Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 249: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (40)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor."

Mã Mậu?"

Đường Quả dừng lại trước mặt Mã Mậu, cười lên, "Mày ở đây làm gì?

Nhìn xem tao có sống tốt hay không à?

Hay là diễu võ giương oai?

Hay dỗ người mày thích hết giận?"

Đều không phải.Mã Mậu muốn nói, nhưng nhìn ánh mắt của Đường Quả, hắn lại không biết nên nói gì.Lúc trước hắn đã nghĩ mình nên nói với Đường Quả thế nào, dù sao hắn cũng muốn uy hiếp cô, còn ác độc nói kiểu Ngụy Việt căn bản không bảo vệ cô, cô là đồ xấu xí, Ngụy Việt chỉ đang đùa giỡn cô.Nhưng khi thực sự đối mặt với cô, những lời nói đó bay ra khỏi đầu hắn.Không biết vì sao hắn lại nói không nên lời.Chí ít là hắn không nỡ nặng lời với gương mặt này.

Hắn thầm mắng, nếu con nhỏ này không có gương mặt đó, hắn chắc chắn không mềm lòng.Đúng, gương mặt này giống Kỷ Tiểu Tư, nếu không hắn nhất định sẽ mắng nó máu chó đầy đầu."

Tao..."

"Nếu như không có chuyện gì thì mày không nên xuất hiện trước mặt tao.

Mày chắc phải biết tao cực kì ghét mày chứ."

Đường Quả không cười nữa, trong mắt chỉ có chán ghét.Đúng, kẻ hủy dung mình, ai cũng ghét, còn hận nữa, cực kì hận.Vốn là tiên nữ, bởi vì một kẻ khác không cẩn thận nhìn lầm, tai bay vạ gió hủy đi nửa mặt, ai không tức giận?Thấy cô không che giấu vẻ chán ghét, Mã Mậu lui về sau một bước.Rõ ràng hắn là đầu gấu nhị trung, đánh người như ăn cơm bữa, còn đã từng đâm người, đã từng thấy máu, nhưng nhìn đôi con ngươi trong sáng của cô lộ vẻ chán ghét, hắn bất chợt khủng hoảng không rõ lí do."

Nếu là vì đắc ý nhà họ Đường tao không dám làm gì mày, vậy tao khuyên mày một câu, cút."

Học sinh nhất trung nghe tiếng, chú ý sang bên này, biết được thằng đầu vàng là Mã Mậu, cũng lộ ra vẻ chán ghét.Ở nhị trung tác oai tác quái thì cũng thôi đi, vậy mà còn dám đến nhất trung khiến bọn họ mắc ói.Bọn họ không thấy Ngụy Việt, vội đi thông báo cho mấy học sinh thân với Ngụy Việt.Không bao lâu sau, mấy học sinh nam thân hình cao lớn chạy như bay đến đứng bên cạnh Đường Quả."

Chị dâu, Mã Mậu bắt nạt chị ạ?"

"Nó cản đường tôi, các cậu ném nó ra ngoài giùm tôi được không?"

"Không thành vấn đề."

Từ lúc lão đại nói không cần sợ Mã Mậu, bọn họ cũng không có khách khí nữa, sợ cái gì, có chuyện lão đại lo.

Mà, dám bắt nạt chị dâu bọn họ, bọn họ cũng không cần phải nhịn.Mã Mậu không kịp nói gì đã bị ném ra ngoài.

Hắn u ám đứng ở cổng trường, đây không phải địa bàn của hắn, thực sự không thể làm gì được.Nhưng mà nhớ đến đôi mắt nhìn mình chán ghét, hắn cảm thấy không thoải mái."

Mã...

Mã Mậu."

Quay đầu lại, hắn thấy Kỷ Tiểu Tư.

Nhìn cô ta sợ hãi, hắn cũng không có tâm tư lôi kéo cô ta, xoay người đi thẳng.Kỷ Tiểu Tư thở phào nhẹ nhõm, tuy Mã Mậu thích cô ta, còn nói sẽ không tổn thương cô ta nữa, cô ta vẫn rất sợ.Cô ta sợ Mã Mậu tâm tình không tốt sẽ tạt axit cô ta.Mã Mậu về nhị trung, vừa nãy thấy Kỷ Tiểu Tư, hắn chợt cảm thấy cô ta không hấp dẫn lắm, dường như hắn không hề thích Kỷ Tiểu Tư như thế.Hắn không biết mình bị làm sao.

Đáng sợ hơn là, trong đầu hắn giờ chỉ có hình bóng cô gái bị hủy nửa mặt, đặc biệt là dáng vẻ vừa đi vừa cười của cô, không có cách nào để xua đi được.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 250: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (41)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Ngụy Việt biết Mã Mậu đến tìm Đường Quả, chiều hôm đó lên lớp ngay.Đường Quả nghe giảng, cậu nằm bò ra bàn ngắm cô.Trước cậu còn có chút ngượng, giờ thì cứ mặt dày nhìn thẳng.Đường Quả sẽ hỏi, "Bạn trai à, cậu ngắm nghiêm túc thật đấy, hay là yêu tớ rồi?"

Nếu là trước kia thì Ngụy Việt chắc chắn sẽ đen mặt đáp, "Sao có thể, cậu nghĩ nhiều."

"Chắc vậy."

Đây là câu trả lời của Ngụy Việt hiện tại, "Ông đây hình như yêu cậu thật rồi."

Lúc nói cậu còn rất nghiêm túc, biểu thị mình không nói sai.Nghe được lời tỏ tình kì lạ, Đường Quả cũng không còn tâm tư nghe giảng nữa.

Tự dưng bị bạn trai mình thả thính là cảm giác gì?Lại còn biểu cảm nghiêm túc này nữa chứ.Đường Quả quyết định dùng cả tấm lòng mình để thả thính ngược lại."

Thật đấy hả?"

Cô cười sung sướng, "Nói thế là tớ đã chờ mây tan để thấy trăng sáng được rồi."

Ngụy Việt nghe cô nói, lòng trầm xuống một chút.

Cậu vội vàng tìm một cuốn vở, viết viết vẽ vẽ, rồi đẩy qua chỗ Đường Quả.Trên giấy vẽ một hình trái tim, bên trong viết một chữ "Thật."

Đường Quả bị chọc cười, tin lời cậu.

Cô nhận vở, cũng vẽ một hình trái tim, ở giữa viết thêm ba chữ.Ngụy Việt không kịp chờ mà giật vở lại.

Nhìn thấy ba chữ kia, cậu toe toét cười.Cô viết: Tớ cũng thế.Thấy Đường Quả một tay lật sách, một tay rũ xuống, cậu xem xét, nhìn nhìn, rồi lặng lẽ dịch lại gần, thử đưa tay ra.

Cuối cùng, cậu cắn chặt răng lại, bắt lấy bàn tay nhỏ mềm mại của cô, khiến Đường Quả nghiêng đầu sang.Tim cậu nhảy vọt lên, cẩn thận chú ý đến biểu cảm của cô, nhưng cũng không có ý buông tay, càng nắm càng chặt, sợ cô chạy mất.Thấy Đường Quả chỉ nhìn cậu một cái rồi tiếp tục nghe giảng, cậu thở ra một hơi.

Trong lòng cậu đắc ý, đây là bạn gái cậu, là người của cậu.

Hai tay cậu đưa lên nâng bàn tay nhỏ của cô, cứ như đấy là trân bảo.Cậu tự hỏi, sao không sớm nắm tay bạn gái, lãng phí bao nhiêu thời gian, hối hận quá."

Bạn trai tớ ơi, cậu chú ý một chút, các bạn đang nhìn.

Nếu như thầy biết, tớ không đảm bảo thầy có giúp chúng mình đổi chỗ hay không đâu."

Câu nói này dọa Ngụy Việt cứng người, nhìn thẳng Đường Quả, Thật ra lấy thành tích của cô hiện giờ thì thầy hẳn là sẽ không làm khó cô.Chỉ cần cô giữ vững phong độ, không ai quản chuyện cô yêu đương với Ngụy Việt, gần đây các giáo viên nói đến Ngụy Việt không phải kiểu hận sắt không thành thép nữa mà còn có phần cảm kích.Tất cả các giáo viên bộ môn đều nhất trí với nhau, rằng Ngụy Việt xuất hiện là động lực để Đường Quả cố gắng.Ôi trời ạ, một sự hiểu lầm ngọt ngào."

Bạn trai ơi, cậu có nghĩ đến chuyện mai sau học đại học nào không?"

Đường Quả nhớ ra là cô muốn đỗ thủ khoa, đến lúc đó chắc chắn sẽ đi đại học B ở thành phố B, cũng là đại học tốt nhất cả nước.Với thành tích của bạn trai cô hiện giờ, nếu như trong nhà không có tiền, chỉ sợ đại học gà rừng cũng không vào nổi.Nhưng mà trước khi vào đại học, cô sẽ giải quyết nhà họ Mã.Ngụy Việt sửng sốt một chút, hỏi ngược lại, "Vậy cậu đi đâu?"

"Tớ giỏi thế này, đương nhiên là đi học đại học tốt nhất rồi."

Ngụy Việt thấy cô rực rỡ, đột nhiên có chút khủng hoảng.

Cậu không quên cậu đứng thứ nhất từ dưới lên, không thể vào được trường top."

Cậu là bạn gái tôi rồi, không cần biết cậu đi đâu, cậu không được phép bỏ tôi."

Ngụy Việt hung dữ nói.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 251: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (42)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Cậu còn dùng lực nắm tay Đường Quả, "Ai dám đánh chủ ý lên người của ông, ông sẽ đánh nó đến nửa năm không xuống được giường."

Đường Quả mỉm cười không nói gì, nhưng vẫn khiến Ngụy Việt khủng hoảng.Cậu học cực dốt, bạn gái học cực giỏi, lại còn muốn đi học trường top 1, cậu phải làm sao đây, online chờ, gấp lắm rồi đấy!Đường Quả vỗ vai Ngụy Việt, vẻ mặt ý vị thâm trường, "Vậy bạn trai tớ cố lên.

Hiện tại mới là kì một lớp mười một, vẫn còn hai năm nữa.

Bạn trai tớ thông minh như thế, đại học cao đẳng tính là gì?"

Cô nói vậy làm Ngụy Việt không có tâm tư không học nữa.Bạn gái cậu nói cậu thông minh, còn nói cậu có thể cùng cô học trường top.Cậu sao có thể để bạn gái thất vọng được?Nghĩ đến ánh mắt thất vọng của cô, trong lòng cậu khó chịu.

Ngụy Việt buông tay Đường Quả ra, yên lặng giở sách giáo khoa vẫn còn mới ra.

Sách vở mấy học kì của cậu vẫn ở đây, chưa từng lấy ra bao giờ."

Cố lên."

Bạn gái cậu đang cổ vũ cậu, cậu không thể để bạn gái thất vọng.Ngụy Việt hít sâu một hơi, lật sách giáo khoa lớp mười một, đọc không hiểu!Cuối cùng, cậu yên lặng giở sách lớp mười ra, thở phào nhẹ nhõm, cũng may là còn hiểu một chút.

Cậu không dám làm phiền Đường Quả, bạn gái cậu quá lợi hại, nếu cậu hỏi bài cô, không biết cô thấy cậu còn dốt hơn trong tưởng tượng của mình thì có thất vọng hay không.Ngày hôm đó, sau khi tiễn Đường Quả lên xe, cậu không đi gây sự với Mã Mậu nữa, chỉ nói với đám đàn em một tiếng, "Tao đi nhà ông ngoại."

Nhìn đám đàn em ăn không ngồi rồi, cậu vỗ vỗ vai bọn họ, "Chúng mày có biết câu này không?"

Đám đàn em không hiểu nổi, cảm thấy lão đại đang lên cơn thần kinh."

Lưu manh không đáng sợ, đáng sợ là lưu manh có tri thức.

Từ hôm nay trở đi, chúng mày cút về đọc sách hết cho ông, kì này ít nhất thi cử cũng phải đạt được điểm chuẩn."

Điểm tiêu chuẩn: "..."

Bọn họ không đạt được ta đâu, khó lắm.Để lại một đám lưu manh trợn mắt há mồm trong gió, Ngụy Việt nghênh ngang đi.

Ông ngoại cậu quen biết không ít giáo sư tiến sĩ, cậu thông minh thế này, chắc sẽ mau đuổi kịp bạn gái thôi.Cậu tuyệt đối không để bạn gái thất vọng.Thời gian sau đó, lớp C2-3 phát hiện ra một chuyện rất khủng bố.Ngụy Việt luôn không thích học tập vậy mà đang đọc sách???Lên lớp không ngủ nữa, còn nghiêm túc nghe giảng, chép bài, tan học cũng không đi lông bông mà còn ở lại luyện đề.Một cậu học sinh đi WC kể lại, lúc cậu ta đang đi nặng thì nghe thấy buồng bên cạnh có người đang học thuộc từ vựng.Cậu ta cứ tưởng bạn nào đấy chăm chỉ lắm, không ngờ rằng lại chính là Ngụy Việt!!!Ngụy Việt cố gắng học tập không đáng sợ, Ngụy Việt lúc đi nặng còn học bài mới đáng sợ.Bọn họ cảm thấy thế giới này thật con mẹ nó huyền huyễn, ngay cả Ngụy Việt cũng bắt đầu cố gắng học tập.Ban đầu họ còn nghĩ là Ngụy Việt giả vờ để lấy lòng Đường Quả.Chuyện của hai người cả trường đều biết.

Ngụy Việt chiều Đường Quả đến mức nào?

Lại đây mị kể cho mà nghe.Mới sáng sớm cậu ta đã đứng trước cổng trường đưa sữa nóng với bánh mì cho Đường Quả, còn giúp Đường Quả xách cặp.Đường Quả muốn đến thư viện, cậu ta đi trước chiếm chỗ.Gần trưa, cậu ta dành mười phút cuối tiết để trốn xuống canteen mua cơm.Giờ ra chơi cũng phải đi mua một ít đồ ăn vặt.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 252: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (43)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Đường Quả đến kỳ, cậu ta còn lấy đường đỏ với băng vệ sinh từ trong cặp sách của mình ra???

Chỉ cần Đường Quả nhíu mày một chút, sắc mặt tái đi một chút, cậu ta sẽ khẩn trương đến mức không thèm học hành gì, bế người ta lên chạy xuống phòng y tế ngay.

Nếu có người chặn đường, cậu ta sẽ gắt um lên, "Cút ra, không thấy bạn gái ông mày đang mệt à?"

"Chặn đường ông mày, ông mày đánh cho nửa năm không xuống giường được bây giờ."

Đường Quả đói, Đường Quả khát, muốn ăn cái gì cậu ta cũng cẩn thận tỉ mỉ.Học sinh lớp C2-3 ban đầu còn chấn kinh, giờ cũng đã quen lắm rồi.

Nếu Ngụy Việt một ngày không cưng chiều Đường Quả, bọn họ cảm thấy chắc chắn trời sẽ sập.Trừ chuyện mỗi ngày bị thồn một đống cơm chó, bọn họ vẫn cảm thấy đời này nó phải vậy, thỉnh thoảng còn buôn dưa lê giáo bá Ngụy Việt cưng chiều giáo hoa Đường Quả thú vị thế nào.Forum của trường đầy bài viết Ngụy Việt chiều giáo hoa Đường, còn có cả bài viết hóng hớt xem Ngụy Việt hôm nay sẽ làm gì.Nhưng...

Thế này không có nghĩa là bọn họ có thể tiếp thu Ngụy Việt ngày ngày cố gắng học tập tiến lên phía trước đâu!Bọn họ cho rằng cậu chỉ có thể kiên trì nhiều nhất một tuần, nhưng một tháng trôi qua, hai tháng trôi quá... cậu vẫn kiên trì như cũ.Hiện tại trừ trước mặt Đường Quả, Ngụy Việt đi WC, đi tập thể dục buổi sáng, đi ăn,... thậm chí là đi đòi lại danh dự cho đàn em cũng không quên mang theo một quyển sách.Có lần, cậu đi lấy lại danh dự cho đàn em, mang cả đề toán đi làm.Lớp C2-3 biết được, đồng thanh vãi một tiếng.Những người đã từng bị đàn em của Ngụy Việt đánh chứng kiến cậu ngồi làm đề toán, thề rằng sau này không chọc đến cậu nữa.Ôi ôi, lưu manh không đáng sợ, lưu manh có cố gắng, có gia thế tốt, đi đánh nhau cũng phải làm để toán mới đáng sợ, không thể trêu vào được.Lỡ đâu sau này cha nội này lắc mình một cái thành nhà số học, nhà khoa học thì sao?

Mấy ông lớn không phải là hay thù dai à?Ngụy Việt đã thích học tập, lại càng thích sau mỗi lần thi về sẽ nhìn thấy ánh mắt cổ vũ của bạn gái.

Ấm lòng lắm đấy.Toán học của cậu từ ba mươi điểm lên đến sáu mươi điểm, đạt tiêu chuẩn...

Đến giờ là tối đa.Cậu chỉ mất có hai tháng, cả C2-3 chấn kinh.Thi thử Vật lý, chỉ mất có hai mươi điểm, so với Đường Quả được tối đa còn kém một chút, nhưng đã vượt qua không biết bao nhiêu người.Tiếng Anh của cậu, thôi bỏ đi, Ngụy Việt từ nhỏ đã được tiếp xúc với tiếng Anh, còn từng là thần đồng được bồi dưỡng ra nước ngoài, thi thử được tối đa là chuyện bình thường.Ngữ văn của cậu...Ngụy Việt: Ha hả, Ngữ văn con mẹ mày."

Bạn trai ơi, hôm nay em chốt một bài đọc hiểu với vài đề tự luận, anh nhớ phải làm xong trong vòng một tuần, em chữa cho."

Đường Quả chăm chú nói."

Anh sẽ không để em thất vọng đúng không?"

Ngụy Việt vừa mới chửi một câu Ngữ văn chó má, thấy bạn gái chờ mong nhìn mình, vội thẳng lưng lại, "Tuyệt đối không.

Anh nhất định sẽ không để em thất vọng."

"Ừ, em tin anh."

Ngụy Việt đã hứa rồi sẽ không gian lận, đương nhiên, người cậu hứa chỉ có Đường Quả.Cậu muốn đi học đại học cao nhất với cô, cậu không muốn nhìn thấy ánh mắt thất vọng của cô.

Mỗi câu cổ vũ tin tưởng của cô là động lực của cậu.Đường Quả cong môi cười, nhìn vẻ thành thật của Ngụy Việt, không nhịn được mà xoa đầu cậu, "Ngoan quá đi."

Học sinh C2-3: "..."

Mẹ nó, muốn quăng bát. _________Editor: Khụ, chị kém anh hai tuổi nên mị đổi lại xưng hôỦa mà anh lưu ban hay gì...
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 253: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (44)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor."

Giáo hoa Đường, Mã Mậu lại đến rồi."

Một bạn nữ nhìn chỗ Ngụy Việt trống trơn.

Hôm nay Ngụy Việt tham gia thi Olympic toán học, xin nghỉ một ngày.Cái thằng Mã Mậu bên nhị trung toàn nhân lúc không có Ngụy Việt, lén lút sang bên đây.Ban đầu bọn họ còn tưởng là hắn ta tìm Kỷ Tiểu Tư, không ngờ là hắn ta chỉ tìm Kỷ Tiểu Tư nói mấy câu, còn lại tranh thủ nhìn lén Đường Quả.Sau đó, hắn quang minh chính đại đi tìm Đường Quả, cũng không biết có tâm tư gì."

Giáo Hoa, cậu cách xa Mã Mậu một chút, thằng đó nguy hiểm lắm."

Cô bạn vừa nói xong đã phát hiện ra Mã Mậu u ám nhìn mình, sợ đến mức chạy vội ra khỏi lớp.Đường Quả đang ăn cơm, liếc cũng không thèm liếc Mã Mậu một cái."

Hôm nay tôi mời cậu ăn cơm được không?"

Mã Mậu ấp a ấp úng, hoàn toàn không có thần thái côn đồ nhị trung.

Nếu không có người tận mắt thấy hắn bắt nạt bạn cùng trường, ai cũng nghĩ là hắn ta bị nhập.Đường Quả nâng mi, "Tao ăn no rồi."

"Không ăn không sao, cậu cũng có thể dùng chút trà bánh gì đó..."

Mã Mậu nhìn mặt Đường Quả, cảm thấy áy náy, "Tôi...

Tôi lúc trước có thể đã tổn thương đến cậu, tôi giải thích được hay không?"[Kí chủ, cô thả thính Mã Mậu?] hệ thống ngạc nhiên.Đường Quả hừ lạnh, "Ăn no rửng mỡ mới đi thính nó, ta thả thính bạn trai ta còn chưa đủ, thời gian đâu mà chơi với nó chứ."

Hệ thống thầm nghĩ cũng đúng, kí chủ nhà nó rất có cá tính, xưa nay không thả thính những người mình không có cảm giác.

Phải nói, người không hấp dẫn cô, cô kiên quyết không thả thính, đánh chết cũng không thả."

Không hứng."

Đường Quả cúi đầu ăn cơm, "Mày đi đi, tao không muốn nhìn thấy mày."

"Nhất quyết phải như vậy?"

Mã Mậu có chút thất vọng, "Cậu muốn gì, tôi đền bù cho cậu được không?"

Đường Quả nhíu mày, "Có thể.".

Thấy hắn ta có vẻ vui mừng, cô nói tiếp, "Mày tự tạt axit vào mặt mình đi rồi tao tha thứ cho mày, thành bạn tốt của mày."

Nụ cười của Mã Mậu cứng lại, không nói nên lời nhìn Đường Quả, "Cậu chán ghét tôi đến thế?"

"Nói nhảm.

Mày cứ đi hỏi mấy cô gái bị tạt axit xem, có ai không hận người tạt mình?"

Đường Quả giễu cợt, "Các cô ấy còn điên cuồng hơn tao nhiều, nghiền xương mày thành tro còn tính là nhẹ."

Mã Mậu cả kinh lui về sau, không dám nhìn vào mắt Đường Quả.

Hắn không biết vì sao mình muốn tới đây, còn muốn cô tha thứ cho mình.

Hắn nghĩ mình điên thật rồi, có lẽ là vì gương mặt đó rất giống với Kỷ Tiểu Tư?Hắn không hiểu, rõ ràng ban đầu hắn thích Kỷ Tiểu Tư, nhưng giờ ánh mắt hắn chỉ hướng về Đường Quả.

Đối với Kỷ Tiểu Tư, hắn không còn tình cảm như trước nữa.Mã Mậu muốn nói gì đó thì Phó Trác Thư và Kỷ Tiểu Tư vào lớp, hai người hình như vừa ăn cơm xong.Kỷ Tiểu Tư thấy Mã Mậu, vội vàng trốn sau Phó Trác Thư.

Cô ta thật sự sợ hãi cái tên điên cuồng Mã Mậu này.Phó Trác Thư thấy Mã Mậu, sắc mặt cũng biến đổi, vội chú ý đến Đường Quả vẫn đang thong thả ăn cơm.

Thấy cô không có chuyện gì, cậu ta vô ý thức thở phào một tiếng."

Mã Mậu, đây là nhất trung."

Phó Trác Thư không sợ Mã Mậu, nhà họ Phó của cậu ta cũng không kém gì nhà họ Mã."

Cậu ấy đã bị mày làm hại, mày vẫn còn có mặt mũi xuất hiện trước mặt cậu ấy à?"

Phó Trác Thư biết Mã Mậu tới đây làm gì.

Cậu ta cảm thấy thật buồn cười, tổn thương người ta, còn không ngại dựa hơi gia tộc để chèn ép người ta, giờ lại muốn cầu xin người ta tha thứ, thằng Mã Mậu này thực sự còn không bằng súc vật.________Editor: Ba thế giới rồi mới thấy được một nam chủ tam quan bình thường...
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 254: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (45)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Phó Trác Thư biết mình thích Đường Quả, nhưng thấy thái độ của Ngụy Việt với Đường Quả, còn vì Đường Quả thay đổi, cũng thấy cô hạnh phúc, tươi sáng rực rỡ, cậu ta không dám đi phá hoại.Mã Mậu xuất hiện khiến cậu ta cảnh giác."

Ai cần mày lo?"

Mã Mậu hừ lạnh một tiếng, "Mày quản bạn gái mày đi, giờ tao không cướp bạn gái mày nữa, mày phải vui lên mới đúng."

Mã Mậu nói xong, xoay người đi.Phó Trác Thư cau mày, không chú ý đến ánh mắt ghen ghét và bàn tay nắm chặt của Kỷ Tiểu Tư.

Cậu ta xoay người lại, đến gần chỗ Đường Quả."

Cậu cẩn thận Mã Mậu một chút, nhắc Ngụy Việt chú ý hơn đi."

Nói xong, cậu ta về chỗ ngồi, thở dài một hơi.

Cậu ta liếc về phía Kỷ Tiểu Tư, không thấy rõ biểu cảm của cô ta.

Dạo này Kỷ Tiểu Tư thay đổi, thỉnh thoảng còn nói chuyện thật thật giả giả với cậu ta, cậu ta không phải không biết.Vì thế cậu ta cố gắng kiềm chế, không tiếp xúc nhiều với Đường Quả.Thật ra cậu ta định nói rõ ràng với Kỷ Tiểu Tư, rằng đã kết thúc rồi.

Nhưng vì Kỷ Tiểu Tư trọc đầu, cậu ta lại không nỡ, chờ cô ta bình phục mới nhắc đến chuyện chia tay.Đường Quả không biết mấy người bổ não cái gì, mà có biết cô cũng không để ý.Kỷ Tiểu Tư cầm điện thoại, suy nghĩ bao lâu nữa thì mọc được tóc.Tính toán ra, đợt thi học kì tiếp theo, cô ta có thể không cần mang mũ, trong lòng hơi thở ra.Ngày nào cũng phải hưởng thụ ánh mắt kì quặc của mọi người, thật sự rất khó chịu.Trước kia cô ta đội tóc giả, giờ ra chơi không cẩn thận làm rơi xuống, lại bị mất mặt.

Bây giờ thời tiết chuyển lạnh, cô ta cứ việc mang mũ đi.Nhưng cô ta có khả năng vẫn cảm nhận được những ánh mắt kì quặc đó, chỉ là phải nhẫn nhịn tạm thời.Nhưng Phó Trác Thư lo lắng cho Đường Quả khiến cô ta phẫn nộ, rõ ràng Phó Trác Thư là bạn trai cô ta.Mã Mậu vốn thích cô ta hình như cũng để ý đến Đường Quả.Cô ta cắn răng, muốn hỏi vì sao, Đường Quả xấu như thế, vì sao vẫn còn nhiều người thích.Cũng may, tóc cô ta sắp mọc ra.

Ánh mắt cô ta sáng rực, vất vả lắm mới có cuộc đời mới, cô ta không thể để Phó Trác Thư bỏ mình.Chớp mắt đến thi cuối kì.

Gần đây Kỷ Tiểu Tư không quan tâm chuyện học hành, nghe thấy giáo viên trên bục giảng nhắc tên mình, vội vàng ngồi ngay ngắn."

Bạn Kỷ Tiểu Tư, không nên áp lực.

Mặc dù bài kiểm tra của em có tụt xuống một chút, các thầy cô vẫn thông cảm cho em.

Lần thi cuối kì này em nhất định phải thật bình tĩnh."

Kỷ Tiểu Tư cắn răng.

Tại sao cô ta không có đầu óc thông minh như Đường Quả, tại sao chuyện tốt gì cũng là Đường Quả.Tưởng tượng thi cuối kì sẽ có thể bị quay về vị trí cũ, cô ta thật sự gấp gáp."

Bạn Kỷ Tiểu Tư có thể học tập bạn Đường Quả, thầy thấy hai học kì này Đường Quả xứng đáng là tấm gương cho các em noi theo."

Cô kiên cường, trí tuệ, dù gặp phải chuyện không may như thế vẫn tỏa sáng, bài kiểm tra nào cũng đứng thứ nhất.

Hiện giờ không ai dám nói xấu trước mặt Đường Quả, nhất trung mà nghe thấy được sẽ phun nước miếng đầy đầu.Cô không chỉ tự cứu mình mà còn giúp Ngụy Việt quay đầu là bờ, từ học sinh đứng thứ nhất đếm ngược, hiện tại thành tích đã lọt top 50.

Nếu không phải điểm văn của cậu không nỡ nhìn thẳng, khó khăn lắm mới đạt tiêu chuẩn, cậu đã có thể lọt top 3 rồi.Không ai dám nói hai người không xứng nữa, giáo viên trong trường cũng thừa nhận hai người bên nhau.

Thầy chủ nhiệm giáo dục thấy hai người nắm tay cũng phải vội vàng làm như không nhìn thấy, đi đường vòng."

Vâng thưa thầy."

Kỷ Tiểu Tư cúi đầu.

Vẫn thế, hào quang của Đường Quả vẫn lấn át người khác như thế.Không được, cuối kì này cô ta nhất định phải thi tốt.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 255: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (46)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Kỷ Tiểu Tư đã lâu không cướp được đồ tốt trong nhóm, mặc dù cứ rảnh rỗi là cô ta lại nhìn nhóm chằm chằm, nhưng ở trường nên cô ta không dám cướp lì xì.Các thành viên vẫn thường xuyên phát lì xì, nhưng không hiểu sao toàn nhắm lúc cô ta đang đi học, cô ta nhìn lì xì căn bản là không dám cướp.Nếu tự dưng xuất hiện đồ vật nhỏ thì cô ta còn có thể giấu đi, nhưng nếu là đồ lớn xuất hiện trên bàn học cô ta, cô ta sợ mình bị chộp bắt đi nghiên cứu.Gần đây cô ta không may mắn tí nào, về nhà nhốt mình trong phòng cũng cướp được không ít lì xì nhưng chẳng có cái nào có tác dụng với cô ta cả.Đặc biệt là chủ nhóm Giáo Hoa, cứ nhân lúc cô ta đi học phát lì xì lớn, cô ta nhìn mà không dám cướp.

Có lần vất vả lắm mới xin được ra ngoài đi WC, kết quả là cướp được một con vịt quay, còn là loại ngọt.

Cô ta ghét nhất vịt quay ngọt."

Tiểu Tư, thi học kì cậu có chắc sẽ lọt top 10 không?"

Bạn cùng bàn hỏi cô ta, "Học kì này trạng thái cậu không tốt lắm, hay là lúc về đi học chung với tớ đi."

Bạn nữ ngồi cùng bàn với Kỷ Tiểu Tư rất tốt, thành tích cũng không tồi, thường xuyên trong top 7, top 8 của lớp.Mặc kệ là Kỷ Tiểu Tư lúc trước hay là Kỷ Tiểu Tư hoàn hảo hoặc Kỷ Tiểu Tư đầu trọc, thái độ của cô bạn vẫn trước sau như một.Đây là người duy nhất Kỷ Tiểu Tư coi là bạn, nếu như cô ta đang bình tĩnh, có thể hiểu được cô ấy quan tâm mình.Nhưng lúc này cô ta dường như đã mất đi năng lực truy vấn, ai cũng biết cô ta hói đầu, cũng biết thành tích cô ta xuống dốc, tuy rằng kiểm tra hàng ngày không quan trọng cho lắm.Nhưng thi giữa kì, cô ta liều mạng ôn tập mới có thể lên đến vị trí mười chín trong lớp.Giữa kì thi không tốt, có thể quy tội rằng cô ta vì hói đầu, bị đả kích, không phát huy tốt.Nếu cuối kì vẫn thế, vậy thì đó là minh chứng thành tích cô ta không ổn định.

Có một Đường Quả ở phía trước, tất cả sẽ so sánh Đường Quả với cô ta.Mấy ngày nay cô ta nghe được không ít lời bàn tán, đại loại là Đường Quả bị hủy dung vẫn đứng đầu khối, cô ta đây cùng lắm chỉ hói đầu đã không chịu nổi vân vân.Cô ta nuốt không trôi khẩu khí này.Cô bạn cùng bàn lo lắng, cô ta cũng nghĩ cô ấy nghi ngờ năng lực của mình."

Không cần."

Giọng cô ta lạnh nhạt, "Mẹ dặn tớ phải về sớm, về muộn bố mẹ tớ sẽ lo lắng."

Cô bạn cùng bàn nghe ra giọng điệu lạnh nhạt của Kỷ Tiểu Tư, chỉ nghĩ cô ta tâm tình không tốt, còn tốt bụng an ủi, "Vậy hả, được rồi, nếu cậu cần giúp đỡ thì cứ nói nha, không cần ngại."

Cái kiểu bố thí này, Kỷ Tiểu Tư rất chán ghét.

Cô ta mím môi, không thèm nhìn cô bạn cùng bàn nữa."

Ha ha..."

Ngụy Việt bị tiếng cười của Đường Quả hấp dẫn.

Cậu quay sang nhìn chằm chằm cô, "Vui lắm à?"

"Ừa, vui ghê í."

Bạn gái vui vẻ, cậu cũng vui vẻ.

Ngụy Việt toe toét cười lên.

Gần đây cậu đã cắt tóc, ngoại hình đã đẹp trai, hiện tại còn có thêm thành tích tốt, rồi còn tóc tai gọn gàng, càng đủ tiêu chuẩn của nam thần trong mắt các bạn nữ.Nhưng trong mắt cậu chỉ có một mình Đường Quả, không có bạn nữ nào dám đi lên trêu chọc cậu."

Sắp cuối tuần rồi, có muốn đi đâu chơi không?"

Ngụy Việt có chút vội vã, gần đây cậu đọc không ít tài liệu lấy lòng bạn gái, hẹn hò vào ngày nghỉ là một chuyện rất lãng mạn, hầu hết bạn nữ sẽ thích.

Nếu có chuẩn bị cả quà cáp nữa thì cô ấy sẽ càng thích bạn nam này.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 256: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (47)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor."

Bạn trai à, sắp thi cuối kì rồi, anh đừng có không đàng hoàng, mải chơi như thế."

"Bài đọc hiểu với bài làm văn em giao cho anh, anh làm xong chưa?"

"Nếu anh muốn đi chơi cũng phải chờ đến khi thi xong.

Muốn đi đâu, em đi cùng anh."

Ngụy Việt đang có chút mất mát, nghe thấy câu cuối, vội vàng gật đầu, "Anh làm gần xong rồi, cuối kì nhất định sẽ thi tốt."

Đường Quả rất thích đôi mắt sáng lấp lánh của Ngụy Việt.

Ánh mắt của cậu rất chuyên chú, đặc biệt là mỗi khi nhìn cô, đôi mắt đen sáng ngời ấy không hề có người khác, chỉ có mỗi mình cô.Cô chạm vào trán Ngụy Việt, miệng cười, "Anh đáng yêu quá, muốn thơm anh một cái ghê."

Ngụy Việt đỏ mặt, không dám nhìn vào mắt Đường Quả.

Nhưng cậu cũng không nỡ tránh đi, chỉ nghiêm túc đỏ mặt nhìn cô.

Học sinh lớp C2-3 đang vụng trộm quan sát vãi chưởng một tiếng.

Đánh người còn không thèm chớp mắt một cái, thế mà lại đỏ mặt.Đây thật con mẹ nó siêu cấp đáng sợ!!!"

Mọi người đang nhìn, chúng ta vẫn đang trong lớp."

Ngụy Việt thỏ thẻ, "Quả Quả nếu muốn thơm anh thì chờ tan học rồi chúng ta tìm chỗ không người."

Dáng vẻ em thích làm gì thì làm khiến Đường Quả không ngừng cười được.

Thích Ngụy Việt quá đi, đã đáng yêu rồi lại còn rất thành thật.Tay nhỏ mềm mại chạm mi mắt Ngụy Việt, cậu không có ý trốn tránh.

Dù không thơm được nhưng bạn gái muốn sờ vẫn có thể.Cậu cảm giác được các bạn cùng lớp dựng vở lên che mặt rồi trộm nhìn mình.

Cậu hung dữ trừng mắt, dọa các bạn không dám quay xuống, lúc đó mới hài lòng.Rồi cậu quay sang đối diện với Đường Quả, lại lộ ra đôi mắt cún con ngoan ngoãn trông chờ, khiến cả C2-3 khó chịu, giống như vừa bị bạo kích.Muốn hộc máu.Phân biệt đối xử thế mà cũng được à?Mãi mới tan học, cả C2-3 vội vội vàng vàng chạy như bay ra ngoài.

Bọn họ không muốn trên lớp ăn cơm chó rồi lúc tan học cũng phải ăn cơm chó đâu.Không cần quay đầu lại cũng biết, Ngụy Việt thu dọn sách vở cho giáo hoa Đường, cũng chịu thương chịu khó xách cặp, giống hệt như vệ sĩ bên người cô, tùy thời tùy khắc có thể lao ra, tránh cho Đường Quả bị người khác đụng vào.Đến khi Đường Quả an toàn lên xe rồi cậu mới khôi phục lại dáng vẻ lưu manh. nhà họ Đường cũng biết chuyện Ngụy Việt, để hiểu rõ cậu, họ lựa chọn theo dõi cậu.Về sau Đường Quả nói với ông bà Đường rằng Ngụy Việt là bạn trai cô, còn muốn đỗ đại học B với cô, họ không có ngoài ý muốn tí nào.Lại nghe chuyện Ngụy Việt thay đổi, thành tích vụt vụt lên cao như phóng hỏa tiễn, hai ông bà đã bình tĩnh tự nhiên, cười nói, "Đúng là người mà con gái bố mẹ coi trọng."

Ngụy Việt từ chỉ đưa tiễn Đường Quả lên xe của nhà họ Đường, giờ đã có thể ngồi trên xe, đến nhà họ Đường làm khách."

Thưa cô, ông chủ và bà chủ muốn mời cậu Ngụy đây về ăn cơm."

Tài xế cười tủm tỉm, biểu hiện của cậu Ngụy học kì này đúng là lóe mù mắt chó.Ban đầu có nhiều người cười nhạo nhà họ Đường, nói con gái nhà họ Đường bị hủy dung, phải dây dưa với lưu manh.

Người ta làm sao mà biết được, tên côn đồ đó là viên ngọc trai dưới một lớp bụi, một lòng chỉ thích cô công chúa ngọc trai.Ngụy Việt rất vui vẻ, vội vàng ra xe, đỡ Đường Quả lên xe rồi ngồi vào.

Cậu cười với tài xế, lộ hết cả răng ra.

Dáng vẻ ngu ngốc ấy khiến thái dương tài xế co giật liên hồi.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 257: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (48)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Kỷ Tiểu Tư về nhà, vội vào nhóm, hít sâu một hơi rồi tag Đường Quả.

Cô ta cầm gương săm soi, đầu đang dần mọc tóc.Nhưng nghĩ đến thi cuối kì, cô ta lại đội mũ lên, cắn răng nhắn tin.[Kỷ Tiểu Tư]: Giáo Hoa, cô đâu rồi?

Tôi có chút việc muốn nhờ cô.Kỷ Tiểu Tư xuất hiện, cả nhóm hào hứng.

Họ không định giao lưu gì với cô ta, nhưng thấy cô ta trực tiếp tìm Đường Quả, họ rất hứng thú.

Kỷ Tiểu Tư muốn làm gì đây?Không ai lo lắng Giáo Hoa sẽ chịu thiệt thòi.

Giáo Hoa mà có thể phải chịu thiệt á hả?Ngụy Việt ngồi trong phòng Đường Quả làm đề văn, Đường Quả ngồi một bên đọc sách, vừa đọc vừa giám sát cậu.

Ngụy Việt tuy thấy đến phòng bạn gái không phải vì sẽ được thơm có chút ngoài ý muốn, nhưng làm bài lại không giống vậy.Dù sao có bạn gái bên cạnh, Ngữ văn chó má trong mắt cậu cũng có chút đáng yêu.[Kí chủ, Kỷ Tiểu Tư gọi cô.]Đường Quả nhướn mày, "Biết rồi."

Nói thật cô cũng tò mò, không biết Kỷ Tiểu Tư tìm cô làm gì.Cô lên nhóm.[Giáo Hoa]: Gì thế?Kỷ Tiểu Tư thấy chủ nhóm xuất hiện, nghĩ mình sẽ phải hói đầu mấy tháng nữa, có chút khó chịu.

Nhưng tưởng tượng đến thành tích kém, cô ta lại càng khổ sở.Cô ta muốn thi tốt, một phần là không để người khác xem thường, còn một phần khác là có thể theo được bước chân của Phó Trác Thư.Chỉ số thông minh của Đường Quả quá biến thái, hiện tại cô ta không hi vọng xa vời có thể đuổi được người ta, chỉ cần lọt top 10, gần Phó Trác Thư một chút cũng được.

Cô ta như thế, không thể kém Ngụy Việt đúng không?(Ngụy Việt: Có người nghi ngờ chỉ số thông minh của ông.)[Kỷ Tiểu Tư]: Giáo Hoa, đan dược thông minh tuyệt đỉnh lần trước cô còn không?Đường Quả đọc tin nhắn, sửng sốt một chút.

Cô chớp chớp mắt, Kỷ Tiểu Tư chủ động tuyệt đỉnh?[Là một hệ thống, tôi có điểm không hiểu nổi ý nghĩ của Kỷ Tiểu Tư ha ha...]Hệ thống không hiểu, nhưng Đường Quả nháy mắt đã hiểu tâm lí của cô ta.

Đơn giản là không thể chấp nhận thành tích của mình quay về vị trí cũ.

Con người ta ấy mà, một khi đã đứng ở vị trí không thuộc về mình, hưởng thụ vinh quang mà vị trí này mang đến, nào có ai sẽ bỏ vị trí đó để quay lại vị trí cũ đâu?[Chẳng lẽ Kỷ Tiểu Tư không nghĩ là, thực ra cô ta ăn một đống đan dược của chân nhân Tử Vân, đầu óc đã thông minh hơn người thường rất nhiều, chỉ cần cố gắng học tập, tuy không thể vượt qua kí chủ nhưng top 5 top 10 là không có vấn đề gì.]"Mi nghĩ câu không làm mà hưởng, há miệng chờ sung từ đâu mà có?

Đã quen thói rồi, ai muốn nỗ lực chứ?"

"Mi thấy đi đường nhặt được một tấm vé số 500 vạn thích hơn hay là mở tiệm cơm kiếm 500 vạn thích hơn?"

Hệ thống nghẹn lại, [Đương nhiên là nhặt tiền thích hơn.]"Đấy, đúng không?

Kỷ Tiểu Tư chính là loại thích nhặt tiền, đã quen rồi, bây giờ ép cô ta dùng đôi tay tự mình kiếm tiền, cô ta có đồng ý không?

Tâm tính cô ta nóng vội, đã không muốn yên lặng học tập thật tốt nữa."

Hệ thống trước sau vẫn là hệ thống, vẫn khó hiểu, [Thế kí chủ cô thì sao?

Vì sao cô lại cố gắng học tất cả các kĩ năng?]Đường Quả đau thương, "Bởi vì ta nhặt được một cái hệ thống chỉ biết báo kịch bản, không có quà tân thủ, không có thưởng lớn, không có thưởng hoàn thành nhiệm vụ, không có hệ thống cửa hàng, không đủ điều kiện để không làm mà hưởng.]Hệ thống: [...]Thế nên, lỗi nó???

Nó không thể phản bác, chịu một vạn điểm bạo kích!!!
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 258: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (49)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Hệ thống bị đả kích vội trốn đi vá lại vết thương lòng.Nó nhớ lại những ngày ở chung với Đường Quả, những ngày đầu tiên, kí chủ thực sự không dễ dàng gì.Lúc đó nó cũng không thông minh như bây giờ, trong chương trình chỉ có thúc giục kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, kí chủ không nghe lời sẽ dọa nạt xóa bỏ cô.Thực tế thì trong chương trình của nó không có phần xóa bỏ, nó nói ra cũng chỉ là vì chương trình có sẵn thôi.Sau khi thăng cấp, nó loáng thoáng cảm thấy kí chủ mới là chỗ dựa của nó.Bên này, Đường Quả đã tỉnh lại, hỏi Kỷ Tiểu Tư, "Cô muốn trao đổi đan dược với tôi?

Nhưng nó có tác dụng phụ đấy."

Kỷ Tiểu Tư không do dự tí nào, "Tôi quyết định rồi.

Tôi muốn đổi."[Giáo Hoa]: Cô dùng à?[Kỷ Tiểu Tư]: Không, không phải, tôi đổi giúp bạn thân thôi.

Bạn ấy học hơi kém, tôi muốn giúp bạn ấy một chút.

Lúc trước tôi có dạy bù cho bạn ấy rồi nhưng mà vẫn không hiệu quả.Đường Quả cười, "Vậy nhớ nhắc bạn ấy tác dụng phụ."[Kỷ Tiểu Tư]: Chắc chắn rồi.

Giáo Hoa, cô đồng ý đổi với tôi không?Thật sự, Kỷ Tiểu Tư có chút gấp gáp, Giáo Hoa không phải người dễ nói chuyện.

Cô nhìn ai thuận mắt sẽ đối xử với người đó rất tốt, nhưng ngược lại, có làm cái gì cô cũng không để ý.Cô ta hiểu được, trong nhóm cũng chỉ có cô ta là người bình thường.Các thành viên khác đều có vẻ cực kì tôn trọng Giáo Hoa, người ta hẳn là một vị cực kì mạnh.

Cô ta không hiểu sao Giáo Hoa lại không thân với cô ta.Cô ta cũng muốn lấy lòng Giáo Hoa, nhưng mà người ta không thiếu cái gì cả, không thể lừa gạt bằng mấy câu nói.Từ trong lịch sử trò chuyện, cô ta cũng nhìn ra Giáo Hoa không có tình người.Chân nhân Tử Vân đi ngang qua một đất nước nhỏ, vừa mới bị hủy diệt, dân chúng sống vô cùng khổ sở.

Có vài người nghèo khổ ăn không đủ no cầu chàng ta, chàng ta sinh lòng trắc ẩn, hỏi Giáo Hoa xem có biện pháp giúp đỡ bọn họ hay không.Rồi Giáo Hoa đáp: "Tử Vân, nếu anh là người tu hành, chắc anh cũng biết nhúng tay vào vận mệnh của phàm trần sẽ có hậu quả gì.

Quốc gia bị hủy diệt sẽ có anh hùng cái thế tới cứu giúp bọn họ, anh cứu bọn họ trước, tức là cướp mất cơ hội xuất hiện của người anh hùng đó.

Anh không thể quản những nơi anh đi, đây là mệnh của anh.Anh muốn thay đổi vận mệnh của đất nước đó, lại không biết mình sẽ ngăn cản người đã được chú định cứu vớt bọn họ.Kết quả này, anh nhận được không?Nếu anh nhận được, vậy cứ tiếp tục."

Lời này khiến chân nhân Tử Vân bừng tỉnh.

Chàng ta thấy những người này đáng thương, lại không biết được nếu mình quản họ, người thực sự có khả năng cứu vớt bọn họ sẽ không xuất hiện.Rồi...

Ngẫm lại, chân nhân Tử Vân cảm thấy hậu quả rất đáng sợ.Thỉnh thoảng giúp đỡ một hai người thì không sao, nhưng nếu liên quan đến tồn vong của một quốc gia thì chàng ta không chịu nổi.Kỷ Tiểu Tư không hiểu nhân quả là gì, chỉ cảm thấy chân nhân Tử Vân là một tu sĩ rất mạnh, thay đổi vận mệnh của người thường không phải quá dễ dàng hay sao?Lại nói, anh hùng cái thế đã xuất hiện đâu?

Ai biết về sau có xuất hiện thật hay không?Cô ta không dám nói lời nào, ngầm cho rằng Giáo Hoa không có tình người, là một kẻ nhẫn tâm lạnh nhạt.Bừng tỉnh lại, Kỷ Tiểu Tư đọc được tin nhắn mới nhất trong nhóm.[Giáo Hoa]: Vậy cô lấy cái gì để đổi cho tôi?

Tôi không cho không bao giờ, cô nghĩ xem có thể trao đổi với tôi đồ gì.
 
Back
Top Bottom