Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Convert [ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼

[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 580 : Khủng Bố Khi Bị Cường Giả Nhìn Thẳng


"Nhưng mà Vạn Vật Chung Yên đắc tội rất nhiều người, người tầm thường sẽ không mua được vé, cần người giới thiệu." Hải La Thiên Vương nhắc nhở.

Giang Hạo gật đầu, nếu như có thể tùy tiện đi đến chỗ này thì đó mới là không bình thường.

Nhưng mà có phiền phức, địa bàn của Vạn Vật Chung Yên nhất định có không ít cường giả, nếu đánh nhau thì sẽ có chút phiền toái.

Không nói trước được việc Hồng Vũ Diệp có ra tay hay không, nếu như không địch lại thì dựa vào Càn Khôn Cửu Hoàn chạy về, không biết có làm nàng tức giận hay không. Vừa nghĩ tới chuyện chạy về liền thấy Hồng Vũ Diệp ngồi hỏi hắn "Chạy nhanh đó" hắn cũng cảm thấy nguy hiểm.

"Nhưng mà ta biết một bí mật liên quan tới đảo Loạn Thạch." Hải La Thiên Vương nhỏ giọng nói:

"Nghe nói phía dưới đảo Loạn Thạch trấn áp một con rồng, còn là Chân Long. Hơn nữa Chân Long này có lẽ đã đi qua vực sâu biển lớn, biết bí mật bên kia."

Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, Hải La Thiên Vương đúng là có biết không ít bí mật.

Bí mật này không dễ dàng biết được, ngay cả hắn cũng không biết. Nhưng mà hắn rất ít khi nghe người ta nhắc tới Chân Long nhất tộc.

Hắn có chút tò mò, Tiểu Li thân là ấu long sao lại chạy đến Nam Bộ.

"Các ngươi hiểu rõ về Chân Long nhất tộc không?" Giang Hạo lại hỏi.

Hắn vốn hỏi làm thế nào mới có được vé tàu, thế nhưng mục đích quá rõ ràng.

Hắn đành từ bỏ.

Chuyện này tới tụ hội rồi hỏi đi, đáp án nhận được cũng chuẩn xác hơn.

Thân phận của "Liễu" tại hải ngoại chắc là cũng không thấp.

"Chân Long nhất tộc?" Nam Cung Nguyệt lập tức mở miệng:

"Ta hiểu rõ, nhưng mà ta muốn biết vị kia nói cái gì."

"Ngươi hiểu rõ còn bản Thiên Vương thì không? Bản Thiên

Nam Cung Nguyệt tức giận nói: "Ngươi đường đường là một Thiên Vương lại nịnh nọt như thế, ngươi không cảm thấy mất mặt sao? Mỗi một Thập Nhị Thiên Vương hải ngoại đều là một đời kiêu hùng, ngươi đúng là ném hết mặt mũi Thiên Vương."

"Ngươi cho rằng ta đang nịnh nọt?" Hải La Thiên Vương cười lạnh nói:

"Ngươi đang bị ta đùa bỡn trong lòng bàn tay, không có năng lực tức giận."

"Ta cũng đã nhìn ra, ngươi chỉ là mạnh miệng." Nam Cung Nguyệt lạnh lùng nói.

Giang Hạo nhìn hai người bọn họ, cuối cùng đi đến trước mặt Trang Vu Chân.

So sánh với những người này, vẫn là Trang Vu Chân tương đối bình tĩnh. Mặc dù ban đầu hắn cũng không tỉnh táo, thế nhưng đã nhiều năm như vậy, tâm tính đã ổn định lại.

Rất ít khi thấy hắn nổi giận.

Nhớ lại năm đó, Trang Vu Chân sẽ còn gầm thét, sẽ bảo hắn cút.

"Thật ra tin tức về Chân Long nhất tộc không nhiều." Trang Vu Chân suy tư một lát, nói:

"Chân Long nhất tộc sôi nổi là chuyện của rất nhiều năm trước, sau này bởi vì một trận tai biến liền biến mất khỏi tầm mắt của Tu Chân Giớit. Nghe nói có liên quan tới Thiên Linh tộc năm đó. Ngoài ra, Thi Giới hình như có bóng của bọn hắn. Còn về thực lực của bọn hắn, mạnh mẽ là chuyện không thể nghi ngờ, thậm chí là vô cùng mạnh mẽ. Nghe nói có không ít Chân Long vừa ra đời đã đứng ở vị trí mà chúng ta suốt đời không thể với tới, vũ hóa thành tiên."

Trong lúc nhất thời Giang Hạo hơi kinh ngạc về thực lực của Tiểu Li.

Nhưng mà Chân Long cũng có ưu khuyết, Tiểu Li thoạt nhìn hơi kém, dù sao nàng không có năng lực gì rõ ràng. Ngoại trừ tốc độ tu luyện nhanh, hoàn toàn chính là một đứa nhỏ. Năng lực khác không biểu hiện ra ngoài một chút nào. Đặc thù duy nhất chính là, có thể ngửi được mùi của Hồng Vũ Diệp từ trên người hắn.

Mà tu luyện nhanh chính là bởi vì nàng đang khôi phục tu vi.

Sau khi hiểu rõ đại khái, Giang Hạo liền lui ra khỏi Vô Pháp Vô Thiên Tháp.

Nam Cung Nguyệt vẫn luôn gọi hắn, hy vọng có thể nói cho nàng biết vị kia đã nói cái gì. Nàng dường như vô cùng nguyện ý lấy đồ ra trao đổi. Thế nhưng Giang Hạo không thèm để ý, loại chuyện này vẫn nên để Ngân Sa sư tỷ làm đi.

Dù sao bọn hắn cũng muốn thẩm vấn.

Lần này Giang Hạo trực tiếp đi vào sơn môn.

"Nghe nói sư đệ thắng năm trận liên tiếp." Nam Dư Thư chúc mừng.

"Một chút may mắn." Giang Hạo khiêm tốn nói.

Hai người khác cũng nói lời chúc mừng, Giang Hạo chỉ có thể lấy phù lục ra, cho mỗi người một tấm. Vì duy trì quan hệ hữu hảo đúng là vô cùng linh thạch.

Có thể không cho, thế nhưng dễ dàng bị nhớ thương.

Đương nhiên, cũng không cần cho đồ quá tốt, có ý là được. Tất cả mọi người hiểu rõ.

"Nghe nói phía sau là sân nhà của Nguyên Thần, Luyện Thần, Phản Hư. Đến lúc đó sẽ có không ít sư huynh sư tỷ thủ tịch ra tay." Hạ Tồn có chút hưng phấn nói.

"Đáng tiếc chúng ta không thể đi." Khổng Hộ giội cho gáo nước lạnh.

Mấy người: "…"

Giang Hạo cũng cảm thấy đáng tiếc, hắn hôm nay Luyện Thần viên mãn, nếu như có thể đi quan chiến liền có thể biết mình xếp thứ mấy trong thủ tịch.

Thứ tư hoặc là thứ ba.

Thứ năm cũng có khả năng. Dù sao cũng mạnh hơn Diệp Nhã Tình sư tỷ đứng thứ năm, cũng chỉ là đứng vững tại thứ năm.

Ầm ầm!

Đột nhiên Giang Hạo hình như nghe thấy chấn động, ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện là đại thế chấn động.

Là đại thế Thiên m Tông mạnh lên, không chỉ như thế ngoại giới can thiệp cũng đang thay đổi mạnh.

"Không biết lúc nào sẽ đánh lên. Một khi đánh lên chắc là sẽ không người nào đi vào từ sơn môn, dù sao bay vào sẽ nhanh hơn.”

- --

Lúc này, đại trận bên ngoài Thiên m Tông.

Một vị thiếu niên cõng thiết kiếm màu đen, có chút cảm khái, nói: "Cuối cùng cũng tới đây, quá xa."

Hắn lúc này vẫn đang ăn bánh nướng, trên mặt là vẻ thư giãn thích ý. Chỉ là thỉnh thoảng sẽ ngẩng đầu nhìn xung quanh một chút.

Chờ ăn xong bánh nướng trong tay, hắn mới đi về phía đại trận Thiên m Tông.

Đại trận hộ sơn ban đầu có thể chống cự ngoại địch cũng không có ngăn hắn lại.

Thiếu niên mang theo vẻ mỉm cười tiến vào trận pháp, như vào chỗ không người.

"Trận pháp này còn không tệ." Hắn một đường đi vào bên trong, sau đó nhìn thấy sơn môn.

"Không khí phái như trong tưởng tượng, nhưng mà cũng vẫn được."

Thiếu niên cất bước hướng về phía trước, trên đường nhìn thấy hai người đang nói chuyện với nhau.

"Ta ở bên ngoài nghe nói, lần này là Huyền Thiên Tông sắp xuất hiện Đại Địa Hoàng Giả."

"Thật sao?"

"Thật hay giả thì ta không biết, thế nhưng bên ngoài đều đang đồn vậy, cũng không biết là ai lộ ra tin tức."

"Thật sự là lợi hại, nhưng mà Đại Địa Hoàng Giả là cái gì?"

Trong lúc nhất thời, hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ, không nói gì.

Nghe vậy, thiếu niên lập tức đi tới, nói:

"Hai vị đạo hữu, các ngươi vừa mới nói về Đại Địa Hoàng Giả? Có thể nói rõ một chút không?"

"Ngươi là?" Nam tử trong hai người hỏi.

Người còn lại là một vị tiên tử.

"Sư phụ ta lấy tên cho ta là Kiếm đạo tiên, là đệ tử Thiên m Tông, mới vừa trở ngoài từ bên ngoài." Kiếm đạo tiên khách khí nói.

"À, thì ra là Kiếm đạo hữu, khó trách không biết Đại Địa Hoàng Giả." Vị nam tử trẻ tuổi này lập tức cung kính nói:

"Huyền Thiên Tông chúng ta hợp tác cùng Thiên m Tông đương nhiên là có mục đích. Chắc là vì Đại Địa Hoàng Giả, còn về Đại Địa Hoàng Giả là cái gì, mấy tu sĩ phổ thông như chúng ta cũng không biết.”

Kiếm đạo tiên gật đầu nói:

"Ta thật ra có nghe nói qua một chút, Đại Địa Hoàng Giả hành tẩu đại địa được đại địa ủng hộ, tương lai bất khả hạn lượng, nghe nói có thể sánh vai với Thiên Đạo Trúc Cơ của Minh Nguyệt Tông."

Hai người cả kinh thất sắc, vị sư huynh này đúng là biết nhiều.

Thế nhưng, Thiên Đạo Trúc Cơ lại là cái gì?

Ba người kết bạn mà đi, hướng về phía sơn môn.

Trước đó, Giang Hạo còn đang cảm nhận đại thế đột nhiên sửng sốt một chút. Hắn phát hiện có người tới gần, thế nhưng không biết tại sao khí tức lại có chút cổ quái.

Lúc mở mắt nhìn lại, hắn liền sững sờ tại chỗ.

Hai người trong ba người kia cũng không có gì, thế nhưng người bên cạnh kia, chỉ nhìn một chút thôi đã khiến cho hắn tê cả da đầu.

Một đạo sát ý vờn quanh người kia, vừa băng lãnh vừa kinh khủng, khiến người nhìn mà sợ.

Thậm chí không cách nào thấy rõ nhiều khí tức kéo dài.

"Hả?"

Đối phương dường như có chút kinh ngạc, quay đầu nhìn sang.

Trong nháy mắt, bốn mắt nhìn nhau.

Bị phát hiện rồi?

Giang Hạo giống như rơi vào hầm băng, cực kỳ lo lắng.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 581 : Một Kiếm Có Thể Bổ Thiên Âm Tông


Tầm mắt đơn giản lại mang theo áp lực không gì sánh kịp, khiến Giang Hạo vô thức nghĩ phải thoát đi tại chỗ.

Loại tồn tại cấp bậc này, hắn chỉ gặp qua ở Minh Nguyệt Tông.

Là ai?

Tới nơi này làm gì?

Nên trốn hay không?

Đủ loại vấn đề lóe lên trong đầu Giang Hạo, thế nhưng hắn vẫn ngăn chặn rung động trong lòng.

Đứng dậy đi về phía ba người.

"Kiểm tra theo thông lệ."

"Hả?"

Hai Trúc Cơ trong đó có chút kinh ngạc, làm sao còn kiểm tra.

Nhưng bọn hắn vẫn phối hợp kiểm tra.

Giang Hạo đi một vòng quanh ba người này.

Cũng không hỏi thăm cái gì, cũng không tra nhìn cái gì.

Nhưng mà, hắn thuận thế nhìn thoáng qua chuôi kiếm sắt này, cảm giác mang đến cho hắn rất là đáng sợ.

Cũng không phải là thứ gì khác, chính là sát ý kinh khủng.

Cảm giác như một kiếm có thể bổ đôi toàn bộ Thiên m Tông.

Mặc dù chỉ là cảm giác, thế nhưng loại mạnh mẽ kia tuyệt đối không phải là thứ mà Thiên m Tông có thể ngăn cản.

Chỉ là hắn không rõ, dạng này người tới Thiên m Tông làm cái gì, vì Thiên Hương Đạo Hoa?

Hay là vì thứ khác?

Nếu như thật sự vì Thiên Hương Đạo Hoa, hắn bất lực.

Trong lúc nhất thời, Giang Hạo muốn nhanh chóng mạnh lên.

"Tại hạ Kiếm Đạo Tiên, sư đệ là?" Kiếm Đạo Tiên cười hỏi.

"Đoạn Tình Nhai Giang Hạo." Giang Hạo khách khí nói, không dám chậm trễ chút nào.

"Thì ra là Giang sư đệ, không cần khẩn trương, ta không có ác ý." Kiếm Đạo Tiên ôn hòa nói.

Giang Hạo không có nói tiếp.

Thế nhưng hắn biết đối phương đã phát hiện ra ánh mắt của mình, chỉ là không xác định được những lời này có phải là đang thăm dò hay không.

"Làm sao vậy?" Tiên tử bên cạnh hỏi.

"Không có gì, chỉ là không mặc chỉnh tề, khiến cho Giang sư đệ chú ý." Kiếm Đạo Tiên cười cười, chỉnh lý quần áo. Chỉ trong chớp mắt, tất cả đều tan biến dưới ánh mắt của Giang Hạo.

Sát ý, kiếm ý, linh khí kéo dài, tất cả đều tiêu tán không còn tăm hơi.

Lúc này nhìn Kiếm Đạo Tiên chỉ như một tu sĩ Kim Đan trung kỳ bình thường.

Nhưng mà càng như vậy, Giang Hạo càng để ý.

Có rất ít cường giả có khả năng không hiển lộ một chút nào dưới tầm mắt của hắn bây giờ.

Phải biết rằng hắn có học Vô Danh Bí Tịch, vừa học Tỏa Thiên Chi Thuật, tâm cảnh xuất hiện nhảy vọt.

Bây giờ năng lực quan sát của hắn không kém chút nào.

Ba người không ở lại, một đường hướng về bên trong.

Trên đường đi, tiên tử kia tò mò hỏi Kiếm Đạo Tiên: "Sư huynh, ngươi kế thừa mạch nào vậy?"

"A? Kế thừa?" Kiếm Đạo Tiên suy tư chốc lát rồi nói:

"Sư phụ ta chết sớm, nhưng mà hắn rất hi vọng vào ta, hi vọng ta đi qua núi, vượt qua biển, hiểu rõ truy cầu trong lòng."

"Sư phụ chết sớm?" Trong lúc nhất thời, hai người kia tương đối mờ mịt.

Thế hệ này của bọn hắn có rất ít người không phải là người kế thừa của mạch chủ.

Mạch chủ nào lại chết sớm vậy?

Giang Hạo nhìn bọn hắn rời đi, trong lòng nhẹ nhàng thở ra.

Đối phương thoạt nhìn thật sự là không có ác ý, nhưng mà như vậy người lại khiến cho hắn cảm thấy lo lắng.

“Sau này phải cẩn thận một chút, không thể để cho người khác phát hiện ra tầm mắt.”

Vừa rồi chính là thiếu lòng cảnh giác mới bị phát hiện ra, nếu không chính mình cũng có thể phát hiện một ít gì đó.

Thuận tiện khiến cho hắn thiếu cảnh giác, nếu như lần này gặp phải người mang ác ý thì hậu quả khó mà lường được.

Phải càng thêm cẩn thận.

Lúc trở lại, Nam Dư Thư sư tỷ đơn giản hỏi thăm một câu.

Giang Hạo chỉ nói là tâm huyết dâng trào, đối phương cũng không có để ý.

Người thần bí đến, khiến cho Giang Hạo cảm thấy không lành.

Hiện tại Thiên m Tông, Huyền Thiên Tông, Đọa Tiên tộc, cộng với cường giả tụ tập lại cùng một chỗ. Phía sau nhất định sẽ phát sinh đại chiến.

Chính mình phải tránh né giai đoạn đầu của đại chiến mới được.

Vừa mới bắt đầu bùng nổ là giai đoạn nguy hiểm nhất, phòng ngự hiện có sẽ bị phá vỡ, hệ phòng ngự mới còn chưa thành hình, cường giả giao thủ, sẽ chết rất nhiều người.

Ngoại trừ những người này, hắn còn phải cảnh giác Hải Minh Đạo nhân.

"Phải nghĩ biện pháp nhanh chóng tấn thăng."

Hắn vừa suy nghĩ vừa nhìn về phía bảng.

【 Danh tính: Giang Hạo 】

【 Tuổi tác: Ba mươi ba 】

【 Tu vi: Luyện Thần viên mãn 】

【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】

【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên 】

【 Khí huyết: 21/100 (có thể tu luyện) 】

【 Tu vi: 19/100 (có thể tu luyện) 】

【 Thần thông: 2/3 (không thể thu được) 】

Còn thiếu rất nhiều.

Giang Hạo nhìn tu vi và khí huyết, cảm thấy cách tấn thăng còn rất xa, mà chuyện gần đây lại chỉ có thể đợi được mấy tháng.

Dù có nghĩ biện pháp, cũng rất khó tấn thăng trong thời gian ngắn.

"Xem ra chỉ có thể hi vọng tấn thăng trước khi đi hải ngoại, còn về trong khoảng thời gian này, ngoại trừ nghĩ biện pháp tìm bọt khí, vẫn phải làm chút Thiên Lý Na Di Phù.

Nếu thực lực rất khó tăng lên quá lớn, vậy chỉ còn cách dùng vật bên ngoài.

Còn có khả năng thử lĩnh hội Tỏa Thiên Chi Thuật, đây là thủ đoạn duy nhất có thể can thiệp vào sự mạnh mẽ của người khác.

---

Chúc Hỏa Đan Đình.

Trong một khoảng sân giữa sườn núi, ánh mắt Bất Dạ nhìn về phía cửa lớn với vẻ phức tạp.

Mấy ngày trước hắn mua một món pháp bảo, đối phương vô cùng khách khí cũng rất biết làm người, cho hắn được tiện nghi không ít.

Là một sư đệ không tệ.

Hắn mua lại là vì để luyện đan tốt hơn, cũng không phải là cầu thứ gì khác, thậm chí làm trọng tài cũng là vì món pháp bảo này.

Mà sau khi kiểm tra, hắn phát hiện một chuyện.

Chuyện này khiến cho hắn lo lắng rất lâu.

Bây giờ lại càng thêm xoắn xuýt.

Lúc cầm được món pháp bảo kia, hắn chỉ xem nhơ pháp bảo bình thường.

Thế nhưng sau khi kiểm tra, lại ngoài ý muốn phát hiện bên trong pháp bảo này lại có không gian môi giới.

Giống như là trữ vật pháp bảo.

Cái này sẽ khiến cho giá trị của pháp bảo này tăng lên một chút, nhưng đây không phải là chuyện làm cho hắn để ý nhất.

Sau khi kiểm tra không gian, hắn phát hiện ra trong đó có rất nhiều thứ.

Công pháp, thuật pháp, phương pháp chế phù, một ít linh thạch, cùng với đan dược hữu ích đối với việc tu luyện.

Thậm chí còn có một cái pháp bảo hộ thân.

Có thể nói cái gì cần có đều có.

Không có một món đồ nào là thấp kém cả, công pháp, thuật pháp trong đó càng cao minh, đều thích hợp với Kim Đan.

Toàn bộ giá trị cộng lại đâu chỉ là mấy vạn linh thạch, mà hắn lại bỏ ra có chín ngàn linh thạch đã mua tất cả mọi thứ trở về.

Hắn vừa áy náy vừa mang theo lo lắng.

Nhưng mà sau khi lưỡng lự rất lâu, hắn vẫn có ý định chiếm làm của riêng.

Bởi vì những vật này ít nhiều có thể làm cho hắn nhanh chóng tiến vào Nguyên Thần, tuyệt không thể trả về.

Nhưng hắn cần làm chút gì đó, để cho mình yên tâm thoải mái.

"Bất Dạ sư huynh." Bên ngoài đột nhiên có người cầu kiến.

Bất Dạ thở phào một cái, khôi phục như thường.

Người đến là một vị sư muội Trúc Cơ viên mãn.

Nàng buộc tóc đuôi ngựa đơn giản, thanh thuần lại có chút đáng yêu.

"Thanh sư muội." Bất Dạ cười nói.

"Gần đây lại đến lúc gieo trồng linh dược thượng phẩm, bên phía chúng ta trồng không ít, đang suy nghĩ nên đưa đến mạch nào. Tiếp tục đi Bách Cốt Lâm sao? Lần này bên phía Chấp Pháp Phong dường như cố ý nhường lợi để cho chúng ta chọn bọn hắn." Thanh sư muội nói.

Bất Dạ, Luyện Đan Sư Nguyên Thần của Chúc Hỏa Đan Đình, thực lực luyện đan vượt xa cùng cấp, thậm chí cao hơn tu sĩ Nguyên Thần.

Cho nên hắn có tư cách quyết định linh dược nên gieo trồng như thế nào, nên trồng ở chỗ nào.

"Bách Cốt Lâm và Chấp Pháp Phong sao?" Bất Dạ suy tư chốc lát rồi nói:

"Sư muội cảm thấy gieo trồng linh dược thượng phẩm, bọn hắn sẽ được cái gì?"

"Linh dược thượng phẩm nhiều linh khí, có khả năng xúc tiến các linh dược khác sinh trưởng, hơn nữa linh dược thượng phẩm hiếm thấy, cũng có thể khiến cho người Linh Dược Viên bọn hắn gia tăng hiểu biết. Không chỉ như thế, bên trong quá trình gieo trồng hắn còn có thể thu thập một phần nào đó, xem như tài liệu cho mình. Có không ít chỗ tốt, cho nên người Chấp Pháp Phong mới sẽ nhường lợi và muốn chúng ta đi qua." Vẻ mặt của Thanh sư muội có chút cổ quái.

Đây đều là chuyện Bất Dạ sư huynh trước kia nói cho nàng biết, sao giờ còn hỏi?

Bất Dạ cũng không để ý chuyện sư muội cảm thấy không hiểu, hắn do dự một chút rồi nói:

"Hiện tại người nào quản lý Linh Dược Viên của Đoạn Tình Nhai?"

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 582 : Có Hi Vọng Tấn Thăng


"Đoạn Tình Nhai?" Thanh sư muội kinh ngạc, suy tư một lát, lắc đầu nói:

"Mặc dù Đoạn Tình Nhai không tệ, thế nhưng bọn hắn không đủ kinh nghiệm, không nhất định có thể gieo trồng tốt, không quá thích hợp."

Bất Dạ cũng không vội, mà là hỏi những chuyện khác: "Có người từng gieo trồng tại Đoạn Tình Nhai chưa?"

Thanh sư muội nhớ lại một chút, nói: "Hạt giống linh dược thượng phẩm rất ít khi gieo trồng tại Đoạn Tình Nhai, nhưng mà cũng không phải là không có. Nghe nói Liên Đạo Chí sư huynh từng gieo trồng."

Bất Dạ đi tới một bên rồi ngồi xuống, nói: "Tình huống cụ thể thế nào?"

"Tình huống cụ thể cũng không phải là vô cùng phức tạp." Thanh sư muội vừa suy nghĩ vừa nói:

"Khi đó là tình thế cấp bách, không thể không gieo trồng ở bên kia. Nghe nói rất tốt, hơn nữa thời gian còn ngắn, hiệu suất cao hơn các mạch khác. Nhưng đây không phải là kinh nghiệm, mà là Đoạn Tình Nhai lỗ vốn. Ta cũng nghĩ hợp tác là không thể không lỗ vốn. Đáng tiếc là, bên phía Liên Đạo Chí sư huynh hình như không thấy ai đưa hạt giống linh dược thượng phẩm qua nữa, chắc là cảm thấy nguy hiểm quá lớn."

"Ừm." Bất Dạ gật gật đầu, cười nói:

"Nói cách khác, bọn hắn từng hợp tác với mạch của chúng ta, hơn nữa hiệu quả còn không tệ, đúng không?"

“Đúng thì đúng, nhưng mà…" Thanh sư muội còn muốn nói điều gì đó, nhưng mà lời còn chưa nói hết đã bị đánh gãy.

Bất Dạ trực tiếp đưa ra quyết định:

"Trước cứ chọn Đoạn Tình Nhai, nhưng mà trước khi hợp tác phải biết rõ ai đang phụ trách Linh Dược Viên bên kia."

"Giang Hạo sư huynh." Thanh sư muội bất đắc dĩ, cũng không nói thêm cái gì, mà là bắt đầu giới thiệu tình huống bên kia:

"Người phụ trách Đoạn Tình Nhai trước mắt vẫn là Giang Hạo sư huynh, thế nhưng ta nghe nói hắn đang thủ sơn môn, chưa chắc đã lo lắng chuyện bên này được. Nghe nói năng lực của vị sư huynh này rất tốt. Dưới sự quản lý của hắn, Linh Dược Viên Đoạn Tình Nhai luôn vô cùng ổn định. Trước đó, các mạch khác bị công kích phá hư, chỉ có hắn nhìn thấu trước tiên. Ngẫm lại Đoạn Tình Nhai cũng có ưu điểm, chỉ là hắn gần đây không ở, ưu điểm này liền không còn."

"Không vội, ngươi đi hỏi một chút, tốt nhất là hỏi vị Giang Hạo sư đệ này một chút. Nếu như hắn cảm thấy thích hợp, chúng ta sẽ chọn chỗ của bọn hắn. Nếu như hắn cảm thấy không thích hợp thì hỏi một chút xem là lý do gì. Có nhu cầu gì thì cứ việc nói." Bất Dạ nói.

Có yêu cầu gì cứ việc nói? Trong lòng Thanh sư muội lặp lại một câu, cảm thấy có chút khó tin. Nàng biết, Bất Dạ sư huynh xem trọng người này.

Nhưng mà lời nên khuyên thì vẫn phải khuyên: "Sư huynh, hạt giống linh dược lần này cực kỳ quan trọng, hơn nữa, còn phải ưu tiên sử dụng một nhóm chồi non. Một khi phẩm chất rơi vào những sư huynh sư tỷ khác, như vậy tài nguyên phân phối đến chỗ của chúng ta sẽ ít đi. Đối với chúng ta mà nói thì không có gì cả, thế nhưng đối với sư huynh sẽ có không ít phiền toái. Hơn nữa, chúng ta có thể sẽ bị người các đình viện khác chê cười."

Chúc Hỏa Đan Đình phân thành ba đình thượng trung hạ, mỗi một đình lại phân thành chín viện.

Mà Luyện Đan Sư Nguyên Thần nằm trong tam viện trung đình, tài nguyên mỗi một viện đều cần đệ tử cạnh tranh.

Bất Dạ để ý những tài nguyên này, thế nhưng phải đưa linh dược thượng phẩm qua, để khiến cho mình yên tâm thoải mái hơn một chút. Hắn không thèm để ý việc cuối cùng chất lượng chồi non có kém hay không, cùng lắm thì sau này thu mua lại với giá cao là dược.

Không ảnh hưởng tới việc phát huy.

Còn về giá trị của những linh dược kia, dù phẩm chất kém một chút nhưng ảnh hưởng cũng không lớn.

"Không ngại, ta tự có sắp xếp, ngươi đi hỏi một chút, nếu như thích hợp, chúng ta cũng có thể hợp tác lâu dài cùng bọn hắn." Bất Dạ nói.

"Thời gian dài?" Thanh sư muội có chút khó tin. Nhưng mà nàng vẫn gật đầu nói phải dưới ánh mắt kiên nghị của sư huynh.

---

"Hợp tác?"

Giang Hạo vốn đang thủ sơn môn không khỏi sững sờ tại tại chỗ.

Hắn chẳng thể nghĩ tới, người Chúc Hỏa Đan Đình sẽ tìm tới cửa trong thời kì thi đấu. Là một sư muội tuổi không lớn lắm, trong mắt dường như có một chút tức giận.

Thanh Vũ, Luyên Đan Sư Trúc Cơ của Chúc Hỏa Đan Đình, tu vi Trúc Cơ viên mãn.

"Đúng vậy." Thanh Vũ gật đầu, nói nghiêm túc: "Có một nhóm hạt giống, cho nên muốn hỏi Đoạn Tình Nhai các ngươi có muốn gieo trồng hay không."

"Sư muội có lẽ tìm nhầm người rồi." Giang Hạo có chút bất đắc dĩ nói.

Có nhận hay không còn phải xem ý của sư huynh đối ngoại.

Hắn không quyết định được.

"Sư huynh chúng ta nói muốn hỏi Giang sư huynh có thể gieo trồng hay không trước, dù sao Giang sư huynh mới là người phụ trách gieo trồng." Thanh Vũ nghiêm túc giải thích.

Bất mãn thì bất mãn, nhưng mà vẫn phải làm.

Giang Hạo có chút xấu hổ mà nhìn về phía Khổng Hộ sư huynh bên cạnh.

"Sư đệ cứ làm chuyện của mình đi." Người kia ôn hòa nói. Giang Hạo gần đây cho bọn hắn không ít thứ, mấy chuyện nhỏ này cũng nên giúp một chút.

Sau đó, Giang Hạo lui qua một bên, bắt đầu hỏi thăm chi tiết:

"Sư muội nói là linh dược gì?"

Một số linh dược đúng là không thể gieo trồng, sẽ thua thiệt.

"Là hạt giống linh dược thượng phẩm, tổng cộng có ba loại, gieo trồng cũng không dễ dàng. Chúng ta chỉ cung cấp đại khái, những thứ khác đều dựa vào bản thân sư huynh. Dĩ nhiên, có nhu cầu gì, sư huynh có thể nói." Thanh Vũ nói.

Giang Hạo vốn đang không quá hứng thú, đột nhiên sửng sốt một chút:

"Hạt giống linh dược thượng phẩm? Nhiều không?"

"Ba loại, tổng cộng ba trăm hạt." Thanh Vũ tiên tử đáp.

Nhiều như vậy? Giang Hạo chấn kinh. Đây là đơn hàng lớn nhất mà hắn từng gặp.

Trước mắt còn không có người nào dám gieo trồng ở Đoạn Tình Nhai, nguyên nhân thì không cần nói cũng biết.

"Là vị sư huynh nào tin tưởng chúng ta như vậy?" Giang Hạo tò mò hỏi.

"Bất Dạ sư huynh." Thanh Vũ nói nghiêm túc:

"Ban đầu chúng ta định chọn Chấp

Bất Dạ sư huynh?

Giang Hạo nhớ lại tranh tài trước đó.

Liệt Dương Hỏa Thương chính là bán cho vị sư huynh kia, sư huynh này tốt như vậy sao? Bản thân mình chỉ bán rẻ cho đối phương, thế mà lại đưa đến đơn hàng lớn như vậy.

"Giang sư huynh có lẽ không biết, linh dược lần này của chúng ta liên quan đến chuyện phân phối tài nguyên phía sau. Lúc này Bất Dạ sư huynh giao đơn hàng cho ngươi, ngươi cũng không thể cô phụ hắn." Thanh Vũ sư muội nói.

Nếu như tất cả đều trở thành kết cục đã định, nàng phải làm cho đối phương biết đơn hàng này không dễ kiếm.

Để bọn hắn toàn lực gieo trồng, không cầu tốt hơn người khác, chỉ cầu không kém bao nhiêu.

"Ta cần xem linh dược, cả ba loại, ba ngày sau sẽ cho đáp án, sư muội cảm thấy thế nào?" Giang Hạo cũng không bị sự vui mừng làm choáng váng đầu óc.

Hắn cần xác định tình huống trước rồi mới có thể đồng ý.

Nếu như mà vượt qua phạm vi năng lực, như vậy sẽ chỉ tìm phiền toái cho mình.

Ba trăm hạt giống linh dược thượng phẩm, đây cũng không phải là một chút linh thạch.

Là một con số lớn đối với hắn.

Cộng hết toàn bộ số linh thạch của hắn lại chắc chắc đã bồi thường nổi.

Bất Dạ sư huynh quả thật có chút vượt quá dự liệu của hắn, thế mà đưa đơn hàng tới ở thời điểm này.

Còn là chỉ mặt gọi tên. Quả nhiên, giúp người được lợi liền về phe của mình liền.

Đơn hàng lần này thật sự đúng là mưa đúng lúc.

"Được, ta cũng sẽ cùng chào hỏi với Đoạn Tình Nhai, sớm an bài tốt." Thanh Vũ tiên tử nói.

Giang Hạo đương nhiên là gật đầu đồng ý.

Ba ngày, hắn muốn giám định ba hạt giống. Như này sẽ có thể hoàn toàn xác định được.

"Đúng rồi, ta phải nhắc nhở một câu, thời gian hoa nở trễ nhất nhất định phải nằm trong vòng nửa năm. Nếu không chúng ta sẽ không kịp." Thanh Vũ nhắc nhở.

Nửa năm là cực hạn, các Linh Dược Viên khác cần khoảng năm tháng là đủ rồi.

Cũng chưa thấy chỗ nào sớm hơn.

Cuối cùng, nàng để ba hạt giống lại rồi trở về. Giang sư huynh cái gì cũng đồng ý rất tốt, thoạt nhìn cũng vô cùng ổn trọng, nàng cũng không còn lo lắng như trước đó nữa.

Thế nhưng chưa ai từng hợp tác như này với Đoạn Tình Nhai cả, nàng vẫn không cách nào thật sự yên tâm.

Chỉ là nàng không rõ tại sao Bất Dạ sư huynh cứ nhất định phải chọn Đoạn Tình Nhai, thật sự chỉ là đơn thuần đưa chút chỗ tốt thôi sao?

Vậy nếu như tranh đoạt thất bại, ảnh hưởng tới việc tăng tiến phía sau thì sao? Nàng thở dài một tiếng, cũng không nghĩ nhiều nữa, dù sao cũng không có đáp án.

Chỉ là vừa mới trở lại Chúc Hỏa Đan Đình, nàng liền gặp một tiên tử có tu vi không khác nàng là bao, vẻ mặt mang theo nụ cười trào phúng

"Thanh sư tỷ, nghe nói các ngươi cuối cùng lại chọn Đoạn Tình Nhai, là từ bỏ lần tranh đoạt này sao? Không chiến mà bại?"

Thanh Vũ hừ lạnh một tiếng nói: "Ngươi chờ xem."

"Chúng ta chờ, chờ chồi non thượng phẩm thấp kém nhất của các ngươi." Đối phương mỉm cười nói.

Thanh Vũ tiên tử quay đầu rời đi.

Chỉ là lúc rời đi vẫn còn nghe thấy tiếng cười phía sau.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 583 : Chúng Ta Là Ba Con Xa Của Ngươi


Thanh Vũ tiên tử đàm phán với Đoạn Tình Nhai vô cùng thuận lợi, hóa đơn này cũng được một số sư huynh sư tỷ coi trọng.

Đoạn Tình Nhai cũng không đánh mất cơ hội.

Trong Linh Dược Viện của bọn hắn cũng có không ít linh dược thượng phẩm, nhưng mà chưa bao giờ có người gửi nuôi hạt giống với số lượng lớn như t hế.

Lúc nảy mầm sẽ có linh khí hội tụ, sẽ có trợ giúp đối với các linh dược khác trong Linh Dược Viên.

Hơn nữa, lần này làm tốt, còn có thể hợp tác lâu dài.

Cũng tính là có khởi đầu tốt.

Cho nên Giang Hạo cũng nhận được thông báo của sư huynh sư tỷ, cũng không yêu cầu rõ nhất định phải do người nào gieo trồng.

Nhưng mà, cũng có người cảm thấy nên để Diệu Thính Liên sư tỷ tới quản lý một khoảng thời gian, nàng cũng tương đối am hiểu về linh dược. Tu vi có cao tới đâu cũng chưa chắc đã hiểu nhiều bằng nàng.

Tri thức của Giang Hạo trên phương diện này cũng kém xa nàng.

Đáng tiếc không ai đến hỏi, bởi vì lúc trước đã hỏi qua, không ai mời được.

Bọn họ cũng không dám miễn cưỡng.

Nàng là đạo lữ của Mục Khởi sư huynh, đã là cường giả Nguyên Thần.

Tương lai bất khả hạn lượng.

Hắn cũng có quyền nói chuyện nhất định trong số các đệ tử chân truyền.

Cho nên chỗ của Giang Hạo cũng không có biến cố gì, mấy ngày nay hắn đang giám định kết quả.

Cho dù hắn có năng lực quan sát, nhưng không có tri thức chính là không có, chỉ có thể dựa vào thần thông Mỗi Ngày Nhất Giám.

Ngày hôm sau.

Giang Hạo đồng ý với Thanh Vũ sư muội.

Ba hạt giống này lần lượt là:

【 Hạt giống Tử Dương Thanh Hoa: Linh dược Thượng phẩm, linh dược chữa thương, củng cố khí huyết, có công hiệu phá tà. Mỗi bảy ngày dùng Nguyệt Hoa Cam Lộ tưới một lần, sau tám mươi mốt ngày có thể mọc rễ nảy mầm, có thần vật làm bạn thì càng tốt hơn. 】

【 Hỏa Chích Thảo: Linh dược Thượng phẩm, có thể tăng công pháp loại hỏa và thuật pháp tu luyện. Mỗi bảy ngày dùng Nguyệt Hoa Cam Lộ tưởi một lần, sáu mươi ba ngày sau, mỗi sáu ngày tưới Nhật Hoa Hỏa Dịch một lần, sau ba mươi sáu ngày có thể mọc rễ nảy mầm, có thần vật làm bạn càng tốt hơn. 】

【 Hướng Thủy Linh Hoa: Linh dược Thượng phẩm, linh dược ngưng thần, có thể tổn thương đến Nguyên Thần. Mỗi bảy ngày tưới Nguyệt Hoa Cam Lộ một lần, sau bốn mươi chín ngày mỗi bảy ngày lại tưới một bình Linh Dịch, bảy bảy bốn mươi chín ngày sau có thể mọc rễ nảy mầm, có thần vật làm bạn càng tốt hơn. 】

Sau khi giám định phương thức gieo trồng thì những linh dược này đều có thể nảy mầm trong khoảng ba tháng.

Hơn nữa phẩm chất chắc là vô cùng cao.

Nhưng vấn đề ở chỗ, tiêu hao rất nhiều linh thạch.

Mặc dù ít hơn các linh dược thượng phẩm khác không ít, nhưng vẫn vượt ra khỏi phạm vi chịu đựng của hắn.

Một bình Nguyệt Hoa Cam Lộ mười linh thạch, một bình Nhật Hoa Hỏa Dịch hai mươi linh thạch, Linh Dịch ba mươi linh thạch.

Hắn tính toán đơn giản một lúc, cần khoảng hơn sáu vạn linh thạch.

Trên người hắn cộng lại cũng không đến một nửa, trong lúc nhất thời hắn đều cảm thấy ăn không vô, chỉ có thể từ bỏ một phần.

Hắn đã xem qua hóa đơn, Chúc Hỏa Đan Đình thế mà cung cấp một vạn linh thạch phụ trợ, Linh Dược Viên cũng có một vạn linh thạch phụ trợ.

Nói cách khác, hắn chỉ cần khoảng bốn vạn là đủ rồi.

Ba trăm hạt, dù cho ba hạt ra một cái, cũng có một trăm điểm.

Đến lúc đó hắn sẽ cách tấn thăng rất gần.

Chỉ là có thể sẽ ảnh hưởng tới việc Bàn Đào Thụ niết bàn.

Hắn chỉ lưỡng lự một chút, liền định ăn toàn bộ.

Sau ba tháng nữa, hắn có thể sẽ đi hải ngoại, khi đó hắn có thể bán không ít thứ ở trên người, cũng sẽ không cần lo lắng việc không đủ linh thạch niết bàn.

Dù cho thật sự ảnh hưởng tới, cũng không ngại.

Sang năm cũng được.

Hắn chờ được.

Sau khi đồng ý, hắn cũng căn dặn tất cả mọi người, hắn sẽ tự tay gieo trồng toàn bộ những linh dược này.

Trình Sầu đương nhiên sẽ không có ý kiến, mà Thanh Vũ sư muội mặc dù lo lắng Giang Hạo không có thời gian, thế nhưng cũng đồng ý.

Giữa tháng tư.

Tất cả linh dược đều được đưa đến Linh Dược Viên.

Mà Giang Hạo cũng tự mình đến xử lý, chờ tất cả xử lý thỏa đáng, hắn bắt đầu để cho người ta dùng linh thạch phụ trợ mua sắm Nguyệt Hoa Cam Lộ và Nhật Hoa Hỏa Dịch.

Còn về linh dịch thì hắn không vội, chuyện này cần chờ không ít thời gian, đến lúc đó tự mình mua là đủ.

"Sư huynh, ngươi phải quan sát thật kỹ, linh dược thượng phẩm chỉ cần hơi không cẩn thận thì sẽ ảnh hưởng đến phẩm chất." Thanh Vũ hiện tại vẫn nhắc nhở một câu.

"Sư muội yên tâm." Giang Hạo khách khí nói.

"Còn kỳ hạn, sư huynh cũng phải nhớ kỹ, cũng đừng quá muộn."

"Được."

Giang Hạo gật đầu đồng ý.

Hắn cảm thấy nửa năm quá lâu, không thể chờ đến lúc đó được.

Một khi ra ngoài và xảy ra xung đột sẽ cực kỳ nguy hiểm.

Cũng may giám định cũng không nói rõ phải tưới vào lúc nào, nếu không hắn vẫn phải thay đổi thời gian nghỉ ngơi.

Nhưng điều đáng mừng chính là, Kiếm Đạo Tiên kia dường như không có làm chuyện gì cả.

Nếu không thì với tu vi của đối phương đã sớm quấy cho Thiên m Tông đến long trời lở đất rồi.

Có lẽ hắn đang đợi, chờ Thiên m Tông và Đọa Tiên tộc ngao cò tranh nhau.

Phải hay không phải, Giang Hạo không có được đáp án, việc cấp bách vẫn là bắt lấy cơ hội gieo trồng này, để cho mình tấn thăng Phản Hư.

Như thế nguy hiểm từ phía Hải Minh Đạo nhân sẽ tan biến, cũng có thể tránh né dư ba cường giả giao thủ một cách tốt hơn.

Nhưng mà, hắn không xác định được có thể tấn thăng trước khi hai phe giao thủ hay không.

Bây giờ cường giả cấp bậc Nguyên Thần và Luyện Thần đã bắt đầu thi đấu trao đổi, nhiều khi đều dẫn động đại thế.

Nếu cứ tiếp tục thì không bao lâu nữa đại thế sẽ đi đến đỉnh phong.

Mà ảnh hưởng của Đọa Tiên tộc sẽ càng nhiều hơn.

Thiên m Tông dường như đã có phản ứng, nhưng mà hiệu quả không tốt.

Mấy người Huyền Thiên Tông thậm chí đã bắt đầu chia chỗ.

Tạm thời còn chưa xuất hiện xung đột.

Trong lúc này, Giang Hạo chỉ có thể lĩnh hội Vô Danh Bí Tịch và Tỏa Thiên Chi Thuật trong lúc nhàn rồi, lúc nghỉ ngơi thì gieo trồng hạt giống linh dược thượng phẩm.

Không thay đổi được biến hóa bên ngoài, cũng chỉ có thể tăng thực lực bản thân, để tiện đối mặt với bất kỳ nguy hiểm nào.

---

Chúc Hỏa Đan Đình.

Liên Đạo Chí Kim Đan viên mãn cũng đang để người gieo trồng linh dược.

Những năm gần đây hắn cũng đã trở thành Luyện Đan Sư Nguyên Thần, đối thủ cạnh tranh lớn nhất trước mắt của hắn chính là Bất Dạ.

Cho nên, hắn có chút quan tâm đến tình huống bên phía Bất Dạ.

"Ngươi chắc chắn, Bất Dạ sư huynh không ngại trở ngại, nhất định phải hợp tác cùng Đoạn Tình Nhai?”

Nghe được hồi báo, hắn có chút không dám tin.

Đoạn Tình Nhai không tệ, thế nhưng chỉ là không tệ, còn kém các Linh Dược Viên khác nhiều. Không phải là không thể gieo trồng linh dược thượng phẩm ở bên kia, mà là không thể gieo trồng với số lượng lớn. Số lượng ít một chút, Đoạn Tình Nhai sẽ gieo trồng lỗ vốn. Số lượng nhiều sẽ không có ai chịu hao tổn như này cả, cho nên cũng không ổn thỏa.

Nhất là gieo trồng linh dược cần kinh nghiệm, Đoạn Tình Nhai càng không đủ.

Cho nên dù trước đó hợp tác vui vẻ, hắn cũng không lựa chọn Đoạn Tình Nhai. Mấy chuyện lớn như này vẫn nên hợp tác với mấy Linh Dược Viên quen thuộc thì hơn.

"Đúng, đã đạt thành hợp tác, linh dược đã được đưa đến Linh Dược Viên Đoạn Tình Nhai." Nam tử Trúc Cơ hồi báo lại.

"Người bên phía Bất Dạ sư huynh có ý kiến gì?" Liên Đạo Chí hỏi.

"Dường như có chút không vừa lòng, thế nhưng lại không thể làm gì."

Nghe vậy, Liên Đạo Chí chau mày: "Nếu không phải là linh dược thượng phẩm đặc biệt tốt thì không có gì không thể mua, thế nhưng cũng sẽ không quá tốt. Đưa nhiều hạt giống linh dược như vậy cho Linh Dược Viên khác sẽ có xác suất xuất hiện mầm non phẩm chất cực cao. Ta có chút không hiểu cho lắm, hắn tại sao phải làm như thế. Đúng rồi, những người khác thấy thế nào?"

Trúc Cơ đệ tử cân nhắc chốc lát rồi nói:

"Đều đang chế giễu, tất cả mọi người đều hiểu rõ tình huống của Linh Dược Viên Đoạn Tình Nhai như thế nào. Cho nên hiện tại hợp tác với Đoạn Tình Nhai, cảm giác như là muốn trốn tránh trách nhiệm. Có người nói Bất Dạ sư huynh gần đây luyện đan xảy ra vấn đề. Nếu như cạnh tranh thất bại, sẽ có thể trách do linh dược."

"Vậy sao?" Liên Đạo Chí yên lặng.

Hắn nhớ lại Giang Hạo, lúc trước đối phương chính là người gieo trồng linh dược cho mình.

Kết quả đúng là khiến cho người ta người ngoài ý muốn, không chỉ như thế, Linh Dược Viên Đoạn Tình Nhai vẫn luôn vô cùng ổn định dưới sự quản lý của hắn.

Mặc kệ là người làm việc hay là tình huống khẩn cấp, đều là như thế.

Nếu như không phải chính mình từng tiếp xúc, hắn cũng sẽ không để ý.

Nhưng mà hắn nghe nói Giang Hạo gần đây đang thủ sơn môn, chắc là sẽ không tham dự gieo trồng.

"Lần này là ai tiếp nhận gieo trồng linh dược thượng phẩm?"

"Đoạn Tình Nhai Giang Hạo, nghe nói Bất Dạ sư huynh chỉ tên muốn hắn."

Nghe được chuyện này, Liên Đạo Chí không khỏi cau mày, thậm chí là có chút sốt ruột

Hắn vốn cho rằng là Diệu Thính Liên, bọn hắn vẫn tương đối quan tâm đến Linh Dược Viên, hắn có biết đôi chút về năng lực của Đoạn Tình Nhai Diệu Thính Liên.

Nhưng mà không nghe thấy tên Diệu Thính Liên, hắn lại không có chút cao hứng nào.

So với Giang Hạo, hắn càng hy vọng là Diệu Thính Liên hơn, loại cảm giác này phần lớn bắt nguồn từ công tích của Giang Hạo.

"Đi ra bên ngoài xem xét một chút đi."

Liên Đạo Chí dẫn người đi ra phía ngoài.

Muốn nhìn xem những người khác có chú ý đến chuyện này hay không, ngh ý kiến của những người này một chút.

Chỉ là đi không được bao lâu, bọn hắn liền thấy có một nơi có không ít người vậy quanh, tiếng ồn ào không ngừng truyền tới.

"Ta sẽ cược Đoạn Tình Nhai trễ nhất, phẩm chất thấp nhất."

Liên Đạo Chí có chút nghi ngờ.

"Là đánh cược do Thương Dật sư huynh bày ra, bản thân hắn trực tiếp cược Bất Dạ sư huynh chắc chắn sẽ thu về linh dược thấp kém." Đệ tử Trúc Cơ bên cạnh nói.

"Cược nhiều người không?" Liên Đạo Chí hỏi.

"Rất nhiều." Đệ tử Trúc Cơ gật đầu, sau đó hỏi dò: "Sư huynh muốn cược không?"

"Cứ chờ chút đã." Liên Đạo Chí lập tức phát hiện ra Thương Dật.

Hai người gặp mặt liền lên tiếng chào hỏi.

"Liên sư đệ cũng muốn biết về tin tức linh dược lần này sao?" Thương Dật cười hỏi.

"Đúng, dù sao việc này cũng liên quan đến việc phân phối tài nguyên mấy năm gần đây." Liên Đạo Chí gật đầu, nói.

"Ban đầu Bất Dạ sư huynh đại khái có thể lấy được vị trí thứ nhất, thế nhưng hắn dường như bị váng đầu, thế mà để Linh Dược Viên Đoạn Tình Nhai hỗ trợ gieo trồng linh dược. Vị Trí thứ nhất xem như bỏ trống." Thương Dật cười nói.

"Sư huynh hiểu bao nhiêu về Đoạn Tình Nhai Giang Hạo?" Liên Đạo Chí hỏi.

"Không nhiều lắm, nhưng mà chuyện liên quan đến Linh Dược Viên lại rất nhiều. Sức quan sát của người này không tệ, làm việc quyết đoán, tu vi tăng lên cũng nhanh, không giống với hạng người hời hợt. Thế nhưng về chuyện linh dược, thứ cho ta nói thẳng, hắn rất bình thường." Thương Dật nói rõ.

"Rất bình thường sao?" Liên Đạo Chí nghi ngờ nói.

"Đúng, nếu như nhắc tới người tâm trí và thực lực, ta có lẽ sẽ khá xem trọng hắn. Thế nhưng, năng lực nuôi trồng linh dược của hắn không được coi là xuất chúng, so với Đoạn Tình Nhai Diệu Thính Liên thì đúng là một trời một vực." Thương Dật nói với vẻ chắc chắn.

Liên Đạo Chí gật gật đầu, nói một tiếng cám ơn, liền cáo từ rời đi.

Trên đường trở về, hắn do dự một chút rồi nói:

"Sư đệ cảm thấy bên phía Giang Hạo sẽ kém nhất sao?"

Đệ tử Trúc Cơ do dự một chút, gật đầu nói: "Xem tình huống trước mắt thì chắc là vậy."

"Vậy thì tốt, liền cược hắn tốt nhất." Liên Đạo Chí nói.

Thấy sư đệ bên cạnh không hiểu, hắn tiếp tục nói:

"Không có gì kỳ quái cả. Nếu Bất Dạ sư huynh thật sự xuất hiện sai lầm, chúng ta sẽ có cơ hội thắng. Tổn thất một chút linh thạch không tính là gì. Thế nhưng lỡ như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Đoạn Tình Nhai không tiếc thâm hụt tiền muốn chứng minh bản thân, như vậy thì chúng ta cũng tính là có thu hoạch."

"Lỡ như đối phương chỉ trồng ra phẩm chất trung bình, tất cả mọi người đoán sai thì sao?" Đệ tử Trúc Cơ hỏi.

Liên Đạo Chí cười cười, không nói chuyện.

Làm gì có chuyện một vốn bốn lời, hiện tại chỉ là cố gắng gia tăng tiền lời, hoặc là giảm bớt tổn thất.

Không làm gì sẽ cảm thấy càng thua thiệt.

---

Đầu tháng năm.

Giang Hạo nuôi linh dược thượng phẩm được nửa tháng, tạm thời không có vấn đề gì.

Vì để không xảy ra chuyện gì bất ngờ, con thỏ bị hắn gọi đến trông coi, ngăn cản người bình thường tới gần, cũng không để mấy thứ xung quanh can thiệp vào.

Nhóm hạt giống linh dược này sẽ quyết định đến việc hắn có thể tấn thăng trong khoảng thời gian ngắn hay không.

Lần sau muốn gặp lại cơ hội này còn không biết phải chờ đến lúc nào.

Đương nhiên, lần sau cũng không có giá trị như hiện tại.

Sau Phản Hư, bọt khí mà linh dược thượng phẩm mang tới sẽ giảm mạnh.

Ngoại trừ chuyện linh dược, Giang Hạo còn đang chăm chú chuyện thi đấu của tông môn.

Một tháng, đại thế sáng ngời, mang đến cho người ta một loại cảm giác mênh mông.

Mà trong lúc thủ sơn môn, có rất nhiều người kỳ quái tiến vào Thiên m Tông.

Đọa tiên dường như vô cùng am hiểu chuyện lẻn vào.

Ngẫm lại cũng đúng, bọn hắn ngay cả Minh Nguyệt Tông đều có thể chui vào, Thiên m Tông là chuyện đương nhiên.

Chuyện này cũng nói lên, đại chiến sắp bùng nổ.

Điều khiến cho hắn có chút để ý là, có mấy người lẻn vào còn đặc biệt nhìn hắn một cái.

Cái liếc nhìn vô cùng nhỏ bé, thế nhưng đã bị hắn đã nhận ra.

Đọa Tiên tộc có lẽ đã để mắt tới hắn.

Nếu như sau đó hai bên đánh nhau, bọn hắn có khả năng sẽ thuận tiện xử lý hắn.

"Quả nhiên, làm càng nhiều chuyện, tiếp xúc càng nhiều người sẽ càng phiền toái, mối nguy lại càng lớn."

Việc đã đến nước này, hắn cũng chỉ có thể chuẩn bị tốt cho mọi trường hợp.

Giữa tháng năm.

Trong đêm.

Giang Hạo rời khỏi sơn môn, đi trên con đường đến Linh Dược Viên.

Lúc này trăng sáng giữa trời, gió nhẹ quét qua.

Chỉ trong mấy lần hô hấp, ánh trăng bỗng thối lui, bốn phía yên tĩnh không một tiếng động.

Một loại cảm giác tim đập nhanh đột nhiên xuất hiện.

Ngay sau đó, ầm ầm một tiếng, bầu trời giăng đầy lôi đình, nhật nguyệt điên đảo, đại thế xuất hiện vặn vẹo.

Thế Sơn Hải đang biến hóa theo hướng vực sâu.

Đọa Tiên tộc công kích?

Giang Hạo chấn kinh, hắn chưa bao giờ nghĩ tới công kích sẽ đột nhiên như thế.

Tiếng nổ vô cùng to, dị tượng xuất hiện rõ ràng, khiến cho rất nhiều người đều biết tình huống không ổn.

Ầm ầm!

Lôi đình hạ xuống, bắt đầu công kích đại tận của Thiên m Tông.

Mà lúc này, mấy chục đạo thân ảnh lao về phía không trung.

Người dẫn đầu chính là Nam Cung Văn Võ.

"Hạng giá áo túi cơm, cuối cùng cũng chịu ló đầu? Chờ các ngươi rất lâu rồi."

Giọng nói cuồn cuộn truyền khắp bốn phương.

Giang Hạo không biết là Huyền Thiên Tông đã sớm có chuẩn bị, hay là cố ý hù dọa đối phương.

Thế nhưng rất nhanh không trung liền bị vực sâu bao trùm, khó phát hiện được tình huống.

Sau khi do dự một chút, Giang Hạo dự định lui khỏi chỗ này.

Đi tới Vô Pháp Vô Thiên Tháp.

Tránh né trước đã.

Chỉ là…

Vừa mới ngự kiếm không bao lâu, liền có một bàn tay lớn lao tới từ phía xa.

Oanh một tiếng.

Hắn bị đập trên mặt đất.

Một chưởng này không có sát ý, dường như chỉ muốn trọng thương hắn.

Đại khái là lực lượng của Kim Đan hậu kỳ.

Vì không đánh rắn động cỏ, hắn chỉ có thể giả vờ bị một bàn tay đập ngã trên mặt đất

Ngay sau đó, bắt đầu mở thần thông Nhật Nguyệt Hồ Thiên ra.

Hắn muốn kéo toàn bộ người xung quanh vào.

Đương nhiên, hắn cũng chuẩn bị tốt cho việc thoát đi bất cứ lúc nào.

Thiên Lý Na Di Phù cũng được chuẩn bị.

"Tới rồi."

Không bao lâu sau, có ba đạo thân ảnh hướng về phía bên này.

Hai nam một nữ, nữ Nguyên Thần trung kỳ, nam một người Luyện Thần sơ kỳ, một người Luyện Thần viên mãn.

Thấy lực lượng như vậy, Giang Hạo có chút kinh ngạc, thế mà tới cả Luyện Thần.

Đọa Tiên tộc không có kẻ yếu sao?

"Đạo hữu muốn đi đâu vậy?" Tiên tử tới đầu tiên cất tiếng hỏi.

Nàng mặc áo đen, tóc cột đơn giản, trong cử chỉ mang theo vẻ quyến rũ.

"Ba vị là?" Sau khi Giang Hạo xác định xung quanh không có ai, liền đóng Nhật Nguyệt Hồ Thiên lại.

Nhưng mà hắn cũng không vội động thủ, hỏi bọn họ một chút xem tại sao lại để mắt tới mình.

"Là bà con xa của ngươi, được cha mẹ ngươi nhờ vả, mang ngươi ra ngoài gặp bọn họ một chút. Tuổi thọ của bọn hắn không còn nhiều, cho nên thủ đoạn của chúng ta sẽ cường ngạnh một chút, hi vọng ngươi sẽ không để ý." Nữ tử áo đen cười nói.

Giang Hạo: "…"

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 584 : Cho Ngươi Cười, Là Vì Giết Ngươi


Nhìn ba người trước mắt, Giang Hạo trong lúc nhất thời cảm thấy có chút kỳ quái. Đề tài này có chút khiến cho người ta ngoài ý muốn.

Nếu không phải đại khái có thể đoán được đối phương là ai, hắn đã có chút tin tưởng rồi.

Dù sao những năm này hắn mà ra ngoài, sẽ vô thức mà muốn tìm mấy người mẹ kế.

Có lẽ nhìn thấy bọn họ, tâm cảnh của hắn cũng sẽ tăng lên. Nhưng mà, chắc là không có cơ hội, mặc dù có chút vấn đề muốn hỏi…

"Ngươi không tin?" Nữ tử áo đen hỏi.

"Ta đúng là không quá tin tưởng." Giang Hạo gật đầu, chợt bình tĩnh nói: "Nhưng mà các ngươi tại sao lại tìm tới ta?"

"Ta tên là Quan Tử Tĩnh, ngươi có thể gọi ta là Tiểu Di." Quan Tử Tĩnh vừa cười vừa nói.

Giang Hạo có chút bất đắc dĩ, đối phương thế mà còn muốn tiếp tục.

Hắn khẽ thở dài một cái, liền trực vào chủ đề: "Người Đọa Tiên tộc thích làm mấy chuyện như này sao?"

"Hả?" Quan Tử Tĩnh có chút ngoài ý muốn: "Làm sao ngươi biết được?"

Nếu đã bị phát hiện, bọn hắn cũng không có ý định phủ nhận.

"Chuyện này đợi chút nữa ta sẽ nói cho các ngươi biết, ta chỉ là tò mò, các ngươi tìm ta làm gì?" Giang Hạo hỏi.

"Còn nhớ Cổ Thanh không?" Người trung niên bên cạnh hỏi.

Hắn Luyện Thần viên mãn, mắt thường cũng có thể nhìn thấy lửa Nguyên Thần quanh thân hắn.

Đây là đang dùng uy thế ép người.

"Còn nhớ, nàng cho các ngươi tên của ta, cho nên các ngươi mới nhìn chằm chằm vào ta?" Giang Hạo dò hỏi.

"Đúng vậy, ngươi nói xem tại sao nàng lại để lại tên của ngươi? Mà người nhìn trộm ngươi lại chết toàn bộ đây?" Quan Tử Tĩnh cười nói.

Giang Hạo vừa suy nghĩ vừa nói: "Các ngươi không nhìn trộm một lần nữa sao?"

Quan Tử Tĩnh lắc đầu: "Nguy hiểm quá lớn, không đáng, trừ khi có thể nhận được tin tức chính xác, vậy thì mới đáng để nhìn trộm. Nhưng mà lần này trực tiếp mang ngươi về là được, có thể chậm rãi hỏi. Đương nhiên, lời trước đó cũng là thật, chúng ta có thể giúp ngươi tìm cha mẹ ngươi. Nghe nói ngươi là bị bán vào đây, nhất định rất hận bọn hắn đúng không? Chúng ta có thể giúp ngươi bắt người."

Giang Hạo: "…"

Những người này còn điều tra qua hắn.

Nhưng mà, hắn có thể yên tâm một chuyện, đó chính là Đọa Tiên tộc là sẽ không tùy ý nhìn trộm hắn.

"Nghe nói nhất tộc các ngươi cao cao tại thượng, tại sao lại so đo với một tu sĩ bình thường như ta chứ?" Giang Hạo hỏi.

Thân là cường giả bình thường đều có một loại quyết đoán.

Cho dù là Hồng Vũ Diệp, hay là Tư Trình và Vạn Hưu của Minh Nguyệt Tông, bọn họ đều mang đến cho hắn một loại cảm giác tầm mắt rộng lớn.

"Cao cao tại thượng?" Quan Tử Tĩnh cười lạnh nói:

"Chúng ta sở dĩ cao cao tại thượng là bởi vì các ngươi quỳ trên mặt đất, đáng tiếc các ngươi không quỳ, cho nên sao có thể trách chúng ta so đo với ngươi được?"

"Cũng đúng." Giang Hạo gật đầu. Đọa Tiên nhất tộc bị Hiên Viên nhất tộc kéo xuống, không còn cao cao tại thượng nữa.

"Hiện tại đến lượt ta trả lời vấn đề của các ngươi." Giang Hạo có ý tốt nói:

"Ví dụ như tại sao ta lại biết các ngươi là Đọa Tiên tộc, ví dụ như tại sao ta lại không sao dưới công kích của các ngươi, lại ví dụ như tại sao các ngươi mạnh như thế mà ta lại thờ ơ. Các ngươi nhất định đều có chút tò mò đúng không?"

"Đúng là có chút tò mò." Quan Tử Tĩnh híp mắt lại, nói:

"Chẳng lẽ ngươi che giấu tu vi? Nhưng mà cho dù ngươi che giấu tu vi, ngươi cảm thấy tu vi thật sự của ngươi có thể là đối thủ của ta sao? Có lẽ ngươi căn bản không biết chúng ta có tu vi gì."

"Không cần vội vã kết luận, ta còn chưa nói gì đâu." Giang Hạo đột nhiên nở nụ cười, chỉ là nụ cười có chút làm cho người ta sợ hãi

"Ồ? Vậy thì là tại sao?" Quan Tử Tĩnh nói khẽ.

"Các ngươi có nghĩ tới chuyện này hay không, ta cũng không phải là ta." Đôi mắt của Giang Hạo không còn vẻ bình tĩnh nữa, mà có một tia trêu tức.

"Ngươi không phải ngươi?" Quan Tử Tĩnh cười ha ha:

"Vậy ngươi là ai?"

Trong lúc đối phương đang nghi vấn, Giang Hạo lấy một cây quạt ra, cùng lúc đó thân ảnh hắn xuất hiện biến hóa.

Áo trắng nhẹ nhàng, như thư sinh yếu đuối.

Trong khoảnh khắc Quan Tử Tĩnh vừa dứt lời, bóng trắng tan biến.

Phốc!

Quan Tử Tĩnh chỉ cảm thấy bóng trắng lóe lên, ngay sau đó bụng như bị thứ gì đó đâm xuyên.

Mà bóng trắng trước mắt cũng trở nên rõ ràng, một nam tử tuấn mỹ đang nở nụ cười. Cho dù là người trước mắt hay là công kích, nàng đều không thể phát hiện được.

Trong lúc nàng đang suy nghĩ, lại một cơn đau nhói truyền đến. Là bóng trắng trước mắt rút pháp bảo ra.

Một cây quạt, phía trên nhiễm lấy máu tươi, mà sau khi người trước mắt mở ra, máu tươi lập tức tán đi.

Nam tử mang theo ý cười rõ ràng, nhìn nàng mở miệng hỏi thăm."Hiện tại ngươi biết ta là ai chưa?"

Cây quạt tản ra, phía trên in bốn chữ lớn: Thiên Nhân Thiên Diện.

"Tiếu, Tiếu Tam Sinh?" Quan Tử Tĩnh chấn kinh.

Nghe vậy, Giang Hạo cười, nói chúc mừng:

"Trả lời chính xác, ban thưởng ngươi một đao."

Ánh trăng hiện ra.

Trảm Nguyệt!

Phốc!

Máu tươi xuất hiện từ cổ Quan Tử Tĩnh, sinh cơ đang nhanh chóng phai mờ.

Giang Hạo không tiếp tục nhìn người trước mắt nữa, nà đưa ánh mắt nhìn về phía hai người còn lại. Vừa rồi hắn đã vận dụng Thần Thông thần uy, ngăn chặn hai người.

Sau khi Quan Tử Tĩnh ngã xuống đất, bọn hắn trợn tròn mắt, bộc phát ra lực lượng cường đại.

Oanh một tiếng, phá vỡ Thần Uy.

Luyện Thần sơ kỳ gầm thét một tiếng, sau đó công kích tới: "Tên giặc, ngươi lại dám giết người."

Phốc!

Trong nháy mắt đối phương động thủ, thân ảnh của Giang Hạo đã đi tới bên cạnh hắn, dùng cây quạt chém xuống bàn tay thi pháp, cười hỏi: "Ngươi đang nói chuyện với ta?"

"Ngươi cho rằng ngươi là ai?"

Một cái tay còn lại công kích hắn lần nữa. Nhưng mà tay còn chưa đụng được người thì đã bay ra ngoài.

"Vậy ngươi nói ta là ai đây?" Giang Hạo đến cạnh bên tai của đối phương hỏi, gương mặt vẫn tràn đầy ý cười.

Luyện Thần sơ kỳ phẫn nộ, song khi hắn muốn quay người công kích, đột nhiên cảm thấy chân mềm nhũn cả người té ngã trên đất.

Lúc này hắn mới phát hiện hai chân đã bị cắt đứt.

Phốc!

Một chân trực tiếp đạp trên đầu của hắn, híp mắt cười nói: "Vậy ngươi cho rằng ngươi là ai?"

Ầm!

Chân hơi dùng sức, đạp nổ đầu tại chỗ.

Đối phương làm sao cũng không nghĩ tới, bản thân mình thế mà lại chết một cách như vậy, nhận hết vũ nhục.

Giết hết người này, Giang Hạo quay đầu nhìn lại.

Lúc này Luyện Thần viên mãn đã trốn đi xa.

"Cùng cảnh giới thế mà không đánh mà chạy?"

Đáng tiếc, hắn đang ở bên trong Nhật Nguyệt Hồ Thiên, muốn trốn thế nào cũng vô dụng.

Cây quạt trong tay bị hắn coi như trường đao mà giơ lên.

Thức thứ ba Thiên Đao.

Lưu Tinh!

Vèo một tiếng, Giang Hạo hóa thành một đạo ánh sáng truy đuổi theo.

Lúc này Luyện Thần viên mãn đang chạy như bay ở trên không chạy, trực giác nói cho hắn biết phải đi cầu viện.

Tiếu Tam Sinh thế mà đang cố ý dẫn dụ bọn hắn, bị lừa rồi.

Nhưng mà, nơi này đều là người của bọn hắn, chỉ cần trốn đi một khoảng là có thể tìm được người. Nhưng mà, hắn càng trốn càng tuyệt vọng, tại sao khung cảnh xung quanh lại không có thay đổi gì?

Vèo ~

Phía sau truyền đến âm thanh, Tiếu Tam Sinh đuổi theo. Hắn Luyện Thần viên mãn, trái tim lại đập không ngừng, hắn trốn khỏi vô số nguy hiểm, lần này cũng sẽ không ngoại lệ.

Vù!

Tiếng vang đột ngột vang lên, ngay sau đó hắn cảm thấy có thứ gì đó đang xuyên qua cơ thể của mình.

Trong chớp mắt, hắn đứng tại chỗ.

Phía trước là một thân ảnh màu trắng, đối phương xoay người lại, cùng hắn bốn mắt nhìn nhau.

Hắn mang theo ý cười ôn hòa, như gió xuân ấm áp, giống như là gặp lại người bạn nhiều năm không gặp.

Cây quạt bị mở ra lần nữa, lần này rõ ràng là bốn chữ lớn "Vạn vật quy nhất".

"Đạo hữu ở lại một lúc đi?"

Trong nháy mắt giọng nói này truyền tới, bên tai hắn bắt đầu xuất hiện tiếng gió thổi, cuối cùng tất cả hóa thành hư vô.

Ý thức bị vực sâu thôn phệ.

Tuyệt vọng bao trùm toàn thân.

------
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back