Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Đm/Edit][Đường Môn] Tiểu Phu Lang Nhà Pháo Ca - Thẩm Nhàn Từ. (Đang Tiến Hành)

[Đm/Edit][Đường Môn] Tiểu Phu Lang Nhà Pháo Ca - Thẩm Nhàn Từ. (Đang Tiến Hành)
CHƯƠNG 47: Muốn được sờ sờ.


EDIT BY HÀ ROCKIN

Cuối xuân đầu hè, trong không khí đã phảng phất chút nắng nóng của mùa hè, cành liễu rũ bên đường rậm rạp phát ra âm thanh xào xạc theo làn gió nhẹ.Tiếng đọc sách trong học viện theo gió truyền đến, là tứ thư ngũ kinh quen thuộc nhất của Liên Thụy.Trước cửa học viện Kim Thạch(*), Liên Thụy một thân áo cổ tròn màu xanh nhạt tóc được búi gọn gàng, ngẩng đầu nhìn tấm biển Học viện Kim Thạch, gằn từng chữ chậm rãi đọc ra, "Học viện Kim Thạch?

"" Ừm, nghe nói học viện Kim Thạch này là Cát đại thiện nhân quyên góp, phu tử dạy học bên trong cũng là ngài ấy mời tới, nghe nói trong đó còn có danh nho!"

Đây chính là tin tức Liên Kỳ nghe được, "Lần trước ta cùng sư huynh tới, còn nhìn thấy một đám nhỏ nghe trộm ngoài cửa sổ.

"" Phu tử không có đuổi người?"

Liên Thụy rất kinh ngạc, lúc cậu học ở trường tư thục thôn bên cạnh phu tử không cho phép người khác nghe lén!"

Không có, phu tử còn rất tiếc một đứa nhỏ trong đó."

Liên Kỳ suy nghĩ một chút, vẫn không nhớ tới tên đứa nhỏ kia, dứt khoát không nói nữa.Học viện Kim Thạch không từ chối những đứa trẻ đến học vỡ lòng, chỉ cần cho một chút học phí có lòng một chút, thư viện sẽ nhận.

Tuy nhiên, hầu hết những đứa trẻ này không học được lâu dài, có thể nhận ra chữ để đối phó với tình huống bình thường sẽ không tiếp tục học nữa.Và đối với những người thực sự muốn đi đến khoa cử cũng không được tùy ý thu nhận, sẽ có một phu tử khảo sát học vấn của họ.Liên Thụy muốn học tập ở Kim Thạch thư viện, cũng chỉ có thể nhìn bản lĩnh của mình.Sau khi nghe quản lý học viện giải thích, Liên Kỳ cảm thấy bước khảo sát học vấn này không phải là "thi viết" và "phỏng vấn" của hiện đại sao?Nếu "thi viết" "phỏng vấn" đều thông qua, có thể ở trong học viện có phu tử dạy một kèm một, mà không thể thông qua cũng có thể nộp học phí, cùng các học sinh khác đi học."

Này——" Liên Kỳ sờ sờ cằm mình, " Đó không phải là sự khác biệt giữa tầng lớp bình thường và tầng lớp ưu tú sao?

"Mô hình này ngược lại rất giống với lớp phụ đạo kiếp trước của hắn, chẳng qua lớp phụ đạo là thông qua giá cả tiến hành phân biệt, mà nơi này rõ ràng là căn cứ vào học vấn nông cạn để phân biệt.À, ở điểm này nó giống với lớp chọn và lớp thường được phân chia bởi các trường học trước đây."

Có bảo vệ ca làm việc không?"

Nhớ tới lớp dạy kèm kiếp trước, Liên Kỳ liền thuận miệng hỏi thêm một câu."

Cái gì, bảo...

Qua ca?

"Quản sự trong học viện có chút nghi hoặc."

Ừm, là cái loại này ..."

Liên Kỳ nói đến một nửa lại bị kẹt.Bởi vì hắn đột nhiên nghĩ đến, kiếp trước một ít bảo vệ đã rò rỉ một ít đề bài khoa cử cho học viên...

Nếu đặt ở bên này, tiết lộ đề khoa cử cũng không phải là trò đùa rất có thể sẽ bị tước đoạt tư cách thi khoa."

Vị tiểu ca nhi này?"

Thấy Liên Kỳ không nói nữa, quản sự không khỏi hỏi lần thứ hai."

A, không có gì, " Liên Kỳ cười cười, "Chính là muốn hỏi, nếu A Thụy nhà ta có thể thông qua khảo sát của học viện liệu kỳ thi mùa thu năm nay có thể trúng cử hay không?

"Quản sự thư viện đại khái là chưa từng thấy qua phụ huynh có ý tưởng khác thường như vậy.

Sau khi nghe được vấn đề này, vẻ khiếp sợ trên mặt đã không thể che dấu nhưng vẫn tận chức tận trách giải thích, "Cái này ta cũng không dám cam đoan cho mấy vị, khoa cử này nhân tố có thể ảnh hưởng quá nhiều, không chỉ xem văn tài mà cũng phải xem vận khí.

""Ta chỉ hỏi một chút thôi."

Liên Kỳ cười gượng một tiếng, sau đó đưa tay vỗ vỗ bả vai Liên Thụy, "A Thụy cố lên!

"Liên Thụy gật gật đầu, "Thụy nhất định dốc hết toàn lực, không để cho đại ca thất vọng.

"Liên Kỳ nắm tay, làm ra một cái thủ thế cố lên, đưa Liên Thụy vào phòng.Bởi vì "thi viết + phỏng vấn" mất thời gian tương đối dài, Liên Kỳ bọn họ cũng không có ở trong học viện chờ đợi.

Sau khi cùng quản sự hỏi rõ ràng thời gian kết thúc liền quyết định đi huyện dạo một vòng trước, chờ sắp hết thời gian lại tới.※※※Sau khi thương nghị, mấy người đi y quán của Tuyên Chi Nghi trước.Lần này ngược lại không có phát sinh chuyện ngoài ý muốn gì, mấy người rất thuận lợi gặp được Tuyên Chi Nghi, chỉ là không biết có phải là ảo giác của Liên Kỳ hay không, luôn cảm thấy nhìn qua Tuyên Chi Nghi phảng phất tiều tụy không ít."

Điều trị cũng không tệ lắm, ta kê đơn thuốc một lần nữa cho các ngươi, mấy vị thuốc bên trong cần phải đổi một chút thì hiệu quả sẽ tốt hơn."

Ngón tay dời khỏi cổ tay Liên Anh, Tuyên Chi Nghi gật gật đầu hài lòng nói, "Sau đó cứ cách ba, bốn tháng lại đây một lần, ta cũng dễ điều chỉnh phương thuốc.

"" Đa tạ Tuyên Y Sư!"

Liên Kỳ rất cảm kích, chỉ là nhìn bộ dáng tiều tụy của Tuyên Chi Nghi, hắn rốt cục vẫn không nhịn được, "Tuyên Y Sư, cũng phải bảo trọng thân thể.

"Tuyên Chi Nghi nhẹ nhàng nở nụ cười, hơi nghiêng đầu, "Nhìn" về phía Liên Kỳ, "Liên gia tiểu ca nhi yên tâm, thân thể ta tuy rằng không tốt lắm nhưng kiên trì thêm vài năm nữa vẫn không thành vấn đề.

Còn nữa, cho dù ta không còn ở đây các ngươi cũng có thể đi tìm Tiết đại phu Hồi Xuân đường, y thuật của hắn không dưới ta.

""Không Tuyên Y Sư, ta không có ý này."

Liên Kỳ vội vàng giải thích.Tuyên Chi Nghi lại khoát tay áo, "Ta biết, bất quá là phòng ngừa vạn nhất mà thôi, thân thể của ta ta rõ ràng.

""Vậy cũng không cần nguyền rủa chính mình."

Những lời này của Liên Kỳ khiến Tuyên Chi Nghi sửng sốt, một lát sau bả vai run run cười ra tiếng, "Được, không nguyền rủa.

"Không biết tại sao, Liên Kỳ luôn cảm thấy trong câu nói vừa rồi của Tuyên Chi Nghi, có một ít sủng nịch?

Như là trưởng bối của mình.Tuy rằng nghi hoặc nhưng không thể nói, thái độ của Tuyên Chi Nghi lại làm cho Liên Kỳ càng thêm thả lỏng."

A, đúng rồi."

Tuyên Chi Nghi giống như vô tình nói: "Quyển Thư lần trước còn nói với ta, tiểu ca nhi nhà họ Liên lớn lên rất dễ nhìn, là giống mẫu thân sao?

"Liên Kỳ gật đầu, "Đúng, khi còn bé phụ thân ta vẫn nói ta cùng mẫu thân trông rất giống nhau.

"Kỳ thật, đó không chỉ là giống mà cơ hồ cùng Cát Mộc Hàm khắc ra, chẳng qua khí chất bất đồng, bởi vậy cũng sẽ không bị người cho là cùng một người."

Ồ?

Phải không?

"Tuyên Chi Nghi hơi nghiêng đầu, bộ dáng giống như rất hứng thú, "Vậy mẫu thân ngươi còn có người thân nào khác không?

Ta ngược lại thường xuyên nghe người khác nói gì cháu trai giống cậu, không biết ngươi cùng cữu cữu ngươi có thể giống bao nhiêu?

""Cái này, năm đó phụ thân và mẫu thân ta là chạy nạn tới, sau khi ổn định cuộc sống cũng không nghe nói còn có thân nhân khác."

Liên Kỳ cẩn thận suy nghĩ trong chốc lát, khẳng định nói."

Chạy nạn?"

"Đúng vậy, mười sáu năm trước phương Nam không phải là lũ lụt sao?

Phụ mẫu ta chính là lúc đó trốn đến Minh gia thôn, về sau liền trực tiếp ở bên kia định cư, ta nghĩ có thể là bởi vì thân thích khác nhà ta đều không có, cho nên mẫu thân mới không nhắc tới.

"16 năm trước.

Tuyên Chi Nghi yên lặng nghĩ đến, giống hệt tư liệu Quyển Thư tra được.Nàng cúi đầu, trên mặt lộ ra một nụ cười hỗn tạp khổ sở, "Xin lỗi, nhắc tới chuyện thương tâm của các người.

"Liên Kỳ lắc đầu, "Không có việc gì.

"※※※Sau khi đi ra một khoảng cách, Liên Kỳ dừng bước xoay người nhìn về phía một tòa nhà nhỏ tầng hai, "Sư huynh, ngươi có cảm giác được lần này đến y quán của Tuyên Y Sư, thái độ của các nàng đối với chúng ta có chút không thích hợp?

"Đường Vô Dục gật đầu, "An phận rất nhiều.

"Liên Kỳ: "...

An phận là cái quái gì vậy?

Khi Quyển thư đối mặt với chúng ta, nàng ấy rất cung kính bọn họ.

Ta có thể cảm giác được, không phải loại cung kính không cam lòng, mà là loại xuất phát từ đáy lòng.

""Ta cũng có cảm giác như vậy."

Liên Anh một tay kéo tay Liên Du, một tay nắm Liên Kỳ, ngẩng đầu nhìn đại ca của mình nghiêm túc nói: "Lần trước đi, tỷ tỷ tên là Quyển Thư kia, hình như rất không hoan nghênh chúng ta.

"" Vậy rốt cuộc là vì cái gì đột nhiên thay đổi thái độ?"

Liên tưởng đến những vấn đề vừa rồi Tuyên Chi Nghi hỏi, Liên Kỳ suy đoán, "Chẳng lẽ là bằng hữu trước kia của phụ mẫu chúng ta?

Nhưng nếu đó là bạn bè, tại sao không nhận ra ta trong lần đầu tiên gặp nhau?

Ta rõ ràng cùng mẫu thân lớn lên giống nhau như đúc.

""Cũng có thể là quen thân thích của mẫu thân."

Liên Anh suy đoán, "Ta nhớ rõ nàng lúc đầu hỏi chính là họ hàng bên mẫu thân.

Ừm, chỉ gặp qua thân thích của mẫu thân, lại chưa từng thấy mẫu thân?

""Quên đi, cho dù thật sự là thân thích bên nào, nhiều năm như vậy cũng không có liên lạc, tình cảm khẳng định cũng không sâu được bao nhiêu.

Người ta nếu tìm tới vậy ta liền chiêu đãi, nếu không tìm tới vậy ta vẫn nên làm cái gì thì làm cái đó!"

Liên Kỳ sờ sờ đầu Liên Anh và Liên Du.Sau một khắc Đường Vô Dục cũng duỗi đầu qua, ý tứ rất rõ ràng, ta cũng muốn sờ sờ đầu.Liên Kỳ vẻ mặt hắc tuyến, Liên Anh cùng Liên Du lui ra sau một bước, che miệng cười trộm.Thấy Đường Vô Dục bộ dáng không sờ đầu sẽ không đi, Liên Kỳ vẻ mặt ghét bỏ sờ sờ đầu y chỉ là thần sắc trong mắt hắn cũng không phải ý như vậy.※※※Điểm dừng chân tiếp theo của mấy người là Cẩm Thành y phường.

Cẩm Thành y phường này chia làm hai bộ phận, một bên là quần áo chế tác xong, mà bên kia đều là vải vóc.

Chọn lựa vải xong sau khi xác nhận kiểu dáng, sẽ có thời gian khoảng mười ngày.Bất quá, vì nói mua quần áo mới cho nên Liên Kỳ mang theo Liên Anh Liên Du đi tới bên khu quần áo may sẵn.Vừa vào cửa, liền có tiểu nhị nghênh đón, "Mấy vị khách quan, có quần áo muốn xem không?

"Liên Kỳ đẩy Liên Du và Liên Anh về phía trước, "Đúng, ta muốn mua cho hai tiểu tử này mấy bộ quần áo, có đề cử gì không?

""Khách nhân mời đi về phía này."

Tiểu nhị dẫn mấy người đi phía sau, "Phía trước đều là quần áo người lớn, quần áo cho hài tử vì ít người mua cho nên không đặt ở phía trước.

""Tại sao?"

Liên Kỳ thuận miệng hỏi.Sắc mặt tiểu nhị biến đổi, nghĩ thầm nguyên nhân này còn cần nói sao?

Đương nhiên là bởi vì hài tử mỗi ngày một lớn, mọi người cũng không phải là người giàu sang gì, bình thường cũng chỉ dùng quần áo cũ trong nhà sửa sang lại mặc, chỉ mặc đồ đẹp lúc cần ra ngoài.Thế nhưng lời này có thể được nói với khách sao?

Vậy khẳng định không được, vạn nhất khách nhân cảm thấy hắn nói rất có đạo lý, không mua thì làm sao bây giờ?Tròng mắt tiểu nhị vừa đảo, lập tức nói: "Đó không phải là bởi vì làm cha mẹ, luôn thích tự tay làm quần áo cho con mình sao?

"Liên Kỳ dừng một chút, một lúc lâu sau mới gật đầu, "Nói cũng đúng.

"Tiểu nhị thấy đoàn người này sắc mặt có chút không tốt lắm, tựa hồ chính là sau khi một câu nói vừa rồi của mình nói ra, trong lòng nhất thời dâng lên một cỗ cảm giác không ổn.Hắn lại quan sát bốn người này một chút, cái này... cái này.. chẳng lẽ là không còn cha mẹ?Nghĩ đến điểm này, tiểu nhị kia nhịn không được muốn cho mình một cái tát, còn không bằng nói như cũ!

Người ta vào không phải là muốn mua quần áo sao?Ai, hiện tại cũng không biết đơn này làm ăn đến tột cùng có thể thành công hay không.

Hà: có lỗi thì báo ngay cho tôi sửa nhé.
 
[Đm/Edit][Đường Môn] Tiểu Phu Lang Nhà Pháo Ca - Thẩm Nhàn Từ. (Đang Tiến Hành)
Chương 48: Tiêu tiền của anh rể, không đau lòng!


EDIT BY HÀ ROCKIN

Để bù đắp cho sai lầm vừa rồi của mình, tiểu nhị khi giới thiệu hàng hóa có thể nói là hết sức tận lực.Bởi vì chủ yếu là mua cho Liên Anh và Liên Du, cho nên mỗi lần tiểu nhị lấy một bộ quần áo tới Liên Kỳ sẽ hỏi ý kiến của cả hai.

Liên Du thì dễ nói, dù sao tuổi cũng còn nhỏ ôm, lấy thứ mình thích không buông tay.Mà Liên Anh có chút xấu hổ, cũng có thể là đang tự đấu tranh với bản thân, nên mua loại mình thích hay loại rẻ tiền?

Rất bối rối.Chỉ là lúc này Liên Anh không giỏi che giấu cảm xúc, khi nhìn thấy một bộ quần áo vừa ý, yêu thích trong mắt vẫn hiện lên rất rõ ràng.Có thể là muội muội nhà mình quá đáng yêu, Liên Kỳ trong lúc nhất thời cũng nổi lên tâm tư trêu chọc.

Hắn vươn tay, "Nếu A Anh khó có thể lựa chọn, không bằng ta đến thay A Anh chọn!

"Nhìn tay Liên Kỳ di chuyển về phía chiếc váy rẻ tiền kia, môi Liên Anh mở ra tựa như muốn giải thích món này mình cũng không phải rất thích nhưng nhớ tới thuốc mình mỗi ngày đều phải uống, nàng liền mím chặt môi.

Mình đã để cho đại ca tiêu tốn rất nhiều tiền không thể để cho đại ca lại vì mình hao phí tiền bạc!Nào biết được, tay Liên Kỳ trước khi chạm vào bộ quần áo kia lại đột nhiên xoay chuyển cầm lấy quần áo màu hồng bên cạnh đưa cho tiểu nhị, "Cái này thôi!

"Trong nháy mắt Liên Anh lập tức phát ra quang mang kinh hỉ."

Cảm ơn đại ca!"

Ôm quần áo mới thuộc về mình, Liên Anh cười cong mắt, giòn tan nói.Liên Kỳ lấy túi tiền ra chuẩn bị thanh toán, dư quang lại thoáng nhìn thấy Đường Vô Dục bên cạnh cũng cầm hai bộ quần áo tới đưa cho tiểu nhị, "Gói lại.

"Tiểu nhị kia vội vàng nhận quần áo, chẳng qua, "Khách nhân, cùng nhau tính tiền hay là..."

"Cùng nhau."

Không đợi Liên Kỳ trả lời, Đường Vô Dục liền mở miệng trước."

Được rồi!

Tổng cộng là hai lượng bạc!

"Động tác móc tiền của Liên Kỳ dừng lại, muốn bày tỏ mình sẽ thanh toán nhưng lại bị ánh mắt của Đường Vô Dục trừng trở về.※※※Sau khi từ trong y phường đi ra, tính toán thời gian bên Liên Thụy hẳn là khảo sát cũng sắp kết thúc, Liên Kỳ lại đi cửa hàng điểm tâm mua một ít điểm tâm nhỏ để Liên Thụy lấp đầy bụng."

Trước kia ta thi xong sẽ rất đói, mỗi lần đều hận không thể hung hăng ăn một bữa, cho dù thi không tốt trong lòng cũng cân bằng."

Liên Kỳ cùng Đường Vô Dục nhỏ giọng nói thầm.Chỉ là lúc này Liên Kỳ có chút hưng phấn cũng không ý thức được, chính hắn hình như là nói ra thứ không tầm thường!Mấy người đi Kim Thạch học viện rất kịp thời, vừa lúc gặp Liên Thụy cảm tạ phu tử cùng quản sự, bước ra đại môn thư viện."

A Thụy, thế nào?"

Mấy người Liên Kỳ vội vàng nghênh đón."

Ta thông qua."

Liên Thụy cười rất vui vẻ, cố gắng làm cho ngữ khí của mình nghe không cần kích động như vậy, bình tĩnh một chút, "Phu tử nói ngày mai ta giao chút học phí là có thể đến nghe giảng.

"Chỉ là, cậu bình tĩnh, những người còn lại trong nhà lại rất kích động.Liên Anh: "Chúc mừng nhị ca!

"Liên Du" Nhị ca là tốt nhất!

"Liên Kỳ: "A Thụy, chúc mừng!

"Ngay cả Đường Vô Dục cũng mở miệng, "Chúc mừng.

"Liên Kỳ đề nghị, "Nếu A Thụy đã thông qua, vậy chúng ta tìm một chỗ chúc mừng đi!

""Đi đâu?"

Liên Anh và Liên Du đồng thanh, Liên Thụy lại có chút xấu hổ."

Sư huynh, đi đâu vậy?"

Đối với vấn đề nan giải như đi đâu ăn cơm, Liên Kỳ luôn luôn trực tiếp ném cho sư huynh nhà mình.Đường Vô Dục nhìn mấy người hưng phấn, "Thái Hòa tửu lâu.

Tôi sẽ mời.

"Liên Kỳ:...

Có quá đắt không?Bất quá, nhìn bộ dáng kích động của mấy tiểu tử kia, Liên Kỳ cuối cùng vẫn đáp ứng, khó có được một lần nha!Nhưng trên thực tế, ba đứa nhỏ kia trong lòng nghĩ chính là dù sao tiêu tiền của Đường đại ca, không đau lòng!

Chúng ta phải đi!※※※Nhưng sau khi đi Thái Hòa tửu lâu, chân chính mời khách lại biến thành Kinh quản sự, xem như là vì cảm tạ Liên Kỳ đưa tới hai công thức kia."

Hồ lô ngào đường kia rất được tiểu hài tử thích, không ít người đều phái gã sai vặt nhà mình đến mua.

Người thích tỏi ngâm đường cũng không ít, nhưng giống như lúc đầu ngài nói, người thích thật sự thích, không thích thậm chí ngay cả mùi cũng không muốn ngửi thấy.

" Trước khi thức ăn lên, vì chiều khách Kinh quản sự đang cùng bọn họ tán gẫu."

Kinh quản sự, ta lại mang đến thứ mới ngươi có muốn nhìn xem không?"

Nghe Kinh quản sự nói, Liên Kỳ lúc này mới nhớ tới thứ mình tạm thời nhét vào trước khi ra cửa."

Ồ?

Cái gì mới vậy?

"Lòng hiếu kỳ của Kinh quản sự lập tức được nâng lên."

Trứng vịt."

Liên Kỳ từ trong ba lô của mình lấy ra hai quả trứng vịt muối đặt ở trên bàn.Kinh quản sự cầm trứng vịt muối lên quan sát một phen, nghi hoặc hỏi Liên Kỳ, "Trứng vịt này có chỗ kỳ dị gì?

"Liên Kỳ gật gật đầu, "Kính xin quản sự cắt ra xem một chút.

"Bởi vì coi trọng Liên Kỳ, sau khi tiểu nhị lấy được dao làm bếp, Kinh quản sự tự mình thái, đem trứng vịt kia phân ra làm hai.Nhìn thấy vật thể hình dầu màu vàng chảy ra bên trong, Kinh quản sự nhìn về phía Liên Kỳ "Đây là chỗ mà Liên gia tiểu ca nói không giống nhau?

""Kinh quản sự có thể nếm thử, xem hương vị như thế nào."

Dùng đũa nhấc lên một chút đưa vào trong miệng, Kinh quản sự tinh tế nếm mùi một phen, một lúc lâu sau lại chọn một chiếc đũa đưa vào miệng, "Mềm mại tươi thơm, hương vị này hơi bột, lại dư vị vô cùng, quả thực là hàng chất lượng!

Liên tiểu ca nhi, không biết trứng vịt này bán như thế nào?

Nếu là Thái Hòa tửu lâu ta muốn mua công thức này thì ra giá bao nhiêu?

"Liên Kỳ nở nụ cười, "Ta chính là thích Kinh quản sự sảng khoái, như vậy ta cũng không chiếm tiện nghi của ngươi, phương pháp chế tác trứng vịt này tuy rằng đơn giản nhưng phải hao phí thời gian lại rất lâu.

Trước mắt, cũng chỉ có ta làm xong một trăm quả kia, ta mang đến hai quả, trong nhà lưu lại chín mươi tám quả, tổng cộng còn có thể lấy ra là chín mươi trứng, không bằng Kinh quản sự đưa ra một cái giá?

A, quên nói, những quả trứng vịt này, nhanh nhất cũng phải một tháng mới có thể làm tốt, thời gian càng dài, tư vị càng ngon.

"Kinh quản sự tự nhiên hiểu được ý tứ của Liên Kỳ, hắn thoáng suy tư một hồi, nói: "Như vậy đi, trứng vịt muối bên kia ngươi làm chủ, một quả một lượng bạc, mà cách làm trứng vịt lộn này, ta ra năm mươi lượng thì sao?

"Mẹ kiếp!Liên Kỳ đang cố gắng khống chế biểu cảm trên mặt mình, nghĩ thầm khi nào tiền dễ kiếm như vậy?Một lượng bạc, tám mươi trứng kia chính là tám mươi lượng, hơn nữa còn thêm năm mươi lượng phương thuốc, tổng cộng là một trăm ba mươi lượng.Chỉ là nghĩ đến cách làm trứng vịt muối kia, Liên Kỳ hơi chột dạ..."

Kinh quản sự, không bằng ngươi nếm thử lòng trắng đi, hẳn là đại khái đoán ra làm như thế nào."

Thanh âm của Liên Qi bởi vì chột dạ mà có chút phiêu, bất quá lại nhớ tới cuộc sống trong nhà khắp nơi đều muốn tiền, thắt lưng liền nhanh chóng thẳng tắp một chút."

Mặn?

Điều này được làm bằng muối?

"Kinh quản sự không phòng bị, trực tiếp ăn một ngụm lớn, suýt nữa bị mặn chết.Liên Kỳ gật đầu: "Biện pháp đơn giản nhất chính là ướp muối, bất quá muốn làm ngon hơn còn có những thứ khác cần chú ý.

"Kinh quản sự sai người lấy bút mực tới, tinh tế đem những thứ Liên Kỳ nói qua đều ghi nhớ, một ít địa phương không rõ ràng còn cố ý hỏi thêm vài lần.Liên Kỳ nói rất tường tận, bởi vì thật sự là rất chột dạ, dù sao ở hiện đại trứng vịt muối cũng chỉ là một khối năm, mà đến nơi này ít nhất cũng là tăng gấp mấy chục lần.
 
[Đm/Edit][Đường Môn] Tiểu Phu Lang Nhà Pháo Ca - Thẩm Nhàn Từ. (Đang Tiến Hành)
Chương 49: Phòng cưới.


Lảm nhảm vài câu: đáng ra hôm nay phải lên chương sớm, mà toy tự dưng hứng lên lục xem mấy reaction của vid này mà trể nãi mọi người 🙂)))

Edit by Hà Rockin.

Sau khi thức ăn được đưa lên, Kinh quản sự liền ôm công thức vừa mới lấy được rời đi, nói là không quấy rầy bọn họ dùng cơm.Bất quá, vừa mới ra khỏi cửa, Kinh quản sự lập tức gọi người tới, dặn dò vài câu liền gọi người đi mua trứng vịt.Bởi vì trứng vịt so với trứng gà hơi tanh, cho nên trữ lượng trứng vịt trong tửu lâu Thái Hòa cũng không nhiều.Hơn nữa, công thức mà Liên Kỳ đưa ra có chút khác biệt, tùy thuộc vào thành phần được thêm vào và phương pháp ướp, có thể phân biệt ba hoặc bốn phương pháp khác nhau.Kinh quản sự cảm thấy tốt nhất là mỗi loại đều ướp một chút thử xem, đến lúc đó lựa chọn món ăn ngon nhất, về phần loại hơi kém một chút sẽ bán giá thấp tiện nghi hơn.Sau đó, Kinh quản sự lại đi tìm đầu bếp tửu lâu Thái Hòa cùng hắn thương nghị làm thế nào để giữ bí mật, làm thế nào để ngăn chặn người khác nếm ra nguyên liệu từ trứng vịt muối.Sau khi bàn bạc với đầu bếp, Kinh quản sự quyết định khi lên đồ ăn chỉ có lòng đỏ trứng, lòng trắng trứng coi như "phúc lợi" cho các tiểu nhị trong tửu lâu thêm bữa ăn.

Chẳng qua lòng trắng trứng này cũng không thể ăn riêng, nhất định phải trộn lẫn với các món ăn khác, dù sao tiểu nhị trong tiệm cũng không phải tất cả đều có thể giữ bí mật.

Nếu thỉnh thoảng một người nói lỡ miệng, vậy đối với tửu lâu Thái Hòa chính là bất lợi rất lớn.Lòng đỏ trứng tươi, so với lòng trắng trứng, rất khó để đoán chính xác những nguyên liệu được sử dụng.

Hơn nữa, ngay cả khi đoán vị này được làm bằng muối nhưng muốn nghiên cứu ra các bước chế biến cụ thể vẫn không dễ dàng như vậy.Dù sao ngâm trứng vịt muối mất quá nhiều thời gian, ít nhất một tháng trở đi, những người mới nghiên cứu được cách làm có thể chờ đợi lâu như vậy sao?

Cảm thấy có chút hồi hộp.Hơn nữa, mục tiêu của Kinh quản sự cũng không chỉ là đem một trăm ba mươi lượng bạc kiếm về, mà là gấp mười lần, gấp trăm lần!Ví dụ, ông chuẩn bị một lòng đỏ trứng với giá ba lượng bạc.

Nếu như bị Liên Kỳ biết nhất định sẽ ở trong lòng mắng một câu gian thương.Nghĩ đến đây, Kinh quản sự liền gõ cửa đầu bếp kia một phen, nếu thật sự tiết lộ bí mật hắn cam đoan thủ đoạn của đông gia có thể làm cho bọn họ sống không bằng chết.Đầu bếp kia lại cười nói, "Ta ở tửu lâu Thái Hòa cả đời, đông gia đối với lão nhân như chúng ta luôn chiếu cố, nếu như rời khỏi Thái Hòa lại đi đâu tìm nơi nào tốt như vậy!

"Mà lúc này Kinh quản sự cũng không biết, quyết định này của hắn trực tiếp dẫn đến người Đại Đường ăn trứng vịt muối chỉ ăn lòng đỏ trứng rất lãng phí.

Tất nhiên, cái đam mê này chỉ giới hạn ở những người giàu có.※※※Bên trong phòng riêng"Lại còn đem lên kẹo hồ lô?

Chúng ta hình như không có gọi món này?"

Liên Kỳ hỏi tiểu nhị.Tiểu nhị khom người, cung kính đáp: "Đây là Kinh quản sự phân phó, cho tiểu thư cùng tiểu ca nhi ăn vặt.

"Liên Kỳ hiểu rõ, "Vậy liền thay ta đa tạ Kinh quản sự.

"Tiểu nhị đáp một tiếng, liền khom người lui khỏi cửa.Kẹo hồ lô mới đặt lên cũng không phải là từng xâu Liên Kỳ từng thấy qua, mà là từng viên từng viên bày trên đĩa sứ trắng, bên ngoài bọc lớp xi-rô trong suốt, bên cạnh còn điểm xuyết lá cây sơn trà non xanh tươi.Nói tóm lại, chỉ cần nhìn vào nó đã làm cho mọi người bắt đầu thèm ăn.Liên Kỳ đẩy về phía ba đứa nhỏ, "Nếm thử đi, chẳng qua hiện tại không phải là thời kỳ kết quả của sơn trà, dùng hẳn là sơn trà cất giữ lúc trước, nhưng hương vị chắc cũng không tệ.

"Liên Du dẫn đầu vươn móng vuốt nhỏ của mình ra, cầm một quả trực tiếp nhét vào trong miệng nhai."

Ngon không?"

Liên Kỳ hỏi bé.Tiểu Đậu Đinh gật gật đầu, "Giòn tan, ngọt ngào, lại chua!

"Nói xong, lại nhét một quả khác vào miệng, Liên Anh chỉ ăn một cái liền không chịu ăn nữa, nàng không thích ăn đồ chua cho dù sơn trà này chua chua ngọt ngọt.Ngược lại Liên Thụy rất thích kẹo hồ lô này, một đĩa kia Liên Kỳ bọn họ cũng không ăn bao nhiêu, còn lại chủ yếu đều vào bụng cậu và Liên Du.Bữa cơm này bọn họ ăn không sai biệt lắm một canh giờ, không có biện pháp, Đường Vô Dục chọn đồ thật sự quá nhiều!※※※Ngày hôm sauLiên Kỳ cùng Liên Anh, Liên Du đưa Liên Thụy đến thư viện,còn cố ý mời Kinh quản sự hỗ trợ tìm hiểu một chút học phí, cần phải làm đến thập toàn thập mỹ.Mà Đường Vô Dục, lại gạt mấy người Liên gia đi nha hành.(*)(*) nha hành: trạm giao dịch buôn bán."

Khách quan muốn mua gì?"

Tiểu nhị Nha Hành nhìn người ánh mắt đều rất độc, thấy Đường Vô Dục đi vào mấy tên tiểu nhị đều rục rịch, chỉ là không ai trong số họ cướp của người có vẻ mặt khôn khéo kia.Đường Vô Dục đối với ai đến chiêu đãi cũng không có cảm giác gì, y chỉ đưa ra yêu cầu của mình, "Mua nhà, phải lớn, gần Kim Thạch thư viện, sáng hôm nay có thể thành giao.

Tiền không quan trọng.

"(*) thành giao: hiểu nôm na là xong thủ tục mua bán.Một loạt điều kiện này nói ra, đập cho tiểu nhị kia có chút lơ ngơ.Bất quá năng lực cướp nghiệp vụ của người này tỉ lệ thuận với năng lực nghiệp vụ của bản thân hắn.

Chỉ là thoáng suy tư một hồi, liền ở trong đầu chọn ra mấy cái thích hợp."

Khách nhân là hiện tại đi xem, hay là..."

"Hiện tại."

Đường Vô Dục trả lời rất nhanh, giữa trưa y còn muốn đi gặp bọn Liên Kỳ.Động tác của tiểu nhị cũng rất nhanh, biết Đường Vô Dục vội vàng cũng không lãng phí thời gian, trên đường bắt đầu giới thiệu tình huống cụ thể mấy căn nhà kia cho Đường Vô Dục."

Cái này muốn nói thích hợp nhất, khẳng định là phòng ở bên kia phố Hương Phong, có một tam hợp viện rất tốt, không biết trong nhà ngài tổng cộng có mấy người?"

"Năm người."

Đường Vô Dục nói."

Ai da, tam hợp viện này có chút nhỏ.

Nếu tương lai thành thân, người lại nhiều hơn không ít.

Ta nghĩ, trên đường Hương Phong này còn có một tứ hợp viện.

Chẳng qua chủ nhân căn này ra giá cả tương đối cao nên chưa có ai quyết định mua, không bằng ta dẫn ngài đi xem một chút?"

Biết Đường Vô Dục không thiếu tiền, tiểu nhị liền bắt đầu cực lực đề cử căn tứ hợp viện này, dù sao bán đắt tiền hắn từ trong đó lấy hoa hồng cũng nhiều!Đường Vô Dục gật gật đầu, "Được.

" Chủ nhân ban đầu của sân tứ trạch là một thương gia, cuối cùng lại muốn định cư ở Giang Nam, viện tử huyện Kim Thạch này tự nhiên cũng vô dụng.

Chẳng qua lúc ấy viện này bọn họ ở sửa sang rất tốt, cho dù bán cũng không muốn giá thấp, vì thế liền kéo dài đến bây giờ.Hiện tại chỉ có một người hầu già của thương gia và cháu trai của người hầu già sống trong sân này.Kỳ thật người đến xem tứ hợp viện này cũng không có mấy người, bởi vì viện này giá cả rất cao, ít nhất cũng phải năm trăm lượng.Sau khi tiểu nhị mở cửa, thái độ của lão hầu kia cũng không nhiệt tình lắm, có thể là đối với việc có thể bán ra cái viện này không ôm chờ mong.Đường Vô Dục đem toàn bộ phòng trong trạch viện nhìn một chút, trong lòng khẽ cảm thấy hài lòng.Sảnh chính và sương phòng đều rất lớn, bài trí hẳn là nhờ người làm, có thể nhìn ra được rất coi trọng phong thủy.Trung tâm trạch viện, vị trí sân vườn rất rộng rãi, đến lúc đó có thể trồng một ít hoa cỏ.Ngoài ra, sân tường bốn bề trông còn khá mới, lẽ ra phải dọn dẹp và bảo dưỡng cẩn thận."

Khách nhân xem chỗ ở này như thế nào?"

Tiểu nhị kia thấy trong mắt Đường Vô Dục hiện lên vài tia hài lòng, liền cảm thấy chuyện này hẳn là có thể thành."

Cũng được, " Đường Vô Dục gật gật đầu, "Còn những nơi khác thì sao?

""Khách quan mời đi cùng ta."

Đem mấy tiểu viện khác tiểu nhị kia đề cử đều xem qua, trong lòng Đường Vô Dục đã có quyết định, "Căn đi lúc đầu.

"Cuối cùng lúc thanh toán, tiểu nhị kia vốn tưởng rằng Đường Vô Dục sẽ sử dụng ngân phiếu, nhưng Đường Vô Dục lại trực tiếp móc ra vàng, đặt trước mặt bọn họ, "Sáu trăm lượng, trước buổi trưa làm xong.

"Dựa theo tỷ giá tám lượng bạc đổi một lượng hoàng kim.

Sáu trăm lượng bạc này, chính là bảy mươi lăm lượng hoàng kim.Tiểu nhị nha hành kia nhìn hoàng kim trước mắt, nhịn không được dụi dụi mắt mình, những hoàng kim này rốt cuộc là người nọ từ đâu biến ra?Bảy mươi lăm lượng vàng, nếu dựa theo thể tích hiện đại mà tính toán, ước chừng chính là một khối vuông 22,5cm3.Quần áo Đường Vô Dục hôm nay mặc rất vừa người, cũng không phải trang phục Sóc Tuyết trong trò chơi mà là quần áo mới vừa mua ngày hôm qua, ừm, nhìn kỹ mà nói, cùng với bộ quần áo của Liên Kỳ là trang phục tình nhân!Cho nên, hoàng kim trước mặt này rốt cuộc bị y giấu ở nơi nào?Chẳng lẽ là hàng giả sao?Đừng nói là tiểu nhị nha hành, cho dù là vị lão bộc kia cũng có chút hoài nghi, đem tám thanh vàng kia tinh tế kiểm tra một lần, sau khi xác định là thật như vậy mới có thể yên tâm.Giao dịch thành công bước còn lại chính là đi huyện nha, đem tứ hợp viện kia sang tên cho Đường Vô Dục là được.Chỉ là điều khiến Đường Vô Dục không ngờ tới chính là y lại gặp được Từ sư gia trong huyện nha.Nhìn thấy Đường Vô Dục, Từ sư gia theo thói quen nhìn sang bên cạnh y, kết quả lại nhìn thấy một tiểu nhị sắc sảo cùng lão bộc vẻ mặt nhăn nheo."

Liên tiểu ca nhi đâu?"

Từ sư gia hỏi."

Kim Thạch Thư Viện."

Từ sư gia gật gật đầu, dẫn mấy người vào, "Tòa tứ hợp viện này đã treo ở Nha Hành đã lâu, có thể thấy đều vì ghét bỏ đắt tiền, Đường thiếu hiệp mua là chuẩn bị ở lại trong huyện?

"Đường Vô Dục chần chờ một chút, "Hỏi A Kỳ.

"Đây là giải thích, rốt cuộc ở đâu phải xem ý tứ của Liên Kỳ.Tay Từ sư gia dừng lại, nhớ tới một khả năng, "Chẳng lẽ, Đường thiếu hiệp đang chuẩn bị phòng cưới?

"Lần này Đường Vô Dục nhanh chóng gật đầu."

Ôi chao!"

Tiểu nhị nha hành vỗ đùi một cái, "Vậy ta liền thay Quảng Thuận Nha hành chúc khách nhân tân hôn đại cát!

"Từ sư gia ngược lại không có bộ dáng ngoài ý muốn, "Tính toán thời gian các ngươi cũng nên thành thân, đến lúc đó cũng đừng quên đưa mấy tấm thiệp mời vào huyện nha để cho chúng ta cũng dính hỉ khí.

""Nhất định."

Bởi vì Đường Vô Dục vội vàng đi tìm bọn Liên Kỳ hội hợp, Từ sư gia cũng không giữ người, phi thường thống khoái đem hết thảy "thủ tục" đều làm xong.Đường Vô Dục đem khế ước nhét vào trong ngực mình, hướng về phía Từ sư gia ôm một quyền, sau đó người lập tức biến mất vô tung vô ảnh.※※※Kim Thạch Thư UyểnSau khi an bài xong chuyện của Liên Thụy ở thư viện, đã là giữa trưa.Buổi sáng sau khi Liên Kỳ rời giường, ở bên giường mình phát hiện một tờ giấy, phía trên là chữ viết của Đường Vô Dục, chỉ viết một câu có việc ra cửa buổi trưa ở Kim Thạch Thư Viện hội hợp, ngoài ra không còn gì khác.Nhìn mặt trời đang treo lơ lửng trên cao, Liên Kỳ lấy tay che mắt, lẩm bẩm một câu, "Sư huynh rốt cuộc làm gì, sao bây giờ còn không tới đây?

"Ai ngờ vừa dứt lời, bên cạnh liền truyền đến thanh âm của Đường Vô Dục, "Nhớ ta?

"
 
[Đm/Edit][Đường Môn] Tiểu Phu Lang Nhà Pháo Ca - Thẩm Nhàn Từ. (Đang Tiến Hành)
Chương 50: Trộm giấu quỹ đen.


Edit by Hà Rockin

"Sư huynh?

Ngươi đi làm gì vậy?

" Sau khi nhìn thấy người, câu "chất vấn" này của Liên Kỳ cuối cùng cũng có thể hỏi ra miệng.Đường Vô Dục: "Mua đồ.

""Mua gì vậy?

Còn phải thần thần bí bí như vậy?

" Lòng hiếu kỳ của Liên Kỳ lập tức bị gợi lên."

Phòng ở."

"Cái gì?"

Liên Kỳ có chút choáng.Đường Vô Dục từ trong ngực lấy ra khế ước, nhét vào trong tay Liên Kỳ, "Thích không?"

Liên Kỳ:...

Sư huynh mua nhà tại sao phải hỏi mình có thích hay không?Chẳng lẽ, là chuẩn bị tặng cho mình?

Hay là...Liên Kỳ nhận lấy khế ước kia, trong đó đều viết chữ phồn thể tuy rằng có thể đọc hiểu nhưng cần nhìn từng chữ từng chữ nên rất chậm.Giấy khế đất này mô tả chi tiết vị trí cụ thể của ngôi nhà, diện tích lớn nhỏ, thời gian xây dựng, thời gian giao dịch, v.v.Mà hấp dẫn Liên Kỳ chú ý nhất ngoại trừ diện tích ra, chính là giá viết trên đó.

Giá sáu trăm lượng bạc, chiết khấu bảy mươi lăm lượng, đã thanh toán hết.Ngoài ra, còn có con dấu của quan phủ, cũng như chữ ký của người mua và người bán.Nhưng bây giờ, mối quan tâm của Liên Kỳ không phải là những điều này, mà là, "Ngươi từ đâu lấy ra nhiều bạc như vậy?"

Giống như một người khi phát hiện ra nửa kia của mình lại dám giấu tiền riêng...Đối mặt với chất vấn của Liên Kỳ, Đường Vô Dục lại có chút mờ mịt, "Vẫn luôn có mà!

""????""Trước kia làm nhiệm vụ tích góp được, hiện tại còn có mấy trăm ngàn vàng."

Đường Vô Dục nói rất bình tĩnh.Liên Kỳ:...↑Lúc này Liên Kỳ đã khiếp sợ đến mức không biết nên nói cái gì, tính cả kiếp trước của hắn, Liên Kỳ cũng chưa từng thấy qua nhiều vàng như vậy, bất quá, giá vàng lúc đó là bao nhiêu?Sau khi như đi vào cõi thần tiên trong chốc lát, Liên Kỳ đột nhiên nhận ra một vấn đề, "Ý của ngươi là vàng trong ba lô sau khi lấy ra sẽ trở thành vàng thật?"

Đường Vô Dục gật đầu.Chỉ một khắc như vậy, Liên Kỳ rất muốn nghiến răng, sao mình lại không có vận khí tốt như vậy?"

Ngươi đang tức giận?"

Đường Vô Dục đối với cảm xúc của Liên Kỳ luôn có một loại mẫn cảm tự nhiên."

Không."

Liên Kỳ thật ra cũng không phải tức giận, chỉ là có chút oán niệm.Chính hắn sao lại không mang theo một hệ thống trò chơi xuyên qua như sư huynh?

Tuy rằng xấu hổ vì trong ba lô của hắn rỗng tuếch, nhưng mấy vạn kim vẫn có.Lấy ra cũng đủ mua hơn mười trạch viện vừa rồi, A Anh muốn uống thuốc cũng không cần lo lắng.Bất quá, có lẽ tất cả đều là số mệnh!Sau khi nghĩ thông suốt, Liên Kỳ đem khế đất trả lại cho Đường Vô Dục, "Khế đất này sư huynh phải cất kỹ.

"Ai biết Đường Vô Dục lại đem khế ước kia đưa trở về, "Đưa ngươi.

"Liên Kỳ: "...

Ta không cần, vô công bất thụ lộc!

"Ngay khi hai người nhường tới nhường lui, Liên Thụy lôi kéo Liên Anh cùng Liên Du đi tới, "Đại ca, các người đang làm gì vậy?

"Thừa dịp cơ hội này, Liên Kỳ đem khế ước mạnh mẽ nhét vào trong ngực Đường Vô Dục, hơn nữa trừng mắt nhìn y một cái, ý tứ kia chính là, không cho phép lấy ra nữa!※※※Kế tiếp, mấy người cùng đi mua vài thứ cho Liên Thụy.Trong thư viện có ký túc xá chuyên biệt, đặc biệt vì những học sinh không tiện về nhà mà cung cấp, chăn đệm đều có, học sinh chỉ cần chuẩn bị sẵn quần áo tắm giặt cùng văn phòng tứ bảo là được.Về phần không có sách giáo khoa cũng không quan trọng, tất cả các sách giáo khoa trong học viện có thể được mượn và sao chép.Dựa theo lời nhắc nhở của quản sự trong thư viện đoàn người Liên Kỳ đã đem tất cả đồ đạc mua đầy đủ, lại đưa Liên Thụy về thư viện.Liên Thụy và các học sinh " trọ ở trường" sau này chỉ có thể nửa tháng về nhà một lần.※※※Sau khi rời khỏi thư viện, Liên Anh và Liên Du cũng có chút ỉu xìu, đây là lần đầu tiên bọn họ cùng nhị ca tách ra lâu như vậy, cảm thấy hiện tại đã bắt đầu nhớ nhị ca!Liên Kỳ sờ sờ hai cái đầu nhỏ, "A Thụy phải cố gắng đọc sách khoa cử, các ngươi hẳn là nên ủng hộ đệ ấy mới đúng!

Ủ rũ như vậy là xảy ra chuyện gì, hả?

"" Nhưng vẫn cảm thấy buồn mà!"

Liên Du bĩu môi, trong lòng vẫn có chút không vui mà ôm lấy chân của Liên Kỳ, "Người một nhà phải ở cùng một chỗ!

"Liên Kỳ ôm Liên Du lên, "Nhưng đi thi khoa cử là nguyện vọng của nhị ca, A Du không hy vọng nguyện vọng của nhị ca thực hiện sao?

"Liên Du suy nghĩ một chút, "Nguyện vọng của nhị ca thành hiện thực sẽ về nhà sao?

"" Đương nhiên!"

"Vậy, vậy được rồi."

Liên Du ôm chặt cổ đại ca nhà mình, "Hy vọng nhị ca có thể thi đậu nhanh một chút!

A Du ở nhà chờ cũng rất mệt mỏi.

"Liên Kỳ "Phốc Xuy" một tiếng nở nụ cười, "Ngươi chỉ là ở nhà chờ, sao lại mệt mỏi?

"" Ngoại trừ cho vịt con ăn, ta hiện tại còn phải mỗi ngày suy nghĩ một lần nhị ca mau về nhà đi!

" Liên Du lẽ thẳng khí hùng nói, "Nhị ca ở nhà, ta có thể không cần phải suy nghĩ lung tung!

"Tuy rằng không hiểu được quan hệ nhân quả nhưng điều này cũng không ngăn cản Liên Kỳ khen ngợi Tiểu Liên Du, dù sao, cái này cũng coi như là huynh hữu đệ cung không phải sao?※※※"Kế tiếp đi đâu?"

Sau khi dỗ dành Liên Du xong, Liên Kỳ hỏi ý kiến của mấy người.Liên Anh cùng Liên Du lắc đầu, hiển nhiên là không có ý kiến gì, về phần Đường Vô Dục, vậy khẳng định cũng là nghe Liên Kỳ không phải sao?Sau khi suy nghĩ một chút, Liên Kỳ có ý nghĩ, "Không bằng chúng ta đi chợ hoa cỏ bên này xem một chút đi!

"Hiện tại trong sân nhà Liên gia cũng chỉ có một cây lựu, toàn bộ đều là trần trụi khó nhìn.

Trước cửa sau nhà có thể rắc một ít hạt giống lên cho nó phát triển.Chỉ là, lúc này Liên Kỳ cũng không biết rằng hắn thực sự tìm thấy một bất ngờ lớn trong chợ hoa! ※※※"Chợ hoa" của huyện Kim Thạch cũng là một con phố, bên đường chính là đủ loại tiểu thương bán các loại thực vật, có hoa cỏ dùng để ngắm cảnh, cũng có các loại hạt giống rau, cây ăn quả vân vân.Liên Kỳ cùng Đường Vô Dục một người lôi kéo một đứa nhỏ, ở trong chợ hoa rực rỡ này vừa đi vừa xem.Trong chợ hoa có rất nhiều loại hoa, hoa lan, hoa trà, đỗ quyên, hoa sen bát tiên, mẫu đơn, thược dược...

Tất cả đều nở hoa.Phần còn lại là các loại cây tùng, cây bách, cây mai...

Bồn cây cảnh."

Sư huynh có hoa nào thích không?"

Liên Kỳ dừng lại trước mặt là một chậu hoa lan.Đường Vô Dục kỳ thật cũng không có hoa gì đặc biệt thích, thấy Liên Kỳ đứng ở trước mặt hoa lan, liền thuận miệng nói một câu hoa lan."

Phải không?"

Liên Kỳ vừa khom lưng quan sát chậu lan kia, vừa nói: "Hoa lan này cũng không dễ nuôi, ướt hay khô quá cũng không được, chỉ cần tưới nước là có thể nói ra một đống học vấn.

""Xem ra vị tiểu ca nhi này cũng là người biết hoa."

Người bán hoa vừa lúc đi ra, nghe Liên Kỳ nói những lời này, không khỏi vỗ tay nói.Liên Kỳ đứng dậy, "Không, kỳ thật cũng chỉ hiểu chút da lông.

""Trên đời này người nuôi lan nhiều, mà có thể nuôi tốt lại ít." người bán hoa mời mấy người Liên Kỳ vào trong phòng, "Ta nuôi hoa lan mười mấy năm, lúc này mới dám xưng hô mình là người trong nghề.

Không biết tiểu ca nhi đã nuôi qua những loại hoa lan gì?

"Liên Kỳ vừa định nói mấy cái tên, lại nhớ tới nguyên chủ chưa bao giờ nuôi hoa, vội vàng lắc đầu.Khi hắn lắc đầu, dư quang nơi khóe mắt thoáng nhìn thấy một thứ gì đó màu đỏ, nhọn nhọn.Cái kia không phải là ớt làm cho hắn nhớ thương hay sao!
 
[Đm/Edit][Đường Môn] Tiểu Phu Lang Nhà Pháo Ca - Thẩm Nhàn Từ. (Đang Tiến Hành)
Chương 51: Ớt ớt ớt!


EDIT BY HÀ ROCKIN .

"Ông chủ!

Cái này!

Cái này!

Ngươi lấy nó ở đâu vậy?

"Liên Kỳ cơ hồ là nhào tới, ôm lấy chậu ớt kia không buông tay.

Ông chủ sửng sốt trước hành động của Liên Kỳ nhưng vẫn giải thích rất tận tâm: "À, ngươi đang nói là hồng vận.

Ta tìm thấy khi đến phía nam lần trước.

Thấy nó đỏ rực rất đẹp.

Hơn nữa, hồng hồng hỏa hỏa!

Là ý tốt, liền mang về.

Bày ở đây mấy tháng rồi, cũng không có ai mua.

"  "Cái này có thể bán ta sao?"

Sau khi nghe ông chủ giải thích, hai mắt Liên Kỳ tỏa sáng.

"Ồ?

Ngươi không thích hoa lan sao?"

Ông chủ hơi ngạc nhiên.

" Không phải, trong nhà ta có một thí sinh sao?

Ta cảm thấy chậu hoa này ý tốt nên muốn mua về hai chậu, không biết ông chủ có chịu bỏ thứ yêu thích này hay không?"

"Ồ?

Nếu là trong nhà có thí sinh, làm sao ta có thể từ chối?

" Ông chủ cửa hàng hoa trầm ngâm trong chốc lát, nói: "Cây hồng vận này ta chỉ thu giá vốn, một chậu một trăm văn như thế nào ?"

Hai chậu đó chính là hai trăm văn, Liên Kỳ cũng không quen thuộc với chợ hoa cỏ bên này không phân biệt được rốt cuộc đây là đắt hay là rẻ nhưng hắn có lòng ti, sau này tuyệt đối có thể đem hai trăm văn này kiếm về!

Thử hỏi, ai có thể từ chối được cám dỗ của ớt?

Sau khi suy nghĩ kỹ, Liên Kỳ liền phi thường thống khoái gật đầu, "Được!

"  Liên Anh tò mò nhìn chậu ớt kia, chỉ vào quả màu đỏ kia, "Đại ca, thứ đỏ thẫm này chính là hoa nó nở sao?

Thật là kỳ lạ!

"  Liên Kỳ: "Không phải, đó là quả của nó."

Liên Du nhìn chằm chằm ớt đỏ trong chốc lát, cuối cùng chỉ nói ra một câu, "Đại ca, quả này có thể ăn được không?

"  Liên Kỳ :...

Đây là tiểu ham ăn nhà mình ra sao?

Thế nào mà gặp cái gì đều muốn hỏi có thể ăn được hay không?

Mà ngay lúc Liên Kỳ cảm khái, Liên Du đã vươn móng vuốt nhỏ của mình ra ——  Ông chủ hoa kia thấy móng vuốt nhỏ của Liên Du đã bắt lấy ớt, vội vàng đưa tay ngăn cản, "Này!

Này!

Cái này không ăn được!

Không thể ăn được!

Có độc!

"  "A?"

"A!"

Lời này vừa nói ra, Liên Anh la lên một tiếng, lập tức kéo tay Liên Du lại.

Còn lại Đường Vô Dục trưng khuôn mặt poker và khuôn mặt bối rối của Liên Kỳ.

Đây là ớt!

Nó độc ở đâu?

"Sau khi ăn môi sẽ sưng đỏ nhưng mà độc tính không mạnh qua một thời gian ngắn sẽ tiêu tan.

Chỉ là chạm vào lớp vỏ ngoài thì không quan trọng thế nhưng ngàn vạn lần không thể cắt ra bằng không tay dính vào độc tố bên trong quả này lại đụng phải mắt và những nơi khác cũng sẽ trúng độc, sẽ chảy nước mắt trong chốc lát, rất khó chịu.

" Ông chủ cửa hàng hoa giải thích.Liên Kỳ:...

Đây chỉ là đặc tính của ớt mà thôi, sao lại trở thành độc tố?

Bất quá, ông chủ này còn rất biết làm ăn, trước khi giao tiền sao lại không thấy hắn giải thích rõ ràng như vậy?

Đây không phải là tác dụng phụ của việc che giấu sản phẩm sao!

Nghĩ đến điểm này, Liên Kỳ có chút khó chịu.

Tuy rằng hắn biết ớt không độc, nhưng người nơi này thì lại không biết!

Làm ăn, trung thực là thứ cơ bản nhất này cũng nên nói cho khách hàng biết chứ?

Nghĩ tới đây, sắc mặt Liên Kỳ lập tức trầm xuống, "Ông chủ ngài xem, ngài đây thật không phúc hậu, thứ này nếu đã có độc sao ngươi còn bán đắt như vậy?

Hơn nữa cũng không nói rõ ràng trước?

"  Sắc mặt ông chủ kia có chút xấu hổ, nói rõ còn kiếm tiền như thế nào đây, "Cái này dù sao cũng không có hại lớn gì không phải sao?

Không bằng như vậy, ta lại hạ ba mươi văn cho các ngươi thì sao?

Tổng cộng thu của ngươi 170 văn.

"  Liên Kỳ ở trong lòng nhanh chóng tính toán một chút.

Ba mươi văn tương đương có thể mua ba mươi quả trứng vịt tươi, sau khi ướp xong chẳng khác nào là ba mươi lượng bạc, so ra tương đối có lợi!

Cho dù đến lúc đó Kinh quản sự đem giá cả hạ thấp, đó cũng là kiếm lời.

Nghĩ tới đây, Liên Kỳ mím môi giả bộ một chút bộ dạng không quá cao hứng nhận lấy ba mươi tấm đồng ông chủ đưa tới, đồng thời cũng là muốn chỉnh ông chủ này luôn.

Dù sao cũng không có xấu đến tận xương tủy, đúng lúc lên tiếng nhắc nhở khi Liên Du muốn động.※※※Sau khi rời khỏi phố hoa cỏ, Liên Kỳ lập tức hưng phấn ôm hai chậu ớt trở về khách điếm Thái Hòa.

Lúc vào cửa, vừa lúc gặp Kinh quản sự, thấy vẻ mặt Liên Kỳ hưng phấn, hắn nhịn không được hỏi, "Liên tiểu ca nhi gặp phải chuyện vui gì?

Cái này la cái gì vậy?

"  "A, đây là hồng vận mua cho A Thụy nhà ta, hy vọng lần thi này có thể thi tốt."

Liên Kỳ nâng ớt lên, giải thích.

Hắn đã không nói công dụng của ớt ngay từ đầu, nếu không làm thế sao có thể 'thả bã' cho sau này?  ※※※  Mà cùng lúc đó ở huyện kế bên, Cát Ngọc Viễn cũng từ trong tay gã sai vặt lấy một phong thư.

"Chỉ đích danh đưa cho phụ thân?"

Cát Ngọc Viễn đem phong thư kia đặt ở trong tay chơi đùa một phen, nhìn tên trên phong thư kia nhướng mày nói, "Hơn nữa còn không có niêm phong?

"  Gã sai vặt cúi người, cung kính nói: "Đúng vậy.

"  "Cái này kỳ quái, người viết thư này là muốn cho người đưa tin trực tiếp xem, hay là, đặc biệt muốn cho ta xem?"

Thủ hạ của Cát Ngọc Viễn đều rất tinh quái vô cùng.

Cho dù là một người sắp bị đánh chết, chuyện không liên quan đến bọn họ nhìn cũng không thèm liếc mắt một cái.

Không biết người đàn ông bị đánh có phải là một kẻ giết người không?

Cho nên, cho dù phong bì này không có niêm phong, bọn họ tuyệt đối sẽ không liếc mắt một cái, dù sao thì tò mò hại chết mèo.

Cát Ngọc Viễn mở phong thư lấy tờ giấy bên trong ra, sau khi xem xong toàn bộ nội dung, thần sắc trên mặt lập tức từ thờ ơ biến thành nghiêm túc.

Hắn lại đem nội dung phong thư hoàn chỉnh đọc một lần lúc này mới trầm giọng nói: "Người đâu!

Đi điều tra tình huống gần đây của một nhà Liên Kỳ, nhất là cha mẹ hắn, mọi phương diện ta đều phải biết rõ ràng!

"  Người tới lập tức lĩnh mệnh.Tiêu Sầm Âm vốn đang ngủ trưa trong phòng, vừa tỉnh lại đã nghe thấy giọng Cát Ngọc Viễn, giọng nói kia khác với bình thường nàng nghe thấy, không còn dịu dàng lưu luyến, ngược lại còn mang theo một cỗ sát khí cùng lo lắng.

Nàng đỡ trụ giường đứng lên, nâng bụng to đi ra ngoài, hỏi, "Đây là làm sao vậy?

"   Cát Ngọc Viễn không nói gì, chỉ đưa tờ giấy cho Tiêu Sầm Âm, "A Sầm, nàng nhìn cái này xem.

"  Tiêu Sầm Âm nhận lấy tờ giấy, được Cát Ngọc Viễn dìu ngồi trên giường.

"Cái này..."

Sau khi đọc toàn bộ bức thư, Tiêu Sầm Âm lại có chút nói không nên lời.

"Mười mấy năm rồi, tiểu cô cô nàng rốt cục cũng có tin tức."

Cát Ngọc Viễn cảm khái nói, "Lúc trước ta được phụ thân nhận nuôi, tiểu cô cô cũng đã mất tích rất lâu.

Chúng ta lúc trước chỉ có thể nói không có tin tức chính là tin tức tốt nhất an ủi phụ thân, nhưng kỳ thật trong lòng mọi người đều đã đối với tiểu cô cô có thể còn sống hay không đều không ôm bất kỳ hy vọng gì.

Lại không nghĩ tới, nàng lúc trước thật sự sống sót thậm chí đã gả chồng sinh con.

Chỉ tiếc..."

Nghĩ đến kết cục viết trong thư, Cát Ngọc Viễn chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.

Tiêu Sầm Âm cũng giống như Cát Ngọc Viễn, sau khi đem lá thư kia nghiêm túc đọc lần thứ hai, mới mở miệng lần nữa, "Người truyền tin này, có đáng tin không?

"  Cát Ngọc Viễn ánh mắt càng lúc càng sâu, "Người truyền tin tức hẳn là coi như là đáng tin cậy.

Theo như ta biết, trong số những người bạn tốt trước đây của phụ thân, chỉ có một người trong tên của nó mang theo một chữ Nghi.

Lại nói tiếp, người này ngươi hẳn là cũng biết, chính là Tuyên Chi Nghi của huyện Kim Thạch, Tuyên y sư.

"  "Là Tuyên Y Sư!"

Tiêu Sầm Âm kinh ngạc, "Vậy sao lúc trước lại chưa từng nghe ngươi nói?

"  "Đây xem như là trùng hợp, hơn nữa Tuyên Y Sư ở năm cửu bình liền rời đi, ẩn danh ở kinh thành.

Ta cho dù gặp được, cũng không tiện quấy rầy."

Cát Ngọc Viễn nói, "Bất quá ta ở Kim Thạch huyện coi như có chút thanh danh, nàng không phải không biết ta tồn tại, phong thư này nói không chừng chính là nàng cố ý đưa tới.

""Khó trách lúc trước tìm Tuyên Y Sư khám bệnh, ngươi cũng không chịu đi cùng nhau."

Tiêu Sầm Âm bừng tỉnh đại ngộ, "Vậy lần này..."

"Tuyên Y Sư và Quyển Thư bên cạnh nàng ấy đều đã gặp qua phụ thân ta, nếu nàng ấy cảm thấy có năm sáu phần tương tự vậy hẳn là đáng tin."

Tiêu Sầm Âm gật đầu.

"Bất quá, A Sầm."

"Ừ?"

"Chuyện lần này ta muốn tự mình đi xác nhận, dù sao sự tình liên quan trọng yếu, ta sợ bọn họ xảy ra chuyện."

Tiêu Sầm Âm nở nụ cười, "Cho dù ngươi không nói ta cũng muốn nhắc nhở, bây giờ ta đã qua ba tháng đầu tiên thai nhi cũng ổn định, nguoi cũng không cần lo lắng như vậy.

Đi xem một chút, tự mình xác nhận một chút, bằng không ngươi làm sao có thể cùng phụ thân bàn giao?

"  Cát Ngọc Viễn cảm kích nhìn nương tử nhà mình, thừa dịp nàng không chú ý ở trên môi nàng trộm hôn một cái.

" Ngươi người này!

" Tiêu Sầm Âm có chút dở khóc dở cười, "Sao còn giống như tiểu hài tử thế này!

"  " Ha ha ha, ở trước mặt nương tử ta nguyện làm tiểu hài tử!"

Sau khi náo loạn một hồi, Tiêu Sầm Âm đẩy người ra, "Đúng rồi, ngươi đi bái phỏng người ta cũng không tiện tay không mà đi, không phải nhà nguòi ta còn bốn đứa bé sao?

Ngươi mang theo nhiều thứ hơn đi.

"  "A Sầm ngươi cũng không nghĩ tới, vạn nhất bọn họ không phải thì sao?"

"Không phải thì không phải, coi như kết thiện duyên.

Ta thấy trong thư kia nói, tiểu ca nhi tên là Liên Kỳ kia cũng không phải vật trong ao, còn có Đường Vô Dục ở rể Liên gia kia võ công sâu không lường được, ngươi đi ngàn vạn lần đừng chọc giận người ta, ta cũng không muốn hài tử của mình sinh ra sẽ không có cha..."

"A Sầm, ngươi..."

"Ta bị sao vậy?"

Tiêu Sầm Âm cố ý nhíu mày nói.

"Không, không có gì."

Cười đùa một phen, Cát Ngọc Viễn liền phân phó, chuẩn bị trở về Kim Thạch huyện.  ※※※  Sau khi đưa mắt nhìn mấy người Liên Kỳ vào phòng, Kinh quản sự gọi tiểu nhị trong tiệm tới, "Vừa rồi Liên gia tiểu ca ôm hai chậu hoa kia, các ngươi thấy rõ chưa?

"  " Nhìn rõ ràng rồi!"

"Nếu gặp lại có thể nhận ra?"

"Có thể!"

"Được rồi, mấy người các ngươi đi phố hoa thảo, cẩn thận hỏi thăm hai chậu hoa hắn ôm về hỏi một chút cái đó gọi là gì, có tác dụng chi, nghe rõ ràng không?"

Nhóm tiểu nhị đồng loạt gật đầu.

Kinh quản sự vung tay lên, "Đi đi!

"  " Quản sự!"

Lần này chạy tới chính là đầu bếp Triệu Mân trong tửu lâu, chính là người phụ trách toàn diện sản xuất và khai thác trứng vịt muối.

" Bên kia xảy ra vấn đề?"

Kinh quản sự trong lòng rùng mình, vội vàng hỏi.

"Đúng là xảy ra chuyện, nhưng cũng không phải chuyện gì lớn."

Triệu Mân mở miệng nói, "Tôi đã đem tất cả trứng vịt dựa theo các biện pháp khác nhau xử lý xong, nhưng mà còn dư một quả trứng vịt muối còn lại thì làm sao bây giờ?

"Liên Kỳ lấy được chỉ có hai trứng, một cái "mẫu" cắt ra bị mấy quản sự bọn họ phân chia ăn, cái còn lại, cũng không dễ xử lý lắm.

"Nếu như đưa qua cho đông gia, một quả trứng vịt muối như vậy, cũng thật sự là có chút xấu hổ.

Cái này, rốt cuộc khi nào ta có thể lấy chín mươi trứng cái còn lại kia?

"  Lấy sớm một ngày, họ cũng có thể nghiên cứu các món ăn mới sớm hơn một ngày!

Kinh quản sự nhìn thoáng qua mấy gian phòng bọn Liên Kỳ đặt, nói: "Chờ mấy người Liên gia kia trở về danh gia thôn chúng ta lại phái người cùng đi, nhớ rõ, ngàn vạn lần không thể để cho người khác phát hiện các ngươi đi lấy trứng vịt muối.

"  Phương pháp chế tác đồ chơi này đơn giản như vậy, vì không tiết lộ, cũng chỉ có thể đối với quá trình sản xuất chế biến nghiêm ngặt bảo mật!

Liên Kỳ tuyệt đối sẽ không nghĩ tới, trứng vịt muối này thế mà cũng có một ngày trở thành bí kíp độc quyền.  ※※※  "Sư huynh!"

Sau khi đem Liên Anh cùng Liên Du dỗ đi chỗ khác, Liên Kỳ rốt cục có thể tận tình phóng thích hưng phấn của mình!

"Ớt à ớt a!"

Từ sau khi đến thế giới này, Liên Kỳ ngoại trừ hành lá và tỏi ra cũng không còn nếm qua vị cay khác!

Trong miệng quả thực cũng muốn nhạt ra chim đến nơi rồi!

Ánh mắt Đường Vô Dục nhìn ớt cũng rất hoài niệm, thế nhưng, "Ai làm?

"   Liên Kỳ:...

Nếu không có liên du lần đó tay tàn, Liên Kỳ còn có thể lừa gạt Liên Anh một chút, nói ớt chỉ là một loại gia vị.

Nhưng trải qua một phen 'phổ cập khoa học' vừa rồi ông chủ bán hoa, trực tiếp đem loại tư vị tuyệt vời vô thượng này hình dung thành độc...

Ừm...

Khả năng Liên Anh sẽ lấy ra để nấu ăn về cơ bản là bằng không.

" Vậy chúng ta tự mình động thủ, cơm no áo ấm!"

Liên Kỳ lập ra hào ngôn tráng ngữ của mình!-----------------------------------------

LẢM NHẢM XÍU: HELLO MẤY BÀ, MẤY BÀ CÓ NHỚ TUI HEM? 🙂))
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back