Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 5050: Tiêu Đế đã bò dậy



"Nhưng ngươi có vinh hạnh trông thấy dáng vẻ thật của Hoàng kim thần thể, chết cũng nhắm mắt được rồi!"

Cheng!

Cơ thể anh ta phát ra ánh sáng vàng rực rõ!

Máu vàng trong cơ thể trào dâng!

Giây tiếp theo, không ngờ Tiêu Đế lại biến thành một người vàng!

Mỗi cái giơ tay nhấc chân của anh ta đều phát ra âm vang không dứt bên tai, sau đó anh ta lao về phía Diệp Bắc Minh như một quả pháo!

Diệp Bắc Minh nheo mắt, ngưng tụ khí Hỗn Độn trong cơ thể, cho nó bao phủ khắp người anh!

Sau đó, anh huy động toàn bộ thần lực, đấm về phía Tiêu Đế đang lao đến! "Âm" một tiếng nổ vang lên!

Tiêu Đế hét thảm một tiếng, hộc ra một ngụm máu vàng, lảo đảo bay ra ngoài!

Diệp Bắc Minh đi tới, từ trên cao dẫm xuống! Phanh! Một tiếng nổ vang lên!

Tiêu Đế bị đập xuống đất như một con chó chết! "Đây chính là Hoàng kim thần thể à? Yếu thế!" Bụp! Bup! Bụp! Bupl

Diệp Bắc Minh sôi máu, giẫm hết cái này đến cái khác như đang giẫm một con chó chết!

"Công tử!" Tám lão giả cảnh giới Tế Đạo trố mắt nhìn.

Diệp Quỳnh, Diệp Lỗi, Diệp Đông, Diệp U U, Diệp Khang, năm người ngây ra như phỗng!

Hoàng Kim Thần Thể mà lại bị hành hung hả? "Mẹ kiếp, cút!"

Tiêu Đế cực kỳ tức giận, hét to!

Âm ầm ầm!

Một cỗ đế uy cực kỳ kh*ng b* bạo phát, Diệp Bắc Minh cảm thấy mình như: một chiếc lá bị cuốn vào cơn lốc giật cấp hai mươi!

"Phụt..."

Cơ thể chịu đòn nặng nề!

Anh hộc ra một ngụm máu!

Sau đó anh lăn đi, rồi lại hộc thêm mười mấy ngụm máu trên không trung! Xong mới bịch một tiếng, đập người xuống trước huyết trì!

"Binh khí Đại Đết"

Diệp Quỳnh, Diệp Lỗi, Diệp Đông, Diệp U U, Diệp Khang, năm người run lên, khiếp sợ nhìn Tiêu Đết

Chỉ thấy. Tiêu Đế vươn tay lên khỏi mặt đất!

Năm ngón tay siết chặt, cầm một cái thước vàng óng ánh, như thể được đúc từ vàng vậy!

"Một trong hai kiện binh khí Đại Đế của nhà họ Tiêu!" "Thước Vô Lượng!"

Bụp! Bụp! Bụp!

"Tiêu công tử tha mạng! Tiêu công tử tha mạng!"

Diệp Lỗi, Diệp Đông, Diệp U U, Diệp Khang, bốn người quỳ xuống điên cuồng dập đầu!

"Hít!"

Diệp Quỳnh hít một ngụm khí lạnh, khuôn mặt xinh đẹp trắng bệch! Một cảm giác tuyệt vọng chạy từ lòng bàn chân lên trái tim! Không ngờ Tiêu Đế lại mang một binh khí Đại Đế bên người! "Phụt!"

Diệp Bắc Minh lại hộc ra một ngụm máu, cú đánh vừa rồi đã làm anh gãy mấy chục cái xương!

Uy lực của binh khí Đại Đế, quả là đáng sợ! "Nhóc con, cậu sao thế? Sao lại bị thương nặng vậy!” Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục chợt vang lên.

Diệp Bắc Minh kinh ngạc: "Tiểu Tháp, cuối cùng ông cũng tỉnh rồi! Ông bị sao vậy?"

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích nhanh: "Vô Căn Chỉ Địa rất tà môn, sau khi đi vào nơi này, tôi bị phong ấn hoàn toàn luôn! Không thể liên lạc với cậu được, vừa nấy lúc Tiêu Đế sử dụng binh khí Đại Đế, phép tắc khu vực gần đây đã bị binh khí Đại Đế tái lập lại!"

"Nên bổn tháp tỉnh!"

Tiếp đó.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói với giọng ngưng trọng: "Nhóc con, cậu bị thương rất nặng!”

"Gãy 63 cái xương, đan điền cũng bị làm vỡ rồi!"

"Nếu cậu không phải Hỗn Độn đế thể, e là vừa nãy cậu đã hóa thành huyết vụ luôn rồi!"

Diệp Bắc Minh cười khổ: "Mẹ nó! Tôi cũng không ngờ, Tiêu Đế lại mang theo một binh khí Đại Đế bên người!"

Lúc này.

Tiêu Đế đã bò dậy, trên người chỗ nào cũng bầm tím!

Anh ta cầm Thước Vô Lượng, đế uy kh*ng b* thổi quét toàn bộ không gian!

"Diệp Bắc Minh, cmn ngươi đánh giỏi lắm cơ mà? Ngươi hung hăng tiếp đi!"

"Đánh ta? Đệt! Bây giờ để ông đây xem ngươi đánh kiểu gì!"

Mắt Tiêu Đế đỏ ngầu.

Hoàng Kim Thần Thể khiến anh ta chưa từng thua trận!

Chỉ có mỗi lúc ở trước mặt Diệp Bắc Minh, là hai lần bị hành hung thôi: "Đệt! Chết tiệt! Cmn! Đồ sâu bộ làm người ta chán ghét, ngươi dựa vào đâu mà đấu với ta chứ?"

"Đi chết đi, biến đi!"

Anh ta điên cuồng giơ thước Vô Lượng lên, nghiền áp về phía Diệp Bắc Minh!
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 5051: Cùng lúc đó



"Ngươi!"

Mặt Diệp Quỳnh tái nhợt, Tiêu Đế sẽ làm ra chuyện đó thật đấy.

Diệp Lỗi chửi ầm lên luôn: "Đệt! Diệp Quỳnh, con mẹ nó cô mau nói đi! Rốt cuộc thằng tiện chủng Diệp Bắc Minh kia đã cho cô uống bùa mê thuốc lú gì mà cô phải giúp tên đó như vậy?"

"Mau nói cho Tiêu công tử biết thằng tiện chủng đó đang ở đâu!"

"Diệp Quỳnh, sao cô đê tiện thế, tôi lệnh cho cô mau nói!"

"Diệp Quỳnh, đồ đàn bà vô liêm sỉ này, cô đã dan díu với Diệp Bắc Minh rồi hả? Không thì sao cô lại bấp chấp mạng sống của chúng tôi, cũng nhất quyết bảo vệ hành tung của hắn vậy!"

Diệp Đông, Diệp Khang, Diệp U U chửi rất khó nghe.

Diệp Quỳnh vẫn cắn răng không chịu nói!

Đột nhiên, trong đầu cô ta vang lên một giọng nói: "Dẫn họ đến!"

Cùng lúc đó, ở sâu trong sơn cốc.

Diệp Bắc Minh mở mắt ra, trên gương mặt lóe lên sát ý lạnh lẽo: "Ha ha! Nôn nóng đi nộp mạng thế cơ à?”

Bất Hủ Nhan ở bên cạnh đã tỉnh từ lâu.

Khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, rồi xấu hổ cựa mình: "Diệp công tử, sao vậy?"

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Không có gì, có một đám tự tìm đường chết ý mà!"

"Cô trốn đi trước đi, chuyện còn lại cứ để tôi lo!"

"Được!"

Sau khi nhận được câu trả lời của Bất Hủ Nhan.

Diệp Bắc Minh lại nhắm mắt lại, tiếp tục hấp thu năng lượng gần huyết trì!

Nửa cảnh giờ sau, mười mấy bóng người từ xa đi tới, mấy lão giả trong số đó kích động bảo: "Công tử, đây hẳn là một chiến trường cổ xưa! Người xem này, các dấu vết đánh nhau rất rõ ràng!"

"Còn cả số binh khí bị gãy trên mặt đất nữa, vớ bừa một cái ít nhất cũng là binh khí cấp Tế Đạo Chi Thượng!"

"Thậm chí còn có một vài mảnh kim loại cấp đế nữa!"

"Máu tươi trên mặt đất tụ thành sông, bao nhiêu năm trôi qua vẫn chưa cạn!

Vẫn tiếp tục chảy... hít! Là mùi của Đế huyết, trời ơi, chẳng lẽ đám người chiến đấu ở đây năm xưa là một đám ở cảnh giới Đại Đế ư?"

Mấy lão giả cảnh giới Tế Đạo tầng tám kích động đến nỗi run cả người.

"Giờ đừng nghĩ nhiều thế, đợi giải quyết xong tên nhóc đó rồi từ từ vơ vét saul"

Tiêu Đế mỉm cười. Ánh mắt anh ta trầm xuống! Nhìn về phía cuối sơn cốc!

Diệp Bắc Minh đang ngồi trước huyết trì, huyết trì giống như một con suối, nó không ngừng chảy ra máu tươi, tụ thành sông trên mặt đất!

Khí tức của Đế huyết cũng chảy ra từ huyết trì!

"Bắc Minh!"

Diệp Quỳnh muốn lao qua đó.

Tiêu Đế đưa tay ra túm lấy Diệp Quỳnh rồi bay qua đó, Diệp Quỳnh bị Tiêu Đế túm cổ: "Ngươi chạy cái gì? Lế nào ngươi thật sự đã dan díu với tên tiện chủng đó như bọn họ nói hả?"

Cảm giác hít thở không thông truyền tới!

"Khu khụ..."

Diệp Quỳnh không thở nổi.

Diệp Bắc Minh mở mắt ra, con ngươi lạnh băng: "Thả cô ấy ra! Ta đánh với ngươi!"

"Ngươi đánh với ta? Ngươi cũng xứng à! Quỳ xuống trước đi!" Tiêu Đế quát!

Sau đó anh ta ném Diệp Quỳnh đi, Diệp Quỳnh va mạnh vào vách đá bên cạnh, hộc máu!

Vùt

Tiêu Đế nhảy lên, để lại một tàn ảnh hoàng kim tại chỗ, giây tiếp theo đã đến trước mặt Diệp Bắc Minh!

Hai người gần như đồng thời ra quyền!

Bùm!

Trời long đất lở, hư không xung quanh chấn động một chút!

Diệp Bắc Minh lùi lại mười mấy bước, suýt lùi đến mép huyết trì! Tiêu Đế bay đi, đáp xuống cách đó mấy chục mét!

"Công tử, người không sao chứ?"

Mấy lão giả cảnh giới Tế Đạo tầng tám cả kinh, vội vàng tiến lên đỡ. Bốp!

Tiêu Đế vung tay tát lão giả vừa đỡ mình!

Sau đó nổi giận quát: "Ta cần ngươi đỡ à? Cút!"

Quay đầu lại, con ngươi đỏ ngầu nhìn Diệp Bắc Minh: "Nhóc con, được lắm! Ta đã đánh giá thấp ngươi rồi!"

"Nhưng ngươi có vinh hạnh trông thấy dáng vẻ thật của Hoàng kim thần thể, chết cũng nhắm mắt được rồi!"

Cheng!

Cơ thể anh ta phát ra ánh sáng vàng rực rỡ!

Máu vàng trong cơ thể trào dâng!

Giây tiếp theo, không ngờ Tiêu Đế lại biến thành một người vàng!
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 5052: Anh ta cầm Thước Vô Lượng



Mỗi cái giơ tay nhấc chân của anh ta đều phát ra âm vang không dứt bên tai, sau đó anh ta lao về phía Diệp Bắc Minh như một quả pháo!

Diệp Bắc Minh nheo mắt, ngưng tụ khí Hỗn Độn trong cơ thể, cho nó bao phủ khắp người anh!

Sau đó, anh huy động toàn bộ thần lực, đấm về phía Tiêu Đế đang lao đến!

"Ầm' một tiếng nổ vang lên!

Tiêu Đế hét thảm một tiếng, hộc ra một ngụm máu vàng, lảo đảo bay ra ngoài!

Diệp Bắc Minh đi tới, từ trên cao dẫm xuống! Phanh! Một tiếng nổ vang lên!

Tiêu Đế bị đập xuống đất như một con chó chết! "Đây chính là Hoàng kim thần thể à? Yếu thết" Bụp! Bụp! Bụp! Bụp!

Diệp Bắc Minh sôi máu, giãm hết cái này đến cái khác như đang giãm một con chó chết!

"Công tử!" Tám lão giả cảnh giới Tế Đạo trố mắt nhìn.

Diệp Quỳnh, Diệp Lỗi, Diệp Đông, Diệp U U, Diệp Khang, năm người ngây ra như phỗng!

Hoàng Kim Thần Thể mà lại bị hành hung hả? "Mẹ kiếp, cút!"

Tiêu Đế cực kỳ tức giận, hét to!

Âm ầm ầm!

Một cỗ đế uy cực kỳ kh*ng b* bạo phát, Diệp Bắc Minh cảm thấy mình như: một chiếc lá bị cuốn vào cơn lốc giật cấp hai mươi!

"Phụt..." Cơ thể chịu đòn nặng nề!

Anh hộc ra một ngụm máu!

Sau đó anh lăn đi, rồi lại hộc thêm mười mấy ngụm máu trên không trung! Xong mới 'bịch một tiếng, đập người xuống trước huyết trì!

"Binh khí Đại Đết"

Diệp Quỳnh, Diệp Lỗi, Diệp Đông, Diệp U U, Diệp Khang, năm người run lên, khiếp sợ nhìn Tiêu Đết

Chỉ thấy. Tiêu Đế vươn tay lên khỏi mặt đất!

Năm ngón tay siết chặt, cầm một cái thước vàng óng ánh, như thể được đúc †ừ vàng vậy!

"Một trong hai kiện binh khí Đại Đế của nhà họ Tiêu!" "Thước Vô Lượng!"

Bụp! Bụp! Bụp!

"Tiêu công tử tha mạng! Tiêu công tử tha mạng!"

Diệp Lỗi, Diệp Đông, Diệp U U, Diệp Khang, bốn người quỳ xuống điên cuồng dập đầu!

"Hít!"

Diệp Quỳnh hít một ngụm khí lạnh, khuôn mặt xinh đẹp trắng bệch! Một cảm giác tuyệt vọng chạy từ lòng bàn chân lên trái tim! Không ngờ Tiêu Đế lại mang một binh khí Đại Đế bên người! "Phụt!"

Diệp Bắc Minh lại hộc ra một ngụm máu, cú đánh vừa rồi đã làm anh gãy mấy chục cái xương!

Uy lực của binh khí Đại Đế, quả là đáng sợ! "Nhóc con, cậu sao thế? Sao lại bị thương nặng vậy!” Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục chợt vang lên.

Diệp Bắc Minh kinh ngạc: "Tiểu Tháp, cuối cùng ông cũng tỉnh rồi! Ông bị sao vậy?"

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích nhanh: "Vô Căn Chỉ Địa rất tà môn, sau khi đi vào nơi này, tôi bị phong ấn hoàn toàn luôn! Không thể liên lạc với cậu được, vừa nấy lúc Tiêu Đế sử dụng binh khí Đại Đế, phép tắc khu vực gần đây đã bị binh khí Đại Đế tái lập lại!"

"Nên bổn tháp tỉnh!"

Tiếp đó.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói với giọng ngưng trọng: "Nhóc con, cậu bị thương rất nặng!”

"Gãy 63 cái xương, đan điền cũng bị làm vỡ rồi!"

"Nếu cậu không phải Hỗn Độn đế thể, e là vừa nãy cậu đã hóa thành huyết vụ luôn rồi!"

Diệp Bắc Minh cười khổ: "Mẹ nó! Tôi cũng không ngờ, Tiêu Đế lại mang theo một binh khí Đại Đế bên người!"

Lúc này.

Tiêu Đế đã bò dậy, trên người chỗ nào cũng bầm tím!

Anh ta cầm Thước Vô Lượng, đế uy kh*ng b* thổi quét toàn bộ không gian! "Diệp Bắc Minh, cmn ngươi đánh giỏi lắm cơ mà? Ngươi hung hăng tiếp đi!" "Đánh ta? Đệt! Bây giờ để ông đây xem ngươi đánh kiểu gì!"

Mắt Tiêu Đế đỏ ngầu.

Hoàng Kim Thần Thể khiến anh ta chưa từng thua trận!

Chỉ có mỗi lúc ở trước mặt Diệp Bắc Minh, là hai lần bị hành hung thôi Chết tiệt! Cmn! Đồ sâu bộ làm người ta chán ghét, ngươi dựa vào đâu mà đấu với ta chứ?"

"Đi chết đi, biến đi!"

Anh ta điên cuồng giơ thước Vô Lượng lên, nghiền áp về phía Diệp Bắc Minh!
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 5053: Cô đang mơ đấy à?



Ngay lúc thước Vô Lượng chuẩn bị tiêu diệt Diệp Bắc Minh! Cheng!

Một tiếng nổ long trời lở đất vang lên, chỗ mà Diệp Bắc Minh đứng, bụi bay mù mịtI

Toàn bộ số đá xung quanh đều hóa thành bột mịn! Một phiến không gian bị hủy diệt hoàn toàn!

"Bắc Minh, chết rồi sao?"

Diệp Quỳnh thất hồn lạc phách, ngồi bệt xuống đất.

Diệp Lỗi cười điên: "Ha ha ha ha, nói thừa! Cho dù tiện chủng này có siêu đi chăng nữa, chẳng lẽ lại đỡ được một đòn của binh khí đại đế chắc?"

"Cô đang mơ đấy à? Chết hay lắm, chết hay lắm!"

"Nếu không vì tên tiện chủng này, sao Tiêu công tử lại làm hại chúng ta cơ. chứ?"

Nói xong. Diệp Lỗi quỳ dưới đất như một con chó!

Xong bò đến trước mặt Tiêu Đế, rồi ngẩng đầu lên nói với vẻ nịnh nọt: "Tiêu công tử, Hoàng Kim Thần Thể vô địch thiên hại"

"Tên tiện chủng đó đã chết rồi, ngài có thể coi chúng tôi như cái rắm, tha cho chúng tôi được không?”

"Đúng đúng đúng!" "Tiêu công tử, tên tiện chủng đó chết rồi, ngài tha cho chúng tôi đi!"

Diệp Đông, Diệp U U, Diệp Khang, ba người cũng bò tới, dập đầu liên tục, cầu xin!

Đột nhiên.

Mấy người phát hiện, nét mặt Tiêu Đế thay đổi!

Anh ta nhìn chằm chằm về phía huyết trì: "Không thể nào!"

Diệp Lỗi, Diệp Đông, Diệp U U, Diệp Khang, bốn người đồng thời quay đầu lại! "ĐệU"

'Trợn tròn mắt!

Toàn thân cứng đời

Chỉ thấy.

Một tòa tháp đen cổ kính tỏa ra khí Hỗn Độn thoang thoảng!

Nó chắn trước người Diệp Bắc Minh, cứng rắn đỡ một kích của thước Vô Lượng!

Diệp Bắc Minh bình an vô sự!

Hơn nữa.

Huyết trì sau lưng anh cũng được bảo vệ theo luôn!

"A? Diệp Bắc Minh!"

Diệp Quỳnh đỏ hồng mắt, kích động suýt khóc.

"Hửm?”

Ánh mắt sáu lão già cảnh giới Tế Đạo tầng tám đi cùng Tiêu Đế trầm xuống, bọn họ nhìn chằm chằm tòa tháp cổ: "Không thể nào, không có bất kỳ thứ gì hay ai có thể đỡ được một đòn của binh khí Đại Đế!"

"Không! Chỉ có hai khả năng, một là đối phương ở cảnh giới Đại Đế!"

"Hai là..."

Trên khuôn mặt già nua hiện rõ vẻ tham laml

"Tòa tháp này, cũng là một kiện binh khí Đại Đế! Dù không phải, thì cũng gần đến mức đấy!"

Vừa dứt lời!

'Toàn trường xôn xao!

"Cái gì? Diệp Bắc Minh... có một kiện binh khí Đại Đế á?"

"Sao có thể chứ! Gia tộc cấp cho cậu ta sao? Nhà họ Tiêu chúng ta có hai kiện binh khí Đại Đế á?" Diệp Lỗi, Diệp Đông, Diệp U U, Diệp Khang, bốn người kích động lắm.

Sau đó, ánh mắt họ dâng lên vẻ ghen tị sâu sắc!

Ghen tị đến phát điên!

Lão tổ thiên vị quá!

Cũng khó trách họ nghĩ như vậy, trừ nhà họ Diệp ra, ai có thể cho Diệp Bắc Minh một kiện binh khí Đại Đế chứ?

"Không đúng, đây không phải binh khí Đại Đết"

Tiêu Đế lắc đầu.

"Thánh tử, ý ngài là?"

Sáu lão giả cảnh giới Tế Đạo tầng tám nghi hoặc nhìn sang.

Tiêu Đế cười lạnh một tiếng, rồi lạnh lùng nhìn tháp Càn Khôn Trấn Ngục: “Tuy trên thân tháp này có khí tức của binh khí Đại Đế, nhưng không có cái cảm

giác áp bách kial"

"Vật này là một bán thành phẩm, uy lực và chất lượng chắc chắn không bằng thước Vô Lượng!"
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 5054: Có đỡ được không?



"Ha ha... không ngờ, nhà họ Diệp giấu kỹ thế, lại nỡ đưa một món tàn thứ phẩm cho ngươi, dù vậy, ngươi cũng chết chắc thôi!"

Mấy người chợt hiểu ra! Hóa ra là tàn thứ phẩm!

Cùng lúc đó, Tiêu Đế nắm chặt thước Vô Lượng, khí thế tăng l*n đ*nh điểm: "Chỉ là một món tàn thứ phẩm, ngươi nghĩ nó có thể bảo vệ ngươi sao?”

"Đi chết đi!"

Thước Vô Lượng nghiền áp tới, thế như chẻ tre!

"Tiểu Tháp! Có đỡ được không?"

Diệp Bắc Minh thầm sốt ruột, một cảm giác nguy hiểm tột cùng ập đến.

"Đệt! Không đỡ được cũng phải đỡ, chẳng lẽ bảo bổn tháp trơ mắt nhìn cậu chết à? Đệt!" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục chửi thề, một bóng tháp cổ phình lên.

Gồng mình chống đỡ! Bùm!

Dưới

lột đòn này!

Mọi thứ xung quanh bị hủy diệt hết!

"Phụt..."

Mặc dù tháp Càn Khôn Trấn Ngục đã đỡ được phần lớn uy lực, nhưng một phần mười dư lực còn lại vẫn rơi vào Diệp Bắc Minh, làm anh đã bị thương nặng rồi lại hộc máu tiếp!

Vậy mà trụ được rồi!

Diệp Lỗi, Diệp Đông, Diệp U U, Diệp Khang, bốn người đơ ra!

Diệp Quỳnh cũng che miệng, nước mắt rơi không ngớt!

"Diệp Bắc Minh, ngươi thú vị hơn ta tưởng đấy, từ lúc ta có thước Vô Lượng đến nay, ngươi là người duy nhất bị thước Vô Lượng tấn công hai lần mà không chết!" Nét mặt Tiêu Đế hơi thay đổi.

Sâu trong đáy mắt lóe lên một tia kinh ngạc!

Người này, buộc phải chết!

Nếu không, sau này chắc chắn sẽ là mối đe dọa đối với anh ta!

"Tiếc là, hôm nay không ai có thể đỡ được lượt tấn công thứ ba của thước Vô Lượng nữa đâu!"

"Sau này, cũng không có!" Tiêu Đế nói xong câu cuối, anh ta giơ cao thước Vô Lượng! Âm ầm!

Trên bầu trời, vô số tia sét cuồn cuộn kéo đến, tụ lại phía trên thước Vô Lượng!

Mọi người nhìn chăm chút! "Trời ơi... Thần lôi trật tư!" Diệp Lỗi, Diệp Đông, Diệp U U, Diệp Khang, mấy người đó sợ choáng váng!

Sáu lão giả cảnh giới Tế Đạo tầng tám đi cùng Tiêu Đế cũng liên tục lùi về saut

Thần lôi trật tự, được hình thành từ phép tắc Đại Đế, chỉ cần chạm vào sẽ tan thành tro bụi!

"Chết đi!" Âm ầm ầm!

Thần lôi trật tự tựa như cơn sóng thần, nghiền áp về phía trước, nham thạch xung quanh sơn cốc lập tức hóa thành tro bụi!

Sơn cốc sừng sững ban đầu, lại bị 'ễạo đầu' trong một giây, nơi mà Thần lôi trật tự đánh xuống, mọi thứ đều tan biến!

Khi Thần lôi trật tự đi tới vùng trời trên đỉnh đầu Diệp Bắc Minh! Toàn bộ sơn cốc đã trở thành một bình nguyên thẳng cánh cò bay!

Giọng tháp Càn Khôn Trấn Ngục ngưng trọng: "Chết tiệt! Bổn tháp không hiểu phép tắc Đại Đế, sợ là không đỡ được đòn này!"

"Nhóc con, cậu đi trước đi!" Nói xong.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục dùng hết sức, cưỡng chế mở ra một con đường sống!

"Bổn Tháp sẽ chặn đòn này cho cậu! Cậu phải sống đấy!"

Diệp Bắc Minh ngẩng đầu nhìn lên trời cao.

Anh chợt cười: "Tiểu tháp, tôi đã bỏ ông lại để chạy bao giờ chưa?"

Dứt lời!

Diệp Bắc Minh vung tay lấy ra một viên đan Tam Diệu Bất Tử!

Đan này anh có được từ tay Triệu Thanh Tuyệt, thánh nữ Hỗn Nguyên tông! Dùng một viên, sẽ lập tức khôi phục sức mạnh và lành thương thết

Anh nuốt luôn!

Một luồng sức mạnh thần bí khó lường ngưng tụ trong cơ thể!

Giây tiếp theo.

Diệp Bắc Minh đứng lên, chân giậm mạnh: "Đạo đài Luân Hồi, ra đây cho ta!" Âm ầm!

Một cái đài cao hình tròn ngưng tụ thành hình dưới chân anh! Điểm khác. trước là, đạo đài Luân Hồi lần này mang màu đỏ tươi!

"Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, ra đây!"

Diệp Bắc Minh đưa tay ra nắm.

Một thanh kiếm thần có phong cách cổ xưa xuất hiện trong tay anh! "Giết!"

Toàn bộ lực lượng trong cơ thể, nhoáng cái đã xuyên qua kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chém raI

Gào!

Một con huyết long cao mười vạn trượng lao ra, che phủ cả bầu trời!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đi cùng huyết long, lao về phía Thần lôi trật tự mà thước Vô Lượng triệu hồi ra, cả tượng vô cùng tráng lệ, cứ như thể đây là cuộc chiến giữa Đại Đế vậy!

"Mẹ ơi, này... sao tôi có cảm giác mình đang xem hai Đại Đế đánh nhau vậy?"

"Diệp Bắc Minh... thực lực của Diệp Bắc Minh khủng khiếp vậy á?”

"Này... vậy thì đáng sợ quá! Nếu Tiêu Đế không có thước Vô Lượng, chắc chắn không phải đối thủ của Diệp Bắc Minh! Ừng ực..."

Diệp Lỗi, Diệp Đông, Diệp U U, Diệp Khang, bốn người quỳ trên mặt đất, run rẩy!

Ánh mắt Tiêu Đế cực kỳ lạnh lẽo! Nếu không có thước Vô Lượng, anh ta có thăng được không? 'Ha hat'

Giây tiếp theo, Tiêu Đế đã vứt suy nghĩ này ra sau đầu: Làm gì có nhiều nếu như thết Trong tay mình có thước Vô Lượng cơ mà!"
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 5055: Họ đã hiểu rõ bí mật của tháp này!



Gào!

Vào khoảnh khắc Huyết long chạm trán với Thần lôi trật tự, nó rên lên một tiếng, giấy dụa vài giây!

Sau đó hóa thành một làn huyết vụ, rồi tan biến!

Đám Thần lôi trật tự khác thì đánh lên tháp Càn Khôn Trấn Ngục, tháp Càn Khôn Trấn Ngục lập tức trở nên trong suốt!

Thế giới trong 99 tầng tháp bị nhìn không sót cái nào! "Ø? Tháp này còn có Càn Khôn bên trong à!"

Sáu lão giả cảnh giới Tế Đạo tầng tám nheo mắt!

Họ đã hiểu rõ bí mật của tháp này!

mầm!

Trong Thần lôi trật tự, tháp Càn Khôn Trấn Ngục không ngừng run rẩy, kiên trì được khoảng nửa khác đồng hồ!

Cuối cùng, theo một tiếng ầm oanh liệt vang lên, tháp Càn Khôn Trấn Ngục từ trên không trung rơi xuống như một ngôi sao băng!

Đổ về phía Diệp Bắc Minh!

"Nhóc con, tôi tận sức r

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bất lực.

Diệp Bắc Minh cười khổ một tiếng: "Được!"

Anh ung dung nhìn chằm chằm Thần lôi trật tự đang kéo đến!

Ngay khi Thần lôi trật tự sắp bao phủ anh, một giọng nói lạnh lùng vang lên từ huyết trì phía sau: "Con kiến hôi ở đâu đến đây, cả gan quấy rầy bổn đế thanh †u hả? Mạng của cậu ta, chỉ có bổn đế được lấy!"

Trong mơ hồ.

Bóng dáng một cô gái hiện ra từ hư không!

Một bước, đã đến trước mặt Diệp Bắc Minh!

Ngẩng đầu lên, khinh thường nhìn Thần lôi trật tự rơi xuống!

Đưa bàn tay ngọc ngà ra túm một cái, đã bao phủ cả bầu trời, loại bỏ hết biển sấm sét!

Thần lôi trật tự còn thu nhỏ lại trong nháy mắt!

Rồi hóa thành một viên ngọc lôi trong ánh nhìn trân trối của mọi người. Dao Trì bóp một cái nát luôn!

"Sao có thể chứ!"

Tất cả mọi người gần như đồng thanh, kinh ngạc hô một tiếng!

Vẻ mặt của Tiêu Đế khó coi đến cực điểm: "Ngươi... ngươi là ai?"

"Cút!"

Dao Trì còn không thèm nhìn thẳng vào mắt anh ta, cô ta vung một cái tát! "Ngươi dám ra tay với ta ư?"

Tiêu Đế cầm thước Vô Lượng vung về phía lực lượng đang đánh tới!

Bốp! Một tiếng giòn vang vang lên!

Tiêu Đế trực tiếp lăn ra ngoài, thước Vô Lượng trong tay còn không có bất kỳ

phản ứng gì, anh ta thê thảm lăn đến cách đó mấy trăm mét!

Kéo ra một cái khe rãnh dài mấy trăm mét trên mặt đất! Xương cốt toàn thân gãy hết!

Thước Vô Lượng trong tay cũng bay ra, rơi vào tay Dao Trì! "Này... "Hít!" Sáu lão giả cảnh giới Tế Đạo tầng tám, hít một ngụm khí lạnh! Cứng đờ người nhìn Dao Trì!

"Rốt cuộc người phụ nữ là ai vậy? Lại có thể tay không cướp đi binh khí Đại

Đế, khiến thước Vô Lượng mất hết sức mạnh! Lẽ nào, cô ta là một nữ đế?'

Không ai bảo ai, tất cả mọi người đều nghĩ đến điểm này. Họ đưa mắt nhìn nhau!

Mặt mày sợ hãi!

"Nể mặt Tiêu Nguyên, các ngươi có thể cút rồi!"

Vừa nói xong.

"Hít!"

Tăng tăng tăng!

Sáu lão giả cảnh giới Tế Đạo tầng tám sợ đến nỗi run lẩy bẩy, sau khi lùi về

sau mấy chục bước, hai chân mềm nhữn quỳ xuống!

Tiêu Nguyên! Đệt! Cmn! Vchl

Tiêu Nguyên là tổ tiên của nhà họ Tiêu, tổ tiên ở cảnh giới Đại Đết
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 5056: Điên cuồng hấp thu lực lượng của thước Vô Lượng!



'Thế mà nữ nhân này lại quen với vị

lên cảnh giới Đại Đế kial Chắc chắn cô ta là một vị nữ đế rồi!

Xoeẹt xoẹt xoet...

Sáu lão giả cảnh giới Tế Đạo tầng tám toát mồ hôi!

"Tiền bối, chúng tôi đi ngay đây..."

Quên luôn cả cách đi rồi!

Mấy người như chó điên, nằm bò trên mặt đất, điên cuồng bò về phía Tiêu

Đế, đỡ anh ta dậy, rồi chạy trối chết!

Sau lưng lại nghe thấy giọng nói hờ hững của Dao Trì: "Nhớ kỹ, chuyện hôm

nay kẻ nào dám truyền ra nửa chữ!"

"Thì chết!" "Vâng! Vâng! Vâng!"

Sáu lão giả cảnh giới Tế Đạo dừng lại, điên cuồng dập đầu mấy chục cái!

Rồi khiêng Tiêu Đế biến mất! Đến lúc này.

Dao Trì chậm rãi quay đầu lại, gương mặt cao ngạo hiện lên nét tức giận: "Ngươi, đáng chết!"

Dao Trì giơ thước Vô Lượng lên, hướng về phía đầu Diệp Bắc Minh! Diệp Bắc Minh cười, đứng yên tại chỗ, không có hành động gì!

Khi thước Vô Lượng chỉ còn cách Diệp Bắc Minh một tí tóc, suýt thì chạm vào người anh!

Diệp Bắc Minh vẫn làm thinh! "Tại sao ngươi không né?"

Dao Trì quyết định, chỉ cần Diệp Bắc Minh phản kháng, cô ta sẽ để thước Vô Lượng nghiền áp qua luôn!

Tên này lại dám lấy đi sự trong sạch của cô! Thật là khốn kiếp!

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Cô thấy tôi còn trốn được không? So với chết chật vật, chẳng thà chết thong thả còn hơn!"

"Vả lại, chết trong tay cô, cô có thể nhớ tôi suốt đời rồi!"

"Ngươi!"

Dao Trì cắn môi.

Cô ta là nữ đế, nhưng suy cho cùng vẫn là một người phụ nữ!

Cho dù cô ta không thích Diệp Bắc Minh, ban đầu cũng chỉ lợi dụng Diệp Bắc Minh, nhưng dù gì anh cũng là người đàn ông đầu tiên, và cũng là duy nhất của cô taI

Giết ư?

Một Dao Trì sát phạt quyết đoán, giờ phút này lại do dự!

"Thôi! Hôm nay tâm trạng bổn đế tốt, đợi hôm khác tâm trạng ta không tốt, sế giết ngươi saul"

Dao Trì nghiến răng nghiến lợi!

Mấy người Diệp Quỳnh, Diệp Lỗi, Diệp Đông, Diệp U U, Diệp Khang. Nét mặt họ hơi là lạ, và khiếp sợi

Đây rõ ràng là không muốn giết mài!

Bọn họ nhìn ra rồi!

"Thước Vô Lượng này, ta tạm thời phong ấn nó!"

"Trong vòng một canh giờ, nó sẽ phá phong ấn, bay về nhà họ Tiêu!" "Muốn xử lý thế nào, ngươi tự xem rồi làm đi!"

Nói xong, ném thước Vô Lượng cho Diệp Bắc Minh!

Sau đó, Dao Trì bước một bước, biến mất ngay tại chỗ!

Diệp Bắc Minh cầm thước Vô Lượng, anh thấy có cảm giác dày dặn, Dao Trì đưa thước Vô Lượng cho mình là có ý gì nhỉ?

Còn nhấn mạnh, chỉ có một canh giờ? Đột nhiên.

Diệp Bắc Minh choàng hiểu ra, anh hô: "Tiểu tháp, ông chết chưa? Nếu chưa chết thì hấp thu nó cho tôi!"

"A... a... ai” Cùng lúc đó, tại lối ra của Vô Căn Chỉ Địa! Sáu lão giả hoảng hốt đỡ một thanh niên cả người là máu, đang hấp hối!

Mắt trợn tròn, môi run run lao tới!

"Đây là...? Cảnh giới Tế Đạo tầng tám! Đây chẳng phải là mấy trưởng lão nhà

họ Tiêu à? "Mau nhìn đi! Cái thanh niên bị thương kia, hình như là Tiêu Đết"

"Tiêu Đế á? Tiêu Đế có Hoàng Kim Thần Thể á? Sao lại bị thương ra nông nỗi này?"

"Có chuyện gì thế nhỉ? Nhìn dáng vẻ của mấy trưởng lão nhà họ Tiêu, có vẻ họ đã chịu k*ch th*ch cực lớn!"

Xung quanh cửa truyền tống, rất nhiều tu võ giả trố mắt nhìn. Một lão giả vội vàng đi tới: "Có chuyện gì vậy? Thánh tử sao rồi?" Ông ta phụ trách bảo vệ cửa truyền tống, không cho ai rời đi!

Sáu lão giả như bị tâm thần vậy, điên cuồng lắc đầu: "Không nói được, không nói được... đi, mau rời khỏi chỗ này... đi!"

Cùng lúc đó, bầu trời phía trên huyết trì.

Thước Vô Lượng run lẩy bẩy, lực lượng Đế Đạo cực kỳ tinh thuần bên trong tuôn ra như lũ!

Phía dưới thước Vô Lượng, tháp Càn Khôn Trấn Ngục giống như một miếng bọt biển thiếu nước!

Điên cuồng hấp thu lực lượng của thước Vô Lượng!

"Ha ha ha ha... đã! Quá đã! Nhóc con, không ngờ trong những năm còn sống, bổn tháp lại được hút lực lượng của hai kiện binh khí Đại Đế?"

"Ha ha ha ha! Nếu mà hút nhanh hơn tí nữa, có khi bổn tháp có thể biến chất thật đấy!" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kích động lắm.

Một canh giờ saul

Thước Vô Lượng rú lên một tiếng, hóa thành một tia sáng, chật vật phá không mà đi!
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 5057: Ông nói linh tinh cái gì đấy?



Tại quảng trường Vô Căn, người của các Huyết Đế gia tộc đang lặng lẽ chờ đợi.

Đột nhiên, cổng truyền tống liên kết với Vô Căn Chi Địa hơi dao động!

"Ha ha ha ha, xem ra đã có người không kiên trì được nữa, sắp ra rồi! Để chúng ta xem là ai?”

Một ông lão nhà họ Tiêu không khỏi chế nhạo.

Ánh mắt cười đùa đảo qua nhìn đám người nhà họ Diệp: "Chắc không phải là Hỗn Độn Thể của nhà ai đó đấy chứ? Nếu thật sự bị Hoàng Kim Thần Thể của nhà họ Tiêu chúng ta đánh cho tàn phế thì đúng là khiến người ta cười rơi răng!"

"Ông nói linh tinh cái gì đấy?"

Người nhà họ Diệp rất tức giận.

Diệp Thí Thiên khẽ cau mày, không nói gì.

Ánh mắt nhìn chằm chằm vào cổng truyền tống!

Giây tiếp theo.

Mấy bóng người cực kỳ nhếch nhác lao ra ngoài, nằm trên mặt đất như chó chết!

Đó là sáu ông lão cảnh giới Tế Đạo cấp 6 của nhà họ Tiêu!

Ngoài ra, trên người Tiêu Đế đầy máu, sắc mặt tái nhợt, môi run rẩy! Mắt mở to, nhìn chằm chằm lên bầu trời!

"Nhà họ Tiêu, là nhà họ Tiêu!"

"Ha ha ha ha, đây không phải là Hoàng Kim Thần Thể của nhà họ Tiêu sao? Sao lại chạy ra đầu tiên thế này!"

"Nhìn bộ dạng hắn dường như là đã rất kinh hãi? Không hải là bị Hỗn Độn Thể của nhà họ Diệp chúng ta đánh cho tàn phế rồi chứ? Ha ha ha hai”

Nhà họ Diệp cười điên cuồng. "Các người...... Ông lão nhà họ Tiêu đang nói, tức giận đến suýt hộc máu!

Tiêu Hùng lạnh lùng nhìn qua: "Đồ rác rưởi vô dụng, thật xấu hổ!"

'Vung ra một cái tát!

Phụt-!

Ông lão nhà họ Tiêu vừa cười nhạo hóa thành sương máu ngay tại chỗ! Giây tiếp theo.

Nhanh chóng đi tới trước mặt Tiêu Đế: "Đế Nhi, con thế nào rồi?"

Tiêu Đế nằm đó, lẩm bẩm: "Không thể nào, không thể nào... đừng giết ta... xin ngươi đừng giết ta..."

"Cái gì?" Tiêu Hùng biến sắc. Trong lòng đang có sóng gió dữ dội!

"Rốt cục là chuyện gì? Sao Đế Nhi lại bị đánh thành thế này? Nó mang Vô. Lượng Thước vào mài '

'Cho dù đối mặt với cảnh giới Tế Đạo cấp chín, Đế Nhi cũng có thể dễ dàng g**t ch*t đối phương! Có Vô Lượng Thước trong tay, gần như là bất khả chiến bại! '

"Ai có thể nói cho ta biết, mẹ kiếp rốt cục là chuyện quái gì đang xảy ra vậy?" Tiêu Hùng đã hoàn toàn tức giận.

Một khí tức cuồng bạo bao trùm sáu ông lão cảnh giới Tế Đạo cấp tám đó! 'Tám người quỳ trên mặt đất!

Điên cuồng dập đầu!

"Không biết, chúng tôi không biết!"

"Không biết? Các ngươi không biết!"

'Trên khuôn mặt già nua của Tiêu Hùng hiện lên vẻ hung bạo mãnh liệt! Ông ta nheo mắt lại, trong con ngươi sâu thẳm xuất hiện một lỗ đen! Uỳnh—!

Một đạo thần niệm lao ra, trực tiếp chìm vào vực sâu trong biển ý thức của sáu người!

Một sức mạnh cường đại quét tới, đánh bị thương thần hồn của Tiêu Hùng! "Ahhhhl"

Tiêu Hùng hét lên, máu tuôn ra từ mắt!

'Thần hồn phản phệt!

Toàn thân sáu ông lão cảnh giới Tế Đạo cấp tám run rẩy, sau đó ngã xuống đất, phân và nước tiểu tuôn ra!

Trong miệng đầy nước bọt: "He he...he he...nhiều người quá..."

"Tiêu rồi, điên hết rồi..."

Những người xem đều giật mình, thì thầm bàn tán.
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 5058: Ai biết được!



"Xảy ra chuyện gì vậy? Lại có cảnh giới Tế Đạo cấp 8 đi ra từ trong đó!”

"Đây không phải là lần đầu tiên xảy ra chuyện này! Tự xưng là cảnh giới Tế Đạo cấp năm, sau khi lừa được sự kiểm tra của Vô Căn Chỉ Địa đã khôi phục

cảnh giới ban đầu!”

"Là cảnh giới Tế Đạo cấp tám, lại sợ hãi như vậy. Bọn họ ở trong đó rốt cục. đã trải qua chuyện gì rồi?”

"Ai biết được!"

Mọi người đều lắc đầu.

"Im hết cho ta!"

Tiêu Hùng gầm lên cực kỳ tức giận, giống như hổ gầm rồng gầm!

Quảng trường Vô Căn đột nhiên trở nên yên tĩnh!

Trên mặt Tiêu Hùng đầy máu chảy ra từ trong mắt, ông ta nhìn chằm chằm vào ông lão cảnh giới Tế Đạo cấp tám: "Rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Ngươi nói đi!"

Thụp!

Ông lão sợ hãi quỳ thụp xuống đất!

"Lão tổ, tôi cũng không biết! Thánh tử bảo tôi canh giữ cổng truyền tống, không cho người khác đi ra! Khi tôi nhìn thấy Thánh tử bọn họ lần nữa, thì đã như thế này rồi.”

"Cần ngươi có tác dụng gì chứ!!!"

'Tiêu Hùng tung ra một cú đấm cực kỳ dữ dội, ông lão biến thành sương máu!

Ông ta ngẩng đầu, rất ngưng trọng nhìn về phía Vô Căn Chỉ Địa!

'Vô Lượng Xích rốt cục đang ở đâu? Đế Nhi đã trải qua những gì ở trong đó! Chết tiệt!!!"

Tiêu Hùng vừa rồi muốn lập tức kiểm tra Vô Lượng Thước. Không ngờ, Vô Lượng Thước căn bản không nằm trong tay Tiêu Đế! Vậy thì.

Chỉ có một trường hợp duy nhất, đó là Tiêu Đế đã dùng Vô Lượng Thước, nhưng vẫn bị đánh thành như thế này!

Soạt——I

Lúc này, một đạo kim quang xuyên thấu bầu trời phía trên Vô Căn Chỉ Địa, một cây thước vàng bay ra!

Mang theo đế uy bùng phát, biến thành một ngôi sao băng xuyên qua bầu trời!

"Đây là... Võ Lượng Thước?"

Mọi người trong quảng trường cứng đờ, kinh hãi nhìn về hướng Vô Lượng Thước bỏ chạy, rồi nhìn về phía nhà họ Tiêu!

Gương mặt đầy kinh ngạc! "Nhà họ Tiêu lại mang theo binh khí Đại Đế, Vô Lượng Thước vào sao?"

"Trời ạ... Đây là binh khí Đại Đế đấy, vừa rồi bộ dạng của Vô Lượng Thước dường như cực kỳ sợ hãi!"

"Rốt cục trong đó đã xảy ra chuyện gì?”

Toàn quảng trường náo động!

Sắc mặt Diệp Thí Thiên ngưng trọng, không khỏi nhìn về phía lối vào Vô Căn Chỉ Địa: "Minh Nhi, con tuyệt đối không được xảy ra chuyện gì đấy, nếu thật sự

không tìm được thứ kia, vậy thì bỏ đi!"

Trong đám người Cổ Tộc có một ông lão nheo mắt: "Có chút thú vị! Xem ra đứa trẻ nhà họ Tiêu đã gặp gì đó rất đáng sợ rồi!"

Ở một bên, một bà già Tuyết tộc nghỉ hoặc: "Rốt cục là cái gì có thể khiến binh khí Đại Đế sợ hãi như vậy?"

"Đừng quên! Vô Căn Chỉ Địa đã từng là chiến trường của Đại Đết" Ở phía Tử Vi Đế Tộc, một ông lão hơn 80 tuổi tức giận nói.

"Lễ nào là...rít!"

Mọi người đều giật mình, như nghĩ đến điều gì đó, hít một hơi khí lạnh!

Trước hồ máu.

"Ha ha ha ha! Thành công rồi, sắp thành công rồi!"

"Chỉ cần hấp thụ thêm một binh khí Đại Đế nữa, bổn tháp sẽ hoàn toàn biến hình! Tiểu tử, chúng ta phải cùng nhau phát triển!" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười điên cuồng, vô cùng kích động.

"“Ahhhhl Cái này..."

Diệp Lỗi, Diệp Đông, Diệp U U, Diệp Khang đều nằm trên mặt đất!

Sợ đến mức tim gần như vỡ tung!

Diệp Quỳnh ở một bên cũng không kịp xử lý vết thương của mình, chỉ có thể kinh ngạc nhìn mọi thứ!

Sắc mặt Diệp Bắc Minh nóng rực, cũng vô cùng kích động.

Nếu Tiểu Tháp được thăng cấp thành binh khí Đại Đế, hắn sẽ không sợ bất cứ ai trong cảnh giới Tế Đạo!

Cho dù là đối mặt với cảnh giới Tế Đạo cấp 9!

Diệp Bắc Minh căn bản không cần suy nghĩ sợ hay không sợ, mà là nghĩ xem có nên giết hay không!

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: "Tiểu tử, nhanh lên! Bổn tháp cần xác định hình dạng phù văn cấp Đế, cậu chọn đi!"

Ở hầu hết cảnh giới Đại Đế, đều sử dụng khoa vấn vàng làm phù văn Đế Đạo! Các phù văn chứa đựng sức mạnh pháp tắc, vô cùng thần bí!

Diệp Bắc Minh suy nghĩ một chút, giơ tay viết ra năm chữ Hán giản thể của "Tháp Càn Khôn Trấn Ngục1!

"Hả? Cậu có chắc không?" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục choáng váng.

Diệp Bắc Minh cười tự hào: "Hán tực của Hoa Hạ ta không kém bất kỳ chữ viết nào cải"

"Nơi có Diệp Bắc Minh tôi ở, chữ viết của Hoa Hạ chính là pháp tắc Đế Đạo!" "Được!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục gật đầu.

Buzz—!

Năm chữ viết được ngưng tụ thành hình, vang dội, mạnh mẽ và sắc bén!

Sau khi làm tất cả những điều này, trên thân của tháp Càn Khôn Trấn Ngục không ngừng dao động khí tức cấp đế, nhanh chóng thu nhỏ lại!

Nhập vào trong cơ thể Diệp Bắc Minh! Giây tiếp theo. Diệp Bắc Minh quay đầu lại, ánh mắt rơi vào mấy người nhà họ Diệp!

Đám người Diệp Lỗi, Diệp Đông, Diệp U U, Diệp Khang bò tới, quỳ trên mặt đất: "Thánh Tử tha mạng, chúng tôi thật sự biết lỗi rồi!"

"Chúng tôi không nên rời khỏi Thánh Tử. Chúng tôi thề từ nay về sau sẽ theo. sát bên cạnh Thánh Tử!"

"Thánh Tử, chỉ cần anh nói một câu, chúng tôi sẽ nhảy vào nước sôi lửa bỏng..."

Phụt-!

Một đạo huyết quang lóe lên!

Diệp Bắc Minh kinh ngạc nhìn sang. Người ra tay lại chính là Diệp Quỳnh! Lúc này.

Diệp Quỳnh đang cầm một thanh trường kiếm trong tay, máu nhỏ giọt tí tách!

Đầu của Diệp Khang rơi sang một bên, vô cùng chấn động!
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 5059: Đầu của Diệp Đông rơi xuống đất!



"Diệp Quỳnh... Mẹ kiếp, cô điên rồi! Ngươi lại dám..." Diệp Đông hét lên.

Nhát kiếm thứ hai chém xuống, giọng nói đột nhiên dừng lại!

Đầu của Diệp Đông rơi xuống đất!

Còn lại Diệp Lỗi và Diệp U U, bị dọa cho sợ chết khiếp, không ngừng lùi lại!

"Diệp Quỳnh, quan hệ của chúng ta rất tốt!"

Cơ thể Diệp U U run rẩy, khuôn mặt xinh đẹp sợ hãi tái nhợt: "Xin cô đừng giết tôi! Khi một người tiến vào Vô Căn Chỉ Địa, thần hồn và thân thể sẽ bị trói buộc, thân thể bị hủy diệt, sẽ không thể sống được nữa!"

"Xin cô tha cho tôi...đừng mài"

Sau một tiếng hét thảm thiết!

Hương thơm của Diệp U U biến mất!

Diệp Lỗi là người duy nhất còn lại.

Anh ta hoàn toàn bị dọa cho ngây ra rồi!

"Diệp Quỳnh! Tôi không muốn chết! Hu hu hu, Diệp Lỗi tôi tài năng vô cùng, không dễ dàng gì mới đi được đến ngày hôm nay!”

Bang bang bang bang! Giống như một con chó chết, tiếp tục dập đầu!

"Xin cô hãy tha cho tôi một lần! Tôi lấy võ đạo tâm ra thề, mãi mãi trung thành với Thánh Tử và cô!”

Quay đầu lại.

Đôi mắt đỏ hoe nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Thánh Tử!!! Xin hãy nói gì đóIH"

Diệp Bắc Minh lặng lế quan sát tất cả chuyện này! "Một lần bất trung, cả đời không dùng!" Sắc mặt Diệp Quỳnh lạnh lùng hơn bao giờ hết.

Tiến lên một bước: "Huống hồ, các người còn biết bí mật của Thánh Tử, cho nên ắt phải chết!"

Trường kiếm sượt qua, đầu rơi xuống đất!

"Thánh Tử tha tội, lão tổ đã dặn dò rồi!"

"Ngoại trừ việc dùng tính mạng của tôi để bảo vệ anh, tôi còn phải giữ được. tất cả bí mật của anh! Vừa rồi tòa tháp kia... Nếu truyền ra ngoài, toàn bộ Nguyên Thủy Chân Giới sẽ chấn động! Anh sẽ gặp nguy hiểm!"

Diệp Quỳnh gần như ngã xuống đất, thở hổn hển!

Máu từ ngực không ngừng chảy ra: 'Được rồi, người biết bí mật của anh đã chết rồi!"

"Đã đến lúc tôi phải lên đường rồi..."

Nói xong.

Cô giơ tay kéo, thanh trường kiếm trong tay sắc bén dứt khoát cứa vào cổ mình!

Toàn bộ quá trình không có chút do dự nào!

Cô ấy thực sự đã chuẩn bị tự kết liễu!

Diệp Bắc Minh tiến lên nắm lấy cổ tay Diệp Quỳnh: "Ai cho cô tự sát? Tôi không cho cô chết!"

"Thánh Tử?"

Diệp Quỳnh sửng sốt.

Trong nháy mắt trường kiếm trong tay bị Diệp Bắc Minh cướp đi! Một tiếng soạt, hẳn lại xé rách quần áo của Diệp Quỳnh!

Cô giật mình, vô thức đưa tay ra ngăn cản hắn!

Một giọng nói không thể phản bác vang lên: "Đừng cử động!"

"Là

Diệp Quỳnh cúi đầu, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng: "Nếu Thánh Tử muốn ta thì cũng được!"

"Tôi là con gái nuôi được nhà họ Diệp đón về, tôi không có huyết thống với nhà họ Diệp, ẩn mình trong đám đông, phục tùng mệnh lệnh của lão tổ bất cứ lúc

Mặc kệ Diệp Bắc Minh xé áo ngực, lộ ra một thứ trắng nõn kiêu ngạo!

Lúc này.

Một vết thương xấu xí xuất hiện ở vị trí khiến vô số đàn ông phát điên!

Có thể nhìn thấy tận xương!

Đương nhiên Diệp Bắc Minh không có ý đó!

Lấy ra vài cây kim bạc, tạm thời cầm máu!

Bôi thêm một nắm bột thuốc lên đó!

"Vết thương tạm thời ổn định, về sau sẽ không để lại vết sẹo! Cô uống mấy. viên đan dược này vào, có thể khôi phục khí huyết của cô." Diệp Bắc Minh ( đưa ra mấy viên thuốc.

"Hả?"

Diệp Quỳnh giật mình, khuôn mặt xinh đẹp càng đỏ hơn.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back