Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi

[Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi
Chương 37_ Lăng Thần đến


Edit: LTTheo miệng của Viêm ma thú, một cổ hôi thối ngay lập tức xông thẳng vào mũi, Hạ Thiên Tịch thiếu chút nữa là trực tiếp ngất đi, ngẩng đầu nhìn về cái miệng to như cái chậu của Viêm ma thú và hàm răng đen nhánh, Hạ Thiên Tịch cắn răng nghiến lợi nói, "Nếu mà ta chết, ta cũng sẽ đem con chó này chết chung."

Cắn răng dùng số tinh thần lực ít ỏi còn lại làm một cái tường băng chắn đến trước mặt, hy vọng tường băng có thể ngăn chặn được ba giây là tốt rồi, Hạ Thiên Tịch nhanh chóng từ dưới đất bò dậy, nhưng tinh thần lực của hắn hao tổn rất là nhiều, tường băng hoa lệ bị Viêm ma thú cắn một cái liền nứt ra, Hạ Thiên Tịch từ dưới đất bò dậy còn chưa kịp chạy trốn, hàm răng to lớn của Viêm ma thú đã ở trước mặt hắn nhanh chóng căn xuống, bị miệng của Viêm ma thú vây lại, một cổ mùi hôi thối tanh tưởi càng thêm đậm đà, làm do dạ dày của Hạ Thiên Tịch cũng muốn lộn ngược ra, nhưng trước mắt hắn còn chưa kịp hôn mê, bởi vì hắn sắp bị Viêm ma thú ăn ...Hạ Thiên Tịch khóc ròng!Thật vất vả mới sống lại thêm một lần nữa, lại bị một con súc sinh xấu xí ăn tươi nuốt sống, mụ nội nó hắn thực sự quá xui đi.Hắn tình nguyện tự sát cũng không tình nguyện bị con súc sinh này ăn tươi nuốt sống a!Hạ Thiên Tịch thật muốn rống to, nhưng hắn đã không còn thời gian...Ngay tại lúc Hạ Thiên Tịch cho rằng mình sắp ơhải bị một con súc sinh ăn tươi nuốt sống, một ánh mắt lạnh lẽo thoáng xuất hiện trước mắt hắn, thanh âm lạnh lùng trầm thấp vang lên bên tai, "Còn đứng ngây ra đó làm gì?

Còn không mau mau đi ra ngoài?"

Lúc này ở trong miệng ma pháp là một cơ giáp cao ngất ngưỡng, ngân sắc cơ giáp, đường cong thực sự rất là đẹp, giờ phút này hai tay của cơ giáp đang mở hai tay ra chống đỡ trước miệng Viêm ma thú. (T: Anh hùng cứu mĩ nhơn phiên bản nam nam a~~ cứ thích xuất hiện cuối cùng cho oách)Hạ Thiên Tịch phản ứng lại, chỉ là bất quá tình huống trước mắt không cho hắn kịp suy nghĩ nhiều điều gì, Hạ Thiên Tịch ngay lập tức chạy ra thì Lăng Thần cũng lập tức đến phía trước, Hạ Thiên Tịch bây giờ mới phát hiện ra Lăng Thần đã là chiến sĩ cơ giáp cấp 3, bất quá cấp 3 với cấp 4 vẫn rất là khác xa."

Hống ——" Viêm ma thú nổi giận, thân thể to lớn lay động làm cho cả làn da cũng phải run lên.Lăng Thần lập tức đến bên người của Hạ Thiên Tịch, thanh âm lạnh lùng vang bên tai Hạ Thiên Tịch, "Nhanh gọi ra cơ giáp, chúng ta liên thủ công kích."

Chính hắn còn chưa phải là đối thủ của Viêm ma thú, chỉ có thể liên thủ, không chừng còn có thể có một chút hy vọng, dù không có giết được Viêm ma thú thì cũng có thể chạy trốn."

Ta còn chưa phải là chiến sĩ cơ giáp."

Hạ Thiên Tịch uể oải nói.Ba tháng này hắn tập trung tăng thể thuật, tinh thần lực, độ phù hợp cơ giáp, căn bản còn không có thời gian hấp thu năng lượng, thăng cấp làm chiến sĩ cơ giáp.Lăng Thần đột nhiên quay đầu, cơ giáp to lớn hướng về phía Hạ Thiên Tịch, dù Hạ Thiên Tịch không thấy được biểu tình trên mặt của Lăng Thần, nhưng cũng có thể cảm giác được tầm mắt nóng bỏng của hắn, trên mặt thấp thoáng còn có một ít ngượng ngùng."

Không phải là chiến sĩ cơ giáp mà giám tiến vào Tử Vong rừng rậm, ngươi là đồ ngu sao?"

Thanh âm lạnh lùng có Lăng Thần còn có ý cắn răng nghiến lợi.Ngươi mới là đồ ngu, cả ngà ngươi đều là đồ ngu.Hạ Thiên Tịch rất muốn phản bác, nhưng dù gì người ta cũng vừa mới cứu mình, hắn cũng không tiện bác bỏ._____________________Thanh: Ta chỉ có thể edit đến hết ngày mai thôi, đến thứ tư là ta phải gác lại việc lên máy để ôn toán vì đội tuyển bd cấp huyện của ta sắp loại mà... ta sẽ ôn thi đến hết tuần cho nên từ thứ tư đến hết tuần CÓ LẼ sẽ không thể ra chap mới nên ta ra nhiều chap tranh thủ cho mọi người đọc luôn.
 
[Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi
Chương 38_ Chạy trốn.


Edit: LTLúc này Viêm ma thú lại một lần nữa công kích đến ——
"Cẩn thận."

Thanh âm hổn hển truyền tới, thời điểm Hạ Thiên Tịch còn chưa kịp phản ưng, cơ giáp ngân sắc lạnh lẽo đã nâng lên hai tay đem thân thể của Hạ Thiên Tịch ôm lên, nhanh chóng xoay người hướng chỗ sâu của rừng rậm mà chạy đi.Viên ma thú rống giận đuổi theo phía sau bọn họ, mặc dù Lăng Thần là chiến sĩ cơ giáp cấp ba, nhưng đối với Viêm ma thú cấp 4 cũng chỉ còn cách chạy thoát thân, nếu không có Hạ Thiên Tịch thì hắn còn có thể hết sức mà liều mạng, nhưng là mang theo phiền toái thì không thể."

Không được, ngươi chạy trốn tiêu hao quá nhiều năng lượng, Viêm ma thú coi như là năng lượng tổng cộng của hai chúng ta, chúng ta sẽ thua nó."

Hạ Thiên Tịch nhìn Viêm ma thú đang đuổi theo bọn họ, bọn họ đã ở rừng rậm chạy trốn hơn một canh giờ, mà Viêm ma thú cũng không nóng nảy như lúc trước, không xa không gần đuổi theo bọn họ, rõ ràng là đang muốn tiêu hao lăng lượng của bọn họ.Lăng Thần biến thân thành chiến sĩ cơ giáp, chạy trốn như vậy lại không thể bỏ rơi được Viêm ma thú, thực sự rất là tiêu hao năng lượng."

Vậy thì sẽ liều mạng với nó."

Bước chân của Lăng Thần đột nhiên dừng lại, hắn biết chạy trốn căn bản không thể giải quyết được vấn đề."

Không được, chúng ta không đánh lại nó."

Hạ Thiên Tịch khẽ cắn răng, bị Lăng Thần ôm chạy trốn hơn một canh giờ, thân thể của hắn đã nghỉ ngơi xong rồi, bất quá tiêu hao nhiều tinh thần lực như vậy cũng không thể nhanh khôi phục như vậy.Ở trong lòng suy nghĩ một chút, giờ phút này Hạ Thiên Tịch chấp nhận bại lộ ma pháp, giờ phút này vẫn là chạy thoát thân quan trọng đi."

Ngươi cứ tiếp tục chạy, ta có biện pháp bỏ rơi Viêm ma thú."

Lăng Thần không có bất kỳ hoài nghi tiếp tục mang cơ giáp nhanh chóng chạy trốn, mặc dù Hạ Thiên Tịch còn chưa phải là chiến sĩ cơ giáp, nhưng có thể dưới sự công kích của Viêm ma thú mà chống đỡ lâu như vậy cho thấy nhất định là sẽ có tuyệt chiêu.Hạ Thiên Tịch nhanh chóng điều động ma lực trong cơ thể mình, tạo ra một Phong Hành thuật dưới chân của Lăng Thần, để cho tốc độ chạy của Lăng Thần được đề cao.Lăng Thần cũng cảm thấy được sự thay đổi của cơ giáp, hắn điều động năng lượng trong cơ thể làm cho cơ giáp nhanh chóng rời đi, nhưng đây là đã tốc độ cao nhất, nhưng giờ phút này lại đột nhiên tăng cao, giống như một cổ gió đang nâng thân thể của hắn, giảm bớt sức nặng của hắn, để cho tốc độ của hắn một lần nữa đề cao.

Lăng Thần cũng không vì thế mà nghĩ đây là công lao của mình, hắn bất ngờ nhìn Hạ Thiên Tịch một cái.Hạ Thiên Tịch trong ngực sắc mặt tái nhợt (là cơ giáp của LT đang ôm HTT), mồ hôi lạnh trên trán ứa ra, ma pháp của hắn vốn tiêu hao quá nhiều, thân thể còn chưa khôi phục hoàn toàn, giờ phút này lại phải dùng ma pháp, thân thể đã bắt đầu không chịu nổi.Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Hạ Thiên Tịch, hàm răng cắn chặt môi dưới, dáng vẻ rất là thống khổ, trong lòng Lăng Thần chấn động một cái, vô cùng đau lòng, không nghĩ đến việc vì sao tốc độ của hắn được tăng lên nữa, nhanh chóng chạy trong rừng rậm.(Biến thân thành chiến sĩ cơ giáp thì người bên ngoài không có cách nào nhìn thấy người đang điều khiển cơ giáp là ai, nhưng người bên trong điều khiển cơ giáp có thể nhìn thấy người bên ngoài.)Sau khi hai người phối hợp, cuối cùng cũng đã bỏ rơi được Viêm ma thú, Lăng Thần tìm được một chỗ cao lập tức ôm Hạ Thiên Tịch ẩn núp phía trong động, cho đến khi vào động Hạ Thiên Tịch mới ngừng ma pháp, bấy quá bây giờ linh lực trong cơ thể của hắn đã bị tiêu hao hết, cả người té nghiêm vào trong ngực Lăng Thần quần áo cả người đều bị mồ hôi lạnh làm cho thấm ướt, sắc mặt tái nhợt dọa người, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo trông cực kỳ đáng yêu.Bây giờ ngay cả khí lực đứng lên Hạ Thiên Tịch cũng không có, Lăng Thần ôm hắn tiến vào trong động liền thu lại cơ giáp, Hạ Thiên Tịch lập tức cảm thấy sau lưng là một lồng ngực ấm áp, mặc dù tên Lăng Thần thoạt nhìn lạnh lùng như vậy, một khuôn mặt tuấn mĩ rất ít khi biểu lộ cảm xúc, nhưng bị hắn ôm trong ngực lại cảm thấy cực kỳ ấm ấp._________________Thanh: Thấy tg còn sớm không biết có nên edit chương 39 luôn không ...

đau lưng quá
 
[Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi
Chương 39_ Ma pháp bại lộ


Edit: LTHạ Thiên Tịch vùng vẫy muốn thoát khỏi lòng ngực của Lăng Thần, nhưng cả người hắn thật sự không còn một tia khí lực.

"Đừng động."

Nhìn khuôn mặt tái nhợt nhỏ nhắn của Hạ Thiên Tịch, Lăng Thần thấp giọng mắng, ôm hắn che giấu tung tích của hai người rồi mới cẩn thận quan sát người trong ngực hỏi, "Ngươi có khỏe không?"

"Không sao, để cho ta nghỉ một chút là được."

Linh lực tiêu hao quá mức, cũng không biết lúc nào mới có thể khôi phục lại như cũ, Hạ Thiên Tịch nhíu mày lại, hắn thực sự quá xui xẻo."

Trước tiên ngươi uống một ít bịch dinh dưỡng rồi nghỉ ngơi một chút."

Lăng Thần vừa nói vừa từ trong túi đeo lưng cầm ra một bịch dinh dưỡng đưa cho Hạ Thiên Tịch, hắn bây giờ cũng có thể nhìn ra được Hạ Thiên Tịch thể lực tiêu hao quá mức, mặc dù hắn rất là nghi ngờ, nhưng cũng không hỏi."

Ngươi tiêu hao quá nhiều linh lực, uống cái bịch dinh dưỡng đó căn bản không có tác dụng, còn không mau lấy linh quả ra mà ăn, linh quả có thể giúp ngươi khôi phục linh lực."

Thanh âm tiểu Cửu từ trong đầu vang lên.Hạ Thiên Tịch bây giờ thật sự rất muốn giết tiểu Cửu, rõ ràng là đánh không lại rồi lại còn để cho hắn đi hoàn thành nhiệm vụ, thiếu chút nữa hắn đã chết."

Không cần oán giận, ngươi nhìn ngươi xem không phải là không có việc gì sao?

Nhiệm vụ này cũng chỉ là rèn luyện năng lực sử dụng ma pháp của ngươi mà thôi, cho nên nếu nhiệm vụ thất bại cũng sẽ không có trừng phạt từ hệ thống."

Tiểu Cửu vừa nói vừa trưng ra cái vẻ mặt 'vì ngươi a'."

Lão tử giết ngươi."

Phát hiện ra mình bị đùa giỡn Hạ Thiên Tịch lập tức tức giận gầm thét.Một người một thú ở trong đầu không ngừng giao chiến, mặc dù Lăng Thần không nghe đực ,nhưng hắn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Hạ Thiên Tịch không ngừng biến ảo thần sắc, đôi mắt màu bạc của Lăng Thần nhanh chóng lóe lên một ánh sáng nhỏ.Cùng tiểu Cửu đại chiến xong, Hạ Thiên Tịch thật sự không còn tinh lực dư thừa nữa, nhìn Lăng Thần đang ở một bên mà cau mày lại, dù sao hắn vừa mới làm cho trên chân của Lăng Thần có Phong Hành thuật cũng đã khiến cho y hoài nghi, giờ hắn muốn nhanh chóng khôi phục thể lực và linh lực thì nhất định phải ăn linh quả, vậy thì nhất định hắn sẽ bị bại lộ ma pháp.Ánh mắt Hạ Thiên Tịch chuyển động một vòng, ánh mắt nhìn Lăng Thần trắng trợn uy hiếp, "Nhớ, bất luận ngươi thấy cái gì thì cũng quên hết đi cho ta."

Lăng Thần nhướng mày, lười biếng nheo lại đôi mắt phượng, thần sắc dụ hoặc tà khí nở nụi cười nói, "Đây là thái độ mà ngươi đối đã với ân nhân cứu mạng?"

Hạ Thiên Tịch bị một hớp máu mà nghẹn chết.Ân nhân cứu mạng!

Được rồi, Lăng Thần cũng được coi như là ân nhân cứu mạng.Hạ Thiên Tịch đè nén buồn bực trong lòng, có việc gì có thể buồn bực hơn là việc được người mình ghét lại cứu hắn?

Hắn bây giờ không có dư thừa linh lực mà ba hoa với Lăng Thần, lập tức từ bên trong không gian cầm ra hai quả đào, trái đào hồng hồng mang theo mùi thơm xuất hiện trong tay Hạ Thiên Tịch.Con ngươi màu bạc của Lưng Thần khi nhìn đôi bàn tay trống rỗng của Hạ Thiên Tịch đột nhiên hiện ra hai quả đào, một ánh sáng không rõ chợt lóe rồi biến mất, khuôn mặt tuấn mỹ không có bất kì cái gì gọi là cảm xúc, tựa như không thấy ngón tay.Hạ Thiên Tịch tỉ mỉ quan sắt cảm xúc trên mặt Lang Thần một lát phát hiện trên mặt hắn không có bất kỳ cảm xúc liền chán nản, chẳng lẽ hắn không tò mò?"

Ngươi không hiếu kỳ sao?"

Ánh mắt Hạ Thiên Tịch trong suốt nhìn Lăng Thần hỏi."

Tò mò cái gì?"

Hạ Thiên Tịch giơ giơ hai quả đào trong tay, đem một trong hai đưa cho Lăng Thần, còn chính mình một ngụm một ngụm ăn trái khác.Lăng Thần nhìn Hạ Thiên Tịch một ngụm ăn đào, thịt quả nhét đầu miệng, gò mà hai bên chống đỡ cổ, hắn như là một con hamster nhỏ nhắn đáng yêu hai tay ôm quả đào của mình nghiêm túc ăn.Quả đào nhiều nước bị Hạ Thiên Tịch cắn xuống một cái, chất lỏng dễ chịu bị dính ở cánh môi Hạ Thiên Tịch, chất lỏng không kịp nuốt xuống theo khóe môi mà đi xuống, lướt qua cái cổ ưu mỹ, cuối cùng thấm vào trong cổ áo.Thật ra thì giờ phút này Hạ Thiên Tịch rất là chật vật, hắn vị Viêm ma thú đuổi theo một thời gian dài, quần áo đều bẩn thỉu nhăn nhím, khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn cũng không ít đất bùn, mái tóc xốc xếch, một người lôi thôi lếch xếch như vậy đúng ra là phải không có sức hấp dẫn gì mới đúng, nhưng Lăng Thần nhìn những động tác nho nhỏ kia của Hạ Thiên Tịch, thân thể vô ý tả ra những động tác mê người, Lăng Thần không tự chủ mà nuốt nước miếng xuống, con ngươi màu bạc trong nháy mắt trở nên sâu thẳm rất nhiều..._______________Thanh: Đọc đến chương này thì phải cảm ơn Viêm ma thú tác thành cho hai bạn trẻ nhỉ.

Edit trong tình trạng nửa ngủ ... mệt quá, thôi ta ngủ đây, trẻ em phải ngủ sớm, bye cả nhà .
 
[Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi
Chương 40_ Tôi thích em! Chính thức hẹn hò đi!


Edit: LTHạ Thiên Tịch đang ăn ngấu nghiến gặm đào thì cảm giác được một cổ tầm mắt nóng bỏng khóa bản thân mình lại, ngẩng đầu nhìn đôi mắt phượng sắc lạnh phía đối diện, mắt phượng nhìn có vẻ u ám thâm trầm như vòng xoáy, khóa lại tầm mắt của hắn, Lăng Thần cứ như vậy bình tĩnh mà nhìn Hạ Thiên Tịch, không nhúc nhích, bất động như núi.

Hạ Thiên Tịch không khỏi vì ánh mắt nóng bỏng của Lăng Thần mà cứng đờ, máu toàn thân như là đông lại vậy, da đầu tê dại.Bị đôi mắt như vậy nhìn chằm chằm, thật sự làm cho người ta áp lực a.Lăng Thần mở rộng khóe môi tà khí nghiêm nghị cười, cúi người tiến tới, bởi vì hai người bây giờ đang ngồi mặt đối mặt, cho nên Lăng Thần vừa mới tiến tới thì khuôn mặt tuấn mỹ lập tức phóng đại ở trước mặt Hạ Thiên Tịch.Hạ Thiên Tịch chớp chớp đôi mắt nhìn khuôn mặt tuấn tú phóng đại phía trước, so với Lăng Thần hoàn mỹ, thì Hạ Thiên Tịch rất là chật vật, giờ phút này hai người gần gũi ở chung, Hạ Thiên Tịch lập tức phát hiện trên làn da của Lăng Thần cư nhiên lại KHÔNG CÓ LỖ CHÂN LÔNG.Bản thân Hạ thiên Tịch đã rất trắng, khuôn mặt đẹp đẽ sáng sủa, vòng eo nhỏ nhắn (Tại sao lại nói đến eo, eo????

Tác giả có í đồ gì hử???? ^v^), việc này đã từng làm cho Hạ Thiên Tịch rất là buồn rầu, hắn cảm thấy dáng người của mình rất là "gà", nhìn qua không có một tí gì gọi là khí thế của đàn ông, không oai a~Giờ phút này nhìn làn da trên mặt Lăng Thần, cũng như hắn da cũng không có lỗ chân lông, thậm chí làn da của Lăng Thần so với hắn còn trắng nõn hơn, nhắn nhụi, khuôn mặt tuấn mĩ cùng với đôi mắt phượng hẹp dài sinh ra đã có cổ khí phách vô cùng uy nghiêm, làm cho cả người hắn nhìn như là một đế vương, nhìn thiên hạ chỉ bằng nửa con mắt.Hiện tại, Hạ Thiên Tịch thực sự đau trứng nhận ra một sự thật, không phải làn da trắng nõn tinh tế thì không có khí thế đàn ông, mà khí thế của người ra là phóng ngang ngược ra ngoài a T_T!Bỗng nhiên, cằm chợt lạnh, Lăng Thần vươn ngón tay ra hơi hơi dùng sức nắm cái cằm gầy ốm của Hạ Thiên Tịch, thanh âm trầm thấp mang theo ý cười, mị lực vô vạn bắn ra, "Đột nhiên cảm thấy, ngươi thật là đẹp."

Hai người mặt đối mặt, sau khi Lăng Thần nói chuyện, hơi thở ấm áp nhanh chóng tản ra trên mặt Hạ Thiên Tịch, làm thân thể Hạ Thiên Tịch không cầm lòng mà run rẩy.

Nhưng ngay sau đó, khuôn mặt của Hạ Thiên Tịch liền đen.Hắn bị đùa giỡn!Hắn cư nhiên bị đùa giỡn!Hạ Thiên Tịch trợn to đôi mắt, ánh mắt đen bóng hung tợn trừng mắt Lăng Thần, muốn cho biểu tình trên mặt càng thêm dữ tợn khủng bổ thêm một ít, nhưng hắn lại không biết, mội gương mặt như là con mèo, một đôi mắt to tròn xoe, ánh mắt đen bóng sáng ngời trông rất có thần, hai má hơi hơi phồng lên, cánh môi đỏ bừng...

Hắn như vậy không chỉ tăng thêm khí thế đàn ông mà ngược lại, càng thêm đáng yêu, hấp dẫn người khác.Khóe môi Lăng Thần bất chợt cong lên, ở trong ánh mắt trừng lớn của Hạ Thiên Tịch mà cúi đầu hôn lên cánh môi đỏ bừng của Hạ Thiên Tịch.Cánh môi đỏ bừng so với trong tưởng tưởng đều tốt đẹp, mềm mại, lại tản ra mùi hương của quả đào, chả là hôn môi mà đã làm cho Lăng Thần muốn ngừng cũng không ngừng được.Lăng Thần chưa từng biết qua, hôn môi sẽ làm máu toàn thân sôi trào, cánh môi mềm mại tản ra hương thơm ngọt ngào làm cho máu cả người hắn đều kêu gào, hắn tinh tế nhấm nháp, giống như là đang thưởng thức một món ăn cực kỳ ngon vậy. (Thanh: Cái này ta chém =.=)Còn việc vì sao hắn lại hôn Hạ Thiên Tịch, Lăng Thần cũng không biết, thời điểm hắn đang nhìn cánh môi này, thân thể tiến tới gần hắn, đôi môi này tản ra hơi thở dụ dỗ hắn, hắn cũng không có suy nghĩ nhiều mà lập tức hôn lên.Hạ Thiên Tịch trợn to đôi mắt đen láy, toàn thân như là bị sét đánh, màu trong cơ thể đều cứng đờ, ngốc lăng nhìn khuôn mặt tuấn tú phóng đại trước mặt, ngay cả việc đẩy người trước mắt ra cũng quên luôn. :))Một lúc sau, lúc Lăng Thần không hề thỏa mãn khi chỉ nhấm nháp được đôi môi, càng muốn tiến gần một bước để mở đôi môi ra nhấm nháp hàm răng, cuối cùng Hạ Thiên Tịch cũng có phản ứng, cho dù cả người hắn không còn sức lực, nhưng giờ phút này không biết hắn lấy sức lực ở đâu ra, hung hăng dùng đôi tay đẩy Lăng Thần ra, mở to hai mắt trừng trừng Lăng Thần tạc mao hung tợn nói, "Ngươi có bệnh a!"

Cư nhiên lại hôn hắn!Không chỉ có đùa giỡn mà còn hôn hắn!Sắc mặt Hạ Thiên Tịch đen lại, nếu hắn khôi phục Ma Pháp, hắn tuyệt đối sẽ cho Lăng Thần làm một tảng băng.Lăng Thần như một thanh kiếm khai đao ( cái này ta chém), mắt phượng hẹp dài híp lại, đồng tử màu bạc gắt gao nhìn Hạ Thiên Tịch đang trầm mặc, nhưng đôi mắt nóng bỏng lại phong tỏa Hạ Thiên Tịch lại.Hạ Thiên Tịch tức giận, mà người trong cuộc lại dùng cách trầm mặc để đối phó, làm cho hắn tức giận muốn phát tiết cũng không thể mắng to.Nhưng tên đó lại dùng ánh mắt màu bạc lạnh lùng nhìn ngươi, làm cho ngươi áp lực như núi, lại làm cho ngươi không có chỗ mà phát tiết.Hạ Thiên Tịch tức giận giậm chân, khuôn mặt đen như đít nồi muốn mắng người, nhưng đối mặt với khuôn mặt lạnh nhạt của Lăng Thần thì lại không thể mắng ra.Một lúc sau ――Ngay tới lúc mà Hạ Thiên Tịch đứng bên bờ vực chuẩn bị bùng nổ, Lăng Thần lại mở miệng, đồng tử màu bạc gắt gao phong tỏa thân ảnh của Hạ Thiên Tịch, thần sắc nghiêm túc nhìn Hạ Thiên Tịch từng câu từng chữ nói, "Có lẽ tôi đã thích em." (Ở chỗ này mình thay đổi cách xưng hô rồi nhé, cho nó tình củm ^^!)Lúc hắn đang trầm mặc chính là đang suy nghĩ tại sao mình lại đi hôn Hạ Thiên Tịch?

Hắn nghĩ mãi cũng không nghĩ ra lí do, nhưng nhìn cánh môi mềm mại của Hạ Thiên Tịch hắn lại muốn hôn, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có thể thích đôi phương mới có thể làm cho hắn không cầm lòng được mà hôn đối phương, cũng không có giải thích khác.

Dát!

Hạ Thiên Tịch lần nữa như bị sét đánh.Chớp chớp đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Lăng Thần.Hắn cư nhiên nói hắn thích mình?Mình vừa không có nghe lầm đi?Không phải nhỉ?Hạ Thiên Tịch nháy nháy đôi mắt đáng yêu ngơ ngác hỏi, "Ngươi ... ngươi vừa mới nói cái gì?

Ta không có nghe rõ, ngươi lặp lại lần nữa."

Sau khi nói lần thứ nhất Lăng Thần cư nhiên phát hiện nội tâm trở nên ấm áp, phải chăng đó là một cảm giác hạnh phúc, bởi vì vậy hắn càng thêm xác định được tâm của mình, nên lời nói lần thứ hai cũng dễ dàng nói ra.Ánh mắt Lăng Thần phi thường nghiêm túc nhìn Hạ Thiên Tịch từng chữ từng chữ một nói, "Tôi nói, tôi thích em."

Ngay cả hai chữ cũng có thể tiết kiệm làm cho hắn càng thêm tin tưởng tâm của chính mình.Cạc cạc cạc!!!Hạ Thiên Tịch chỉ cảm thấy một đàn quạ đen bay qua đầu mình.Sửng sốt hết nửa ngày, Hạ Thiên Tịch mới hoàn hồn, một đôi mắt chớp lên chớp xuống rất là đáng yêu, hắn vô ngữ ( cạn lời :V) nhìn Lăng Thần nói, "Ngươi có phải quên uống thuốc không?"

Ngươi chắc chắn là bị bệnh tâm thần phải không!!!"

Ta không có bị bệnh."

Lăng Thần phi thường khẳng định nói, ngữ khí lại nghiêm túc lạ thường.Thần kinh bị đứt, không phải bị bệnh thì bị gì?Hạ Thiên Tịch hít sâu một hơi, vươn đầu ngón tay lắc lư một chút ở trước mặt Lăng Thần nói, "Ngươi có biết đây là số mấy không?"

Lăng Thần nguy hiểm mà nheo lại đôi mắt phượng hẹp dài, khuôn mặt lạnh băng nguy hiểm, ngữ điệu trầm thấp nói, "Em nghi ngờ chỉ số thông minh của tôi?"

Rõ ràng là thanh âm trầm thấp giàu từ tính, cư nhiên lại mang theo một cổ khí thế nguy hiểm.Hạ Thiên Tịch trợn trắng mắt, ngươi a, không phải là ta nghi ngờ chỉ số thông minh của ngươi, mà là ta cực nghiêm trọng mà nghi ngờ chỉ số thông minh của ngươi, ngươi a, chắc chắn là bệnh thần kinh thời kì cuối."

Được rồi, chúng ta đi ra ngoài đi!"

Hạ Thiên Tịch không muốn thảo luận cùng với một người bệnh, nên chạy nhanh cách xa cái tên bị bệnh tâm thần này đi."

Em không tin tôi?"

Lăng Thần đột nhiên nheo lại đôi mắt, mắt phượng hẹp dài giờ khắc này tràn ngập nguy hiểm, khí thể cường đại nhanh chóng phóng ra ngoài, mang theo một cổ khí tức bão táp phong ba.Nhìn biểu tình nguy hiểm của Lăng Thần, tựa như nếu sau đó Hạ Thiên Tịch dám gật đầu thì hắn sẽ lập tức giết mình a. ( Ơ ơ, ép mua ép bán à Thần ca?)Hạ Thiên Tịch không có cốt khí mà lắc lắc đầu, cười làm lành nói, "Sao có thể như thế được?

Ta rất là tin tưởng ngươi a."

Hắn nhịn, nếu không phải ma lực trong cơ thể hắn còn chưa khôi phục, không thể triệu hồi ma pháp trong cơ thêt, nếu không hắn sẽ tuyệt đối làm cho Lăng Thần đông lạnh thành một tòa băng điêu khắc."

Được rồi, từ giờ trở đi, chúng ta chính thức hẹn hò."

Lăng Thần gật đầu, phi thường vừa lòng nói.Phốc ——
Hạ Thiên Tịch phun ra một ngụm máu.Hắn vừa mới không có nói gì a, như thế nào lại lên cao thành giai đoạn hẹn hò a?"

Cái đó ... ngươi ... có phải hiểu lầm việc gì không?"

Hạ Thiên Tịch nhăn mày nói."

Hiểu lầm cái gì?"

Lăng Thần nheo lại đôi mắt, nói.

"Không phải ngươi đã đáp ứng hẹn hò cùng ta rồi sao."

"Ta đáp ứng hẹn hò với ngươi khi nào?"

Hạ Thiên Tịch rống giận, trong nháy mắt tạc mao.Hắn vừa thảo luận căn bản không có những lời gì khiến người khác hoài nghi, như thế nào lại đáp ứng hẹn hò cùng tên này a?Nhìn Hạ Thiên Tịch đang tạc mao, Lăng Thần đột nhiên nheo đôi mắt lại, nguy hiểm nói, "Em vừa nói là tin tưởng tôi thích em, chính là đáp ứng hẹn hò cùng tôi, như thế nào?

Hiện tại em muốn đổi ý?"

Âm thanh này quả thực so với âm thanh của ma quỷ còn đáng sợ hơn.Ánh mắt nguy hiểm, mắt phượng hơi híp híp, khí chất cường đại ngang ngược được phóng thích, Hạ Thiên Tịch tuyệt đối không hoài nghi, mình nếu mà dám lắc đầu, Lăng Thần tuyệt đối là sẽ giết mình.Không biết hai người làm sao lại có thể phát triển đến bước này, rõ ràng hai người vừa mới không có thảo luận sang chuyện khác a, sự tình không thể hiểu được mà phát triển đến mức độ này.______________Thanh: Đại khái là tuần trước ta bị bố tịch thu máy tính vì suốt ngày ngồi máy tính *nức nở* hôm nay vừa chôm lại được, ta định edit 2 chap cơ, nhưng mà thấy 9h35 rồi, thôi đi ngủ, mai đi thi.Tuần này ta thi, mai là ngày đầu tiên thi, thi đến hết tuần, sau thi có lẽ sẽ phải nghỉ edit thêm 1 tuần nữa.

Nên khi nào thi xong mà về sớm, ta sẽ cố gắng edit cho mọi người, mong mọi người vẫn ủng hộ mình, cảm ơn!
 
[Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi
Chương 41. Người yêu là dùng để yêu thương cùng cưng chiều!


Edit: LTHạ Thiên Tịch bất đắc dĩ nói, "Nhưng mà ta căn bản cũng không thích ngươi a!"

"Đừng ngại, ta thích ngươi là được rồi."

Lăng Thần nhanh chóng tiếp lời.Hạ Thiên Tịch, "..."

Cái gì mà đừng ngại?

Hắn rất là ngại nha?Nhìn ánh mắt nguy hiểm của Lăng Thần, đôi mắt nho nhỏ của Hạ Thiên Tịch thận trọng quan sát biến hóa trên mặt Lăng Thần, thận trọng cân nhắc từ từ nói, "Cái ấy ... ta cảm thấy, người yêu hẳn phải là lưỡng tình tương duyệt mới có thể hẹn hò."*Lưỡng tình tương duyệt – 两情相悦 – liǎng qíng xiāng yuè (duyệt: yêu thích, hình dung song phương đều có tình cảm với nhau, nôm na là hai lòng cùng ưa, ví dụ như anh A chị B lưỡng tình tương duyệt, chắc chắn là nhặt từ truyện ngôn tình ra hị hị).Ngươi, nếu không phải ma pháp của lão tử còn chưa có khôi phục, lão tử tuyệt đối ném ra Phong Nhận cắt thịt ngươi a."

Chẳng lẽ chúng ra không phải lưỡng tình tương duyệt?"

Lăng Thần nghi hoặc nhìn Hạ Thiên Tịch."

Đương nhiên không phải."

Hạ Thiên Tịch lập tức bật thốt lên."

Ừ."

Âm tiết nguy hiểm vang lên bên tai Hạ Thiên Tịch, Hạ Thiên Tịch không cần đi xem cũng có thể cảm giác được giờ phút này trên mặt Lăng Thần nguy hiểm đến cỡ nào."

Tóm lại, ta không thích ngươi, chúng ta cũng tuyệt đối không thể lưỡng tình tương duyệt, ta cũng sẽ không hẹn hò với ngươi, được rồi, ta cảm thấy hai chúng ta nên tách ra, ta đi trước."

Hạ Thiên Tịch cảm thấy hắn không nên ở lại chỗ này, nếu không ở lại hứng chịu khí lạnh của Lăng Thần hắn cũng không thể chịu được.Hạ Thiên Tịch nói xong rồi nhanh chóng đi ra sơn động, Lăng Thần híp đôi mắt phượng trầm mặc nhìn bóng lưng Hạ Thiên Tịch một lát rồi nhanh chóng theo sau, bước nhanh đi đến chỗ Hạ Thiên Tịch rồi lại cản trước mặt hắn, ánh mắt phượng nheo lại chăm chú nhìn Hạ Thiên Tịch hồi lâu rồi nói, "Tôi là nghiêm túc."

"Ta cũng nghiêm túc."

Hạ Thiên Tịch bất đắc dĩ nói, hơn nữa ánh mắt còn cầu khẩn hướng về phía Lăng Thần. (Chém gió kinh hồn XXX)"Tôi là nghiêm túc thích em."

"Ta là nghiêm túc không thích ngươi."

"Vậy làm sao em mới có thể thích tôi?"

Lăng Thần cau mày hỏi.Hắn không thích người khác hơn, chỉ là nghe mẫu thân đại nhân nói qua, nếu gặp phải người mà mình thích, mắt và tâm cũng sẽ thích người đó, thời điểm hắn hôn Hạ Thiên Tịch, cảm giác hạnh phúc trong lòng tuyệt đối sẽ không sai, hắn thích Hạ Thiên Tịch.Lần đầu tiên gặp mặt, hắn cho rằng Hạ Thiên Tịch là MB, đối với người sạch sẽ như hắn thứ không thể tiếp nhận nhất chính là MB, cho đến lần thứ hai gặp mặt mới biết được thân phận của Hạ Thiên Tịch, ánh mắt hắn luôn nhìn theo phương hướng của Hạ Thiên Tịch, hôm nay thời gian hai người ở chung cũng không nhiều, nhưng mà Lăng Thần chắc chắn, mình nhất định thích Hạ Thiên Tịch, nếu không thì sao lúc mà Hạ Thiên Tịch nói rằng không thích mình, trong lòng hắn lại có được cái cảm giác không thoải mái như vậy.Loại cảm giác này trước kia cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng thấy, trong lòng buồn rầu, muốn phát tiết, nhưng lại đứng trước mặt người mình thích lại không thể được.

Giống như mỗi lúc mẫu thân chọc giận phụ thân, phụ thân lại không thể nổi giận với mẫu thân, phụ thân nói, người mình yêu, là dùng để yêu thương cùng cưng chiều.Cho nên, sau khi chắc chắn người trước mắt là người mình thích, Lăng Thần âm thần thề, hắn nhất định sẽ cưng chiều Hạ Thiên Tịch thật tốt, như là sự cưng chiều của phụ thân hắn dành cho mẫu thân.Nếu mà biết ý tưởng trong đầu Lăng Thần, Hạ Thiên Tịch nhất định sẽ phun máu, hắn còn không có nghĩ đến, mọi chuyện sẽ phát triển đến mức này.______________________Thanh: Méo thể tin được cái hướng suy nghĩ của Lăng Thần, chẳng nhẽ thiên tài đều suy nghĩ như vậy sao, ta thật là ngu ngốc mà!!!~
 
[Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi
Chương 42. Bị dán cái tên phu nhân.


Edit: LTHắn bất đắc dĩ nhìn trời xanh, nghiến răng nghiến lợi nói, "Ta dù có thế nào cũng sẽ không thích ngươi."

"Tại sao?"

Thanh âm lạnh lùng của Lăng Thần lại xuất hiện một tia ủy khuất.Hắn cùng Hạ Thiên Tịch bất kể là thân phận hay là tướng mạo, tuyệt đối có thể gọi là môn đăng hộ đối, ông trời tác hợp."

Ta không thích đàn ông."

Hạ Thiên Tịch dứt khoát nói."

Em gạt người."

Lăng Thần híp lại đôi mắt phượng nguy hiểm hỏi, "Vậy tại sao em lại thích Lan Tư Đặc?"

Đừng tưởng rằng hắn là người điếc!

Tin đồn giữa Hạ Thiên Tịch và Lan Tư Đặc, hắn biết rất là rõ ràng!"

Đúng, ta rất là thích Lan Tư Đặc."

Vì không muốn dây dưa vấn đề này, Hạ Thiên Tịch lập tức gật đầu, dù sao bây giờ hắn với Lan Tư Đặc cũng đã không còn tình cảm.Thật ra thì Hạ Thiên Tịch cảm thấy rất bất ngờ, sau khi sống lại nhanh như vậy liền đem Lan Tư Đặc quên mất, nếu nói, hắn gặp mặt Lan Tư Đặc không vượt quá mười lần, khi đó chủ yếu là một phía tình nguyện, mà Lan Tư Đặc cũng chỉ cùng hắn vui đùa một chút mà thôi, có thể nói thái độ của Lan Tư Đặc đối với hắn như là trêu đùa một chú hề vậy, cho nên sau khi biết Lan Tư Đặc phản bộ mình hắn liền nóng đầu nổi điên mà tự sát, bây giờ nghĩ lại, Hạ Thiên Tịch cảm thấy khi đó mình ngu không thể ta, lại sẽ thích tên đàn ông vô tình như Lan Tư Đặc. (Thanh: 2 bạn thụ thì làm gì có kết quả =3=)"Tôi sẽ giết Lan Tư Đặc để cho em thích tôi."

Lăng Thần nheo lại mắt phượng nguy hiểm nói, thanh âm trầm thấp mang theo một cổ khí nghiêm túc, làm cho người ta không thể hoài nghi lời nói này của hắn là giả.Hạ Thiên Tịch ngẩn người, ánh mắt ngơ ngác nhìn Lăng Thần, mặc dù không biết vì sao hắn lại cùng Lăng Thần nói về những chuyện này, bất quá giờ phút này nhìn thái độ của Lăng Thần một chút cũng không giống như là trò đùa, Hạ Thiên Tịch không biết được tư vị trong lòng là gì.Chỉ đành bất đắc dĩ nói, "Vậy cũng được, ta sẽ chờ ngươi giết Lan Tư Đặc."

Bất đắc dĩ trợn mắt một cái, ngươi cảm thấy Lan Tư Đặc là dễ giết vậy sao?

Quả thật là bệnh thần kinh."

Sau khi từ nơi này đi ra ngoài, tôi sẽ giết Lan Tư Đặc."

Lăng Thần nghiêm túc hướng về phía Hạ Thiên Tịch nói, "Chờ sau khi tôi giết Lan Tư Đặc, em nhất định phải thích tôi."

Đây tuyệt đối là ánh mắt nghiêm túc!"

Được được được."

Vì nhanh chóng kết thúc đề tài này, Hạ Thiên Tịch chỉ đành qua loa lấy lệ đáp ứng.Thời khắc này Hạ Thiên Tịch căn bản không có ý thức được tính nghiêm trọng của việc này, hắn căn bản là không biết Lăng Thần là người nói một sẽ không nói hai."

Vậy em nghỉ ngơi trước, cái sơn động này thật là bí ẩn, tối nay chúng ta ở nơi này nghỉ ngơi."

Lăng Thần nhìn quanh sơn động rồi nói.Hạ Thiên Tịch gật đầu, hắn mới vừa nãy cũng không có muốn đi, ma lực trong cơ thể hắn còn chưa có không phục, không có cách nào tạo ra ma pháp, mà bây giờ hắn cũng không phải là chiến sĩ cơ giáp, bây giờ nếu đi ra ngoài ngặp nguy hiểm nhất định hắn sẽ mất mạng.Lại từ bên trong không gian cầm ra mấy trái táo cùng với đào, phân chia xong Hạ Thiên Tịch liền ngồi xếp bàng trầm mặc, trước tiên hắn cần khôi phục ma pháp đã.Lăng Thần nhìn táo cùng đào trong tay, ánh mắt ngân sắc liếc Hạ Thiên Tịch đang nhắm mắt tu luyện một cái, mặc dù Hạ Thiên Tịch không có nói gì, nhưng mà hắn biết đây tuyệt đối là một cái đại bí mật, tuyệt đối không thể để cho người khác biết.

Nếu Hạ Thiên Tịch không nói, hắn cũng sẽ không hỏi, hơn nữa hắn cũng sẽ cùng y cùng nhau bảo vệ bí mật này, ngoài hắn và Hạ Thiên Tịch sẽ không có người khác biết bí mật này, thậm chí Lan Tư Đặc cũng không biết, trong lòng Lăng Thần liền dâng lên một cỗ thỏa mãn.Lan Tư Đặc!Lăng Thần híp lại đôi mắt phượng nguy hiểm, bên trong mắt phượng hẹp dài đều là lãnh ý, nếu phu nhân nhà hắn muốn giết Lan Tư Đặc mới có thể thừa nhận quan hệ của hai người, vậy thì sau khi ra khỏi nơi này chuyện đầu tiên mà hắn sẽ làm đó chính là giết Lan Tư Đặc.Hạ Thiên Tịch đáng thương còn chưa biết, mình đã bị Lăng Thần dán cái mác phu thân, thật đen đủi!____________________Thanh: Trình độ bẻ lái của hai anh đã được nâng lên một trình độ mới, anh Thần được em đặt là vua suy diễn nhé, còn anh Tịch là vua bẻ lái, hai bạn nói chuyện mà buồn cười v~
 
[Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi
Chương 43. Cái giá của việc ngu ngốc vứt bỏ.


Edit: LTHạ Thiên Tịch trầm tư một đêm, ma lực trong cơ thể cuối cùng cũng khôi phục, ngày hôm sau hắn liền rời khỏi cái sơn động này cùng với Lăng Thần, bắt đầu ở trong Tử Vong rừng rậm lần nữa tìm mục tiêu chiến đấu.

Lăng Thần bởi vì đã là chiến sĩ cơ giáp cấp ba, cho nên hắn cũng không cần phải gấp gáp lên cấp, hơn nữa muốn lên cấp cũng không phải là đơn giản, hắn là chiến sĩ cơ giáp hệ kim cấp ba, cho nên hắn cũng chỉ hấp thu được tinh hạch hệ kim, những tinh hạch hệ khác thì lại không thể hấp thụ."

Em thuộc về hệ gì?"

"Thủy hệ."

Hạ Thiên Tịch vẫy vẫy tóc, mà thủy hệ chính là diễn sanh* của hệ chính là băng hệ, ở trong tay quăng ra một đống băng ngay lập tức đóng băng đầu tang thi, thừa dịp sự bất động ngắn ngủi của tang thi, Hạ Thiên Tịch bạo lực một cước đạp đến, cái đầu tang thi như là dưa hấu lộc cộc rơi xuống đát, Hạ Thiên Tịch không chút do dự hướng về phía cái đầu vỗ một cái, cái đầu bỗng chốc vỡ tung, não hay gì gì đó chảy ra đầy đất, một viên tinh hạc màu lam lớn như là một cái bánh trôi ở trên đất tản ra ánh sáng màu xanh yếu ớt.*Diễn sanh: Trong câu trên có ý là, Băng hệ là dạng phức tạp của thủy hệ, giống như là Thủy hệ dạng lỏng còn Băng Hệ là dạng rắn.Những thứ tang thi hoặc ma thú có tinh hạch trong đầu cùng chúng tương đồng.

Thủy hệ chính là màu lam, hỏa hệ là màu đỏ, kim hệ chính là màu vàng, mộc hệ chính là màu xanh, thổ hệ chính là màu vàng đen.Lăng Thần nhìn chuỗi phưỡng pháp liên tiếp không chút do dự kia của Hạ Thiên Tịch, mắt phượng híp lại, trong con ngươi ngân sắc mang theo thần sắc vô cùng hài lòng, đây chính là người mà Lăng Thần hắn nhìn trúng, xuất thủ không một chút do dự, thủ pháp nhanh chóng dứt khoát, mắt cũng không thèm nháy đã đánh nát một cái đầu của tang thi, người như vậy lại không xứng với hắn, vậy thì còn có ai có thể xứng với hắn? (Thanh: Rồi, anh Thần lại ảo tưởng sức mạnh rồi các bác ei =v=)Sau khi rời khỏi cái hang động đó cùng với Hạ Thiên Tịch, Lăng Thần nhìn thủ pháp dứt khoát gọn lẹ giết tang thi và ma thú của Hạ Thiên Tịch, thật là càng xem càng hài lòng, mặc dù hắn không biết những cái ma pháp hoa lệ từ trong tay Hạ Thiên Tịch phát ra là cái gì, nhưng hắn cũng không hỏi, Hạ Thiên Tịch cũng không có giải thích, như vậy cũng rất tốt, hắn tin tưởng phu nhân của mình vào một ngày nào đó sẽ giải thích cho mình, hắn rất vui lòng mà từ từ chờ đợi.Mấy ngày nay, hai người cùng một chỗ phối hợp có thể nói là cường cường liên hiệp, một đường bễ nghễ mà đi.Trừ viêm ma thú ngày hôm đó ra, mấy ngày nay dư lại đều là một ít tang thi cùng ma thú cấp một hoặc là cấp hai, Hạ Thiên Tịch sau khi giết những tang thi này đều sẽ đem tinh hạch gom lại, dù những hệ khác không thể dùng, hắn cũng sẽ gom lại để trong không gian của mình, dù sao những thứ đồ này cũng không chiếm nhiều chỗ.Mà Lăng Thần, vốn dĩ giết những ma thú kia chỉ để đem thuộc tính kim hệ của mình cũng thủy hệ của Hạ Thiên Tịch tìm ra, những thứ còn lại đều không cần, dẫu sao hắn cũng không có không gian như Hạ Thiên Tịch tiện lợi để mang theo, mang những tinh hạch cấp thấp này rất là phiền toái, nhưng nhìn phu nhân nhà mình thích như vậy, Lăng Thần không khỏi lấy lòng, đem những tinh hạch đó thu thập tốt tặng cho phu nhân nhà mình, mà Hạ Thiên Tịch, nếu là miễn phí, không muốn cũng phải muốn, hắn còn có thể cầm những viên tinh hạch này đem bán ra ngoài để lấy tiền nha!

"Đi, đi về phía trước."

Hạ Thiên Tịch sau khi lấy tinh hạch trong đầu tang thi ra hài lòng nói, hai người bọn họ đã ở trong Tử Vong rừng rậm khoảng nửa tháng, trong nửa tháng này Hạ Thiên Tịch thu hoạch có thể nói là rất phong phú, tinh hạch bên trong không gian làm cho người ta nhìn mà đau cả mắt, hắn quyết định lại thu thập thêm mấy ngày, tìm một cái sơn động bí ẩn chuẩn bị bắt đầu hấp thu năng lượng của những tinh hạch để lên cấp.Trong vòng nửa tháng này, có lúc bọn họ cũng sẽ gặp những thí sinh của trường quân đội Đệ Nhất, bất quá vào những lúc đó Lăng Thần sẽ kéo theo hắn chạy trốn, hai người bọn họ cũng không muốn tiếp xúc cùng những người đó."

Đừng động đậy, phía trước có động tĩnh."

Lăng Thần nhíu mày ánh mắt ác liệt nhìn về phía trước, mặc dù bọn họ không nhìn thấy, những hắn lại có thể nghe được phía trước chiến đấu dị thường kịch liệt.Nãy giờ Hạ Thiên Tịch chỉ lo lấy tinh hạch, nghe Lăng Thần nói như vậy, cũng lập tức lắng nghe, quả nhiên trước mắt mơ hồ truyền đến một ít thanh âm chém giết kịch liệt."

Chúng ta đi vòng qua thôi!"

Lăng Thần cau mày nói, hắn không có nghĩ nhiều chuyện."

Đừng hoảng hốt, chúng ta đến xem một chút."

Ánh mắt trong suốt của Hạ Thiên Tịch nhìn về phía trước, mặt đầy hứng thú.Trong vòng nửa tháng này, ban ngày hắn thu thập các loại tinh hạch, ban đêm thì sẽ ở trong sơn động để tu luyện ma pháp, những ngày qua gặp phải tất cả đều là một ít tang thi cùng ma thú cấp thấp, trừ ngày thứ nhật bọn họ gặp được Viêm ma thú cấp 4, những ngày qua lại không gặp ma thú cao cấp, mới vừa rồi hắn ngưng thần lắng nghe thanh âm phía trước, hắn đã biết, đó là thanh âm của lão oan gia, không nghĩ sau nửa tháng lại để cho hắn gặp phải con Viêm ma thú đó, Hạ Thiên Tịch quyết định phải rửa mối thù nửa tháng trước.Mặc dù ma pháp của hắn còn không có tiến bộ, nhưng những ngày qua cùng Lăng Thần ở cùng một chỗ hai người phối hợp có thể nói là cường cường liên thủ, hắn cũng không tin, hai người bọn họ lần này có chuẩn bị mà đến, liên thủ mà còn không giết được một con Viêm ma thú.Nhìn phu nhân nhà mình mặt mày hứng thú, ánh mắt trong suốt ánh mắt thật là so với ánh mắt của nai con còn trong suốt hơn, lúc này Lăng Thần gật đầu, dù cho phía trước là núi đao biển lửa, vì phu nhân nhà mình, hắn thân là chồng đương nhiên là không thể chối từ. (Thanh: Ôi cái độ sến ( _ _!)Hạ Thiên Tịch đáng thương còn chưa biết mình đã là người đã có chủ, lúc hắn biết thì cũng đã muộn, thật xui xẻo!Hai người ngay lập tức đi đến, xa xa nhìn thấy cũng Viêm ma thú đối chiến là một chiến sĩ cơ giáp cấp 3 thổ hệ, Viêm ma thú là thổ hệ ma thú cấp 4, giờ phút này chiến sĩ cơ giáp đó cùng Viêm ma thú đang đánh nhau hừng hực lửa nóng.Mặc dù chiến sĩ cơ giáp đó thấp hơn một cấp so với Viêm ma thú, nhưng chiến sĩ cơ giáp đó lại là thổ hệ, ở trong rừng rậm thổ hệ cùng mộc hệ là hai thuộc tính dễ dàng phát huy ra sở trường nhất, cho nên bây giờ chiến sĩ cơ giáp đó cùng Viêm ma thú cũng coi như là lực lượng tương đương đi.Đinh ——Hệ thống nhắc nhở: Mời cùng người phía trước kết thành quan hệ bạn bè, hoàn thành nhiệm vụ được thưởng một giống linh quả, ba cái Bách Chuyển Đan, tiếp nhận nhiệm vụ mời chọn đồng ý, ngược lại lựa chọn không.

Hạ Thiên Tịch cả đầu đầy hắc tuyến, sao cái hệ thống này lại phá lệ nhiều chuyện như vậy chứ?Hắn cùng người ta còn chưa có quen biết nha, sao lại có thể cùng người ta kết thành quan hệ bạn bè chứ, hắn thật cảm thấy cái hệ thống này thực sự là lo chuyện bao đồng."

Ngu ngốc, không nên do dự, nhanh lên một chút chọn đồng ý, Bách Chuyển Đan đối với ngươi có chỗ tốt."

Tiểu Cửu nhìn Hạ Thiên Tịch còn đang do dự, không kiềm chế được gấp gáp."

Bách Chuyển Đan là cái gì?"

Linh quả thì hắn biết, nhưng mà Bách Chuyển Đan hắn lại không biết."

Bách Chuyển Đan là một loại đan dược nhanh chóng chữa thương, bất kể ngươi bị thương nặng bao nhiêu, chỉ cần ngươi còn tồn tại một tia hơi thở, ăn vào một viên Bách Chuyển Đan, đảm bảo ngươi sẽ sống lại mà tung tăng nhảy nhót."

Còn có loại đan dược như vậy sao!"

Hạ Thiên Tịch vui mừng, không chút do dự chọn đồng ý, loại đan dược nghịch thiên này so với cộng nghệ cao còn lợi hại hơn, hắn nếu mà bỏ lỡ thì chính là kẻ ngu.Nếu đã tiếp nhận nhiệm vụ, Hạ Thiên Tịch cũng không thể trơ mắt nhìn người bạn nhỏ trước mắt bị thương, lập tức gia nhập cuộc chiến, thổ hệ ma pháp không chút do dự đánh đến Viêm ma thú, dù không tạo thành tổn thương lớn đối với Viêm ma thú, nhưng mà như vậy cũng có thể kiềm chế viêm ma thú một chút.Lăng Thần nhìn phu nhân nhà mình cũng chủ động đánh ra, hắn càng không thể nào chỉ làm một người xem, trong nháy mắt biến thành chiến sĩ cơ giáp, gia nhập cuộc chiến.Vốn là Viêm ma thú cùng chiến sĩ cơ giáp thổ hệ đó coi như là lực lượng tương đương, nhưng mà sau khi hai người gia nhập thì Viêm ma thú rất nhanh liền không chịu nổi, Viêm ma thú cấp 4 mặc dù chưa có trí tuệ, nhưng mà đã có cao cấp lĩnh ngộ, biết giờ phút này mình không thể cậy mạnh, Viêm ma thú lập tức muốn chạy trốn."

Muốn chạy, không có cửa."

Hạ Thiên Tịch không chút do dự quăng ra một cái ma pháp hệ băng, ma pháp hoa lệ rực rỡ thoáng hiện, ngăn ở trước mặt Viêm ma thú là một cái tường băng thật dày, mặc dù hắn biết tường băng cũng không thể ngăn cản Viêm ma thú, nhưng dẫu gì cũng có thể ngăn lại tốc độ của Viêm ma thú, hơn nưuã Hạ Thiên Tịch không chút do dự lại thêm một cái ma pháp hoa lệ bay ra, Viêm ma thú tức giận nâng móng vuốt đánh nát tường băng chặn phía trước, trước mặt lập tức có thêm một cái chặn lại.Thừa dịp kẽ hở của Viêm ma thú khi bị chặn lại, Lăng Thần lập tức kiềm chế Viêm ma thú, liếc nhìn chiến sĩ thổ hệ ma pháp đang còn ngốc lăng đứng đó, nhíu mày bất mãn lạnh lùng nói, "Ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì?

Còn không mau nhanh lên một chút."

Mà cái chiến sĩ cơ giáp thổ hệ đó thật ra là bị ma pháp hoa lệ của Hạ Thiên Tịch kinh sợ, mặc dù hắn không biết cái đó là gì, nhưng mà nhìn không khỏi thấy đẹp, cảnh đẹp ý vui, lại còn lợi hại như vậy, bị lời nói của Lăng Thần thức tỉnh, người này lập tức không chút do dự phát động thổ hệ công kích, đem vóc người to lớn của Viêm ma thú rơi xuống, Lăng Thần không chút do dự dùng sát chiêu xuống Viêm ma thú, mà Viêm ma thú cấp 4 này dưới sự liên thủ của 3 người rất nhanh thì sẽ không được.Khi Viêm ma thú ngã xuống, hai người khác cũng đã thu hồi lại cơ giáp.Lăng Thần đi đến bên người Hạ Thiên Tịch, trong con ngươi ngân sắc đầy ôn nhu cưng chiều hỏi, "Có mệt mỏi không?"

Mặc dù không biết Hạ Thiên Tịch tu luyện cái gì, nhưng thời gian hai người ở chung làm cho Lăng Thần biết, Hạ Thiên Tịch mỗi lần sử dụng ma pháp công kích đều lấy thể lực làm điểm tựa (không biết nên dùng từ gì nữa), ma pháp tiêu hao quá nhiều, thể lực sẽ không thể chống đỡ nổi."

Không sao."

Hạ Thiên Tịch lắc lắc đầu, nhìn đến ôn nhu trong mắt Lăng Thần, hắn chính là ngay trước kia còn không có nhìn thấy, ai lại biết Lăng Thần nổi điên cái gì, lại còn nói thích hắn, nếu mà hắn tin tưởng mới chính là người ngu ngốc nhất trên thế giới.Thật vất vả từ trong bóng tối của Lan Tư Đặc đi ra, mặc dù hắn không có đến nỗi sau này liền không thể chấp nhận tình yêu, nhưng mà hắn tuyệt đối không thể nhanh như vậy đã yêu đương, hơn nữa đối tượng lại là Lăng Thần.Hắn cảm thấy hắn cùng Lăng Thần nhất định là có thù!Hạ Thiên Tịch nhỏ mọn phi thường ghi thù!Lăng Thần đáng thương, ai bảo lần đầu tiên ngươi nhìn thấy phu nhân nhà ngươi liền điên khùng mà vứt bỏ chứ. (Cái vụ hiểu nhầm giữa hai bạn trẻ ý.)Đây chính là tại sự điên khùng ngu ngốc của ngươi a!_____________________Thanh: Ta ngu quá, vừa vào nghề liền edit bộ dài, nhưng mà ai bảo ta thích a, thích thì edit thui ~^z^~
 
[Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi
Chương 44. Thiếu niên xinh đẹp không bình thường.


Edit: LTLúc này người còn lại cũng đã thu hồi cơ giáp, một thiếu niên trắng nõn xuất hiện trong mắt hai người, thiếu niên có một gương mặt xinh đẹp, đôi mắt tròn vo rất là khả ái, một đôi mắt màu vàng thận trọng nhìn hai người, đầu rũ thấp tỏ ra có chút đáng thướng.

"Nhĩ hảo (Cảm ơn 1 bạn nhé)."

Hạ Thiên Tịch chủ động chào hỏi với thiếu niên, hơn nữa còn đi về phía mỹ thiếu niên này.Thiếu niên xinh đẹp chớp chớp đôi mắt làm bộ dáng đáng thương nhìn Hạ Thiên Tịch đang đi tới lập tức lui về sau, ánh mắt nhìn Hạ Thiên Tịch cùng với biểu tình hoảng sợ như là gặp được Diêm Vương, thậm chí thân thể gầy gò mảnh khảnh còn khẽ run.Cái thần sắc sợ hãi này tuyệt đối không phải là giả vờ."..."

Cạc cạc cạc!Hạ Thiên Tịch cảm giác được trên đầu có một đàn quạ đen bay ngang qua.Hạ Thiên Tịch giật giật khóe miệng, bất đắc dĩ quay đầu nhìn về Lăng Thần hỏi, "Trên mặt ta có não của tang thi sao?"

Đến nỗi thấy hắn như là chuột thấy mèo vậy sao?

"Ừ."

Lăng Thần nhàn nhạt gật đầu."

Thật sự?"

Hạ Thiên Tịch trợn to hai mắt, mặc dù hắn thích đập nát đầu tang thi, nhưng hắn cũng không thích não của tang thi dính lên mặt mình, chỉ suy nghĩ thôi đã đủ rợn người."

Giả."

Lăng Thần bình tĩnh nói.Hạ Thiên Tịch, "..."

Không cần lạnh lùng kể chuyện cười mà mặt còn như vậy (--), mặt không có cảm xúc được không? (Ý bạn Tịch là đừng kể chuyện cười trong khi mặt đang còn đơ)Hạ Thiên Tịch lại quay đầu đi xem thiếu niên xinh đẹp, mỹ thiếu niên giống như là nai con bị ánh mắt của Hạ Thiên Tịch nhìn tới, cả người đột nhiên cả kinh, lắp ba lắp bắp nói, "Ngươi ngươi ngươi ...

đừng ...

đừng tới đây ..."

Không những nói lắp, mà toàn thân còn đang run rẩy, bước chân liên tục lui về phía sau, ánh mắt hoảng sợ nhìn Hạ Thiên Tịch rất nhanh đã ngưng tụ nước mắt, chuẩn bị rơi xuống.Hạ Thiên Tịch, "..."

Cái vẻ mặt như là bị cưỡng gian là như thế nào???Hạ Thiên Tịch quay đầu nhìn về phía Lăng Thần, mà Lăng Thần lại có vẻ mặt xem trò vui, mắt phượng híp lại vẻ mặt thích ý.Bị khuôn mặt của mỹ thiếu niên như là bị cưỡng gian kích thích đến, Hạ Thiên Tịch yên lặng đem máu trong cổ họng nuốt xuống, hướng về phía thiếu niên nói, "Ngươi yên tâm, ta sẽ không làm gì ngươi.Hắn thật sự không muốn làm gì a, hắn cũng không muốn phạm tội cưỡng gian."

Ngươi đừng tới đây."

Thiếu niên xinh đẹp nhỏ giọng nói, ánh mắt thận trọng nhìn Hạ Thiên Tịch, lo sợ Hạ Thiên Tịch có hành động gì."

Được, ta không đến đó."

Hạ Thiên Tịch lập tức nâng mặt lên cười vô cùng vô hại.Thiếu niên xinh đẹp co co đầu, thanh âm càng nhỏ hơn, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằn vào áo sơ mi của Hạ Thiên Tịch, "Nút áo sơ mi của ngươi rơi một cái."

Nửa ngày, Hạ Thiên Tịch mới phản ứng được chuyện gì đang xảy ra, nhìn nút áo trên áo sơ mi của chính mình, có thể là trong lúc đánh nhau đã rơi xuống, hắn cũng không có để ý, nhưng mà ngươi nhìn chằm chằm một lúc liền nói một câu này, ngươi là có bệnh thần kinh sao?Hạ Thiên Tịch thật muốn rống lên, nhưng nhìn vẻ mặt đầy thận tọng của mỹ thiếu niên, yên lặng hộc máu mà cười nói, "Không có gì."

Hạ Thiên Tịch chịu đựng nội thương, hắn cảm thấy những người hắn gặp đều không bình thường.Một Lăng Thần, hai người sống cùng nhau chưa có bao lâu, thậm chí còn có thù oán, lại nói thích hắn.Một thiếu niên xinh đẹp, rõ ràng dáng dấp của hắn phúc hậu cùng vô hại, nhưng đến gần mỹ thiếu niên liền bị khuôn mặt ngươi đừng tới đây cưỡng gian ta của mỹ thiếu niên kích thích.Thật xui xẻo!________________________Thanh: Em thụ này cute quá, làm sao đây, ngồi thuyền bạn Tịch hay em này đây ^o^.
 
[Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi
Chương 45. Ta thật sự không nghĩ...


Edit: LTMỹ thiếu niên ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào cái áo sơ mi bị rơi nút áo của Hạ Thiên Tịch, sau đó mới thận trọng vòng qua Hạ Thiên Tịch đi đến đầu Viêm Ma thú, từ sau lưng cầm ra một thanh chủy thủ (dao, nhưng để thế này cho hay :v) rạch ra đầu Viêm ma thú, lấy tinh hạch ra.

Hạ Thiên Tịch lần nữa bị động tác của mỹ thiếu niên làm cho kích thích, hắn thật sự muốn rống to, ta thật sự không cưỡng gian ngươi a!Vốn dĩ nhìn thiếu niên này Hạ Thiên Tịch đã cảm thấy không bình thường, không nghĩ động tác tiếp thao của mỹ thiếu niên thật sự càng thêm không bình thường.Mỹ thiếu niên sau khi lấy tinh hạch từ Viêm ma thú, thận trọng dùng khăn lụa lau chùi sạch sẽ, sau đó đem túi đeo lưng đặt ở dưới đất, mở túi ra cầm lấy một cái hộp, cái hộp bị chia làm năm ngăn, mỗi một ngăn nhỏ cũng để tinh hạch trong suốt sáng bóng, những tinh hạch này đều được phân loại rồi cất đi.Nhìn thiếu niên đem túi đeo lưng của mình sửa sang lại, vẻ mặt không có một tia qua loa, trong mắt tuyệt đối không cho nửa viên cát tồn tại, để cho khóe miệng Hạ Thiên Tịch cùng lăng thần co rút.Sau khi thiếu niên sửa lại túi đeo lưng liền nhấc chân muốn đi, Hạ Thiên Tịch vừa muốn há miệng gọi lại thiếu niên, nhiệm vụ của hắn còn chưa có xong, không nghĩ tới thiếu niên dừng bước quay đầu nhìn chằm chằm Hạ Thiên Tịch nhỏ giọng nói, "Nút áo sơ mi của ngươi bị rớt."

Phốc ——
Hạ Thiên Tịch thật sự muốn thổ huyết.Giờ phút này hắn thật muốn rống to một câu, ngươi còn chưa đủ? (Không hiểu)Ngay cả Lăng Thần, giờ phút này khóe môi cũng lộ ra một nụ cười tà khí.Thiếu niên này thật sự không bình thường."

Rớt ta cũng không có cách nào."

Một lúc sau Hạ Thiên Tịch chỉ bất đắc dĩ mở miệng nói, hắn thực sự hết chỗ nói rồi.Tại sao lại phải chú ý nút áo trên áo sơ mi của hắn?"

Ta có cách."

Ánh mắt trong suốt của mỹ thiếu niên sáng lên nhìn Hạ Thiên Tịch nói, sau đó mỹ thiếu niên lập tức mở ra túi đeo lưng của mình, từ trong túi đeo lưng lấy ra một hộp nhỏ, bên trong cái hộp nhỉ lại là các loại nút áo cùng một hộp kim chỉ, cũng bị chia ra quy củ trưng bày rất tốt.. . .

Hạ Thiên Tịch, "..."

Lăng Thần, "..."

Đây thật sự là người sao?Nút áo của mỹ thiếu niên có rất nhiều loại, hắn ngẩng đầu nhìn những nút áo trên áo sơ mi của Hạ Thiên Tịch, sau đó lập tức lấy ra một viên đồng dạng rồi đi đến trước mặt Hạ Thiên Tịch, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn áo sơ mi của Hạ Thiên Tịch hỏi, "Có thể không?"

Hạ Thiên Tịch, "..."

Hắn có thể nói không sao?Lấy được cái gật đầu của Hạ Thiên Tịch, mỹ thiếu niên lập tức ở trên áo sơ mi của Hạ Thiên Tịch se chỉ luồn kim, rất nhanh đem nút áo may vào, cuối cùng nhìn áo sơ mi không còn bị thiếu nút mới vô cùng hài lòng gật đầu một cái.Hạ Thiên Tịch, "..."

Hôm nay số lần hắn bị đả kích thực sự quá nhiều.May xong nút áo cho Hạ Thiên Tịch mỹ thiếu niên lập tức lui lại nhanh chóng lui về cách xa Hạ Thiên Tịch hơn ba thức, vẻ mặt là biểu tình sợ cưỡng gian.Hạ Thiên Tịch, "..."

Hắn thật sự muốn hô to, ta thật sự không muốn cưỡng gian ngươi mà!

Mẹ nó!
______________________________Thanh: Cũng một tháng rồi ta không đăng chap mới, vì nổi lạnh nên ta rất lười, ta rất rất là áy náy, hứa sẽ bù lại QAQ.
 
[Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi
Chương 46. Lăng Thần tỏa khí lạnh.


Edit: LT"Ngươi có muốn đi cùng chúng ta không?"

Nhìn mỹ thiếu niên, Hạ Thiên Tịch cảm thấy hắn không nên nói chuyện nữa, nếu không cũng sẽ kích thích thổ huyết mà chết.

"Không muốn."

Mỹ thiếu niên không chút nghĩ ngợi lập tức cự tuyệt.Hạ Thiên Tịch, "..."

Hắn sự muốn thổ huyết mà chết."

Chúng ta sẽ không cướp đồ của ngươi."

Thanh âm lãnh đạm của Lăng Thần truyền tới.Hạ Thiên Tịch khiếp sợ nhìn Lăng Thần, hắn đang yên đẹp thì cướp đồ của người khác làm gì?

Lại nhìn về phía mỹ thiếu niên, sau lấy được bảo đảm của Lăng Thần thì biểu tình hoảng sợ mới hơi có chút buông lỏng."..."

Hạ Thiên Tịch cạn lời, không chỉ là một thiếu niên mang chứng cưỡng ép, mà còn là thiếu niên thời khắc đều lo lắng người khác cướp đồ của hắn.Hạ Thiên Tịch thật sự muốn nói với thiếu niên này, thiếu niên à, không phải tất cả người trên thế giới đều muốn làm đạo tặc hoặc là phạm tội cưỡng gian.Trùng hợp rằng bụng của mỹ thiếu niên kêu lên một tiếng, nhìn sắc trời chắc là đã đến lúc ăn cơm, đáng tiếc cơm của bạn học cũng chỉ có bịch dinh dưỡng, bất quá còn tốt, Hạ Thiên Tịch còn có táo cùng đào có thể ăn, trong nửa tháng này hắn và Lăng Thần cũng đã ăn không ít, lúc này Hạ Thiên Tịch nhanh trí, lập tức từ bên trong không gian lấy ra một quả đào đưa cho mỹ thiếu niên nói, "Ngươi nếu đi cùng chúng ta, cái này liền sẽ cho ngươi ăn."

Ở trong Tử Vong rừng rậm, bọn họ chỉ có thể uống bịch dinh dưỡng, dù có một chút thịt ma thú có thể ăn, nhưng ở địa phương nguy hiểm này, một thân một mình có ai dám ăn những thứ thịt ma thú kia?

Nếu mà gọi thêm càng nhiều ma thú cùng tang thi thì sẽ không tốt.Quả nhiên khi mỹ thiếu niên nhìn thấy đào trong tay Hạ Thiên Tịch thì ánh mắt sáng rực lên, do dự hồi lâu, rồi thận trọng hỏi, "Các cậu thực sự không cướp đồ của tôi?"

"...Không cướp."

Hạ Thiên Tịch trấn định lắc đầu, trên trán đầy hắc tuyến."

Ngươi thực sự đem cái đó cho ta ăn?"

Biểu tình của mỹ thiếu niên hết sức hoài nghi, ánh mắt trong suốt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm quả đào trong tay Hạ Thiên Tịch, không tự chủ mà nuốt nước miếng.Không có biện pháp, bây giờ muốn ăn trái cây thực xa xỉ, chỉ cần không phải quý tộc, bình dân quanh năm suốt tháng chắc không thể ăn được một lần.Nhìn mặt thiếu niên cũng biết người này không phải là quý tộc, ăn mặc rất đơn giản nhưng lại rất sạch sẽ, không có dáng vẻ lôi thôi.Có thể ở trong Tử Vong rừng rậm sạch sẽ như vậy, Hạ Thiên Tịch cũng phải bội phục, quả thật không hổ là người mắc bệnh khiết phích (sạch sẽ)!"

Ừ, chỉ cần ngươi đi theo chúng ta, ta đảm bảo ngày nào cũng cho ngươi ăn."

Hạ Thiên Tịch gật đầu một cái, không chút nào cảm thấy bây giờ mình giống như là con sói xám dụ dỗ tiểu bạch thỏ.Thực lực của thiếu niên thực không tầm thường, ở trong Tử Vong rừng rậm có thể hợp tác tốt.

Đặc biêth là có thể sử dụng một quả đào lừa gạt một mỹ thiếu niên, quả thực là được lợi."

Ta không đồng ý."

Trong lúc thiếu niên còn đang do dự có nên đáp ứng hay không, thanh âm lạnh lùng của Lăng Thần truyền đến.Hạ Thiên Tịch ngẩn người, quay đầu nhìn về phía Lăng Thần, ánh mắt Lăng Thần lạnh lùng nhìn Hạ Thiên Tịch nói, "Ta không đồng ý."

Vẻ mặt kiên định không cho người khác phản kháng."

Ngươi không đồng ý cái gì?"

Hạ Thiên Tịch nhướng mày.Ánh mắt Lăng Thần lạnh lùng liếc mỹ thiếu niên một cái, mỹ thiếu niên lập tức cúi đầu xuống lắp ba lắp bắp nói, "Ta, ta..."

Đối với khí thế cường đại của Lăng Thần, Hạ Thiên Tịch là rất hiểu biết, đặc biệt là hắn còn bị người ta đưa ánh mắt nhìn nữa, da đầu càng thêm tê dại, đáy lòng nổi lên một cỗ sợ hãi.Hạ Thiên Tịch nhíu mày nhìn Lăng Thần nói, "Ngươi đừng phát khí lạnh."

Dù cỗ khí lạnh này không cần lấy tiền cũng không thể tùy tiện phát ra."

Tóm lại, ta không đồng ý."

Ngữ khí của lạnh lẽo của Lăng Thần tuyệt đối không có nửa điểm thương lượng."

Việc này cùng việc ngươi đồng ý hay không không có quan hệ."

Hạ Thiên Tịch nổi giận, mặc dù trong nửa tháng này hắn cùng Lăng Thần coi như là bình an ở chung, nhưng mà hắn vẫn còn nhớ thù nha!Đửng bảo hắn nhỏ mọn, vì hắn chính là người nhỏ mọn như vậy.Mà Lăng Thần một mực đem Hạ Thiên Tịch là phu nhân của mình, cho nên hắn có thể tha thứ tất cả mọi thứ về Hạ Thiên Tịch, nhưng mà bây giờ lại có một con kỳ đà cản mũi kẹp ở giữa hắn và Hạ Thiên Tịch, Lăng Thần dĩ nhiên không muốn, đặc biệt là, hắn biết bí mật của Hạ Thiên Tịch, nếu mà còn có một người biết được bí mật độc nhất này giữa hắn và Hạ Thiên Tịch, việc này làm cho Lăng Thần vô cùng không thoải mái, đặc biệt là nhìn nụ cười sáng lạn của Hạ Thiên Tịch, biểu tình như là sói xám dụ dỗ tiểu bạch thỏ, thậm chí sự coi trọng của Hạ Thiên Tịch đối với người này còn vượt qua hắn, hắn khẳng định rất không thoải mái.Hạ Thiên Tịch là người của mình, sao lại có thể đối với nam nhân khác cười rực rỡ như vậy?

Lăng Thần tuyệt đối không cho phép.Lăng Thần lạnh mặt không để ý đến Hạ Thiên Tịch đang tức giận, ánh mắt tuyệt đối thấp hơn -200°C, thẳng tắp bắn về mỹ thiếu niên, ánh mắt phượng màu bạc híp lại, tạo cho người ta một cảm giác vô cùng nguy hiểm.Tựa như nếu thiếu niên giám gật đầu, Lăng Thần tuyệt đối sẽ dùng ánh mắt dao găm cắt từng miếng thịt của y._____________________Thanh: Ai mua giấm chua không?

Mại zô mại zô, ta bán free đây ~
 
Back
Top Bottom