Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu

Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Chương 951: Không có thì đi cướp


Có thể được Thương Vi khen ngợi thì đương nhiên Thiên Đế không thể là một thần tiên ngốc nghếch chỉ chiếm vị trí mà không làm việc.

Nhưng vì sao đã lâu như vậy rồi, Thiên Đế vẫn mặc kệ nàng bắt thần tiên và yêu thú đi, không hề có động tĩnh gì?

Theo tính toán của nàng, đáng lẽ Thần giới phải đưa yêu thú tới đây lần thứ hai từ lâu rồi mới đúng.

Tống Anh mấp máy môi.

"Ta cảm thấy... không chừng Thiên Đế này đang tìm cách gi.ết ch.ết ta." Tống Anh nghiêm túc nói.

"Thật trùng hợp, ta cũng nghĩ như vậy." Sau đó, Thương Vi đột nhiên lấy ra một bản vẽ, "Thứ này... là Toái Không chùy.

Ngươi có ấn tượng không?"

Tống Anh nhìn chằm chằm vào bản vẽ kia, trong đầu nghĩ tới một vài hình ảnh khó chịu.

"Trước đây ta bị nó đâm vào tim rồi chết đúng không?" Tống Anh sờ mũi, hừ cười một tiếng, "Thần giới có lớp lớp nhân tài xuất hiện.

Ta cũng không ngờ được trên đời này còn có thể có thứ khắc chế ta."

"Không phải là khắc chế ngươi... Là vì vật ấy có uy lực rất lớn, thần, tiên, yêu, ma bình thường đều không chịu nổi.

Thứ này là bảo bối trấn giữ núi Phác Ảnh của ta, người khác không thể chế tạo ra được.

Toái Không chùy trước đây do Phạn U lén lút chế tạo, ngay cả sư phụ ta cũng không biết.

Sau đó, khi biết được chuyện này, ông vô cùng áy náy, không lâu sau thì quay về với cát bụi."

Năm đó, Tống Anh và sư phụ của hắn còn là vong niên giao* đấy.

* Vong niên giao: bạn vong niên, tức bạn chơi với nhau không kể tuổi tác

Khi đó, núi Phác Ảnh được tôn sùng, hết sức quan trọng ở Thần giới.

Yêu Đế muốn hợp tác với Thần tộc, khó tránh phải trò chuyện với sư phụ hắn.

Vốn là cục diện cùng chiến thắng, sau đó lại bị Thiên Đế tính kế, không ít thần tiên có quan hệ không tệ với Yêu Đế đều sinh ra tâm ma.

"Nói như vậy, bây giờ chỉ có mình ngươi biết cách chế tạo thứ này?" Tống Anh hỏi.

"Đúng vậy." Thương Vi đáp.

Nhưng không biết vì sao mà gần đây hắn luôn mơ hồ cảm thấy không thoải mái lắm.

"Có khi nào Thiên Đế cũng đang tìm cách chế tạo thứ này không?" Tống Anh mấp máy môi, sau đó, hai mắt đột nhiên sáng rực: "Ngươi nói thứ này có tác dụng với tất cả thần, yêu, ma đúng không? Vậy chúng ta cũng chế tạo một cái đi?"

Thương Vi ngẩn ra.

Hắn thật sự không ngờ...

Nhưng Toái Không chùy chỉ có thể được tạo ra nhờ thần lực, nhưng bây giờ Tống Anh cũng có thần lực mà? Cho dù Tống Anh không có thì hắn cũng có thể chế tạo!

"Được." Thương Vi lập tức đáp.

"Tốt lắm!" Tống Anh cong môi cười, "Cần gì thì ngươi cứ việc nói với ta, nếu không có thì ta đến Thần giới cướp."

"Không cần phải làm vậy.

Tuy rằng Toái Không chùy cần thần lực mới có thể sử dụng được, nhưng những nguyên liệu chính đều sinh trưởng ở Yêu giới.

Nhất là Yêu giới của ngươi vừa mới hồi phục, mấy năm nay bừng bừng sức sống, chắc chắn có không ít ngũ hành linh sa.

Chỉ cần cho người đến chỗ ngũ hành tìm kiếm là được, không khó."

Còn Linh Hư quặng đỏ thẫm thì càng đơn giản hơn.

Hai thứ này khá quan trọng, ngoài ra còn cần một vài loại quặng khác, hắn đều có.

Nhưng việc chế tạo Toái Không chùy hao tốn rất nhiều tinh thần và tu vi, trong khoảng thời gian này không được phép có người quấy rầy, nếu không thì rất dễ thất bại trong gang tấc.

Có Tống Anh ở đây, làm gì có ai có thể quấy rầy được Thương Vi?

Chẳng qua là Yêu giới có áp chế đối với thần tiên, không thể chế tạo ở đây được.

Tống Anh và Hoắc Triệu Uyên cùng đến Thần giới tìm một khu vực không người rồi tự hộ pháp.

Nếu Yêu giới có việc thì sẽ có người liên hệ với nàng, đi đi về về một chuyến cũng không tốn nhiều thời gian.

Mấy ngày sau, quả nhiên nguyên liệu đã được chuẩn bị đầy đủ.

Tống Anh vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.

Hai người tìm một hang núi cực kỳ hẻo lánh, sau đó.

Tống Anh tạo ra một kết giới nhỏ xung quanh.

Yêu lực của nàng mạnh mẽ, cho dù không có nàng trông chừng ở đây thì kết giới này cũng có thể bảo đảm Thương Vi không bị người khác quấy rầy.

Thương Vi chế tạo được khoảng nửa năm thì Thần giới mới cho người đến đưa số yêu thú còn lại.
 
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Chương 952: Lành sẹo nên quên đau


Người tới lần này là Khởi Mộc thần quân.

Tống Anh vẫn giống như trước, nên khoản đãi thì khoản đãi, trông cực kỳ thân thiện.

Nhìn thấy Tống Anh, Khởi Mộc thần quân hơi hoảng hốt, sau đó xấu hổ nói: "Lần này... chắc chắn có không ít yêu thú.

Ta đã lén điều tra lại, trước mắt không phát hiện có ai giấu giếm yêu thú..."

Tống Anh đã kiểm kê qua một lần, quả thực không chênh lệch mấy.

Muốn chính xác đến từng con yêu thú thì e rằng không được.

Số lượng trước mắt đã gần đủ hết.

Mặc dù còn dư lại mấy con thì sau này cũng sẽ được đưa về.

Bây giờ chỉ cần hầu hết yêu thú đều trở về nhà, không còn bị khống chế là đủ rồi.

"Vẫn là Khởi Mộc thần quân đáng tin hơn nhiều.

Vị thần quân lần trước tới đây toàn nói dối, thật sự khiến người ta thất vọng." Tống Anh cười tủm tỉm.

Khởi Mộc nheo mắt.

Tới rồi! Biểu tình quen thuộc tới rồi!

Mặc dù dung mạo của nàng không giống năm đó, nhưng dáng vẻ quái gở này đúng thật là một chút cũng không hề thay đổi!

Khởi Mộc thần quân li.ếm li.ếm môi, hơi xấu hổ, nhìn trái nhìn phải, nói: "Sao Thương Vi thần quân... không ở đây?"

"Hắn? Hình như gần đây có việc gì đó bận rộn." Tống Anh thuận miệng đáp.

Khởi Mộc thần quân cau mày.

Quả nhiên là thế.

Chắc hẳn Thương Vi đang trốn đi chế tạo Toái Không chùy rồi.

Một lần nữa nhìn Tống Anh, ánh mắt mang theo mấy phần thương xót.

Khởi Mộc nhìn ly rượu trước mắt, thở dài rồi uống một hơi cạn sạch.

Một lát sau, hắn mới hỏi: "Ngươi... Vì sao lại thích Thương Vi chứ?"

Thương Vi này không đủ thú vị, tuy rằng Phạn U kia cũng không tốt, nhưng năm đó, y quả thực khá hấp dẫn, kiêu ngạo, đường hoàng, không ít nữ tiên đều thích y.

Thương Vi giống như một ông lão, tử khí âm u.

Tống Anh ngạc nhiên nhìn hắn: "Chỉ là nhìn hắn thuận mắt thôi.

Chuyện này còn cần có lý do sao?"

Phải, Thương Vi đúng là trầm lặng, không nhiều lời.

Nhưng bất kể là năm đó hay bây giờ thì người ở bên cạnh nàng vẫn luôn là hắn.

Như vậy còn chưa đủ sao?

Đương nhiên, con người nàng khá lạnh nhạt.

Nàng không thể yêu Thương Vi đến chết đi sống lại được, nhiều nhất chỉ đối xử với hắn hơi khác với người khác một chút mà thôi.

Ở Nhân giới, lúc sắp chết, nàng từng hỏi hắn.

Hỏi hắn có hối hận hay không, suốt một đời đó, hắn vẫn luôn ở bên cạnh nàng, không hề có người khác, thậm chí còn che giấu hết toàn bộ hào quang của mình.

Thậm chí, nàng cũng từng nói thẳng, có lẽ do trời sinh không tim không gan nên cho dù hắn có trả giá tất cả thì nàng cũng không sinh ra quá nhiều tình yêu.

Nhưng khi đó, hắn đã nói rằng, tất cả những gì hắn làm đều là nghe theo bản thân chứ không phải để giành được trái tim của nàng.

Sinh mệnh dài lâu, khó tránh khỏi hơi nhàm chán.

Có người ở bên quả thực không tệ.

Nếu người này là hắn, trong lòng nàng có thể hoàn toàn tin tưởng, cũng không kháng cự.

Như thế là đủ rồi.

Trong lòng Khởi Mộc thần quân nghẹn một bụng lửa: "Mắt nhìn người của ngươi vẫn giống hệt năm đó! Đúng là chẳng ra gì!"

"???" Tống Anh cau mày.

Tiểu tử bốc đồng đúng không?

"Khởi Mộc thần quân, đừng nói là ngươi vẫn nhớ mãi không quên bản tôn đấy nhé? Hang rắn năm đó buồn tẻ quá sao? Khiến ngươi lành sẹo nên quên đau à?" Tống Anh cười nói.

"Ngươi nói bậy gì đó? Ta đường đường là Thần quân, sao lại chung tình với Yêu Đế?! Chuyện năm đó chỉ là ngoài ý muốn.

Số tiểu tiên tử mà bổn quân từng theo đuổi mấy năm nay nhiều không đếm xuể, ngươi chỉ là một trong số đó mà thôi, không liên quan đến thân phận của ngươi!" Khởi Mộc thần quân lập tức phản bác.

Nói xong, nghĩ tới chuyện đó, hắn lại cảm thấy đau đầu.

Thật là đáng giận!

"Chúc Huỳnh." Khởi Mộc thần quân đột nhiên gọi một tiếng, "Ngươi... Ngươi cẩn thận Thương Vi."

"???"Tống Anh ngây ngốc, "Vì sao?"

Khởi Mộc thần quân hơi khó mở miệng: "Tóm lại... Thương Vi không lương thiện như ngươi nghĩ đâu, hắn cũng không thật lòng với ngươi.

Nếu ngươi không muốn giống như năm đó thì tốt nhất hãy đề phòng một chút."
 
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Chương 953: Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt


Giống như năm đó?

Tống Anh nghe thấy vậy thì càng ngạc nhiên hơn.

"Chẳng lẽ ngươi cho rằng... Thương Vi đang giúp Thiên Đế chế tạo Toái Không chùy sao?" Tống Anh hỏi thẳng.

"..." Khởi Mộc thần quân suýt nữa thì nhấc chân lên chạy.

Dù sao cũng phải uyển chuyển một chút chứ!

Còn có yêu quái khác ở đây đấy, bị người khác nghe thấy thì không tốt lắm đâu!?

"Chẳng lẽ ý ngươi không phải như vậy sao?" Tống Anh hỏi tiếp.

"Không biết, tự ngươi đoán đi.

Ta chỉ nói như vậy thôi, cũng xem như nể mặt giao tình giữa hai ta.

Ngày đại chiến, chắc hẳn ta cũng phải ra mặt.

Đến lúc đó, nếu ngươi gặp phải nguy hiểm gì thì cũng đừng trách bổn quân mặt lạnh vô tình không cứu ngươi... Bổn quân, bổn quân cũng có không ít đệ tử, ngươi nên hiểu cho ta." Khởi Mộc thần quân nói tiếp.

Nếu hắn trở thành thần tiên phản bội thì những đệ tử của hắn phải làm sao?

Còn về ngày đại chiến...

Sở dĩ hắn muốn đi là vì... Dù sao cũng phải tiễn nàng một đoạn đúng không?

Tống Anh hoàn toàn bối rối trước những gì Khởi Mộc thần quân nói.

Trông hắn dường như vô cùng chắc chắn rằng nàng sẽ chết, còn có vẻ cực kỳ thương xót khiến nàng không hiểu ra sao.

Xem ra Thiên Đế đã chế tạo thành công Toái Không chùy rồi?

Nhưng không đơn giản như vậy chứ? Trong thiên hạ, ngoại trừ thần tiên núi Phác Ảnh thì toàn bộ những thần tiên khác đều là người ngoài nghề!

Đáng lẽ khả năng thành công là cực kỳ thấp mà?

Nhưng dù sao thì những lời này của Khởi Mộc thần quân cũng xuất phát từ ý tốt, Tống Anh nhớ tới Tinh Vân Quyển bị nàng làm hư trước đó, lập tức cho người đưa tới một đống đồ lớn.

Đều là đặc sản của Yêu giới mấy năm nay.

Có chừng mười khối Linh Hư quặng đỏ thẫm, ngoài ra còn một số thứ khác như linh thảo...

"Tặng cho ngươi." Tống Anh nghiêm túc nói.

"..." Khởi Mộc thần quân càng chột dạ hơn, "Ta không cần.

Ta cũng chưa nói gì cả, ngươi cố ý tặng đồ cho ta lại có vẻ như ta tới đưa tin tức để lấy lòng."

Tống Anh nhướng mày: "Cũng phải.

Vậy chi bằng... mời ngươi đi dạo ở Yêu giới ta một vòng?"

"Chuyện này... cũng được." Khởi Mộc thần quân không từ chối nữa.

Hắn cũng muốn xem thử xem Yêu giới bây giờ đã hồi phục thế nào.

Có phồn thịnh như năm đó không.

Tống Anh gọi Thập Doanh tới dẫn đường cho hắn.

Khởi Mộc thần quân nhìn thấy Thập Doanh thì mí mắt giật giật: "Bổn quân kiên quyết không đi xem hang rắn."

"Ngươi yên tâm, ta rất khách khí đối với người một nhà." Thập Doanh cong môi cười, trông cũng có mấy phần dịu dàng.

Khởi Mộc thần quân cảm thấy Thập Doanh này thay đổi rất nhiều: "Ngươi... Ngươi năm đó không giống như vậy.

Trước đây, mỗi lần nhìn thấy bổn quân, người đều đòi đánh đòi giết, giày vò bổn quân không ít."

Thập Doanh bĩu môi: "Đã nhiều năm như vậy rồi, ta không thể thay đổi sao?!"

Hừ.

Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, có bệnh.

Nàng ấy cũng không muốn thay đổi, chủ yếu là... sau khi mệnh số của Cố Minh Bảo đã tận, thần hồn của nàng ấy đã hoàn toàn hợp nhất với Cố Minh Bảo.

Cố Minh Bảo ở nhân gian sinh nhi dục nữ, tính cách đương nhiên rất dịu dàng, hào phóng, đáng yêu lại lương thiện, khiến nàng ấy bây giờ cũng bị ảnh hưởng một chút, thậm chí còn thường xuyên nghĩ tới tên công tử bột kia.

Nhưng tên công tử bột kia đã đi chuyển thế rồi.

Lão đại nói muốn để Tống Tuân tu tiên nên đã đánh dấu trên linh hồn của hắn, chờ sau này chuyện Yêu giới sáng tỏ thì có thể đi tìm Tống Tuân, dạy dỗ hắn tu tiên.

Nhưng mà...

Nàng ấy rất rối rắm.

Nàng ấy bây giờ không hoàn toàn là Cố Minh Bảo nha!

Luôn bị một tên công tử bột ảnh hưởng tới tâm trạng, nàng ấy cảm thấy rất kỳ quặc.

Thế mà Khởi Mộc thần quân không hiểu chuyện này còn chê cười nàng ấy thay đổi! Bây giờ hỏi khắp Yêu giới xem có ai dám nói nàng ấy không giống trước đây?! Muốn chết sao!

Khởi Mộc thần quân không biết mình đã đắc tội Thập Doanh chỗ nào mà khiến sắc mặt của nàng ấy trở nên xấu đi.

Hắn chỉ có thể căng da đầu cười gượng.

Yêu Đế đáng yêu hơn Thập Doanh nhiều…
 
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Chương 954: Bảo bối


Khởi Mộc thần quân đi dạo một vòng, trong lòng rất ngạc nhiên, còn tưởng rằng Yêu giới hoàn toàn hoang sơ và điêu tàn, lại không ngờ thực lực của yêu quái ở nơi này cũng không quá kém.

Còn có không ít yêu thú hóa hình.

Có thể thấy được Yêu Đế đã vất vả không ít.

Khởi Mộc thần quân thấy Yêu giới phồn thịnh thì trong lòng hơi cảm khái, Yêu Đế đúng là rất quý trọng đất đai.

Yêu giới có linh điền ở khắp nơi, bên trong gieo trồng lương thực, có rất nhiều rau dưa củ quả, còn trồng cả linh thảo, mà những tiểu yêu quái này lại vất vả cày cấy giống con người.

Cảnh tượng như thế vô cùng bình yên.

"Bổn quân còn có chuyện muốn nói với Yêu Đế." Khởi Mộc thần quân đột nhiên lên tiếng.

Khi quay về gặp Tống Anh lần nữa, sắc mặt của Khởi Mộc thần quân vô cùng nghiêm trọng: "Trước đó, một vị Bảo quân bên cạnh Thiên Đế đến tìm ta lấy hai thứ đều dùng để chế tạo Toái Không chùy, nhưng trước mắt chỉ có mình Thương Vi có thể chế tạo Toái Không chùy... Ta cho rằng hắn ở bên cạnh ngươi chỉ vì giống như Phạn U trước đây..."

"..." Tống Anh ngơ ngác.

Vì vậy, lúc nãy Khởi Mộc thần quân luôn dặn nàng đề phòng Thương Vi là bởi vì Thương Vi phản bội nàng?

Tống Anh nhíu mày: "E là ngươi hiểu lầm rồi.

Gần đây, Thương Vi vẫn luôn ở cùng ta, chưa bao giờ đến Thần giới.

Hơn nữa, trước đây ta cũng không biết đến Toái Không chùy.

Nếu hắn muốn có nguyên liệu thì hoàn toàn có thể tìm ở Yêu giới, không cần phải mượn ngươi."

Khởi Mộc thần quân nghe vậy thì sửng sốt.

Không phải Yêu Đế bị tình ái che mờ mắt rồi đấy chứ?

"Nhưng mà Phạn U đã chết, ngoại trừ hắn thì còn có ai có thể chế tạo Toái Không chùy nữa chứ!? Tuy rằng Thiên Đế có bản lĩnh, nhưng hắn bận rộn sự vụ, lại không giỏi chế tạo vũ khí, cũng không thể là hắn được đúng không? Hơn nữa, Thiên Triết bảo quân là chó săn của Thiên Đế, vô cùng thân thiết với núi Phác Ảnh bọn họ.

Không phải hắn thì còn có thể là ai?" Khởi Mộc lập tức nói tiếp.

"Ngươi nói bảo quân kia thân thiết với núi Phác Ảnh á? Tính cách của Thương Vi lạnh lùng như vậy mà cũng có người có quan hệ tốt với hắn sao?" Tống Anh cảm thấy lời này có vấn đề.

Khởi Mộc thần quân sửng sốt, sau đó vội vàng sửa lại: "Không phải hắn, là Phạn U... Không phải trước đây Phạn U cũng là người của núi Phác Ảnh sao? Vị bảo quân này từng đến nhờ Phạn U chỉ điểm vài lần, xem như là bán đồ đệ của Phạn U."

"Vậy người này có thể biết cách chế tạo bảo vật của núi Phác Ảnh không?"

"Không thể.

Chỉ có người có tu vi từ thần quân trở lên mới có thể chế tạo được Toái Không chùy.

Ngoài ra, phương pháp chế tạo cũng khá kỳ lạ, ngoại trừ Thương Vi thì không có người khác biết." Khởi Mộc nói tiếp.

Khởi Mộc này hiểu rõ Thiên Đế hơn Thương Vi.

Hắn cũng cảm thấy Thiên Đế không thể thì e rằng...

Tống Anh cảm thấy dường như mình đã quên mất chuyện gì đó.

"Phạn U... Y có bao nhiêu môn đồ? Bây giờ đều ra sao? Người có quan hệ thân cận nhất với y là ai?" Tống Anh đột nhiên hỏi.

"Ngươi nghi ngờ là môn đồ của y làm sao? Ta đã nói là không thể rồi, sao ngươi vẫn không tin?" Khởi Mộc hơi bất đắc dĩ, "Phạn U cũng không thích gặp người khác lắm nên không có nhiều người bên cạnh, môn đồ càng ít hơn.

Tổng cộng chỉ có ba người, nhất là tiểu đồ đệ nhỏ tuổi nhất, được xem như bảo bối của y."

"Bảo bối?" Tống Anh khá tò mò.

"Phải. Tiểu đồ đệ này... là thân rồng, hoạt bát, hiếu động, rất được y yêu thích, nhưng Phạn U lại không thích ra ngoài nên thời gian thầy trò hai người ở chung cũng cực kỳ lâu. Từ khi thu nhận đồ đệ này, hai đồ đệ khác đã dọn ra khỏi động phủ." Khởi Mộc thần quân nói.

Có thể thấy được mức độ y cưng chiều tiểu đồ đệ này.

Tống Anh mấp máy môi, do dự một lát, hỏi: "Tiểu đồ đệ này bây giờ đang làm gì?"
 
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Chương 955: Giữ bí mật


Khởi Mộc thần quân nghe vậy thì sửng sốt, suy nghĩ giây lát rồi trả lời:" Nàng là người ngây thơ, lại còn ham chơi.

Hình như bây giờ đang chơi ở ngọn núi tiên nào đó ở Thần giới thì phải?"

"Sư phụ đã chết mà nàng vẫn chưa quay về à?" Tống Anh hỏi.

"..." Khởi Mộc cũng không nghĩ tới chuyện này, ngẩn người: "Không..."

"A." Tống Anh bật cười một tiếng, "Ngươi nói xem, có khi nào... người mà Lạc Chân nhà ta ôm lấy lúc tự nổ tung trước đây chính là một phân thân của y không?"

Tống Anh thật sự đã quên mất bản lĩnh của Phạn U.

Y có một phân thân không khác gì chân nhân, thậm chí còn có khoảng bảy phần thực lực của y, chẳng qua là y không dễ dàng để phân thân này xuất hiện, xem như giữ lại một tuyệt chiêu, không có nhiều người biết được.

Bởi vì đã là chuyện cách đây quá lâu nên nàng không nhớ ra.

Năm đó, nàng từng gặp qua phân thân của Phạn U một lần, hoàn toàn không nhận ra sự khác biệt.

Nếu lúc ấy, phân thân của Phạn U tới đây thì... có phải đã có thể giải thích mọi chuyện rồi không?

Dùng phân thân có lợi rất lớn, cho dù phân thân chết đi thì bản thể cũng chỉ chịu một chút ảnh hưởng mà thôi.

Nếu phân thân ra tay thì cũng có thể do thám được thực lực bây giờ của nàng.

Khởi Mộc thần quân hoàn toàn không biết chuyện này, sau khi nghe xong thì vô cùng ngạc nhiên: "Phạn U còn có phân thân sao?"

"Vậy... Vậy nếu Phạn U thật sự chưa chết thì người chế tạo Toái Không chùy có khả năng cao là y hơn.

Đã làm chuyện này một lần, cũng rất phù hợp với tính cách của y." Khởi Mộc thần quân lập tức nói.

"Còn phải đa tạ Khởi Mộc thần quân đã báo cho ta." Tống Anh cười nói.

Khởi Mộc mày căng thẳng: "Không, không, không! Không liên quan gì đến bổn quân, là bản thân ngươi tự đoán được."

Hắn không phải phản đồ của Thần giới, chỉ là... không muốn quấy rầy đến sự yên bình của Yêu giới đáng thương thôi.

Nhưng nhìn thấy ánh mắt cười như không cười của Tống Anh, Khởi Mộc chỉ có thể lúng túng nói: "Mong rằng Yêu Đế... giữ bí mật giúp ta.

Trong nhà bổn quân còn có rất nhiều đồ đệ, nếu bị truyền ra ngoài thì sẽ bất lợi cho bọn họ."

"Tất nhiên rồi.

Khởi Mộc thần quân đã nghĩ đến tình cảm năm đó thì sao bản tôn có thể làm chuyện có hại đến thần quân được?" Tống Anh dứt khoát nói.

Khởi Mộc vẫn rất tin tưởng lời nói của Tống Anh.

Nếu nàng nói sẽ giữ bí mật thì cho dù có bị kề đao vào cổ, nàng nhất định vẫn không nói với người ngoài.

Chẳng qua là trong lòng hắn rất bất an, cho dù không có ai biết nhưng hắn làm như vậy cũng xem như là phản đồ của Thần giới, vì thế, hắn mặt dày nói: "Yêu Đế, thật ra thì Thần giới... có rất nhiều thần tiên vô tội, không hề biết gì về chuyện năm đó.

Bây giờ, ta đã đưa yêu thú đến, ngươi có thể trả lại những thần thú và thần tiên đã bắt đi trước đây cho ta không?"

Tống Anh ngước mắt lên: "Chuyện này thì e rằng không được.

Bọn họ bị bắt tới chỗ này của ta đều bởi vì Thần giới các ngươi không hiểu chuyện.

Huống hồ, bản tôn cũng không làm gì bọn họ, chỉ để bọn họ làm chút việc mà thôi.

Để bọn họ ở đây mấy năm, nếu sau này vị trí Thiên Đế đổi người thì ta có thể suy xét tới đề nghị của ngươi."

"..." Khởi Mộc thần quân nheo mắt.

Đổi người làm Thiên Đế?

Nghĩ hay thật.

Phàm là Thiên Đế, thiếu một thứ trong số ba thứ: cơ duyên, công đức và tu vi đều không được.

Đương kim Thiên Đế còn phải rèn luyện chín mươi chín kiếp ở thế gian mới được Thiên Đế đời trước tán thành, kế nhiệm vị trí Thiên Đế đấy!

Mỗi một Thiên Đế xuất thế đều sẽ xuất hiện dị tượng, trước mắt, Thần giới vẫn chưa có bất cứ điềm báo nào.

Tống Anh nói chuyện với Khởi Mộc thần quân xong thì đưa hắn đi nghỉ ngơi.

Mấy ngày sau, Thần giới truyền tin đến lần nữa, định ra thời gian giao chiến.

Chính là mười ngày sau.

Có lẽ thật sự đã chế tạo được Toái Không chùy, nếu không thì không thể nào đột nhiên trở nên cấp bách như thế.
 
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Chương 956: Giả


Tống Anh không hề lo lắng cho tính mạng của mình, mặc dù mười ngày sau là lúc trăng khuyết.

Nàng không thể phạm một sai lầm đến lần thứ hai.

Mỗi bên dẫn theo một vạn người, số lượng này quả thực hơi xem thường người khác.

Luân Hồi Chủng là bảo bối nghịch thiên, đã ở nhân gian hàng trăm năm, hơn nữa, mấy năm nay ở Yêu giới cũng không thiếu yêu quái có khả năng chinh chiến.

Trước trận đại chiến một ngày, Thương Vi giao Toái Không chùy cho nàng.

Tống Anh cẩn thận xem xét thứ này.

Thứ này trông rất bình thường, nhưng khi sờ vào có thể cảm nhận được sức mạnh khổng lồ ẩn chứa bên trong.

Hơn nữa, đừng thấy lúc này nó chỉ là một vũ khí nhỏ bé có thể nắm gọn trong tay mà lầm.

Trên thực tế, bảo bối này có thể tùy ý biến lớn biến nhỏ.

Nếu truyền thần lực mạnh mẽ vào thứ này thì nó thậm chí có thể hủy thiên diệt địa.

Tuy lời nói hơi khoa trương nhưng cũng có thể chứng minh sự lợi hại của Toái Không chùy này.

Đại chiến sắp tới.

Tống Anh kiểm kê một vạn yêu quái.

Thử Viêm cũng tới.

Hai bên tới biển Thương Sinh.

Tống Anh nhìn lướt qua, vẫn chưa nhìn thấy Phạn U, nhưng nàng đã muốn thì tìm được Phạn U đang trốn trong số một vạn thần tiên ở đây cũng không khó.

Cuối cùng, ánh mắt nàng dừng lại trên người Khởi Mộc thần quân.

Hai ngày trước, Khởi Mộc thần quân đã trở về Thần giới.

Trước khi đi, tuy rằng hắn giả vờ không thân với nàng, nhưng nàng có thể cảm nhận được Khởi Mộc thần quân không hề có sát ý với nàng.

Giờ phút này, ánh mắt của Khởi Mộc thần quân vô cùng kiên định, trông giống như có thâm cừu đại hận với nàng vậy.

Dáng vẻ này...

Không giống hắn lắm, vậy thì có thể là người khác.

Người dẫn binh là một Thần quân mà Tống Anh không quen biết.

Chạm vào là nổ ngay.

Thần lực và yêu lực mạnh mẽ liên tục va chạm khiến biển Thương Sinh bị ảnh hưởng, sóng lớn cuộn trào, gió to nổi lên, bầu trời tối sầm lại làm chim muông sợ hãi, bay tan tác.

Khí thế dũng mãnh của chúng yêu quái khiến thần tiên hoảng sợ.

Thập Doanh hóa thành yêu quái khổng lồ có mười cái đầu, bay lượn trên trời, miệng thổi ra lửa.

Những nơi nàng ấy bay qua đều bốc cháy.

Đôi cánh to lớn của nàng ấy che kín bầu trời u ám, mang khí thế mạnh mẽ khiến người khác khiếp sợ.

Tống Anh đại chiến với Thần quân.

Trong tay Thần quân cầm một cây rìu trấn yêu, mỗi lần múa rìu đều có một trận gió thổi đến, thổi đến mức khuôn mặt nhỏ của Tống Anh trắng bệch.

Nhưng chẳng qua là nàng đang tỏ ra đuối sức mà thôi.

Thân hình nàng trông nhỏ nhắn nhưng sức mạnh của nàng không nhỏ chút nào.

Trong lúc đánh nhau với thần quân này, ánh mắt nàng không chỉ tập trung vào một chỗ.

Nhìn thấy "Khởi Mộc" kia đột nhiên thay đổi chiến trường, dường như đến để chi viện, nàng cười lạnh trong lòng.

Tống Anh giả vờ mang dáng vẻ ốc còn không mang nổi mình ốc.

Quả nhiên, Khởi Mộc giả vòng ra sau lưng nàng, giơ Toái Không chùy lên.

Toái Không chùy lập tức nhân bản ra ngàn vạn cây chùy, ùn ùn lao về phía Tống Anh.

Tống Anh bật cười một tiếng.

Bóng dáng nàng như ma quỷ, chỉ trong nháy mắt đã biến mất không thấy đâu.

Ngay sau đó, nàng xuất hiện đằng sau Phạn U, nhấc chân đá một cái, túm lấy Khởi Mộc giả, cũng chính là Phạn U thật, đ.è xu.ống dưới Toái Không chùy, truyền yêu lực vào nó, giam y lại.

Đồng tử của Phạn U co lại.

Đã vậy, Tống Anh còn cố ý cướp lấy Toái Không chùy của y, chậm rãi hạ tay xuống.

Y gần như có thể nhìn thấy thời khắc mình tử vong.

"Đừng..." Phạn U hoảng loạn hô lên.

Khóe miệng Tống Anh cong lên, tạo thành một nụ cười lạnh.

Nàng đột nhiên thay đổi phương hướng, Toái Không chùy không còn hướng về phía tử huyệt của Phạn U nữa mà hướng về phía chân y.

"A ——" Tiếng thét kinh hoàng thật sự dọa người khác sợ hãi.

Vào khoảnh khắc Toái Không chùy chạm vào Phạn U, Tống Anh đã bảo vệ tâm mạch của y.

Toái Không chùy là thứ cực kỳ lợi hại.

Thần tiên bị nó đâm vào tất nhiên sẽ bị hủy hết căn cơ, không thể nào làm thần tiên được nữa.

Nếu nàng không bảo vệ tâm mạch của Phạn U thì y đã chết ngay tức khắc rồi.
 
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Chương 957: Đại bại


Trước đó, Tống Anh muốn cho Phạn U được chết một cách thoải mái nên khi Lạc Chân muốn đồng quy vu tận với y, nàng không hề ngăn cản.

Nhưng chính Phạn U không biết quý trọng thì không thể trách lòng dạ nàng tàn nhẫn được.

Nhìn thấy thần lực của người này lập tức tiêu tán, Tống Anh lập tức kéo người vào Yêu giới, giam lại.

Sau đó, nhìn các Thần quân còn đang ngơ ngác trên chiến trường, nàng nhanh chóng ra tay, nhanh chóng kết thúc trận chiến này.

Phe yêu quái không bị tổn thất nhiều.

Trong khoảng thời gian gần đây, bọn họ vẫn luôn chuẩn bị cho trận chiến này, còn được Tống Anh đích thân dạy dỗ.

Bất kể là năng lực chiến đấu, mưu lược hay trận pháp đều phải vượt qua bài đánh giá của nàng.

E rằng Thần giới cũng không ngờ được rằng nàng có thể sống sót dưới Toái Không chùy.

Nếu Yêu Đế là nàng chết đi một lần nữa thì Yêu giới đương nhiên sẽ trở thành rắn mất đầu, hoàn toàn không cần đánh tiếp.

Nhưng bây giờ...

Toàn bộ kế hoạch đã tan thành mây khói.

Yêu giới đại thắng.

Tống Anh cong môi, chỉ huy các yêu quái lui về.

Toái Không chùy là pháp khí chỉ sử dụng được một lần, cái trong tay Phạn U đã được sử dụng, nhưng trong tay nàng vẫn còn một cái.

Ban đầu nàng định nếu Thiên Đế tới...

Nhưng bây giờ ngẫm lại, người ta chính là Thiên Đế đấy, đương nhiên xem thường việc đánh nhau với nàng, hơn nữa, vì sự yên ổn của Thần giới, chắc chắn ông ta sẽ ở lại Thần giới, không chịu ra ngoài, dù nàng có muốn xuống tay thì cũng không có cơ hội.

Nhưng nàng cũng không chán ghét Thiên Đế này đến cực điểm, không đến mức nhất quyết phải gi.ết ch.ết ông ta.

Chuyện Yêu giới diệt vong năm đó do Thiên Đế đời trước gây ra.

Còn vị bây giờ... tuy rằng cũng dùng Toái Không chùy, nhưng vốn dĩ đã hẹn sẽ giao chiến, chỉ cần có bản lĩnh, có thể thắng thì dùng cái gì cũng được, Tống Anh không có ý kiến.

"Lần này, Thần giới các ngươi đã thua trận rồi.

Sau này thấy đồng loại của Yêu tộc bọn ta thì tốt nhất nên cúi đầu, đối xử khách khí.

Nếu ai dám làm nhục tộc của ta, bản tôn nhất định sẽ khiến kẻ đó sống không bằng chết! Phạn U chính là kết cục!" Tống Anh nói.

Ngay khoảnh khắc bị đánh trúng, Phạn U đã khôi phục khuôn mặt thật nên Thần giới cũng biết Khởi Mộc kia là giả.

Bấy giờ, sắc mặt của những thần tiên còn lại đều cực kỳ khó coi.

Thần quân dẫn binh không chết, nhưng cũng vô cùng chật vật, thần lực đã bị tiêu hao quá mức.

Chỉ có thể thảm hại quay về.

Tin tức Thần giới đại bại lập tức được truyền về.

Toàn bộ Thần giới đều xôn xao.

Sắc mặt của Thiên Đế đen thui, lạnh lẽo như băng.

"Đã có Toái Không chùy mà cũng không có tác dụng sao!?" Thiên Đế cực kỳ tức giận, "Bây giờ, khí thế của Yêu giới bùng nổ, chư vị nghĩ thế nào?"

"Thiên Đế, nếu trước đây đã đồng ý đánh trận này thì bây giờ khi thua trận, chúng ta không thể tiếp tục dây dưa nữa.

Nếu không thì... cũng không có lợi gì cho Thần giới chúng ta.

Theo ý của tiểu tiên, bây giờ... nên để toàn bộ Thần tộc nâng cao cảnh giác, tập trung tu luyện.

Nếu sau này Yêu tộc làm ra chuyện gì không nên làm thì chúng ta sẽ thay trời hành đạo."

Bây giờ, Yêu tộc người ta rất đàng hoàng, không hề làm những chuyện trái với luân thường đạo lý, bọn họ không thể ra tay được.

Huống chi, trước đây Yêu tộc bắt người hay đại chiến đều có lý do hợp lý.

Còn Thần giới bọn họ thì không có.

Gần đây, bởi vì chuyện Phạn U thời thượng cổ lén lút mưu hại Yêu Đế mà đã có không ít thần tiên của Thần giới cảm thấy Thần giới đuối lý, nếu tiếp tục giao chiến sẽ khiến lòng người bất ổn.

Thật ra thì Thiên Đế vẫn muốn đánh tiếp, nhưng lại không thể không thừa nhận rằng thần tiên bên dưới nói rất đúng.

Hơn nữa, Phạn U đã bị bắt, Thương Vi cũng không còn ở đây nữa.

Yêu Đế người ta cũng có thể làm ra Toái Không chùy, nguyên liệu dùng để chế tạo lại sinh trưởng ở Yêu giới, thần tiên nào có thể địch nổi?

Thiên Đế chỉ đành bất đắc dĩ nói: "Nếu như thế thì mong hai tộc... vĩnh viễn giữ mối quan hệ tốt đẹp.

Khởi Mộc thần quân làm sứ giả giúp hai tộc giao hảo, đến Yêu giới trao đổi trước đi."

Khởi Mộc cười lạnh một tiếng.

"Thiên Đế, bây giờ bổn quân cảm thấy vô cùng mệt mỏi, không đảm nhiệm được.

Ta dự định sắp tới sẽ cùng đệ tử phong ấn núi để tập trung tu luyện, tạm thời không ra ngoài.

Những chuyện này, ngài vẫn nên tìm người khác đi!"
 
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Chương 958: Liên quan rắm gì đến ngươi?


Khởi Mộc nghẹn một bụng lửa.

Ngày đại chiến hôm ấy, vốn dĩ hắn cũng muốn đi, không ngờ lại bị Thiên Đế gọi tới đây, mở tiệc chiêu đãi, nói mấy chuyện râu ria.

Lề mà lề mề mãi, đến khi hắn ra khỏi chỗ Thiên Đế thì đại chiến đã kết thúc rồi!

Hỏi người khác mới biết được Phạn U dám giả mạo thành hắn để đánh lừa Yêu Đế!

A, chuyện lớn như vậy mà cũng không báo cho hắn một tiếng!

Bây giờ thua trận mới nhớ tới hắn, còn có mặt mũi phái hắn đi làm sứ giả ư?

Nếu Yêu Đế cho rằng hắn và Phạn U thông đồng với nhau thì với tính cách của Yêu Đế, hắn còn có thể sống yên ổn được nữa sao!?

Thấy Khởi Mộc thần quân giận dữ bỏ đi, những thần tiên khác bên trong Thần Điện đều trầm mặc, trong lòng hiểu rõ bây giờ Khởi Mộc vô cùng ấm ức.

Trong lòng Thiên Đế cũng rất bất đắc dĩ.

Chỉ đành trơ mắt nhìn Khởi Mộc phất tay áo rời đi.

Không bao lâu sau lại có tin tức Khởi Mộc thần quân dọn khỏi núi tiên, đi đến một chỗ tĩnh lặng!

Trong khi đó, ở Yêu giới, Phạn U bị chúng yêu vây quanh.

"Ngu xuẩn! Không ngờ bây giờ lại xấu xí đến thế! Ngươi nhìn Thương Vi người ta xem, khôi ngô tuấn tú, đĩnh đạc phong độ, rồi nhìn lại ngươi đi, chó nhà có tang, chật vật, vô dụng..." Thập Doanh ghét bỏ nhìn người nằm co quắp dưới đất, nhấc chân đá một cái.

Cái thứ chó má gì!

Nếu không phải trước đây Yêu Đế cảm thấy y tuấn tú, cởi mở, phóng khoáng thì một kẻ như y có thể có chút quan hệ nào với Yêu giới sao? Ngay cả cửa của Yêu giới cũng không thể tìm thấy!

Phạn U cảm nhận được thần lực trong cơ thể đã hoàn toàn tiêu tán, vẻ mặt đờ đẫn, nội tâm suy sụp.

Y mang thần thể, cho dù không có thần lực thì vẫn có thể sống rất lâu.

Nhưng đã không còn thần lực, y không còn là thần quân cao cao tại thượng được người người tôn kính nữa.

Huống chi bây giờ còn đang ở Yêu giới!

Thử Viêm lạnh lùng nhìn Phạn U, trong lòng cũng sinh ra cảm giác vui sướng.

Trước đây, khi biết Lạc Chân đã ôm Phạn U cùng chết, thật ra trong lòng hắn còn hơi thất vọng.

Bởi vì Phạn U đã giẫm đạp tôn nghiêm của hắn nhiều năm như vậy mà không phải đền tội khiến hắn không có chỗ nào để trút hết oán hận.

Còn giờ phút này, tận mắt nhìn thấy dáng vẻ bi thảm, đáng thương của Phạn U, trong lòng hắn lập tức cân bằng lại.

Tống Anh ngồi trên cao, nhìn Phạn U bên dưới, cười tủm tỉm nói: "Ngươi cũng rất thông minh đấy, bản tôn cũng đã suýt nữa bị ngươi lừa rồi."

May mà khó có thể tu luyện phân thân, nhất là phân thân có thực lực thì lại càng khó hơn, nếu không thì nàng đã không bắt được người này.

Đáy mắt Phạn U hiện lên mấy phần không chịu nổi, lạnh lùng cười: "Bây giờ bổn quân đã bị ngươi bắt, không có gì để nói.

Muốn chém muốn giết thế nào cũng được."

"Ngươi vẫn còn tôn nghiêm nhỉ?" Tống Anh nở nụ cười châm chọc, "Nhưng bản tôn đã không còn là Chúc Huỳnh của trước đây nữa.

Bây giờ, trong mắt bản tôn, dáng vẻ kiêu ngạo này của ngươi cực kỳ ngu xuẩn.

Nếu ngươi thật sự có tôn nghiêm thì đã tự kết liễu mình từ lâu rồi.

Sao còn chờ bản tôn mở miệng nữa chứ?"

Tuy rằng y không còn thần lực, nhưng là thần tiên, nếu muốn chết thì không ai có thể ngăn cản được!

Mặc dù không có thần lực, nhưng lúc nào cũng có thể tự nổ tung giống như Lạc Chân, chẳng qua là không có sức sát thương mà thôi.

Bây giờ, y vẫn còn sống sờ sờ ở đây, chứng tỏ y vẫn chưa muốn chết.

Phạn U hoảng hốt.

"Ngươi thật sự không nhớ tới một chút tình nghĩa nào trước đây sao? Khi đó, ba người chúng ta cùng uống rượu, cùng thưởng cảnh, còn từng đến biển Thương Sinh ngắm vạn linh trôi nổi dưới đáy biển.

Khi đó, rõ ràng ngươi đối xử với ta khác biệt, nhưng vì sao lại không thắng nổi quyền lực trong tay ngươi chứ?" Vậy mà Phạn U lại mở miệng nói tiếp.

Tống Anh nghe thấy lời này thì khiếp sợ trước độ mặt dày của y.

"Lão tử có quyền lực thì liên quan rắm gì đến ngươi?" Nhất thời không nhịn được, Tống Anh lập tức nói tục.
 
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Chương 959: Vĩnh viễn không được nhìn thấy ánh sáng mặt trời lần nữa


"Trước đây uống rượu, thưởng cảnh cùng với ngươi chỉ vì bản tôn cảm thấy ngươi là tiểu bối thú vị mà thôi! Nói tới khác biệt, chẳng qua ngươi cũng chỉ là một trong số những thần tiên mà bản tôn giao hảo, xem như trẻ tuổi, tuấn tú một chút mà thôi."

"Nhưng hôm nay, mặt ngươi đã bị hủy dung, sức mạnh cũng không còn, nhân phẩm còn khiến bản tôn ghê tởm.

Liếc mắt nhìn ngươi thêm một cái cũng khiến bản tôn cảm thấy đầu óc quay cuồng, cực kỳ buồn nôn." Tống Anh nói xong, đưa tay lên xoa miệng, "Ta làm Yêu Đế nhiều năm như vậy mà bây giờ qua miệng ngươi lại thành ta vì vị trí Yêu Đế mà phụ lòng ngươi.

Phạn U, ngươi nghĩ kỹ lại xem, bản tôn có khi nào tỏ ra thân mật với ngươi chưa?"

Những năm nàng làm Yêu Đế thật sự quá nhàm chán.

Luận tuổi tác, nàng thật sự đã già.

Dù sao thì trước khi hóa hình làm Yêu Đế, ở hình thái linh khí, nàng đã trôi nổi trong trời đất rất nhiều rất nhiều năm, nhiều đến mức nàng cũng không đếm nổi.

Vì không để mình trở nên giống như một món đồ cổ, khi đó, nàng thường xuyên xóa bỏ ký ức của mình, phần lớn là dùng cách chuyển thế.

Sau khi chuyển thế, tuy rằng thực lực của nàng vẫn mạnh mẽ và có thể nhớ được chuyện trước đây, nhưng một ít chuyện không quan trọng vẫn bị lãng quên.

Khi đó, nàng thật sự đối xử với Phạn U như một tiểu bằng hữu bình thường.

Cảm thấy tư chất của y không tệ, tính cách cũng hiền hoà, đáng yêu nên để mắt nhiều hơn, nhưng nếu nói tới chuyện tình ái thì hoàn toàn không có.

Sau khi phong ấn Ma giới, nàng đã tiêu hao không ít sức lực.

Lúc ấy, Phạn U quả thực đã bày tỏ với nàng, nhưng nàng đã từ chối rất rõ ràng, thậm chí, bản thân Phạn U cũng tỏ vẻ không sao cả.

Lúc ấy, nàng còn cảm thấy tiểu tử này là người khoan dung.

Bây giờ ngẫm lại, không phải y khoan dung mà là y biết cách che giấu.

Nàng trời sinh có mấy phần bản lĩnh nhìn thấu lòng người, vậy mà cũng không nhận ra lúc ấy Phạn U có ý muốn hại nàng.

"Ngươi thật sự chưa bao giờ có chút tình cảm..."

Phạn U còn chưa nói hết, Tống Anh đã cắt ngang: "Đương nhiên rồi.

Có kiểu người nào mà bản tôn chưa từng thấy qua? Ngươi? Cho dù bây giờ ngươi chưa từng thay đổi thì bản tôn cũng không thể động tâm."

Phạn U siết chặt nắm tay.

Không chịu nổi, tức giận, phẫn hận, khó hiểu.

Cuối cùng hóa thành một ít bàng hoàng và hoảng loạn.

Bây giờ, y đã không còn gì nữa, nếu Chúc Huỳnh không nhớ tới chút tình cảm trước đây thì y...

Đột nhiên, Phạn U thay đổi thái độ, vội vàng nói: "Chúc Huỳnh... Chuyện, chuyện năm đó là ý của Thiên Đế..."

"Thiên Đế? Nếu ngươi không để lộ sự bất mãn với ta thì Thiên Đế sẽ tìm tới ngươi sao? Ngươi đừng quên, Thương Vi là sư huynh của ngươi.

Luận bản lĩnh, hắn mạnh hơn ngươi, luận tín nhiệm, trước đây ta từng nhiều lần nói Thương Vi đáng tin cậy, hai giới Thần, Yêu đều biết.

Nếu Thiên Đế muốn tìm người phản bội ta, chẳng phải chọn Thương Vi sẽ tốt hơn ngươi sao?"

Sắc mặt của Phạn U trắng nhợt.

Không sai, lúc ấy quả thực y có điều không cam lòng nên mới chủ động quy phục Thiên Đế, nói rằng nếu Yêu giới ngã xuống thì từ nay về sau Thần giới có thể kê cao gối mà ngủ, không cần lo lắng gì nữa.

Y có thể chế tạo Toái Không chùy, lại có thể tiếp cận Chúc Huỳnh, đương nhiên là Thiên Đế sẽ đồng ý mạo hiểm thử một lần.

Lúc ấy, tuy rằng y sử dụng Toái Không chùy nhưng vẫn chưa dùng hết toàn lực, chỉ cần nàng không tiếp tục phong ấn Thần giới thì nhất định sẽ giữ mạng lại cho nàng.

Không ngờ, khi cái chết gần ngay trước mắt, nàng vẫn không ngừng tiêu hao yêu lực, khiến cuối cùng y chỉ có thể tạo ra một cái thang trời.

"Ngươi còn gì muốn nói không?" Tống Anh hỏi.

Phạn U vẫn muốn cầu tình.

Nhưng y còn chưa kịp mở miệng, Tống Anh đã mất kiên nhẫn nói: "Thôi, có muốn nói thì ta cũng không muốn nghe.

Về sau ngươi..."

Tống Anh suy nghĩ giây lát, sau đó nói với Thập Doanh: "Đào cho y một địa lao, nhốt y lại.

Ta muốn y vĩnh viễn không được nhìn thấy ánh sáng mặt trời lần nữa."
 
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Chương 960: Thần tiên ưu tú


Tống Anh vừa dứt lời, Phạn U lập tức ngẩn ra, sau đó, ánh mắt bùng lên sự điên cuồng: "Chúc Huỳnh! Ngươi không thể đối xử với ta như thế!"

Tống Anh cười lạnh một tiếng.

Yêu tộc của nàng đã phải chịu khổ bao nhiêu? Khiến y không nhìn thấy ánh sáng mặt trời thôi mà đã suy sụp thế này rồi ư?

"Nếu ngươi không chịu nổi thì tự kết liễu mình đi.

Bản tôn tuyệt đối sẽ không ngăn cản ngươi." Tống Anh cực kỳ bình tĩnh.

Quả nhiên, sau khi nghe thấy lời này, Phạn U không nói gì nữa.

Chết?

A.

Phân thân cũng là một phần của y.

Trước đây, khi phân thân và Lạc Chân đồng quy vu tận, y cũng đã trải qua cảm giác như vậy một lần.

Cái cảm giác trống rỗng đến đáng sợ, đầy thống khổ và tuyệt vọng khi sắp chết đều là thật, bây giờ vẫn còn khắc sâu trong tâm trí y.

Y không nỡ chết, lại làm sao dám chết?

Phạn U lập tức bị kéo xuống.

Thập Doanh sắp xếp nhân thủ, nhanh chóng chế tạo địa lao.

Địa lao này bắt buộc phải thật kiên cố, hơn nữa, tốt nhất là sắp xếp thêm mấy pháp khí bên trong, nhất định phải khiến Phạn U sống không bằng chết!

Bây giờ Thập Doanh không thể tạo ra thứ quá phức tạp nhưng chế tạo vài thứ nho nhỏ thì vẫn có thể.

Hơn nữa, nàng ấy vừa ra lệnh thì lập tức có rất nhiều tiểu yêu quái nghe theo, bắt tay vào làm.

Địa lao được làm từ một loại quặng màu đen không quá hiếm, nhưng tuyệt đối không thể dùng sức mở ra được.

Vị trí của nó cũng khá kỳ lạ, nằm ở một đảo nhỏ tại Yêu tộc, xung quanh có thả một loại cá cực kỳ hung hãn lấy từ rừng thú của Thần giới.

Muốn chạy trốn? Dù y có mượn thêm mười phân thân thì cũng không thể thoát ra được!

Phạn U bị bắt, không ít tiểu yêu tinh đã hóa hình của Yêu giới đều cực kỳ vui mừng.

Bọn họ còn đặc biệt tổ chức một bữa tiệc lớn để chúc mừng, toàn bộ Yêu giới cực kỳ náo nhiệt như khi nhân gian ăn Tết, ngay cả khu mỏ cũng được phát thưởng không ít thứ tốt.

"Vì sao hôm nay lại phát nhiều tiền công hơn vậy?" Linh Phong thần quân bối rối.

"À, bởi vì Yêu giới bọn ta có chuyện vui lớn! Đồ xấu xa Phạn U kia đã bị bắt rồi! Yêu Đế bọn ta nói rằng muốn y vĩnh viễn không được nhìn thấy ánh sáng mặt trời một lần nữa! Sau này chắc chắn y sẽ rất thê thảm!"

"..." Di Nguyệt thần quân sửng sốt: "Không phải y đã chết từ lâu rồi sao?"

"Kẻ chết trước đó là phân thân, kẻ bị bắt bây giờ mới thật sự là y.

Vị thần tiên này cũng rất xảo trá, còn muốn dùng Toái Không chùy để giết Yêu Đế của bọn ta! Đúng là si tâm vọng tưởng!"

"..." Di Nguyệt thần quân nghe xong thì hết sức kinh hãi.

Đồng thời còn cảm thấy hơi may mắn là thế nào?

Vĩnh viễn không được nhìn thấy ánh sáng mặt trời một lần nữa, tuy rằng không biết bị nhốt ở đâu nhưng vừa nghe đã cảm thấy vô cùng thê thảm rồi, không giống hắn ta bây giờ, tuy rằng phải làm việc, không phù hợp với thân phận của hắn ta lắm, nhưng được ăn uống ngon miệng, còn có tiền công nữa.

Mấy ngày trước, vận may của hắn ta không tệ, đào được một khối Linh Hư quặng đỏ thẫm, thật sự được nhận không ít tiền công.

Hắn ta đang thuê hai tiểu yêu tinh để bưng trà rót nước hàng ngày.

Tuy rằng cuộc sống không bằng ở Thần giới nhưng tốt hơn lúc mới tới nhiều.

Mấy tiểu tiên như Linh Phong đã tới đây lâu như vậy nhưng vận may cũng không đủ.

Linh Hư quặng đỏ thẫm ở Yêu giới giống như biết nhận chủ vậy, ngoại trừ một khối do hắn ta đào được thì số khác đều do các yêu quái tự đào ra.

Còn hắn ta mới đến không lâu mà đã đào được một khối khiến mấy tiểu tiên kia hâm mộ không thôi, thậm chí còn sắp ch** n**c miếng.

Thần tiên ưu tú, cho dù có đi đào quặng thì cũng nhất định là người ưu tú nhất.

Dù sao cũng tốt hơn... Phạn U bị giam lại đúng không?

Nghĩ như vậy, trong lòng Di Nguyệt thần quân cũng dễ chịu hơn nhiều.

Toàn bộ Yêu giới đều vô cùng vui mừng, bọn họ không chỉ bắt được Phạn U mà Yêu giới còn mới đánh thắng một trận lớn, giành được tôn nghiêm trở về.

Tống Anh bắt đầu tính công cho những yêu quái đã tham gia chiến đấu.

Nhất thời có thêm không ít Yêu Quân, còn Yêu Vương hiện tại vẫn là mấy vị kia.

Năm đó, Yêu Vương phải trả giá quá nhiều nên nhất định phải giữ lại vị trí này, chờ sau này Yêu tộc phồn thịnh, nhân tài xuất hiện lớp lớp rồi tính tiếp.
 
Back
Top Bottom