Chào mừng bạn trở lại!

Nếu đây là lần đầu tiên bạn đến với diễn đàn vui lòng đăng ký tài khoản mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Nếu đã là thành viên vui lòng đăng nhập.

,br/>

Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký thành viên!

Wattpad  ( Đm H Văn) Búp Bê Tình Dục

( Đm H Văn) Búp Bê Tình Dục
Chương 9: Giá như tất cả chỉ là cơn ác mộng 2


Bách Quý Thần từ công ty về đã là 6 giờ tối, nhìn bàn ăn không thấy Tiểu Xuyên, hỏi người hầu mới biết sau khi trị liệu hoàn thành liền tâm tình không tốt về phòng khóa trái cửa.

Bách Quý Thần sắc mặt âm trâm hỏi:
“ Vậy Hàn Mộc Khanh đâu?”

Người hầu gái cúi đầu thưa:
“ Bác sĩ Hàn có việc ra ngoài giờ vẫn chưa về.”

Hắn gật đầu cho lui, tay lấy điện thoại liên lạc với Hàn Mộc Khanh.

Bên kia sau một hồi liền bắt máy.

“ Alo.

Bách tổng có việc gì sao.”

Giọng nói đều đều không nghe được tâm tình gì bất thường.

Bách Quý Thần trầm giọng:
“ Hàn tiên sinh, anh có nên giải thích với tôi chuyện lúc chiều không?”

“ Tiểu Xuyên đã biết chuyện Lăng Xuyên tử “ Hắn nhíu mày, giọng trầm xuống:
“ Cậu nói?”

Bên kia có vẻ bất đắc dĩ:
“ Tôi có thể nói dối hay từ chối trả lời sao?”

“ Đã biết.”

Hắn tắt máy, tâm tình vừa nghe qua biết ngay không tốt đẹp gì.

Nghĩ tới người kia đang bi thương vì một người khác, Bách Quý Thần nghĩ mình mau ghen tới điên đi, nhất là hắn cư nhiên ghen với một người chết.

Thở dài một tiếng, Bách Quý Thần tổng cảm thấy minh càng ngày càng trở nên ấu trĩ.

Không nghĩ quá lâu hắn liền đi lên phòng tìm Tiểu Xuyên.

Lăng Xuyên nằm co quắp ở trong chắn, trong lòng cũng rối thành một điểm.

Cậu cảm thấy quá bất lực và mệt mỏi, bất lực hơn lúc cậu chạy theo mẹ đang phóng xe đi sau khi thả cậu trước cổng cô nhi viện, bất lực hơn lúc bị bọn trẻ ở đấy đánh đập, vũ nhục.

Không biết từ lúc nào mặt cậu dính đầy nước, Lăng Xuyên có chút ngơ ngác nhìn nước mắt đang không ngừng chảy ra.

Cậu không ngờ người máy còn được lắp tuyến lệ mô phỏng, nhưng càng đáng ngạc nhiên hơn là cậu đã lâu rồi chưa khóc.

Lúc Bách Quý Thần bước vào cảnh hắn thấy đầu tiên cư nhiên là Tiểu Xuyên đang khóc thập phần bi thương, khóc đến tâm hắn càng đau.

Bách Quý Thần tiến đến ôm người kia vào lòng an ủi nhưng cư nhiên lại không nói bất cứ lời nào, chỉ nhẹ nhà vỗ về như dỗ dành tiểu hài tử.

Khóc một hồi lâu người trong lòng mệt đến thiếp đi, Bách Quý Thần thở dài đặt Lăng Xuyên nằm xuống, hôn lên khóe mắt long lanh nước rồi bước ra ngoài.

Tại ban công, Bách Quý Thần châm một điếu thuốc hàng mi dài rủ xuống che đi hết những tâm tình phức tạp đang làm loạn lòng hắn.

Khói thuốc kích thích não bộ khiến hắn cảm thấy mình càng tỉnh táo, hắn biết Tiểu Xuyên hội đau lòng khi biết tin nên vẫn cố giấu giấu giếm giếm nhưng không ngờ lại bi thương tới thảm như thế.

Nhớ lại những giọt nước mắt nóng hỏi thấm vào áo, vào người mình hắn tâm lại đau thành một mảnh.

Lúc Hàn Mộc Khanh trở về đầu óc đã có điểm choáng váng, cả người dùng hai từ thê thảm để hình dung.

Hắn vừa đi uống rượu về, điều này vốn chẳng có gì đặc biệt ngoại trừ địa điểm là nhà Lăng Xuyên.

Ngôi nhà lâu không có người ở đã trở nên bám bụi, Hàn Mộc Khanh vì trước là tình nhân của Lăng Xuyên nên được cậu đánh một chìa khóa riêng.

Ngồi xuống trước bàn thiết kế của người kia, Hàn Mộc Khanh bật cười, nụ cười chứa đầy bi ai.

“ Lăng Xuyên, cậu không phải ghét tôi ngồi vào chỗ làm việc của cậu sao?

Sao không ra đây mắng tôi như lúc trước.”

Chẳng có ai đáp lại hắn, cũng chẳng có ai mắng hắn cả.

Hàn Mộc Khanh cười càng điên dại ly rượu cũng bị hắn đổ tới tràn ra đầy bàn.

Sắc đỏ của rượu trên mặt bàn bắt mắt như màu máu.

Từng chén một bị hắn đổ vào miệng, đổ lên sàn nhà cho tới khi chai rượu vang trên bàn đã trống không.

Hắn ngồi thất thần, ánh mắt tràn ngập tiếc nuối và đau khổ, hắn thì thầm:
“ Giá như lúc ấy tôi cùng chết với cậu.”
 
( Đm H Văn) Búp Bê Tình Dục
Chương 10: Gia khẩu vị quá nặng...


Từ trước tới nay Lăng Xuyên luôn là người nhanh đau, nhanh quên.

Chưa tới mấy ngày cậu đã cấp mình nghĩ thông suốt, chấp nhận cuộc sống hiện tài, dù đây không phải là cuộc sống cậu mơ ước nhưng ít nhất nó cũng không đến tồi ni.

Hôm nay, Lăng Xuyên trút bỏ thần sắc bi thương, mặc dù nét mặt vẫn không quá hảo nhưng tối thiểu đỡ hơn lúc trước nhiều.

Bước xuống dưới nhà, cậu đã thấy Bách Quý Thần tọa tại bàn ăn đang đọc báo.Như phát hiện người tới, Bách Quý Thần ngước lên:
“ Sớm hảo.”

Lăng Xuyên cười cười gật đầu đáp trả rồi trả ngồi vào bàn ăn, không khí đặc biệt hài hòa.

Mặc dù người máy không cần lấy năng lượng từ thức ăn nhưng cậu vẫn giữ thói quen sinh hoạt như người thường, đôi lúc tâm tình hảo cũng động đũa.

Sáng nay tâm tình không tồi, Lăng Xuyên hớp một ngụm sữa nóng, cả người cảm thấy khoan khoái trở lại, vị giác người máy mặc dù không chuẩn như của con người nhưng ít nhất cậu còn có thể nếm được mùi vị thơm ngọt, tự thấy nhân sinh đỡ chút bi quan.Cả quá trình ăn sáng, Bách Quý Thần hầu như chỉ nhìn Lăng Xuyên dùng bữa chính mình cũng chưa động.

Thấy tâm tình của người kia có chuyển biến tốt hắn tinh thần cũng đặc biệt thả lỏng mà hưởng thụ bầu không khí ấm áp.Sau chuyện kia Hàn Mộc Khanh lấy lý do tâm lý Tiểu Xuyên đã ổn định, hơn nữa có công việc đột xuất nên liền rời đi, Bách Quý Thần cũng không giữ lại, thật sự nếu không vì bệnh tình của Tiểu Xuyên hắn cũng không muốn lưu lại nam nhân khác ở trong nhà.Ăn xong xuôi bữa sáng, Lăng Xuyên vẫn chưa thấy Bách Quý Thần đến công ty liền đạm đạm hỏi:
“ Hôm nay anh không đi làm sao?”

Bách Quý Thần cười đến thập phần ôn nhu:
“ Hôm nay ở nhà bồi bảo bối đi ra ngoài chơi.”

Lăng Xuyên:”...”

Người kia:”...”

Người hầu cùng quản gia mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, giả vờ mình cái gì cũng không nghe không thấy, nhưng trong lòng không ngừng gào thét: lão bản ôn nhu hảo đáng sợ.Của hắn bảo bối Lăng Xuyên cảm thấy ớn lạnh, nghĩ nếu cậu không phải là người máy chắc cũng đã nổi được mấy lớp da gà rồi.

Nghĩ sao một trương mặt lạnh yêu nghiệt nhìn bạn ôn nhu nói điểm yêu thương, nếu không phải hắn yêu thượng bạn chính là hắn nghĩ làm chuyện biến thái.

Lăng Xuyên suy nghĩ thiên về phía sau, cả người cứng lại ánh mắt nhìn Bách biến thái lớn điểm đề phòng.Bách Quý Thần nhìn Lăng Xuyên nghi hoặc:
“ Ân.

Không cao hứng?”

Hắn nghĩ đưa Tiểu Xuyên là ra ngoài giải tỏa một chút, không hiểu sao người kia lại cảnh giác nhìn hắn.

Bách Quý Thần tự nhận mình gần đây rất thu liễn, lại cố gắng dịu dàng, ôn nhu hắn không biết đã chọc phải Lăng Xuyên lúc nào.Cuối cùng chỉ cảm thấy làm người tốt thật khó, trong lòng không khỏi đánh cái thở dài.Lăng Xuyên nói:
“ Để lúc khác đi.Hôm nay vẫn là ở nhà hảo.”

Bách Quý Thần gật đầu đồng ý, thực sự ở nhà cũng có thể tốt ngoạn......trên giường.

Nhìn Bách biến thái ánh mắt mị mị nhìn mình, Lăng Xuyên cảm giác không tốt liền cáo lui tới phòng vẽ.

Dù đã trở thành người máy nhưng cậu vẫn không từ bỏ được đam mê của mình, thỉnh thoảng không cầm bút vẽ loạn là cảm thấy khó chịu, Bách Quý Thần biết ý nên đặc biệt tạo cho cậu một phòng tranh trong biệt thự để cậu tiện hoạt động.

Cũng có lúc Lăng Xuyên tự hỏi không biết tại sao đám người máy kia lại nhanh hư trong tay Bách Quý Thần đến thế, từ lúc xuyên vào đây thật sự hắn đối với cậu không tồi khiến cậu có lúc quên đi những lời đồn về hắn ta.Lăng Xuyên lên phòng vẽ Bách Quý Thần cũng đi thư phòng xem lại một số bản hợp đồng, dạo gần đây thị trường bất ổn kéo theo nhiều công ty xuống nước phá sản, trong tình cảnh ấy khối lượng công việc cũng nhiều hơn thường lệ nhưng với kỹ năng sắp xếp thời gian tốt hắn trông nhàn hạ hơn nhiều lão bản khác.Bách Quý Thần khá giống với Lăng Xuyên ở chỗ từ hai bàn tay trắng dựng lên cơ ngơi khổng lồ, nếu lăng xuyên là ông trùm trong lĩnh vực thiết kế đồ họa thì Bách Quý Thần lại là con sói ranh mãnh thao túng và lầm chủ chủ nhiều lĩnh vực từ chứng khoán, nhà đất đến khoa học tiến bộ.

Để có thể lão bản của hàng trăm ngàn người như bây giờ không thể không nói hắn đã phải trả giá rất nhiều, nhiều hơn những gì mà người ngoài có thể thấy được.Hoàn thành công việc xong, Bách Quý Thần tiến tới phòng vẽ.

Căn phòng được thiết kế thoáng đãng , tràn ngập ánh sáng được trang bị dụng cũ vẽ tranh mà mỗi người làm nghệ thuật đều mơ ước đến.

Ở trước giá vẽ , Lăng Xuyên xuyên một bộ đồ ở nhà khiến cậu phá lệ mềm mại, thanh thoát thêm chút khí tức nghiêm túc khi làm việc chọc hắn cả tâm lẫn người đều ngứa.

Con sói kia bước lại hôn nhẹ lên khóe mắt Tiểu Xuyên:
“ Vẽ vui vẻ sao?”

Bị chọc khi đang làm việc Lăng Xuyên không dấu sự tức giận của mình, gắt gỏng:
“ Không vui vẽ làm gì.”

Thấy con mèo nhỏ bị chọc giận bắt đầu giơ nanh, giơ vuốt Bách Quý Thần không những không tức giận mà cảm thấy đặc biệt ấm áp và buồn cười.

Từ khi trở thành Bách tổng cho tới nay cậu vẫn là người đầu tiên giám nói với hắn như vậy.

Trong đầu nghĩ nghĩ, bàn tay cũng không an phận mà bắt đầu luồn vào phía trong sờ mó.

Bị ăn đậu hũ Lăng Xuyên đầu đầy hắc tuyến ghét bỏ trốn tránh:
“ Đừng lộn xộn.”

Bách biến thái vờ như không nghe thấy, bế lấy người phía trước vào lòng rồi ngồi vào chỗ cậu vừa ngồi.

Chiếc ghế vốn đã cao bây giờ lại ngồi trong lòng Bách Quý Thần Lăng Xuyên giờ so với giá vẽ đều cao hơn một cái đầu.Người nào đó vô tội nói:
“ Bảo bối tiếp tục vẽ, đừng quan tâm đến tôi.”

Lăng Xuyên dật dật khóe miệng , cmn da mặt cũng quá dày đi, sao một người có thể vừa tay chân sờ loạn vừa nói ra câu đấy được chứ.

Hiện tại cậu chỉ tưởng quay lại cắn chết tên biến thái ngồi phía sau mình, nhưng cậu cố gắng kiềm chế, cật lực kiềm chế sau đó....quay ra sau cắn một miếng vào cổ Bách Quý Thần.

Nghe tiếng rên khẽ từ miệng tên kia phát ra, Lăng Xuyên cười thầm trong lòng: đáng đời Bách biến thái.

Nhưng sau đấy 3s cậu cảm thấy mình đi sai đường rồi, cư nhiên tự rước đá đập vào chân mình, nhưng mà ai biết được kẻ bị cắm cư nhiên lại phát dục hỏa chứ.

CMN khẩu vị cũng quá nặng đi!!!

Tác giả nói: Chương sau có H :vvv
 
( Đm H Văn) Búp Bê Tình Dục
Chương 11: Gia khẩu vị quá nặng 2 (cao H )


Chương 11: Gia khẩu vị quá nặng.Thấy người trong lòng thất thần, Bách Quý Thần cười khẽ miệng cắn lấy vành tai Tiểu Xuyên rồi dần dần từ cắn biến thành hôn mút và gặm nhấm.

Bị trêu chọc ở chỗ nhạy cảm Lăng Xuyên rùng mình, cậu vừa muốn nhận nhiều hơn nữa lại vừa muốn tránh đi, hai cảm xúc trái chiều kích thích lấy nhau khiến cậu phát ra tiếng nỉ non mê người:
“ Đừng....không.....không phải chỗ ấy.......”

Bách Quý Thần hôn dần xuống chiếc cổ trắng nõn mảnh khảnh trêu chọc:
“ Umh... vậy hôn chỗ khác, chắc là không sao.”

Lăng Xuyên hừ nhẹ, nhắm mắt thưởng thức miệng lưỡi đang chu du càn quấy, đôi lúc lại thỏa mãn ngâm nga chẳng khác gì đang khen ngợi kỹ năng của ai kia.

Lúc Bách biến thái dừng lại Lăng Xuyên mới mơ màng tỉnh lại trong cơn di tình, đồ áo của cậu chẳng biết từ lúc nào đã không cánh mà bay để lại một cơ thể hoàn mỹ trần trụi trong vòm ngực rắn chắc.“ Đừng làm ở đây.”

Nhân lúc đang còn tỉnh táo Lăng Xuyên đề nghị.

Nâng người ngọc lên để dựa vào vai mình, Bách Quý Thần đưa hai ngón tay vào huyệt nhỏ thăm dò, cười mờ ám:
“ Rất tình thú.”

Nghe tên biến thái không có tiết tháo kia nói, Lăng Xuyên thầm phun tào trong lòng ‘ tình thú em gái anh’ nhưng thân thể vẫn rất phối hợp nhịp nhàng đung đưa theo mỗi lần ngón tay đâm rút.

Sau khi đã hoàn thành công tác chuẩn bị Bách Quý Thần đưa hai ngón tay chăm chỉ ra, dịch thể theo ngón tay nhỏ xuống thành những tia nước dâm mỹ nhưng chưa kịp rơi xuống dưới đã bị Bách tổng đưa vào miệng thưởng thức.

Nhìn vật nhỏ đang xụi lơ trong lòng Bách Quý Thần hôn nhẹ rồi cất giọng khàn khàn mang theo mùi vị tình dục:
“ Bảo bối muốn sao?”

Lăng Xuyên không đáp nhưng thân thể đã chủ động dán chặt vào người Bách Quý Thần, hai tay ôm cổ người kia cắn mút, thân dưới không ngừng chà xát cự vật thô to đang nhô lên." ..Hừ...Hưm......

Tiểu yêu tinh."

Bách quý Thần bị kích thích đến rên rỉ, hạ thân cương cứng khó chịu.

Không tự làm khổ mình nữa Bách Quý Thần nâng hông Tiểu Xuyên lên rồi từ từ tiến vào."

Ân..aaa..... thật chặt..."

Thành thịt ẩm ướt nóng hổi bao vây vật lạ đồng thời co rút, cự vật bị bắt lại không cử động được khiến Bách Quý Thần bị bước đến khó chịu."

Bảo bối thả lỏng, động thân đi."

" Thật...khó chịu...aaa...um..."

Lăng Xuyên nhíu mày nhưng hông bắt đầu lên xuống, côn thịt đâm vào bên trong tạo thành những tiếng phốc xuy phốc xuy dâm đãng, phía trước tiểu Xuyên Xuyên cũng bị kích thích mà rỉ ra tinh dịch.Bách Quý Thần cũng không rảnh rang, đầu lưỡi trêu chọc núm vú màu hồng nhạt đã cương lên mê người, hắn xoay tròn đầu lưỡi rồi hút quả anh đào nhỏ vào miệng núm vú còn lại cũng bị những ngón tau vân vê xoa nắn.

Côn thịt đâm rút không ngừng với tốc độ mỗi lúc một nhanh, Lăng Xuyên rên rỉ thở dốc hông hoạt động kịch liệt đến nỗi như muốn đứt ra nhưng ham muốn khống chế lý trí, trong đầu cậu vang lên không ngừng tiếng nói " nhiều hơn....nhiều hơn nữa... muốn nhiều hơn nữa...".

Tới lúc không thể chịu đựng được thân người cậu khẽ run lên rên rỉ, một dòng dịch màu trắng đục bắn ra bên ngoài nhưng côn thịt đang lấp trong hậu huyệt vẫn căng cứng đến nỗi có thể cảm nhận được những mạch máu nổi lên phía trên.Bách Quý Thần tất nhiên chưa thỏa mãn, hắn lật người cậu úp người lên bảng vẽ rồi đứng dậy tiến vào từ phía sau.

" Aa...aaa......a.."

Bị bất ngờ đâm vào Lăng Xuyên rên rỉ, mặt áp vào bức tranh đang vẽ dở cậu còn ngửi thấy được cả mùi màu nước đặc trưng phảng phất thêm mùi vị tình dục.

Ở phía sau Bách tổng nhịp nhàng đâm rút, côn thịt được đưa ra rồi lại mạnh mẽ đâm vào cảm nhận phía bên trong ẩm ướt mềm mại như hàng chục cái lưỡi nhỏ đồng thời liếm mút.

Tư vị mê người khiến hắn thở dốc rên rỉ, đâm rút càng nhanh.Lăng Xuyên rên rỉ cầu xin:
" Um.... chậm..... chậm lại.. quá nhanh..a"" Hừ..... tiểu yêu tinh.... ngậm chặt như vậy" Hắn vừa nói thân dưới lại luận động nhanh hơn."

Không...aaa...ra mất."

Dường như phát hiện Tiểu Xuyên lại sắp đến đợt cao trào, Bách Quý Thần cười đến mị hoặc nhưng trong mắt lại vụt qua tia ranh mãnh, hắn lấy chiếc bút lông nhỏ xuyên vào tiểu Xuyên Xuyên đang sắp bắn ra khiến người kia đau đến phun tào.

" Aaaaaaa.....aa..... tên khốn Bách...

Quý Thần...."

Bách biến thái thỏa mãn cười giữ lấy hai tay Lăng Xuyên không cho người kia lấy xuống tác phẩm vừa hoàn thành.Không biết luận động đến khi nào Lăng Xuyên nghĩ mình bị dày vò đến hỏng thì người phía trên rốt cuộc cũng thỏa mãn bắn một dòng dịch vào phía trong cậu, đồng thời lấy vật cản phía trước đi ra.

"Aaaa....."

Lăng Xuyên rên rỉ bắn ra rồi ngất lịm.

Phía trên bức tranh vương lại chất dịch trắng đục mờ ám.
 
( Đm H Văn) Búp Bê Tình Dục
Chương 12: Thử đoán xem chuyện gì xảy ra


Chương 12: Thử đoán xem chuyện gì xảy ra Trên chiếc giường king size , mỹ thiếu niên lộ ra làn da trắng nõn kết hợp với đường cong ma quỷ câu dẫn nhân tâm, gương mặt xinh đẹp như vô tâm với tất cả, đôi mắt xanh dương trong suốt toát ra sự lạnh lùng, buông xuôi.

Kể từ sau khi nghe tin về cái chết của chính mình tới nay đã được 3 tháng, Lăng Xuyên sớm tiếp nhận sự thực cũng chính vì sự thực ấy cậu đánh mất đi mục tiêu của mình trong khi làm người máy phục vụ.

Một con người mất đi mục tiêu sống chính là một cái xác rỗng không hồn, Lăng Xuyên biết vậy nhưng cậu không biết phải làm sao để tìm một mục tiêu mới.

Cậu là người ích kỷ, một kẻ chỉ nghĩ cho riêng mình nhưng hiện tại " bản thân" cũng chết đi vậy cậu còn quan tâm tới gì nữa.Lúc đầu Lăng Xuyên cũng không tin rằng mình đã chết vì nếu cậu chết tại sao báo chí không đăng tin tức, với thế lực những người cậu quen đủ để điều khiển chính quyền xây một tượng đài tưởng nhớ cậu.

Nhưng giờ nghĩ lại một đứa mồ côi không có cái gọi là " gia đình" ngay cả anh em bạn bè hỏi thử có mấy người thật tình, dù là một nhà thiết kế nổi tiếng thì sao riêng việc cậu làm trong lĩnh vực nhạy cảm và với tính cách của cậu đã khiến hạn chế cho việc đăng tin tức rồi.

Lăng Xuyên cười nhạt, hóa ra đến khi " chết" rồi cậu mới có thể nghĩ thông suốt.Vậy thì hiện tại còn cái gì nữa để cậu bận tâm?

Không gì cả.Cậu biết bây giờ mình không còn là Lăng Xuyên nữa cậu đã trở thành Tiểu Xuyên - búp bê tình dục của Bách Quý Thần.

Một búp bê hoàn mỹ chỉ cần hưởng thụ cuộc sống vương giả và sự khoái hoạt của tình dục.Cửa phòng mở ra đồng thời khép lại suy nghĩ của Lăng Xuyên.

Bách Quý Thần bước vào, tâm trạng hắn có vẻ rất tốt gương mặt xuất hiện nụ cười nhàn nhạt kết hợp với chiếc áo sơ mi trắng chẳng khác mấy với hình ảnh soái ca ôn nhu trong mộng của thiếu nữ.

Nhìn thiếu niên đang nằm trên giường không hiểu tại sao trong đầu hắn hiện ra mấy chữ " kim ốc tàng kiều", nghĩ đến đây nụ cười trên môi càng hiện rõ, giọng nói theo đó càng ôn nhu:
" Hôm nay muốn đi ra ngoài sao?"

Lăng Xuyên lười biếng liếc nhìn gã, qua mấy tháng " tôi luyện" cậu đã thích ứng được với tính cách ôn nhu của hắn nên chỉ nhàn nhạt gật đầu rồi chủ động bò xuống giường trước khi hắn nổi cơn động dục.

Cậu quen quá rồi!Thấy hành động nhanh chóng dứt khoát của ai đấy ý cười trong mắt Bách Quý Thần hiện lên càng đậm, tay xoa lên mái tóc mềm như tơ xúc cảm không tồi.

" Không hỏi là đi đâu sao?"

Lăng Xuyên hừ nhẹ, đánh cái tay đang làm loạn tóc cậu ra, trả lời:
" Chỉ cần ra khỏi nhà là được."

Cái tay bị đánh xuống thuận thế làm loạn phía dưới, bóp lấy tiểu thí thí căng mềm trong lòng lại nổi lên dục niệm.

" Hảo hảo cút sang một bên."

Lăng Xuyên đen mặt gằn giọng, cái tên này quả nhiên...tinh trùng thượng não.Bách Quý Thần ngoan ngoãn buông tay ngồi lên giường chờ Tiểu Xuyên thay đồ, trong lòng thầm cảm thán tiểu người máy thật ngạo kiều, cơ mà hắn thích.

Lăng Xuyên thay đồ đi ra đã không thấy Bách Quý Thần đâu chỉ thấy người hầu thông báo hắn đang chờ cậu dưới sân.

Gật đầu rồi bước ra ngoài, trong đầu thầm nghĩ sau khi đi chơi xong nên ăn gì......Xuống đến nơi cậu đã thấy Bách Quý Thần đứng bên xe ra hiệu bảo vào trong, Lăng Xuyên có chút ngỡ ngàng.

" Hôm nay không mang người theo?"

Bình thường ra ngoài Bách Quý Thần luôn dẫn theo ít nhất 2 vệ sĩ nhưng hôm nay chỉ thấy một chiếc xe trong sân cậu có chút tò mò rốt cuộc đi đâu khiến hắn thấy an toàn như vậy.Bách Quý Thần ngồi vào vị trí lái xe, nhướng mày:
" Không phải có em sao?"

Lăng Xuyên: "..."

Cậu vừa được chuyển nghề sao???Nhìn gương mặt đang ngơ ngác của Tiểu Xuyên, Bách Quý Thần bật cười thành tiếng đổi lại cái liếc mắt của ai đó. *** *** ***Hóa ra Bách biến thái đưa cậu đến công ty của công ty hắn, Lăng Xuyên cảm giác hắn đưa cậu tới đây chắc chắn mục đích chẳng tốt đẹp gì.Bách Quý Thần dẫn cậu vào một căn phòng dưới lòng đất, được thiết lập bảo mật tối tân nhìn qua liền ngay là nơi chứa thông tin hoặc đồ vật quan trọng không phải ai cũng được đặt chân vào, nhưng chẳng sao vì người đi cùng cậu là đại Boss của công ty này.

Lúc vào trong Lăng Xuyên tò mò không biết trong này chứa gì mà phải lắp đặt bảo mật cao như vậy, căn phòng nhìn khá đơn giản ngoài trừ việc thị giác khá khó chịu khi tất cả đồ vật lẫn màu sơn của căn phòng đều là màu trắng, phòng rộng tầm 50 mét vuông đặt một chiếc máy tính và một số tủ kính đựng đồ công nghệ không biết bên trong là vật gì.

Nhìn ra sự tò mò của cậu, Bách Quý Thần trả lời:
" Đây là nơi chứa các thiết bị sắp được ra mắt, cũng là nơi chứa các dự án mật của công ty."

Lăng Xuyên :
" Không sợ tôi tiết lộ sao?"

Bách Quý Thần cười cười :
" Chương trình người máy khiến em không thể tiết lộ bí mật mà nếu như bị tiết lộ cũng không sao, chẳng vào được."

Lăng Xuyên bỗng cảm thấy ngứa răng, cái sự tự tin này khiến người ta muốn phá hủy nó nhưng khi tự mình trải qua những bước bảo mật kia mới biết được đấy không phải là tự tin hay kiêu ngạo mà là sự thật.

" Vậy đưa tôi đến đây làm gì."

Lăng Xuyên thắc mắc.Bách Quý Thần nghiêm túc nói:
" Làm chuột bạch."

Lăng Xuyên giật giật khóe miệng, cậu không biết Bách Quý Thần lại thích nói đùa như vậy, quả nhiên đời người là một chặng đường dài học cách thích nghi.
 
( Đm H Văn) Búp Bê Tình Dục
Chương13: Thử đoán xem chuyện gì xảy ra 2 (H)


Lăng Xuyên nằm trên ghế được thiết kế đặc thù để thí nghiệm người máy, cậu cảm thấy cuộc đời mình sắp tàn như cúc hoa của cậu vậy... khụ khụ... mặc dù đây là một so sánh khập khiễng nhưng nhìn hoa cúc đang phơi bày trước mặt kẻ kia thì nhanh thôi.... cúc tàn.

Lúc đầu cậu nghĩ căn phòng lúc trước mình đứng là nới chứa dữ liệu bí mật nhưng không ngờ sau khi Bách Quý Thần vẽ mấy đường vào tường, vách tường mở ra để lộ một căn phòng bên trong, chứng kiến cảnh ấy Lăng Xuyên thầm cảm thán ' Thảo nê mã, thật quá hiện đại rồi' .Chưa để cậu kịp chiêm ngưỡng xong căn phòng kia Bách Quý Thần đã sử dụng " mệnh lệnh tuyệt đối" để bắt cậu cởi đồ nằm lên ghế thí nghiệm.

Lăng Xuyên trong lòng phun tào chửi rủa thiết lập của người máy, cmn cái gì mà " mệnh lệnh tuyệt đối" chứ, con người có " nhân quyền" người máy cũng cần có " người máy quyền", các đồng bào người máy xinh đẹp đáng thương tôi xin lỗi vì không biết mọi người phải khổ cực như vậy ( lược bớt 1 vạn tự)...Bách Quý Thần vừa lấy chút đồ đi ra đã thấy Tiểu Xuyên nằm thành dáng chữ đại mặt đầy biểu cảm phong phú, ánh mắt đang thương hề hề nhưng lại ánh lên những tia bất khuất.

Bách biến thái khóe miệng giật giật, đây đâu phải là thời dân quốc hắn cũng đâu muốn ép cung hành hình.

Nhưng quả thật nhìn một Tiểu Xuyên như vậy khiến hắn không khỏi muốn dày vò một phen.Người nào đấy không biết mình vừa tự lấy đá đập nát cúc mình vẫn còn hăng say trang bức, càng diễn càng lún sâu.... lún sâu......

Để rồi:Chiến sĩ cách mạng Lăng Xuyên: "Anh là ai?

Tại sao lại bắt tôi vào đây?

Dù anh làm gì tôi cũng không khai đâu."

Kẻ xấu Bách Quý Thần cười nhạt: "Thật sao?

Ta không tin không thể khiến em mở miệng theo cách ta muốn."

Chiến sĩ cách mạng Lăng Xuyên trừng mắt hừ lạnh: " Đừng có mơ.

"Kẻ xấu Bách Quý Thần tiến tới vuốt một đường từ yết hầu xuống cấm địa, đôi mắt híp lại nghuy hiểm: " Để xem em có trụ được không."

Các vùng nhạy cảm lần lượt bị kích thích Lăng Xuyên lên tiếng giọng nói có chút run lên: " Bách Quý Thần không được chơi xấu... này... này dừng...umh......."

Tiếng nói lẫn môi lưỡi đều bị nuốt trọn trong cái hôn đầy dục vọng, hàm răng bị tách ra vật lạ ẩm ướt xâm nhập vào đảo quanh khoang miệng nóng bỏng lưu lại mùi vị nam tính quyến rũ, đùa nghịch với chiếc lưỡi nhỏ đang không ngừng chạy trốn, đan xen giam cầm quấn quýt không tha.

Chiếc miệng nhỏ được buông tha, Bách Quý Thần chu du xuống phía dưới cắn lấy yết hầu đang động lên xuống đổi lại của Tiểu Xuyên một cái rên rỉ, tay càng không an phận mà xoa nắn đầu vú cho tới khi nó cương lên hồng hào trông thật ngon miệng.Lăng Xuyên rên rỉ: " Aaa.... tiến vào..umh....."

Bách Quý Thần mỉm cười hôn lên vật đang cương lên của người kia, lưỡi nhẹ lướt qua phía đỉnh đầu đang rỉ nước giọng khàn khàn: " Vậy là em đầu hàng... hửm."

Lăng Xuyên cảm thấy mình đang bị người kia cố ý quyến rũ nhưng vẫn mạnh miệng: " Không."

Cậu hiện tại cảm thấy tinh thần mình cường đại mạnh mẽ hơn bao giờ hết.... cho tới khi Bách Quý Thần đưa vật gì đấy xoay tròn cắm vào đỉnh đầu của jj.

Cảm giác đau đớn cùng với dục vọng mãnh liệt đông thời dâng lên khiến người cậu như tê dại.

" ..A...aaa.... khô... không nên.....a"
Bách Quý Thần mị hoặc cười : " Nên."

Đồng thời cự vật không chịu bất cứ ngăn cản nào mà tiến vào huyệt nhỏ đang không ngường co rút ép dâm thủy chảy ra thành dòng nhỏ rơi xuống mặt ghế kim loại.Mọi việc hoàn thành Bách Quý Thần nhàn nhã ngồi xem một số sản phẩm trong phòng thí nghiệm còn Lăng Xuyên được giải trừ " mệnh lệnh tuyệt đối" nhưng chẳng còn sức lực để ngồi dậy, trong lòng chửi rủa tên mãnh thú động dục làm đến nỗi cơ thể người máy cũng không chịu nổi được.

Sau khi hồi lại sức Lăng Xuyên ngồi dậy trừng mắt nhìn Bách biến thái mà lạnh giọng: " Dù ngươi có được thân thể ta nhưng không bao giờ lấy được lòng trung thành của ta với cách mạng."

Bách Quý Thần liếc nhìn tiểu người máy đang diễn tới nghiện: " Ta đã khiến em mở miệng theo cách mà ta muốn."

" Em rên rỉ."

Lăng Xuyên: "....Sai kịch bản rồi."*****
Hồ Gia Gia: 。゚( ゚இωஇ゚) ° tác giả ăn hại đã trở lại sau mấy (chục) ngày lười biếng.

Dự định là trong tuần này mị sẽ cố viết ít nhất là 2 chương cho các tình yêu và chắc chắn sẽ có một món quà để tạ lỗi.
(*ΦωΦ) món quà ấy là gì mọi người thử đoán xem, đoán đúng được thưởng nha nha nha ♡♡♡.


 
Back
Top Bottom