồ định chế cao cấp.

Bối cảnh của cô ấy là thiên kim nhà giàu, khí chất như vậy hoàn toàn phù hợp."

Tôi nghe nói cậu cũng muốn tham gia Olympic Toán."

Cô gái tiếp tục đi về phía trước, mở cuốn luyện đề Olympic Toán ra, dường như đây chính là phòng học.

Cô tìm chỗ có ghế, đặt quyển đề lên như đang trên bàn học, nghiêng đầu lộ ra một nụ cười trong sáng, "Tôi cũng định đi."

"Tại sao tôi không thể tham gia chứ?"

"Tần Mạt, cậu coi thường tôi?"

Rõ ràng không có ai diễn chung với cô, nhưng cô vẫn quá hoàn hảo, hoàn toàn không có cảm giác cô đang lẩm bẩm lầu bầu, chỉ khiến người xem cảm giác có người đang nói chuyện với cô, chẳng qua là họ không nghe thấy được.Kì quái, thực sự là quá kì quái."

Đúng, tôi thích cậu đấy.

Chẳng lẽ tôi không có quyền thích cậu?"

Thạch Tùng hít sâu một hơi, "Đây là một cảnh khác."

Ông đã nhìn thấy Đường Quả thay đổi, nụ cười vừa rồi đắng chát, khiến ông rung động.

Trong lòng ông kích động cực kì, đây chính là người ông muốn.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 288: Nữ diễn viên tai tiếng (8)


"Hóa ra, người cậu thích là nó."

Cô gái không phát điên, cũng không mắng chửi, chỉ nhẹ giọng, "Nó có gì hấp dẫn cậu đâu?"

Dáng vẻ bất đắc dĩ ấy khiến tim người nhức nhối.Thạch Tùng cố gắng kiềm chế trái tim đang nhảy nhót của mình, vội nói, "Cảnh thứ ba."

"Khóc, khóc cho ai nhìn?"

Đường Quả cau mày, kiêu ngạo hừ một tiếng, "Chẳng hiểu nổi, sao Tần Mạt lại thích loại phiền phức như mày nhỉ."

"Ngậm mồm vào...

Đau mấy cũng phải nhịn xuống cho chị mày.

Gào cái gì mà gào, muốn kéo hết thú hoang đến đây đúng không?

Lúc đó cả hai sẽ chết, chị mày vẫn chưa muốn chết."

Thạch Tùng bật dậy, kích động nhìn Đường Quả.

Cảnh này là lớp mười hai đi học thực tế, vì nữ chính không cẩn thận mà hai chị em bị lạc trong núi sâu, còn bị hổ đuổi.

Cuối cùng, nữ phụ dựa vào chỉ số thông minh kinh người và thân thủ của mình để tránh bị hổ bắt, hai người trèo lên cây.Nữ chính té ngã, nhớ tình cảnh của mình không kiềm chế được mà bật khóc, bị nữ phụ mắng cho một thôi một hồi.Vẻ thiếu kiên nhẫn trên mặt Đường Quả rút đi.

Cô cười cười chào Thạch Tùng, "Đạo diễn Thạch."

"Cô là Đường Quả?"

Lương Triều kiêm nam chính của phim này đứng ở một bên có chút không tin được, "Cô mà là Đường Quả?"

Nếu như ngay từ đầu anh không xem phân cảnh này và biết cô là Đường Quả, có lẽ anh nhất định không xem nữa.Nhưng diễn xong rồi mới biết cô là Đường Quả, tình huống khác ngay.Thạch Tùng vội chấm luôn, "Nhân vật này thuộc về cô."

"Vâng."

Đường Quả gật đầu cười, "Cảm ơn đạo diễn Thạch đã cho tôi cơ hội."

Trước khi tuôn ra những chuyện kia, danh tiếng Đường Quả cực kì tốt.

Vốn dĩ đạo diễn Thạch không quá tin lời đồn đãi trên mạng, hiện tại nhìn thấy Đường Quả, ông càng thêm không tin.Một nữ diễn viên có kĩ thuật diễn tốt như thế, đúng là phái thực lực.Ông chỉ không hiểu, vì sao người ta lại không thể hiện tài năng, lựa chọn làm diễn viên bình hoa, lúc nào cũng chỉ nhận vai diễn tôi đẹp, tôi siêu đẹp, tôi đẹp nhất thế giới."

Cô Đường, tôi là Lương Triều, chào cô."

Lương Triều đi lên, gương mặt đẹp trai lộ vẻ tò mò, "Cô Đường không giống như lời đồn."

Thạch Tùng muốn đá văng Lương Triều đi, chỉ sợ anh ta dọa nữ phụ của mình.Đường Quả cười tủm tỉm, "Chào anh Lương.

Rất nhanh thôi, anh sẽ phát hiện ra tôi mỗi ngày một kiểu, không ngày nào giống ngày nào."

Lương Triều cười lúng túng, "Cô Đường thật hài hước, rất thú vị.

Tôi tin là sẽ hợp tác vui vẻ với cô Đường."

Kĩ thuật diễn tốt như thế, khiến anh nóng lòng muốn diễn chung với cô."

À, cô đang cầm Olympic Toán?"

"Đúng rồi, tôi tiện tay mua."

Lương Triều ngứa ngáy, muốn mượn xem.

Thạch Tùng vội vàng cản lại, nhắc Đường Quả bao giờ khởi quay sẽ thông báo cho cô.

Xong xuôi, Đường Quả ra ngoài."

Giờ không cần lo nữ phụ là ai rồi."

Lương Triều thỏa mãn, "Cậu, cháu cam đoan bộ phim này của cậu sẽ hot."

"Mày cút ngay, cậu mày quay bộ nào không hot hả?"..."

Chị Quả Quả, mấy tháng nữa có show sinh tồn nơi hoang dã."

Chu Ý nhìn Đường Quả, "Em xem lịch trình của chị rồi, sau khi chị quay xong bộ phim vườn trường kia, phim đó chắc quay tầm hai tháng gì gì đấy."

Đến giờ Chu Ý vẫn thấy mình như đang mơ, Đường Quả vậy mà có thể lấy được vai nữ phụ."

Tiểu Ý nhận cho chị đi."

"Chị chắc chắn?"

"Cực kì chắc chắn."

Chu Ý thở dài một hơi, cũng biết là không đổi được.Đúng lúc này, điện thoại cô nàng vang lên.

Cô nhận điện thoại, sắc mặt thay đổi, "Quá đáng!"

"Sao thế?"
 
Back
Top Bottom