Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu

Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Chương 941: Không có cửa đâu


Xung quanh là linh lực của Phạn U và Lạc Chân bay tán loạn.

Chắc chắn sẽ chết là được.

Tuy rằng không khiến y chịu khổ nhiều hơn nhưng tiếc rằng vai ác chết do nói nhiều, lỡ như trong lúc nàng dong dong dài dài mà lại có thần tiên tới cứu Phạn U đi thì nàng muốn ra tay lần nữa sẽ càng khó khăn hơn nhiều.

Quả nhiên, động tĩnh lớn như vậy đã thu hút rất nhiều thần tiên tới đây.

Trông có mấy phần khí thế.

"Phạn U thần quân..." Chúng thần tiên đúng lúc nhìn thấy cảnh tượng y và Lạc Chân nổ tung, ai nấy đều kinh hồn bạt vía

"Chính là Yêu Đế Chúc Huỳnh ư!?" E rằng không có người nào khác có thể đột nhiên khiến Yêu Vương xuất hiện.

Tống Anh và Thương Vi đứng ở phía đối diện, nàng không hề bất ngờ hay sợ hãi: "Tới đúng lúc lắm.

Nếu đã như thế thì bản tôn đỡ phải đích thân đi một chuyến."

"Thần tiên các ngươi cưỡng ép sử dụng yêu quái của tộc ta nhiều năm, bây giờ bản tôn đã trở về, tất nhiên phải đại diện Yêu giới tuyên chiến với các ngươi!" Tống Anh phóng ra toàn bộ khí thế, giọng nói lạnh lùng truyền vào tai chúng thần tiên khiến bọn họ khiếp sợ, "Kể từ hôm nay, một ngày chưa đưa hết toàn bộ yêu thú của Yêu giới ta trở về thì bản tôn sẽ cho người đuổi giết sinh linh của Thần giới, bất kể là thần hay là thú!"

"Đương nhiên, nếu các ngươi muốn thoải mái hơn thì lập tức trả về, bản tôn cũng sẽ cho các ngươi được thoải mái.

Hai bên chuẩn bị đội ngũ, đánh một trận tại biển Thương Sinh, bất kể là thắng hay thua, bản tôn đều nhận!"

Tống Anh nói xong, nhìn thấy bên cạnh một vị thần có một thần thú oai phong lẫm liệt thì cười lạnh một tiếng rồi ra tay kéo thần thú kia tới đây.

"Hôm nay bắt hắn về làm vật cưỡi cho bản tôn." Nói xong, Tống Anh và Thương Vi lập tức trở về Yêu giới.

Hai người biến mất chỉ trong nháy mắt.

Không phải những thần tiên này không thể tìm được khí tức của Yêu giới, chẳng qua là bọn họ vẫn chưa biết tình hình của Yêu giới bây giờ rốt cuộc như thế nào nên không dám tùy tiện đuổi theo.

Hơn nữa, có thể ngang nhiên bắt đi một thần thú trước mặt nhiều thần tiên như vậy, chứng tỏ năng lực của Yêu Đế cực kỳ mạnh!

Sau khi Tống Anh rời đi, Thần giới trở nên rối loạn.

Có người chủ chiến, cũng có người muốn hòa.

Thần tiên chủ chiến đương nhiên là muốn dùng yêu thú ở Thần giới làm con tin để khiến Yêu Đế cúi đầu xưng thần.

Nhưng việc này lại bị rất nhiều người phản đối.

Dù sao thì Yêu Đế cũng có thân phận đặc biệt, muốn tới Thần giới quá đơn giản.

Nếu vì chuyện này mà nàng quyết định trả thù thì những thần thú hoặc tiểu tiên ở Thần giới hoàn toàn không thể chịu chống trả nổi.

Vì vậy, người muốn hòa kiến nghị đồng ý với yêu cầu của Tống Anh, trả hết yêu thú về, đánh một trận tại biển Thương Sinh để xóa đi oán khí.

Nếu bọn họ thắng thì Yêu tộc cũng không thể nói gì.

Đương nhiên, không thể quyết định ngay được.

Tống Anh cũng không gấp gáp.

Ngày đầu tiên, nàng bắt đi thần thú này.

Ngày thứ hai, Tống Anh bảo Thập Doanh phóng hỏa đốt một ngọn núi ở Thần giới.

Thần thú có linh, đương nhiên có thể chạy trốn, nhưng trong núi còn có rất nhiều tiên cây, bọn chúng sợ nhất là lửa nên bị tổn thất rất nhiều.

Vốn dĩ những tiên cây cũng có hy vọng hóa thành tiên tử, nhưng trận hỏa hoạn này đã khiến bọn họ hoàn toàn mất mạng.

Tuy vậy, Tống Anh không hề cảm thấy áy náy.

Nếu nàng chỉ là Tống Anh thì tất nhiên sẽ không liên lụy đến người vô tội, nhưng hôm nay, nàng là Yêu Đế.

Những tiểu yêu quái khác không vô tội sao? Mấy năm nay, bọn chúng không chỉ bị Thần tộc ức h**p mà ngay cả tính mạng cũng chẳng còn!

Nếu nàng không tàn nhẫn thì e rằng những thần tiên này còn cho rằng nàng đang nói đùa!

Trận hỏa hoạn lớn đã thật sự khiến người của Thần tộc sửng sốt.

Bởi vì lịch sử của Thần giới và các thần tiên thời thượng cổ đều nói rằng Yêu Đế trời sinh nhân từ, chưa bao giờ lạm sát kẻ vô tội.

Vì vậy, cho dù thần thú có bị bắt đi thì có lẽ cũng sẽ không bị bạc đãi ở Yêu giới...

Thế nên bọn họ mới nghĩ rằng có thể chậm rãi thương lượng, cũng không quá sốt ruột.

Nhưng bây giờ...

Không ngờ lại thật sự phóng hỏa.

Ngọn núi kia không lớn, cũng không có nhiều tiên cây có linh trí, nhưng đó cũng là sinh linh mà? Trước đây, Yêu Đế rõ ràng không lạm sát, sao bây giờ...

Khởi Mộc thần quân trốn đi cũng âm thầm theo dõi tình hình bên ngoài, nghe thấy tin tức cũng không nhịn được mà chửi thầm.

Trước đây?

Trước đây, khi người ta và Thần giới có quan hệ tốt thì Phạn U và Thiên Đế bắt tay nhau tiêu diệt toàn tộc của người ta! Bây giờ người ta đã trở về, còn muốn nàng khoan dung như khi đó nữa sao? Cửa cũng không có!
 
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Chương 942: Cảm tạ nàng


Một ngọn núi thần nhỏ bé bị phá hủy đã tạo ra sóng to gió lớn ở Thần giới, cũng chứng minh cho chúng thần tiên thấy rằng quyết định của Yêu Đế không phải chỉ là lời nói đùa.

Nhưng vẫn có rất nhiều thần tiên cảm thấy Yêu Đế chỉ đang cố ý phô trương bản lĩnh của mình mà thôi.

Mặc dù là Yêu Đế nhưng cũng không thể nói đến là đến, nói đi là đi tại Thần giới được.

Chỉ cần Thần giới gia tăng phòng vệ, nếu Yêu Đế dám đến thì bắt nàng lại!

Đáng tiếc, suy nghĩ của những tiểu thần tiên tự cho mình là đúng này lập tức bị bác bỏ.

Cuối cùng, có thần tiên tìm được một số tài liệu lịch sử đáng tin cậy.

Bên trong viết rõ lai lịch của Chúc Huỳnh.

Thuở trời đất sơ sinh ra âm dương ngũ hành, nàng chỉ là một khối khí trôi nổi khắp nơi.

Nhưng do khí tức trên người nàng là độc nhất vô nhị nên từ khi chưa có ý thức, nàng đã chiếm cứ một phương.

Nhiều năm sau, Yêu tộc chậm rãi xuất hiện.

Do bản thân Chúc Huỳnh mạnh mẽ và Yêu giới đã tìm ra phương thức tu luyện chính, các yêu quái vì muốn tìm chỗ dựa để không bị ức h**p nên đã tôn nàng lên làm chủ nhân của chúng yêu.

Yêu Đế thống lĩnh Yêu giới nhiều năm, tuy trước đây nàng cực kỳ thần bí, nhưng dưới sự dẫn dắt của nàng, Yêu giới quả thực đã có một thời huy hoàng.

Ngoài ra, Yêu Đế này...

Người ta vốn dĩ không phải là yêu quái.

Thật sự là muốn tu tiên thì có thể tu tiên, muốn làm yêu quái thì làm yêu quái.

Nếu nàng muốn lẻn vào Thần giới thì e rằng ngay cả Thiên Đế cũng không nhận ra!

Tin tức này vừa xuất hiện thì không còn cách nào khác.

Cũng không thể vì vài con yêu thú mà vứt bỏ toàn bộ thần tiên và thần thú ở Thần giới đúng không?

Chỉ có thể đồng ý với yêu cầu trước đó của Yêu Đế.

Khởi Mộc thần quân lén lút bế quan, cho rằng chuyện này không thể nào dính dáng tới mình, nhưng không ngờ Phạn U đã chết, chỉ có mình hắn có chút giao tình với Yêu Đế nên cho dù hắn đang bế quan thì cũng bị mấy Thần quân khác của Thần giới mời ra ngoài.

Nhẹ nhàng yêu cầu.

"Để ta hộ tống yêu thú đến Yêu giới cũng được, nhưng nhất định phải bảo đảm rằng Thần giới chúng ta không còn giữ lại bất cứ con yêu thú nào, cho dù là một cái trứng yêu thú cũng không được!" Khởi Mộc thần quân lập tức nói.

Nghe thấy lời này, không ít thần quân lộ ra vẻ mặt xấu hổ.

Khởi Mộc thần quân bật cười một tiếng: "Xem đi, các ngươi cho rằng bổn quân là kẻ ngốc đúng không? Yêu Đế có thể là người phàm sao? Huống chi, Thương Vi còn là người của Thần giới chúng ta.

Trong nhà các ngươi có mấy con yêu thú, Thương Vi có thể không điều tra ra chắc? Hơn nữa, cho dù không có Thương Vi thì bản thân Yêu Đế cũng có thể cảm nhận được khí tức của yêu thú ở Thần giới!"

"Bảo ta đưa số yêu thú này đi, dõng dạc nói rằng Thần giới không còn giữ lại một con nào nhưng một ngày nào đó, bản thân Yêu Đế lại phát hiện các ngươi lén lút giữ lại mấy con.

Đến lúc đó, người xui xẻo chính là ai? Muốn để bổn quân dẫm lên vết xe đổ của Phạn U ư? Nằm mơ!" Khởi Mộc thần quân nói xong thì đóng cửa động phủ, đuổi tất cả mọi người ra ngoài.

Nếu là những Yêu Vương đó thì có lừa gạt cũng không sao.

Bởi vì hầu hết Yêu Vương đều khá cố chấp, chỉ cần để ý một chút là có thể tìm được nhược điểm, sau đó dựa vào nhược điểm này để nghĩ cách.

Nhưng Yêu Đế này có nhược điểm gì?

Năm đó, hắn dịu dàng tao nhã như thế, mặt dày mày dạn theo đuổi nhưng chẳng phải nàng không hề liếc mắt lấy một cái, còn ném hắn xuống hang rắn sao?

Đương nhiên là khi đó, hắn không hề biết nàng là Yêu Đế.

Nếu biết thì bản thân hắn đã tự nhảy vào hang rắn rồi, không cần nàng ném xuống.

Chỉ có kẻ luẩn quẩn trong lòng mới lôi kéo Yêu Đế làm quen.

Hắn có thể sống sót từ thời thượng cổ hở một chút là đại chiến đến tận bây giờ không phải vì hắn là một Thần quân mà là vì hắn hiểu chuyện!

"Ai, thật ra ta còn phải cảm tạ nàng." Trở về tiên cung động phủ của mình, Khởi Mộc thần quân mới lắc đầu cảm thán.

Tiểu tiên hầu nhìn hắn bằng ánh mắt khó hiểu, không rõ ý của Khởi Mộc thần quân.
 
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Chương 943: Thần nhị đại


Khởi Mộc thần quân uất ức trong lòng rất khó chịu nên vô cùng thản nhiên nói: "Tiểu tiên ngươi chưa thấy việc đời, không biết thời thượng cổ ra sao đâu."

"Khi đó, hai giới Thần, Ma thường xuyên đại chiến với nhau.

Bây giờ còn không có lấy một ngọn cỏ ma.

Mỗi lần đại chiến, số lượng thần tiên hy sinh nhiều không đếm xuể.

Nếu không phải nhờ nàng thì Thần giới lấy đâu ra thái bình như bây giờ?"

Thần giới tiêu hao rất nhiều bảo bối trong lúc đại chiến Thần, Ma, còn Yêu giới lại rời khỏi thế ngoại.

Yêu Đế mạnh mẽ, có tu vi và bảo bối, ngoại trừ nàng thì không còn ai khác có thể làm được như vậy.

Hơn nữa, năm đó hắn hoàn toàn ủng hộ Yêu Đế, rất nhiều Thiên tôn và tiểu thần tiên ở Thần giới đều hết sức phục tùng mệnh lệnh của Yêu Đế.

Lần hợp tác đó vốn dĩ nên là hai bên cùng thắng.

Nhưng không ngờ lúc đó, Thiên Đế bị phong ấn ở Ma giới, cảm thấy địa vị của mình không bằng Yêu Đế, không muốn thấp hơn Yêu Đế một bậc nên mới bắt tay với Phạn U thần quân làm ra chuyện xấu xa như vậy.

Khi ấy, không chỉ có các Yêu Vương khiếp sợ mà ngay cả những thần tiên khác đang bận rộn ở Thần giới cũng điên đảo tam quan.

Đáng tiếc, Yêu Đế tan thành mây khói là sự thật, Yêu giới tổn thương cực lớn cũng là sự thật, thậm chí, chuyện này có lợi cho Thần giới càng là sự thật.

Lúc đó, Thiên Đế vẫn còn, nếu thừa nhận Thiên Đế đã sai cũng không bù đắp được gì, hơn nữa còn khiến một số thần tiên rối loạn tâm tư nên chỉ có thể cắn răng thừa nhận rằng đây là mưu kế của Thần giới!

Những người biết rõ tình hình đều ép bản thân không được nói ra, ngay cả Thương Vi lúc ấy cũng biết không thể nào biện giải được, quyết định ở ẩn thanh tu.

Bây giờ, khổ chủ năm đó tìm tới cửa, hắn là một trong số những người biết rõ sự thật, quả thực không thể nào mặt dày mắng Chúc Huỳnh người ta quá độc ác được.

Khởi Mộc thần quân bày tỏ thái độ rất rõ ràng.

Nhóm thần tiên bị nhốt bên ngoài liên tục thở dài.

"Này... Giữ lại mấy yêu thú có lẽ không sao đâu nhỉ? Thôn Vân thú nhà ta phải tốn khá nhiều công sức mới tìm được, tiểu đồ đệ của ta thật sự không nỡ đưa đi..."

"Nếu đưa hết tất cả yêu thú đi thì... chuyện vật cưỡi phải làm sao đây? Cũng không thể dùng thần thú được đúng không? Lỡ như sau này thần thú hóa hình đăng tiên thì... thì còn có mặt mũi nào nữa?"

"Vậy thì không nhờ Khởi Mộc thần quân nữa.

Xem thử xem còn ai khác đồng ý đưa yêu thú về không."

"..."

Mọi người cân nhắc tới lui, cuối cùng chọn ra Di Nguyệt thần quân.

Tuy rằng thần quân này từng chuyển thế hai lần nhưng cũng là đại thần từ thời thượng cổ, từng có duyên gặp Yêu Đế mấy lần.

Di Nguyệt thần quân không từ chối.

Giải quyết chuyện khó khăn nhất định sẽ nhận được không ít chỗ tốt, đương nhiên là hắn ta vui vẻ đồng ý.

Sau khi kiểm kê yêu thú, hắn ta lập tức lên đường.

Mặc dù Yêu giới tự hình thành thế giới một phương nhưng cũng có thể lần theo khí tức để đi đến đó.

Tuy nhiên, do mang theo nhiều yêu thú nên Di Nguyệt thần quân đi đến biển Thương Sinh, dùng thần lực gửi một lá bùa đến Yêu giới.

"Thần lực này..." Thương Vi nhíu nhíu mày, "Chắc hẳn là Di Nguyệt thần quân."

"À, chính là tên thần nhị đại* kia hả? Ta nhớ rõ phụ thân của hắn năm đó rất nổi tiếng, cũng xem như là một chiến thần tiếng tăm lừng lẫy ở Thần giới đúng không?" Tống Anh nói.

* Thần nhị đại: thần tiên đời thứ hai, tức con của thần tiên

"Không sai." Thương Vi gật đầu, "Nhưng thần lực của hắn rất bình thường.

Chẳng qua là phụ thân hắn có rất nhiều thuộc hạ cũ, bọn họ cực kỳ trung thành với hắn nên địa vị của hắn ở Thần giới cũng không bình thường."

Tống Anh gật đầu.

Nàng có ấn tượng.

Năm đó, Di Nguyệt thần quân này vẫn chưa phải là Thần quân nhưng lại là một vị cực kỳ kiêu ngạo.

Có lẽ mấy năm nay đã biết khiêm tốn hơn một chút, nhưng cũng không thay đổi quá nhiều.

Nếu không thì đã không ngốc đến mức đưa yêu thú đến Yêu giới.

Nhưng người tới là khách, đương nhiên phải mời vào.
 
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Chương 944: Nói không giữ lời


Huống chi, Di Nguyệt thần quân này còn đưa theo rất nhiều yêu thú tới đây.

Tống Anh cho người đưa Di Nguyệt thần quân từ biển Thương Sinh vào Yêu giới.

Bọn họ cũng kiểm kê số lượng yêu thú, thiếu một nửa so với con số mà nàng và Thương Vi điều tra được trước đây.

Tống Anh mở tiệc khoản đãi.

Chỉ trong thời gian ngắn, Yêu giới đã xây dựng một tòa cung điện cho nàng làm chỗ ở, bên trong cung điện cũng có không ít tiểu yêu quái.

Bây giờ có khách tới, đương nhiên phải chiêu đãi một phen.

Thật ra, Di Nguyệt thần quân rất lớn mật, cứ nhìn Tống Anh, cười tủm tỉm trong bữa tiệc.

"Yêu Đế, Thiên Đế bọn ta nói rằng Yêu tộc đã xuống dốc nên trận chiến tại biển Thương Sinh không cần phải phái quá nhiều người đến, mỗi bên một vạn là đủ rồi.

Chẳng qua, tuy nhân số không nhiều lắm nhưng mong rằng Yêu Đế tuân thủ lời hứa, sau khi thua sẽ không gây phiền phức cho Thần giới ta, lui về trấn giữ Yêu giới, phục tùng Thần giới bọn ta." Di Nguyệt thần quân cười nói.

Tống Anh cong môi: "Được.

Nhưng nếu Thần giới các ngươi thua thì sao?"

"Sao có thể?" Di Nguyệt thần quân cười nhạo một tiếng.

"Nếu ngươi nói không được thì để ta nói giúp ngươi.

Nếu Thần giới thua trận chiến này thì ta muốn Thần giới giao ra mệnh bàn của con người và phong ấn mệnh bàn, không ai có thể đụng vào nữa.

Ngoài ra... Ta muốn pháp bảo bổn mạng của Thiên Đế."

Pháp bảo bổn mạng tương đương với uy quyền.

Trận chiến này chính là vì uy quyền của Yêu giới.

Bây giờ, nàng không có đủ tu vi và năng lực để phong ấn hai giới Yêu, Thần, may mà Nhân giới bây giờ cũng xem như an toàn, Thần giới muốn nhúng tay cũng không quá dễ dàng.

Huống hồ, thần tiên tự xưng là lương thiện và nhân từ, trong tình huống bình thường cũng sẽ không gây họa cho Nhân giới.

Chẳng qua, mệnh bàn này vốn dĩ do trời định lại rơi vào tay Thần giới, trở thành cách bọn họ khống chế Nhân giới.

Di Nguyệt thần quân cau mày, suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta trở về thương lượng với Thiên Đế, có được hay không thì còn phải bàn bạc thêm."

"Không làm phiền thần quân đích thân đi một chuyến, ta sẽ phái người đi báo." Tống Anh nói.

"Ngươi có ý gì!?" Di Nguyệt thần quân cau mày, hơi không vui.

Tống Anh cười cười, miệt thị nhìn hắn ta: "Thần quân, ta có thể không biết Yêu giới ta có bao nhiêu yêu thú sao? Bây giờ ngươi chỉ mới đưa tới một nửa trong số đó mà thôi.

Ta nói rồi, khi nào Thần giới đưa hết toàn bộ yêu thú về thì ta mới suy xét đến chuyện đại chiến."

"Ngươi có chứng cứ gì chứng minh bấy nhiêu đây chỉ là một nửa? Ta thấy ngươi đang tìm lý do thì có!" Di Nguyệt thần quân lập tức nổi giận.

Tống Anh cười nhạo một tiếng.

Không trả lời hắn ta.

Nàng nghĩ, với thân phận của mình, nàng không cần phải đặc biệt giải thích một chuyện hiển nhiên như vậy với tên thần quân này.

"Đưa Di Nguyệt thần quân đi đào quặng." Tống Anh lạnh lùng nói.

Nói xong, nàng còn không quên phong ấn thần lực của Di Nguyệt thần quân.

Tới Yêu giới, muốn sử dụng thần lực thì nhiều nhất chỉ dùng được ba phần.

Mặc dù Di Nguyệt thần quân này có bản lĩnh lớn đến đâu thì Tống Anh cũng có đủ năng lực để khiến hắn ta khổ sở đến mức nói không nên lời.

"Chúc Huỳnh! Ngươi nói không giữ lời!" Di Nguyệt thần quân mắng to.

Hắn ta tới đưa yêu thú chứ không phải tới đào quặng!

Di Nguyệt thần quân lập tức bị kéo ra ngoài.

Ngoài đại điện của Tống Anh, cảnh tượng Yêu giới mà hắn ta nhìn thấy trên đường thật sự khiến hắn ta ngạc nhiên.

Cảnh vật ở Yêu giới tương tự với núi tiên ở Thần giới.

Hắn ta đương nhiên cũng biết môi trường sinh sống của yêu quái khác nhau, có yêu quái thích đất cát, có yêu quái thích nguồn nước nên chắc hẳn Yêu giới cũng chia thành mấy khu vực.

Hắn ta cho rằng Yêu giới mới xuất hiện nên có lẽ không có bao nhiêu yêu thú.

Nhưng trên đường lại thật sự nhìn thấy không ít.

Bay trên trời, bơi trong nước...

"Đây là vật cưỡi của Thiên tôn..." Di Nguyệt thần quân tinh mắt, nhìn thấy vật cưỡi của Thần giới bị trộm thì lập tức ngạc nhiên.
 
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Chương 945: Rất thú vị


Bởi vì vật cưỡi đó lại lớn hơn trước đây gấp đôi, bay lượn trên trời một vòng rồi đột nhiên hóa thành hình người, sau đó luyện tập chiến đấu cùng một yêu thú khác.

Trông... Nói là thay hình đổi dạng cũng không quá lời.

"Vật cưỡi? Bây giờ vị kia có thể trở thành một đại yêu trong số các Yêu Quân đấy.

Đợi đến khi lần đại chiến này kết thúc, chỉ cần đủ tư cách thì có thể phong vị." Yêu quái áp giải Di Nguyệt thần quân cười lạnh một tiếng.

"Nhưng mà... sao có thể thay đổi nhiều như vậy chỉ trong một khoảng thời gian ngắn chứ?" Di Nguyệt thần quân thật sự khiếp sợ.

Vốn dĩ vật cưỡi cũng có chút năng lực, nhưng chỉ có bản thể mang sức lực mạnh mẽ, cũng không tu luyện theo cách của Yêu giới.

Nhưng bây giờ...

Yêu thú này mới trở về Yêu giới được bao lâu? Sao lại như thế chứ?

"Bọn ta cũng không cần gạt ngươi.

Nếu thần quân muốn hỏi thì tiểu yêu cũng có thể giải đáp cho ngươi." Tiểu yêu quái cười, "Ngươi có nhìn thấy vầng trăng bạc trên trời kia không? Đến ban đêm, khi trăng bạc xuất hiện sẽ không ngừng tuôn trào năng lượng ra ngoài."

"Không ngừng tuôn trào?!" Còn là năng lượng của mặt trăng!

Sao có thể chứ?

"Đúng vậy.

Có Yêu Đế ở đây, có gì mà không thể chứ?" Tiểu yêu quái cười nhạo một tiếng.

Tống Anh chỉ thả toàn bộ năng lượng tích lũy mấy trăm năm nay bên trong trăng bạc ra ngoài mà thôi.

Không chỉ như thế, còn có linh thủy tích góp mấy trăm năm nay bên trong bình quý.

Nó dạt dào linh khí và sinh cơ, sau khi yêu quái bọn họ hấp thu sẽ cực kỳ có ích cho việc tu hành.

Hơn nữa còn có yêu linh của bản thân Yêu Đế.

Mỗi tối, Yêu Đế sẽ hóa về bản thể, tu luyện ở Yêu giới giúp toàn bộ yêu quái được hưởng lợi vô cùng.

Di Nguyệt thần quân thật sự bị dọa sợ.

Vậy thì chẳng trách vật cưỡi này có thể hóa hình và tu luyện chỉ trong thời gian ngắn như vậy.

Trong lòng Di Nguyệt thần quân hơi trầm xuống.

Chỉ trong chốc lát, hắn ta đã bay đến mỏ quặng, trong đất đều là một loại khoáng thạch mà năm đó Yêu giới có vô số.

Sau khi Yêu giới biến mất, loại khoáng thạch này cũng gần như mất tích, Thần giới chỉ còn lại một phần ít ỏi mà thôi.

Nhưng bây giờ xem ra, mỏ quặng này có rất nhiều.

"Di Nguyệt thần quân?" Sau khi nhìn thấy hắn ta, sắc mặt của Linh Phong tiên quân lập tức trở nên kỳ lạ.

Từ sau khi các yêu quái trở lại Yêu giới, Linh Phong, Nguyên Sơn và hai tiên quân kia cũng bị đưa đến khu mỏ này.

Thật ra, bọn họ không hề cảm thấy không vui, dù sao thì khoảng thời gian trước, bọn họ cũng sống rất khổ sở, luôn bị nhốt lại.

Đào quặng vẫn tốt hơn cứ mãi bị nhốt ở một chỗ, không thể động đậy được.

Gần đây, bọn họ cũng loáng thoáng cảm thấy Yêu giới không bình thường lắm, nhưng hoàn toàn không ngờ được Di Nguyệt thần quân cũng bị bắt tới đây!

"Sao các ngươi lại ở đây?!" Di Nguyệt thần quân khiếp sợ hỏi.

Thật ra, hắn ta không quen biết bốn vị thần tiên này, nhưng... có thể cảm nhận được khí tức của Thần giới.

"Trước đây bọn ta bị phái đi hạ phàm để trợ giúp Thương Vi thần quân bắt yêu, sau đó gặp Yêu Đế nên bị bắt tới đây, đã rất lâu rồi." Nói xong, bốn người thở dài.

Thật ra, bọn họ cũng đã quen rồi.

Yêu giới đối xử với bọn họ xem như không tệ.

Lúc đào quặng cũng có thể nghỉ ngơi, hơn nữa, để tiện đào quặng, thần lực của bọn họ đã trở lại một chút, vả lại mỗi ngày đều có thể được ăn lương thực của Yêu giới.

Tuy rằng bọn họ là thần tiên, không bị đói chết, nhưng bọn họ rất thích thức ăn ngon.

Nhất là ở Yêu giới này có một con phố buôn bán.

Nơi đó có tất cả các loại đồ ăn vặt, gần như là một thế giới khác, chẳng qua, người buôn bán bên trong đều là yêu quái mà thôi.

Bọn họ cũng có loại tiền tệ được lưu thông ở đây, giống như tiền xu nhưng được đúc từ một loại khoáng thạch đặc biệt ở Yêu giới.

Nơi đó đã trở thành khu vực bị cấm, được Yêu Đế chưởng quản, có không ít yêu quái làm công việc đúc tiền bên trong.

Tóm lại, thật ra chỉ cần có tiền của Yêu giới thì sống ở Yêu giới cũng rất thú vị.
 
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Chương 946: Trộm quả


Thân là lão tiền bối bị bắt tới đây từ lâu, bốn người Linh Phong nhìn Di Nguyệt thần quân bằng vẻ mặt bác ái.

"Thần quân cũng không cần quá căng thẳng đâu, người cũng biết Linh Hư quặng này mà.

Chỉ cần cẩn thận đào ra, không để sức mạnh của mình làm hỏng Linh Hư quặng là được.

Nếu vận may tốt đào được Linh Hư quặng màu đỏ thẫm thì sẽ phát tài, được khen thưởng rất nhiều nhà cửa, hơn nữa còn nằm ở con phố buôn bán kia đấy." Nguyên Sơn tiên quân cười tủm tỉm nói.

"..." Di Nguyệt thần quân nheo mắt.

Rất nhiều nhà cửa?!

Hắn ta đường đường là Thần quân, còn có một ngọn núi tiên hùng vĩ ở Thần giới, bên trong xây dựng cung điện vô cùng nguy nga, tráng lệ, còn khí thế hơn cả hoàng cung ở nhân gian đấy!

Có thể ham hố mấy căn nhà lụp xụp ở Yêu giới chắc?!

"Các ngươi thân là tiên quân mà lại không có tiền đồ như thế ư!?" Di Nguyệt thần quân giận dữ.

Nguyên Sơn tiên quân sửng sốt, sau đó cười khổ: "Thần quân, bốn người bọn ta... đã bị nhốt ở đây không dưới trăm năm.

Trong trăm năm này, có khi đào quặng ở đây, có khi xây nhà giúp bọn họ, trên người chỉ còn lại một chút xíu thần lực, ở Yêu giới không khác gì một người phàm..."

Ban đầu, trong lòng bọn họ cũng rất phẫn nộ.

Là thần tiên, có ai mà không kiêu ngạo chứ?

Nhưng sau khi bị nhốt khoảng mười năm, một ngày nọ, Chúc Huỳnh đột nhiên muốn gặp bọn họ, hỏi bọn họ có cảm nghĩ gì.

Khi đó, bọn họ cực kỳ oán hận.

Nhưng Chúc Huỳnh hỏi bọn họ, có phải cảm giác bị người khác khống chế vận mệnh thoải mái lắm không? Nếu không thấy thoải mái thì sao thân là thần tiên mà lại nắm giữ mệnh số của người phàm rồi xem nó như trò đùa chứ?

Lúc ấy, bọn họ đột nhiên bừng tỉnh, hiểu rõ lý do vì sao Yêu Đế phải tra tấn bọn họ.

Lúc vừa mới hạ phàm, bốn thần tiên bọn họ đều muốn khiến Hoắc Triệu Uyên và Cố Minh Bảo ở bên nhau, thậm chí còn làm vài chuyện để thúc đẩy chuyện này.

Thậm chí, trong lòng bọn họ còn từng nghĩ rằng, nếu có ai cản trở Hoắc Triệu Uyên bắt yêu thì sẽ khiến người đó đi vào luân hồi trước thời hạn.

Đối với người phàm mà nói, hoàn toàn không có cách nào chống lại quyết định của thần tiên.

Còn bọn họ bây giờ cũng hoàn toàn không có cách nào chống lại quyết định của Yêu Đế.

Những năm sau đó, bọn họ cũng dần tỉnh táo hơn một chút.

Làm gì có ai bằng lòng làm con sâu con kiến, nhưng nếu đã không thể thay đổi được số phận thì cũng muốn cố gắng khiến cuộc sống của mình tốt hơn một chút.

Hơn nữa, sau khi bị nhốt quá lâu, ý nghĩ phản kháng cũng phai nhạt đi rất nhiều.

Vả lại, ngoại trừ mấy Yêu Vương và đại yêu ghét bỏ bọn họ thì những tiểu yêu quái khác vẫn đối xử với bọn họ khá tốt.

Vì vậy, dần dần bọn họ đã có thể chấp nhận.

Di Nguyệt thần quân không hiểu những gì bọn họ đã trải qua, hắn ta chỉ biết rằng thân là thần tiên mà lại bị yêu quái sai sử làm việc thì chính là vứt bỏ cốt khí và thể diện của thần tiên.

Hắn ta hầm hừ, hoàn toàn không chịu làm việc.

Hắn ta không làm việc, cũng không có ai thúc giục hắn ta.

Chẳng qua là hắn ta không được chạm vào bất cứ thứ gì của Yêu giới, thậm chí, các tiểu yêu quái cũng sẽ không để ý đến hắn ta.

Di Nguyệt thần quân là người cực kỳ kiêu ngạo, sao có thể nhận thua được chứ? Mấy ngày sau, hắn ta còn leo lên cây, nằm bắt chéo chân ngắm phong cảnh, tiện tay hái một linh quả của Yêu giới.

Cho vào miệng cắn một cái.

Không bao lâu sau, có mấy yêu quái bay tới.

Hổ Doanh Doanh nhìn thần quân trước mắt, cười lạnh một tiếng: "Không có tiền mua thì bán máu đi! Một quả trả một chén máu ở tim!"

Nói xong, lập tức có yêu quái ra tay trói Di Nguyệt thần quân lại, sau đó lập tức cắt thịt lấy máu.

Sức mạnh của Di Nguyệt thần quân đã bị phong ấn, hắn ta đau khổ giãy giụa nhưng cuối cùng vẫn vô dụng.

"Đám yêu quái các ngươi! To gan! Ta là Thần quân!" Sắc mặt của Di Nguyệt thần quân tái xanh.

Lấy máu ở tim sẽ tổn thất tu vi!

"Bọn ta không quan tâm ngươi có phải thần quân hay không.

Hôm nay ngươi đã trộm quả của nhà bọn ta thì phải trả giá thật đắt." Hổ Doanh Doanh cười nhạo một tiếng.
 
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Chương 947: Không khách khí


Máu của thần tiên chính là thứ tốt, mang đi luyện thành thuốc, sau khi sử dụng nhất định có thể khiến tu vi của nàng ấy tăng mạnh, cũng có thể sớm ngày đột phá yêu cốt, trở nên mạnh mẽ hơn.

Chờ đến ngày đại chiến, nàng ấy phải nỗ lực lập thật nhiều công trạng để có thể phong Quân, phong Vương, nghênh ngang ở Yêu giới.

Bây giờ, Yêu giới không có nhiều Yêu Vương và Yêu Quân lắm.

Yêu Vương vẫn là mấy vị yêu quái từ thời thượng cổ, bọn họ có yêu cốt mạnh mẽ nên đây là chuyện hiển nhiên.

Bây giờ có khoảng mười mấy Yêu Quân, cũng đều là đại yêu có thực lực còn tồn tại từ thời thượng cổ.

Nhóm yêu quái đi theo chủ nhân từ nhân gian tới đây như bọn họ hiện vẫn chưa đạt tới tiêu chuẩn của Yêu Quân.

Nhưng cũng có hy vọng.

Yêu Đế cũng nói rằng nhược điểm của bọn họ nằm ở chỗ yêu cốt khá bình thường.

Nhưng yêu cốt không phải là vĩnh viễn bất biến, có một số yêu quái trời sinh có yêu cốt lợi hại, nhưng nếu tiểu yêu quái bình thường chịu nỗ lực tu luyện thì cũng có thể khiến bản thân mạnh mẽ hơn.

Chẳng hạn như một con thỏ tinh, vậy mà sau lưng lại mọc ra năm cái sừng, móng vuốt cũng sắc bén hơn rất nhiều, thực lực tăng lên rất nhiều so với ban đầu.

Còn có rắn đen đại ca nữa, hắn đã có thể hóa thành rồng!

Còn nàng ấy là lão hổ, nếu nỗ lực thì không chừng cũng có thể mọc ra cánh, vảy phòng ngự...

Nỗ lực để trở thành Yêu Quân, cách Yêu Đế gần thêm một bước!

Hổ Doanh Doanh không hề khách khí chút nào với Di Nguyệt thần quân, lấy xong máu thì lập tức rời đi, bỏ mặc hắn ta.

Trước khi đi, nàng ấy còn không quên cảnh cáo: "Mỗi một ngọn cỏ, cành cây ở Yêu giới ta đều có chủ.

Nếu còn phát hiện ngươi làm bậy thì không chỉ phải trả một chén máu đâu!"

Di Nguyệt thần quân sống lâu như vậy nhưng lần đầu tiên có cảm giác sợ hãi đến mức run bần bật.

May mà Linh Phong và Nguyên Sơn tiên quân nhìn thấy, lúc này tới cứu người về.

"Thần quân, tiểu tiên cũng biết trong lòng người khó chịu, nhưng người ngốc thật đấy.

Yêu Đế là ai chứ? Sao người có thể lừa gạt nàng chứ? Thần giới các người... Phi! Thần giới chúng ta có bao nhiêu yêu thú, trong lòng nàng biết rất rõ."

"Nếu người đưa yêu thú tới đây thì nên làm tốt một chút.

Bây giờ vì chút lợi ích mà các thần tiên khác cho người mà dẫm vào vũng nước đục này, người ta chỉ bắt người tới đây đào quặng đã là không tệ rồi."

"Thần quân vẫn nên nghe lời bọn ta mà ngoan ngoãn làm việc đi.

Chúng ta là thần thể, đào quặng cũng không mệt đâu."

"Thỏ tinh của Yêu giới nấu cơm rất ngon, còn có rượu của Yêu giới nữa, chậc chậc chậc, Thần giới thật sự không thể nào sánh bằng... Người không muốn nếm thử sao?"

"..." Di Nguyệt thần quân muốn mắng người.

Muốn! Có ai mà không thích ăn ngon chứ?!

Tuy rằng thần tiên có thể không ăn không uống, nhưng thọ mệnh dài lâu, nếu cứ không ăn liên tục thì tồn tại có gì thú vị?!

Vì vậy, hầu hết thần tiên đều rất xem trọng chuyện ăn uống.

Nghĩ lại chuyện hôm nay, chỉ vì một linh quả mà mất một chén máu ở tim, Di Nguyệt thần quân đau lòng không thôi.

Hay là... thử xem?

Không thử cũng không còn cách nào khác, hắn ta cũng không biết mình sẽ bị nhốt bao lâu.

Chúc Huỳnh kia không hề cho hắn ta chút mặt mũi nào, e rằng trừ phi thua trận đại chiến thì người của Thần giới mới có thể chuộc hắn ta lại!

Thần quân căng da đầu gật đầu.

Bốn tiểu tiên thở phào nhẹ nhõm.

Thật ra, sau khi biết chuyện xấu xa giữa hai giới Thần, Yêu, bốn người bọn họ không hề cảm thấy Yêu Đế quá đáng.

Mặc dù Di Nguyệt thần quân không nhúng tay vào chuyện năm đó, nhưng với tư cách là một trong số những đại thần từ thời thượng cổ biết rõ tình hình, hắn ta cũng hưởng thụ lợi ích từ việc Yêu giới diệt vong.

Trong nhà Di Nguyệt thần quân này cũng có không ít yêu thú.

Lần này vận chuyển yêu thú, chắc chắn hắn ta cũng lén giấu một ít!

Nhất định là Yêu Đế người ta biết chuyện này nên mới không khách khí như vậy.
 
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Chương 948: Phân thân


Tống Anh cho người gửi tin tức Di Nguyệt thần quân bị tạm giam đến Thần giới.

Bày tỏ rõ thái độ.

Khởi Mộc thần quân nghe xong thì vui vẻ: "Trước đó bổn quân đã nói rồi, người ta thông minh lắm.

Các ngươi không chỉ giữ lại yêu thú mà còn làm rõ ràng như vậy.

Đồ ngốc cũng có thể nhận ra, Chúc Huỳnh lại không biết chắc?!"

Không phải không thể giữ lại yêu thú, dù sao thì cũng có một số thần tiên thật lòng đối tốt với yêu thú.

Nếu không nỡ thả đi thì thương lượng với Yêu giới, lén lút giữ lại một số lượng cực ít, có lẽ Yêu giới cũng sẽ không phản đối.

Nhưng đám ngốc này lại chỉ đưa đi một nửa!

Sợ Yêu Đế không nhận ra phải không?!

"Khởi Mộc thần quân... Thần giới chúng ta và yêu thú cùng tồn tại lâu như vậy, ít nhiều cũng có chút tình cảm.

Lập tức đưa đi toàn bộ như vậy cũng không ổn lắm đâu?" Có thần tiên nói.

Khởi Mộc thần quân nghe xong thì trợn to mắt.

"Ngươi dùng lời này đi lừa Chúc Huỳnh còn được chứ lại muốn lừa ta sao? Yêu thú có địa vị gì, lòng ta biết rõ hơn ngươi nhiều! Ngoại trừ vài tiểu tiên ngây thơ không hiểu chuyện, có mấy thần tiên ở Thần giới này thật sự đặt yêu thú trong lòng? Trong mắt các ngươi, yêu thú chính là một con súc sinh chết rồi thì đổi con khác mà thôi.

Bây giờ, ngươi lại nói với bổn quân rằng "cùng tồn tại"?" Khởi Mộc thần quân nói xong cũng tự giễu một phen.

Mấy năm nay, hắn cũng hồ đồ.

Ban đầu, hắn cũng không đồng tình với việc nuôi nhốt yêu thú, thậm chí cũng không muốn tìm một yêu thú để làm vật cưỡi giống như người khác .

Nhưng sau đó không thể cưỡi thần thú nhà mình, dù sao cũng phải có một vật cưỡi để dùng đúng không?

Thế là chọn một con yêu thú.

Có một thì có hai, mấy năm nay, hắn nuôi không ít vật cưỡi và thú cưng.

Chẳng qua là hắn tương đối lười, không giống một số thần tiên động một chút là đưa vật cưỡi đến nơi Thần, Ma đại chiến năm đó tìm một ít thạch quái dính ma khí đánh nhau, cho nên hầu hết vật cưỡi và thú cưng của hắn đều có thể sống thọ và chết tại nhà.

Mấy thần tiên bị hắn mắng thì sắc mặt trở nên lúng túng.

"Khởi Mộc thần quân, nếu Yêu Đế thật sự tìm tới cửa thì tiểu thần tiên và thần thú của Thần giới chúng ta sẽ không may..." Một người trong số đó không nhịn được mà nhắc nhở một câu.

Thật ra thì đại thần tiên vẫn ổn, có bản lĩnh tự bảo vệ mình.

Chẳng hạn như Phạn U thần quân.

Lúc ấy cứ tưởng y đã bị đánh chết, nhưng trên thực tế... người bị đánh chết chỉ là một phân thân.

Làm vậy cũng là để đánh lừa Chúc Huỳnh.

Đến khi đại chiến, Phạn U thần quân xuất hiện sẽ khiến Chúc Huỳnh bị đả kích.

Đương nhiên trước mắt chỉ có vài ba thần tiên biết chuyện này, không ai nói ra ngoài.

Phạn U thần quân giả chết chính là để chế tạo vũ khí năm đó một lần nữa.

Nếu như bị Chúc Huỳnh biết được thì e rằng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Chuyện bọn họ phải làm bây giờ chính là kéo dài thời gian trước khi đại chiến diễn ra, giúp Thần giới giảm thiểu tổn thất.

Sắc mặt của Khởi Mộc thần quân xanh mét: "Bổn quân vẫn giữ lời nói trước đó, ta có thể đi gặp Yêu Đế, nhưng nhất định phải giao toàn bộ yêu thú ở Thần giới ra.

Ta tuyệt đối sẽ không lấy mạng mình ra cho các ngươi tranh giành lợi ích đâu!"

Thiên Triết bảo quân nghe vậy thì gật đầu: "Bây giờ không đưa toàn bộ yêu thú đi thì Yêu Đế cũng không vui, bọn ta nhất định sẽ làm theo ý của Thần quân... Nhưng mà, bây giờ còn có một chuyện."

"Mau nói, mau nói." Khởi Mộc thần quân cau mày.

"Bọn ta biết mấy năm trước thần quân cất giấu không ít thứ tốt, chẳng biết bây giờ... có thể xin thần quân nhường ra mấy khối Linh Hư quặng màu đỏ thẫm và ngũ hành linh sa không?" Thiên Triết bảo quân dè dặt hỏi.

Khởi Mộc thần quân sửng sốt.

"Ngươi muốn mấy thứ này làm gì?" Khởi Mộc thần quân hỏi.

"Thì... sắp tới đại chiến rồi, đương nhiên là gấp rút làm ra chút bảo bối để phòng thân."

Trong mắt Khởi Mộc thần quân hiện lên mấy phần nghi ngờ.
 
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Chương 949: Kẻ địch


Người khác đều cảm thấy hắn không thông minh bằng Phạn U và Thương Vi, là người dễ lừa gạt nhất trong số các thần quân.

Nhưng bản thân hắn không cho là như vậy.

Chẳng qua là có những lúc hắn không muốn so đo mà thôi.

Không có nhiều Linh Hư quặng màu đỏ thẫm lắm, thỉnh thoảng Thần giới mới có một ít, chỉ có hắn có.

Thứ này thật sự có thể dùng để chế tạo bảo bối, bất kể là pháp khí công kích hay phòng ngự đều sẽ dùng rất tốt.

Nhưng ngũ hành linh sa...

Pháp khí bình thường sẽ không cần dùng tới thứ này.

Khởi Mộc thần quân cảm thấy không thích hợp, nhưng lại không nghĩ ra được là chỗ nào không đúng.

"Thiên Triết bảo quân, ngươi tạm thời ở lại, những người khác ra ngoài trước đi." Khởi Mộc thần quân nói.

Những thần tiên khác lập tức rời đi, còn Thiên Triết bảo quân có vẻ căng thẳng hơn nhiều.

"Bảo quân tốt nhất nên nói thẳng ra.

Linh sa này dùng để làm gì? Pháp khí bình thường chỉ cần tùy tiện dùng một loại trong kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, là được.

Không có nhiều bảo bối… cần dùng ngũ hành linh sa cùng một lúc đâu nhỉ?" Khởi Mộc nghi ngờ, suy nghĩ một chút rồi nói tiếp: "Hay là Thiên Đế... có thể luyện ra Toái Không chùy?"

Thiên Triết bảo quân giật thót trong lòng.

"Không đúng, Toái Không chùy này... là thần khí thời thượng cổ, cần dùng rất nhiều nguyên liệu, cũng nhất định phải hao tổn tu vi.

Ngoài ra, bản thiết kế thứ này do núi Phác Ảnh truyền lại.

Nếu nói Thương Vi luyện chế thứ này thì ta còn có thể tin.

Cho dù là Thiên Đế... e là cũng không được đúng không?"

"Hay là Thương Vi đi theo Chúc Huỳnh là vì..." Tròng mắt của Khởi Mộc thần quân suýt nữa thì rơi ra ngoài.

Không ngờ Thương Vi kia trông thì lương thiện mà lại độc ác như vậy!

Núi Phác Ảnh đúng là...

Thiên Triết bảo quân không tiện giải thích chuyện Phạn U, chỉ đành gật đầu thừa nhận: "Thần quân chớ nói với người ngoài.

Đặc biệt là lúc đưa yêu thú đến Yêu giới, nếu Thần quân có gặp được Thương Vi thần quân thì tuyệt đối đừng lộ ra điều gì khác thường."

"..." Khởi Mộc thần quân chỉ cảm thấy máu toàn thân sôi lên sùng sục.

"Các ngươi có còn lương tâm hay không hả!? Năm đó đã dùng Toái Không chùy đâm người ta, bây giờ người ta khó khăn lắm mới trở về được mà các ngươi còn muốn dùng lần thứ hai!?"

Thế thì cũng thôi đi, vậy mà còn dùng cùng một cách!

Lần đầu tiên là Phạn U phản bội nàng, không ngờ bây giờ lại để Thương Vi tới phản bội nàng?!

Sao có thể như vậy chứ?!

Khởi Mộc thần quân cảm thấy hơi không chịu nổi.

Hắn là một thần tiên có giới hạn.

Dù sao thì hắn cũng là một trong vô số người theo đuổi Chúc Huỳnh năm đó, tuy rằng sau khi biết được nàng là Yêu Đế, hắn lập tức không còn ý nghĩ đó nữa, nhưng hắn chưa từng nghĩ tới chuyện bỏ đá xuống giếng.

Thậm chí, sau khi Chúc Huỳnh chết nhiều năm, hắn vẫn luôn không có thái độ tốt đối với Phạn U.

"Thần quân, chuyện này liên quan đến toàn bộ Thần tộc ta mà?" Thiên Triết bảo quân nói.

"A! Yêu Đế Chúc Huỳnh này giống như cái tượng đất, trước đây dung túng các ngươi, sau đó vì thiên hạ này mà cũng nhường nhịn các ngươi! Bây giờ nàng đã trở về, chẳng qua chỉ yêu cầu đưa toàn bộ yêu thú quay về thôi, nhưng các ngươi thì hay rồi..."

Khởi Mộc thần quân nói xong thì hốc mắt ửng đỏ.

"Thần quân cân nhắc cho kỹ đi.

Người cũng có không ít đệ tử và thần thú.

Yêu Đế nói sau khi đại chiến một trận thì hai bên đều yên bình.

Lời này, người có thể tin được sao? Nếu có một ngày Yêu giới của nàng lớn mạnh rồi tàn sát Thần giới chúng ta thì phải làm thế nào?"

"Nàng sẽ không làm vậy!Yêu Đế không phải là người như vậy!" Khởi Mộc thần quân lập tức nói.

"Thần quân, Thần giới chúng ta không thể đánh cược an nguy dựa vào bản tính của nàng.

Yêu Đế... cũng sẽ thay đổi.

Trước đây, nàng còn lương thiện, không ức h**p người vô tội, nhưng chẳng phải bây giờ đã phá huỷ một ngọn núi tiên rồi sao?" Thiên Triết bảo quân nói xong thì dặn dò: "Việc này là mệnh lệnh của Thiên Đế, thần quân nhất định phải giữ kín như bưng.

Nếu người để lộ cho Yêu giới thì sẽ giống như Thương Vi, đều là thần tiên phản bội, là kẻ địch của Thần giới ta."
 
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Chương 950: Công lao đầu tiên


Khởi Mộc thần quân bị lời của Thiên Triết bảo quân chọc tức đến đau tim, thật sự rất muốn mắng người.

Sao Thiên Đế lại luẩn quẩn trong lòng như vậy chứ? Nhất quyết phải gây khó dễ cho Yêu Đế người ta sao!

Cũng không nhìn xem bản thân có bản lĩnh so với Yêu Đế hay không?!

Yêu Đế người ta là đại bảo bối do trời đất sinh ra và nuôi dưỡng, tuy rằng bản thể của Thiên Đế mạnh mẽ nhưng vẫn hơi kém Yêu Đế sinh ra từ thuở hỗn độn.

Cho dù là Thiên Đế thượng giới cũng chưa chắc có thể so được với Chúc Huỳnh!

Nhưng nghĩ như vậy, Khởi Mộc cũng có thể hiểu được suy nghĩ của Thiên Đế.

Nhân lúc Yêu giới còn chưa hoàn toàn hồi phục mà chèn ép, nếu không thì sau này không thể chèn ép được.

Tuy rằng có thể hiểu được suy nghĩ của Thiên Đế nhưng không có nghĩa là hắn tán thành với việc làm như vậy.

Nghĩ kỹ lại thì việc một mình Thần giới độc đại chưa chắc đã tốt, ít nhất thì bây giờ, năng lực của hắn còn không bằng thời thượng cổ, còn thần lực của những thần tiên khác ở Thần giới đều yếu đến mức đáng thương.

Khởi Mộc thần quân thở dài.

"Chuyện khác... ta cũng không muốn quản nhiều.

Ngươi... sắp xếp tốt chuyện yêu thú là được.

Còn về ngũ hành linh sa... bổn quân thật sự không có thứ này." Khởi Mộc thần quân che giấu sự chột dạ, vô cùng trấn định nói.

Thiên Triết bảo quân nhíu mày.

Bây giờ, Toái Không chùy đã bắt đầu được chế tạo, còn thiếu mấy nguyên liệu.

Nhưng nếu Khởi Mộc thần quân không có thì e rằng hắn ta có hỏi nữa cũng vô dụng, nên chỉ nói: "Người cho mấy khối Linh Hư quặng đỏ thẫm là được rồi."

"..." Khởi Mộc thần quân nheo mắt.

Đúng là mặt dày! Mấy khối?! Cho ngươi một khối đã là tốt lắm rồi!

Nhưng Thiên Triết bảo quân có chỗ dựa là Thiên Đế, hắn không cho ngũ hành linh sa thì thôi, nếu cũng không đưa Linh Hư quặng đỏ thẫm ra thì quả thực không ổn lắm, thế là chỉ có thể bất đắc dĩ ném ra hai khối.

"Mấy năm nay luyện không ít thứ vô dụng, không còn lại bao nhiêu Linh Hư quặng đỏ thẫm, chỉ có thể đưa cho ngươi hai khối thôi.

Nếu ngươi cảm thấy ít thì đừng lấy hai khối này." Khởi Mộc thần quân khó chịu nói.

Thiên Triết bảo quân cười cười: "Sao có thể chê ít chứ? Nếu sau này đánh chết Yêu Đế thì phải nhớ đến công lao đầu tiên của Khởi Mộc thần quân rồi."

Nói xong, hắn ta cầm Linh Hư quặng rời đi.

Khởi Mộc thần quân nghe được câu cuối cùng thì lập tức chửi tục.

Ai muốn loại công lao này chứ?! Nếu không phải bị Thiên Đế ép buộc thì đừng nói là Linh Hư quặng, cho dù là một cục đá tầm thường, hắn cũng không muốn cho!

Nhưng hắn cũng cảm thấy rất bực bội, dù sao thì quặng này cũng do chính mình đưa ra, lỡ như truyền tới tai Yêu Đế, nàng...

Khởi Mộc thần quân táo bạo gãi đầu, tức giận đến mức muốn thắt cổ.

Không thể kiểm kê xong yêu thú nhanh như vậy được.

Nhất là khi Thiên Đế còn muốn kéo dài thời gian để chờ Toái Không chùy được chế tạo xong nên cũng không màng đến chuyện mỗi ngày Thần giới đều có thần thú và thần tiên biến mất.

Vì vậy, việc kiểm kê yêu thú được tiến hành hết sức chậm chạp.

Tống Anh vẫn nói được thì làm được, mỗi ngày chọn mấy thần thú đưa đến Yêu giới.

Nhưng so với thần thú, nàng càng thích thần tiên hơn.

Bởi vì phần lớn thần tiên đều là thần thú tu luyện mà thành, dùng tốt hơn một chút.

Hơn nữa, thần tiên hiểu biết nhiều thứ.

Chẳng hạn như việc luyện đan dược, chế tạo vũ khí… Các yêu quái đều không hiểu lắm về những thứ này, nhưng thần tiên lại rất am hiểu.

Tống Anh đương nhiên biết ban đầu bọn họ sẽ không chịu phối hợp nên đều đưa đi làm việc cực nhọc như đào quặng, làm mấy năm cho quen, sau đó đổi công việc khác cho bọn họ thì bọn họ sẽ chấp nhận nhanh hơn.

Nước ấm nấu ếch, không gấp.

*Nước ấm nấu ếch: Nếu thả một con ếch vào nước sôi, nó sẽ nhảy ra ngoài, nhưng nếu cho nó vào nước lạnh và đun nóng từ từ thì nó sẽ không nhận thấy nguy hiểm và bị luộc chín => Mô tả sự bất lực của con người trong việc nhận biết hoặc phản ứng trước các mối đe dọa tiềm ẩn

Nhưng Tống Anh không ngờ Thần giới lại bình tĩnh như vậy.

Nghĩ kỹ lại thì dường như có chỗ nào đó không đúng.

"Thiên Đế này là người bỏ bê chính sự sao?" Tống Anh hỏi Thương Vi.

Thương Vi hồi tưởng một chút: "Ta với hắn chưa nói chuyện được mấy câu, nhưng hắn thật sự được đánh giá không tệ, cũng xem như quản lý Thần giới có trật tự."
 
Back
Top Bottom