Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Đm/Edit][Đường Môn] Tiểu Phu Lang Nhà Pháo Ca - Thẩm Nhàn Từ. (Đang Tiến Hành)

[Đm/Edit][Đường Môn] Tiểu Phu Lang Nhà Pháo Ca - Thẩm Nhàn Từ. (Đang Tiến Hành)
Chương 32: Hai người là phu phu?


Edit by Hà Rockin

Tuyên Chi Nghi sửng sốt, rất nhanh đã hiểu được tâm tư của tiểu cô nương này, chỉ là..."

Việc này ta cũng không thể đáp ứng, nhất định phải nói rõ ràng với đại ca của ngươi."

Tuyên Chi Nghi dịu dàng lại kiên quyết từ chối thỉnh cầu của Liên Anh.Đây kỳ thật chính là nóng vội hỏng việc giúp một tay cho kẻ khác.

Những tần lâu sở quán kia cho nữ tử uống thuốc này...

Hoặc phải gọi các nàng là trẻ con mới thích hợp, hầu như đều không có kết quả gì tốt.

Không qua mấy năm dung nhan không còn, phần lớn đều hương tiêu ngọc vẫn.Phải thừa nhận rằng ở những nơi như vậy, những đứa trẻ đó mỗi ngày đều được đón đi rước về, thân thể hư tổn lại không được tu dưỡng, tự nhiên già đi nhanh hơn những người khác, nhưng nó sẽ không thay đổi một lần trong vài năm.Bởi vậy, chỗ ác của Hồng Kiêm kia cũng có thể thấy rõ.

Nếu lúc này Liên Anh giấu chuyện không uống thuốc thật tốt để điều trị thân thể, kết cục sợ là sẽ không tốt hơn những nữ tử kia.

Nhiều nhất cũng chỉ là trong sạch ra đi thôi."

Nhưng mà..."

Liên Anh cúi đầu, dùng sức nắm chặt góc áo mình, giọng nói trầm thấp như thì thào, "Vậy, vậy chắc phải tốn rất nhiều bạc đúng không ạ?"

Tuyên Chi Nghi đột nhiên nở nụ cười, nàng duỗi cánh tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc Liên Anh, "Tiểu hài tử nhà ngươi, suy nghĩ nhiều như vậy làm gì?

Những chuyện này nên là huynh trưởng của ngươi quan tâm.

""Ta đã không còn nhỏ nữa."

Liên Anh ngẩng đầu, "Đợi qua tháng sáu, ta đã mười một tuổi.

"Nghe Liên Anh nói vậy, Tuyên Chi Nghi lại phì cười một tiếng, "Nữ tử mười lăm mới cập kê, mười một tuổi vẫn còn là một đứa bé!

"Nói xong nàng thu tay trở về, quay đầu nói với vị nữ tử áo trắng mở cửa kia: "Quyển Thư, ngươi đem vị cô nương này đưa đến bên huynh trưởng nàng, thuận tiện mời vị đại hiệp kia lại đây.

"Quyển Thư gật đầu đáp ứng.Không bao lâu, Đường Vô Dục ngồi đối diện trường án.※※※Liên Kỳ bị Quyển Thư giữ lại tại chỗ lúc này cũng không thành thật.

Bởi vì Quyển Thư đứng ở bên ngoài Liên Kỳ có động tác gì cũng không tốt, nhưng hắn lại thật sự tò mò vị Tuyên Y Sư này tìm sư huynh nhà mình đến cùng là muốn làm gì.Nếu như nói là vì chuyện của Liên Anh, vậy hẳn là nói với hắn mới đúng!Liên Kỳ gấp đến độ có chút vò đầu bứt tai, nếu như không phải muội muội nhà mình còn đang nhìn rất có thể Liên Kỳ sẽ làm ra loại chuyện không đứng đắn như xúc luôn khung cửa sổ chẳng hạn!※※※"Đại hiệp là tò mò thiếp vì sao gọi ngài tới đây?"

Đường Vô Dục không trả lời, y đang nghiên cứu người này rốt cuộc là mù thật hay giả vờ.

Dù sao khi còn trẻ, y đã từng bị đệ tử Cái Bang xấu xa nào đó lừa gạt, trên mắt bịt kín bằng miếng vải đen thì dám giả làm người mù."

Nếu thiếp suy đoán không sai, ngài cùng vị huynh trưởng của tiểu cô nương vừa rồi hẳn là quan hệ của phu phu?"

Đường Vô Dục vẫn như cũ không nói lời nào.

Lúc này dù không nói lời nào, Tuyên Chi Nghi lại đoán được đó chính là chấp nhận, "Đã như thế, chuyện này ngươi hiển nhiên cũng phải biết.

"Sau khi nói một câu như vậy, Tuyên Chi Nghi liền đem tình huống hiện tại của Liên Anh tỉ mỉ giải thích một phen, so với vừa rồi y nghe thấy còn chi tiết hơn.

Thậm chí ngay cả phương thuốc điều dưỡng cũng nêu ra."

Phương thuốc này là thích hợp nhất, nếu cảm thấy một số dược liệu trong này quá mức quý trọng, có thể thay thế..."

"Không cần."

Lời của Tuyên Chi Nghi còn chưa nói hết, Đường Vô Dục liền mở miệng cắt đứt.

Nếu đã có phương thuốc thích hợp nhất, vậy sao còn muốn dùng cái không thích hợp?Sau khi bị cắt đứt, Tuyên Chi Nghi cũng không tức giận, chỉ cười khẽ một tiếng nói tiếp: "Đại hiệp hay là nghe ta nói xong thì tốt hơn.

Trong phương thuốc ban đầu có một số dược liệu giá cả mặc dù không quá đắt tiền nhưng lại có chút khó tìm.

Nếu tìm không được có thể dùng những thứ này thay thế, so với cắt thuốc thì tốt hơn không phải sao?

"Đường Vô Dục biết chế độc, mà từ xưa tới nay y độc không phân gia.

Về mặt y học Đường Vô Dục vẫn hiểu một chút, chẳng qua thuật nghiệp hữu chuyên công(*), đối với bệnh của phụ nữ và trẻ em y cũng không hiểu nhiều lắm.

Dù sao y giết người tương đối nhiều, nhưng cứu người thì...

Hay là nghe từ chuyên gia thì tốt hơn.(*)Mỗi ngành nghề đều có chuyên môn riêng.Đường Vô Dục trầm mặc trong chốc lát, nói: "Y sư mời nói.

"Tuyên Chi Nghi gật gật đầu, đem nội dung phương án hai nói ra.Sau khi ghi nhớ hết hai tờ phương thuốc, Đường Vô Dục chỉ gật đầu, đặt một thỏi bạc xuống xoay người đi tìm Liên Kỳ.Tuyên Chi Nghi nghiêng đầu, "nhìn" về phía Đường Vô Dục rời đi.Quyển Thư thấy Đường Vô Dục lại đây, hơi thi lễ liền lui ra.※※※Trước khi đi, Liên Kỳ mang theo Liên Anh, Đường Vô Dục tới cáo biệt Tuyên Chi Nghi.Chờ sau khi bọn họ rời đi, Quyển Thư cũng không còn thái độ khiêm tốn như vừa rồi, đặt mông ngồi đối diện Tuyên Chi Nghi, bắt đầu cùng nàng oán giận thái độ vừa rồi của Đường Vô Dục làm cho người ta khó chịu.Tuyên Chi Nghi đối với chuyện này cũng không để ý lắm, "Quyển Thư, ngươi đi xem mấy vị dược liệu khó tìm trên phương thuốc, chỗ này chúng ta còn có bao nhiêu?

""Tuyên tỷ tỷ, không phải là ngươi muốn cho tiểu cô nương kia chứ?"

Quyển Thư vẻ mặt cảnh giác, giống như động vật nhỏ phát hiện nguy hiểm, "Không được, thân thể của ngươi lúc nào cũng cần phải được điều dưỡng!"

Tuyên Chi Nghi mỉm cười, "Ta cũng không sống được mấy năm, dù cho một ít ra ngoài cũng không sao.

"Nhưng Quyển Thư thần sắc kiên định, "Không được, Tuyên tỷ tỷ ngươi lúc nào cũng như vậy luôn không coi trọng bản thân mình!

Ta thấy ca phu của tiểu cô nương kia không giống là vật trong ao, làm sao có thể không lấy được mấy thứ này!

Đừng bận tâm đến họ nữa!

Quan tâm nhiều hơn đến bản thân mới là chuyện chính!

"Khóe miệng Tuyên Chi Nghi nhếch lên một nụ cười khổ, "Tóm lại là đồng bệnh tương liên, giúp đỡ nhiều cũng không có gì.

"Quyển Thư bĩu môi, cảm thấy tỷ tỷ nhà mình chính là tâm địa quá tốt, xem ra quy củ cầu y phải thêm một chút mới được!

Miễn cho cứu người còn bị thêm đòi nợ!※※※Sau khi lấy được phương thuốc, Liên Kỳ liền bảo Đường Vô Dục chiếu cố Liên Anh.

Một mình hắn đem tất cả dược liệu ở huyện Kim Thạch vơ vét một lần.

Những dược liệu có trữ lượng ít, suýt nữa bị hắn mua đứt hàng.Cùng lúc đó, mười lăm lượng bạc hôm nay lấy được từ Kinh Quản Sự cũng bị hắn dùng sạch sành sanh.Hồ lô đường kia cũng chỉ là một ý nghĩ, ngay cả bước đi cụ thể cũng không có.

Là do lần này tới Kim Thạch huyện chợt xuất hiện, vốn chỉ muốn thêm phương án.Nhưng không nghĩ tới Kinh quản sự lại nhân nghĩa, vẫn coi đây là một công thức nấu ăn mới còn thuận tiện nói cho Liên Kỳ một tin tức: "Chủ mẫu nhà ta vừa mới mang thai không bao lâu, chính là lúc thích các loại trái cây chua.

Cho nên gần đây đều đang giày vò các đầu bếp tửu lâu Thái Hòa ta nghĩ thêm công thức món ăn mới.

Giấm thì đổ vào như không cần tiền, nhưng món ăn chính thức làm lại nhiều lần dọn ra thì chủ mẫu thích ăn cũng không có mấy món.

Ta thấy hai thứ ngươi nói, ngược lại có chút mới lạ, nói không chừng chủ mẫu có thể dùng nhiều hơn một chút.

"Lúc ấy Liên Kỳ còn nhắc nhở Kinh quản sự, phụ nữ mang thai tốt nhất nên ăn ít thậm chí không ăn sơn tra.Nghĩ tới đây Liên Kỳ không khỏi lẩm bẩm, chẳng lẽ sau này hắn phải dựa vào bán công thức nấu ăn kiếm tiền sao?Tuy nói đất nước ăn vật công thức nấu ăn vô số, thế nhưng rất nhiều thứ bên này cũng không có nha!Lấy cải muối ớt mà hắn vẫn luôn tâm niệm mà nói, bắp cải đã có mà ớt còn chưa thấy đâu.Ngay cả nguyên liệu cũng không có, sao mà làm?Ngoài ra, công thức nấu ăn hắn biết đại bộ phận đều là một ít món ăn gia đình, nói không chừng đã sớm có người nghiên cứu ra được?Mấy món dùng để ăn nhẹ có thể lấy ra bán là bởi vì nơi này không có."

Ai, kiếm tiền thật khó a..."

Bất kể là ở kiếp trước của hắn, hay là ở thế giới này.Tiền tiền!Liên Kỳ hiện tại thật sự hy vọng trên trời có thể rớt ra mấy thỏi vàng!Liên Kỳ kiếp trước là học nông nghiệp không sai, nhưng những lý luận hắn học ở cái thế giới thiếu khoa học kỹ thuật này có thể làm được gì?Nguyên bản, hắn chuẩn bị về nhà xây dựng nhà kính trồng rau và hoa quả.

Bây giờ tất cả mọi người mua thức ăn để ăn, ngoại trừ nhà ở nông thôn, rất ít ai tự trồng.

Một thành thị một ngày có thể tiêu hóa số lượng rau và trái cây thực sự là rất nhiều.Thế nhưng một khi xuyên qua, nhà kính khẳng định không có, về phần những hoa quả kia cũng không biết thế giới này rốt cuộc có hay không.Mà muốn dựa vào trồng trọt kiếm tiền?

Hộ nông dân bình thường thì đừng nghĩ, ít nhất cũng phải là cấp bậc địa chủ mới được.Thế nhưng, ngẫm lại ruộng đất nhà hắn đi, mới hai mươi mẫu, có địa chủ nào chiếm diện tích ít như vậy sao?Ngoài ra, những loại thuốc mà Liên Kỳ mua lần này cũng chỉ đủ để Liên Anh uống ba tháng.Nếu tính ra, chẳng khác nào một tháng năm lượng bạc.

Ừm đổi lại một chút, chẳng khác nào một tháng ăn hết tiền tiều xài của nhà người khác trong gần xấp xỉ bốn, năm năm.Vậy, Liên Anh nên tìm người chồng như thế nào trong tương lai mới có thể đủ khả năng tiêu hao như vậy mà không ghét bỏ nàng?Luôn cảm thấy trừ khi đó là loại gia đình không thiếu tiền, mà loại đàn ông không thiếu tiền ở nhà thì liệu người ta có thích một cô gái thôn quê nhỏ bé như Liên Anh đến từ một vùng núi nghèo không?Càng thấp thỏm!Đem thuốc trong ngực ôm chặt, Liên Kỳ lại thở dài lần nữa.

Tạm thời đem những sầu lo kia đặt sang một bên, dù sao vẫn còn sớm!

Người trong nhà bọn họ cũng sẽ không ghét bỏ A Anh không gả ra ngoài được.Đồng thời, hắn cũng âm thầm thề trong lòng, chờ điều tra ra rốt cuộc là ai ám hại người nhà hắn, hắn nhất định phải giống như nguyên chủ, xách đao chém tới cửa.

Thanh danh không tốt cũng không tốt rồi, dù sao đã chém một lần, thanh danh là cái gì cũng đã sớm không còn.

Lần thứ hai hay lần thứ ba cũng không khác lắm.Huống chi có đôi khi, thanh danh hung dữ một chút, chưa chắc đã không tốt.Ít nhất bọn bắt nạt kẻ yếu cũng không dám đến quấy rầy.Dọc theo đường đi cứ nghĩ như vậy, Liên Kỳ đã chạy tới nơi đã ước định.Sau khi rẽ qua một con phố, nhìn thấy Đường Vô Dục đang kéo xe bòc cùng chờ với Liên Anh!Nhìn Liên Kỳ nhảy lên xe trâu, sau khi ngồi vững, Đường Vô Dục liền vung roi ngựa...

Không, là roi trâu.※※※Lúc trở về, Liên Anh vẫn luôn trầm mặc.Liên Kỳ thu thập đồ đạc xong, vỗ vỗ đầu Liên Anh, ôn nhu nói, "Đang suy nghĩ cái gì?

"Liên Anh cũng chỉ lắc đầu.Liên Kỳ thở dài một hơi: "Ta cũng không nghĩ tới sự tình lại biến thành như vậy, bất quá như vậy cũng tốt.

Phát hiện sớm điều trị sớm, không phải sao?

Giấu bệnh sợ thầy mới là đáng sợ nhất!

"Liên Anh vẫn cúi đầu, chỉ là trong chốc lát từng giọt nước mắt rơi xuống, thấm ướt cả đầu gối.
 
[Đm/Edit][Đường Môn] Tiểu Phu Lang Nhà Pháo Ca - Thẩm Nhàn Từ. (Đang Tiến Hành)
Chương 33: Ôm ta xuống?


Edit by Hà Rockin

Nhìn thấy Liên Anh rơi lệ, Liên Kỳ lập tức đau lòng ôm người vào trong ngực, nhưng lại không biết an ủi như thế nào chỉ có thể vỗ vỗ lưng nàng từng chút một.Về phần Liên Anh, có lẽ hôm nay suy nghĩ quá nhiều nên đến một nửa thời gian chờ đợi trên đường đi đã ngủ cuộn lại thiếp đi trong lòng Liên Kỳ.Con đường về thôn Minh Gia rất dài, dọc theo đường đi lắc lư đến mức Liên Kỳ có chút buồn ngủ.Hắn cẩn thận chỉnh lại tư thế của mình một chút, để cho mình và Đường Vô Dục trong tư thế lưng tựa lưng.

Sau đó khẽ dựa vào phía sau, đầu nghiêng một cái, khôngbao lâu cũng thiếp đi.Đường Vô Dục hơi nghiêng đầu, tiếng xé gió của chiếc roi trong tay cũng nhỏ đi rất nhiều.Dường như sợ nó sẽ làm xáo trộn giấc mơ của hai người kia.Khi đến cửa nhà Đường Vô Dục muốn dừng trâu lại, tay duỗi ra phía sau thành công sờ được đầu Liên Kỳ, sau khi xoa mấy lần nhẹ giọng nói ra: "Tới nhà.

""Ừ?"

Liên Kỳ đưa tay muốn dụi dụi mắt, rút tay đã cảm thấy sức nặng trên tay, lúc này mới nhận ra mình vẫn đang ôm Liên Anh.

Lập tức Liên Kỳ không dám động sợ đánh thức nàng.Đường Vô Dục vươn tay, "Để ta.

""Không cần."

Liên Kỳ dùng bả vai đẩy Đường Vô Dục ra.

Cẩn thận đứng lên nhưng lại gặp khó khăn khi xuống xe, Liên Anh đang ngủ mà muốn trực tiếp nhảy xuống thì động tác quá lớn, khẳng định sẽ đánh thức nàng.Làm thế nào đây?Liên Kỳ cân nhắc một chút, nhìn bàn tay của sư huynh nhà mình vươn ra, bóng đèn nhỏ trên đầu sáng lên, "Sư huynh, không bằng ngươi ôm ta xuống?

"Chỉ cần động tác nhẹ một chút hẳn là không đánh thức Liên Anh?Đường Vô Dục ngây người trong chốc lát, mắt loé lên tia sáng sau đó liền nghe lời tiến lên kéo mông Liên Kỳ, đem người bế lên một đường vào cửa.Liên Kỳ:...

Thực ra chỉ muốn giúp đỡ xuống xe là được.Mặc dù có chút quẫn bách, nhưng Đường Vô Dục có lòng tốt Liên Kỳ cũng không tiện nói thêm cái gì nữa, cẩn thận đem Liên Anh buông xuống lại đắp kín chăn, mấy người liền rón rén ra cửa.Về phần quần áo, Liên Kỳ xấu hổ thay đồ cho nàng, đồng thời cũng sợ đánh thức người.※※※"Đại ca, A Anh rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

Mấy người vừa vào ngồi trong sân, Liên Thụy đã sốt ruột hỏi.Liên Kỳ nhìn Liên Thụy một cái, lại không biết nên nói với đệ đệ của mình như thế nào.

Lúc trước nói kiến thức sinh lý nam giới, cũng đã làm cho hắn xấu hổ mặt đỏ tai hồng, nếu thật sự nói cho hắn nghe chuyện về phụ nữa, sợ là...

Có khi thất khiếu bốc khói?Sau khi trầm mặc một hồi, Liên Kỳ dứt khoát đem một gói thuốc lớn kia xách tới, "A Anh bị người hạ dược, thân thể xảy ra chút vấn đề.

Về sau, ước chừng phải uống thuốc điều trị.

""Là ai?!"

Bàn tay Liên Thụy đặt trên bàn đá trong nháy mắt siết chặt.Liên Kỳ lắc đầu, "Tạm thời còn không rõ ràng lắm, cho nên ngươi giúp ta cùng nhau ngẫm lại, tiểu cô nương bình thường cùng A Anh quan hệ tương đối tốt có ai?

""A Anh có rất nhiều bạn tốt thường chơi cùng, nhưng muốn nói là tốt nhất, chỉ có hai người Minh Lãnh Vân, Trì Mạn Vi.

Nhưng mà, vì sao các nàng lại muốn hại A Anh?"

Liên Thụy nhớ lại một chút, nói.Liên Kỳ so sánh thông tin trong trí nhớ của nguyên chủ cũng là hai người này, khoát tay áo nói, "Ta cũng không nói nhất định là các nàng, A Anh bị hạ một loại thuốc gọi là Hồng Kiêm.

Loại thuốc này ít nhất phải liên tục uống ba tháng mới có tác dụng.

Nhà chúng ta lại không có thứ này, như vậy A Anh có thể tiếp xúc với loại thuốc này, cũng chỉ có những người khác trong thôn.

"Mà người có thể làm cho A Anh không chút phòng bị ăn một tháng, người có thể làm được điểm này, cũng phi thường ít, Liên Anh đối với loại người nào không phòng bị?

Một là người nhà, hai, hẳn là khuê mật có bình thường quan hệ tốt.Nhưng mà, bởi vì nguyên chủ nấu cơm thật sự là quá khó ăn cho nên Liên Anh cùng Liên Thụy chưa bao giờ ở bên ngoài ăn cơm.

Đặc biệt là người quen biết tình huống của Liên gia, cũng sẽ không cứng rắn giữ Liên Anh lại; mà không phải là người quen thuộc như trên, cho dù người khác lưu cơm Liên Anh cũng sẽ lễ phép cự tuyệt.

Như vậy, Liên Anh rốt cuộc là từ con đường nào tiếp xúc với Hồng Kiêm đây?Thứ mà người chắc chắn sẽ nhận được khi đến nhà ai đó là gì?Liên Kỳ nhíu mày suy tư, một lát sau hai mắt sáng ngời, thốt ra ——"Nước!"

"Nước."

Giờ khắc này, Liên Kỳ cùng Đường Vô Dục đồng thanh.Hai người không khỏi liếc nhau một cái, trong mắt Liên Kỳ tràn đầy kinh ngạc, mà Đường Vô Dục chỉ là ánh mắt khẽ động.Liên Thụy dừng một chút, tiếp theo liền bừng tỉnh đại ngộ, "Đúng rồi, A Anh sẽ không ở nhà người khác ăn lung tung, nhưng khát uống chén nước vẫn sẽ không cự tuyệt.

""Mà trong khoảng thời gian này, A Anh thường xuyên đi nhất chính là nhà Trì Mạn Vi.

Nói là muốn cùng Vi tỷ thiêu thùa may vá."

Liên Thụy vội vàng nói, "Mỗi lần đi chính là nửa ngày, thời gian phải có nửa năm, nói là muốn học cho tốt để...

Khụ khụ khụ, thời gian có thể đúng, nàng ta quả thật rất khả nghi.

""Nhưng bằng chứng thì sao?"

Liên Kỳ thu hồi tầm mắt, ngón tay bất giác gõ bàn đá, "Đây dù sao cũng chỉ là suy đoán của chúng ta, A Anh mặc kệ là đến nhà ai, hẳn là đều sẽ rót cho chén nước, không phải sao?

"Liên Thụy cúi đầu, "Tạm thời không có chứng cớ.

""Hơn nữa, còn có một chuyện phi thường trọng yếu."

Liên Kỳ cũng rất bất đắc dĩ, "Chuyện này nói đến cùng, có liên quan đến sự riêng tư của nữ hài tử.

Mấy đại nam nhân chúng ta cũng không tiện đi hỏi, như vậy thanh danh của A Anh cùng cô nương kia kết cục có còn hay không?

""Chẳng lẽ, còn có thể để A Anh tự mình đi hỏi sao?"

Liên Thụy cũng có chút rối rắm."

Nói không chừng, thật đúng phải do A Anh tự mình đi hỏi.

Cho dù không phải A Anh, vậy cũng phải tìm một người phụ nữ đi hỏi."

Liên Kỳ sờ sờ cằm, "Chỉ là không biết A Anh có nguyện ý hay không.

Chẳng qua là ta nghĩ không ra, cô nương kia có lý do gì muốn hại A Anh đây?

Giữa A Anh và nàng tựa hồ cũng không có lợi ích gì liên quan chứ?

"Hơn nữa cô nương kia trong ấn tượng của Liên Kỳ, rất ôn nhu hòa thuận, nhìn cũng không giống như người sẽ ra tay tàn nhẫn sau lưng!"

Biết người biết mặt không biết lòng."

Liên Thụy chỉ nói một câu như vậy, đối với đại ca nhà mình một giây trước còn đang quản mình muốn chứng cớ, kết quả một giây sau liền nghiên cứu động cơ gây án của tiểu cô nương người ta làm bộ như không nhìn thấy."

Chờ A Anh tỉnh lại hỏi ý nghĩ của nàng đi, hiện tại sắc thuốc trước."

Liên Kỳ suy nghĩ một trận cũng không nghĩ rõ, dứt khoát không nghĩ.

Hiện tại đem chén thuốc nấu lên, chờ Liên Anh tỉnh lại là có thể trực tiếp uống."

Đại ca hay là ta làm cho!"

Liên Thụy vội vàng đứng dậy, đem gói dược liệu lớn kia ôm vào trong ngực, "Muốn làm như thế nào ngươi nói với ta là được.

"Liên Kỳ vươn tay có chút cứng ngắc, biện giải, "Sắc thuốc nhìn qua rất đơn giản, ta cảm thấy ta hẳn là có thể làm.

"Nhưng lời nói của Liên Thụy cũng kiên định như hành động của hắn, "Chuyện nhỏ như vậy cũng không cần làm phiền đại ca nữa.

"Liên Kỳ:...※※※Hai người bị cấm vào bếp, cũng chỉ có thể tạm thời đảm nhiệm chức vụ "giáo viên nhà trẻ", chiếu cố Tiểu Đậu Đinh Liên Du trong nhà.Liên Du đối với chuyện vừa rồi các ca ca nói nghe nửa hiểu nửa không, nhưng có một chuyện nhóc nghe hiểu, tam tỷ nhà mình sinh bệnh, nhị ca muốn sắc thuốc cho Tam tỷ cho nên cũng không thể cùng mình chơi, có thể cùng mình chơi cũng chỉ có đại ca cùng Đường đại ca.Sau khi suy nghĩ một chút, Liên Du quyết định cùng đại ca chia sẻ một chút con vịt mình tự nuôi, là vịt con lần đầu tiên bọn Liên Kỳ đi chợ Thu Sơn mua về.Tính toán thời gian, đã qua hơn nửa tháng, những vịt con kia hẳn là trưởng thành hơn một chút.Liên Du kéo tay Liên Kỳ, dẫn Đường Vô Dục cùng đại ca nhà mình đến chuồng vịt.

Chỉ vào mấy con vịt con đang chạy tán loạn bên trong, kiêu ngạo nói, "Ta cho ăn!

"Liên Kì ngồi xổm xuống, sờ sờ đầu Liên Du, "A Du nhà ta thật lợi hại!

"Cằm nhỏ của Liên Du nâng lên cao, hiển nhiên đối với lời khen ngợi của đại ca nhà mình rất hưởng thụ, bất quá, "Đại ca, ngày mai ta có thể cùng Tam tỷ đi thả vịt con không?

""Tại sao?"

"Tam tỷ đang khóc, đi ra ngoài chơi, vui vẻ thì không khóc."

Trên mặt Liên Du tràn đầy ngây thơ thuộc về trẻ con, "Tam tỷ rất thích.

"Liên Kỳ giật mình một chút, cảm xúc trong mắt có chút phức tạp.

Vì sao hài tử nhà mình đều nghe lời hiểu chuyện khiến người ta đau lòng như vậy ?Hắn không khỏi nhớ tới con cái của thân thích kiếp trước, quả thực chính là hỗn thế ma vương, hết lần này tới lần khác cha mẹ Hỗn Thế Ma Vương kia sủng con cái đến lợi hại.

Cho dù gây họa, chẳng qua bình tĩnh nói một câu, "Nó còn nhỏ có biết gì đâu, mày lớn rồi tị nạnh nó làm chi?

"Ấn tượng sâu sắc nhất của Liên Kỳ là có một lần hắn quen không khoá cửa phòng, Hỗn Thế Ma Vương kia ở trên bàn phím cơ hắn mới mua chưa được mấy ngày tiểu lên.Lúc ấy Liên Kỳ hết nhẫn lại nhịn, nhưng vẫn không nhịn được đem Hỗn Thế Ma Vương kia đánh.

Đương nhiên, trước khi đánh thì đóng cửa phòng, đánh xong thần thanh khí sảng.Về phần kết quả cuối cùng, chậc, không nói cũng được.Đại khái là Hùng hài tử đã thấy rất nhiều, cho nên sau khi xuyên qua tuy rằng Liên Du nhìn đáng yêu lại nhu thuận, nhưng Liên Kỳ lại luôn theo bản năng bỏ qua nhóc.Cũng không biết Liên Du có cảm giác được hay không.Liên Kỳ ở trong lòng trách cứ mình, trên tay nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Liên Du, "A Du hiểu chuyện như vậy, A Anh nhất định sẽ không có việc gì.

"Tuy rằng không hiểu được giữa mình hiểu chuyện cùng Tam tỷ chuyển biến tốt có liên hệ gì nhưng Liên Du vẫn nghiêm túc gật gật đầu, "Ta đã hỏi qua Quân ca, hắn nói hai con vịt trống kia nuôi khoảng bốn, năm tháng là có thể ăn.

Tới lúc đó có thể giết cho Tam tỷ ăn.

"Liên Kỳ:...Nhìn con vịt con đang vây quanh Liên Du, trong lòng Liên Kỳ ngũ vị tạp trần.Nhất là con vịt mập nhất, đó, chính là nó, con nhảy nhót vui nhất, ngươi có biết ngươi càng ăn nhiều, chết càng nhanh không?Edit: Là vầy nè, kể từ tuần sau toy sẽ nghỉ ngơi ngày thứ 7 và chủ nhật nhé!
 
[Đm/Edit][Đường Môn] Tiểu Phu Lang Nhà Pháo Ca - Thẩm Nhàn Từ. (Đang Tiến Hành)
Chương 34: Đoán.


Edit by Hà Rockin

"Ta hiện tại thật cảm thấy, A Quân ngươi thật sự là quá mạnh mẽ!"

Liên Kỳ vừa đi vừa xoa tai, "Nếu mỗi ngày ta đều nghe những lời này của các vị phụ huynh thôi sợ là sẽ điên lên mất!"

Minh Quân cười khẽ một tiếng, "Vậy ngươi không muốn tìm ra rốt cuộc là ai hại A Anh?"

"Đương nhiên là không!

" Liên Kỳ lập tức phủ nhận, "Thế nhưng cảm thấy nghe nhiều tin đồn như vậy, thế mà không có bất kỳ manh mối nào, có chút thất vọng.

"Minh Quân liếc hắn một cái, "Trước kia ngươi đã không kiên nhẫn với bát quái này, bình thường đều thà rằng ở nhà buồn bực.

Ta thấy sau khi ngươi bị thương tính tình sáng sủa hơn một chút, còn tưởng rằng ngươi đổi tính không ngờ vẫn không thích những thứ này như cũ.

"Khuôn mặt Liên Kỳ cay đắng: "Ta thật sự không ngờ, các nàng lại có thể ầm ĩ như vậy.

"Mấy thím mấy dì vây quanh cùng một chỗ, gần như là đem tất cả người trong thôn đều nói qua một lần.

Cái gì mà nhà này muốn bán nữ nhi nhà mình để chuẩn bị sính lễ cho nhi tử, cái gì mà nương tử nhà kia tiếp xúc thân mật với người ngoài không chừng muốn đội mũ xanh cho nam nhân nhà mình.

Thì lại là ca nhi nhà ai bị người ta từ hôn linh tinh, mà thứ hắn muốn biết một chút cũng không rò rỉ ra."

Như vậy có thực sự hiệu quả không?"

Liên Kỳ không khỏi có chút hoài nghi.Bởi vì sự tình liên quan đến chuyện riêng tư của tiểu cô nương, Liên Kỳ trong lúc nhất thời cũng nghĩ không ra biện pháp tốt gì, cũng chỉ có thể đi theo Minh Đi nghe bát quái nói không chừng còn có thể từ trong bát quái nghe ra chút hữu ích.Nhưng sau khi nghe xong một trận bát quái, manh mối không tìm được không nói cuối cùng lại đem lửa đốt lên người hắn.Hiện tại chỉ cần nghĩ đến những phụ nhân, các ca nhi trêu chọc, Liên Kỳ đã cảm thấy nhức đầu.

Cảm thấy mình thật sự là điển hình của nhấc đá đập chân mình!Minh Quân kéo bàn tay đang che lỗ tai mình xuống, "Nói đi, A Anh rốt cuộc là làm sao vậy, ngươi lại có thể ép buộc chính mình đi nghe mấy chuyện thị phi kia.

""Ta..."

Tròng mắt Liên Kỳ đảo loạn như thể đang nghĩ cách giải thích."

Muốn lừa gạt ta à?"

Đuôi lông mày Minh Quân nhướng lên, không chút khách khí chọc thủng tâm tư của Liên Kỳ:Liên Kỳ:...Dù sao lúc ấy Liên Anh đến nguyệt tín cũng là tìm Minh Quân hỗ trợ, Liên Kỳ dứt khoát đem chuyện của Hồng Kiêm nói thẳng ra cho Minh Quân nghe.Minh Quân cau mày, lúc Liên Kỳ đến tìm hắn chỉ nói A Anh bị người hại nên năn nỉ hắn dẫn Liên Kỳ đi nghe bát quái tìm manh mối, lại không biết sự việc dĩ nhiên còn có ẩn tình như vậy.Minh Quân có chút đồng ý với suy đoán của Liên Kỳ, chỉ là hắn cũng nghĩ không ra nguyên nhân hai tiểu cô nương kia có thể làm như vậy."

Ta trước giúp ngươi hỏi thăm, " Cuối cùng Minh Quân chỉ có thể nói như thế, "Nhưng mà có một số việc, vẫn cần A Anh tự mình đi hỏi mới được.

""Ừ?"

"Hỏi một chút tin tức nguyệt tín của hai nhà cô nương kia là khoảng thời gian nào."

Minh Quân chậm rãi phun ra một câu như vậy, "Ba người các nàng tuổi tác đều không khác mấy, nếu có nguyệt tín nào cũng đến trong khoảng thời gian này..."

"Vậy là có thể biết rốt cuộc là ai xuống tay!

Nhưng mà..."

Liên Kỳ lại nhíu mày, "A Quân, chuyện này không đúng lắm!

Ai có thể nhàn rỗi không có việc gì hạ dược cho cô nương nhà mình?

""Vậy thì ai lại nhàn rỗi không có việc gì đi hạ dược cho cô nương khác, chỉ là vì để cho nguyệt tín của cô nương kia đến sớm?

Lý do là gì?"

Minh Quân cũng đưa ra nghi vấn của mình."

Cái này..."

Liên Kỳ có chút yên lặng."

Cho nên ta cảm thấy, đây hẳn là ăn nhầm."

Nghe xong lời này, Liên Kỳ lại trợn trắng mắt, "Ăn nhầm một lần ít nhất ba tháng?

"Minh Quân cũng không tức giận, "Ngộ nhỡ bọn họ cũng không biết hậu quả của Hồng Kiêu thì sao?

Ngộ nhỡ có người nói thuốc này gọi Hồng Kiêm là một loại thuốc bồi bổ thân thể thì sao?

""Cái này cũng có người tin?"

Đối với suy nghĩ này của Minh Quân, Liên Kỳ giữ thái độ hoài nghi.

Đại khái là nguyên nhân bị những quảng cáo truyền hình của kiếp trước đầu độc, vừa nghe những thứ này bổ thân, chăm sóc sức khỏe các loại, ý nghĩ đầu tiên của Liên Kỳ chính là, lừa đảo!"

Nhưng mà ngoại trừ khả năng này ta cũng thật sự là không thể tưởng tượng được nguyên nhân khác.

Là thuốc ba phần độc, nếu không phải thuốc bổ, có người nào vừa ăn liền ăn ít nhất ba tháng đây?"

Minh Quân cũng là bất đắc dĩ nhún vai."

Nhưng kết luận này của ngươi có một điều kiện tiên quyết, đó chính là Trì Mạn Vi hoặc Minh Lãnh Vân một trong số đó cũng ở tuổi này đến Nguyệt Tín."

Liên Kỳ lại đưa ra dị nghị."

Cho nên cái điều kiện tiên quyết này, chỉ có thể là ngươi đi nghĩ biện pháp nghiệm chứng thôi!Liên Kỳ:...※※※Tuy rằng Liên Kỳ cảm thấy không có khả năng, nhưng mặc kệ nói như thế nào đây là một bước đột phá.Đường Vô Dục vốn chủ động xin đi điều tra nhưng bị Liên Kỳ cự tuyệt.Liên Kỳ cân nhắc, sư huynh nhà mình đi điều tra ước chừng chính là đi giám thị hai nhà kia xem có bất kỳ dị động hay manh mối nào không.

Nhưng hai nhà kia đều có nữ hài tử, lỡ như sư huynh nhà mình nhìn thấy thứ không nên thấy thì làm sao bây giờ?Suy trước nghĩ sau, cuối cùng Liên Kỳ vẫn quyết định đem cuộc nói chuyện giữa mình và Minh Quân từ đầu đến cuối nói cho Liên Anh.Sau khi nghe xong, Liên Anh nghiêng đầu nghiến đũa một lát, nói, "Các nàng không nói với ta, cho nên ta cũng không biết các nàng có hay không đã đến..."

Mấy chữ phía sau mơ hồ nói cho qua, "Bất quá, Quân ca nói thuốc bổ gì đó, hình như ta từng nghe A Vi nói một lần.

"Lỗ tai Liên Kỳ lập tức dựng thẳng lên."

Nhưng ta nhớ cũng không rõ ràng lắm, chờ ngày mai ta đi tìm A Vi hỏi một chút."

"Vậy thì vất vả A Anh rồi!"

Liên Kỳ có chút áy náy nói.Trên mặt Liên Anh lộ ra một nụ cười, "Những chuyện này đại ca vốn không dễ ra mặt, dĩ nhiên là phải giao cho ta!

"※※※Ngày hôm sau, Liên Anh ăn điểm tâm xong liền cầm lấy túi kim chỉ của mình đi Trì gia.Sau khi Liên Kỳ siêng năng quét dọn sạch sẽ nhà cửa liền quăng chổi ra, ngồi ở cửa nhà mình nhìn hướng Liên Anh rời đi, lòng tràn đầy phiền muộn.Trên đỉnh đầu còn có một tấm biển thật lớn, chính là khối bài phương tri huyện đại nhân đưa tới, bên trên viết bốn chữ, Diệu Thủ Xảo Tâm.Liên Kỳ từng nghiêm túc suy nghĩ qua, có phải học vấn trong bụng Tri huyện đại nhân không đủ dùng, cho nên đem Diệu Thủ Nhân Tâm sửa chữ liền đưa tới đuổi người?"

Lo lắng?"

Không biết từ lúc nào Đường Vô Dục cũng ngồi xuống bên cạnh Liên Kỳ, hai chân dài lười biếng duỗi ra."

Ừm."

Liên Kỳ gật gật đầu, không phủ nhận.Nhưng kỳ thật, Đường Vô Dục cũng không thể lý giải loại lo lắng này của Liên Kỳ, dù sao Liên Anh chỉ đi nói nhỏ với tiểu đồng bọn của mình, nghĩ như thế nào cũng sẽ không xảy ra chuyện gì nguy hiểm?Nhưng trực giác ngăn cản y nói những lời này ra, do đó tránh cho sự xuất hiện của "bạo lực gia đình". 🙂)))"Nếu thật sự là vấn đề của Trì Mạn Vi, vậy...

Vậy A Anh chẳng phải là dê vào miệng cọp sao?

Nếu họ cho muội ấy ăn những thứ đã hạ thuốc nữa thì sao?

" Ngồi yên một hồi, Liên Kỳ đột nhiên đứng lên nói.Hắn nhịn không được ảo não nện vào đầu mình, "Vì sao bây giờ ta mới ý thức được vấn đề này!

""An tâm."

Đường Vô Dục lại ấn Liên Kỳ xuống."

Không được, ta vẫn không thể yên tâm, ta phải đi xem một chút!"

Sau khi bị ấn xuống, Liên Kỳ lại giãy dụa muốn xông ra ngoài nhưng lại bị Đường Vô Dục đè không thể động đậy."

Ngươi buông ta ra!"

Liên Kỳ giật giật bả vai ta ra!"

Liên Kỳ giật giật bả vai

Editor: Vừa tiêm xong mũi 2 nên sẽ tạm nghỉ 1 đến 2 ngày nhé.
 
[Đm/Edit][Đường Môn] Tiểu Phu Lang Nhà Pháo Ca - Thẩm Nhàn Từ. (Đang Tiến Hành)
Chương 35: Bóng người hiện lên trước cửa.


Edit by Hà Rockin

"Ta đi."

Đường Vô Dục đứng lên, chỉ là bàn tay đặt trên vai Liên Kỳ không buông ra, vẫn ấn chặt người lên ngưỡng cửa.Liên Kỳ giãy giụa một chút vẫn không tránh ra chỉ có thể bất đắc dĩ ngẩng đầu, "Sư huynh, ngươi buông tay, ngưỡng cửa cấn đau mông ta."

Tay Đường Vô Dục lập tức buông ra, sau đó trong nháy mắt ngay cả cái bóng cũng không còn.Bởi vì động tác của Đường Vô Dục thật sự quá nhanh, cho nên Liên Kỳ trong lúc nhất thời cũng không thể xác định y rốt cuộc là sử dụng Phù Quang Lược Ảnh, hay là khinh công Trăn Hóa Cảnh?Sau khi nhìn một hồi Liên Kỳ cũng đứng lên, vỗ vỗ mông một cái, đi trông Tiểu Đậu Đinh nhà mình.

Liên Thụy lúc đầu muốn hỗ trợ, nhưng bị đại ca nhà mình đuổi đi , dù sao khoa cử cũng tương đối quan trọng.Liên Kỳ vừa cùng Liên Du chơi chong chóng tre (do Pháo ca hữu nghị chế tạo), vừa nghĩ đến kế hoạch kiếm tiền của mình.Bán công thức nấu ăn cũng chỉ có thể là trường hợp khẩn cấp, lâu dài thì không thể thực hiện được, chắc chắn sẽ không hiệu quả.

Trừ phi hắn tự mình bày bán, thế nhưng tay nghề hiện tại của hắn trước tiên phải luyện tập, cũng không thể bán đồ ăn dở cho người khác, đúng không?Bán nông cụ mới?

Liên Kỳ lắc đầu, coi như là hắn có thể cải tiến nông cụ, thế giới này lại không có bằng sáng chế, chân trước hắn cải tạo xong, phỏng chừng chân sau sẽ có người làm theo, đến lúc đó một đống người cướp mối làm ăn.Bất quá, Liên Kỳ sờ sờ cằm, bản vẽ của máy gieo hạt ngược lại có thể vẽ ra trước, tri huyện đại nhân hẳn là sẽ không tiếc bạc chứ?

Tốt nhất là tặng thêm một trăm lượng hay thêm chút gì đó!Nghĩ tới nghĩ lui, Liên Kỳ nhận ra mình con đường có thể đi đại khái cũng chỉ có thể cố gắng để tăng năng suất cây trồng trên mẫu, dù sao hắn cũng quen mà!Để tăng năng suất cây trồng, ngoài việc cung cấp đầy đủ phân bón thì việc mua giống tốt cũng là một phần rất quan trọng.Chẳng lẽ, thật sự muốn làm lai tạp?Hắn cũng không phải không biết, chỉ là hao phí thời gian thật sự là quá dài, hoa màu từ gieo hạt đến thu hoạch bội thu, ngắn nhất cũng phải là hai ba tháng, hơn nữa hắn hiện tại ở phương bắc, lương thực bình thường một năm mới chín, hai năm ba vũ đã rất không tệ rồi!

Tuy nhiên, khi trồng mỗi năm, có thể khai thác một mảnh nhỏ riêng để thử nghiệm các giống tốt.Mà phân bón, cái này ngược lại có thể làm một chút ngay bây giờ.Minh gia thôn hiện tại bón phân đều sử dụng phân chuồng để bón, ừm, cũng chính là phân của người và súc vật trong truyền thuyết, tuyệt đối thân thiện với môi trường không gây ô nhiễm, trồng ra lương thực tuyệt đối có thể phù hợp với tiêu chuẩn quốc gia, không trộn lẫn bất kỳ kim loại nặng nào.Trong các giai đoạn tăng trưởng khác nhau của cây trồng, lượng phân bón cần thiết là khác nhau.

Mặc dù toàn bộ là nitơ, phốt pho và kali, nhưng thời gian tăng trưởng khác nhau, tỷ lệ cũng khác nhau.Phân bón nitơ có thể thúc đẩy sự phát triển của hệ thống rễ và cành lá, phân bón phốt pho có thể thúc đẩy kết quả ra hoa, trong khi phân bón kali có thể cải thiện sức đề kháng của cây trồng.Ở các giai đoạn tăng trưởng khác nhau của cây, bón phân hợp lý là cần thiết theo nhu cầu của giai đoạn này của cây, do đó làm cho cây phát triển khỏe mạnh.Mà tự làm nitơ, phốt pho, kali ...Nghĩ tới đây, Liên Kỳ đột nhiên ngẩn ra, phát hiện mình bỏ qua một vấn đề rất lớn.Phân bón của mình làm có thể đáp ứng nhu cầu của hai mươi mẫu ruộng sao?

Hắn nhớ lại giáo trình hướng dẫn ủ phân bón trước đây, vật chứa sử dụng đều là các thùng nhựa khác nhau, hơn nữa là loại cần phải kín gió.

Mà ủ phân hữu cơ tốt, ước chừng cũng đủ để trồng hoa, trồng một vài loại ra đủ nhà ăn.Về phần làm ruộng...

Trừ khi hắn có thể đào ra một hầm ga mêtan có thể đậy kín được."

Hittt——" Liên Kỳ đang nghĩ ngợi, trên đầu đột nhiên truyền đến một trận đau đớn, nhưng lại không để ý tới làm tay cầm của chong chóng tre trực tiếp rơi vào trên đầu hắn.Liên Du vươn bàn tay nhỏ bé xoa xoa trên đỉnh đầu đại ca nhà mình, trong miệng còn lẩm bẩm: "Đại ca không khóc, xoa xoa sẽ không đau!

"Bởi vì phản ứng tự nhiên mà ở khóe mắt chảy ra vài giọt nước mắt Liên Kỳ: ...

Không, tôi không khóc, tin tôi đi!Nhưng Liên Du tựa hồ là hiểu sai, thấy đại ca không động đậy bèn vươn bàn tay bé tẹo kéo tay áo nhỏ của mình lên muốn giúp đại ca lau nước mắt, "Nam tử hán đổ máu không đổ lệ nhưng mà đại ca là ca nhi, nếu đau đến nhịn không được cũng có thể khóc một chút.

"Liên Kỳ:...

Không, ca nhi cũng coi là nam nhân, mặc kệ có chức năng kia hay không.Tuy rằng rất bất đắc dĩ, nhưng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc của Liên Du, rốt cuộc cũng không căng thẳng nữa mỉm cười nhéo nhéo khuôn mặt mập mạp của Liên Du "Được, đại ca biết rồi, A Du nhà ta thật hiểu chuyện!

""Ừm, ta biết hết, Nhị ca và Tam tỷ đã nói qua rồi!"

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Liên Du tràn đầy đắc ý.Liên Kỳ đang muốn nói một câu "Ngươi là tiểu quỷ tự luyến" lại đột nhiên mi tâm nhíu lại, trong lòng xẹt qua một tia cảm giác không tốt.Hắn quay đầu lại, vừa lúc phát hiện một bóng người có chút gầy gò từ trước cửa nhà mình vọt qua.Liên Kỳ trong lòng căng thẳng, lập tức ôm Lấy Liên Du bảo vệ vào trong ngực mình.

Sau đó vài bước ra cửa lớn, nhìn trái nhìn trái phải một chút lại không phát hiện ra dị thường, ngược lại gặp được Minh Quân đang đi về nhà."

Làm sao vậy?"

Minh Quân thấy Liên Kỳ thần sắc khác thường, cho rằng đã xảy ra chuyện gì, vội vàng hỏi.Liên Kỳ có chút chần chờ lắc đầu, "Không có gì, có thể là ta quá ngạc nhiên.

""Ngạc nhiên?"

"Ừm, vừa rồi lúc chơi với A Du, trong lòng ta đột nhiên có dự cảm không tốt, quay đầu liền nhìn thấy có người vội vàng từ cửa nhà ta chạy qua, " Liên Kỳ giải thích: "Nhưng sau khi ta đi ra, người lại không thấy đâu.

"Thần sắc Minh Quân cũng trở nên nghiêm túc, "Cẩn thận một chút luôn không có hại, buổi tối nhớ đóng cửa thật kỹ, có thể bởi vì lần trước trong huyện đưa phần thưởng nên tên trộm kia để mắt tới nhà các ngươi.

""Cũng đúng."

Liên Kỳ hiểu rõ, quả thật lúc Từ sư gia đưa phần thưởng tới có thể nói là gióng trống khua chiêng, một chút che giấu cũng không có.Ít người trong thôn không biết tới chuyện này.Tuy rằng ngân lượng thưởng hết thảy bao nhiêu chỉ có Liên gia biết, nhưng mấy cái rương đưa tới đây không ít người nhìn thấy.

Hơn nữa, là đồ vật tri huyện đại nhân trong huyện thưởng xuống, không có gì ngạc nhiên khi có người động tâm.Chỉ là, Liên gia bây giờ còn có Đường Vô Dục vừa nhìn đã thất khó chọc, cho nên người thận trọng không dám tùy ý động thủ.

Nếu không tên trộm cạy khóa chuồn vào trong, sau khi bị chủ nhà phát hiện không cẩn thận đánh chết, cũng không tính là phạm hình."

Hy vọng là ta nghĩ quá nhiều."

Liên Kỳ nói, dường như đang tự an ủi mình.Minh Quân trêu chọc Liên Du, dặn dò, "Cẩn thận là trên hết.

"※※※Phương xa · sơn lâm.Một người đàn ông gầy gò mặc quần áo ngắn sắc mặt không ngờ nhìn nữ nhân nhỏ gầy, còn có chút nhát gan bên cạnh, "Ngươi không phải nói nam nhân nhà hắn không ở nhà, chắc chắn sẽ không có phòng bị sao?

Vậy tại sao hắn ta phản ứng nhanh như vậy khi ta đến gần?

"Editor: Hôm qua toy đi lấy bằng cộng thêm dầm mưa cả ngày nên về có hơi mệt, hôm nay lên chương sớm hơn mọi ngày nhé.
 
[Đm/Edit][Đường Môn] Tiểu Phu Lang Nhà Pháo Ca - Thẩm Nhàn Từ. (Đang Tiến Hành)
Chương 36: Tìm manh mối.


Edit by Hà Rockin

Buổi trưaKhi nấu cơm, Liên Kỳ cuối cùng cũng được cho phép vào bếp để—— làm việc vặt, đây cũng coi như là một bước tiến lớn đối với Liên Kỳ, ít nhất cũng sẽ không vừa vào bếp đã được mời ra ngoài.

Vâng, có thể coi là đáng chúc mừng?Liên Thụy kỳ thật cũng không muốn để cho đại ca mình vào, dù sao hắn đối với lực phá hoại của đại ca nhà mình vẫn còn nhớ như in.Nhưng A Anh và Đường Vô Dục đều không ở nhà, Liên Du lại còn quá nhỏ, công việc trợ thủ này, cũng chỉ có thể rơi vào vai Liên Kỳ.Nhưng lần này, Liên Kỳ cũng coi như không làm nhục sứ mệnh, nhặt rau, rửa rau, thái thức ăn cũng làm tượng mô tượng dạng.Đợi đến khi cơm trưa sắp lên bàn, giọng nói của A Anh từ ngoài cửa vang lên, "Đại ca!"

Liên Anh sau khi trở về không bao lâu, Đường Vô Dục cũng bước vào nhà.Chẳng qua, lúc Đường Vô Dục trở về, Liên Kỳ đang bị Liên Anh cản lại để nói chuyện!"

Ta đã hỏi A Vi rồi, hình như nàng cũng tới."

Những lời này Liên Anh lặng lẽ giữ chặt Liên Kỳ nói, trên bàn cơm dù sao còn có Đường Vô Dục cùng Liên Thụy, Liên Anh xấu hổ mở miệng.Trong lòng Liên Kỳ chấn động, "Ta nhớ rõ, Vi tỷ cùng tuổi với ngươi?"

Liên Anh gật đầu."

Được rồi.

Ta hiểu rồi.

" Liên Kỳ sờ sờ đầu Liên Anh, "Ăn cơm trước.

Này, phải rồi, còn chuyện thuốc bổ thì sao?

Gần đây nàng ấy có uống thuốc bổ gì không?

""Có."

Liên Anh gật đầu, "Là vị hôn phu nàng đã đính hôn đưa tới, nói là ăn có thể ôn dưỡng thân thể.

""Tất cả là cái gì?"

"Táo đỏ linh tinh, những thứ này ta trước kia gặp qua, nàng vẫn luôn ăn."

"Nghe có vẻ như không có gì bất thường."

Liên Kỳ lẩm bẩm."

À, đúng rồi đại ca, lúc trước không nhớ tới, mỗi lần ta đến nhà A Vi, nàng đều đem trà nàng uống chia một nửa cho ta, nói cũng là vị hôn phu của nàng đưa tới."

"Mỗi lần ngươi đi đều uống?"

Liên Kỳ mơ hồ cảm thấy mình tựa hồ bắt được thứ gì đó.Liên Anh gật đầu, "Không kém bao nhiêu đâu, ta cũng đã quen rồi, cho nên ngay từ đầu cũng không nhớ tới.

""Nước, trà, Hồng Kiêm."

Liên Kỳ lẩm bẩm, "Vậy, A Anh ngươi có biết vị hôn phu của nàng không?

"Liên Anh đỏ mặt, "Cái này, ta chỉ nghe A Vi nói, hình như là một người rất ôn nhu, về phần cái khác ta không rõ ràng lắm, cũng không tiện hỏi thăm nhiều.

""A?"

Liên Kỳ ngẩn ra, "Lúc các ngươi tụ tập cùng một chỗ chẳng lẽ sẽ không nói nam...

Khụ khụ khụ khụ.

"Ý thức được mình tựa dường như lộ cái gì, Liên Kỳ vội vàng chuyển đề tài, "Nói như vậy, chốc nữa lại đi hỏi thăm vị hôn phu kia của nàng một chút, nói không chừng sẽ có manh mối.

""Vâng."

Liên Anh gật gật đầu, ngoan ngoãn ngồi vào chỗ ngồi của mình, chờ cơm.※※※"Ai, sư huynh, ngươi xem canh rau này, thức ăn bên trong đều là ta chọn rửa cắt!"

Lúc ăn cơm, Liên Kỳ múc cho mỗi người một chén, lúc bưng cho Đường Vô Dục còn cố ý nhấn mạnh một chút.Kỳ thật mục đích Liên Kỳ muốn nhấn mạnh là vì chứng tỏ mình cũng có thể hỗ trợ nấu cơm, nhưng người nào đó rõ ràng hiểu lầm.Lúc ăn cơm, Đường Vô Dục gần như uống gần phân nửa một chậu canh rau củ, chịu đựng một cái bụng no nước nhưng lại không nhận được tán thưởng.Ngược lại...Liên Kỳ cau mày, "Sư huynh, trước bữa ăn không thể nhiều cháo như vậy, chiếm hết bao tử, vậy ngươi còn ăn cái gì nữa!"

Đường Vô Dục:...

Y đây không phải là vì cổ vũ cho Liên Kỳ sao?Liên Thụy cúi đầu ăn cháo, Liên Anh cắn đũa nhìn hai vị huynh trưởng của mình, mà Liên Du thì trực tiếp bắt đầu.

Cầm một cái bánh bao, cắn một cái nuốt xuống, "A Du nghe lời, Đường đại ca không nghe lời, xấu hổ xấu hổ!

"Đường Vô Dục:...Hoàn toàn không nghĩ tới Liên Du lại có một khoản thần thánh như vậy, Liên Kỳ xấu hổ cười cười, sau đó thật cẩn thận quan sát sắc mặt Đường Vô Dục, nhìn y hình như không có ý muốn phát tác, trong lòng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.Kỳ thật là Liên Kỳ suy nghĩ nhiều, ở Đường Gia Bảo cũng có không ít Pháo la Pháo thái không bớt lo.

Bọn nó không dùng miệng như Liên Du, mà trực tiếp hơn là dùng Thiên Cơ Hạp.Muốn nói hùng hài tử, Liên Du thật đúng là không bằng mấy tiểu sư đệ Đường Vô Dục từng gặp qua.Liên Kỳ sờ soạng một cái bánh bao bắt đầu gặm, đồng thời đem chén canh rau chưa động kia của mình đẩy đến trước mặt Đường Vô Dục, "Ngươi uống đi!

"Đường Vô Dục nhìn chén trước mặt, dạ dày của y đã kháng nghị nhưng tay y lại không khống chế được mà vươn về phía chén...※※※"Sư huynh, lúc ngươi đi có tra được manh mối gì không?"

Ăn cơm xong, đem Liên Du giao cho Liên Anh dẫn đi, Liên Kỳ lôi kéo Đường Vô Dục đi vào phòng mình, sau đó hạ thấp giọng hỏi.Đường Vô Dục gật đầu, "Có.

"Nói xong, Đường Vô Dục liền đem một khối vuông giống như đường phèn đặt lên tay Liên Kỳ."

Cái này để làm gì?"

"Trì gia thêm cái gì khi pha trà."

"Ở chỗ này uống trà còn biết cho đường phèn vào?"

Liên Kỳ cầm lấy khối tinh thể băng hương vị kia cẩn thận đánh giá, thậm chí còn muốn lên miệng liếm liếm một cái, nhưng bị Đường Vô Dục ngăn lại."

Không có mùi vị."

"Sư huynh ngươi đã nếm qua rồi sao?

Sao lại cố chấp như vậy?

Nếu thứ này là độc dược thì sao?"

Liên · tiêu chuẩn kép · Kỳ bắt đầu màn biểu diễn của riêng mình.

Hướng về phía Đường Vô Dục một phen quở trách, chẳng qua trong mắt hắn lại không chút che dấu lo lắng."

Ta không sợ."

Đường Vô Dục giải thích, bản thân Đường Môn đã là người chế độc, coi như là thật sự trúng độc cũng vài phút là có thể giải độc hoặc là dùng độc trị độc.(*) Cái gg của toy bảo anh Pháo là chuyên gia sản xuất mai thuý. clm ngồi cười như ngáo hết cả buổi 🙂)))"Ta đương nhiên biết sư huynh không sợ những thứ này, nhưng không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn!"

Liên Kỳ vẫn không chịu buông tha.Đường Vô Dục lại đột nhiên mở miệng, "Thực xin lỗi.

""A?"

Liên Kỳ sửng sốt, hắn không nghĩ tới sẽ từ trong miệng sư huynh nhà mình nghe thấy mấy từ này, chỉ là, vì sao y nói xin lỗi?Nguyên nhân sâu xa trong đó, Liên Kỳ chỉ cần chịu hơi chút dò xét là có thể phát hiện manh mối trong đó, đáng tiếc...Đường Vô Dục nhìn hắn thật sâu, thần sắc trong mắt phức tạp khó tả.Liên Kỳ chỉ cảm thấy ánh mắt Đường Vô Dục lúc này có chút nóng rực, vì thế vội vàng chuyển đề tài, "Thứ này là cái gì, sư huynh có suy đoán gì không?

""Hồng Kiêm."

"Cái gì?"

Liên Kỳ cho rằng mình nghe lầm.Đường Vô Dục lại lặp lại một lần nữa.Liên Kỳ lại đem thứ giống như đường phèn kia tỉ mỉ nhìn một lần, "Ta vẫn cảm thấy Hồng Kiêm hẳn là màu đỏ đúng không?

Nếu không tại sao lại đặt tên là Hồng Kiêm?

"Nhưng đối với phán đoán của Đường Vô Dục, Liên Kỳ cũng rất tin tưởng, "Sư huynh có bao nhiêu nắm chắc?

""Tám phần."

Đường Vô Dục ngữ khí rất tự tin.Điều này càng làm cho Liên Kỳ an định hơn rất nhiều, hắn tiếp tục hỏi: "Trì Mạn Vi là cùng A Anh uống nước trà sao?

""Ừm."

Đường Vô Dục hơi gất đầu."

Vậy những người khác của Trì gia lúc uống trà sẽ bỏ vào thứ này sao?"

"Không."

"Những người khác của Trì gia cùng Trì Mạn Vi uống cùng một loại trà sao?"

Trầm ngâm trong chốc lát, Liên Kỳ lại tiếp tục hỏi."

Không phải."

Đường Vô Dục nhớ rõ, người nọ là lá trà lấy ra từ hai cái bình khác nhau."

Nói cách khác, nước trà ngâm cho Trì Mạn Vi, là phải dùng lá trà chuyên dụng."

Liên Kỳ lắc lắc khối đường phèn trong tay... không phải, Hồng Kiêm, nói, "Lại chơi tới thứ đồ chơi này.

Như vậy xem ra, chúng ta có lẽ phải đi tìm hiểu vị hôn phu của Trì Mạn Vi một chút.

"、Nói xong, Liên Kỳ đem khối Hồng Kiêm kia nắm chặt trong tay, trên mặt lộ ra âm trầm.※※※"Vị hôn phu của Trì Mạn Vi?"

Minh Quân bị Liên Kỳ hỏi đến sửng sốt, sau đó rất nhanh phản ứng lại, "Là vì chuyện của A Anh sao?

Chuyện này sao lại liên quan đến vị hôn phu của Vi tỷ nhi?

""Ta hoài nghi, Hồng Kiêm của Trì Mạn Vi là do vị hôn phu của nàng cho."

Liên Kỳ xoa huyệt thái dương của mình.

Cả ngày hôm qua hắn hầu như đều tự hỏi, cho nên ngay cả ngủ cũng ngủ không ngon.

Thật vất vả mới nằm được mấy canh giờ, kết quả trời vừa sáng, đoán chừng trong nhà Minh Quân có lẽ sau khi ăn xong điểm tâm, liền lập tức tới."

Cái gì?"

Nghe Liên Kỳ suy đoán, Minh Quân giật mình.

"Đây chỉ là suy đoán của ta."

"Nhưng mà, vì sao?

Hồng Kiêm kia hại lớn như vậy.

Vì sao vị hôn phu của Vi tỷ nhi lại tặng cho nàng thứ ác độc như vậy?

Hơn nữa còn dặn dò phải uống mỗi ngày?

" Vậy chẳng phải là cố ý chà đạp lên thân thể thê tử tương lai của mình sao?

" Hơn nữa, vợ chồng Trì gia, nhìn cũng không giống người sẽ nhẫn tâm với nữ nhi của mình như vậy!

""Cho nên, ta hoài nghi người Trì gia căn bản không biết bọn họ mỗi ngày đến tột cùng cho nữ nhi uống là đồ gì.

Về phần vị hôn phu kia, ta nghiêng về phía hắn biết.

Về phần nguyên nhân hắn làm như vậy..."

Liên Kỳ mím môi, trong nháy mắt, Đồng.

Nhan.

Cự.

Nhũ đã xâm nhập vào tâm trí của Liên Kỳ.(*) nói nôn na mặt học sinh, body phụ huynh.Chẳng lẽ, chẳng lẽ..."

Những nữ hài tử dùng Hồng Kiêm kia là chuẩn bị cho những người có sở thích đặc biệt?"

"Cái gì?"

"Đúng vậy, dung nhan vẫn non nớt như trước, nhưng thân thể lại...

Lại..."

Liên Kỳ cũng không nói tiếp nữa, nhưng cho dù hắn không nói tiếp, Minh Quân hiểu được ý tứ của hắn."

Cái này..."

Minh Quân không biết nên nói như thế nào, hắn đối với chuyện tình thú cũng không xa lạ gì.

Nhưng hắn và Thu Lộc cũng không phải là người thích theo đuổi sự kích thích, từ trước đến nay cũng chỉ có một vài tư thế.Bọn họ quả thực không nghĩ tới, lại có người vì sở thích cá nhân của mình mà ra thuốc như vậy."

Vậy, chúng ta phải làm gì tiếp theo?"

Minh Quân nói khẽ."

Trước tiên phải tìm được vị hôn phu của Trì Mạn Vi, chuyện sau đó, để sau đó tính toán."

Liên Kỳ nói."

Lại nói tiếp, vị hôn phu của Vi tỷ nhi còn là người của huyện trên!"

Edit: toy chỉ ngoi lên để nói là pv thành công rồi!!!!Vài dòng PRAi cần tư vấn như đăng ký data, cước internet hay wifi của VNPT thì cứ ib toy nhé 🙂)))
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back