Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 219: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (10)


Editor: Phong NguyệtĐăng trên wa.t.tpa.d _phongnguyetnguyet_Các trang khác là re-up, hãy đọc trên wa.t.tpa.d để ủng hộ editorKỷ Tiểu Tư cất đồ cẩn thận, bắt đầu phát lì xì, còn cẩn thận chỉ định gọi tên từng người.Đây coi như là giao dịch nên làm thế sẽ không bị nhầm lẫn.Người trong nhóm đã ăn uống no say, thật sự không nhớ được đến đồ ăn của Kỷ Tiểu Tư.Đồ ăn của cô ta, mùi vị cũng không tệ lắm, nhưng kém xa đồ ăn của Đường Quả.

Họ ăn nhiều cũng không có tác dụng bao nhiêu, đương nhiên cũng không quá hại sức khỏe.Nhưng đồ ăn của Đường Quả lại không đơn giản như thế, món nào cũng có tác dụng nhất định.

Cô lại còn cho không nữa, họ có hơi băn khoăn.Nhưng đã giao dịch rồi, họ đành phải nhận đồ, cũng phát lì xì gửi đồ cho Kỷ Tiểu Tư.Chân nhân Tử Vân cắn tôm hấp, mùi vị vốn dĩ rất ngon, nhưng chàng ta không thấy ăn ngon như thế nữa.

Ngược lại, chàng cắn một miếng trứng, ngay lập tức cảm thấy trứng thơm mềm, mĩ vị cực kì.

Tôm hấp vừa khô vừa cay, không ngon được như vậy.Một đĩa tôm hấp với gà bọc lá sen mà mất một lò đan Mỹ Dung.Chàng ta đương nhiên không ngốc, biết rõ đan Mỹ Dung có tác dụng thế nào ở thế giới kia.Không có so sánh sẽ không có đau thương, Đường Quả cho không họ đồ ăn, đặc biệt là quả trứng có giá trị dinh dưỡng cao kia, nhìn lại món tôm hấp rác rưởi này, chàng ta cảm thấy Kỷ Tiểu Tư có phần ích kỉ.Họ trao đổi không phải vật hiếm cũng là vật quý, không phải không biết giá trị của vật ở thế giới kia.

Kỷ Tiểu Tư cứ tưởng họ không biết, còn nói mấy món ăn đó rất đắt.Đắt mấy cũng có thể so được đan Mỹ Dung của chàng ta và Linh phù bảo mệnh của chân quân Xích Tiêu không?Còn phù Trớ Chú của Margaret nữa, đồ vật bình thường đổi không nổi.Tình trạng này cũng xuất hiện với những người khác.

Họ cũng giống chân nhân Tử Vân, cảm thấy Kỷ Tiểu Tư lòng dạ hẹp hòi.Trước kia không có nghĩ nhiều như vậy, vì có Kỷ Tiểu Tư họ mới có cái ăn.Họ cũng không có ý định trả thù Kỷ Tiểu Tư hay gì, một người bình thường thôi, trăm năm sau sẽ biến mất.Ở trong cái nhóm này, làm gì có ai không phải quái vật ngàn vạn năm đâu?Người tinh tế tuổi thọ ngắn nhất cũng sống đến mấy ngàn năm, nếu kĩ thuật tiến bộ, có thể lấy lực tinh thần ra rồi cấy vào thân thể khác, cũng không khác gì bất tử, dù tỉ lệ thành công không cao lắm.Kỷ Tiểu Tư có đồ mình muốn, nói thêm, "Về sau mọi người muốn ăn gì cứ nói trước cho tôi, chờ tôi lập danh sách rồi mua một thể."[Chân quân Xích Tiêu]: Gần đây ăn hơi nhiều, tôi cảm thấy cơ thể có tạp chất, khả năng bị lùi tui vi.Kỷ Tiểu Tư ngây người, còn có thể như vậy hả?Nhớ trong tiểu thuyết cũng có tình huống này, cô ta không nghi ngờ gì.[Đại tướng quân Billy]: Trùng tộc đến rồi, sau này tôi không thể ở một mình để ăn, lỡ bị người khác nhìn thấy cũng không tốt.Ý tứ là, anh ta cũng không cần.Kỷ Tiểu Tư cũng không để ý lắm.

Cô ta cho rằng những người này không thể thoát được lực hấp dẫn của đồ ăn ngon.[Chân nhân Tử Vân]: Bạn nhỏ Kỷ, trước đó cô đoạt được một quả trứng đúng không?

Tôi trao đổi với cô, thế nào?

Ba lò đan Mỹ Dung.So với tôm hấp hay gà bọc lá sen, chàng ta muốn ăn quả trứng kia hơn.[Chân quân Xích Tiêu]: Kỷ Tiểu Tư, cô đổi với tôi đi, chỗ này tôi cũng có đan dược cô cần dùng.[cÁc trAng khÁc lÀ re-up, hÃy đọc trên w.A.t.t.p.A.d _phongnguyetnguyet_ để ủng hộ editor]
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 220: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (11)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.[Margaret]: Chỗ tôi có phù Trớ Chú loại mới.[Đại tướng quân Billy]: Nếu cô muốn dụng cụ chỉnh dung mới, tôi có thể mua cho cô, không cần xin thằng Emmanuelle.Đại tướng quân Billy cùng vị diện tinh tế với Emmanuelle, hai người còn là bạn tốt.Kỷ Tiểu Tư thấy mọi người muốn đổi trứng với mình, càng cảm thấy quả trứng kia là trứng thần thú.

Nếu không sao mọi người muốn đổi đồ tốt thế?Cho nên, nhất định không đổi.Kỷ Tiểu Tư: "Ngại quá, tôi cũng thích quả trứng này."

Nghe cô ta nói vậy, cũng chẳng ai nói thêm gì nữa.[Chân nhân Tử Vân]: Các món khác thì sao, đổi không?Kỷ Tiểu Tư không tiện đắc tội người ta, lại nữa, các món ăn khác vẫn còn một ít, cô ta cũng không để ý lắm, đồng ý ngay.Giao dịch xong, mấy người mới cảm thấy tâm tình tốt lên một chút.

Vẫn phải nói chủ nhóm Giáo Hoa có đồ ăn ngon có lợi cho họ.

Giáo Hoa cũng rất tốt, không tính toán chi li, họ cũng thấy mình nên làm bạn với người cùng đẳng cấp như thế này.Đẳng cấp của người trong nhóm không hề thấp, vị diện nào cũng thế, trừ Kỷ Tiểu Tư.

Kỷ Tiểu Tư vội đi săm soi quả trứng, không để ý nhóm đã có chủ, vội vàng tạm biệt mọi người rời đi.Lúc này, Đường Quả xông ra.[Giáo Hoa]: Hình như mọi người rất thích ăn ngon?Mọi người đáp, rất thích.

Bên họ hoặc là đồ ăn tuyệt chủng, hoặc là không có ai nấu ra đồ ngon như thế này.Đường Quả bật cười.[Giáo Hoa]: Có thể ở cùng một nhóm chính là duyên phận.

Sau này mọi người có thèm cứ tìm tôi.

Nói đi nói lại, tôi vẫn là chủ nhóm, nên chăm sóc mọi người.Người trong nhóm cảm động, nói không thể ăn không của Đường Quả như thế.[Giáo Hoa]: Thực ra tôi cũng có mục đích khác.

Lỡ đâu sau này tôi đến vị diện của mọi người, còn cần mọi người giúp đỡ.Người trong nhóm yên tĩnh lại, sau đó lại nháo lên.

Chân nhân Tử Vân là người giới tu luyện chấn kinh rồi, chẳng lẽ đây là một vị có thể tùy ý xuyên không gian?Loại người này họ không phải chưa từng nghe nói qua, nhưng cũng chưa được nhìn thấy bao giờ.Đại tướng quân Billy thì cho rằng, Đường Quả sống ở một vị diện tinh tế còn cao cấp hơn anh, khoa học kĩ thuật phát triển đến mức có thể tùy ý đi xuyên không gian.Đến mức Margaret còn tưởng trận pháp của vị này đã đạt tới cấp thần, càng thêm sùng kính vị chủ nhóm Giáo Hoa này.Đường Quả không biết họ bổ não cái gì, cô nói thật thật giả giả, cũng không đoán được mình có thể đến thế giới của họ hay không.

Nhưng mà phòng bệnh hơn chữa bệnh, đây cũng là lí do vì sao cô hứng thú với nhóm vị diện này.Sau đó, cô tạm biệt mọi người, cô còn có việc, không thể ở trong nhóm mãi được.Đường Quả mở mắt ra.

Trời đã tối.Thế giới này có linh lực, cô bắt đầu tu luyện theo công pháp của một thế giới nào đó, từ từ đưa linh lực lên mặt, chữa trị bên dưới chỗ da bị tổn thương.Nhưng bên ngoài cô không quản.Ông Đường bà Đường nghe lời Đường Quả, nhà họ Mã bên kia ra điều kiện, cũng cho chỗ tốt, họ đã đồng ý.Con gái nói muốn ngủ đông, hiện tại không được, họ phải nghỉ ngơi dưỡng sức chờ một ngày một lưới tóm gọn nhà họ Mã.Cứ thế, Đường Quả ở lại bệnh viện nửa tháng.

Bác sĩ nói cô đã khôi phục tốt, trừ vết sẹo to bằng nửa bàn tay trên mặt không thể xóa đi, mặt khác đều bình thường, có thể xuất viện.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 221: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (12)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Hôm sau, Đường Quả mặc đồng phục nhất trung, từ chối tài xế, không cho anh ta cùng vào trong trường.Gương mặt cô đã bị hủy đi một nửa.

Cô đi vào, bao nhiêu người quay sang nhìn cô.Đường Quả rất nổi tiếng ở nhất trung.

Cô xinh đẹp, cao quý, là nữ thần của tất cả học sinh nam trong trường.

Cô bị hủy dung, bọn họ không tiếp nhận nổi, mở to hai mắt nhìn cô."

Đường Quả?"

Một cậu học sinh cùng lớp cô hỏi.

Cậu ta nhìn chằm chằm Đường Quả, "Cậu sao lại thế này?"

Đường Quả nhìn thấy thất vọng trong mắt cậu ta.

Thất vọng cho gương mặt xinh đẹp này à?Đường Quả dừng lại liếc cậu ta một cái, đột nhiên cười lên, "Ngoài ý muốn thôi.

Nửa tháng trước bị một thằng điên tạt axit, hủy nửa mặt."

Nghe Đường Quả nhẹ nhàng bâng quơ nói, ai cũng chấn động.

Mấy học sinh nữ vốn đang sung sướng cũng có chút tiếc nuối.Trong mắt họ, Đường Quả cười lên chỉ là miễn cưỡng.

Nếu cô khóc sướt mướt một chút, suy sụp một chút, bọn họ có thể chỉ đồng tình một tí xíu.Hơn nữa, còn ghét bỏ cô xấu xí.Đường Quả lại tự tin đi học, giống như việc gì cũng không xảy ra.

Dù cô không còn nhan sắc cũng vẫn là Giáo Hoa của nhất trung, điểm này không ai làm được.Điều đầu tiên bọn họ nghĩ đến là, nếu mình giống cô, có lẽ sẽ sa sút tinh thần, không như Đường Quả vẫn quay lại trường học, coi như không có việc gì thế này.Vì vậy, bọn họ vô thức xem nhẹ gương mặt của Đường Quả, còn có chút phục, sau đó bắt đầu mắng chửi thằng chó dám tạt axit lung tung."

Hết cách rồi, nhà tớ không bằng nhà người ta, nếu cứng đối cứng với người ta, nhà tớ không trụ được."

Có người hỏi cô, kẻ tạt axit có bị lên phường hay không, cô đáp thế này."

Dù sao mọi chuyện cũng xảy ra rồi, tớ cũng không thể muốn chết muốn sống, đúng không?

Chỉ là một cái mặt thôi mà.

Tớ không tin không có gương mặt này, tớ không thể dùng đầu óc để học tập ở nhất trung."

Mọi người vội lắc đầu.

Giáo hoa Đường cả khối đứng thứ ba, đầu óc thông minh hơn nhiều so với đa số học sinh khác.Lại nói, người ta là con gái của nhà họ Đường, không đọc sách còn có thể kế thừa gia sản, cũng chẳng kém gì đâu.Nguyên chủ sở dĩ bị chế giễu cũng có một phần là do nhà họ Đường đổ.

Cô không có chỗ dựa, còn không phải bức tường nát để người ta đẩy hay sao.Hiện giờ, nhà họ Đường vẫn mạnh như cũ, thậm chí sau này còn mạnh hơn.

Đám học sinh nhất trung này dám đắc tội cô ư?Đường Quả đi đến lớp C1-3, bao nhiêu người chú ý đến cô, cô vẫn tự tin như cũ.

Thần thái kiên cường của cô khiến người ta càng thêm thương tiếc.Đường Quả vào lớp, không ai nhìn chằm chằm mặt cô.Cô cười, xem ra hiệu quả không tồi.

Mọi người có chung tâm lí, biết cô không quá bị đả kích, vẫn kiên cường như trước, đồng tình sẽ chuyển thành kính nể.Nếu giờ có ai dám cười nhạo cô, đảm bảo chúng nó sẽ chìm chết trong bể nước bọt.Người khiếp sợ nhất phải nói đến Kỷ Tiểu Tư.Mãi sau cô ta mới nhớ ra chuyện này, khủng hoảng một hồi.

Nhìn thấy Mã Mậu là cô ta lại muốn chạy, kết quả là Mã Mậu chặn lại, nói mình sai rồi.Hắn ta còn nói, may mắn lúc ấy nhận sai người, nếu không hắn sẽ hối hận cả đời.

Hắn cũng nói, người kia rất giống cô ta, nếu không hắn sẽ không nhầm.

Nhưng cũng vì thế mà hắn đã không phạm sai lầm,Nhìn Đường Quả, Kỷ Tiểu Tư chột dạ.

Quan sát vết sẹo dữ tợn trên mặt cô, tim cô ta đập lệch nửa nhịp.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 222: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (13)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Tan học, bạn cùng lớp thấy Đường Quả không có bóng ma tâm lí, hỏi thăm xem sao cô xảy ra chuyện.Đường Quả ăn ngay nói thật, rằng mình đi đường không biết bị ai tông vào, sau đó bị kẻ điên xông đến tạt axit."

Tạt xong nó mới nói nó nhận nhầm người."

Đường Quả cười châm biếm, "Tớ chỉ là tai bay vạ gió.

Tớ không thấy rõ người tông phải tớ, cô ta quá nhanh, không biết có xung đột gì với nó nữa."

"Thằng đó học trường nào vậy, không ở nhất trung chúng ta đúng không?"

Đường Quả cười thầm, cô biết các bạn sẽ không làm cô thất vọng.

"Học ở nhị trung, tên Mã Mậu, là con một của nhà họ Mã."

Nói xong, mắt cô ảm đạm, "Không thể chọc vào được, không thì tớ phải cho thằng chó đó vào tù."

Rất phù hợp với tính cách của nguyên chủ.

Ai động đến cô ấy, cô ấy không hề nhẹ tay.

Đường Quả ở nhất trung là một giáo hoa bá đạo.

Cũng vì thế mà nhiều người mới thích cô ấy.Nghe thấy cái tên Mã Mậu, không ai dám hỏi nhiều nữa.

Thằng đó không động đến được.Ở trong góc, một cậu học sinh đang nằm bò ra ngủ chợt ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Đường Quả, tầm mắt rơi xuống mặt cô.Đường Quả cười một tiếng, "Nhìn gì mà nhìn, chưa thấy người xấu xí bao giờ à?"

Cậu cau mày lại, không nói gì.

Đường Quả đi tới chỗ cậu, đập tay xuống bàn, hất cằm lên, "Cậu nói thành tích của cậu không tốt, không xứng với tớ đúng không?

Hiện giờ tớ bị hủy dung rồi, cậu thành tích không tốt, hai ta ai cũng có khuyết điểm, thành đôi với tớ nhé?"

Cậu học sinh này tên Ngụy Việt, là crush của nguyên chủ.

Nguyên chủ đã từng tỏ tình rồi, nhưng cậu ta không đáp lại.

Hầu như cậu ta không giao lưu gì với bạn bè trong lớp.Gia thế của Ngụy Việt khá tốt, nhưng cậu từ nhỏ đã không có mẹ.

Mẹ cậu mới mất, bố cậu đã đưa vợ kế với con riêng về.

Một thần đồng ngày nào giờ thành học sinh kém, ở nhất trung có tiếng lưu manh, là đầu gấu của nhất trung.Cậu ta là kẻ thù của thằng côn đồ Mã Mậu bên nhị trung.

Còn tại sao là kẻ thù, kể ra có chút máu chó.Ả đàn bà cũng là mẹ ruột thằng con riêng mà ông Ngụy mang về họ Mã, còn là em gái của bố Mã Mậu, là cô của Mã Mậu, đủ máu chó chưa?Trong lớp yên tĩnh lại.

Ai cũng đổ mồ hôi vì giáo hoa Đường.

Từ trước đến nay, người bọn họ phục nhất chính là giáo hoa.Ngụy Việt này hung dữ có khác gì Mã Mậu đâu, giờ mặt bị hủy rồi còn dám đi trêu cậu ta, còn nói muốn thành một cặp.Ngụy Việt thăm dò Đường Quả, trong lòng thầm nghĩ cô bạn này sau khi hủy dung hình như không được bình thường.Cho nên cậu lại gục xuống bàn ngủ tiếp, không định nhìn Đường Quả thêm một cái.Đường Quả không rời đi, còn ngồi bên cạnh cậu, đẩy đẩy, "Sao thế?

Cậu ghét bỏ tớ?

Ít ra thì vẫn còn một bên mặt nhìn được, tắt đèn rồi như nhau hết thôi mà."

Học sinh lớp C1-3 nhất trung: "..."

Lá gan của giáo hoa càng ngày càng lớn.Kỷ Tiểu Tư ban đầu còn khủng hoảng, sau lại cảm thấy may mắn.

Hiện tại thấy Đường Quả vẫn sáng mù mắt người khác, hủy dung rồi vẫn khiến người chú ý, tâm lí có chút chua chua.Cô ta vốn dĩ không định chỉnh mặt thành Đường Quả.

Khí chất của Đường Quả cô ta học không nổi.Điểm áy náy trong lòng cô ta tan đi.Người ta là con gái nhà họ Đường, hủy dung thôi mà, vẫn sống tốt được, nhà có tiền như thế.Nếu như Đường Quả biết được cô ta nghĩ gì, chắc chắn sẽ bất chấp hình tượng mà chửi đổng: Tốt con mẹ mày ấy mà tốt!
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 223: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (14)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Giáo hoa Đường chủ động ngồi cùng Ngụy Việt thành tích kém, cả lớp C1-3 nhất trung đồng loạt từ chối hiểu.Tuy giáo hoa Đường đã bị hủy dung, nhưng bọn họ vẫn phục cô như cũ mà.

Người tốt như thế, sao ông trời lại nỡ ngược đãi bạn ấy vậy.Chuyện giáo hoa Đường crush Ngụy Việt, học sinh nhất trung ai cũng biết.

Ban đầu họ còn cảm thấy mình có hi vọng, hiện tại,... tỉ lệ bằng không.Nhưng cũng không ai nói ra.

Bọn họ chỉ cho là giáo hoa nhịn quá lâu, muốn tìm người phát tiết mà thôi.Để bọn họ ngạc nhiên là, Đường Quả quấy rối thế nào, Ngụy Việt cũng chỉ nằm ngủ, không đánh cô cũng không mắng cô, chỉ là không để ý đến cô.Kỷ Tiểu Tư xác định được Đường Quả không biết cô ta là người đã tông phải cô, yên tâm.Mùa hè nóng bức, Đường Quả uống nước đá cũng không quên mang một chai cho Ngụy Việt.

Chu đáo như thế, học sinh nam trong lớp thực sự ghen tị với cậu ta.Hủy dung thì đã sao?

Hiện giờ giáo hoa Đường vẫn xuất sắc khiến người ta giận sôi máu.Thần thái của cô khiến người ta xem nhẹ gương mặt cô.

Cô cười lên, vẫn đẹp mắt như trước.Kỷ Tiểu Tư phát hiện ra một chuyện rất đáng sợ, người tỏ tình với Đường Quả càng ngày càng nhiều.

Cô ta vừa ghen ghét vừa khủng hoảng, Đường Quả trong mắt cô ta đã có thể sánh ngang với Yêu Cơ trong truyền thuyết.Không có nhan sắc vẫn được yêu thích như thế, cô ta không hiểu tại sao.Đường Quả vẫn ngồi chỗ cũ, nhàn rỗi bóc thư ra, nhỏ giọng đọc.

Tài tử của nhất trung có rất nhiều, viết thư tình cũng bay bay bổng bổng.Hệ thống đã quen kí chủ nhà mình hay lên cơn động kinh.

Mỗi ngày đọc thư tình là thói quen quỷ gì.Nhưng nó vẫn không hiểu, [Kí chủ, cô nói thế giới này chỉ nhìn mặt mà?

Sao vẫn có nhiều người thích cô vậy?]Nó cảm giác vết sẹo bên má phải của Đường Quả quá mức dọa người.

Mà những học sinh nam tỏ tình với cô đều tỏ vẻ ngượng ngùng các thứ, nó thật sự bị đổi mới tam quan."

Bởi vì sức hút của ta khiến bọn họ xem nhẹ mặt ta đó."

Hệ thống: Không hiểu."

Mi hiểu làm sao được.

Một cô gái tự tin tỏa sáng, có tiếng nói, có thành tích tốt, khí chất tốt, trừ chuyện bị hủy nửa mặt thì trong mắt đàn ông vẫn rất cuốn hút."

"Bọn họ tốt với ta, thấy vết sẹo trên mặt ta chỉ thấy tiếc chứ không ghét, còn hận kẻ đã khiến ta như thế này, cảm giác nếu không có hắn, ta sẽ sống tốt hơn."

Hệ thống thầm nghĩ, trời ạ, con người phức tạp vậy.

Nó đã đi qua bao nhiêu thế giới rồi vẫn không hiểu nổi.Không phải người đều nhìn mặt hay sao?

Giờ chẳng ai nhìn mặt cả.Đường Quả cũng lười giải thích với hệ thống, tiếp tục đọc thư tình.

Giọng đọc lúc trầm lúc bổng, Ngụy Việt đang nằm ngủ bực mình cực kì."

Rốt cuộc là cậu muốn làm gì?"

Ngụy Việt trừng mắt nhìn Đường Quả, "Tôi sẽ không đồng ý đâu."

Đường Quả cất thư tình đi, cười rạng rỡ, "Rõ ràng cậu cũng thích tớ mà, sao lại không chịu thừa nhận chứ?"

"Cậu nghĩ nhiều."

"Thật à?

Vậy cậu từ chối tớ, nói chán ghét tớ, nói tớ xấu, vĩnh viễn không thể thích tớ đi."

Tới đi, tới tổn thương nhau đi."

Tôi..."

Ngụy Việt đứng lên, cau mày lại.

Cậu từ trên cao nhìn xuống Đường Quả, bộ dáng hung dữ khiến các bạn nữ trong lớp sợ hãi, "Cậu về chỗ cũ đi."

Đường Quả cau mày, "Sao cậu lại không thích tớ chứ?"

Ngụy Việt mím môi không nói gì.Vì sao lại không thích nhỉ.

Cậu suy nghĩ, tìm không ra được lí do.

Không thích là không thích thôi, còn cần lí do làm gì."

Đương nhiên là vì chị xấu."
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 224: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (15)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor."

Giáo hoa Đường, chị vẫn nghĩ mình thật sự là giáo hoa à?

Một bên mặt xấu xí, còn muốn ở bên cạnh anh Ngụy, không biết xấu hổ hả?"

Từ ngoài phòng học, một em gái trang điểm đậm đi vào, liếc mắt đánh giá Đường Quả từ trên xuống dưới.

"Chị bị hủy dung rồi, không cần dây dưa với anh Ngụy của bọn tôi nữa."

"Thành tích của anh Ngụy không tốt, nhưng anh ấy cũng chỉ có thành tích không tốt thôi.

Gia thế anh ấy tốt, lại đẹp trai, ai muốn ở bên đồ xấu xí nhà chị chứ."

Lời nói ra rất ác độc, bạn học nữ trong lớp giận nhưng không dám làm gì.Cô em gái này là đầu gấu, thế lực không nhỏ, không chọc vào được "Em ấy nói đúng không, cậu ghét tớ vì tớ xấu?"

Đường Quả không để ý đến em gái kia, đối diện với ánh mắt của Ngụy Việt, "Đúng không?"

Ngụy Việt nhìn em gái, nắm chặt tay lại, nhẹ nhàng đẩy Đường Quả ra, không nói năng gì mà đi ra ngoài."

Này, Ngụy Việt, cậu cũng phải nói một câu cho tớ hết hi vọng đi chứ."

Đường Quả cười cười nhìn bóng dáng Ngụy Việt, khiến cậu chợt nổi lên tâm tư muốn chạy trốn, "Cậu có phải đàn ông hay không?

Đàn ông đàn ang phải ăn nói rõ ràng, nếu không cậu là bạn trai tớ."

Ngụy Việt không đáp.

Cậu định nói thẳng một câu từ chối, rằng không thể ở cùng cô vĩnh viễn là vì cô xấu, nhưng không hiểu sao, lời ra đến miệng lại nói không nổi.Đương nhiên cậu không muốn bên cạnh cô không phải vì cô xấu.

Là Đường Quả hồi trước hay Đường Quả bây giờ, cậu cũng không thấy rõ mặt cô, cảm thấy cũng chẳng khác gì nhau.Cô dính đến đầu gấu như cậu, không tốt."

Ngụy Việt, quả nhiên cậu không phải đàn ông."

Bước chân Ngụy Việt dừng lại một chút, vẫn không nói năng gì.

Cậu cảm thấy, chỉ cần cậu mở miệng nói một câu không muốn bên cô, còn hùa theo em gái kia nói cô xấu, cậu sẽ hối hận, thậm chí còn hối hận cả đời.Ngụy Việt nghĩ mãi cũng không ra được nguyên nhân, đột nhiên mắt cậu sáng lên.

Nếu cậu từ chối rồi thừa nhận cô xấu, lỡ cô lại nghĩ quẩn trong lòng.

Đúng rồi, chắc là nguyên nhân này, lỡ đâu cô nghĩ quẩn rồi nhảy lầu hay gì đó, cậu sẽ hối hận cả đời.Ngụy Việt suy nghĩ cẩn thận, không để ý tới Đường Quả nữa, vẫn dáng vẻ thoải mái như trước, kiểu tôi không đồng ý cũng không từ chối đấy, cậu tự đi mà đoán.Nụ cười của Đường Quả cứng lại.

Lần đầu tiên cô gặp được loại người không chịu giao lưu thế này.

Cô đã đào hố xong xuôi rồi, người ta không những không lọt vào mà còn nhảy qua luôn.Hệ thống cười thầm, [Kí chủ, có cảm giác kì phùng địch thủ đúng không?

Người ta không có mắc mưu cô đâu.

Tôi biết cô định làm gì nè, đơn giản là để Ngụy Việt thừa nhận không muốn ở cùng cô, nói ghét cô vì cô xấu, rồi cô cho cậu ta hối hận cả đời, hahaha, tôi đoán được mà.]Đường Quả: "..."[Ngụy Việt xem ra không có dính bẫy.]Đường Quả mím môi.

Đúng là gặp phải đối thủ rồi.

Nhưng sao cậu ta biết được kế hoạch của cô.

Cô nhìn phương hướng cậu rời đi, nheo mắt lại.Cô không phản cảm với Ngụy Việt, thổ lộ với cậu cũng là vì kế thừa tình cảm của nguyên chủ.Ngụy Việt cũng không làm gì có lỗi với cô ấy.

Hai người không phải người yêu, không giống như hệ thống nói, cô chỉ đơn giản là muốn Ngụy Việt từ chối mình, sau đó cô có thể bỏ tình cảm của nguyên chủ, một mình một cõi.Lần này cô không hề có ý định trả thù hay gì.Nhưng Ngụy Việt này thực sự rất kì quái.

Quá khó chơi, báo hại cô không đạt được mục đích.Hệ thống biết chân tướng, vờ lờ một tiếng.

Nó đoán sai rồi, vĩnh viễn không thể hiểu nổi kí chủ._________Editor: Anh nhà ta khôn ra rồi đấy :))))
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 225: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (16)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.[Kí chủ, cô không nghĩ tới Ngụy Việt sẽ chấp nhận à?

Cô phải đâm lao theo lao, vốn dĩ muốn chấm dứt mối tình đơn phương này, kết quả người ta lại đồng ý.

Hahaha, tôi muốn thấy cô tự hố bản thân thế nào.]Nhưng mà nó phải thất vọng rồi.Đường Quả nghiêm túc, khóe môi cong lên, "Vậy thì tốt, ta kế thừa tình cảm, cậu ta thích ta, chúng ta bên nhau vừa xinh mà?

Chỉ cần Ngụy Việt đối xử với ta đủ tốt, ta đảm bảo đời này cũng chỉ thích một mình cậu ta, cũng chỉ đối xử tốt với mỗi cậu ta."

Hệ thống: Vãi, tới rồi, kí chủ chó má lại tới rồi."

Được rồi, tạm thời không quản Ngụy Việt, làm chuyện khác đã."

Đường Quả đành từ bỏ giải quyết mối tình đơn phương này, suy nghĩ đến chuyện khác.Gần đây cô hay giao lưu với người trong nhóm, các thành viên khác cũng dần dần xuất hiện, chấp nhận rằng nhóm đã có chủ.Kỷ Tiểu Tư cũng biết, nhưng cô ta không nghĩ gì nhiều, chỉ chờ mong xem chủ nhóm có giống với những người khác, có thể cho cô ta đồ tốt hay không.Có chuyện không tốt là gần đây không rõ vì sao người trong nhóm không thích đồ ăn ngon của cô ta.Nhiều lần cô ta lấy thức ăn dụ họ, họ đều có vẻ không vui.Cô ta cũng không biết, lúc cô ta không trong nhóm, Đường Quả lại phát đồ ăn ngon cô thu thập được cho mọi người.Đồ ăn của Đường Quả đã ngon rồi còn có lợi, lại còn miễn phí nữa, đồ ăn của Kỷ Tiểu Tư làm sao mà so được.Kỷ Tiểu Tư không hài lòng, quấn lấy mấy người quen hay đổi đồ ăn với cô ta, lúc này mới thở phào.Cô ta không hề biết những người này không hài lòng với mình.

Chủ nhóm Giáo Hoa đồ ăn tốt như thế còn không đòi hỏi, dù họ tự nguyện trao đổi với cô.

Họ rất ngượng, thỉnh thoảng lại lấy đồ tốt cho vào bao lì xì để trả Đường Quả.Đường Quả không từ chối, cô hiểu ý của họ, cất đồ đi, miễn cho họ không yên tâm, bất lợi với kế hoạch của cô.Kế hoạch của cô là để người trong nhóm nhận ra được Kỷ Tiểu Tư rất ích kỉ, để sau này họ khoanh tay đứng nhìn cô ta.Không có những người này giúp đỡ nữa, cô không cần ra tay, Kỷ Tiểu Tư cũng tự tìm đường chết.Cô ta là loại không bao giờ biết đủ, đã tự ti lại còn ham hư vinh.

Cô ta tưởng mình một bước lên trời, chuyện gì cũng dùng công cụ trợ giúp.

Chờ đến khi cô ta mất hết những thứ đồ này rồi, không biết sẽ thế nào.Kỷ Tiểu Tư khiến nguyên chủ bị hủy dung, vậy thì cô cướp vật quan trọng nhất của Kỷ Tiểu Tư đi, có qua có lại thôi mà.Kỷ Tiểu Tư chìm đắm trong niềm vui, nào biết người trong nhóm không hài lòng với mình, cho rằng cô ta là loại không biết điều, tham lam, đúng là bệnh của loại người hạ đẳng.Sao trước đó họ cảm thấy Kỷ Tiểu Tư đơn thuần đáng yêu được nhỉ?

Đúng là gặp quỷ.Kỷ Tiểu Tư tâm tâm niệm niệm chờ trứng nở.

Một tháng sau, cô ta phát hiện ra trong phòng có mùi lạ, cuối cùng phát hiện ra mùi hương đó đến từ quả trứng.[Kỷ Tiểu Tư]: Mọi người ơi, trứng kia là trứng gì thế, sao nó lại thối vậy?Cô ta không nghĩ là trứng hỏng, chỉ sợ đây là trứng yêu thú chứ không phải thần thú.Vừa hay Đường Quả đang online, thấy cô ta nhắn tin, cô cười suýt sặc."

Đừng bảo là cô ta nghĩ trứng sẽ nở, hiện tại vẫn còn đang giữ đấy nhé?"
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 226: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (17)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Hệ thống thâm thúy, [Kí chủ, đừng giả vờ.

Mấy quả trứng đó cô lau đến bóng loáng, không phải là muốn Kỷ Tiểu Tư hiểu lầm là nó nở ra được hay sao?

Cô xấu tính xấu nết như thế, mẹ cô biết không, bố cô biết không, người đàn ông nhà cô biết không?]"Ta không có đàn ông."[Ngụy Việt.]Đường Quả: "..."

Cô đau đầu.

Ngụy Việt này quá khó chơi.

Hiện tại cô không rảnh quấn lấy cậu ta, dù sao cũng không có kết quả gì.Sau khi xong việc thì rời thế giới này vậy.Không biết vì sao, cứ đi qua như thế, cảm thấy hơi tiếc một chút.Nhớ tới mấy thế giới trước, cô cười khẩy, hóa ra mình vẫn thèm có người yêu.[Kí chủ, nếu cô muốn yêu đương thì chọn mục tiêu khác đi.

Đàn ông giỏi giang trên thế giới này không ít, cô vẫy tay một cái bọn họ đã xếp hàng dài chờ cô rồi.]Đường Quả cạn lời, "Mi nghĩ ta là ai.

Ta kế thừa tình cảm của nguyên chủ, nếu Ngụy Việt không từ chối thẳng thừng, phần tình cảm này không biến mất được.

Lại nữa, ta nhìn đi nhìn lại cũng chỉ thấy mỗi Ngụy Việt là còn thuận mắt một chút."[Haha...]Vãi cả thuận mắt, không phải cô có thể tùy ý khống chế tình cảm à?

Đúng là chó kí chủ.Trong nhóm vẫn còn đang nói chuyện với nhau, vì Kỷ Tiểu Tư gọi tên từng người một.[Chân nhân Tử Vân]: Trứng gì thế?[Kỷ Tiểu Tư]: Trứng lần trước chủ nhóm phát lì xì ấy.

Tôi giữ lại, hôm nay thấy nó thối.Để một tháng mới thối nên Kỷ Tiểu Tư không nghĩ là trứng chín.

Cô ta sao biết được năng lượng trong trứng trôi đi rồi mới bị thối.Khóe miệng chân nhân Tử Vân run rẩy, cảm thấy Kỷ Tiểu Tư quá ngu, trứng để một tháng không thối được à?[Chân quân Xích Tiêu]: Mặc dù đồ ăn của chủ nhóm rất ngon, nhưng Kỷ Tiểu Tư cô cũng không cần phải để trứng đến một tháng đâu.

Một tháng không thối mới là lạ.[Tông chủ ma tông]: Phải thừa nhận là quả trứng đó rất ngon.

May là bản tôn về sớm cướp được quả cuối cùng, ăn ngon cực.

Kỷ Tiểu Tư, đồ chủ nhóm phát phải ăn sớm một chút, bên kia cô không có phương pháp bảo quản, để lâu sẽ hỏng.Kỷ Tiểu Tư trợn mắt há mồm.Trứng chín hả?

Còn có thể ăn?

Không phải trứng thần thú?Đường Quả có thể tưởng tượng ra được gương mặt Kỷ Tiểu Tư đặc sắc đến mức nào.Cô ngồi tại chỗ, khẽ cười một tiếng.

Ngụy Việt ngồi bên cạnh nhìn sang, sửng sốt một chút.

Dù cô có một vết sẹo xấu xí bên má, thần thái của cô vẫn không che dấu được.

Đường Quả chợt quay sang nhìn cậu, cậu bối rối nằm xuống giả vờ ngủ."

Quá ngu, ha ha ha."

Hệ thống: [...] Đúng là ngu thật.

Nữ chính ơi là nữ chính, sao cô có thể ngu thế được nhỉ.

Để đến tận một tháng, nó không thể tưởng tượng ra được quả trứng kia sẽ thối đến mức nào.Nhưng kệ đi, kí chủ vui là được.

Rời thế giới này rồi năng lượng của nó sẽ tăng lên vùn vụt.Giữ giá ư?Giá có ăn ngon bằng năng lượng không?[Kỷ Tiểu Tư]: Chủ nhóm, cô đâu rồi?

Trứng này là trứng chín thật à?Kỷ Tiểu Tư không tin được, còn muốn xác nhận lại.Đường Quả cũng xuất hiện nói rõ ràng.[Giáo Hoa]: Cô vẫn còn giữ nó?Dáng vẻ hả gì ai biết gì đâu để hệ thống vờ lờ mấy tiếng, kí chủ nổi máu diễn viên lên thật đáng sợ.Kỷ Tiểu Tư đã xác định được là trứng chín.

Cô ta đập quả trứng thối hoắc đi.

Ngay lập tức, một mùi hôi thối bốc lên, lan khắp phòng, cô ta cũng bị thối đến suýt hôn mê bất tỉnh.[Giáo Hoa]: À đúng rồi, trứng hỏng nên xử lí, tuyệt đối đừng đập ra...Kỷ Tiểu Tư nhìn nhin nhắn này, chợt thấy không ổn.[Kỷ Tiểu Tư]: Tôi...

Tôi đập ra rồi.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 227: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (18)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Kỷ Tiểu Tư nhắn mình đã đập trứng, Đường Quả có chút sợ ngây người.Đây là bị thiểu năng hay gì, đã nói là trứng hỏng rồi, sao lại còn muốn đập ra chứ.Hệ thống: [Chắc quen thói, cứ nghĩ đồ hỏng rồi cũng là đồ tốt.]"Hở?"

Đường Quả không nhịn được, môi cong lên một nụ cười sung sướng.

Ngụy Việt ngồi bên cạnh cô biểu tình một lời khó nói hết.Theo góc nhìn của cậu, cậu chỉ thấy Đường Quả tay chống cằm, nhắm mắt lại cười ngây ngô, dường như đang có một giấc mơ rất đẹp.

Đường Quả cảm giác được ánh mắt của cậu, bỗng dưng mở mắt ra.

Cả hai bốn mắt nhìn nhau."

Cậu đang ngắm tớ à?"

Đường Quả không thu lại nụ cười, tới gần cậu một chút, "Crush tớ rồi?"

Ngụy Việt: "..."

"Không thể nào."

Đối diện với đôi con ngươi xinh đẹp của cô, Ngụy Việt vội dời tầm mắt sang chỗ khác, "Cậu đừng có nghĩ lung tung, không tôi lại cho là cậu bị hoang tưởng."

"Nhất định là cậu crush tớ."

Ngụy Việt: "..."

"Cậu thừa nhận hay không không quan trọng, tớ biết là được rồi."

Đường Quả thẳng sống lưng, nhìn chỗ ngồi trống trơn của Kỷ Tiểu Tư.

Giờ đang là buổi trưa, nhà Kỷ Tiểu Tư cách đây không xa, chỉ đi mất mười phút.

Nhà cô ta không giàu có nên ngày nào cô ta cũng về nhà ăn.Cô vừa rồi online thấy được Kỷ Tiểu Tư ngu xuẩn, vui đến mức không muốn đi canteen.Cô cũng thấy kì quặc, Ngụy Việt bình thường tan học sẽ đi luôn hôm nay cũng ở lại.[Kí chủ, người ta không hứng thú với cô, cô buông tha cậu ta đi, coi như làm làm việc thiện.]Đường Quả mỉm cười: "Mi không hiểu, cậu ta thật sự crush ta."[Thật á?] Hệ thống không xác định được, quét Ngụy Việt một chút, nhưng cũng không nhìn ra cái gì."

Mi không tin?"

Hệ thống không nói lời nào.

Nó không tin được.

Tim Ngụy Việt đập bình thường, cũng không có biểu cảm kì quái khi đối diện với kí chủ, dường như chẳng thích kí chủ tí nào."

Ta đây cho mi mở mang tầm mắt."

Hệ thống rùng mình, chẳng lẽ kí chủ lại muốn làm chuyện xấu?Đường Quả nói xong nằm bò ra bàn, giả vờ buồn ngủ.

Nụ cười xinh đẹp thu lại, sắc mặt cũng tái đi.Màn biểu diễn này khiến hệ thống sợ ngây người.

Rốt cuộc là kí chủ muốn làm gì vậy, ép mình tái mặt, còn ra vẻ khó chịu đến như thế, chẳng lẽ cô nghĩ tên đầu gỗ Ngụy Việt này sẽ an ủi cô hai câu à?Mà an ủi cô cũng đâu có nghĩa là cậu ta crush cô.Hệ thống không nói gì, tỏ vẻ cô cứ tiếp tục đi.Ngụy Việt kì quái.

Cô bạn vừa rồi còn đang cười hì hì sao lại đột nhiên nằm gục xuống bàn?

Nhưng cậu cũng không để ý lắm.

Cậu nện bước chân ra khỏi lớp, biểu cảm vẫn như cũ.Hệ thống: [Kí chủ, tôi nghĩ lần này cô đoán...] Nó chưa nói xong hai chữ "sai rồi" thì đã thấy Ngụy Việt vội vàng quay lại, còn nhìn Đường Quả một lúc.Hệ thống: Tui sẽ không nói gì nữa, nhân loại thật phức tạp."

Này..."

Ngụy Việt lay Đường Quả, "Không ăn cơm?

Cậu không ăn buổi chiều không có sức học đâu."

Hệ thống: Bình tĩnh!

Đây nhất định không phải Ngụy Việt, cậu ta bị nhập rồi.Đường Quả hơi ngẩng đầu, gương mặt tái nhợt tươi cười, "Tớ đoán đúng rồi, cậu crush tớ."

Ngụy Việt muốn đi nhưng lại không động đậy được.

Cậu cau có, nhưng nhìn gương mặt tái nhợt của cô, cậu hít sâu một hơi, không nên so đo với người mắc chứng hoang tưởng."

Ốm rồi?"
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 228: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (19)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor."

Không thoải mái chỗ nào?"

"Sắc mặt cậu kém quá."

Hỏi câu đầu tiên xong, câu thứ hai câu thứ ba cứ thế tuôn ra.Ngụy Việt không cảm thấy mất tự nhiên nữa.

Cậu nhìn Đường Quả chăm chú, không hề dịch ánh mắt đi một tí nào.

Thấy cô chỉ cười cười, cậu cũng lười so đo với cô, hành động dứt khoát khiến hệ thống cũng kinh ngạc đến sững sờ.Cậu ta thế mà trực tiếp bế Đường Quả lên, còn bế kiểu công chúa!Cảm giác được Đường Quả vùng vẫy, cậu lạnh nhạt nói, "Không được phép động đậy, tôi đưa cậu xuống phòng y tế."

"Tớ biết ngay là cậu crush tớ mà."

Ngụy Việt: "..."

Thật sự muốn ném cô đi.Nhưng cậu càng ôm càng chặt, lúc xuống cầu thang còn sợ mình không cẩn thận làm rơi cô.

Dáng vẻ này khiến mấy bạn đi ngang qua cũng sợ ngây người."

Đấy là Ngụy Việt hả?"

"Còn đang ôm giáo hoa Đường?"

"Ôi trời đất ơi, sao lại thế.

Không phải Ngụy Việt không thích giáo hoa hay sao?"

"Thật ra giáo hoa Đường cũng không tệ.

Nếu mình là Ngụy Việt mình cũng không nhịn được."

Bước chân của Ngụy Việt cứng lại, nhưng cậu vẫn ôm lấy Đường Quả, bước đều đến phòng y tế, chỉ là đôi tai đỏ bừng lên đã bán đứng cậu.

Cậu mím môi lại, cẩn thận đặt Đường Quả xuống giường."

Bạn ấy nhìn không ổn, cô kiểm tra chút đi."

Lúc Đường Quả kiểm tra, Ngụy Việt xỏ tay vào túi quần, không dám nhìn thẳng, chỉ thỉnh thoảng lén lút liếc gương mặt tái nhợt của cô.

Cậu nghiêm túc nhìn vết sẹo đáng sợ trên mặt cô, nhíu mày lại.

Cậu thế mà tự dưng có nỗi xúc động muốn xóa vết sẹo ấy đi.Cậu hoảng hốt.

Thấy bác sĩ đã kiểm tra gần xong, cậu qua hỏi chuyện."

Chỉ là thiếu máu thôi.

Bạn em sợ béo, không muốn ăn, về sau chú ý ăn uống đúng giờ là được."

Bác sĩ nói nhỏ, dường như tình huống này trong trường có rất nhiều.Ngụy Việt lại bế Đường Quả lên lớp.

Cậu ấn cô xuống ghế, nghiêm túc nói, "Ngồi yên chỗ này, không được phép đi đâu hết, tôi mua cơm cho."

Nhìn Ngụy Việt vội vàng rời đi, Đường Quả cười vui vẻ, "Thế nào?

Ta đã nói cậu ta crush ta rồi mà."

Hệ thống: [Ký chủ, từ nay về sau tôi sẽ không bao giờ nghi ngờ cô nữa.

Vừa nãy tôi đã kiểm tra, tim cậu ta có đập nhanh một chút.

Cậu này kiềm chế tốt thật, tôi cũng suýt bị lừa.]Đường Quả không đáp lời hệ thống.

Một dãy code làm sao có thể đo được chính xác tình cảm của con người?[Kí chủ, cô phải xuống tay với cậu ta à?]"Ta nghĩ rồi, ta cũng muốn xuống tay với cậu ta.

Vừa nãy tai cậu ta đỏ hết lên, có chút đáng yêu, mi có thấy thế không?"

Đường Quả hứng thú, "Ta muốn yêu đương nghiêm túc với cậu ta."

Hệ thống suy nghĩ một chút, "Kết hôn không?"

Đi qua bao nhiêu thế giới, kí chủ nhà nó là nữ phụ, là pháo hôi hay là phản diện, dù có thích ai cũng không thực sự kết hôn."

Sao lại phải kết hôn chứ?"

Đường Quả kì quái, "Cả đời tôi thích anh, anh thích tôi không được à?"[Kí chủ, người ta gọi đó là lưu manh.]"Ta đâu có vứt bỏ cậu ta, lưu manh đâu ra mà lưu manh?

Ai nói yêu đương không thể chỉ cả đời bên nhau?"

Hệ thống ý thức được kí chủ đối với tình yêu có vấn đề.

Không, cả người kí chủ đều có vấn đề.

Nó trước nay không chú ý lắm, giờ lại vô tình phát hiện ra.[Kí chủ, cô có biết mình có vấn đề hay không?]"Ăn cơm."

Không đợi Đường Quả trả lời, Ngụy Việt đã xách một hộp cơm vào, nhanh chóng mở ra trước mặt Đường Quả.

Hộp cơm trưa cực kì phong phú, giá trị dinh dưỡng đương nhiên cũng rất cao.
 
Back
Top Bottom