Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi

[Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi
Chương 57. Kỳ hạn ba tháng.


Edit: LTLăng Thần nhìn về bước chân của Hạ Thiên Tịch, ánh mắt phượng đột nhiên híp lại, sắc lạnh không chút nào che dấu bắn về phía Tạp Địch Ân, một khuôn mặt lạnh lùng làm cho người ta không lạnh mà run.

Ở trong mắt Lăng Thần, phu nhân nhà mình lựa chọn Tạp Địch Ân, rõ ràng mới vừa rồi Hạ Thiên Tịch không muốn lựa chọn Tạp Địch Ân, nhưng mà sau khi Tạp Địch Ân tỏ tình xong lại chọn hắn, điều này có nghĩa gì?

Ở trong lòng Lăng Thần đã đem Tạp Địch Ân thành tình địch, việc này cũng đưa đến cuộc sống bi thảm của Tạp Địch Ân bắt đầu.Tạp Địch Ân nhìn thấy Hạ Thiên Tịch lựa chọn đội ngũ của mình, lập tức nhếch môi cười mặt đầy ngu si, hoàn toàn không cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng của Lăng Thần.Mọi người sau khi thấy ba người Hạ Thiên Tịch lựa chọn Tạp Địch Ân, khuôn mặt đầy thất vọng.Sau hơn mười phút, lúc mọi người đều đã lựa chọn xong, Lan Địch nói, "Các vị huấn luyện viên ngồi trên trạm, phàm là học viên thông qua đều đi theo tọa hạm mà chạy về Trường quân đội Đệ Nhất."

Cái gì?"

"Trời ạ, đây không phải là muốn lấy mạng của chúng ta sao?"

"Chạy về Trường quân đội Đệ Nhất, nhất định là không muốn để cho chúng ta sống a!"

"..."

Mặt nhiều người lập tức bên thành khổ qua (mướp đắng), mới vừa ở trong Tử Vong rừng rậm đi ra ngoài bọn họ còn chưa được nghỉ ngơi thì lại phải chạy theo tọa hạm để về Trường quân đội Đệ Nhất, đây quả thực là không muốn để cho người ta sống a.

Vả lại, khoảng cách từ Trường quân đội Đệ Nhất đến Tử Vong rừng rậm nếu ngồi tọa hạm cũng mất khoảng ba giờ, bây giờ lại muốn bọn họ chạy trở về, không tốn mất năm sáu giờ cũng không đạt được mục tiêu a!"

Người không ủng hộ liền lui ra, như vậy liền có thể ngồi tọa hạm trở về."

Lan Địch nhàn nhạt nói.Ở bên trong nơi này ba tháng, những học viên này cũng đã trở thành học sinh dự bị của Trường quân đội Đệ Nhất, mà cái gọi là học sinh dự bị, chính là nói Trường quân đội Đệ Nhất sẽ không tùy tiện đuổi học viên, chỉ cần những học sinh dự bị này có thể chịu đựng trong vòng ba tháng, vậy thì bọn họ liền có thể trở thành học viên chính thức của Trường quân đội Đệ Nhất, nếu không kiên trì được, vậy bọn họ chỉ có thể tự mình rời khỏi.Cho nên, ba tháng không gặp nguy hiểm, nhưng mà không biết học viên có thể chịu đựng hay không."

Thân ái nha các tiểu tử, các ngươi nếu có ai không kiên trì nổi bây giờ liền có thể đi ra nga."

Tạp Địch Ân cười mắt chớp chớp nhìn đội ngũ của mình, cười đầy biến thái, "Chúng ta gặp lại ở Trường quân đội Đệ Nhất nga!"

Hắn vô cùng khoái trá vẫy vẫy tay, sau đó đi lên tọa hạm.Hạ Thiên Tịch co rút khóe miệng, Trường quân đội Đệ Nhất quả thực là muốn đem người ta đẩy vào cõi chết."

Hộc hộc..."

"Hộc hộc...

Hộc hộc..."

"..."

Tốc độ của tọa hạm phía trước cũng không nhanh, nhưng bọn họ chạy ở phía sau cũng phải sử dụng hết toàn lực a!Đôi chân của bọn họ sao có thể so sánh được với tọa hạm bay trên trời?Đặc biệt là bây giờ bọn họ đã chạy trên ba giờ, còn cách Trường quân đội Đệ Nhất hơn một nửa quãng đường.

Vừa mới chạy khoảng một giờ các học viên còn có thể chịu đựng, nhưng mà sau hai giờ đã có người không kiên trì nổi nữa, sau ba giờ đã có nhiều người lục đục lui ra,Hạ Thiên Tịch nhìn đội ngũ hơn 400 người, mới qua hơn ba giờ mà thôi, mà đã lui ra mấy chục người, bây giờ nếu đến được Trường quân đội Đệ Nhất, thì không phải phân nửa người sẽ lui ra sao!________________________________Thanh: Dạo này ad chán quá :(, thôi các nàng giới thiệu cho ta vài bộ ngược TRA công đi :(
 
[Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi
Chương 58. Có lợi mà không kiếm là người ngu!


Edit: LTThật ra thì bản thân Hạ Thiên Tịch vô cùng mệt mỏi, hắn bây giờ có thể nói là chỉ có ra khí chứ không có vào khí (?), quần áo cả người đều bị mồ hôi thấm ướt, ướt át dán chặt ở trên da vô cùng không thoải mái, trên trán hay gò má tinh xảo cũng nhỏ giọt, sợi tóc màu đen bị mồ hôi thấm ướt nhớp nhúa dán chặt vào gò má sợi này đến sợi khác phất cũng phất không ra.

Mà Lăng Thần một mực duy trì ở bên người hắn, thể lực của Lăng Thần so với Hạ Thiên Tịch tốt hơn nhiều, dẫu gì từ nhỏ đến lớn Lăng Thần vẫn luôn rèn luyện, mà Hạ Thiên Tịch cũng chỉ là cưỡng ép rèn luyện trong ba tháng, cũng coi như là lâm trận mới mài gươm, không vui cũng quang!

Bây giờ lập tức phải chạy một thời gian dài như vậy, hắn còn chưa có xỉu đã tốt lắm rồi, nhưng bây giờ thể lực của hắn cũng đã tiêu hao quá mức, chỉ sợ không kiên trì lâu hơn nữa."

Tịch Tịch, sao rồi?

Còn có thể kiên trì không?

Lăng Thần nhìn khuôn mặt nhợt nhạt của Hạ Thiên Tịch, đôi môi đầy tia máu, hàm răng cắn chặt đôi môi để cố kiên trì, làm cho Lăng Thần nhìn rất đau lòng.Hạ Thiên Tịch không nói gì, bởi vì nói chuyện cũng hao phí thể lực.Ba giờ chạy, Lăng Thần còn không đến mức thở dốc, nhưng hơi thở cũng đã hổn hển, nhưng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn nhợt nhạt của phu nhân nhà mình, hắn lập tức đưa tay ra đỡ cánh tay Hạ Thiên Tịch, mang hắn chạy, hơn nữa nói, "Tịch Tịch, đem sức nặng của em đẩy qua bên tôi."

Hạ Thiên Tịch liếc Lăng Thần một cái, khuôn mặt tinh xảo nhợt nhạt vô cùng quật cường, nhìn Lăng Thần cũng đã bắt đầu thở hổn hển, hắn nếu không thể mang theo mình còn có thể kiên trì chạy tới trường học, nhưng mà phải dẫn theo mình...

Vậy khẳng định là không thể nào, lòng của Hạ Thiên Tịch hơi rạo rực, lúc này Lăng Thần còn có thể chiếu cố hắn, nói hắn không có cảm động thì hắn quả thật đúng là không có tính người.Nhìn khuôn mặt tuấn mĩ lạnh lùng, nhưng bên trong con ngươi ngân sắc nhìn về phía mình không hề che giấu chút đau lòng nào, Hạ Thiên Tịch phun ra một hơi lập tức đem sức nặng toàn thân chuyển qua bên người Lăng Thần, để cho hắn mang mình chạy, dù sao có lợi mà không kiếm là kẻ ngu, hắn ngược lại muốn nhìn xem Lăng Thần có thể kiên trì đến giây phút cuối cùng còn có thể đem hắn chạy hay không?"

Chậc chậc...

Ngươi thật sự rất là tiện nghi, rõ ràng người ta cũng đã rất mệt mỏi."

Tiểu Cửu nhìn một màn này khinh thường vẫy đuôi nói."

Ai muốn ngươi xen vào việc của người khác."

Hạ Thiên Tịch ở trong đầu đang cùng Tiểu Cửu trao đổi."

Ngươi rõ ràng có thể mượn phong hệ ma pháp làm cho thân thể nổi lên, không cần mệt như vậy."

Hạ Thiên Tịch hơi híp mắt.

"Tiểu Cửu, ở trong Tử Vong rừng rậm ngươi biết rõ ràng ta không đánh bại được Viêm ma thú nhưng ngươi lại cố ý để cho ta đi, muốn hại tính mạng của ta, chuyện này ta còn chưa tính sổ với ngươi."

"Cái gì gọi là ta cố ý?"

Tiểu Cửu vẫy đuôi tạc mao, "Rõ ràng là chỉ thị của hệ thống."

Hạ Thiên Tịch hừ lạnh một tiếng, hắn căn bản không tin con chó này, bởi vì lần đó ở trong Tử Vong rừng rậm hắn cảm thấy được, con chó này cố ý để cho hắn rơi vào nguy hiểm, là cố ý muốn cho hắn chết.Trong mắt Hạ Thiên Tịch ấp ủ khói mù, lạnh lùng nói, "Tiểu Cửu, đây là lần cuối cùng, nếu xuất hiện chuyện như thế này nữa, bấy kể ngươi là cái gì, trước lúc ta chết dù có ngọc đá cũng vỡ ( đồng nghĩa với đồng vu quy tận.), ta cũng phải giết chết ngươi."

Đây là lần đầu tiên Hạ Thiên Tịch nói những lời tàn nhẫn như vậy, ngữ khí lạnh lùng khí tràng mạnh mẽ, trực tiếp làm cho thân hệ thống Tiểu Cửu cảm thấy nguy hiểm."

Hừ."

Tiểu Cửu vung vẫy đuôi mặt đầy ngạo kiều nói, "Sẽ không, thông qua lần đó ta cũng đã chính thức nhận ngươi làm chủ nhân của ta rồi."

"Như vậy thì tốt."

Hạ Thiên Tịch lạnh lùng cảnh cáo xong cũng không hao phí tinh lực để trao đổi cùng tiểu Cửu, mà là quay đầu nhìn Lăng Thần một cái, Lăng Thần đã mang hắn chạy xấp xỉ nửa giờ, mà bây giờ hơi thở của Lăng Thần cũng rõ ràng là càng ngày càng nặng, ngực phập phồng cực kì kịch liệt.________________________Thanh: Đi bệnh viện Huế mấy ngày không edit được, vừa về hôm trước, xin lỗi mọi người.
 
[Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi
Chương 59. Không được nợ.


Edit: LTHạ Thiên Tịch chớp chớp đôi mắt đào hoa, cho dù như vậy hắn cũng không buông mình ra, chẳng lẽ, hắn là thật sự thích mình?

Hạ Thiên Tịch lại quay đầu nhìn đội ngũ của mình, phần lớn mọi người đều nặng nề thở hổn hển, trong đội ngũ mấy trăm người này, mỗi người đều là riêng lẻ, cho tới bây giờ cũng không đi giúp đỡ người khác, bởi vì khoảng cách này không ngắn, không phải nói là giúp đỡ thì có thể giúp đỡ, ngược lại còn có thể vì giúp đỡ người khác mà liên lụy đến mình.Nhìn Hạ Thiên Tịch được Lăng Thần mang chạy, trong mắt nhiều người có trần trụi ghen tỵ và hâm mộ, nhưng mà bọn họ lại không có cái năng lực để cho Lăng Thần mang theo mình chạy.Khóe môi Hạ Thiên Tịch nhếch lên, bởi vì được Lăng Thần mang chạy nên hắn sử dụng cũng không nhiều sức lực, không có mệt mỏi lắm, hơn nữa hắn vô cùng không có lương tâm mà đem trọng lượng của toàn thân mình đều dựa ở trên người Lăng Thần, nghỉ ngơi một chút nên đã tốt hơn rất nhiều."

Còn muốn mang theo ta chạy sao?

Hơn nữa mang theo ta chạy ngươi có thể cũng sẽ bị ta liên lụy."

Thanh âm Hạ Thiên Tịch có vẻ hơi hài hước vang lên bên tai Lăng Thần.Lăng Thần liếc Hạ Thiên Tịch một cái, mím chặt môi mỏng không nói, bây giờ hắn đã rất mệt mỏi, nói thêm một câu đầu lãng phí sức lực, mặc dù một câu hắn cũng không có nói, nhưng mà hành động cũng rất rõ ràng, chỉ cần hắn còn có một hơi có thể chạy được hắn cũng phải mang theo phu nhân nhà mình mà chạy đi.Ở trong lòng Lăng Thần, nếu đã coi Hạ Thiên Tịch là phu nhân của mình, hắn dĩ nhiên là phải luôn luôn chiếu cố phu nhân của mình, làm sao có thể để cho phu nhân mình ở lại còn mình thì chạy đi, chuyện như vậy hắn không làm được, thân là nam nhi đại trượng phu, chiếu cố phu nhân không phải là điều đương nhiên sao!Nhìn hành động rõ ràng của Lăng Thần, Hạ Thiên Tịch khẽ nhếch nhếch đôi mắt đào hoa đầy hứng thú, khóe môi gợi lên ý cười, hắn ngược lại phải nhìn xem Lăng Thần sẽ vì hắn mà làm được đến mức nào!"

Có ai cần ta mang chạy theo không?

Chỉ cần cho ta 10 bịch dinh dưỡng là được."

Một thanh âm đàn ông trầm thấp có vẻ lỗ mãng đột nhiên vang lên trong đội ngũ đang thở dốc.Mọi người rối rít quay đầu lại, đây là một nam sinh cùng đội ngũ với Hạ Thiên Tịch, ngũ quan của hắn mặc dù không có phi phàm tuấn mỹ như Lăng Thần, nhưng ngũ quan của hắn lại vô cùng sắc nét, có cạnh có góc nhìn qua phi thường có hứng thú, nam sinh thần hình to lớn, nhìn qua thậm chí so với Lăng Thần còn mạnh mẽ hơn ba phần, giờ phút này chạy đã gần bốn giờ đồng hồ mà mặt nam sinh vẫn không đỏ lại không có một chút thở dốc, một đôi mắt nâu đen nhìn chằm chằm mọi người dò hỏi.Trong nháy mắt Hạ Thiên Tịch liền đối với nam sinh này đầy hứng thú, việc này rõ ràng liên quan đến tiền đồ sau này của hắn, hắn lại chỉ dùng đến 10 bịch dinh dưỡng để đổi, nhìn cách ăn mặc của nam sinh này, rõ ràng hắn không phải là quý tộc."

Ta chỉ còn có ba bịch, trở lại Trường quân đội Đệ Nhất đưa ngươi thêm có được không?"

Câu hỏi của nam sinh làm cho một số người động tâm, được người ta mang chạy làm cho bọn họ nhiều hơn một phần hi vọng."

Không được nợ, bây giờ phải cho."

Sợ người khác đổi ý, nam sinh mặt đầy nghiêm túc lắc đầu.Nghe được nam sinh nói như vậy, trong đội ngũ nháy mắt không có người nào lên tiếng, bởi vì bịch dinh dưỡng của bọn họ đã uống hết ở trong Tử Vong rừng rậm rồi, ai lại còn thừa chứ?Bây giờ những học sinh quý tộc rốt cuộc cảm nhận được một việc, một bịch dinh dưỡng cũng có thể cứu được một mạng của bọn họ, chỉ tiếc..._________________________Thanh: Lượn lờ trên gg, thấy còn có 1 bạn cũng đang edit truyện này, tiến độ còn nhanh hơn mình, trái tym mình đau quá man.Chương 60 tiếp tục set pri nhé, ai không đọc được thông cảm, đến lúc mình đăng chương 61 đừng hỏi sao chương 60 không có nhé.

Bị ẩn thôi.
 
[Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi
Chương 60. Tính cách của Lăng Thần.


Edit: LT"Trong túi đeo lưng của ta có 20 bịch dinh dưỡng, chỉ cần ngươi mang theo hắn, bây giờ ta liền cho ngươi."

Hạ Thiên Tịch hất cằm chỉ Tinh Dạ, hướng về nam sinh nói.

"Thật?"

Ánh mắt nam sinh trong nháy mắt phát sáng, nói, "Ngươi cho ta hai mươi bịch ta có thể cõng hắn chạy."

Nam sinh vừa nói lập tức chạy đến bên người Tinh Dạ, nói thật thì Tinh Dạ có thể kiên trì đến bây giờ cũng đã cực hạn lớn nhất của hắn rồi, Hạ Thiên Tịch nhìn sắc mặt của vô cùng nhợt nhạt hắn, nhớ tơi trong túi đeo lưng của mình còn có một ít bịch dinh dưỡng, dù sao hắn cũng không uống những bịch dinh dưỡng đó, sao lại không cho người khác chứ.Ở trong Tử Vong rừng rậm bởi vì có được không ít linh quả, cho nên căn bản mỗi ngày Hạ Thiên Tịch đều dựa vào linh quả cùng những thịt nướng mà Tinh Dạ làm để sống, đối với bịch dinh dưỡng của trường học phát hắn cũng chỉ uống có mấy bịch.Tinh Dạ cũng đã không giữ vững nổi nữa, chân cong một cái suýt nữa là ngã xuống, nam sinh cao lớn nhanh chân bước đến bên người Tinh Dạ đưa tay ra đỡ thân thể lảo đảo suýt ngã của hắn, nhảy tới trước một bước rồi ngồi xuống trầm giọng nói, "Nhanh lên một chút, nằm lên lưng ta đi."

Tinh Dạ dùng một đôi mắt nai con còn đang sợ hãi nhìn nam sinh, ánh mắt nhìn quần áo bẩn thỉu trên người nam sinh kháng cự rõ ràng, hắn là một người có tính sạch sẽ nghiêm trọng."

Tinh Dạ, ngươi muốn bị đào thải sao?

Trở lại Trường quân đội Đệ Nhất liền có thể tắm."

Biết được ý tưởng trong nội tâm của Tinh Dạ, Hạ Thiên Tịch lập tức nói.Quả nhiên, chân mày của Tinh Dạ hơi giãn ra, nhưng vẫn còn có hơi hơi nhíu, hắn không thể chịu đựng được những những đồ vật tương đối bẩn thỉu, nhưng bây giờ cũng chỉ cắn môi mà nhịn xuống.Tinh Dạ nằm trên lưng nam sinh, nam sinh cõng lên Tinh Dạ chạy đến bên người Hạ Thiên Tịch nói, "Ta tên là Thẩm Hạo, bây giờ có thể đem bịch dinh dưỡng đưa cho ta không?"

Hạ Thiên Tịch đồ bên trong túi đeo lưng, đối với đồ dùng sinh hoạt cần dùng hắn đều để ở trong túi đeo lưng, nếu hắn ở trước mặt nhiều ngươi như vậy vô căn cứ từ không gian lấy ra nhất định làm cho mọi người đưa đến hoài nghi.Thẩm Hạo kiểm tra một chút bịch dinh dưỡng trong túi đeo lưng của Hạ Thiên Tịch, đúng là 20 bịch, ánh mắt Thẩm Hạo sáng lên, mở ra hai bịch trực tiếp để vào trong miệng uống, sau đó khoác lên túi đeo lưng của Hạ Thiên Tịch nhếch môi cười nói, "Cám ơn."

Hạ Thiên Tịch lắc đầu một cái rồi không nói thêm gì nữa."

Tịch Tịch, tôi cũng cõng em đi!"

Lăng Thần nhìn đối thoại của Hạ Thiên Tịch cùng Thẩm Hạo không khỏi chua chát, không được tự nhiên nói, thân là chồngcủa phu nhân nhà mình, sao lại có thể kém hơn so với người đàn ông khác?"

Ngươi cõng được?"

Hạ Thiên Tịch cười cười hỏi Lăng Thần."

Tịch Tịch, không cho phép em nghi ngờ gì về thể lực của tôi."

Khuôn mặt Lăng Thần trong nháy mắt đen, thân là chồng, không có một người đàn ông nào thích phu nhân của mình không tin thể lực của mình, như vậy đối với thân là tuyệt đối làm nhục với một người chồng như hắn.Khóe miệng Hạ Thiên Tịch giật giật một cái, hắn dám khẳng định lời nói của Lăng Thần còn có một tầng ý khác.Bấy quá đến phút cuối cùng Hạ Thiên Tịch cũng coi như là có một chút lương tâm, không có thực sự để cho Lăng Thần cõng mình, nói, "Không cần, chính ta có thể chạy."

"Ừ, Tịch Tịch của tôi đương nhiên có thể chạy."

Vẻ mặt Lăng Thần cưng chiều, trong giọng nói có mang theo một chút tự hào, nhìn thể lực của Tịch Tịch cũng không tệ, vậy thì sau này trên giường khẳng định cũng có thể cho hắn tận hứng! (Thanh: Khụ khụ, vấn đề này ... anh Thần tổ lái.)Hạ Thiên Tịch bỗng nhiên cảm thấy sống lưng lạnh lẽo, thân thể có chút lạnh.Kỳ quái, rõ ràng hắn đã mệt muốn hộc móc, toàn thân mồ hôi cũng có thể tắm, sao lại có thể lạnh cơ chứ?Mà giờ khắc này, những huấn luyện viên đang quan sát những học viên chạy phía sau bọn họ cũng không nhịn được mà chuy chát nói, "Lan Địch Trung Tá, việc này là phạm luật đi!"

Ai bảo trong đội ngũ của bọn họ không có người có thể lực tốt như vậy chứ?"

Uy uy, Phí Đắc, các ngươi cũng không thể hâm mộ cùng ghen tị nha, Lan Địch Trung Tá lúc bắt đầu cũng không có nói là không thể mang chạy cùng cõng chạy a!"

Vẻ mặt Tạp Địch Ân đầy đắc ý, ai bảo trong đội ngũ của hắn lập tức xuất hiện bốn hạt giông tốt nga!

Dĩ nhiên làm cho hắn vô cùng đắc ý. (Đang nói đến Hạ Thiên Tịch, Lăng Thần, Tinh Dạ cùng Thẩm Hạo.)Mọi người thấy thần sắc đắc ý của Tạp Địch ân, thật muốn xông lên đánh hắn một trận, thật sự là TMD thiếu đánh."

Ừ, bọn họ cũng không tính là vi phạm luật lệ."

Trên khuôn mặt nghiêm túc của Lan Địch Trung Tá có nhàn nhạt vui vẻ, có vẻ năm nay có nhiều hạt giống tốt hơn năm trước."

Đó là đương nhiên, có bản lãnh các ngươi cũng yêu cầu trong đội ngũ của mình xuất hiện hạt giống tốt như vậy a!

Hừ hừ..."

Vẻ mặt Tạp Địch Ân đầy đắc ý lại ngạo kiều hừ hừ.Mọi người thấy hắn thật sự là quá thiếu đánh, mấy huấn luyện viên nháy mắt ra hiệu lập tức nhào tới ấn Tạp Địch Ân xuống đất rồi bắt đầu làm thịt hắn. (Thanh: Không được nghĩ bậy, không được nghĩ bậy @@)"Mẹ nó, không được đánh lén ... ngao ... lão tử không để yên cho các ngươi ..."

"..."

Thời điểm cách trường quân đội Đệ Nhất càng gần, ước chừng còn khoảng gần một giờ chặng đường nữa, Lăng Thần không thể nói là không chống đỡ được nữa, nhưng mà thể lực của hắn rõ ràng giảm xuống rất nhanh, tiếng thở mặc đù đều đều, nhưng mà thanh âm đã rất lớn, Hạ Thiên Tịch rốt cuộc coi như là tìm thấy lương tâm mà không dựa vào Lăng Thần nữa, xoay mặt ngạo kiều nói, "Ta có thể tự chạy."

Lăng Thần híp lại đôi mắt phượng, bên trong con ngươi ngân sắc là thần sắc cưng chiều, hắn thích tính cách ngạo kiều của phu nhân.Trải qua sáu tiếng đồng hồ, đoàn người rải rác không đồng nhất đội ngũ rốt cuộc chạy tới được trường quân đội Đệ Nhất, may mà lan Địch Trung Tá cũng coi như là có nhân tính, một giờ cuối cùng cho bọn họ dừng chạy bộ, đi bộ trở về, cho nên bọn họ trong một giờ đi đến được Trường quân đội Đệ Nhất mặc dù không có mệt mỏi nằm xuống, nhưng đã có rất nhiều người mệt đến mức trực tiếp ngồi xuống đất không muốn đứng lên rồi.Mà lần này dọc đường tổng cộng có 113 học viên lui ra, đội ngũ của Hạ Thiên Tịch vốn là 23 người, nửa đường rời đi là 3 nữ sinh và 1 nam sinh nên bây giờ chỉ còn 19 người."

Này, các tiểu gia hỏa, các ngươi thật là đáng yêu, có thể chống đỡ trở lại làm cho ta ngoài ý muốn, cho nên ta cho các ngươi phần thưởng."

Tạp Địch Ân mặt đầy ý cười híp mắt đi đến trước đội ngũ của hắn, nhìn mọi người nói, "Được rồi, tin tức của các ngươi đều ở bên trong quang não, bây giờ đi về phía trước tìm nhà trọ mới của các ngươi, ngày mai ta sẽ nói cho các ngươi, phần thưởng của các ngươi là gì."

Được tự do mọi người lập tức mặt đầy hưng phấn mà kiểm tra quang não của mình, hướng đến nhà trọ của mình chạy đi, bây giờ bọn hắn chỉ muốn thống khoái mà tắm, sau đó hung hăng ngủ một giấc."

Tịch Tịch, nhà trọ của em ở đâu?"

Lăng Thần lập tức giống như một tấm da trâu dính tới. (ý chỉ dính người).Hạ Thiên Tịch cau mày một cái, "Dừng lại, sau này ngươi không được phép gọi ta là Tịch Tịch."

Còn Tịch Tịch, sao không gọi là Đông Đông ( chủ nhân) luôn đi?

Nghe thật là buồn nôn.

Làm cho người khác nổi da gà.Trước kia hắn không phản đối bởi vì ở trong Tử Vong rừng rậm hắn không muốn phát sinh mâu thuẫn với Lăng Thần, nhưng mà bây giờ không giống nhau, đã đến Trường quân đội Đệ Nhất, Hạ Thiên Tịch chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi Lăng Thần."

Không gọi Tịch Tịch thì gọi là gì?"

Lăng Thần trực tiếp nhướng mày hỏi."

Hạ Thiên Tịch."

Dĩ nhiên, tốt nhất bọn họ liền không gặp mặt lần nữa, sau đó cái gì cũng không gọi."

Không được."

Lăng Thần không chút suy nghĩ lập tức cự tuyệt, là phu nhân nhà mình, gọi là Hạ Thiên Tịch làm cho quan hệ cyả hai người không phải là quá xa lạ đi!Lăng Thần không thích Hạ Thiên Tịch đối với hắn hời hợt, rõ ràng hai người bọn họ hẳn là thân mật nhất trên thế giới, tại sao lại có thể hời hợt như vậy."

Không được cũng phải được."

Hạ Thiên Tịch mím môi nói, "Tóm lại, ngươi không thể gọi ta là Tịch Tịch nữa."

Buồn nôn muốn chết, hai người bọn họ cũng không phải là có quan hệ gì đó?

Đừng làm cho bọn họ giống như là thân thiết lắm."

Vậy tôi trực tiếp gọi em là phu nhân."

Lăng Thần nheo lại mắt phượng kiên định nói, bên trong mắt phượng lấp lánh ánh sáng vô cùng giảo hoạt, bỗng nhiên hắn gợi lên khóe môi nhìn Hạ Thiên Tịch chậm rãi nói, "Phu nhân, so với Tịch Tịch, thật ra thì tôi càng muốn gọi em là phu nhân."

Như vậy, liền tuyên bố Hạ Thiên Tịch là của hắn, xem sau này ai dám can đảm nhớ nhung phu nhân của hắn!

Trong lòng Lăng Thần lóe lên một tia lạnh lùng.Phốc ——Hạ Thiên Tịch trực tiếp hộc máu.Cái này chính là gì?

Cái này gọi là trên có chính sách dưới có đối sách!Hạ Thiên Tịch co quắp khóe miệng dùng đôi mắt có vẻ vô cùng phong tình mà trợn Lăng Thần, bên trong đôi mắt đen nhánh đơn giản là tâm tình không nói ra được, có bực tức, cũng có bất đắc dĩ, nhiều hơn chính là không còn gì để nói cùng tạc mao...Nhìn khuôn mặt muốn tạc mao lại ẩn nhẫn của Hạ Thiên Tịch, một đôi mắt đào hoa vốn là nhỏ dài, vốn cũng không lớn nhưng lại bị hắn dùng sức trừng thật lớn, ánh mắt đen nháy mờ mịt như sương mù, mà cố tình bên trong con ngươi lại như là hoa đào nở rộ, cực kỳ hấp dẫn người.Ánh mắt Lăng Thần trở nên sâu thẩm lên rất nhiều, khóe môi tà tứ mang theo nụ cười, chậm chạp lại mập mời nói, "Phu nhân, em nếu cứ như vậy trực tiếp câu dẫn tôi, tôi sẽ không nhịn được nga!"

Hô hấp hơi nóng từ đối diện truyền đến, thanh âm trầm thấp ở dưới bóng đêm như mang theo một loại mị lực đầu độc lòng người.Hạ Thiên Tịch run rẩy một cái, sao hắn lại có thể quên mặt, tên Lăng Thần này thật ra chính là một tên yêu nghiệt a.Bất quá gần đây Lăng Thần đều vô điều kiện mà cưng chiều hắn, cho nên hắn quên mất tính cách thật sự của hắn, người này ...Tuyệt đói là một người da mặt cực kỳ dày nói một không nói hai, tuyệt đối không phù hợp với hình dáng và khí chất của hắn, mà cố tình không có ai biết.Sắc mặt Hạ Thiên Tịch nháy mắt đủ mọi màu sắc, chỉ đành cắn răng nuốt máu trong cổ họng xuống oán hận nói, "Không được phép gọi là phu nhân."

Sau đó hắn cũng không có quay đầu lại mà lập tức đi, hắn cảm giác được nếu hắn còn ở đây nhất định sẽ bị Lăng Thần chọc tức mà hộc máu."

Vậy gọi là gì?

Thiên Thiên?

Tịch Tịch?

Bảo bối?"

Bùm ——Hạ Thiên Tịch thật sự muốn quỳ."

Tịch Tịch."

Hạ Thiên Tịch cắn răng nghiến lợi nói._____________________Thanh: Hôm nay thật sự quá năng suất, 1 ngày 3 chap, muôn năm.
 
[Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi
Chương 61. 'Vận cứt chó' trong truyền thuyết.


Edit: LTLăng Thần hài lòng nheo mắt lại, nhấc chân bước đi theo bên người Hạ Thiên Tịch, tựa như không nhìn thấy thần sắc như ăn phải phân của Hạ Thiên Tịch, dương dương đắc ý nói, "Tịch Tịch, tôi đã nói rồi, em thích nhất là Tịch Tịch, tôi cũng thích Tịch Tịch nhất, thật ra thì tôi cũng không ngại gọi em là bảo bối, vậy thì sau này mọi người đều biết em là người của tôi, đương nhiên, tôi thích nhất chính là phu nhân, vậy thì người khác cũng không cần suy đoán cũng biết được quan hệ của chúng ta..."

"Im miệng."

Hạ Thiên Tịch lệ rơi đầy mặt, vì cái lông gì mà trước kia hắn cũng không biết thì ra Lăng Thần là một người nói nhiều?Lăng Thần lập tức ngậm miệng, thanh âm hài hước có vẻ hài hước rốt cuộc thanh tĩnh, Hạ Thiên Tịch lập tức bước nhanh rời đi, nhưng mà nhìn thấy người bên cạnh vẫn đi theo hắn, Hạ Thiên Tịch nổi giận đùng đùng quay đầu, "Ngươi còn đi theo ta làm gì?"

Hạ Thiên Tịch mà tạc mao thì giống như thú đang xù lông muốn nổ tung, căn bản đảo thụ. (?)Lăng Thần nheo lại mắt phượng nhìn phu nhân nhà mình đang tạc mao, ừ ... phu nhân như vậy cũng rất là khả ái!Hãn (chảy mồ hôi)!

Hạ Thiên Tịch nếu mà biết ý tưởng trong nội tâm của Lăng Thần, phỏng chừng đập đầu tử tự đi luôn!Đáng yêu CMM (con mother mày)!

Lão tử là đàn ông sao lại có thể dùng từ khả ái!Hạ Thiên Tịch lệ rơi đầy mặt!Lăng Thần mím môi mỏng hất cằm bày tỏ, rõ ràng lúc trước em không phải bảo tôi im miệng sao?

Thân là một cái trung khuyển đủ tư cách, từ đầu đến cuối đem lời nói của phu nhân thành thánh chỉ mà chấp hành, phu nhân bảo hắn im miệng hắn nhất định phải lập tức ngậm miệng, nghe lời đến mức so với dùng máy khống chế còn phải nhanh nhẹn hơn.Hạ Thiên Tịch hộc máu, hắn thật sự muốn phun máu đầy mặt Lăng Thần.Bây giờ thì nghe lời, lúc lão tử muốn ngươi đừng thích ta nữa sao ngươi không nghe lời như vậy chứ?Hạ Thiên Tịch không muốn dây dưa thêm với Lăng Thần nữa, bây giờ hắn chỉ muốn thoát khỏi Lăng Thần, nào biết Lăng Thần một mực theo hắn đi đến cửa kí túc xá, trên trán Hạ Thiên Tịch là một dấu + thật lớn (?), quay đầu mặt nổi giận đùng đùng nhìn Lăng Thần nói, "Ta đã đến cửa kí túc xá, ngươi còn đi theo ta làm gì?"

Lăng Thần mím môi hất cằm tỏ ý, phu nhân không cho hắn mở miệng tuyệt đối không mở miệng, con trung khuyển này nghe lời thật a!Dấu + trên trán của Hạ Thiên Tịch trở nên lớn hơn, "..." (Thanh:Dấu cộng là gì hỡi các chị em?)Bây giờ hắn có thể giết người không?

Có thể không?

Có thể không?"

Ngươi có thể nói rồi."

Đối với tên Lăng Thần không bình thường này, Hạ Thiên Tịch lệ rơi đầy mặt thật sự muốn quỳ xuống."

Tịch Tịch, tôi cũng ở kí túc xá này.: Lăng Thần dương dương đắc ý nheo lại mắt phượng nói, trong mắt là không chút nào che dấu thần sắc đắc ý, hắn cũng không nghĩ tới hắn cùng Tịch Tịch lại được chia cùng một cái kí túc xá, quả nhiên đây chính là duyên phận trong truyền thuyết a, hai người bọn họ không hổ là trời sinh một đôi, ngay cả trời cũng đang giúp bọn họ, khuôn mặt lạnh lùng tuấn mĩ của Lăng Thần trong nháy mắt cười híp mắt ^_^!"

Nói bậy."

Hạ Thiên Tịch không chút nghĩ ngợi liền trợn mắt."

Tịch Tịch, em nhìn xem."

Lăng Thần đắc ý nâng lên quang não ở cổ tay để cho Hạ Thiên Tịch nhìn thông tin bên trong quang não của hắn, quả thật là cùng một cái kí túc xá.Hạ Thiên Tịch trong nháy mắt hộc máu.Duyên phận của hắn cùng Lăng Thần, trong nháy mắt để cho hắn muốn quỳ.Sao mà tới nơi nào cũng không thể thoát khỏi Lăng Thần chứ?

Đây chính là 'vận cứt chó' trong truyền thuyết!_________________________TThanh: Cháp mới giữa đem khuya, kỉ lục 4 chap trong 1 ngày, vãn mỗ xin bái phục bản thân mình.
 
[Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi
Chương 62. Bệnh sạch sẽ nghiêm trọng!


Edit: LT"Tịch Tịch!"

Thân thể Lăng Thần bỗng nghiêng về phía trước, một tay bắt được cằm của Hạ Thiên Tịch, ngón tay thon dài chậm rãi cọ xát cánh môi đỏ tươi của Hạ Thiên Tịch, động tác mập mờ đầy sắc tình, bên trong con ngươi ngân sắc tràn đầy thần sắc cưng chiều, nhưng lại mang theo một ít nguy hiểm, lời nói trầm thấp tuyệt đối không cho người khác phản bác, mang theo một cỗ hơi thở vương giả lại vô cùng ngang ngược, "

Sau này, ngàn vạn lần không nên nghi ngờ người đàn ông của em nữa, nếu không..."

Khí tức ấm áp của người đối diện phả vào mặt mũi Hạ Thiên Tịch, đưa đến từng đợt run rẩy của Hạ Thiên Tịch, khí tức mát lạnh có một không hai thuộc về hương vị trên người nam nhân, giờ phút này dù xen lẫn mồ hơi nhưng cũng không khó ngửi, hắn nói thật nhỏ, "Nếu không tôi cũng sẽ rất tức giận nga!"

Hắn chưa nói câu kế tiếp, nhưng bên trong ánh mắt kia nổi lên một vòng xoáy nguy hiểm như bão táp, làm cho Hạ Thiên Tịch cảm giác được, lời chưa nói hết của hắn là gì.Ta sẽ rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng!Cho dù Hạ Thiên Tịch chưa từng thấy qua cái hậu quả nghiêm trọng đó là dạng gì, nhưng mà vào giờ phút này cảm giác được khí tức cường đại nguy hiểm của Lăng Thần, Hạ Thiên Tịch một chút cũng không muốn gặp cái hậu quả nghiêm trọng là nghiêm trọng như thế nào!Lăng Thần sau khí nói xong, cúi đầu khẽ hôn môi của Hạ Thiên Tịch một cái rồi nhanh chóng rời đi, tâm tình thực sự là không thể tốt đẹp hơn, mùi vị của phu nhân thật là làm cho người khác muốn ngừng cũng không được.Hạ Thiên Tịch hỗn độn trong gió, hắn lại bị chiếm tiện nghi, *khóc*!Lăng Thần đẩy cửa ra, phòng kí túc xá này là bốn người một phòng, giờ phút này bên trong kí túc xá đã có hai người, chính là Tinh Dạ và Thẩm Hảo, hai người bọn họ đã tới kí túc xá trước.Mà bây giờ Thẩm Hạo đã tắm xong đi ra nằm ở trên một cái giường, Tinh Dạ đang cầm bàn chải ra sức chà xát mặt đất rắn chắc.Hạ Thiên Tịch đi vào chính là thấy được một màn như vậy, thân thể nhỏ yếu của Tinh Dạ bất chấp một ngày mệt nhọc, vùi đầu ngồi chổm xuống dưới ra sức chà xát mặt đất, nghe được tiếng bước chân sau lưng, Tinh Dạ quay đầu lại nhìn bọn họ một cái, thấy là hai người bọn hắn cũng không tỏ ra quá kinh ngạc, chẳng qua đôi mắt kia nhìn chằm chằm vào đôi chân đang đặt ở trên sàn nhà của bọn họ mà nhỏ giọng nói, "Các ngươi làm sàn nhà bẩn."

Hạ Thiên Tịch cùng Lăng Thần, "..."

Cái trán Lăng Thần không nhịn được mà co giật một cái.Hạ Thiên Tịch giật giật khóe miệng, trên trán hắc tuyến đầm đìa, hắn biết bệnh sạch sẽ của Lăng Thần rất nghiêm trọng, nhưng bây giờ hắn mới phát hiện thì ra Tinh Dạ ở bên trong Tử Vong rừng rậm cùng Tinh Dạ bây giờ nhất định chính là hậu bối gặp tiền bối."

Ở cửa có giày các ngươi thay nhanh lên."

Tinh Dạ nhìn quần áo hai người lại cau có chân mày nói, "Tắm rửa nhanh lên một chút rồi đổi quần áo, mùi mồ hôi trên người các ngươi sẽ ô nhiễm không khí trong phòng."

Sống chung không sai biệt lắm chừng nửa tháng, Tinh Dạ đã không còn sợ bọn họ nữa.Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần đương nhiên biết bệnh sạch sẽ của Tinh Dạ có bao nhiêu nghiêm trọng, nếu không nghe theo việc hắn nói, đôi mắt kia của hắn có thể nhìn chằm chằm ngươi mấy giờ mà không nháy một cái, trực tiếp đem lông tơ toàn thân dựng đứng, chịu phục, làm theo ý của hắn, cho nên hai người không có nói gì nhiều lập tức đổi giày để nguyên quần áo xuống."

Tịch Tịch, em đi tắm trước."

Lăng Thần quan tâm từ bên trong tủ quần áo cầm ra một bộ sạch sẽ đưa cho Hạ Thiên Tịch, trước khia bọn họ được an bài vào kí túc xá, quần áo cùng độ dùng của bọn họ đã được nhà trường an bài trước thời hạn.Sau một ngày mệt nhọc Hạ Thiên Tịch cũng không muốn tranh cãi gì với Lăng Thần nữa, lập tức vào phòng tắm chuẩn bị thoải mái mà tắm, ở bên trong Tử Vong rừng rậm bọn họ cả ngày đều dùng thủy hệ ma pháp của Hạ Thiên Tịch mà tắm, nhưng mà tắm một chút cũng không thoải mái.Lăng Thần sờ mũi một cái, hắn vốn cho là Tịch Tịch sẽ mời hắn cùng tắm chứ (≖‿≖✧).Hãn!

Quả thực là hắn tự mình đa tình mà o(≧▽≦)0.___________________________Thanh: Hai bạn trẻ mới 16 tuổi thôi đó, anh Thần muốn bóc lịch à? 囧囧囧
 
[Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi
Chương 63. Xuẩn manh VS sạch sẽ.


Edit: LTBất quá cũng không sao, hắn tin tưởng sau một thời gian dài chung đụng với Tịch Tịch, tình cảm hai người thăng hoa, Tịch Tịch nhất định sẽ mời hắn tắm chung, bây giờ hắn phải chuẩn bị giường cho Tịch Tịch đã.

Lăng Thần cầm ra chăn nệm mới đặt trên giường, sau khi hắn chỉnh chu xong cái giường này lại tới chỉnh sửa cái giường khác, chờ Lăng Thần bày biện xong hai cái giường thì Hạ Thiên Tịch cũng đi ra, thân thể bây giờ cực kì mệt mỏi, hắn muốn ngủ một giấc thật ngon."

Tịch Tịch, em ngủ cái giường nào cũng được."

Vẻ mặt Lăng Thần khoe khoang ghi rõ cầu khích lệ nhìn Hạ Thiên Tịch.Hạ Thiên Tịch nhìn hai cái giường sạch sẽ ngăn nắp cùng chăn nệm, nhướng mày, cười híp mắt nói, "Rất ngoan!"

Lăng Thần, "..."

Bộ dạng như đang khen ngợi con chó nhỏ đó là gì?Sắc mặt Lăng Thần đen một chút.Tâm tình buồn bực trước đó của Hạ Thiên Tịch rốt cuộc chuyển biến tốt, thoải mái ngáp một cái sau đó đi lên trên một cái người nằm lên, Lăng Thần nhìn động tác của Hạ Thiên Tịch nhíu nhíu chân mày đi đến bên người hắn nói, "Tịch Tịch, tóc của em còn chưa có lau không, không được ngủ, ngồi dậy lau khô tóc rồi ngủ tiếp, nếu không ngày thứ hai sẽ nhức đầu."

Cơn buồn ngủ đang đến Hạ Thiên Tịch lầm bầm một tiếng, "Không sao."

Cũng đã mệt mỏi một tháng, thật vất vả mới có một cái giường nệm chăn chiếu mềm mại, hắn sao còn dư sức mà quản tóc có khô hay không?

Hắn bây giờ chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon.Nhìn Hạ Thiên Tịch cả người lười biếng chui vào trong chăn, Lăng Thần bất đắc dĩ lắc đầu một cái sau đó cầm đến khăn lông sạch sẽ thay Hạ Thiên Tịch lau chùi tóc, động tác vừa ôn nhu vừa dè dặt, rất sợ đánh thức người đang ngủ này."

Các ngươi là tình nhân phải không?"

Thẩm Hạo đột nhiên lên tiếng hỏi.Động tác trong tay Lăng Thần không dừng lại chút nào, nhướng mày nói, "Dĩ nhiên."

Tâm tình của hắn càng thêm rối rắm."

Tình cảm của hai người thật tốt."

Thẩm Hạo chắc chắn nói."

Ừ."

Lăng Thần gật đầu, tình cảm của bọn họ đương nhiên tốt."

Ngươi còn chưa ngủ?"

Lăng Thần ngẩng đầu nhìn Thẩm Hạo, cái thân thể to lớn của người này, đối với thể lực của Thẩm Hạo hắn cũng cảm giác vô cùng kinh ngạc.Bởi vì hắn sinh ra ở quân nhân thế gia, từ nhỏ đã chịu sự huấn luyện của phụ thân, cho nên thể thuật đặc biệt tốt, nhưng mà không nghĩ tới thể lực của Thẩm Hạo so với hắn còn tốt hơn, cõng một người chạy tới mấy giờ lại còn không thở dốc."

Ta đói nên không thở được."

Thẩm Hạo mặt xuẩn manh nói, một tay để trên bụng mình, có vẻ thật sự đói không chịu được.Khóe môi Lăng Thần không khỏi run rẩy."

Không phải ngươi còn có bịch dinh dưỡng sao?"

Đó là 20 bịch, đủ đến hắn lấp no bụng đu!

Người bình thường một bịch cũng no rồi."

Những thứ kia là giữ lại cho ngày mai, nếu hôn nay uống thì ngày mai sẽ không có mà uống."

Vẻ mặt Thẩm Hạo đau khổ bi thương nói.

Người nghèo vô cùng đau thương!Lăng Thần, "..."

"Ngươi không có tiền sao?"

Dù có là nghèo đi nữa, cũng không đến nỗi không ăn được cơm đi!"

Lúc ta tới báo danh liền quên túi trên xe buýt."

Thẩm Hạo đằng đằng sát khí, "Một giờ sau ta mới nhớ tới, ta đuổi theo cái xe buýt đó một ngày, cũng không có tìm ra được cái túi của ta."

Lăng Thần, "..."

Hắn có nên nói người này là xuẩn manh không>"Ta còn có bịch dinh dưỡng."

"Thật không?

Ngươi thật sự quá tốt."

Cặp mắt Thẩm Hạo sáng lên, cầm lấy túi đeo lưng của Lăng Thần nhìn một cái thấy bên trong có hơn mười bịch dinh dưỡng, hưng phấn lập tức mở ba bịch ra uống.Lăng Thần, "..."

Ăn nhiều như vậy?

Quả thực chính là thùng cơm a!Cảm thấy tóc Hạ Thiên Tịch đã khô, Lăng Thần mới dừng tay, ánh mắt ôn nhu nhìn khuôn mặt đang ngủ của Hạ Thiên Tịch, gò má đẹp đẽ da thịt trắng nõn, vì mới tắm nước nóng xong nên bây giờ gò má ửng đỏ, Lăng Thần dùng ngón tay đẩy sợi tóc trên giương mặt hắn ra hai bên, xúc cảm bóng loáng vô cùng tốt, Lăng Thần cười tà mị cúi đầu hôn một cái trên khuôn mặt bóng loáng của hạ Thiên Tịch, căn bản không để ý đến người khác, hài lòng đi tắm.Sau khi Lăng Thần tắm xong, lại giúp Hạ Thiên Tịch dịch dịch góc chăn sau đó cũng nằm trên một cái giường khác đi ngủ, mà kí túc xá yên tĩnh cũng chỉ có Tinh Dạ không sợ vất cả đứng ở trong góc dùng bàn chải ra sức chà sát sàn nhà, haizz!Hãn!

Bệnh sạch sẽ này nghiêm trọng đến chừng nào a!Cạn lời!

Nhìn trời!___________________________Thanh: Phải cố gắng tăng tiến độ thôi, chứ chỉ mới đi được gần 1/7 chặng đường dài thôi.

Mọi người là động lực của ad, ủng hộ ad nhé~Thân ái~~
 
[Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi
Chương 64. Lăng Thần buồn bực.


Edit: LTNgày thứ hai, Hạ Thiên Tịch ngủ một giấc tự nhiên tỉnh, đây là cuộc sống mà hắn mơ tưởng trong mấy tháng qua, từ bốn tháng trước khi mà hắn vừa trọng sinh, cuộc sống mà mỗi ngày hắn phải trải qua chính là cố gắng tăng tu vi của mình lên, ban ngày không ngừng rèn luyện, ban đêm lại không ngừng tư luyện ma pháp, may mà mấy tháng tu luyện này của hắn cũng không có coi như là uổng phí, mặc dù bây giờ hắn chỉ là học sinh dự bị của Trường quân đội Đệ Nhất, nhưng hắn tuyệt đối có tự tin có thể hoàn thành huấn luyện trở thành học viên chính thức của Trường quân đội Đệ Nhất.

Hạ Thiên Tịch mờ mịt chớp chớp mắt, đã bốn tháng a, không nghĩ tới hắn đã trọng sinh lại được bốn tháng, tính một chút cuộc sống của mình trong bốn tháng qua, phải nói là rất phong phú, mặc dù mỗi ngày đều mệt mỏi, nhưng sống mỗi ngày đều có ý nghĩa, sau này mỗi ngày hắn cũng phải sống có ý nghĩa.Tỉnh dậy nhìn kí túc xá một chút, kí túc xá này đã không còn ai, nhà trọ mới tinh ngay cả sàn nhà cũng có thể soi gương, Hạ Thiên Tịch co rút khóe miệng, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết đây là công lao của ai.Nhìn đồng hồ một chút, bây giờ đã hơn 11 giờ sáng, gần 12 giờ, sờ bụng một cái đột nhiên cảm giác đói, Hạ Thiên Tịch quyết định xuống giường rửa mặt rồi đi phòng ăn để ăn cơm, cuộc sống trong một tháng này mặc dù soi với những người khác đã tốt rất nhiều, nhưng mà mỗi ngày đều ăn trái cây, thịt nướng, ăn đến nỗi miệng hắn nhạt đến mức không nhận ra món này ngon hay dở nữa.Mới vừa trong phòng tắm rửa mặt xong đi nhà, cửa kí túc xá đã bị mở ra, người đi vào đầu tiên là một đầu tóc bạch kim lấp lánh Lăng Thần.Bóng người thon dài đi tử cửa vào đối lập với ánh sáng, một mái tóc dài màu bạc để bên vai, dưới ánh sáng hiện lên quang mang màu bạc lạnh lẽo, bên trong con ngươi là thần sắc lạnh lùng, môi mỏng mím chặt theo cảm tính càng thêm mê hoặc lòng người, vừa ngẩng đầu liền lộ ra một khuôn mặt tà mị cuồng quyến, con ngươi màu bạc lạnh lẽo vừa vặn chiếu tới Hạ Thiên Tịch, sau đó lúc nhìn đến Hạ Thiên Tịch thì cặp mắt màu bạc lãnh lẽo phảng phất như mùa xuân đến đất liền, nổi lên một ít ôn nhu gợn sóng.Vào giờ phút này, tâm Hạ Thiên Tịch không chịu khống chế mà bịch bịch nhanh xóng nhảy lên mấy cái.Không thể thừa nhận là, Lăng Thần đúng là một người đàn ông vô cùng có tính mị hoặc, chỉ nhìn nhìn dung nhan của người này, cũng rất ít người không bị hắn hấp dẫn, đặc biệt là khi con ngươi màu bạc của hắn rạo rực ấm áp, khi đó thật sự là rất say lòng người!Đáng chết!

Hạ Thiên Tịch trong lòng âm thầm mắng chính mình một cái, sao hắn lại có thể vào lúc này bị tên Lăng Thần này hấp dẫn?Hạ Thiên Tịch nhanh chóng đè xuống tâm tình đang loạn như con nai con của mình, khôi phục thần sắc như thường, mà lúc này Lăng Thần đã đến bên người Hạ Thiên Tịch, bên trong tay hắn còn ôm mấy bộ quần áo, Lăng Thần đem hai bộ trong số đó đặt ở trên giường mình, ngoài ra hai bộ đặt ở trên giường Hạ Thiên Tịch, lúc nhìn thấy Hạ Thiên Tịch nhướng mày liền giải thích, "Đây là quân phục của Trường quân đội Đệ Nhất."

Mặc dù bây giờ bọn họ vẫn chỉ là học sinh dự bị, nhưng nếu trở thành học sinh dự bị của Trường quân đội Đệ Nhất, cũng không thể mặc tiếp quần áo của mình, quân phục thống nhất vẫn phải mặc."

Sáng sớm em ngủ rất ngon, thông báo đi nhận quân phục tôi liền thay em lấy."

Khóe môi Lăng Thần gợi lên ý cười nói, "Tịch Tịch, nhanh thay quần áo rồi chúng ta đi ăn cơm!"

Hạ Thiên Tịch gật đầu một cái, ngay cả một câu cảm ơn cũng không nói, nếu Lăng Thần đã nguyện ý lấy cho hắn thì lấy, dù sao có lợi mà không kiếm chính là đứa ngốc, huống chi cũng không phải hắn chủ động bảo Lăng Thần đi lao động thay cho hắn.Hạ Thiên Tịch yên tâm thoải mái liền bắt đầu cởi xuống quần áo ngủ trên người chuẩn bị thay quần áo, không cần kiêng dè gì, hắn cũng không phải là người làm ra vẻ, dù biết Lăng Thần đối với mình có ý, bất kể cái ý này là thật hay giả, hắn cũng không có chút để ý ngay trước mặt Lăng Thần mà thay quần áo, kí túc xá đều là đàn ông, hắn cần phải kiểu cách sao?Mà lúc này Thẩm Hạo cùng Tinh Dạ đẩy cửa đi vào, Lăng Thần đang dùng ánh mắt trần trụi, không kiêng dè gì thưởng thức thân thể của phu nhân nhà mình, bỗng nhiên cảm giác được cửa mở ra, nhìn hai người mở cửa, con ngươi mới vừa còn nhu tình mật ý trong nháy mắt lạnh xuống, ánh mắt như dao làm cho người ta không rét mà run bắn thẳng tắp về phía hai người đang ở cửa, bá đạo ra lệnh, "Đi ra ngoài."

Hơi thở cường đại lạnh như băng trong nháy mắt mở ra, hai chữ mang một cỗ cảm giác bị áp bạch nhắm thẳng về hai người.Hai người kia cứng rắn rùng mình một cái, mặc dù bọn họ còn chưa phản ứng kịp chuyện gì xảy ra, bất quá phản ứng kịp thời mà nghe theo mệnh lệnh mạnh mẽ này, hai người lập tức lui ra ngoài rồi đóng cửa lại, sau khi đóng cửa lại hai ngươi còn chưa phản ứng kịp chuyện gì đang xảy ra.Mà bên trong kí túc xá Lăng Thần càng thêm buồn bực, mới chỉ trong một cái nháy mắt, phu nhân liền thay áo quần xong, làm cho người ta vô cùng buồn bực. (Thanh: DÂM NAM!!!)______________________________________Thanh: Sáng 10h máy tự động off, chiều 4h45', tối 10h, ức chế quá huhu.

Bố ơi là bố, bắt dậy 5h sáng học bài, đối với con sâu lười như ad thì đây là CỰC HÌNHHHHHHH huhuhu T_T
 
[Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi
Chương 65. Thượng Đế đối xử không công bằng!


Edit: LTNhìn trong con ngươi màu bạc kia không hề che giấu sự thất vọng, Hạ Thiên Tịch nhướng mày một cái, cười, một khuôn mặt tinh xảo cười lại vô cùng vô hại, cánh môi đỏ tươi giương lên, đưa ngón trỏ ra nắm được cằm của Lăng Thần liền dùng sức đem đầu hắn ấn xuống ...

Thật ra thì, hắn cũng rất muốn một tay ngả ngớn làm ra hình ảnh trêu đùa cằm của Lăng Thần, chỉ là ...

Hạ Thiên Tịch đầy hắc tuyết nhìn cái tên Lăng Thần cao hơn mình không sai biệt lắm nửa cá đầu, cái chiều cao chênh lệch này thật đúng là làm người ta đau lòng a!

Bất quá, Hạ Thiên Tịch âm thầm may mắn là, dẫu gì mình bây giờ cũng mới 16 tuổi, hắn vẫn có thể cao tiếp.Hãn!

Ngươi lớn lên, chẳng lẽ Lăng Thần thì sẽ không sao?

Đừng quên rằng Lăng Thần cũng mới 16 tuổi a! (T: Thực ra edit đến đây ad mới nhớ :>)Hạ Thiên Tịch gơi lên đôi môi đỏ bừng cười lên phi thường câu nhân, "Sao?

Muốn ngủ với ta?"

"Ừ."

Lăng Thần nặng nề gật đầu, đối với phu nhân nhà mình, không có người chồng nào không muốn ngủ cùng.Hạ Thiên Tịch đáng thương, còn không biết mình đã bị Lăng Thần dán lên cái mác phu nhân, đến lúc hắn đã tỉnh ngộ hối hận thì đã không kịp, yên lặng vì ngươi mặc niệm, bi ai!Hạ Thiên Tịch nháy cặp mắt đào hoa, đuôi mắt thoáng hiện lên một cổ phong lưu vô hạn, thanh âm trong suốt của thiếu niên mang theo một cổ dị thường mập mờ, ngón tay dùng sức một nắm được cằm Lăng Thần rồi dùng sức ấn xuống, để cho hai người mắt đối mắt, hắn cười, "Đáng tiếc ... lão tử đối với ngươi không có hứng thú."

Nói xong còn hướng về phía Lăng Thần nhẹ nhàng thổi một hơi, ngón tay dị thường mập mờ bỏ qua cho cái cằm của Lăng Thần đồng thời lướt qua gương mặt của Lăng Thần, động tác mập mờ cùng giọng nói thật làm cho người ta vô cùng rung động, bất quá lời nói của hắn lại đả thương người khác như vậy!Hạ Thiên Tịch tâm tình tốt xoay người rời đi, sau khi đùa giỡn Lăng Thần một cái mới phát hiện, thật ra thì Lăng Thần cũng là một người cũng rất đáng yêu, haha!Lăng Thần nhướng mày, đối với hành động trêu đùa của phu nhân nhà mình làm cho hắn vô cùng cao hứng, việc này đã nói lên dẫu gì phu nhân bây giờ cũng đã bắt đầu chú ý đến hắn, bất quá lời của phu nhân nói ra...

Lăng Thần híp lại đôi mắt phượng, một tay nhanh chóng kéo thân thể của Hạ Thiên Tịch sắp rời đi, lúc Hạ Thiên Tịch còn chưa kịp phản ứng thì một cánh tay dài đã duỗi một cái đem cả thân thể Hạ Thiên Tịch ôm vào trong ngực, lực đạo của hai tay thật chặt làm cho Hạ Thiên Tịch muốn giãy giụa cũng không thoát được."

Buông ta ra."

Tâm tình tốt đẹp của Hạ Thiên Tịch trong nháy mắt biến mất, khuôn mặt đen lại trợn mắt nhìn Lăng Thần."

Phu nhân, em vừa rồi trực tiếp câu dẫn tôi ..."

Thanh âm Lăng Thần trầm thấp, mang theo từ tính có một không hai của đàn ông.Hạ Thiên Tịch không hiểu, rõ ràng hắn và Lăng Thần đều cùng tuổi, hắn chẳng qua là nhỏ hơn Lăng Thần có hai tháng, cũng không biết trong hai tháng đó Lăng Thần có phải đã ăn cái gì kích thích hay không?

Dáng dấp cao hơn hắn hơn nửa đầu cũng được, dáng người đã cao lại thon dài, ngũ quan sâu sắc tuấn mĩ, nhìn qua một cái cảm thấy cực kì đàn ông, rất có cái loại hương vị đàn ông, hơn nữa thanh âm cũng trầm thấp làm người nghe vừa nghe chính là mang theo một loại từ tính độc nhất vô nhị của đàn ông.Nhưng hắn lại khác, mặc dù có dáng người thon dài, lại không to lớn như Lăng Thần, càng không có hương vị đàn ông như Lăng Thần, thanh âm của hắn cũng thuộc về loại mát lạnh của thiếu niên, mà không giống cái loại lực hút như của Lăng Thần.Thượng Đế đối với hai người bọn họ nhất định chính là đối đãi không công bằng.Hạ Thiên Tịch bĩu môi suy nghĩ._________________________Thanh: Có ai khen kẻ thù mà lại chê bản thân như em không hử Tịch?À mà cái việc không công bằng đó, thực ra là để thuận lợi cho việc đó thôi.
 
[Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi
Chương 66. Ngươi nha, ngươi là quỷ đói đầu thai sao?


Edit: LTBỗng nhiên, cằm có cảm giác đau đớn, Lăng Thần một tay vòng ở eo Hạ Thiên Tịch, một tay nắm chặt cằm Hạ Thiên Tịch, nguy hiểm mà nheo lại mắt phượng, cười như không cười nói, "Phu nhân, em còn có thời gian vào cõi tiên?

Xem ra là vi phu không đúng, nếu vừa mới chọc giận tôi, như vậy bây giờ liền vì vi phu mà hạ hỏa đi!"

Lăng Thần vừa nói liền trực tiếp cúi đầu xuống hôn ở trên đôi môi Hạ Thiên Tịch.Hạ Thiên Tịch trừng hai mắt, hắn thật sự không có nghĩ tới Lăng Thần lại không biết xấu hổ liền hôn hắn.

Không, phải nói làm dám hôn lên môi hắn, trước kia Lăng Thần hôn gò mà hắn cũng không có thèm để ý, nhưng lần này có thể coi như là triệt để hôn môi.Đầu óc Hạ Thiên Tịch tối đen, muốn phản kháng nhưng lại phát hiện Lăng Thần lại đem cả thân thể hắn gắt gao mà ôm, cũng không biết vì sao bây giờ hắn lại có khí lực lớn như vậy?Hạ Thiên Tịch cau mày, nhắm mắt lại, nếu đã giãy giụa không được vậy cũng chỉ có thể tiếp nhận, chỉ là hôn môi mà thôi, hắn cũng không đến mức xấu hổ, dù sao ... hắn cũng không thấy mình thua thiệt.Hạ Thiên Tịch không nhúc nhích nằm ở trong ngực Lăng Thần mặc hắn hôn, cái loại bị động chờ đội người khác hôn căn bản không phải tính cách của hắn, hắn cũng không phải là đàn bà.

Hai người đều là đàn ông, dù Lăng Thần cũng không phải người hắn thích, nhưng mà hôn môi cũng được, quyền chủ động phải là hắn.Hạ Thiên Tịch lập tức nhiệt tình đáp lại, muốn đoạt lại quyền chủ động, dù sao lão tử cũng là đàn ông, dựa vào cái gì mà lão tử phải giống như đàn bà bị ngươi ôm hôn.Hạ Thiên Tịch nghĩ như vậy, càng nhiệt tình đáp lại.Lăng Thần mới vừa rồi cũng chỉ là muốn hôn đôi môi đỏ tươi đó, thật ra thì từ lâu hắn đã rất muốn hôn lên nó rồi, bất quá Hạ Thiên Tịch một mực cự tuyệt hắn, hắn sợ chọc giận người đến cuối cùng không thu lại kết quả tốt, hôm nay bị Hạ Thiên Tịch trắng trợn trêu đùa như vậy, ở trong mắt Lăng Thần nhất định chính là Hạ Thiên Tịch trần trụi câu dẫn hắn, nếu em đã trần trụi công khai như vậy, hắn nếu còn làm Liễu Hạ Huệ*, thì hắn tự cầm đao chém mình đi.* Liễu Hạ Huệ (tiếng Hán: 柳下惠, 720 TCN- 621 TCN), nổi tiếng là một chính nhân quân tử.Liễu Hạ Huệ một hôm dừng chân nghỉ qua đêm trước cổng thành, có một phụ nữ cũng đến trú chân.

Trời lạnh người phụ nữ này bị cảm lạnh rét cóng, Liễu Hạ Huệ liền cởi áo mình ra khoác lên người cô ta rồi ôm vào lòng để cô ta hết lạnh, mà trong lòng không hề có một chút tà tâm.Lại có lần Liễu Hạ Huệ ngồi xe ngựa với đàn bà, đi cả quãng đường dài mà mắt ông chỉ nhìn thẳng chứ không hề liếc ngang lần nào.Đúng, Hạ Thiên Tịch vốn chỉ là muốn trêu đùa Lăng Thần một chút, nhưng mà trêu đùa của hắn trong mắt Lăng Thần trực tiếp biến thành trần trụi câu dẫn.Phu nhân cũng đã nhiệt tình đến như vậy, thân là chồng còn không hành động, trừ phi hắn bất lực.Lăng Thần rốt cuộc hôn được đôi môi đã mơ tưởng rất lâu, cánh môi non mềm thật sự mềm mại như trong tưởng tưởng, nhưng lại bất đồng với những nữ nhân khác (anh đã hôn nữ nhân O.O?), đôi môi của thiếu niên mang theo khí tức mát lạnh có một không hai của hắn, còn vô cùng đầy đặn co dãn, tỉ mỉ thưởng thức tựa như tản ra một loại mùi thơm thấm vào lòng người, khiến cho Lăng Thần vừa hôn lên liền nghiện.Đặc biệt là khi lấy được Hạ Thiên Tịch đáp lại, Lăng Thần càng thêm tích cực, có thể nói hai người đều không phải là nụ hôn đầu, mặc dù trước kia Lăng Thần không có thích ai, nhưng thân là con nhà quý tộc, nụ hôn đầu cái gì đó nhất định đã sớm không còn nữa, mà trước kia Hạ Thiên Tịch cũng thích qua Lan Tư Đặc, nụ hôn đầu càng không cần nói. (T:Thì ra cả 2 bạn chẻ đã mất 1/2 zin QAQ)Hai người tích cực đáp lại đối phương, nếu mà bị người ngoài thấy được nụ hôn kịch liệt nóng bỏng của hai người, nhất định sẽ khen ngợi một tiếng hai người tình cảm thật là tốt a!Đáng tiếc, bây giờ chỉ có hai người biết, nụ hôn của bọn họ căn bản cũng không giống như là hôn, ngược lại giống như là đang phân chia cao thấp.Quả thực, bây giờ hai người đều đang so tài, vừa mới lấy được sự đáp lại của Hạ Thiên Tịch Lăng Thần liền vô cùng kích động, nhưng là hôn cũng cảm giác không được bình thường, phu nhân muốn đoạt lại quyền chủ động!

Sa có thể như vậy được?

Thân là chồng sao hắn có thể phu nhân nắm giữ quyền chủ động?

Lăng Thần giám chắc sau này phu nhân nhất định muốn phản công!Muốn phản công!

Đừng nói là cửa, ngay cả cửa sổ cũng không có!Cho nên Lăng Thần cũng không để ý thưởng thức hôn môi mùi vị như thế nào, lập tức bắt đầu cùng Hạ Thiên Tịch ganh đua cap thấp, muốn đoạt lại quyền chủ động.

Hạ Thiên Tịch cũng không cam lòng yếu thế chút nào, hắn nhất định phải đoạt lại quyền chủ động.Cho nên ở trong mắt người ngoài hai người kịch liệt hôn nóng bỏng căn bản cũng không phải là nụ hôn nóng bỏng, ngược lại là hai người đang so tài mà thôi.Đến cuối cùng, hai người ai cũng không chịu thua, cho đến lúc hai người cũng sắp ngạt thở, Hạ Thiên Tịch mở mắt ra nhìn Lăng Thần, Lăng Thần cũng mở mắt ra nhìn Hạ Thiên Tịch, lúc tầm mắt hai người tiếp xúc với nhau, hai người đồng thời tách ra, thanh âm hút bám của 4 cánh môi ( 4 cánh chứ không phải 4 đôi nhé :Hạ Thiên Tịch hướng chỗ lấy cơm đi tới, lúc này Lăng Thần đã bước nhanh đến bên người hắn, nói, "Tịch Tịch, em tìm chỗ ngồi xuống trước, tôi đi mua cơm."

Hạ Thiên Tịch nhướng mày nhìn Lăng Thần một cái, thần sắc Lăng Thần như thường, thật giống như lúc trước hai người bọn họ chưa từng phát sinh chuyện gì, Hạ Thiên Tịch cười như không cười tự giác quay đầu tìm chỗ trống ngồi xuống, nếu Lăng Thần nguyện ý lấy lòng vậy để cho hắn cống hiến, Hạ Thiên Tịch cũng yên tâm thoải mái mà hưởng thụ.Đúng dịp ở phòng ăn thấy Tinh Dạ và Thẩm Hạo còn đang ăn cơn, Hạ Thiên Tịch ngay lập tức đến chỗ bên hai người ngồi xuống.Tinh Dạ ngẩng đầu nhìn Hạ Thiên Tịch một cái không lên tiếng, Thẩm Hạo hì hì hướng về Hạ Thiên Tịch cười ngây ngô một tiếng, kết hợp với khuôn mặt cương nghị của hắn nhìn qua có vẻ ngu ngốc, Hạ Thiên Tịch đối với cái tên Thẩm Hạo này ấn tượng vô cùng sâu sắc, trong ngày hôm qua hắn lại có thể cõng một người chạy mấy giờ cũng không thở dốc."

Thẩm Hạo, thể thuật của ngươi rất tốt?"

"Ừ, thể thuật của ta cấp bảy."

Thẩm Hạo trả lời.Hạ Thiên Tịch bất ngờ nhìn Thẩm Hạo một cái, thể thuật cấp bảy là ở trên hắn cũng Lăng Thần a, không trách ngày hôm qua hắn có thể mặt không đỏ không thở dốc mà chạy mấy giờ, thật đúng là chân nhân bất lộ a! (?)*Chân nhân bất lộ : nghĩa là những người đắc đạo không dùng thân phận thật của mình thể hiện ra trước mặt người khác .

Rộng hơn là những người có tài thật sự thì không tùy tiện thể hiện tài năng của mình. (Cảm ơn sự đóng góp của bạn ChauNguyen052 nhé
 
Back
Top Bottom