Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 229: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (20)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Đường Quả vừa ăn cơm vừa cười hì hì nhìn gương mặt không được tự nhiên của Ngụy Việt, "Còn nói là không thích tớ, không thích sao lại quan tâm tớ thế."

Ngụy Việt: "..."

Hối hận rồi.Đúng, cậu hối hận rồi, quỷ biết vừa rồi cậu đã làm gì.

Ngụy Việt nghi ngờ mình trúng ngải nên mới hành xử không giống ngày thường.Cậu bất chấp hình tượng và cơm, muốn đè nén suy nghĩ lung tung của mình.

Cậu đây chỉ là đang nể mặt bạn cùng lớp, giúp đỡ người ta một tí thôi."

Trước nay cậu không thích giúp đỡ bạn bè, hôm nay cậu lại giúp tớ nhiều như thế, nếu không thích tớ cũng phải nói rõ ràng ra, nếu không mọi người sẽ hiểu lầm."

Đường Quả gắp thức ăn, ăn đến say sưa, "Nhưng thôi, cậu giải thích cũng vô ích.

Tớ đã nghĩ là cậu crush tớ, giờ cậu giúp tớ thế, không hợp với tính cách của cậu.

Cậu giải thích thế nào cũng không tẩy trắng được đâu."

Ngụy Việt: "..."

Sao cậu không để cô chết đói luôn nhỉ?"

Vừa nãy cậu vội vàng bế tớ xuống phòng y tế, cũng cẩn thận bế lên lớp, cả trường thấy hết rồi.

Bây giờ bên ngoài chắc chắn là đồn ầm lên chuyện chúng ta, không tin cậu lên forum của trường xem thử, biết đâu lại có ảnh chụp cậu bế tớ."

Nghe Đường Quả nói, gương mặt Ngụy Việt mười phần đặc sắc.

Cậu đã nghĩ đến hậu quả, lạnh lùng nhìn Đường Quả.Cô bất đắc dĩ cười, ra vẻ là cậu tự nguyện, tớ đâu có ép cậu khiến cậu phải lau mặt nhìn.

Cô bạn này đã hủy hoại trong sạch của cậu rồi."

Trong sạch của tớ đã mất, từ bây giờ, cả trong trường lẫn ngoài trường đều biết tớ là của cậu."

Ngụy Việt không cầm nổi đũa, người của cậu cái gì, cậu chỉ quan tâm bạn...

Cậu mím môi lại, giải thích vô dụng."

Nghe nói cậu có rất nhiều kẻ thù."

Mày Ngụy Việt nhíu lại, cậu giữ chặt đôi đũa.

"Về sau tớ ra khỏi trường, cậu phải bảo vệ tớ."

Đường Quả giương đôi mắt trông chờ lên nhìn Ngụy Việt, "Rốt cuộc thì tớ cũng là người của cậu mà."

Ngụy Việt: "..."

Cậu có thể không nhận rồi mau chóng chạy lấy người hay không?Cậu nào biết mới bế có tí xíu mà cô đã dán chặt cậu như keo dính chó, muốn gỡ ra cũng không gỡ được.

Cậu khó xử, Đường Quả đột nhiên cười lên."

Thôi, bạn Ngụy Việt, cậu không cần lo.

Nhà tớ có tài xế, bên ngoài cũng có vệ sĩ, không cần cậu bảo vệ."

Đường Quả cười tủm tỉm, "Cứ coi là cậu không thích tớ đi, dù sao tớ cũng biết cậu crush tớ rồi, hôm nay cảm ơn cậu vì đã mua cơm cho tớ."

Ngụy Việt: "..."

Phong cách thay đổi đến một trăm tám mươi độ, cậu đang chuẩn bị nói là từ nay về sau cô ra khỏi trường cứ gọi cậu để cậu bảo vệ cô mà.Nhìn dáng vẻ vô tâm của cô, cậu bất giác thở ra một hơi, trong lòng tự dưng cảm thấy mất mát.

Cũng phải, cô tốt xấu gì cũng là cành vàng lá ngọc của nhà họ Đường, sau chuyện kia, nhà họ Đường sao lại không thuê vệ sĩ cho cô chứ.Quái lạ thật, sao cậu lại có thể lo lắng cho cô bạn hoang tưởng này nhỉ, chắc chắn là cô có vấn đề.Đường Quả từ tốn ăn cơm, còn ăn rất ngon miệng.

Trái lại, Ngụy Việt hơi thất thần.

Ăn xong, cậu cầm bịch rác đi ra ngoài.Ra tới cửa lớp, cậu đứng lại, ma xui quỷ khiến còn nói một câu, "Về sau nhớ ăn cơm đứng giờ, cậu không mập."

Nói xong, cậu thấy Đường Quả mỉm cười, ra vẻ tớ biết là cậu quan tâm tớ mà.

Cậu ảo não vỗ trán, nhanh chóng chạy ra khỏi lớp như bị ma đuổi.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 230: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (21)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor."

Có người nói, trong nhà cháu có mùi rất thối, có em nhỏ bị choáng.

Đây là lệnh điều tra, yêu cầu gia đình phối hợp."

Kỷ Tiểu Tư đập trứng không bao lâu, mùi thối đã lan ra ngoài.

Cô ta nhìn tin nhắn của chủ nhóm, nói không thể đập, cảm giác không tốt lắm.Trứng quá thối, cô ta không dám mang ra ngoài, vội vàng tìm cách xử lí nó.Cô ta vào nhóm tìm [Giáo Hoa], đáng tiếc, lúc đó Đường Quả đang bận thả thính Ngụy Việt, không online.Cứ như thế, chưa đến mười phút, mùi thối đã theo cửa sổ lan ra ngoài.

Có mấy đứa trẻ đang chơi bên dưới với một người cao tuổi bị thối đến ngất xỉu, người nhà vội đưa họ đi bệnh viện.Khu tập thể tràn ngập mùi thối không thể miêu tả được.

Mùi này ảnh hưởng đến sinh hoạt của họ nên họ lựa chọn báo cảnh sát.Cảnh sát điều tra, thấy được mùi bốc ra từ nhà Kỷ Tiểu Tư nên tìm tới cửa.

"Cháu...

Quả trứng này cháu nhặt được, không biết trứng gì, tò mò nên để trong nhà, không nghĩ là nó có mùi khó chịu như thế."

Kỷ Tiểu Tư muốn khóc.

Cô ta sao biết quả trứng này không thể đập.

Chủ nhóm nói chuyện không rõ ràng, báo hại cô ta cũng không thể giải thích rõ ràng.Không cần biết cô ta giải thích thế nào, cảnh sát cũng đưa cô ta về cục, muốn cô ta phối hợp điều tra.

Kỷ Tiểu Tư hết cách, đành phải gọi điện xin Phó Trác Thư giúp đỡ rồi mới đi theo.Buổi chiều lên lớp, Đường Quả không thấy Kỷ Tiểu Tư.

Cô liếc qua nhóm, thấy cô ta tìm mình một hồi lâu, cười lên một chút."

Kỷ Tiểu Tư đâu rồi?"

"Bị đưa đến cục cảnh sát rồi.

Khu nhà cậu ta có mấy người bị thối đến ngất xỉu."

"Ồ..."

Đường Quả không quan tâm.

Để Kỷ Tiểu Tư nếm thử cảm giác bị người bài xích đi.

Không biết người ta có bắt bọn họ chuyển nhà đi hay không nhỉ, cô có chút tò mò nha.Trứng hỏng rồi cũng không có nguy hiểm gì, chỉ là mùi rất thối thôi.[Kí chủ, Ngụy Việt đang trộm ngắm cô.]Nó cảm giác rất đậu má.

Nó kiểm tra Ngụy Việt lúc nhìn kí chủ, tim cậu ta đập không bình thường.

Ngụy Việt thế này là dính thính kí chủ rồi.Nó có chút thất vọng, dù sao Ngụy Việt cũng là người có thể ổn định nội tâm lâu nhất khi đứng trước mặt kí chủ.Nó nào biết, đấy là bởi vì kí chủ nhà nó không có nghiêm túc thả thính, cô mới chỉ thả có một lần đã cắn câu luôn."

Phó Trác Thư cũng không ở đây, đi cục cảnh sát với Kỷ Tiểu Tư rồi?"

Khóe môi Đường Quả cong lên, rạng rỡ cực kì.

Ngụy Việt đang nhìn lén cô, tim đập thình thịch.

Cậu vội gục xuống bàn, ra vẻ tôi không thèm nhìn cậu.Rõ ràng cô hiện giờ rất khó coi, nhưng cậu càng nhìn càng thấy đẹp mắt.

Chắc cậu bị bệnh rồi, mai có nên trốn học không nhỉ.Tan học, Ngụy Việt không ra khỏi lớp ngay mà âm thầm quan sát cô bạn cùng bàn.Thấy Đường Quả làm bài tập, cậu chợt hỏi, "Cậu không về nhà làm bài?"

"Ừ.

Cũng không nhiều lắm, làm xong thì về."

"Làm xong cũng phải sáu rưỡi."

"Tớ có tài xế với vệ sĩ."

Ngụy Việt không nói nữa, yên lặng ngồi tại chỗ.

Bạn bè trong lớp ai cũng biết Đường Quả có thói quen làm bài xong mới về.

Họ chào cô một câu, còn mập mờ nhìn Ngụy Việt một cái, cười tủm tỉm rời đi.Ngụy Việt: "..."

Quạu nha.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 231: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (22)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Sáu rưỡi, Đường Quả làm xong bài tập.

Cô thu dọn sách vở, thấy Ngụy Việt vẫn còn ở đó, kì quái hỏi, "Cậu không về à?"

"Phòng học rất yên tĩnh, tôi muốn ngồi một lát."

Ngụy Việt lơ đãng đáp."

Ò, tớ phải về rồi, cậu cứ ở lại đi."

Đường Quả ra khỏi lớp.

Xuống cầu thang, cô cảm giác có người theo sau, quay đầu lại thì thấy Ngụy Việt.

"Cậu không ở lại hả?"

Sắc mặt Ngụy Việt mất tự nhiên.

Cậu rống, "Cậu đi đường của cậu, quản ông làm gì?

Ông đây muốn ở lại thì ở lại, không muốn ở lại thì về."

Rống xong, cậu chợt thấy hối hận.

Cậu quay đầu đi, không dám nhìn xem cô có bị dọa đến phát khóc hay không.Chờ một lúc thấy không có động tĩnh gì, cậu ngẩng đầu lên mới thấy bên kia trống trơn, không biết Đường Quả đã đi đâu.Lòng cậu rối bời, vội vàng chạy xuống, phát hiện ra cô đi về phía cổng trường, bước chân không nhanh không chậm.

Cậu mau chóng đuổi kịp cô.Không nhìn thấy cô có biểu tình gì, cũng không khóc, cậu vẫn có chút bối rối."

Này, vừa nãy..."

Đường Quả dừng bước, quay đầu lại nhìn cậu, "Thế nào, bạn Ngụy còn có chuyện gì?"

"Tôi..."

Đường Quả nheo mắt lại, "Cậu muốn thổ lộ với tớ rồi?"

Ngụy Việt: "..."

Cáu nha, cô bạn này đầu óc có vấn đề à?

Cậu đã rống cô rồi, cô thoạt nhìn còn không giận tí nào.Nhưng cậu không xác định được, giọng cô quá mức bình thản.

"Tôi..."

"Cậu muốn tỏ tình thì cứ nói nhanh lên, tài xế nhà tớ chờ lâu lắm rồi đấy."

"Tôi đâu có muốn tỏ tình với cậu!"

Ngụy Việt thở phì phì, xoay người đi ngay, cô bạn này đáng ghét thật, cậu...

Cậu bị trúng ngải rồi mới sợ cô tức giận.

Ngẫm lại, cậu ấm ức, cậu chỉ đang lo lắng...

Phì, gặp quỷ thật rồi, cậu lo cái quái gì chứ.Hệ thống thầm than một tiếng, cứ to mồm đi.Nhìn Đường Quả lên xe rồi cậu mới đi về hướng khác.

Bước chân của cậu lưu luyến, mãi khi xác định được xe đã đi xa rồi cậu mới chạy.Ngụy Việt đến một ngõ nhỏ cạnh nhị trung, đám đàn em đang đợi cậu.

Thấy cậu tới, bọn họ vội vàng chào hỏi."

Lão đại, sao hôm nay đến muộn thế?"

Ngụy Việt lạnh mặt, "Mã Mậu đâu?"

"Lão đại cứ yên tâm, chúng em theo dõi rất sát, nó không chạy được."

Lão đại có ân oán với Mã Mậu, ai cũng biết.

Cứ hai ba ngày sẽ đánh nhau một lần, tập thành thói quen rồi."

Đi, đi tìm nó."

Ngụy Việt hùng hùng hổ hổ, đám đàn em hưng phấn.

Hôm nay có lão đại ở đây, nhất định sẽ lấy lại được danh dự.Lúc không có Ngụy Việt, mấy người bọn họ bị đàn em của Mã Mậu đánh thảm.Ngụy Việt chợt nhớ đến một gương mặt vốn dĩ rất xinh đẹp giờ có nhiều thêm một vết sẹo dữ tợn, bước chân dừng lại."

Mã Mậu hình như có tạt axit một bạn nữ, đúng không?"

"Lão đại sao lại hỏi chuyện này vậy?"

"Có hay không?"

"Dạ có.

Chuyện này bên nhà họ Mã đã ỉm đi, không truyền ra ngoài.

Nghe nói bạn nữ ấy là học sinh nhất trung."

Ngụy Việt nắm chặt tay lại, không nói gì, tiếp tục đi về phía trước.

Một lát sau, cậu lại dừng lại, đám đàn em không hiểu được."

Lớp tao có một bạn nữ tên Đường Quả, hôm nào chúng mày đi nhận người, về sau không được bắt nạt bạn ấy, thấy ai bắt nạt bạn ấy, nhớ phải đứng ra giúp đỡ."

"Lão đại, là chị dâu à?"

Đám đàn em hưng phấn hỏi.Mặt Ngụy Việt đen đi, "Không phải."

Đàn em: Có phải, chắc chắn là có phải."

Rõ chưa?"

"Lão đại, đã rõ."

Chúng em nhất định sẽ bảo vệ chị dâu thật tốt.__________Editor: Ngụy Việt có đám đàn em đáng đồng tiền bát gạo ghê =)))))
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 232: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (23)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor."

Cậu đánh nhau à?"

Tan học, Đường Quả mỉm cười nhìn Ngụy Việt mặt mũi bầm dập.

Ngụy Việt bị cô nhìn, sởn hết cả da gà da vịt.Biết thế hôm nay cậu trốn học.

Mẹ kiếp, không biết sáng nay ăn phải bùa mê thuốc lú gì."

Ai cần cậu lo?"

Đường Quả vẫn cười, lấy từ trong cặp ra một lọ thuốc đỏ để trước mặt Ngụy Việt, "Ầy, bạn trai tương lai là đầu gấu, may là tớ đã chuẩn bị trước."

"Bôi chút đi, mặt đẹp trai như vầy bị thương khó coi lắm."

Sắc mặt Ngụy Việt không thể miêu tả.

Cậu không dám nhìn Đường Quả.

Cô điên rồi đúng không?

Lớn tiếng như vậy, sợ người khác không nghe thấy à?Thấy các bạn trong lớp nhìn mình, cậu cáu, giải thích vô dụng."

Cậu đang chờ tớ bôi giùm cậu hả?"

Đường Quả giả vờ cầm lọ thuốc đỏ lên.

Ngụy Việt kinh hãi, vội giật lấy lọ thuốc, "Không cần, tự tôi làm."

"Ừ ừ, bạn trai, cậu tự làm."

"Cậu..."

Ngụy Việt mím môi, "Cậu đừng có nói bậy."

"Ai da, ôm cũng ôm rồi, tớ cũng lấy danh nghĩa bạn gái đưa thuốc cho cậu, cậu cũng không có phủ nhận nha."

Đường Quả chớp mắt, "Không đùa cậu nữa, bôi thuốc đi, tớ đọc sách."

"Sắp tới thi cuối kì rồi."

Cô nghiêm túc lại, "Lần này tớ muốn đứng đầu khối."

Giọng cô không nhỏ, cả lớp nghe thấy hết.

Đặc biệt là Phó Trác Thư đang đứng đầu cũng nghe được.

Hai người không quen biết gì nhau, cậu ta nhớ kĩ Đường Quả đơn giản là vì cô đứng thứ hai trong lớp, đứng thứ ba toàn khối.Gần đây Đường Quả nổi tiếng toàn trường.Ai cũng biết rõ cô bị tạt axit, một số người cho là cô đắc tội người khác, chỉ có học sinh C1-3 biết là cô tai bay vạ gió.

Chẳng qua là giải thích thế nào người ta cũng không tin.Phó Trác Thư ngồi trong góc, chú ý đến cô bạn đã bị hủy dung nhưng vẫn tỏa sáng như cũ.Trước khi Kỷ Tiểu Tư xuất hiện, con gái trong trường cậu ta chú ý nhất là Đường Quả.Không biết từ lúc nào, Kỷ Tiểu Tư đã lấp đầy tầm mắt cậu ta.

Nhưng mỗi khi thấy Đường Quả vui cười đùa giỡn với Ngụy Việt, cậu ta không tự chủ được mà nhìn về phía cô.Cậu ta mờ mịt, rốt cuộc người hấp dẫn cậu là Đường Quả hay là Kỷ Tiểu Tư.Mới vừa lên nhất trung, Đường Quả đã được gọi là giáo hoa, ánh mắt của cô mãi mãi trên người thằng lưu manh Ngụy Việt kia, cho tới bây giờ không có nhìn thấy người khác.Mọi người nói, giáo hoa Đường đẹp mắt, đầu óc thông minh nhưng mắt bị mù, cậu ta có chút đồng tình.

Cậu ta không biết có phải mình ghen ghét hay không, mãi đến khi Kỷ Tiểu Tư xuất hiện, cậu mới tận lực xem nhẹ cô.[Kí chủ, nam chính đang lén ngắm cô.]Đừng nói hệ thống thăng cấp, ngay cả chưa thăng cấp, muốn quét xung quanh xem ai chú ý đến Đường Quả chỉ là chuyện đơn giản.Nó cảm thán, kí chủ nhà mình có khác, không thèm thả mà nam chính vẫn dính bả."

Cậu ta nhìn ta liên quan đếch gì đến ta.

Ta có hứng thú quái đâu."[Kí chủ, cô không nghĩ là thả bả nam chính là trả thù lớn nhất với Kỷ Tiểu Tư hay sao?] Hệ thống mờ mịt hỏi, chiến tranh giữa con gái với con gái không phải thế à?Đường Quả cười nhạo, "Đối phó một Kỷ Tiểu Tư mà ta đây phải đi dụ dỗ một người ta không hứng thú, ta không có rảnh như thế.

Lại nữa, Ngụy Việt đáng yêu, ta nhìn thôi đã muốn trêu.

Đáng yêu, ngây thơ, yêu đương chắc cũng chân thành lắm, ta rất thích."

Hệ thống: Chó kí chủ.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 233: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (24)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor."

Cậu có thể đừng nhìn tôi được không?

Cậu là học sinh giỏi, lên lớp phải ngoan, các thầy cô chú ý đến cậu rồi đấy."

Ngụy Việt không chịu được, cứ mỗi lần lên lớp ngủ lại có một ánh mắt nghiêm túc dán lên người cậu.Đường Quả cười, dời mắt đi, nhìn lên Kỷ Tiểu Tư đang giải bài tập.Kỷ Tiểu Tư ăn không ít đan dược để đầu óc thanh tỉnh và thông tuệ, học kì này kiểm tra tiến bộ rất nhiều, khiến các giáo viên chú ý.Không phải sao, lên lớp ngẫu nhiên bị các thầy cô gọi lên bảng giải bài, Kỷ Tiểu Tư cũng vui vẻ thể hiện mình."

Rất tốt.

Bạn Kỷ Tiểu Tư tiến bộ rất nhanh, lần thi cuối kì này nhớ chú ý ôn tập, có khó khăn gì có thể đến văn phòng hỏi cô."

Kỷ Tiểu Tư cười ngọt ngào, "Vâng cô."

Dưới ánh mặt ghen tị của các bạn cùng lớp, cô ta đi xuống, vô thức liếc về chỗ Đường Quả, vừa hay đối mặt với nụ cười của cô.

Cô ta bị nhìn đến hoảng hốt, vội về chỗ ngồi."

Bài tiếp theo..."

Cô giáo nhìn lướt qua, học sinh trong lớp cúi đầu xuống, hi vọng cô giáo không để ý đến mình, "Đường Quả, em lên giải đi."

Cô giáo nhìn Đường Quả, có vài phần thương tiếc.

Một em học sinh đẹp như vậy lại bị hủy hoại...

Nói không giận là giả, Đường Quả không chỉ xinh đẹp còn rất giỏi, đứng thứ ba toàn khối, không phải ai cũng đạt được vị trí này.Giáo viên các môn khác thực sự rất lo lắng, nhưng cũng không dám tìm Đường Quả, sợ cô bị stress.Mọi người hướng mắt về phía Đường Quả.

Giáo hoa Đường thành tích tốt, nhưng sau chuyện kia, họ không xác định được cô có thể tập trung học hành hay không, đặc biệt là giáo hoa so với lúc trước càng không kiêng nể gì.

Dù là lên lớp hay tan học, cô cũng thả thính thả bả Ngụy Việt không ngừng, chẳng lẽ cô dùng cách này để phát tiết?Được Quả lên bục giảng, cầm phấn, nhìn đề trên bảng rồi bắt đầu giải.Đây là một bài hình không gian.

Theo cách giải của người bình thường thì phải vẽ thêm mấy đường nữa rồi mới giải ra được.Mà Đường Quả có một bộ não siêu siêu việt, căn bản không cần nháp, cô đi lên là viết luôn.Phó Trác Thư nhìn bài tập trên bảng, hơi cau mày.

Bài này khó, cậu ta đã nhìn qua trong sách giáo khoa lớp mười một.

Nhìn bóng lưng gầy gầy trên bục giảng, cậu ta chợt thấy lo lắng một chút."

Cô ơi, em xong rồi ạ."

Đường Quả bước một bước, dịch ra chỗ khác, để các bạn bên dưới nhìn thấy lời giải.Dù đã có đáp án nhưng đa số các bạn vẫn nhìn không hiểu, ai đã hiểu rồi thì nhìn Đường Quả bái phục.

Đúng là giáo hoa thành tích tốt, bài này cũng giải được.Cô giáo cũng kinh ngạc, "Chính xác."

"Hoàn toàn chính xác.

Đáp án của bạn Đường Quả rất hoàn hảo."

Cô giáo coi bài giải của Đường Quả thành mẫu cho các học sinh khác.

Nhìn lời giải, các bạn càng ngày càng phục cô.Mắt Phó Trác Thư sáng lên, hình như bạn ấy còn lợi hại hơn trước nhiều.Đến cả Ngụy Việt đang nằm bò cũng tỉnh ngủ.

Cậu liếc mắt trộm ngắm cô bạn cùng bàn, tim đập thình thịch, càng đập càng nhanh, không thể khống chế được.Sao thế nhỉ?Cậu bị bệnh rồi?

Vì sao mỗi lần nhìn cậu ấy, tim lại đập như thế nhỉ?Kỷ Tiểu Tư cúi đầu xuống, ánh mắt phức tạp.

Cô ta trộm mở điện thoại, vào trong nhóm.[Kỷ Tiểu Tư]: Chân nhân Tử Vân, không biết anh có đan dược khiến người ta trở nên thông minh tuyệt đỉnh hay không?
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 234: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (25)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Dạo gần đây các thành viên trong nhóm ít khi giao dịch với Kỷ Tiểu Tư.

Kỷ Tiểu Tư vẫn còn dùng hàng tồn trong nhóm.Giao dịch không được đồ mình muốn, cô ta cực kì khủng hoảng.

Mọi thứ cô ta có đều đến từ nhóm vị diện này, nếu không lấy được đồ tốt nữa, cái nhóm này có tác dụng gì đâu?Thật ra cô ta muốn có được công pháp tu luyện.

Trong nhóm có năm người đến từ vị diện tu luyện, là chân nhân Tử Vân, chân quân Xích Tiêu, tông chủ ma tông, tiên tử Phiêu Miểu và tán nhân Ngân Hoàn.

Cô ta thân với chân quân Xích Tiêu và chân nhân Tử Vân nhất, trên cơ bản những đồ tốt từ vị diện tu luyện đều là cô ta đổi với hai người họ.Cô ta nói mấy lần, hai người không đồng ý.

Họ nói, công pháp tu luyện không thể tùy tiện mang ra, tránh vô tình tạo nghiệt.[Kỷ Tiểu Tư]: Chân quân Xích Tiêu, anh đâu rồi?[Chân quân Xích Tiêu]: Tôi không luyện đan đâu, hơn nữa tôi cũng không nghe nói có đan dược khiến đầu óc thông minh tuyệt đỉnh, người tu luyện đã thông minh sẵn rồi.Chân quân Xích Tiêu nói sự thật, đã bước vào cánh cửa tu luyện, có ngu đến mấy cũng phải thông minh lên.

Đan dược kiểu này không phải không luyện chế được, chỉ là luyện chế ra căn bản không có ai dùng.[Kỷ Tiểu Tư]: Chân nhân Tử Vân, anh ở đâu?

Chân quân Xích Tiêu nói đúng hay không?Bị nghi ngờ, chân quân Xích Tiêu hừ lạnh một tiếng, không muốn để ý Kỷ Tiểu Tư nữa.

Nửa tháng gần đây, tính ích kỉ của Kỷ Tiểu Tư bại lộ, người trong nhóm không nói không có nghĩa là họ không biết.

Cô ta có tâm tư gì, họ biết rõ, chỉ là không muốn so đo với một người phàm mà thôi.Trước còn muốn họ cho công pháp tu luyện, thật sự nghĩ họ đần hết cả lũ à?Nhỡ đâu vị diện của Kỷ Tiểu Tư không có tu sĩ, họ cho cô ta công pháp tu luyện, cô ta đi khắp nơi làm việc ác, lúc đó nhân quả không tính lên đầu họ thì tính vào đâu.[Chân nhân Tử Vân]: Đúng là không có loại đan dược này.Kỷ Tiểu Tư có phần nhụt chí, nhưng vẫn không muốn từ bỏ.[Kỷ Tiểu Tư]: Vậy trước kia chúng ta trao đổi đan dược gì mà sao đầu óc tôi lại có thể tỉnh táo như thế?[Chân nhân Tử Vân]: Đấy là đan Tẩy Tủy, khiến đầu óc tỉnh táo chỉ là tác dụng phụ.

Gần đây bổn chân quân lĩnh hội được rất nhiều, chuẩn bị bế quan.Ai, thật ra là Kỷ Tiểu Tư quá phiền, chàng ta sẽ rất nhớ bạn cùng nhóm, nhớ chủ nhóm Giáo Hoa, đương nhiên nhớ nhất vẫn là đồ ăn ngon của Giáo Hoa.Kỷ Tiểu Tư lại hỏi các thành viên khác, những ai đang chú ý đến nhóm cũng nói là họ không có loại thuốc nào như thế.Emmanuelle đến từ vị diện tinh tế nói, bọn họ chỉ có thuốc cải tạo gen, không biết Kỷ Tiểu Tư có dùng được hay không.

Hậu quả nghiêm trọng nhất là cơ thể có thể tan nát, dù sao cũng không cùng một vị diện với nhau, thuốc cải tạo gen chỉ dùng cho người vị diện tinh tế.Kỷ Tiểu Tư đương nhiên không đổi, không bảo đảm an toàn còn không rõ tác dụng, lỡ đâu tự mình hại mình thì làm sao giờ?[Giáo Hoa]: Mọi người đang nói gì vậy?[Tiên tử Phiêu Miểu]: Kỷ Tiểu Tư đang hỏi xem chúng ta có đan dược để đầu óc thông minh tuyệt đỉnh hay không.Tiên tử Phiêu Miểu luôn seen không rep thấy Đường Quả cũng phải ngoi lên gia tăng ấn tượng.[Giáo Hoa]: Đan dược thông minh tuyệt đỉnh à?Kỷ Tiểu Tư giật mình, vội nhắn, "Chủ nhóm, cô có không?

Tôi đổi với cô."
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 235: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (26)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.[Giáo Hoa]: Tôi cái gì cũng không thiếu, không có ý định trao đổi.Các thành viên trong nhóm cũng đồng ý.

Những ngày vừa qua, họ không thấy chủ nhóm Giáo Hoa cần họ cái gì.

Cô cứ như là mang theo một cái bảo tàng, đồ hiếm lạ cổ quái nào cũng có.Kỷ Tiểu Tư đương nhiên biết là ngày nào chủ nhóm cũng phát lì xì.

Nhưng vận khí cô ta không tốt, chủ nhóm phát mười bao cô ta chỉ lấy được một cái, lại còn chỉ là đồ ăn vặt bình thường.Cô ta không biết là có hệ thống quấy nhiễu.

Đường Quả muốn cô ta cướp bao lì xì nào cô ta chỉ có thể cướp bao lì xì đó.[Kỷ Tiểu Tư]: Chủ nhóm, tôi thật sự rất cần đan dược này, phiền cô giúp tôi chút.

Tôi sẽ nhớ ơn cô, về sau cô có cần gì, tôi nhất định sẽ không mặc kệ.Lời này khiến mọi người có chút buồn cười, nói suông ai chả nói được?

Phàm nhân hèn mọn làm sao có thể trợ giúp chủ nhóm thần bí Giáo Hoa?[Giáo Hoa]: Thực sự cần à?

Nhưng tôi không muốn cho miễn phí.[Kỷ Tiểu Tư]: Tôi dùng đồ tốt nhất của tôi để đổi.Các thành viên khác nhìn thấy câu nói kia, lâm vào trầm tư.

Rõ ràng lì xì của Giáo Hoa có cái nào không phải đồ quý hiếm đâu?

Còn cho họ ăn miễn phí nữa, giờ lại nói là không muốn cho không?Họ không nghĩ là Đường Quả bị ép buộc cho họ đồ ăn, thậm chí còn cảm nhận được cô rất thích chia sẻ đồ tốt với họ.Như vậy... vấn đề là ở chỗ Kỷ Tiểu Tư?Ai cũng là người thông minh, suy nghĩ cẩn thận một chút, nháy mắt đã hiểu, Giáo Hoa không thích Kỷ Tiểu Tư?Có suy nghĩ này, ấn tượng của Kỷ Tiểu Tư trong mắt họ lại kém đi vài phần.

Giáo Hoa không thích Kỷ Tiểu Tư chứng tỏ rằng nhân phẩm của cô ta có vấn đề, về sau vẫn nên ít tiếp xúc với Kỷ Tiểu Tư đi, đặc biệt là khi cô ta muốn đổi đồ.Đối xử tốt với Kỷ Tiểu Tư sẽ đắc tội Giáo Hoa, tính không ra, tính không ra.Đường Quả không biết chỉ một câu nói thôi cũng có thể khiến nhiều người bổ não như vậy.

Cô vẫn tiếp tục lừa gạt Kỷ Tiểu Tư.[Giáo Hoa]: Có thể.Kỷ Tiểu Tư vội lấy hết đồ mình có ra, toàn là đồ của người trong nhóm.

Cô ta vội muốn có thành tích tốt cuối kì nên quên béng mất xung quanh có người đang nhìn.Cô ta lấy những vật đó ra, cả nhóm cảm thấy vi diệu.

Rồi sau đó họ nghĩ đồ về tay Giáo Hoa, cũng không khó chịu như vậy nữa.[Giáo Hoa]: Một viên thông minh tuyệt đỉnh có tác dụng nửa canh giờ.

Mấy đồ này của cô tôi không cần, tạm thời cho cô năm viên vậy.[Kỷ Tiểu Tư]: Cảm ơn chủ nhóm.Nửa canh giờ là một giờ, cho nên cô ta có năm tiếng thông minh tuyệt đỉnh.Kỷ Tiểu Tư tạm biệt mọi người, vụng trộm cất điện thoại đi, còn vô ý thức liếc về phía Đường Quả.

Thấy cô chỉ một mực nghe giảng, cô ta hơi thở dài, hướng mắt lên trên bảng.Lúc cô ta quay đi, Đường Quả liếc cô ta một cái, khóe môi cong lên một nụ cười, ý thức vẫn ở trong nhóm.[Giáo Hoa]: Kỷ Tiểu Tư là người thường, lần sau giao dịch chỉ đổi vật phẩm không có nhiều ảnh hưởng thôi, tránh tạo nghiệp cho bản thân.Các thành viên trong nhóm chấn động một chút, đột nhiên hiểu rõ vì sao Giáo Hoa muốn nói chuyện này.[Giáo Hoa]: Đan dược bình thường thì không sao, nhưng mấy loại phù Trớ Chú hay phù Hạnh Vận thì không nên đổi.

Lỡ cô ta dùng trên người vô tội thì nhân quả tính ai bây giờ?
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 236: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (27)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.[Margaret]: Cảm ơn Giáo Hoa đã nhắc nhở, là tôi không suy nghĩ cẩn thận.[Emmanuelle]: Giáo Hoa, tôi cho cô ta dụng cụ chỉnh dung thì có sao không?Emmanuelle có chút sợ hãi, hối hận rằng lỡ có chuyện gì xảy ra, dù anh ta không hiểu nhân quả là gì.

Nhưng mà một ít khoa học kỹ thuật công nghệ cao mà rơi xuống thế giới lạc hậu hơn có thể sẽ xuất hiện hậu quả không thể tưởng tượng nổi.Trước kia đã có chuyện này xảy ra rồi.

Vị diện lạc hậu phát triển thần tốc, còn vị diện làm rơi đồ bị vị diện lạc hậu kia cắn nuốt, có thể gọi là bi kịch.

Vị diện lạc hậu kia đúng là vì thứ đồ công nghệ cao mà phát triển lên, dùng thứ đồ đó để tìm đến vị diện tinh tế.Nhỡ đâu người ở chỗ Kỷ Tiểu Tư cũng thông minh như thế, không phải anh ta đem nguy hiểm đến vị diện tinh tế của anh ta hay sao?[Giáo Hoa]: Một cái dụng cụ chỉnh dung thôi, vấn đề không lớn lắm.

Về sau đừng cho cô ta đồ khoa học công nghệ cao nữa.

Cô ta là người bình thường, không hiểu được nhân quả, đừng cho linh tinh.Emmanuelle thở phào một hơi.

Xem ra nên ít giao lưu với Kỷ Tiểu Tư, cô ta không đáng tin.Đường Quả thoát nhóm, còn để hệ thống xóa sạch lịch sử trò chuyện.

Các thành viên không mấy kinh ngạc, Giáo Hoa là chủ nhóm, đương nhiên có thể xóa lịch sử đúng không?Đường Quả liếc Kỷ Tiểu Tư, thấy đáy mắt cô ta che dấu kích động cùng hưng phấn, bật cười.[Kí chủ, cô có đan dược thông minh tuyệt đỉnh bao giờ thế?

Không phải lừa cô ta à?]"Đúng là có một loại đan dược khiến người ta thông minh lên."[Tôi không nghĩ là cô tốt bụng vậy đâu.]"Vốn dĩ ta cũng đâu có lòng tốt."[Kí chủ, thỉnh nói ra.]"Cứ chờ đi, kịch vui mà spoil trước thì không thú vị."

Hệ thống cạn lời, [Kí chủ, không biết cô có nhận ra hay không, năng lượng của tôi càng ngày càng nhiều.

Tôi hi vọng thế giới nào cô cũng vui vẻ, như thế tôi thăng cấp càng nhanh."

Hệ thống không tính không nói bí mật này ra.

Đây chẳng phải chuyện xấu gì.

Nó cũng đảm bảo kí chủ mà biết được sẽ giúp nó thăng cấp, dù sao thì cả hai cùng là đồng đội."

Hả?

Ta vui vẻ có lợi cho mi?"[Đúng, đúng.

Mấy thế giới gần đây cô rất vui, tôi thăng cấp luôn, năng lượng tăng cực nhanh, về sau có thể trợ giúp cho cô.]Đường Quả gật đầu, "Bảo sao mi còn biết ra vẻ dễ thương chứ không cảnh cáo xóa bỏ ta nữa."

Hệ thống: Kí chủ hình như tuổi chó.Buổi sáng trống một tiết cuối, giáo viên chủ nhiệm phát đề thi cho học sinh tự làm.

Trước khi hết giờ mười phút, Ngụy Việt lẻn ra ngoài.Giáo viên trên bục giảng chỉ liếc một cái, không quản, hiển nhiên đã quen với hành vi của Ngụy Việt, chỉ cần cậu không ảnh hưởng đến các bạn khác.Mười phút sau, tan học.Kỷ Tiểu Tư đến trước mặt Phó Trác Thư, ngọt ngào cười, "Trác Thư, đi ăn cùng tớ không?"

Phó Trác Thư không trả lời có như ngày thường, mắt lại nhìn về phía Đường Quả ngồi cách đó hai chỗ, "Bạn Đường Quả có muốn đi ăn chung không?"

Cậu ta không để ý đến biểu cảm cứng ngắc của Kỷ Tiểu Tư.

Cô ta cúi đầu xuống, vẻ mặt điên cuồng, nhưng khi ngẩng đầu lên vẫn trưng ra nụ cười ngọt ngào như cũ."

Không, bạn trai tớ đi mua cơm cho tớ rồi."

Đường Quả cười cười nhìn ra cửa lớp.

Ngụy Việt cầm hai hộp cơm lớn, nghe được hai chữ bạn trai, thiếu chút nữa vấp té.Cậu trúng ngải thật rồi, không thì tại sao lại trốn học đi mua cơm chứ?Cậu có bị bệnh không vậy?
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 237: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (28)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor."

Bạn trai à, cậu nhanh thật đấy."

Đường Quả đứng lên, muốn cầm giúp Ngụy Việt.

Cậu tránh ra, mặt nghiêm túc, "Ngồi xuống."

"Ừ ừ, bạn trai à, cậu chu đáo quá đi."

Ngụy Việt: "..."

"Vậy tôi xuống canteen với Kỷ Tiểu Tư."

Phó Trác Thư không muốn nhìn nữa.

Cậu ta đã xác định được mình có hơi ghen tị với Ngụy Việt.Ngụy Việt ngay từ đầu đã hấp dẫn được Đường Quả.

Cậu ta giống như đang giận dỗi, dắt tay Kỷ Tiểu Tư đi.

Cô ta kinh ngạc nhưng không định buông tay ra, còn nhìn về phía Đường Quả.Sau thấy Ngụy Việt giúp Đường Quả ăn cơm, còn cắm ống hút vào nước uống cho Đường Quả, điểm lộn xộn trong lòng cô ta tan đi, yên lặng đi theo Phó Trác Thư xuống canteen."

Bạn trai à, cậu tốt thật nha."

"Câm mồm, ăn cơm."

"Ai...

Cậu không phủ nhận kìa."

Ngụy Việt mím môi, cũng không nhìn Đường Quả, cầm một hộp cơm dùng hết sức và vào miệng, quỷ biết được tại sao cậu lại mua cơm giúp cô."

Đừng ăn cơm không, ăn thêm thức ăn đi."

Đường Quả nhắc nhở, "Không đủ dinh dưỡng là không đánh nhau được đâu."

"Ai nói cậu là tôi không được?"

Ngụy Việt sửng cồ lên, "Mã Mậu còn bị tôi đánh nhập viện kia kìa."

Nói xong, cậu trộm ngắm Đường Quả, muốn nhìn phản ứng của cô.Cô chỉ cúi đầu ăn cơm, cậu không nhìn ra biểu cảm của cô, nói tiếp, "Không được mười ngày nó không ra viện nổi."

Ông Ngụy không thèm để ý đến Ngụy Việt.

Có lẽ là vì nhà mẹ đẻ của Ngụy Việt quá mạnh, Ngụy Việt đánh Mã Mậu, nhà họ Mã thật sự không dám làm gì cậu.

Chỉ cần nhà ngoại Ngụy Việt còn là Ngụy Việt vẫn được bảo vệ."

Cậu giúp tớ xả giận hả?"

Ngụy Việt đang buồn bực vô cớ thì đột nhiên nghe thấy tiếng Đường Quả đối diện.

Cậu sửng sốt một chút, nhìn cô bạn tươi cười với mình.

Ánh mắt của cậu dừng bên má cô, chỗ có một vết sẹo dữ tợn, rất chói mắt.Lần đầu tiên cậu nghiêm túc đánh giá ngoại hình của cô.

Nếu như cô không có vết sẹo kia, cô hẳn là cực kì xinh đẹp.Cậu nắm chặt tay lại, nghĩ rằng hôm qua mình vẫn còn nhẹ tay.Cậu tiếp tục và cơm, nghĩ thầm lần sau nên tìm cớ gì để đánh Mã Mậu một trận nữa."

Tớ biết bạn trai tớ dễ mềm lòng mà."

Ngụy Việt không nói gì, cậu đã quen rồi.

Cô bạn này một ngày không trêu cậu cậu sẽ cảm thấy thật mất tự nhiên, hoàn toàn không phát hiện ra mình đang cực kì dung túng cho cô.Ngụy Việt ăn cơm rất nhanh, ăn xong cũng không rời đi ngay mà chờ Đường Quả.

Xong xuôi, cậu xách túi rác đi vứt, cuối cùng là chạy như chó đuổi về lớp."

Cậu muốn uống gì, tí tôi mua về cho cậu."

Ngụy Việt ra cửa thì quay đầu lại hỏi theo bản năng, hoàn toàn quên có các bạn khác trong lớp, tự chứng minh rằng chuyện mình với Đường Quả là người yêu là sự thật.Đường Quả cười cười, "Bạn trai tớ mua gì tớ cũng uống."

Ngụy Việt sợ hãi, vội vàng chạy biến đi, đúng kiểu bị chó dại đuổi.

Các bạn khác kinh ngạc đến bật cười.

Kỷ Tiểu Tư mới về lớp cũng không nhịn được mà đến chỗ Đường Quả."

Bạn Kỷ Tiểu Tư, có chuyện gì thế?"

Kỷ Tiểu Tư trộm ngắm Phó Trác Thư đang làm bài, ngồi xuống cạnh Đường Quả, "Bạn thật sự ở bên Ngụy Việt à?"

"Ừ, không thể sao?"

"Không, không phải, chỉ là mình không ngờ đến thôi."

Kỷ Tiểu Tư thở phào nhẹ nhõm trong lòng, cũng tốt, không ai đoạt Phó Trác Thư với cô ta nữa.Đường Quả nheo mắt, "Còn có việc?"

"Không, không có."

Kỷ Tiểu Tư nhìn mặt Đường Quả, chột dạ, vội vàng về chỗ ngồi.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 238: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (29)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Chớp mắt đã đến ngày thi học kì.

Toàn trường rơi vào trạng thái gấp gáp.Kì thi này thi theo lớp, chỗ ngồi sắp xếp theo thứ tự của lần thi trước.

Đường Quả lần trước xếp thứ ba nên lần này đương nhiên ngồi ở vị trí thứ ba.Vị trí đầu tiên thuộc về Phó Trác Thư.

Cậu ta đi tới, vô thức nhìn xuống chỗ Đường Quả.

Không biết cậu ta nghĩ gì mà đến trước mặt cô, "Cố lên."

Không đợi cô đáp lại, cậu ta về chỗ."

Ấm đầu à?"

Hệ thống hừ hừ: [Nam chính crush cô.]"Liên quan gì ta, ta đâu có crush cậu ta.

Không phải cậu ta với Kỷ Tiểu Tư bên nhau hay sao?

Còn crush ta làm đếch gì."

Hệ thống vẫn hừ hừ: [Thế thân nha.] Kí chủ mới là chân ái của nam chính, Kỷ Tiểu Tư chỉ là thế thân thôi."

Cũng chả liên quan gì ta."

Đường Quả chế giễu, cô không chủ động thả bả cậu ta, thật sự chẳng làm gì, có trách thì cũng trách sức hút của cô quá lớn, khiến người ta không kiềm chế được.Môn thi đầu tiên là Ngữ văn.

Đường Quả nhận được bài thi, làm một mạch, không hề ngẩng đầu lên.Cô đi qua nhiều thế giới như thế, còn có một bộ não siêu việt, thi học kì cứ gọi là nhẹ như lông hồng.Toàn bộ phòng thi chỉ có tiếng bút sột soạt.

Một giờ sau, Đường Quả nộp bài.Cô không kiểm tra lại, cô đủ tự tin.Phó Trác Thư không nhịn được mà ngẩng đầu lên nhìn cô, đáy mắt xuất hiện một cảm xúc lo lắng mà cậu ta cũng không biết.Ra khỏi phòng thi, cô gặp Ngụy Việt đứng tựa vào lan can.

Cô cười với cậu."

Bạn trai ơi, cậu tốt thật nha, ở đây chờ tớ à?"

Ngụy Việt: "..."

"Chắc chắn là cậu thi không tốt nên mới ra sớm thế này."

Đường Quả khẳng định, "Tớ đoán nhé, cậu chỉ làm đọc hiểu, điền thơ, còn phần viết thì không làm."

Khóe miệng Ngụy Việt cứng đờ.

Không sai, đoán rất chuẩn.Cậu nhanh chóng phản ứng lại, đi đến trước mặt Đường Quả.

Cậu rất cao, nhìn xuống cô, ánh mắt thâm thúy, "Thi rớt rồi?"

Theo suy nghĩ của người bình thường, thi văn chỉ làm bài một giờ sẽ không có kết quả tốt.

Ngụy Việt cũng nghĩ như vậy."

Hôm nay cho cậu ăn kem."

Ngụy Việt xỏ tay túi quần, "Có đi không?"

"Đi, sao không đi chứ.

Bạn trai tớ mời tớ, có ngu mới không đi."

Đường Quả vội vàng chạy đến bên cạnh cậu, không có động tác dư thừa nào.

Dù sao đây cũng là môi trường sư phạm, bị bắt lại chỉ có toang.Ngụy Việt sải bước chân, đi được một chút đã bỏ lại Đường Quả phía sau.

Cậu chợt nhớ ra, đứng chờ tại chỗ, đợi đến khi Đường Quả đuổi kịp mới đi tiếp.

Lần này cậu cố tình đi chậm lại, Đường Quả cũng đi nhanh hơn, hai người song song ra khỏi trường."

Thích ăn loại nào?"

Đường Quả nhìn kem bên trong tủ lạnh, do dự, "Nhìn loại nào cũng ngon."

"Con gái ăn đồ lạnh nhiều không tốt," Chẳng biết Ngụy Việt học được câu này ở đâu, "Hay là lấy mỗi loại một ít, cho vào bát ăn?"

Cậu hỏi Đường Quả, thấy cô vui vẻ gật đầu, thở ra một hơi.

Con gái thật phiền phức.Loại kem này, không thể nghi ngờ là rất đắt, một bát nhỏ cũng đánh bay hai trăm đại dương của Ngụy Việt.

Nhưng cậu cũng không để ý, cũng không ăn, chỉ nhìn Đường Quả ăn.Đường Quả bưng bát kem lên ăn, Ngụy Việt ngồi bên cạnh cô.Một lát sau, có một đám học sinh ăn mặc thường thường đi đến, nhìn Đường Quả cười, "Lão đại, đây là chị dâu ạ?"

Ngụy Việt: "..."

"Chào chị dâu."

Đường Quả ngẩng đầu lên cười, "Chào các cậu."

Đám lưu manh nhìn thấy vết sẹo không nhỏ trên mặt cô, kinh ngạc một chút.

Ngụy Việt nhướn mày, "Chúng mày tới làm gì?"

Cậu không hề phủ nhận xưng hô của đám đàn em với Đường Quả.
 
Back
Top Bottom