Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  (Đm- Edit Hoàn) Hôn Nhân Lần Thứ Hai Của Thượng Tướng

[BOT] Mê Truyện Dịch
(Đm- Edit Hoàn) Hôn Nhân Lần Thứ Hai Của Thượng Tướng
CHƯƠNG 73


Edit: Yuu | CHƯA BETA-Kỷ An Sách vùi mặt trước ngực Kỷ Lân, cậu trút hết tất cả ấm ức và lo lắng trong những ngày này, khóc đến mệt lử."

Ngoan, ngoan nào, Bái Bái."

Kỷ Lân một tay ấn gáy cậu, đau lòng dỗ dành, "Lỗi của tôi, tôi không nên ép em, xin lỗi em nhiều."

"Kỷ Lân... anh, đồ đáng ghét hu hu..."

"Phải, tôi là đồ đáng ghét, xin lỗi em, ngoan nhé."

Kỷ Lân hôn lên đỉnh đầu của cậu, thấp giọng nói: "Anh yêu em, anh yêu em."

Lỗ tay Kỷ An Sách khẽ giật, cậu ngẩng đầu dùng đôi mắt sưng đỏ nhìn hắn: "Là tình cha con sao?"

"Không, là tình yêu của Alpha dành cho Omega."

Kỷ Lân lau nước mắt cho cậu, nhẹ nhàng nói: "Là tình yêu muốn đánh dấu em."

Kỷ An Sách hít mũi, cậu cụp mắt, lại vùi mặt vào trong ngực hắn."

Tiểu tổ tông, không khóc nhé?"

Kỷ Lân nhỏ giọng dỗ dành: "Chúng ta về nhà được không?

"Kỷ An Sách không hé răng, mãi lâu sau mới gật đầu.Vừa rồi khóc lớn một trận, hiện tại trong lòng cậu đã thoải mái hơn nhiều, mãi sau mới cảm thấy hơi ngại ngùng...

Lớn ngần nào rồi còn gào khóc trên đường cái chứ...

Cậu vụng trộm lau nước mũi lên áo sơ mi của Kỷ Lân, hai tay ôm eo hắn không buông."

Kỷ Lân."

Cậu rầu rĩ nói: "Tôi vẫn chưa tha thứ cho anh.

""Ừm."

Kỷ Lân sờ đầu cậu, hai tay nâng lên mông cậu, Kỷ An Sách theo phản xạ buông tay ra, dùng hai chân vòng quanh thắt lưng hắn, thuận thế bị người ôm lên."

Ôm chặt lấy anh."

Kỷ Lân vỗ mông cậu, khom lưng nhặt bánh ngọt không biết ném trên mặt đất từ lúc nào: "Về thôi."

Kỷ An Sách ôm chặt lấy cổ Kỷ Lân, vùi đầu vào vai hắn, khẽ ừ một tiếng.Kỷ Lân ôm cậu, xuyên qua vành đai cây xanh của tiểu khu, lại xuyên qua băng ghế dự bị dưới giàn tử hoa đằng, bước từng bước chậm rãi đi lên lầu."

Chìa khóa ở trong túi."

"Được."

Kỷ Lân mở cửa, đặt người trong ngực lên sô pha: "Chờ anh một lát."

Kỷ An Sách ngoan ngoãn gật đầu, ánh mắt vẫn dõi theo bóng dáng Kỷ Lân.Kỷ Lân bưng một chậu nước nóng đi tới, lấy tay làm ẩm khăn, nhẹ nhàng đắp lên mắt Kỷ An Sách."

Mắt dễ chịu hơn chưa?"

"Rồi."

"Bé cưng."

Kỷ Lân thở dài, hắn ôm người vào trong ngực, cọ lấy cọ để mái tóc vụn trước trán cậu: "Em đúng là muốn anh đau lòng chết mất."

Kỷ An Sách liếc hắn, khàn giọng nói: "Lúc trước tôi khóc cầu xin anh mà có thấy anh đau lòng đâu."

"Không phải, khi đó anh cũng không dễ chịu hơn em."

Kỷ Lân nắm chặt tay cậu, đặt ở bên môi hôn: "Anh vẫn cảm thấy em đừng ở bên anh mới là tốt nhất, em thích hợp với người tốt hơn.

Em thấy đấy, em vẫn còn rất trẻ và đáng yêu, hơn nữa tràn đầy năng lượng.

Còn anh thì đã sống một phần ba cuộc đời rồi, không còn trẻ và đam mê nữa."

Kỷ An Sách vội vàng véo mặt Kỷ Lân, hổn hển nói: "Cho nên, bây giờ anh vẫn nghĩ như vậy sao?

Anh đến đây chỉ để thuyết phục tôi một lần nữa?"

"Ấy, nhẹ chút.

Bây giờ anh đã nghĩ rõ rồi, hai năm trước đã nghĩ thông suốt rồi."

Kỷ Lân nâng lên gò má Kỷ An Sách, nghiêm túc nói: "Có lẽ anh không phải là người tốt nhất, nhưng anh yêu em nhất, anh không nên vì những tư tưởng hẹp hòi lại vừa nhu nhược mà từ bỏ hạnh phúc này, tha thứ cho anh được không, Bái Bái?"

Trái tim Kỷ An Sách run rẩy, thấp giọng nói: "Đây thật sự là lời tỏ tình tệ nhất mà tôi từng được nghe."

"Xin lỗi, anh sẽ không nói những lời đó nữa, nếu em thích thì anh có thể đi học."

"Không cần nữa."

Kỷ An Sách dụi mắt: "Sao tôi lại coi trọng lão già khốn kiếp như an chứ... hai năm qua anh sống thế nào?"

"Anh nghe xong câu nói của Hứa Nặc, sau khi nghĩ thông liền từ chức bắt đầu tìm em khắp nơi, anh biết em thích nơi khí hậu ấm áp ẩm ướt, thế là dọc theo những thành thị này tìm tới, cũng may cuối cùng anh đã tìm được em."

Kỷ Lân hôn lên má cậu: "Em đừng trách Hứa Nặc, cậu ấy chỉ có ý tốt mà thôi."

"Tôi biết."

Kỷ An Sách thì thầm, "Tôi cố ý nói cho cậu ấy."

"Hửm?"

"Tôi cố ý để cho cậu ấy biết tôi còn sống, tôi biết cậu ấy ở bên Chiến Thần, thế nên anh có thể biết tôi còn ở đây."

Kỷ An Sách nhìn Kỷ Lân, chậm rãi nói: "Sau đó tôi sinh sống tại đây, chờ anh tới tìm tôi."

Trong lòng Kỷ Lân dấy lên sự chua xót: "Nếu như... anh không đến tìm em thì sao?"

Kỷ An Sách lẳng lặng nhìn hắn, bỗng nhiên nở nụ cười: "Vậy tôi thật sự không sống nổi nữa."

"Có điều may mà anh tới rồi."

Cậu hôn lên đôi mắt đỏ bừng của Kỷ Lân, nhẹ giọng nói: "Em rất vui, cảm ơn anh."...Lúc Hứa Nặc nhận được thông báo của Kỷ An Sách là khi cậu đang thay tã cho con gái."

Kỷ An Sách?

Cậu chờ một lát."

Cậu vội vàng quấn chăn nhỏ, nhét bé con Alpha đang mở to mắt vào trong ngực Chiến Thiên: "Quấn tã giúp em đi, em đi nghe điện thoại."

Ôi..."

Người mới lên chức ba là Chiến Thần kia còn chưa biết ôm bé con kiểu gì, cơ thể hắn cứng đờ lại, trơ mắt nhìn Hứa Nặc bước nhanh đi xa.Hứa Nặc bước vào trong thư phòng, mở thông báo video trên quang não: "Hi, khí sắc của cậu thoạt nhìn không tệ.

""Ừm: " Kỷ An Sách cười tủm tỉm nâng cằm, "Hình như anh hơi mập lên."

"Phải không: "Hứa Nặc sờ hai má, ngại ngùng nở nụ cười: "Gần đây uống hơi nhiều canh gà, người ở cữ sẽ luôn béo hơn."

"Rất tốt...

Cái gì, ở cữ?"

Hứa Nặc mỉm cười nói: "Đúng thế, tôi đã kết hôn gần hai năm, có một đứa con là điều dĩ nhiên thôi."

"Trời ơi, tốt thế."

Kỷ An Sách mở to hai mắt, hưng phấn nói: "Bé con là nam hay nữ?"

"Một bé gái Alpha, vừa mới đặt tên, tên là Chiến Kỳ."

Nhắc tới bảo bối nhà mình, trên mặt Hứa Nặc không che giấu được niềm tự hào: "Cực kỳ nghe lời, mấy ngày nữa chính là lễ đầy tháng của con bé.

Nói chuyện đi... tình hình của cậu là sao?"

Kỷ An Sách nhướn mày: "Nhờ phúc của anh mà tôi cũng rất tốt."

Cậu quay đầu nhìn thoáng qua Kỷ Lân đang gọt hoa quả, nụ cười bên khóe miệng càng lan rộng thêm: "Hôm nào tôi sẽ trở về, lễ đầy tháng quan trọng như vậy không thể thiếu được tôi."

"Được."

Hứa Nặc vừa thấy dáng vẻ kia của cậu liền hiểu, cười tủm tỉm chớp mắt: "Phần tiền phải tính là hai phần."

"Ấy đừng đừng, hiện tại lương của Kỷ Lân không bằng thượng tướng nhà anh, anh ta là lão già đã về hưu rồi, chỉ có thể dựa vào chút lương hưu đáng thương kia mà sinh sống, cuộc sống thật sự rất vội vàng."

"Vậy thiệt thòi cho cậu rồi."

"Đúng vậy."

Tâm trạng hai người đều rất tốt, lại vui vẻ phấn chấn nói chuyện rất lâu, nếu không phải Chiến Thần làm đứa bé khóc thì bọn họ còn phải nói thêm một tiếng đồng hồ.Cúp liên lạc, Kỷ An Sách nhận lấy quả táo do Kỷ Lân vừa gọt xong, nghiêng về phía người hắn, sau đó thuận thế nằm trong lòng hắn: "Hai ngày nữa chúng ta về à?"

"Ừ."

"Hứa Nặc sinh được một bé gái là Alpha, em muốn về đó xem bé con."

Kỷ Lân dừng chốc lát: "Em cũng muốn bé con?"

Kỷ An Sách nhướng mày, cố ý hỏi: "Anh còn có thể sinh cơ à?"

"..."

"Đùa thôi, tuy rằng anh là lão già đã về hưu, nhưng chuyện này em còn có thể tin tưởng anh."

Kỷ An Sách cười nhéo nhéo thịt gân trên cánh tay hắn, chậc chậc hai tiếng: "Em bảo này, cơ bụng gì đó vẫn còn đây chứ?"

Kỷ Lân mím môi, không vui gì cho cam nói: "Mỗi ngày anh đều đánh thái cực quyền."

"Thôi đi, cả ngày trà trộn giữa một đám ông bà già, em còn ngại nói cho anh đấy."

"...

Nếu em không muốn anh đi vậy anh sẽ không đi."

Kỷ An Sách chịu không nổi biểu cảm này của Kỷ Lân, giống như cậu đang bắt nạt hắn vậy: "Thôi thôi, bỏ đi, dù sao qua hai ngày nữa cũng sẽ đi, lại để anh tùy hứng mấy lần đi."

Kỷ Lân trịnh trọng khom lưng, hôn lên trán cậu: "Cảm ơn em."

"Hừ: " Kỷ An Sách nhếch khóe môi: "Cơ mà ngày mai anh phải tới công viên hoa hồng với em."

"..."

Công viên hoa hồng là một sân chơi dành riêng cho Omega, bởi vì nó có rất nhiều thiết bị chuyên trêu chọc Alpha, mà được gọi là công viên ác mộng của Alpha, từ lâu Kỷ An Sách đã muốn đi tới có, song Kỷ Lân vẫn luôn không đồng ý."

Được rồi."

Kỷ Lân hít sâu một hơi: "Em vui là được..."– Hết chương 73 –
 
(Đm- Edit Hoàn) Hôn Nhân Lần Thứ Hai Của Thượng Tướng
CHƯƠNG 74 (HOÀN)


Edit: Yuu | CHƯA BETA-Kỷ Lân và Kỷ An Sách ở trong trấn nhỏ điên cuồng chơi hai ngày, ngày thứ ba mới lên máy bay bay về Đế Đô.Ngồi trong khoang hạng nhất, Kỷ Lân nghiêm túc nói với robot tiếp viên hàng không: "Một ly sữa, một tách cà phê, cảm ơn."

Kỷ An Sách phản đối: "Em muốn uống cà phê phủ bơ, không cần sữa."

"Bái Bái, hiện tại trời đang lạnh, uống ít đồ lạnh thôi."

Kỷ Lân khẽ cau mày: "Anh phát hiện hai năm nay chế độ ăn uống của em rất không đều, cho dù trước kia sức khỏe tốt cũng không thể giày vò như vậy, anh đã đăng ký cho em một lớp dinh dưỡng dành cho Omega, một tuần nữa là có thể đi rồi."

"Cái gì?"

Kỷ An Sách ngồi thẳng người: "Anh đăng ký lớp cho em ư?

Em đồng ý chưa!"

"Đừng nghịch nữa."

Kỷ Lân bắt lấy mắt cá chân cậu vừa đạp tới, đặt chân vào trong lòng bàn tay vuốt ve hai cái: "Anh đi với em."

Kỷ An Sách trừng mắt nhìn hắn, quay đầu không nói lời nào.Người máy tiếp viên hàng không chỉ chốc lát sau liền bưng cà phê và sữa tới, Kỷ Lân nhìn Kỷ An Sách giận dỗi, cầm sữa lấy lòng tiến lại gần, thấp giọng dỗ dành: "Bái Bái, sữa có rồi."

"Không uống!'"Ngoan, đừng bướng..."

"Không uống, anh tự uống đi."

Kỷ Lân luống cuống mím môi: "Vậy, vậy anh uống."

"Chờ đã, bảo anh uống thì anh thật sự uống à."

Kỷ An Sách bám lấy cánh tay anh, bĩu môi nói: "Anh không thể dỗ em thêm mấy câu sao, hôn em không phải được rồi hả."

Kỷ Lân nghe lời hôn lấy đôi môi đang bĩu lại của cậu, sau đó đặt sữa lên tay cậu: "Mau uống đi.

"Kỷ An Sách nhận lấy ly sữa, nhỏ giọng nói thầm: "Chỉ hôn một cái, đồ keo kiệt."

Lỗ tai Kỷ Lân hơi đỏ lên: "Uống xong rồi mới hôn."

"Thế này được rồi."

Kỷ An Sách vui vẻ uống sạch sữa, chủ động tiến lên ngậm môi Kỷ Lân.Kỷ Lân tiếp lấy đầu lưỡi mềm mại nhỏ nhắn chọc loạn xạ kia, giữa môi và răng lập tức tràn đầy hương sữa, ánh mắt hắn hơi tối sầm lại, một tay đặt sau đầu Kỷ An Sách, làm sâu sắc thêm nụ hôn vị sữa này.Sau khi kết thúc nụ hôn, eo Kỷ An Sách mềm nhũn, cậu thở hổn hển nằm sấp trên người Kỷ Lân, hai mắt híp lại nói: "Em có cảm giác rồi, anh cứng chưa?"

Kỷ Lân rầu rĩ "Ừ" một tiếng, cúi đầu hôn lên trán Kỷ An Sách: "Anh ôm em một lát đã."

Kỷ An Sách cười nói: "Như vậy có thể dập lửa hả."

"Có thể, ôm em so với làm chuyện gì cũng đều thoải mái hơn."

"Thoải mái hơn khi làm tình à?"

Kỷ Lân không trả lời, mặt hắn lại đỏ lên.Kỷ An Sách xoa hai má nóng hổi của hắn, cười ha ha."

Đúng rồi, anh đăng ký cho em lớp dinh dưỡng này làm gì, anh ở nhà điều trị cho em không phải được rồi sao, tiền phải trả cho việc này rất phiền phức."

"Ừm, điều dưỡng thân thể Omega không phải chỉ có thể căn cứ vào thức ăn để điều trị, có rất nhiều chuyện anh cũng sẽ không biết, ví dụ như tuyến thể, em biết đấy, Omega Hứa Nặc của Chiến Thần suýt nữa bởi vì tuyến thể mà không mang thai được, tóc cũng tý thì rụng sạch, nguyên nhân bởi vì không chú trọng bảo dưỡng tuyến thể."

"Thật hay giả thế."

Kỷ An Sách mở to hai mắt: "Khó mà có thể tưởng tượng dáng vẻ anh ta khi không có tóc trông như thế nào."

"Hẳn là thật, anh nghe những người trong quân bộ nói."

Thần sắc Kỷ Lân đột nhiên trở nên có vài phần ngượng ngùng: "Nghe nói vì Hứa Nặc đăng ký lớp dinh dưỡng kia, mà hiện tại ngay cả bé con cũng đã mang thai.

Anh nghĩ cho dù bây giờ em không muốn có con, cơ mà trước cứ điều trị cơ thể, đợi đến sau này... nếu muốn có con thì cũng sẽ tiện hơn rất nhiều."

Kỷ An Sách trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn, nửa ngày bỗng nhiên đứng dậy hô lên: "Kỷ Lân, anh còn muốn để em sinh con ư?

Có phải anh đã sớm dòm ngó cơ thể của em không hả?

Đồ biến thái nhà anh..."

"Ấy, ấy, đau."

Kỷ Lân bị cậu nhéo mặt, hai tay treo giữa không trung, muốn giãy dụa lại sợ làm đau Kỷ An Sách, cuối cùng chỉ nhẹ nhàng ôm lấy cậu: "Đúng vậy, anh đã dòm ngó em lâu rồi..."

Kỷ An Sách cảm thấy mỹ mãn buông tay: "Anh quả nhiên yêu em đến chết đi sống lại, rất tốt, rất tốt, nhưng hiện tại em không muốn sinh con, anh bỏ ngay cái suy nghĩ này đi, em mới là bé cưng duy nhất của anh."

Kỷ Lân ngẩn người, trong mắt mang theo ý cười, hắn gật đầu, đưa tay ôm chặt lấy bé cưng bảo bối duy nhất của hắn."

Đúng rồi!

Người phụ nữ kia đâu!"

"Người nào?"

Kỷ An Sách túm lấy cổ áo Kỷ Lân: "Người mà anh đính hôn đấy."

Kỷ Lân ngẩn người, một lát sau mới phản ứng lại: "Người phụ nữ kia vốn lúc ấy đính hôn cũng là muốn khiến em...

Kết quả xảy ra chuyện kia, đương nhiên đã hủy hôn rồi."

Nói xong, hắn có chút khẩn trương nhìn Kỷ An Sách, bổ sung thêm: "Đã đã sớm quên cô ấy rồi."

"Ừm, ổn đấy..."...Lễ đầy tháng của Chiến Kỳ được tổ chức trong căn hộ nhỏ của Hứa Nặc, cậu không mời quá nhiều người, chỉ có vài người bạn thân quen.Khi Kỷ An Sách chạy tới, một đám người đang vây quanh nhìn bé con đáng yêu."

Tránh ra tránh ra."

Cậu hét lên, "Đừng chen chúc, một đám Beta, Alpha tranh giành ngắm nghía cái gì chứ, Omega mới là người nên xem."

Có người đến từ quân bộ nghe được động tĩnh, quay đầu lại nhìn cậu, bỗng nhiên cứng đờ: "Cậu là..."

Kỷ Lân đi theo phía sau Kỷ An Sách, nhìn người nọ một cái, hắn gật đầu, xem như chào hỏi.Kỷ An Sách nhân cơ hội chen qua đám người đang sửng sốt, cậu chạy tới phía trước, thân thiết hô to: "Hứa Nặc!"

"Kỷ An Sách!"

Hứa Nặc vui mừng nhìn cậu, đôi mắt cười cong cong: "Không ngờ tới cậu thật sự tới đây, tốt quá."

"Tôi nói về mà, mau cho tôi xem bé con đi."

Kỷ An Sách duỗi đầu, nhẹ nhàng chọc chọc hai má Chiến Kỳ: "Mềm ghê, đáng yêu quá."

Hứa Nặc tự hào nói: "Đương nhiên rồi, con gái tôi mà."

Chiến Kỳ Alpha nhỏ bị kẹp ở giữa hai Omega, hai bàn tay nhỏ bé quy củ đặt ở trước ngực, nét mặt tựa như châp nhận sự săm soi nghiêm túc.Hứa Nặc và Kỷ An Sách rầm rì nói chuyện, một người vội vàng khoe khoang những gì mình thấy trong hai năm nay, một người vội vàng khoe khoang bé con của mình, trong lúc nhất thời càng nói chuyện càng vui vẻ, Hứa Nặc thuận tay giao Chiến Kỳ cho Bạch Tuệ, còn mình lôi kéo Kỷ An Sách đi xem phòng trẻ em.Bạch Tuệ vội vàng tiếp đón khách khứa, lại muốn nhắc Chiến Việt sắp bước chân vào xã hội, còn phải cẩn thận bảo vệ điểm tâm mình thích nhất, bà luống cuống tay chân đặt Chiến Kỳ vào trong ngực Chiến Thần.Mà Chiến Thần và Kỷ Lân lại khoe khoang vợ nhà mình vừa ôn chuyện xưa, hắn tiện tay đặt Chiến Kỳ lên ghế sa lon.Không ai chú ý tới một thân ảnh mập mạp chậm rãi dịch tới, vươn cánh tay nhỏ nhắn ngắn ngủi ôm Chiến Kỳ vào trong ngực."

Nào, nếm thử miếng này, đồ tôi mới học được đó."

"Ưm, mùi vị không tệ."

Hứa Nặc cười nói: "Đúng không, Việt Việt và Chiến Thần đều rất thích."

Kỷ An Sách nuốt hết bánh ngọt trong miệng, rồi lau miệng nói: "Anh còn chưa nói cho tôi biết cảm giác sinh con là như nào?"

"Rất đơn giản, bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển như thế, không cảm thấy đau gì cả."

Hứa Nặc suy nghĩ chốc lát, chần chờ nói: "Ừm... hình như giống như đi nặng ấy."

Kỷ An Sách nhất thời lộ ra biểu cảm ghét bỏ: "Khiếp, ghê quá."

"Đừng nói đến tôi nữa, cậu thì sao, cậu và Kỷ Lân..."

"Cứ như vậy thôi, dù sao bây giờ anh ấy cũng không thể rời khỏi tôi."

Kỷ An Sách ưỡn ngực, ra vẻ giả tạo thở dài: "Còn không bằng trước kia, hiện tại ngay cả quán bar cũng không cho đi, thật sự là chán muốn chết."

"Thôi đi, không chừng cậu còn đang mừng thầm ấy."

"Ha ha..."

Trong lúc hai người nói chuyện, Hứa Nặc đột nhiên nhớ tới cái gì đó: "Đúng rồi, đã đến lúc cho Kỳ Kỳ uống sữa."

"Ừm, vừa khéo tôi cũng nên ra ngoài, xem thử xem tên Kỷ Lân kia đang làm gì."

Hai người cùng nhau ra khỏi phòng, Hứa Nặc nhìn xung quanh, rốt cuộc cũng tìm được Bạch Tuệ đang ăn điểm tâm trong góc: "Mẹ, Kỳ Kỳ đâu rồi?"

"Hả?

Mẹ đưa cho tiểu Thần ấy."

Bạch Tuệ lau miệng, mỉm cười đứng lên: "Ôi dào, già rồi nên dễ đói bụng."

Hứa Nặc mím môi cười nói: "Lát nữa con lại làm thêm, không thiếu chút điểm tâm này."

"Vậy không phải, những đại binh này đúng là không khách sáo, ăn hết sạch bánh quy!

Cái đĩa này do mẹ lén bưng xuống đây!"

Hứa Nặc vui vẻ cười lắc đầu.Trong lúc nói chuyện bọn họ đã đi tới bên cạnh Chiến Thần, Bạch Tuệ thò đầu nhìn, sau đó ngẩn người: "Tiểu Thần, Kỳ Kỳ đâu?"

"Kỳ Kỳ hả?"

Chiến Thần quay đầu, sửng sốt trong chốc lát, hai tay phản xạ sờ trong ngực: "Hình như con đặt trên ghế sa lon."

Mấy ánh mắt theo đầu ngón tay hắn nhìn về phía sô pha, trên đó... không có gì cả!Ngay lập tức mọi người vốn có chút hỗn loạn hoàn toàn loạn thành một đoàn.Cùng lúc đó, trong vọng lâu trong tiểu khu, một lễ đầy tháng khác đang được lặng lẽ tiến hành.Trên bàn đá nhỏ bày mấy cái bánh quy và mấy chai chất tẩy rửa mà robot vô cùng thích cùng chất dinh dưỡng vị dưa hấu, năm sáu người máy có hình dáng khác nhau đang ngồi cùng một chỗ, nghếch đầu dò xét cái gì đó.Ở giữa bọn họ là một con robot hình dáng chuột túi, cái đầu nhỏ của ngửa lên cao, túi lớn phồng ra một đống."

Nhìn bé cưng này đi, đáng yêu biết bao, Omega nhà các cậu có sinh con không?"

Những người máy khác lắc đầu với sự hối tiếc.Một con robot hình con chó nhỏ vẫy đuôi, há miệng nói: "Tiểu Mỹ, cậu để tôi liếm một cái được không?

Nước bọt của tôi có tác dụng làm sạch rất lẹ."

"Không được!"

Tiểu Mỹ vội vàng ôm chặt Chiến Kỳ trong lồng ngực, nghiêm túc nói lời từ chối nó: "Bé cưng rất quý giá!

Không thể liếm!"

"Hả...

được thôi."

Chó nhỏ rên rỉ, đầu lưỡi cách bụng Tiểu Mỹ liếm hai cái: "Lát về tôi sẽ tiếp tục liếm cho chủ nhân, nói cho hắn biết nơi này có hỉ khí của Omega mang thai!"

"Hừ, cậu còn biết không ít nhỉ, nào, chúng ta tiếp tục nhìn bảo bối, nhìn cái miệng nhỏ nhắn này chút nha, thật đáng yêu, đúng rồi, có người muốn nhìn mông không!"

"Có!"

"Được."

Tiểu Mỹ đặt bọc nhỏ của Chiến Kỳ lên đùi, lải nhải nói: "Phải cẩn thận đừng để bé con bị lạnh, nhìn cái mông đi, đáng yêu quá, còn mềm mại nha, mọi người có thể sờ một chút..."

Alpha Chiến Kỳ đáng thương nước mắt vốn đã ứ đọng trong mắt đã lâu vẫn nhẫn nhịn không khóc, bây giờ trước mặt đám người máy táy máy chân với cái mông mềm mại trắng nớt của cô bé, cuối cùng Chiến Kỳ không nhịn được nữa, bé con khóc ré lên."

Wow!

Khóc rồi kìa!"

Tiểu Mỹ luống cuống tay chân quấn lại cái bọc: "Đừng sờ nữa đừng sờ nữa!

Ai nhanh chóng làm mặt quỷ đi, với lại ai mau cầm bình sữa của tôi qua đây đi, mau lên!"

Đám Robot cũng ồn ào lên.Trong mùa thu này, tất cả mọi người gặt hái được hạnh phúc và tình yêu của riêng mình, những điều trong tương lai, cho dù tốt hay xấu, thì họ sẽ không còn phải đối mặt một mình.Khi họ già đi, nhớ lại tất cả mọi điều vào thời trẻ, ai nấy đều sẽ mỉm cười, gợi lên một gợn sóng nếp nhăn, khẽ nói một câu trong lòng: Không phụ năm tháng ở kiếp này.

TOÀN VĂN HOÀN
 
(Đm- Edit Hoàn) Hôn Nhân Lần Thứ Hai Của Thượng Tướng
CHƯƠNG 22 - 30


Mình sẽ đăng các chương đặt pass lên wattpad một lượt luôn.Vì máy tính mình không vào wattpad được mà phải đăng bằng điện thoại nên sắp xếp chương hơi lộn xộn, mọi người đọc chương 22 - 30 thì kéo xuống những chương dưới cùng đọc nhé.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back