- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 419,137
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #71
[Edit-Bách Hợp-Đồng Nhân] Cam Quất Vị Hogwarts.
Hồi 1-Chương 44: Hình phạt của Snape.
Hồi 1-Chương 44: Hình phạt của Snape.
【Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ quyết đấu!】【Phần thưởng hệ thống: Điểm thuộc tính x1, điểm thuộc tính đũa phép x1, thanh danh học viện +20, thanh danh gia tộc +5】【Nhắc nhở: Kinh nghiệm chiến đấu hiện tại của ký chủ: 1】Hoàn thành nhiệm vụ quyết đấu mà lại được nhiều danh vọng đến thế ư?Kate lăn một vòng từ trên giường dậy, kinh ngạc nhìn vào cột danh vọng của mình.Một học sinh năm nhất đánh bại được Leif Wilson – học sinh năm năm, sức mạnh này đủ để khiến đám học sinh nhà Rắn phải dè chừng.Ít nhất trong năm nay sẽ không có ai dám đến gây chuyện.Còn về thanh danh gia tộc, với thân phận là người thừa kế duy nhất của nhà Shafiq, đương nhiên cô cũng có thể thuận tiện làm rạng rỡ thêm cho gia tộc.Bây giờ trong bảng thuộc tính cá nhân của Kate, chỉ có mị lực, sinh mệnh và may mắn là vượt xa cả học sinh tốt nghiệp năm bảy.Nhưng thế vẫn là quá ít.Mục tiêu của cô là trước khi năm nay kết thúc, phải nâng các thuộc tính khác lên đến 30, để đến năm thứ hai khi Phòng chứa Bí mật mở ra, cô mới có tư cách đối đầu với Tử Xà.Kate không cần suy nghĩ nhiều, lập tức cộng điểm vào sức mạnh.
Còn điểm đũa phép thì tạm thời để dành."
Còn thiếu nhiều điểm thuộc tính quá..." – cô lại nằm xuống, thở dài khẽ khàng.Bây giờ cô còn phải cân bằng với việc học, không thể như năm trước, ngày đêm đều cắm đầu cày.May thay, trong bảy năm tới vẫn còn tuyến nhiệm vụ chính, có lẽ phần thưởng sau mỗi lần hoàn thành cũng sẽ không tệ."
Hệ thống, nhiệm vụ kế tiếp là gì?"【Do trận quyết đấu vừa rồi, ký chủ đã danh chấn Slytherin, chẳng bao lâu nữa sẽ có nhiều phù thủy lần lượt tìm đến thách đấu riêng.】【Nhiệm vụ quyết đấu: Trong vòng một tuần, đánh bại ít nhất năm người】Thì ra hôm trước khi cô đứng ra thách đấu, không phải không ai dám nhận, mà vì họ sợ nếu thua mất mặt trước đám đông, nên mới không dám bước ra?Đúng là đặc trưng của đám rắn nhỏ."
Nhưng... một tuần mà đánh bại năm người, có hơi gượng ép không?
Ta mới chỉ là một đứa trẻ mười hai tuổi thôi mà." – Kate khó xử hỏi.【Một tuần sau, ký chủ sẽ bị Giáo sư Snape gọi đến để xử phạt, khi ấy sẽ không còn thời gian ứng chiến.】【Nhiệm vụ quyết đấu chỉ có hiệu lực trong tuần này.
Nếu không hoàn thành, ký chủ sẽ bỏ lỡ phần thưởng lớn.】À, thì ra cô quên mất chuyện Malfoy đã đi mách lẻo.Snape trừng phạt xong Wilson, ắt hẳn cũng sẽ tìm đến cô, mà hình phạt tám chín phần là bị giam giữ.Kate bất đắc dĩ, xem ra tuần tới của cô sẽ vô cùng bận rộn......."
Cái gì?!"
Hermione ngồi trong thư viện, kinh ngạc trừng mắt nhìn Kate: "Chỉ trong mấy ngày mà đã có bảy học sinh năm trên đến khiêu chiến chị hả?"
Người nhà Slytherin đúng là quá đáng, thích lấy lớn hiếp nhỏ, lấy đông hiếp ít, chuyên đi bắt nạt Kate của cô sao?"
Chả trách dạo này em thấy chị trên lớp cứ lơ đãng." – Hermione lo lắng ghé lại gần, "Hay là chúng ta báo với Giáo sư Snape, bảo ông ấy đừng để họ tìm chị nữa?"
Kate ngáp dài, lắc đầu: "Không cần đâu, tối nay chắc sẽ không ai tìm đến nữa."
Ai mà ngờ, suốt một tuần qua, ngày nào cũng có người hẹn cô ra đấu tay đôi.Ngay cả nhiệm vụ hệ thống cũng được hoàn thành vượt mức, cô đã được thưởng thêm 7 điểm thuộc tính và 7 điểm đũa phép.Chỉ là vì đều là quyết đấu riêng, nên không có thêm điểm thanh danh ."
Ý chị là... tối nay chị phải đến chỗ Giáo sư Snape để chịu phạt giam giữ sao?" – Hermione nghe xong lại càng thêm lo lắng.Kate phẩy tay: "Không sao, chỉ là giam giữ thôi, còn hơn phải đánh nhau triền miên mỗi ngày."
Ừm, hình như cũng đúng...Hermione mím môi, cúi đầu, chẳng vui vẻ gì.Dù vậy, từ một tình cảnh tệ hại sang một tình cảnh khác cũng chẳng tốt đẹp gì hơn, căn bản chẳng có gì đáng để an ủi.Huống chi Kate đã có thể đánh bại cả học sinh năm trên, còn Hermione thì ngay cả chương trình năm hai cũng chưa học xong.Đối với những trận thách đấu nhằm vào Kate, cô chẳng thể giúp được gì.Thực sự quá yếu đuối.Nếu yếu như vậy, sau này làm sao có thể bảo vệ Kate đây?"
Hermione?" – Kate thấy cô ngẩn ngơ, liền khẽ gọi, "Em đang nghĩ gì thế?"
Hermione giật mình, luống cuống nắm chặt tay Kate: "Kate!
Hay là... sau khi chị chịu phạt giam giữ xong, em đến đón chị nhé!"
"Hả?"
"Không được ạ?" – con sư tử nhỏ bày ra dáng vẻ đáng yêu, đôi mắt long lanh chờ đợi.Kate đành nuốt lại lời từ chối đã đến bên miệng, nhưng vẫn lo lắng: "Nhưng lúc đó có thể sẽ gần đến giờ giới nghiêm rồi."
"Vậy em sẽ nỗ lực học Disillusionment Charm (Bùa Ẩn Thân)!" – Hermione chớp chớp mắt sáng lấp lánh, trông đầy mong chờ.Rõ ràng còn chưa thành bộ ba, mà giờ đã bắt đầu tính chuyện phạm quy...Kate bất lực bật cười, cuối cùng cũng gật đầu: "Được thôi, nhưng trước khi em học thành công Bùa Ẩn Thân, vẫn là chị giúp em trước đã."
"Ừm, em biết Kate là tốt nhất mà!" – Hermione mừng rỡ, ôm chầm lấy cô.Động tĩnh hai người gây ra liền khiến bà thủ thư Pince trừng mắt nhìn.Cũng may là không bị đuổi khỏi thư viện.
Nhưng khi mặt trời dần lặn, thời gian đến hẹn với Snape cũng đã đến.Hermione đành phải ngoan ngoãn để Kate đi, và hẹn sẽ chờ cô ở thư viện.Kate một mạch từ thư viện đến văn phòng Phòng độc dược dưới hầm.
Chưa kịp gõ cửa, bên trong đã vang lên tiếng Snape cho phép vào."
Thưa giáo sư," – cô đẩy cửa, hơi rụt rè, "Em đến chịu phạt đây."
Snape lúc ấy vẫn đang nấu dược, hoàn toàn không buồn để ý đến lời cô.Quả nhiên là vậy.Kate cũng chẳng vội, đứng im một bên, ánh mắt lại dõi không rời từng động tác ông đang điều chế.Một lúc lâu sau, Snape mới từ đám khói lượn lờ trên vạc ngẩng mắt lên: "Biết bước tiếp theo phải làm gì không?"
Kate thoáng sững người, nhanh chóng liếc qua bàn nguyên liệu để phân biệt."
Là cho bột Nguyệt thạch đã nghiền vào, sau đó khuấy ngược chiều kim đồng hồ ba vòng, đun sôi bảy phút, rồi thêm hai giọt siro rễ Sneezewort."
Đây là nội dung năm năm, mới gần đây cô tự học đến phần này, bằng không thực sự đã không nhận ra.Ánh mắt lạnh lùng của Snape thoáng lướt qua cô, rồi ông mới lấy bột Nguyệt thạch cho vào vạc."
Bên cạnh có một lọ dược, uống đi."
Kate giật mình, quay đầu nhìn.
Quả nhiên, một lọ thuốc sền sệt đen ngòm, nhìn một cái là biết chính là "Dược tề Ức chế Ma lực" mà năm ngoái cô từng uống suốt cả năm."
Thưa giáo sư, em thật sự không cần uống thứ này nữa..."
Cô vừa mở miệng đã bị Snape cắt ngang: "Có vẻ như tiểu thư Shafiq đây thừa thãi phép thuật quá nhiều, vậy thì uống thuốc đi, để khỏi gây thêm phiền phức cho bạn học."
Chết tiệt!Cô vốn nghĩ Snape chỉ bắt mình giam giữ, không ngờ lại ép uống thứ này!Thực ra dược tề ức chế cũng không thể hoàn toàn phong bế pháp lực của cô, chỉ là vị đắng của nó thực sự khủng khiếp, khó mà chịu nổi.Nếu coi đây như một hình phạt dành riêng cho mình, thì chiêu này của Snape quả thật dùng rất đúng chỗ.